Tip:
Highlight text to annotate it
X
Tân Tam Quốc
Tập 21
Chu Du tự Công Cẩn
Tôn Sách tự Bá Phù
Đại Kiều
Tiểu Kiều
Công Cẩn cảm thấy... khúc nhạc này thể hiện đạt đến mức nào?
Tiếng đàn uyển chuyển có thần, khiến người say mê
Chỉ đáng tiếc, trong khúc nhạc này đã đàn sai mất một âm điệu
Công Cẩn quả là tinh thông âm luật
Vỏn vẹn có một âm điệu
cũng không thoát khỏi đôi tai của huynh
Ta chỉ biết chút đỉnh mà thôi
Chỉ không biết là người nào đang chơi khúc nhạc này
Tôi cùng chúa công cùng qua đó xem là biết ngay
Được
Nhị vị tướng quân hôm nay quá bộ đến tệ xá
không biết là có việc gì?
Vài ngày trước, tại hạ và chúa công ở trong rừng trúc
nghe thấy có người đang chơi đàn
Kiều Quốc lão
tiếng đàn uyển chuyển khiến người say mê
về sau được biết là tiểu thư của Kiều gia chơi đàn
cho nên hôm nay đặc biệt đến đây bái phỏng
Hóa ra là vậy
Có điều, không dám giấu tướng quân, lão đây có hai đứa con gái
đều biết chút âm luật
không biết tướng quân nói đó là đứa nào?
Kiều công có hai cô con gái?
Đúng vậy, trưởng nữ là Đại Kiều, thứ nữ là Tiểu Kiều
chúng nó đều thích tập đàn trong rừng trúc
Chúng tôi chỉ nghe được tiếng đàn
chưa từng thấy qua người chơi đàn
Chỉ là, khúc nhạc ngày hôm đó là Giang Nam cổ khúc
đàn sai mất một âm điệu
Nếu đã như vậy
lão sẽ gọi Đại Kiều và Tiểu Kiều ra mắt hai vị tướng quân
hỏi là biết ngay
Kiều công xin hãy khoan
Công Cẩn, người đời đều nói huynh tinh thông âm luật
Ta thấy thế này có được không
để Đại Kiều và Tiểu Kiều cùng chơi một khúc nhạc
cho huynh phân biệt
xem ngày hôm đó chơi đàn trong rừng trúc
rốt cuộc là ai
- Ý Công Cẩn thế nào? - Thế này ...
Ta cũng muốn thử xem
Nhưng không biết nhị vị tiểu thư của Kiều công có bằng lòng hay chăng?
Công Cẩn, thế nào?
Khúc nhạc này đáng gọi là tuyệt luân
Đại Kiều, Tiểu Kiều mau ra đây chào nhị vị tướng quân
Xin ra mắt nhị vị tướng quân
Thật không ngờ trên đời lại có nữ tử đẹp đến dường này
Chúa công
Nào, nào... Xem qua những cầm phổ mà ta mới sưu tập được
Chúa công bắt đầu thích sưu tập cầm phổ từ bao giờ vậy?
Ta cũng muốn được như Công Cẩn
học một ít về âm luật
Ta thấy Bá Phù không phải thật lòng muốn học về âm luật đâu
Xem ra không ai hiểu ta bằng Công Cẩn
Ngày hôm đó chúng ta cùng đến Kiều gia
huynh cảm thấy Đại Kiều, Tiểu Kiều của Kiều công ... như thế nào?
Hai người họ đều có cái tài của Bá Nha Tử Kì
dung nhan khuynh quốc khuynh thành
đáng gọi là giai nhân trên đời
Vậy Công Cẩn nghĩ sao nếu hai huynh đệ chúng ta
có thể cưới Đại Kiều Tiểu Kiều làm vợ? Thế nào?
