Tip:
Highlight text to annotate it
X
Vâng, thưa ngài. Tôi hiểu rõ, thưa ngài.
Đôi khi chuyện biến chuyển khác.
Vâng, thưa ngài. Ngài cứ tin tôi.
Mấy con, ra đây. Tặng quà kỉ niệm nào.
- Tới đây!
- Con nữa!
Hình, video, và list nhạc.
Không được như người thật,
nhưng hãy cố gắng đến khi gặp lại nhau.
Chờ đã, Ashley. Để em lấy cho!
Darien, anh không đến Địa Trung Hải.
Hải quân cử anh đến Bắc Cực.
Bắc Cực? Thật điên rồ.
Thử hệ thống vũ khí mới trong khí hậu lạnh.
Có hệ thống cả. Sẽ nhanh thôi.
Tàu sẽ ngắt sóng radio hoàn toàn.
Không e-mail, không điện thoại.
Bao lâu?
Sáu tháng, có lẽ năm.
- Lại số liệu.
- Cũng lâu rồi cha không đi.
Rồi cha sẽ về ở nhà thật lâu,
con sẽ phát chán luôn, cha hứa đó.
Ngồi đi con.
Con tự gói đó hả?
Dạ.
Từ hồi giải đấu vô địch đó cha.
Để cạnh giường cha nhé.
Cha thích lắm, anh bạn. Tuyệt lắm.
Cảm ơn con.
- Đẹp lắm.
- Không được phép,
nên con biết cha không đeo được.
Cha bỏ vào túi áo bộ quân phục
trước tim mình được chứ?
Tôi cần giúp đỡ, nếu có ai nghe thấy tôi.
Tôi ở bên ngoài...
Tôi cần giúp đỡ, làm ơn.
Nếu có ai nghe tôi...
Tôi cho họ nghỉ ngơi rồi.
Tôi đã thấy chuyện xảy ra ở thế giới bên ngoài.
Không thay đổi chút nào.
Dù anh có nghe được gì ngoài kia
cũng không hỗ trợ thêm được gì.
Cha tôi có máy radio cũ trong cabin,
và tôi nghĩ có lẽ Darien...
Kỷ niệm ngày cưới của chúng tôi.
Anh chưa bao giờ đến đây à.
Chưa.
Tôi không nghĩ Christine đang tìm tôi.
Thôi nào.
Trước khi đi, chuyện giữa chúng tôi khá rối.
Cuối cùng lúc tôi gọi điện cho cổ
sau khi chấm dứt EMCON,
cổ... đã kể chuyện Lucas.
Mất con trai là một chuyện,
nhưng tự mình đối mặt với nó thì...
Anh không giúp được gì.
Cô ấy không muốn nghe điều đó.
Tôi đi đây.
Vẫn còn cơ hội, Mike.
Cho tất cả chúng ta.
PHỤ ĐỀ THỰC HIỆN BỞI
HOMESUB.VN - FACEBOOK.COM/HOMESUB
Dịch: AmeliaThi - Subteam: HomeSub.vn
HỖ TRỢ DỊCH PHỤ ĐỀ ZUI.VN
Jordan!
Bên này! Thẩy qua! Thẩy qua!
Tôi đây! Tôi đây!
- Đây này!
- Đưa bóng cho tôi.
Coi nào, Miller. Nghĩ cậu ném được à.
- Dĩ nhiên là được.
- Dám chắc không?
Ôi, trời. Trái cuối rồi đó.
Giỏi lắm, anh bạn.
Sao lại là Costa Rica?
Tiến sĩ Scott cần vượn để thử nghiệm vắc-xin.
Có khu bảo tồn khỉ vài dặm phía thượng nguồn.
Cô ấy có vắc-xin chưa?
Cô ấy đang chế.
Trong lúc đó, ta cứ đi tới.
Cô nghĩ có bãi biển không?
Có bãi biển là tôi phóng xuống liền.
Gì vậy? Cái quái gì đây?
Danh sách sửa chửa không có cái này à?
Vâng, sếp.
Kỹ sư trưởng cho nó vào HT,
nhưng hết phụ tùng thay thế rồi.
Họ đang ráp mọi thứ lại từ đầu.
Sếp nghỉ ngơi ở phòng y tế rồi,
giờ tôi xử lý, vì mất miếng đệm
đến khi sửa xong mới được tháo đồng hồ.
