Tip:
Highlight text to annotate it
X
Năm 2048.
Công nghệ bùng nổ
không thể kiểm soát nổi.
Những mối nguy hiểm tinh vi
mãi mãi thay đổi.
bối cảnh tội phạm.
Cảnh sát chưa được chuẩn bị.
Pháp luật thực thi tuyên chiến
với ung nhọt này
bằng phương pháp
phòng vệ tân tiến.
Nhưng đâu phải tất cả
được chế tạo đều như nhau.
Ý tưởng của DRN là tạo ra
phần người giống nhất có thể.
Chúng được dựa trên chương trình
có tên Tâm hồn Nhân tạo.
Tên đó bị điên chắc.
- Tôi đưa anh vào nhé?
- Đi thôi.
Nay tất cả cảnh sát...
con người và người máy cùng kề vai...
xả thân chiến đấu
để bảo vệ tất cả chúng ta.
Tập 06 - LOẠN NHỊP TIM
Biên dịch: LinhGaY | Stannis
.: PHUDEVIET.ORG :.
Thông thường, tôi sẽ kê
đơn thuốc đau nửa đầu,
nhưng với tần suất
đau đầu của anh,
chưa kể hiện tại chúng thường
đau cùng lúc trong ngày,
chứng tỏ dễ có khả năng
đó là triệu chứng thần kinh.
Tôi sẽ đề xuất 13%...
1-1-13% cơ hội để ngăn...
Ngăn cái gì cơ?
Tôi bị sao hả?
Cái quái...?
Ơ kìa!
Ê, chỗ đây ai
giúp được không?
Máy của tôi bị treo rồi.
Tôi cần biết mình
bị bệnh gì.
Đèn đỏ đã bật.
Sẽ có người tới.
Tôi cần một bác sĩ phẫu thuật.
Cảnh báo.
Khử trùng nguy hiểm.
Tôi không muốn hại ai đâu.
Tôi sẽ bị đau tim.
- Ông này, hãy bình tĩnh.
- Tôi cần được
phẫu thuật khẩn cấp.
Tôi cần một bác sĩ
phẫu thuật tim mạch.
- Ngay!
- Nếu ông chịu bỏ súng xuống,
- kể tôi tình trạng bệnh...
- Tôi cần một
liều gây mê đồng phân
và máy tim phổi nhân tạo.
Các người có một cái
trên tầng hai.
- Làm đi, Maureen.
- Vâng.
- Tôi xin lỗi. Tôi không muốn hại ai cả.
- Bác sĩ Elman, khoa 5.
- Bác sĩ Elman.
- Tôi không muốn
- hại ai cả.
- Nếu ông chịu bỏ súng xuống...
Mày không chịu nghe!
Ông ấy trụy tim.
Lấy xe thuốc.
- Đưa điện tâm đồ mau.
- Tôi xin lỗi.
Chúng đã giết tôi.
- Tôi đã bắt mạch rồi.
- Chúng đã giết tôi...
Cái máy này dở chứng gì vậy?
Phang tiếp đi, đồ vũ phu.
Có thế nó mới chạy.
Anh vừa vượt đèn đỏ đó.
- Vàng mà.
- Đỏ.
- Vàng.
- Đỏ.
- Vàng mà, John.
- Sang đỏ 2,4 giây trước rồi.
- Anh có thích in ảnh xem lại không nào?
- Thế sao cậu
không lấy vé phạt tôi
khi phát hiện hả?
- Tốt. Đã phạt.
- Hay nhờ. Ảo thế.
Tôi ở đây để bảo vệ anh, John à.
Vé phạt mất hiệu lực.
Phí bảo hiểm sinh ra
là để kiểm soát con người.
Tôi không làm luật.
Tôi thi hành chúng. Và có lẽ tôi
là người duy nhất tuân thủ chúng.
- Cậu biết sao không,
từ giờ cậu nên tập lách
một hoặc hai luật đi.
- Có vẻ hợp với cậu đấy.
- 72,
chết đáng ngờ. Bệnh viện St. Mary.
Xác nhận giải quyết.
Xem ta có gì ở đây nào.
Hãy đặt lòng bàn tay bạn
lên máy quét.
Hãy đặt lòng bàn tay bạn...
Nhìn thấy một phiên bác khác
của mình chắc lạ lắm.
Nhìn thấy một trong số chúng tôi
làm việc này lạ chả kém.
Chúng tôi được thiết kế
để làm cảnh sát.
Cậu được thiết kế
để làm cảnh sát á?