Thế thì anh hùng sánh với giai nhân, lương duyên trời định
Những cầm phổ này chính là sính lễ
ta muốn đưa đến để cầu thân cho hai huynh đệ chúng ta
Khẩu dụ của thừa tướng
hôm nay là tiết Đoan Ngọ, đặc biệt tặng cho Quan tướng quân
50 lạng vàng, 3 rương ngọc tốt
3000 quan tiền, 20 cây tơ lụa
Quan Vũ bái tạ thừa tướng
Khẩu dụ của thừa tướng
Quan Vũ chinh chiến nhiều năm, vất vả trên yên ngựa
nên nghỉ ngơi đôi chút
đặc biệt tặng 10 mỹ nữ Giang Nam, sớm tối hầu hạ
Xin thay ta chuyển lời đến thừa tướng
mỹ nữ ngàn vạn lần không dám nhận, không dám nhận
Thừa tướng còn có khẩu dụ
nếu Quan Vũ nói không dám nhận
vậy thì để lại cho ngài tự ý sắp xếp
Tướng quân, tại hạ đã truyền đạt xong khẩu dụ của thừa tướng
Xin cáo từ
Tào thừa tướng ba ngày tiệc nhỏ, năm ngày tiệc lớn
vàng bạc gấm lụa, ngọc ngà châu báu
ban thưởng không ngừng
hôm nay lại còn đưa đến một đám mỹ nữ
thế này thì ta làm sao mà thu nhận được đây?
Tại hạ theo quân đã nhiều năm
cũng chưa từng thấy ban thưởng nhiều như vậy
đây là phúc khí của tướng quân đó, thu nhận đi vậy
Đồ vật thì cũng thôi đi, mỹ nữ tuyệt đối không thể nhận
Đưa bọn họ trở về đi
Tào Tháo đã nói hết lời rồi
tướng quân nếu không thu nhận thì cũng không ổn
Chẳng qua tại hạ nghĩ
nếu đem những mỹ nữ này vào trong hậu đường
cho hầu hạ phu nhân của chúa công
Tốt lắm, tốt lắm, đem bọn họ đi đi
Tuân lệnh. Nào, đi theo ta
Tránh đường, tránh đường... bỏng bây giờ
Thừa tướng thưởng cho Quan tướng quân thịt hươu
Bẩm thừa tướng
nô tài đã đưa thịt hươu đến cho Quan tướng quân rồi
Quan tướng quân bái tạ thừa tướng
Ta vừa nhớ ra, ăn thịt thì không thể thiếu rượu
Rượu này mùi hương nồng nàn mát lạnh
vừa hay có thể dùng để nhắm thịt hươu
mau đưa đến cho Vân Trường
phải đưa đến trước khi hắn dùng hết thịt hươu
Tuân lệnh
Chúc mừng Quan tướng quân
Văn Viễn huynh, Quan mỗ có gì mà chúc mừng?
Thừa tướng trong một bữa
hai lần tặng cho tướng quân thịt hươu cùng rượu ngon
trên dưới trong tướng phủ, không ai là không ngưỡng mộ
Vân Trường, thừa tướng đối với huynh thật là cầu hiền như khát nước
Thừa tướng đãi ta quả thật là ơn nặng như núi
Có điều chính là quả núi này
đã ép ta thở không nổi
Trương Liêu tự Tử Viễn
Cớ sao Vân Trường lại nói như vậy?
Quan mỗ từ khi thuận Tào đến nay
thừa tướng ba ngày tiệc nhỏ, năm ngày tiệc lớn
vàng bạc châu báu, nhà cao cửa rộng
ban thưởng không ngừng
Còn ta? không có chút công lao gì
lại chịu nhục khom lưng
ta lấy gì báo đáp
cái ơn lớn tày non của thừa tướng?
Càng là cao lương mỹ vị, càng là mắc nghẹn trong cổ
Nói thế thì ta hiểu rồi
Chả trách mỗi ngày huynh có rượu thịt ngon lành
không những dùng không hết, mà ngược lại ngày càng tiều tụy
Khiến ta lo lắng hơn đó là
huynh trưởng cùng tam đệ đến nay không rõ tung tích
không biết sống chết
Vân Trường không cần lo nghĩ
có câu là "phú quý có số, sống chết do trời"
Thừa tướng đối với huynh sủng ái như thế khiến ta ngưỡng mộ chết đi được
Vân Trường, chúng ta cùng uống vài chén
rượu thịt ngon lành thế này
nếu không ăn thì thật uổng lắm
Quan Vũ bị đại ân của thừa tướng
đè đến thở không nổi rồi
cả ngày thấp thỏm
Việc khiến y sầu não là
bản thân không có chút công lao
lại khom lưng chịu nhục,
tương lai làm thế nào mà báo đáp
Cái ơn sâu nặng như núi của thừa tướng
Quan Vũ hắn vì việc này mà mười phần sầu não
Sầu hay lắm
Đây chính là kết quả mà ta hằng mong muốn
Ta muốn trước hết làm Quan Vũ cảm động
không yên lòng, bứt rứt, sau đó nghĩ đến ơn mà lo báo đáp
cuối cùng hết lòng quy phục
- Chỉ là ... - Nói
Quan Vũ y vẫn còn lo cho Lưu Bị và Trương Phi
có thể nói là ngày đêm canh cánh
Thuộc hạ cảm thấy lòng trung của Quan Vũ đối với Lưu Bị
hoàn toàn không thay đổi
Trung nghĩa có gì không tốt chứ?
