Tip:
Highlight text to annotate it
X
Translated by pisces_xy @kenh7.vn
Còn một tầng nữa thôi. - Cô ký vào đây nhé.
Đi nào.
Ôi mệt quá. - Cảm ơn, chúc bác ngày tốt lành!
Elsa, đi nào con.
# Bí mật loài bướm Isabel #
Bác có biết số của bốt điện thoại này không ạ?
Để mẹ cháu gọi đến lúc tan học ấy mà. - Cháu có gì để ghi lại không?
Cháu nhớ được mà.
Tôi hỏi ông việc này, bà cô tôi chẳng tìm được ai sửa nó cả.
Tay tôi run quá, mắt cũng kém rồi.
Cứ thử xem, biết đâu được.
Đây là loại đồng hồ tốt đấy, mẫu những năm 62 - 64.
Nhưng giờ không còn đồ thay thế nữa.
Tôi xin lỗi. - Không sao.
Con bé ngồi đây cả tiếng rồi.
Sao nó không về nhà? - Con bé không có chìa khóa.
Cháu muốn uống gì? Nước hay nước ép? - Chanh vắt ạ!
Ta không có thứ đó. Chọn đi. Nước hay nước ép?
Con gì đây ạ? - Bướm mắt hươu ở Madagascar.
Con đực và con cái, con nhỏ hơn là con đực.
Đây đây, cháu đâu rồi? Biến đâu mất rồi?
Nước đây.
Con màu vàng là bướm chanh, thường xuất hiện ở các vùng quê.
Chắc cháu chưa nhìn thấy nó bao giờ. - Chưa ạ.
Nhìn kỹ thử xem. - Cháu chưa về nông thôn bao giờ.
Thế cháu biết con bướm ra đời thế nào không?
Phức tạp rồi đây...
Nhìn này, đây là sâu của con ngài trăng. Thấy không?
Nó sẽ đan thành cái kén và chui vào trong vỏ k...
Vỏ kiến? - Vỏ kén. Ở trường họ dạy cháu như thế nào vậy?
Bao bên ngoài là cái kén.
Nhìn này.
Đây là cái kén, khoảng mười ngày sau nó sẽ biến thành bướm
Xấu như vậy mà trở thành bướm ạ?
Loại nào ạ? - Cái gì cơ?
Nó sẽ hóa thành con bướm gi hả ông? - À... ta không biết.
Người ta thường viết sẵn tên lên hộp chứa sâu
Nhưng chắc ông ta quên, hoặc không biết rõ
Cháu từ đâu chuyển đến?
Tolbiac. - Ở đó thích không?
Chán lắm ạ, mẹ cháu cũng thấy vậy.
Mẹ cháu làm nghề gì?
Y tá ạ.
Cháu không được vào đó, cấm đấy!
Mai cháu đi xem phim với mẹ.
Mẹ cháu sẽ đón cháu ở trường, đi xem phim xong sẽ đi ăn McDonald.
Cả 2 mẹ con. - Ông hiểu!
Không có bạn mẹ đi cùng. - Quá tốt.
Ở yên đó nhé, ông quay lại ngay.
Marguerite, tôi phải đi bây giờ, nhưng tôi còn vướng cô nhóc nhà hàng xóm.
Ý ông là sao? - Tôi mắc kẹt với nó chứ sao nữa.
Which of the two will it be? - I have my hands full with her.
Ra khỏi đó nhanh, ra nhanh!
Đi ra ngoài!
Con này là giống Venezuela - Peru, hồi hè năm '84.
Tuyệt thật.
Của ông đấy.
Đổi con Calligo Dominus lấy con Graellsia Isabellae?
Con Isabel rất đẹp, còn được coi là giống ngài trăng đẹp nhất châu Âu...
... nhưng so với con này... Tại sao thế?
Nó là lời hứa của tôi từ lâu lắm rồi
Ông cần biết những gì? - Bắt nó ở đâu và khi nào.
Cách phân biệt giống?
Không quan trọng.
Sao lần này ông đi vội thế?
Ông có cả đống bướm rồi, sao lần này lại tỏ ra gấp gáp vậy?
Còn này là loại đặc biệt. - Sao cơ? Đặc biệt như thế nào?
Giải thích thì dài dòng lắm - Nhưng cũng chẳng đến mức như thế này chứ!
Loài ngài Isabel chỉxuất hiện khoảng 10 ngày một năm.
Nếu tôi đi ngay thì còn kịp bắt được nó, Đơn giản thế thôi, bà hiểu không?
Nhiều lúc ông cứ như con nít vậy.
Còn đồ ăn cho mèo không? - Trong tủ lạnh ấy.
Nhiều không? - Mười hộp gì đó, thế là đủ rồi.
- Không đủ đâu. - Tôi chỉ đi khoảng 1 tuần thôi mà.
Cháu có chắc là số này không?
Không ai nhấc máy cả.
Cháu biết số điện thoại di động của mẹ không? - Mẹ cháu không có di động ạ.
Thế mẹ cháu ở đâu, mẹ cháu đang ở với bố hả?
Cháu không có bố - With your mother, a friend?
A friend. She told me she'd go to a friend.
