Tip:
Highlight text to annotate it
X
Em yêu, em phải xem cái này.
Em sắp đi rồi.
Em đưa Violet đến chỗ Jo.
Florida?
Em muốn đến đó trước khi
năm học mới bắt đầu.
Anh không hiểu.
Còn Los Angeles thì sao?
Anh tưởng chúng ta đã đồng ý
về một khởi đầu mới.
Em không thể.
- Chúng ta đã cố gắng lắm rồi.
- Chúng ta vẫn chưa.
Em không thể cố thêm được nữa.
Liệu pháp tâm lý không phải là cố gắng.
Mà chỉ là tìm ra cách giải quyết
Để em có thể thật sự làm điều gì đó.
Em đã cố rồi.
Và dù em có cố nhiều đến đâu
Để mở lòng với anh, bức tường
ấy vẫn xuất hiện
Và em không thể... em không thể...
Em không thể vượt qua nó.
Hãy nhìn ngôi nhà này.
Hãy nhìn ngôi nhà anh vừa tìm thấy...
Nó ở ngay gần
Công viên Hancock, nơi có tất cả
những biệt thự từ thời 1920.
Em đã luôn nói em muốn có
một ngôi nhà như thế mà...
Một ngôi nhà có cá tính.
Nó đây.
Anh không nghe em nói.
Ngôi nhà sẽ không thay đổi
được gì, Ben.
Chỉ là một ngôi nhà thôi, Viv.
Xem nào.
Hãy nhìn xem.
Rất đẹp đúng không?
Đèn Tiffany và mọi thứ.
Anh không biết, có thể nó
bị ma ám hay thế nào đó.
Ý anh nói nó vẫn là một
cái giá quá hời,
Nhưng nó đã tồn trên thị trường
một thời gian khá lâu rồi,
Nên có thể người ta sẽ hạ giá nữa.
Có cả một văn phòng,
Như thế anh có thể khám bệnh ở nhà.
Nó hoàn hảo.
Không.
Em à... lý do
Em không thể bám lấy ý nghĩ rời đi
Là vì đó không phải điều em muốn.
Anh-anh đã tìm nhà suốt mấy tháng,
Và khi anh tìm thấy ngôi nhà này,
thề có Chúa,
Nó như một...
Nó giống như một tia điện
Chớp ngang qua đầu anh vậy.
Anh có thể nhìn thấy mọi thứ rõ ràng.
Như một bộ phim trong đầu anh.
Chúng ta ở bên nhau...
Em, anh và Violet...
Quây quần quanh ngọn lửa.
Violet đang đọc tiểu thuyết
Nga văn diễm tình,
Anh đốt lò,
Còn em ngồi trên ghế sô-pha,
đung đưa đứa bé.
Em yêu... chúng ta đã đưa ra
nhiều quyết định trong đời
Bằng lòng dũng cảm, và lần này...
Sự can đảm của anh nói cho anh biết...
Ngôi nhà này sẽ...
Nó sẽ phá vỡ bức tường bên trong em.
Em chắc chắn đó là một ngôi nhà đẹp.
Anh yêu em rất nhiều.
Anh xin em...
Hãy đến xem ngôi nhà.
Ba chúng ta sẽ bay đến đó.
Hãy đến xem đi em.
Khi anh nhìn nơi ấy,
Mới lần đầu, anh cảm thấy...
Như ở đó có hy vọng.
Vivien?
Vivien!
Violet!
Vivien!
Em ở đâu, Vivien?
Vivien!
Em ở đâu?
Dịch: phiemdu - onnyru@gmail.com
www.phudeviet.org
Tôi cứ tưởng ngày mai anh mới đến.
- Sau mọi thủ tục.
- Tôi biết.
Nhưng tôi không thể làm phiền cô, Constance.
Đừng ngớ ngẩn thế.
Chăm sóc thiên thần bé nhỏ này
Không hề phiền phức gì đâu.
Và tôi không nghĩ đến việc
sẽ thêm gánh nặng cho anh
Với một đứa trẻ sơ sinh
Trong thời gian...
Bi thảm không nói nên lời này.
Cám ơn, nhưng...
Em gái của Vivien sắp đến đây, nên...
Oh, tôi hiểu rồi.
Thật may mắn,
Có những mối quan hệ xa xôi
trong lúc khó khăn.
Nếu tôi có thể lấy đồ đạc của nó...
Dĩ nhiên rồi...
Dù bây giờ chưa đến giờ ăn trưa của nó.
Tôi biết rồi...
Tại sao tôi không cho thằng bé ăn nhỉ?
Nó sẽ ngủ ngay, và sau đó anh
có thể quay lại
- Trong vài tiếng nữa.
- Tôi có thể cho nó ăn được.
Không vấn đề gì đâu.
Tôi đến đây để đưa con tôi về,
Constance.
Con trai anh... dĩ nhiên.
Để tôi
Thu dọn đồ đạc của nó.
Món này phải được hâm nóng.
Anh chỉ cần để nó
- Dưới vòi nước nóng.
- Ổn mà.
Không, tôi không tin anh sẽ ổn.
Cũng như đứa bé này sẽ không ổn
Nếu anh đưa nó về ngôi nhà ấy.
