Tip:
Highlight text to annotate it
X
[Tiếng nói qua máy vô tuyến truyền thông]
Cứu thương đây.
Đây là Derik với máy xúc. Scott bị té khi lên đây tìm tôi.
Khá nặng. Chân anh ta bị dập và anh ta cũng bị đập đầu.
Anh ta có nói được không? Anh ta có chảy máu không? Có ai khác ở đó không?
Anh ta nói được, nhưng chúng tôi chỉ có hai người—tôi không biết phải làm gì.
Tôi không thể đưa anh ta xuống đồi được. Chân anh ta chỉ—anh ta không đi được.
Được rồi, hãy bình tĩnh, đừng di chuyển anh ta. Anh đang ở đâu?
Chúng tôi đang ở, à… tôi không biết. Khu này là khu nào đây?
31? 132? Tôi không biết.
Chúng tôi ở ngay trên đường chính, vừa qua khỏi nhánh rẽ hai gần khúc cây số 17.
Khu nào?
Tôi không biết! Khu ngay sau khi qua nhánh rẽ hai. Gần đường chính, ngay bên cạnh cái ao hải ly.
Cái hồ à?
Hồ, ao, gì cũng được, đúng rồi!
Được rồi, tôi biết rồi. Giữ cho anh ta ấm áp và thoải mái, và đừng cho anh ta cử động hoặc ngủ thiếp đi.
Xe ETV ở gần đây; chắc độ 10 hoặc 15 phút nữa tôi sẽ có mặt ở đó.
Scott luôn luôn nhắc nhở chúng tôi phải biết địa điểm chính xác. Lúc đó tôi lại không nhớ nổi.
Việc Scott không biết… làm tôi lo. Anh ta không còn biết gì nữa.
Khi bị thương ở bất cứ chỗ nào trong rừng, họ dạy rằng chúng ta có được 60 phút để
đưa một người đến bệnh viện sau khi họ bị thương: thời gian này là thời gian vàng.
Tôi đã chứng kiến nhiều trường hợp khác nhau khi làm nhân viên cứu thương … phần lớn đều rất sơ đẳng.
Scott ở khoảng nửa đường lên đó. Chúng ta sẽ cần có cáng.
Hãy đi nào.
Khi tôi đến khu đó, tôi không biết là trường hợp này lại khác đến thế.
Tôi cảm thấy đỡ lo khi thấy Harry và những người khác lên ngọn đồi đó.
Họ không đến đó nhanh được. Họ tốn rất nhiều thì giờ để vượt qua đám thân cây ngổn ngang đó.
Tôi gọi lớn “mau lên, cố lên—chúng ta phải đưa anh ta ra khỏi đây ngay !”
Scott, Harry từ ban cứu thương đây. Đừng cử động nhé?
Tôi cần anh hít vào một hơi thật sâu cho tôi, được không?
Rồi, mắt cá trái hay mắt cá phải?
Mắt cá trái, được rồi.
Nghe tôi đây, chúng tôi sẽ đưa anh ra khỏi chỗ này—Scotty!
Derik, chúng ta sẽ cần địa điểm chính xác của mình, anh có địa điểm trong máy không?
Có.
Vậy tôi muốn anh gọi cho Rich, giám thị từ công trường kia, và cho ông ta biết chúng ta cần trực thăng ngay bây giờ. Mau lên!
Anh làm gì thế?
Chúng ta sẽ băng đầu anh ấy lại, phải không?
Bỏ xuống đi!
Không, không, không, đừng di chuyển anh ta. Chúng ta sẽ không di chuyển anh ta.
Rich, đây là Der ... Giám thị của tôi bị thương … Cứu thương sơ khởi…
Anh nói có người bị thương phải không?
Scott bị thương! Anh ta lên chỗ tôi và bị té ở khu … 236.
Harry đang ở đây và chúng tôi cần một chiếc trực thăng càng sớm càng tốt.
Được, 236, biết rồi. Tình trạng Scott như thế nào?
Anh ta bất tỉnh sau khi bị té!
Khi tôi nhận được tin là tôi áp dụng ngay kế hoạch đáp ứng khẩn cấp.
Pin điện thoại vệ tinh có điện, vậy là tốt vì tôi không dùng nhiều.
Nhưng chỗ tôi lúc đó không bắt được tín hiệu.
Scott khi tỉnh khi không, thấy đáng ngại lắm.
Được rồi, mỗi người cầm một góc. Chúng ta đi từ từ và giữ thăng bằng; để ý bước đi, được không?
Chúng tôi biết là cần phải đưa anh ta ra khỏi nơi đó.
Sẵn sàng chưa…lên.
Kế Hoạch Đáp Ứng Khẩn Cấp của chúng tôi khá chu đáo—ít nhất là tôi nghĩ thế. Chúng tôi có tất cả mọi thứ.
Nhưng khi Derik nói với tôi là chính Scott bị thương … thì tin đó làm mất tinh thần.
Thông thường anh ta phụ trách những việc an toàn của chúng tôi. Không ai nghĩ rằng anh ra có thể lại là người mà chúng tôi phải chăm sóc.