Đi thôi.
Danh tính nạn nhân là Leonard Li.
Nguyên nhân tử vong,
tim ngừng đập. Ông ấy đã được
chẩn đoán từ ba năm trước,
chứng sung huyết suy tim
giai đoạn cuối.
Đáng lẽ ông ấy phải chết rồi.
Ông ấy có một quả tim máy sinh học.
Một bộ phận đắt giá.
Tuy không độc lập bằng
tế bào gốc tự phát triển,
nhưng cũng là quả tim
thượng trung lưu.
Sao chúng ta
lại tới đây?
Chẳng có bất kỳ hồ sơ
cấy ghép nào của ông ấy.
Ông ấy không có tên trong
danh sách được hiến chính thức.
Còn đoạn phim này nữa.
Chúng đã giết tôi.
Chúng đã giết tôi...
- Tôi không muốn hại ai.
- Nếu ông chịu
bỏ súng xuống...
Mày không nghe rồi!
Tiếng Quảng Đông.
Ông ấy nói, "Nó suýt xoát 9:18."
Thật lạ. Đó là thời điểm tử vong.
Chúng đã giết tôi...
Sao ông ấy lại biết được nhỉ?
Anh có gì cho tôi đây?
Sĩ quan điều tra chết bất thường
đã gửi quả tim
cho Rudy phân tích.
Theo máy quay an ninh
Ông Li dường như
biết chính xác
khi nào mình sẽ chết.
Kiểu như có kẻ giết ông ấy.
Ta phải ngăn tội ác
sát nhân này lại.
Mẹ ông đấy đã đến.
Valerie đang tiếp bà ấy.
Ta hãy xem xem bà ấy
kể được gì.
Báo tôi nếu tìm được gì nhé.
Rõ.
Đây là DRN 494.
Ta sẽ đưa anh ấy theo.
Không.
Không. Không.
Ta không được phép. Dorian,
đó là tài sản của bệnh viện.
Trả lại cậu ta đi.
John, anh ấy là sẽ quan cảnh sát
huân chương cao quý.
Một người máy mang
tâm hồn nhân tạo như tôi,
được thiết kế để kết nối
với con người.
Anh ấy không phải thợ máy.
Anh ấy là cảnh sát.
Từng là cảnh sát thôi, Dorian.
Cậu ta từng là cảnh sát.
Còn giờ cậu ta là gác cửa
với đai thiết bị.
Trả lại cậu ta đi.
Ông anh, tôi hết ca rồi.
Ê, bạn trẻ, giúp tôi nhé.
đừng gọi tôi là "ông anh", rõ chưa?
- Anh ấy đang dùng hệ nói thường ngày.
- Tôi đang dùng
- hệ nói thường ngày của mình.
- Thôi, thôi. Đã hiểu.
Đây là xe của tôi, nhé?
Có hắn ngồi trong
đừng hòng xe đi.
Này. Này, cậu đang làm gì vậy?
Ơ, ơ... dừng lại không hả?
Tôi sẽ dừng, nhưng anh ấy
- phải đi cùng.
- Dorian,
cậu không cầm lái con xe này.
Anh nghĩ đây là lần
đầu tiên tôi lái xe á?
Này! Này! Dorian,
nó xâm phạm từng...
Cậu sẽ không...
Anh nên lách một hoặc hai luật, John à.
Nó hợp với anh đấy.
Tôi thua. Hắn có thể
đi cùng ta.
Thế ta đang theo vụ gì đây?
Cấy ghép tim chợ đen biến thể.
Nghe cứ như là
mổ phức tạp vậy.
Đúng. Không phải
nhổ răng đâu.
Mà đó là...
quan sát sâu sắc.
Tôi xin lỗi.
Anh vừa nói gì cơ?
Tôi bị xao nhãng bởi âm thanh
làm việc của một cảnh sát tốt.
Đừng nghe anh ấy.
Bề ngoài anh ấy cộc cằn,
bên trong thì bất mãn u sầu.
Kennex đây.
John, anh đang ở đâu?
Tôi đang đồng hết cả hành đây.
Sao vậy?
Thứ được cấy vào ông Li có tên
Vastrel Alpha, quả tim máy sinh học
cao cấp nhất.
Giá mà khám nghiệm ruột kết
của tôi nhìn rõ được.
Tôi phải xem cho kỹ.
Thứi gì đấy, Rudy?
Đại loại là bảng mạch
graphene biến thể.
- Trong đây có vài tấm.
