Tip:
Highlight text to annotate it
X
Tháng 6/1944
Hàng trăm ngàn lính Mỹ trong một sứ mệnh.
Tuổi đời của họ chỉ khoảng 22.
Nhiều người tin là họ sẽ không thể nào quay trở về.
Tôi viết thư về cho chị gái
"Đừng mong em sẽ quay trở về"
Tôi nghĩ là mình sẽ chết.
Năm 1944, Đức Quốc Xã đã chiếm đóng châu Âu.
Quân Đồng minh quyết định mở một cuộc tấn công lớn vào
bờ biển dày đặc quân Đức phòng thủ.
Đây là cơ hội tốt nhất để có thể giải phóng châu Âu.
Nhưng với những người lính
chỉ mỗi việc lên đến bờ biển thôi cũng là một cuộc chiến sinh tử.
Bạn phải đi cả một chặng đường dài mới đến bãi biển Omaha
nhưng khi vừa nhảy xuống thuyền bạn chả còn sống được bao lâu nữa.
Bạn chiến đấu để giữ mạng sống của mình trong những cơn sóng biển
Đây là một câu chuyện anh hùng
về trận chiến 12 giờ trên bãi biển Omaha.
Trong thâm tâm họ biết là họ đang làm theo chính nghĩa
không chỉ cho Tổ quốc họ, gia đình họ
mà còn vì cả thế giới.
Nhưng một bước ngoặt lớn trong lịch sử hiện đại...
phụ thuộc vào yếu tố bất ngờ cùng với chiến thuật phi thường
Nó không chỉ nằm ở sức mạnh của con người và vũ khí hiện đại
mà còn ở những trò ảo thuật và những phát minh kỳ lạ
như là xe tăng lội nước
dù thả thuốc nổ
gián điệp chuyển thông tin mật bằng chim bồ câu.
Ở trận đánh này, sinh mạng hàng ngàn lính Mỹ
phụ thuộc vào độ chính xác của một bảng dự báo thời tiết
hay thiết kế của một chiếc khóa dù.
Bất chấp việc có các trang thiết bị cùng với chiến lược mưu trí...
trên bãi cát trống rộng hàng trăm mét
vũ khí mạnh mẽ nhất của cuộc chiến
vẫn là khả năng chỉ huy và lòng quả cảm.
Ngày D-Day, những ai sống sót
và tại sao?
Sống sót qua ngày D. Edit & sync by dung4tt hdvietnam.
5 năm của Thế chiến thứ hai,
tương lai của châu Âu vẫn đang ở thế giằng co.
Đức Quốc Xã chiếm đóng phần lớn châu Âu.
Cùng với các Đồng minh, Mỹ dẫn đầu một cuộc tấn công.
6h sáng trên bờ biển nước Pháp.
8 Đồng minh của Mỹ.
Làn sóng tấn công đầu tiên chờ đợi bước vào trận chiến.
Chuẩn bị vào bờ!
Khi họ đến gần bãi biển đổ bộ có mật danh là Omaha.
hàng trăm người liên tục cầu nguyện.
Họ biết trước họ là một bức tường lửa
một khu vực bắn giết và có cả thần chết.
Trong số họ có Hal Baumgarten 19 tuổi.
Trên thuyền rất im lặng
Họ biết họ sắp đối mặt với điều gì.
Cũng như hầu hết đồng đội trên thuyền đổ bộ
ngày D là trận đánh đầu tiên của Hal.
Dù vậy anh không biết 12 giờ tới
mạng sống của Hal phụ thuộc vào bữa sáng mà anh ăn.
cùng với điều kiện nước biển
và một mẩu gỗ 5cm.
Hal!
Một năm trước Hal đang theo học Đại học ở New York.
Anh là một cầu thủ bóng chày đầy hứa hẹn.
Sau đó anh lên đường nhập ngũ.
Tôi viết thư về cho chị gái.
"Đừng mong em sẽ quay trở về".
Tôi nghĩ mình sẽ chết.
Hal muốn chiến đấu vì niềm tin của mình
Bởi vì tôi là người Do Thái. Tôi xem trên phim ảnh...
quân Đức vào thành phố, bắt những người Do Thái đeo ngôi sao David.
Như mọi binh lính Do Thái
Hal được cho cơ hội đổi tôn giáo ghi trên thẻ bài
để nếu có bị bắt anh có thể không phải là nạn nhân của Đức Quốc Xã.
Nhưng Hal lại có ý khác
Tôi vẽ một ngôi sao David lên lưng áo khoác.
ghi chữ Bronx New York xung quanh
để mọi người dễ dàng nhận ra tôi.
Hal và đồng đội tiến vào bãi biển Omaha
1.200 quân Đức vũ trang đầy đủ cố thủ trong các công sự nhìn ra biển
Họ được trang bị vũ khí hủy diệt mới của Đức Quốc Xã.
Đại liên MG-42.
Nó là súng máy bắn nhanh nhất thế giới
tốc độ bắn gấp đôi súng máy Browning của Mỹ
Tốc độ của MG-42 nhanh đến mức
bạn không nghe được tiếng từng viên đạn bắn ra.
Nó được gọi là "Khóa kéo của Hitler" (Hitler's zipper - theo wikipedia).
biến nó thành một trang bị lợi hại.
Tốc độ bắn của nó được thiết kế từ bước đột phá
Ở các súng khác, đạn được khóa bằng chốt
nhưng người Đức thấy rằng nếu chốt chạy trên các ống cuộn nhỏ
nó làm tăng tốc độ nạp đạn.
Nó giúp cho súng bắn ra đến 1.500 viên đạn mỗi phút.
Mỗi giây có 25 viên đạn với vận tốc 3.000Km/h bay đến
cắm thẳng vào thuyền của Hal.
Nhưng không chỉ có 1 khẩu MG-42 ở đây
mà có đến 5 khẩu.
Nghĩa là thuyền đổ bộ của Hal có thể bị bắn...
125 viên đạn mỗi giây.
Khi một xạ thủ sử dụng thuần thục khẩu súng đó
nó sẽ trở thành một cơn ác mộng.
Việc đầu tiên cần phải làm trong trận chiến...
là tìm súng máy địch và hạ nó ngay lập tức.
Hal và đồng đội phải tìm cách hạ những khẩu súng máy này
Họ tiến vào bờ biển dưới luồng hỏa lực dữ dội.
Có rất nhiều nước trong thuyền do những đợt sóng dâng cao.
họ sắp sửa bị chìm.
Nhưng chiếc thuyền tròng trành lại tạo ra một vấn đề khác.
Say sóng.
Khi tát nước ra khỏi thuyền chúng tôi hất nước và cả chất nôn mửa
Say sóng là nguy cơ đối với bất cứ ai đi thuyền.
Nhưng ở đây đó có nghĩa là cái chết.
Chỉ vì Hải quân muốn thết đãi những người tiến đánh Omaha
một bữa tiệc thật đặc biệt.
5 giờ trước.
Rời bến từ nước Anh
Hải quân đãi binh lính một bữa ăn thịnh soạn trước khi vào trận.
Một bữa ăn gồm thịt bò, thịt lợn, gà, xúc xích, đậu...
thịt muối, trứng, kem, kẹo và bánh rán.
Cái này có thật không?
Tất cả đều được dùng cà phê.
Đừng nghịch nữa, ăn đi!
Hải quân tin rằng ăn no sẽ nâng cao tinh thần của binh lính.
Hal không ăn sáng mà chỉ dùng 1 thanh sô-cô-la.
Nhưng với những người khác bữa tiệc "nâng cao tinh thần"
còn hơn là bữa ăn cuối cùng trước khi xử bắn.
Say sóng đã ảnh hưởng đến 60% khả năng chiến đấu của họ.
Tới bãi biển Omaha
nhiều người đã kiệt sức
và nó xảy ra đúng vào lúc tồi tệ nhất.
Ngày D, 6h38' sáng.
Hàng ngàn lính Mỹ đổ bộ lên bãi biển Omaha.
Họ ngấm lạnh, mệt mỏi, nhiều người bị say sóng nặng.
Người vẫn còn khỏe là tay súng trường 19 tuổi
Hal Baumgarten.
Thuyền đổ bộ của anh tiến sâu hết mức
vào bờ trong những con sóng.
Khi mũi thuyền hạ xuống
đó cũng là tín hiệu cho những khẩu súng trên bờ
nhắm vào lối xuống của con thuyền
Súng máy quân Đức nhả đạn vào lối ra của thuyền
bắn hạ không thương tiếc những người lính.
Cơ hội sống sót duy nhất của binh lính...
là thực hiện điều họ không được phép
đó là nhảy qua mạn thuyền.
Tôi nhảy xuống
Say sóng và bị 45Kg quân trang dìm xuống
họ nỗ lực ngoi lên mặt biển từ độ sâu đến 3m.
Ở đây!
Bob Sales muốn làm một người lính từ khi còn là một cậu bé
nhưng trước khi kịp bắn một phát đạn
Bob chìm xuống do sức nặng của áo chống đạn.
và đạn dược cùng với bộ đàm chiến trường.
