Tip:
Highlight text to annotate it
X
Trong phần trước của người sói
tuổi teen...
Nhớ lấy,không được dùng sức mạnh
của sói.
Cũng không được phản ứng siêu nhanh luôn...
Dù ở bất cứ đâu,thì ngay lập tức,
mấy đứa cũng phải hiệp lực với nhau.
Chúc mừng, McCall.
Lần đầu cậu được hôn ư?
Cậu là thanh Katana,và
1 con cáo siêu phàm.
Cho nên cậu ta không thể
rời mắt khỏi cậu đâu.
Kate biến đổi nó trở lại
thời bọn họ mới quen nhau.
Cái thời mà nó còn tin tưởng mụ.
Chúng đánh cắp nó khi không ai để ý.
- Lấy cái gì cơ ?
- Trái phiếu.
- Ý là ông bị trộm viếng đó hả?
- Đây không phải vụ trộm bình thường.
Mà nó đã được lên kế hoạch từ trước.
Willow!
Willow!
Mẹ ơi, con không kiếm thấy nó.
Mẹ?
Con đi ngủ nha.
À, ra là mày.
Mày chui xuống đây chi vậy?
Oh, Chúa ơi!
Cứu với...
Chào, Sean.
Tao vừa tàn sát cả nhà mày xong.
Mày có muốn đi theo họ không?
Van nài được tha mạng ấy?
Hay là mày muốn chống trả nào?
Để tao gợi ý cho mày.
Lấy khăn tắm bọc tay lại,
rồi đập vỡ kiếng.
Kế đến lấy 1 mảnh kiếng vỡ để tự vệ.
Cứ làm đi. Tao sẽ chờ.
Sẵn sàng chưa, Sean?
Vì tao sẽ xông vào đấy.
Sync & corrections by Huy Tô
www.Addic7ed.com
Cái bàn này từ bên Ý đem về đó.
Thì đôi giày ống này cũng thế thôi.
Thế giờ ta sẽ bàn về thời trang
hay về thù lao nào?
Bọn tôi thuê cô đi tìm Kate,
chứ đâu phải ám sát Tổng Thống.
Nhà Calaveras cũng đề nghị tôi tìm Kate.
Nhưng mấy người nhờ trước.
Lo liệu được nhà Calaveras
thì tôi sẽ chấp thuận.
Coi như xong.
Cứ tìm Kate đi, khỏi bận tâm chuyện khác.
Cháu bị khùng hả?
Chứ biết làm sao giờ.
Cả tuần rồi mà chả thấy tăm hơi ả đâu.
Nếu ta không tìm ra,
ai mách cho Kate biết về cái hầm,
thì ta sẽ không đoạt lại mớ
trái phiếu được đâu!
Chứ cháu nghĩ chú lo vụ đó sao đây, huh?
Kiếm việc làm ư?
Lý lịch của chú quá hạn lâu rồi.
Bọn mình bị cướp đó, Derek.
Bị cướp đó!
Oh, nhìn lạ quá.
Mắt cháu bị làm sao vậy?
Không biết nữa.
Nhưng cháu sẽ làm mọi cách để khám phá ra.
Dĩ nhiên cậu vẫn là đội trưởng đội bóng.
Cậu cũng đạt được số điểm
huấn luyện viên muốn,phải không?
Phải,nhưng ông ấy đâu có bảo mình được
quay lại đâu.
Mà chỉ bảo mình đi thi thử thôi mà.
Dù sao bọn mình cũng có vấn đề khác
đáng quan tâm hơn mà.
Cậu có báo cho nhà Argent chưa?
Ah!
Chú ấy vẫn chưa trả lời tin nhắn của mình.
Cậu nhắn tin bảo
cô em Kate
của chú ấy đội mồ sống dậy ư?
Mình không đủ tiền gọi đi Pháp.
Thế cơ đấy,bộ tưởng mình cậu hết tiền ư?
Cứ thử chụp cộng hưởng từ
với viếng thăm Eichen House xem.
Lại 1 thứ cần lưu ý nữa hả?
Uh, và cái này là, "cuối cùng."
Mà nè, chúng ta đang làm cái quái gì ở đây?
Cứ như thể ta có cả 117 triệu rắc rối
và lo lắng tâm trạng của bản thân
trong khi chơi bóng vợt chả là gì hết ấy.
