Tip:
Highlight text to annotate it
X
Động cơ chạy hết công suất, thưa sếp.
Trung úy Chung làm rất tốt trong khi tôi dưỡng thương.
Đúng vậy. Sáng mai chúng ta sẽ đến Costa Rica.
Tấ cả, nghiêm!
Chúng ta sẽ vào bao xa trong đất liền, sếp?
Tiếp tục đi.
Tiến sĩ Scott nói khu rừng tương đối
gần bờ biển.
Nên chúng ta dễ dàng ra vào.
Có vẻ tốt, thưa sếp.
- Thế này được chưa, sếp?
- Ừh. Tốt lắm.
Làm tốt lắm, các cậu.
Không thích ý tưởng thử nghiệm trên khỉ cho lắm.
Tốt hơn trên người mà, sếp.
PHỤ ĐỀ THỰC HIỆN BỞI
HOMESUB.VN - FACEBOOK.COM/HOMESUB
Dịch: AmeliaThi - Subteam: HomeSub.vn
HỖ TRỢ DỊCH PHỤ ĐỀ ZUI.VN
- Chào, Max.
- Khỏe chứ?
Chào. Trùng hợp cô cũng ở đây à.
Cả tháng rồi tôi chưa dành
chút thời gian nào tập thể dục.
Khác lúc bọn Nga rượt chạy ở Bắc Cực hả.
Vâng, có nghe nói rồi.
Khá gay cấn đấy...
Tự tôi nghĩ vậy.
Bản năng sinh tồn mà. Có gì hay đâu.
Tập tạ chứ?
Không.
Tôi xong rồi, cảm ơn.
Sao tôi không gặp cô ở hội trường sĩ quan nhỉ?
Dùng bữa ấy?
À... có thể anh chưa biết,
nhưng tàu này đặc biệt không chào đón tôi.
Ha! Tôi thấy khó tin thiệt à.
Tôi đã... dối họ
cả 4 tháng trời.
Lúc chúng tôi ở Bắc Cực,
thế giới đã sụp đổ.
Thân nhân họ chết dần.
Tôi biết, và tôi không để hé răng lời nào.
Tôi nghĩ cô đánh giá thấp
lòng vị tha của mọi người rồi đó.
Có thể, do cô khó tha thứ cho mình.
Đâu phải lỗi tất cả do cô, cô biết mà.
- Không phải sao?
- Không.
Gặp anh sau nhé.
Hội trường Sĩ quan.
Tôi giữ chỗ cho cô.
Thứ Tư, Ngày 5 Tháng 11.
Bọn anh đang đến Costa Rica
tìm khỉ cho Tiến sĩ Scott.
Không biết sao anh vẫn ghi những đoạn phim này
nếu không ai tìm thấy chúng
và làm sao họ đưa chúng cho em.
Anh vẫn nhớ hình ảnh của mọi người
trong cabin cha anh.
Em chẳng có kỳ nghỉ cuối tuần cho ra trò,
nên em hãy sẵn sàng
tính sổ anh liền đi.
Ở đây rất khó khăn...
Không biết chuyện gì xảy ra ở thế giới bên ngoài,
rồi tự hỏi, liệu...
Khi nào...
Khi nào chúng ta về nhà...
Chúng ta sẽ như thế nào.
- Chào.
- Xin lỗi đã làm phiền.
Chúng tôi bắt được tín hiệu cầu cứu
bên ngoài Costa Rica, đặc biệt là ngoài Limón.
Loại tín hiệu gì?
Bệnh tật. Bất ổn dân sự.
Có vẻ ta không nhận được tín hiệu an toàn
để vào khu rừng đó.
Bất ổn dân sự?
Chúng ta có thể làm gì đó,
nếu anh chuyển hướng tàu khoảng vài tuần
và tập trung xây dựng đất nước.
Gọi Tiến sĩ Scott đến đi.
Tôi bàn với cô ấy rồi.
Cổ nói chọn Nicaragua kế tiếp là tốt nhất.
Khu bảo tồn khỉ cách 30 dặm
dọc theo dòng sông hẹp.
