Tip:
Highlight text to annotate it
X
Translator: Duy Pham Reviewer: Tommy Trần
Hôm nay tôi đến đây để nói về một câu hỏi bối rối
mà câu trả lời cũng gấy bối rối không kém.
Chủ đề là bí mật của bạo lực gia đình,
và câu hỏi tôi đặt ra
là câu hỏi mà mọi người luôn thắc mắc:
Tại sao cô ấy ở lại ?
Tại sao người phụ nữ lại nên ở lại với người đã đánh họ ?
Tôi không phải là một bác sĩ tâm thần, không phải một người làm công tác xã hội
hay một chuyên gia về bạo lực gia đình.
Tôi chỉ là một người phụ nữ muốn chia sẻ câu chuyện của mình
Khi đó tôi 22 tuổi, vừa tốt nghiệp trường Cao đẳng Harvard
Tôi chuyển đến thành phố New York khi làm công việc đầu tiên
viết và biên tập cho tạp chí Seventeen.
Lần đầu tiên tôi có căn hộ,
thẻ tín dụng American Express của riêng mình,
và tôi đã có bí mật lớn .
Bí mật đó là, cây súng này
được nạp sẵn đạn hollow-point (một loại đạn sát thương lớn) chỉa thẳng vào đầu tôi
bởi người đàn ông tôi đã nghĩ là người bạn đời,
từ lần này qua lần khác.
Người đàn ông tôi đã yêu hơn tất cả mọi người
chỉa súng vào đầu và dọa giết chết tôi
biết bao lần mà tôi không còn nhớ được hết.
Tôi đến đây để kể cho bạn về tình yêu điên rồ,
một cái bẫy tâm lý được ngụy trang dưới lớp vỏ tình yêu
mà hàng triệu phụ nữ và thậm chí một số đàn ông
gắp phải mỗi năm.
Đây có thể là câu chuyện của bạn.
Tôi không giống môt nhà tư vấn bạo lực gia đình.
Tôi có bằng cử nhân Tiếng Anh từ trường Cao đẳng Harvard,
và Quản trị kinh doanh marketing từ trường kinh doanh Wharton.
Tôi đã dàng hết sự nghiệp làm việc cho những công ty trong top 500 của Mỹ
như Johnson & Johnson, Leo Burnett và Thời báo Washington.
Tôi kết hôn với người chồng thứ hai đã gần 20 năm
và có với nhau ba đứa trẻ.
Con chó của tôi là giống Black Lab, và tôi lái chiếc Honda Odyssey minivan.
(Tiếng cười)
Do vậy, điều đầu tiên tôi muốn nói với bạn là bạo lực gia đình
xảy ra với tất cả mọi người
mọi giới, mọi tôn giáo, mọi mức độ thu nhập và giáo dục.
Nó xảy ra mọi nơi.
Và điều thứ hai tôi muốn nói là mọi người nghĩ rằng
bạo lực gia đình xảy ra với phụ nữ,
đó là vấn đề của phụ nữ.
Không đúng.
Hơn 85 phần trăm kẻ bạo hành là đàn ông, và bạo lực gia đình
xảy ra chỉ trong những mối quan hệ thân thiết, ràng buộc, lâu dài,
nói cách khác, là trong gia đình,
nơi cuối cùng chúng ta mong muốn hoặc trông chờ tìn thấy bạo lực
đó là một lí do khiến bạo hành gia đình là vấn đề gây bối rối.
Tôi đã tự nhủ bản thân mình, tôi là người còn lại trên trái đất
chung sống với người đàn ông đã đánh mình,
nhưng thật ra, tôi là một nạn nhân điển hình do độ tuổi của tôi.