Không có trung can nghĩa đảm, thì nói gì đến anh hùng tráng sĩ
Nhưng ta muốn đem cái trung can nghĩa đảm của hắn đối với Lưu Bị
biến thành trung can nghĩa đảm đối với ta
Văn Viễn à, ngươi chờ xem
Ngày mai ta sẽ tặng cho hắn một bảo vật
Hắn nhìn thấy rồi, nhất định sẽ cảm động mà bái tạ
Thật thế à?
Ngươi chống mắt mà xem
Ta lệnh cho Quan Vũ theo ta đi săn
đã đến giờ rồi, sao hắn còn chưa đến?
Thừa tướng yên tâm
Quan Vũ đã nhận lệnh từ sớm, chắc chắn sẽ đến
Quan Vũ bái kiến thừa tướng
Vân Trường sao lại đến muộn vậy?
Chiến mã của tôi gầy ốm
không đi nhanh được, vì vậy đến muộn
xin thừa tướng thứ tội
Chiến mã như là tính mạng của tướng quân
Ông lăn lộn chiến trường nhiều năm
làm sao đến cả một con tuấn mã cũng không có chứ?
Lời này của thừa tướng rất đúng
chiến mã như là tính mạng của tướng sĩ
vật cưỡi vừa ý, chỉ có thể gặp mà không thể cầu
Nói hay lắm, nói rất là hay
Tào Phi tự Tử Hoàn
Vân Trường có nhận ra người này không?
Nhận ra, là công tử Tào Phi của thừa tướng
Thế có nhận ra con ngựa này chăng?
Ngựa Xích Thố của Lữ Bố
Không sai. Nhân trung Lữ Bố, mã trung Xích Thố
nay thì Lữ Bố đã không còn trên đời nữa
ngựa Xích Thố đang chờ chủ nhân mới của nó đấy
ngựa này là ngựa khỏe đệ nhất thiên hạ
Hai năm nay, Tào Phi đã xin ta không biết bao nhiêu lần
mà ta vẫn không cho
Phi nhi, ta đã nói như thế nào?
Phụ thân nói, con không xứng với ngựa Xích Thố này
Đúng là ngươi không xứng với nó
ngựa này là để cho dũng tướng dùng, không phải cho ngươi
Vân Trường, từ nay trở đi
ngựa này chính là ngựa để ông cưỡi
Thừa tướng nói thật ư?
Ngựa quý xứng anh hùng, thiên hạ tuyệt xứng
Tạ đại ân đại đức của thừa tướng
Mạt tướng có thể thử ngựa được chăng?
Mời, nó là của ông rồi
Đạ tạ đại ân của thừa tướng, Quan Vũ không biết lấy gì để báo đáp
Vân Trường, mau mau đứng dậy
Vân Trường à, thường ngày ta tặng ông rất nhiều vàng bạc gái đẹp
cũng chưa từng thấy ông thích thú đến vậy
Ngựa Xích Thố ngày đi nghìn dặm
mạt tướng có được nó rồi
một khi biết được huynh trưởng đang ở đâu
thì chỉ trong một ngày là có thể gặp gỡ
Hay, hay lắm
Tấm lòng trung can nghĩa đảm của Vân Trường, xưa nay hiếm gặp
Ông cứ về đi, đi đi
- Tạ thừa tướng - Về đi
Thừa tướng
- Thừa tướng - Phụ thân
Thừa tướng
Bệnh đau đầu của ta lại phát rồi, đầu nhức như búa bổ
Thừa tướng, ân nghĩa của ngài đối với Quan Vũ như trời cao đất dày
Tào Nhân tự Tử Hiếu
thế mà hắn vẫn không quên được Lưu Bị
Tào Hồng tự Tử Liêm
Nếu hôm nay không giết Quan Vũ
thì sau này hắn sẽ là đại địch của chúng ta đó
Thừa tướng, ngài từng nói rằng
"Thà ta phụ người trong thiên hạ, không để người thiên hạ phụ ta"
thế nhưng Quan Vũ đã nhận ơn dày của thừa tướng mà lại không biết báo đáp
Sái Dương
tham luyến cố chủ, phụ lòng thừa tướng
Thừa tướng, sao ngài lại không giết?