Chúng ta không đưa tàu vào đó được,
nhưng vài đội trên R.H.I.B. thì có thể
- 30 dặm.
- Đúng. Ngoài phạm vi radar.
Liên lạc cũng không chắc tín hiệu
trong khu vực đủ mạnh
để chúng ta giữ liên lạc radio.
Làm gì được thì làm thôi.
Ờ, anh chưa nghe tin hot nhất.
Tiến sĩ Scott khẳng định cô ấy đi cùng.
Trừ phi có ai trong chúng ta biết phân biệt
giữa Khỉ Mũ và...
Khỉ Nhện Tay Đen.
Đó là khu bảo tồn à?
Cổ nói đã ở đó vài năm trước, nhưng
chỉ có vài đội nhỏ các nhà nhân loại học
thỉnh thoảng ghé quan sát.
Nên nói cách khác, phải chấp nhận thôi.
Cần nhiều chuồng trên chiếc R.H.I.B.
cho bọn khỉ.
Ta sẽ đi cùng vài đội nhỏ.
- Anh lo liệu đi nhé.
- Không chỉ tôi đâu.
Cần tất cả những người giỏi. Cả anh nữa đấy.
Cũng lâu rồi tôi không đi săn.
Mm.
Whoo! Tôi thích đi săn quá đi!
Ensign Mason mang theo Radio Dã chiến.
Thông thường, chúng ta tiến hành EMCON.
Họ báo cáo, nhưng ta không hồi âm.
Chúng ta chờ khi họ cách thật xa.
Khi ấy, ta sẽ sang Hệ thống Pháo sáng.
Xanh nghĩa là không đụng độ,
mọi thứ ổn. Đỏ nghĩa là nguy hiểm,
mọi thứ không ổn.
Hãy mong chúng ta không thấy pháo đỏ,
nhưng phải chuẩn bị trường hợp đó.
Tôi cần người quan sát cạnh Buồng Chỉ Huy.
Rõ, Chỉ huy.
Trông quen không?
Đây là rìa khu bảo tồn.
Theo tôi nhớ, có dòng suối gần thác nước.
Đám khỉ sẽ tụ tập ở đó
vì nước sạch.
Báo cáo vị trí chúng ta về tàu.
- Rõ, thưa sếp.
- Tex, Burk,
ở lại với Mason và Tiến sĩ Scott.
Những người còn lại trinh sát khu vực.
- Thuyền trưởng Chandler, chúng ta...
- Cô ở lại đây.
Nhận rồi. Họ vừa lên bờ
ở rìa phía Tây khu bảo tồn, phía Nam bờ biển,
vẫn còn trong phạm vi radio.
Này, uh, Tiến sĩ, cô có bồ không...?
Lần cuối tôi biết, anh ấy ở Bắc Kinh,
nhưng vài tháng trước rồi.
Anh ấy là nhà báo. Cứ đi hoài.
Còn anh?
À, tôi là hòn đá cô đơn,
- cô tưởng tượng được chứ.
- Người ở tuổi anh mà chưa kết hôn sao?
Người ở tuổi tôi?
Tôi nói trúng yếu điểm của anh à?
Ồ, cơ thể tôi có 2% mỡ, cưng ạ.
Không có yếu điểm đâu.
Ngoài 2% đó ra.
Oh!
Cô ấy quá thông minh, đúng không?
Nghe thấy không? Nước.
Thác nước.
Đeo mặt nạ! Nhanh! Đeo vào!
El Toro! El Toro, làm ơn!
Lùi lại! Lùi lại!
Chúng tôi không giúp được các bạn.
Xin lỗi!
Về thuyền ngay!
Tôi xin lỗi. Chúng tôi không giúp được.
Họ đến từ đâu vậy?
Tránh ra! Buông tôi ra!
- El Toro.
- Ra khỏi đây.
Trở về thuyền ngay!
- El Toro!
- Xin lỗi. Chúng tôi không giúp được.
Lui lại! Đi, đi, đi!
Này, Burky.
Xì gà Cuba nhé?