Giờ mới đáng lo đấy.
Tên quái nào vậy?
Giỏi lắm, Liam.
Có thể cậu sẽ là tân đội trưởng trẻ nhất
luôn đó.
Thôi kệ, chắc bọn mình chỉ cần
tập dợt 1 tí thôi.
Quá ít y tá đi làm luôn.
Tôi cũng hiểu không nên cắt giảm nhân lực
khâu đó,
nhưng bệnh viện này vừa hứng chịu
một tai nạn quái đản
và không được bảo hiểm đền bù.
Cho nên chúng ta phải
tinh giảm biên chế thôi.
Chắc là có thể huy động thêm tiền
từ khoa nhi...
Cô hết giờ làm rồi.
Tôi ớn nhìn mặt cô lắm rồi.
- Đi về nhà ngủ đi.
- Thôi được.
Tôi phải đi ăn cái đã.
Melissa...
Giờ đã là 7:00 sáng rồi.
Giờ tôi đã hiểu vì sao cậu ta không nói gì
với nhà tâm lý học rồi.
Cậu ta sẽ bị sốc 1 lúc,phải không?
Đây là cả nhà cậu ta?
Mẹ, bố, anh trai.
Sean là người nhỏ tuổi nhất.
Và cũng là kẻ duy nhất sống sót.
Nhưng vấn đề là họ sao lại chết?
Bị ai giết chứ?
Đây không phải vết thương của
móng vuốt và răng nanh gây ra.
Mà là vết cắt rất sâu,
rất ngọt và bệnh hoạn.
Đó là kết quả khám nghiệm tử thi.
1 loại rìu nào đó.
Tôi chỉ muốn đảm bảo
ta không phải, uh...
- Kéo bọn nhóc dính vô?
- Phải.
Nếu đây chỉ là án mạng thông thường
chứ không liên quan hiện tượng siêu nhiên,
thì không cần cho chúng hay
về cuộc thảm sát này đâu.
Thế còn chúng ta thì khi nào đây?
Bố con đang đợi ở ngoài đó.
Con biết, con biết!
Thế này là sao?
Bảng "rao bán nhà" chứ gì.
Để người ta biết mà tới mua.
Anh tưởng em đã nói cho con bé rồi.
Kira, chuyện này chỉ là tạm thời thôi.
Đó là sau khi mẹ cho con biết
mình là hồ ly,
và có nhiệm vụ tiêu diệt linh hồn bóng tối
bằng cách sát hại 1 trong số
mấy bạn con mới quen.
Và con đâu có phải làm thế đâu.
Mẹ coi đó là 1 thắng lợi.
Đừng có quay lại New York mà.
Thế sao lại không nào?
Bởi vì...
Thì tại...
Bố là 1 giáo viên quan trọng
ở trường học.
Ở New York, bố là giáo sư ở Columbia đó.
Là do con đã kết bạn.
Không chỉ thế thôi đâu.
Bố mẹ không hiểu họ bằng con đâu.
Lydia, Stiles, Malia...
Còn Scott?
Ai cơ?
Cậu ta không phải là bạn trai đầu tiên
và là cuối cùng của con đâu.
Cậu ấy đâu phải bạn trai con đâu.
Ê, Liam.
Nói nghe coi chú mày làm gì ngoài đó thế?
Là sao cơ?
Bọn này có xem qua.
Cái trò lấy le của chú mày ấy.
Trò lấy le nào cơ?
Chú mày chụp không sót trái nào.
Thì tôi là thủ môn mà.
Biết thế,nhưng không hề có,
lọt lưới bất cứ trái nào hết.
Uh,tôi là thỉ môn mà.
Mấy người có từng chơi qua trò này chưa?
Nhóc là học sinh năm nhất,phải không?
Phải.
Nhưng học kỳ trước đâu có thấy chú màyr.
Em chuyển từ trường Devenford Prep sang.
Chuyển trường ư?
Phải.
Cho xin đi, bị đuổi học thì có,đúng không?
Thôi đi. Nghe tôi nói nè!
Bị đuổi hay thuyên chuyển,
thì mắc mớ gì tới mấy người?
Tôi chỉ tới đây để chơi bóng vợt thôi mà.
