Tip:
Highlight text to annotate it
X
Mùa hè tuổi 17
Đến một lúc nào đó con người ta tự hỏi
Rồi một ngày ta lại hình dung nhau theo cách như thế nào?
Câu trả lời chỉ là những khoảnh khắc.
Mùa hạ ấy, rất dài mà cũng rất ngắn
Và những khoảnh khắc ấy giờ đây anh sẽ chẳng thể nào nói cho em biết hết
Có chăng chỉ là ghi lại một phần nào đó.
Nhưng chỉ một thôi cũng đủ để anh vẽ nên bức họa rõ ràng nhất trong tiềm thức
Viết lên chính đó những nuối tiếc không nguôi về tuổi 17.
Đúng là khi lên đại học con người ta có nhiều thứ thay đổi
Nhưng đối với tôi sự thay đổi lớn nhất không phải ở đại học,mà là ở năm lớp 12.
Một học sinh mới được chuyển đến lớp
Thật khó quên ngày đầu tiên gặp “Giấc Mơ”
À...
Đó là biệt hiệu dành cho cô gái tuyệt vời ấy
Giấc mơ của tôi
Và cũng chỉ 1 chút nữa thôi, một chút nữa thôi thì...
“Giấc Mơ” luôn thu hút mọi ánh nhìn ngay từ vẻ bề ngoài
Nụ cười
Gương mặt đẹp như thiên thần ấy
Luôn đem cho người đối diện một niềm vui khó giải thích.
Mặc dù tôi cũng chưa thống kê xem có bao nhiêu người hâm mộ cô ấy
Nhưng chắc chắn tôi cũng là một trong số đó.
Nếu chỉ đơn thuần là ngoại hình
Thì cơn say nắng này của tôi cũng như nhiều thằng khác sẽ không lâu đến vậy.
Cô ấy luôn quan tâm và lắng nghe tất cả mọi người.
Tính hài hước của cô ấy sẽ giúp bạn phấn chấn suốt cả ngày
Và những lời nói thông minh dí dỏm của cô ấy sẽ khiến bạn muốn nghe mãi.
Ở cô ấy có thứ gì đó rất hấp dẫn
Không phải bởi vì cô ấy quá đẹp
Mà có những người con gái sinh ra đã có thứ khí chất ấy.
Nếu là cô gái khác thì chắc hẳn đã tự phụ vì có được tất cả những điều tốt đẹp trên thế giới
Nhưng “Giấc Mơ” vẫn rất khiêm tốn
Cô ấy nổi bật trong sự hòa đồng.
Mọi người không những ngưỡng mộ, mà còn yêu quý "Giấc Mơ”.
Khỏi phải nói, cô ấy là hình mẫu lý tưởng của mọi thằng con trai, đặc biệt là tôi.
Tôi có thói quen đến trường từ rất sớm
Bởi tôi muốn tận hưởng 1 buổi sáng sáng trọn vẹn nhất
Đối với tôi buổi sáng là một nghi lễ quan trọng để bắt đầu ngày mới
Buổi sáng giúp con người ta tin vào những điều kì diệu
Và rồi...điều kì diệu đã xảy ra
Phan !
Đợi tớ với !
Một điều kỳ diệu thật khó diễn tả thành lời.
Nó là khi bạn ở 1 nơi mà xung quanh có rất nhiều người
Nhưng bạn vẫn cảm thấy lạnh lẽo,cô đơn
Thì bỗng dưng một ai đó xuất hiện
Là động lực để bạn có thêm niềm tin
Trao cho bạn những điều ngọt ngào chưa từng có
Và làm cho những ngày tháng cuối cấp của bạn trở nên đáng trân trọng hơn.
Này...
Mẫu người bạn trai của cậu là gì ?
Đẹp trai và tốt bụng.
Ở đâu mà lại có người như thế cơ chứ ?
Tại sao lại không chứ
Tưởng tượng nhớ
Có 10 người đẹp trai cùng 1 lúc
Người tốt bụng nhất trong số họ sẽ là người đẹp trai và tốt bụng.
Vậy à ?
Tớ đùa đấy, cái này tớ thấy ở trong phim Hàn.