Cha mẹ cũng chẳng ra cha mẹ nữa, đáng buồn thật!
May mà còn có ông bà. - Ông ơi, cháu đói quá.
Cho con bé cái gì đó ăn đi. Mai tôi sẽ giải quyết sau.
Cháu bị đi tù ạ? - Trẻ con thì không được ngồi tù.
Họ sẽ đưa cháu về nhà.
Nếu người ta biết mẹ cháu không có nhà, cháu phải vào trại mồ chôn mất.
Mồ gì??? - Cho trẻ con không có bố mẹ ấy.
Mồ côi, không phải mồ chôn.
Cháu toàn bị nhốt trong nhà, hồi ở Tolbiac, cứ tối là cháu phát khóc ấy!
Mẹ cũng chẳng biết nữa cơ.
Lại luyên thuyên đấy, ta không động lòng đâu.
Cho cháu đi cùng ông đi. - Nhất quyết là không.
Nếu bị nhốt trong nhà ông có vui không? - Chẳng liên quan.
Đừng có làm ta lẫn lộn.
Đi mà ông!!! - Không, không và KHÔNG!
Cháu muốn nhìn thấy núi, nhìn thấy chim...
... bò sữa nữa.
Và cả bướm.
Chán thật.
Nhưng ta cho cháu đi cũng không được. - Nếu cháu xin phép thì có được đi không?
Chẳng liên quan.
Ta không phải cha cháu, cũng chẳng phải ông nội ông ngoại gì.
Đi vào đó đi, cách duy nhất đấy. Đi đi!
Rõ chưa? Mè nheo một lần thôi là ta tống về nhà
Ta sẽ gửi cháu lên xe lửa, xe khách
hoặc bần cùng thì qua đường bưu điện. - OK.
Đây không phải đi dã ngoại đâu nhé. - Tuyệt.
Ông cháu mình phải trèo 1800m Mất 3 ngày đấy!
Đi bộ chứ không phải đi xe nhé.
Ta phải tìm được đúng địa điểm. - Là chỗ nào ạ?
Chỗ nào đó dốc, lặng gió, gần rừng thông nữa.
Con cái sẽ chọn những chỗ như vậy để tiết mùi hương dụ dỗ con đực đến
Sao con bướm lại có mùi xương hả ông? - Ta giải thích cho cháu sau vậy.
Tìm con Isabelle khó như tìm kim trong đống rơm vậy
Đống rơm là gì ạ?
Đống rơm đấy, thấy chưa.
Bướm sống trong đống rơm hả ông? - Chỉ là ví von vậy thôi, vì nó rất khó tìm.
Liệu cháu tìm được cây kim trong đó không?
Ông không có con cái gì ạ? - Không phải chuyện của cháu.
Thế ông có vợ không ạ?
Ta có bảy bà vợ, nhưng quẳng hết vào lò thiêu rồi
Nghĩa là sao ạ? - Nghĩa là chả còn dấu vết gì chứ sao.
Ông gọi điện cho ai thế? - Bà chủ nhà.
Cháu còn gọi ta là ông ngoại nữa là ta đi một mình đấy.
Ta sẽ bỏ cháu lại và bảo người ta cho cháu ngủ trong chuồng chó
Chào bác, con gái cháu có ở đây không? - Con gái cô hả?
Rồi sao nữa? - Tôi nói chuyện với ông Julien.
Tôi trông con bé tới lúc mẹ nó về.
Cô về nhà lúc nào? - 8h15.
Tối? - Không, sáng. Tôi ngủ lại nhà người bạn.
Ngày hôm qua? - Tôi phải làm việc ban đêm.
Có khi nào con bé đến chỗ bố nó không?
- Hắn bỏ tôi khi đang mang bầu.
Cô bé ăn mặc như thế nào?
Quần bò yếm, áo phông có in chữ. - NBA.
Giày dép gì? - Giày chạy bộ.
Cô không có ở đó cơ mà? - Con bé chỉ có mỗi đôi giày đó thôi.
Cháu đi lại thử xem?
Vừa không?
Ông muốn chọn gì nữa không? Áo, mũ? - Không, cảm ơn.
Đeo balô của cháu vào đi.
Cháu cầm hết đồ chưa?
OK, ta sẽ đóng cốp lại.
Đêm qua cháu nằm gặp ác mộng.
Ông muốn nghe không? - Đương nhiên không rồi.
Ác mộng khác gì mơ mộng hả ông? - Lúc nào cháu cũng hỏi liên mồm thế hả?
Khác nhau như thế nào ạ? - Ác mộng là giấc mơ không đẹp chứ sao.
Cũng như nuôi trẻ con ấy. Ban đầu là giấc mơ đẹp,
... rồi sau đó trở thành ác mộng.
Chẳng có sóng gì cả
Tệ thật.
Mình đi được chưa ông?
Ông đi nhanh quá. - Ta nói trước chưa?
Đừng lèo nhèo. - Cháu có lèo nhèo đâu, nhưng ông đi nhanh quá.
Cháu không thích cà chua. - Thế thì gạt hết ra.
Cháu cũng không thích khoai. - Gạt nốt ra.