Tôi chỉ 22 tuổi, sống ở nước Mỹ,
phụ nữ tuổi từ 16 đến 24 có nguy cơ gấp ba lần
trở thành nạn nhân của bạo lực gia đình
so với phụ nữ ở những độ tuổi khác,
và trên 500 phụ nữ và các cô gái ở tuổi này
bị giết mỗi năm bởi những kẻ tình nhân bạo hành,
bạn trai, và chồng ở Mỹ
Tôi cũng từng là một nạn nhân điển hình bởi tôi chẳng biết gì
về bạo lực gia đình, những tín hiệu cảnh báo hay hình mẫu của nó
Tôi đã gặp Conor trong một đêm tháng một, mưa và lạnh.
Anh ta ngồi cạnh tôi trong đường hầm thành phố New york,
và anh bắt chuyện với tôi.
Anh ta kể với tôi về hai thứ.
Một là anh ta, cũng như tôi, vừa tốt nghiệp trường Ivy League
và rằng anh ta làm việc tại một ngân hàng rất ấn tượng ở phố Wall
Nhưng điều gây ấn tương nhất với tôi ở cuộc gặp gỡ đầu tiên
là anh ta thông minh là vui tính
và trông anh ta có vẻ một cậu nhóc nông dân.
Anh ta có đôi gò mà lớn thế này, đôi gò má hình trái táo lớn
và mái tóc óng ả như cánh đồng lúa vàng
và anh ta có vẻ rất ngọt ngào.
Một trong số điều thông minh nhất Conor đã làm, từ lúc mới bắt đầu,
là tạo ra một ảo giác rằng tôi là đối tác quan hệ đầy hứa hẹn
Anh ta đã làm điều đặt biệt này lúc ban đầu
bằng cách tôn sùng tôi.
Chúng tôi bắt đầu hẹn hò, và anh ta yêu tôi về mọi mặt
rằng tôi thông minh, rằng tôi chọn học Harvard,
rằng tôi nồng nhiệt giúp đỡ những cô gái mới lớn và công việc
Anh ta muốn biết mọi thứ về gia đình tôi
và về tuổi thơ của tôi, những hi vọng và mơ ước cảu tôi.
Conor tin tưởng tôi, như một nhà văn và một phụ nữ
theo cách mà chưa ai từng có.
Và anh ta cũng tạo ra bầu không khí huyền diệu của sự tin tưởng giữa chúng tôi
bằng cách thú nhận những bí mật của anh ta,
rằng, anh ta như là một đứa trẻ từ lúc bốn tuổi
đã bị ngược đãi về thân thể một cách độc ác và liên tục
bởi cha dượng của anh ta,
và sự ngược đãi trở nên tồi tệ khiến anh ta rời bỏ trường lúc tám tuổi,
mặc dù anh ta rất thông minh
và anh ta mất gần 20 năm để xây dựng lại cuộc đời.
Điều đó giải thích tại sao bằng cấp tại Ivy Leage
và công việc tại phố Wall và tương lai tươi sáng của anh ta
có ý nghĩa to lớn với anh ta thế nào.
Nếu bạn nói với tôi rằng
người đàn ông thông minh, vui tính, nhạy cảm này, người quý mến tôi
một ngày ra lênh khi nào thì tôi được trang điểm hay không,
váy của của tôi được ngắn bao nhiêu,
tôi sống ở đâu, tôi làm công việc gì,
ai là bạn của tôi và đâu là nơi tôi nghỉ lễ Giáng sinh,
Tôi sẽ cười mặt vào bạn
bởi vì không có mảy may môt dấu vết nào của bạo lực hay kiểm soát
hay tức giận ở Conor từ lúc đầu.
Tôi đã không biết rằng giai đoạn đầu tiên
trong bất kì mối quan hệ bạo lực gia đình
là cám dỗ và quyến rũ nạn nhân.
Tôi cũng không biết rằng giai đoạn thứ hai là cô lập nạn nhân.
