Tip:
Highlight text to annotate it
X
Năm 2048.
Công nghệ bùng nổ
không thể kiểm soát nổi.
Những mối nguy hiểm tinh vi mãi mãi
thay đổi bối cảnh tội phạm.
Cảnh sát chưa được chuẩn bị.
Pháp luật thực thi tuyên chiến
với ung nhọt này
bằng phương pháp
phòng vệ tân tiến.
Nhưng đâu phải tất cả
được chế tạo đều như nhau.
Ý tưởng của DRN là tạo ra
phần người giống nhất có thể.
Chúng được dựa trên chương trình
có tên Tâm hồn Nhân tạo.
Tên đó bị điên chắc.
- Tôi đưa anh vào nhé?
- Đi thôi.
Nay tất cả cảnh sát...
con người và người máy cùng kề vai...
xả thân chiến đấu
để bảo vệ tất cả chúng ta..
TẬP 08 - VỊ CỨU TINH
Biên dịch: LinhGaY |
.: PHUDEVIET.ORG :.
Này, này. Chúng tôi chưa mở cửa.
Nhưng các anh làm ơn
cho tôi vào với!
10 phút nữa!
Này, anh bị điên à?
Này! Đứng ngay lại!
Ê!
Ê! Ê!
Anh kia, lại đây.
- Anh kia, tôi chỉ nhắc một lần thôi...
- Không, xin anh!
- Anh kia!
- Xin anh, chúng sẽ... chúng sẽ tìm tôi!
- Ai sẽ tìm anh cơ?
- Chúng biết tôi ở đâu.
- Hãy bình tĩnh!
- Chúng sẽ giết tôi!
- Anh không hiểu đâu!
- Anh hãy bình tĩnh!
Xin thưởng thức
một ly đồ uống nóng.
Khi anh đến gặp tôi 6 tháng trước,
tâm trạng của anh
ngập tràn căm phẫn.
Anh nhìn mọi thứ
trong tuyệt vọng
và ghê tởm hàng xóm của anh,
đồng nghiệp của anh,
chính phủ của chúng ta.
Nhưng hôm nay...
anh là một con người khác.
Tôi cảm thấy rất tự hào
khi anh tiến bộ xa đến vậy.
Đúng là lãng phí hết sức
thời gian của tôi.
Tôi cảm nhận được cái xấu.
Tôi chẳng thấy khá hơn.
Đứa nào tôi cũng ghét như nhau.
Nói thẳng, tôi ghét cô nhất.
Vâng.
Nhưng, anh Jim...
hãy lắng nghe con người anh.
Lắng nghe lời nói của anh
Hai tháng trước, hẳn anh sẽ
động thủ tỏ sự phẫn nộ.
Còn giờ anh động khẩu.
Khi nào tôi bỏ được
hai cái băng chết tiệt này,
tôi sẽ tiếp tục động thủ.
Anh đáng lẽ phải thấy
tự hào về mình chứ.
Đến John. Anh thì sao?
Cảm giác anh thế nào?
Bác sĩ ơi, tôi cảm thấy tuyệt lắm.
- Thật ư?
- Vâng.
Tôi cảm thấy vô cùng tốt.
Tôi không muốn biến anh
thành người nóng tính,
nhưng tôi cũng không muốn
anh giấu chúng tôi
cảm xúc... và quan trọng hơn cả...
là bản thân anh.
Không, nghe này...
Tôi là người đầu tiên
tán thành, cô biết chứ?
Tôi muốn chia sẻ tất cả cảm xúc.
Nhưng...
tôi ổn mà.
Tôi biết nói gì nữa?
John...
người yêu anh không những bỏ rơi anh,
mà cô ta còn âm thầm
hoạt động cho một...
tổ chức tội phạm khét tiếng
ở thành phố này.
Cùng tổ chức đã nhắm giết
toàn bộ đơn vị của anh...
trong màn đọ súng
và bỏ anh nằm chết,
cuối cùng bỏ anh lại
với một cái chân nhân tạo.
Nhưng qua một vài buổi trước,
theo chút lời anh kể với chúng tôi,
anh đang nói rằng...
mình hoàn toàn thanh thản
và cảm thấy... tốt ư?
Anh có thật sự dám khẳng định
mình đang nói thật không?
Nghe này, cô bác sĩ,
ai mà chả có lúc gian khó.
Cô hiểu không?
Ai mà chả có lúc vấp, phải không nào?
Vấn đề là,
tôi có sức khỏe.
Tôi có công việc.
Tôi có một cái chân nhân tạo mới.
Tôi vẫn có thể... cô biết đấy.
Nói chuyện tương đồng...
Ý tôi là, tôi không như... Marty đằng kia.
Không... không có ý gì nhé, Marty.
Nếu tôi mà là anh,
anh bạn à, thì tôi sẽ nghĩ mình...
Thực sự tôi... ?
