Tip:
Highlight text to annotate it
X
Subviet by Nguyễn Mạnh Đức YM: tao_thaohd92lfc@yahoo.com.vn
Chúa ơi không thể tin vào mắt mình nữa. Cứ tưởng ma!
- Cậu thế nào? - Tôi vẫn khỏe.
- Cậu ướt hết cả rồi! Nancy! Xem ai này!
Thật là vui khi được nhìn thấy anh. Gareth Brennan
- Chào Nance! - Rất vui khi được gặp anh!
Tôi cũng vậy!
- Vậy chuyến đi của cậu thế nào? - Tốt. Midlands rất đẹp.
- Vậy thôi à? - Ừ, tôi đi cũng ít ấy mà.
Chúng tôi sẽ dọn chỗ này cho cậu vào sáng mai.
Chuyển đồ đạc lui ra nếu cậu muốn. Bây giờ phòng này là của cậu.
Cảm ơn!
Thực ra, tôi cũng đang dành tiền mua một căn hộ cho hai bố con.
Ái chà! Sắp thành địa chủ rồi.
Sau đấy cậu định đi săn cáo và thổi kèn trumpet bằng mông à?
Chẳng lẽ đấy không phải như mơ sao?
Thằng bé thế nào rồi?
Tôi chưa biết.
- Cậu còn liên lạc với nó không? - Vẫn còn.
Tôi vẫn gửi quà sinh nhật và Giáng sinh cho nó.
Tặng thằng bé một số tranh ảnh và tạp chí về bóng đá.
Vấn đề là cậu đã quay trở lại.
- Chào mừng cậu. - Cảm ơn.
Xong xuôi thì ra quầy uống nhé!
Cậu đã xem những hình ảnh mới từ kính thiên văn Hubble chưa?
Chưa.
Chúng tạo ra những bức ảnh tuyệt vời về sao băng.
- Sao gì? - Sao băng.
Tớ chưa từng nghe đến nó.
Khi một ngôi sao vỡ ra tỏa ra ánh sáng và năng lượng khổng lồ.
Cậu đã bao giờ nghĩ chúng mình và những thứ ở đây đều có thể tái sinh không?
Ý cậu là sao?
Không biết nữa, như vỏ chai ấy.
Đem nấu chảy và làm thành túi xách hay móc khóa.
Móc khóa?
Ừ, cậu biết đấy, những thứ rẻ tiền bỏ đi.
Vật chất không tự sinh ra và mất đi.
- Đó là tư tưởng lớn của Einstein. - Thế ông ấy làm gì với những thứ vứt đi?
Einstein nói rằng những thứ đáng vứt đi rồi ngày nào đó sẽ có giá trị như một ngôi sao.
Và cuối cùng những ngôi sao đó sẽ tỏa sáng.
Làm nên dải ngân hà sáng trên màn trời.
Và biết đâu ở một hành tinh xa xôi
Có ai đó thấy được ánh sáng của chúng ta trên bầu trời...
Như những ngôi sao băng ấy.
Steven Gerrard là một ngôi sao băng phải không?
Anh ấy di chuyển như cơn bão lửa. Cuốn phăng tất cả mọi thứ.
Và mắt anh ấy luôn chú ý tới khung thành.
Quả bóng như Mặt Trăng quay quanh anh ấy là Trái Đất vậy.
Và chân anh ấy làm được mọi thứ mà anh muốn.
Anh ấy như một ngôi sao băng của giới bóng đá.
Một đứa bé sẽ tốt hơn khi được ở với bố mẹ nó.
Nếu họ làm được hết trách nhiệm của họ, anh Brennan à.
- Tôi chỉ muốn che chở bảo vệ Will. - Tôi cũng vậy.
Chúng tôi là gia đình duy nhất của thằng bé trong suốt 3 năm qua.
Nếu anh rời bỏ nó thêm lần nữa sẽ làm tổn thương thằng bé.
Khi tôi đi, thằng bé sẽ đi cùng tôi.
Đi đâu? Tới một giàn khoan dầu ở Biển Bắc à?
Về nhà.
- Nhà anh ở đâu? Anh Brennan? - Liverpool.
Và nếu như anh lại mệt mỏi với nghĩa vụ của một người cha
Anh sẽ gửi lại nó sau một tuần, một tháng hay một năm?
Điều đó sẽ không xảy ra đâu.
Anh đã bỏ nó lại với chúng tôi 3 năm trời.
Bây giờ thì tôi hiểu đó là quãng thời gian đầy khó khăn cho anh.
"Khó khăn"?
Khi Tracy mất, tim tôi như vỡ tan.
Nghe này thưa sơ...
Tôi biết không gì có thể bù đắp cho Will.
Nhưng vì Chúa, để tôi đưa nó đi, thưa sơ.
Tôi chỉ muốn ở cùng con trai tôi.
"Con mắt của Chúa" là bức ảnh nổi tiếng nhất...
...mà kính thiên văn Hubble chụp được.
Tất nhiên đó không phải mắt của Chúa.
Nhà phi hành gia hàng đầu đã mô tả nó
Như "Một đường hầm dài hàng tỉ dặm chứa khí gas phát sáng".
Chắc là do ai đó đã xì hơi.
Nhưng tôi lại thích Eta Carinae.
Một trong những ngôi sao vĩ đại nhất trong dải Ngân hà.
Và năng lượng nhiều gấp 5 triệu lần so với Mặt Trời của chúng ta.
Ở Trung Quốc, người ta gọi là Tseen She, nghĩa là "Thiên đường của Altar".
Chào. Will.
Bố làm gì ở đây?
Chẳng lẽ lại có luật cấm một người đàn ông thăm đứa con trai duy nhất của ông ta nữa cơ à?
Will, bố con đã phải đi một quãng đường dài để được gặp con.
Đúng thế, đó là cả một cuộc hành trình.
Chân bố cần được thả lỏng.
Con có thể nghỉ tiết học tới để dẫn bố đi thăm một vòng không?
Được ạ!
Tuyệt. Đi thôi!
À, có một vấn đề khác, anh Brennan...
À, ừm...
Bố nghe nói con có vấn đề gì với bạn à?
- Bạn ấy lấy trộm bóng của con. - Vậy con phải học cách giữ lại bóng.
Anh Brennan, Will không thể đánh nhau với bạn được.
Không, tôi đồng ý với sơ
Đó là đánh nhau là một việc không thể chấp nhận được.
Mẹ vẫn dặn con như thế nào nhỉ?
Will, mẹ dặn thế nào nhỉ?
(Thành ngữ Anh, lằng nhằng lắm, đại khái là: "Nếu 2 người đánh nhau vì thù hằn thì họ cũng chỉ là những người mù quáng ngu ngốc mà thôi"!)