Thế mẫu người bạn gái của cậu là gì ?
Chỉ cần được đi bên cô ấy vào lớp học
Hoặc cùng được ngồi ăn sáng
Khi chỉ có hai đứa thôi
Thì thật tình mà nói
Lúc ấy tôi đã lâng lâng như bay trên mây vậy.
Là cô ấy
Đã thuộc về tôi trong vài giây
Hay chỉ là tưởng tượng ?
Tôi thường nghĩ
Giá mà có người yêu như “Giấc Mơ”
Thì mình chẳng bao giờ thèm để ý đến một đứa con gái nào nữa.
Thế nhưng
Một người hoàn hảo như “Giấc Mơ”
Chắc hẳn sẽ tìm một chàng trai hoàn hảo như cô ấy.
Còn tôi thì thật bình thường
Bình thường một cách phi thường.
Vì vậy mà ngay khi tốt nghiệp
Tôi đành phải từ bỏ nỗi rung động lớn nhất của đời mình.
Có lẽ tôi không đủ tự tin
Không đủ mạnh mẽ
Để biến một giấc mơ thành sự thật.
Mọi người vào hàng chụp ảnh nào !
Vào đê, vào đê !
Chuẩn bị nhớ
Một,hai,ba !
Sau đó 1 năm
Tôi tình cờ gặp lại bạn thân của cô ấy.
Phải rất khó khăn
Tôi mới mở được lời hỏi thăm về "Giấc Mơ".
Ơ, Phan ?
Bạn ấy dạo này thế nào rồi ?
Bây giờ, chắc là tớ có thể nói cho cậu được rồi
Bạn ý đã có người yêu
Và không còn quan tâm đến cậu nữa.
Thế là sao ?
Cậu ngốc thế
Chẳng có đứa con gái nào tự dưng bỏ bạn thân của mình đến trường rõ sớm
Xong vào lớp với cậu như thế cả
Cậu có nhớ cái lần
Cậu đi cùng bạn ý đi học về
Sau hôm đó
Bạn ý đã trực bên điện thoại suốt mấy ngày cuối tuần
Bạn ý chắc chắn là thế nào cậu cũng gọi điện cho bạn ý.
Khi tưởng chừng
Như có một chút hi vọng
Tôi mới nhận ra
Chính mình đã đánh mất cơ hội từ lâu
Làm gì có ai trên đời này
Lại không muốn ở bên cô ấy cơ chứ.
Người ta nói
Cuộc sống là một bộ phim quay chậm
Mỗi con người chỉ đóng một vai diễn nhỏ trong bức tranh màu sắc ấy
Mà chẳng có ai là vai chính.
Đôi khi
Có người gặp nhau
Diễn với nhau trong vài phân cảnh
Cũng có lúc
Những vai diễn gặp nhau một lần rồi xa rời
Mà chẳng thể tua ngược lại những thước phim ấy
Thêm một lần nào nữa.
Cuối cùng thì tôi cũng hiểu
Những năm tháng tuổi trẻ đó
Quãng thời gian yêu thầm đó
Thậm chí cả những kỉ niệm khiến cho ta mãi nuối tiếc đó
Lại là những thời khắc đẹp nhất của cuộc đời.
Chỉ vì e ngại bị từ chối
Mà tôi đã không bao giờ dám đánh liều cho “Giấc Mơ” biết tôi mơ ước điều gì.
Nếu như
Lúc ấy tôi mời cô ấy đi chơi và bị từ chối?
Nếu như cô ấy chỉ coi tôi là bạn?
Ai có thể đoán được điều gì sẽ xảy ra?
Nhưng cuộc sống thì không có 2 từ “nếu như”
Chỉ có “xảy ra” hay “không xảy ra” mà thôi.
Trong một khoảnh khắc
Bạn phải quyết định con đường của mình...
Dù sao đi nữa, tôi cũng chưa bao giờ hẹn hò được với "Giấc Mơ".
Và...
Đó mới thật sự là điều đáng tiếc nhất trong đời.
Cám ơn người con gái
Đã để lại cho tôi ký ức tuổi 17 đẹp đến thế.
Cám ơn em, "Giấc Mơ" của tôi.