Tip:
Highlight text to annotate it
X
Translator: Trang Nguyen Phuong Reviewer: Da Nguyen
Các bạn có thể cho rằng có nhiều việc tôi không thể làm được
bởi vì tôi bị khiếm thị.
Phần lớn thì cũng đúng
Thực ra lúc nãy tôi phải nhờ hỗ trợ
mới lên được sân khấu
Nhưng tôi cũng có thể làm được nhiều thứ.
Đây là lần đầu tiên tôi tập leo núi.
Thú thật, tôi yêu thích thể thao và có thể chơi được nhiều môn,
như là bơi, trượt tuyết, trượt băng, lặn, chạy bộ, v..v..
Tuy nhiên có một hạn chế là
cần phải có người hỗ trợ tôi.
Tôi muốn tự thân vận động.
Tôi mất khả năng thị giác năm lên 14 do một tai nạn ở hồ bơi.
Hồi đó tôi là một thiếu nữ năng động và tự lập,
và đùng một cái, tôi bị mù.
Điều khó khăn nhất với tôi tôi đã mất đi sự tự lập.
Những thứ trước đó tưởng chừng dễ dàng, giờ tôi không thể nào làm một mình.
Ví dụ, một trong những khó khăn của tôi là sách giáo khoa.
Thời điểm đó chưa có máy tính cá nhân,
không Internet hay điện thoại thông minh.
Cho nên tôi nhờ một trong hai cậu em trai đọc sách hộ,
và tôi phải tự viết lại những quyển sách ấy bằng chữ nổi.
Mọi người hình dung ra không?
Dĩ nhiên mấy đứa em trai tôi không thích điều đó tí nào,
và sau đó, tôi để ý là chúng chẳng bao giờ có mặt khi tôi cần.
(Cười)
Tôi nghĩ là tụi nó cố né tránh tôi.
Tôi không hề trách tụi nó.
Tôi thật sự muốn thoát khỏi cảnh phải phụ thuộc vào ai đó.
Điều đó trở thành khát khao mạnh mẽ muốn khơi dậy một điều khác biệt.
Chuyển sang thời kỳ giữa những năm 1980
Tôi bắt đầu biết đến công nghệ tiên tiến
và tôi tự hỏi
tại sao không có một công nghệ máy tính nào
để tạo ra những quyển sách bằng chữ nổi?
Những thứ công nghệ tiên tiến đó cũng nên giúp đỡ những người
bị khiếm khuyết như tôi mới phải.
Từ giây phút đó, hành trình đổi mới của tôi bắt đầu.
Tôi bắt đầu phát triển công nghệ sách điện tử,
ví dụ như là phần mềm biên tập chữ nổi, từ điển chữ nổi điện tử
và mạng lưới thư viện chữ nổi điện tử.
Ngày nay, mỗi học sinh bị suy giảm thị lực có thể đọc sách giáo khoa
trên máy tính cá nhân và các thiết bị di động,
được viết bằng chữ nổi hay nghe qua giọng nói
Có lẽ các bạn sẽ không mấy ngạc nhiên
vì ở năm 2015 này, ai cũng có sách điện tử trên máy tính bảng.
Nhưng chữ nổi được kỹ thuật số nhiều năm trước khi có sách điện tử,
vào cuối những năm 1980, tức gần 30 năm trước.
Những nhu cầu cấp thiết và cụ thể của người khiếm thị,
là cơ hội để tạo ra những quyển sách điện tử lúc trước.
Thực sự đây không phải lần đầu chuyện này xảy ra,
vì lịch sử cho thấy khả năng tiếp cận là khởi nguồn cho sự đổi mới.
Điện thoại được phát minh khi đang phát triển một công cụ liên lạc
dành cho người khiếm thính.
Vài loại bàn phím cũng được phát minh để giúp những người khuyết tật.
Giờ tôi sẽ cho các bạn một ví dụ từ chính cuộc đời tôi.
Vào thập niên 90, mọi người xung quanh tôi bắt đầu nói về Internet
và việc lướt web.
Tôi vẫn nhớ lần đầu tôi truy cập web
Tôi rất sửng sốt.
Tôi có thể đọc báo bất cứ lúc nào và hằng ngày.
Thậm chí tôi có thể tự tìm bất cứ thông tin nào.
Tôi cực kỳ mong muốn có thể giúp người mù tiếp cận với Internet,
và tôi tìm cách để làm web thành giọng nói tổng hợp
để có thể đơn giản hóa đáng kể giao diện người dùng.
Điều này dẫn đến việc tôi phát triển Home Page Reader vào năm 1997.
lúc đầu bằng tiếng Nhật và sau đó được dịch sang 11 thứ tiếng.
Khi tôi phát triển Home Page Reader,
tôi nhận được rất nhiều phản hồi từ người dùng.
