Tip:
Highlight text to annotate it
X
Translator: Loan Huynh Reviewer: Khanh Do-Bao
Một nhà sinh học về thuyết tiến hóa tại đại học Purdue
tên là William Muir nghiên cứu về loài gà.
Ông đã quan tâm đến sự sinh sản...
Tôi nghĩ đó là những gì mà tất cả chúng ta đều quan tâm...
nhưng rất dễ đo lường trong đàn gà bởi vì chúng ta chỉ cần đếm lấy số trứng.
(Tiếng cười)
Ông ta muốn biết cái gì có thể làm cho gà của ông đẻ trứng nhiều hơn,
vì thế ông đã thử nghiệm một cách rất hay.
Do gà sống theo đàn, nên trước hết, ông chỉ chọn 1 đàn trung bình,
và ông để chúng một mình trong 6 thế hệ.
Nhưng sau khi ông tạo ra nhóm thứ hai
gồm những con gà có mức sinh sản tốt nhất...
bạn có thể gọi chúng là "siêu gà",
và ông ấy tập hợp chúng lại thành 1 siêu nhóm,
và mỗi thế hế, ông chọn ra cá thể có năng suất cao nhất để lấy giống.
Sau 6 thế hệ,
ông đã phát hiện điều gì?
Nhóm mắn đẻ nhất, tức nhóm thường, hoạt động tốt.
Chúng tròn trịa và đầy đủ lông lá
và năng suất trứng đã tăng 1 cách đáng kể.
Còn nhóm còn lại thì sao?
Các con gà đều chết hết chỉ còn ba con.
Chúng mổ những con còn lại cho đến chết.
(Tiếng cười)
Những chú gà sinh sản tốt được chọn ra chỉ đạt được thành công của chúng
bằng cách đàn áp sự sinh sản của các cá thể còn lại.
Bây giờ, khi tôi đã đi khắp thế giới diễn thuyết và kể câu chuyện này
cho nhiều tổ chức và công ty khác nhau,
mọi người đêu nhìn thấy sự liên hệ ngay lập tức,
và họ đến với tôi và họ nói những điều đại loại như,
"Nhóm siêu gà đó, đó là công ty của tôi."
(Tiếng cười)
Hoặc là, "Đó là quê tôi."
Hoặc, "Đó là cuộc sống của tôi."
Suốt đời tôi luôn được dạy rằng muốn thăng tiến ta phải cạnh tranh:
phải vào học đúng trường, phải chọn đúng việc, giành lấy chức cao,
và tôi thật sự chưa bao giờ thấy lời khuyên này truyền cảm cả.
Tôi bắt đầu kinh doanh bởi vì phát kiến điều mới là 1 niềm vui,
và bởi vì được làm việc chung với những con người tài năng, sáng tạo
tự nó là 1một phần thưởng rồi.
Và tôi chưa bao giờ cảm thấy có động lực bởi quyền lực hoặc bởi những siêu gà,
hoặc bởi những ngôi sao.
Nhưng trong suốt 50 năm qua,
chúng ta đã vận hành hầu hết các tổ chức và một số xã hội
theo mô hình siêu gà.
Chúng ta đã nghĩ rằng thành công đạt được bằng cách chọn những ngôi sao,
những người đàn ông thông minh nhất, hoặc đôi khi là phụ nữ,
và giao cho họ tất cả nguồi tài chính, tất cả quyền hạn.
Và kết quả thì y như nghiên cứu của Ngài William Muir:
tính hung dữ, loạn chức năng và sự tàn phá
Nếu như cách duy nhất để đạt được năng suất cao
là bằng cách đàn áp năng suất của các con còn lại,
thì chúng ta rất rất cần phải tìm ra 1 cách làm việc tốt hơn
và 1 cách sống đẹp đẽ hơn.
(Vỗ tay)
Vậy cái gì làm cho 1 số nhóm
hiển nhiên thành công hơn và đạt năng suất cao hơn những nhóm khác?
Đó chính là đề tài một nhóm sinh viên ở đại học MIT nghiên cứu.
Họ tập hợp hàng trăm tình nguyện viên,
chia họ vào các nhóm và cho họ giải các phép toán rất hóc búa.
Và điều xảy ra rất chính xác với những gì các bạn mong chờ,
một số nhóm đã thành công hơn rất nhiều những nhóm khác,
nhưng điều thật sự thú vị là những nhóm đạt thành tựu cao
không phải là những nhóm mà họ có 1 hoặc 2 người
với chỉ số IQ cao đặc biệt.
