Tip:
Highlight text to annotate it
X
Trung quốc không kiểm duyệt kỳ này, vụ bê bối tham nhũng lớn nhất tại Trung Quốc.
Chào mừng đến với Trung Quốc không kiểm duyệt, tôi là Chris Chappell.
Suỵt! Tập Cận Bình không ngủ đâu. Ông ta đang mơ một giấc mộng Trung Quốc.
Napoleon từng gọi Trung quốc là một sinh vật khổng lồ đang say ngủ, một con sư tử....một con sư tử khổng lồ!
Ông từng nói: "Hãy để Trung Quốc ngủ, vì khi bừng tỉnh, nàng sẽ khiến thế giới phải chao đảo."
Trong một cuộc họp gần đây tại Pháp, Tập tuyên bố rằng con sư tử cái đã tỉnh giấc.
Nhưng đừng lo, ông ta cũng tiếp lời rằng con sư tử này "rất ôn hòa, dễ chịu và văn minh", nhưng có vẻ như nếu điên tiết, nó sẽ xé xác đối thủ ra thành từng mảnh.
Cùng thời điểm mà Tập Cận Bình đang ở Pháp, tờ Reuters dẫn nguồn tin cho biết, chính quyền Trung quốc đã tịch thu được tổng cộng 14,5 tỉ đô la từ gia đình và phe cánh của Chu Vĩnh Khang.
Một số tiền còn lớn hơn GDP của một quốc gia nhỏ.
Phần tài sản này bao gồm cổ phiếu, trái phiếu, bất động sản, đồ cổ, tác phẩm nghệ thuật, xe hơi sang trọng, rượu, vàng bạc, và một số ngoại tệ.
Theo Reuters, chỉ mới 4 tháng trước, "300 người, bao gồm họ hàng, đồng minh chính trị, bồ nhí và nhân viên của Chu đã bị giam giữ và thẩm vấn."
Quả là một mẻ cá lớn. Và hãy nhớ rằng, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.
Nếu bạn muốn biết Chu Vĩnh Khang là ai và tại sao Tập Cận Bình lại nhắm vào ông ta, xin hãy xem kỳ trước: Bố già Trung quốc triệt hạ lẫn nhau.
Cơ bản thì Chu là một kẻ xấu.
Tất cả các vụ tra tấn, hăm dọa, thành lập hệ thống trại lao động, đàn áp những người bất đồng chính kiến, người thiểu số, và các tín đồ tôn giáo, đều do một tay gã làm theo lệnh Giang Trạch Dân.
Cuộc điều tra này là một canh bạc lớn bởi từ trước tới giờ ở Trung Quốc chưa từng có việc tương tự.
Sau Đại cách mạng văn hóa, có một luật bất thành văn đó là các quan chức lãnh đạo sẽ không điều tra lẫn nhau.
Lãnh đạo có được quyền miễn trừ, đặc biệt là sau khi họ nghỉ hưu. Nhưng có vẻ như cuộc chơi đã thay đổi.
Một cái lưới tỉ mỉ đã được giăng quanh Chu, khiến thậm chí những người chỉ mơ hồ có quan hệ với ông ta cũng không thoát được.
Cả một số người giàu sang và quyền lực nhất Trung quốc cũng đồng loạt bị ngã ngựa.
Vậy câu hỏi đặt ra là, những người này có được quyền lực và tiền bạc như thế nào? Và tại sao họ lại rớt đài?
Để có được những điều đó thì ở Trung quốc chỉ có 1 cách: đỡ đầu chính trị, hay - bán mạng cho lãnh đạo.
Kẻ đỡ đầu cho Chu là cựu chủ tịch Giang Trạch Dân;
Chu lấy lòng Giang bằng cách trở thành cánh tay phải của ông ta trong cuộc đàn áp Pháp Luân Công do Giang khởi xướng.
Mọi việc ở Trung quốc trong hơn một thập kỷ qua đã và đang xoay quanh cuộc đàn áp này.
Có người có thể nghĩ rằng nói thế thì hơi quá, nhưng như tôi đã hứa, tôi sẽ giải thích kỹ hơn về điều này trong phần cuối cùng của loạt bài về Pháp Luân Công, một vấn đề chính trị cực kỳ nhạy cảm và quan trọng ở Trung Quốc.
Tôi đã mất rất nhiều công sức để tìm hiểu về vấn đề này, và sẽ đưa ra câu trả lời trong kỳ tới.
Nhưng cũng có thể bật mý thêm về nước cờ loại bỏ Chu của Tập - Tập Cận Bình chưa có được quyền lực tuyệt đối.
Mặc dù đã đứng đầu Đảng, nhưng Tập chưa chạm tới được giấc mơ quyền lực của mình.
Do vậy, hành động của Tập là khá mạo hiểm. Trong Đảng cũng có những kẻ không hài lòng với điều mà Tập đang làm.
Tập vừa có một bước đi hết sức khôn ngoan khi hạ bệ Chu mà vẫn duy trì được quyền lực của Đảng.
Đây có lẽ sẽ là một khoảng thời gian gay cấn.
Hả, chuyện gì xảy ra vậy?
Đừng có để Chris Chappell sống thêm ngày nào!