Còn mỗi rau diếp thôi ạ. - Cháu không thích rau diếp à?
Ăn đi.
Ngũ cốc với sốt ạ,
Cháu thích món đó.
Ông muốn đổi không? - Không.
Được rồi, đây. Đưa món đó cho ta.
Auuu. - Au gì cơ?
Đau quá.
Trời ạ, luồn tay cháu qua đây.
Cánh tay nữa.
Được rồi, ngồi xuống. - Rõ ràng là ông chẳng có con cái gì cả.
Thế à? Sao cháu biết? Nói xem nào. - Ông làm chẳng đúng gì cả.
Múa dùi qua mắt thợ. - Rìu!
Đúng ra phải là “múa rìu qua mắt thợ”
Dùi. -Rìu
“Bạn chắc chắn muốn đổi mã PIN?” - Có.
Khốn nạn. - Ông nhập mã PIN chưa?
Tất nhiên là rồi. - Hay là ông nhầm.
Thỉnh thoảng bộ nhớ có vấn đề đấy. - Cháu thôi đi.
Mã của ông như thế nào? - 4642.
Không đúng rồi. - Sao lại thế?
Ta nhớ rõ chứ, B3294 là mã mở cửa,
1274 là số thẻ tín dụng, 4642 là mã PIN.
Để cháu xem sim có bị gì không.
Ôi, rơi rồi. - Đúng rồi đấy.
Giờ thì ta mất cả mã lẫn sim, tìm đi.
Câu ông nói là gì ấy nhỉ, “tìm kim...” - ... trong đống rơm.
À, đúng rồi. Kim trong đống rơm.
Này, cháu để ta mò một mình đấy hả?
Ông ấy có gia đình không? - Ông ấy góa vợ.
Con cái thì sao? - Một đứa con trai.
Bướm đẹp quá nhỉ? Nhìn thấy mấy con này không?
Mấy gã nghiện sưu tầm thường bệnh hoạn. - Ùh, cậu thì sưu tầm tem còn gì.
Một gã nghiện sưu tầm túi đường, bóp chết 7 phụ nữ.
Nấu món vịt với máu của nạn nhân nữa. Đã dò máy di động của ông ấy chưa?
Không có tín hiệu. Chắc SIM có vấn đề.
Sắp làm đường ở đây hả? - Làm sân gôn.
Cậu biết rõ chỗ này nhỉ? - Từng ly ấy chứ.
Tôi đang không biết đi đường nào...
“Elsa, 8 tuổi bỏ nhà đi hay bị bắt cóc?”
Chúc ông cháu đi chơi vui vẻ.
Elsa, cháu có đi không đấy?
Elsa, cháu đang làm gì đấy?
Điện thoại của ta, GameBoy của cháu, mình không có duyên với máy móc nhỉ?
Sao mà xị mặt ra thế? Chắc pin có vấn đề thôi mà.
Được rồi, cứ xị ra đi. Cháu muốn gì nào?
Cháu hỏi một câu được không?
Thoải mái đi. - Ông không muốn cháu gọi ông là ông ngoại thật hả?
Gọi là ông ngoại là sẽ bị bỏ vào lò thiêu, nhớ chưa?
Thế thì gọi bằng gì bây giờ? - Gọi bằng tên đi.
Ta tên là gì? - Ông có nói với cháu đâu?
Ta chưa nói tên cho cháu nhỉ?
That sounds old. - Tên là Elsa thì trẻ trung lắm đấy?
Cháu hỏi câu khác được không? - Họ của ta hả? Larrieu.
Khó hiểu nhỉ.
Ông biết tại sao thuyền trưởng Hook chết không?
Hắn dùng bàn tay móc câu gãi “bi” . - Cháu học thứ đó ở đâu vậy?
Ở trường ạ. Còn một chuyện khác cơ: “Mamadou, người có cái gì cũng to..”
“Tay to, chân to và ch...” - Thôi, chuyện này ta biết rồi.
Chắc chắn là ông chưa biết mà. “Mamadou muốn lấy vợ...”
Cháu nói nhiều vậy thì thở vào lúc nào?
Cháu theo ta 2 ngày mà tai ta đã ù đặc rồi.
Giờ thì im lặng. - Tệ thật, chuyện này nhắng lắm!
Chắc chắn ông sẽ phải cười.
Cháu nghe thấy gì không?
Gió? Chim hót?
Côn trùng?
Từ giờ trở đi, ta chỉ muốn nghe những thứ tiếng đó.
Nhưng mà ông ơi... - Im lặng.
IM!
Ta chỉ nói là im chứ có nói đứng lại đâu
Elsa, cháu đi đâu thế? - Đi tè ạ!
Tắm rửa, giường êm, cháu thích không?
Cháu thích bồn cơ. - Gì nữa đây? Sauna hay bồn sục?
Anh mới nhảy tuần trước có sao đâu. - Nhưng anh quen rồi!.
Em sợ độ cao, anh biết mà. - Minh giao kèm rồi mà.
Nhảy hay không? - Em không biết? Dừng lại nhé.
Đi nào.
Em sẽ nhảy nếu em thực sự yêu anh.
Bernard, dừng lại. Dừng lại.
