Tip:
Highlight text to annotate it
X
Trans by Genesis.
A lô?
- Bác Nucky.
- Willie?
Con thế nào rồi?
Con đang gọi từ đâu vậy?
Philadelphia.
Con đang ở Philadelphia và...
Willie, có chuyện gì xảy ra à?
Con cần bác giúp.
Eddie!
Eddie, ông có trên đó không?
Eddie.
Eddie?
Ông Thompson.
- Có thấy ông ấy không?
- Không.
Mang xe lại đây.
Nhanh lên.
Ông muốn uống 1 chút chứ?
Ông có thể trả lời có hoặc không mà.
Đâu có bắt buộc gì ông
chuyện này chứ.
Không, cám ơn.
Không có chi.
Nghe hài thật, phải không?
- Tại sao?
- Ông ta nói: "Không, cám ơn."
Tôi nói, "không có chi."
Nghe hơi kỳ.
Ông thấy thế có kỳ không?
Anh không trả lời
"không có chi"
khi người ta nói
"không, cám ơn."
Tại sao?
Vì họ chẳng chấp nhận
thứ gì từ anh cả.
Tiếng Anh của ông ta
còn giỏi hơn cả anh.
Tôi cho là thế thật.
Ông học tiếng Anh từ đâu thế?
Ông học ở nước Nha à,
tôi đoán ông gọi nước Nga như thế, phải không ?
Tại sao tôi lại ở đây?
- Chứ ông nghĩ là tại sao?
- Tôi không biết.
Người dân đâu khơi khơi bị cảnh
sát lôi đầu đi giữa đường, phải không?
Người dân có bị cảnh sát
lôi đi giữa đường không?
Tôi không phải là cảnh sát.
- Chẳng ai nghĩ ông là cảnh sát cả.
- Chúng tôi mới là cảnh sát.
Tôi chẳng làm gì sai cả.
Ông giấu khẩu súng ngắn trong tay áo.
- Chỉ đề phòng vệ thôi.
- Chống lại ai?
Người da đỏ.
Anh nghĩ chúng ta nên làm gì?
Tôi thấy chúng ta
không còn lựa chọn khác.
Chết tiệt thật.
Phải.
Tôi có thể đi à?
- Ông suýt té đấy.
- Tôi ổn.
Trông ông không ổn chút nào.
Trông ông rất không vững vàng.
Tôi nghĩ ông nên ở
lại đây ít lâu.
Vì lợi ích của chính ông.
Bỏ phiếu cho Bill Pflaum
và ông ấy sẽ dọn
dẹp Cicero.
Đứng cạnh Bill,
và ông ấy sẽ bảo vệ các bạn.
Một thành phố trong sạch
là 1 thành phố lành mạnh.
Lành mạnh cho bạn và gia đình bạn.
Thế nên hãy bắt tay...
Tại sao họ lại phải làm phiền
người dân vào lúc sáng sớm thế này?
Thì hôm nay là ngày bầu cử mà.
Họ có quyền vận động tuyển cử.
Họ không nên làm
om sòm thế này
và nên làm theo những gì được bảo.
Thế thì không dân chủ lắm.
Mọi người lúc nào cũng nói thế.
Ai cũng có ý kiến.
- Chẳng làm được gì cả.
- Nó phải ăn.
- Thằng bé không muốn ăn nữa.
Con nó không biết
nó muốn gì.
Bạn của anh quay lại kìa.
Tự anh xây nên cái nhà này à?
Kiểu mẫu rosetta.
Trồng ít cỏ dưới hiên nhà đi.
Tô điểm lên 1 chút.
Đó là dự án của hè này.
Tới ca sáng rồi.
Đi thôi, George.
Hôm nay sẽ là 1 ngày rất tuyệt.
Con thế nào rồi Will?
Con không sao.
Hơi sợ à?
Không, con--
Vâng.
Chúng ta sẽ xử lý ổn
thỏa chuyện này.
Đó là điều đầu tiên con cần biết.
Cha mẹ con--
Lúc này thì chỉ có
chúng ta biết thôi.
Bác sẽ cố hết sức để
giữ kín chuyện này.
Họ chưa buộc tội con.
Thế là rất tốt.
Tại sao con không được về?
Có cả đám phóng viên
ở trên sảnh chính
đang tìm việc để làm.
Con có thể bước ra khỏi đây
như nghi phạm chính của 1 vụ trọng án.
Chúng sẽ "ngửi" ra điều đó trong vài giây.
Hoặc con có thể ra khỏi đây
như người vừa đóng tiền phạt đậu xe.
Đó là điều chúng ta muốn.
Con cần cho bác ít thời gian.