- Đưa tôi đồ đạc của nó đi.
- Bác sĩ Harmon, hãy nghe tôi.
Có những thế lực trong ngôi nhà ấy
Muốn gây tổn hại ghê gớm cho
đứa bé này.
Cả hai chúng ta đều biết đây là sự thật.
Cùng một thế lực đã giết chết
người vợ dịu dàng của anh.
Oh, còn con gái anh thì sao?
Nói tôi nghe, bác sĩ Harmon,
Anh có mua luôn một bình đựng
tro cho Violet không?
Nếu ngôi nhà ấy có thể chiếm
giữ linh hồn của cô bé,
Chuyện gì sẽ xảy ra với đứa trẻ
bé bỏng này đây?
- Đứa bé sẽ không sao cả.
- Oh, anh là một thằng ngu!
Sau tất cả mọi chuyện
Mà anh đã chứng kiến...
Sau tất cả mọi chuyện đã xảy ra,
Làm sao anh vẫn có thể đui mù thế?
- A-lô?
- Hey, tôi là Ben Harmon,
bác sĩ tâm lý của Tate.
Yeah, tôi gọi cho bà vì tôi không thể
chữa trị cho con trai bà được nữa.
Tôi muốn... Tôi muốn đưa bà số
Của một chuyên viên tâm lý khác
có thể giúp được cho cháu.
Oh, không, nhưng tại sao, thưa bác sĩ?
Vì con trai bà đã vượt giới hạn
với con gái tôi.
Oh, nhưng...
Tôi xin lỗi.
Nó đâu?
Trong mộ.
Nó đã ở trong đó
Còn lâu hơn thời gian nó sống trên đời.
Cô đã hủy hoại gia đình tôi.
Là cô!
Anh đang trả giá cho những
lầm lỗi của anh thôi, bác sĩ Harmon.
Để tôi khuyên cô vài lời nhé.
Khi tôi rời khỏi đây,
Khóa cửa lại
Và cầu nguyện là tôi không quay lại.
Tôi tự hỏi, không biết quá trình
Thích nghi của bà thế nào rồi?
Tôi phải nói một trong những
việc khó làm nhất
Là quan sát Ben.
Anh ấy quá đau khổ.
Phải, luôn luôn là người sống làm
việc này trở nên khó khăn.
Hmm.
Bà không cần phải chạy trốn.
Ông ta không thể thấy bà
trừ phi bà muốn cho ông ta thấy.
Phải rồi. Tôi cứ quên mãi.
Tôi muốn chăm nó quá.
Không, Ben.
Không phải lò vi sóng.
Bà đang do dự.
Đó là một ý tưởng nguy hiểm.
Đấy, anh ấy nhớ ra rồi.
Anh ấy là một người cha tốt.
Moira, tôi biết cô không đồng ý,
Nhưng mặc cho những lỗi lầm
anh ấy gây ra...
Anh ấy vẫn là một người cha tốt.
Tôi không hiểu được tại sao bà
Luôn phải bảo vệ cho ông ta.
Đây.
Bà có muốn ông ta thấy bà không?
Có phải đó là điều bà đang nghĩ?
Bà đang chống chọi lại mong muốn
được xuất hiện?
Không, tôi không muốn anh ấy
nhìn thấy tôi.
Tôi không muốn anh ấy nhìn
thấy tôi hay thấy Violet.
Tôi đã bắt con bé hứa với tôi,
Vì nếu anh ấy thấy chúng tôi,
Anh ấy sẽ ở lại nơi này.
- Không sao đâu, nhóc.
- Anh ấy phải rời khỏi ngôi nhà này.
Và nuôi nấng con chúng tôi.
Thế thì hãy ngồi xuống và
giữ khoảng cách.
Hãy nhớ chiến thuật.
Tất cả rồi sẽ ổn thôi.
Có điều gì đó khác lạ trong Ben.
Anh ấy nhìn rất lạc quan.
Có lẽ ông ta đang mơ mộng về
những cô gái
Ông ta có thể mây mưa.
Tôi xin lỗi.
Tôi cho rằng đây là một câu ác độc.
Moira, cô có thể pha cho tôi
một tách trà không?
Không.
Bà vẫn còn trốn tránh sự thật.
Bây giờ bà là ma, bà Harmon.
Tôi không nhận lệnh từ ma.
Trong thế giới này tôi cũng như bà.
Ra là vậy.
Tôi nợ cô một lời xin lỗi.
Và tôi nghĩ cô nên gọi tôi là Vivien.
Tôi rất vui lòng.
Vivien, nếu tôi có thể lên tiếng...
Hãy để anh ta như thế.
Đừng hành hạ bản thân mình.
Không phải tại con đâu.
Con không có lỗi gì cả.
Dì Jo của con sẽ sớm đến đây.
Okay.
Okay. Okay.
Được mà.
- Anh không thể làm thế.
- Vivien.
Anh biết em ở đây mà.
Tại sao em không ra mặt?
Làm vậy chỉ khiến mọi chuyện xấu đi.
Em muốn anh đưa đứa bé đi.
Không, hãy để anh làm thế,
rồi chúng ta sẽ được bên nhau.