Khi xuống nước tôi chìm thẳng xuống đáy
tôi biết mình đang chìm
Lúc đó tôi hoảng loạn vì nước rất sâu.
Khi chạm đáy, tôi bỏ bộ đàm ra.
còn áo chống đạn thì tôi vẫn mặc.
Tôi phải vất nó đi trước khi không chịu nổi.
Kiệt sức vì say sóng và đang bị dìm xuống nước
Bob lột được áo vừa kịp lúc.
Tôi ngoi người lên mặt nước thật nhanh.
Chỉ sau vài giây tôi đã lên đến mặt nước.
Những người lính thoát chết dưới biển hôm đấy
đã học được một bài học là
càng say sóng, mức độ nhanh nhẹn càng giảm
và bạn càng dễ chết đuối.
Họ chìm thẳng xuống nước
Tôi thấy họ chìm xuống
Hal chỉ ăn sáng 1 thanh sô-cô-la và không bị say sóng
Nhưng cũng như những người lính khác không bị chết đuối
anh lại phải đối diện với mối nguy hiểm khác khi ở dưới nước.
luồng đạn không ngớt...
lao về phía họ với tốc độ hơn 900m/s.
Vài người sống sót qua sự hỗn loạn này là nhờ một định luật vật lý kỳ lạ
lúc này nước lại cứu mạng họ.
- Đặt cạnh máy kéo. - Được rồi.
Charlie Adcock, một chuyên gia đạn đạo
làm một thí nghiệm để biết điều gì xảy ra...
khi đạn của khẩu MG-42 lao xuống nước.
Anh ấy sử dụng công nghệ của Thế kỷ 21
Đây là máy quay tốc độ cao
nó làm chậm thời gian xuống 120 lần.
Ben sẽ bắn khẩu MG-42
vũ khí đã bắn vào lính Mỹ ở Omaha.
Ta sẽ biết điều gì đã xảy ra.
Viên đạn bay với tốc độ khoảng 900m/s.
Viên đạn bay ra khỏi bể thì sao?
Nếu nó bắn xuyên qua bể ta sẽ phải bịt lỗ và làm lại.
Khóa súng lại!
Khóa lại!
Chuẩn bị!
3-2-1
Lực cản của nước quá lớn.
Nó chặn đứng viên đạn trong khoảng 1m
Tốc độ giảm từ 900m/s xuống bằng 0 trong khoảng gần 1m.
Ở bãi biển Omaha, sự sống và cái chết chỉ cách nhau vài cm.
Đạn đập xuống nước cách bạn khoảng 30cm
bạn sẽ chết.
Trong vòng 1m hoặc hơn thì bạn lại sống sót.
Cả đội quân mới bắt đầu sứ mệnh được 2 phút.
Trong 1.400 binh lính đổ bộ vào Omaha đợt đầu tiên.
ước tính hơn 1/3 đã thương vong ngay trong giờ đầu tiên.
Chỉ trong 120 giây
họ phải đối mặt với những khẩu súng máy mạnh nhất thế giới
Nhiều người thoát chết nhờ nhảy khỏi thuyền đổ bộ
nhưng rồi lại chết đuối do sức nặng của quân trang.
Chỉ những ai cách đạn bắn xuống nước hơn 1m mới sống sót.
Đi thôi!
Hal Baumgarten thuộc số những người may mắn.
10 phút sau khi cuộc đổ bộ bắt đầu.
Hai phút sau khi đổ bộ lên bãi biển Omaha
anh ta vẫn sống sót.
Cảnh tượng thật kinh hoàng. Nó thật kỳ lạ.
bởi vì nước nổi bọt xung quanh tôi
Đưa khẩu súng ra đây.
Đạn bắn xuống
mìn phát nổ và người bị bắn tung lên không.
Nhưng tôi vẫn chưa tận số
Hai phút đầu tiên ở Omaha của Hal thật khó khăn.
Tôi phải lên bờ làm nhiệm vụ của tôi.
Giờ thì tình thế còn khó khăn hơn.
Ngày 6/6/1944.
Omaha, bãi biển khốc liệt nhất trong ngày D.
Giờ là 6h42' sáng.
Tình hình ngày một xấu đi.
Hàng trăm binh lính đợt đổ bộ đầu tiên bị giết hoặc bị thương.
Nhiều người trở thành mục tiêu dễ dàng ở dưới nước.
Họ chưa vào đến nơi dữ dội nhất - bờ biển.
Những binh lính phải vượt qua bờ biển dưới làn đạn súng máy
Đó là 300m đầy chết chóc
chiều dài của hơn 3 sân bóng đá.
Ở mỗi giai đoạn khác nhau họ lại phải đối mặt với những nguy cơ khác nhau
200m đầu tiên họ phải vượt qua những chướng ngại vật
như là vật cản và hàng rào
Ở 250m tiếp theo là kè đá và hàng rào dây thép ***.
Sau đó là bãi mìn với 17.000 quả.
Cuối cùng sau khi vượt qua 300m họ đến các công sự dọc bờ biển.
Khi đó họ mới có thể bắt đầu tấn công quân Đức.
Thật là kinh hoàng, bạn vượt qua bờ biển
bạn đã xem trên phim ảnh nhưng nó không xảy ra với bạn
mà nó đã xảy ra với tôi.
Lính bộ binh đơn độc không được hỗ trợ trên bờ biển
Nhưng có kế hoạch giúp đỡ họ...
bằng xe tăng.
Nếu Đồng minh đưa được xe tăng lên bờ biển trước binh lính
họ sẽ được che chắn và tấn công tuyến phòng thủ của quân Đức.
Nhưng thuyền đổ bộ chở xe tăng sẽ rất nguy hiểm
họ cần phải tìm cách để xe tăng tự vào bờ.
Các nhà sáng chế của Đồng minh đưa ra một ý tưởng.
Xe tăng lội nước.
Đây là xe tăng kép hay còn gọi là xe tăng DD (Duplex Drive).
Là một phương tiện đổ bộ tấn công.
Xe tăng DD là một ý tưởng điên rồ được nghĩ ra trong thời kỳ đó.
Nó là một thiết bị kiểu của họa sĩ biếm họa Rube Goldberg.
Đó là xe tăng Sherman thường lắp thêm chân vịt dưới nước
với một tấm bạt quây xung quanh giữ bằng các ống trụ.
Điều điên rồ là nó lại hoạt động.
Trong vài tháng trước ngày D, xe tăng đổ bộ được thử nghiệm
và nó đã dễ dàng thành công.
Chúng sẽ được dùng để đổ bộ trong ngày tấn công
tiến lên từ mặt nước để làm kinh ngạc quân Đức.
Ngày D bắt đầu
các xe tăng ở cách bờ biển hơn 5Km.
trên một tàu đổ bộ khổng lồ.
Một trong những người tham gia, trung sĩ Don Lucey 24 tuổi.
Anh đến từ một đại gia đình người Ailen ở California
anh là con út trong 6 anh chị em.
Don cao tới hơn 2m.
Anh yêu chú chó chăn cừu giống Đức tên Duke.
Mọi người gọi Don là "bé con".
Việc của Don là phải đưa xe tăng DD lên bãi biển Omaha.
Tham gia trong một nhóm gồm 32 người.
Khi đã lên đến bãi biển cứ 50m lại có 1 xe tăng
che chắn cho bộ binh.
Nhưng vẫn còn một vấn đề.
Sóng trên biển cao tới 2m
Xe tăng đổ bộ chưa bao giờ được thử nghiệm trong điều kiện đó.
Khi thử nghiệm họ thực hiện trong hồ hoặc bến cảng êm ả
điều kiện này khác với khi mặt biển động
Nó gần như là hành động tự sát
nhưng các nhà thiết kế không còn cách nào khác.
Vài tuần trước ngày D, Đồng minh bí mật tập kết...
một đội quân khổng lồ ở miền Nam nước Anh.
Mọi sự chậm trễ đều tăng nguy cơ lộ bí mật
Trong khi đó thời tiết xấu nhiều ngày liên tiếp
với gió mạnh và mưa
Quân Đồng minh chưa thể xuất phát ngay được
Họ cần thời tiết tốt hơn và cần ngay lập tức.
Đây là tin xấu vì cuộc đổ bộ không thể trì hoãn lại được.
Quân Đức có thể phát hiện ra kế hoạch.
Đó sẽ là rắc rối lớn.
Bất ngờ ở phía Bắc của Đại Tây Dương
có một nguồn tin tình báo bí mật.
Đây là các tàu Hải quân đặc biệt.
Họ không ở đây để chiến đấu mà chỉ đo gió và áp suất không khí.
Họ cung cấp thông tin thời tiết cho nơi cách đó hơn 3.000Km
ở kênh Anh (English Channel) hay eo biển Manche.
Họ gửi về một thông tin ngắn nhưng vô cùng quan trọng.
Dữ liệu cho thấy có một biến đổi
hôm đó thời tiết sẽ có một ít cải thiện.
Ngày 6/6.
Thành công của cuộc đổ bộ
và sinh mạng hàng ngàn lính Mỹ
phụ thuộc vào một dự báo thời tiết từ xa.
Đồng hồ đang điểm
các chỉ huy quân Đồng minh quyết định chớp lấy cơ hội.
