Tip:
Highlight text to annotate it
X
Cộng Hòa Dân Chủ Nhân Dân Triều Tiên Quốc Gia Nói Thầm.
Bắc Triều Tiên Còn được gọi là nơi nói thầm.
Người ta không nói chuyện ở bên ngoài.
Thông thường người ta thầm thì với nhau rồi nhanh chóng bỏ đi...
...Đó là nơi bí mật và cô lập nhất hành tinh.
Và, là du khách bạn phải trải nghiệm thực tế đó rất nhiều.
Bạn chẳng bao giờ được thấy toàn cảnh.
Bạn chẳng bao giờ được nghe toàn câu chuyện.
Tất cả những gì bạn biết là tối tăm mù mịt.
Tất cả những gì bạn nghe thấy là những lời thì thầm nho nhỏ.
Và bạn phải đánh giá xem cái gì chân thật, cái gì đáng sợ...
...cái gì là thực tế cái gì là hoàn toàn tuyên truyền.
Một người bạn tôi đã đến Bắc Hàn và cô ta đã rùng mình bởi trải nghiệm ở đó.
Bắc Hàn là nơi điên rồ.
Có lẽ, đó là nơi kỳ cục nhất mà tôi từng đến.
Và nó đã thay đổi hoàn toàn suy nghĩ của tôi về thế giới.
Nó làm thay đổi suy nghĩ của tôi về chính quyền, về xã hội.
Nó làm thay đổi suy nghĩ của tôi về cuộc sống con người.
Tôi đã bị mê hoặc. Tôi muốn tìm hiểu thêm.
Vì thế tôi lên mạng tìm thêm thông tin về Bắc Hàn.
Nhưng không có thông tin gì mới.
Chỉ có những tin một chiều của phương Tây...
...và thường là tin không có tính giáo dục.
Tháng 10 năm 2000, Tổng thống cử Ngoại trưởng Madeleine Albright...
...đến Bình Nhưỡng để thảo luận trực tiếp với Kim Jong Il.
Tôi đi với hồ sơ tóm tắt về kiểu người lập dị của ông ta.
Theo người của ta miêu tả, Ông ta khá ẩn dật...
...có nhiều phụ nữ, xem phim khiêu dâm.
Về cơ bản, là kiểu người cá biệt mà bạn không biết trông như thế nào.
Tôi luôn thích thú với thời Xô Viết, về nghệ thuật tuyên truyền và kiến trúc...
...và đơn giản, là sự bí ẩn ở những nơi ngoại trừ đường đi lại.
Vì thế, tôi muốn đến đó.
Mỗi năm, chỉ khoản 1.000 đến 2.000...
...người nước ngoài được phép đến Bắc Hàn...
...Đa số du khách đến xem Đồng Diễn (Arirang)...
...mà không có được nhiều trải nghiệm khác.
Nhưng tôi không muốn đi như du khách bình thường.
Tôi muốn làm điều gì đó ý nghĩa hơn.
Sau khi trao đổi một loạt email với công ty du lịch đến Bắc Hàn.
Tôi được quyền hiếm hoi mang theo máy chụp hình và quay phim.
Tôi vào vai người chụp ảnh để làm quản cáo cho công ty du lịch.
Và tôi được phép sử dụng hình ảnh còn lại,
ghép lại với nhau cho đoạn phim riêng của mình.
Mọi người nghĩ rằng, không thể du lịch đến Bắc Hàn, hoặc rất khó khăn.
Nhưng thật ra, nó cũng dễ dàng.
Những gì tôi phải làm là email bản sao hộ chiếu đến công ty du lịch.
Và họ lo mọi việc còn lại.
Nhưng vấn đề là bạn phải đi theo nhóm...
...Đó là cách duy nhất có thể vào Bắc Hàn.
Vậy, đó là những gì tôi phải làm.
Hành trình của tôi bắt đầu từ Việt Nam,
Tại một trong những thành phố tôi yêu thích-...
Hà Nội xinh đẹp một ngàn năm tuổi.
Từ đây tôi bắt tàu hỏa đi qua đêm đến Nam Ninh, rồi Bắc Kinh Trung Quốc.
Chúng ta sẽ lên đó, Trên kia, đâu trên đó, tôi không thấy.
Thực ra, anh ta quay phim chứ không chụp.
Cuối cùng tôi cũng sẵn sàn lên tàu đi Bình Nhưỡng.
Tại nhà ga tôi gặp người tây phương hướng dẫn đoàn chúng tôi.
Chúng ta mang theo cái MIC này ah? Tiếng gió không thành vấn đề chứ?
Chúng tôi lên tàu, mọi người đều rất...
...phấn khích, vì chúng tôi sắp đến Bắc Triều Tiên.
Và khi tàu chạy, đột nhiên xảy ra hoảng loạn.
Tôi nhìn ra cửa, thấy một người đàn ông bị bỏ lại ở sân ga.
Vây, đây có phải du khách nước ngoài? Không, lỡ tàu chỉ là do lỗi anh ta.
Anh ta sẽ phải đi chuyến sau.
Anh là người Triều Tiên, tôi không giúp được.
Nhưng tôi tự hỏi, điều gì sẽ xảy ra...
...khi tàu tới Bình Nhưỡng mà không có anh ta?
Thật kịch tính.
Tối hôm đó tôi nói chuyện với một người Triều Tiên khác.
Anh ta nói người bị bỏ lại để hết mọi đồ đạt trên tàu.
Hình như anh ta là anh của người đàn ông đó.
Người đó sẽ đến Sứ quán của Bắc Hàn Tại Bắc Kinh để xin trợ giúp.
Anh ấy sẽ bắt máy bay hoặc tàu nhanh.
Tôi hỏi anh ta: Liệu anh của anh có gặp rắc rối hay bị phạt không?
Anh ấy sẽ không sao Tôi hi vọng như vậy.
