Tip:
Highlight text to annotate it
X
Do đó, ngày hôm nay, điều đầu tiên tôi muốn chỉ cho các bạn là giá trị chân thực của các bạn. Khi còn
học ở trường, có nhiều người không kết bạn với tôi chỉ vì bề ngoài của tôi. Các bạn có nghĩ là
tôi khá dễ thương không? Tôi có đủ dễ thương để kết bạn bè với các bạn không? Yeah? Xin cảm ơn mọi người.
Điều đó chẳng liên quan gì đến bề ngoài của tôi, vậy thì sao các bạn lại quá bối rối đến vẻ ngoài của chính mình?
Tôi không thể chạy nhảy được. Ai quan tâm? Tôi vẫn là Nick. Và chẳng có một Nick nào khác giống thế. Không có một Nick khác.
Và nếu không có Nick nào khác trên đời giống như tôi, thì cũng sẽ không có ai khác giống như các bạn.
Trong vòng 15, 20 phút, I nhận ra khán thính giả chỉ tập trung vào lời dịch của anh bạn này.
Người điều phối chương trình và tôi, các bạn biết đấy, chúng tôi nhìn nhau, và, ừm...
Chúng ta sẽ đổi phiên dịch. Chúng tôi sắp hết nửa thời gian. Chúng tôi sắp chuyển giờ cộng tác
dành cho các người phiên dịch viên.
Chúng tôi đã cố thực hiện việc này theo cách dễ thương nhất, và người phiên dịch khác bước lên, và nhìn
anh bạn ấy, và lại nhìn tôi, và nói câu đầu tiên, và bùm, thế là anh ấy bước vào công việc.
Lúc 13 tuổi, tôi biết chơi bóng đá. Và khi trái bóng lăn về phía mình, tôi giống như, aaaaah!
Và tôi nghĩ, anh bạn...làm rất tốt đấy. Hãy ôm tôi nào.
Và trái bóng lăn về phía tôi, và tôi nhảy lên, như thực hiện một cú đá karate. Và tôi hét
"whoaoaaa"! Tôi hét "whoa" như thế này này. Rất tốt.
Trái bóng bay đến, chạm vào chân của tôi, và nó bật ngược trở lại. Và tôi nghe tiếng "kkkkktsk". Và tôi
như la lên thế này, "aahhh!" Tôi không thể dùng chân của mình được! Tôi đã bị *** gân rồi.
Một ngày nào đó, ngón chân sẽ lại lành, và điều đó đến ngay thôi, aaaah.
Tôi không thể đi được. Tôi thật biết ơn vì có ngón chân của mình ngày hôm ấy.
Hôm nay tôi muốn hỏi các bạn điều này, các bạn đang biết ơn về điều gì?
Các bạn biết không, thật khó để đặt ra những quyết định đúng lúc, nhưng bạn cần phải làm thế. Dĩ nhiên,
mọi thứ đều được thực hiện trong yêu thương, và tôi đã gặp anh chàng phiên dịch kia sau đó và ôm anh ấy an ủi,
nói lời cảm ơn, và điều đó thật tốt lành. Bạn phải biết khôn ngoan càng nhiều càng tốt, luôn yêu thương người khác
trong mọi hoàn cảnh.
Xin cảm ơn chị đã chờ tôi. Yêu thương chị thật nhiều, chị có hài lòng về cuộc diễn thuyết vừa qua không? Tốt.
>>Anh chắc hẳn là rất mệt.
Không, không sao hết.
Tôi rất, rất là phấn khích. Tôi không biết chính xác mình trông mong được điều gì, nhưng thật tuyệt;
chỉ đơn giản là nhận ra chúng tôi mong các tâm hồn được cứu thoát.
Các bạn có muốn xem hình con tôi không? Tôi sắp khoe các bạn một tấm hình mới nhất chúng tôi mới chụp.