Có một nhận xét mà tôi nhớ rất rõ,
"Với tôi, Internet giống như cửa sổ nhìn ra thế giới."
Đó quả là khoảnh khắc mang tính cách mạng đối với người mù.
Thế giới ảo nay đã có thể tiếp cận được
và công nghệ mà chúng tôi tạo ra cho người mù có rất nhiều công dụng,
vượt xa hơn những gì tôi tưởng tượng,
Nó có thể giúp những người tài xế nghe được email của họ
hay nó có thể giúp bạn vừa nghe một công thức vừa nấu ăn
Hiện tại thì tôi đã độc lập hơn rồi,
nhưng thế vẫn chưa đủ.
Ví dụ như lúc lên sân khấu mới nãy thôi, tôi phải cần đến hỗ trợ.
Mục tiêu của tôi là lên đây một cách hoàn toàn độc lập.
Và không chỉ là ở trên này.
Mục tiêu của tôi là có thể đi du lịch và làm những thứ rất đỗi dễ dàng với bạn.
Được rồi, giờ tôi sẽ cho bạn xem những công nghệ mới nhất.
Đây là một ứng dụng điện thoại thông minh mà chúng tôi đang nghiên cứu.
(Video) Giọng máy: đi thêm 51 feet là đến cửa, và tiếp tục đi thẳng
GM: Đi thêm 2 cửa để ra ngoài. Cửa nằm ở phía bên phải.
GM: Nick đang đến gần. Trông rất vui vẻ.
Chieko (CA): Chào, Nick!
Nick: Chào, Chieko!
CA: Đang đi đâu đó? Trông cậu rất vui.
N: À, bài làm của tôi mới được chấp nhận ấy mà.
CA: Tuyệt quá! Chúc mừng nha!
N: Cảm ơn. Chờ đã-- Sao cô biết là tôi và tôi đang vui?
(cười)
Người lạ: Chào
(cười)
CA: À...Chào.
GM: Anh ấy không nói với bạn mà đang gọi điện thoại.
GM: Khoai tây chiên.
GM: Socola đen hạnh nhân
GM: Hôm qua bạn tăng 5 cân rồi; nên chọn mua táo hơn là socola.
(cười)
GM: Bạn gần đến.
GM: Bạn đến nơi rồi
CA: Hiện giờ...
(vỗ tay)
Cảm ơn mọi người
Hiện giờ ứng dụng đó chỉ đường cho tôi.
bằng cách phân tích các tín hiệu chỉ đường và những thiết bị cảm ứng trên điện thoại,
cho phép tôi có thể đi lại trong không gian trong nhà hay ngoài trời,
tất cả đều tự làm lấy.
Nhưng phần quan sát máy tính cho thấy ai đang tiến đến,
và đang có tâm trạng gì -- chúng tôi vẫn còn đang nghiên cứu.
Việc nhận ra biểu cảm trên mặt rất quan trọng để giúp tôi hòa nhập.
Vậy nên những giao thoa công nghệ giờ đã sẵn sàng hỗ trợ tôi
thấy được thế giới đúng như thực.
Chúng tôi gọi nó là thiết bị hỗ trợ nhận biết.
Nó am hiểu thế giới xung quanh
và nói thầm cho tôi hay truyền rung chấn lên những ngón tay tôi.
Thiết bị hỗ trợ nhận biết sẽ tăng cường những khả năng đã bị mất hoặc bị suy giảm
nói cách khác là 5 giác quan của chúng ta.
Công nghệ này chỉ mới ở giai đoạn đầu,
nhưng sau cùng thì tôi sẽ có thể tìm được phòng học trong trường đại học
thỏa sức đi ngắm nghía hàng hóa
hay tìm một nhà hàng ngon khi đang đi bộ trên đường.
Sẽ rất tuyệt nếu tôi nhận ra bạn trên đường trước cả khi bạn thấy tôi.
Nó sẽ trở thành người bạn tốt nhất của tôi và của các bạn nữa.
Vậy nên, đây quả là một thử thách lớn lao.
Một thử thách cần đến sự cộng tác,
đó là lý do tại sao chúng ta đang tạo ra một cộng đồng mở
để đẩy nhanh các hoạt động nghiên cứu.
Vừa sáng nay thôi chúng tôi đã công bố những công nghệ nguồn mở nền tảng
mà bạn mới thấy trên video.
Ranh giới chính là thế giới thật.
Cộng đồng người mù đang khám phá ranh giới công nghệ này
và người dẫn đường.
Hi vọng có thể cùng các bạn khám phá kỷ nguyên mới
và lần sau đứng trên sân khấu này,
nhờ công nghệ và cải tiến,
tôi sẽ có thể bước lên đây
một mình.
Cảm ơn các bạn rất nhiều
(vỗ tay)