Tip:
Highlight text to annotate it
X
Trong những tập trước...
Hãy khai về Cybertek
và chương trình Deathlok.
- Mike Peterson còn sống.
- Họ đã làm gì đó anh ta.
GH-325... Đặc vụ Coulson
được tiêm thứ này,
và chỉ vài phút sau,
vết thương đã hồi phục
các tế bào.
Fury đã làm chuyện nguy hiểm
để che giấu thứ này.
Ta không thể tiết lộ với ai,
vì an toàn của họ và chính ta.
Đường dây mã hóa đã an toàn.
Đặc vụ Melinda May.
Cập nhật nhật ký 93.
Coulson biết rồi.
Biên dịch: annguyen1988
phudeviet.org
Đặc vụ John Garrett,
đã xác nhận.
Đặc vụ Antoine Triplett, đã xác nhận.
Đâu được như ở Four Seasons.
Nhà an toàn như vậy
cũng không tệ.
Ở Phuket còn chả có nệm.
Ừ, nhưng Cairo có khăn trải
chỉ số sợi 1000 và vải láng.
Này, hãy cẩn thận
với những thứ quen hơi.
Lấy điện thoại vệ tinh
gọi Coulson đi.
Tôi muốn xem qua danh sách
nghi phạm cùng anh ta.
Anh thật sự nghĩ Thấu Nhân
có trong Danh Mục?
Đã bị loại khỏi Danh Mục.
Có thể là vậy.
Hy vọng không phải là
tay Kreskin phi thường.
Tôi từng thích hắn lắm.
- Ai cơ?
- Khu vực 3 bị xâm phạm.
Bắn hắn bằng I.C.E.R.!
Cái quái gì vậy?
Hắn không gục ngã!
Sub Anh: f1nc0
Addic7ed.com
Coulson à, ngày nay
người ta tổ chức họp qua điện thoại.
Tôi cũng hân hạnh gặp cô,
đặc vụ Hand.
Cảm ơn tất cả
vì đã đến gấp như vậy.
Họp kiểu này hơi
"trái quy tắc" nhỉ?
Theo các báo cáo tôi đọc,
dạo gần đây Coulson là
"đặc vụ trái quy tắc" mà.
Có đánh nhau thì để tôi xử Blake.
Nhát còn thích gây gổ.
Tôi sẽ giải thích tất cả
khi lên cao 15.000 m.
Lối này.
Đã đạt cao độ tuần tra,
xoay 90 độ hơi quá cực Bắc.
- Cảm ơn.
- Xin lỗi vì đủ thứ chuyện,
nhưng đưa mọi người đến đây
là để đề phòng.
- Đề phòng gì?
- Thấu Nhân.
Nếu có kẻ biết đọc trí não,
ở trên đây sẽ
tránh xa hắn nhất có thể.
Có lẽ Bắc Cực Quang sẽ cản được
"sóng wi-fi" tâm linh của hắn.
Coulson, anh biết S.H.I.E.L.D. không tin
có các nhà ngoại cảm mà.
- Đột nhiên anh tin à?
- Không hẳn.
Nhưng tôi vừa gặp
một người Asgard
có thể bẻ cong ý chí
bằng giọng nói.
Buộc tôi thay đổi suy nghĩ,
có thể nói vậy.
Một điều ta biết chắc,
đó là Thấu Nhân
luôn đi trước ta một bước,
nắm rõ các kế hoạch.
Và điều đó chọc giận tôi.
Tôi nghĩ các vị đều đã đọc
báo cáo của đặc vụ Garrett.
Vụ đột kích nhà an toàn.
Peterson còn sống và tấn công.
- Bọn tôi gọi hắn là Deathlok.
- Theo tên của chương trình.
Đặc vụ Garrett và tôi
đã theo dõi hắn vài tuần qua.
Và bọn tôi nghĩ gã cận vệ
siêu chiến binh của Thấu Nhân
săn lùng chúng tôi là có lý do.
- Chúng tôi đã gần tìm ra.
- Ra gì? Danh tính của hắn?
Chúng tôi thu gọn lại còn
13 nghi phạm.
Thu gọn thế nào?
Từ đâu?
Đặc vụ Garrett đã xem xét lại
bản danh sách những kẻ siêu năng lực,
đặc biệt là nhóm bị loại.
Những cá nhân S.H.I.E.L.D.
đã phỏng vấn,
được cho là có khả năng tâm linh,
nhưng cuối cùng bị loại ra.
Vậy là anh nghĩ chúng ta
đã từng gặp Thấu Nhân.
Hãy nghĩ xem ta đã gặp
bao nhiêu vụ,
đã xem xét bao nhiêu vụ
trên thế giới.
- Không phải "có thể", mà là "rất có thể".
- Tôi cần thêm cà phê.
Giả sử như điều anh nói
là có thể. Thì sao?
Nếu ta tấn công Thấu Nhân thật,
anh đề nghị
tác chiến thế nào?