Xem nào. Nhìn cháu nó đấy. Cháu khá xinh. Vợ tôi mới gửi tấm này sáng nay. Đem máy quay lại đây.
Hãy xem con trai tôi dễ thương làm sao.
Mọi người hỏi tôi, anh nghĩ sao về xứ sở này, anh nghĩ gì về
phong cảnh, ẩm thực, yeah, OK, thật tuyệt. Nhưng tôi là người thích quảng giao. Tôi hay quan tâm đến
và cảm thấy biết ơn khi được tiếp xúc và trao đổi, quen biết mọi người. Và lắng nghe các chia sẻ,
bạn biết đấy, về việc anh/chị lần đầu tiên nghe biết về sứ mạng của chúng tôi, và vì sao anh/chị lại đang làm những việc này.
Chị có cuốn sách của tôi không? >>À, tôi có cả hai cuốn.
Chị có cả hai luôn? Chúng đâu rồi? >>Tôi để ở bên ngoài, cha mẹ tôi giữ.
Xin lỗi. Mời cha mẹ của chị cùng vào đây nhé? Cha mẹ của chị đứng ở đâu? Bên ngoài? Trên cầu thang, bên ngoài? Nếu
chi đi, hãy mang cuốn sách vào đây, và quay trở lại, tôi sẽ ký tặng chị, được không?
>>OK, đi lấy đi nhé.
Đơn giản là thật tuyệt khi được quen biết người khác và ôm hôn mọi người, đơn giản là nhận ra
cách Đức Chúa làm việc qua nhiều quốc gia khác nhau trên thế giới, và thông qua mọi người để chứng kiến
vương quốc của Người đang đến.
Và ôi trời, chúng tôi có bị cuốn hút theo chuyến đi, hoặc vì điều gì?
Tạm biệt, "auf wiedersehen".
>>Anh thường hay cố gắng vì điều gì? Như tôi có thể nhận ra là hiện anh thực đang nhớ vợ và
con trai rất nhiều, và điều đó đang đè nặng tâm tư anh. Tôi có thể nhận ra điều đó. Anh biết không, không dễ để dứt áo ra đi
mà thiếu họ, thật khó lắm.
Vâng, rất khó, rất khó. Nhưng đấy là nỗi đau thật tốt lành.
>>Yeah, vì điều đó làm cho anh hướng về Đức Chúa.
Đúng rồi. Đúng thế, và thật tuyệt khi chứng kiến cách mà Đức Chúa dành cô ấy cho cuộc đời tôi, và
đối với cô ấy, nhưng thực sự, ân huệ mà cô ấy có được, và cả sự kiên nhẫn nữa. Thật mạnh mẽ. Cô ấy chưa bao giờ cáu giận
la mắng ai, hay thậm chí gây tiếng động lớn, một âm thanh, khi sinh bé Kiyoshi, và cô ấy đã rất
đau đớn, cô ấy muốn chờ cho đến giai đoạn cuối cùng để nói rằng, "OK, em đã làm mọi thứ
có thể được, vì đầu của con không ở đúng vị trí". Đầu của thằng bé nằm tựa lên cột sống cô ấy. Vì thế cơn đau
rất khủng khiếp hơn bất cứ thứ gì. Và cô ấy mắc kẹt trong tình huống đó hàng giờ; 10, 11
tiếng đồng hồ. Cô ấy thật tuyệt vời. Do đó phải xa cách vợ con tôi là điều khó khăn.
Hồng ân kỳ diệu, nghe thật ngọt ngào làm sao, vì đã cứu một kẻ bất hạnh như tôi.
Tôi muốn nói với các bạn ngay bây giờ. Các bạn là nhóm tốt nhất mà tôi đã từng cộng tác trong đời mình.