Không, không, không! Không được.
Đứa bé ấy cần một người cha, Ben.
Anh không phải là cha nó.
Em biết điều đó, và anh cũng biết.
Nó là con em,
Và anh không nên hút thuốc nữa.
Em không quan tâm nó là con ai.
Em sẽ làm bất cứ điều gì để
em có thể được chăm sóc nó.
Vivien, anh...
Rất xin lỗi về những gì anh đã
bắt em phải chịu đựng.
Em muốn anh nghe em nói.
Em tha thứ cho anh.
Đã quá đủ
Với những bi kịch và rắc rối rồi.
Chúng ta đã có quá đủ trong gia đình này.
Chúng ta đã có đủ.
Và có một điểm sáng
Đó chính là đứa bé đang ngủ trên lầu.
Đây là cơ hội cho anh làm
một điều khác.
Em muốn anh nhận đứa bé,
Và em muốn anh đi khỏi đây,
Em muốn anh đừng bao giờ quay lại.
Em gái em đã nói cô ấy sẽ
chăm sóc cho đứa bé.
Cô ấy là một người mẹ tốt.
Không, em không muốn vậy.
Em mụốn gì?
Em muốn...
Hình dung ra anh với đứa bé
trên vai anh
Đi bộ dọc con phố Newbury.
Còn Violet?
Còn Violet?
Con là một thiếu nữ.
Chứ không hẳn là một chuyện
dễ dàng giải quyết.
Violet.
Bố đã là một ông bố thế nào chứ?
Con không ăn. Con không đi học.
Con đã chết rồi... Và bố không hiểu được.
Con không cho bố thấy con.
Con sợ điều đó sẽ làm bố đau khổ.
Bố nhớ con lắm.
Con sẽ không bao giờ đến Harvard được.
Oh...
Nhưng con đã tiết kiệm cho bố
cả núi tiền rồi.
Yeah, đúng thế.
Bố phải đi, bố ơi.
Mỗi phút bố ở lại trong ngôi nhà này,
Bố sẽ gặp nguy hiểm, và cả đứa bé nữa.
Xin anh.
Hãy làm điều này cho em và con.
Anh đi đâu thế, Ben?
Anh nghĩ là em cứ thế để anh đi sao?
Tránh ra, Hayden.
Tôi không có thời gian cho
những chuyện vớ vẩn của cô.
Ah!
Bây giờ thì chúng ta có tất cả
thời gian trên đời.
Xin chào!
Anh chị hẳn là nhà Ramos.
Vâng. Tôi là Stacy.
Đây là chồng tôi, Miguel.
Xin chào, Miguel.
Thật là một cái tên kỳ lạ.
Tôi phải thú nhận là tôi thích mê
Những gì ở phía Nam biên giới.
- Thật ra gia đình tôi từ Tây Ban Nha đến.
- Yeah.
Lại càng tốt hơn.
Tôi thấy lịch sử của người Tây Ban Nha
ở Châu Âu rất tuyệt vời.
Đây là một ngôi nhà cổ
Của L.A từ thời Victoria, được xây
năm 1920 bởi một bác sĩ chữa bệnh
cho các ngôi sao.
Như anh chị có thể thấy, ngôi nhà
rất hoành tráng.
- Đây là nội thất Tiffany thật.
- Yeah?
Tất cả những thứ khác trong nhà
đã được nâng cấp.
Uh, Gabriel. Khoan đã.
Uh, tôi xin lỗi vì con trai tôi.
Nó có một cái ván trượt
Được phẫu thuật dính liền
với cơ thể của nó.
Nó không đi đâu mà thiếu ván trượt cả.
Không sao đâu, anh Ramos.
Miễn là ta không để lại dấu trên sàn nhà.
Ta có đợi thêm ai nữa không?
- Không, chúng tôi chỉ có một đứa.
- Cám ơn.
Đồ nội thất là của những người chủ cũ,
Nhưng nếu anh chị thấy anh chị thích gì,
Tôi chắc chắn là bên bất động sản
sẽ sẵn lòng bán
Với giá chấp nhận được.
Tuyệt quá, em ạ. Nhìn ngôi nhà xem.
Um, nói về tiền, Marcy, tôi biết là
kinh tế đang đi xuống,
Nhưng tại sao giá của ngôi nhà này
thấp hơn cả giá thị trường?
Ở đây không có vấn đề xây dựng
hay phóng xạ gì chứ?
Không. Không đơn giản thế.
Vì có thỏa thuận tiết lộ toàn bộ,
Tôi phải thông báo với anh chị
là những người chủ cũ đã chết
Trong ngôi nhà này.
Oh. Như thế nào?
Người vợ chết trong lúc sinh con,
Và người chồng trong cơn đau khổ
đã tự tử.
Anh ta treo cổ
Trên ban công tầng hai.
Đó là một chuyện tình bi thảm.
Đây là con chó của họ, Hallie.
Thành viên còn sống duy nhất
của nhà Harmon.
Tôi đã nhận nuôi nó.
Ít nhất thì họ cũng không bị giết.
Chị Ramos.
- Sao?
- Tôi rất vui lòng được dẫn chị
đi thăm quan nhà tiếp.