Bằng cách ngăn cách thông tin.
Một thành viên đội tôi là chuyên gia
nhận dạng và phân tích mẫu...
mò kim đáy bể.
Cô ấy sẽ ưu tiên các nghi phạm
của Garrett, định vị chúng,
rồi chia chúng ta
thành những đội ngẫu nhiên.
Như vậy, chỉ có một người
biết trọn vẹn nhiệm vụ.
Anh hiểu rằng người mà
anh đang nói tới,
ít nhất cô ta phải là đặc vụ
để có mức độ tiếp cận đó.
Tôi mừng là cô đã nhắc tới.
Mọi người, tôi thề là tôi ổn mà.
Cô phải lấy bao nhiêu máu
nữa mới tin tôi?
Sự hồi phục của cô
thật không tin được.
Kỳ lạ.
Bọn tôi biết Coulson có
quá trình hồi phục khác thường.
Nên cũng hiểu lý do sếp không muốn
chia sẻ những thông tin này ra.
Nhưng những thứ như loại thuốc này
cần phải nghiên cứu.
Có khả năng cứu
bao nhiêu mạng người.
Chúng tôi muốn gửi
mẫu máu của cô
để vài đồng nghiệp
phân tích phân tử.
Có thể nếu cô nói
với đặc vụ Coulson...
Vâng, tôi không nghĩ đó là ý hay.
Nếu Coulson nghĩ giữ kín
chuyện này là quan trọng,
chúng ta nên tin anh ta.
Đúng không?
Anh ta là sếp mà.
Cô bảo là chúng ta
nên tuân theo luật lệ.
Cô là ai, cô làm gì Skye rồi?
Skye, lên lầu đi.
Các sếp muốn gặp cô.
Vụ bắt cặp hợp lý đấy.
Nhưng tôi đề xuất...
- Ta làm kiểu mù đôi đi?
- Như thế nào?
Tôi sẽ cho một người trong cặp
biết tọa độ của Thấu Nhân,
còn người kia biết danh tính.
Vậy thì không ai nắm trọn thông tin,
cho tới khi ta đến nơi.
Tôi thích cách cô suy nghĩ.
Tôi thích cách cô ấy suy nghĩ.
Một câu hỏi... làm sao tôi
tiếp cận các thông tin mật
khi không có ai đó
trong phòng này?
- Tôi đâu có giấy phép.
- Giờ thì có rồi.
Chào mừng gia nhập
S.H.I.E.L.D, Skye.
Tôi bảo họ lên đây.
Tôi... không biết phải nói gì.
- Cảm ơn anh.
- Đừng cảm ơn tôi.
Cô đã vượt mọi bài thi
của S.H.I.E.L.D.
- với điểm số xuất sắc.
- Ở mức độ cấp 1.
Cô đã hỗ trợ chúng tôi
trong nhiều nhiệm vụ.
Đánh liều mạng sống mình.
Cô xứng đáng có nó.
Cô lãnh 2 phát vào bụng.
Nhiều hơn Sitwell từ trước đến giờ.
Được rồi, mọi người.
Quay lại làm việc đi.
- Chúc mừng.
- Cảm ơn anh.
- Chúc mừng, Skye. Tuyệt quá!
- Chúc mừng.
Không thể đạt được nếu thiếu một
người giám sát tuyệt vời và kiên nhẫn.
Có tôi hay không cũng vậy.
Tôi chẳng phải Thấu Nhân,
nhưng tôi tin có những chuyện
do tiền định.
Đừng bảo tôi không
cho anh thứ gì.
Chúng đang tới tìm tôi.
Đã tới lúc chúng ta gặp mặt.
Tôi không thích
cái trò mù đôi này.
Đội thực địa làm sao
gặp ta ở điểm đến?
Không có chuyện đó.
Họ sẽ chờ ở ngoài.
Không thể để Thấu Nhân
biết chúng ta đến.
Ý anh là
một trong số các đội
có thể lao thẳng vào ổ mai phục
mà không có dự phòng.
Đặc vụ Sitwell, tôi vừa
nhận lệnh từ Triskelion.
Anh có lệnh phải về tàu
Lemurian Star báo cáo ngay.
{\an8} Đoạn đầu phim Cap 2,
Cap tới tàu này.
Vậy tôi đoán là cô
sẽ thế chỗ.
Đi bắt ông già Nôen?
Không đâu.
Tôi sẽ đi máy bay
chuyên chở về Hub,
từ đó sẽ chỉ đạo
các đội thực địa qua vệ tinh.
Phải có ai đó cứu mạng anh
nếu tình hình không ổn.
Tôi sẽ liên lạc.
Tôi đoán mình phải lên kịp
một con tàu.
- Chúc may mắn, đặc vụ Coulson.
- Anh cũng vậy, đặc vụ Sitwell.
Được rồi, trên điện thoại này,
anh sẽ thấy tọa độ dẫn tới
một trong ba kẻ có thể là Thấu Nhân
mà tôi đã chọn ra.