Ngày 6/6 thời tiết đã cải thiện.
Nhưng biển vẫn động.
Lao vào những con sóng cách bờ gần 5Km
thuyền đổ bộ của Don Lucey đưa các xe tăng DD xuống
Tiếp tục đi!
Xe tăng của Don đang nổi trên mặt nước và bơi đi
nhưng tấm bạt quây không chịu được sóng cao 2m.
Gần như ngay lập tức
nước tràn vào qua tấm vải bạt.
Cả đội bắt đầu nỗ lực không chỉ là cứu xe tăng
mà còn là cứu cả mạng sống của họ.
Khi vải bạt đã bị thủng
không thể nào ngăn được nước tràn vào.
Xe tăng bắt đầu chìm.
Để thoát ra khỏi chiếc DD người lái phải chui qua một cái lỗ như thế này
không dễ dàng chút nào.
Các thủy thủ ở bên ngoài hỗ trợ họ thoát ra được nhưng người lái thì không.
Trong 29 xe tăng DD thả xuống ngoài khơi bờ biển Omaha
27 chiếc đã bị chìm.
Các xe tăng còn lại vào được bờ đều bị tiêu diệt.
Vì không ở trong xe tăng nên Don Lucey thoát chết
Nhưng 33 người khác không được may mắn như thế.
Việc đưa xe tăng DD đổ bộ vào bờ đã thất bại
nghĩa là binh lính trên bờ phải tự cứu lấy mình
Giờ thì họ phải mở đường qua bãi cát
và hạ các ụ súng máy
mà không có xe tăng hỗ trợ
Chúng sẽ dẫn chúng tôi rời khỏi bãi biển
nhưng chúng lại không ở đấy.
Trên bãi biển tổn thất về người tiếp tục tăng
nhưng đó không phải là câu chuyện chưa kể ở Omaha.
7h sáng ngày D.
nửa giờ sau khi cuộc đổ bộ lên bãi biển Omaha bắt đầu.
Lính nghĩa vụ Đức Franz Gockel 18 tuổi
liên tục nã đạn vào lính Mỹ từ lúc cuộc đổ bộ của Đồng minh bắt đầu.
Gockel bắn từ một boongke bê-tông lớn nhìn ra biển
Nó thuộc hệ thống gồm 14 vị trí được gia cố xây trên các công sự.
Một sản phẩm của tầm nhìn quân sự Đức.
Nhưng Gockel và boongke này có mặt ở đây
là kết quả của cuộc đấu trí liên quan đến một ảo thuật gia vô danh,
với một trong những nhà chiến thuật lão luyện.
Gockel thuộc số 20.000 binh lính có nhiệm vụ bảo vệ Normandy.
Một năm trước.
anh làm cho công ty của bố ở gần thung lũng Ruhr.
Anh sửa mái nhà bị bom của quân Đồng minh phá hủy
Cũng như vô số người Đức khác,
anh gia nhập vào guồng máy chiến tranh của Hitler.
6 tháng trước.
Với Franz Gockel thì boongke này cũng như là nhà.
Bên trong boongke bê-tông anh và đồng đội ngủ,
ăn uống, nghe nhạc và thư giãn.
Tính đến ngày D, họ đã ở đây vài tháng
Thực ra những binh lính được cử tới Normandy
trên tuyến phòng thủ Đại Tây Dương thực hiện nhiệm vụ tương đối dễ dàng.
Bạn có chỗ ở thoải mái, khí hậu dễ chịu
bạn không phải chiến đấu vất vả.
Không ai trong số họ suy nghĩ nghiêm túc...
rằng họ được điều đến bảo vệ bờ biển khỏi một cuộc đổ bộ.
Không chỉ binh lính suy nghĩ như vậy
rất ít chỉ huy cao cấp Đức
tin rằng quân Đồng minh sẽ đổ bộ vào Normandy.
Nhưng họ là nạn nhân của cú lừa vào hạng lớn nhất...
trong lịch sử quân sự.
Ảo thuật gia nổi tiếng.
"Tôi đã đủ lớn để cạo râu..."
Và đây là người đã truyền cảm hứng đó
"Nếu quý vị cho phép, tôi vừa lấy thuốc của mình".
Jasper Maskelyne là một nhân tài và là ảo thuật gia chuyên nghiệp.
Jasper Maskelyne xuất thân từ một gia đình ảo thuật gia
ông rất nổi tiếng thời Victoria.
Khi chiến tranh nổ ra Maskelyne dùng tài năng
giúp chống lại quân Đức.
"Ông ấy đây..."
Ông từng nói có thể lừa được tất cả mọi người trong nhà hát
nơi từng người chú ý đến ông, ông ở cách chỗ họ chỉ vài mét
ông sẽ lừa được trinh sát của quân Đức cách đó vài cây số.
Năm 1941 trong chiến dịch của Đồng minh ở Bắc Phi
Maskelyne có cơ hội lần đầu tiên được giúp sức trong cuộc chiến
Ông tham gia một nhóm bí mật có tên là "Lực lượng A"
để phát triển chiến thuật ngụy trang.
Mật danh của họ là "Băng Ảo thuật".
Họ là một nhóm người đa dạng và kỳ lạ
từ thợ phục chế nghệ thuật, họa sĩ, thợ làm cánh quạt,
nghe có vẻ còn phù hợp nhưng ngoài ra còn có cả nhà hóa học, kỹ sư điện
mọi loại nghề nghiệp với tài năng hoàn toàn khác nhau.
Ở Bắc Phi quân Đồng minh cần mọi sự trợ giúp
Họ đang thua trận
Trước trận chiến quan trọng ở El Alamein
họ lập mưu đánh lừa người Đức.
nhờ có "Băng Ảo thuật"
"Băng Ảo thuật" dùng lớp ngụy trang và đánh lừa thị giác
khiến xe jeep trông như xe tăng
và xe tăng lại trông giống xe tải.
Họ tạo ra một đội quân giả để đánh lừa quân Đức
quân Đồng minh sẽ tấn công phía Nam thay vì phía Bắc.
Trò lừa bịp đã có tác dụng
Quân Đồng minh đã chiến thắng trận El Alamein.
thay đổi cục diện ở Bắc Phi về phía có lợi cho họ.
Ở Ai Cập, thành phố Alexandria bị ném bom dữ dội...
trong các cuộc tấn công ban đêm.
"Băng Ảo thuật" đã nghĩ ra cách cắt điện cả thành phố
sau đó họ dựng một mô hình Alexandria
với đèn điện giả cách bờ biển 5Km.
và lừa máy bay ném bom tấn công một vịnh không người.
Các trò lừa bịp luôn được dùng trong chiến tranh từ lâu
từ thời đầu tiên khi ai đó giả vờ tung nắm đấm đó là trò lừa
nhưng nhóm Maskelyne đã dùng công nghệ hiện đại từ đầu.
Vào thời đó ông rất nổi tiếng
như là một tài năng sân khấu .
Đến năm 1943 các nhà thiết kế Đồng minh nhận ra
ý tưởng của Maskelyne có thể được ứng dụng tài tình hơn
Họ che giấu khu vực đổ bộ thật vào châu Âu
bằng cách tạo ra một khu vực giả.
Quân Đồng minh muốn đổ bộ lên bờ biển Normandy.
Nhưng để giảm lực lượng quân Đức ở đó
họ dàn dựng một thủ đoạn tinh vi
giả vờ sẽ vượt eo biển Manche ở điểm hẹp nhất
Pas de Calais.
Họ sử dụng chiến thuật của Maskelyne
để lập nên một đội quân giả ở Đông Nam nước Anh
đối diện Calais.
Họ làm nhiều công trình giả, thuyền đổ bộ giả.
Họ còn làm cả xe tăng bơm hơi
Tướng Patton đến và thực hiện vài chuyền thăm ầm ỹ
hy vọng gián điệp của Đức sẽ chú ý đến điều đó
máy bay do thám sẽ nhìn thấy các trang thiết bị giả
và nghĩ nơi này đang được xây dựng trong khi nó không hề tồn tại.
Quân Đức rơi vào bẫy của quân Đồng minh.
Vài tháng trước ngày D
Đức Quốc Xã ra lệnh di chuyển hầu hết sư đoàn xe tăng hùng hậu
cùng phần lớn bộ binh
vượt hơn 240Km từ Normandy đến Pas de Calais
Cú lừa của quân Đồng minh quá hoàn hảo
Quân Đức chỉ để lại một sư đoàn để bảo vệ Omaha.
Franz Gockel thuộc một lực lượng nhỏ gồm 600 người.
Nhưng sắp sửa không còn nữa.
Hãy gặp Erwin Rommel
chỉ huy quân Đức bảo vệ bờ biển dọc nước Pháp.
Rommel là cái *** trong mắt quân Đồng minh
ông ta là một nhà chiến thuật vô cùng tài năng.
Ông ta có khả năng biết suy nghĩ của đối thủ
Một số người coi ông ta như một con quỷ.
Rommel nổi tiếng là do
đã chiến đấu ở sa mạc với một lực lượng ít ỏi
Khóa nó lại!
nhưng liên tục đánh bại quân Đồng minh.