Có ai nghe không?
- Nghe gì, sếp?
- Nó không kêu.
Đây là phòng ăn tập thể cho binh nhì,
tôi tưởng ông có thể dùng bữa
với họ trong phòng sĩ quan.
Trời, trại này chật chội quá.
Không biết sao mấy cậu sống được.
Tới nay cậu ở đây bốn tháng rồi à?
- Gần năm tháng.
- Năm hả? Wow.
Sếp.
Cô ấy ngon đó.
Giờ thì không hả?
Oh, vui lên đi, nhóc. Nói chơi thôi mà.
Tận thế rồi, đúng không?
Rải rác tình yêu quanh ta có gì sai đâu,
- tôi không thuộc hải quân, nên...
- Ồh, đúng rồi,
nghĩa là không kết thân, tới kỳ ấy mà.
Oh, hiểu luôn. Hiểu luôn.
Này, um... phòng thí nghiệm ở đâu?
Đến thăm nhà khoa học thôi.
Cô ấy là thường dân, hả?
Không tin nổi tôi phải xếp chỗ ngủ cho ông.
Nghiêm túc đó, phòng thí nghiệm ở đâu?
Tôi phải hoàn tất trình tự phân tích
ba chủng vi rút gốc, xuất hiện...
ở Ai Cập,
và mẫu mà tôi trích từ tàu tuần du.
Cô làm gì thì làm, nhưng làm một mình thôi.
Tôi không để anh ta về phòng thí ghiệm đâu.
Tin tôi đi, Quincy là người cuối cùng
tôi muốn gặp bây giờ, nhưng tôi cần ảnh.
Chúng tôi sắp xong rồi.
Anh ta cố lây nhiễm cho cả tàu.
Anh không nghe tôi nói à.
Tiến trình này tôi không tự làm được.
Bác sĩ Rios được không?
Tôi biết rõ anh ta là bác sĩ xuất sắc trên tàu,
nhưng tôi cần một chuyên gia về tin-sinh học
trong vài tiếng.
Tôi hứa không để anh ta ở gần thứ gì
gây nguy hiểm con tàu.
Cô muốn gì?
Tôi quản lý trình tự.
Cả ba chủng.
Không chắc tôi sẽ làm được
với thiết bị trong tay, có dữ liệu trong đó.
Cô cần tôi phân tích nó.
Đúng.
Nghe này, Quincy, tôi rất tiếc cho anh cùng gia đình,
cho... Kelly.
Và Ava nữa, tất nhiên rồi.
Tôi biết mình không nói được gì,
nhưng tôi cũng biết anh hiểu rằng
lúc này thế giới cần chúng ta...
Làm ơn đừng giảng đạo tôi, Rachel.
Tôi không chịu nổi sự cao thượng của cô nữa.
- Tôi không giảng đạo.
- Thế giới cần cô,
cô muốn vậy mà.
Quincy, anh đang nói gì vậy?
Tôi biết anh đau khổ trong đây,
- nhưng không có...
- Tôi đã nói rồi...
Tôi nói ta nên công bố thông tin,
lén đến Bắc Cực không phải là cách,
nhưng cô thích mấy vụ "tối mật".
Không công bằng, vì cả hai đồng ý...
Cô đi một mình...
...chúng ta chỉ làm được vậy thôi.
...thể hiện trí thông minh của cô.
Quincy, cái này ở đâu ra vậy?
Bệnh dịch này là điều tốt nhất xảy ra với cô.
Rachel Scott cứu thế giới.
- Không phải lỗi của tôi.
- Không, là của tôi...
...vì đã theo cô.
Ý tôi là, cô có gì để mạo hiểm chứ?
Cô không có gia đình.
Cô không có bạn bè.
Sự thật là, cô đâu có rủi ro gì.
Anh đâu biết tôi đã mất mát gì.
Cái gã vào thành phố hai tháng một lần đó
không được tính.
Cô không biết mất mát là gì
vì cô chả quan tâm ai ngoại trừ bản thân.
Anh lấy đâu ra cái suy nghĩ nỗi đau của anh
lớn hơn người khác vậy?
Cả con tàu đầy người ngoài kia
cũng mất mát nhiều như anh,
mà họ vẫn tiếp tục tìm đường tiến tới, còn anh...
anh là kẻ nhát gan.
Chẳng còn gì hơn.
Có lẽ khá ít.