Khi tới gần một dặm,
cộng sự của anh
sẽ có tên và hồ sơ
của nghi phạm trên điện thoại.
- Được chứ?
- Ta chưa từng chính thức gặp nhau.
John Garrett.
Tôi đoán không tính lúc tôi
nằm bất tỉnh trên băng ca.
Cô cảm thấy thế nào?
Khỏe hơn nhiều, thật đấy.
Tôi cũng từng bị bắn nhiều lần...
lưng, vai.
Từng bị rách cổ họng.
Nhưng cô biết ghê nhất ở đâu không?
Một vết bỏng độ 3...
vết bỏng sẽ không đau đớn gì.
Kỳ lạ, đúng không?
Vì các đầu thần kinh cháy cả.
Nhưng vùng xung quanh vết bỏng?
Đau đấy.
Nhưng bị bắn vào bụng
vẫn là tệ nhất.
Thưa anh, tôi biết anh đã
làm gì cho tôi.
Cách anh liều mạng vì tôi.
- Cảm ơn anh.
- Cô có một đội tốt đấy.
Tôi chỉ tình cờ giúp sức thôi.
Anh đã huấn luyện
một trong số họ, thưa anh.
Cứ như vòng tròn khép kín.
Ward huấn luyện cô, tôi huấn luyện anh ta.
Xoay, xoay, xoay. Nhưng chuyện
giám sát tác động cả 2 phía.
Cô cũng ảnh hưởng lớn tới anh ta.
Anh ta khác với
tôi còn nhớ.
Như thế nào ạ?
Cái khó khi làm chuyên viên
là sự cô độc.
Một đội sẽ cho ta
cái nhìn hoàn toàn mới.
Có lẽ đó là sự khác biệt
giữa chiến đấu chống lại gì đó,
và chiến đấu vì cái gì đó.
Hoặc ai đó.
Ward đã có điều đó.
Cảm ơn vì cái này.
Mà Skye này, khỏi "thưa" nữa.
Tôi cũng là đặc vụ S.H.I.E.L.D.
như cô thôi.
Cái gì đây?
Khi cô cần đánh dấu 1 cái xe
tẩu thoát hay 1 con khỉ hoang
nếu nó trốn khỏi cô.
Những viên đạn này
có đầu thu siêu nhỏ,
giúp cô theo dõi mục tiêu
qua vệ tinh.
Tôi đã tóm gọn
kết quả mẫu máu
vào một tệp mã hóa.
Nếu ta có thể tiếp cận...
Jemma, chúng ta có khách.
Ồ, May. Xin chào.
Tôi đoán cô đang nói về
máu của Skye.
Còn nhiều thứ chúng tôi
chưa biết lắm.
- GH-325.
- 325.
Tôi không biết thuốc đó là gì,
đến từ đâu.
Vâng, còn chưa nói đến
tác dụng phụ có thể xảy ra,
- ngắn hạn hay lâu dài.
- Chúng tôi lo cho Skye thôi.
- Và đặc vụ Coulson nữa, tất nhiên.
- Có ai trong số họ
bộc lộ tác dụng phụ
hay hành vi kỳ lạ gì không?
- "Kỳ lạ" là từ rất chủ quan.
- Chưa thấy gì bất thường.
Bởi vì nếu họ có như vậy,
hoặc sau này có,
cứ báo cho tôi đầu tiên.
Tôi giúp được.
Được chứ?
Được rồi.
Anh đã sẵn sàng.
Hy vọng cô phân tôi với ai đó hay ho...
ít nhất cũng thú vị.
Đừng lo lắng.
Cô trông lo lắng quá.
Lo lắng ra mặt.
Tôi tin phán đoán của cô.
Cách cô nhìn thế giới...
khác với tất cả chúng tôi.
Vì vậy tôi muốn cô
phân tích thêm cái này.
Đánh giá tâm lý
của các nghi phạm?
Thấu Nhân nghĩ
hắn đọc được trí não.
Xem cô có đọc được hắn không.
Ta cần nhìn thấu kẻ này là ai,
tìm ra điểm yếu.
Hãy làm việc mà cô giỏi...
tìm kiếm sơ hở.
Và đừng lo lắng nữa.
{\an8} Nhà tù Milton Keynes,
nước Anh
Garrett bảo gia đình anh kịch tính
như phim về Kennedy.
Tôi không nghĩ anh ta nói thế.
Phải rồi.
Tôi tự tìm hiểu đấy.
Phải vậy thôi, theo bước
"cậu bé vàng" mà.
- Nói vậy để làm gì?
- Làm dịu không khí thôi.
Vì hiện giờ chúng ta
đang cần điều đó.
- Có lẽ thật đấy.
- Anh muốn làm dịu ư?
Thấu Nhân suýt nữa đã giết Skye.
Vâng. Hắn đã giết một đồng đội
của tôi... Dan Monroe.