Chúng ta không phải hooligans.
Phải không?
Và bây giờ con sẽ nói gì với sơ Carmel?
Con xin lỗi sơ, lần sau con sẽ không thế nữa.
Ta nghĩ quả bóng này là của con.
- Con là một cổ động viên nhí của Liverpool? - Vâng ạ.
Được. Chúng ta sẽ sát cánh cùng nhau với Lữ đoàn đỏ.
- Thế còn những thứ khác? - Con chỉ có thế thôi.
Đây là bàn của con à?
Mẹ con đã từng làm chiếc bánh pudding tuyệt vời nhất vào Giáng sinh.
Con nhớ chứ?
Vâng.
À, cái gì đây?
- Con sẽ vẽ một bức mới cho bố. - Con đúng là một nghệ sĩ, vẽ đẹp như mẹ con vậy.
A! King Kenny!
Siêu sao.
Càng trận đấu lớn ông ấy chơi càng hay.
- 172 bàn cho Liverpool. - Thật chứ?
3 Cúp C1 Châu Âu. 6 Cúp Quốc gia (EPL)
2 Cúp FA. 4 Cúp Liên đoàn Anh. Một cú ăn hai, một cú ăn ba lịch sử.
- Cú ăn hai đoạt được năm nào? - 1986.
Con biết không bố đã ở Stamford Bridge...
... vào năm mà ta đánh bại Chelsea để giành Cúp Quốc gia.
- Con biết. - Hồi ấy bố cũng tầm tuổi con.
Cảng thì chật cứng. Ông thì bù đầu bởi công việc.
Nhưng ông vẫn mua được 2 vé và vay tiền đi tàu.
Và chỉ 2 tiếng sau mọi người đã sát cánh bên nhau cùng các Scouse khác.
Và cùng hồi hộp theo dõi trận đấu.
Ông nội cười tươi như chưa bao giờ được cười. Ông bắt đầu hát.
Bố thì đứng cạnh ông, như thế này này.
Ngước lên nhìn ông...
Và bố cầu nguyện cho Liverpool giành chiến thắng để không phí tiền của đã bỏ ra.
Vào phút 90, bố đã cầu Chúa cho Liverpool giành chiến thắng.
Con biết không? Phút 90, bố cứ cầu nguyện và chỉ biết cầu nguyện.
Và con biết điều gì không? Bố nghĩ Chúa đã nghe thấy lời cầu nguyện đó.
Bởi lẽ vào lúc đó có một vầng sáng lóe lên.
Và đó chính là King Kenny Daglish...
... với cú tỉa bóng đẳng cấp và đưa bóng vào lưới để giành chiến thắng.
Bố và ông nội...
Ông đã ôm chầm lấy bố, rất chặt.
Và bố không hề mong cảm giác đó kết thúc.
Bố muốn đứng đó.
Ngay tại đó.
Cảm nhận khoảnh khắc lịch sử.
Ông nội đã khóc.
Sau đấy bố cũng bắt đầu khóc. Và cả hai đều khóc.
5000 cổ động viên Lữ Đoàn đỏ đều vừa khóc vừa hát...
và cùng nhảy lên nhảy xuống.
Hét lên rằng: "Tiến lên nào Lữ đoàn đỏ. Tiến lên Lữ đoàn đỏ!"
Tất cả mọi người cùng cầu nguyện.
Chỉ với pha chạm bóng tinh tế.
Kenny Daglish... đã làm được điều tuyệt vời.
Nhưng bố không phải Kenny Daglish.
Và bố không có đôi chân kì diệu để làm mọi thứ tốt đẹp hơn như ông ấy.
Chúa ơi, ước gì bố làm được!
Ổn cả mà bố.
Khi mà...
Khi mẹ con mất...
Bố đã không thể ở bên con. Bố vô cùng xin lỗi.
Và không thể có chiếc khăn hay tấm áp phích nào
có thể bù lại thời gian cha con mình đã mất.
Nhưng bố đã trở lại, trên chính đôi chân của mình.
Và bố dang ở đây...
Vì bố muốn hai bố con mình cũng làm lại từ đầu.
Cùng nhau.
À, con không cần trả lời ngay đâu.
Hãy dành thời gian suy nghĩ.
Con có một giấc mơ.
Liverpool, thắng một bàn tại bán kết.
- Một bàn? Thật không? - Bàn thắng của Luis Garcia.
- Không phải Gerrard sao? - Garcia.
- Cũng không phải Xabi Alonso? - Đó là Garcia, con nghĩ thế.
Chẳng phải Garcia chơi hơi chán sao?
Không, anh ấy rất tuyệt vời.
Con có tin vào giấc mơ của mình không?
Con không biết nữa.
- Con nghĩ là có. - Ừ.
Lại đây, con trai.
- Con hãy hữa với bố một điều. - Sao ạ?
Đừng bao giờ để sự sợ hãi xâm chiếm giấc mơ của con.
Cố lên Will!
Tốt lắm, làm lại nào. Tiếp nào, giỏi lắm!
Vào rồi, con đã ghi bàn rồi!
Đây là nơi mẹ con thích tới nhất.
Con còn nhớ chứ?
- Chạy thi nhé! - Bắt đầu!
What a noisy place to belong.
On the Ning Nang Nong?
- Where the cows go ***. - And the monkeys all say boo.
- There's a Nong Nang Ning. - Where the trees go ping.
- And the tea pots... - Jibber jabber joo.
- On the Nong Ning Nang. - Where the mice go clang.
And you just can't catch them when they do.
- So. it's Nong... So. it's... - Nong Nang...
' Ning Nang Nongl. - Cows go ***!
Nong Nang Ning! Trees go Ping!
Nong Ning Nang! Mice go
What a noisy place to belong. Is the Ning Nang Ning Nang Nongl.
Lại nào bố ơi.
Thật tuyệt vời! Hai lần trúng hồng tâm rồi đấy!
Và bây giờ là 3. Sơ Camel dạy con trò này à?
Con sắp thành chuyên nghiệp rồi đấy!
Cố lên Will, bác sẽ tìm người đại diện cho cháu.
Tiếp tục tập luyện nhé!
Cạn nào, Davey. Này con trai, nghe này...
Con đang gặp một người đàn ông thực thụ đấy!
Phải, tự do ngôn luận là điều không thế lực nào ngăn cản ta được!
À này Will, con đã kể cho bác Davey nghe về giấc mơ của con chưa?
Chưa ạ!
Nó mơ Liverpool thắng Chelsea 1-0...
...trong trận bán kết Champions League.
