Tip:
Highlight text to annotate it
X
500 năm trước,
một con hồ ly dùng yêu lực tu hành ngàn năm,
để cứu tính mạng của người phàm.
Phá hỏng phép tắc của yêu giới.
Bắt đầu từ đó bị đày vào địa ngục băng hàn.
Chịu đủ giày vò trong lạnh giá.
Một con chim tước, bị thu hút bởi khuôn mặt trong hồ băng,
ngày qua ngày bay lượn bên mặt hồ sâu.
Họa Bì II Dịch-Timer: Toptabi, Chí Cường
Mau, mau lên.
Ta có hai đam mê,
thuần phục con tuấn mã kiêu ngạo nhất,
ôm ấp người con gái mỹ lệ nhất.
Tôi có thể cho ngài thứ ngài muốn.
Ngài có thể cho tôi thứ gì ?
Mỹ nhân,
nàng biết ta là ai không ?
Nói ta biết nàng muốn thứ gì ?
Chỉ cần nàng nói ra,
ta có thể cho nàng bất cứ thứ gì.
Tôi muốn trái tim của ngài.
Em thấy hắn không nỡ hiến tim,
giết đi đỡ phải nhiều lời.
Tỷ à,
đã thử nhiều người thế rồi,
có kẻ nào là thật lòng đâu ?
Cái người có thể tự nguyện đưa tim cho tỷ tỷ,
rốt cuộc ở đâu đây ?
Thời điểm Nhật Thực sắp đến rồi.
Tỷ tỷ đừng lo lắng.
Bây giờ em triệu tập tất cả đàn em cùng nhau đi tìm.
Một tháng sau.
Cứu tôi với.
Cứu tôi với.
Tiểu nữ tên là Tiểu Duy.
Từ nhỏ lấy múa hát để mưu sinh.
Ân cứu mạng không biết lấy gì báo đáp.
Thiếp nguyện đi theo hầu hạ bên cạnh tướng quân.
Khi ta đi cành liễu lả lơi trong gió.
Mà nay trên lối ta về,
mưa tuyết miên man không dứt.
Người thấu tâm tình ta,
nói rằng ta phiền muộn.
Người không thấu tâm tình ta,
nói ta yêu cầu điều chi.
Người thấu tâm tình ta,
nói rằng ta phiền muộn.
Người không thấu tâm tình ta,
nói ta yêu cầu điều chi.
Tướng quân, thiếp cho rằng bọn cướp lại tới rồi.
Cơ thể của tướng quân nóng thật đấy.
Thiếp sợ.
Thiên hạ còn có người đàn ông như này sao ?
Lại có thể không bị tỷ tỷ mê hoặc.
Moi tim của hắn ra ăn nhé,
để tỷ tỷ bồi bổ khí lực.
Từ đã, từ đã.
Làm sao vậy ?
Cơ thể của người này nóng vô cùng.
Đến hàn băng cũng không thể lại gần.
Vừa nãy may mà có hắn ở đây.
Có cái gì đặc biệt nào ?
Là một người con gái.
Tỷ tỷ làm việc vô nghĩa rồi.
Hoắc Tâm.
Biên ải Bạch thành
Này, này, đừng nghịch đừng động vào thuốc của chú.
Các cháu làm gì thế hả ?
Được, được, được rồi.
Chú kể chuyện cho các cháu, được không nào ?
Yêu quái,
tướng mạo như người,
miệng nói tiếng người.
Đứng trước mặt cháu cháu cũng không nhìn ra.
Yêu quái,
giỏi nhất là mê hoặc lòng người.
Nó muốn cháu làm cái gì cháu sẽ phải làm cái đó.
Cháu còn cho rằng là mình cam tâm tình nguyện đấy.
Thật ra là bị yêu thuật của nó mê hoặc, bị trúng tà.
Sau đó...
nó liền móc tim của cháu ăn đó.
Các cháu biết đây là cái gì không ?
Đây gọi là bình Tầm Yêu.
Chỗ nào có yêu quái nó liền chớp lên ở đó.
Các cháu có biết vì sao yêu quái muốn hại người không ?
Không biết.
Bởi vì yêu quái không có tim.
Chỉ có yêu khí.
Nó nhất định phải ăn tim người,
mới có thể giữ hình dạng người ổn định.
Sau đó tiếp tục đi hại người.
Đến lúc đó các cháu sẽ phải đến...
nhờ ta.
Yêu quái đến rồi.
Làm gì, làm gì vậy ?
Quay lại. Quay lại.
Quay lại.
Yêu quái.
Có yêu quái.
Hoắc tướng quân,
thể hiện tài năng cho chúng tôi xem nào.
Đúng đó Hoắc tướng quân.
Để anh em mở rộng tầm mắt.
Giỏi, giỏi lắm.
Hảo cung pháp.
Hoắc tướng quân thật là hảo cung thủ.
Hoắc tướng quân, có người cầu kiến.
Thay đổi luật chơi đi.
Để người đứng cuối uống trước đi.
Tên tiểu tử đừng có chơi xỏ lá.
Hoắc tướng quân, ngài uống trước.
Hoắc Tâm, ngươi có thích ta không ?
Hoắc tướng quân, Hoắc tướng quân, Hoắc tướng quân.
Một hũ rượu ngon như vậy, tôi bảo để tôi uống trước mà lại.
Ngài giờ người đầy mùi rượu,
thành ra thể thống gì nữa ?
Quá vô lễ rồi.
Các người nhớ kỹ cho ta,
đừng ai mở mắt trừng trừng.