Tình yêu của cô cậu này đang treo dây rồi!
Một, hai, ba, đi nào.
NBA nghĩa là gì?
Hiệp hội bóng rổ quốc gia, tiếng Anh ông ạ.
Sao cháu lại thích bóng rổ? - Để cao lớn ạ. Nhỏ quá chẳng xinh gì cả.
Khi cháu lớn lên, cháu sẽ thật cao.
Lớn như thế nào? - Như Edith Piaf ấy.
Edith Piaf bé xíu mà!
Mẹ cháu bảo bà ấy là ca sỹ lớn nhất thế giới!
Cháu bao nhiêu tuổi nhỉ Elsa? - Chín tuổi ạ.
Cháu sinh ngày 30 tháng 5, thuộc chòm sao Song tử và cầm tinh con cún.
Cháu rành mấy thứ bói toán nhỉ. - Tuần nào mẹ con cháu cũng đọc mục tử vi mà.
Cháu có tin không? - Mẹ cháu thì có, cháu thích truyện tranh hơn.
Sao tình yêu lại treo dây hả ông?
Cô chú ban nãy ấy.
À, cặp nhảy dù ấy hả.
Nếu cháu phải chứng minh rằng cháu yêu ai đó, nghĩa là cháu không còn tin lòng tin.
Nếu không có lòng tin, thì cũng không có tình yêu.
Ai sống ở đây hả ông? - Đây là nhà cho những người đi dã ngoại.
Đúng mùa thì đông lắm, giờ có mỗi ông cháu mình.
Mỏi chân quá
Mời ông.
100% tự nhiên. - Ngon hơn cả bánh ravioli đấy.
And your biggest heartache - Tôi là bác sỹ tim mạch...
Với tôi tim cũng chỉ là cục thịt mà thôi. - Ùh, còn tình cảm chỉ là phản ứng sinh hóa.
Tôi đùa thôi mà, gì mà nhạy cảm thế.
Giữ máy nhé, tôi ra ngoài đã. Cậu ở đâu?
Chim có thích ăn ravioli không ạ? - Chắc chim Ý thì có cháu ạ.
Cháu cho chúng nó ăn nhé? - Ùh, được. Cháu đi đi.
Cô cháu ông đáng yêu quá.
Chẳng đứa trẻ nào còn gọi ông bàbằng tên nữa nhỉ.
Lẽ ra cô bé gọi ông là nội. - Hay đấy.
... hay ngoại gì đó. - Ùh, thế cũng tốt.
500 nghìn, không 500. Chuyển máy cho Mikey.
Đỏ bảng rồi à? Bỏ đi. Cho tôi xem mấy mã xanh.
Bán 5.049... 10.049. Được chưa?
Sao mà dài mặt ra thế, tin xấu hả? - Tớ mới ăn được 350 nghìn đô.
Tớ bán hết... - Tuyệt.
Ông Julien, mấy người hôm qua ấy, họ giàu lắm hả ông?
Có vẻ thế. - Sao lại có người giàu và người nghèo hả ông?
Bởi vì “Tự do - Bình đẳng - Bác ái” nghe có vẻ tốt nhưng không giải quyết được gì cả
Sao một người lại giàu? - Để được tự hào.
Thế làm sao để trở nên giàu có? - Ta mới nói đấy thôi, Elsa.
Nó đang nhìn mình kìa ông.
Nó chẳng nhìn ai cả, nó đang ngửi thấy gì đó.
Nếu gió đổi chiều nó sẽ biết ta ở đây và chạy biến đi ngay. Nằm yên.
Lũ săn trộm khốn kiếp!
Uống đi.
Không - Cháu không khát à?
Ông Julien, sao người ta lại săn bắn lũ hoẵng?
Vì tiền cháu ạ. - “Lũ săn trộm khốn kiếp” nghĩa là gì hả ông?
Ừm, “khốn kiếp” là... - Không, săn trộm cơ.
Săn trộm? Là những người đi giết lũ động vật khi đang trong mùa cấm.
Thế nên lũ hoẵng mới chết.
Chỉ vì vài đồng tiền.
Cháu buồn à?
Cháu biết không, cái chết là một phần cuộc sống, nhưng vào nhà mà chẳng bao giờ gõ cửa cả.
Nhiều người sống như thể cuộc sống là vĩnh cửu trước mắt vậy...
... thế nên họ chẳng bao giờ nghĩ đến kết thúc cả.
Năm 2050, người ta sẽ sống đến 150 tuổi. - Cũng chẳng thay đổi được gì hết.
Cuộc sống luôn trôi qua từng giây, từng giây...
Tíc tắc, tíc tắc...
Ông Julien, ông ngủ chưa?
Hồi cháu còn bé, bé xíu, cháu đã từng mơ.
Có những con hoàng yến, giống chim màu vàng ấy ông.
Cháu mở cửa lồng, đặt chúng lên tay
Ông đoán xem chuyện gì nào?
Chúng không bay đi mà cứ đậu ở đó.
Cháu đã vui lắm...
Ông biết tại sao không? - Chịu!
Nó yêu quý cháu, nên mới ở lại.
Cảnh ở đây đẹp thật. - Tất nhiên rồi.