Giao tiếp không hẳn là sở trường của cô.
Nhìn anh ta tôi chịu không nổi.
Ồh, cô nói không thể thiếu anh ta mà,
nên nói gì thì nói,
vẫn phải giữ anh ta trên tàu, đúng không?
Anh làm đi. Khuyên anh ta đi.
Tôi không giỏi khuyên người ta...
Buồng Chỉ Huy, M.P.A đây.
Nhiệt độ máy phát điện 1 và 2 tăng cao.
Bắt đầu giai đoạn một ngắt điện.
Báo Thuyền trưởng Chandler chúng tôi cần Pin và điện,
nếu không sẽ mất hết, nhanh lên!
- Đi ngay.
- Chết tiệt.
Không, không phải. Theo vạch kẻ.
Không thể chạy ở nhiệt độ này được.
Sẽ bị quá nhiệt đấy!
Kéo máy lọc. Hãy xem chuyện gì xảy ra trong đó.
Chết tiệt!
Cháy, cháy, cháy.
Cháy cấp B, phòng máy 2.
Đội phòng cháy trên biển, dự phòng sửa chữa.
D.C.A., Thuyền trưởng đây. Tình trạng sao rồi?
Tôi lặp lại, D.C.A., tình trạng sao rồi?
Cậu Chung! Mọi người ổn chứ?
- Vâng, thưa sếp. Lửa tắt rồi.
- Tình trạng chúng ta ra sao?
Bắt đầu từ hệ thống ống thông nước biển, thưa sếp.
Có gì đó giật phăng các bộ lọc,
và tảo biển tràn vào...
Do tôi cả. Ta va chạm nhẹ lúc ra khỏi Gitmo.
Chắc san hô đánh văng các bộ lọc.
Nặng đến mức nào?
Sớm quá chưa biết rõ, thưa sếp,
nhưng với đường ống hỏng,
mất khả năng làm mát dầu động cơ đường ống chính.
Còn các máy phát điện?
Còn chạy chứ?
Chỉ máy phát điện 3 thôi, sếp,
may là đến giờ nó không tắt.
Tôi muốn chuyển hướng điện năng đến C.I.C.
và phòng thí nghiệm Tiến sĩ Scott.
Trong mọi hoàn cảnh, căn phòng cần giữ lạnh.
- Cậu hiểu chứ?
- Rõ, thưa sếp. Xin lỗi, sếp.
Đừng xin lỗi.
- Sửa nó đi.
- Vâng, thưa sếp.
Cảm ơn. Cảm ơn.
- Thuyền trưởng lên Buồng Chỉ Huy.
- Báo cáo, sếp.
Hệ thống lọc nước đang hỏng.
Bắt đầu bảo tồn thôi.
Chỉ có nước muối để cạo râu, không vòi sen.
Sử dụng nước nấu ăn và uống hợp lí.
Hôm nay chắc lên 100 độ quá.
Tôi muốn giảm nhân viên các trạm canh gác
và hoãn các hoạt động không cần thiết.
Tốt. Trong lúc đó, tôi có cá cho anh chiên đây.
Cũng may. Tôi không đánh thức anh.
Hôm nay nóng hah?
Nhắc tôi nhớ hồi tháng Tám ở Chicago.
Quê của tôi. Anh biết chỗ đó không?
Tôi từng là cảnh sát. Tội sát nhân.
Phía Nam. Tôi cũng giỏi việc đó.
Tôi hút thuốc anh không phiền chứ?
Xin đừng.
Có nghe bị kéo dưới lườn tàu chưa?
Không thể nói có, chưa nghe.
Thật à?
Trở về giữa những năm 1800 có vị thuyền trưởng
gặp một thủy thủ đặc biệt khó giải quyết,
Ông trói hắn bằng dây thừng,
ném qua phía bên kia con tàu,
kéo lê dưới thân tàu.
Tên khốn đáng thương
bị kéo lê theo lườn tàu,
chạm lũ hàu và cứ như thế.
Nhưng khi hắn lên được phía bên kia,
nếu hắn không chết đuối
hoặc bị đứt đầu...
thì không chịu hợp tác nhiều hơn.
Kéo dưới lườn tàu.
Không cần cân nhắc, tôi có thể thấy
200 thủy thủ trên tàu này
muốn thử trò ấy với anh.
Thuyền trưởng Chandler không
cho phép chuyện như vậy.
Hmm, có lẽ đúng.