Phải cúi đầu,
nhìn vào mũi chân của mình.
Đừng có nhìn mặt người ấy.
Biết chưa ?
Hoắc Tâm(tên), Hiệu Úy Vũ Kỵ(chức),
tham kiến công chúa điện hạ.
Xem ra ở biên ải rất an nhàn.
Hoắc tướng quân đã tìm được niềm vui ở đây rồi.
Thần biết tội.
Hoắc tướng quân có còn nhớ ?
Rời hoàng cung,
đã bao lâu rồi không ?
Thần không nhớ nữa.
Nghĩ đi.
Khoảng sáu,
bảy, tám năm.
Không đúng.
Thần ngu si.
Xin điện hạ thứ tội.
Làm Hoắc tướng quân tỉnh rượu.
Là 8 năm thêm 7 tháng.
Tuyết rơi rồi.
Bày rượu.
Ta muốn khao thưởng tướng sĩ biên ải.
Đứng lại, làm gì thế hả ?
Là ai ?
Hai vị huynh đệ à,
trong phủ Hiệu Úy các anh có yêu quái.
Yêu quái, biết không ?
Thứ này không chặn nổi đâu.
Các anh xem,
thứ này của tôi là bình Tầm Yêu.
Chỗ nào có yêu quái nó sẽ chớp ở đó.
Trong phủ các anh có yêu quái, nó liền chớp ở đây.
Rõ chưa ?
Để tôi đi vào,
tôi muốn gặp Hoắc tướng quân của các anh.
Làm gì vậy ?
Các người dám !
Lượn.
Hoắc tướng quân,
trên tiệc rượu không cần câu nệ lễ nghĩa vua tôi.
Nào,
cùng uống đi.
Thần ở lâu vùng đất man di.
Nên quản thúc bản thân sơ sài.
Bị công chúa điện hạ quở trách,
thần tuyệt đối không dám uống nữa.
Hỗn xược.
Nếu ngươi dám lại gần Hoắc Tâm,
ta sẽ giết ngươi.
Tiểu Duy vốn là ca kỹ,
vẫn mong điện hạ thứ tội.
Hoắc tướng quân đang ở ngoài cửa.
Đã đợi một ngày một đêm rồi.
Điện hạ có gặp không ?
É hehe hehe, cô nương, cô nương.
Nói ta biết cô đi đâu vậy ?
Đại ca đưa cô đi.
Tránh đường ra cho tôi.
Tôi đến phía trước tìm một người thân.
Cô nương,
hãy đi theo ta đi.
Ta dẫn cô đi tìm người thân,
được không nào ?
Tìm một ngày không được thì hai ngày,
hai ngày không được thì ba ngày mà.
Có được không nào ?
Trông ngài,
Ấn Đường phát sáng,
đỏ phớt sắc tím.
Chắc chắn là can hư hỏa vượng.
Tiểu đệ có bài thuốc gia truyền.
Uống đâu khỏi đấy.
Ngài lấy hai thang đi.
Cô nương đi mau.
Thằng bán thuốc giả này dám làm hỏng chuyện của ông.
Anh dám đánh tôi à,
tôi chính là anh em kết nghĩa của Hoắc tướng quân đấy.
Bố tên Hoắc Tâm còn là chăn ngựa của tao đó.
Như vậy đó.
Cô nương.
Đi với ta nào.
Yêu quái, yêu quái.
Yêu...yêu quái.
Yêu cái gì mà quái ?
Anh không phải thầy bắt yêu quái sao ?
Chưa từng gặp yêu quái à ?
Cô là loại yêu quái gì thế ?
Hoắc Tâm,
đây là thanh đao năm xưa ngươi dùng khi làm thị vệ Vũ Lâm.
Ngươi còn nhớ nó không ?
Thần còn cho rằng cây đao nằm lại trong bụng con gấu đen rồi.
Từ khi ngươi rời khỏi kinh thành,
mỗi mùa tuyết rơi,
ta đều khảm một viên ngọc lên trên chuôi đao.
Thợ thủ công nói,
nếu thêm một viên thì không khảm lên được nữa.
Hoắc Tâm,
nhanh lên.
Tuyết rơi rồi.
Hoắc Tâm.
Ngươi có thích ta hem ?
Ngươi nói đi.
Lúc đó,
ngươi vì sao không trả lời ta ?
Thần chỉ là thị vệ của điện hạ.
Không có tư cách nói những lời đó.
Điện hạ, phía đó nguy hiểm.
Ngươi đừng quan tâm tới ta.
Hoắc Tâm,
hãy nhìn ta.
Bây giờ ngươi nói đi,
ngươi có thích ta không ?
Thần từng nghĩ,
trọn đời suốt kiếp sẽ bảo vệ điện hạ.
Trước giờ chưa có ai từng thấy nửa mặt này của ta.
Nhưng ta không sợ ngươi nhìn thấy.
Ta bây giờ cho phép ngươi,
bỏ mặt nạ của ta xuống.
Bạch thành và nước Thiên Lang cách nhau chỉ có trăm dặm.
Sẽ nổ ra chiến sự bất cứ lúc nào.
Điện hạ không nên ở lâu.
Ta có thể đi.
Nhưng ta muốn ngươi cùng đi với ta.
Hai người chúng ta cao chạy xa bay.
Đến bất cứ nơi nào muốn đến.
Chỉ có ta với ngươi.
Điện hạ nói chuyện đùa gì vậy ?
Hoắc Tâm không thể lại không làm tròn chức trách.
