Tip:
Highlight text to annotate it
X
Chúc anh buổi sáng tốt lành.
Ông vặn nhỏ tiếng nhạc được chứ?
Ồ, được.
Vặn nhỏ tức là tắt.
Ông biết lý do tôi yêu cầu ông
tấp xe vào lề chứ?
Tôi khá dám chắc
mình không đi quá tốc độ.
Tôi vẫn sử dụng hệ thống
kiểm soát hành trình, vì thế...
Không, kính chắn gió, thưa ông.
Vui lòng xuất trình
giấy phép và đăng kí.
Hẳn rồi.
Cái này... là từ vụ chuyến bay 515.
- Nhà tôi nằm trong khu vực ảnh hưởng.
- Rồi.
Thứ đã đập vỡ
kính chắn gió xe của tôi...
là... một mảnh vụn máy bay.
Tôi hiểu rồi.
Anh biết chuyến 515,
vụ đâm máy bay chứ?
Anh cũng đeo băng kìa.
Vâng, tôi cũng nắm khá rõ vụ 515.
Tôi thuộc nhóm có mặt trước tiên
tại hiện trường.
- Vậy anh định sẽ làm gì?
- Gọi ra tòa, thưa ông.
Hả? Sao, anh không tin tôi à?
Không cần biết tấm kính kia
bị hư hại thế nào...
sẽ không an toàn
khi lái xe trong tình trạng này.
Vui lòng ở yên trong xe.
Khoan. Khoan đã nào.
Một lát thôi.
Tôi yêu cầu ông
ở yên trong xe cơ mà.
Không, không, tôi được phép
ra khỏi xe của mình.
- Thưa ông, xin hãy nghe...
- Không, anh nghe tôi thì có.
Đến lúc anh nghe tôi nói rồi.
- Thưa ông, hít thở sâu nào, bình tĩnh lại.
- Đây là nước Mỹ, được chưa?
- Quay trở lại xe đi.
- Tôi có quyền. Anh hiểu chứ?
Chí ít cũng phải lịch sự
nghe tôi nói hết cái đã.
- Quay lại xe đi.
- Thậm chí anh không thèm nghe tôi nói?
- Bình tĩnh lại nào, thưa ông.
- Anh định đưa tôi vé phạt?
Đã bảo là nhà tôi
thuộc phạm vi ảnh hưởng rồi.
Anh có một tí ý niệm nào
về nghĩa của câu đó không vậy?
- Bình tĩnh nào, thưa ông.
- Hỏa ngục trút xuống nhà tôi...
... nơi các con tôi ngủ!
- Yêu cầu ông lùi lại ngay cho.
- Vườn thì đầy các phần thi thể!
- Anh đùa tôi chắc?
- Tôi cảnh cáo lần chót, thưa ông.
Chắc là anh đùa tôi rồi!
- Ông có khoảng hai giây để lùi lại đấy!
- Nếu không?
- Tôi sẽ xịt hơi cay đấy.
- Xịt hơi cay vào tôi. Tuyệt quá còn gì!
Xịt hơi cay vào người...
đang trình bày quan điểm
dưới Đạo luật Bổ sung Thứ nhất!
Người dịch: Nomad
PhudeViet.org
Sau cùng là một chút sự cố
trên đường El Paso.
Biên phòng đã đụng độ đám tội phạm
ngay tại miền biên giới này.
Té ra chiếc xe tải chở gia cầm
từ Juarez sang Laredo.
Biên phòng vẫn chơi trốn tìm...
với đám buôn gia cầm này
được hai năm rồi.
Song lần này, chúng vừa qua được
biên giới thì bị băng nào đó tấn công.
Đòn khá mạnh.
Ta đang nói về gã tài xế
và 9 tên đồng đảng.
Không có dấu vết
của bọn nã súng.
Vậy là chiếc xe tải này
không chỉ chở người.
Liệu là gì đây,
cần sa, cô-ca-in hay đá?