Thừa tướng, mạt tướng xin đi chém Quan Vũ
Thừa tướng gật đầu rồi, các anh em hãy lên ngựa
Lên ngựa, lên ngựa...
chém chết Quan Vũ, chém Quan Vũ
Thừa tướng tỉnh lại, thừa tướng tỉnh lại đi bọn họ đi giết Quan Vũ rồi
Thừa tướng
Quay lại
Quay lại
Mau quay lại, quay lại
Các ngươi hãy nghe đây
Lòng trung nghĩa của Quan Vũ, là tấm gương cho các tướng noi theo
Ta thà để ông ta đối địch với ta
cũng không nỡ giết ông ta
Quan Vũ, con ngựa Xích Thố đó
đến cả con trai của mình mà thừa tướng còn không cho
lại cho ông
Lúc đó có rất nhiều vị tướng quân
đối với huynh vừa ngưỡng mộ vừa đố kỵ Huynh có biết không?
Họ đều là người theo thừa tướng nhiều năm
bao lần vào sinh ra tử, xông pha nước sôi lửa bỏng
mà còn chưa có được ân sủng như thế
Đại ân của thừa tướng, khiến Quan Vũ thật áy náy
Thế mà huynh lại nói những gì?
Một khi biết được huynh trưởng ở đâu
trong một ngày là có thể được gặp gỡ
những lời đó đã khiến thừa tướng đau lòng biết bao
Khi đó có mấy vị tướng quân muốn đi giết huynh
huynh biết thừa tướng đã nói gì không?
Thừa tướng nói
ta thà để Quan Vũ đối địch với ta
cũng không nỡ giết ông ta
Vân Trường huynh
cho phép tôi hỏi một câu, huynh hãy trả lời thực lòng
Huynh cứ nói
Nếu như Lưu Bị đã xuống suối vàng
huynh có quy thuận thừa tướng không?
Nếu như huynh trưởng đã ở dưới suối vàng
Quan Vũ cũng nguyện theo dưới chín suối để gặp gỡ huynh trưởng
Chúa công, uống chén trà đi
Có tin tức của nhị đệ và tam đệ chưa?
Tôi đã đi khắp nơi dò la
nhưng một chút tin tức cũng chẳng có
Thế còn Tử Long?
Cũng không có tin gì
Huynh đệ thất tán, hai vị phu nhân chẳng biết nơi đâu
Ở mãi dưới nách người ta
cũng không phải là kế lâu dài
Chúa công, lẽ nào Viên Thiệu có ý đuổi khách?
Không có
Có điều, ta tiếp xúc với Viên Thiệu một thời gian
cảm thấy ông ta không phải là minh chúa
Mi Phương tự Tử Phương
Ngươi thấy đấy, ông ta ngồi ôm đất của bốn châu
có binh mã tướng sĩ nhiều nhất trong thiên hạ
nhưng lại đa mưu thiếu quyết đoán
cho đến bây giờ, cử binh đã hơn nửa năm mà cứ dùng dằng không tiến
cùng với Tào Tháo, đánh không ra đánh, hòa chẳng ra hòa
tiến không tiến, lùi chẳng lùi
như thế há có thể là người làm nên nghiệp lớn?
- Chúa công - Huyền Đức
Huyền Đức công
Hứa huynh, tại hạ không kịp nghênh đón, tội lỗi tội lỗi
Đâu có đâu có
Hứa Du cũng là nhàn rỗi vô sự
muốn đến quý phủ thưởng thức mấy tách trà
Có trà ngon mới không?