Rommel không phải là một người lính điển hình
ông ta thích chụp ảnh
yêu động vật, nhất là chú chó chân ngắn Ajax.
Ông ta còn chơi cả violon
nhưng trên hết ông là chiến lược đại tài và là một chỉ huy kinh nghiệm.
Rommel nổi tiếng về tài rèn quân vào khuôn khổ
và sẵn sàng đuổi hết bọn họ
Tại Omaha, Rommel nhìn thấy một khung cảnh quen thuộc
Rommel đến Omaha và phát hiện ra một điều.
Nó nhắc ông ta nhớ đến một bãi biển mà ông ta đã biết
Đó là Salerno.
Salerno là bãi biển mà quân Đồng minh
đã sử dụng thành công để đánh chiếm nước Ý năm 1943.
Hàng ngàn binh lính tham gia cuộc tấn công đổ bộ đó
đã áp đảo hoàn toàn quân Đức.
Giống như bãi biển Salerno
Omaha cũng có đường bờ biển hơi cong,
nó cũng có độ dốc thấp
quá dễ dàng cho các thuyền đổ bộ đến từ nước Anh
Rommel nghĩa đây đúng là những đặc điểm...
mà quân Đồng minh sẽ chọn để chiếm lại nước Pháp.
Do đó Rommel quyết định gia cố phòng tuyến ven biển
Trong vài tháng
bờ biển Omaha đã thay hình đổi dạng
các công sự được nâng cấp thành boongke.
Chỉ trong 6 tháng
Rommel đã tăng số vật cản trên bãi biển lên 3.700
cách 2m có một cái.
Sau đấy ông điều thêm quân đến Omaha
thêm nhiều cựu binh dày dạn kinh nghiệm chiến đấu
số quân bảo vệ được tăng gấp đôi lên 1.200 người.
Rommel cho xây một trạm gác
trong một pháo đài
với các vị trí chiến đấu nhìn bao quát cả một bờ biển rộng.
Ngày D.
Ngày 6/6/1944
Nỗi nghi ngại của Rommel đã được khẳng định.
Quân lính nhìn qua lỗ châu mai sáng hôm ấy
chắc chắn sẽ có cảm giác lẫn lộn giữa sợ hãi và hào hứng.
Hiện lên trên đường chân trời
một hạm đội khổng lồ đang tiến đến.
7h sáng.
Hơn nửa giờ sau khi cuộc đổ bộ lớn nhất trong lịch sử bắt đầu.
Từ trong các công sự mới được gia cố
Franz Gockel bắn nhanh hết mức có thể.
Anh cũng chẳng biết là đã giết được bao nhiêu...
cho đến khi xác người giạt đầy lên bãi biển.
Tại nơi đây vào ngày D.
sống chết được quyết định bởi cuộc chiến cân não.
Ban đầu Đồng minh che giấu được điểm đổ bộ với quân Đức.
Nhưng tài mưu lược của Rommel
đã loại bỏ mọi ưu thế của họ từ cú lừa này
và đưa đến cho họ hậu quả thảm khốc.
Hal Baumgarten bắt đầu vào đến vùng chết chóc ở bở biển Omaha.
Trong cơn hỗn loạn Hal nhìn thấy Robert Garbett
bạn thân của anh trong quân ngũ.
Tôi nhìn xuống và thấy Robert Garbett
Tôi chú ý ngay vì nước mắt chảy ràn rụa
nước mắt quyện đầy máu trên mặt tôi.
Với binh lính Mỹ
những giờ đầu tiên trong cuộc đổ bộ lên Omaha thực sự là một địa ngục.
Nhưng lẽ ra sẽ không như vậy
Thực ra quân Đồng minh có một kế hoạch
quét sạch lực lượng phòng thủ của quân Đức.
nhưng một thứ đã cản trở họ.
Hal Baumgarten là người lính Mỹ 19 tuổi đến từ Bronx
anh bước vào ngày D và cho rằng mình sẽ chết.
Giờ đây, 30 phút sau khi đổ bộ
anh vẫn nghĩ chắc chắn mình sẽ chết.
Đã 7h10' sáng.
Hal tiến vào vùng tử thần 300m trên bờ biển Omaha.
Giữa anh và mục tiêu các công sự phía sau bãi biển
là 3.700 chướng ngại vật với dây thép *** dày đặc.
và 17.000 quả mìn chôn dưới đất.
Để sống sót, anh phải tránh được tất cả
dưới hỏa lực súng máy từ vách núi nã vào liên tục.
Điều thú vị khi đứng trên bãi biển Omaha này...
đó là nó không hề có một chỗ nào có thể che thân
hoặc trú ẩn sau khi đồng đội đã chết.
Trong khi các xạ thủ súng máy Đức từ trên vách núi
vẫn nã súng liên tục vào bạn.
Chắc chắn là nó vô cùng dữ dội.
Hal phải chống chọi với tất cả mọi thứ nhưng không hề có yểm trợ.
Xung quanh anh không chỉ có cảnh tàn sát dữ dội...
mà còn có cả những cảnh điên loạn.
Anh nhìn thấy những người lính mình biết.
Anh ta không đội mũ sắt.
Anh ta có một lỗ thủng ở trán bên trái.
Tóc anh ấy dính đầy máu
Anh ấy khuỵu xuống và cầu nguyện với chuỗi hạt
và khẩu súng máy bên phải đã cắt đứt đôi anh ấy ra.
Thật kinh hoàng khi nhìn thấy...
các bộ phận cơ thể của những người ta biết.
Bạn ngửi thấy mùi thịt cháy.
Có những người gào thét gọi mẹ.
Cảnh tượng thật kinh khủng.
Cảnh kinh hoàng này còn sắp sửa trở nên tồi tệ hơn.
Trong số những người chứng kiến cảnh hỗn loạn này có vị bác sỹ trẻ
Virgil Mounts.
Anh cũng chưa tròn 20 tuổi như một số binh lính trên bãi biển Omaha.
Virgil có một bí mật. Đó là anh chưa đủ tuổi.
Virgil Mounts mới chỉ 15 tuổi.
Anh nói dối để được nhập ngũ.
Đáng lẽ ra anh ấy không được có mặt ở đó.
Đáng lẽ ra phải ở nhà và đi học, cậu bé Virgil 15 tuổi...
phải đi cứu mạng những người khác trên chiến trường.
Đạn bắt đầu vãi xuống.
Dưới làn đạn dày đặc của pháo tầm xa
việc của Virgil là băng bó cho các thương binh...
để họ tiếp tục chiến đấu.
Tôi gọi bác sĩ giúp anh ấy và rồi Virgil Mounts xuất hiện.
Cậu ấy chạy đến
Rất khó nói về việc này
Cậu ấy cố chạy chữa cho những người bị thương,
Trong khi đạn vẫn lao tới
Quân Đức bắn rất nhiều vào những binh lính dưới bãi biển.
Khi đạn pháo nổ
nó tung ra hàng ngàn mảnh đạn
lớn nhỏ đủ các loại.
Những mảnh pháo này văng ra với vận tốc 2.700m/s
giết chết những người lính đứng gần.
Mảnh pháo cũng có thể bắn xuyên táo
Quả đạn pháo rơi xuống
găm hàng trăm mảnh pháo lên người Virgil Mounts.
Mounts chết ngay lập tức.
Tôi không bao giờ quên được cảnh đó.
Nó vẫn hiện lên như một tấm ảnh ngay trước mắt tôi,
và ta không thể nào quên được nó.
Cái chết của Virgil Mounts thật bi thảm,
tấm thảm kịch thực sự này có thể được ngăn chặn.
Quân Đồng minh biết những khẩu pháo hạng nặng mà quân Đức sử dụng...
để bảo vệ bờ biển Omaha,
và đã lên kế hoạch triệt hạ nó vào sáng sớm hôm đó.
Phía sau vách đá, quân Đức bố trí rất nhiều kho vũ khí lớn.
Có 30 khẩu pháo chống tăng,
17 súng cối hạng nặng,
và hơn 20 pháo hạng nhẹ.
Quân Đức dùng các boongke như thế này để chứa số vũ khí đó.
Các chỉ huy quân Đồng minh biết rất rõ...
về các loại vũ khí ở đây và sức mạnh của chúng
Họ đã có kế hoạch vô hiệu hóa chúng.
4 giờ trước.
Rạng sáng ngày D, máy bay Đồng minh bắt đầu xuất kích
dội bom xuống phòng tuyến quân Đức ở bãi biển Omaha.
446 máy bay chở theo 13.000 quả bom
tương đương với 1.000 tấn thuốc nổ.
Việc này hứa hẹn sẽ là phi vụ ném bom lớn nhất lịch sử
Không quân tuyên bố chúng sẽ chính xác đến mức...
có thể ném trúng một thùng dưa chua từ cách xa 3Km.
Đây là cơ hội để chứng minh điều đấy.
Nhưng do mây dày xuống thấp, máy bay phải dựa vào radar
một phát minh mới lúc đấy để giúp cho việc ném bom bờ biển.
Hải quân không tin tưởng nó lắm và lo ngại là bom...
sẽ rơi trúng tàu của quân Đồng minh đang đợi ngoài biển.
