Tip:
Highlight text to annotate it
X
Sự liên minh này
do anh tạo ra
cùng nhóm mới của Alien--
đều là nhảm nhí.
Họ chẳng cho ta nguyên cớ gì
để nghi ngờ lòng trung thành.
Previously on
Falling Skies...
Cho ta biết tòa tháp nào
ngươi định tấn công cùng lũ Volm.
Đi chết đi!
Cô đã sát hại họ?
Ngươi đâu cho ta chọn lựa.
Hệ thống phòng ngự
sẵn sàng hành động
bất kỳ lúc nào.
Căn phòng này
sẽ là mồ chôn ngươi.
Xóa sổ tòa tháp Boston,
ta hạ bệ hệ thống,
và tóm được Karen.
Tất cả sinh mạng ta
phụ thuộc vào nhiệm vụ này.
Mọi người, đi thôi.
Mày biết thứ tao thích nhất
về Chicago là gì không?
Gì thế, anh zai?
Pizza.
Nói thứ gì mày muốn
về New York, được chứ?
Nhưng thành phố đó
chẳng còn là Thành Phố Lộng Gió
khi nó thành cái bánh pizza.
Đó là lý do nữa vì sao chúng ta
nên thù lũ khốn Overlord.
Còn khoảng 20 dặm.
Cho đến giờ,
chưa có kháng cự Alien.
- Chúng sẽ ở đó đợi ta.
- Vâng, sếp.
À, cứ hy vọng
Mason và đội của anh ta
có thể tìm ra cách khai hỏa
khẩu súng Alien khốn kiếp đó.
Khi anh quen biểu tượng,
ngôn ngữ Volm
thực tế hơi trực quan.
Nó hầu như súc tích.
Hmm.
Không may,
nó là một ngôn ngữ
được dành cho tính thực dụng,
không phải tính thi ca.
Thế nào rồi?
Dường như
tất cả hệ thống được kiểm tra.
Vậy thứ này
sẽ hoạt động?
Gần chắc thế.
Không có chỗ
cho "gần" ở đây, Tiến sĩ.
Theo mức "gần",
tôi đang ước lượng một khả năng 94%
vũ khí đó sẽ hoạt động
như mong đợi.
Tốt. Có liên lạc gì
với tàu Volm không?
Không, nhưng tôi không mong
ta sẽ có.
Tuy vậy, họ sẽ ở đó?
Họ sẽ quan sát dấu hiệu nhiệt
khi ta phá hủy tòa tháp.
Đó phần nào sẽ là
đèn hiệu dẫn đường.
Tôi biết ta vượt qua chuyện này
cả tá lần. Chỉ là...
Toàn thể số phận tinh cầu của anh
và nhân loại đang bị đe dọa?
Phải.
Đại loại thế.
Mọi thứ sẽ ổn thôi,
bạn tôi.
Anh phải tin tưởng
việc này.
Tôi tin. Cám ơn.
Ôi trời!
Này.
Có lẽ tôi nên giữ thứ đó.
Trong mơ đi, Bobo.
Đây sẽ hiệu quả chứ, Đại tá?
Ý tôi là, kế hoạch.
Phải thế.
Rõ, sếp.
Nhưng ta mang theo cô ấy
là việc đúng đắn?
Vì toàn bộ mục đích của ta,
tôi nhất định mong thế.
Con bé và lũ trùng nhãn cầu
là mồi nhử Karen.
Translator: sfpd - HDVietNam.
Khó mà tin.
Gì thế?
Cuộc chiến đang đến
hồi kết.
- Hồi kết?
- Phải.
Em không chắc mình thấy điều đó.
Nếu vũ khí Volm hiệu quả,
hệ thống sụp đổ,
và tộc Volm đáp xuống,
anh không nghĩ cuộc chiến này
sẽ kéo dài lâu hơn nữa.
À...
Anh biết họ nói gì--
chưa kết thúc
cho đến khi kết thúc.
Anh biết. Vẫn...
Sao?
Anh chỉ đang nghĩ đến
sau này, em biết không?
Như, ổn định lại cuộc đời--
cuộc đời thật sự.
- Cuộc đời thật sự sao?
- Ừ.
Điều đó trông giống gì?
Không có gì viễn vông.
Một ngôi nhà tiện nghi,
sân vườn rộng.
Oh, Chúa ơi.
- Thật chứ?
- Ừ, thật.
Wow. Ý em là...
Wow.
Còn em?