Như kiểu những thằng bé tầm tuổi cháu không mơ về những cô gái à?
Không, là Liverpool thắng 1-0.
Tỉ lệ dặt cược là bao nhiêu nhỉ?
Cược vào kết quả thắng hay cược tỉ số thắng 1-0?
- 1-0. - Và do Garcia ghi bàn.
- Không phải Gerrard à? - Garcia.
- Lenny, cậu nghe rồi chứ? - Tôi đang xem lại.
- Tỉ lệ bao nhiêu? - Một ăn mười một.
Vậy cược 100 bảng nhé?
Cháu sẽ chiến thắng, anh bạn nhỏ.
Ở trường cháu không được dạy về điều đó à?
100 bảng. Liverpool thắng.
Garcia ghi bàn.
Vậy là nếu thắng, ta sẽ được 1100 bảng?
Hỏi chú ấy đi!
Chúng ta cần chút tiền cho chuyến đi.
Chuyến đi?
Đi đâu ạ?
Cái gì thế ạ?
Gì thế kia?
(Bài hát "You'll Never Walk Alone")
When you walk through a storm.
Hold your head up high...
- Chung kết Champions League? - Phải, con chưa nghe đến nó bao giờ à?
- Ta sẽ đi chứ? - Con đang cầm trên tay tấm vé, chẳng lẽ lại không sao?
Con chưa đi xa bao giờ.
Và bây giờ con có thể đi rồi.
Nhưng chắc nó tốn lắm.
Bố được mời mua vé mà không thể từ chối được.
Dù sao bố con mình đã cùng nhau đến Istanbul bao giờ chưa?
Chưa ạ!
Chúng ta đã bao giờ cùng đi xem Liverpool đá chung kết Champions League chưa?
Chưa ạ!
Đó là lí do bố mua đấy.
Bây giờ chúng ta có thể ăn uống du lịch và vui chơi cùng nhau.
Không có gì trên thế giới này mà ta không thể làm.
Chừng nào ta vẫn bên nhau.
Walk on...
Lại đây, con trai.
Through the wind.
Walk on through the rain
Though your dreams be tossed
And blown
Walk on.
Wa-alk o-on
With hope in your heart
And you'll never walk alone.
You'll never walk.
Alone.
Này, Will!
Cậu nghĩ ta có thể chơi bóng với bố cậu lần nữa chứ?
Cậu sắp thành fan Liverpool à?
- Tớ sẽ hỏi bố. - Cảm ơn!
Chết tiệt!
Bố!
Khỉ thật!
Will, để bác vào!
Bố cháu đâu? Bố cháu đâu rồi?
- Bố cháu mất rồi. - Bố cháu vừa ở đây cơ mà!
Không! Will, không đâu!
- Bác đã đuổi bố cháu đi, đó là lỗi của bác! - Bố cháu bị xuất huyết não.
Bố cháu đã ra đi mãi mãi, cháu hiểu chứ?
- Bác nói dối! - Bác xin lỗi!
Bố cháu không còn ở đây đâu. Bố cháu đã đi rồi.
Không! Bố phải ở đây với cháu!
- Phải ở đây với cháu! Bố đã nói ở bên cháu là nơi tuyệt vời nhất cơ mà! - Bác biết, bác biết!
Bố đáng lẽ phải ở đây với cháu!
Trời ơi!
Còn thứ này nữa.
Bác có thể đưa cháu đi không, bác Davey/
Em bác cưới vào hôm đó tại London.
Mà bác lại là người quan trọng nhất với cậu ấy.
Will...
Để ta giữ chúng cho tới khi ta tìm ra cách giải quyết.
Con không nên mạo hiểm để thứ quý giá đó trong phòng.
- Chúng vẫn là của con chứ? - Tất nhiên rồi.
Và không ai có thể lấy nó của con.
Giờ thì con chỉ còn một mình.
Con không đơn độc đâu, Will.
Chúa luôn ở bên con.
Chúa liệu có thể đưa con tới Istanbul?
Chúa có thể đưa con đi bất cứ đâu con muốn.
Con phải có lòng tin.
Nhìn kìa, cuối cùng thì cái bà "Mặt lưỡi cày" ấy cũng có bạn trai.
Bác ấy không phải bạn trai của bà ấy.
Bác ấy chỉ mang đồ của bố tớ từ quán trọ đến đây.
Kể cả cặp vé?
- Xem nào... - Tớ không giữ nó.
- Ai giữ? - Sơ Carmel.
Tại sao bà ta lại quan tâm đến bóng đá chứ?
Bà ta giữ chúng cho tớ cho tới khi có người đưa tớ đi xem trận chung kết.
Bà ấy sẽ bán nó để lấy tiền.
Cậu nghĩ thế à?
Chỉ có một thứ tồi tệ hơn một bà sơ thôi. Đó là một thằng trộm!
Bà ấy lấy cắp cặp vé của cậu như cách bà ấy lấy quả bóng của cậu đấy!
- Nhưng bà ấy đã trả lại bóng rồi. - Đâu?
Nó không còn quan trọng nữa.
Có lẽ cậu nói đúng.
Quan trọng là Liverpool phải thắng Chelsea.
Và ta đều biết điều đó không thể xảy ra.
Kết quả sẽ là như vậy.
Liverpool thua và cậu sẽ ở lại đây.
Liverpool thắng, cậu sẽ đi.
"Liverpool của những năm 60, 70 và 80 sẽ hồi sinh đêm nay tại Anfield."
"Trận đấu sắp bắt đầu."
"Những tiếng hò reo bắt đầu vang lên"
"Những cổ động viên của Liverpool đang hát vang bài hát truyền thống."
"You'll Never Walk Alone."
"Tất cả những gì họ làm là hát bằng cả trái tim để cổ vũ đội nhà."
"Gerrard, khoảng trống trước mặt! Vẩy bóng cho Baros."
"Anh ấy đã tâng bóng qua đầu Cech. Nhưng bị thủ môn cản lại."
"Luis Garcia! Bóng đã qua vạch vôi chưa?"
"Vào rồiiiii! Luis Garcia!"
- Chết tiệt! - Yeah!
"Bàn thắng đầu tiên trong trận bán kết đã thuộc về Liverpool."
"Và đây là Lampard! Oh! Dudek đã có pha cản phá xuất sắc!"
"Bóng đến chỗ John Terry. Dudek băng ra. Gudjohnsen..."
"Oh, cú sút ra ngoài!"
"Chelsea đã có thể có cơ hội chơi trận Chung kết."
"Và những Liverpudlian trẻ tuổi có thể chứng kiến những gì mà họ đã chỉ từng được nghe kể..."