Hằng tuần tôi bước vào đây,
tôi nghĩ, "Trời ơi,
Marty sẽ đến chứ?"
Quả đúng thật. Hết tuần này đến tuần khác.
Tôi phục anh sát đất.
Như tôi là ly dị, giết chó,
và quyết tránh xa bơ lạc.
Đơn giản vậy thôi.
Tôi cảm thấy tốt.
Tốt thật mà, cô hiểu chưa?
Thế còn anh... ***?
Anh thấy tốt chứ?
Đây là Aneal.
Thế à.
Xin chào Ngài Thân thiện.
Lớp Nóng Tính 101 thế nào?
Cậu mà còn gọi tôi thế, tôi thề
tôi sẽ cho mặt cậu ăn giày đấy.
Rõ ràng, học rất vào.
Thanh tra Kennex.
Đây là báo cáo sơ bộ.
Sếp, Thanh tra Paul đang xử lý.
Tôi xin lỗi, chúng tôi
chẳng làm được gì cả.
Nạn nhân là Anton Cross.
Sống ở Lakeshore Heights.
Một phát súng gây thương tích ở bán thân trên.
Viên đạn đường kính lớn.
Anh phát hiện được gì?
Hình như là ba phát bắn.
Một bắn lên trời,
một bắn thủng tờ báo
của anh chàng kia,
một bắn vào Ngài May Mắn đây,
đập vào tường bị vỡ vụn.
Cảnh sát giao thông cho biết
anh ta hớt hơ hớt hải.
Họ ngăn anh ta chỗ thềm ga.
Anh ta kích động gào lên:
"Chúng sẽ giết tôi."
Ba phát bắn và không ai thấy xạ thủ ư?
Chính xác.
Ta mới chỉ phục chế
được một viên đạn.
Một viên đạn?
Có khả năng một viên đạn
chính là thủ phạm gây ra
ba phát bắn này.
Nếu căn bắn từ góc chuẩn,
kết hợp với đường đạn nhất quán,
tôi tin một viên đạn có thể
bắn lên không trung,
tiếp tục xuyên qua vật thể
và va vào tường,
nảy bật xuống sàn, rồi đâm thủng
phần ngực nạn nhân.
Tôi nói lại cho chuẩn nhé.
Cậu đang đặt giả thiết
một viên đạn bắn lên
không trung, bị va đập
rồi bay xuyên qua vật thể,
và kỳ diệu sao đó
găm thẳng vào ngực nạn nhân...
người mà theo lời các nhân chứng,
đang chạy, la hét,
"Chúng sẽ giết tôi" ư?
Giả thiết khả năng xảy ra
có lẽ phi thực tế,
nhưng vẫn có 0.04% cơ hội rằng hung thủ
nổ súng sáng nay mượn vận tốc
hơn 8 cây/giờ theo hướng gió tây bắc,
để gia tăng tốc độ
của viên đạn này
cho tới khi bắn lên không trung,
đúng vị trí mà đường đạn thay đổi rất ít,
tốc độ viên đạn sẽ tăng lên
do hệ thống điều hòa trong nhà ga.
Biến dạng trong phút chốc,
kết hợp với quán tính
và cấu trúc phân tử của bức tường,
vật thể, sàn nhà,
chắc chắn sẽ tạo ra
một lực sát thương chí mạng.
Tôi thấy có lý phết.
Cậu nghĩ sao?
Dĩ nhiên đây chỉ là
giả thiết ban đầu,
nhưng quan sát thấy chỉ có
một vết ở trên trời
và một vết trên vật thể.
Mà chẳng có vết nào trên sàn,
cho nên khả năng viên đạn va vào
hay nảy bật ra là không có cơ sở.
Thanh tra Kennex.
Tôi đánh giá cách anh
xây dựng đa tình tiết
để tìm hiểu cách thức giết người.
Và tôi hiểu cộng sự của anh
đang nỗ lực hỗ trợ anh.
Tuy nhiên, tôi phải
nhắc nhở anh rằng
cộng sự của anh là DRN.
Một dòng bị phế...
Mời cậu nói tiếp.
Nếu anh nhìn vào đây, thì hình như
có một bo mạch gì đó
được gài vào viên đạn.
Tóm lại giờ ta chưa thể kết luận
cho đến khi có phân tích đầy đủ,
những những dấu vết này không giống
vết rạch do một viên đạn bắn vào tường.
Nhắc lại, Thanh tra Kennex,
DRN của anh là sản phẩm lỗi.
Năng lượng tin học của nó
là 18 tỷ trilihertz
- ít hơn cả của tôi.
- Nó không phải thứ anh hay thấy.
Thêm vào đó, tôi thật sự tin
- viên đạn đó có thể...
- Nó không có khả năng
- gây ra tất cả sát thương này.
- ... suy đoán, phân tích và khấu trừ.
- Trí thông minh của hắn bé tẹo...