Ôi, khi lần đầu tiên tôi nghe họ hát, thật tuyệt làm sao; tôi cũng giống như các bạn này
đang nhảy múa, ôi chà, và cảm nhận, nguồn cảm hứng khi thấy những con người bị liệt não và mắc
các chứng bệnh về thể lý khác nhau.... điều đó làm cho bạn thật yêu đời. Trái tim tôi tràn đầy niềm vui; Tôi cảm thấy như mình
đang mơ.
Yêu thương các bạn thật nhiều! Tôi sẽ.
Bị mù nhưng giờ đây... ...tôi đã được sáng mắt.
Chúng tôi sẽ quay trở lại đây.
>>Tạm biệt nhé!
Tôi vừa nói lời tạm biệt một lần nữa đến vợ và con trai mình. Chúng tôi đang ở xa nhau
đã 3 tuần rưỡi, quay về nhà bốn ngày, nhưng chúng tôi biết có hàng triệu người cần nghe biết
về Lời của Đức Chúa, và tôi hy vọng vợ con có thể cùng đi với mình năm sau, vì thế thật là
khó để vượt qua điều ấy, do đó, đây là một buổi tối hơi dễ xúc động, hơi mệt, và chưa sẵn sàng chụp hình
hay ghi hình, vì một khi đến nơi, chúng tôi sẽ phải tăng công suất làm việc hết cỡ, tôi chỉ có thể nghĩ đến đó.
Chúng tôi cảm thấy hào hứng, sẽ đến Nhật Bản đầu tiên, và sẽ cố làm cho mọi người ngạc nhiên bằng cách
tự nằm lên băng chuyền để cân nặng chính mình, xem họ
nói gì, chọc mọi người một chút? Điều đó rất thú vị. Được rồi, nào chúng ta đi.
Cả vợ và tôi, chúng tôi đều thực sự cảm thấy an tâm khi quyết định tiến tới trong công việc, ngay cả khi điều đó nghĩa là
chúng tôi sắp phải xa nhau trong một vài tuần nữa.
Các bạn biết không, đôi khi chúng ta bay quá nhiều đến nỗi các nhân viên check-in đều biết rõ bạn từ chuyến đi trước.
Do đó chúng tôi hiểu rằng có những mùa người ta bay nhiều, nhưng đây là một ơn gọi khác thường và là một
cơ hội tinh thần quan trọng mà chúng tôi có thể nhận ra rõ ràng. Để chạm đến khoảng từ 130 đến140 triệu người
trong vòng 4 tuần, thì đó là một cơ hội chúng tôi nhất định không thể xem thường được. Và
chúng tôi muốn trở thành những người phục vụ. Cùng lúc đó, chúng tôi cũng cầu nguyện cho sự khôn ngoan nữa.
Chúa Giê-xu yêu anh, thiên đường là có thật đấy, anh bạn ơi, và nếu anh chưa nhận được phép màu, anh vẫn có thể trở nên một phép màu.
Hãy ôm tôi đi. Bảo trọng nhé.
Nỗi sợ lớn nhất của tôi là nói về những gì Đức Chúa muốn tôi nói. Và nếu điều đó được thực hiện,
chẳng có gì cần phải lo lắng hết.
Bạn có thấy tôi tự tin không? Đó là vì tôi biết mình là ai.
Đấng đã tạo ra tôi cũng chính là Đấng đã nói cho tôi mục đích sống của mình.
Các bạn sẽ có lúc vấp ngã? Vâng, chắc chắn sẽ có lúc các bạn gục ngã. Vậy các bạn sẽ làm gì khi ngã xuống?
Hãy lại đứng dậy. Có nhiều nỗi đau trong thế giới này. Các bạn có biết
nỗi đau lớn nhất là gì không? Nỗi sợ bị cô đơn. Bạn không cần có bạn gái hay bạn trai
để cảm thấy mình được yêu thương. Hãy cố gắng trong từng ngày. Và biết rằng bạn sẽ chẳng thể làm điều đó tự sức mình.
Từ sự thật, bạn sẽ có được bình an. Mục đích đời tôi là gì? Được nhận biết Đấng ấy.