Nhưng bác--
Bác có quen biết người
tại Philadelphia, phải không?
Phải, và bác sẽ ngờ vả họ.
nếu như cần thiết.
Con sẽ đền bù cho bác, con thề.
Giờ đừng nghĩ tới việc đó.
Nói về cậu ta nào.
Con không liên quan gì tới việc đó.
Chỉ nói về cậu ta 1 lúc thôi.
Khách sạn Arlington.
Vâng, ông Roy Phillips,
làm ơn.
Nói sao cơ?
Tôi thấy việc đó chẳng
liên quan gì tới anh.
Làm sao tôi biết ông ấy chưa
tới đó kể từ lần cuối--
Vâng.
Cũng tin nhắn đó.
Sẽ ổn thôi mà.
- Uầy, sếp.
- Tránh đường nào.
- Hey, Frank.
- Chào.
- Mọi chuyện sao rồi?
- Frank.
Nghe đâu Pflaum bắt được
1 cặp tình nhân hôm qua.
Không, tụi nó chỉ đánh
bể đầu gối thằng đó thôi.
Vụ đó tôi không biết nhé.
Vậy còn cái thằng bị cắt cổ vào hôm 22?
Cắt hết cổ à?
Không, chỉ thế này thôi.
Thế là nó vẫn huýt sáo được à?
Hài lắm, Frank.
Vào xem "bệ hạ" thế nào đi.
Anh đang làm gì ở đây?
Huấn luyện bọ chét làm xiếc.
Chứ cậu nghĩ anh đang làm gì?
Tại sao cậu không
nghỉ 1 chút đi?
Gì, làm như anh không
đụng tới thứ này vậy?
Hôm nay chúng ta có công việc.
Anh vừa nói gì nào?
Đừng có làm thế.
- Anh nghĩ là tôi đùa à?
Cất súng đi.
Thằng này làm đéo gì ở đây?
Thì cậu kêu anh ta tới mà, thằng thộn.
Cậu bảo thích cách anh ta
xử lý việc tối qua.
Em nói thế à?
Vụ trong rừng!
Daniel Crockett.
"Mày nên chạy đi."
Hey, George,
biết hôm nay là ngày gì không?
- Ngày bầu cử.
- Ngày cá tháng tư.
Lũ khốn đó sẽ biết trò
chơi khăm nào dành cho chúng.
Anh biết còn ai
có phần nữa không?
- Tôi không biết.
- Đoán xem.
- Tôi không thể.
- Thằng đó thích hoa lắm.
Ông O'Banion.
Nghe anh ta kìa.
Lại đây.
Gần hơn 1 chút.
Nhanh lên.
Không đánh đâu mà lo.
Anh đã làm những chuyện tồi tệ.
Tôi đã thấy anh.
Cả ông cũng thế.
Phải.
Nhưng tôi không làm chuyện xấu hại chủ của mình.
Trong anh có chất điên cuồng.
Để xem hôm nay anh làm ăn thế nào.
Rồi tính tiếp.
Vì tụi này còn vài việc
chưa giải quyết xong với thằng bán hoa.
Vụ đó sau này tính.
Al.
Ra đó lựa ra 20 thằng giỏi nhất,
Đưa tụi nó tới cổng chính của
điểm bỏ phiếu khu tây.
Giúp đám cử tri thay đổi suy nghĩ.
Đi cùng chúng tôi chứ?
Anh ta cần xin phép vợ trước.
Tôi không cần xin phép ai cả.
Em nghĩ là anh ta muốn cắn đấy.
Tôn trọng giới hạn đi.
Vẫn còn giữ khẩu súng chứ?
Ý ông là cái này?
Cứ giữ đi.
Chắc sẽ không cần tới, nhưng...
Anh ổn chứ?
Này!
Làm 1 phát cho thư thái.
Tôi ổn.
Có muốn làm bạn với thằng này hay không?
Phải! Ai dám giỡn mặt với chúng ta?
Lúc đó tụi con mở tiệc.
Tụi con gồm những ai?
Chỉ vài người bạn,
Bạn cùng phòng của con, Clayton và con.
Vài cô gái.
Có cả rượu.
Con lấy rượu ở đâu?
Will, con cần cho bác biết hết.
Rượu của...
ông Doyle.
Mickey bán rượu cho con à?
Tại sao con không tới tìm bác?
Con không muốn cho bác biết.
Nhưng giờ bác biết rồi.
Con thấy chứ, Will?
Số rượu vốn của bác.
Bác không biết, và
giờ có chuyện.
Con xin lỗi.
Con là thằng ngốc, con xin lỗi.
Được rồi,
Mickey bán rượu cho con.