- Randy, sao chúng lại ở đó?
Động cơ của chúng là gì?
Rudy chứ. Tôi vẫn chưa rõ.
Tôi sẽ phải chẩn đoán.
Vậy nhé, cảm ơn anh, Rudy.
Tìm được gì thì báo chúng tôi.
Bảo đảm bạn bè anh ở viện
là thật, đang lo cho anh.
Có vẻ cũng muộn rồi.
Giờ nhé,
một trong hai cậu
ra khỏi xe ngay,
tôi không cần biết là ai.
Dễ thật đấy.
Anh ấy định làm gì nhỉ?
Đứng yên!
Cảnh sát đây.
Ôi không.
Tôi...
đi được chứ?!
Thằng kia. Cậu đang làm gì vậy?
Đưa tôi còng đi.
Hắn là Raphael Vasquez.
- Hắn bị truy nã vì cướp có vũ trang.
- Từng bị
truy nã thôi. Mãn hạn rồi.
ba năm trước.
Cập nhật lại dữ liệu đi.
Dorian...
Tôi đã chuyển lại hồ sơ
dữ liệu cho anh ấy.
Dĩ nhiên chúng lỗi thời.
Tôi sơ xuất.
Anh nhé.
Mày bị điên à?
- Chúc anh một ngày vui vẻ.
- Cậu chuyển lại hắn
hồ sơ dữ liệu ư?
Và truy nhập vào nhiều phần
dữ liệu cảnh sát.
Đang có chuyện gì vậy?!
Chúng tôi đang trên đường
điều tra Vastrel và...
Anh có biết mấy thứ này
đắt đỏ thế nào không hả?
Tiếp tục điều tra vụ Vastrel đi.
Rõ. chú... chúng tôi làm ngay.
Tôi muốn chân thành
xin lỗi anh vì...
Anh bạn, tôi không muốn
cậu giải thích, rõ chưa?
Tôi muốn thấy cậu
ngồi ghế sau. Ngay.
Tại sao?
Tại sao ta coi Ngài Thợ Sửa
là bạn đồng hành hả?
Hồi tôi bị phế bỏ...
ngay trước khi nó xảy ra...
Tôi chỉ có một
ý nghĩ rằng,
"Tôi thật sự hy vọng có người
ở đó sẽ lại đánh thức mình."
Tôi chỉ muốn làm cảnh sát thôi.
Tôi chỉ muốn đến đây.
Và rồi...
anh đã đánh thức tôi.
Chính là anh.
Anh chính là cứu tinh của tôi, John.
Chúng ta đều mắc sai lầm.
Tôi cũng muốn là
cứu tinh của anh ấy.
Tôi hiểu mà.
Tôi thề, hắn mà còn dám
buồn chân thò ra ngoài
cái xe này, tôi sẽ ném hắn
qua tường đấy, rõ chưa?
Tôi sẽ là cứu tinh cho hắn.
Mẹ con tôi đã thử mọi cách.
Còn một cách nữa.
Đường cùng thật rồi.
Chẳng ai cưu mang chúng tôi.
Chúng tôi không được
cấp bảo hiểm.
Chỉ biết đợi cho qua ngày.
Chúng tôi chả còn lựa chọn
nào khác ngoài chợ đen.
Tôi hiểu.
Tôi yêu nó lắm.
Tôi yêu nó lắm.
Bà ấy kể Leonard
đã đi cấy một năm trước ở nơi này.
Khu nhà giờ không còn,
nhưng khi xưa,
nó bị bỏ hoang.
Thật phi thường khi ông ta sống sót
sau ca mổ trong hoàn cảnh như vậy.
Một cái tim chợ đen
vậy mà cũng có giá.
Điều tra tài chính của ông ta.
Dò lại giao dịch, để tìm
danh tính những kẻ này.
Tôi giúp được gì?
Chúng tôi tới nói chuyện
với Pauline Rivera.
Dĩ nhiên ạ.
Vui lòng, văn phòng chị Rivera.
Hả? Anh không nghĩ mình
nên quyên góp gì à?
Bọn trẻ này đâu chi trả nổi
đồ công nghệ
đã cải thiện cuộc đời chúng.
Có lẽ cậu nên ra xe ngồi đợi
với gã bạn mới của mình.
Anh có một cái chân nhân tạo.
Công nghệ đã cải thiện cuộc đời anh.
Anh có thấy ngượng
vì cái chân đó không?
Không, dĩ nhiên là không.
Anh chưa bao giờ
nhắc đến nó.