Hãy bảo người đun đặc một chút
- Mi Phương, mau dâng trà - Vâng
- Mời Hứa huynh ngồi - Mời
Mời
Hứa Du tự Tử Viễn
Sao Hứa huynh lại muốn đến hàn xá uống trà thế?
Hôm nay tôi đến quý phủ
là có việc quan trọng muốn bàn bạc với ông
Xin cứ nói
Huyền Đức công
chúa công tôi phát đi hịch văn thảo tặc
đã được nửa năm
Việc này cả thiên hạ đều biết
nhưng đến bây giờ, mà chiến cục vẫn không có chút tiến triển
quân ta và quân Tào vẫn ở trạng thái ghìm nhau
nếu cứ tiếp tục thế này
tôi lo đến cả ông cũng ôm gối mà ngủ mất
Huy động binh mã mà không được gì, hao tiền tốn của
không chiến không hòa, chẳng tiến chẳng lùi
xác thực là đại kỵ của binh gia
Tôi chuẩn bị ngày mai tâu với chúa công
khuyên chúa công quyết chiến với giặc Tào
công phạt Hứa Xương
Hay lắm
Hứa huynh, tôi cũng có nghe nói quân Tào đang có bệnh dịch
không ít binh sĩ đều nhiễm bệnh
đến chiến mã cũng bị chết khá nhiều
Thời cơ khó gặp, không thể để lỡ
Đúng là như vậy
ngày mai ông cùng tôi đến tấn kiến chúa công
khuyên chúa công phải quyết chiến với Tào Tháo
Tại hạ hết sức tán thành. Có điều...
hiện giờ tôi là kẻ ăn cơm thừa, là khách của quý phương
nếu như nói nhăng nói cuội về đại kế chiến hay hòa của Viên công
chỉ e không thích hợp
Cái đó ấy à, tôi đã nghĩ đến rồi
ngày mai khi nghị luận trên đại đường
tôi sẽ lên tiếng đầu tiên
bất luận kết quả ra sao
sau khi bãi đường
chúa công ắt sẽ đến hỏi ý của ông
Đến khi đó, Huyền Đức
ông hãy đem những lời vừa nói với tôi
giữ nguyên văn, không sai một chữ
nói cho chúa công tôi
Còn lại, cứ ngồi chờ "nước đến thành ngòi"
Vì sao Viên Công phải hỏi tôi?
Tôi chỉ là một người khách thôi mà
Chính bởi vì ông là khách
khách là người đặt mình ngoài cuộc
có câu, người trong cuộc thì mê, người ngoài cuộc thì sáng
Tôi có thể liệu định, chúa công tôi
tất sẽ đến hỏi ý của ông
Kính phục, kính phục. Tại hạ xin tuân lệnh
Chúa công
hiện nay khắp chốn hồi xuân, trời ấm hoa nở
nước chảy băng tan
Quân ta lương thảo đủ đầy
các tướng sĩ đều hăng hái phấn chấn
còn bên phía quân Tào lại bùng phát bệnh tật
Theo tin báo, có mấy ngàn binh sĩ và chiến mã
lần lượt nhiễm bệnh ngã xuống
Trên dưới quân Tào lòng quân xáo động, hoang mang vô cùng
Tôi cho rằng
lúc này chính là thời cơ tốt nhất để quân ta tấn công
Xin chúa công nhanh chóng lệnh cho Nhan Lương, Văn Xú tiến quân đến Hứa Xương
Hai tướng Nhan Lương, Văn Xú cũng có thư báo về
họ nói, nếu còn chần chừ không đánh
thì tướng sĩ sẽ chán nản, sĩ khí sẽ mất
hai người họ đều giục ta nhanh chóng quyết định
ta đang suy xét đây
Chúa công, vậy là ý của Nhan Lương, Văn Xú cũng là giục đánh
không hẹn mà gặp
lại trùng khớp với ý của tôi
Khẩn thỉnh chúa công chớ nên do dự nữa
Truyền lệnh cho Nhan Lương, Văn Xú
lệnh bọn họ dẫn tiền quân chiếm lấy Hứa Xương
vài ngày nữa, ta sẽ dẫn đại quân đến
Chúa công anh minh, chúa công quyết đoán như thần
tôi sẽ lập tức thảo quân lệnh và sai ngựa nhanh truyền lệnh
Vài ngày nữa ta sẽ tiến quân
các ngươi ai về chỗ nấy, tức tốc chuẩn bị
Huyền Đức
bên ngoài khí trời ấm áp, trăm hoa đua nở
chúng ta hãy đến vườn ngắm hoa đi
Chúa công
Chúa công, ngài hạ lệnh tiến quân rồi ư?