Như ảnh trong lịch ấy. - Ảnh lịch hả? Còn đẹp hơn nhiều...
Cháu sao vậy hả ông? - Các loài hoa cũng như con người.
Có giống đực và giống cái. Hoa thì không tự cử động được nên...
... chúng không “yêu nhau” được? - Nói vậy cũng đúng.
Các loài bướm sẽ giúp chúng. Chúng mang phấn từ hoa đực đến hoa cái.
Như người đưa thư hả ông? - Người bưu tá này chỉ chuyển thư tình thôi cháu ạ.
Cháu thử đi. Lùa chút không khí vào vợt đã.
Khi nào vợt được được bướm thì phải hạ xuống đất nhanh nhé.
Thử lại xem.
Bắt được rồi. Cháu bắt được một con rồi.
Đây là bướm Apollo, nó khá đẹp.
Trong này có bông tẩm cyanide, nó sẽ chết không đau đớn gì.
Sao thế cháu?
Săn trộm!
Cháu đi đâu thế? - Cháu muốn quay về.
Sao cơ? - Cháu muốn về nhà.
Nhà cháu làm gì có ai, ít nhất 4 ngày cũng chẳng có ai.
Cháu muốn về với mẹ. - Mẹ cháu có nhà đâu!
Cháu muốn ở nhà chờ mẹ. - Thế cháu có đi với ta nữa hay không?
Đi nào.
Con nhóc này... ôi ôi.
Ông đau không? - Giúp ta với.
Cháu muốn về thật hả?
Làm sao cháu tìm được đường? - Cứ đi xuống dốc, cháu sẽ tới đâu đó thôi...
Rồi sao nữa? - Cháu sẽ đi quá giang về nhà.
Ta không cản đâu. Chúc may mắn.
Cháu chờ gì nữa? Đi đi.
Cháu sẽ nói với mẹ cháu là ông bắt cháu đi cùng.
Ông sẽ bị cảnh sát tóm. - Àh ùh...
Sao mà lại tóm ta được cơ chứ? - Vì bắt cháu làm con tin.
Cháu sẽ bảo là ông bắt cóc cháu.
Rồi nhốt cháu lại để đòi tiền.
Rồi ta sẽ nói ngược lại. - Ai tin ông chứ.
Người lớn thì tin người lớn, có ai tin trẻ con đâu.
Sao rồi ạ? - Sao rồi gì cơ?
Mình lạc đường rồi ạ? - Chắc mình rẽ nhầm.
Đường vẫn thế thôi. - Thế giờ mình làm gì ạ?
Quay lại chỗ cũ thôi.
Đi nào, nhấc mông lên.
Ông Julien, thả cháu ra.
Làm sao ta biết cháu không chạy biến đi? - Cháu hứa mà.
Được rồi, đi thôi.
Từ từ đã.
Bên này. - Sao ông biết?
Ta chẳng bắt cháu đi theo đâu...
Đúng chỗ rồi đấy.
Có 2 loại bướm, bướm ngày và ngài - Chúng có gì khác nhau hả ông?
Bướm ngày bay ban ngày, con ngài thì ban đêm.
Thế con Isabel thì sao hả ông? - Nó thì khác.
... nó chỉ xuất hiện khi đem xuống.
Trước nửa đêm mà nó chưa xuất hiện, nghĩa là nó không bay ra.
Nó ăn gì hả ông? - Nó không hút mật được...
... nên cũng không ăn.
Nó sống bao lâu hả ông? - Ba ngày ba đêm.
Không lâu lắm ông nhỉ.
Cuộc đời con bướm là như vậy.
Sao ông lại mang màn? Mình ngủ trong túi ngủ mà?
Không phải cho mình, cho con Isabel cháu ạ.
Giờ thì phải kiên nhẫn một tý.
Bướm mà tên là Isabel, lạ quá ông nhỉ?
Nhà bác học đã...
Người thợ săn đã tìm thấy nó năm 1839 là người Tây Ban Nha.
Ông ta đặt tên con bướm theo tên nữ hoàng Tây Ban Nha
Tên cháu là Elsa vì bị viết sai đấy ông ạ,
Lẽ ra là Elisa nhưng người ta quên mất chữ i
Cũng không sao mà, tên Elsa hay đấy chứ.
Elisa, là gọi tắt của Elizabeth phải không ạ? - Ùhm, chắc vậy.
Thế còn Elsa là từ tên gì hả ông? - Ta chịu, không đoán được.
Thế cũng tốt. - Sao lại tốt?
Vì bị gọi tắt chẳng hay gì cả.
Mấy con nhãi la liếm này. Con Isabel lớn hơn nhiều.
Lớn cỡ nào hả ông? - Bằng bàn tay cháu.
Nếu nó không xuất hiện thì sao ạ? - Cháu cứ nói to lên, bướm không có tai.
Nó không xuất hiện rồi, trời tối quá. Đi ngủ thôi.
Ông phải kể chuyện cho cháu đã. - Ta chẳng biết chuyện gì cả.
Tại sao ông lại già thế này? - Đừng có bảo ta già!
Ông tự bịa ra cũng được mà. - Bịa. Được thôi.