Giờ anh chả muốn
quyên góp nốt.
Nghe này, tôi khỏe.
Tôi quyên góp.
Bao nhiêu nào?
1% từ thu nhập
của anh à?
Tôi không...
Tôi không có nghĩa vụ
báo cáo cậu.
Thu nhập bình quân
của quốc gia là 4%,
vậy nên khi anh nói "quyên góp"...
Nghe này, nếu tôi quyên góp,
cậu sẽ im mồm chứ?
Cần vậy thôi chứ gì?
Anh cho bao nhiêu vậy?
Đủ để mua cả rổ im lặng.
Chị Rivera sẽ gặp hai anh ngay.
- Cảm ơn vì anh đã quyên góp.
- Cảm ơn.
Anh ấy có chân nhân tạo đấy.
Bằng cách nào đó
mà quả tim này
chui vào người đàn ông
có tên Leonard Li.
Cô biết cách thức có thể
diễn ra như nào chứ?
Tôi chịu, nhưng đích thị
nó là quả tim
của chúng tôi.
Cô thừa biết tái bán
tim máy sinh học
là bất hợp pháp.
Chúng tôi nhận thức rất rõ.
Vastrel sản xuất theo
tất cả quy chuẩn.
Jacinta,
chị đã gửi cho em
một chuỗi số.
Em có thể làm ơn
mang tệp tin qua đây không?
Mảnh này thì sao?
Chúng tôi tìm thấy nó
trong quả tim.
Không phải của chúng tôi.
Nó là đồ thay thế.
Không bảo hành.
May cho cô, ông Li đã mất.
Đây rồi ạ,
chị Rivera.
Quả tim được đăng ký
cho Sylvia Golinski.
Hai năm trước cô ấy đã qua đời.
Chuyện gì xảy ra
khi ai đó chết nhỉ?
Rồi sao nữa?
Nhà tang lễ sẽ hủy
bộ phận máy sinh học,
và gửi chúng tôi chứng nhận
rằng nó đã được hủy.
Chứng nhận bằng cách nào?
Họ gửi chúng tôi...
... một tài liệu.
Dự phòng an toàn đó.
Chúng tôi sẽ cần tài liệu ấy.
Bác sĩ , ơn Chúa.
Amelia.
Tôi là Bác sĩ Keating.
Tôi tin mình có thể
tìm cho cô một quả tim.
Henry Mills?
Thanh tra Kennex.
Chúng tôi đang điều tra
đợt hỏa thiêu một phụ nữ hai năm trước.
Cô Sylvia Golinski.
Hai anh là cảnh sát.
Chắc hai anh biết mỗi ngày
có bao nhiêu người chết.
Chúng tôi còn biết điều luật
92-601-11B yêu cầu anh
giữ ghi chép thường trực.
Đây là lá thư gửi đến
Tập đoàn Vastrel, xác nhận
quá trình hủy tim máy
sinh học của cô Golinski.
Với chữ ký của anh.
Chúng tôi phải gỡ hết
những phần vô cơ ra
và hủy chúng đi.
Nếu không, chúng sẽ làm hư máy.
Nhưng anh không hủy tim
của cô Golinski... Henry à.
Chúng tôi tìm thấy nó...
trong cơ thể của người khác.
Có lẽ anh muốn kể vì sao
nó lại cấy vào đó.
Tôi đã bán nó.
Anh bán được bao nhiêu rồi?
Rất nhiều.
Suốt bao năm qua...
...một trăm?
Một trăm ư?
Do phạm pháp,
nên người chế ra chúng
mới kiếm được thêm lời.
Anh có tái chế tim không?
Tôi cứ tìm thấy,
là gọi điện.
Ai nghe máy?
Oscar nghe máy,
một gã tên Oscar.
Tôi không biết họ của hắn.
Xuất hiện ở đây, ra giá mua hết
số tim máy sinh học
mà tôi vô tình thấy.
Bảo rằng hắn biết người
đang cần chúng.
Nhờ có tôi, họ sẽ được sống lâu hơn.
Đằng nào mấy quả tim còn tốt chán
cũng bị vứt vào thùng rác.
Cái gì được dùng qua rồi
đâu có nghĩa là hết giá trị.
Hắn ghé qua, lấy hàng,
và trả công tôi.
Kennex.
Tôi đã kiểm tra tài chính
của Leonard Li.
Ngày 15 hằng tháng,
ông ta đều chuyển tiền
đến một tài khoản đen.
Cùng một số tiền...