Con mang rượu về trường.
Chỉ là 1 bữa tiệc thôi.
Mọi người đều rất vui vẻ.
Sáng hôm sau,
Henry lại--
Cậu ta không cử động nữa.
Con không biết nữa.
Cậu ta có uống nhiều không?
Cũng uống như mọi người thôi.
- Nhưng cậu ta là người duy nhất--
- Vâng.
Con quen thân với cậu ta cỡ nào?
Con có thân thiết gì đâu.
Bác tưởng cậu ta là bạn của con.
Sao cơ?
Khi chúng ta cùng ăn tối,
con từng nói cậu ta là bạn con.
Ở đây con không có nhiều
bạn, bác Nucky à.
Bác sẽ đi gặp chưởng lý quận.
Nếu ông ta chỉ đi câu, là bác biết ngay
và rội mọi chuyện sẽ ổn thỏa.
Điều con cần làm bây giờ là bình tĩnh,
và nhớ kỹ sự thật.
Để bác hỏi con lần nữa,
Henry có phải bạn con không?
Phải.
Cậu ta uống bao nhiêu rượu?
Rất nhiều.
Con lấy rượu từ đâu?
Con không có mang rượu tới.
Tốt.
Sau khi kiểm tra nơi cư trú của bà,
Sĩ quan sẽ nộp bản báo cáo--
Bà Darmody?
Bà Darmody,
bà không sao chứ?
Trông bà có hơi xanh xao.
Đêm qua tôi không ngủ được.
Tôi rất tiếc khi nghe điều đó.
Tôi thức dậy và nghĩ:
"Phải sang xem Tommy thế nào."
- Tôi ra khỏi giường và nhận ra--
- Vâng.
thằng bé không còn ở đó.
Và tôi không thể ngủ lại được.
Cả đêm.
Sau khi sĩ quan nộp bản báo cáo,
Tòa sẽ đưa ra phán quyết cuối cùng
về việc ai sẽ
nuôi dưỡng cậu bé.
Tôi phải làm gì đây?
Bà không phải làm gì cả.
Sĩ quan đó sẽ tìm kiếm hình ảnh
của một mái ấm cho thằng bé trở về.
Tôi đang trong thời kỳ chuyển tiếp.
Một lượng lớn đồ nội thất bằng gỗ--
Đồ gỗ không quan trọng.
Có 1 quý ông mà
tôi đang gặp gỡ,
Ông ấy là người có chức vụ cao
trong 1 công ty toàn quốc.
Một người rất có trách nhiệm.
Ông ấy không thích chuyện đó
bị bàn tán.
Ông ấy coi trọng sự thận trọng và kín đáo.
Và quan điểm về đồ nội
thất của ông ấy thì...
Cho tôi xin 1 ly nước được không?
Tôi xin lỗi.
- Không sao.
- Tôi không biết hôm nay tôi bị gì nữa.
Đây.
Giữ thật chặt trong 1 phút đi.
Chắc trông tôi kinh khủng lắm.
Không đâu.
Tôi đang trông trạng thái thật tồi tệ.
Ông sống tới 1 thời điểm trong cuộc đời và chợt nhận ra
những gì ông bỏ lại phía sau thật quan trọng.
Và ý nghĩ Tommy sẽ không nhớ tí gì về tôi,
như thể tôi không hề tồn tại.
Tốt nhất là nên
thực hiện từng bước một.
Tôi có thể làm gì để
giúp đỡ cho tình hình này hay không?
- Như tôi đã giải thích--
- Ý tôi là ngay lúc này.
Tôi có thể làm bất cứ điều gì
vào ngay lúc này hay không?
- Bà Darmody.
- Vâng?
Vì lợi ích tốt nhất của bà,
bà hãy rời khỏi đây ngay bây giờ đi.
Tôi trễ 1 cuộc hẹn rồi.
Ông Thompson.
Eugene Mulhearne.
Tôi là trợ lý của chưởng lý quận.
Xin chào ông.
Anh Mulhearne, anh không phải là
người tôi cần gặp.
Chưởng lý quận yêu cầu tôi tới gặp ông
và trả lời những câu hỏi của ông.
- Tại sao ông ta không tới đây?
- Rất tiếc là ông ấy còn những nghĩa vụ khác.
- Các vị đang phạm sai lầm đấy.
- Tại sao?
Cố gắng thay đổi
một chuyện xảy ra ngoài ý muốn thành cái gì chứ?
Tội danh giết người à?
10 nhân chứng khác nhau đã nhìn
thấy cậu ta mang rượu tới.
Có thật sự đáng công
sức và thời gian của các vị không?
Nếu cậu ta bị đầu độc, vậy thì rất đáng.