Đặc sản ở Gitmo đó, anh bạn.
Tôi đang đợi.
Được rồi.
- Chúng ta gặp rắc rối.
- Nổ máy lên đi!
Cô ra khỏi đây ngay!
Bây giờ! Quay về James!
Tôi không mạo hiểm để cô lên thượng nguồn!
Không được tranh luận!
Chúng tôi sẽ bắt khỉ cho cô!
Cô phải làm theo!
Nhanh lên, Burk!
Họ chia ra. Kế hoạch đâu phải thế.
Theo biểu đồ này, thị trấn gần nhất
ở 20 dặm trong đất liền trên bờ sông.
Thì ra họ đi bộ băng qua khu rừng đến đây ư?
Bờ bên kia sông thì sao?
Không có, thưa sếp, ít nhất ở đây không có.
Chắc chắn họ tụ họp quanh thác nước.
Phải có những nơi khác trong
khu này tìm được khỉ chứ.
Chúng ta biết Costa Rica không ổn rồi.
Theo Tiến sĩ Scott,
hầu hết Trung Mỹ là khu vực nóng
không có nhiều lựa chọn.
Lên thượng nguồn.
Sếp, Tex và Trung úy Burk vừa về tàu cùng Tiến sĩ Scott.
Cô ấy đang tẩy trùng.
Tôi sẽ hỏi chuyện cô ấy ở hội trường ngay.
Rõ, sếp.
Nathan James, đội Kền Kền đây. Hết.
Nathan James, đội Kền Kền đây. Hết.
Chúng ta ở ngoài vùng radio, thưa sếp.
- Được rồi, bắn pháo xanh đi.
- Rõ, sếp.
Trống!
Cái...
Vũ khí!
"El Toro"?
Đám người bệnh có nói.
Xét tàu không, sếp?
Dĩ nhiên không. Chúng ta đi tiếp.
Khu vực linh trưởng tập trung nhiều nhất
ở phía Bắc bờ biển, sâu trên thượng nguồn,
Thuyền trưởng biết rõ điều đó.
Tôi nghi họ đang đi hướng đó.
Cô không có lý do tin rằng
có dân cư ở đó sao?
Không, nhưng tôi không nghĩ
ở phía Nam cũng có người.
Vậy, một khi ở ngoài phạm vi radio,
họ không thể nhận tin, đúng không?
Từ giờ, bắt đầu bắn pháo sáng.
Chúng ta phải hy vọng bầu trời đủ trong
để có thể thấy họ.
Có lẽ cô nên cho một đội hỗ trợ ra ngoài đó
trên chiếc R.H.I.B. khác
Thuyền trưởng đã chỉ định rồi.
Sau 48 giờ, trừ phi chúng ta nhận được pháo đỏ.
Chết tiệt.
Aah!
- Ôi, khốn thật!
- Ôi, Chúa ơi!
Vành đai bảo vệ! Tôi đỡ cậu, tôi đỡ cậu.
Oh!
Nghe này, tôi không dối đâu nhé.
Sẽ đau lắm đó.
Aah! Ôi, Chúa ơi!
Đau quá!
Phục kích! Phục kích! Phục kích!
Hải quân Hoa Kỳ! Đứng yên!
Ngưng bắn! Ngưng bắn!
Đi đi.
Dale. Dale.
Camine! Vamos!
Thẳng! Đi thẳng đi!
Vengan! El Toro.
Alto.
Nhanh nào.
El Toro, người Mỹ.
Xin chào.
Hoan ngênh đến rừng của tôi.
Tôi đoán chắc anh là El Toro.
Đúng, tôi đây.
Tôi được hân hạnh tiếp chuyện với ai đây?
Tom Chandler, Hải quân Hoa Kỳ.
Người của anh tước vũ khí,
C.B.R., bộ áo, thiết bị của chúng tôi.
Chúng tôi cần lấy lại chúng.
Các người không cần bộ áo.
Không có virus ở đây.
Còn vũ khí, tôi không thể để người của anh
cầm súng máy đi loanh quanh.
Làm người của tôi sợ đó.