Một người tuyệt vời.
Có một đứa con.
Anh có biết cảm giác khi
báo cho một đứa 6 tuổi
rằng cha nó sẽ không còn về nhà?
Khi tìm thấy Thấu Nhân,
anh nên để mặc tôi ra tay.
Chúng ta đều có thù riêng.
Nhưng ta phải bắt sống,
không phải giết hắn.
Tự hỏi mình đi, đặc vụ Ward...
Nếu Skye không qua khỏi,
lúc này anh đang nghĩ gì?
Elijah Fordham, 32,
từng đi quân đội. Đây.
19 án chung thân vì giết người
hàng loạt những năm 90.
Nghe có vẻ "tâm thần"
hơn "tâm linh".
Cô là cung Bọ Cạp à?
Tôi tự hỏi tại sao
đặc vụ tân binh
lại xếp chúng ta với nhau.
Chắc nghĩ chúng ta
hợp mạng hay sao đó.
- Ngẫu nhiên thôi, Blake.
- Cô giống Bọ Cạp thật.
Anh không tin Thấu Nhân,
nhưng lại tin tử vi.
Tôi có vài giả thuyết
của riêng mình.
Hy vọng kẻ bị săn tìm
là một trong các bác sĩ.
Vậy là tôi bay xuống từ
cửa sổ trần nhà
dùng hết ổ đạn,
và tấn công tên cuối cùng
ngay ngực với súng pháo sáng.
Trời, anh nên thấy khuôn mặt
của hắn khi tôi nổ súng.
Sao vậy?
Chuyện này kể rồi à?
- Tôi cũng ở đó mà.
- Đoạn nào?
- Toàn bộ câu chuyện.
- Thật à? Chết tiệt, tôi già mất rồi.
Hoặc đã nốc quá nhiều
hồi 30 tuổi hơn tôi còn nhớ.
Hoặc cả hai. Anh cũng
đâu có vào qua cửa sổ.
Tôi biết, nhưng kể vậy
nghe hay hơn.
Hồ sơ tới rồi.
Noriko Sato, 19,
sinh viên năm 3 ở Ball State.
Sinh viên nữ... tôi còn nhớ.
Có IQ hơn 100.
Qua mặt mọi đặc vụ
được cử tới để thẩm vấn.
Không có gợi ý gì
là cô ta có siêu năng lực.
- Nhưng gia đình có liên hệ với Yakuza.
- Xem kìa.
- Đi vòng thôi.
- Có lẽ vậy.
Thomas Nash.
Bị thương do đâm đầu xe.
Anh ta bị liệt
suốt 4 năm qua.
Tuyệt. Ta đi bắt
một kẻ sống thực vật.
Tôi sẽ tìm văn phòng giám đốc.
- Anh lấy số phòng Nash đi.
- Vâng, thưa cô.
Đi vắng cả rồi.
Lạ thật.
Canh giờ chuẩn đấy.
Chuyện này mà kể lại
nghe có hay không?
Có một cái đằng sau.
Anh nên hy vọng vậy.
Anh Peterson... dừng lại.
Anh có một đứa con... Ace.
Đứa bé cần anh.
Chúng tôi vẫn có thể giúp anh, Mike.
Mike Peterson chết rồi.
May gọi Hub.
Deathlok ở đây! Blake bị hạ rồi!
Mọi đội dự phòng tiến vào.
Có đặc vụ bị hạ rồi.
Lặp lại, đặc vụ Blake bị hạ rồi.
{\an8} Căn cứ Hub
Địa điểm: Tối mật
May mắn là đội y tế tới kịp.
Tôi không gọi bất kỳ ai
nguy kịch là "may mắn".
Deathlok nguy hiểm hơn ta tưởng.
Blake bắn 6 phát...
hắn chẳng hề chùn bước.
- Còn về Thomas Nash?
- Không, hắn là một bóng ma.
Hắn có tên trong danh sách nằm viện.
Nhưng đó là ngụy trang.
Có khi Nash đang câu cá
ở Bora Bora, cười nhạo chúng ta.
Nhưng anh Peterson đã
đón lõng cô và Blake. Tại sao?
Chắc cũng cùng lý do
hắn săn đuổi Garrett...
Ta đang lại quá gần.
Hắn cố khử chúng ta.
Lẽ ra không có chuyện này.
Nên có đội dự bị ở đó
cùng đặc vụ Blake và May.
- Làm vậy Thấu Nhân sẽ biết.
- Thì hắn vẫn biết đó thôi.
Kế hoạch lỗi ngay từ đầu.
Thôi nào Vic.
Kế hoạch ổn mà.
Có đặc vụ bị hạ
vì ta không chuẩn bị tốt.
- Blake hiểu các nguy cơ.
- Và đừng gọi tôi là "Vic".
- Kẻ cả lắm.
- Ai cũng có thể bị mai phục.
Điều quan trọng là Blake
vẫn còn sống.