Anh lấy đâu ra cái tin đó thế?
Các triệu chứng cho thấy
cậu ta bị đầu độc.
- Ngộc độc rượu.
- Điều tra viên không nói thế.
Thế chuyện đó liên quan gì tới cháu của tôi?
Bên cảnh sát dự tính tìm hiểu việc đó.
Dẹp mấy trò nói xàm này đi.
Sếp của anh và Waxey Gordon
vừa có 1 cuộc nói chuyện
vào sáng nay theo yêu cầu của tôi
và chúng tôi đã thống nhất rằng
chuyện đã xảy ra,
dù rất kinh khủng, nhưng
không phải là lỗi của bất kỳ ai.
Cặp vợ chồng ngoài kia,
Họ là cha mẹ của Henry Gaines.
Ông Gaines là người có
đóng góp quan trọng
cho đảng cộng hòa ở Pennsylvania.
Ông ấy vừa mất con trai
và ông ấy không muốn nghe nói tới
bất hạnh ngẫu nhiên của cuộc đời.
Ai đó phải trả lời cho việc này.
Chúng tôi không còn
lựa chọn nào khác.
- Thế nào rồi?
- Tôi ổn.
Đúng.
Tôi khâm phục tính ngoan cường này.
Ông ta có biết ông mạnh mẽ thế này không?
Ai?
Chủ của ông,
ông Thompson.
Tôi hiểu.
Một người lính giỏi.
Càng nhìn ông, tôi lại càng thấy mến.
Nhưng để tôi hỏi ông câu này--
Ông ta cũng sẽ làm thế này vì ông chứ?
Ông ở đây cả ngày rồi, Eddie.
Chẳng ai hỏi han gì tới ông.
Trên đường lát ván cũng không,
hộp đêm Onyx cũng không,
Ngay cả tại quán rượu lậu hay
tổng đài điện thoại.
Thế giới vẫn xoay mà không có ông.
Nucky Thompson vẫn sống mà không có ông.
Và người duy nhất thật sự quan tâm
chuyện xảy ra cho ông ở đây
là tôi.
Anh là bạn tôi à?
Không phải.
Vậy anh là ai?
Tôi là thế này đấy.
Và tôi sẽ khiến ông
khai hết tất cả.
Lau sạch người đi.
Henry Gaines là ai?
Cậu ta là bạn của con.
Ai mang rượu tới?
Không biết.
Henry uống bao nhiêu rượu?
Rất nhiều.
Vậy ai đổ độc vào cho cậu ta uống?
Gì cơ?
Thứ hóa chất đó.
Thứ giết cậu ta.
Dù thứ đó là gì.
Con không, --
Willie, bác phải yêu cầu
con nói thật việc này.
Nói dối không giúp ích gì,
và bác cũng không thích thế.
Bác cần biết đâu là sự thật
để chúng ta có thể thống
nhất phần còn lại, được chứ?
Đó lẽ ra chỉ là 1 trò đùa.
Vậy thôi.
Ý đó là của ai?
Của con.
Là ý của mình con à?
Willie.
Clayton giúp con.
Bạn cùng phòng của con à?
Và Henry?
Cậu ta đã làm gì để phải bị như thế?
Nó nghĩ nó tài giỏi hơn con.
Nhưng không phải thế.
Được rồi.
Bác cần con làm việc này.
Cổng nhà máy ở đó,
chỗ bỏ phiếu ở kia.
Anh nắm được tình hình rồi.
Hãy đảm bảo là họ bỏ phiếu cho Klenha
hoặc là không bỏ cho ai cả.
Đa phần người dân không muốn rắc rối.
Ai là thị trưởng, ai là tổng thống,
Họ được gì chứ?
Chúng ta sẽ quản lý cả khu này.
Giữ cho tiền chảy vào túi.
Đó là chuyện duy nhất
mọi người quan tâm.
Và O'Banion?
Có rất nhiều cách để làm ăn.
Để xem mọi chuyện sẽ ra sao.
Có mang súng chứ?
Ngay đây.
Vậy bắt tay vào việc đi.
Đừng nghĩ ngợi nhiều về thằng em tôi, được chứ?
Lâu lâu nó lại cần ai đó đá cho 1 cái.
Vậy ai sẽ là người đá?
Trả trước đấy.
Cứ làm cho tôi nhé?
Tôi sẽ trồng cỏ cho cái sân của anh.
Tôi sẵn sàng rồi.
Không có lý do gì
để khiến việc này vượt quá tầm kiểm soát.
Tất cả những gì chúng ta
cần làm là nhắc họ
lý do vì sao bỏ phiếu cho
đảng cộng hòa là tốt cho họ.