15.000 đô.
Được bao lâu rồi?
Đều đặn suốt 25 tháng.
Tốt. Cô tìm tiếp đi.
Rudy có gọi cho anh không?
Không. Tại sao?
John, tôi nghĩ mình biết
chức năng của chúng là gì rồi.
Đống bộ biến thể hả?
Ừ. Đây là bộ tùy chỉnh
của bộ tách tần số
sóng tê-ra-héc và bộ hạn chế.
Rồi.
Cơ chế của nó, cơ chế của
tất cả bộ tiết chế nhỏ này
đồng nhất hoạt động...
chúng giới hạn thời gian
chạy của quả tim.
Tóm lại, nó là đồng hồ bấm giờ.
Chính xác.
Đồng hồ bấm giờ sẽ đếm ngược đúng 30 ngày.
Trừ khi có người
đặt lại từ xa,
vào cuối 30 ngày,
tim sẽ ngừng đập.
Bộ tiết chế tắt nguồn cơ quan.
Chúng được thiết kế để làm thế.
Cho dù kẻ nào đưa ông Li quả tim này,
thì hắn đã không đặt lại nó cho ông ta.
Đó cũng chính là
ý của ông ta
ở phòng cấp cứu,
khi nói rằng, "Chúng đã giết tôi."
Và ông ta đã đúng.
Rudy, có thể hơn trăm người
như vậy ngoài kia.
Đây là một thủ đoạn tống tiền.
Tất cả bọn họ đều đang
trong cơn hiểm nghèo.
Henry?
Anh sẽ gọi cho Oscar,
bảo hắn đã đến lúc nhận hàng.
Tôi sẽ giúp trong khả năng của mình.
Phía Bắc vẫn trống.
Giữ nguyên vị trí.
Cậu dừng cái ánh sáng chói lên
từ phía sau được không?
Tôi đang chạy dữ liệu của mình.
Tôi chẳng hiểu tại sao mình
không còn là cảnh sát nữa.
Sao tôi lại bị phế bỏ?
Mẫu của chúng ta
gặp vài vấn đề.
Cảm xúc chúng ta bị
đánh giá không ổn định.
Một số thái quá, để rồi
chúng ta mang danh... bị điên.
Vẫn để bụng chuyện đó hả?
Làm sao họ biết
ai trong chúng ta...
không ổn định chứ?
Họ tạo ra một bài kiểm tra.
Gọi là bài kiểm tra Luger.
Nhằm loại bỏ các DRN lỗi.
Nhưng giới cầm quyền lại lo lắng.
Từ bỏ việc sửa chữa DRN hỏng hóc.
Phế bỏ tất cả chúng ta,
và thay bằng những tên MX.
Nhưng thật ra thì,
tôi chả rõ kiểm tra Luger
có chính xác không nữa.
Gã Kennex kia đang ở
xó xỉnh nào vậy?
Henry, tốt hơn hết anh đừng làm mất
thời gian của chúng tôi nữa.
Tôi nói hắn sẽ xuất hiện,
chứ có nói là đúng giờ đâu.
Hắn sẽ tới đây thôi.
Kiên nhẫn đi.
Họ đã bao giờ nâng cấp
tầm nhiệt chưa?
Có chứ. Đây, xem đi.
Họ cập nhật cả đôi mắt nữa.
Anh giỡn chắc.
Giờ chúng là máy ảnh
từ xa tháo rời được.
- Phạm vi bao nhiêu thế?
- Vài trăm mét.
Hai cậu đang giết tôi đấy.
Úi.
- Oscar.
- Này, ông bạn.
Ông chuẩn bị cho tôi chưa?
Xong rồi.
Hôm nay chỉ một thôi.
Cảm ơn.
Gặp sau nhé.
Máy bay không người lái theo dõi.
Dò tầm nhiệt trực tuyến.
Nghị phạm đang dừng xe.
Hắn đậu xe bên ngoài
phía sau nhà kho.
Tôi sẽ lo phía nam.
Anh theo dõi lối ra vào.
2-5-20. Máy bay không người lái
theo dõi, xác nhận
nghi phạm vừa bước vào tòa nhà.
Kết cấu của tòa nhà
đang chặn tầm nhiệt.
Tôi không biết có bao nhiêu người trong đó.
Lần này chỉ đạo
- rất tốt.
- Anh cho to lên được không?
Mày tới trễ.
Đưa nó đây.
Đội 110-21, chúng tôi xác nhận
cho tiếp cận chiến thuật .