"...từ thế hệ ông cha họ"
"Vào một ngày đẹp trời, họ đã trở lại."
"Thời cơ đã tới..."
"...giành cho các cầu thủ Liverpool để lại được chơi trận chung kết Champions League."
"Rome, Wembley, Paris, Brussels, và bây giờ là Istanbul."
"Và trận đấu sẽ diễn ra vào ngày 25/5." - Thật khó tin.
Nó giống như giấc mơ của cậu.
Thật là tồi tệ với tớ.
Nếu Chelsea được vào chung kết và tớ có vé.
Kể cả quân đội 7 nước cũng không cản được tớ đến đó.
Tớ cũng thế!
Chúng ta lấy tiền ở đâu?
Số tiền bố cậu thắng cược.
Nghe này, nếu không đến được đó thì cậu đáng ăn bóng vào mặt...
Từ bố cậu và các cổ động viên khác.
Bà "Mặt lưỡi cày" không quan tâm đến trận đấu, nhưng cậu thì có Will à.
- Đúng đấy, Will. - Tớ đã đọc trên Magna Carta.
- Cậu biết gì không? - Có, tớ biết.
- Năm 1215, khi luật pháp được ban hành thì... - Suỵt!!!!!!!!!
Một số người đã tụ họp và nói với King John (vua của nước Anh từ 1199 đến 1216) rằng...
...ông ấy không thể đi chơi khắp nơi nếu ông ấy muốn...
và... ừm... Simon?
Ông ta đã ra luật cấm xúc phạm và công kích, cũng như luật Habeas Corpus (ban hành năm 1679, cấm bắt giữ người trái phép) ấy!
Chẳng liên quan gì đến tớ cả?
Dễ hiểu thôi!
Mụ "Mặt lưỡi cày" đang ngăn cản quyền công dân của cậu.
- Tiến vào đây. - Ah, bonjour (tiếng Pháp: xin chào).
- Dừng lại!
Will? Lại đây nào, hết giờ đùa nghịch rồi.
Nghe đây mấy cậu!
Theo tớ biết, Will, cậu cần phải đi tới vào đây.
Đừng lo, anh bạn!
Nó to hơn so với bản đồ nhiều.
- Cậu phải đi qua Đức... - Wiener Schnitzel.
- Áo... - Sacher Torte.
- Hungary... - Ở đây chẳng có gì ăn được cả.
- Và Bulgaria... - Nổi tiếng với món Karvarrna.
- Cái gì cơ? - Một loại thịt hầm ninh nhừ.
Và sau đó cậu sẽ đến Thổ Nhĩ Kỳ.
Món Kebabs ngon tuyệt đỉnh.
- Đó chỉ là một phần của chuyến đi thôi. - Nhưng quan trọng là trận chung kết, anh bạn ạ!
Trận đấu diến ra vào ngày 25.
Bọn tớ đã xem lịch thủy triều.
Đó là hôm trăng rằm.
Ừ, đêm trăng sáng.
Điều đó sẽ giúp cậu hành động dễ dàng hơn.
Napoleon.
Winston Churchill.
Will Brennan.
Rất nhiều thứ được nhắc đến, nhưng rất ít được chọn.
Đây là cơ hội của cậu, Will à.
Tớ ngửi thấy mùi sợ hãi. Hi vọng không phải của cậu.
Đây!
Đi nào!
Chờ tớ một giây, Will.
Cậu có lẽ sẽ cần những thứ này.
- Cậu mang bản đồ chưa? - Rồi!
Cảm ơn cậu, Simon!
Chỉ là các hạt nhỏ quanh chòm sao Orion thôi mà.
Đã sẵn sàng chưa?
Cố lên!
Đây! Đây này!
Tớ không với tới.
Tớ cũng thế.
Đứng lên lưng tớ đi.
A!
Xin lỗi!
- Chúng đâu rồi? - Bị giấu đi rồi.
Ồ, mụ này ghê gớm thật!
Nó có thể bị mất đấy. Cất chỗ khác kín hơn đi.
Trong giày!
Chờ đã!
Cho tớ xem một tí được không?
Sao cậu không đi?
Nhìn xem, cậu chỉ có vài tiếng trước khi trời sáng.
Tớ phải ở lại đây ngăn họ.
Họ sẽ bắt tớ khai ra.
Nhưng sẽ mất ít nhất ba ngày để khuất phục được tớ.
Lúc đó thì cậu đã ở Istanbul rồi.
Có thể sẽ khó khăn.
Họ sẽ dùng cả chó nghiệp vụ.
Vào đi!
Bác nghĩ cháu đến lấy tiền phải không?
Lại đây, Will.
Bác không thể đưa tiền cho cháu để cháu đi Thổ Nhĩ Kỳ được.
Nhưng đấy là tiền của bố cháu.
Bố cháu là bạn tốt của bác.
Và bác phải làm điều đúng đắn cho bố cháu.
Cháu cũng thế.
Will, cháu có biết điều gì xảy ra...
...nếu cảnh sát biết ta đưa tiền cho một đứa trẻ 10 tuổi...
Cháu 11 tuổi rồi.
Cũng vậy, nếu ta đưa cho một đứa trẻ 11 tuổi hơn 1000 bảng.
Để nó trốn khỏi trường.
Và đi đến trận chung kết Champions League ở Istanbul. Cháu có biết họ sẽ làm gì không?
- Bố cháu bảo bác là người đáng tin. - Họ sẽ treo bác lên cây đấy!
- Đó là những gì họ sẽ làm. - Cháu tin lời bố cháu nói về bác.
Cháu định đến đó bằng cách nào?
Cháu không có nhiều thời gian. Cháu có thể lấy tiền được không?
Nếu cảnh sát tìm thấy 1100 bảng trong người cháu, bác sẽ nói là cháu đã lấy trộm nó.
Cháu không thể lấy trộm thứ thuộc về cháu được.
Thôi đừng tỏ vẻ thông minh nữa đi!
Bác cần đi lấy tiền.
Đợi bác vài phút.
Alo?
Sơ Carmel à?
Tôi Davey Lennon ở quầy bia đây!
Chào Will? Bác Davey đâu?
- Bác ấy đang lấy tiền thắng cược của bố cháu. - Ồ.
Điều đó tốt cho cháu đấy!
Cháu vẫn ổn cả chứ?
Nếu cháu cần gì, cứ nói với cô.
Được chứ?
Hẹn gặp lại cháu.
À, bảo bác Davey là cô để tiền ở đây nhé!
Chào cháu, Will.
Will!
Richard!
Richard!
Con sẽ phải giải trình nhiều đấy!
Ý sơ là gì cơ ạ?