Cũng không phải những nhóm thành công là những nhóm có chỉ số IQ cộng lại
cao nhất.
Thay vào đó, những đội thật sự thành công có ba đặc điểm.
Đầu tiên, họ cho thấy mức độ nhạy cảm xã hội cao đối với người khác.
Điều này được đo bởi bài kiểm tra "Khả năng đọc ý nghĩ từ mắt".
Đó là bài kiểm tra sự đồng cảm được công nhận rộng rãi.
và những nhóm đạt điểm cao trong bài kiểm tra
đã làm việc tốt hơn.
Thứ hai, các nhóm thành công dành thời gian gần đồng đều cho thành viên
vì thế không có chức cao nhất,
và cũng không có người nàohoàn toàn lếp vế.
Và thứ 3, những nhóm thành công hơn
đều có nhiều phụ nữ hơn.
(Vỗ tay)
Điều này bởi vì phụ nữ thường đạt điểm cao trong
bài "Khả năng đọc ý nghĩ từ mắt",
vậy là, ta có thể nhân đôi năng suất nhờ điểm số đồng cảm cao ư?
Hay ta phải nhận thêm các thành viên đa dạng hơn?
Chúng ta thật sự ko biết được, nhưng điều nổi bật của kinh nghiệm này
là nó đã cho thấy những điều đã biết, có những nhóm làm tốt hơn những nhóm khác,
bài học chính yếu là
sự kết nối xã hội của họ với những người khác.
Vậy điều này diễn ra như thế nào trong thế giới thực?
Những gì xảy ra giữa con người với nhau khá quan trọng
bởi vì trong những nhóm có sẵn sự hòa hợp và nhạy cảm với nhau,
những ý tưởng mới có thể tuôn trào và phát triển.
Mọi người không bị bế tắc. Họ không phải lãng phí năng lượng.
Một ví dụ: Arup là 1 trong số những công ty kỹ thuật thành công bậc nhất,
và nó được giao nhiệm vụ để xây dựng trung tâm đua ngựa
cho Olympics Bắc Kinh.
Giờ đây, tòa nhà này đã phải tiếp nhận
2500 chú ngựa thuần chủng dễ bị kích động
sau các chuyến bay đường dài,
choáng váng vì lệch múi giờ, trong tình trạng sức khỏe không tốt.
Và vấn đề các kỹ sư phải đối mặt là,
Lượng phân sẽ phục vụ cho cái gì đây?
Bạn không được dạy về điều này trong trường kỹ thuật đâu... (Tiếng cười)
và nó thật sự không phải là thứ mà bạn muốn tính sai,
vì thế ông dành nhiều tháng nghiên cứu, nói chuyện với các bác sĩ thú y,
tinh chỉnh các bảng tính.
Thay vào đó, ông nhờ sự giúp đỡ
và ông đã tìm thấy người đã thiết kế câu loặc bộ Jockey ở New York.
Vấn đề được giải quyết chưa đến một ngày.
Arup tin rằng năn hóa giúp đỡ
là cội rễ của thành công.
Sự tương trợ nghe có vẻ yếu đuối,
nhưng nó chính xác là mấu chốt cho những nhóm thành công,
và nó thường làm tốt hơn sự thông minh cá nhân.
Sự tương trợ có nghĩa là tôi không cần phải biết hết mọi thứ,
tôi chỉ cần phải làm việc giữa những người tử tế sẵn lòng nhận và cho đi sự giúp đỡ.
Tại SAP, họ tính ra rằng bạn có thể trả lời bất cứ câu hỏi nào trong 17 phút.
Nhưng không có 1 công ty công nghệ cao nào mà tôi từng làm việc
xem đó là 1 vấn đề công nghệ cả,
bởi vì điều gây ra sự tương trợ là việc mọi người hiểu nhau hơn.
Nghe có vẻ quá rõ ràng, và chúng ta nghĩ tự nó diễn ra,
nhưng ko phải vậy.
Khi tôi điều hành công ty phần mêm đầu tiên của mình,
tôi nhận thấy chúng tôi đang gặp bế tắc.
SUốt ngày chỉ toàn xích mích,
và tôi dần nhận ra rằng những người tài năng, sáng tạo mà tôi đã thuê
không hiểu được nhau.