Khi toán ném bom của Đồng minh đến bờ biển
mây mờ che kín khiến họ không nhìn thấy rõ mục tiêu
Vì nguy cơ họ có thể thả bom sớm trúng vào hạm đội đang ở ngoài khơi
họ được lệnh khoan ném bom, đợi cho đến khi nhìn thấy rõ bờ biển
đợi 5 đến 30 giây sau rồi mới thả.
Việc trễ vài giây này có thể đã thay đổi tất cả.
Với máy bay ném bom ở độ cao 3.000m và vận tốc 240Km/h
trễ 5 giây có nghĩa là bom sẽ rơi lệch mục tiêu đi 400m
trễ 30 giây nó sẽ rơi lệch mục tiêu 2.400m.
13.000 quả bom được thả hôm đó
thật kinh ngạc là không quả nào rơi trúng bờ biển Omaha
hay những khẩu súng chĩa ra ở đấy.
Đó là sai sót lớn nhất...
trong kế hoạch ngày D của Đồng minh.
Lạy Chúa! Mọi thứ đều trở nên vô dụng.
Nó sẽ trở thành một trong những ngày tồi tệ nhất.
Hal Baumgarten đang ở trên bãi biển phẳng lì rộng lớn.
Tôi tự nhủ: "Phải rời khỏi bãi biển này".
Hal bắt đầu cuộc đua nguy hiểm băng qua bãi cát
Tôi tự nhủ...
sẽ ra sao nếu như có một viên đạn xuyên qua người tôi.
Cảm giác bị trúng đạn sẽ ra sao?
Tôi nghe thấy tiếng va đập mạnh ở trán bên phải.
Tôi ngã xuống cát phía sau một chướng ngại vật
Tôi hy vọng đạn sẽ trúng vào tay hay chân chứ đừng vào người.
Tôi quay khẩu súng lại
có một lỗ rất sắc xuyên qua hộp đạn.
Nó chứa 7 viên đạn.
Những viên đạn đó đã cứu mạng tôi.
Được cứu thoát bởi một hộp đạn đó là sự may mắn thần kỳ.
Đến 7h30 sáng
Kết thúc giờ đầu tiên của cuộc đổ bộ.
Trận đánh trên bãi biển Omaha là thảm kịch cho quân Đồng minh.
Không khá hơn ở bờ biển, cách đó về phía trên 6Km.
những binh lính Mỹ khác thuộc lực lượng tinh nhuệ
dấn thân vào một sứ mệnh cảm tử.
Nhiệm vụ nguy hiểm nhất ngày D.
lính Mỹ vấp phải bậc cửa của "Tử Thần".
Một giờ sau khi bắt đầu cuộc đổ bộ lớn nhất trong lịch sử
Trên bãi biển Omaha khốc liệt đầy những xác chết,
quân Đức chứng tỏ mình là địch thủ đáng gờm.
Dọc theo bờ biển có nhiều vũ khí hạng nặng
ẩn trên những gờ đá cao hiểm trở.
Trong số đó có 5 khẩu pháo 155mm khổng lồ của quân Đức
nó có thể quét sạch mọi thứ trong vòng bán kính 25Km.
Chúng có thể dội bão lửa xuống Omaha và cả bãi biển Utah gần đấy
hay bắn chìm các tàu của Đồng minh đến gần hỗ trợ cuộc đổ bộ.
Những khẩu pháo đó có thể bắn hạ mọi phương tiện tiến vào bờ biển
Các phương tiện chở hàng ngàn binh lính
với tầm bắn 25Km thì tất cả đều bị đe dọa.
Các khẩu đại bác đấy phải bị tiêu diệt.
Nhưng chúng nằm trên các đỉnh vách đá cao đến 50m.
Việc hạ những khẩu đại bác này cần đến những người đặc biệt
Họ là những người được huấn luyện cho các sứ mệnh cảm tử nguy hiểm.
Chúng tôi biết sẽ rất nguy hiểm
chúng tôi tin là có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Đây là một phần trong huấn luyện đặc công
chúng tôi được dạy là : "Bạn làm được tất cả mọi thứ".
George Kerchner là một trung úy trẻ...
trong Đại đội Biệt kích tinh nhuệ của quân đội Mỹ.
Trước Chiến tranh George là một học sinh bỏ học
làm việc tại một cửa hàng kem.
Chiến tranh nổ ra gia nhập quân ngũ và cuộc đời anh thay đổi.
anh chứng tỏ mình là một sĩ quan đặc biệt
được điều động về Đại đội Biệt kích với nhiệm vụ đặc biệt.
Trong 6 tháng huấn luyện George giữ bí mật với đồng đội
vì sợ sẽ mất vị trí trong đơn vị tinh nhuệ
Nhưng giờ đây, ngay trước khi đổ bộ lên bãi biển Omaha
anh phát hiện ra không chỉ có mình
Việc quan trọng hơn khi nhìn thấy địch
là bắn chúng trước khi chúng bắn bạn.
Đại đội Biệt kích phải leo lên vách đá dưới làn đạn
Bất chấp việc đó, họ biết nhiều người sẽ không thể quay về
Mọi cuộc tấn công vào vách núi đều rất khó khăn.
nếu không muốn nói là nhiệm vụ khó khăn nhất.
Bạn phải leo 50m lên đỉnh vách núi trong lúc vẫn bị bắn
sau khi đã lên đến đỉnh phải nhanh chóng hạ những khẩu pháo.
Với thang điểm độ phức tạp từ 1-10 đây là mức cao nhất, mức 10.
Để giúp họ trong nhiệm vụ bất khả thi này
đại đội Biệt kích có những thiết bị đặc biệt.
Trong khi huấn luyện ở Anh
họ được trang bị đạn bắn móc sắt từ súng cối.
Trong nhiều tháng liền họ tập bắn chúng lên các vách đá.
sau đó bám vào dây và leo lên.
Nhưng khi tập luyện họ không phải là mục tiêu
của súng máy và những tay bắn tỉa liên tục nã đạn vào họ.
Nhiệm vụ đầu tiên của họ là vượt qua bãi biển đến vách núi
Súng máy từ trên vách núi bên trái
liên tục nã đạn vào chúng tôi.
khi chúng tôi ra khỏi thuyền đổ bộ.
Đi thôi!
Hai người bên cạnh tôi bị thương...
Đi thôi!
rất nặng...
Tôi bị bắn vào bên người
Bác sĩ nhìn tôi rồi nói : "Tôi sẽ băng lại cho anh, sẽ ổn thôi..."
"...không trúng vào phần quan trọng".
Mình sẽ không thể nào làm việc này
Tôi quay lại và nói: "Đây là một sai lầm lớn..."
"Chúng ta không nên leo lên vách núi này nữa".
Dưới làn mưa đạn trút xuống đầu họ
Đại đội Biệt kích bắn trả và triển khai vũ khí bí mật
súng bắn móc sắt.
Nhưng đúng vào lúc quan trọng
phát súng thất bại.
Đây là thử nghiệm để giải thích điều gì đã xảy ra.
Sử dụng đúng bản sao của súng cối bắn móc sắt.
Ta sẽ cho móc sắt vào súng cối.
Sau đó phóng nó lên bề mặt vách đá
tương tự vách đá ở Pointe-du-Hoc
để xem điều gì đã xảy ra.
3-2-1
Như những khẩu súng cối trong quá trình tập luyện
khẩu súng này đã bắn móc và dây bay hơn 50m lên các vách đá.
Nhưng vào ngày D ở mũi Pointe-du-Hoc có một sự khác biệt lớn.
Sáng hôm đấy Đại đội Biệt kích phải chờ đợi hơn 3 tiếng
trên thuyền đổ bộ trước khi vào bờ.
Trong suốt thời gian đó dây thừng đã bị ngấm nước biển.
Giờ chúng ta sẽ nhúng dây vào nước.
để tái hiện điều kiện thực tế xảy ra ngày hôm đấy.
3-2-1
Móc sắt bay không được xa lắm, rõ ràng là do dây bị ngấm nước.
nó ghìm móc sắt lại khi móc được bắn lên không.
Chỉ với vài lít nước...
cũng đã đủ để ngăn các móc sắt với tới đỉnh.
Ở Pointe-du-Hoc
đây là khác biệt giữa thành công và thất bại.
Theo tôi đó là điều đã xảy ra ngày hôm ấy.
Đấy là rắc rối họ gặp phải.
Trong 60 đoạn dây họ có, chỉ có 19 đoạn đủ khô...
và một vài móc kéo bay lên tới đỉnh vách đá.
Kerchner lập tức leo lên một sợi dây
Tôi chỉ biết leo lên mặc dù sợi dây bị ướt
tôi thấy không có vấn đề gì.
Tôi leo lên trong 15-20 giây.
Đi thôi!
Trên đỉnh vách đá trận chiến vẫn tiếp tục.
Vượt lên phía trước, lính Biệt kích chạy đến chỗ những khẩu pháo.
Cuối cùng họ đã tìm ra chúng.
Nhưng Kerchner và đồng đội choáng váng
Đại đội Biệt kích đã băng qua hỏa lực mạnh mẽ
và thương vong 20 người trước khi đến được đây
để rồi biết quân Đức đã gài bẫy họ.