- Đội này có trọng dụng nhân tài, không ?
- Không.
Không, bọn tao chả cần thêm bất cứ
tên cầu thủ xuất sắc nào nữa hết.
Thật ra thì, bọn anh có thể
tuyển thêm vài người.
Vậy đi, có chịu không?
Chú mày có giữ phong độ thế này mãi không?
Hay là thi thoảng nó mới thế thôi ?
Chú mày có bao giờ thức dậy giữa rừng
- vào cái đêm...
- Stiles.
Hmm.
Làm ơn đi, em chỉ tập với cha dượng,
hiểu chưa?
Ông ấy làm đội trưởng từ năm 2 luôn.
Giống như anh ấy.
Và có...
Chắc là phong độ em lúc nào cũng thế thôi.
Nó không có nói dối đâu.
Mình ghét toán. Nó thật là vô vị.
Chỗ này là trường học.
Mà trường học thì quan trọng,
còn toán là môn chính yếu.
Để làm gì nào?
Để biết phải boa bao nhiêu ở nhà hàng.
Và còn những thứ thiết yếu khác như
thuốc men, kinh tế,máy móc...
Tiền boa ấy.
Trật tự đi các em,
ai xung phong lên bảng nào.
Lydia, Diego, Malia.
Um...
Em đâu có xung phong đâu.
Giờ thì có rồi đó.Lên bảng đi.
Cậu có xem qua mấy thứ tớ đưa cho không?
Mình không hiểu gì hết trơn.
X bằng 25.
Mà bạn yêu dấu nè?
Thu móng vuốt lại dùm cái.
1 vụ mưu sát bằng rìu ư?
Thật ra là thảm sát cả 1 gia đình.
Mình cũng có nghe qua rồi.
Chờ tí. Là sao? Nghe rồi? Bằng cách nào?
Mẹ mình cho hay.
Bà ấy biết bọn mình sẽ thấy trên bảng tin.
- Thế thì hay quá.Đi thôi.
- Whoa, whoa.
Bọn mình có tiết kinh tế
trong 5 phút nữa đó.
Ờ ha. Cậu có quên chỗ nào
về cái vụ thảm sát đó không?
Cậu quên là bố cậu làm cảnh sát trưởng sao?
Họ muốn chúng ta đừng chõ mũi vô.
Mấy cậu đùa sao?
Có 1 gia đình bị thảm sát bằng rìu
mà chúng ta cứ thế mặc kệ sao?
Cứ để người lớn lo đi mà.
Thế 2 người, chỉ muốn nán lại đây,
rồi đến lớp như thường lệ.
Lần đầu nghe chuyện khó ưa thế đó.
Nhớ là còn bữa thi tuyển nữa không đó?
Mà nè, thế chuyện cậu muốn bàn...
- Uh.
- Có thể để sau không? Sau buổi xét tuyển?
Cậu chờ nổi không? Cũng nhanh lắm.
Um... Mình...
Cũng được.
Hay quá. Gặp lại sau nha.
Oh, chúa ơi.
Tôi đã bảo không cho ai vào mà.
Xem lại những tấm hình. Và đừng có
than vãn vì gặp ác mộng à.
Nhưng cảnh sát trưởng ơi, bộ không
thấy thiếu thứ gì sao?
Có chứ. Cho nên là Agent McCall
đã nhờ 1 chuyên gia từ thành phố Quantico
có thể lo liệu mấy thứ như thế này.
- Cục cảnh sát Hoa Kỳ ấy hả?
- Cục cảnh sát Hoa Kỳ nào?
Tôi đến đây để tiếp nhận vụ này.
Đó là nụ hôn đầu tiên sau lần
bọn mình hôn thật sự đó.
Thế thì tốt quá. Cậu đã hôn cô ấy.
Đúng thế thật.
Nhưng thật ra đâu có phải thế.
Bộ... không trúng môi hả?
Có chứ.
Có dùng lưỡi không?
Không hề. Mình..
Cứ như thể cậu hôn bà mình hồi lên 5 ấy.
Oh, chỉ là thoáng qua.
Cậu hôn cô ấy 1 cách lịch sự.
Uh, và giờ nó...
Nó kì kì sao ấy. Mình thấy kỳ lắm và...
Mình chả biết phải làm gì nữa.