Nhưng dù anh chị có đi đâu,
Anh chị cũng sẽ lặp lại lịch sử
của những người khác.
Chỉ ngôi nhà này có giá
Ít hơn đến 200,000 đô-la so với
lần trước tôi bán nó mà thôi.
Con nghĩ sao, Gabe?
- Con không tin có ma.
- Ah.
Dĩ nhiên nó sẽ nói thế rồi.
Ta tiếp tục đi xem nhà chứ?
Vâng, chắc chắn rồi.
Tôi biết chắc chị sẽ thích mê nhà bếp.
Nó có quầy bếp bằng đá hoa cương,
Một bàn ăn sáng,
Và chị đã bao giờ thấy một
cái máy làm mì ống chưa?
Chưa. Chưa từng.
Thú thật tôi cũng chưa từng...
Tôi sống một mình.
Nhưng bà Harmon rất thích ăn ngon.
Hãy để ý đến lầu hóng gió ở sân sau.
Ow.
Con có sao không?
Yeah.
Con-con bị trượt chân.
Mẹ đâu rồi?
Oh, lúc mẹ vừa đặt chân vào bếp,
Là chuyện đã rồi, con ạ.
Bố nghĩ ta vừa mua nhà đấy.
Nào, đi xem hết ngôi nhà đi.
Chắc chắn sẽ có phòng
để đặt bàn bi-da.
Hãy tưởng tượng nhấm nháp một ly
cocktail Mojito trong ngày hè nóng nực.
Tôi đoán là anh chị chịu nóng giỏi
hơn người nước ngoài như tôi.
Tôi nói có đúng không?
Tôi thấy bà có một gia đình
hàng xóm mới chuyển đến.
Phải, tôi có để ý.
Oh, tôi rất mong họ là một gia đình dễ chịu.
Tôi sẽ đến đó và đón mừng họ,
Nhưng như hai người có thể hình dung,
việc quay lại ngôi nhà đó
Rất khó khăn đối với tôi.
Sau những gì tôi đã thấy.
Đồ ngu ngốc.
Làm ơn nói với tôi là hai người
đến đây không mang theo thêm
một tin xấu nào nữa.
Thật ra là không có tin tức nào.
Vậy vẫn chưa tìm được đứa bé
đáng yêu đó sao?
- Không thấy tung tích.
- Rất... đáng lo.
Chúng tôi muốn xem lại lời khai của bà.
Để đảm bảo chúng tôi không
bỏ sót chi tiết nào.
- Dĩ nhiên rồi.
- Bà nói bà qua nhà Harmon chính xác lúc...
7:30 tối.
Để xem bác sĩ Harmon
Và con gái ông ấy thế nào.
Sau khi bấm chuông mà không ai
trả lời, bà quyết định
Đi vào trong.
Tôi không xa lạ gì với thảm kịch,
Nên tôi rất lo, cũng dễ hiểu thôi.
Hóa ra lại đúng như tôi tiên đoán.
Đồ ngu ngốc.
Không thể tin được cô ta lại giết tôi.
Đáng đời anh.
Bản năng đầu tiên của tôi là bỏ chạy.
Chạy đi, gào thét và không
bao giờ quay lại đó nữa.
Nhưng rồi tôi nghĩ đến đứa bé.
Mẹ kiếp.
Bố ơi?
Cảm động lắm.
Nhưng đứa bé ở xó nào rồi hả?
Nên tôi đi tìm cô con gái nhà Harmon.
Và khi tôi phát hiện ra
Là cô bé cũng đã đi mất...
Tôi hiểu chuyện gì đã diễn ra.
Bà đến thăm con tôi?
Tôi đến tìm cháu tôi.
Oh, bà nghĩ vậy sao?
Bà Harmon đã đồng ý với tôi.
Ngôi nhà của người chết không phải
là nơi để nuôi dạy một đứa trẻ.
Điều này là vì đứa bé.
Thằng bé rất đặc biệt. Nó là của tôi.
Bước qua xác tôi đi đã.
Chúng ta đã qua lâu rồi.
Aw, mẹ kiếp.
Violet mang theo đứa bé và chạy trốn.
Có Chúa mới biết là đi đâu.
Nhưng tôi đều cầu nguyện
Cho cả hai, đêm nào cũng vậy.
Chà...
Nếu bà có nghĩ ra câu nói nào
của Violet
Mà có thể ám chỉ việc cô bé đi đâu,
Bà sẽ cho chúng tôi biết chứ?
Oh, tôi sẽ làm ngay như vậy.
Cám ơn bà.
Aw...
Ai là thiên thần bé bỏng của bà nào?
Ai là thiên thần bé bỏng của bà?
Oh... Oh...
Oh, thiên thần nhỏ của bà đây rồi.
Huh?
Cậu là ai?
Cậu có sở thích âm nhạc phát gớm.
*** Surfers sao?
Xin chào? Cậu đang đột nhập nhà tôi.
Cậu là ai?
Hồn ma của bản thân tôi.
Tôi là Violet. Tôi sống trong khu này.
Tay cậu lạnh quá.
Cậu biết người ta nói sao mà.
Tay lạnh, tim nóng.
Hmm.
- Yo!
- Cậu có đĩa của Ramones không?