Đâu, có vẻ không phải
chúng vận chuyển ma túy.
Sao bên Biên phòng
lại đá cho mình vụ này nhỉ?
Đâu có. Tôi lôi về đấy.
Xin thưa, đây là "tác phẩm" tuyệt mỹ
của bọn tập đoàn ma túy.
Dám là Los Zetas lắm.
Câu hỏi đặt ra là,
tại sao ta lại hành động
theo kiểu ở Juarez...
ngay tại khu phi quân sự của mình?
Chúng muốn nhắn gửi
một thông điệp? Dọn đường?
Hay đây chỉ là ngăn chặn
một tay vượt biên cá biệt?
Có thể là một trong mấy gã...
"bimbim khoai tây" đó
biết được điều không nên biết.
Dù sao đi nữa,
nhớ cảnh giác cao độ.
Rồi, đã xong.
Ngày tin chậm về.
Thêm một tin
để đếm ngược đây.
Ồ, thế à?
Là gì thế, Gomey?
Bọn tôi vẫn đang chờ
thứ "đá xanh" nổi tiếng của anh đây.
Kể từ lần cuối thấy nó
cũng đã 29 ngày rồi còn gì.
Vẫn đâu đó ngoài kia thôi, Gomey.
Đừng lo.
Sở cảnh sát địa phương.
Phải nghe máy rồi.
Gomey, đi mà đập hộp kẹo đi.
Mấy thím còn lại,
trong này im lặng quá đấy!
Tóm một vài kẻ xấu đi.
Schrader.
Ê, sao thế Walt?
Hả?
Jesse?
Chào bố.
- Sửa sang nhà cửa hả?
- Ừ, một chút thôi.
Con nhảy cẫng lên mất.
Bảnh đấy.
Dạo này vẫn ổn chứ?
Vâng. Con vẫn ổn.
Chỉ là tình cờ lái xe ngang qua
và thấy biển báo.
Vậy là bố sẽ bán ngôi này.
Tại cái thị trường này.
Tin nổi không hả?
Con thấy bố dời cái ga-ra.
Táo bạo đấy.
Ý của mẹ con đấy.
Cả một quá trình.
Trát lại vữa toàn bộ,
dãy phòng chính mới...
phun cát làm sạch,
xông hương tầng hầm.
Tuyệt rồi.
Ừ.
Sửa sang nhà cửa sẽ hoàn toàn
làm tăng giá trị lúc bán lại.
Con từng đọc cái đó
ờ... trên tạp chí Thời đại.
Thế, bố định làm gì
với phòng tắm trên tầng?
Sửa sang hết rồi.
Phòng tắm với bếp lát lại hết...
bệ bếp lát đá gra-nít, đồ dùng mới.
Đều là hàng cao cấp.
Chà. Tuyệt đấy, bố ạ.
Con vào xem được chứ?
Mấy anh thợ đang gắng hoàn thiện.
Có lẽ chúng ta nên tránh làm vướng họ.
Nếu con muốn ngắm qua thì có ảnh
đăng trên trang web đấy.
Tuyệt.
Trông con khỏe khoắn lắm.
Bố sẽ nói lại với mẹ.
Mẹ sẽ vui lắm đấy.
Cảm ơn.
Có thể lúc nào đó con sẽ tạt qua
ăn tối hay làm gì đó.
Ừ. Lúc nào đó.
Rồi.
Gặp lại bố sau.
Cậu biết đấy,
anh ấy là giáo viên trung học.
Anh ấy chưa từng gặp
rắc rối nào trong đời.
Rồi biết được
mình bị ung thư phổi...
và giờ bà vợ tống cổ anh ấy
ra khỏi nhà của chính mình.
Ý tôi là... này, anh bạn, nếu ai đó
đôi chút nhu nhược, thì đó là người này.
Ê, Walt. Còn nhớ
sĩ quan Cavanaugh không?
Tôi rất tiếc vì đã mất bình tĩnh.
Không có lời bào chữa nào
cho hành xử của tôi cả.