Chúng tôi hoàn thành chiếc thứ 4 rồi John.
Kevin, có tất cả bao nhiêu thế?
Ổn cả rồi!
- Hoàn thành sổ sách đi. - Được rồi.
Xong rồi.
10 phút nữa ta sẽ bắt đầu vận chuyển.
Số 7 cũng không sao cả, Steve.
Được rồi, xong hết rồi.
- Được, lên tàu đi các cậu. - Tốt rồi.
Cảm ơn cô.
Đây là Paris ạ?
Đây là Paris ạ?
Ngoại ô Paris.
- Cháu đi đâu thế? - Cháu tới ga Gare de L'Est.
Cháu cần bắt xe bus tới ga. Sau đó vào thành phố.
Sau đấu bắt xe số 4 hoặc 7.
Được chứ?
Thử nhờ Alek đưa đi xem sao.
Cậu ấy chở hàng vào Paris hằng ngày.
- Cảm ơn ông nhiều! - Ta là ông Wong.
Vâng, cảm ơn ông Wong.
Tôi có biết anh không?
Tôi đến từ Sarajevo.
Thôi nào anh bạn.
Sarajevo là CLB của tôi, của cha tôi, ông tôi.
Anh nhìn khác đi nhiều, nhưng đúng là anh rồi.
Tôi biết anh.
Tôi nhớ, chúng tôi đều nhớ.
- Nhớ cái gì? - Không gì cả, xin lỗi...
Quá đủ rồi, hiểu chứ?
Tôi xin lỗi, Zukic.
Tôi không có ý làm tổn thương anh.
Chẳng qua...
Cậu mang đến niềm tin cho chúng tôi. Và rồi...
N K Sarajevo!
Chú để rơi chìa khóa bên ngoài cửa xe.
Chú là Alek phải không ạ?
- Chú có thể đưa cháu đi Paris chứ ạ? - Cái gì cơ?
Ông Wong bảo chú có thể cho cháu đi nhờ.
Cháu biết ông Wong à?
Bố cháu làm cho ông ấy.
- Được. - Này, Zukic!
Được rồi, lên xe đi, nhanh lên nào!
Cháu xuống chỗ nào?
Ga Gare de L'Est ạ!
Cháu sẽ gặp bố cháu ở đó.
Chú là cầu thủ à?
Cháu mù à? Chú là tài xế xe tải.
Chú đã từng là cầu thủ?
N K Sarajevo không phải là một đội bóng sao?
Ai quan tâm chứ?
Trong lời khai nhận cháu không nói "Có" hoặc "Không".
Thế cháu nói gì hả Riechie?
Rằng cháu là người thô lỗ.
Nhưng cháu được biết đến như một người ngay thẳng.
Thật không?
Chúng ta hỏi cháu lần cuối: Will đang ở đâu.
- Hình như là Liverpool. - Richard!
Đừng nói dối nữa hoặc con sẽ phải hối tiếc đấy.
Con nói dối thế vẫn chưa đủ à?
Con muốn lôi kéo cả Simon à?
Simon...
Cháu có muốn nói điều gì không?
Cháu... Cháu muốn gặp luật sư của cháu.
Cháu muốn thừa nhận tội lỗi à?
Nếu chú cứ ép buộc cháu. Thì cháu cần sự tư vấn pháp lí.
Và cháu cần nhìn thấy phù hiệu cảnh sát của chú.
Luật sư không giúp ích gì cho cháu đâu, cậu bé à.
Psst.
Chú sẽ mang chó nghiệp vụ đi chắc?
Dừng lại. Dừng lại chú ơi. Dừng lại đã.
- Cháu làm sao thế? - Nhìn kìa!
- Đấy. Đấy. Đấy, cho cháu đến đấy đi! - Được rồi. Được rồi. Chú sẽ dừng ngay.
- Đó có phải là Nhà Thờ Đức Bà không ạ? - Ừ.
May quá!
Mua ô không?
Từ đây tới ga hết bao xa ạ?
Cái gì?
Từ đây đến ga có xa không ạ?
Cháu thấy con phố kia chứ?
Cứ đi hết con phố đó cho tới khi đến Đại lộ Boulevard de Sébastopol.
- Cứ đi thẳng tiếp, cháu sẽ không lạc được đâu. - Tốt quá!
Cháu cảm ơn chú!
Này cháu! Cẩn thận nhé!
Cháu thích ăn gì?
Cho cháu một cái ạ!
Đây, của cháu đây.
- Cháu đang ở trên đất Pháp. Cháu phải trả bằng đồng Euro! - Nhưng cháu chỉ có thế thôi ạ.
- Thôi đi đi! - Bỏ đi!
Này!
Nhìn đường cẩn thận đấy!
Này, quay lại đi.
Trả lại ví cho tôi.
Này! Dừng lại đi!
Dừng lại đi mà!
Xin các anh đấy, trả lại ví cho tôi đi!
Trả lại cho tôi đi mà!
Không!
Không!
Will Brennan đang ở đâu?
Chỉ còn 4 ngày trước trận Chung kết UEFA Champions League.
Cậu bé 11 tuổi Will Brennan. Một cổ động viên cuồng nhiệt của Liverpool FC.
Đã trốn khỏi trường học tại Kent.
Chúng ta nên đưa nó đi xem trận đấu, thằng bé đáng được như thế.
Nhưng ta thì cứ nghĩ là mình đã làm điều tốt nhất cho nó...
...lấy đi tài sản cuối cùng của nó...
...niềm tin của nó.
Nhà Thờ đẹp nhỉ?
Nhà Thờ không đẹp à?
- Xin lỗi? - Cậu là người Anh à?
Vâng...
- Cậu đã sẵn sàng chưa? - Cho cái gì?
Bốn...ba...hai...một...
Vậy sao cậu biết Alek?
- Alek nào cơ? - Cái gì?
Anh bạn nhỏ...
Đôi mắt sáng quắc như tia X-quang của tôi thấy cậu từ trong xe của Alek đi ra sáng nay.
- Thế nào hả? - Sao anh biết?
Tôi đã đứng đây, phát cho mọi người thứ ánh sáng ngọt ngào.
Anh là linh mục?
Trông tôi giống linh mục lắm à?
Thôi, đập tay nào!
Lần nữa nào!
Lần nữa!
Lại nào!
Vậy bây giờ cậu đang chờ Alek?
Liệu anh ta có đón cậu không?
Alek! Alek?
- Alek... - Sao thế?
- Anh nên khóa cửa cẩn thận chứ anh bạn. - Có chuyện gì thế?
Tôi có bất ngờ cho anh đây!
- Bất ngờ nào? - Người mà anh đã quên không đi đón.