Họ đã quá tập trung vào công việc cá nhân của mình,
họ thậm chí không biết đến người ngồi cạnh nữa,
và chỉ khi tôi khẩn khoản nài xin rằng chúng tôi ngừng việc lại
và dành thời gian để tìm hiểu nhau
chúng tôi đã đạt được thành tựu thực sự.
Đó là cách đây 20 năm, và giờ tôi đi thăm những công ty
đã cấm uống cafe tại bàn làm việc
bởi vì họ muốn mọi người quây quần xung quanh những máy pha cafe
và nói chuyện với nhau.
Người Thụy Điển thậm chí còn có cả 1 cụm từ đặc biệt mô tả cho điều này,
Họ gọi nó là fika, có nghĩa là hơn cả giờ nghỉ uống cafe.
Nó có ý nghĩa là sự khôi phục chung.
Tại công ty Idexx, 1 công ty phía trên *** Maine,
họ đã tạo ra những vườn rau trong khuôn viên để mọi người
từ những bộ phận khác nhau trong doanh nghiệp
có thế làm việc cùng nhau và bằng cách đó hiểu được toàn bộ công ty.
Bọn họ đã bị điên hết rồi ah?
Khá là trái ngược-- họ nhận ra rằng khi công việc trở nên khó khăn,
và sẽ luôn có lúc khó khăn
nếu bạn đang làm những công việc đột phá rằng thật sự quan trọng,
cái mọi người cần là sự hỗ trợ xã hội,
và họ cần phải biết ai để yêu cầu sự giúp đỡ.
Công ty ko có ý tưởng; chỉ có con người.
Và cái động viên mọi người
là mối liên lạc, lòng thành tín, sự tin tưởng giữa họ với nhau.
Cái quan trọng là hồ tô,
chứ không phải là những viên gạch.
Khi bạn đặt tất cả những điều này lại với nhau,
bạn có được vốn xã hội.
Đó là sự tín nhiệm và phụ thuộc lẫn nhau xây dựng nên sự tin tưởng.
Thuật ngữ này đến từ nhà xã hội học nghiên cứu về các cộng đồng
đã chứng minh khả năng hồi phục những lúc căng thẳng
Vốn xã hội là cái đưa cho công ty lực đẩy,
và vốn xã hội là cái làm cho công ty cường tráng.
Điều này có ý nghĩa gì trong thực tiễn?
Nó có nghĩa là thời gian là tất cả,
bởi vì vốn xã hội nhân lên với thời gian.
Vì vậy những nhóm làm việc với nhau lâu hơn sẽ tốt hơn, bởi vì rất tốn thời gian
để phát triển lòng tin cần thiết cho sự công bình và cởi mở thật sự.
Và thời gian là cái tạo ra giá trị.
Khi Alex Pentland đề nghị với 1 công ty
rằng họ nên đồng bộ thời gian uống cafe
để mọi người có thời gian nói chuyện với nhau,
lợi nhuận tăng lên 15 triệu đô,
và sự hài lòng của nhân viên tăng lên 10%.
Không phải phần hời tồi của vốn xã hội
khi mà bạn càng dùng càng nhiều hơn.
Đây không phải là về tình đồng đội, không phải là điều lệ cho kẻ lười biếng,
bởi vì những người kiểu này có xu hướng là loại người dữ,
thiếu kiên nhẫn, hoàn toàn tính toán để nghĩ cho chính mình
và đó là những điều họ cho đi.
Xung đột là thường xuyên bởi vì sự thẳng thắn thì an toàn.
Và đó là cách mà các ý tưởng tốt trở thành các ý tưởng tuyệt vời,
bởi vì không có ý tưởng nào sinh ra đã hoàn chỉnh.
Nó như khi 1 đứa trẻ mới sinh,
khá bầy hầy và khó hiểu, nhưng đầy tiềm năng.
Và chỉ có qua sự đóng góp , niền tin và thử thách to lớn
ý tưởng mới bộc lộ được hết tiềm năng.
Và đó là cái mà vốn xã hội hỗ trợ.
Chúng ta thường không hay nói về
về tài năng, về sự sáng tạo theo cách này.
Chúng ta thường nói về những ngôi sao.
Vì vậy tôi đã tự hỏi, nếu như chúng ta bắt đầu làm theo cách này,
liệu có còn những ngôi sao nữa ko?
Khi tôi đến ngồi tại khán đài
ở Học viện Hoàng gia của Trường Kịch Nghệ ở London.
Và điều tôi đã nhìn thấy làm bất ngờ tôi,
bởi vì các giáo viên đã không tìm kiếm những cá nhân sắc sảo.