Thật là thiếu tôn trọng.
Rồi. Cảm ơn nhé.
Cô ấy li dị anh.
Em không biết nói sao nữa, anh ạ.
Chuyện cũng đã rồi.
Cô ấy không muốn
anh gặp đám trẻ.
Chị ấy nói thế à?
Ừ.
Ông không viết thư,
cũng chẳng gọi điện.
Trời.
Thật là tai họa.
- Tai họa gì đâu.
- Ồ, được rồi.
Đâu phải tai họa, đúng chưa?
Bà ta không tìm tới cớm,
cũng chẳng nói ai biết.
Muốn biết tại sao không?
Một từ: Trả đũa.
Hễ ba hoa là thành tai họa ngay,
cho bà ta.
Gã em rể bên DEA? Loạn óc.
Thân cận đến thế cơ mà.
Sẽ may cho hắn
nếu người ta để hắn
ập vào cái tiệm ưa thích
bắt giữ bọn hít ma túy.
Đám trẻ?
Gọi tiến sĩ Phil.
Bố tôi buôn ma túy,
và mẹ tôi đã báo cho cảnh sát.
Còn ngôi nhà? Bay.
FBI sẽ chiểu luật RICO mà đuổi
bà ta và đám trẻ ra ngoài đường.
Chúc tranh cãi với họ may mắn nhé.
Không. Đừng hòng chuyện đó xảy ra.
Bà ta đang lừa gạt
và biết rất rõ điều đó.
Việc cô ấy tìm tới cảnh sát
không phải là vấn đề, Saul.
Cô ấy bước khỏi đời tôi.
Anh có hiểu không vậy?
Tôi đã mất gia đình mình.
Tất cả những gì tôi quan tâm.
Này, ông bạn.
- Tệ thật. Đó là tai họa đấy.
- Trời đất.
Song... ta sống là để đấu tranh.
Và sau một quãng thời gian kha khá...
biển vẫn còn nhiều cá khác.
Ông mới lặn tăm
được chốc lát thôi.
Ông sẽ phải kinh ngạc
trước những gì ngoài kia.
Thái Lan, Cộng hòa Séc.
Ý tôi là...
đám đàn bà đó cực kì biết ơn
khi được ở đây.
Trong khi đó,
nhàn cư vi bất thiện.
Nên... sao ông không quay lại
mà làm cái việc ông rất giỏi?
Bước thứ nhất:
nói chuyện với bạn chúng ta và điều chế.
Tôi không thể làm kẻ xấu.
Hả?
Tôi không thể làm kẻ xấu.
Được rồi.
Chúng ta sẽ gặp lại nhau.
Chỉ cần hứa với tôi là ông sẽ
không treo cổ trong nhà xí là được.
Bố ơi!
Bố ơi, chú bán kem kìa!
- Đừng nói mẹ biết đấy!
- Vâng.
Ừ.
Tôi đây. Hình như có
rắc rối vợ viếc đấy.
Này, tôi cần theo dõi vụ đó.
Có địa chỉ chứ?
Này. Có thể bữa tối sẽ muộn.
Chú Hank và dì Marie
đang mang đồ ăn đến...
nhưng nếu con đói,
mẹ có thể làm trước món gì đó.
Này, anh bạn,
đưa chú chai nước sốt được chứ?
Sao? Em có đủ chất béo no
dùng cả đời rồi.
Hai ngày đi chơi
từ bãi biển gần nhất về...
và em đang ăn cá tươi.
Ý anh muốn nói đấy.
Cá tuế bơi đi cũng được ít lâu rồi nhỉ.
Phải không anh bạn?
Cô chú biết không, Flynn đang tìm
một công việc bán thời gian...
nên, chị không rõ nữa,
nếu cô chú biết mối nào...
Tên con là Walter Jr.
Kiểu như... thậm chí
mẹ không thể gọi tên bố?