- Chắc là mình nên nhắn tin cho cô ấy.
- Dẹp dùm cái.
Đừng có khùng thế.
Nhắc lại, hôm nay có kỳ thi tuyển nha.
Mọi vị trí đều đang trống hết đó.
Giờ đã đến lúc tái cơ cấu đội hình.
Jackson đã rời đi, Lahey cũng thế.
Greenberg, cái tên ta muốn nó
biến dùm cái...
Thì lại vẫn còn lưu lại đây. Lại thế nữa.
Nhấc mông ra sân mau.
À, thưa huấn luyện viên...
Em muốn hỏi là liệu...
Em có còn... nếu em... hiểu không...
Cậu vẫn là 1 thành viên trong đội, McCall.
Nhưng... em có thể...
Những cống hiến của em cho
đội từ trước giờ thì sao ạ?
Chuyện gì cũng có thể xảy ra hết.
Kinh thật.
Sốc quá.
Thật thảm hại.
Thảm đến mức không chịu nổi.
Hết chưa vậy?
Rồi, mọi người đã có mặt đầy đủ.
Mình đỡ cậu cho.
Ai cán đích trước vậy?
Nó không phải là người.
Nó là gì thế? Bộ là người báo săn hả?
Cái loại đó có tồn tại không?
Có phải là nó không?
Chắc là nó khỏe hơn thôi.
- Mình muốn ói quá, dìu mình ra đâu đi.
- Rồi. Rồi.
Cậu bị làm sao vậy?
Mình ư? Đâu có sao đâu.
Cậu có mùi lo lắng. Và thế là có sao đấy.
Có chuyện gì vậy?
Scott với mình vẫn bình thường.
Nhưng thật ra thì không phải thế.
Và mình bắt đầu nghĩ là hóa ra
chỉ là do mình tưởng tượng thôi.
Chứ cậu muốn sao nào?
Tớ muốn quan hệ bọn tớ tiến triển hơn.
Nói nghe nè, chắc nó chỉ
chụp banh giỏi thôil.
Chắc chắc luôn, nó chả biết gì hơn đâu.
Có thế chứ!
Chắc là nó giỏi đều hết.
Mình ghét thằng lỏi này!
Đâu cần phải thế.
Đội hình đang thiếu người mà.
Thế còn tân đội trưởng thì sao?
- Đẹp lắm, McCall.
- Ê, Garrett...
Câm đi!
Chả phải đội trưởng là người
chơi giỏi nhất sao?
Hay chỉ thường thường thôi?
Bạn ơi, cậu mắc chứng gì vậy?
Chả biết nữa. Số mình hôm nay xui quá.
Số xui? Cậu gần như chết chắc luôn đó!
Tớ phát bực khi thấy cậu như thế đó.
Chả hiểu gì hết trơn.
Phải, tại vì tớ tệ lậu,
nhưng dù sao, Scott.
Cậu... cậu là Alpha mà.
Không phải trên sân.
Ở đây mình chỉ là người thường thôi.
À, thế thì cậu chết chắc rồi.
Thế có chịu
dùng tới chút sức mạnh của người sói
không nào?
Thế là ăn gian.
Biết thế!
Chỉ là mình ghét nhỉn
cái thằng lỏi đó cướp vinh quang của cậu
sau những thứ cậu đã trải qua.
Mình không chịu nổi.
Nó sẽ không thể làm thế đâu.
Phải đó! Có thế chứ! Ráng lên!
Đồ láu cá!
McCall và Stilinski,
nhặt mấy cây gậy dài lên.
2 đứa sẽ cùng thủ môn bảo vệ khung thành.
Mau lên! Xếp hàng đi!
Bọn mình vẫn chưa rõ nó có
phải người sói luôn không nữa.
Mà nếu thế thật, thì nó cũng
đang ăn gian thôi.
Và chúng ta chả làm gì sai hết.
Không phải đâu. Tin mình đi.
Không có mùi hương đặc trưng hay gì hết.
Chắc là cậu cần lại gần hơn.
Chắc là phải chớp lấy cơ hội của mình thôi.
Có thế chứ!
Thầy coi 2 em đó như con ruột ấy.
Có thế chứ!
Thế mới gọi là truy cản chứ!
Phải thế mới được!
Chỉ là ăn may thôi!