Vừa hạ lệnh xong
Điền Phong tự Nguyên Hạo
Hứa Du đã làm hại chúa công rồi
Bẩm chúa công
mấy tháng trước, Tào Tháo công phạt Từ Châu
lúc đó, đúng là thời cơ tốt, để quân ta tấn công Hứa Xương
Nhưng hiện nay Từ Châu đã mất, Lưu Bị toàn quân bị diệt
Lưu hoàng thúc lượng thứ
Tào Tháo đang đà thắng to, sĩ khí đang hăng
quân ta chẳng những không thể tiến quân
mà còn cần phải tránh mũi dùi của hắn, án binh bất động
tìm thời cơ khác
Có tin nói, quân Tào hiện đang có bệnh dịch
không ít quân sĩ chiến mã đều thay nhau ngã xuống
Chúa công, nhưng Tào Tháo có đến 20 vạn đại quân
ngày nào mà chẳng có vài người bị bệnh chứ
bệnh tật nhỏ nhoi, không đủ làm ảnh hưởng đến ba quân
đây không phải là thời cơ để đánh
Nhưng Nhan Lương, Văn Xú cũng có thư giục ta đánh
Kẻ làm tướng, ai mà chẳng muốn lập công
nhưng thân là thống soái
phải nên xem thời lựa thế, nắm lấy toàn cục
Chúa công, hiện nay số châu quận và con dân của ngài
đều đông hơn Tào Tháo gấp bội
Trong vòng ba năm, binh mã lương thảo ắt sẽ hơn Tào Tháo mấy lần
lúc đó diệt Tào dễ như trở bàn tay
Chúa công nên làm dân giàu quân mạnh, chờ đợi thời cơ tiến thủ
lấy tĩnh chế động, hậu phát chế nhân
đó mới là đạo chế thắng
Được, ngươi lập tức truyền lệnh cho Nhan Lương, Văn Xú
bảo chúng ngừng tiến quân
Tại hạ sẽ đi làm ngay
Huyền Đức, mời
Chúa công, ngài bảo Điền Phong truyền lệnh ngừng tiến quân sao?
Phải, Điền Phong nói rất có lý
hiện nay thời cơ không tốt, chúng ta nên lấy tĩnh chế động
Chúa công, sao lại nay thay mai đổi thế?
huống hồ ngựa nhanh truyền lệnh
đã tung bay trên đường lớn rồi
Thế thì làm sao?
Sai người đuổi theo bảo nó quay về chẳng phải là xong ư?
Huyền Đức, ông đều thấy cả rồi đấy
Có người khuyên ta đánh thì sẽ thắng
có kẻ lại khuyên ta không đánh mà thắng
Ông không phải là bộ hạ của ta, thân ở ngoài cuộc
theo ý kiến công tâm của ông thì
ta nên tiến quân mới tốt, hay là lui quân mới hay?
Tại hạ chịu ơn dày của Viên công, làm khách dưới trướng
vốn không nên lắm lời
Bất tất quá khiêm, cứ nói thẳng đi
Từ khi minh công phát đi hịch diệt giặc đến nay
chúng sinh thiên hạ ai cũng trông mong
nhưng nửa năm trôi qua
chiến không ra chiến, hòa chẳng ra hòa, không tiến, không lùi
hưng sư động chúng, hao tiền tốn của
những điều đó đều có lợi cho Tào Tháo mà bất lợi cho minh công
Ông cứ nói, không ngại
Hiện nay, minh công so với Tào Tháo
vốn dĩ là chiếm thượng phong tuyệt đối
nhưng nếu minh công không đánh mà lui
thì Tào Tháo sẽ tuyên bố hắn đã toàn thắng
Hắn sẽ nói vâng chiếu thiên tử
dẫn quân vua đại bại nghịch tặc
vậy thì chúng sinh thiên hạ...
nhất là các chư hầu đang dao động
giữa việc ngả theo minh công hay là Tào Tháo
Họ sẽ nghĩ thế nào? Họ sẽ ngả về ai?