- Không phải bị nẩy ra,
- như giả thiết của...
- Anh đang phá hoại chỉ tiêu nghiệm thu án
- MX Thanh tra Paul.
- ... khi sử dụng một DRN lỗi thời.
Anh đang tiếp tục nghe
một hệ thống lạc hậu,
tin vào những lý thuyết
lan man và lủng củng
của chính cộng sự đáng bị thải hồi.
Nếu anh muốn, tôi có thể
gửi yêu cầu cho MX
làm cộng sự của anh.
Anh bị điên à?
Anh không được phép...
tự ý nổ súng ở nơi công cộng
trừ khi anh gặp nguy hiểm!
Hắn có bắn không á?
Ai thèm quan tâm hắn bắn chứ?
Hắn bắn vào MX của tôi!
Thôi đi. Từ bao giờ anh
quan tâm đến MX vậy?
Nếu tôi cho đầu Dorian ăn đạn thì sao?
- Ê. Ê!!
- Cấm nhìn Dorian!
Không ai có quyền bắn
sĩ quan cảnh sát nào cả.
Để tôi giải thích cho cô điều này nhé.
Tôi là một sĩ quan cảnh sát.
Cô là một sĩ quan cảnh sát.
Và tôi càng đau hơn khi phải nói,
Richard là một sĩ quan cảnh sát.
Giờ cô có thể cho những cỗ máy này
ăn vận giống cảnh sát.
Cô có thể lập trình chúng lái xe
bắn súng như cảnh sát.
Nhưng chúng không phải cảnh sát.
Chúng là bảo vệ.
Cô mà còn bắt tôi cộng tác
với một cái máy lởm nữa,
là tôi cho nó về chầu trời
vẫn bằng một cấp độ thương cảm
như máy nướng làm cháy bánh mì đó.
John, tôi chẳng biết xử sao với anh.
Tôi sẽ cho cô một danh sách tôi tính xử hắn.
Richard, việc của tôi.
Anh cứ liệu hồn đấy.
Cả thằng cộng sự của anh cũng cẩn thận.
Richard, xuống dưới
rồi tự tìm MX mới đi.
Ta đang có vướng mắc, John à.
Tôi công nhận.
Ý tôi là, cô nghĩ hắn
muốn tôi liệu hồn gì nhỉ?
Anh biết không, tính mắm thối
và hay cáu của anh
đã vang xa khỏi
cái chỗ này rồi.
Anh đáng lẽ phải tham gia điều trị.
Tôi đang tham gia mà.
Và đang tiến hành.
Chỉ là một sơ xuất nhỏ, được chưa?
Lẽ ra còn kinh hơn ấy chứ.
Ý tôi là, tôi có thể bắn Richard.
Tôi biết Dorian đã tìm thấy
người yêu nạn nhân.
Điều tra đi.
Xem ta thu được gì.
Kira Larsen.
1.003 liên lạc với Anton Cross
trong khoảng 12 tuần cuối.
Cô ấy làm việc ở đâu?
Phần mềm Trope.
Cùng chỗ với Anton Cross.
Chính xác.
Họ là đồng nghiệp.
Cho địa chỉ đi.
Sao?
Anh thích tôi.
- Xin lỗi?
- Anh thích tôi.
- Tôi không thích.
- Anh có thích.
- Không.
- Chắc chắn có.
Sao cậu lại kết luận như vậy?
Tên MX. Anh bắn nó bởi vì
- nó nhục mạ tôi. Anh thích tôi
- Không.
- Tôi bắn MX vì nó không chịu im mõm.
- Không phải.
Anh bắn nó vì anh thích tôi.
Cứ nói đi, tôi sẽ chứng minh mục đích.
Thích thì chiều, John.
Tôi cũng bồ kết anh.
Rudy, sao vậy?
Cậu đã đúng, Dorian.
Có một nguồn năng lượng trong viên đạn.
Chính xác là những cơ chế...
vi hệ thống cơ điện tử gài vào
... vào viên đạn.
Kích hoạt khí động học có thể
điều hướng bay của viên đạn.
Tôi chưa bao giờ gặp
thứ nào như này cả.
Ta có quen ai chế tạo được nó
hay chỗ nào sản xuất không nhỉ?
Vẫn chưa biết, nhưng đây là
bo mạch vi hệ thống cơ điện tử
vô cùng tinh vi.
Dù kẻ nào bắn thì hắn cũng có thể
kiểm soát nơi viên đạn bay đến.
Nó có thể đuổi cậu
chính xác tức thì.
Nếu hung thủ muốn cậu chết,
thì viên đạn sẽ tìm cậu.
Xin chào.
Chúng tôi cần nói chuyện với cô Kira Larsen.
Hai anh xin đợi một lát.
Tôi là Kira Larsen. Có chuyện gì ạ?
Tôi là Thanh tra John Kennex.
Tôi e là ta sẽ có một số tin rất xấu.