Chào chú, Alek!
Hai người quen nhau lâu chưa?
Tôi cho nó đi nhờ hôm nay từ Rungis.
Thế à?
- Salut (lời chào) Serge. - Salut.
A, chào cậu bé!
- Ta tên là Mathieu. Còn cháu? - Will ạ!
Chào Will!
Cậu ăn tối cùng bọn ta chứ? Serge?
Tôi cũng muốn ở đây và trò chuyện.
Nhưng tôi phải đi đây!
- Nhưng cậu bé này thì đang đói đấy. - Cậu bỏ nó ở đây à?
Tôi phải ra ngoại thành. Nên để cậu bé ở đây. Tôi đi đây.
Ăn đã rồi tính sau!
Lại đây ăn với bác nào!
Bố cháu đâu?
Có vài chuyện đã xảy ra.
Chuyện gì?
Cháu bị trộm ví ở Nhà Thờ Đức Bà với toàn bộ tiền nong và số điện thoại.
Thật kinh tởm. Trộm cả tiền của trẻ con.
- Không biết họ nghĩ gì đây? - Nhiều kẻ như vậy lắm.
Cháu nói cháu đến từ đâu ấy nhỉ?
Miền Nam nước Anh ạ!
Gia đình cháu ở đấy à?
Không ạ!
Bố cháu đến từ Liverpool. Mẹ cháu mất vài năm trước.
Bác rất tiếc về việc đó.
Vậy sao cháu ở Paris?
Cháu đang trên đường đến Istanbul.
- Trận Chung kết Champions League? - Vâng.
Liverpool FC vs A.C. Milan.
Bác xin lỗi nhưng Liverpool không có cơ hội đâu.
Bác nhầm rồi!
Vậy ý chú thế nào?
Chú nghĩ bác ấy nói đúng đấy.
Milan rất mạnh.
Họ có Pirlo, Nesta, Kaká, Shevchenko...
Vâng nhưng chúng cháu có Gerrard, Carragher, Hyypia, Alonso...
Cân bằng đấy!
Sao chú không kể với cháu chú đã từng là fan bóng đá?
Mathieu...
...cho thằng bé xem báu vật của ông đi!
À, đợi chút.
Để ta đi lấy nó.
Cháu biết chú không muốn cháu đi cùng hôm nay...
...nhưng cảm ơn chú. Cháu rất cảm kích điều ấy.
Voilà! (tiếng Pháp: "Đây rồi!")
Nó đây rồi.
Cháu biết ai đây chứ?
Zidane, lập cú đúp cho đội tuyển Pháp trước Brazil trong trận chung kết World Cup.
12 tháng 7 năm 1998.
Phút thứ 27, trong một quả phạt góc.
Zizou đã bật cao hơn các cầu thủ Brazil và đánh đầu tung lưới!
Zizou 1 - Brazil 0.
Và sau đó vài phút, anh ấy lại làm được điều ấy.
Một quả phạt góc khác, Zizou 2 - Brazil 0.
Anh ấy thật tuyệt vời.
Cháu biết không Will? Hôm nay là ngày đặc biệt.
Hôm nay là sinh nhật Alek.
Chúc mừng sinh nhật anh bạn!
Vâng, chúc mừng sinh nhật chú!
Cảm ơn!
Cháu có biết tên Zidane có nghĩa là gì không?
Gì ạ? Zidane?
Nó có nghĩa là: "Vẻ đẹp của đức tin".
Ngủ ngon không?
- Cháu muốn uống nước cam chứ? - Vâng.
Cháu có muốn đi xem không?
Cháu lấy nó ở đâu?
Bố cháu.
Bố cháu đâu?
Bố cháu ở đâu?
Nghe này! Nhìn chú này!
Nói với chú bố cháu đang ở đâu?
Nói thật với chú đi!
Chú hỏi lần cuối: - Bố cháu đâu rồi?
Bố cháu mất rồi!
Cháu trốn khỏi trường học vì họ không để cho cháu đi.
Này.
Ổn rồi mà!
Tất cả sẽ ổn thôi!
Đợi ở đây nhé, chú sẽ quay lại ngay.
Anh có biết vẻ đẹp thực sự là gì không?
Phải thật tự nhiên, không sao chép, dập khuôn.
Chúng tôi muốn xem hàng thật.
Tôi sẽ trả giá cao cho nó.
Nó có giá bao nhiêu?
Ít nhất 10000 Euro, có thể 15000 hoặc 20000.
- Chỉ giành cho người giàu thôi à? - Không hẳn thế.
Chú đang làm gì vậy?
- Trả cháu vé đây! - Này!
Cháu nghĩ chú là bạn của cháu. Nhưng chú cũng lừa dối cháu như tất cả mọi người.
- Không phải như cháu nghĩ đâu. - Chú không xứng đáng là một cầu thủ.
Chú không xứng để mặc chiếc áo đó!
Xin lỗi, cho tôi mượn cái này nhé, tôi sẽ trả lại ngay.
Will!
Will , đợi đã
Chú lừa cháu.
Will!
Chú muốn cháu xem cái này, Will!
Đợi đã!
- Will!
Will, cháu nghe chú chứ?
Lại đây!
Ổn rồi! Lại đây với chú!
Cháu không cần chú hay bất kể ai cả.
Cháu sẽ đi Istanbul một mình.
Chú nghĩ cháu không đi được đâu.
Sao chú lại nói thế?
Đây là vé của trận Tứ kết.
Liverpool vs Juventus.
Cháu thấy cái tem chống giả chứ?
Vé của cháu không có nó.
Bố cháu đã bị lừa.
Nó là hàng giả, Will.
Nó là giả.
Sơ Carmel, một người đàn ông ở Paris tên là Alek Zukic gọi chơ sơ.
Anh ta nói Will ở chỗ anh ta.
Cậu bé gặp một chút rắc rối nhưng vẫn ổn.
Tôi có thể nói chuyện với thằng bé chứ?
Will?
Con không sao chứ?
Vâng!
Con làm ta lo quá...
Chúng ta đều rất nhớ con.
Ta sẽ gặp lại nhau sớm thôi
Cái gì thế?
Khỏang 9.000 Euro.
Tiền vé.
Mathieu. Nó đã bỏ trốn khỏi trường học.
Tôi vừa nói với trường nó sẽ đưa nó trở lại.
Cậu sẽ mang tội ác nếu không giúp nó đấy.
Mathieu, tôi không thể.
Nếu tiền không thể biến giấc mơ của một đứa trẻ thành sự thật.
Vậy thì thứ gì có thể?
Đây là một hành động ích kỉ.
Hi vọng cậu sẽ ổn.