Cứ mỗi công nhân đi qua,
tôi muốn các anh hỏi thăm họ
xem họ tính bỏ phiếu cho ai.
- Hỏi thăm?
Họ biết rõ chuyện gì có thể xảy ra
và đa phần mọi người
đều không muốn rắc rối.
Tôi không tới đây để uống trà xã giao.
- Al bảo đập chúng 1 trận.
- Al không nắm quyền ở đây.
- Mà là tôi.
- Anh thì nắm quần, chứ quyền gì.
Thằng nào ra đầu tiên,
chụp nó và dần nó.
- Chúng ta làm theo cách của tôi.
- Còn không thì sao?
Ngon thì cứ thử đi.
Tránh ra đi.
- Anh bỏ phiếu cho ai hôm nay?
- Không phải chuyện của anh.
- Bỏ cho đảng cộng hòa chứ?
- Liên quan gì tới anh?
Nói chuyện 1 chút chứ?
Chờ đã.
Tôi đang nói chuyện với anh đấy.
Dừng lại đã, chết tiệt!
Lùi lại, lùi vào trong!
Đứng lên nào, Johnny, đi thôi!
Không cần phải làm thế này.
- Cho tôi vào trong!
Vào trong đi!
Tôi...
Tôi đang tìm 1 người.
Tôi không biết tên người đó,
Nhưng người ta bảo có
thể tìm thấy anh ta ở đây.
Tôi nhận ra chúng ta
chưa từng gặp nhau.
Hẳn đây không phải là cách thực
hiện giao dịch thông thường của anh,
Nhưng tôi đã có thăm dò vài nơi.
Tôi ở đây.
Cô ở xa nhà quá đấy, nàng tóc vàng à.
Ở thành phố này thì
chẳng có nơi nào xa cả.
Phải không?
Ông tính lột cả da giày ra luôn à.
Ai cử cô tới?
Chuyện đó có quan trọng không?
Tôi muốn biết khách
hàng của tôi từ đâu tới.
Tôi có biểu diễn trên sân khấu vài năm.
Kể tiếp đi.
- Anh biết giới nghệ sĩ mà.
- Họ thế nào?
Chúng tôi thích để tai
nghe ngóng mọi thứ.
Thế cô có gì trong cái ví nhỏ đó vậy?
Cho tôi kiểm tra hàng trước được không?
Không.
Tôi chỉ còn nhiêu đó.
Vậy cô đi tìm con cừu lạc
ở nơi khác đi.
Có lẽ chúng ta có thể
bàn về 1 hình thức thanh toán khác?
Tôi đang có 1 ngày
rất khó khăn, anh...?
- Oxford.
- Anh Oxford.
Rất khó khăn.
Là một trong số những khoảnh khắc
khi anh cần 1 sự giúp đỡ.
Chỉ thế thôi.
Tốt nhất là cô nên "chơi" ít lại đi,
tóc vàng.
Tôi muốn con chiên của tôi
tìm được đường về nhà.
Bác tới trường nào học à?
Trường đại học sư phạm tại Trenton.
Bác gái Mabel của con cũng học ở đó.
Bác ấy tính trở thành giáo viên.
Bác không thích ý nghĩ những anh chàng khác
giúp đỡ bác Mabel bài giảng trong lớp.
Thê nên bác đã nghĩ mình sẽ làm giáo viên luôn.
Vậy tại sao bác lại bỏ?
Đề đốc cần bác.
Và thế là bác trở về nhà.
Có những điều còn quan
trọng hơn những gì
có thể hoặc không thể
xảy ra tại các bữa tiệc.
Cha cháu sẽ không biết chuyện này chứ?
Không ai biết cả.
Ông Thompson.
Lawrence Eisley.
Chào ngài chưởng lý quận.
Cám ơn vì đã dành thời gian.
- Xin lỗi về sự nhầm lẫn khi nãy.
- Đừng lo.
Nhưng tôi chắc ông có
thể hiểu sự lo lắng của tôi.
Tôi cũng sẽ thấy như thế
nếu cháu của mình gặp phải chuyện này.
Chúng tôi muốn làm rõ chuyện này
trước khi nó biến thành chuyện khác.
Tôi hoàn toàn hiểu.
Chàng trai,
Ta được biết cháu có thể giúp trong ta
trong sự việc không may này.
Con chỉ cần kể lại mọi thứ
theo đúng như những gì con nhớ.
Điều đầu tiên cháu muốn nói là...
Henry Gaines
là bạn thân của cháu.
Không chạy trên hành lang.
Chúng ta là những người lịch sự.
Tommy, cô đã bảo bao nhiêu lần rồi, không chạy.