Giữ vị trí và chờ lệnh, thưa sếp.
Đã rõ.
Ta còn chờ gì nữa?
Xong vào thôi.
Cứ ngồi yên đi.
Việc đó đã có mạng lưới lo.
Đem tao cái chậu.
Đem lại đây.
Đừng có làm đổ.
Em có thể xem khi anh
phẫu thuật cô ta chứ?
- Chúng đang cấy ghép đấy.
- Đi mau.
- Cuối cùng thì!
- Không.
- Cậu ở lại.
- Anh chắc không? Tôi...
Ở lại trong xe.
Cảnh sát đây!
Không cử động!
Tất cả nằm xuống!
Đi!
Giơ tay lên! Để tao
thấy tay nào. Mày nữa.
Đặt hết tay
ra sau lưng!
- Mày nữa, đi.
- Được rồi.
Đi mau, đi mau.
Quỳ xuống, để tay lên đầu.
Để tay sau lưng!
Tôi đi với anh.
Chị ơi, nghe thấy tôi không?
Chị ơi, mở mắt ra đi.
Nghe thấy tôi không?
Các người làm gì thế này?
Tôi cần quả tim đó để sống.
Các người làm gì thế này?
Các người làm gì thế này?
Cuộc thẩm vấn có lẽ
mất một lúc.
Ờ, ổn thôi, tôi, ừm...
Tôi sẽ không phá phách gì đâu.
Anh đã đặt lại đồng hồ đếm ngược
cho số 47 và 36 chưa?
Không, đúng theo lời cô dặn.
Cớm đang bủa vậy ta.
Ta cần tắt bằng sạch.
Đừng đặt lại cho ai cả...
hủy hết mọi thứ
rồi chuồn ngay.
Anh cần biết gì cứ hỏi
để tôi có thể lượn khỏi chỗ này...
cứ hỏi những gì anh cần đi.
Tao rất muốn biết sao mày nghĩ
có thể ung dung bước ra khỏi đây
với những tiền án này.
Nhưng bây giờ, Rasputin,
hãy bắt đầu với...
- lý do mày tham gia vụ này?
- Tôi chuyển hàng
... tôi là người đưa tin,
tôi làm cho nhiều người lắm,
- Tôi không hỏi han.
- Có lẽ lần này mày nên đó.
Sao mày lại nhìn ra kia?
Mày sợ thằng bác sĩ hả?
Nó là kẻ thuê mày à?
Có phải nó đứng ra dàn xếp
các vụ mua bán tim không?
Cô nghĩ đã cứu được tôi
khỏi thứ gì đó ư?
Cô giết tôi rồi.
Amelia...
nếu chị nhận quả tim đó,
chúng sẽ ra giá
gấp đôi, rồi gấp ba,
đến khi chị không trả nổi nữa,
chúng sẽ kết liễu chị nốt.
Tôi chỉ muốn nhiều thời gian hơn
với gia đình mình thôi.
Phải cô thì có làm thế không?
Có chứ.
Mọi người đang gọi tới.
Họ đang cố trả tiền cho ta.
Ta nên đặt lại thôi.
Chúng có thể lần theo tín hiệu
đặt lại ngược về anh.
Chúng đã bắt được
thằng bác sĩ và tên đưa tin.
Tôi sợ lắm.
Anh có biết kiểu câu
đại loại nào về
nhóm buôn lậu nội tạng không?
Tôi chả điều hành cái gì cả.
Vậy thì là ai?
Ai đó quan tâm đến mọi người,
bất chấp số tiền họ có ra sao.
Kể tao nghe về ả Andrea đã
thuê mày vận chuyển quả tim đi.
- Cô ta gọi tôi, muốn thuê tôi.
- Mày không bao giờ hỏi
- mình sẽ vận chuyển cái gì à?
- Một kí lô
ma túy đá.
Tôi không muốn biết.
Tiền bẩn. Tôi không quan tâm,
chừng nào còn được trả tiền.
Rồi, rồi, mày được
trả tiền như thế nào?
Hằng tháng tên thủ quỹ
chuyển tiền vào tài khoản của tôi.
- Và thỏa thuận ấy bắt đầu từ bao giờ?
- Ba năm trước.
Vấn đề là,
tôi không biết mấy người này.
Tôi muốn về nhà.
Tôi mệt rồi.
Chúng gần lắm rồi.
Nếu chúng bắt tôi, hãy nhớ
anh cũng tạch thôi.
Tắt đi.
Cô có ở nhà không?