Rồi cháu phải đi ngủ, hứa không?
Chuyện xảy ra vào Ngày phán xét. - Sao cơ?
Ngày cuối cùng của Thế gian ấy. Hành tinh này sẽ ngừng quay.
Muôn loài tụ họp trước Chúa để xem loài nào chăm chỉ nhất,
Con thỏ đứng lên trước tiên.
Ngươi đã làm gì, thỏ? - Con chạy trên đồng cỏ và đào hang.
Kế đến là loài chim.
Ngươi đã làm được gì, loài chim? - Con đã bay đó đây và ấp ra những chú chim non.
Con hoẵng bước lên tiếp.
Ngươi đã làm được gì, hoẵng? - Con hát ca trong rừng và sinh con cái.
Con lạc đà bước lên. - Con đi du lịch đó đây và sinh con cái.
Con sói bước lên. - Loài sói, ngươi đã làm gì?
Ngày mùa đông, con cần thức ăn cho lũ sói con
... nên con đã ăn thịt thỏ
Loài chó bước lên. - Loài chó, người đã làm gì?
Con nghe lời chủ nhân của con và sinh ra những chú cún con.
Rồi loài người bước lên.
Ngươi đã làm được gì, loài người?
Con đã lao động, kiếm tiền, tự bảo vệ mình và những đứa con của mình.
Những đứa con của ngươi ra sao rồi?
Chúng đã chết trên chiến trường.
Rồi Chúa đưa ra lời Phán xét cuối cùng trước muôn loài
Các loài vật đều làm việc chăm chỉ, nhưng Con người mắc nhiều lỗi lầm hơn cả
Tất cả các loài hãy rời Thiên đàng.
“Kể cả loài người?” - Các loài cất tiếng hỏi. “Kể cả con người” - Chúa phán.
Đó là lỗi của ta, ta tạo ra thế gian chỉ trong 7 ngày
Nếu ta có 2 tuần để tạo ra thế giới, sẽ chẳng ai có thể trách cứ được ta
... và có thể ta đã thành công hơn.
Nhắc lại theo ông nhé.
Con nhộng vàng là con kỳ lạ. - Con nhộng vàng là con kỳ lạ.
Con nhộng xanh thì không lanh chanh. - Con nhộng xanh thì không lanh chanh.
Con nhộng đỏ không hay mắng mỏ. - Con nhộng đỏ không hay mắng mỏ.
Lắc cành cây đi.
Mạnh lên nào.
Tốt lắm.
Giờ thì nhìn kỹ nhé.
Trong ô ấy.
Sao?
Nhột quá. - Cho chúng vào lọ nhé.
Mình sẽ làm gì với chúng hả ông? - Mang chúng về Paris.
Cho chúng đi thăm tháp Eiffel và xem chúng biến thành bướm như thế nào.
Nếu cháu thích có thể đem đến trường vài con.
Mấy đứa ở lớp ngốc lắm ông ạ. Cô giáo dạy chúng cháu về Napoleon.
Cô giáo giảng xem ông ấy đã thắng người Áo trận Marengo ra sao. Ông biết thằng Maxime hỏi gì không?
Không, nó hỏi gì vậy? - “Napoleon đi xe ôtô gì ra trận?”
Đi xe ôtô gì? Napoleon ấy hả!?
Elsa, đi thôi.
Sao lại phải đi vào rừng hả ông? - Đường này nhanh hơn cháu ạ.
Thế mà vẫn gặp mưa...
Thế cháu có biết trước là mưa không, Quý cô biết tuốt?
Tạnh rồi, đi thôi. - Nhìn kìa ông ơi.
Bò sữa đấy. - Hóa ra bò sữa như thế này ạ?
Hẳn là thế rồi.
Xin mời vào nhà.
Bà cụ nhà tôi. Đồng hồ chết rồi, nhưng cụ cứ nhìn vào nó.
Cứ như xem TV ấy ông nhỉ.
Mời hai ông cháu ngồi.
Họ cắm trại bên kia đồi, tối nay là khách nhà mình.
- Tóc tai cháu ướt hết rồi.
Sebastien, mang cho mẹ cái khăn nhé? Tôi sẽ quay lại ngay.
Ông cởi áo mưa ra đi.
Nhà nghỉ hả, vậy là tương lai của nông dân đây rồi.
Mẹ ơi, qua đây. - Họ thường chú ý đến nông dân hơn.
Tốt rồi. - Họ mất 40 năm để nghiên cứu sinh thái quanh đây.
Ra đi con. - Chúc mừng sinh nhật bố.
Chúc mừng sinh nhật. - Cảm ơn.
Chúc mừng sinh nhật.
Thổi nến nào. Một, hai, ba.
Giỏi lắm, Sébastien, bỏ mấy cây nến ra đi con.
Cháu cắt bánh được không? - Tôi mở champagne nhé..
- Bà cụ thích champagne lắm.
Cậu bao nhiêu tuổi nhỉ? - 43.
Đi ngủ đi nhé...
Cháu cũng ngủ ngoan nhé.
Năm phút nữa tắt đèn nhé!