Anh ta bảo tôi: Người đó sẽ không bị phạt, anh ấy sẽ bị 'phê bình'.
Vậy, bị 'phê bình' nghĩa là gì?.
chúng ta tới Bắc Hàn...
...Đây là ban nhạc Moranbong. Ban nhạc mới,
dường như chính tay Kim Jong Un tuyển chọn.
Chụp hình à, không thành vấn đề, anh bạn.
Băng qua biên giới, cơ bản nó là...
...một con sông. Một bên là Trung Quốc, bên kia Bắc Hàn.
Bên phía TQ, bạn thấy không khí thương mại,
nhà cao tầng, vài bảng hiệu quản cáo.
Khi bạn qua sông, đến phía Bắc Hàn thấy có vài người thơ thẩn dọc bờ sông.
Thật ra không có gì ở đó.
Rồi tàu dừng lại tại cửa khẩu hải quan, tôi đoán thế, có vài tòa nhà cơ quan.
Và rồi, sự phấn khích tắt dần nhanh chóng do 3 giờ đồng hồ sau đó.
Không có chuyện gì xảy ra cả.
Và sau một đợt kiểm tra hành lý khá nguyên tắt. Tàu lại chậm chạp lăn bánh.
Tôi đã ở trên đất Triều Tiên.
Quốc gia 33, Bắc Triều Tiên.
BÌNH NHƯỠNG.
Tới tối, tôi đến Bình Nhưỡng và gặp người hướng dẫn đoàn của mình...
...Đảng Lao Động Triều Tiên Vinh quang muôn năm.
Lãnh tụ vĩ đại muôn năm, đồng chí Kim Jong Un.
Chủ tịch Kim Il Sung và lãnh đạo mến yêu Kim Jong Il, sống mãi trong lòng chúng tôi.
Và ở phía trước, các bạn thấy Đài kỷ niệm cơ sở đảng.
Anh không lạnh à?
Chỉ hơi lạnh một chút.
Tôi đi đến người hướng dẫn và tự giới thiệu.
Họ không muốn thân thiện, họ không muốn tiếp xúc.
Thay vào đó, họ đưa ra một số quy định phải tuân thủ khi tham quốc gia họ...
...ở nước chúng tôi bạn phải làm thế này,
ở nước chúng tôi bạn không được làm thế kia..
1. Không quay phim binh lính...
...Ở nước họ, tôi không được quay phim hay chụp hình dân địa phương.
Bởi vì họ sẽ nổi đóa với tôi và tôi sẽ gặp rắc rối...
...2. Tôn trong báo chí...
...Ở nước họ, nếu tôi đọc một tờ báo có hình.
Kim Jong Il, Kim Il Sung, Kim Jong Un.
Thì tôi không được phép gấp tờ báo đó làm đôi...
...không được làm nhàu nát,
không được bất tôn kính bằng bất cứ kiểu gì...
...còn chuyện này nữa-là bất kì trang báo nào...
...cũng có hình các lãnh tụ của họ...
...3. Làm phim thì phải chân thật.
Khi chụp bất cứ tượng đài nào của các lãnh tụ yêu dấu...
...bạn luôn phải chụp chúng từ góc dưới lên.
Bạn không được chụp cắt vai, hay cắt giày dưới chân...
...nói chung bạn không được chụp thiếu bộ phận nào...
...bây giờ tôi có tuân thủ hết các qui định đó không?
Thật ra, tôi đã làm đủ để không xúc phạm người ngay thẳng nào...
...Đã đến lúc trở về với con ngươi thật của mình.
Tôi ở khách sạn Yanggakdo,
người ta nói Yanggakdo có nghĩa là'Đảo cừu sừng'
vì thế tôi cho rằng, tôi đang ở khách sạn Đảo cừu sừng.
Yanggakdo cao 50 tầng...
...với một nhà hàng xoay tròn trên tầng thượng.
Nó năm trên một đảo nhỏ, cô lập giữa Bình Nhưỡng.
Tôi được bố trí ở tầng 26, Tất cả các tầng dưới 26 và trên 26 đều trống rổng.
Tất cả đèn đều tắt, và không có ai ở đó.
Nhà hàng ở trên đỉnh - Trống trơn.
Có một sòng bạc dưới tầng hầm, vài phòng karaoke, có cả spa, hồ bơi...
...và vài nhà hàng khác nữa.
Nhưng không có ai ở đây, tuyệt đối trống không.
Và còn một điều nữa, khách sạn Yanggakdo không có lầu 5.
Và cũng không thể lên lầu 4 hay lầu 6.
Có gì trên những tầng đó thì không ai biết.
Sáng hôm sau tôi dậy khá sớm và lên sân bay...
...để bay đến núi Peaktu, nơi sinh huyền thoại...
...của lãnh đạo yêu dấu Kim Jong Il.
Air Koryo, là hãng hàng không quốc gia của.
Bắc Hàn. Có tiếng xấu là hãng hàng không tệ nhất thế giới.
Chuyến bay không có gì đặc biệt,
nhưng nhắc lại, tôi đã từng bay với Amerian airline,
tôi đã từng bay với United airline, chúng cũng dỡ tệ.
Air Koryo không phải là tệ nhất,
nó không phát triển, nhưng nó không phải tệ nhất.
Và họ không tính thêm cước cho hành lý.
Từ dưới chân núi Peaktu, nơi có xe đậu lên đến đỉnh, nơi bạn thấy Hồ Thiên Đường.
Thật ra là một chặn đường khá yên lặng. Mọi người âm thầm bước đi.
Và tôi tách ra khỏi người hướng dẫn.
Khi đã lên tới đỉnh.
Tôi chỉnh máy để chụp Timelapse (Chụp liên tục) hồ nước.
Nhưng đột nhiên gã người Triều Tiên giận dữ...
...xuất hiện, yêu cầu tôi dời máy chụp hình...
...nhường đường cho anh ta.