Tôi không...
Cả đời Anton chưa bao giờ dám hại ai.
Kẻ nào lại muốn hại anh ấy chứ?
Cậu ta có dính lứu gì đến
những hoạt động chui không?
Chợ đen, ma túy?
Cậu ta có nợ ai tiền không?
Không.
Chợ đen?
Anh Anton là game thủ.
Anh ấy là tiền bối trong
Những Chiến binh Grun.
Chúng tôi đang cố tìm thông tin
về vũ khí đã cướp
sinh mạng cậu ta.
Hai người nói chuyện lần cuối từ bao giờ?
Anh ấy nhắn cho tôi môt tin.
- Lúc nào?
- Tối qua.
K ơi. Em đang ngủ rồi à.
Chắc cú luôn. Mà này, quên chuyện
tìm tem sinh học trên...
trên mẫu số 318 nhé.
Anh tìm thấy nó rồi.
Nó đang trên tay anh.
Thôi...
anh phải đi đây.
Yêu em.
Mai gặp lại.
Có vẻ cậu ta bị phân tán.
Anh ấy... đang làm việc. Anh ấy
vốn như vậy đó.
Tôi cần truy cập tất cả hồ sơ
văn phòng của Anton.
Được chứ.
Tôi làm ngay đây.
... chuyên về sao chép dữ liệu dài hạn.
Đừng để ký ức của cô...
Tại sao, chào đằng ấy, Dorian-0167.
Chúc vui vẻ, Dorian.
Hãy thay thế những phụ tùng cũ
của anh bằng đồ mới...
Này, DRN-01...
Kira, tôi cần cô nghĩ lại xem
cậu ta có mới quen ai không?
Ngoài công việc anh ấy
chẳng quen biết nhiều.
Có điều gì bất thường không?
Anh ấy đến gặp chuyên gia săn đầu người.
Cậu ta tính đổi nghề à?
Không, khi anh có trình độ
như... như anh Anton,
lựa chọn không thiếu.
Cô có nhớ cái tên nào không?
Anh ấy...
Là một phụ nữ.
Tôi nghĩ tên cô ta là Natalie.
Cô ta làm việc cho một công ty
tuyển dụng tên Kinsey.
Công ty của anh chuyên về
phần mềm định vị thời gian thực
cho quảng cáo tư nhân hóa.
Vâng.
Tôi nghĩ mình biết Anton Cross
bị sát hại sao rồi.
Phần mềm của Anton khai thác
một lỗi ít ai ngờ trong
giao thức định vị vị trí
được vận hành bởi hầu hết các cảm biến.
Điện thoại, máy quay,
máy quét võng mạc, tem sinh học,
cả đầu đọc DNA,
cho phép tất cả chúng tương tác
trong thời gian thực
để định vị chính xác gần như
mọi người mọi lúc.
Hóa ra Anton chế tạo
hệ thống dẫn đường đạn ư?
Dorian, cậu có đó không?
Khoan, Rudy gọi.
Tôi có một số thông tin
về nơi sản xuất viên đạn.
Theo Interpol, bo mạch
vi hệ thống cơ điện tử
trong viên đạn
là thiết kế của Quân đội Nga.
Một đợt hàng đã bị lấy cắp khỏi
kho vũ khí Ukraine ba tháng trước.
Tên trộm được cho có liên quan
tới một tổ chức mang tên
Cách mạng Thức thời.
Một vũ khí mới cho chợ đen.
Những viên đạn tự định hướng
biết định vị và giết người.
Rudy nghĩ vi hệ thống cơ điện tử
trong viên đạn giết Anton
bị bọn buôn lậu súng lấy cắp.
Vậy Anton đã bán phần mềm của mình
cho bọn buôn lậu vũ khí.
Và chúng dùng chính nó giết anh ta.
Đúng là cuộc đời.
Viên đạn bắn từ rất xa.
Ngốn tiền lắm.
Anh không thấy ta
thu được gì ở đây à?
Nó đáng mà.
Khi nào tôi lấy được nó?
Sớm thôi.
Tôi muốn tận mắt thấy nó hoạt động.
Đi theo tôi.
Ta sẽ dùng ả.
Tiện thể diệt ả luôn.
Ra là Anton đã bán phầm mềm
định vị thiên tài của mình
- cho bọn buôn vũ khí
- Những kẻ mua và dùng nó
để làm hệ thống dẫn đường
cho một dòng đạn mới
biết định vị con mồi
dù có ở bất cứ đâu.
Ngay khi chúng vắt kiệt
quả chanh Anton,
chúng sẽ giết cậu ta.
Làm thế nào để ta biết chúng chưa
sản xuất hàng loạt đây?
- Chịu thôi.
- Chúng vừa giết cha đẻ
của hệ thống dẫn đường.
Chúng sẽ không ra tay trừ khi phòng
Nghiên cứu & Phát triển chế thành công.