Em đang nói với anh là mình
không có lấy một ý nghĩ
về việc sẽ làm gì
sau chiến tranh sao?
Uh... Không.
Tất cả gì em biết là
mình khá giỏi đánh đấm.
Chắc chắn là
việc duy nhất em giỏi.
Em biết
đó không phải thật.
Thật.
Và em ổn với việc đó.
Nếu em còn sống--
và đấy là "nếu" tham vọng--
em chắc sẽ tiếp tục
làm những gì mình đang làm.
Cứ đánh đấm sao?
Phải.
Ý em là... Đúng vậy.
Ta chẳng thể làm gì
cho con bé, Anthony.
Vậy,
lệnh là gì, Đại tá?
Khoan bắn tới khi ta thấy được
tròng trắng trong mắt chúng?
Đừng đợi gì cả.
Ngay khi anh thấy
dấu hiệu của kẻ thù,
tiễn cả đám chầu ông bà.
- Tôi có thể làm thế.
- Cho phép tôi nữa.
Đây là nhiệm vụ kinh điển
"Xóa sổ."
Chúng ta sẽ không dừng lại cho tới--
Các anh!
Là một vinh hạnh và đặc ơn
được phục vụ cùng mọi người,
vậy hạ bọn chúng!
Cười đi, lũ cờ hó!
Ta sắp tới rồi.
Được,
tới lúc rồi, mọi người.
Có nhiều hệ thống
trên bầu trời đây
hơn Charleston.
Vì ta ở gần tòa tháp hơn.
Nó giống một thị trấn ma.
Chúng ta đã lừa chúng.
Chúng tưởng ta ở Chicago.
Hy vọng.
Linh cảm của ta là Karen
đang theo dõi Loudes
có thể thành công.
Cũng có nghĩa là
cha không có trùng nhãn cầu.
Nếu cha có,
chúng sẽ đang đợi đây.
Đúng đó.
Tuy vậy, lũ Espheni sẽ đoán ra
sai lầm của chúng sớm thôi.
Con biết Weaver sẽ sắp đặt
một trận ra trò, nhưng...
Họ biết rủi ro.
Điều duy nhất cha biết chắc
là Dan Weaver
được đúc từ gang.
- Ông ấy sẽ ổn thôi, Jeanne.
- Cháu biết.
Được rồi,
tất cả ta biết phải làm gì!
Tiến hành thôi!
Tiến sĩ Kadar?
Tôi tin chúng ta sẵn sàng xuất phát.
Bắn!
- Không.
- Bắn lại lần nữa.
Ta cần 10 phút
để nạp lại.
Chúng ta không có
10 phút đó đâu.
Lũ Beamer! Hai con!
Chúng đã phát hiện ra ta!
Đang rẽ tới!
Nhìn kìa!
Tuyệt!
Tuyệt!
Tuyệt lắm!
Nó mất rồi!
Đúng thế!
Nó mất rồi!
Làm tốt lắm!
Không đúng
những gì tôi mong đợi.
Tháp sụp, hệ thống sụp--
Tôi cho đó là thành công!
Đồng ý.
Giờ sao?
Chúng ta đợi.
Whoo-hoo!
Whoo!
Chào, cha.
- Chào, Ben. Chỉ là cha muốn gặp.
- Được ạ.
Cha đang ngồi đây
cố thiết lập
cuộc họp
với chỉ huy tộc Volm,
và cha nghĩ họ sẽ
rất hứng thú để nghe về
Skitter nổi dậy.
Cochise nói họ chưa bao giờ
bắt gặp tổ chức giống--
Được ạ, nhưng...
Sao?
Quân nổi dậy lo lắng
về tộc Volm.
Họ đã rời trại.
À, việc ấy có thể thông cảm.
Họ chỉ luôn biết nhau
là kẻ thù.
Có lẽ ta có thể giúp chuyện đó--
tìm cách đưa họ
xích lại gần nhau hơn.
Họ là nguồn thông tin
quá giá trị.
Mọi thứ ổn không, cha?
Cha ổn.
Cha... mệt.
Là một quãng đường dài,
và cha chỉ thấy
còn quá nhiều việc để làm.
Cha có bọn con ở đây.
Bất kể mọi thứ,
bọn con ở đây vì cha.
Cám ơn con vì nói thế.
Điều đó có ý nghĩa nhiều lắm.
Và cha hy vọng
khi toàn bộ chuyện này--
Cha!
Gấu con.
Thật tuyệt khi gặp được con!
À, việc này đang dần quen rồi.