[Chuông reo] Coastal Transport, Tôi giúp gì được cho quý vị?
Đây là Rich Johnson từ ForTech Logging. Chúng tôi có người bị tai nạn và cần một trực thăng di tản.
Ông Johnson, tôi xin lỗi vì chúng tôi bị kẹt ở đây hết.
Không ai bay vô bay ra gì được cho đến khi thời tiết quang đãng lại, và tôi không biết khi nào có thể tới đó.
Ở đây trời quang đãng; có ai bay không?
Không, không ai bay cả. Anh phải gọi cho phương tiện chuyên chở đường bộ. Anh có số của xe cứu thương không?
Có, tôi có đây.
Leo lên khu này một mình là một chuyện...
Còn khiêng một người nặng hơn 200 cân Anh nằm trên cáng để đi xuống đồi lại là chuyện khác.
Việc này khó vô tả.
Không gọi được trực thăng đến làm cho tình trạng thật là khó khăn.
Bây giờ gọi xe cứu thương lên đây mới thật là vất vả và sẽ mất thì giờ hơn nhiều.
BC Ambulance, xin cho biết thành phố nào?
Tôi ở trên một con đường riêng để đốn cây cách Harrison 25 cây số về hướng bắc.
Địa chỉ của trường hợp cấp cứu này là gì?
Không có địa chỉ, chúng tôi đang ở trong rừng! Tôi có thể chỉ đường đến đây.
Được rồi, xin cho biết.
Đi xa lộ 44 về hướng bắc …
Họ cứ hỏi những câu hỏi mà tôi không biết trả lời như thế nào.
Do đó tôi thấy là tự tôi đến gặp xe cứu thương rồi dẫn đường cho họ còn dễ hơn.
Từ từ…
Ối trời, hiểm nghèo thật!
Tôi không nhìn thấy gì hết!
Harry đâu, hãy trả lời.
Rồi, rồi, đặt anh ta xuống. Nhẹ tay…
Harry đây, có chuyện gì?
Vâng, trực thăng không bay được.
Thật hay giỡn vậy?
Thật, tôi cần anh đưa Scott lên xe ETV rồi đến gặp chúng tôi tại ngã rẽ bên cạnh cái đầm.
Được rồi, chúng tôi sẽ cố hết sức. Cái đầm nào?
Cái đầm đó! Cái đầm hải ly đó chứ còn cái nào nữa!
Cái hồ đó à?
Rồi, cái hồ. Có một chỗ rộng ở đó, chúng ta có thể gặp xe cứu thương ở đó.
Được rồi, tôi dứt đây.
Hãy đi thôi!
Tôi nói với các bạn đồng nghiệp là phải thực tập chuyện này ...
Không thể chỉ cần lấy Kế Hoạch Đáp Ứng Khẩn Cấp của một địa điểm để dùng cho một địa điểm khác.
Có nhiều thứ thay đổi; công nhân, thiết bị, lối đi lại đều khác. Mỗi địa điểm đều khác nhau.
Tôi chỉ muốn tới đó càng nhanh càng tốt để gặp xe cứu thương.
Có lẽ tôi chạy nhanh quá.
Được rồi, ai lái đây?
Anh không lái à?
Tôi phải ở phía sau xe với Scott. Anh lái xe này được không?
Được, tôi lái cho, được!
Vậy anh lái đi.
Được rồi…
Đi ngay!
Vâng.
Vào lúc này, chúng tôi chỉ cầu nguyện là Scott sẽ không sao.
Ý tôi là ... Không ai muốn thấy xảy ra việc như vậy.
Tôi đến chỗ đó khá nhanh. Nhưng chờ xe cứu thương ...
Tôi vừa nghĩ ra họ có thể đến khúc rẽ kia.
Do đó tôi chạy thật nhanh tới đó và thấy họ đã chờ ở đó 15 phút rồi.
Chúng tôi tới ngay chỗ anh nói. Các anh đâu rồi?
Ai cũng nghĩ là đã soạn kỹ các thể thức an toàn rồi, nhưng chuyện không bao giờ xảy ra như ý cả.
Mất rất nhiều thì giờ lâu lắc để được giúp trong rừng, mỗi phút đều quan trọng.
[Tiếng còi hụ]
Mọi người nghe nói nhiều về khoảng thời gian một tiếng đồng hồ mà được gọi là giờ vàng và ai cũng nghĩ là có nhiều thì giờ lắm.
Di tản không phải dễ.
Người nào cũng nghĩ rằng “Chỉ cần gọi một chiếc trực thăng là xong.”
Nhưng sự việc không phải vậy.
Chúng tôi áp dụng Kế Hoạch Đáp Ứng Khẩn Cấp của chúng tôi … Lẽ ra chúng tôi phải thực tập.
Mất quá lâu để đưa Scott ra.
Đừng chờ cho đến khi xảy ra trường hợp cần cấp cứu rồi mới xem kế hoạch của mình có hiệu quả hay không. Hãy biết rõ kế hoạch của mình và thực tập.