Tôi e không thể chấp nhận.
Với sự tôn trọng,
tôi không có thời gian tranh luận.
Những người còn lại của tôi,
200 thủy thủ Hải quân Hoa Kỳ,
đang chờ chúng tôi về tàu khu trục,
U.S.S. Nathan James, đang neo trong Vịnh
ở cửa sông.
Chúng tôi không về lúc 23h, họ sẽ đi tìm.
Và hãy yên tâm, họ sẽ tìm thấy chúng tôi.
Vậy... sao anh lại đến đây, Chỉ Huy?
Chúng tôi đi ngang qua.
- Mm.
- Tìm kiếm lương thực, đồ dùng.
Người của tôi giẫm vào bẫy của anh.
Đúng, người của anh trông không ổn.
Nên chúng tôi phải đưa cậu ấy về tàu càng sớm...
Cậu ta không trở về tàu được đâu,
ít nhất là không sống nổi.
Chất độc trong tĩnh mạch sẽ giết cậu ta ngay,
tôi là người duy nhất có thuốc giải.
Nên... anh có thể để chúng tôi
chữa cho người của anh,
nếu không anh có thể tiếp tục với, uh...
Lời đe dọa bất lực.
Anh quyết định đi.
Anh giải độc cho người của tôi ngay,
và anh nên mong cho mình
an toàn khi chưa quá muộn.
John Wayne!
Clint Eastwood.
Chàng Mỹ chuẩn men.
Tôi nghĩ anh chàng này chưa quen
với hậu quả của tên lửa Hành trình.
Các người thấy tốt hơn chưa?
Các người ỷ có sức mạnh
nên không cần tôi hào phóng cứu người, hả?
Chúng ta phải giữ hắn sống.
Đưa đến bác sĩ đi.
Chắc các người đang đói nhỉ.
Vậy, chúng ta dùng bữa thôi...
Chỉ Huy.
Này! Cô đây rồi.
Tôi đã mong cô sẽ đến. Hơi trễ tiệc một chút.
Cái tôi đang ăn là của cô.
Cá ngon lắm đó.
Mới bắt sáng nay, đảm bảo luôn.
Cả đội vẫn chưa về.
Có nghe rồi.
Không có pháo sáng. Trời sẽ tối nhanh thôi.
Vâng, có lẽ họ đang ngồi quanh lửa trại ấm cúng,
kể chuyện ma, nướng kẹo dẻo.
Anh thấy gì ở Vịnh Guantanamo...
Bản chất xấu xa nhất của con người.
Mm-hmm.
Nhưng, bằng cách nào đó
anh vẫn luôn giữ được tính hài hước.
Dùng sự hài hước che đậy nỗi đau.
Không có sự hài hước trên thiên đường.
Lão Twain nói thế, hình như vậy.
Cô đọc "Huck Finn", "Tom Sawyer" chưa?
Truyện Kinh điển Mỹ đó.
"Ai cũng có mặt tối trên
mặt trăng của riêng mình,
không bao giờ bộc lộ với người khác."
Vâng, tôi biết Twain.
Tốt, thế thì...
Chúng ta có điểm chung.
Kẹo dẻo, hả?
Chắc như bắp rồi.
Chắc hai người thắc mắc
sao tôi có tài sản trù phú
ở vùng hoang dã thế này.
Chúng tôi thấy du thuyền của anh trên sông.
Mm. Thuyền trưởng của tôi nói
nước sẽ sâu hơn nhiều.
Hóa ra anh ta sai. Ấn tượng chứ?
Người của tôi mất một tuần
để lấy mọi thứ khỏi con thuyền đắm.
Xin mời. Delgado, đến với chúng tôi nào.
Ngồi, ngồi đi.
Đây là Thị trưởng Ervin Delgado,
cựu thị trưởng thị trấn cũ, Bocana Caoba.
Ông ấy và cư dân... tình cờ gặp chúng tôi,
cố tránh khỏi virus.
May cho họ, họ gặp tôi.
May cho anh, họ có lều.