Có lẽ không.
Cá nhân, tôi thấy tra tấn không có hiệu quả
trong cách làm việc. Tôi có nói tôi là cảnh sát, nhớ không?
- Đúng vậy.
- Vâng.
Thấy chưa, tôi luôn hiểu rằng
nếu nói rõ sự thật với một người,
đối xử tôn trọng anh ta một chút,
có thể cho anh ta cơ hội tự chuộc lỗi,
lấy lại vài thứ...
Anh ta tự chọn lựa đúng đắn.
Không ép được tôi về phòng thí nghiệm đâu.
Tôi không làm.
Được, tùy anh thôi.
Nhưng hãy nhớ, tàu chúng tôi có
nguyên tắc bất di bất dịch.
Thứ gì không đáp ứng mục đích đều bỏ hết.
Ở đây, đã nói là làm đấy.
Mong là anh nín thở được.
Tôi muốn ánh nắng.
Và có người chơi cờ.
Người chơi giỏi ấy.
Cậu điều chỉnh bộ điều khiển gia tốc chưa?
Quay 3 lần.
Chúng bị xóa sạch hoàn toàn.
Cậu thử trang bị dây cáp điện từ
đường ống chính chưa?
Vô phương rồi. Cáp Riser chính bị chảy.
Cậu Chung, cậu đủ điều kiện E.E.O nhanh hơn
hơn bất cứ ai tôi từng gặp,
nhắm mắt cậu cũng có thể xây lại
phần lớn nhà máy điện.
Cậu phải xử lý vấn đề.
Tôi nghi trình tự gen
cho thấy mức độ biến hóa cao.
Cô đang gặp khó khăn nhận biết
điều gì gây tính phát bệnh cao
và những tạp âm là gì.
Đúng là anh... vẫn như vậy.
Ta bắt tay vào việc, được chứ?
Sẽ mất một tuần,
có thể 10 ngày dừng chân
- chữa hư hại động cơ, thưa sếp.
- Một tuần?
Ta có thể chạy một trong bốn tuabin,
nhưng... hệ thống nước biển cháy rồi,
nên chúng tôi... không làm mát động cơ được.
Ta chạy được bao lâu nếu không quá nhiệt?
Có thể 1 tiếng, rồi sau đó chờ 5 tiếng
cho nó nguội lại,
Nhưng tôi phải rửa mát các động cơ
trước khi có thể bị cháy nữa.
Vậy, là do đâu? Hệ thống thẩm thấu có vấn đề à?
Các cầu dao tự động trong trung tâm tải...
bị cháy sạch hoàn toàn.
Không tạo được nước ngọt để uống.
Sửa mất bao lâu?
Cũng một tuần luôn, sếp. Nó là vấn đề chính.
Suốt thời gian ở Gitmo,
chúng ta không lọc nước từ cảng
vì chúng ta không biết nó có nhiễm virus hay chưa.
Vậy chúng ta chỉ còn...
cỡ, 3.000 lít nước ngọt chứ?
Cỡ đó, thưa sếp.
- Costa Rica sẽ phải đợi rồi.
- Đồng ý.
Chúng ta sẽ phải ngồi yên đến khi
hoạt động được động cơ đó.
Chúng ta có 1 h trong mỗi lần 6 tiếng
rút ngắn khoảng cách hết mức có thể
tìm nơi an toàn nhất neo đậu và lấy nước ngọt.
Tôi đề nghị chúng ta tới đây... Đảo Serrana.
Hoang vắng, nghĩa là không bị dính virus,
và lượng mưa hơn trăm inch mỗi năm.
Chúng ta neo ở đó đến khi
kỹ sư cho hoạt động trở lại.
E.T.A.? Cho biết định mức công suất động cơ rồi à?
Dự tính đến sức gió và luồng...
sáu, sáu ngày rưỡi.
Phải còn nơi khác chứ.
Khu vực này biểu thị khá tốt rồi, thưa sếp.
Có khi ta tìm được con tàu bị
bỏ hoang có nước ngọt.
Được rồi, cho U.A.V. ra xem.
Phạm vi mọi hướng rộng nhất có thể.
- Nếu tìm được nguồn nước, tôi muốn biết rõ.
- Rõ, thưa sếp.
Lập lộ trình đến đảo này.
Hoạt động lại động cơ nào.
Vâng, Thuyền trưởng.