Bấy giờ, Conor không trở về nhà vào một ngày và thông báo rằng
"Này, Cô biết không, tất cả ngón nghề kiểu Romeo và juliet này thật tuyệt,
nhưng tôi cần phải chuyển sang giai đoạn tiếp theo
nơi mà tôi cô lập và hành hạ cô" — (Tiếng cười) —
" do vậy tôi cần phải đưa cô ra khỏi căn hộ này
nơi mà những người hàng xóm có thể nghe tiếng cô la hét
và ra khỏi thành phố này nơi cô có bạn bè và gia đình
và những đồng nghiệp có thể nhìn thấy những vết thâm tím."
Thay vì vậy, Conor đã về nhà vào một tối thứ sáu
và anh ấy nói với tôi rằng anh ấy nghỉ việc ngày hôm nay
công việc mơ ước của anh ta,
và anh ta nói rằng, anh ta bỏ việc vì tôi,
bởi vì tôi làm anh cảm thấy thật an toàn và được yêu thương
rằng anh ta không cần chứng tỏ bản thân ở phố Wall thêm nửa
và anh ta chỉ muốn đi khỏi thành phố này
xa rời gia đình bất thường và đầy ngược đãi của anh ta,
đi đến một thị trấn nhỏ ở New England
nơi anh ta có thể bắt đầu lại cuộc sống của anh với tôi
Bấy giờ, điều cuối cùng tôi muốn làm là rời bỏ New York
và công việc mơ ước của tôi,
nhưng tôi đã nghĩ rằng bạn phải hi sinh cho bạn đời của mình,
vì vậy, tôi đồng ý và nghỉ việc,
Conor và tôi cùng nhau rời bỏ Manhattan.
Tôi không hề nghĩ rằng tôi đã lao vào một tình yêu điên rồ,
rằng tôi đang bước những bước đầu tiên vào
cái bẫy tâm lý, tiền bạc và thể xác đã được sắp đặt cẩn thận
Bước tiếp theo trong kịch bản bạo lực này
là đưa vào sự đe dọa bạo lực
và xem cô ta phản ứng ra sao.
Từ đây, những cây súng bước vào
khi chúng tôi chuyển đến New England -- bạn biết đấy,
nơi mà Conor dựa vào để cảm thấy an toàn --
anh ta mua ba cây súng
Anh ta giữ một cây trong ngăn chứa đồ của chiếc xe của chúng tôi.
một cây dưới gối chỗ giường ngủ của chúng tôi
cây thứ ba anh luôn ta giữa trong ví
Và anh ta nói rằng anh ta cần những cây súng này
bởi vì những tổn thương mà anh đã trải qua trong quá khứ khi là một đứa trẻ.
Anh ta cần chúng để cảm thấy được bảo vệ.
Nhưng những cây súng này thật ra là một lời nhắn cho tôi,
và mặc dù anh ta chưa đưa cánh tay về phía tôi,
nhưng cuộc sống của tôi ở trong tình thế nguy hiểm từng phút mỗi ngày.
Conor đã tấn công vào tôi
năm ngày trước đám cưới của chúng tôi.
Đó là lúc 7 giờ sáng khi tôi còn đang mặc áo ngủ.
Tôi đang lamg việc trên mái tính, cố hoang thành bài viết được giao
và tôi thấy nản lòng,
Conor dùng sự tức giận của tôi như lời bào chữa
để lấy hai tay vòng quanh cổ tôi
và xiết chặt đến nổi tôi không thể thở hay la hét,
và anh ta dùng cùi chỏ
đập đầu tôi vào tường liên tục.
Năm ngày sau, mười vết bầm trên cổ tôi đã hiện lên rõ,
và tôi mặc chiếc váy cưới của mẹ tôi,
và kết hôn với anh ta.
Mặc cho những điều đã xảy ra,
Tôi vẫn chắc rằng chúng tôi sẽ sống hạnh phúc mãi
bởi vì tôi yêu anh ấy và anh ấy cũng yêu tôi rất nhiều.
và anh ta đã vô cùng hối lỗi.