Điện hạ và thần địa vị khác nhau.
Hoắc Tâm không thể phạm sai lầm thêm nữa.
Đừng có đuổi ta đi.
Mong điện hạ hãy vĩnh viễn quên Hoắc Tâm đi.
Doanh trại hoàng cung - nước Thiên Lang
Anh linh của tổ tiên,
hãy ban cho con sức mạnh,
thiên quốc của các vị thần,
hãy nói con biết câu trả lời.
Anh linh của tổ tiên,
hãy ban cho ta sức mạnh.
Người con gái đeo mặt nạ đang ở Bạch Thành.
Người Trung Nguyên nói không giữ lời.
Sau bảy ngày,
thần Thiên Lang sẽ nuốt lấy mặt trời.
Đó là cơ hội duy nhất để hoàng tử trở về bên cạnh người.
Thần Thiên Lang vĩ đại,
A Trúc Nã của ta không thể đợi nữa rồi.
Chủ nhân của ta,
bây giờ không phải lúc rơi nước mắt.
Người nên triệu tập ngay thủ lĩnh bảy bộ tộc lớn
xuất binh đến Bạch thành.
Mời cô ta không đến, chúng ta sẽ cướp đưa cô ta đến.
Mày đi đi.
Hãy thay ta đi sống cuộc sống tự do tự tại.
Con côn trùng đó mùi vị được đấy.
Đừng lãng phí chứ.
- Cái này sao cũng không chớp vậy ? - Thế nào ?
Ta mời anh ăn đồ ngon.
Anh còn muốn hại ta hay sao ?
Không, không, không phải, không phải.
Tôi muốn biết,
bà chị là loại yêu quái gì ?
Sao mà bình Tầm Yêu không linh nghiệm nữa ?
Ta thấy anh vốn dĩ là đồ giả mạo,
đến ta anh cũng không biết ư ?
Tôi thật sự là thầy bắt yêu quái.
13 đời nhà tôi đều là thầy bắt yêu quái.
Cha truyền con nối, không thật không ăn tiền.
Nếu cô nương không tin,
có 《Yêu Điển》 là bằng chứng.
Cái thứ gì đây vậy ?
《Yêu Điển》 cô nương chưa từng thấy à ?
Đây là tổ tiên của tôi truyền lại.
Yêu quái lớn bé già trẻ tất cả đều ghi chép trong đó.
Thiên hạ chỉ có một quyển này, thầy bắt yêu quái chính tông mới có.
Thế anh xem cho ta,
trong đó nói về ta như nào ?
Yêu hình, pháp khí, ngư trùng, thú vật.
Chim.
Chim Man Man, chim ngũ sắc.
Chim chín đầu.
Thân chim đầu rồng.
Kền Kền.
Chim Loan.
Chim Tinh Vệ.
Phượng hoàng.
Trong...trong sách không có cô.
Có thể cô không phải là yêu quái.
Sao ta không phải yêu quái vậy ?
Sao ta không phải yêu quái vậy ?
Cô là...cô có phải yêu quái không ?
Trong 《Yêu Điển》 không có cô, cứ cho là yêu quái,
cô nhiều nhất cũng chỉ là con tiểu yêu quái.
Tuổi đời ít, không đủ tư cách, không vào nổi sổ.
Dân nghiệp dư.
Ngươi !
Cô mổ ta làm cái gì ?
Là vì cô không đủ tư cách, cô không vào nổi 《Yêu Điển》.
Cô không giết nổi ta đâu.
Ngươi không phải là người.
Không sai.
Ta là yêu quái.
Vì sao ngươi muốn cứu ta ?
Bởi vì cô có thể cứu ta.
Ta đã phạm vào điều cấm kỵ của yêu giới.
Rồi bị nhốt trong địa ngục băng giá 500 năm.
Khó khăn lắm mới trốn được ra.
Bọn chúng sẽ bắt ta trở lại bất cứ lúc nào.
Chuyện này liên quan gì tới ta ?
Trái tim của cô không giống người thường.
Có thể đẩy lui hàn băng.
Hoắc tướng quân,
tôi thấy ngài tám phần,
là đã trúng yêu thuật.
Đừng ở đây giả thần giả quỷ nữa.
Ngươi chính là tên bán thuốc ở chợ đúng không ?
Thứ trong bình này của tôi
chính là đoạn đuôi của một con Cửu Tiêu Mỹ Hồ.
Đây là tổ tiên truyền lại.
Mỗi lần hồ ly đi qua, bình này sẽ phát sáng.
Hoắc tướng quân,
ngài nói tôi biết đúng sự thật,
có phải phủ của ngài gần đây đã có ai đến không ?
Con hồ ly này sẽ làm ngài tan cửa nát nhà đấy.
Tận mắt tôi nhìn thấy nó đi vào phủ của ngài.
Cưỡi con ngựa cao lớn, đeo mặt nạ.
Vừa đi qua bình của...
Người đến là Tịnh công chúa.
Ngươi đừng có nói lung tung.
Tịnh công chúa ?
Công chúa đến Bạch thành làm cái gì ?
Điện hạ đã thích Hoắc Tâm như vậy,
thì càng không nên chết không minh bạch như thế.
Điện hạ từng nghĩ hay không,
người và Hoắc tướng quân xa nhau hơn tám năm,
đến nay anh ta có tình yêu khác hay chăng ?
Thứ lỗi cho ta nói thẳng,
thứ đàn ông để ý nhất, vẫn là dung mạo của người phụ nữ.
Ta không tin.