Và ta có một nghi phạm...
Thomas Nash.
Tôi sẽ vào trong
để chuẩn bị đội thực địa.
Đặc vụ Coulson, khi nào tôi có thể
thẩm vấn đặc vụ Simmons?
Cô ấy đã sẵn sàng rồi.
Tốt. Nếu đưa một đặc vụ
tới chỗ nguy hiểm,
tôi muốn họ hiểu rõ
Deathlok là gì,
và hắn ta có khả năng gì.
Nói thật, tôi không biết cô có thể
cho họ biết thêm gì nữa.
Ai biết chúng còn làm gì khác
với anh ta?
Hoặc anh ta còn
bao nhiêu "phần người".
Dù vậy, S.H.I.E.L.D. xem ta
là các chuyên gia thường trực
về chương trình Deathlok.
Nếu họ muốn tôi ở lại Hub,
thế là xong.
Cô có vẻ khá vui khi được đưa đi
và bỏ tôi cô độc ở lại.
- Vậy à?
- Ừ. Và tôi tự hỏi.
Có khi nào do phòng thí nghiệm
ở Hub đầy đủ hơn chúng ta?
Trong trường hợp tôi muốn
phân tích máu của Skye?
Chính xác.
Suy luận thông minh đấy, bác sĩ Watson.
Tôi luôn hình dung
cô là Watson.
Dù sao nữa, nếu có làm,
cô sẽ cần tôi giúp đỡ.
Một lúc nào đó, cách này
hay cách khác, rốt cục.
Tôi không đi xa vậy đâu.
Tôi sẽ tạo đường dây
mã hóa để ta liên lạc.
Tôi không muốn cả máy bay
nghe ta nói chuyện.
- Cô sẵn sàng đi chưa?
- Đặc vụ Triplett.
Anh cũng ở lại Hub à?
Vâng, Garrett giữ tôi lại.
Phổ biến cho các đội
về lần đụng độ gần đây
với tên chiến binh người máy.
- Không phiền nếu tôi đi cùng chứ?
- Không hề.
Theo danh sách lưu trữ,
S.H.I.E.L.D. đã theo dõi Nash
khoảng 6 năm.
Hắn từng bán trái phiếu ở Canada,
rất khá khẩm.
Rồi chính phủ Canada
chiêu mộ hắn
vào một chương trình
kiểu H bí mật.
Họ tìm kiếm người
có khả năng tâm linh.
Đặc biệt là những kẻ có thể
điều khiển hành vi của kẻ khác.
Và Nash tự nhận là có năng lực.
Tự nhận?
Theo hồ sơ, hắn chẳng tác động
được tới hành vi của ai cả.
Nhưng thỉnh thoảng
hắn có thể đoán trước được.
Nhưng S.H.I.E.L.D.
đã loại hắn khỏi Danh Mục
sau vụ tai nạn làm hắn
có vẻ như mất trí.
Nhưng hắn đã hồi phục rất tốt.
Giả mạo cả thôi...
để S.H.I.E.L.D. thôi bám đuôi hắn.
Cô nói Blake bắn mấy viên?
Tôi nghe 6 phát.
Sao lại hỏi?
Vì ổ đạn này chỉ thiếu có 5 viên.
Và ở đây thiếu một.
- Đạn đánh dấu của Fitz.
- Ta có thể theo dõi Mike.
Skye, kiểm tra tín hiệu vệ tinh.
Tìm tín hiệu đó.
- Làm ngay.
- Tôi sẽ cất cánh.
Làm tốt lắm, Blake.
Tôi muốn bao vây vành đai này.
Mỗi lối ra có một đội 2 người.
Fitz, có tín hiệu chưa?
94%. Deathlok chắc chắn
đang ở trong đó.
- Có thể có thường dân không?
- Gần như là không.
Đường đua này đóng cửa
hàng tháng rồi.
Đi thôi!
Skye, chốt ở phía sau
trong xe chiến thuật.
Anh phải luôn cách Skye 2 mét,
vũ khí sẵn sàng.
- Ward, ổn mà. Tôi sẵn sàng rồi.
- Ward nói đúng đấy.
Cô quay lại thực địa
là tôi đủ lo lắng rồi.
Tôi không đánh liều
sự an toàn của cô đâu.
Vụ này không phải đánh úp,
nên chả cần phải rón rén.
Mục tiêu của ta có áo giáp
và tăng cường các bộ phận máy.
Hãy bắn cho chuẩn.
Đi thôi.
- Anh định "nhấn chuông" hay "gõ cửa"?
- Tất nhiên là gõ cửa.
An toàn!
Fitz, tới lượt cậu.
Tới giờ đi săn rồi, các cậu.
Tìm tên Deathlok thôi.
Đồ chơi ấn tượng đấy.
Tôi thích từ
"dụng cụ công nghệ cao" hơn.
- Skye, kết nối chưa?
- Chờ chút.
Hành lang tây bắc có gì đó.