Ừ.
Gang.
Mọi thứ diễn ra như đã định?
Thậm chí chẳng hề đúng.
Bọn tôi bị cản trở khá tệ.
Tôi không biết
sẽ xảy ra chuyện gì
nếu Cochise và binh sĩ của anh ấy
không xuất hiện lúc chúng ra tay.
Lần tới anh cần mồi nhử,
Giáo sư, chừa tôi ra.
- Hy vọng sẽ chẳng có lần tới.
- Mong là thế.
Cám ơn anh lần nữa
vì giúp đỡ, bạn tôi.
Một khi tôi giải thích tình hình
với Chỉ Huy Volm,
ông ấy không do dự ra lệnh
cho một tàu con thoi và tiểu đội
với sứ mệnh giải cứu.
Làm ơn cám ơn ngài Chỉ Huy.
Anh sẽ có cơ hội
để tự mình nói.
Chúng ta gặp ông ấy
vào buổi sáng.
Sáng sao?
Có hơi sớm hơn
chúng tôi mong.
Tôi nghĩ anh sẽ vui.
Có.
Tôi-tôi rất vui.
Tôi sẽ theo anh.
Lourdes thì sao?
Con bé đang bị giam.
Và tôi chẳng nghĩ
con bé không bao giờ bị như thế
trừ khi
ta tống khứ lũ bọ đó.
Có khả năng Karen
vẫn đang lần theo con bé.
Nếu cô ta còn sống,
tôi mong vậy.
Thực sự,
tôi chẳng muốn gì hơn.
Các trinh sát của chúng tôi báo cáo
lũ Espheni đang triệt thoái
mau chóng về phía bắc.
Không có dấu hiệu của chúng
trong phạm vi 10 km.
Được rồi.
Đợi tí. Đưa cho tôi.
Tôi muốn nâng ly!
Tôi muốn nâng ly!
Tôi đã làm quá nhiều
bài diễn văn, thuyết giảng.
Tôi muốn nâng ly.
Từ ngữ, buồn thay, chỉ là từ ngữ
và chúng không thể truyền đạt
lòng biết ơn
tôi khắc trong tim
cho những gì
trở thành đặc ân của mình
để gọi là gia đình
từ lúc cơn ác mộng này bắt đầu.
Nhưng giờ chúng ta
đang khởi đầu của cái kết,
và ánh sáng heo hắt
cuối đường hầm dài dằng dặc
rốt cuộc tỏa sáng trên chúng ta.
Vậy...
Vì hồi kết cuộc hành trình của ta!
Vì lũ đầu cá!
Có lẽ chúng lạnh cóng đít
ở Bắc Cực.
Vì chiến thắng.
Phải! Phải!
Có thể chóng qua,
có thể hoàn tất,
và có thể mãi mãi.
Tôi hy vọng nó có mùi vị
tuyệt hơn nhiều thứ rượu này.
Anh lấy nó ở đâu?
Và đây là các lãnh đạo bản địa
người mà anh đánh giá cao?
Vâng, thưa ngài.
Đây là Tom Mason.
Tôi được cho biết đây là cách
chào đón nhau bằng sự kính trọng.
Và tôi hân hạnh được gặp anh,
Tom Mason.
Tôi cũng thế, thưa ngài.
Và đây là
Đại tá Dan Weaver.
Viên chỉ huy dũng cảm
trong nhiệm vụ bẫy mồi ở Chicago.
Xin chào.
Tôi với ông
giữa người lính với người lính.
Phải. Cám ơn.
Tôi là Waschak-cha'ab,
chỉ huy lực lượng
viễn chinh này.
Chúng tôi cám ơn ngài
vì tới trợ giúp,
và chúng tôi mong một mối liên kết
dài lâu và hiệu quả.
Tôi, lần lượt,
đưa ra lời cám ơn của mình--
vì chiến thắng của chúng ta
và cho mạng sống con trai tôi.
Con trai ngài?
Waschak-cha'ab
là cha tôi.
Và giờ, các vị,
nếu mọi người thứ lỗi.
Tôi chắc mọi người sẽ hiểu
còn nhiều việc để làm
trước khi ta có thể bảo vệ khu vực
và triển khai phòng ngự.
Um... tất nhiên.
Chúng tôi đang mong thảo luận
chung kế hoạch
về việc tấn công lũ Espheni.
Chúng tôi có vài ý tưởng--
Thật ra, quan sát,
từ quan điểm bản địa
mà chúng tôi nghĩ
sẽ có ích cho mọi người.