Như Animal Boy,
hayToo Tough To Die?
Hey. Ra khỏi phòng tôi.
Cậu có chắc là cậu muốn ở một mình không?
Người ta nói nhà này bị ma ám đấy.
Cậu có hơi không bình thường đúng không?
Cậu không biết đến một nửa
những chuyện về tôi đâu.
- Whoa.
- Anh có sao không?
Yeah. Sàn nhà này bị vênh.
Anh biết ai vênh váo không?
Bà môi giới đó, Marcy.
Em nghĩ thế à? Anh thấy bà ta
cũng ngon lành đấy chứ.
Nóng bỏng.
Khiêu khích.
- Thật à?
- Mm.
Thế thì em phải xử bà ta.
Hey. Ai cũng có phần mà.
Em không có hứng
Chia sẻ.
- Oh.
- Mm-hmm.
Tối nay mình rửa tội cho ngôi nhà chứ?
Hmm.
Thế này có trả lời cho câu hỏi
của em không?
Mmm.
Có đấy.
Anh à...
Gabe ở trên lầu.
Shh.
Em vẫn nhớ khi mình còn như vậy.
Lúc đầu.
Mmm.
Còn tiếp.
Uh-huh.
Nhân tiện...
Sao cơ?
Gabe năm nay sẽ tốt nghiệp.
Ngôi nhà này rộng quá.
Em có nghĩ chúng ta sẽ cô đơn không?
Một đứa con?
Anh không nghĩ em đã già à?
- Sắp rồi. Sắp rồi.
- Aw.
Thế thì tiếp tục thôi.
Em đã mất hai đứa con trong ngôi nhà này.
Một trong số chúng không biết đến thở là gì,
Và Constance lấy cắp đứa kia.
- Ít nhất nó cũng ra khỏi ngôi nhà.
- Họ có vẻ là...
Một cặp rất đáng yêu.
Họ không thể có con ở đây được.
Em nói đúng.
Ta phải làm gì đó.
Hai người sẽ cần giúp đỡ đấy.
Nhiều linh hồn trong ngôi nhà này
đầy oán hận và tức giận,
Và khao khát giáng vận mệnh
tai ương của mình lên người khác.
Nhưng nhiều người trong số chúng ta
tử tế, là những nạn nhân vô tội
Chịu chết trong tay kẻ khác.
Và chúng ta không muốn thấy
có thêm đau đớn trong nhà này nữa.
Mày đang mơ cái gì thế?
Mẹ kiếp!
Tao cá là tao biết đấy.
Tao cũng sẽ mơ về cô ấy,
nếu tao còn có thể nằm mơ.
Tao không nghĩ tao còn mơ được.
Cái khỉ gì thế? Mày là ai?
Mày làm gì trong phòng tao?
Đây từng là phòng tao.
Sau đó là phòng cô ấy.
Mày đang nói cái gì thế?
Violet.
Cô ấy là bạn gái tao.
Con bé đáng sợ lúc nãy à?
Mày nói đáng sợ là có ý gì?
Cô ấy có vẻ thú vị.
Nhưng không có gì xảy ra.
Cô ta không nói cô ta có bạn trai.
Chúng tao đã chia tay rồi.
Phải rồi. Ý tao là,
Không táy máy tay chân. Tao hiểu.
Không...
Tao không nghĩ là mày hiểu đâu.
Mẹ kiếp!
Mẹ ơi?!
Chúa ơi!
Miguel! Miguel!
Miguel!
Tránh xa ra. Tránh xa ra.
Tránh xa tôi ra!
Tránh xa tôi ra!
Biến đi!
- Không! Đứng đây!
- Ngươi muốn gì?!
Gabe!
Gabe! Gabe?!
Gabe!
Tại sao?!
Tại sao?!
Tại sao?!
Tao muốn cô ấy được hạnh phúc.
Tao có thể nói, cô ấy thích mày.
- Mày là một thằng tốt tính, đúng không?
- Cái gì?
Ý tao là mày có những người bạn này
Và mày chơi thể thao.
Thứ hạng của mày tốt đúng không?
Trung bình.
Trung bình là tốt rồi.
Bình thường là tốt.
Cô ấy xứng đáng với những gì bình thường.
Tránh ra!
Tao không muốn làm đau mày!
Nhưng tao vẫn phải giết mày.
Miguel...
Đã đến lúc anh mở mắt ra
Và nhìn xem nơi này là gì,
nó có thể làm gì.
Tôi cần có người cảm thấy
nỗi đau đớn của tôi.
Hãy để tôi dẫn đường.
Nhìn xem anh ta đã làm gì tôi.
Tại sao mày lại làm thế?
Tao xin mày, tao đã nói rồi,
không gì xảy ra cả!
Mày có thể đừng nhìn tao không?
- Cái gì?
- Mày có thể...
Mày có thể đứng dậy hay...
Tao không biết, quay lại hay
thế nào đó?!
Làm ơn...
Đừng giết tôi.
Oh, không phải lý do cá nhân gì đâu.
Chỉ là cô ấy cô đơn có một mình.
Như thế không được! Đứng dậy!
Bố ơi.
Dừng lại, dừng lại.