Cháu yêu.
Là bà đây.
Nhìn cháu kìa, 1 cậu bé điển trai.
Bà sẽ hôn chào cháu.
Bà làm thế được không?
Cháu có học được
nhiều thứ ở đây không?
Bà vui lắm.
Vì bà muốn cháu thật thông minh.
Bà muốn cháu là cậu bé thông
minh nhất từ trước tới nay.
Bà có chuyện này muốn nới với cháu.
Bà gặp 1 người đàn ông.
Một người rất tốt.
Tên ông ấy là Roy.
Bà nghĩ cháu sẽ thích ông ấy.
Chúng ta sẽ sống cùng nhau
và điều đó sẽ khiến
chúng ta hạnh phúc.
Thế sẽ rất tuyệt, phải không?
Được rồi.
Bà có thứ này cho cháu.
Đây.
Đây là kẹo abba-zaba.
Bác còn không biết từ đó nghĩa là gì,
Nhưng bác chắc kẹo sẽ ngon lắm.
Và kẹo này cho cháu.
Và chúng ta sẽ về nhà bây giờ.
Mọi việc đã được thu xếp rồi.
Cháu sẽ về nhà--
Với bà.
Chào Julia.
Cô thế nào?
Tôi vẫn khỏe.
Đây là người thân của cô à?
Họ là giáo viên.
Tất nhiên.
Bà đang làm gì ở đây?
Tôi tới đưa Tommy về.
Thằng bé không còn sống với bà nữa.
Julia, chuyện đó phải để thẩm
phán quyết định chứ.
Chúng tôi vừa nói chuyện hôm nay,
và ông ấy tỏ ra thân thiện.
Đi nào cháu yêu. Bà ở đây rồi.
Không.
Chuyện này thật không đúng.
Hôm nay là 1 ngày đẹp trời
và chuyện này thật không đúng.
Chúng ta sẽ đi hướng kia.
Và chúng ta sẽ không nhìn lại.
- Lối này, thưa bà.
- Thả tôi ra.
Thả tôi ra.
- Các người không có quyền
Các người không thể xem
tôi như vết dơ trên sàn.
- Thả tôi ra.
Tôi phải đưa kẹo cho cháu tôi.
Đây ạ.
Không tệ.
Cũng được.
Mẹ chọn rèm cửa đấy.
Cháu chơi được đàn này chứ?
Không hẳn.
Cháu cần tìm 1 cô gái để tán tỉnh.
Cô ấy sẽ cho cháu động lực.
Đóng cửa lại 1 chút đi, Will.
- Bác Nucky--
- Không dạy bảo gì đâu.
Chỉ có vài điều bác muốn nói.
Dù chuyện gì đã xảy ra, thì
cũng đã kết thúc rồi.
Sau này thỉnh thoảng con sẽ nghĩ về
chuyện khủng khiếp đã xảy
ra cho 1 cậu trai
người mà con không
thể nhớ được mặt.
Bác hứa, con sẽ sống được với điều đó.
Đó là những gì bác làm sao?
Con sẽ tốt nghiệp.
Chúng ta sẽ chuyển trường cho con
nếu cần thiết.
Chuyện đó giờ không quan trọng.
Con lo lắng về việc người khác nói gì.
Con lo về ai đó mà con gọi là bạn.
Những chuyện đó không quan trọng.
Thứ duy nhất con có thể
trông cậy chính là máu đào.
Dòng máu trong huyết mạch con
và dòng màu trong huyết mạch của bác.
Những kẻ coi thường con,
Chúng không biết con là ai.
Cơn phẫn nộ của con--
nghe cho kỹ đây--
Đó là 1 món quà.
Hãy dùng nó.
Nhưng đừng để ai khác nhìn thấy.
Hãy biết rằng bác
luôn trông chừng con
Cho bác thấy con người
mà con muốn trở thành.
Bác trả chưởng lý bao nhiêu tiền?
Chúng ta sẽ bàn việc
này vào 1 ngày khác.
Lúc này con chỉ cần nói đúng
theo những gì chúng ta đã bàn
và đừng lo nghĩ những việc còn lại.
Xin lỗi.
- Cậu là Clayton?
- Thưa vâng.
Bác là cha của Willie?
Không, là bác nó.
Làm sao bác--
Cháu quay lại sau ạ.
- Cháu chỉ--
- Không sao.
Bác phải về rồi.
Nhớ kỹ chuyện chúng ta đã nói.
Rất vui được gặp cậu, Clayton.
Cậu đi đâu cả ngày hôm nay thế?
Tôi không muốn tới lớp.
Will, mọi người đang bàn tán về--
Chúng ta phải làm gì đây?