Tôi hứa
sẽ có nhiều thời gian
để xem xét thông tin
anh chuẩn bị, nhưng--
Oh, tôi biết phải có
"nhưng" ở đâu đó trong đây.
Làm ơn.
Hiểu cho, Đại tá.
Tộc Volm, qua thời gian,
mở rộng các chiến lược đặc biệt
để tấn công lũ Espheni.
Phải,
tôi thật sự mong thế.
Điều con trai tôi
đang cố nói
là chúng tôi không cần sự tham gia
của mọi người trong trận chiến này.
Chiến tranh kết thúc với mọi người.
Nó kết thúc với toàn thể nhân loại.
Tộc Volm được trang bị tốt
để chiến đấu với quân thù.
Lực lượng quân đội của mọi người
không cần thiết nữa.
Thực tế, họ sẽ chỉ cản đường.
Chỉ huy, với tất cả sự kính trọng,
hành tinh chúng tôi, cuộc chiến của chúng tôi.
Tôi hiểu.
Tôi không nghĩ ngài hiểu.
- Tôi không nghĩ ngài hiểu toàn bộ.
- Nếu ngài không hứng thú
cộng tác cùng chúng tôi
trong trận chiến này,
khi ấy mục đích chính xác
của ngài với chúng tôi là gì?
Mọi người sẽ di chuyển
về phía nam,
một nơi gọi là Brazil.
Ngài nói cái quái gì?
Brazil.
Mọi người sẽ có
mọi thứ mình cần.
Mọi người, cùng người thân
và bạn bè--
mọi người sẽ ở ngoài vùng chiến sự,
sẽ được an toàn.
Tộc Volm sẽ lo liệu an ninh.
Chỉ huy,
đây đơn giản không thể chấp nhận.
Tuy vậy,
đó là những gì sẽ xảy ra.
Di cư
sẽ bắt đầu từ hôm nay.
Xin lỗi, thưa ngài,
nhưng, sẽ không đâu.
Nếu ngài không muốn
vai-kề-vai cùng chúng tôi
như đồng minh,
đó là quyền của ngài,
nhưng đây là nhà chúng tôi,
và chúng tôi sẽ đấu tranh vì nó
theo ý mình.
Mọi người sẽ di cư,
và đó là mục đích
buổi thảo luận của ta.
Chỉ huy,
chúng tôi chẳng hề quan tâm
việc tìm nơi nương tựa
khỏi cuộc chiến này.
Chúng tôi cũng đã đi quá xa.
Thưa ngài, vui lòng,--
whoa! Ugh!
Tom! Tom!
Đại tá,
ở yên đi.
Lyle, nếu bất cứ cái móng nào
lọt vào tách cà phê này,
mày sẽ hối hận suốt đời.
Giáo sư và Weaver
đi một lúc lâu rồi.
Dù sao thì, họ đang làm
cái quái gì với Volm thế?
- Bàn luận kế sách.
- Kế sách.
Tìm lũ đầu cá. Giết chúng.
Hết truyện.
Mày biết, nếu Napoleon có mày
theo phe mình ở Nga,
mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn cho ông ta.
Cám ơn.
- Chào, Đại tá Weaver!
- Kế hoạch gì thế?
Thu dọn đồ đạc,
chuẩn bị đi trong một tiếng nữa.
Một tiếng.
Ta có chừng ấy thời gian thôi.
Cha cháu đâu ạ?
Ông ấy đang bị giam
một lúc bởi tộc Volm.
- Đợi tí. Sao ạ?
- Chẳng thể lý giải.
Cần ra khỏi đây ngay.
Chuyện gì vội vàng thế,
Đại tá?
Tôi sẽ cho anh biết
vội vàng là gì.
Tộc Volm muốn chúng ta tới Brazil.
Vẫn còn cả triệu quân Espheni
ở Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ đây.
Bất chợt chúng ta bị
triển khai tới Brazil?
Việc ấy chẳng hợp lý gì cả.
Họ không muốn ta chiến đấu.
Họ muốn ta di cư tới đó,
cho ta vào trại.
Không đời nào.
Không, đó là vì sao chúng ta
sẽ rời khỏi đây
trước khi họ có thể
dồn ta như bầy gia súc.
Đại tá Weaver.
Cha cháu thì sao?
- Bọn cháu không thể đi mà thiếu cha.
- Đừng lo cho cha cháu.
ông sẽ đưa ông ấy
ra khỏi đây cùng chúng ta,
nhưng ngay bây giờ ta phải đi,
được chứ?