Không hề có khẩu pháo nào.
Chỉ có một đống cột đỡ dây điện báo.
Những người lính xuất sắc này đã chuẩn bị hàng tháng trời
họ quyết tâm hoàn thành sứ mệnh và đang hừng hực khí thế.
Cuối cùng họ đi đến đích chỉ để biết nó hoàn toàn trống rỗng.
Chắc chắn họ rất đau khổ.
Đại đội Biệt kích chán nản nhận ra rằng...
họ đang đối mặt với một kẻ thù có sức mạnh đáng sợ
và cũng đầy mánh khóe lừa bịp.
Kẻ thù này đang sắp sửa tung kho vũ khí vào bãi biển Omaha.
8h sáng ngày D. Bãi biển Omaha.
Hàng ngàn lính Mỹ bị hỏa lực rất mạnh của đối phương ghìm chân.
Trong số này có Hal Baumgarten.
Trong 90 phút cuối
Hal phải chạy vòng vèo 200m qua bãi biển rộng 300m.
Dọc đường anh thấy rất nhiều người bị súng máy bắn hạ.
Anh suýt phải chết đuối, rồi lại thoát chết trong gang tấc.
Tôi phải đi!
Giờ thì bắt đầu đến pháo bắn phá
Nó vô cùng đáng sợ.
Đạn còn đáng sợ hơn...
nếu được bắn từ một khẩu súng máy.
Bởi vì nó như là đến từ cõi hư vô
bạn không thể biết nó sẽ cắm xuống đâu.
Viên đạn này có kết liễu số phận của bạn không?
Do đó nó thật đáng sợ.
Tôi ngước lên và nguyền rủa bọn chúng
đúng lúc tôi làm vậy, một quả pháo 88mm...
phát nổ ngay trước mặt tôi.
Hal bị mảnh đạn văng trúng
Đạn pháo giết và làm bị thương theo 2 cách.
Thứ nhất là mảnh đạn.
Mảnh đạn kim loại nóng bay với vận tốc 13.000Km/h.
Đạn pháo bắn cấp tập sẽ tung mảnh các kim loại nóng ra khắp nơi...
như hàng ngàn viên đạn bắn ra xung quanh cùng một lúc.
Nó cắt qua người giống như dao nóng cắt qua bơ.
Mảnh pháo là nguy cơ hiển nhiên nhất do đạn pháo.
Chính bố tôi, Eric Ashcroft cũng đã bị thương do mảnh pháo...
khi ông đổ bộ lên bãi biển Sword
cũng là một bãi biển đổ bộ trong cùng buổi sáng ngày D.
Cách sát thương khác của đạn pháo là âm thanh,
bằng sự lan tỏa của sóng âm thanh.
Không khí gần như bị nén chặt lại...
rồi được đẩy ra với một tốc độ khủng khiếp.
Nếu bạn là binh lính trên bãi biển,
nó sẽ tạo ra một sự hủy diệt.
Tôi là người bắt bóng, tôi đã từng bị nện bằng gậy bóng chày
cảm giác của tôi lúc đó y như vậy.
Những mảnh đạn không cần trúng bạn, chỉ cần làn sóng đầu tiên của vụ nổ...
cũng có thể đập lên khắp người bạn
cho đến lúc bạn chết mà không biết là mình đang chết.
không ai biết là bạn đang bị thương.
Trong khi anh đó ấy vẫn sống sót
mảnh pháo và sóng chấn động gần như xé nát má của Hal.
8h30' sáng. Hai giờ sau khi bắt đầu ngày D.
Cuộc tấn công của quân Mỹ lên bãi biển Omaha đang hỗn loạn
Có vẻ như chắc chắn sẽ bại trận.
Nhưng phía sau phòng tuyến quân Đức, có một nhóm dân thường gan dạ...
đang tiến hành một cuộc chiến bí mật.
Họ là lực lượng kháng chiến Pháp.
Nhiều tháng trước ngày D
quân kháng chiến Pháp tăng cường thu thập tin tức tình báo...
về sự di chuyển của quân Đức rồi chuyển cho quân Đồng minh.
Gián điệp của họ đặc biệt chú ý đến hệ thống phòng thủ mới...
mà quân Đức xây dựng dọc bờ biển trước ngày D.
Nhưng đây là công việc vô cùng mạo hiểm.
Có khoảng 200.000 lính Quốc Xã...
quân kháng chiến phải sáng tạo...
trong hoạt động thu thập tin tức tình báo
Nghệ sĩ Robert Douin giúp đỡ họ bằng cách vẽ các tranh phong cảnh...
rồi đặt những hình ảnh vào trong bức tranh.
Ông bí mật vẽ bản đồ các công sự của Đức trên bờ biển.
Điệp viên Jean Marion chuyển những tin tức đó đến quân Đồng minh...
qua những con chim bồ câu tự nuôi
bay từ Pháp đến London chỉ trong 4 giờ.
Khi ngày D đến gần, quân Kháng chiến cũng tăng cường hoạt động
cắt đứt đường dây liên lạc của quân Đức.
phá hủy đường dây điện tín,
và cho nổ các đoàn tàu.
Nhưng khi quân Kháng chiến táo bạo hơn
quân Đức cũng càng thận trọng hơn.
Vài tuần trước ngày D
quân Đức thực hiện nhiều biện pháp trả đũa.
và bắn được một chim bồ câu gián điệp.
Họ truy bắt nhiều thành viên quân Kháng chiến rồi xử bắn họ.
Đến lúc đấy thì quân Kháng chiến đã phá hoại xong.
Trên bãi biển, không có liên lạc
quân Đức gặp khó khăn trong việc huy động tiếp viện.
Giá mà quân Đồng minh có thể tạo được đột phá ở Omaha.
Nhưng với Hal Baumgarten,
trận chiến ở đó ngày càng tồi tệ.
Bị thương nặng do đạn pháo
chỗ trú duy nhất của Hal là kè đá phía trước
240m dọc bờ biển rộng 300m
những người sống sót tập hợp về đây.
Hy vọng của họ tắt dần.
Chúng tôi tự hào vì đã được trang bị,
đào tạo và có kỷ luật tốt
Chúng tôi nghĩ không ai có thể đánh bại mình
Những người chết nằm chất đống
Tất nhiên máu chảy khắp nơi,
cùng những bộ phận cơ thể người. Thật là kinh khủng.
Tôi tự hỏi : "Tại sao không phải là tôi?".
"Khi nào thì sẽ đến tôi trúng đạn?".
9h30' sáng, trên bãi biển Omaha.
3 giờ sau khi cuộc đổ bộ ngày D bắt đầu.
Cuộc tấn công của quân Mỹ tan vỡ dưới làn mưa đạn và pháo của quân Đức.
Trong số những người sống sót
có hạ sĩ Bob Slaughter 19 tuổi.
Tôi là một học sinh chưa tốt nghiệp xong Trung học
Chúng tôi quyết định làm một chuyến phiêu lưu.
Chúng tôi đã nhận được nhiều hơn mình mong đợi.
Bob và đồng đội bị ghìm chặt ở bờ kè...
và hoàn toàn bấn loạn.
Chúng tôi mất toàn bộ sĩ quan, hạ sĩ quan
Chúng tôi không có chỉ huy chỉ còn lại vài người như tôi
đang cố làm hết sức có thể.
Họ bị tấn công từ 2 phía
Phía trước họ là hỏa lực không ngớt của quân Đức
Phía sau là thủy triều đang dâng lên nhanh chóng.
Đến 9h30' nước đã dâng lên hầu hết bãi biển
đẩy hàng ngàn binh lính tuyệt vọng lên một dải đất hẹp,
rộng chưa đến 10m.
Bị bao vây, nã đạn
họ là mục tiêu dễ dàng cho các xạ thủ Đức.
Nhưng vẫn có sự trợ giúp của quân Đồng minh từ trong đất liền
8 giờ trước.
Đêm trước ngày D,
hơn 1.200 máy bay cất cánh đến Normandy.
Đồng minh muốn bảo vệ quân đổ bộ trên bờ biển...
khỏi những cuộc tấn công của quân Đức.
Do đó họ mở một cuộc tấn công từ trên không nhằm chiếm ưu thế
Đây là làn sóng lính dù đầu tiên.
Nhưng đây không phải là những binh lính bình thường.
Cao gần 1m, làm từ cao su có gắn bom
Đồng minh đã thả những các lính dù giả
với mục đích đánh lừa quân Đức.
Chúng bùng cháy khi đáp đất...
trong lúc lực lượng đặc nhiệm giả tiếng súng qua loa...
để giả làm một cuộc tấn công lớn.
Quân Đức rơi vào bẫy.
Quân dự bị Đức được điều đi ngăn chặn những hình nộm nổ này.
Hàng trăm lính đi về một hướng...
trong khi đúng ra họ phải đi theo hướng ngược lại.
Giờ thì sẽ đến lượt 13.000 lính dù thật.
Đây là Sư đoàn lính dù 101.
Pat Macri là lính dù vừa tròn 20 tuổi.