Quay lại đi.
Trai hư.
Stacy sẽ nghĩ gì?
Chúa ơi, mình đang mơ.
Anh đang rất tỉnh táo.
Chúa ơi!
Chúa ơi!
Miguel!
Stacy!
Stacy?
- Miguel!
- Stacy!
Để cô ấy yên!
Hey, dừng lại!
Anh là đồ khốn xấu xa bệnh hoạn.
Họ vừa mới chuyển đến,
Mà anh đã săn mồi mới rồi sao?
Các người là ai?
Anh ta từng là chồng tôi.
Anh không biết tôi đã muốn làm
điều này từ bao lâu rồi đâu.
Cô không biết tôi đã muốn làm
điều này từ bao lâu rồi đâu.
Đây là những gì nó làm với các người.
Ngôi nhà này.
Chạy đi.
Tate, không.
Bỏ dao xuống đi, Tate.
Anh không thể.
Anh làm điều này vì em.
Anh đã không thể cứu được em.
Tại anh mà em còn có một mình.
Nhưng em không một mình.
Em có gia đình ở đây.
Như thế không đủ.
Em cần một ai đó.
Không phải cậu ta.
Vậy em muốn gì?!
Em đã muốn có anh.
Em nói anh đi đi mà.
Yeah...
Nhưng em chưa từng nói tạm biệt.
Lại đây, hãy để em tạm biệt anh.
Tạm biệt, Tate.
Gabe! Gabe, đi nào!
Nào, nào, nào.
Một gia đình tội nghiệp nào đó
sẽ lại dọn đến đây sống thôi.
Những người đáng thương ấy không hề
biết họ sắp phải chịu những gì.
Và chúng ta đã biết cần phải làm gì.
Tour của chúng ta kết thúc với
Ngôi nhà kinh dị của Los Angeles.
Bi kịch đẫm máu gần đây của
gia đình Harmon...
Không, ở đây không có gì để xem đâu.
Chỉ chồng chất thêm vào tai tiếng của
Ngôi nhà Sát Nhân!
Tôi phải bán ngôi nhà này.
Đi khỏi đây!
Thế là đủ rồi!
Tôi còn phải bán ngôi nhà này nữa!
Chú có rảnh không?
Cháu biết. Cháu là người cuối cùng
chú muốn thấy lúc này.
Mày không phải người.
Mày là một con quỷ.
Cháu rất nhớ những buổi nói chuyện
của chúng ta, Ben.
Chúng đã giúp cháu.
Vớ vẩn.
Mày bị tâm thần, Tate.
Đó là một loại bệnh thần kinh,
trị liệu tâm lý không chữa được.
Đó là chẩn đoán của chú sao?
Cháu bị tâm thần?
Yep, và là loại nặng nhất..
Mày có duyên và thuyết phục
Và là một kẻ dối trá bệnh lý.
Nhưng đừng nghe tao.
Tao là lang băm thôi.
Và nhân tiện, trị liệu tâm lý
cũng không hiệu quả.
Không hiệu quả?
Vậy tại sao người ta vẫn làm?
Vì họ không muốn
Chịu trách nhiệm cho cuộc đời
chẳng ra gì của họ!
Nên họ trả tiền cho một nhà tâm lý
để lắng nghe họ than thở
Và làm cho những câu chuyện đó
trở nên... đặc biệt.
Như thế, họ có thể trách móc
người mẹ điên khùng của họ
Cho mọi chuyện sai lầm.
Nghe quen không?
Đó cũng là một mánh tuyệt hay.
Hết tuần này qua tuần khác,
Tháng này qua tháng khác,
năm này qua năm khác
Bọn tao thu tiền, nhưng bọn tao
biết rõ chẳng có hiệu quả gì.
Đồ khốn nạn.
Chúng ta không khác nhau lắm đâu, Tate.
Tao cũng là người chẳng ra gì.
Tao làm tổn thương những người
lẽ ra tao phải... yêu thương nhất.
Nhưng họ đã tha thứ cho ông,
đúng không?
Có thể Violet cũng sẽ tha thứ cho tôi.
Nó không thể. Mày chỉ có thể
tha thứ một người
Vì những gì họ trực tiếp làm với mày.
Những người mày đã giết hại?
Họ là những người duy nhất
có thể tha thứ cho mày,
Và mày đã tước đi cơ hội của họ.
Vậy là như thế này sao?
Không có... Không có gì tôi
có thể làm được nữa ư?
Không có lòng khoan dung nào ư?
Biểu diễn giỏi lắm, Tate.
Toàn bộ màn kịch về đứa trẻ
bị hiểu lầm à? Oh...
Tao đã tin, Violet cũng thế.
Nhưng theo định nghĩa, một kẻ
tâm thần không có khả năng
Hối hận.
Nên hãy thử lần nữa xem,
Làm thật lần này xem.
Mày...
Đã phá hủy những thứ quan trọng
nhất đối với tao.
Mày còn có thể mong muốn
gì từ tao nữa chứ?
Tôi không biết định nghĩa gì,
nhưng tôi thật sự xin lỗi, Ben.
Xin lỗi ông, hơn tất cả.
Nói xin lỗi thì dễ lắm.