Ôi thôi, Malia. Đừng có dây vô vụ này.
Làm lại đi!
Bé yêu à, làm gì có chuyện đó.
Đang luyện tập mà.
Cá 10 đô là Scott và Stiles làm được.
Tôi sẽ nhớ điều đó.
Ê! Trở lại đây, Liam.
Đứng im! Đừng đụng vô em ấy!
Em không sao, Huấn luyện viên.
Em không sao hết.
Ahhh!
Em nghĩ chân em có sao đó.
Tốt hơn nên dẫn cậu ấy tới y tá.
Những người còn lại đừng có đứng đực ra đó.
Chạy vòng quanh...
Chạy vòng quanh sân đi!
Ngu quá đi mất!
Oh!
Wow! Bắt tốt lắm.
Ném lại đây đi.
Oh, lạy chúa tôi.
Có ai hỏi xem em ấy từng
chơi bóng vợt chưa vậy.
Sở cảnh sát tư pháp quận Beacon đây !
Đây là hiện trường án mạng. Ra mặt đi.
Chả có gì liên quan tới Kate hết.
Hung thủ xài rìu mà.
Thật ra thì, hắn dùng cái rìu
quân đội mới đúng.
Trong báo cáo đâu có nói thế.
Biết thế.
- Cô có thể khai sáng cho tôi không?
- Chưa được.
Vì tôi vẫn chưa biết gì nhiều nữa.
Nhưng mà cô có biết thứ gì đó.
Có lẽ thế.
Vấn đề là người tôi muốn bàn bạc lúc này,
không thèm đếm xỉa đến loại người như anh.
Cô muốn tôi chờ ư?
Tôi muốn anh tin tôi.
Mà sao lại phải thế nào?
Tôi có biết gì về cô đâu.
Cũng đúng, tuy nhiên,
tôi lại hiểu rõ về anh.
Và biết thừa anh cần gì.
Anh muốn lấy lại thứ Kate đã lấy của anh.
Nó là cái màu mắt
tự nhiên của ai đó.
Đối với anh,
đó là màu mắt của anh.
Cho cô 1 tuần vậy.
Nè, thành thật xin lỗi.
Bọn mình đã đưa Liam vô viện rồi.
Chắc là *** gân,
mà cũng có thể là gãy xương nữa.
Không sao đâu. Mình hiểu rồi.
ta bàn vụ đó sau nha ?
Và mình cũng xin lỗi chuyện trước đó nữa.
Từ đời tám hoánh ấy, nhớ không?
Khi tớ làm chuyện đó ở sảnh ấy?
Không sao hết. Đừng có lo.
Tớ vô ý quá.
Hoặc là kỳ cục quá.
Thật đó. Cho mình xin lỗi.
Biết sao không? Mình không hề hối hận.
Nhắn tin cho mình chứ?
Tôi sẽ cố giải thích, nhưng mà...
Chính tôi cũng không hiểu nổi tại sao luôn.
Chỉ là thói quen bất thường
ở mấy chỗ xảy ra vụ thảm sát
tàn bạo ư?
Ý anh là tôi tai tiếng đến thế ư?
Chứ còn gì nữa.
Chắc cô là bà đồng.
Ai mà tin nổi vụ đó chứ?
Tôi nào có tin chút nào đâu.
Nhưng tôi suy nghĩ rất thoáng.
Nhưng nếu cô tìm xác chết,
thì hơi bị muộn rồi đó.
Chắc chỗ này thi thoảng mới được dùng tới.
Hình như là thịt nai thì phải.
Săn bắn là hợp pháp ở vài ***,nhưng...
Sao vậy?
Đây không phải là thịt nai.
Cháu có chắc là không muốn ăn gì chứ?
Vâng ạ.
Vậy thì thôi.
Nếu nhớ ra điều gì thì cho cô hay nhé.
Cảnh sát ở ngay bên ngoài ấy.
Uh... Chào, mẹ.
Đừng có lo, Liam.
Bọn cô sẽ chăm sóc cho cháu.
Mình phải đi đây.
Mình đã hứa với Malia là sẽ giúp cô ấy học.
Thế cũng được.Tớ cũng muốn để mắt
đến cậu ta hơn.
Nè, đâu phải lỗi của cậu,hiểu không?