Tôi cố tranh thủ vài ba phút giải thích cho anh ta.
Nhưng cuối cùng, tôi phải cắt bỏ cú chụp.
Tôi đi chổ khác, đề nghị chụp vài người,
nhưng ở đây họ không muốn chụp nhóm với nhau.
Và trước khi tôi hiểu được điều đó, thì một ông cộc cằn xuất hiện...
...Ông ta đẩy mọi người sang một bên và khăng khăng đòi chụp chung một tấm.
Rồi người hướng dẫn đoàn xuất hiện,
và dường như cuộc tiếp xúc với người bản địa kết thúc.
Từ núi Peaktu tôi đi qua Trại bí mật...
...Đây là địa danh lịch sử, nơi sinh...
...và nơi thời thơ ấu của lãnh tụ vĩ đại Kim Jong Il...
...hình đó là chủ tịch Kim Il Sung,
mẹ Kim Jong Suk, và chủ tịch vĩ đại Kim Jong Il.
Lúc ông được 1 tuổi.
Và kia bạn có thể thấy Đỉnh Jong Il, Jong Il là tên của lãnh tụ vĩ đại Jong Il.
Vì thế chúng tôi gọi là đỉnh núi Jong Il.
Một nửa các thứ, một nửa nơi chốn đã được đặt theo tên các lãnh tụ.
Khu vực đó là một nơi rất huyền bí...
...Ở Triều Tiên, núi được đặt tên theo lạnh tụ...
...cây cối cũng được đặt theo tên lãnh tụ.
Bông hoa cũng được đặt theo tên lãnh tụ...
...Đó là bài thơ do chủ tịch Kim Il Sung sáng tác.
Và kia là chữ ký của chủ tịch Kim Il Sung.
Theo tài liệu cũ Kim Jong Il thực tế được sinh tại Liên Xô.
Nhưng ở Triều Tiên, câu chuyện có liên quan...
...đến đôi cầu vồng và những con chim biết nói.
Trong suốt chuyến thăm của tôi, thật ra tôi không thể giúp, nhưng tôi tự hỏi.
Tất cả những người này sẽ cảm thấy như thế...
...nào nếu ngày nào đó họ tìm ra sự thất.
Từ lúc khởi đầu chuyến đi, tôi đã hi vọng có vài trải nghiệm ở địa phương.
Khi ngồi trên xe lửa tôi đã nghĩ, khi đến Bình Nhưỡng hành trình sẽ bắt đầu.
Nhưng khi đến Bình Nhưỡng, Tôi bị kẹt trong khách sạn.
Sáng hôm sau tôi nghĩ: 'Đã đến lúc hiện thực chuyện đó', nhưng không.
Tôi được dắt lên xe bus, đưa vào máy bay, rồi bị theo dõi suốt...
...Đó là thời điểm tôi muốn có trải nghiệm...
...của người địa phương. Nhưng nó không xảy ra.
Nhưng tôi đi đến anh Moa, và hỏi anh ta: 'Anh có thể kể tôi nghe một chút...
...về cuộc sống của anh được không?' - Không.
'-Cô Selma, cô có thể nói một chút về chính phủ của cô không?
'-Hoàn toàn không'.
Từ việc đó tôi rút ra kết luận thứ nhì là,
hai người đó không phải là hướng dẫn viên du lịch.
Họ chỉ là người phát ngôn tuyên truyền, họ hộ tống tôi từ chổ này đến chổ khác...
...để tạo ấn tượng về một hành trình phong phú...
...trên thực tế, họ chỉ mong tôi rời khỏi đây.
Trong nổ lực cuối cùng, tôi đến hỏi anh Jim - Anh có thể nói cho tôi biết một chút về...
...tư tưởng 'Tự lực tự cường' không?
Anh ta làm tôi ngạc nhiên khi phấn chấn hẳn lên, anh rất vui khi được hỏi...
...câu trả lời của anh ta không có ý nghĩa gì,
chỉ đa phần là tuyên truyền...
...nhiều tư tưởng của họ không có ý nghĩa gì...
...với tôi, và tôi đoán rằng hầu hết người dân.
Triều Tiên cũng không thể thực hiện nó.
Và tình cờ tôi hỏi thêm:
Anh nghĩ tư tưởng đó có ảnh hưởng đến người dân không?
Anh có nghĩ người Triều Tiên sẽ đạt được ước mơ cửa mình?
Anh ta chỉ đơn giản là không trả lời.
Từ đó chúng tôi quay lại xe và kết thúc cuộc nói chuyện.
Khách sạn tối hôm đó gợi tôi nhớ đến bộ phim ma 'Shining'.
Nó hoang vắng, quạnh quẽ, và có cảm giác như không ai ở đó hằng năm trời rồi.
Và tôi tự nhủ: Không biết nhân viên của khách sạn hằng ngày có đến đây làm việc...
...ngay cả khi không có khách du lịch nào?
và họ cứ giả vờ như công việc làm ăn đang bình thường?
Tồi tôi vào phòng, mở TV.
Tôi để TV mở suốt đêm.
Tôi muốn sống như người ở đây, và tôi có một lần như vậy.
Tôi đã ngồi trong một khách sạn hiếu chiến...
...không có nước nóng, thảm trải sàn xấu tệ,
và những hình ảnh trắng đen với những...
...bài ca cách mạng phát ra từ chiếc TV.
Và Tôi cảm thấy như bị rơi vào một thế giới khác xa lạ.
Nếu đây là cuộc sống xa hoa kiểu phương tây...
...mà họ muốn thể hiện cho người nước ngoài.
Vậy điều kiện sống thực tế của người dân ở đây thế nào?
Tối đó được uống rựu việt quất ở tiền sảnh khách sạn.
Nhưng tôi thấy thú vị hơn là,
một nữ tiếp tân xinh xắn hoàn toàn bị mê hoặc...
...vào màn hình cảm ứng chiếc máy tính bảng của một khách du lịch.