Nếu con đã đổi ý
về việc được gọi là Flynn...
thì con cứ việc bảo mẹ
là con không muốn được gọi là Flynn.
Thậm chí bố còn không lên lớp
tới tận kì thứ tư.
Mắt bố bị đỏ hết lên,
như thể bố khóc vậy.
Song mẹ...
mẹ đâu có thèm bận tâm!
Và giờ thậm chí bố còn
chẳng đưa con về nhà.
Bố không nói tại sao,
nhưng con biết thừa đó là vì
mẹ bảo bố không được làm thế.
- Con yêu, mẹ...
- Sao ạ?
Con không biết
mẹ gặp rắc rối gì.
Có thể mẹ không còn yêu bố nữa,
nhưng con thì có.
Ý con là, tại sao mẹ lại...?
Sao mẹ lại thành... quỷ cái thế?
- Này, này, này. Thôi, thôi, thôi.
- Trời ạ.
- Cháu không được nói với mẹ như thế.
- Hank, thôi. Hank. Hank, không...
Không sao đâu.
Này, này.
Skyler, em biết hẳn chị có
nguyên do của mình cả.
Sky, chuyện...
Em biết là
không phải chuyện của em...
song cách li Walt với đám trẻ à?
Ý em là...
Em nói đúng đấy, Hank.
Không phải chuyện của em.
Trời đất ơi.
Sau tất cả những chuyện đó ư?
Bảo em là anh vẫn
không tò mò giùm cái.
- Có gì để tò mò đâu.
- Đi mà.
Cái ngày anh nghe mấy từ
"di động thứ hai". Anh biết.
- Tin anh đi. Thấy cả trăm lần rồi.
- Rồi. Được rồi.
Thế thì sao chứ?
Đừng nói vòng vo nữa.
Anh thấy cả trăm lần rồi
nghĩa là sao đây?
Nào, nào... khai sáng cho em đi.
Này, một người như Walt?
Tốt bụng, đứng đắn, thông minh.
Song, hãy đối mặt vấn đề đi,
kém cỏi, sắp phải chết, được chưa?
Bị ung thư. Thời gian thì sắp hết.
Giữa đời gặp khủng hoảng.
Cư xử tồi tệ.
Ngoại tình.
Rồi bà vợ bắt được.
Chuyện này cũ như thời gian rồi.
Nào, nghĩ đi Marie.
Chỉ có nước đó thôi.
Biết Walt rồi đấy, anh ấy thấy tội lỗi,
chắc đã tâm sự với chị nhà rồi.
Em... em không rõ nữa.
Em nghĩ nếu anh ấy ngoại tình,
thì giờ chị ấy đã kể với em rồi.
Có cảm giác như
vẫn còn chuyện gì đó.
Vâng, vâng, tin 24/7.
Ngài hỏi đi ạ?
Liệu sẽ hết bao nhiêu đây?
Trời, chắc nhầm mối rồi.
Rồi, tôi sẽ gọi sau.
Sự trở lại của công tử,
về với vùng đất sống.
- Dạo này thế nào?
- Vẫn ổn.
Tất nhiên là thế rồi.
Thế giới rộng mở mà.
Tôi nói đúng chứ?
Chàng trai trẻ không vướng bận
với hàng đống tiền mặt.
Này, tôi ganh tị đấy.
Thề có Chúa, rất ganh tị.
Nhắc đến tiền, cậu biết điều gì
khiến tôi ợ nóng gần đây không?
Cộng sự trước đây của cậu.
Lão làm ăn như hạch, phải không?
Một tay gây dựng cơ đồ.
Rốt cuộc món tiền lớn lộ diện
và ông ta làm gì? Rời bỏ.
Có tài là thế, mà lão
lại đi xả nó xuống hố xí.
Như thể Michelangelo
không thèm vẽ vậy.
Này, tôi biết cậu
không còn thiết tha...
song cậu... sẽ không
nói chuyện với lão ư?
Giúp sao để lão
khỏi thu mình lại chứ?
Rồi, rồi, tằn tiện chỗ đó nhé.
