Tip:
Highlight text to annotate it
X
Mình saayyy rồi.
Hả?
- Là Kim Min-woo à. - Làm gì vậy?
Đến một mình à?
Hyun-seung thì ở nhà của Ji-won.
Còn Jun-mo thì bảo đã ngủ rồi.
Một mình uống hết cái này à?
Có chuyện gì à?
Không có gì.
À, không.
Mình có lo lắng.
Là gì vậy?
Cái đó...
Bây giờ, có người con trai. Quan tâm đến Mình.
Cái đó hình như là 2 người.
Các mẩu chuyện tình. Phần 2. Tập 1. Câu chuyện của Jae-in.
Một người.
Cậu cũng biết đấy.
Lee Hyun-seung.
Ừ, đúng rồi. Lee Hyun-seung đó.
Sinh viên nhập học năm 2016. Khoa Kinh doanh.
Thân thiết với Cậu và với Mình.
Và.
Nhập học năm 2017. Là bạn trai của Ji-won.
Hyun-seung, tại sao.
Này, Lee Hyun-seung. Mình có điều muốn nói với Cậu.
Mình thích Cậu.
Han Jae-in.
Xin lỗi.
Mình đã thích Hyun-seung.
Không biết phải không?
Không biết gì chứ... Biết hết cả rồi.
Nhưng bá đạo hơn nữa là.
Mình đã tỏ tình với Cậu ta. Nhưng đã bị đá.
Bá đạo nhỉ?
Thật à?
Cái đó cũng biết sơ sơ.
Dạo này, Cậu có vẻ ngại ngùng. Khi đối mặt với Hyun-seung.
Thể hiện ra thái độ cả.
Vậy nên, đã bình thường với. Lee Hyun-seung chưa?
Gì, vì bị đá nên thấy thoải mái.
Nhưng vẫn bất tiện.
Nào nào, sẽ không sao đâu.
Sẽ vậy sao?
Nếu thấy áy náy.
Thì Cậu cũng nhanh tìm bạn trai đi.
Ừ.
Vậy nên, mới nói. Từ bây giờ thực sự lo lắng.
Vì trong trường hợp này. Có gương mặt mới xuất hiện.
Chị ơi.
Nhỏ hơn Mình 1 tuổi. Nhập học năm 2017, khoa Hóa công nghiệp.
Tên là Kang Yoon.
Đúng, thực ra rất ấm áp. Đồng ý!
Nhưng Cậu ta.
Cho xin số điện thoại ạ.
Ngay sau khi gặp, bất thình lình. Hỏi số điện thoại Mình.
Này này, Cậu đi trước đi.
Chị!
Ờ, gì vậy?
Hôm nay có vẻ được nghỉ ạ?
Ừ, Cậu không có tiết học à?
Tự mình cho nghỉ chứ gì!
Sau đó. Hễ rảnh xíu là chạm mặt nhau.
Chị.
Đến rồi à?
Những bạn khác thì sao?
Bảo là sắp đến rồi.
À không, có lúc. Cậu ta có vẻ thích Mình.
Yoon à, xin chào.
Lát nữa gặp nhé.
Có lúc, thấy Cậu ta. Giống như chỉ là phép cư xử.
Cảm ơn ạ.
Chị.
Yoon à, đi đâu đấy?
Chỉ như vậy với mình, hay.
Bất cứ ai cũng thân thiện như vậy. Mình không thể biết được.
Hôm nay, phải phát biểu tốt.
Sẽ tốt thôi ạ.
Nhưng, Chị có câu lạc bộ nào không?
Umh, câu lạc bộ âm nhạc!
Ô, tốt quá...
Cái gì? Âm nhạc?
Không ạ, là Chị.
À, đúng rồi.
Thỉnh thoảng rất hóm hỉnh.
Cái đó là thật hay là giả. Không phân biệt được.
Đang nghe không vậy?
Ừm.
- Mình làm sao đây? - Gì?
Dù vậy, Mình thấy thích mà. Hay gặp thử nhỉ.
À không.
Gặp nhau. Rồi Mình lại bị đá thì sao?
Này, với con trai thì nghĩ sao?
Cái này là thực sự thích Mình à?
Ờ, ờ?
Này!
Không biết, tự thu xếp đi.
Lắng nghe cho là được rồi. Còn bảo phải giải quyết cho sao?
Sống cũng đủ bận lắm rồi.
Hỏi Cậu, Mình mới là ngốc đấy chứ.
Thôi đi, Cậu không có lo lắng à?
Nói thử xem, Chị sẽ nghe hết cho.
Không có mấy cái đó.
Thực ra, Mình cũng có lo lắng.
Ôi dời, đừng như vậy.
Cậu không thích ai à?
Cái đó cũng không có.
Mình cũng có quan tâm đến. Một người con gái.
Yên thử nào.
Cậu lúc nào cũng nghe tâm sự của Mình.
Mình bảo say rồi. Cậu cũng đến tận đây.
Ôi!
Đừng nói là. Cậu thích Mình nha?
Điên rồi à?
Ờ, Han Jae-in.
Mình thích Cậu.
Này, Mình nói thôi. Cũng thấy buồn cười nhỉ?
Này, do dạo này ai đó thích Cậu. Nên tự tin quá phải không?
Tỉnh táo đấy chứ?
Mình sao mà tỉnh táo được chứ?
Nhưng sống mà được. Con trai nhỏ tuổi xin số điện thoại.
Gì, chỉ vậy thôi. Chẳng phải cũng thành công rồi sao?
Nhưng Cậu cũng tỏ tình rồi nhỉ.
Lần này, Mình cũng hình như. Đã trễ nữa rồi.
Ừ.
Nếu thích thì hưởng thụ đi!
Han Jae-in.
Mình phải làm sao đây chứ?
Cậu thích à?
Không sao?
Phần lớn tư vấn yêu đương.
Phần lớn tư vấn yêu đương. “Lời giải đáp là Cậu”.
Đi thôi, nhé?
Chị!
Không sao chứ ạ?
Uống nhiều rượu lắm ạ?
Xin chào ạ.
Tôi...
Chị đã gửi thế này nên.
Kang Yoon: Chị, làm gì vậy? Jae-in: Đang u..ốn..g r..ư..ợu.
Nhưng Han Jae-in.
Nếu Cậu ta thích Cậu thật.
Thì Cậu sẽ thế nào?
Cậu cũng sẽ thích Cậu ta à?