Hoắc Tâm không phải loại đàn ông đó.
Thế vì sao anh ta cự tuyệt người ?
Trong mắt đàn ông chỉ có bề ngoài của phụ nữ.
Chàng ấy nói,
chàng ấy nhớ khuôn dung ban đầu của ta.
Người đã không còn khuôn dung ban đầu nữa.
Ngươi là yêu quái,
ngươi biết pháp thuật.
Không sai.
Ngươi có thể giúp ta trở lại khuôn dung ban đầu không ?
Yêu quái có thể tự mình vẽ dung mạo.
Nhưng người là con người.
Không vẽ được.
Song ta vẫn còn một cách.
Cách gì ?
Ta đường đường là công chúa một nước.
Sao có thể mượn thân xác người khác
để đạt được vui thú của đàn ông.
Người hãy thử đi,
nếu như người biến thành hình dạng của ta,
anh ta sẽ đối xử với người như nào ?
Hoang đường.
Nào,
hãy uống đi,
người sẽ giống như nằm mơ.
Trong mơ hãy thay cho mình bộ quần áo mới.
Đừng.
Ta không muốn làm người bị thương.
Bắt đầu từ bây giờ,
người sẽ là người phụ nữ đẹp nhất thiên hạ.
Trên đời không có người đàn ông nào
có thể chống lại sự mê hoặc của người.
Vì để có được người,
bọn họ sẵn lòng làm bất cứ việc gì,
nói bất cứ câu gì.
Nội trong sáu canh giờ,
người nhất định phải trở về đây.
Để đổi lại da của người,
nếu không thì,
nó sẽ bắt đầu nứt toác ra.
Hoắc Tâm,
bây giờ ta cho phép ngươi,
bỏ mặt nạ của ta xuống.
Công chúa điện hạ bảo tôi hỏi Hoắc tướng quân vài câu.
Hoắc tướng quân có biết,
thánh thượng tổng cộng có 14 vị công chúa.
13 vị đều đã kết hôn,
vì sao chỉ có mình Tịnh công chúa lần lữa chưa xuất giá ?
Đó là bởi vì đàn ông khắp thiên hạ,
không có một ai xứng đáng với Tịnh công chúa.
Biết đâu công chúa có người trong tim từ lâu,
chỉ muốn cùng người đó sống trọn đời suốt kiếp.
Bất chấp thân phận người đó như thế nào.
Công chúa nói,
tám năm trước ngài đã liều tính mạng cứu cô ấy.
Bởi vì ngài, cô ấy mới chết đi sống lại.
Đó là ta thực thi trách nhiệm.
Trách nhiệm ?
Sau khi công chúa bị hủy hoại nhan sắc,
ngài không nói tiếng nào rời bỏ cô ấy.
Tướng quân đừng ngại hãy có sao nói vậy.
Có phải ngài ghét bỏ dung mạo của công chúa ?
Không phải.
Hay là ngài chưa từng thích cô ấy ?
Cô nương hãy về đi.
Ta chỉ là một Hiệu Úy ở biên ải.
Sống chết trong một sớm một chiều.
Chuyện nhi nữ tình trường,
cũng không liên quan tới ta nữa.
Trái tim tướng quân phải chăng đã có người khác ?
Cô nói có thì là có đi.
Quả nhiên.
Cô ấy là ai ?
Đao của công chúa sao lại ở trong tay cô ?
Ta phải thay công chúa giết chết ngươi.
Cách cô cầm đao,
lại rất giống công chúa.
Cô ngửi xem,
gió của tối nay là mùi hoa Đỗ Quyên.
Diều hâu thành tinh cần 570 năm.
Rắn thành tinh cần 820 năm.
Hồ ly thành tinh cần đủ 1000 năm.
Đứng yên.
Cho nên hồ ly gần gũi người nhất,
hiểu tính người nhất,
cũng có thể phỏng đoán tâm tư của người nhất.
Lúc nào cô thuận tiện,
có thể giới thiệu cho tôi gặp vị hồ ly tỷ tỷ này chút không ?
Gặp chị ấy làm giề ?
Tôi...thật ra...tôi...
tôi cũng chưa từng gặp yêu quái.
Đều là nghe cha chú kể chuyện về yêu quái.
Cho nên...tôi...
Rốt cuộc anh muốn làm giề ?
Tôi muốn trở thành yêu quái.
Thói đời gì thế này.
Yêu quái muốn thành người,
người muốn thành yêu quái.
Biến thành yêu quái tốt biết bao.
Cô xem,
trường sinh bất lão, biến hóa đa dạng.
Muốn làm gì thì làm.
Không ai bắt nạt nổi mình.
Nhưng mà,
yêu quái,
thật sự có thể biến thành người sao ?
Xem cho cô nhé,
yêu hình, tu đạo, pháp thuật, pháp khí.
Đây rồi, cô xem, thuật đầu thai.
Mỗi lần Nhật Thực,
ngày đêm lẫn lộn, âm dương đảo ngược.
Một bầu hỗn độn.
Là thời khắc duy nhất để cải tử hoàn sinh, người và yêu hoán đổi.
Nếu yêu quái muốn đầu thai thành người.
Nhất định phải có người cam tâm tình nguyện,
hiến tim cho yêu quái, yêu quái...
Yêu quái sẽ có thể biến thành người.
Cô xem,
trên này có ghi nè.
Sao lại có người tự nguyện
móc tim ra hiến cho yêu quái nhỉ ?
- Anh sẵn lòng không ? - Tôi...