Cô ta chơi trò 'Angry Bird' cả buổi tối Đến khi ông Moe đột ngột xuất hiện...
...Ông ấy điều cô gái tội nghiệp đi chổ khác thay vào đó, chính ổng chơi game.
Ngày 14/7/1976, lãnh tụ kính yêu.
Kim Jong Il đến đây, chọn nơi này cho chúng tôi...
...xây tượng đài này ở đây.
Mọi người Triều Tiên đều gọi chủ tịch Kim Il Sung là con hổ của núi rừng.
Vì thế chúng tôi phải xây dựng tượng của chủ tịch Sung thời ông còn rất trẻ.
Sau khi học thuộc những thứ như chiều cao,
cân nặng, độ dày của bức tượng chủ tịch.
Chúng tôi đến thăm bảo tàng tưởng niệm chủ tịch yêu mến.
Tôi ra sân bay để bay đến Chongjing.
Trong những thập niên gần đây,
Chongjing được biết đến với những tiếng xấu.
Trong thập niên 1990 khu vực vày,
bị đói kém gây chết đói đến 20% dân số địa phương.
Năm 2009, một quyển sách đoạt giải với tựa...
'Không có gì thèm khát' của một du khách Mỹ.
Qua phỏng vấn những người đào thoát, tin tức lén đưa ra ngoài, quyển sách cố gắn...
...lột trần sự thật cuộc sống thường ngày của người dân.
Nó gây xấu hổ lớn cho chính thể Kim J Il,
đó là lý do du lịch bị kiểm soát nghiêm ngặt gần đây.
Nếu có một hình ảnh từ Chongjing gây ấn tượng với tôi, thì đó là các nhà máy...
...Đây là thành phố công nghiệp nặng chính,
có nhiều tổ hợp nhà máy kim loại,
và nhiều tổ hợp nhà máy hóa chất ở đây. Và cũng có nhiều căn cứ quân sự.
Mỗi khi chúng tôi khai trương xí nghiệp mới...
...hai lãnh đạo đều đến đây.
Không phải đến hổ trợ quân đội, mà đến để cải thiện đời sống người dân.
Hai lãnh đạo đã đến đây hơn 50 lần.
Dưới sự dẫn dắt yêu thương của chủ tịch Kim Il Sung và chủ tịch mến yêu Kim J Il.
Thành phố này đã trở thành TP hiện đại.
Sau hành trình dài 6 tiếng, tôi được đưa đến khu nổi bật bề ngoài của.
Thành phố hiện đại Chongjing, Câu lạc bộ Fisherman.
Nó là tòa nhà có cổng, với phòng Karaoke, bàn bida, có bia và vài thứ nữa.
Người ta bảo là tôi phải ở đây trong 3 tiếng đồng hồ.
Tiếp theo lịch trình là gì?
Tôi nghĩ, mình mau uống xong bia, làm thủ tục vào khách sạn, rồi tắm rửa...
...rồi uống tiếp tại phòng, ở đó tốt hơn.
Tôi không được phép đi dạo, nhưng được ra ngoài sân trong.
Hóa ra, sự hiện diện của người nước ngoài,
gây không ít thú vị cho người địa phương...
...Đặc biệt là trẻ nhỏ...
...nhiều đứa đến thò đầu qua cổng, để cố nhìn cho rõ.
Và tôi vẫy chúng, vài đứa mĩm cười, vài đứa mắc cỡ.
Và tôi hiểu ra, tại sao chúng lại tò mò...
...đến vậy. Do có thể chúng chưa bao giờ thấy người ngoại quốc.
Con đường bị cách biệt bởi hàng rào,
tôi vẫn cố chụp vài tấm hình xuyên qua kẻ hở...
...bằng ống kính dài hơn.
Nhưng chỉ được vài giây, Thì Selma xuất hiện.
Cô ta giận dữ hơn bao giờ hết, và kêu người địa phương lại chổ mình.
Họ nói chuyện về tôi, rồi cô ta buộc họ phải tỏ ra giận dữ với tôi.
Về cơ bản, là tôi gặp rắc rối to.
Tôi đi về phòng mình, nhìn ra cửa sổ, và rất phấn khích.
Thực ra tôi có thể thấy cuộc sống của người Triều Tiên gần hơn nhiều.
kể từ lúc bắt đầu chuyến đi.
Sau này tôi nghe nói, không còn khách sạn...
...nào trong thành phố. Những người hướng dẫn...
...không còn cách nào khác phải đưa người nước...
...ngoài vào khu vực trung tâm, nơi sinh sống...
...của người dân địa phương.
Nhưng sau cuộc chạm trán với Selma, tôi cảm thấy bị ám ảnh, và cứ tự hỏi...
...nếu không có mấy người hướng dẫn vây quanh,
liệu người dân có nhìn thấy tôi, và nói chuyện chân thật với tôi?
và tôi có bị rắc rối do quay phim?
Mặc dù cảm thấy hơi khắc nghiệt,
nhưng chương trình biểu diễn tối của các nữ tiếp tân...
...là một điểm nhấn ấn tượng để kết thúc một ngày.
Cây đàn Guita của họ bị mất dây,
nó hoàn toàn bị lạc điệu, nhưng họ ngụy trang cho nó...
...bằng những nụ cười của mình.
Sau buổi tối, Jim đến hỏi tôi. Liệu tôi có...
...hài lòng với câu trả lời trước đây của anh ta...
...vê chủ thuyết 'Tự lập tự cường'. Rõ ràng là anh ta muốn nói thêm.
Tôi kể anh ấy nghe một chút về các...
...chuyến đi của tôi. Tôi kể những gì mình biết về Nam Hàn...
...Đột nhiên tôi thấy ánh mắt lo lắng của người hướng dẫn tây phương.
Anh ấy muốn bịt miệng tôi, nhưng tôi cứ lờ đi anh ta.