Minh công đừng quên
triều đình đang đặt ở cửa nhà Tào Tháo
chứ không ở trong tay minh công
Vậy...
Tôi nói thế này nhé. Nếu như...
nếu như tôi có một phần ba số binh mã của minh công
thì đã tiến quân từ lâu rồi
Điền Phong đã hại ta, ta sẽ lập tức tiến quân
Điền Phong huynh đài
khó khăn lắm tôi mới khuyên được chúa công tiến quân
sao ông lại ngăn trở?
Bởi vì phương lược của ông là sai
còn phương lược của tôi mới là vạn toàn
Vị tất
có phải ông đố kỵ vì tôi được chúa công tín nhiệm,
sợ tôi qua mặt ông chứ gì?
Nếu Điền mỗ có lòng đố kỵ thật
thì cũng phải đố kỵ người đáng để tôi đố kỵ
Hứa Du ông chẳng xứng
Huynh đài nổi nóng rồi
xem ra ông đối với Hứa Du này không những ghen tị
mà còn oán hận nữa
Hứa Du
còn nhớ trận đòn mà chúa công phạt ông lần trước không?
đừng có lành sẹo thì quên đau đấy
Thế nào, huynh đài ông dám đoán định Điền Phong ông
sẽ không có ngày đó ư?
Có lẽ là có
nhưng tôi sẽ không như ông bị đánh thì đổi giọng
Điền mỗ dẫu có bị chúa công đánh chết
thì cũng sẽ tận trung can gián,
lấy cái chết để khuyên can
- Ông... - Chúa công đã hạ quân lệnh
lệnh cho Nhan Lương, Văn Xú tiến quân
- Chúa công đã hạ quân lệnh - Sao cơ?
Lệnh cho Nhan Lương, Văn Xú tiến quân
Điền Phong huynh đài, Hứa Du liệu định Điền Phong huynh
sớm muộn cũng sẽ có tiếng kêu hoảng hốt này
Trong vòng 5 ngày
toàn quân phải đến được Lê Dương, kẻ nào chậm trễ, chém
Chúa công
Chúa công
Điền Phong nghe đây
không cho phép ngươi nói xằng nói bậy, mê hoặc lòng quân
Chúa công, cho thần nói thêm một câu
nếu buộc phải tiến quân
thì cũng tuyệt đối không thể tiến quân đến Hứa Xương
nên đóng quân ở một dải Diên Tân, chia quân ra Quan Độ
Vả lại, Nhan Lương tuy hữu dũng mà lại vô mưu
không thể cho làm tiên phong được
Ngươi còn dám buông lời dọa dẫm, nhiễu loạn lòng quân
Chúa công
Nghe lệnh
miễn trừ tất cả chức vị của Điền Phong, biếm xuống làm ở trại ngựa
Chúa công
Lui xuống
Chúa công
Lui xuống
Chúa công suy xét, chúa công hãy suy xét
Chúa công
Chúa công
Khoan khoan, khoan đã
là Điền Phong huynh đài à
Ông đi nuôi ngựa à?
Huynh đài à, bình thời tôi chỉ biết
ông chỉ biết luôn mồm luôn miệng, nói lời to tát
hóa ra ông còn biết chăn ngựa sao?
Lôi xuống
Chúa công...
Thừa tướng
Thừa tướng
nghe nói ngài dẫn quân đi đánh Viên Thiệu
mạt tướng xin được làm tiên phong
Vân Trường
ta nghe nói dạo gần đây ông đang nhớ nhung huynh trưởng
cơ hồ quên ăn quên uống, có phải không?