Tôi đang mở hình ảnh trực tiếp.
Tôi không thể khẳng định là anh ta.
Khởi động lớp phủ đa phổ.
- Chúng làm cái quái gì với anh ta vậy?
- Cô trông thấy gì?
Không chỉ ở chân hay mắt.
Chúng đã làm gì đó anh ta.
Thứ đó nằm dưới lớp da.
Mất tín hiệu.
Thiết bị thu đã hỏng.
- Hắn biết ta ở đây.
- Fitz, quay về xe ngay.
Tiếp cận! Nấp đi!
- Ward, anh ổn chứ?
- Tôi có 2 người bị thương.
- Chúng tôi cần đội cứu thương!
- Đang yêu cầu.
May, Mike tiến về phía cô.
Thấy anh ta rồi!
Anh ta vừa biến vào cầu thang
tây nam. Tôi đang bám theo.
Tất cả các đội... Anh ta
đang tiến về chỗ tầng hầm.
Tôi không trông thấy gì.
- Fitz, cậu có thiết bị thu dưới đây không?
- Đang điều tới.
Bình tĩnh.
- Tôi đến trong hòa bình mà.
- Lần sau ra dấu đi.
Fitz, cậu thấy chứ?
Không rõ nữa, nó dẫn đến
hệ thống cống ngầm.
Ít nhất cũng phải...
dưới 12 mét bê tông.
Chúng tôi mù tịt dưới đó.
Cái máy đó bay đi đâu vậy?
- Sếp, còn một người khác ở đó.
- Nghe rõ.
Cái quái gì vậy?
Đặc vụ Coulson, đặc vụ Garrett,
tôi xin đầu hàng.
Xin thứ lỗi nếu
chúng ta không thể bắt tay.
Tôi không thích bị động chạm.
Sếp, ở dưới đây
có nhiều dây lắm.
Đừng chạm vào gì cả.
Phải kiểm tra chất nổ trong phòng.
Không có bẫy đâu,
đặc vụ Coulson.
Anh ở đây vì việc chúng ta
gặp nhau là tiền định.
Ngươi là Thấu Nhân?
Tôi là Thomas Nash.
Anh Po đặt cái tên kia cho tôi.
Hơi quá màu mè
so với gu của tôi.
Quan sát kỹ, mọi người.
Ta không biết còn Deathlok
hay ai khác ở đây.
Anh Peterson đi rồi.
Tôi đã ngắt thiết bị
để các anh không tìm ra.
Nhưng ngươi dẫn bọn ta
xuống đây. Tại sao?
Để tôi có thể trực tiếp thấy anh,
thay vì nhìn qua mắt anh ta.
Giờ tôi đã hiểu tại sao không
thấy được anh sau khi anh chết...
Bởi vì chính anh cũng không thấy.
Anh chỉ là một kẻ sụp đổ
nhưng lại không nhận ra điều đó.
Câu đó cho ngươi thì đúng hơn.
Hãy dọn tên quái này về nhà giam
Tủ Lạnh, nơi xứng với hắn.
Đặc vụ Garrett, nhìn tôi này.
Anh tin là có thể giam cầm tôi
hơn cả chiếc ghế này sao?
Ai đó chỉ tôi cách tắt
giọng nói ngớ ngẩn này đi?
Tôi sẽ đến cùng Raina trong nhà tù
của anh, đặc vụ Coulson,
nhưng anh có đi đâu
tôi cũng sẽ nhìn thấu,
như lúc tôi thấy anh ôm Skye
trong tay anh, đổ máu...
hấp hối...
và nhận ra đó là lỗi của anh.
Ngươi sẽ được đưa đi.
Bọn ta sẽ nhét ngươi vào trong hộp,
nơi chẳng còn ai
nghe ngươi nói gì nữa.
Tôi biết anh giận dữ.
Đầu óc hoang mang
với những lời nói dối.
Anh đã từng bị phản bội,
giờ anh đang sợ điều sắp xảy ra.
Sẽ chẳng có gì cả. Chỉ là những lời
đe dọa trống rỗng của ngươi.
Không đâu.
Điều đó là không thể tránh khỏi.
Một thế lực nằm ngoài
tầm hiểu biết của anh
đang đến tìm anh...
anh và Skye.
Cô ta có thứ mà chúng tôi muốn.
Và cô ta sẽ chết
khi trao nó cho chúng tôi.
Tôi đã thấy trước chuyện đó.
Đi chết đi.
Dù tôi có đi đâu, hay anh có
làm gì tôi, tôi luôn luôn...
Anh làm gì vậy?
- Khoan đã. Chuyện gì vậy?
- Ward vừa...
Chúa ơi.
Tôi không tin nổi.
Tôi cá là Thấu Nhân
không đoán trước chuyện đó.
Hắn chết rồi.
Kết thúc rồi.
Anh ta là chuyên viên.
Có máu lạnh là một yêu cầu cơ bản.