Còn việc chịu trách nhiệm những
hành động của mày thì sao?
Chúa ơi, mày còn không thể
thốt nên lời cơ mà.
Năm 1994...
Tôi đã thiêu bạn trai của mẹ tôi...
Sau đó tôi bắn chết 15 học sinh
ở trường Westfield High.
Tôi giết cặp đồng tính
Đã sống ở đây trước ông...
Và tôi cưỡng bức vợ ông.
Còn nhiều việc khác nữa.
Tôi còn làm hại nhiều người khác.
Tôi sẽ nói ra tất cả.
Tao không phải là mục sư của mày, Tate.
Tao không thể tha tội cho mày.
Tôi hiểu rồi.
Nhưng liệu ông có thể...
Thỉnh thoảng trò chuyện với tôi không?
Xin chào?
Xin chào?
Cám ơn Chúa, cô đã đến.
Tôi kiệt sức rồi.
Cô là cô trông trẻ mới à?
Xin chào?
- Nora?
- Làm ơn gọi tôi là bà Montgomery.
Mẹ tôi đã dạy tôi một quy luật sống:
Không bao giờ cho phép người hầu
gọi mình bằng tên...
Đó có phải là...
Uh, hãy tha lỗi cho tôi,
bà Montgomery.
Lẽ ra tôi đã đến sớm hơn, nhưng...
Tôi không nghĩ đứa bé sống được;
nó chết lúc ra đời.
Gần như vậy.
Nó khóc được một tiếng nhỏ xíu
rồi chết luôn.
Dĩ nhiên, chỉ có mình tôi chứng kiến;
Charles thì không.
Quả là thiên tài.
Nó là một đứa trẻ không vui vẻ,
tôi có thể nói vậy.
Oh, là cô... bà mẹ ruột.
Có lẽ là do chế độ dinh dưỡng hay
Do gen kém, dù vì lý do gì đi nữa
Tôi cũng khá thất vọng.
Thằng bé yếu ớt quá.
Phổi của nó khỏe đấy chứ, tôi
có thể nghe nó khóc từ trên nhà.
Tôi ẵm nó được không?
Không, bỏ tay ra!
Các người... cô nghĩ cô cứ thế
xuất hiện và đòi
Quyền nuôi con hay sao, đã có
thỏa thuận từ trước hết rồi.
Đứa bé này là của tôi.
Tôi hiểu.
Nhưng tôi có biết...
Một vài cách hữu hiệu
Có thể giúp thằng bé im được.
Bà gọi nó là gì?
Quỷ nhỏ lắm mồm.
Shh, shh, shh, shh...
Oh, cám ơn Chúa.
Thật lòng tôi đã sợ là
Tôi sẽ làm hại nó mất nếu nó
không im lặng đi.
Suốt mấy ngày rồi tôi không thể
nào dỗ nó nổi.
Tôi mệt quá.
Oh, tôi nghĩ tôi cần...
Nghỉ ngơi một lát.
Có lẽ cô có thể trông nó đêm nay.
Hãy nghỉ ngơi, bà Montgomery.
Bà cần nghỉ ngơi cho lại sức.
Sẽ ổn thôi.
Tôi không chắc tôi có đủ nhẫn nại
để làm một người mẹ.
Có lẽ chỉ những cô trông trẻ
xấu xí mới có khả năng đó.
Sự thật là mẹ cũng không giỏi
chăm con đâu.
Con sẽ là Nicholas...
Hay là Jonah đây?
Hay là Jeffrey?
Con là Jeffrey bé nhỏ có được không?
Con sẽ là ai đây, nhóc con?
Moira, cô đang làm gì thế?
Tôi đang chùi kệ tủ bằng giấm,
thưa bà Harmon.
Tôi... Tôi vừa để ý thấy kệ rất dính
từ lúc gia đình kia dọn đi.
Tôi cũng không biết phải làm gì nữa.
Lau chùi là điều duy nhất tôi làm tốt,
nên tôi cứ tiếp tục.
Xin lỗi, Moira.
Nhìn xem tôi tìm thấy ai này.
Thằng bé ở dưới tầng hầm.
Nó ở đó với Nora và khóc mãi.
Tôi biết cô ta sẽ không thể nào
chăm sóc được đứa bé mà.
Cô ta thật sự không muốn có
một đứa con.
Cô ta chỉ bị ý tưởng ấy ám ảnh.
Không có một chút bản năng
người mẹ nào trong cô ta.
Cô có muốn ẵm nó không?
Đây.
Nó thật là một tạo vật nhỏ bé đáng yêu.
Da nó như quả đào vậy.
Tôi cũng có thể là một người mẹ tốt,
Nếu tôi đã không lẳng lơ thế.
Xin lỗi.
Không gì tồi tệ hơn một bà giúp việc
già ngồi than thân trách phận.
Tôi sẽ cần được giúp đỡ nhiều
với thằng bé này.
Tôi không thể nhận công việc ấy.
Tôi không được dạy để làm cô trông trẻ.
Tôi không nghĩ là cô sẽ làm việc
cho chúng tôi.
Tôi định hỏi liệu cô có muốn làm
mẹ đỡ đầu cho thằng bé không.