Đi thôi, mọi người.
Vậy hóa ra lũ Volm
chẳng tốt đẹp hơn lũ đầu cá.
- Chẳng phải tuyệt sao?
- Không có thì giờ cho việc này, Pope.
Tự thu dọn
và chuẩn bị đi đi.
Whoa. Không sao đâu.
Ohh!
Whew.
Cha? Có chuyện gì thế?
Cha không sao. Này.
- Đây ạ.
- Này.
- Đây là gì?
- Oh. Huh?
Nitroglycerine? Có chuyện gì
không ổn với tim cha sao?
Cha lấy thứ này ở đâu?
Há? Bác sĩ Glass.
- Cha dùng nó bao lâu rồi?
- Hả?
Nói con biết. Bao lâu rồi?
- Một vài tháng.
- Oh?
Jeanne...
Con không thể kể cho
bất cứ ai về chuyện này, được chứ?
Nhất là Tom.
Hứa với cha.
Được. Con hứa.
Cha sẽ ổn thôi.
- Chúng ta nên đi Brazil.
- Không, cưng à.
Chúng ta không thể
tới trại tập trung.
- Con không hiểu sao ta chẳng thể--
- À, cha có thể giải thích.
Ta có việc để làm ở đây,
và cha không tin tộc Volm đây
làm nó thay cho ta.
Ngoài ra, cưng à,
con thật sự có thể nhìn ông cụ mình
ngồi ì ra trên một bãi biển
ở đâu đó sao?
Chúng ta phải đi.
Này! Cha tôi đâu?
Tôi cam đoan với cháu,
cha cháu hoàn toàn bình an, Matt.
Tôi không tin.
Tôi hứa.
Cháu sẽ được đoàn tụ cùng ông
lúc lên chuyến tàu
rời đi tối nay.
Ngươi hứa? Ngươi chơi chúng ta,
đồ khốn đầu *** bóng.
Anh nhầm rồi,
John Pope.
Chúng tôi sẽ đánh bại lũ Espheni
như đã hứa,
và anh sẽ sống
phần còn lại của cuộc chiến này
trong tiện nghi, thanh thản
và an ninh.
Nhưng giờ, bắt buộc
mọi người bỏ vũ khí xuống
và chuẩn bị rời đi.
Nếu thật sự là đồng minh,
tại sao chúng tôi cần giải giới?
Mọi người sẽ không cần đến
vũ khí ở Brazil.
Chẳng quan tâm!
Tôi cho là ta chiến đấu
tìm đường ra khỏi hang rắn.
Cháu cũng thế.
Nhìn lại đi, Pope.
Họ có vũ khí Volm.
Tại sao anh làm vậy?
Giống ông,
tôi là một người lính, Đại tá.
Và, giống ông,
tôi tuân lệnh,
cho dù tôi tán thành chúng
hay không.
Vậy thì anh biết
chuyện này không đúng.
Làm ơn đi.
Tôi đang van nài ông.
Đừng để tôi ép buộc.
Lệnh cho người của ông
hạ khí giới
và chuẩn bị chuyển đi.
Hạ vũ khí xuống.
Thua keo này bày keo khác.
Đó là cách xử sự duy nhất của ta ở đây.
Vậy, đây là hết trò
đồng minh quan trọng.
Ông còn biết hơn thế.
Ông biết tận trong thâm tâm
nó là một sai lầm.
Nhưng Tom,
anh ta đã thuyết phục ông.
À, xin chúc mừng, Đại tá.
Volm vừa làm được
điều lũ đầu cá
không đời nào có thể--
bắt ta quỳ gối.
Con trai tôi nên
cảnh báo anh
việc động chạm cơ thể
với một chỉ huy Volm
là hình thức
xúc phạm nghiêm trọng.
Có nhiều thứ tôi ước
con trai ngài đã cảnh báo cho mình.
Anh phải hiểu.
Nó phục tùng mệnh lệnh tuyệt đối.
Giờ tôi có thể thấy điều đó.
Nói dối, có vẻ như
là nét đặc trưng phổ biến.
Mục đích của chúng tôi không phải
để lừa gạt anh.
Tuy vậy, tôi là thằng khờ ở đây.
Tôi suy nghĩ ngây thơ rằng
bọn tôi có tình bạn,
con trai ngài và tôi.
Giáo sư,
sao anh cứ chống lại
việc làm theo chúng tôi bảo?
Nó là cho
lợi ích riêng của anh.