Phải, lão không nghe tôi nói,
cũng chả nghe cậu nói đâu.
Bỏ quá cho nhé.
Ông muốn có việc không?
Việc á?
- Ai có việc cho tôi thế?
- Tôi có.
Thế nhé.
- Chào.
- Chào.
Anh định chỉ...
ờ... ghé thăm,
nếu em không thấy phiền.
Dĩ nhiên là không rồi.
- Anh không cần phòng này đấy chứ?
- Không, không.
Chỉ là em cần có thêm
không gian cho thoải mái.
Anh muốn nói lời chào
tới Holly bé bỏng ấy mà.
Này, cô bé. Chào cưng. Không sao mà.
Được rồi, được rồi. Ồ, nào.
Con bé xinh quá.
Nhìn này.
Cảm ơn anh đã linh động
nhận em vào làm.
Anh chỉ mong em
đi làm full-time trở lại.
Em làm sáng bừng
cả nơi này lên đấy.
Nghe này, tin em đi, đây là...
Em không muốn nêu ra việc này,
song em không thể hoàn tất
các báo cáo hàng quý này.
Em xin lỗi,
em không thể.
Đúng vậy sao?
Nếu anh định xử lí chỗ này,
thì đâu dễ bực mình đến thế.
Bực mình.
Được rồi.
Nghe tệ đấy nhỉ.
Chỉ anh xem cái gì làm em bực nào.
Keller.
Lại thế. Trời đất, anh xin lỗi.
Anh biết cảm giác của em về việc này.
Có vài khoản thu khống.
Đây, đây và đây.
Em chả biết nói sao nữa.
Ừ.
Ừ, được rồi.
Sửa được mà, đúng không?
Giả như anh đẩy 28.800...
từ đây sang quý sau thì sao nhỉ?
Em sẽ kí sau đó chứ?
Em muốn nói là... em không thể kí
khi vẫn có khoản đó được.
Cũng phải.
Anh sẽ lo việc này.
Cảm ơn em đã cảnh báo trước.
Em sẽ không phải xử lí
việc này lần nào nữa đâu.
Nhỡ mấy nhóc nhà anh
phát hiện ra thì sao?
- Nếu con anh phát hiện ra?
- Việc này. Việc anh đang làm ấy.
Một ngày nào đó
chúng sẽ đủ trưởng thành.
Anh định giải thích
với chúng thế nào?
Chà, hỏi anh một câu cắc cớ,
sao lại không nhỉ?
Có lẽ anh sẽ...
Anh sẽ nói rằng
có thể anh có khuyết điểm...
song dù anh làm gì đi nữa,
anh vẫn nghĩ cho chúng.
Em biết đấy,
cố gắng chu cấp.
Và anh sẽ yêu cầu chúng
gắng dành thời gian để hiểu ra...
Em biết không? Thật ra,
anh đâu có nghĩ xa như thế, Skyler.
Anh chỉ đang gắng thoát khỏi
cảnh kiến bò chảo nóng, nên...
anh nên quay lại thì hơn.
Trời ạ.
Xin chào.
Nghe này, tôi không thể...
Tôi đang làm việc...
Hả?
Louis bắt thằng bé xuống xe.
Nó đã ở đây khi anh về tới nhà.
Không, không, dĩ nhiên rồi.
Không, nó đâu có ở lại.
Nó hiểu chuyện mà.
- Anh sẽ đưa con tới nơi em muốn.
- Bố.
À mà, tới giờ cao điểm rồi.
Anh có thể tìm đường thoáng
và đưa con tới Beneke cho em.
Song... chẳng phải
sẽ dễ hơn nếu ta...?
Ừ, được rồi, tốt.
Vậy bố con anh sẽ gặp em ở nhà.
Rồi, chào em.
Sao bố lại làm thế?
Mẹ chỉ tìm cách để không cho con
gặp bố, thế mà bố còn giúp mẹ.