Nó là đứa đẹp trai, khỏe mạnh. Nó đi đó đây cũng nhiều và yêu thích công việc.
Rồi bỗng nhiên nó gặp tai nạn...
... và trở nên tuyệt vọng.
Nó nằm viện St. Anne 2 tuần gì đó.
Rồi thì đi đi lại lại, nhà rồi viện...
Một hôm nó gọi cho tôi “Ba ơi, cứu con ra khỏi địa ngục này đi”
“Ba ơi, con đã uống đủ loại thuốc rồi”
“Con muốn chết, hãy giúp con đi”
Họ giữ nó lại bệnh viện, tôi có nói chuyện với bác sỹ tâm lý của nó
Ông ấy nói tình hình chỉ tồi tệ thêm, nó không về nhà được nữa...
Không hiểu sao, một ngày nọ nó nói với tôi:
“Cha mang cho con một con bướm nhé”.
Một con, hai con... rồi mười con.
Chuyện bắt đầu vậy đấy.
Ngày tháng cứ trôi, nó thì càng ngày càng buồn thảm hơn.
Nó chẳng mỉm cười nữa.
Tôi mang cho nó quyển sách toàn tranh ảnh.
Nó chỉ cho tôi con bướm lớn màu xanh biển
“Mang cho con con bướm này đi.” Đó là con bướm Isabel.
3 năm ròng, tôi cố kiếm nhưng chẳng thấy con nào cả.
Loài bướm này đã tuyệt chủng rồi.
Ngày hôm đó tôi đến thăm nó, giường nó trống không.
Nó ra đi đêm hôm trước.
The doctor told me he hadn't suffered much.
Nó mới 28 tuổi, vẫn là một đứa trẻ.
Nếu còn sống chắc nó tầm tuổi anh.
Cái đồng hồ này chắc phải trăm tuổi rồi nhỉ?
Nhìn cái tem này, từ thời quân chủ đấy.
Mẹ ơi, con đây.
Elsa, con đang ở đâu vậy?
Nói cho mẹ biết đi, Elsa. - Mẹ không giận con chứ?
Con đang ở đâu? - Trong một căn nhà.
Nhà nào? - Con không biết.
Con đang trong núi.
Núi? Núi nào hả Elsa? - Con không biết.
Khoan đã, mẹ sẽ bảo con phải làm gì...
Con còn ở đó không? Alô - Con muốn nói với mẹ rằng...
Ông đã bao giờ nói dối chưa?
Sao cháu lại hỏi vậy? - Không có gì ạ.
Ai cũng từng nói dối, từ chuyện nhỏ tới chuyện lớn
Nhưng điều quan trọng nhất là cháu không được nói dối chính bản thân mình
Cháu muốn nói với ông điều này.
Cháu đã nói dối ông. - Ta biết.
Ta biết cháu chưa tròn 9 tuổi. Nói dối như thế không đáng kể gì.
Cô không phát hiện ra điều gì à?
Tôi không biết nữa, Elsa rất thân thiện.
Nó cũng dễ nói chuyện với người lạ nữa, liệu nó có làm quen với ai đó không?
Cô hẹn mấy giờ nhỉ? - Cô muốn nói gì nữa không?
Đừng làm đau con gái tôi.
Đừng làm nó đau.
Sau đây là số điện thoại liên hệ với chúng tôi.
Đừng cúp máy nhé.
Sao, cháu làm món gì cho ông thế?
Cái gì đây? - Trứng và cá ngừ trộn dầu ạ.
Trứng, cá ngừ, dầu? Cháu trộn chúng vào với nhau à?
Ông bảo là ông muốn ăn như vậy còn gì.
Ùhm, nhưng không phải là trộn vào nhau.
Sao hả ông?
Ùhm, cũng không tệ lắm.
Có một lần cháu còn làm trứng sôcôla cơ.
Sôcôla hình trứng à, món đó khó làm đấy. - Không, là trộn trứng với sôcôla.
Trứng chiên phủ sôcôla!
Mẹ cháu bao nhiêu tuổi? - 25 ạ.
Làm mẹ sớm quá nhỉ.
Vì lúc đó quá muộn để phá thai rồi ạ.
Thế những đứa bé trong bụngthì sao hả ông?
Biến mất chứ sao.
Buồn nhỉ, bị biến mất ấy.
Sao người ta lại nói là ngã vào lòng chứ không phải là trèo lên lòng ai đó hả ông?
Ta chịu.
Mẹ cháu yêu ba cháu và có bầu luôn.
Nhìn kìa.
Sao băng đấy. - Sao băng là gì hả ông?
Là sợi tóc của Chúa bị rụng. - Thật ra nó là cái gì ạ?
Một con Isabel, con cái. Đến đây nào, nó đẹp lắm, nhanh lên cháu.
Ôi trời ơi, cháu phải nhìn chứ.
Tránh ra, cút đi. Cháu phá hỏng hết rồi.
Không, xéo đi. Tránh xa ta ra. Điếc hả?
Muốn làm gì thì làm, ta không cầu xin đâu.
Cháu ở dưới đó hả Elsa?
Trèo lên đi, ta sẽ kéo cháu lên.
Không được ạ, cháu ở tít bên dưới cơ. - Cháu có bị đau không?