Ta phải truy ra bọn buôn lậu
sở hữu công nghệ này.
Bên ta đã báo cả Cục điều tra Liên ***
và Bộ An ninh Nội địa.
Tôi sẽ kiểm tra tài chính của Anton.
Biết đâu ta lại tìm được kẻ anh ta
bán phần mềm cho là ai.
Nhưng tôi không lạc quan lắm...
anh ta là dân công nghệ.
Anh ta hẳn biết cách giấu tiền.
Tôi sẵn lòng giúp cô, Thanh tra Stahl.
Đừng mua dây buộc mình, người máy à.
Có cách dễ hơn nhiều.
Bố cô rất giỏi giấu tiền, đúng không?
Sao ta không hỏi bác ấy bí kíp nhỉ?
Anh cứ đứng lên mà nói đi.
Khoan đã, anh nói đúng.
Bố mẹ tôi không có tiền
để làm tôi cao lên.
Hay bảnh trai.
Mà nếu gien anh có trội
đi chăng nữa, Richard à,
anh cũng sẽ chỉ là một gã
cao kều thiểu năng thôi.
Người yêu Anton kể cậu ta
đã đi gặp một chuyên gia
săn đầu người đến từ
công ty tên Kinsey.
Đây là nét mới duy nhất của cậu ta.
Ta chỉ biết mỗi tên cô ta là... Natalie.
Cậu kiểm tra được không?
Hiện không có Natalie nào
làm việc cho Kinsey cả.
Lẽ nào Kira nhớ nhầm tên.
Hoặc có thể cô ta đang nói dối.
Đi hỏi cô ta nào.
Chờ chút.
Chúng tôi biết anh tìm cái gì đó
trong kho vật chứng
khi anh đánh úp sở với Insyndicate.
Ta có thực sự cần ôn lại
chuyện quá khứ không nhỉ?
Nghĩa là sao?
Hỏi đấy nhưng không trả lời.
Kết quả vẫn như 50 lần trước.
Lần này thì khác, Reinhardt à.
Lần này, tôi đã chuẩn bị
cho anh một giao kèo.
Anh hãy khai trong đây có gì,
rồi ta sẽ lập giao kèo.
Cô đang hỏi một thông tin
vô cùng tối mật.
Đổi lại, tôi sẽ được tự do.
Đừng có mơ.
Đáng lắm chứ.
Gần ngay trước mắt,
mà lại xa vời vợi.
Hẳn là rất ức chế.
Cô thấy có phải không?
Bạn gái mày, Anna sẽ rất choáng
khi thấy mày tản bộ cùng tao.
Mày biết đó không phải
tên thật của ả chứ?
Hay mày chỉ lấy cớ yêu
để bóp cổ con ghệ đó thôi?
Tao biết chỗ của ả.
Mày muốn biết không?
Tới mức nào?
Bảo sếp mày thả tao ra.
Bọn tao sẽ tìm cô ấy.
Và bọn tạo sẽ tìm ra
thứ mày đã lùng sục.
Tao cũng mong thế lắm.
Nếu các người có đủ thời gian.
Nhưng bọn mày thật sự nghĩ
tao là kẻ duy nhất nhắm đến nó à?
Đưa hắn ra khỏi đây.
Cảm ơn.
Nào, đi mau.
Cô giao kèo với hắn thật đấy à?
Giao kèo đó tôi có thể chịu được.
Cái giao kèo cô cho là hợp lý.
Nhưng còn gia quyến
của 11 chiến sĩ tử nạn
trong vụ tập kích?
Và anh em hy sinh ở vụ tấn công?
Họ có chịu được không?
Tôi đã dốc sức điều tra
để đòi lại công bằng cho họ.
Vì vậy mà cô giao kèo
với một kẻ sát nhân?
Cô lo sợ thứ gì trong đây chứ?
Một thứ khủng khiếp hơn nhiều.
Của chị đây ạ.
Cô Kira.
Chúng ta cần nói chuyện.
Chúng tôi nghi ngờ Anton đã bán
công nghệ của công ty cô
cho chính những kẻ
dùng nó để giết cậu ta.
Chuyên gia săn đầu người
cô kể... là Natalie à?
Chúng tôi đã kiểm tra Kinsey, không hề có cô ta.
Cô chắc mình nhớ đúng tên chứ?
Không, tôi không chắc.
Sao cô lại biết tên cô ta?
Tôi vô tình gặp họ trên phố
gần văn phòng của chúng tôi.
Mới hai tuần trước.
Họ đi về sau bữa trưa.
Cô ta có mái tóc vàng,
Giọng Xla-vơ.
Anton giới thiệu cô ta.
Nếu nhìn thấy cô ta,
cô nhận diện được chứ?
Tôi nghĩ vậy.
John...
Sao?
Tôi tưởng cô bảo nó
bách phát bách trúng.
Cậu không sao chứ?