Đấy là nơi ngài sai lầm.
Chí ít, tôi cho là
Cochise có thể lý giải
chúng tôi là giống loài gì.
Phải, nhưng chúng tôi biết, xác định,
chỉ gặp gỡ
các giống loài bản địa
u uất và mềm dẻo
của rất nhiều tinh cầu
mà chúng tôi giải phóng.
Không có lấy ai trong họ
luôn chống đối việc di cư.
Thực sự,
họ hân hoan chào đón nó.
Vậy anh sẽ hiểu
chúng tôi bị lúng túng
bởi tính kiên cường,
gan lỳ của anh.
Chúng tôi cũng có thể ích kỷ
và nghĩ cho bản thân.
Chúng tôi không phải kẻ lạ lẫm chiến tranh--
những cuộc chiến tàn khốc.
Xung đột giữa chúng tôi
cho các lý do
giờ có vẻ rất thiển cận.
Nhưng chúng tôi cũng hăng hái
về quyền sinh tồn của mình.
Và chúng tôi cực lực phản đối
những kẻ áp bức
hay khước từ sự tự do của mình.
Và chúng tôi thà chết
còn hơn bị tước đoạt
các quyền lợi đó
như lũ Espheni đã thử.
Đúng vậy.
Tôi có thể thấy điều đó là thật.
Vậy thì cho chúng tôi chiến đấu.
Chỉ huy, cho chúng tôi chiến đấu,
và tôi hứa với ngài
sẽ tự chứng tỏ gấp mười lần
nếu ngài cho chúng tôi cơ hội.
Tôi chỉ là một chiến sĩ.
Tôi chưa bao giờ đi chệch
khỏi giới hạn nghề đó.
Tôi chưa hề thắc mắc
kế hoạch hay mệnh lệnh...
Cho đến lúc này...
Thứ tôi thấy cực kỳ bất an,
lạc lõng.
Tôi được nghe kể,
bởi con trai ngài, thực sự,
chúng ta bị tác động.
Anh cho tôi nhiều điều
để suy ngẫm,
Giáo sư Mason.
Chúng ta sẽ bàn luận thêm
về chuyện này.
Tôi trong mong việc đó.
Này, uh...
Anh có thể cho tôi một lát chứ?
Lourdes.
Em cảm thấy thế nào?
Em có một cái sọ đầy bọ.
Chúng đang nổi điên,
quằn quại lung tung trong đó.
Anh nghĩ em cảm thấy ra sao?
Anh xin lỗi, Lourdes.
Anh biết chính xác em cảm thấy sao.
Aah! Em cần chúng chui ra!
Làm ơn!
Làm ơn lấy chúng ra!
Này.
Này, này.
Này, này.
Nghe anh đây.
Anh sẽ đảm bảo
bọn anh tìm cách lấy chúng ra.
Nhưng em phải kiên nhẫn.
Giờ, em tin anh chứ?
Vâng.
Em luôn tin.
Luôn luôn từ khi bắt đầu.
Anh còn nhớ những ngày đó không?
Còn.
Em sẽ đem cho anh đồ ăn
sau mọi chuyến trinh sát.
Và em sẽ đảm bảo
anh không sao.
Nó dường như
cả ngàn năm trước.
Giờ tới phiên anh
đảm bảo em không sao.
Đó là một lời hứa.
Hal.
Hal, em--
Chúng ta, uh...
Chúng ta có thể giải thoát
em ấy khỏi sự đau đớn.
Sao em nói thế?
Anh muốn Karen
và toàn bộ đám quân Espheni
biết ta ở đâu sao?
Sẵn sàng chưa,
Đại tá Weaver?
Tom đâu?
Anh ấy sẽ tham gia cùng ông.
Chúng ta đi.
Cha!
Ta thật sự sẽ đi Brazil sao?
Cha không nghĩ ta có nhiều
lựa chọn trong việc này.
Cha không sao chứ?
Giờ cha ổn,
quay về cùng bọn con đây.
Lối này.
Tôi không hiểu.
Mọi người tự do đi
bất cứ đâu mình muốn,
nhưng phải rời khỏi
khu vực Boston
càng nhanh càng tốt.
Đi thôi, mọi người!
Đi nào!
Anh biết chúng tôi
sẽ tiếp tục chiến đấu.
Tôi biết.
Tôi không thể đảm bảo
chúng tôi sẽ chẳng cản đường anh.
Ừ, tôi hình dung ra nhiều.
Cầm lấy.