Thật ra đây chỉ là một truyền thuyết.
Đến nay vẫn chưa có ghi chép về việc đầu thai thành công đâu.
Thế nếu như đến Nhật Thực,
tỷ tỷ vẫn chưa biến thành người,
thế thật sự chỉ có con đường chết.
Chuyện gì vậy ?
Hồ ly muốn biến thành người ?
Ta không nói sai chứ ?
Trong mắt đàn ông khắp thiên hạ chỉ có vẻ bề ngoài.
Hoắc Tâm cũng không ngoại lệ.
Ta hận tấm da đó của ngươi.
Nhưng Hoắc Tâm thích.
Phá hủy tấm da này,
người sẽ không có được Hoắc Tâm nữa.
Người có thể vĩnh viễn sở hữu tấm da này.
Có điều,
người phải trả một cái giá,
không nhiều,
chỉ tý tẹo.
Rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì ?
Ta có thể cho người tấm da này.
Tại sao ?
Người ta rất lạnh,
càng ngày càng lạnh.
Ta muốn,
muốn mượn trái tim của người dùng một chút.
Không được.
Chuyến đi này của người ngàn dặm xa xôi,
chẳng phải muốn ở cùng với hắn sao ?
Hoắc Tâm, Hiệu Úy Vũ Kỵ,
cầu kiến công chúa điện hạ.
Nhớ lấy,
người ở cùng với hắn tối qua,
là ta.
Hoắc tướng quân mời vào.
Công chúa điện hạ,
hãy thu lại cây đao.
Mau chóng lên đường.
Tối qua ngươi ở cùng với ai ?
Ta ra lệnh ngươi trả lời ta.
Ở cùng một người phụ nữ.
Đã làm cái gì ?
Cô ta là một con yêu quái.
Ngươi giết cô ấy đi.
Ta ra lệnh ngươi giết cô ta.
Ngươi sẽ nhìn rõ diện mạo thật của cô ta.
Ngươi không nỡ à ?
Ta giết cho ngươi xem.
Ngươi tránh ra.
Ngươi là đồ không biết thật giả,
không biết phân biệt người với yêu.
Bẩm báo công chúa điện hạ,
Hứa An(tên) Kiến Lăng Hầu(chức) tới.
Thần hộ giá đến muộn,
mong công chúa điện hạ thứ tội.
Năm xưa vì thu phục yêu ma quỷ quái trong thiên hạ,
Phục Hy dùng máu trên người mình tạo ra con người.
Người đầu tiên được tạo chính là thầy bắt yêu quái.
Tôi thấy anh với quyển sách rách này giống nhau.
Đều là đồ giả.
Anh vốn dĩ không biết bắt yêu quái.
Anh chỉ biết chém gió với lừa tiền.
Máu trên người thầy bắt yêu quái có thể giết yêu quái.
Được truyền qua nhiều đời.
Thuốc của tôi bán chẳng ra sao cả.
Nhưng máu chảy trong người tôi là thật đấy.
Thế anh lấy ra chút máu tôi thử xem.
Xem bộ dạng anh kìa,
chỉ lấy chút máu của anh thôi,
có phải lấy mạng anh đâu.
Tước nhi,
làm sao vậy ?
Tôi...tôi cuối cùng biết được cảm giác đau rồi.
Tỷ tỷ từng nói,
cảm giác của Love,
chính là đau.
Thiên tử có lệnh,
ngoại *** Thiên Lang,
ở đất man di xa xôi,
ngưỡng mộ uy đức của ta,
nhiều lần đến cầu hôn,
để tỏ ân đức của nước Trung Nguyên ta,
Trẫm,
phê chuẩn lời cầu hôn của nước Thiên Lang,
cử Tịnh công chúa,
đi lấy hoàng tử nước Thiên Lang.
Bắt đầu từ đây hai nước kết mối lương duyên,
vĩnh viễn không xâm phạm lẫn nhau,
công bố để thiên hạ được biết.
Tất cả vùng đất Tịnh công chúa đi qua,
các thành các ải hiệp đồng hộ giá,
để bảo đảm an toàn.
Khâm thử.
Đáng lẽ năm ngày trước công chúa điện hạ
tới thành hôn với hoàng tử nước Thiên Lang.
Dọc đường,
điện hạ âm thầm bỏ đi.
Thần hốt hoảng lo sợ,
đi tìm kiếm khắp nơi.
Đến nay,
điện hạ dừng lại ở Bạch thành.
Sợ rằng sẽ khiến thiên tử triều ta
mất đi chữ tín.
Làm cho hai nước bất hòa đó.
Ta không đi.
Việc hòa hiếu kết thân,
liên quan đến vận mệnh triều ta.
Vẫn mong điện hạ,
lấy quốc sự làm trọng.
Ta không đi kết thân.
Ta đã là người phụ nữ của Hoắc Tâm rồi.
Ngươi...ngươi lại dám...
Người đâu.
Đem tên tội nhân mạo phạm bề trên này,
lôi ra ngoài chém đê.
Không được ra tay, ai dám động vào Hoắc tướng quân hả! Không được ra tay!
Các người lại dám mưu phản.
Thần tội đáng muôn chết, tội đáng muôn chết.
Báo.
Bẩm báo tướng quân,
ngoài thành 15 dặm phát hiện đại quân Thiên Lang.
Tỷ tỷ, chị xem này,
em biết cảm giác đau rùi.
Chỉ có con người mới biết đau.
Nhưng em thật sự biết rồi.
Chẳng qua bị chọc vào chút thôi.