Xin hãy đứng yên.
Cảm ơn vì anh đã hợp tác.
Và hãy nhớ: sống yêu thương, đừng phê thuốc.
Chức năng của cậu thế nào?
Tiếp tục làm việc được chứ?
Hay thật.
Này, này, ổn rồi, ổn rồi.
Trong đây là an toàn, Kira à.
Chất liệu cái xe này là ti-tan.
Chúng không định vị được đâu.
Tôi đã mất mạng nếu không có anh.
Xin cảm ơn.
Kira, hẳn cô biết
chuyện gì đó về Anton.
Vì vậy chúng mới giết cô.
Tôi không biết thật.
Nếu cô còn giấu điều gì
thì giờ lúc lúc kể cho chúng tôi.
Tôi không. Tôi không biết gì hết.
Tôi còn chẳng rõ tại sao chúng
lại muốn tôi chết nữa.
Thôi được.
Chúng tôi sẽ chuyển cô đến nhà an toàn,
một nơi cô không thể bị định vị.
Tôi sẽ chả đi đâu hết
nếu không có con gái tôi.
Bạn thân tôi, Janet đang giữ con bé.
Tôi cần gặp con bé ngay.
Tôi không về nhà, con bé sẽ lo lắm.
Chúng tôi sẽ đưa cháu đến
chỗ của cô. Tên cháu là gì?
Aimee.
Tôi không tìm được ả.
Ả không xuất hiện.
- Aimee!
- Mẹ ơi!
Mẹ yêu con nhiều lắm!
Chúa phù hộ con.
Người của tôi canh bên ngoài.
Ở đây cô sẽ được an toàn.
Bây giờ thì có thế,
nhưng chúng sẽ tìm tôi.
Anh không biết đâu.
Công nghệ này sinh ra để làm vậy.
Tôi đã thấy công nghệ này biết làm gì rồi.
Kira, tôi cần cô thành thật với bản thân.
Có khi nào chính cô
nghi ngờ Anton không?
Thực ra là...
- Có.
- Tại sao?
Vì anh ấy cứ giấu giấu giếm giếm
mình đi đâu hay tới gặp ai.
Sao ban đầu cô không kể cho chúng tôi?
Bởi vì tôi không muốn tin nó.
Dù anh ấy có liên quan đến gì,
hãy nhìn những gì anh ấy
gây ra cho chúng tôi.
Anh ấy là bố đứa trẻ.
Sao anh ấy nỡ làm thế với chúng tôi?
Nếu tôi đi tẩy não thì sao?
- Tôi có thể đến gặp tẩy não gia...
- Kira...
và xóa hết ký ức về anh Anton.
Kệ xác chúng nghĩ những gì
anh ấy đã kể với tôi,
tôi có thể xóa đi anh ấy.
Giờ cô cho rằng như vậy
là hợp tình, nhưng...
Tôi phải ở đây là vì con bé.
Con bé là tất cả của tôi.
Rồi có lẽ chúng sẽ tha cho tôi...
khi tôi không còn là
hiểm họa của chúng nữa.
Chuyện không như thế đâu.
Sẽ vô ích thôi.
Nghe này, quên Anton
không phải câu trả lời ở đây.
Anh là người tẩy chay tẩy não gia à?
Tôi không tán thành tẩy não.
Nếu đời anh phải dựa vào nó,
thì anh sẽ ủng hộ thôi.
Niềm tin của cô vào công nghệ
đang đuổi theo cô lớn hơn
cả khả năng tôi chặn được nó. Tôi hiểu.
Nhưng tôi cần cô tin tôi.
Anh dám chắc mình bảo vệ
được chúng tôi không?
Không.
Nghe này, tôi biết cô
lo cho con gái mình,
nhưng nếu công nghệ này lộ ra,
nó sẽ thay đổi thế giới
mà ta đang sống.
Nó sẽ thay đổi thế giới mà
con bé sống mãi mãi.
Cô biết chuyện gì đó.
Ta phải tìm ra nó là gì.
Nhưng tôi xin hứa, cộng sự và tôi
nguyện sẽ hết lòng bảo vệ cô.
Anh cần tôi làm gì?
Anh ấy bị sao vậy?
Đúng, cô hiểu vấn đề đấy.
Đại úy chấp thuận. Tiến hành thôi.
Làm ơn bảo cậu ấy im hộ cái.
Đây là thể loại pop Hàn xẻng.
Giai điệu nó dễ nhớ mà vui tai.
Rudy, anh mà không
bắt nó im, là tôi bắn bỏ cậu luôn.
Cảm ơn.
Anh tính sử dụng cô gái trẻ ấy làm mồi nhử ư?
Chính xác. Sóng liên lạc của Kira đã tắt.
Cô ấy không có trên đường dây.
Ta sẽ hộ tống cô ấy từ nhà an toàn,
đến một nơi nào đó dưới hầm,
mở sóng liên lạc trở lại.