Không tưởng tượng nổi anh nghĩ thế,
lúc sống sót khỏi chiếc thuyền.
Hmm.
Rất sâu sắc. Hay lắm.
Họ ngủ ngoài đó,
trên những chiếc chăn bẩn thỉu
không có nơi tránh mưa nắng
trong khi anh sống như vầy ư?
Tôi không mong anh hiểu trật tự của tôi, nên, Bas.
Giải thích với họ đi.
Xã hội dựa theo chế độ người Inca cổ
trao đổi sức lao động gọi là Mita.
Người của chúng tôi cung cấp sức lao động.
El Toro cung cấp thiết bị vật chất
và sự bảo vệ.
- Sự bảo vệ ư?
- Vâng, thưa ngài.
Ở chỗ chúng tôi gọi là nô lệ đó.
Những người này còn sống
trong khi trên thế giới hàng triệu
người chết, nhờ tôi nè.
Các vệ sĩ của tôi,
người của anh giẫm lên bẫy của họ đấy...
những thứ ấy giữ đám người bệnh
phía bên kia sông tránh xa khỏi đây.
Nhờ nó mà người của Delgado còn sống.
Đúng không, Bas?
- Đúng, El Toro.
- Thấy chưa.
Giờ xin mời, ăn đi, ăn đi, ăn đi, ăn đi.
Các cô ấy chuẩn bị món địa phương
cho các người thưởng thức đấy,...
Tôi nghĩ cậu ấy hạ sốt rồi.
Thứ hắn cho dường như có công hiệu.
Anh nghĩ chúng để mình đi chứ?
Vậy, anh làm gì để kếm tiền?
Tôi đoán chắc không phải túi xách.
Không.
Tôi nghĩ tới ***. Có thể là ***.
Mm. Anh cứ đánh giá xem.
Tôi chỉ muốn xác nhận mình đang đối mặt với ai.
Mike.
Hmm.
Mm-hmm. Hmm.
Ah, không, không, đây... đây là, uh...
Đây là Karina. Đây là, con gái thị trưởng.
Thị trưởng Delgado. Nhân vật lớn. Gia đình lớn.
Các cô con gái, anh biết đấy.
Tất cả đều rất đẹp.
Còn cô này, Karina...
Cô ấy hoàn hảo.
Đúng, gần như thế.
Em gái cô ấy... món hàng ngon đó.
Không, không. Sao vậy? Sao vậy? Em yêu, coi nào.
- Hắn là con lợn thối.
- Karina!
Cha tôi không dám nói, nhưng tôi dám.
Không. Xin anh, El Toro, nó...
Nó không cố ý vô lễ đâu.
Bas. Cô ta gọi tôi là "lợn thối".
Nó... nó... không có ý vô lễ đâu.
Ông nói ông có tàu có người và súng.
- Vậy thì làm gì đi!
- Karina, này, này!
Xin lỗi, El Toro, xin lỗi đi.
Nó còn nhỏ. Chẳng làm được gì đâu.
Nó không hiểu chuyện.
Chúng ta được an toàn với bệnh dịch,
nên phải biết ơn El Toro.
Xin hãy nói, nó không làm phiền các anh.
Làm ơn đi.
Tôi chỉ quan tâm đưa người
của tôi khỏe mạnh rời khỏi đây.
Rõ, đi nào.
Tôi nghĩ đến lúc đi thăm người của mình rồi.
Không, tôi không nghĩ vậy.
Hai người chưa dùng xong bữa,
và có vài chuyện chúng ta cần bàn bạc.
Mấy cái này tìm được trên tàu của anh.
Anh giải thích cho tôi chúng để làm gì?
Tôi đã nói rồi, chúng tôi cần lương thực.
Không có công cụ đánh cá?
Anh săn bằng súng thuốc mê à?
Tôi không thích bị lừa, Thuyền trưởng,
tôi tỏ lòng hiếu khách với các người rồi đấy.
Chúng tôi đang nghiên cứu virus,
cố tìm ra nguyên nhân.
Chúng tôi nghĩ có thể đến từ lũ khỉ.