Tôi biết. Nhưng vẫn không nghĩ
Ward lại làm chuyện như vậy.
Tôi gửi anh ta đến cho anh
là để rèn giũa thêm.
Có lẽ anh đã làm quá tốt.
Anh ta đã để
cảm xúc khống chế.
Anh muốn tôi đưa anh ta về Hub
để thẩm vấn chứ?
Không, tôi muốn nói chuyện riêng
trước khi Ward ra trước ban thẩm tra.
Hiểu rồi. Tôi cũng
đã nhận mệnh lệnh.
Phải tiếp tục săn lùng Deathlok.
- Nghe rõ. Cập nhật cho tôi nhé?
- Hẳn rồi. Bảo trọng.
Mà Phil này,
nhẹ tay với cậu ta nhé.
Mới nhận tin từ tổng hành dinh.
Giám đốc Fury đã trở lại.
- Ông ta đang chờ anh ở Triskelion.
- Đúng lúc lắm.
Anh có thể trao đổi
về những thứ làm anh khó chịu.
Nhiều thứ làm tôi khó chịu lắm.
Cứ tưởng là Coulson.
Cảm ơn.
- Tại sao anh làm vậy?
- Tôi quẫn trí.
Tôi đã nóng giận.
Hắn chọc đúng mạch.
Coulson bảo nhiệm vụ là bắt sống,
không phải giết hắn.
Hãy nghĩ về những gì Thấu Nhân nói,
những gì hắn đã làm.
Hãy nghĩ về chương trình Centipede.
Cách mà hắn thí nghiệm lên
những người vô tội như Mike Peterson.
Cách mà hắn bắt cóc
và tra tấn Coulson.
Cách mà hắn ra lệnh Quinn bắn cô.
Và hắn sẽ không dừng tay, Skye.
Cho đến khi cô...
Tôi không thể để
chuyện đó xảy ra.
- Vậy giờ sao?
- Tôi phải đối mặt với ban thẩm tra.
Có phạt gì tôi cũng chấp nhận.
Tôi đáng bị vậy.
Nhưng tôi không hối tiếc việc đã làm.
- Vậy ư?
- Không hối tiếc.
Chỉ cần cô được an toàn.
Cô và cả đội.
Được rồi.
Fitz?
- Đừng gọi tên tôi, Jemma.
- Tại sao không?
Tôi tưởng anh bảo...
dùng đường dây... mã hóa.
- Tiếng được tiếng mất. Chờ đó.
- Chúng ta...
- Chuyện gì với... Ward?
- Phải rồi. Cô bảo Ward.
Ta đều bị bất ngờ.
Giữ máy.
Cứ nói tiếp đi?
Xem tôi chỉnh lại được không.
Vậy... không biết...
ở đây... rất náo động.
Chờ chút.
Tôi nghĩ đã tìm ra vấn đề.
Hình như có người khác
cũng mắc trộm vào đường dây.
Chờ đã, Fitz. Tôi nghĩ...
đang... có chuyện...
Các đặc vụ đổ về
phòng tình huống.
Sao cơ?
Jemma?
Jemma, cô nghe tôi không?
Chết tiệt.
Có phiền nếu tôi
nói chuyện chút không?
- Anh đang bận à?
- Tôi đang lo lắng.
Về Ward à?
Tôi biết.
Tôi không tin anh ta
lại giết người như vậy.
Tôi thì lo rằng anh ta
đã giết lầm người.
Làm sao ta biết đó là hắn?
Hắn không nói chuyện.
Cái máy tính nói giùm hắn.
Làm sao ta biết hắn là
kẻ điều khiển cái máy?
Ý anh là Nash có thể đã
đóng giả làm Thấu Nhân?
Ý tôi là Nash có thể
chỉ là kẻ thế mạng.
Và giờ hắn chết rồi.
Sau những cuộc tấn công
dẫn ta đến chỗ hắn.
Cuộc điều tra hoàn thành
trọn vẹn quá.
Tôi cảm thấy hắn có thể còn
ngoài kia, trong đầu chúng ta.
Hoặc đọc hồ sơ của ta.
Khi anh bảo tôi đọc
các báo cáo về tâm lý,
anh đã bảo rằng:
"Hãy đọc tâm trí hắn".
Và nó khiến tôi suy nghĩ.
Và Ward bảo Thấu Nhân
biết cách chọc đúng mạch.
Raina cũng làm vậy với tôi.
Cô ta có nói về cái chết
của cha anh không?
Hồ sơ tâm lý của anh gọi đó là
"khoảnh khắc quyết định".
Đó không phải chỉ là
kiểm tra tính cách.
Đó là bản khảo sát chi tiết
về mọi đặc vụ...
hình ảnh, thông số,
nơi anh từng đóng quân,
những ai đã gặp,
những gì anh thích ăn.
Những bữa tối ở Richmond.
Hắn đã theo dõi chúng ta.
Nghĩ mà xem.