Mọi chuyện được xử lý rồi.
Cậu nói thế là sao?
Mọi chuyện được xử lý rồi.
Cậu ta chết rồi Will, chuyện đó không--
Clayton, tôi phải học.
Sao cơ?
Ngày mai có kiểm tra môn thương mại
và tôi phải học.
Cậu để tôi yên được không?
Để coi tụi bây có gì.
Mueller!
Tránh ra.
Cái đéo gì đang xảy ra thế?
Tình thế bị áp đảo về số lượng.
Sao cơ?
6 xe chở viện binh đang tới đây.
Cứ giữ chân chúng đằng sau cửa
cho tới khi người của ta tới.
Coi nào, để tôi xử chúng!
Ăn đá đi!
Chẳng cần gây thù chuốc oán đâu.
Mọi chuyện xong xuôi rồi.
Về nhà đi.
Ăn bữa tối thật ngon.
Và mai lại đi kiếm thêm tiền?
Tụi tao đang chờ cảnh sát.
- Chúng không tới đâu.
- Làm sao mày biết?
Tôi có bạn làm cảnh sát.
Và tụi bây là ai?
Tụi tao là ai à?
Để tao cho tụi bây biết tao là ai.
- Bình tĩnh.
-Đừng có bảo tôi phải làm gì.
Ăn to nói lớn quá đấy thằng lùn!
Dùng cái đầu 1 lần đi.
Ai đó cho anh nắm quyền ở đây thế?
Chuyện đó quan trọng vào lúc này à?
Quan trọng với tôi.
Đây là Hoa Kỳ!
Chúng ta cần thêm người, hoặc
chúng ta cần phải đi ngay.
Ngậm miệng lại!
Tao sẽ đóng đinh mày
ngay trước đồ để xì gà.
với 1 cái mũ da đỏ đính trên da đầu mày.
Ăn này mấy thằng khốn!
Mọi chuyện là thế này đây.
Tụi tao đang quản lý Cicero.
Tất cả đều được
thực hiện hợp pháp.
Thằng nào không thích thì bước ra đây.
Chỉ cần 1 thằng thôi.
Bước ra đây
Nếu tụi bây nghĩ
tụi bây có gan.
Đánh chết mấy thằng chó người Ý đó!
Chiếm lại Chicago.
Nó có súng!
Frank!
Frank!
Tôi đã gọi anh 10 lần.
Tôi đã tới rồi đây.
Tôi đã làm điều gì sai à?
Không phải với tôi.
Lúc tôi tìm thấy cô thì
người cô lạnh ngắt.
Hẳn tôi đã ngủ quên.
Giờ cô thấy thế nào?
Tốt hơn rồi.
Một ngày mệt mỏi à?
Hay là tôi không nên hỏi?
Anh đã làm gì trong phòng vệ sinh vậy?
Dọn dẹp thứ này dùm cô.
Tìm thấy nó nằm trên sàn.
Đây.. chỉ là--
Tôi biết thứ này là gì.
Nó có giúp đỡ được gì cô không?
Giờ thì không nữa rồi.
Vậy cô giờ cảm thấy thế nào?
Kinh khủng.
Tôi phải từ chối anh rồi.
Không, tôi biết rõ về sự yếu đuối.
Và tôi biết về cả tội lỗi.
Anh không biết gì về tôi.
Vậy nói cho tôi biết đi
nếu chuyện đó khiến cô
cảm thấy nhẹ lòng.
Roy...
Tôi đã làm những việc rất kinh khủng.
Tuch.
Manufaktur.
Und konfektionsgeschaft.
Karstadt.
Khó đọc thật đấy.
Chúng tôi vừa nói từ " cửa hàng bách hóa".
Đó là gì thế?
Thứ mà chúng tôi đã chờ từ rất lâu.
- Giờ nó đã tới.
- Từ tận phía kia của đại dương.
Stellvertretender
direktor.
Trợ lý giám đốc.
Công việc đó có tốt không?
Đó là vị trí được nhiều người tôn trọng.
- Trông coi những nhân viên khác.
- Đảm bảo là không ai ăn trộm đồ.
Rất nhiều trách nhiệm.
Và công việc đó đều dựa hoàn
toàn vào lòng trung thành nhỉ?
Lòng trung thành và sự trung thực.
- Ông rất tự hào về những đức tính trên.
- Tôi phấn đấu hết sức.
Phấn đấu cơ đấy.
Vậy ông có kể điều đó với vợ ông không?
- Hay con ông?
Hay là chỉ trốn đi với toàn bộ số tiền?
Tiền và cả tình nhân.
Cô ả làm việc ở quầy bán đồ lót.