Và tôi nói với Jim rằng, Tôi không nghĩ Bắc Hàn là nơi người dân sống hạnh phúc.
Có lẽ tôi đã đi quá xa, Nhưng anh ta vẫn lắng nghe.
Sau đó tôi cũng nói với anh ta,
Nếu Bắc hàn coi Nam-Bắc Triều Tiên là một quốc gia.
Thì tại sao miến Bắc pháo kích vào đảo Yeonpyeong của miền Nam?
Tại sao họ lại liều lĩnh làm tổn thương anh em của mình?
'Đạn súng pháo rơi trên đảo Yeongpyeong,
cuộc tấn công Nam Hàn bằng pháo binh đầu tiên...
...trong hơn nửa thế kỷ.
khi những luồng khói cuồn cuộn bốc lên từ cộng đồng dân cư trên đảo.
Seoul đã đặt quân đội vào thế sẵn sàn cao nhất cho chiến tranh...
...Để đáp trả loạt pháo cỡ 200 quả từ Bắc Hàn.
Nam Hàn đã điều máy bay F16 đến hiện trường.
Giao tranh diễn ra trong khoản một giờ.
70 ngôi nhà và những kiến trúc khác bị đạn pháo...
...của Bắc Hàn đốt cháy.
Buộc cư dân phải xuống hầm sơ tán.'
Jim nói đó chỉ là sự xuyên tạc của truyền thông phương Tây.
Anh ta nói đó chỉ là cuộc tấn công trả đủa,
và nó chỉ nhắm vào các căn cứ quân sự trên đảo Nam Hàn.
Sau đó tôi đã tìm hiểu thêm, và, anh ta không hẳn đã sai...
...Đột nhiên, Moe lao vào, anh ta tố cáo tôi là điệp viên, và một nhà báo bí mật.
Tôi yêu cầu anh ta nói thẳng ra suy nghĩ...
...của mình, nhưng đáng tiếc là anh ấy không nói.
Nếu tập đoàn bù nhìn Nam Hàn dám xạm phạm...
...dù chỉ một tấc đất của Bắc Hàn.
thì lực lượng vũ trang cách mạng Bắc Hàn sẽ có hành động quân sự đáp trả khốc liệt.
Sự thật là ở Bắc Hàn, bạn phải bị phân tâm.
Theo tôi thấy nhiều thứ bị bóp méo, rất sai trái và độc ác.
Tuy nhiên, hầu hết mọi người,
dù là thành thật hay là sản phẩm của nhồi sọ.
Họ đều thật tình tin tưởng đó là sự thật.
Vì thế, dù là rất tức giận lãnh đạo của họ,
tôi chỉ còn cách là tôn trọng những điều họ tin...
...và mong đợi họ cởi mở với tôi.
Rồi điện bị cúp.
Buổi sáng tôi thăm một bức tượng khác...
...và ngạc nhiên, ngạc nhiên về chủ tịch Kim Il Sung.
Có người hỏi: 'với vô số khó khăn mà...
...nước bạn đang đối mặt, tại sao các lãnh đạo...
...lại lãng phí tiền bạc và nguồn lực để tự xây tượng cho chính mình?
Chủ tịch Kim Il SUng và chủ tịch kính yêu.
Kim Jong Il. Chỉ nhận được những thứ tốt nhất...
...cho người dân, chứ không phải cho bản thân...
...Ý tôi là, cuộc sống tốt, sức khỏe tốt...những thứ tốt nhất.
Các lãnh tụ vĩ đại đều không ích kỷ. Họ chỉ lo cho nhân dân.
Kim Il Sung là người mắc cỡ. Ông ta không muốn có tượng.
Nhưng người dân quá kính trọng ông nên người ta quyết định.
Bức tượng ban đầu được đúc rỗng phía trong...
...nhưng hình như, người dân thấy nó không diễn tả...
...tình yêu của họ với ông.
Tại sao họ quyết định đổ đặc bên trong cho cứng?
Để đặc biệt hơn, Quan trọng hơn.
Những đứa trẻ 4-5 tuổi này diễn tốt hơn...
...bất cứ diễn viên chuyên nghiệp người lớn nào mà đôi từng xem.
Nhưng đó mới chỉ là bắt đầu.
Trong chuyến đi lúc đó...
...tôi đã vạch ra chiến thuật quay phim tốt nhất.
Tôi phải tránh càng xa Moe & selma càng tốt...
...và tôi đi gần anh Jim, người thật sự thân thiện và giúp đỡ.
Trên đường về Bình Nhưỡng, có lẽ...
...do quá bực dọc chuyện quay phim của tôi. Anh ta tuyên bố...
...anh ta sẽ không dắt đoàn du lịch nào khác đến đó nữa.
Rồi anh ta khoác lác về việc quấy nhiễu những du khách khác có camera.
Hôm đó tôi đi trong đoàn có phóng viên bí mật.
Tôi và tài xế xe làm bể máy chụp hình của phóng viên.
Anh ta cứ mở cửa và chụp hình hoài.
Tôi dặn tài xế, khi nào tôi vỗ vai anh thì anh thắng gấp lại. Rồi tôi vỗ cái...
...làm tay phóng viên làm rơi máy ảnh xuống đường.
Tôi thích như vậy.
Sau đó anh ta quyết định hát cho cả đoàn nghe.
Hôm nay là ngày lễ quốc gia, ngày rất trọng đại.
Ngày này lãnh đạo mến yêu Kim Jong Il ban hành chính sách Tiên Quân.
Tiên Quân là chính sách ưu tiên quân đội.
Kỷ niệm ngày Tiên Quân, tôi đã ăn trưa...
...tại một trong những nhà hàng độc đáo nhất Bắc Hàn.
Nó chỉ là cửa hàng thức ăn nhanh.
Rất vắng vẻ, và có thể là nơi duy nhất trên thế giới không có Coca-Cola.
Mặt khác nó khá điển hình.