Đừng cho rằng cái gì mình cũng biết.
Em biết mà!
Người em từng có thân nhiệt chưa ?
Từng có tim đập chưa ?
Từng ngửi hương hoa chưa ?
Có nhìn ra màu sắc của bầu trời không ?
Em từng chảy nước mắt chưa ?
Trên đời có người yêu em, tình nguyện vì em mà chết không ?
Có không ?
Tám năm trước,
ta từng làm cô ấy chịu tổn thương một lần.
Quyết không thể để xảy ra lần thứ hai.
Tổ tiên của tộc sói hiển linh.
Những chiến sĩ dũng mãnh sức mạnh vô địch,
sẽ khiến vạn vật dưới vòm trời phải khuất phục.
Tất thắng, tất thắng !
Hoàng đế của các người,
đã đem Tịnh công chúa đính hôn với hoàng tử nước ta.
Chúng ta đến để rước dâu.
Công chúa điện hạ vất vả cả đoạn đường.
Nên muốn nghỉ ngơi ở Bạch thành vài ngày.
Các người kiên nhẫn quay về đợi đi.
Chúng ta đã không còn kiên nhẫn nữa rồi.
Nếu như không giao công chúa ra,
10 vạn dũng sĩ Thiên Lang của ta
sẽ lập tức đạp bằng Bạch thành.
Dũng sĩ ở chỗ nào vậy ?
Các người chẳng phải chỉ cậy đông hay sao ?
Liệu có phải tình mẹ của nữ hoàng,
đã biến các ngươi trở thành lũ hèn nhát không ?
Các ngươi thích solo từng thằng,
hay là thích party hả ?
Hoắc tướng quân lệnh cho các tướng tử thủ cổng thành.
Rồi tự mình ra ngoài thành khiêu chiến,
mục đích để tranh thủ thời gian.
Cậu ta đặc biệt lệnh cho lão thần,
nhân thời cơ này,
hộ tống điện hạ,
rút lui theo con đường nhỏ sau thành.
Công chúa điện hạ, tuyệt đối không được,
tuyệt đối không được bội ước.
Bây giờ ra khỏi thành vẫn chưa muộn.
Bằng không thì sẽ dẫn tới đại họa đấy.
Các ngươi còn ai lợi hại hơn không ?
A Trúc Nã của ta cũng dũng cảm giống như hắn.
Người này không thể dùng phương pháp bình thường để đối phó.
Chủ nhân của ta, hãy để nô lệ sói xé nát hắn ra đi.
Công Tôn Báo,
quay về thủ thành.
Người Thiên Lang không giữ quy tắc.
Tôi đến giúp Hoắc tướng quân một tay.
Hoắc...tướng...quân.
Mở cổng thành,
giao Tịnh công chúa ra.
Chủ nhân của ta có thể tha chết cho ngươi.
Ta ở đây.
Tha cho Hoắc Tâm.
Lui quân 20 dặm.
Nội trong ba ngày, ta chắc chắn ra khỏi thành đi kết thân.
Cô đã từng làm trái hôn ước.
Chúng ta làm sao mà tin lời hứa của cô đây ?
Tin không tin tùy các ngươi,
nếu không lui quân,
các ngươi chỉ có thể lấy được một cái xác thôi.
Nội trong ba ngày,
nếu như cô vẫn chưa tới quỳ trước mặt ta,
ta nhất định sẽ quay lại,
giết sạch tất cả người của các ngươi ở chỗ này.
Trời đất mênh mang, lòng ta rối bời.
Kiếp này miên man,
cũng không có yêu cầu chi nữa.
Cầu mà không được, từ bỏ thì không nỡ.
Kiếp sống sau nữa,
Kiếp sống sau nữa, mãi mãi miên man.
Người thấu tâm tình ta,
Nói rằng ta phiền muộn.
Người không thấu tâm tình ta nói....
Cứu ta.
Ta từng yêu một người.
Một lòng muốn ở cùng chàng ấy.
Chàng ấy nói chàng ấy yêu ta.
Ta đã tin.
Sau đó chàng ấy lại nói không nỡ bỏ vợ mình.
Ta đã dùng yêu lực tu hành ngàn năm
để cứu tính mạng bọn họ.
Do đó bị đày vào địa ngục băng giá,
chịu đủ giày vò trong 500 năm.
Ta rất ngưỡng mộ cô,
có một người yêu cô, có thể vì cô mà chết.
Cô sao có thể chịu rời xa người đó ?
Ta là công chúa của một nước.
Ta không có lựa chọn.
Cô có.
Cô có thể biến thành ta, ở lại bên người ấy.
Nhưng ngươi muốn trái tim ta.
Đúng.
Dùng tim của cô,
để đổi lấy da của ta.
Các ngươi giết người,
giống như dẫm chết một con kiến.
Muốn lấy tim của ta chẳng phải dễ dàng sao ?
Vì sao phải mất nhiều công đến vậy ?
Ràng buộc với ta lâu như vậy ?
Nếu ta cưỡng đoạt,
sẽ là trái tim sợ hãi, một trái tim chết.
Chả có tác dụng gì.
Cái ta cần,
là cô cam tâm tình nguyện đưa tim cho ta.
Chỉ có như vậy,
ta mới có thể đầu thai thành người.
Đổi da rồi,
ta có thể thay cô đến nước Thiên Lang thành thân.
Đến nước Thiên Lang rồi,
ngươi sẽ sống không bằng chết.
Nhưng chí ít ta cũng có cảm giác của một lần được làm người.