"Mối tình" kéo dài bao lâu?
Không lâu lắm.
Hạnh phúc lâu dài thật nhỉ, Ed?
Tôi là công dân hợp pháp của Hoa Kỳ.
Tôi bảo ông là gì
thì ông là thứ đó.
Và tôi nói rằng ông
không thuộc về nơi này.
Vậy trục xuất tôi đi.
Tôi làm bên tình báo
quân đội trong thế chiến.
Tôi đã nghĩ ngôn ngữ
là thứ rất tuyệt đẹp.
"Một người cha cùng con trai phi ngựa
xuyên qua màn đêm và gió.
Cậu con trai rất sợ hãi.
Một con quỷ ở trong rừng.
Vua Elf."
Người cha đã nói gì hả, Ed?
- "Chỉ là 1 làn sương mù."
- Phải.
Nhưng người cha đã lầm,
và vua elf có thật
Và chuyện gì đã xảy ra cho cậu con trai,
Ed, nói bằng tiếng Đức ấy?
" trong vòng tay người cha
cậu bé chết."
Phải.
Hai con trai của ông,Konrad and Lucas,
giờ họ trưởng thành rồi.
Lucas còn có con trai.
- Sao cơ?
- Họ đã đổi họ.
Như thể ông không tồn tại.
Để thoát khỏi nỗi nhục
có 1 người cha trộm cắp,
dối trả, phản phúc
do chính ông mang tới cho họ.
6 ngày nữa, cảnh sát
hạt Hanover sẽ bắt giữ ông.
Rồi ông và hai con có thể
làm quen với nhau lại từ đầu.
Nghĩ xem họ mừng tới
mức nào khi gặp ông.
Mấy anh muốn gì ở tôi?
Chúng tôi muốn ông kể
cho chúng tôi nghe 1 chuyện.
Nói gì cơ?
Tôi không biết.
Mấy anh muốn tôi nói gì?
- Tùy ông quyết định.
- Quyết định xong là ông có thể đi.
Tôi không hiểu.
Đơn giản lắm, Ed.
Ông cho chúng tôi biết 1 chuyện nhỏ thôi,
Và hôm nay chúng ta chấm dứt.
Tôi hứa với ông.
Cứ xem đó là sự biểu lộ lòng trung thành.
Ralph capone.
Rồi sao?
Tại ga xe lửa.
Tôi giao tiền cho anh ta.
Tại sao?
Vì...
Vì Nucky bảo tôi làm thế.
Ông thấy việc này dễ tới mức nào chưa?
Ed...
Chúng tôi sẽ sớm gặp lại ông.
Tôi vừa xuống tàu...
Và ngay tại đây
Ngay trên tờ báo...
Chuyện gì đã xảy ra với Brooklyn vậy?
Chúng tôi đều rất hạnh phúc ở đó.
Al bảo " tới đây sống đi", và...
Cậu ấy muốn gặp riêng anh.
Vào đó đi.
Tôi thật không có gì nhiều để nói.
Theo tin thì họ là
đội điều tra của *** Chicago.
Một đội đặc biệt.
Họ bảo ai đó gọi cho họ và bảo
không thể tin được cảnh sát ở Cicero.
Anh ấy chưa bao giờ rút súng ra.
Bất kỳ thứ chó má gì
dù là đang bò
cũng đều phải trả giá.
Clayton Davies?
Chúng tôi là người của sở cảnh sát Philadelphia .
Cậu lẽ ra không được lên đây.
Vậy tốt nhất là đừng để người khác thấy tôi.
Cậu có biết chuyện gì đã xảy ra không?
Họ bắt Clayton rồi.
Ý cậu là sao?
Cảnh sát tới bắt cậu ấy.
Họ bảo cậu ấy hạ độc Henry.
Tại sao lại có người
gây ra việc như thế?
Chuyện quái gì xảy ra với ông vậy?
Ý ông là sao?
Ông trông như thể nằm
ngủ tại băng ghế công viên.
Tôi đi chơi với mấy
người bạn cũ cả đêm.
Uống quá nhiều.
Và rồi đêm thành ngày.
Nếu ông tính biến mất cả ngày như--
Chuyện này sẽ không xảy ra nữa.
Lẽ ra tôi không nên lo lắng những việc như thế này.
Ông hiểu chứ?
Tôi chỉ nói thế thôi.
Đây chính là trách nhiệm mà ông đòi hỏi.
- Ông ăn gì chưa?
- Tôi không đói.
Tùy ông.
Chờ đã.
Tới đây đi.
Thấy sao?
Đây lại là 1 chuyện khác
mà tôi không muốn lo tới.
Trans by Genesis.