Chuyến này không làm phiền đến đại giá của ông nữa
ông cứ quay về tịnh dưỡng, chờ nghe tin tốt lành của ta
Xuất phát
Tuân mệnh, xuất phát
Quân ta vừa đến Lê Dương, chưa kịp phòng bị
thì bị Nhan Lương tập kích
Hai tướng Lữ Bình, Hồ Siêu đánh cả nửa ngày mà không địch nổi
bị Nhan Lương chém chết rồi
Không ngờ tên Nhan Lương này lại anh dũng đến thế
trong nửa ngày chém liền hai viên đại tướng của ta
Hứa Chử, Trương Liêu
Sái Dương, Nhạc Tiến đều lần lượt xin ra đánh
đã bị mạt tướng ngăn trở
mạt tướng bảo họ đợi nghe lệnh của thừa tướng
Nói phải lắm, hiện nay quân ta sĩ khí giảm sút
trận sau ắt phải chiến thắng
nếu không, thà rằng không đánh
Chúa công, tôi xin tiến cử một người nhất định có thể chém chết Nhan Lương
Ông nói Quan Vũ à?
Trình Dục tự Trọng Đức
Phải, chính là Quan Vũ
chúa công còn nhớ chuyện một chén rượu y đã chém chết Hoa Hùng chứ?
Tất nhiên
Nhưng ta lo rằng sau khi y chém tướng lập công
sẽ bỏ ta mà đi
Chúa công, chúng ta đặt giả thiết Lưu Bị hãy còn sống
vậy thì người này sẽ ở đâu?
Y sẽ nương nhờ ai? Chắc chắn là Viên Thiệu
Nếu chúa công sai Quan Vũ ra đánh
chém chết đại tướng của Viên Thiệu. Trong cơn phẫn nộ
Viên Thiệu há có thể không giết Lưu Bị?
Chúa công hãy nghĩ xem
một khi Lưu Bị bị Viên Thiệu giết đi
vậy thì Quan Vũ chỉ còn có chúa công
- Tào Nhân - Có
Gọi Quan Vũ đến ngay trong đêm. Ngựa Xích Thố của y nhanh
bảo y trưa ngày mai đến
cứ nói rằng ta sẽ bày rượu chờ sẵn
Tuân mệnh
Nhan Lương
Đánh trống khiêu chiến
Mạt tướng Quan Vũ, phụng mệnh đến đây
Vân Trường, kia chính là trận thế của Viên Thiệu
ông xem hùng tráng nhường nào
Đó chẳng qua chỉ là một đám ngói tan gạch nát
Người đó chính là chủ tướng tiền quân của Viên Thiệu, Nhan Lương
nghe nói võ nghệ của hắn không hề kém Lữ Bố
Theo tôi thấy, hắn chỉ là cái đầu cắm trên cây sào để bán
Sao ông lại cuồng vọng thế?
Bẩm thừa tướng, mạt tướng xin đi lấy thủ cấp của hắn về đây
Trong quân không nói đùa.
Nếu như không chém được hắn, ông sẽ làm sao?
Vậy thì xin thừa tướng hãy lấy đầu của tôi đây
Tốt, rót rượu
Đánh trống
Kẻ đến là ai?
Bản tướng không giết hạng vô danh
Chúc mừng thừa tướng, Quan Vũ lập công rồi
Ta càng vui hơn là, Lưu Bị sắp chết đến nơi rồi
Hứa Du, ông đoán trận chiến này sẽ thế nào?
Lần này chúng ta kéo rốc cả đại quân đi đó
Chúa công! Lần này quân ta do ngài đích thân thống soái
- Các tướng sĩ nhất định sẽ càng trở nên thần dũng... - Chúa công
-... phấn chấn giết địch - Chúa công
Bẩm chúa công, Nhan Lương tướng quân bị Quan Vũ chém chết rồi
quân ta trận thế đại loạn, quân Tào thừa thế chém giết
Sao cơ? Nhan Lương tướng quân bị Quan Vũ giết chết
Chúa công, Quan Vũ đã đầu hàng Tào Tháo rồi
Sao ngươi có thể xác định đó là Quan Vũ?
Mạt tướng chính mắt nhìn thấy
tướng đó mặt đỏ, râu dài, tay cầm thanh Thanh Long đại đao
không phải Quan Vũ thì còn ai nữa?
Lưu Bị
ta đãi ngươi không bạc,
ngươi lại lén thông mưu với Tào Tháo, sát hại đại tướng quân Nhan Lương của ta
Bay đâu
lôi Lưu Bị ra chém đầu, báo thù cho Nhan Lương
Tuân mệnh...