Anh ta đã thật sự rất căng thẳng vì đám cưới
và việc lập gia đình với tôi.
Đó là môt sự cố cá biệt,
và anh ta sẽ không bao giờ làm đau tôi nữa.
Nó đã xảy ra thêm hai lần trong tuần trăng mật.
Lần đầu tiên, Tôi đang lái xe để tìm một bãi biển bí mật
và tôi bị lạc,
anh ta đánh vào một bên đầu tôi rất mạnh
khiến đầu tôi liên tục đập
vào cửa kính của xe
Vài ngày sau đó, khi đang lái xe về nhà sau tuần trăng mật,
anh ta mệt mỏi vì xe cộ,
và anh ta ném cả túi thức ăn Big Mac vào mặt tôi.
Conor tiếp tuc đánh tôi một đến hai lần mỗi tuần
trong suốt hai tháng sau và nửa năm từ khi kết hôn.
Tôi đã sai lầm khi nghĩ rằng tôi là trường hợp duy nhất
và mình tôi đơn độc trong chuyện này.
Một phần ba phụ nữ Mỹ
trải qua bạo lực gia đình hoặc bị rình rập trong một số giai đoạn cuộc đời
và báo cáo CDC cho thấy 15 triệu trẻ em
bị ngược đãi mỗi năm, 15 triệu.
Vì vậy, tôi thật sự đã ở trong công ty rất tốt
Trở lại câu hỏi của tôi:
Tại sao tôi ở lại ?
Câu trả lời rất dễ.
Tôi không biết anh ta đang bạo hành tôi.
Thậm chí anh ta chĩa súng vào đầu tôi,
đẩy tôi xuống sàn,
đe dọa giết lũ chó của tôi,
rút chìa khóa ra khỏi xe khi tôi đang lái xe vào đường cao tốc
đổ grinds cafe lên đầu tôi
khi tôi đang mặc đồ cho buổi phỏng vấn,
Tôi chưa bao giờ một lần nghĩ bản thân như một người vợ bị hành hạ.
Thay vào đó, tôi là một phụ nữ mạnh mẽ
trong tình yêu với một người đàn ông có vấn đề,
và tôi là người duy nhất trên trái đất
có thể giúp Conor đối mặt với cái xấu xa của anh ta.
Câu hỏi khác mà mọi người hay hỏi là,
tại sao cô ấy lại không bỏ đi ?
tại sao tôi đã không bước đi ? Tôi có thể bỏ đi bất cứ lúc nào.
Với tôi, đó là câu hỏi buồn và đau đớn nhất,
bởi vì chúng tôi, những nạn nhân biết một số thứ mà bạn thường không biết:
thật là một nguy hiểm kinh khủng để rời bỏ một kẻ bạo hành như thế.
Bởi vì bước cuối cùng trong kịch bản bạo hành gia đình
là giết chết cô ta.
Hơn 70 phần trăm tội ác bạo hành gia đình
xảy ra sau khi nạn nhân kết thúc mối quan hệ,
sau khi cô ấy bỏ đi,
bởi vì sau đó kẻ bạo hành đó không còn gì để mất.
Nhưng hậu quả khác như bị theo dõi lâu dài,
thậm chí sau kẻ lạm dụng kết hôn lại;
khước từ những nguồn tài chính;
và vận động của hệ thống toàn án gia đình
để làm khiếp sợ nạn nhân và những đứa trẻ của cô ta,
những đứa trẻ này thường bị ép buộc bởi phán quyết của tòa
dành thời gian không bị giám sát
với người đàn ông đã đánh đập mẹ chúng.
Và chúng ta có tiếp tục hỏi, tại sao cô ấy không bỏ đi?
Tôi đã có thể bỏ đi,
bởi vì một đòn đánh thô bạo cuối cùng
đã đập tan sự từ bỏ của tôi.
Tôi nhận ra rằng người đàn ông tôi rất yêu thương
sẽ giết tôi nếu tôi bỏ rơi anh ta.