Đó là lý do chúng tôi mặc bộ áo.
Các người nghĩ lũ khỉ mang virus?
Giả thuyết thôi.
Huh.
Chúng tôi đã sống với chúng hàng tháng rồi.
Thực tế là, các người vừa ăn chúng đó.
Nếu cần khỉ, các người chỉ cần hỏi thôi.
Bí mật không thành thật
dẫn đến sự hiểu lầm chết người.
Vậy, các người cần bao nhiêu?
Lấy được cái mình cần rồi.
Không. Đi nào.
Brandy nhé?
Thôi khỏi, cám ơn.
Bên cạnh việc tìm những cái lồng ấy,
người của tôi còn phát hiện radio của các người.
Dĩ nhiên không phải nhận được tín hiệu trong rừng này.
Còn tùy vào tần số anh bắt được.
Người liên lạc của chúng tôi
là người giẫm vào bẫy của anh.
Anh cũng có mang pháo sáng.
Cho họ biết vị trí của chúng tôi.
Thực tế là, chúng tôi đã bắn một phát ngay
trước khi rời thuyền, ngoài trại của anh.
Sao lại khác màu?
Chúng tôi dùng màu đỏ ban ngày và xanh ban đêm.
Tôi nghĩ không phải vậy.
Tôi nghĩ màu xanh thông điệp "tất cả đều ổn,"
và màu đỏ hàm ý "nguy hiểm."
Ngôn ngữ phổ biến, đúng không?
Sếp?
Người canh gác vừa thấy tia pháo mới.
Rất thấp trên đường chân trời,
phía Tây Nam vị trí của ta.
Xanh hay đỏ?
Xanh, sếp.
Rất tốt.
Uhh!
Chúng có 4. Ta có 2.
Tôi thích sự chênh lệch của ta.
Hành xử cho khéo léo nhé.
Còn những người này thì sao?
Không phải chuyện của ta.
- Không à?
- Không.
Làm ơn! Cứu tôi, làm ơn!
Làm ơn đi, đừng làm vậy!
- Này! Chuyện gì vậy?
- Họ đang đưa con bé qua sông!
Họ để nó ở với những người bệnh!
Không, không, không, không.
Uhh!
Làm ơn cứu tôi với!
Papa! Cứu con!
Cap McHale muốn tôi trở về
giúp ông ta thẩm vấn điệp viên
- hắn bị bắt trên đảo chúng ta.
- Cứ như chuyện mới nhỉ.
Trên đảo chúng ta đấy?
Chắc có nhầm lẫn rồi.
Nếu có tên Nhật nào trên đảo
chúng ta sẽ biết ngay.
Chắc cô thiếu ngủ lắm hả?
Whoa. Không sao.
Không sao. Là tôi đây. Không sao rồi.
Có chuyện xảy ra rồi.
Đâu có.
Không, tôi biết mà.
Chúng tôi thấy pháo sáng vài tiếng trước.
Nó màu xanh.
Màu xanh tốt.
Tin tôi đi. Chỉ mơ thôi mà.
Chúng giết cô bé.
Tên khốn đưa cô bé qua bờ bên kia,
để cô bé chết như vậy.
Tôi chỉ nói một lần thôi.
Thả người của tôi ngay lập tức.
Bọn Mỹ các người luôn nắm quyền, phải không?
Bas. Thị trưởng.
Hôm nay, các người có thể ăn xoài căng bụng rồi đi
cùng chiếc thuyền đầy khỉ, nhưng không.
Các người phải xía mũi
vào chuyện người ta mới chịu!
Tôi không biết chuyện gì xảy ra ở đây
hay anh dự định gì, nhưng để tôi nhắc anh...
Suỵt. Thuyền phó của anh đã giới thiệu
anh sẽ cho nã đạn như mưa xuống
toàn khu rừng. Tôi nghe đe dọa rồi.
Nhưng anh đã mất liên lạc radio,
tàu của anh không biết anh ở đâu.
Vậy, anh định làm gì?
Định đưa chúng tôi sang bên kia sông à?