Nếu điều đó làm cô thấy yên lòng hơn...
Tôi nghĩ cô sẽ là một thành viên
tuyệt vời trong gia đình.
Tôi thấy chúng trong gác mái.
Wow.
Những quả châu này đúng là đồ cổ.
Tôi cho là thế.
Rồi cháu sẽ hiểu, Violet,
Từ "đồ cổ" sẽ mất hết ý nghĩa
Khi sự tồn tại của cháu kéo dài
như trong một ngày hôm nay.
Okay, cả nhà sẵn sàng chưa?
Nhìn xem.
Bố tự đốn nó đấy,
tự hào mà nói là thế.
Con có từng thấy thứ gì đẹp
như thế này chưa?
Em đã thấy rồi!
Nhìn nó xem. Nó đáng yêu lắm.
Oh!
Lành tính lắm. Hiếm khi nào khóc.
Nhìn rất giống bố nó.
- Anh muốn ẵm con không?
- Mm-hmm.
Đây.
Anh không nghĩ điều này lại
có thể xảy ra với anh, Vivien...
Nhưng anh đang hạnh phúc.
Đàn ông lên nào, thi sĩ.
Cô bé không thích chú.
Chú em sẽ không có lại cô bé đâu.
Cô bé sẽ không bao giờ nói chuyện
với chú thêm lần nào nữa.
Tôi sẽ đợi.
Đợi mãi mãi, nếu cần phải làm thế.
Ding-***!
Cô thấy thế nào
Về việc tạo ra một phép màu
trong hôm nay, Helen?
Constance, mau mau ngồi xuống!
Oh, cô đã ở đâu thế?
Tôi đã bắt đầu nghĩ là cô tìm thấy
một tiệm làm đẹp mới rồi.
Oh, Chúa ơi, không, không!
Không, chỉ là gần đây tôi không thể
nào ra khỏi nhà được.
Bây giờ đừng có sợ khi tôi
gỡ cái khăn choàng ra nhé.
Thuốc nhuộm tóc Lady Clairol
và tôi đã nhẵn mặt nhau rồi.
Không thể ra khỏi nhà?
Cô có tai nạn gì ư?
Không.
Tôi có con.
Có... có con à?
Một thằng nhóc.
Một đứa con trai!
Oh, tôi... Không, tôi-tôi không
sinh ra nó, dĩ nhiên là thế rồi.
Không, thằng bé là, um...
Con của em họ xa bên mẹ tôi.
Dòng họ DeLongprees ở Virginia.
Evaline và Steve.
Họ đã chết thảm
Trong một tai nạn xe cộ ở Richmond,
Để thiên thần bé nhỏ ấy
thành trẻ mồ côi.
Thật kinh khủng.
Phải, nhưng Michael bé nhỏ và tôi
sinh ra là để dành cho nhau.
Thằng bé là con của tôi.
Và tôi là mẹ nó.
Và tôi phát chán
- Vì phải nhìn như bà ngoại nó rồi.
- Oh!
Nên... đây.
Cô hãy phù phép đi.
Oh!
Oh, Helen!
Oh, cô đúng là một nghệ sĩ.
Chà, kể cả nghệ sĩ cũng cần
đúng nguyên liệu chứ.
Oh!
Constance, suốt những năm quen biết cô,
Tôi chưa từng nghĩ là lại có lúc
nhìn cô trẻ trung và rạng rỡ thế này.
Đúng là thế, phải không?
Tôi có thể tâm sự điều này với cô chứ?
Yeah.
Kể từ khi còn là một cô bé con,
Tôi đã biết tôi được số phận
run rủi cho những điều tuyệt vời.
Tôi sẽ trở thành một ai đó...
Một con người...
Xuất chúng.
Một ngôi sao màn bạc,
tôi từng nghĩ vậy.
Nhưng...
Giấc mơ của tôi trở thành ác mộng.
Thay vì vòng nguyệt quế...
Là những vòng hoa tang.
Thay vì danh tiếng...
Là thất vọng cay đắng,
Là tai ương tàn độc.
Bây giờ tôi đã hiểu
Mọi bi kịch đều để chuẩn bị cho tôi...
Một thứ tuyệt vời hơn tất thảy.
Mọi nỗi mất mát trước đây
đều là những bài học.
Tôi đã được chuẩn bị.
Và bây giờ tôi đã biết là gì rồi.
Đứa trẻ ấy.
Một thằng bé khác thường.
Số phận nó sẽ được hưởng những điều vĩ đại!
Cần một người mẹ khác thường.
Một người đã được trui rèn qua
ngọn lửa của bất hạnh...
Một người có thể dẫn lối cho nó...
Với sự khôn ngoan,
Với sự vững vàng.
Với tình yêu.
Tôi xin lỗi vì về muộn, Flora.
Nhưng Helen phải đi vào từng chi tiết
Trong mỗi khoảnh khắc phát chán
của cháu cô ấy, Bat Mitzvah.
Số tiền những người này
Ném vào một đứa bé 13 tuổi
quả thật là...
Flora?
Hey...
Bây giờ mẹ sẽ làm gì với con đây?
Dịch: phiemdu - onnyru@gmail.com
sync etheo
www.phudeviet.org