Khi anh quay trở về Anh,
trong 5 đồng đội của anh sẽ có 1 người bị giết hoặc bị thương.
Máy bay của Pat tiếp cận khu vực thả dù
Tinh thần thay đổi hoàn toàn và đường đi cũng thay đổi.
máy bay mấp mô, loạng choạng, nghiêng sang trái, sang phải
rồi đến súng phòng không, súng cao xạ.
Đứng lên ! Đứng lên !
Rồi họ làm dấu thánh
Cầu nguyện, nhận ra sự thực
kiểm tra người phía trước và vỗ vào lưng họ
- 6 Ok. - 5 Ok.
- Mọi người ổn cả chứ ? - Ok.
Đứng ở cửa và gần như không dừng lại.
Thể hiện đi! Tiến lên đi!
Nó như một dòng thác đổ ra từ máy bay.
Đột nhiên dây dù bạn đang nắm giật lên, kéo bạn lại.
và cú giật đó thật khủng khiếp!
Sau đó tôi có cảm giác tĩnh lặng và yên bình.
Pat đã không biết đến nguy cơ lớn nhất của lính dù...
đó là thứ họ đang đeo.
Một hệ thống được dựng lên bởi chỉ huy quân Đức, Erwin Rommel.
Để gây khó khăn cho sư đoàn nhảy dù
Rommel ra lệnh làm ngập các cánh đồng rộng hàng trăm Km2...
bằng cách ngăn 2 con sông lớn chảy qua Normandy.
Hàng trăm lính dù đã đáp xuống nước,
như thế đủ nguy hiểm cho một lần nhảy bình thường
nhưng những người lính dù này mang đến hơn 45Kg quân trang.
Sự sống chết của họ còn tùy thuộc vào việc thoát khỏi bộ đai
Vào ngày D, lính dù Đồng minh nhảy xuống cả 2 nơi ở bờ biển.
Một bên là lính Mỹ, một bên là lính Anh.
Quân trang của lính Mỹ được tháo bằng 3 khóa và dây
quân Anh có một cơ cấu thả cho phép họ thoát nhanh khỏi bộ đai.
Lính dù Anh thoát khỏi bộ đai trong hơn 5 giây
trong khi lính dù Mỹ vẫn đang loay hoay cố thoát ra.
Dù bị vướng vào người binh lính
bộ đai giờ đây trở thành cái bẫy chết người.
Bạn phải thoát ngay ra khỏi dù vì nó có thể đè lên bạn.
Nếu bạn không làm gì trong vài giây
bạn sẽ chết.
Không có bộ phận tháo đai nhanh
bạn phải với xuống tháo chân này rồi tháo chân kia.
Nó vô cùng nguy hiểm.
Trong 13.000 lính dù nhảy xuống,
hàng trăm người đã chết đuối.
Chúng tôi mất rất nhiều binh lính giỏi.
Với nhiều người lính
thiết kế của khóa móc đai chính là sự khác biệt sinh tử.
Ở mọi cuộc chiến,
một vài éo le của số phận đã để lại hậu quả khôn lường
Trở lại bãi biển Omaha
một phát hiện lớn trên chiến trường...
sắp làm thay đổi lịch sử.
Đó là lòng can đảm.
10h30' sáng ngày D
Kế hoạch chiếm lĩnh Normandy ở bãi biển Omaha đang sụp đổ.
Hàng ngàn lính Mỹ chết hoặc bị thương...
do đạn và pháo của quân Đức.
cộng thêm cơn say sóng đã làm họ yếu đi trước trận đánh,
rồi lại bị nhấn chìm do sức nặng của quân trang.
xe tăng đổ bộ thì bị chìm trong cơn sóng dữ
và bộ đai dù không tháo ra được dưới nước
Những người lính phải đối mặt với những khó khăn vô vàn
Trên bãi biển, binh nhì bị thương Hal Baumgarten...
đang đánh giá tình hình.
Tôi đoán là chúng tôi sẽ thua trận, vấn đề chỉ còn là thời gian.
Tôi bắt đầu nghĩ có lẽ cuộc đổ bộ đã thất bại.
Nhưng có một người đang quan sát từ ngoài khơi.
Ông ta thấy nếu thiếu chỉ huy và niềm tin
sứ mệnh ở Omaha sẽ thất bại.
Ở tuổi 51 ông là người lính lớn tuổi nhất ở đó.
Tướng Norman "Dutch" Cota.
Ông ta có xuất thân khiêm tốn.
Gia nhập quân đội, rồi khi được vào trường West Point,
ông ấy trở nên nổi bật.
Sau đó ông kết hôn với em họ của Eleanor Roosevelt.
Giờ đây, khi cách bãi biển Omaha vài trăm mét,
Cota nhận thấy đây là khoảnh khắc làm nên sự nghiệp,
và ông quyết định hành động.
Cota biết mình có 3 việc cần phải làm.
Một là đứng lên chỉ huy, hai là đưa quân lính rời khỏi bãi biển.
Ba là tấn công tiêu diệt quân Đức.
Bắn tiếp đi!
Vừa lên đến bờ Cota lập tức chỉ huy.
Vài người lính của tôi kêu lên :
"Đại úy, nhìn người kia kìa".
Tôi nhìn xuống biển, cách bờ khoảng 100-150m.
Có một người đang vẫy xì-gà và hô hào mọi người trên bãi biển
không ngờ có ai đó chạy băng qua được bãi biển,
vì nó vẫn đang bị bắn phá dữ dội.
Dù ở tầm xa trông ông ấy vẫn khá to con...
so với hầu hết chúng tôi.
Chúng tôi nói : "Ông ấy nghĩ mình là ai cơ chứ?"
Ông ta không hề sợ hãi.
Vâng, thưa sếp!
Lúc đó ông ta quyết định cần phải có chỉ huy trong tình huống này,
vì có nhiều người chết, sự hủy diệt và tình trạng hỗn loạn
Tôi cần phải chỉ huy ở đây vì không ai làm cả
Ta sẽ tiến lên chỗ đó và chọc thủng bờ biển
Cota đứng lên, ông ấy hô hào, ông ấy khích lệ mọi người
truyền cho họ sự dũng cảm của ông.
Ông ấy nói mọi người không thể ở đây mãi được, phải tiến vào đất liền
Trước khi đi ông ấy quay lại nói: "Các anh không làm tôi thất vọng".
Nhưng chỉ huy cũng cần phải có chiến thuật
Bên ngoài bờ kè có 2 hàng rào dây thép ***
Cota cần đưa người vượt qua chỗ đó,
và vượt qua bãi đất trống bên ngoài
trước khi họ bắt đầu tấn công quân Đức trong lô-cốt.
Việc vượt qua hàng rào dây thép *** đầu tiên khá đơn giản
khó khăn là ở hàng rào thép *** thứ hai nằm ở trên dốc 10m.
Để thực hiện Cota đưa ra một giải pháp.
Đây là mìn phá bangalore
giống hệt thứ mà biệt kích dùng trên bãi biển năm 1944.
Nó gồm có 2 phần:
Phần đầu là một ống thép như thế này
phía trong được nhét 35 pound thuốc nổ TNT.
Một đầu trông giống như đầu đạn...
giúp cho dễ dàng luồn vào các rào cản dây thép ***
Đây là phần thứ hai, phần này được luồn vào phần thứ nhất ở chỗ này,
nối chúng lại với nhau và đẩy vào chỗ hàng rào muốn phá.
Với những binh lính đang bị nã đạn tốc độ là việc sống còn.
Mìn phá bangalore phải nổ phá dây thép *** thật nhanh.
Đã đến lúc thử nghiệm vũ khí này.
Mìn phá bangalore tạo ra một khoảng hở giữa hàng rào dây thép ***.
Nó nổ về phía 2 bên của hàng rào thép *** ép ra 2 bên tạo thành đường rãnh.
Có mùi thuốc nổ và cát đổi màu. Nó đã cắt được dây thép ***.
Mìn phá bangalore có thể giúp cho Cota và binh lính.
Nhưng nó phải được đặt vào đúng vị trí.
Người đầu tiên thử làm đã bị bắn hạ.
Khi tướng "Dutch" Cota đến bãi biển Omaha,
ông phải đối mặt với nhiệm vụ gần như bất khả thi.
Lính Mỹ bị ghìm chân trên một dải cát hẹp,
bị kẹt giữa một bên là quân Đức, bên kia là biển
mệt mỏi và bị thương họ sắp bỏ cuộc.
Cota phải khích lệ họ, khiến họ tin rằng có thể chiến thắng.
Để rời khỏi bãi biển họ phải leo lên một con dốc,
và vượt qua hàng rào dây thép ***,
việc này phải trả giá bằng nhiều mạng sống.
Cứu viện ở ngay ngoài khơi
12 tàu chiến có thể nã đạn vào các boongke Đức...
để yểm trợ cho binh lính trên bãi biển Omaha.
Thuyền trưởng James Semmes của chiến hạm USS Frankford,
rất muốn giúp đỡ nhưng không thể được.
Ông được lệnh giữ nguyên vị trí.
Nhiệm vụ của ông không phải là cứu binh lính trên bãi biển...
mà là bảo vệ cho các tàu chở lính ở ngoài khơi.
