Tip:
Highlight text to annotate it
X
[CHIẾN TRANH LẠNH LÀ GÌ - CAFE KU BÚA] Từ cuối Thế Chiến Thứ Hai, Mỹ và các đồng minh Tây Âu của mình đã tham gia vào một
cuộc phấn đấu khổng lồ kéo dài nửa thế kỷ với Liên *** Soviet, được gọi là Cuộc Chiến Tranh Lạnh.
Nó được gọi là "lạnh" bởi vì người Nga và Mỹ chưa bao giờ chiến đấu trực tiếp.
Nhưng nó không hề "lạnh" chút nào đối với người dân Cuba, Hàn Quốc, Việt Nam và những ai bị dính vào
cuộc chạy đua không ngừng nghỉ của phe cộng sản để tiêu diệt thế giới tự do, dân chủ và tư bản.
Có rất nhiều khoảnh khắc phức tạp trong cuộc phấn đấu lâu năm này, nhưng
cuộc Chiến Tranh Lạnh về cốt lõi, là một cuộc chiến giữa phe Ác và Thiện như Thế Chiến Thứ Hai.
Cũng như cuộc chiến đó, Cuộc Chiến Tranh Lạnh là một cuộc quyết tử giữa lực lượng đại diện cho tự do
và thế lực đại diện cho chủ nghĩa toàn trị.
Bởi vì hàng trăm nghìn người - có thể là hàng triệu - đã chết trong cuộc chiến đó, cho nên Cuộc Chiến Tranh Lạnh, với lý do chính đáng,
có thể được gọi là Thế Chiến Thứ Ba.
Người bắt đầu cuộc chiến này chính là Josef Stalin, nhà độc tài giết hàng loạt người Nga và vô số
người dân ngoài Nga mà ông ta đã kết hợp vào thể chế được gọi là Liên *** Soviet
Xã Hội Cộng Hòa, hay gọi ngắn là Liên Xô.
Stalin biết rằng quân lực Soviet của ông ta không thể nào đánh bại được sức mạnh của Tây Phương.
Cho nên thay vào đó, ông ta quyết định chiến đấu gián tiếp bằng cách thông qua các nước đồng minh và bằng cách sử dụng
sự dối trá và tuyên truyền.
Mục tiêu đầu tiên của ông là Đông Âu: các quốc gia vùng Baltic - Lithuania, Estonia và Latvia -
cũng như Ba Lan, Romania, Hungary, Bulgaria và Czechoslovakia.
Stalin đã có binh lính đóng quân trong tất cả những nước đó ở cuối thế chiến thứ hai.
Bỏ qua lời ông ta đã hứa với tổng thống Mỹ Franklin Roosevelt tại Hội Nghị Yalta,
nhà lãnh đạo Soviet không hề có ý định rút quân khỏi những vùng đó.
Và giành quyền kiểm soát các chính quyền sở tại là một chuyện quá dễ dàng.
Vào tháng 3 năm 1946, Winston Churchill đã tuyên bố rằng: Từ Stettin ở vùng Baltic
cho tới Trieste ở vùng Adriatic, một bức màn thép đã được treo xuyên châu lục này."
Khi Stalin đe dọa tấn công cả Hy Lạp và Thổ Nhĩ Kỳ, tổng thống Harry Truman đã chịu đựng hết nổi.
Cái gọi là Học Thuyết Truman đã được ra đời.
Nước Mỹ và các đồng minh sẽ không cho phép sự mở rộng của đế chế
cộng sản thêm chút nào nữa.
Như thế, Cuộc Chiến Tranh Lạnh đã bắt đầu.
Trong năm thập niên kế tiếp, trên khắp bốn châu lục - Châu Âu, Châu Phi, Châu Á và Nam Mỹ -
Mỹ và Liên Xô đã chiến đấu để giành sự ảnh hưởng - đôi lúc công khai như ở
Hàn Quốc và Việt Nam; và đôi lúc kín đáo, thông qua các cơ quan gián điệp.
Nhưng mục đích đạo đức của cuộc chiến này chưa bao giờ thay đổi: tự do của Phương Tây chiến đấu với sự
độc tài của Liên Xô ở phía Đông.
Tuy nhiên, bây giờ cũng như vào thời điểm đó, có những người cho rằng Chiến Tranh Lạnh
là một sự phản ứng quá mức của Phương Tây: rằng tham vọng và sức mạnh của khối Liên Xô
đã được thổi phòng quá nhiều; rằng nước Mỹ, với sự xây dựng vũ khó khổng lồ của mình,
phải gánh trách nhiệm cho cuộc Chiến Tranh Lạnh như Liên Xô.
Nhưng điều này hoàn toàn không đúng - như số lượng bằng chứng khổng lồ từ Nga, chỉ
được công khai sau khi Chiến Tranh Lạnh đã chấm dứt, đã chứng minh.
Nikita Khrushchev, người kế vị của Stalin, đã nêu rõ tham vọng của Liên Xô vào năm 1956:
"Chúng tôi sẽ chôn sống bạn!" Ông ta nói vậy với Phương Tây.
Không có bất cứ thỏa thuận nào - hay détente, như được gọi vào thời đó - có thể dẫn đến
sự chấm dứt của cuộc chiến.
Nhà ngoại giao Mỹ George Kennan đã cảnh báo đúng đắn rằng, ngoài việc trở thành một nước
cộng sản, không có điều gì nước Mỹ có thể làm mà lấy được lòng tin của Kremlin.
Người Liên Xô không thể được làm hài lòng, họ chỉ có thể bị kìm chế.
Nhưng thậm chí kìm chế cũng là một chiến thuật không đầy đủ.
Đúng, Liên Xô không thể đánh bại Mỹ trong một sự đối đầu một chọi một,
nhưng họ không cần làm vậy.
Chiến thắng trong cuộc Chiến Tranh Lạnh sẽ cho phe Liên Xô - bằng cách đe dọa và lật đổ chính quyền -
thống trị toàn cầu, biến chủ nghĩa cộng sản thay vì dân chủ và chủ nghĩa tư bản,
thành hệ tư tưởng hàng đầu.
Có rất nhiều lần trong suốt năm thập niên của cuộc chiến mà trông rằng điều đó
sẽ thành sự thật.
Nhưng nhờ sự lãnh đạo mạnh mẽ của Ronald Reagan, Margaret Thatcher,
và Đức Giáo Hoàng John Paul Thứ Hai, cuộc Chiến Tranh Lạnh đã chấm dứt không bằng súng đạn, mà trong sự thầm lặng.
Liên Xô vào cuối thập niên 1980, như lời của nhà sử học Paul John miêu tả,
là "một nhà khổng lồ hoang mang" - kinh tế thì nghèo nàn, quân lực thì kiệt sức và không thể cũng như không còn tinh thần
để thi hành chính sách của mình.
Chủ nghĩa cộng sản đã thất bại ở mọi mặt - từ kinh tế, chính trị cho tới đạo đức.
Nó đã được thí nghiệm để xây dựng một Thiên Đường trên trái đất nhưng thay vào đó lại tạo ra địa ngục cho tất cả quốc gia
nào đã đi theo nó.
Đúng, lực lượng tự do đã chiến thắng cuộc Chiến Tranh Lạnh.
Nhưng chiến thắng này đã không giúp gì nhiều cho hàng triệu người đã chết và chịu khổ cực
mà không phải do lỗi của mình, cho một lý tưởng không hiện hình và bây giờ bị bác bỏ.
Tôi là Andrew Roberts cho Prager University [Sub bởi: Ku Búa @ Cafe Ku Búa. Nguồn: Prager University, What was the cold war]