Cho cô ấy xuất hiện tiếp trên đường dây?
Nhử bọn buôn vũ khí
đến chỗ chúng ta.
Thế anh có cần
cảnh sát chìm ra tay không?
Cách nào cũng được, ít liên quan
cỡ người máy tình dục là cùng?
Bởi vì tôi tương đối sẵn lòng...
Anh biết sao không, Rudy?
Chúng tôi... chúng tôi vẫn tốt.
Cảm ơn.
Kennex nghe.
Chào, tôi đây.
Chào, cô sao rồi?
Tôi có thứ này cho anh đây.
Thật ư? Cho tôi? Ngọt ngào vậy.
Cô... cô không cần
làm vậy đâu.
Ý tôi bảo vụ án cơ mà.
Tôi có thứ này cho anh về Anton.
À, ra là vậy.
Tôi... tôi biết mà.
Cô tìm được gì?
Xe của Anton Cross đỗ trái phép
bên ngoài Ngân hàng Bảo tín.
Đúng một lần, ba tuần trước
và kế đến là một tuần sau đó.
Chúng tôi đã rà soát máy quay,
anh ta đi vào trong ngân hàng.
Không có tài khoản nào
đứng tên anh ta,
nhưng có một cái mang tên "Mark Cross."
Mark là tên đệm của Anton.
Đúng rồi. Đó là dấu vết tiền.
Cô có thấy số tiền cậu ta nhận
khi bán phần mềm không?
Không, trong tài khoản không có tiền,
nhưng có một cái hộp an toàn.
Có thể tiền để trong đó.
Tôi sẽ gửi anh địa chỉ ngay.
Được. Tốt quá. Cảm ơn nhé, Val.
Chúng tôi sẽ kiểm tra.
- Của hai anh đây.
- Cảm ơn.
Không có tiền giấu.
Toàn là vật dụng cá nhân.
Cậu nghĩ đây là gì?
Mỗi mảnh một con số.
Một loại mã lệnh.
Có thể là mật khẩu.
Chíp video.
Nó đầy rồi.
Đọc đi.
Bọn tao muốn bắt ả
lúc nào chả được.
Tao nghĩ mày thừa hiểu.
Đừng dại mà bỏ dở.
Kira... cậu nghĩ sẽ thành công chứ?
Họ bảo vệ được cậu không?
Đúng thứ Năm mang phần ba
của thiết kế giản đồ.
Đã hết thời gian.
Anton không làm ăn
với tên buôn lậu vũ khí.
Cậu ta bị tống tiền
Kira Larsen đâu?
- John?
- Sao?
Tôi vừa mới nhận thông báo
rằng Kira Larsen đã trốn khỏi
khu nhà an toàn 5 phút trước.
Cô ấy đã biến mất.
Mọi người, nghe đây
không ngừng tìm kiếm
cho đến khi thấy Kira.
Từ giờ đến lúc thấy cô ấy,
mục tiêu duy nhất
còn lại của ta là truy bắt Natalie.
Anton nói dối cô ấy hẳn có lý do.
Kira kể cô ấy đã thấy họ
phía ngoài gần văn phòng
- hai tuần trước, khi đang đi về sau bữa trưa.
- Vâng.
Chúng ta biết diện mạo
của Anton và Kira.
Tại sao không dùng nhận nhân dạng để tìm họ
và ả kia trong khu vực xung quanh
văn phòng hai tuần trước?
Trong thành phố có
rất nhiều khuôn mặt.
Có thứ này anh phải xem đây.
Bộ An ninh Nội địa đã gỡ nó
khỏi một trang mạng đen
mà nhờ đó họ có thể
dò ngược đến tận Estonia.
Đây là ngôn ngữ Chechen.
"Với tầm bắn tối đa là hai cây,
Đạn Thần biết định vị
mục tiêu con người
với khoảng cách chính xác 25 cen-ti-mét."
"Nhanh, chính xác
mà gây ít hoặc không để lại
rủi ro làm lộ người dùng,
Đạn Thần còn là một món hời
đáng giá đến từng viên."
Biên soạn rồi làm hẳn
một quảng cáo về nó.
Khá là bài bản.
Sinh lời.
Đại úy, ta vừa chặn một tín hiệu
từ liên lạc cá nhân của Kira Larsen.
Chiếu lên đi.
Hình như Kira đã làm theo
kế hoạch của anh.
Giờ làm gì nào?
Cứ đợi đi.
Tôi hiểu.
Đã thấy ả. Nhưng ả ở tầng hầm.
Đạn không bắn tới được.
Ta phải tự tay xử ả thôi.
Cô ấy vẫn không di chuyển.
3435 Đại lộ Randal.
Tên địa chỉ 3435 Randall?
Nó là hệ thống cung cấp nước,
bị đóng cửa 11 tháng trước.