Sáu ngày. Ngay cả khẩu phần khắt nghiệt nhất,
chúng ta cũng chỉ đi được hai ngày không có nước.
Ngày thứ ba...
Ngày thứ ba, mọi người chết dần.
Hoạt động radar tìm kiếm bề mặt.
Chế độ dò chậm.
Không thấy đất liền, thưa sếp.
U.A.V cũng không thấy gì. Tìm tiếp đi.
Cẩn thận. Đừng làm đổ.
Nước trong đại dương bao la...
mà lại không thể uống được.
Nên, phải chịu thôi.
Oh, đúng vậy. Tôi đang chết dần đây.
Ông có nghe nước trong rượu chưa?
Đây là bia trong nước.
Đủ làm cho nam nhân rơi lệ rồi đó.
Có thì nói tôi nghe nhé.
Sếp, 10 giây nữa chạy động cơ.
Động cơ khởi động trong 5... 4...
3... 2... 1.
Tăng tốc về phía trước.
Rõ, thưa sếp. Tăng tốc về phía trước.
Tăng tốc về phía trước, rõ.
Đến lúc động cơ tắt ta có 1 h.
Tranh thủ thời gian nào.
Đợi đi nào.
Khu vực 3 không thấy gì.
Không tàu, không đất liền.
UAV đến khu vực 4.
Cậu Chung...
Tôi biết, tôi biết,
Nó nóng quá. Tới ngưỡng rồi.
Tắt động cơ trong 5, 4,
3, 2...
Chung, trông thế nào rồi?
Có bất ổn gì không?
Động cơ quá nóng, thưa sếp.
Không quay thêm được nữa.
Tắt một Alpha G.T.M.
Tắt và để nó nguội đi.
Tắt một Alpha G.T.M.
Trời tối rồi. Sao trời chưa mát chút nào nhỉ?
Ở trong còn nóng hơn.
Nếu cần tôi sẽ ngủ đứng ngoài này luôn.
Hoàn tất.
Chắc cô muốn xem ba kết quả một lượt.
Khi các con nhìn lên bầu trời đêm,
sẽ biết dù cha ở nơi đâu,
Cha cũng nhìn các ngôi sao ấy.
Cha sẽ nhớ về con và con nữa.
Nên dù có chuyện gì, chúng ta vẫn luôn bên nhau.
Nhé?
Gì đây?
Anh nói hẹn dịp khác uống trà mà.
Xin lỗi, tôi không chuẩn bị
sandwich hay bánh nướng được.
Tôi tưởng cô thích dùng đồ uống
lạnh hơn ấy chứ.
Cái này đâu phải trà.
Cây hoa trà. Lá trà xanh hữu cơ đấy.
Tôi dành nó cho những dịp đặc biệt.
Như là?
Bước đột phá mà tôi dày công nghiên cứu.
Thành công rồi.
Tôi có nguyên mẫu vắc-xin, đến lúc thử nghiệm rồi.
Tôi nên dùng sâm banh, nhưng...
Cái này là tốt lắm rồi.
60 giây nữa chúng ta phải ngắt động cơ, Thuyền trưởng.
T.A.O., Buồng Chỉ Huy đây. U.A.V thế nào rồi?
Xin lỗi, sếp.
Không thấy đất liền hay tàu
trên biển trong vùng soát 360 độ.
10 giây, sếp.
Điểm đến hiện nay là nguồn cấp nước tốt nhất.
Phòng thí nghiệm có vấn đề.
Tất cả là đây sao?
Bốn cầu dao... đó là cái cuối cùng.
Ôi, không.
Virus an toàn chứ.
Rồi, được đóng chặt cả. Có chuyện gì vậy?
Thưa cô, hệ thống quá nóng,
mất cầu dao máy phát điện cuối cùng.
Không chữa được sao?
E là vậy.
Các anh hiểu nếu không có điện,
hộp giữ nhiệt của tôi tăng nhiệt độ lên.
Nếu vượt mức 41 độ F,
chúng ta sẽ mất mẫu gốc,
mẫu từ tàu tuần du, và vắc-xin thử nghiệm.
Máy phát di động trong kho hàng R&A?
Bị hỏng trong lúc duy trì ở Bắc Cực rồi.
Mỗi lần chạy động cơ, có điện cho phòng thí nghiệm.
Tôi chắc chắn...
Điện 1 h cho mỗi lần 6 tiếng là chưa đủ.