Vì vậy tôi phát vỡ sự yên lặng.
Tôi kể với mọi người:
cánh sát, những người láng giềng,
bạn bè và gia đình tôi, những người hoàn toàn xa lạ,
và tôi đứng đây hôm nay bởi vì bạn đều đang giúp tôi.
Chúng ta có quan niệm rập khuôn về nạn nhân
như những tiêu đề đáng sợ,
những phụ nữ tự hủy hoại mình, những điều tốt bị làm tổn thương.
Câu hỏi, "Tai sao cô ấy ở lại ?"
là lí lẽ của một số người, "Đấy là lỗi của cô ấy khi ở lại"
như thể nạn nhân đã lựa chọn yêu đàn ông
với ý định phá hủy chúng ta.
Nhưng từ khi xuất bản "Crazy Love"
Tôi đã nghe hàng trăm câu chuyện từ đàn ông và phụ nữ
những người cũng đã bỏ đi,
những người học được một bài học cuộc sống vô giá từ nhưng điều đã xảy ra,
và những ai xây dựng lại cuộc sống -- hạnh phúc, vui vẻ--
như những nhân viên, những người vợ, người mẹ,
sống cuộc sống hoàn toàn không có bạo lực, như tôi.
Bởi sự thật tôi là một nạn nhân điển hình của bạo lực gia đình đã kết thúc
tôi là người sống sót điển hình khỏi bạo lực gia đình.
Tôi kết hôn lại với một người đàn ông tử tế và tốt bụng,
và chúng tôi có với nhau ba đứa con.
Tôi có con chó Black Lab và tôi có chiếc Minivan.
Điều tôi không bao giờ lại có nửa,
mãi mãi
là một cây súng chĩa vào đầu tôi
bởi ai đó nói rằng anh ta yêu tôi.
Ngay lúc này, có thể bạn đang nghĩ,
"Ồ, điều này thật tuyệt vời"
hay, "Ồ, cô ấy mới ngốc làm sao"
nhưng tất cả thời gian này, tôi đã thật sự nói về bạn.
Tôi chắc rằng bạn trong số những người
đang nghe tôi nói lúc này
là những người đang bị ngược đãi
hoặc những người đã bị ngược đãi khi con nhỏ
hoặc những người tự ngược đãi chính mình
sự ngược đãi có thể ảnh hưởng đến con gái bạn,
em gái của bạn, người bạn thân nhất của bạn ngay lúc này.
Tôi có thể kết thúc câu chuyện tình yêu điên rồ của tôi
bằng cách phá tan sự im lặng.
Tôi đang đập tan sự im lặng hôm nay.
Đây là cách tôi giúp những nạn nhân khác,
và đây là yêu cầu cuối cùng của tôi
Hãy kể về những gì bạn được nghe ở đây.
Sự ngược đãi chỉ đáng sợ trong im lặng.
Bạn có sức mạnh để kết thúc bạo lực gia đình
đơn giản bằng cách rọi vào đó một tia sáng.
Chúng ta những nạn nhân cần đến tất cả mọi người.
Chúng ta cần các bạn để thấu hiểu
bí mật của bạo lực gia đình.
soi roi sự ngược đãi ánh sáng của ngày hôm nay bằng cách nói về nó
với những đứa trẻ của bạn, những đồng nghiệp của bạn,
bạn bè và gia đình bạn.
Viết lại cuộc đời họ như nhưng người hạnh phúc, đáng yêu
với tương lai rộng mở.
Nhận biết những tín hiệu sớm của bạo lực
và những dối trá của lương tâm,
giảm nó xuống, chỉ cho nạn nhân lối ra an toàn.
Cùng nhau chúng ta có thể làm cho giường ngủ của chúng ta
bàn ăn và gia đình của chúng ta
trở nên những ốc đảo bình yên và an toàn
Cảm ơn
(Vỗ tay)