Có đến nửa tá cửa hàng
chuyên trị ký ức ở khu đó.
Bảo đảm cô ấy tìm đến tẩy não gia.
Rẽ trái hai lần, rẽ phải một.
Này, anh đang làm gì vậy?
Biến.
Ta phải đi thôi.
- Gấp lắm rồi.
- Tôi muốn chúng tìm thấy tôi.
Tôi muốn chúng tìm thấy tôi!
Và khi chúng đến,
chúng có thể thấy trí nhớ
của tôi đã bị xóa sạch!
Tôi không biết tại sao chúng giết tôi,
nhưng tôi biết ắt có chuyện gì đó
liên quan đến Anton!
Tôi đã nói rồi, nếu tôi xóa hết mọi thứ
trong đầu về anh ấy, chúng sẽ để tôi yên.
Vô ích.
Nghe này, chúng tôi nghĩ mình biết
lý do chúng sát hại cô.
Người phụ nữ đi cùng Anton
mà cô thấy, Natalie,
chúng tôi tin ả buôn lậu vũ khí
và cô có thể nhận diện được ả.
John.
Khẩn trương lên.
Đi thôi, Kira.
Nằm xuống!
Chưa đầy ba phút nữa,
các đơn vị hỗ trợ
- sẽ đến đây.
- Ngon.
Chừng ấy là đủ thời gian
cho chúng giết ta rồi.
Cậu đánh lạc hướng được chứ?!
Đi.
Của tôi vẫn còn sống.
- Của tôi đã chết.
- Cảnh sát đây.
Giơ tay lên. Giơ lên! Cảnh sát đây!
- Cho tôi thấy tay của anh!
- Tất cả an toàn.
- Đã rõ, thưa Thanh tra.
- An toàn!
Ta đã nhận mã lệnh 4!
Kira.
Đưa cô ấy ra khỏi đây.
Nhanh lên. Đi nào.
Cô ổn rồi. Hãy đi cùng chúng tôi.
Chắc chắn công lao cậu hôm nay rất lớn.
Tôi sẽ gửi hóa đơn cho anh.
Bọn tao muốn bắt ả
lúc nào chả được.
Tao nghĩ mày thừa hiểu.
Đừng dại mà bỏ dở nhé.
Đúng thứ Năm giao phần ba
của thiết kế giản đồ.
Đã hết thời gian.
Anh lấy nó ở đâu vậy?
Đây là lời đe dọa.
Chúng tôi thấy đoạn video
trong hộp an toàn của Anton.
G... Gì cơ?
Anton đã trao đổi phần mềm
của mình để bảo vệ cô.
Chúng cần chuyên môn của anh ấy,
và dùng cô để đoạt được nó.
Anton đã trao đổi phần mềm
của mình để cứu mạng cô
và mạng con gái cô.
Chúng tôi tìm thấy cả đây nữa.
Cô biết những con số này nghĩa là gì chứ?
Anh ấy bảo sẽ giữ chúng
và đã làm thật.
Hôm đầu hẹn hò, anh ấy viết
số điện thoại lên một tờ giấy
bằng một cây bút, và...
món này anh ấy cổ điển lắm.
Tôi đã xé vụn nó ra.
Anh ấy bảo sẽ chinh phục tôi...
và anh ấy giữ nó làm kỷ niệm.
Trước chúng tôi hay viết
thư ngắn cho nhau...
để trong bút.
Tôi không thể diễn tả mình hạnh phúc
nhường nào khi vẫn nhớ điều này.
Tôi muốn anh giữ nó.
Không, thật ra tôi...
Xin anh.
Nếu không có anh, thì tôi
đã mất hết ký ức về anh ấy.
Cảm ơn.
Kira, tôi sẽ tiễn cô.
Cô vui lòng trả về phòng
vật chứng được chứ?
Biết sao không, tôi có
thứ này cho anh đây.
- Cho tôi à?
- Vâng.
Cô chọc chơi tôi chứ gì.
Không, bảo đảm lần này tôi nghiêm túc..
Một viên kẹo năng lượng.
Cho tôi?
Tôi nghĩ biết đâu anh cần nó.
- Cô không cần làm vậy mà.
- Không sao.
Tôi cũng có thứ này cho cô.
- Cho tôi?
- Ừ.
Tờ giấy.
Cây bút đó à?
Xin lỗi.
Cảm ơn vì viên kẹo.
Cảm ơn.
Tan ca.
Tất cả các người máy
đến chạm tiếp nhiên liệu.
Bên An ninh Mạng đã giao
một đội chuyên trách xử lý.
Họ tin mình đủ sức vá lỗi
khai thác định vị vị trị.
Cho đến khi lỗi mới xuất hiện.
John.
Đa tạ vì hôm nay anh
không phá bất kỳ MX nào.
À thì...
còn sớm chán mà.
Biên dịch: LinhGaY |
.: PHUDEVIET.ORG :.