Lúc này tướng Cota và binh lính phải tự lực cánh sinh.
Phần đầu của kế hoạch rời khỏi bãi biển của Cota đã thành công
Họ đã chọc thủng một lỗ hổng trong hàng rào dây thép ***.
Nhưng trên đỉnh dốc súng máy MG-42 đang đợi họ,
chúng phóng ra 25 viên đạn mỗi giây.
Một người lính của Cota tình nguyện tiến lên bắn hạ...
khẩu súng máy nhanh nhất thế giới.
Nếu bạn là Cota
Lần thứ hai bạn thấy mình ở vào tình thế nguy hiểm.
Một người bị bắn la hét thê thảm.
Những binh lính khác chứng kiến điều đó,
quyết tâm của họ lung lay.
Bạn phải làm gì bây giờ?
Vị tướng đó biết ông đang là chỉ huy.
Ông cần phải làm gì đó nếu không tất cả sẽ chết.
Cota đưa ra giải pháp bằng một câu nói nổi tiếng
"Các quý ông, chúng ta đang bị giết trên bãi biển này..."
"...sao chúng ta không lên bờ rồi hãy bị giết".
Sau đấy ông triển khai vũ khí tốt nhất của mình,
"Theo tôi!".
Đó là tài chỉ huy,
Đây là lần đầu tiên họ chạy lên dốc.
Một quyết định của vị chỉ huy đã thôi thúc binh lính
nó mở ra bước ngoặt lớn trong trận đánh ở bãi biển Omaha.
Cota đã đích thân chỉ huy cuộc tấn công.
Trong khi đó, ở 15Km ngoài khơi,
một quyết định quan trọng nữa được ban ra
Ngoài đoàn tàu của hạm đội trong ngày D
một số sĩ quan cao cấp cũng cố gắng theo dõi trận đánh.
Khi những thước phim thật về trận đánh được trình chiếu,
hàng trăm người chết và bị thương trên bãi biển.
Các sĩ quan cao cấp muốn bỏ cuộc.
Đến giữa trưa, họ cân nhắc...
có nên tiếp tục chuyển số quân còn lại đến các bãi biển khác hay không.
Các sĩ quan cao cấp đối diện một nghịch lý chiến lược
dùng tàu khu trục để bảo vệ tàu chở lính,
đáng lẽ ra phải dùng chúng tấn công quân Đức trên bờ biển.
Tin tức báo về...
rằng một số binh lính đã vượt qua phòng tuyến quân địch.
Ống nhòm!
Sau nhiều giờ đứng im,
các chỉ huy Hải quân được lệnh tấn công.
Thuyền trưởng James Semmes của tàu USS Frankford...
được lệnh lao hết tốc độ vào bờ.
"Tăng tốc tối đa về phía trước".
Semmes đưa Frankford đến sát bờ biển tới mức...
ông có thể mạo hiểm làm đắm tàu.
Khi cách bờ gần 800m
tàu Frankford quay mạn và bắt đầu khai hỏa.
Cuộc tấn công bắt đầu
Đạn bay qua đầu tôi, anh có thể nghe thấy...
tiếng đạn pháo xé gió,
và sau đó là "bùm".
Bạn nghe thấy tiếng phá hủy "bùm, bùm".
Bạn chỉ muốn đến bắt tay viên thuyền trưởng con tàu đó.
Với binh lính thì cảm giác đó thật nhẹ nhõm.
11 tàu chiến nữa đến tham gia tấn công.
Sau vài giờ đối diện với nguy cơ thất bại,
lợi thế của trận chiến trên bãi biển Omaha nghiêng về phía Mỹ.
Ngày D, bãi biển Omaha.
thời gian, địa điểm mà mỗi quyết định nhỏ nhất...
cũng mang ý nghĩa sinh tử.
Trên những con tàu ngoài khơi
bạn có bữa ăn sáng thịnh soạn không?
Nếu có, nó sẽ khiến bạn say sóng,
và chết đuối trước khi vào đến bờ.
Có một nghịch lý kinh hoàng, bạn đã đi đến tận bãi biển Omaha,
để chiến đấu cho đất nước mình,
nhưng khi xuống thuyền bạn chẳng đi đâu được xa.
Bạn phải vật lộn để sống sót trong cơn sóng.
Và khi đã xuống nước
viên đạn giết bạn và trượt bạn chỉ cách nhau vài cm.
Điều kỳ lạ là nếu viên đạn bắn xuống nước cách bạn 30cm
bạn sẽ chết.
Nhưng nếu nó xuống nước cách bạn gần 1m
bạn sẽ an toàn.
Nhưng ngày D gần như không thể xảy ra
nếu hôm đấy bão mạnh khiến biển động dữ dội...
không thích hợp cho một cuộc đổ bộ.
Nỗ lực tìm kiếm thông tin dự báo thời tiết
rồi sau đấy một bản tin mật từ Đại Tây Dương...
Số liệu cho thấy có một kẻ hở nhỏ trong một ngày,
khi thời tiết hơi cải thiện.
Mạng sống của hàng ngàn lính Mỹ...
được đặt cược vào một bản tin dự báo thời tiết.
Rồi sau đấy khi đến bờ biển
chỉ rộng 300m, đủ ngắn để vượt qua trong gần 1 phút,
nếu không có thứ này.
Khẩu MG-42 và tốc độ bắn của nó...
đến từ một phát minh nhỏ mang tính cách mạng.
Ở các loại súng khác, đạn được chốt khóa tại chỗ
Người Đức phát hiện ra nếu chốt chạy trên một ống cuộn nhỏ,
nó sẽ tăng cường đáng kể tốc độ nạp đạn.
Nghĩa là súng có thể bắn 1.500 viên đạn mỗi phút.
Khẩu MG-42 đã biến bờ biển Omaha...
thành 300m chết chóc.
Một số người không thể vượt qua.
Một số khác phải mất vài giờ.
Ranh giới sống còn mong manh như đầu súng.
Tôi lật súng lại
có một lỗ rất sắc xuyên qua ổ đạn,
nó có 7 viên đạn bên trong.
Những viên đạn đó đã cứu mạng tôi.
Sâu trong đất liền, một lần nữa...
những điều nhỏ bé lại có tác dụng lớn.
Bộ đai dù thiết kế kém...
làm nhiều lính dù Mỹ chết đuối trên các cánh đồng ngập nước.
Hãy tưởng tượng bạn đeo bộ đai dù khó thao ngay cả khi trên cạn
sẽ rất khó khăn để thoát ra.
Thật kinh khủng.
Trong trận chiến lòng gan dạ vẫn có thể vượt lên trên hoàn cảnh.
Tướng Cota và binh lính của ông đã vượt qua.
Ông ấy không biết sợ hãi
Được hỏa lực của Hải quân yểm trợ, họ đã mở đường vào đất liền.
Đạo quân giờ đã có thể tràn vào nước Pháp
và bắt đầu giải phóng châu Âu.
Điều kinh ngạc là chỉ vài ngày sau ngày D,
có thêm 200.000 quân đổ bộ
mang theo 3 triệu tấn hàng tiếp tế.
Công tác hậu cần lớn nhất mà thế giới chưa từng chứng kiến trước đó
và cả sau này.
Đây là ảnh chụp từ trên không bãi biển Omaha chiều ngày D,
thủy triều lên cao
có thể thấy sóng biển đập vào bờ kè đá...
thuyền đổ bộ, xe tăng và các thiết bị trong cơn sóng.
Xen kẽ là hàng trăm chấm đen
mỗi chấm đen là một thi thể lính Mỹ chết trận,
bị giạt lên bờ biển.
Trong 24 giờ sau
Hal Baumgarten bị thương thêm 4 lần nữa tổng cộng là 5 lần.
Anh hồi phục,
nhưng một vết thương vẫn đeo đẳng.
Tôi cảm thấy tội lỗi vì còn sống,
vì tôi cứ luôn hỏi : "Tại sao lại là tôi?"
Rất nhiều người cầu Chúa, họ nói...
"Tại sao con mắc căn bệnh này, sao Chúa không giúp con?"
Nhưng tôi thì ngược lại
Tôi nói : "Tại sao lại là con? Sao họ thì chết mà con lại sống?"
Không ai biết rõ chính xác có bao nhiêu lính Mỹ chết ở bãi biển Omaha.
Các sử gia ước tính hơn 2.000 người.
và ít nhất ngần đó người bị thương.
Omaha chỉ là 1 trong số 5 bãi biển quân Đồng minh đổ bộ hôm đấy.
Tổng cộng khoảng 10.000 quân Đồng minh đã thương vong
4.000 quân Đức cùng 3.000 dân thường Pháp cũng đã chết.
Cái giá của ngày D thật khủng khiếp,
có lẽ là khủng khiếp nhất.
Với những nước tham chiến cái giá phải trả cũng rất lớn...
vì những tử sĩ còn quá trẻ tuổi,
và tương lai kết thúc quá sớm.
Họ sẽ trẻ mãi trong mắt tôi, họ sẽ không già như tôi.
Họ sẽ trẻ mãi.
những chàng trai theo đuổi các cô gái,
uống bia và vui vẻ