Có.
Tôi qua ngay đây.
Số máy quý khách
liên lạc không sử dụng.
Cô đang ở đâu?
Cô không thể bỏ tôi vậy được.
Cô biết chuyện gì sẽ xảy ra mà.
Anh không hiểu chuyện tôi
đang làm à?
Tôi đang cứu nhân độ thế.
Vâng, tôi đã suýt tin anh...
trừ bộ tiết chế mà anh
gắn vào quả tim.
Anh thừa hiểu... đồng hồ
đếm ngược về không ấy.
- Anh nói gì thế? - Anh chỉnh sửa
quả tim, rồi cấy vào cơ thể người.
Khi họ không thể cung phụng anh được nữa,
anh để đồng hồ chạy hết và họ chết.
Không đúng tí nào.
Những bộ tiết chế ấy
là để chẩn đoán từ xa,
khi có vấn đề gì phát sinh. Chúng tôi...
chúng tôi có thể...
Có phải họ bảo anh như vậy không,
Bác sĩ Keating?
Nghe này, tôi hiểu mà.
Anh bị lôi kéo.
Thật khó để chấp nhận điều đó.
Giờ, anh có muốn một cơ hội
để cải tà không nào?
Tên cô ta là Karen.
Số máy quý khách
liên lạc không sử dụng.
Ả đàn bà là có thật.
Tất cả chỉ biết ả có tên Karen.
Ả phân chia toàn bộ
tổ chức của mình.
Không ai biết nhiều hơn.
Ừ, nhưng ta đã phá vỡ đường dây.
Ả phải biết là ta
đang theo dõi ả.
Có rất nhiều tiền liên quan.
Nếu thông minh, ả sẽ thu ngay
hang ổ của mình.
Nếu thế thật, thêm hóa đơn của
những người mua tim đến hạn...
... sẽ không còn ai ở đó
đặt lại tim cho họ.
Vì chúng ta đang
làm nhiệm vụ,
mà họ sẽ phải chết.
Lại là Vastrel Alpha.
Mẹ tôi thường giấu tiền trong tất.
Tiền ảo.
Không thể dò được.
Cô ta có bao nhiêu trong này?
4.999.
Lúc ấy cô ta đang
trả phí của mình.
Chúng không quan tâm.
Ta đã đúng.
Chúng đang tắt hết.
Tim ngừng đập đột ngột.
Nam 65 tuổi. Đã quét qua.
Vẫn Vastrel Alpha.
Bà vợ ở đây,
nhưng đã được cho
thuốc an thần.
Bà ta vẫn còn sốc.
Mất bao lâu để tôi
nói chuyện được với bà?
Ít nhất là một giờ nữa.
Được. Cảm ơn anh.
Kennex.
Tôi đã tìm ra một số
điểm chung của họ.
Họ đều xin được cấy ghép
thông qua chương trình
cứu trợ nội bộ của Vastrel.
- Rồi.
- Bốn nạn nhân mà ta nhận diện đến nay
và Amelia, bệnh nhân của ta,
tất cả họ đều bị từ chối
do thiếu bảo hiểm
bởi cùng một người quản lý.
Lỡ có kẻ đang dùng danh sách
những người bị từ chối
để nhắm làm khách hàng
mua các quả tim cũ thì sao?
Ai là người quản lý?
Pauline Rivera.
- Thám tử Kennex.
- Khi có người xin chương trình cứu trợ của Vastrel,
cô sẽ xử lý trường hợp
của họ, đúng không?
Đúng.
Tóm lại là sao?
Ả đã tiếp cận anh đây hả?
Không phải.
Anh chắc chứ?
Không phải cô ta.
Thám tử, tôi đảm bảo với anh
mình chưa làm gì, ngoài...
Hắn nói không phải ả.
Liệu ai khác có thể
truy cập vào
danh sách những người
bị từ chối cấy ghép không?
Mình tôi có chìa khóa giải mã.
Trợ lý của cô đâu rồi?
Jacinta.
Đúng là cô ta.
Quét căn nhà đi.
John...
Sàn nhà còn ấm.
Vì vậy tầm nhiệt
của tôi mới báo.
Thứ gì đó?
Một phản ứng hóa học.
Phân tử clo phá vỡ máu.
Phòng này đã được dọn sạch.
- Đáng lẽ nhiều hơn.
- Nhiều máu hơn?
Nhiều thi thể.
Bác sĩ Keating nói chỗ này đã
hoạt động được một thời gian.