Cậu cần thứ này cũng như thằng bé vậy.
Tất cả đều là giả tạo.
Những tấm vé giả.
Một người bố giả dối.
Bố hứa sẽ đưa cháu đi và rồi bố lại mất.
Ngôi trường này cũng là giả dối.
Sơ Carmel, và tất cả bọn họ.
Họ nói sẽ chăm sóc mọi người mãi mãi.
Nhưng khi họ lớn thì họ lại bị tống cổ ra đường.
Tất cả đều là giả tạo và dối trá.
Thôi nào Will.
Nếu cháu có tấm vé thật, cháu vẫn sẽ đưa nó cho chú.
Nhưng cháu không có tấm vé thật nào cả.
Vì cháu cũng là giả tạo nốt.
Dù sao thì...
Chúc mừng sinh nhật chú.
Sao cháu lại vẽ chú mặc áo này?
Vì chú đang ở Sân vận động Atatürk tại Istanbul.
Tại sao?
Chỉ là do cháu cảm nhận thôi mà.
Bojour.
Monsieur. (tiếng Pháp: ông làm gì thế?)...
Dừng lại, quay lại đi!
Chú làm gì vậy?
Cháu nghĩ ta làm gì?
Istanbul?
Phải.
Nhưng làm thế nào ta vào được đó?
Ta sẽ tìm ra cách thôi.
Cháu không tin chú à?
Cháu không biết cháu nên làm gì.
Nhưng chú là tất cả những gì cháu có.
Chúng ta sẽ đến Thổ Nhĩ Kỳ!
Bác phải thấy điều đó, chú Alek thật tuyệt vời!
Thổ Nhĩ Kỳ? Oh, không gì có thể vui hơn. Tuyệt vời!
Mathieu.
Cảm ơn!
Đợi đã, chờ chút... Anh đã đến trường của thằng bé?
Họ đã thấy chiếc xe tải?
Whoa!
Đây là chiếc xe tuyệt vời nhất cháu từng được thấy.
Và nó có màu đỏ như Liverpool.
Chiếc xe này là niềm tự hào và niềm vui của bác.
Nó được sản xuất năm 1966.
Mathieu, chúng tôi có thể kiếm chiếc xe khác.
Tạm biệt bác.
Cẩn thận với chiếc lốp đấy nhé!
Gửi bưu thiếp cho bác nhé!
I saw your eyes.
And you made me cry.
And for a little while.
I was falling in love
Trông như nó chưa được rửa từ tận Thế chiến thứ 2 ấy.
Tôi nghĩ là từ Thế chiến 1 cơ.
Anh có làm gà kebab không anh bạn trẻ?
Không, đó không phải Carra.
- Đúng anh ấy mà. - Không phải đâu.
- Cậu chẳng biết gì về Carra cả. - Tớ còn biết nhiều hơn cậu.
Tớ biết, tôi đến từ Bootle mà.
Tớ không quan tâm kể cả cậu có sống ở nhà anh ấy. Đó không phải Carra. Tớ đã bảo cậu rồi.
Không, tớ là fan ruột Liverpool đấy anh bạn.
Nghe này, để tớ nói cho cậu biết.
Carragher ghi bàn trong trận ra mắt đầu tiên của anh ấy trước Middlesbrough.
- Cậu nhầm rồi anh bạn. Đó là trận gặp Arsenal. - Cháu xin lỗi.
Tôi nhìn thấy anh ấy từ trên khán đài tại Highbury, tôi đã nói rồi.
- Cháu xin lỗi. - Ừ, sao thế?
Cháu không có ý gì đâu, nhưng...
...thực ra, Carra có trận ra mắt vào ngày 8 tháng Một năm 1997.
...khi anh ấy xuất hiện trên sân thay cho Rob Jones tại Coca-Cola Cúp (tiền thân Carling Cup từ 1992 đến 1998)
Trận đấu đầu tiên của anh ấy tại Premiership là cuộc đối đầu với Aston Villa vào ngày 18 tháng 1 năm 1998.
Và anh ấy đã ghi bàn.
Cháu ở đâu đến vậy?
- Xem này chàng trai. - Một bộ não siêu đẳng của Liverpool.
- Nào, lại đây với bọn chú! - Nhập hội nào!
Cậu bé này thật tuyệt vời! Sao nó biết tất cả những thứ đó nhỉ?
Chúng ta đã nhìn thấy cháu trên đường cao tốc với chiếc ô tô đỏ đó.
- Cháu tới trận Chung kết à? - Vâng.
- Hồi hộp chứ? - Vâng!
Nào nào các chàng trai cô gái, tập hợp lại nào!
Tôi xin giới thiệu một thần đồng của Liverpool.
Chuẩn bị tinh thần nào!
Nào cháu hãy kể cho mọi người về Jamie Carragher đi!
- Nghe cậu bé nói này! - Jamie Carragher?
Nào, đừng ngại!
James Lee Duncan Carragher?
Hãy nói cho họ nghe về Jamie!
Sinh ngày 28 tháng 1 năm 1978 tại Bootle, Merseyside.
Có thể đá trung vệ và hậu vệ phải.
Đã ra sân hơn 400 lần.
Cùng Liverpool giành 1 Cúp FA. 4 Cúp Liên đoàn Anh (League Cup), 1 UEFA Cúp.
Và một Siêu Cúp Châu Âu.
Will Brennan đang ở đâu?
Cậu bé người Anh được biết đến như cổ động viên số một của Liverpool...
Câu hỏi bây giờ chính là: "Liệu Will có làm được điều mình muốn?"
Được rồi, mọi người nghe tôi!
Cậu bé được cho là đi cùng xe của các bạn.
Cậu bé người Anh đó đã bỏ trốn khỏi trường học.
Cậu bé tên là Will Brennan.
Nghe này anh bạn chúng tôi là Kopites chứ không phải tội phạm.
- A, đó là anh chàng tuyệt vời của chúng ta... - Suỵt!!!
Will Brennan đâu?
- Tôi là Will Brennan. - Không, tôi mới là Will Brennan.
- Không phải đâu. Tôi Will Brennan đây. Đâu mà, không phải, chính tôi là Will Brennan.
- Tôi là Will Brennan. - Tôi là Will Brennan.
Đừng khai, cứ chối đi!
Làm gì có bằng chứng.
Đúng là trò hề.
Đầu tiên họ đến tìm hàng xóm nhà cậu. Rồi đến lượt cậu.
Đó là lí do tớ tham gia chương trình SAS.
- Đó là cái gì thế? - Lực lượng đặc biệt.
Học cách nhảy khỏi máy bay. Bắn pháo.