Sau đó tôi đến lối vào khu Bowling, ở đó, sau vài lời thuyết phục của người...
...hướng dẫn Tây phương, Moe cuối cùng cũng...
...đồng ý cho tôi quay phim có âm thanh.
Mọi người dân thường, công nhân, sinh viên,
thậm chí người già, muốn tập thể dục...
...Đều có thể đến đây chơi.
Trong lúc đi bộ lại xe buýt, Tôi thấy một cửa hàng tạp hóa.
Không có gì đặc biệt, ngoại trừ các kệ...
...đều trống trơn. Và trái cây trưng bày được làm bằng nhựa.
Có lẽ, nó chỉ để trang trí. Và tôi không được quay phim.
Một trung tâm spa và chăm sóc sức khỏe khổng lồ, được nối với tiệm tóc...
...phong cách Jetsons.
Buồn tình, tôi lang thang ra ngoài và khám phá trong vòng nửa giờ...
...lối đi của tòa nhà năm bảy tầng trước khi bắt kịp với người hướng dẫn...
...gần một hồ bơi kích thước olympic...
...được các lãnh đạo của Triều Tiên xây dực cho dân chúng.
Như được chiêu đãi, Tôi được đi...
...xe điện ngầm ở Bình Nhưỡng, qua cả những ga...
...không dành cho du khách.
Tôi cứ giữ chiến thuật quanh quẩn bên Jim và tránh xa những người hướng dẫn khác.
Có điều tôi không để ý là làm như vậy có thể gây khó khăn cho Jim.
Trước khi đến điểm nhấn trong ngày, tôi dừng lại ở hội múa tập thể.
sự kiện kỷ niệm lễ Tiên Quân.
Jim đã nói cho tôi nghe nhiều về văn hóa Triều Tiên...
...và anh ta đồng ý cho tôi phỏng vấn trước máy quay về đất nước của anh...
...và về buổi biểu diễn mà tôi được xem tối hôm đó.
Nhưng chỉ một chút sau đó, khi lên xe buýt. Anh ta đột nhiên bị mang đi.
Anh ấy nói có chổ khác đang cần anh ấy.
và người ta nói rằng anh ấy sẽ không đi với đoàn nữa.
Dù cho đó là sự tình cờ hay một sự...
...can thiệp có kế hoạch của trưởng nhóm hướng dẫn.
Tôi cũng chỉ suy đoán.
Nhưng đến thời điểm này, theo tôi nghĩ mọi diễn biến điên rồ nhất đều có khả năng.
Tối hôm đó tôi được chứng kiến việc lập kỷ lục thế giới Guiness.
Thể dục nhào lộn và nhảy múa của Bắc Hàn.
Và điểm nhấn ấn tượng là màn Đồng Diễn...
...Đồng diễn thật tiêu tốn nhiều nguồn lực. Họ phải dàn dựng sáng tạo và trang điểm.
Với số lượng diễn viên khổng lồ.
Hai mươi ngàn người tạo hậu cảnh và tám mươi ngàn diễn viên biểu diễn...
...Ồ. Tám mươi ngàn diễn viên cơ à.
Hai mươi ngàn tạo phông, tám mươi ngàn...
...biểu diễn. Tổng cộng một trăm ngàn người tham gia.
Trước khi đến wonson, tôi dừng lại...
...ở một HTX nông nghiệp được chọn lựa trong khu vực.
Hợp tác xã có 1.003 người đang sinh sống.
ngoài ra còn có 800 người được thuê mướn cho HTX.
Tôi không còn gì ngạc nhiên khi HTX này.
Trông rất khác với những cái tôi thấy trên đường.
Chủ tịch Kim Il Sung dạy chúng tôi không được làm việc bằng tay chân.
Chúng tôi phải dùng máy móc.
Trước đó, nhìn từ trên xe tôi thấy nhiều cánh đồng vụ mùa thất bát.
Nhưng ở đây, những cách đồng tốt tươi hoàn hảo.
Tôi không biết cuộc thăm quan này có chút giá trị gì về du lịch không,
nhưng tôi thấy khó mà tin được đây là HTX điển hình cho các HTX khác.
Tuy nhiên tôi đã biết được câu chuyện tại sao số 3 là con số may mắn ở Bắc Hàn.
Chủ tịch Kim Il Sung hỏi các quan chức:
'Mấy chú có đoán được trên cây này có bao nhiêu quả hồng?'.
Các quan chức trả lời: 500 quả.
Lúc đó chủ tịch Sung cười lớn nói:
Sao chỉ có 500 quả. Chủ tịch nói có tám trăm quả.
Vì thế sau khi chủ tịch đi, các nông dân hái hết các quả đào xuống và đếm...
...xem trên cây đó có bao nhiêu quả. Chính xác là 803 quả đào.
Vì thế người dân Bắc Triều Tiên nghĩ số 3 là số may mắn.
Giống như người phương Tây coi số 7...
...là số may mắn. Bắc hàn coi số 3 là may mắn.
Vậy đó, tám trăm rồi thêm ba nữa. Ba nghĩa là may mắn.
Sau khi thăm một trường học địa phương,
mà thật may mắn nó tinh tế hơn trường ở Chonggin.
Tôi tiếp tục đến thành phố biển Wonson.
Tôi thích du lịch đến những nơi...
...chưa được biết đến, những nơi chưa phát triển.
Nhưng lúc này, tôi thật sự mong rằng...
...mình có thể quay lại thấy thành phố được thịnh vượng...
...Đời sống người dân được cải thiện.
Du lịch có thể thực hiện được điều đó...
...nhưng chỉ khi nào, sự cấm đoán người dân được dở bỏ.
Tôi cố gắn chụp một ảnh người câu cá lúc mặt trời lặng, nhưng Moe đẩy tôi ra quá xa.
Tôi cho anh ta biết suy nghĩ của mình về thái độ thù nghịch dai dẵn của anh ta.