Mình cũng chả rõ nữa.
Scott, nếu cậu mà dùng năng lực của sói
thằng nhóc này sẽ không bị khập khiễng,
mà nó sẽ bò lê bò lết ,
và liệt nửa người dưới luôn.
Nếu mình không quá chú tâm tới việc
được làm đội trưởng
thằng nhóc sẽ không sao hết.
Ham muốn 1 thứ gì đó
cho riêng mình chả có gì xấu hết.
Làm đội trưởng đội bóng, người sói Alpha .
Cậu vẫn chỉ là người thôi.
Ken, anh làm ơn hỏi đại lý nhà đất
sao vẫn chưa có ai tới hỏi mua nhà vậy?
Anh nghĩ mình biết tại sao đó.
Kira!
Ê, bọn mình chưa học xong mà.
Đâu, xong rồi mà.
Thôi mà...
Tớ đã hứa sẽ giúp cậu học.
Rồi hẵng làm tiếp nha.
Có nhiều thứ phải làm lắm đó.
Ví dụ như, quá nhiều...
Mấy cây bút dạ làm sao vậy?
Màu xanh lá là mình đã hiểu.
Còn màu vàng thì,nghĩa là "đang tìm hiểu,"
còn...
Đỏ nghĩa là chả biết gì hết.
Mình toàn dùng màu đỏ thôi.
Phải học trước, nhớ không?
Thế, bí mật là gì?
Sao tớ không học vô nổi môn toán
còn mấy cậu thì không?
Vì bọn mình hay ghi chú.
Thế thì ai đó nên cho tớ ghi chú của Lydia,
tại tớ không hiểu gì hết trơn.
Từ từ.
Um...
Lydia viềt thế này?
Phải. Đó là gì thế?
Nó đâu phải toán đâu.
Không sao đâu, chỉ cần...
Chân cháu bị gãy rồi, phải không?
Phải chụp X quang mới biết lận.
Nó bị gãy rồi. Và đó là lỗi của cháu.
Có muốn kể cho ta nghe là sao không?
Cháu thi đấu với 2 anh lớp trên.
Trong đó có 1 anh là đội trưởng.
Có nhớ điều chúng ta hay nói không?
Hãy chơi hết sức, nhưng đừng cố quá.
Chú có giận cháu không?
Không, làm gì có.
Mẹ cháu sẽ lột da chú vì dạy
cháu chơi bóng vợt,
nhưng chắc phải đợi chụp X quang
xong rồi tính.
Mà tin chú đi...
Chú mới là người cần phải lo.
Vẫn chưa biết sao mà.
Chờ chụp X quang xong đã.
- Chào, Lydia.
- Đang ở đâu vậy?
Sao gọi hoài không được... Mình không thể
tránh mặt cảnh sát được.
Khoan khoan, từ từ thôi...
Anh cần phải tới bệnh viện ngay.
Ngay bây giờ luôn ấy.
Đứa con trai, kẻ duy nhất sống sót...
Cậu ta đang ở đây nè.
Mình cũng thế. Đang trong bệnh viện đây.
Vậy tìm cậu ta đi. Tìm Sean Walcott ấy.
Sean, cháu còn thức không?
Cảnh sát trưởng đang tới,
nên tỉnh dậy mau đi.
Cháu không chịu nổi. Cháu đói quá.
Cháu đói quá!
Khoan! Khoan đóng cửa đãi!
Giờ cháu đã sẵn sàng nói chuyện rồi.
Không!
Đừng ăn thịt cô mà!
Đừng mà!
Mẹ không sao. Đừng lo cho mẹ.
- Mẹ chắc không?
- Đi tóm cổ thằng khốn đó đi.
Xin chào!
Có ai không?
Hình như tôi nghe tiếng ai đó...
Lùi lại! Đừng có qua đây.
Không cần phải làm thế đâu.
Dù mọi chuyện có thế nào.
Dù cậu có là gì đi nữa,
bọn mình có thể giúp cậu mà.
Không đâu, mấy người không thể.
Để mình giúp cậu.
Quỷ ăn thịt người không cần trợ giúp.
Bọn này cần thức ăn!
Oh, chúa ơi!
Không! Không!
Tôi không bám nổi nữa!
Sync & corrections by Huy Tô
www.Addic7ed.com