Ta tưởng rằng làm yêu quái thì tự do tự tại.
Thì ra chúng ta giống nhau.
Không có tim nữa,
ta sẽ thế nào ?
Để giữ được tấm da này,
cô nhất định phải nuốt tim người.
Phải phiêu bạt khắp nơi,
không có ai biết cô là ai.
Cô chỉ có thể trốn ở dưới tấm da này.
Nhưng ta có thể ở cùng với Hoắc Tâm.
Như thế là đủ rồi.
Không còn tim nữa cô sẽ biến thành yêu quái.
Thậm chí sẽ bị bắt trở lại địa ngục băng giá,
chịu nỗi khổ bị nhốt trong băng.
Ta hiểu.
Ta cam tâm tình nguyện.
Công chúa điện hạ bảo thiếp ở lại,
hầu hạ tướng quân dưỡng thương.
Công chúa còn nói,
chàng hãy coi thiếp là công chúa.
Vì sao không nghe thấy tiếng tim đập của nàng ?
Đại nhân đường xa đến đây,
chắc hẳn vô cùng vất vả.
Có thần Thiên Lang ở trên,
xin hãy cạn bát rượu đón khách này.
Công chúa đáng kính,
em trai của ta,
đã đợi công chúa rất lâu rồi.
Nó ngủ mê mệt,
đợi chờ công chúa đến.
Ngày mai,
hai người sẽ kết duyên vợ chồng.
Đến đi.
Nó là người thừa kế ngai vàng.
Hai tháng trước, yêu ma móc mất trái tim của nó.
Nàng biết ta là ai không ?
Ta muốn trái tim của chàng.
Công chúa điện hạ,
có một trái tim cải tử hoàn sinh.
Chỉ có trái tim này của công chúa
có thể cứu mạng hoàng tử của chúng tôi.
Vào thời khắc Nhật Thực ngày mai,
ta lấy danh nghĩa kết thân,
mời công chúa điện hạ tới nước Thiên Lang của ta.
Giúp chúng ta hoàn thành nghi lễ thần thánh này.
Thứ chúng ta cần,
chỉ là...
trái tim của công chúa.
Đại nhân,
rượu...
rượu...
Trái tim công chúa sẽ tiếp tục đập trong ngực em trai ta.
Máu của nó sẽ lại sục sôi lần nữa.
Nó sẽ thay ta thống lĩnh nước Thiên Lang.
Em trai của ta sắp trở về rồi.
Tất cả con dân của Thiên Lang,
ta cho phép các ngươi mặc sức uống trong ba ngày.
Tiên Linh cốc (40 dặm về phía Bắc doanh trại hoàng cung nước Thiên Lang)
Sự phục sinh của hoàng tử,
cần có sự phù hộ của tổ tiên để hoàn thành.
Nghi thức tổ chức tại Tiên Linh cốc.
Nữ hoàng của ta, xin người hãy ở doanh trại đợi hoàng tử trở về nhé.
Hồ ly tỷ tỷ,
người là hồ ly tỷ tỷ phải chứ ?
iem...iem sớm đã nghe nói đại danh của chị,
hôm nay được gặp thật là...
Anh đã chạy đi đâu thế hả ?
Không thấy anh,
tưởng anh biến thành yêu quái thật rồi.
Tôi vẫn làm người thôi.
Hôm nay tôi nhìn thấy hồ ly tỷ tỷ kia của cô,
tôi suýt chút nữa là mất mạng rồi.
Thôi vậy.
Tôi vĩnh viễn không muốn làm yêu quái nữa.
Người anh nhìn thấy không phải tỷ tỷ tôi, là công chúa.
Công chúa ?
Tỷ tỷ đã đổi da với công chúa,
chị ấy giờ thế chỗ công chúa đi kết thân rồi.
Công chúa đem trái tim mình cho tỷ tỷ,
công chúa giờ đã trở thành Tiểu Duy rồi.
Sắp nhanh chóng biến thành hồ ly rồi.
Kết thân của nước Thiên Lang là giả,
người đưa dâu chết cả rồi, chính mắt tôi nhìn thấy.
Bọn chúng đưa tỷ tỷ vào trong một sơn cốc.
Mà tỷ tỷ bây giờ đã không còn pháp thuật.
Thế chị ấy biết làm sao đây ?
Hoắc tướng quân.
Hoắc tướng quân.
Công chúa chưa đi.
Cô ấy biến thành Tiểu Duy,
hai bọn họ đã đổi da.
Cô ta là yêu quái.
Ta lệnh cho ngươi giết ả.
Ta đã là người phụ nữ của Hoắc Tâm.
Có phải ngài ghét bỏ dung mạo của công chúa ?
Vì sao không nghe thấy tim nàng đập ?
Tim công chúa trên người hồ ly đó,
qua thời khắc Nhật Thực, người và yêu hoán đổi.
Trái tim đó sẽ không thể lấy lại được nữa.
Hoắc tướng quân,
nếu như công chúa ăn tim người,
công chúa sẽ vĩnh viễn biến thành yêu quái đấy.
Mỗi năm khi tuyết rơi,
ta đều khảm một viên ngọc lên trên chuôi đao.
Thợ thủ công nói,
nếu thêm một viên thì không khảm lên được nữa.
Thì không khảm được nữa.
Gió của tối nay là mùi hoa Đỗ Quyên,
ngửi thấy không ?
Điện hạ không được ăn.
Đi ra.
Ta không phải điện hạ của ngươi,
ngươi nhận nhầm người rồi.
Ta không phải đâu...