Tôi cần virus liên tục ở nhiệt độ thấp.
Ta có thể ném nó xuống biển.
Ném cái gì xuống biển?
Nghiên cứu của chị, xuống nước, làm lạnh nó.
Mình đang ở Vùng nhiệt đới. Nước ở 80 độ.
Không, dưới đáy kìa.
Được, nếu nước đủ lạnh,
nhưng áp lực sẽ đè bẹp các lọ thủy tinh.
Chúng tôi chắc chắn trang bị được cho nó.
- Được chứ, Trung úy?
- Được, thưa sếp.
Nghe này, tôi trân trọng điều đó,
nhưng nếu nhận mẫu virus xuống,
không tài nào anh cho tàu chạy tới
mà cái hộp không ngoi lên mặt nước.
Cô ấy nói đúng.
Mình kẹt tại chỗ đến khi sửa xong động cơ,
và lại đang hết nước uống.
Nếu ta tìm ra cách quay cánh quạt,
sẽ phát đủ điện làm mát
phòng thí nghiệm, đúng không?
Đúng, sếp, nhưng làm sao
quay cánh quạt mà không có động cơ?
Giờ trang bị hộp đi.
Sẵn sàng đưa virus vào đại dương nào.
Hãy chắc chắn chúng an toàn nhé.
Sẵn sàng rồi.
Từ từ! Trung úy.
Cả sự kính trọng, Thuyền trưởng,
chúng ta chỉ có chút thời gian
theo dòng nước mà đến đảo.
Lúc bắt đầu tiến hành
thì không thể thay đổi nữa đâu.
Gator kiểm tra phong vũ biểu.
Có luồng gió đến từ phía Đông.
Ta thuận chiều gió, có thể làm được.
Dựa vào sức gió?
Cả sứ mệnh của chúng ta trong cái hộp đó.
Tôi phải nói điều này, sếp.
Nếu gió không thổi đúng hướng
là mình giết cả tàu đó.
Cậu chắc nó giữ được chứ?
Giữ được mà.
Cách mặt nước 10 feet.
Gần tới rồi.
Được rồi, xuống rồi.
Nhiệt độ có hạ nhanh hơn không?
Phải mất một lúc để bình ổn nhiệt.
Coi nào, coi nào.
Coi nào. Coi nào.
300 feet.
Coi nào.
Coi nào, coi nào, coi nào.
Chúng ta chạm đáy rồi.
Được rồi, tháo dây chuyền.
42...
41...
Coi nào, coi nào.
40. Làm được rồi.
Tạ ơn Chúa.
Lạy Chúa.
Anh có ánh nắng rồi đấy.
Chưa thấy ngày nào đứng gió như vậy.
Bản thân tôi là kẻ cờ bạc.
Thuyền trưởng để mấy con chip ở giữa bàn này.
Hy vọng anh ta giấu quân bài trong tay áo.
Sếp, người quản lí buồm
gắn dù phi công vào súng phóng.
Gió đủ mạnh,
chúng ta sẽ bắn đủ cao để khớp với dù lớn hơn.
Nó sẽ cho mình đủ tốc độ
để quay chân vịt và tạo điện.
- Không giúp mình lọc nước, nhưng...
- Gió đâu rồi?
Gator nói gió sắp tới.
Nó sẽ tới, đúng không?
Chắc Hải Quân có kể vụ đụng xe của tôi.
Có. Có. Họ có nói.
Àh, có một chuyện
thậm chí họ cũng không biết.
Là lỗi của tôi.
Cố vượt mặt xe khác ở khúc cua.
Không thấy có xe tải đang tới.
Tôi đã giết vợ và mấy đứa con gái.
Tôi đã ở I.C.U. khoảng 82 ngày.
7 lần tim ngừng đập, 7 lần họ đưa tôi trở lại.
Giữa lúc đó, tôi có khá nhiều
thời gian suy nghĩ và tự hỏi,
Sao Chúa lại để tôi ở đây?
Sao Người lại buông tha cho tôi?
Phải có mục đích, có lý do.
Tôi tự nói với mình như vậy.
Mỗi ngày thức dậy với câu hỏi ấy
đặt chân này trước chân kia.
Đức tin đã giúp tôi vượt qua.
Nhưng những tuần qua,
đức tin đã được khẳng định chắc chắn.
Tôi ở đây có lý do, cũng như sếp,
như mọi người trên tàu này.