Tôi cho anh ta biết suy nghĩ của mình về sự quấy nhiễu liên tục của anh ta.
Và tôi nói sự thân thiện cửa mình đã đi quá xa, khó mà quay trở lại.
Sau cùng chúng tôi cũng thỏa thuận được là tôi được phép quay phim...
...chúng tôi cũng thỏa thuận được là tôi sẽ quay một phần video cho họ.
Moe và Selma nói chuyện với nhau bằng tiếng.
Triều Tiên, rõ ràng họ không thoải mái...
...họ rất lúng túng. Và tôi không phải giả vờ nữa.
Nhưng như vậy sự căng thẳng của chúng tôi chắc chắn leo thang...
...và giờ tôi tự nhủ, không biết mình sẽ bị cấm đoán nhiều hơn không.
Tôi không biết như thế nào, nhưng mười phút sau đó.
Thái độ của Moe thay đổi hoàn toàn.
Anh ta đột nhiên trở nên thân thiện và mời mọi người ăn hải sản trên cầu tàu...
...và lần đầu tiên kể từ khi khởi hành, anh ta tốt bụng và cởi mở.
Một cách khéo léo anh ta cũng cho tôi biết.
Để tôi quay phim có thể gây ra hâu quả nặng nề cho anh ta.
Tôi cố đặt mình vào địa vị của anh ta và cố gắn thông cảm.
Buổi sáng, sau một séc đấu bóng chuyền...
...bãi biển, giữa CHDCNN Triều Tiên và Đế Quốc.
Trải nghiệm về Triều Tiên của tôi dần dần kết thúc.
Sau buổi trưa gần thác Ulim, Tôi lại lên xe buýt...
...và thấy một khách du lịch đang giải thích khái niện 'Youtube' cho Jim và Selma.
Rồi anh ta cho họ xem những video phổ biến...
...nhất trên mạng mà anh ta đã lưu sẵn trước đó.
Jim muốn xem nữa, và trên đường quay về Bình Nhưỡng.
Anh ta hỏi mượn tôi máy nghe nhạc MP3,
và điều đầu tiên anh ta để ý là nó do Nam Hàn sản xuất.
Tôi hơn ngại nó sẽ làm tổn thương...
...lòng tự hào của anh ta, nhưng anh ta không sao.
Tôi nghĩ, nó vừa gieo một suy nghĩ khác vào trí anh ta.
Jim nghe nhạc của tôi suốt đoạn đường quay về Bình Nhưỡng.
Anh ta hốt hoảng khi mở ngẫu nhiên đến bài nhạc của Rammstein.
Nhưng mặt khác, anh ta thích nhạc của John Lennon.
Và tôi nhận ra là người Bắc Hàn chưa bao giờ nghe đến The Beatles.
Họ chưa bao giờ nghe nhạc điện tử, họ không biết 'Gangnam Style'.
Họ chưa bao giờ nghe đến Dalai Lama, họ cũng không biết Shakspeare.
Họ không biết các thành phố hiện đại...
...như Tokyo, Dubai, ngay cả Hongkong trong như thế nào.
Anh ta cũng bỏ ra hai giờ để chơi trò...
...mà theo tôi chỉ là một ứng dụng vẽ đơn giản.
Và nó thật sự có liên quan đến tôi, khi về đến nhà, tôi mở máy lên và...
...và tôi thấy cái này, 'Chào mừng đến CHDCNH Triều Tiên'.
Và..'Chúc bạn những ngày ở đây vui vẻ'
và..'Hẹn gặp lại. 2012'.
Buổi chiều tôi quay phim cuộc phỏng vấn cuối cùng với người hướng dẫn Tây.
Thật tốt nếu được trao đổi ý kiến, trao đổi suy nghĩ, cảm xúc với người khác.
Mọi người học hỏi lẫn nhau, như vậy rất có ích.
Còn một bí ẩn nữa tôi muốn làm sáng tỏ trước khi rời Bắc Hàn.
Lầu năm của khách sạn Yanggakdo.
Trong chuyến đi tôi nghe nói rằng lầu năm là nơi ở của các hướng dẫn viên...
...bị giám sát chặc chẽ để họ không bị...
...sai lạc trong suy nghĩ khi tiếp xúc với ý tưởng phương Tây.
Tôi nhận thấy có nhiều người Bắc Hàn bấm thang máy lên lầu 7.
Vì thế tôi quyết đi xuống lầu 7, rồi đi thang bộ xuống lẩu 5.
Trong khi vén màn bí mật này có thể...
...mang lại một kết thúc đẹp cho phim của tôi...
...Đáng buồn là, tôi đã thất bại...
...Đến khi gặp lồng thang máy,
Ông Triều Tiên này xuất hiện, và ông ấy không cho tôi qua.
Thay vì đối đầu, lần này tôi quyết định bỏ đi.
Tôi cho rằng việc này sẽ cho tôi thêm lý do để đến thăm Bắc Hàn lần nữa.
Tôi chưa từng thấy Trung Quốc là nước tự do...
...hơn cái ngày tôi quay lại Bắc Kinh.
Tôi có thể băng qua đường mà không cần xin phép.
Tôi có thể mua bất cứ cái gì tôi muốn.
Dường như chẳng ai quan tâm đến máy ảnh của tôi...
...À, cuối cùng cũng được tự do. Đến khi nhìn lên màn hình phía trên.
Trước khi đến Triều Tiên,
Tôi mong đợi được thấy đất nước lý tưởng và hoàn hảo.
Tôi mong được các hướng dẫn viên...
...giới thiệu cho tôi Tiều Tiên là một thiên đường như thế nào.
Vì tôi muốn hiểu họ hơn, và muốn biết họ được dạy bảo như thế nào.
Thay vào đó, những câu hỏi không được tôn trọng và không có câu trả lời.
Theo quan điểm của tôi, mối đe dọa của Bắc Hàn bị cường điệu quá đáng.