Tôi chắc
nó sẽ có ích.
Thận trọng, Tom Mason.
Cám ơn, bạn tôi.
Tôi mong sớm gặp lại anh.
Tôi chẳng thể hình dung
điều gì hân hạnh hơn thế.
Giờ đi thôi.
Con trai, con biết
họ sẽ không sống nổi.
Nhưng họ nhất định sẽ
gục ngã trong sự giam hãm,
thưa cha tôn kính.
Con không hoài nghi chuyện đó.
Trong toàn bộ lịch sử cuộc chiến này,
chúng ta chưa bao giờ cho phép
dân cư bản địa
làm vào cảnh nguy hiểm.
Chúng ta thề
bảo vệ họ.
Nhưng, như cha hẳn nhận ra lúc này,
những con người này khác biệt.
Phải.
Vì mục đích của họ,
ta chân thành mong vậy.
Sao?
Chỉ là mùi thông tươi.
Thật tuyệt
khi rời khỏi thành phố.
Nó làm
máu huyết em lưu thông.
Đâu phải
không khí miền núi.
Em nghĩ chiến tranh
sẽ tiếp diễn là thực.
Anh nghĩ mình
muốn nó kết thúc.
Nhưng tin em đi, Hal,
anh không bao giờ
bỏ được nó đâu.
Trải qua kỳ nghỉ cuối tuần
bằng việc trang hoàng hàng rào
và nhổ cỏ các luống hoa?
Anh sẽ dần điên mất thôi.
Cô ấy nói đúng đó, nhóc.
So với nỗi tuyệt vọng thầm lặng
của vùng ngoại ô,
tôi sẽ nói ngày tàn Alien
là thiên đường trần gian.
An tâm là ta sẽ không
lạc vào rừng há, Tiến sĩ?
Hầu như không.
Những cánh rừng này đầy
muỗi mòng, ve vắt,
khát khao ních đầy bụng
máu của ta.
Cậu biết bệnh nhiễm khuẩn
gây ra gì cho mình không?
Đợi đã!
Em có gì?
Không chắc.
Thứ gì đó to lớn
đang đến hướng này.
Whoa!
Lourdes! Lourdes.
Cha!
Tàu! Đang đến!
Karen đã bắt mồi.
Có hiệu quả.
Tôi chỉ mong là cô ta.
Là cô ta.
Hal, Ben, Maggie.
Hướng hai giờ! Núp đi!
Đi thôi!
Tom. Hal.
Ta cần nói chuyện.
Tạ ơn Chúa,
anh không sao, Hal.
Em nhớ anh.
Phải, ta cũng đang mong
để gặp ngươi.
Cho ta lý do
tại sao không nên hạ ngươi!
Bình tĩnh, Tom.
Việc đây quan trọng hơn nhiều
so với mối bất hòa riêng của ta.
Là về lũ Volm.
Vào ý chính đi.
Ta thấy mọi thứ hóa ra
không theo cách ngươi dự tính.
Ngươi và đám đồng minh yêu dấu
đã tách nhau ra.
Chẳng phải lũ hiệp sĩ giáp sáng bóng
ngươi tưởng, đúng không?
Đủ xa rồi đó.
Ta cho là ngươi trở thành
tay lão luyện về nỗi thất vọng.
Thực sự, ta nghĩ người duy nhất
ngươi muốn trò chuyện
là tộc Volm
đang khiến ngươi tháo chạy.
Ngươi không tin ta.
Ta sẽ cảm thấy tương tự
nếu ta là ngươi.
Ta có thể nói ngươi biết
ta đã phạm sai lầm,
ta hối tiếc cái cách
cố gắng làm mọi thứ,
nhưng đó có vẻ là
những lời vô nghĩa với ngươi.
Ngươi đúng đấy.
Tại sao ta không mong
hòa giải bất hòa của chúng ta
trong một cuộc chuyện trò.
Nhưng ta tin
sẽ còn nhiều hơn
các khám phá khó chịu
về lũ Volm.
Cuộc chiến này
kéo dài hàng thế kỷ.
Và nó sẽ tiếp diễn
một thời gian dài tới.
Và như ngươi biết
từ chính lịch sử của mình,
có thể một ngày nào đó
khi quyền lợi của ta trùng khớp.
Nên, ta muốn ngươi biết
cửa luôn rộng mở.
Ngươi chẳng hề nghiêm túc.
Có đấy.
Và để chứng minh thiện ý,
ta đưa đến một món quà.