Sếp ở đây dẫn dắt chúng tôi,
Và chúng tôi ở đây để phục tùng,
thực hiện lý tưởng của sếp.
Tôi không có lý tưởng.
Có chứ.
Khi sếp đè tay lên cầu chì động cơ,
và đưa chúng tôi rời khỏi nhà,
khi đưa chúng ta thoát khỏi Gitmo,
có một... giọng nói bên trong sếp.
Có lẽ là tính quả cảm của sếp,
có lẽ là lời của Chúa.
Tôi không biết, nhưng...
Đó là tiếng nói của... hy vọng.
Sếp đã nghe bấy lâu nay.
Sếp chỉ cần tiếp tục lắng nghe.
Chặng đường của chúng ta không dừng lại ở đây.
Và Moses trả lời tín đồ, "Đừng sợ hãi."
"Hãy đứng vững, và bạn sẽ thấy sự giải thoát"
"mà Chúa mang đến cho bạn hôm nay."
"Thiên Chúa sẽ chiến đấu vì bạn."
"Bạn chỉ cần vững tin."
Tin tưởng, vẫn còn điều gì đó ngoài kia,
điều gì đó lớn hơn, tốt hơn bản thân chúng con,
Vì lúc này đây chúng con cảm thấy rất nhỏ bé.
Chúng con không tự hào khi cầu cứu,
và cần lắm ngay lúc này.
nên chúng con cùng nhau cúi đầu,
và dâng lời cầu nguyện đến Người
khẩn mong Người
bảo vệ chúng con để chúng con mang đến
điều tốt lành cho thế giới mà Người ban tặng.
A Men.
A Men.
Thủy thủ! Chuẩn bị phóng dù!
Mạn trái, theo hiệu lệnh của tôi!
3... 2... 1. Bắn!
Súng thứ hai! Bắn!
Súng thứ ba!
Bắn!
Thánh thần ơi.
Quá tuyệt.
Xem tình trạng thay đổi lần 3.
Đưa cái hộp đó lên!
Rõ, thưa sếp.
Được rồi. Đưa lên từ từ thôi.
Từ từ.
Trung tâm, M.P.A. đây.
Đóng mạch máy phát điện cánh quạt.
Làm đi nào.
Giỏi lắm, cậu Chung.
Đây là Chiến Hạm Hoa Kỳ, Nathan James,
Gọi các tàu trong vùng lân cận.
Chúng tôi đang hoạt động không có radar.
Chúng tôi đoán, chúng tôi ở khoảng 100 dặm phía Đông,
phía Đông Bắc Đảo Serrana.
Hơn hai ngày qua chúng tôi thiếu nước.
Kêu gọi các tàu bạn...
trong vùng lân cận Đảo Serrana.
Chúng tôi kiệt sức và mong sự giúp đỡ.
Buồm vẫn căng, thưa sếp.
Gió từ phía Bắc, Đông Bắc ở mức 14 hải lý.
Đi được 4 hải lý trên mặt nước, thưa sếp.
Còn bao lâu nữa chạy động cơ?
Bốn giờ.
Gọi Thuyền phó.
Thuyền phó, có thêm 10 người kiệt sức.
Tôi nghĩ phải bỏ bớt tiếp những
trạm canh gác không cần thiết.
Rõ. Tiến hành đi.
Tôi xin lỗi.
Tôi tưởng chúng ta sẽ rút ngắn thời gian.
Được rồi, mọi người sẽ ổn thôi, được chứ?
Cậu không sao đâu. Ngước lên nào.
Hớp đi. Đúng rồi. Cứ nằm yên.
Cứ nằm yên nhé.
Được rồi, uh, uống ngụm nhỏ đi. Cẩn thận.
Tốt rồi.
Tôi ngồi chung nhé?
Cô đùa à?
Đến đây, cạnh Tex này
Chúng ta sẽ vượt qua, đúng không?
Thuyền trưởng?
Vật thể bay chậm tầm thấp, tương đối 20 độ.
Xác định là Hải âu.
Chim đồng nghĩa với đất liền.
Radar vẫn còn hỏng, thưa sếp, nhưng...
tôi thấy có vẻ tốt rồi.
Nước.
Ta làm được rồi.
Ta làm được rồi, sếp.
Chắc các bạn đã nghỉ ngơi
và hồi sức rồi nhỉ.