Cậu nghĩ tôi có thể duy trì
xã hội mà không có quy tắc chắc?
Không có hậu quả gì sao?
Đó là lý do duy nhất chúng tôi còn sống
trong khi phần còn lại của thế giới đã chết.
Thôi đi. Anh gọi đây là xã hội à?
Chỉ Huy.
Tôi sẽ giữ chỗ vũ khí, quần áo,
và thiết bị của các người.
Anh có thể giữ mạng và dẫn người
cùng lũ khỉ của mình ra đi.
Đề nghị duy nhất tôi cho anh đấy.
Rõ chứ?
Tôi hiểu.
Ồ.
Một chuyện nữa.
Nếu anh nghĩ sẽ điều máy bay hay tên lửa,
tôi chỉ muốn nhắc anh rằng
trẻ con sẽ ngủ trong lều với tôi.
Bắt đầu với nó.
Không, không. Bas.
Không. Bas.
- Không.
- Bas.
Không!
Không!
Chuyện gì vậy? Chúng ta có khỉ rồi à?
Đúng. Chúng ta có khỉ rồi.
Dừng tàu.
Dừng tàu, Trung sĩ.
Không chịu nổi chuyện này.
Thưa sếp, với cả lòng kính trọng...
Tôi biết không phải chuyện của mình,
tôi cóc cần biết.
Chúng ta không thể bỏ cư dân lại như thế.
Tôi đếm có 13 tay súng...
7 trong lều trại, 4 trong làng.
2 ở hàng rào trại.
Ban đêm, chúng có thể dồn về trước,
đặc biệt nếu chúng nghĩ ta sẽ quay lại.
Quý vị, hãy giữ đầu óc bình tĩnh.
Không phải nhiệm vụ của mình.
Chúng ta phải cứu thế giới.
Họ không đáng cứu sao?
Nếu ta có Burk, Tex và vũ khí,
thì có thể, nhưng lần này?
Nếu lỡ ta không còn mạng để về?
Cậu ta sẽ ra sao, hmm?
Tiến sĩ Scott sẽ làm gì nếu không có lũ khỉ?
Thủy thủ sẽ làm gì nếu không có chỉ huy?
Tôi có con gái. Anh cũng có con gái mà.
Thưa sếp?
Chúng ta đi săn nào.
Không.
- Aah!
- Aah!
Đừng lo.
Uống chút đi.
Mm-hmm.
Đúng rồi.
Uhh!
Anh cứ đi giúp họ.
Tôi có thể tự trở về nếu bất đắc dĩ.
Aah! Aah!
Uhh!
- Aah!
- Aah!
Ngủ đi! Ngủ đi.
Aah!
- Hắn đi đâu?
- Con sông, con sông!
Thuyền của ta đâu?
Chưa về.
Đi tìm nó đi.
Vamos!
Anh không cần con gái tôi nữa.
Xin hãy thả nó ra!
Aah!
Cầu xin anh!
Đừng làm hại nó! Làm ơn đi, El Toro.
Anh đã bắt một đứa rồi còn gì!
Cùng đường rồi, đồ khốn.
Kết thúc rồi.
Bỏ dao xuống.
Được rồi.
Tôi đầu hàng.
Rồi sao. Cho tôi thấy công lý người Mỹ đi nào.
Trên tàu các người tôi vẫn khỏe thôi.
Tôi từng sống ở những nơi tệ hơn nhiều.
Vậy, bắt tôi đi! Tới đi! Huh?
Uhh!
Aah!
Giờ nơi này là của ông.
Không phải của tôi.
Của chúng tôi.
Con gái tôi.
Mới nhận được tin. Họ đang trên đường về.
Tất cả ư?
Mm-hmm. Tất cả luôn.
Uh, cộng với cả xuồng đầy khỉ.
Đã bảo cô rồi chả có gì phải lo cả.
Sao lại không chứ?
Cạn.
Cạn.
Dịch: AmeliaThi - Subteam: HomeSub.vn
Facebook.com/HomeSub
HỖ TRỢ DỊCH PHỤ ĐỀ ZUI.VN