Thấu Nhân chỉ biết cô có mặt
ở biệt thự của Quinn...
Sau khi tôi phát thiết bị dò.
{\an8} Xem lại ep 13.
Và thứ duy nhất
hắn không thấy được
Và thứ duy nhất
hắn không thấy được
là chuyện sau khi anh chết.
Bởi vì giám đốc Fury
không tiết lộ hồ sơ đó.
- Không...
- Thấu Nhân chẳng có khả năng gì.
Hắn chỉ có giấy phép
xem thông tin mật.
Hắn là một đặc vụ S.H.I.E.L.D.
- Thưa sếp, đầu tiên tôi muốn nói...
- Bỏ đi.
Tôi không muốn nghe xin lỗi
hay biện minh.
- Tôi không biện minh.
- Tôi chỉ cần biết là
anh tự quyết định chuyện đó,
- hay có kẻ khác ra lệnh?
- Sao cơ?
Đừng giả ngu, đặc vụ Ward.
Hãy trả lời câu hỏi...
Có ai ra lệnh cho anh
giết Thấu Nhân không?
May à?
Có một đường dây mã hóa khác.
Cô có ý đồ gì vậy,
đặc vụ May?
- Anh làm gì ở đây?
- Ừm...
Tôi chỉ tự hỏi, vì...
vì ta sẽ tới Triskelion...
tôi nghĩ cô sẽ muốn...
Có một đội hàng không
ở dưới mặt đất.
Có lẽ họ hiệu chuẩn lại được.
Nhưng tôi nghĩ nó...
chắc là ổn cả rồi.
- Fitz.
- Gì vậy?
- Tôi đang tìm anh.
- Tại sao? Tôi có làm gì đâu.
- Sao cơ?
- Sao cơ?
Tôi có nói gì đâu.
Mà anh đã làm gì?
Tôi cũng... không chắc lắm.
Vì trước đây tôi chỉ...
làm bảo trì
cho thiết bị điện tử
hàng không.
Được rồi.
Tại sao May lại có một đường dây
mã hóa trái phép
trong buồng lái,
vận hành bằng quét ngón cái?
Máy bay đâu có chi tiết đó.
Từ từ nào.
Đường dây mã hóa?
Ừ. Chỉ dẫn tới
một ống nghe thôi.
Cô ta đâu được phép có nó.
Cô ta nói chuyện với ai?
- Ngắt đường dây đi.
- Sao cơ?
Anh phải ngắt nó ngay, Fitz.
Đừng để cô ta gọi đi!
Đặc vụ Melinda May,
cập nhật nhật ký 95.
Đâu phải tôi tới để anh giúp tôi
tốt đẹp hơn, Coulson.
Anh đưa tôi về để ra những
quyết định khó. Tôi làm rồi đó.
Tôi không hỏi điều đó,
đặc vụ Ward.
Tôi đã trả lời rồi.
Tôi chẳng đồng lõa với ai cả.
Tôi chịu trách nhiệm toàn bộ.
- Vậy tại sao... gì vậy?
- Ta gặp rắc rối rồi.
Bỏ súng xuống.
Bỏ súng xuống, May!
Không như anh nghĩ đâu, Coulson.
Súng làm tê liệt thôi.
Cái này thì không.
Súng thật, đạn thật.
Cô nên để súng xuống
và khai thật mọi chuyện đi.
- Tôi...
- Ngay!
- Không thể.
- Cô nên nghe anh ta, đặc vụ May.
Cô không biết mình
đang làm gì đâu.
Có lẽ không.
Nhưng tôi biết cô không đủ nhanh
để hạ cả hai người.
Nghe này...
Tôi có thể giải thích tất cả.
- Nhưng không phải ở đây.
- Tại sao vậy?
Cô phải trao đổi với
ai đó trước,
dùng cái điện thoại mã hóa
trong buồng lái?
Ai ở đầu dây kia, May?
- Tôi không nói được.
- Được thôi. Tôi nghĩ mình cũng biết.
Giờ đã rõ tại sao Deathlok
đánh Blake nguy kịch và tha mạng cô,
tại sao hắn dụ chúng tôi tới
đường đua rồi biến mất
thay vì bảo vệ chủ hắn.
Tại sao hắn làm vậy?
Vì đó đâu phải chủ hắn,
đúng không?
- Có phải không?!
- Anh đang nói gì vậy?
Đừng nói dối tôi nữa!
Cô nhận lệnh của ai?
- Thấu Nhân thật là ai?
- Cái gì?
Cô đã làm gì vậy?
Ta đang đi đâu?
Tôi không biết!
Không phải do tôi, Phil!
Tôi không biết chuyện gì xảy ra,
tôi thề đấy!
Nếu không phải cô thì là ai?
Khi máy bay hạ cánh,
xử hết mọi người trên đó.
Ngoại trừ đặc vụ Coulson.
Anh ta là của tôi.
Biên dịch: annguyen1988
phudeviet.org