Thấy chưa?
Dễ như ăn bánh.
Chưa hề nghi ngờ, sếp.
Cuối cùng mình cũng có bãi biển.
Chắc chắn mà.
Sôi động lên nào.
Tôi thấy cậu chưa có nước.
- Lấy đi này.
- Lấy luôn đi.
Được rồi.
Được rồi.
Cậu Chung!
Cậu dùng cái này được đấy.
Đồ tươi trên đảo.
Cảm ơn sếp.
Tôi, uh, sửa được máy phụ rồi.
Ít nhất có thể giúp Tiến sĩ giữ lạnh
trong khi tôi sửa chữa.
Cậu làm tốt lắm, Trung úy.
Ah, tôi không biết, thưa sếp.
Tôi cứ nghĩ lẽ ra mình
có thể ngăn ngừa ngọn lửa
nếu kiểm tra các bộ lọc kĩ hơn.
Có thể, nhưng ý tưởng
và sự khéo léo của cậu
đã cứu virus.
Có thể nói rằng tôi mong
kỹ sư trưởng tự đi lại trên đôi chân mình.
Tốt, cậu tìm được giải pháp rồi.
Tất cả chúng ta.
Vâng, thưa sếp.
Cảm ơn, sếp.
Xem cô có gì nào.
Ang có xem không đó?
Tôi đang xem, được chứ. Tôi đang xem đây.
- Tay.
- Tay. Hai tay. Rồi hai tay.
Hai tay luôn!
Chào, Mary Poppins.
Cô muốn tham gia không?
Um, để lần sau nhé.
- Tôi là giáo viên giỏi đó.
- Tôi biết chắc mà.
Điệu Hula chỉ cần lắc hông thôi.
Tôi biết anh nhảy được.
- Cô đi đâu vậy?
- Lối này.
Cần hộ tống chứ?
Có lẽ hẹn lần khác nhé.
Được rồi. Được rồi.
Này, lần khác đó nha!
Sẵn sàng đi, các quý cô. Nhảy Hula nào.
Chút nước dừa nhé,
và một chút gì-gì đó.
- Gì-gì đó.
- Àh, là nước ấy mà.
Nhưng hôm nay rượu còn không bằng, đúng không?
Đúng vậy. Cạn.
Cạn.
* Tôi chào đời cạnh bờ sông *
* Trong túp lều bé xinh *
* Và giống như dòng sông ấy *
* Đời tôi cứ trôi mãi từ thuở ấy *
* Rồi một thời gian *
* Thời gian dài trôi qua *
* Tôi biết rằng *
* Rồi chuyện sẽ đổi thay *
* Ôi, quả thật là vậy *
Để tôi đoán. Tôi không lên đảo.
Để tôi đoán.
Tôi phải chơi cờ với thằng khốn là anh đấy.
Anh có tên chứ?
Người ta gọi tôi là "Bacon."
Sao vậy?
Anh có mũi không vậy?
Tôi làm việc trong khu bếp.
Nên có cái tên đó.
Chơi nào.
Tôi không chạm đất liền 6 tháng nay rồi,
- và tôi cũng chả hứng kết bạn.
- Được rồi.
Rồi một thời gian
Thời gian dài trôi qua
Tôi biết rằng
Rồi chuyện sẽ đổi thay
Ôi, quả thật là vậy
Khi ấy tôi đến thăm anh mình
Và nói với anh rằng
Hãy giúp em anh nhé
Có ai truyền tin radio ngoài kia không?
Nhưng rồi anh ngoảnh mặt
Cho tôi tuyệt vọng
Và tôi chùn bước quỵ gối
Không có tâm trạng ăn mừng hả?
Chỉ hoàn tất những việc chưa xong thôi.
Cảm ơn anh.
Về chuyện gì?
Đã tin tôi.
Tôi đâu có nhiều lựa chọn.
Tôi nghĩ anh có vài lựa chọn đấy chứ.
Ngay từ ban đầu,
anh có thể cập bến Norfolk và trở về với gia đình.
Chúng ta sẽ trở về.
Rồi một thời gian
Thời gian dài trôi qua
Tôi biết rằng
Rồi chuyện sẽ đổi thay
Ôi, quả thật là vậy
Dịch: AmeliaThi - Subteam: HomeSub.vn
Facebook.com/HomeSub
HỖ TRỢ DỊCH PHỤ ĐỀ ZUI.VN