Con trai ạ, mẹ con ấy,
mẹ cũng có nguyên do của mình.
Nguyên do gì chứ?
Đó là...
Ờ... thì là...
Ừ, cũng hơi khó để mô tả.
Song, đúng là mỗi câu chuyện
đều có hai mặt, luôn là vậy.
Nhưng mẹ...
Ừ.
Đây chỉ là cái cách
mà nó phải thế, được chứ?
Nào, nhà vẫn là nhà
và đó là nơi con thuộc về, được chứ?
Nhưng bố cũng thuộc về nó.
Bố, đó là nhà của bố mà.
Chú Hank, dì Marie...
ai cũng biết
bố chẳng làm gì sai cả.
Ai cũng đứng về phía bố.
Dù vậy, đây không phải
là chuyện đứng về phía nào.
Sao bố lại để mẹ
đối xử như vậy được chứ?
Thôi nào.
- Sao bố lại cam chịu thế?
- Nào, nghe bố nói đã, được chứ?
Dù sao đi nữa...
tất cả chuyện này chẳng hề ảnh hưởng
tới tình cảm bố mẹ dành cho con đâu.
Bố mẹ vẫn yêu con
rất, rất nhiều, được chưa nào?
Con và em con
luôn là ưu tiên số một.
Thôi nào.
Hãy gắng nhìn nhận việc này
ở góc độ tích cực, được chứ?
Cả hai bố con mình.
Hãy cùng lạc quan lên.
Bố sẽ đưa con về nhà.
Để bố vào phòng tắm cái đã.
Xin chào.
Chúc một buổi chiều tốt lành.
- Rất vui được gặp các vị. Saul Goodman.
- Rất vui được gặp anh.
Không phải anh là nhà luật sư
trên chương trình tivi đêm khuya đấy chứ?
Hãy gọi Saul thì hơn!
Lúc nào tôi chả thế.
Chúng ta tới đây để bàn bạc về việc
mua bán cơ ngơi tại 9809 Margo.
Tôi nắm được rồi.
Khách trả phí trọn gói,
phải không nhỉ?
Nào, bà con,
hôm nay các vị gặp may đấy.
Tôi đại diện cho một khách hàng
xin được ẩn danh.
Tuy nhiên, với mục đích
của chúng tôi...
ông bà cũng sẽ phải hình dung
tới một túi tiền lớn đấy.
Vị khách này muốn mua nhà ông bà
ngay hôm nay bằng tiền mặt.
Tiền mặt?
Tiền mặt. Tôi biết,
trong cái nền kinh tế này.
Tiền cháy thủng một lỗ
trong tài khoản người đó rồi kia kìa.
Ông bà có thể hỏi ông Gardiner.
Tôi vừa đưa ông ấy toàn bộ
thông tin tài chính cần xem rồi.
Đó là lý do duy nhất
khiến ta ngồi tại đây.
Cũng có lý.
Chúng tôi đã đem ký tá
và chứng thực ít giấy tờ...
và có thể giao dịch
ngay bây giờ.
Trên thực tế, tôi có thể chuyển tiền
cho ông bà ngay chiều nay.
Duy chỉ vướng mắc có điều này.
Giá bán.
Chúng tôi thấy 875 là hợp lí.
Nhưng tôi nghĩ
ta có thể du di đôi chút.
Sao không du di
cho chúng tôi xuống còn 400
và ông bà sẽ
đạt được thỏa thuận nhỉ?
Bốn trăm ngàn?
Gì thế, anh đùa à?
Đâu, là giá tôi đưa ra.
Còn không được nửa giá.
Riêng tiền sửa nhà thôi
chúng tôi cũng mất ngần ấy đấy.
Sao chúng ta không
thôi cái trò hề này đi...
và ông nói cho chúng tôi biết
giá ông sẵn sàng chấp thuận nhỉ?
Bốn trăm ngàn.
Giá chót tôi đưa ra đấy.
- Thật là phí thời gian.
- Thật lố bịch.