Thật khó để tin mỗi
người được nhận
có đủ khả năng tiếp tục
trả tiền, nhỉ?
Vậy anh đang nói người
nào đó phải bị "tắt"
trước cả Leonard.
Chắc nhiều hơn con số một.
Vậy tại sao không có nhiều thi thể
với những quả tim biến thể cũ còn sót lại?
- Hỏi hay đấy.
- Giả thuyết này hợp lý hơn.
Mấy quả tim này
đắt tiền và sinh lời.
Nếu ai đó ngừng trả tiền,
cậu đâu thể cứ thế
phi tang quả tim, phải không?
Sở không có hồ sơ nào về việc
tìm lại được các thi thể
bị mất tim suốt ba năm qua.
Thử tìm người mất tích xem.
Tham khảo cả danh sách bệnh nhân
từ chối tim Vastrel.
Tôi đã tìm được 36 trường hợp trùng khớp.
Đều không tìm lại được thi thể
trong các trường hợp trên.
Ta quen ai chuyên tiêu hủy
các thi thể nhỉ?
Gọi máy bay không người lái
điều tiếp viện.
Nghe tôi này.
Anh có thể giúp ích
cho tôi ở ngoài này.
Hễ anh cứ thấy ai ra ngoài...
hãy tuân thủ điều lệnh
và chặn họ lại.
Kết nối với tôi ngay, truy nhập
hệ thống của tôi, và anh sẽ
thạo hết các điều lệnh.
Nhanh.
- Cầm đi.
- Tôi không thể.
Không sao đâu. Tôi tin anh.
Tôi sợ lắm, Dorian.
Tôi xin lỗi.
Ngồi yên ở đây.
Tôi quay lại ngay.
Đứng yên!
Đưa hắn vào phòng.
Cô có vẻ hài lòng.
Tôi đã nói chuyện với Rivera ở Vastrel.
Họ đề nghị thay thế tất cả
những quả tim cũ mà không tính phí.
Một nhân viên của họ có
dính lứu tới thủ đoạn tống tiền.
Chúng chỉ đang giả nai thôi.
Vâng.
Dù sao tôi vẫn vui
khi thấy thành quả.
Ừ. Thành quả tốt.
Đã lâu rồi chẳng thấy mẫu của anh.
Chắc nghĩ cũng
buồn cười lắm hả?
Những con người chúng tôi
chạy nháo nhào...
cố kiếm thêm thời gian.
Hẳn tuyệt biết mấy khi
có hết thời gian trên đời.
Anh đang làm gì vậy?
Đang xem lại những
vụ án của tôi.
Cụ thể vụ này, 4378.
Gã bạn trai bà này
ở nhà một mình
với con của người tình,
một cậu bé.
Gầm ghè nhau, và
gã bạn trai bà này muốn...
...giết cậu bé bằng khẩu súng săn.
Tôi dùng ảnh tầm nhiệt
của mình để dò ra
vị trí của cậu bé.
Nó đang trốn dưới bồn rửa bát.
Còn gã bạn trai thì ráo riết tìm nó
Tôi biết hắn tìm ra nó
chỉ là vấn đề thời gian.
Tôi đã phá vỡ điều lệnh.
Tôi lao vào ngôi nhà đó
rồi giết hắn.
Khi tôi phát hiện ra cậu bé...
nó nhìn tôi chằm chằm...
và đã ôm tôi rất lâu.
Cậu bé Philip.
Cái nhìn đó là sự kết nối
con người mạnh nhất mà tôi có.
Đó là khoảnh khắc tự hào nhất
đời cảnh sát của tôi.
Tôi không nhận ra mình
nhớ chuyện đó nhường nào.
Vậy nên, cảm ơn anh.
Xuống trong 42 giây nữa.
Ừ, và...
Kennex!
Cảm ơn.
Tôi rất cảm kích việc anh vì tôi hôm nay.
Anh quả là một siêu cảnh sát.
Xin lỗi vì anh không thể
trụ lâu hơn được.
Anh còn nhớ phân khu
của mình không?
Không.
Anh còn nhớ gì về các vụ án
của mình không?
Không.
Anh còn nhớ cậu bé không?
Tên Philip ấy.
Cậu bé nhỏ tuổi.
Còn.
Tốt.
Cậu ổn chứ?
Biết thứ gì làm tôi đỡ hơn không?
Thứ gì?
Nếu anh để tôi lái.
Mơ đi cưng.
Biên dịch: LinhGaY | Stannis
.: PHUDEVIET.ORG :.