Họ tìm hiểu điều gì đã xảy ra giữa các sinh viên,
bởi vì đó là nơi màn kịch ra đời.
Và khi tôi nói chuyện với các nhà sản xuất của những album hit,
họ bảo, " ồ, chúng tôi có rất nhiều siêu sao âm nhạc.
Có điều, họ ko tồn tại được lâu.
Đó là những sự cộng sự tuyệt vời tận hưởng sự nghiệp dài lâu,
bởi vì họ phát huy những gì tốt nhất từ người khác và đồng thời tìm ra được thứ tốt nhất
trong chính bản thân họ."
Khi tôi đến thăm những công ty nổi tiếng
vì tài khéo léo và sáng tạo của họ,
tôi đã không thấy bất cứ siêu sao nào,
vì mỗi người ở đó đều thật sự quan trọng.
Rồi khi tôi nhìn lại sự nghiệp của mình,
những người xuất chúng tôi đã có đặc ân được làm việc cùng,
tôi đã nhận ra chúng tôi đã có thể cho nhau rất nhiều
nếu như chúng tôi ngừng cố để trở thành những siêu gà.
(Tiếng cười) (Vỗ tay)
Một khi bạn nhìn nhận đúng đắn về công việc xã hội,
sẽ có rất nhiều thứ thay đổi.
Kiểu quản lý bằng cách cạnh tranh tài năng thường gây ra cạnh tranh
giữa các nhân viên với nhau.
Sự cạnh tranh bây giờ phải được thay thế bởi vốn xã hội.
Trong nhiều thập kỉ, chúng ta đã cố để động viên mọi người bằng tiền bạc,
ngay cả khi chúng ta đã nhận được hàng đống nghiên cứu cho thấy
tiền bạc làm ăn mòn mối liên kết xã hội.
Giờ nay, chúng ta cần phải để cho mọi người thúc đẩy lẫn nhau.
Lâu nay chúng ta cho rằng người lãnh đạo là những người hùng duy nhất đáng chú ý,
để giải quyết những vấn đề phức tạp.
Giờ đây, chúng ta cần định nghĩa lại sự lãnh đạo
như là 1 hoạt động mà trong đó những điều kiện được tạo ra
qua đó mọi người có thể thể hiện những suy nghĩ can đảm nhất cùng với nhau.
Chúng ta đều biết điều này sẽ có tác dụng.
Khi Nghị định thư Montreal kêu gọi giảm thiểu khí ga CFC,
tổ hợp chloroflouracarbon làm ảnh hưởng lỗ thủng tầng ozone,
nguy cơ là rất lớn.
Khí CFC có ở khắp mọi nơi,
và không ai biết rằng liệu có tìm thấy thứ thay thế hay không.
Nhưng có một nhóm đã ứng phó với thách thức theo ba nguyên tắc chính.
Đầu tiên là phần đầu của kỹ thuật, Ngài Frank Maslen, đã nói,
sẽ không có ngôi sao trong đội này.
Chúng tôi cần tất cả mọi người.
Mỗi người đều có 1 cái nhìn đúng đắn.
Thứ 2, chúng tôi làm việc theo đúng 1 qui tắc:
làm việc hết sức mình.
Và thứ 3, ông đã nói với sếp của mình, ông Geoff Tudhope,
rằng ông không được xem vào,
bởi vì ông biết quyền hạn lớn có thể gây rối như thế nào.
Điều này không có nghĩa Tudhope không làm gì cả.
Ông đem lại không khí làm việc,
và ông lắng nghe để đảm bảo rằng họ tôn trọng ý kiến của nhau.
Ý tưởng đó hiệu quả: Vượt qua tất cả những công ty khác,
nhóm này đã giải quyết được vấn đề.
Cho đến giờ, Nghị định thư Montreal
là thỏa ước môi trường quốc tế thành công nhất
từng được thực thi.
Đã có rất nhiều mối đe dọa sau đó,
và cũng có nhiều mối đe dọa ngày nay,
và ta sẽ không giải quyết được gì nếu như chỉ chăm chăm vào
bới một vài cá nhân ngôi sao.
Chúng ta cần tất cả mọi người,
bởi vì chỉ khi chúng ta chấp nhận rằng mỗi người đều hữu ích
chúng ta sẽ phóng thích được hết năng lượng và sự sáng tạo và động lực cần thiết
để tạo ra những điều tốt đẹp nhất.
Cảm ơn các bạn. (Vỗ tay)