Ông Julien, kéo cháu ra với.
Con trai bà đâu rồi?
Đang có tai nạn... - Tôi sắp xong đây.
Tôi nghe đây. - Có cô bé bị ngã, bên trong núi.
Nó bị rơi vào khe núi
Con bé chỉ bị xước sát chút thôi...
Nó nghe được đấy, cô nói gì với con bé đi.
Mẹ đây, Elsa.
Cấu trúc hang ra sao? - Không ổn định lắm.
Nguy hiểm lắm, đá có thể sụp xuống.
Chỗ vào gần nhất cũng cách đây 7km. - Đi xuống là 80m.
Cũng phải mất 3 ngày. - Có ý gì không?
Cháu móc dây vào bạn được không? - Con có làm được không?
Đi nào, từ từ thôi.
Bạn sẵn sàng chưa? - Tớ sợ lắm.
Tớ cũng thế.
Làm sao cậu lên trên đó được? - Họ lại đưa dây xuống mà.
Sẵn sàng rồi.
Kéo lên đi các chú.
Từ từ thôi.
Từ từ.
Hồi đó, cháu chỉ có mỗiquần yếm với áo phông.
Cũng không lôi thôi quá, 6 tháng trời, chẳng ai nhận ra cháu mặc gì.
Thế còn bố mẹ cô?
Bố cháu làm ca đêm, mẹ cháu thì...
... chẳng bao giờ quan tâm. Hồi cháu 8 tuổi, bà ấy còn bỏ quên cháu ở siêu thị.
Cháu thấy bụng lớn lên, rồi bỏ nhà đi. - Lúc đó cô bao nhiêu tuổi?
Mười sáu ạ.
Sao con bé thích bóng rổ thế?
Trẻ con không may mắn thì thích lớn nhanh.
Ông có nghĩ cháu không xứng đánglàm mẹ không?
Một bà mẹ tốt thì nuôi nấng con mình, lo lắng cho tương lai của chúng.
Nâng niu, ôm ấp và hôn chúng.
Nó vẫn nhớ tới cô đầu tiên.
Cô nên nói chuyện với con bé.
Cháu nên nói gì bây giờ?
Đơn giản là cô yêu nó thôi. - Nó biết vậy mà.
Nếu biết, liệu con bé có làm thế không?
Ba từ nho nhỏ thôi mà.
Tôi cũng chưa bao giờ nói ra những từ như vậy...
Ông Julien, sao rồi? - Chưa, Elsa, chưa được.
Còn lâu không ông? Một hay hai ngày?
Ba bốn ngày gì đó.
Hôm nay được chưa ạ? - Cháu về sớm quá Elsa.
Cháu phải chờ thêm chút xíu nữa.
À, đây rồi. Cháu muốn biết bướm ra đời như thế nào chứ?
Vào đi nào.
Nhìn kỹ nhé Elsa. Nhìn kỹ.
Ông cháu mình phải đi rất xa tìm nó, còn nó lại chờ đợi ta ở đây.
Chìa tay ra nào.
Bay đi.
Ông đoán xem nó sẽ bay đi đâu?
Đến với người đã đợi chờ nó rất lâu...
Elsa, cháu chưa nói tên mẹ cháu là gì. - Cháu chưa nói với ông à?
- Isabel. Vậy là ông cháu mình đều tìm được thứ mong muốn rồi.
Tại sao gà lại đẻ trứng? - Để trứng lại nở thành gà.
Tại sao các đôi tình nhân lại âu yếm nhau? - Để đàn chim có cớ hót vang.
Tại sao hoa lại tàn? - Để từ đó sẽ toát ra nét quyến rũ.
Tại sao lại có thiên thần và ác quỷ?
Để những kẻ tò mò có cớ bàn tán.
Tại sao lửa làm gỗ cháy? - Để tạo ra hơi ấm như nằm trong chăn.
Tại ***ển có thủy triều? - Để người ta còn có lần sau.
Tại sao mặt trời lại lặn? - Để bầu trời đẹp hơn.
Tại sao sói lại ăn cừu? - Vì đói như con sói.
Tại sao rùa lại thắng thỏ? - Vì đường dài thì phải chạy mau.
Tại sao thiên thần có cánh? - Để ta còn tin vào ông già tuyết.
Chuyến đi có vui không cháu? - Vui lắm ông ạ.
Cháu được thấy nhiều thứ thú vị chứ? - Cháu vẫn muốn bắt dế nữa.
Dế hả? - Chuồn chuồn nữa ông ạ.
Để lần sau vậy, đồng ý không. - Đồng ý ạ.
Cháu hỏi ông cái này được không? - Cái gì nữa nào?
Đoạn này ông hát nhé? - Không, không chứ.
Đi mà ông. - Không là không.
Đoạn cuối rồi mà. - Cháu hơi bị ép ông đấy nhé?
Tại sao trái tim kêu tic tắc? - Vì mưa rơi sẽ kêu tý tách.
Tại sao thời gian trôi nhanh như vậy? - Vì gió thổi nó trôi đi.
Tại sao cháu nắm tay ông? - Vì bên ông cháu rất vui. �