Tôi không nghĩ họ thật sự nguy hiểm như họ thể hiện.
Họ thật sự không hùng mạnh, họ trong tình trạng bị đe dọa.
Họ cảm thấy rất bị đe dọa bởi các cuộc...
...tập trận thường niên của Hoa Kỳ với Nam Hàn và Nhật Bản.
Tôi nghĩ những gì họ muốn là một...
...thỏa thuận hòa bình, một hiệp ước hòa bình...
...để xóa bỏ tình trạng đình chiến tạm thời,
và những cam kết của chính phủ Hoa Kỳ, và các nước phương Tây nói chung...
...rằng sẽ không tấn công họ.
Đó là một đất nước rất khó sống.
Người dân đang ở trong tình trạng tệ hại.
Nhưng chính phủ đó đã làm điều tệ nhất...
...để tăng cường thêm sự cấm vận chống lại họ.
Tôi vẫn chưa chắc, đến thăm triều Tiên là việc đúng hay sai.
Người ta nói tiền từ du lịch sẽ bị lạm dụng bởi chính phủ độc tài.
Nhưng phải nói lại, là có ai biết được...
...tiền thuế của mình đã được chính phủ của nước họ dùng như thế nào?
nhưng điều khó hiểu là, Bắc Triều Tiên...
...xa cách chủ nghĩa tư bản nhất mà con người có thể.
Tôi không nghi ngờ gì, họ ao ước, muốn được mua sắm nếu có cơ hội.
Họ muốn có nhiều thứ, nhưng không có gì để mua.
Không có chuyện Cung-Cầu. Mọi người không có lương thật sự.
Họ chỉ có khẩu phần lương thực được ấn định dựa theo công việc.
Người Bắc hàn cũng như mọi người trên thế giới.
Có điều, lịch sử hiện đại của họ,
câu chuyện đi theo hướng hoàn toàn sai trái.
Họ càng bị đe dọa họ càng giống con nhím, họ xù lông nhọn lên.
Khi Nam Hàn bắn tên lửa 3 giai đoạn, khi Nhật Bản làm những điều họ vẫn làm.
Đây có phải là hành động khiêu khích?
Cũng giống như Bắc Hàn, một kỹ thuật hai bên cùng sử dụng.
Và hình như mỗi lần như vậy, Bắc Hàn lại có thêm hỏa lực phòng không.
Và nếu chúng ta bớt ngờ vực, chúng ta...
...tiếp cận Bắc Hàn nhẹ nhàn hơn, thông minh hơn và cẩn thận hơn...
...tôi nghĩ rằng những chiết lông nhím đó...
...sẽ xếp xuống, như họ đã biểu lộ trong quá khứ.
Họ sẽ hợp tác hơn.
Trong khi Bắc Hàn bị đánh giá tiêu cực...
...thì nên nhớ rằng người dân của họ đã hoàn thành...
...một số kỳ công đẹp ấn tượng.
Bình Nhưỡng rõ ràng mang tính vị lai,
Nó là tương lai của những ước mơ từ thập niên 70.
Nhưng nó không bị rối loạn...
...bởi đèn neon, màn hình LCD, hay bảng hiệu Starbucks.
Múa đồng diễn không sử dụng những...
...màn hình LCD, máy chiếu của họ độ phân giải thấp,
hiệu ứng LED rẻ tiền...
...và họ có 20 ngàn diễn viên vẫy những tấm...
...bìa màu để tạo hình.
Và tôi nghĩ- Ồ, nếu họ có thể hoàn thành...
...sô diễn như thế mà không cần kỹ thuật hiện đại...
...thì họ sẽ làm được tới đâu nữa, nếu có nguồn lực như của Phương Tây.
Tôi nghĩ nếu Bắc Hàn mở cửa đôi chút,
thì nó dễ dàng trở thành một trong những nền kinh tế...
...hàng đầu thế giới.
Có nguồn lao động siêng năng và giá rẻ,
sẽ là thị trường cho bất cứ nền công nghiệp nào.
Cuộc sống của người dân sẽ được cải thiện...
...Đất nước sẽ được phát triển nhanh chóng...
...Điều đáng buồn là, nếu Triều Tiên mở cửa...
...người dân của họ sẽ cảm thấy như đi đến tương lai.
Liệu họ có sẵn sàng cho thế giới hiện đại, khi mà chưa từng dùng đến vi tính?
Không có điểm tham chiếu cơ sở cho văn hóa hiện đại, hay phim, nhac.
Khi chưa từng nghe đến Wikipedia, Iphone, hay Google?
và hầu hết người Triều Tiên đều chưa bao giờ gặp người nước ngoài.
Tôi nghĩ, nếu Triều Tiên mở cửa,
thì tôi sẽ cố hết sức đến đó ngay để trải nghiệm...
...điều đó đầu tiên.
Lãnh đạo Kim Il Sung đã dạy chúng tôi.
Mục tiêu hàng đầu của đảng ta là...
...xây dựng đất nước hùng cường, giàu mạnh...
...một quốc gia như thiên đường.
Vì thế chúng tôi phải xây dựng đất nước mạnh mẽ này...
...càng nhanh càng tốt, và trao nó lại cho thế hệ tiếp theo.
Nếu bạn thích phim này - Vui lòng tài trợ. Phim này không có tính thương mại,
được làm bằng ngân sách cá nhân.
Tiền quỹ chúng tôi gây được sẽ được sử dụng...
...trang trải chi phí cho phim tiếp theo - - Phim tài liệu về chợ tình Khau Vai...
...tại vùng núi non xa xôi của nước Việt Nam.
Phim này dự kiến làm trong 2 tuần.
Vui lòng tài trợ bằng Paypal...
...theo link sau đây: http: //goo. gl/6bnA1. Cảm ơn.
Phụ đề Việt Ngữ: Trần Xuân Nghĩa nghiatx@gmail.com �