Sao ông lại nghĩ được là
chúng tôi sẽ xem xét vụ này kia chứ?
- Về thôi em.
- Tôi không rõ nữa.
Tôi tưởng ít chiết khấu là hợp lí
một khi tôi nghe về cái nơi chế "đá" cơ.
Từng đặt ở dưới tầng hầm.
Tôi có xem qua mấy bản kê
đã kí của các vị rồi...
và tôi không thấy đoạn nào
nhắc đến nơi chế "đá". Không hề.
Ồ, các vị đã xem xét
kỹ lưỡng cả rồi. Tốt đấy.
Song chả có nơi chế "đá" nào.
Nào, có người sẽ gọi đó là gian lận
trong dịch vụ bao che tội ác đấy.
Bản thân tôi thì mái thoải thôi.
Song thế này thủ đoạn quá.
Nào, đừng hiểu nhầm.
Tôi hoan nghênh sự can đảm đó.
Ý tôi là...
cũng có cố gắng...
trong việc giấu giếm người mua
một tài sản nhuốm bẩn mùi "đá".
Nhẽ ra đã là một giao dịch tạm ổn
dành cho ông bà. Tệ thật.
Giờ thì, tôi có thể...
phát đơn kiện và gây trở ngại
cho tài sản này vô hạn định.
Hoặc có thể là lập
một vài vụ kiện tội phạm.
Song tôi nghĩ chẳng có ai ở đây
muốn điều đó cả, phải không?
Thế nào, đồng chí luật sư?
Ông nhất trí chứ?
Vào nhà nào, con trai.
Thôi nào.
Có phải Đảo Quỷ đâu.
Rồi.
- Ồ, chào em.
- Xin chào.
- Có ít pizza.
- Ừ. Tôi đang nấu bữa tối.
Được rồi, anh sẽ để vào tủ lạnh vậy.
Sang ngày mai còn ngon hơn đấy.
Chào con yêu.
Anh xin lỗi.
Skyler.
Chúng ta muốn làm gương
kiểu gì thế này, phải không?
Chẳng lẽ ta không thể ngồi xuống
và cùng ăn một miếng pizza sao?
Tranh luận cho ra nhẽ
như hai người lớn?
Chúng ta bàn luận
hết những gì cần bàn luận rồi.
Tôi tưởng tôi nói rất rõ
quan điểm của tôi rồi chứ.
Có cả bánh mỳ que này.
Bạn đã gọi đến số tạm thời của Walt.
Vui lòng để lại lời nhắn.
Lúc ra khỏi nhà
để đi mua báo sáng nay...
tôi thấy một chiếc pizza
trên mái nhà.
Anh có biết gì
về chuyện đó không?
Nghe tôi nói đây, Walt.
Anh cần kiểm soát được mình.
Bình tĩnh lại, chấp nhận hoàn cảnh
và giữ lấy khoảng cách.
Nếu anh không kiềm chế được,
tôi sẽ kiếm một lệnh cách ly đấy.
Skyler. Skyler.
Đi mà kiếm lệnh cách ly ở đây này!
Cách ly cái này này!
Hòa vốn cũng đâu đến nỗi nào.
Trong cái nền kinh tế này, lắm kẻ
còn giết người để hòa vốn ấy chứ.
Tội nghiệp Jake. Thằng bé cứ ngỡ
được đến hội trại Không gian.
Trời ơi.
Trời đất.
Những gì chúng ta cần.
Chào bố mẹ.
Dạo này thế nào?
Jesse, thật ra giờ không tiện đâu.
Đi nào.
Jesse, căn nhà được bán rồi.
Chủ mới sẽ... đến đây
bất kì lúc nào đấy.
- Mày nghĩ mày đang đi đâu thế?
- Vào trong.
Con mua nhà này rồi.
Nhớ về trước 7h nhé?
Yêu con.
Tạm biệt.
Không!
Trời ơi.
Là tôi.
Có việc ông ấy cần biết đây.
Giữ máy.