Ta không phải...
Tịnh nhi,
năm ta 14 tuổi,
bị tuyển vào đội Vũ Lâm,
trở thành thị vệ thân cận của nàng.
Khi lần đầu tiên,
ta thấy nàng trong bộ quân phục ở bãi săn.
Ta liền ước ao,
có thể trọn đời suốt kiếp ở bên cạnh nàng.
Nhưng ta giờ đây không phải là Tịnh nhi của chàng.
Ta là yêu quái xấu xí.
Ta lúc đó nên nói cho nàng biết, nàng là người phụ nữ đẹp nhất.
Ta ăn trái tim này vào,
ta sẽ có dung mạo đẹp nhất thế gian.
Ta cũng không phải công chúa nữa.
Chúng ta có thể ngày ngày ở bên nhau.
Tịnh nhi.
Nàng không được ăn.
Chúng ta cùng nhau đi tìm lại trái tim của nàng.
Trái tim của ta ?
Không phải chàng yêu nhất tấm da này sao ?
Ta đã trúng phải pháp thuật của hồ ly.
Tuy rằng trong tim ta hoàn toàn chỉ có nàng,
nhưng đôi mắt của ta,
đôi mắt ta lại bị tấm da này mê hoặc.
Mặt xinh đẹp ai ai cũng thích, chàng không có lỗi.
Ta ăn trái tim này vào,
chúng ta cùng nhau đi hái hoa Đỗ Quyên.
Tịnh nhi.
Là đôi mắt của ta đã hại nàng.
Ta ngàn lần nhìn thấy tấm da này,
cũng ngàn lần bị nó mê hoặc.
Hoắc Tâm !
Hoắc Tâm.
Bây giờ vẻ xinh đẹp đã không còn giá trị gì với chúng ta.
Nàng không cần ăn tim người nữa.
Chúng ta nên vui mừng,
nàng vẫn là nàng của trước kia ta vẫn là ta của trước kia.
Trọn đời suốt kiếp ta sẽ ở bên cạnh nàng.
Khi mặt trời bị thần Thiên Lang nuốt,
khi trái tim còn sống đưa vào lồng ngực của hoàng tử,
chủ nhân của vạn vật, chủ nhân của vạn vật,
xin hãy trả lại sinh mạng của hoàng tử.
Trái tim thần kỳ, dòng máu sục sôi,
nhân danh thần thánh, ban tặng sự phục sinh.
Khi ta đi cành liễu lả lơi trong gió.
Mà nay trên lối ta về,
mưa tuyết miên man không dứt.
Người thấu tâm tình ta,
Thần Thiên Lang vĩ đại ơi ! Người thấu tâm tình ta,
Thần Thiên Lang vĩ đại ơi !
nói rằng ta phiền muộn. Thần Thiên Lang vĩ đại ơi !
nói rằng ta phiền muộn.
Mau lên. nói rằng ta phiền muộn.
Mau lên.
Người không thấu tâm tình ta,
nói ta yêu cầu điều chi.
Thiếp buồn ngủ rồi.
Nàng không được ngủ.
Sau khi nàng ngủ đi sẽ không tỉnh lại được nữa đâu.
Hoắc Tâm hãy cứu Tiểu Duy.
Cô ấy sẽ là một cô nương tốt.
Hãy coi cô ấy là thiếp.
Tịnh nhi.
Thiếp ngửi thấy hương hoa Đỗ Quyên.
Tịnh nhi.
Người thấu tâm tình ta,
nói rằng ta phiền muộn.
Người không thấu tâm tình ta,
nói ta yêu cầu điều chi.
Thời khắc thần thánh sắp tới rồi.
Cẩn thận,
trên đao có máu của tôi.
Đừng lại đây.
Tước nhi, đừng lo cho tôi.
Tước nhi.
Tước nhi.
Tước nhi.
Tước nhi.
Cô làm sao vậy, không !
Tước nhi.
Ta phải đi rồi.
Tước nhi.
Tước nhi.
Không, Tước nhi.
Đừng đừng, đừng mà.
Quay lại, Tước nhi.
Quay lại, quay lại.
Không, Tước nhi, không.
Cẩn thận, hắn ở phía sau ngài.
Tước nhi.
Tiểu Duy ở đây,
Hoắc tướng quân,
mau lên.
Cô muốn làm người,
ta đưa trái tim mình cho cô.
Ta cam tâm tình nguyện.
Xin hãy đem trái tim của Tịnh nhi trả lại cho nàng.
Để nàng tiếp tục sống.
Trái tim người thì ấm.
Nước mắt người thì đắng.
Hoa Đỗ Quyên...
thật sự rất thơm.
Hoắc Tâm.
Là thiếp.
Là nàng.
Ta nghe thấy rồi.
Không sai.
Mãi mãi không bao giờ sai.
Mỗi lần khi Nhật Thực,
ngày đêm lẫn lộn, âm dương đảo ngược, một bầu hỗn độn.
Là thời khắc duy nhất để cải tử hoàn sinh, người và yêu hoán đổi.
Yêu quái nếu muốn đầu thai thành người,
nhất định phải có người tự nguyện hiến tim cho yêu quái.
Yêu khí hòa vào trái tim này,
hợp với cơ thể làm một,
cùng hưởng cuộc sống này.
Tước nhi.
Tước nhi.
Tước nhi.
Là nàng phải không Tước nhi ?
《YÊU ĐIỂN》
Họa Bì II Dịch-Timer: Toptabi, Chí Cường Uploaded by tdchinh �