Một thứ ta nghĩ
ngươi sẽ cảm kích, Tom.
Thú vị đấy.
Ta có quà cho ngươi.
Này, coi nào.
Anh ổn chứ?
Ừ, ừ.
Tom?
Tom?
Tất cả gì em muốn
là được ở cùng anh.
Em xin lỗi.
Anne!
Tom?
Anne?
Tom?
Anne?
Anh tưởng em chết rồi.
Oh,
tạ ơn Chúa em vẫn ổn.
Lexie thì sao?
Con bé đi cùng em chứ?
Chúng đã làm gì
với con bé?
Con bé ổn, Tom à.
Nhưng...
Anh không hiểu.
Đây là Lexie,
con gái chúng ta.
Chào, cha.
Em biết,
anh thật sự nghĩ trong đầu
ta gần tới hồi kết.
Ý anh là,
cuộc chiến và mọi thứ.
À, sắp rồi.
Chí ít ta chẳng phải lo lắng
về Karen thêm nữa.
Ừ.
Tất nhiên.
Nhưng...
Không có "nhưng."
Thật sao?
Em nghĩ chắc chắn
đã nghe một lần rồi.
Đây,
để anh giúp em.
- Em lo được.
- Anh biết.
Đây.
Để anh giúp em với nó.
- Chúng ta sẽ cùng kéo.
- Được rồi, Hal.
Tốt.
Sao anh không giúp em
với đống đồ đằng đó?
Em có thể tự mình cột mà.
Được không?
Ừ.
Được rồi, Lyle.
Đề máy đi.
Whoa, whoa!
Đợi. Đợi tí.
Bao lâu, Pope?
Oh, trời, tôi thậm chí chẳng biết
bắt đầu từ đâu với thứ trời đánh này.
Anh có 10 phút.
Chúng ta sẽ phải chuyển đồ anh
tới xe khác.
Có thể là xe của Lourdes.
Oh, đúng, phải đó,
chẳng có ai sẽ muốn
nhường chỗ
với thứ quái dị đó.
À, nếu anh không sửa được,
chúng ta đâu có chọn lựa.
Bác sĩ Glass thế nào?
Cô ấy đang ngủ.
Gần đây cô ấy ngủ nhiều.
Đương nhiên mà.
Và cô ấy không nói bất cứ gì
về chuyện đã xảy ra?
Không. Cô ấy nói
mình chẳng nhớ gì cả.
Không có dấu vết của
thiết bị do thám hay theo dõi?
Tôi không biết.
Tôi không nghĩ vậy,
nhung ta cần cảnh giác.
Ừ.
Con gái tôi thì sao?
Theo chiều hướng gì?
Theo chiều hướng gì?
Theo chiều hướng
con bé mới ra đời hai tháng trước
và giờ xuất hiện
là một đứa bé 6 tuổi.
Mẫu ADN tôi lấy
ám chỉ có khả năng như vậy.
Vậy, con bé cứ dần lớn lên?
Nó...
Không thể suy đoán.
Chỉ là món quà tạm biệt cuối cùng
từ Karen và Espheni.
Tuy vậy, tôi nghĩ họ đã chết.
Tôi nghĩ mình đã mất họ mãi mãi.
Có lẽ khi Bác sĩ--
khi Anne tỉnh dậy,
cô ấy có thể sẽ hé lộ
về những gì đã xảy ra
với mình và con gái anh,
nhưng cho đến khi ấy...
Tôi biết. Tôi biết.
Được rồi!
Ngon lành cành đào!
Chất đồ đi, mọi người!
5 phút nữa,
ta rời khỏi đây.
Cứ như xưa hả, Đại tá?
Vậy, chúng ta sẽ đi đâu?
Tom và tôi đang nghĩ
trạm dừng đầu Charleston.
Báo cho họ
về việc di cư Brazil.
Chúng ta cần tập hợp lại,
cho họ biết tình hình,
sau đó bọn tôi nghĩ ta sẽ đi tìm
người của Hathaway.
Mục đích việc đó?
Hình thái hoạt động kháng cự mới.
Tổ chức kháng cự Nhân Loại.
Đi thôi!
Tộc Volm muốn chiến đấu
với Espheni, cứ mặc họ.
Ta có cuộc chiến của riêng mình.
Pope đã đúng về một việc.
Đó là gì?
Cảm thấy giống như trước.
Đường còn dài, Dan à.
Đường còn dài.
Alexis?
Translator: sfpd - HDVietNam.
Thanks for your watching!