Học cách ăn côn trùng tại những đầm lầy để sống sót.
Khi mà cậu ở cách đây 30 dặm và kẻ thù có thể ngửi thấy mùi máu.
Thỉnh thoảng cũng hay dính vào mấy tình huống đấy phải không?
Đó là lí do chúng ta phải học cách tự bảo về mình.
Cậu đoán xem bây giờ Will đang ở đâu?
Được nửa đường tới Istanbul rồi.
- Cậu nghĩ thế à? - Ừ, không phải thế hay sao?
Chú biết cháu là cổ động viên Liverpool.
Nhưng chú không nghĩ cháu lại giỏi đến thế.
Cháu có muốn đá cho Liverpool khi cháu trưởng thành không?
Cháu chơi không giỏi lắm.
Đừng nói thế, cháu còn trẻ mà!
Vâng, cháu cũng nghĩ thế.
Morgan Hatch tới trường cháu 2 năm trước.
Chú có biết cậu ta không?
Không.
Cậu ấy là một tiền vệ xuất sắc.
Cậu ta chuyển đến London để thử việc trong trường dành cho các cậu bé khắp nước Anh và đã bị loại.
Và nếu cậu ấy còn không được nhận thì...
Đừng nghĩ tiêu cực quá thế!
Vâng, cháu không sao đâu.
Chúng ta dù sao cũng là những ngôi sao băng.
Sao gì?
Một ngôi sao băng.
Đó là khi một ngôi sao nổ ra giải phóng năng lượng và ánh sáng.
- Ai nói với cháu điều ấy? - Simon.
Cậu ấy là bạn thân nhất của cháu ở trường.
Cậu ấy biết tất cả mọi thứ về các vì sao.
WOW!
Chú học những kỹ thuật ấy ở đâu thế?
Cháu học vẽ ở đâu thế?
Bố bảo cháu thừa hưởng năng khiếu từ mẹ.
Và mất nhiều công sức tập luyện nữa.
Chúng ta ghé qua một nơi trước khi đến Thổ Nhĩ Kỳ nhé? Được chứ?
Thăm gia đình chú ạ?
Một vài người chú đã từng quen biết.
Đây là quê chú à?
Ừ.
Lần cuối chú về thăm quê là khi nào?
Lâu lắm rồi.
- Bố ơi! - Ừ.
Chuyện gì vậy?
Avdo, tôi không cố ý làm phiền anh.
Làm phiền?
Họ sẽ về ngay thôi.
Cậu đã phải chờ 10 năm mà không thể chờ nổi thêm 10 phút sao?
Mina. Nana. Em còn nhớ Alek chứ?
Xin chào. Mina.
Mirsad, lại đây.
Mirsad, tên đẹp đấy.
Chúng tôi thật may mắn khi sinh ra nó 9 năm trước.
Mirsad, Edina, đi tắm đi!
Cậu đã ở đâu?
Hầu như chỉ ở Paris thôi.
Trông cháu không giống người Bosnia lắm.
- Cháu là người Anh. - Người Anh?
Điều gì đã khiến cháu đến đây vậy?
Nana, mẹ chứ xem bản tin à?
Khi ta còn trẻ.
Cụ của cháu, Aida làm món này ngon lắm.
Cháu còn nhớ món halva chứ?
Bà cháu vẫn hay lấy mật ong rừng làm món đó.
Và Aida cũng lấy nó làm quà tặng hàng xóm.
Tất cả đều là bạn của nhau.
Chẳng có ai giàu có cả.
Cuộc sống cũng rất khó khăn.
Nhưng tất cả đều như người một nhà.
Gia đình? Anh ta thì biết cái gì về gia đình?
- Mina! - Không, Nana, con không chịu được.
Con không thể giả vờ coi như không có việc gì xảy ra được.
Chuyện gì thế ạ?
Anh bạn nhỏ của anh chưa biết việc này à?
Anh không muốn bỏ chuyến đi đến Istanbul xem trận chung kết chứ?
Kể cho cậu bé nghe anh đã làm gì với con trai tôi.
Chuyện gì vậy ạ?
Chú đã chơi bóng cho Sarajevo. Một câu lạc bộ ở Bosnia.
Vào một lần cuối tuần, khi chiến tranh chấm dứt.
Chú trở về làng mang theo quần áo và rất nhiều bóng.
Lũ trẻ chơi ngoài đường.
Ai muốn lấy bóng không nào?
Chỉ có Zeno ngồi một mình.
Sao cháu lại ngồi đây hả?
Sao thế? Không muốn chơi bóng à? Ah...
Cậu bé vẫn ngại ngùng.
Chú đưa cho Zeno một quả bóng.
Cho riêng cháu này. Giờ thì đá bóng đi nào!
Nó chạy đi, và...
Ai muốn bóng nữa nào? Ai muốn lấy bóng đây?
Được rồi, đây! Cho cháu một quả.
Zeno! Nguy hiểm lắm!
Ai đó giúp với, khu đất có mìn.
Zeno!
Tôi xin lỗi!
Nhưng hằng ngày hằng giờ hằng phút...
...tôi luôn nghĩ tới cô...
...tới Zeno.
Tôi xin cô...
Tôi xin cô đấy!
Tha thứ cho tôi, Mina.
Cái gì thế ạ?
Đó là tiếng họ cầu nguyện.
Ông ấy nói gì thế ạ?
Ông ấy nói: "Đã đến lúc xỏ giày và bước ra sân."
Áo của ai thế ạ?
Zukic.
Giống trong tranh của cháu vẽ.
Chú biết.
Chờ đã, chú đã chơi cho Liverpool?
Chú đã chơi tốt ở Sarajevo.
Sau đó các câu lạc bộ lớn bắt đầu để mắt tới chú.
Barcelona, A.C. Milan, Arsenal...
Và cả Liverpool nữa.
Chú đã sang thử việc thành công cho họ. Họ tặng chú chiếc áo này như một lời cảm ơn.
Chú cũng muốn kí hợp đồng.
Nhưng sau đó chuyện của Zeno xảy ra và...
Chú biết không? Bố vẫn nói với cháu...
Đừng bao giờ để nỗi sợ hãi xâm chiếm giấc mơ của mình.
Không.
Sẽ không có sự sợ hãi nữa đâu.
Nó hợp với cháu đấy.
Sao chứ?
Alek, cậu phải nhanh lên!
Hàng xóm đã thấy chiếc xe của cậu. Hắn đã gọi cảnh sát...
...khi thấy Will trên bản tin. Họ sẽ công khai bắt cậu đấy!
- Cháu có thể lấy áo chưa? - Sắp xong rồi.
Cớm đang đến đấy!
- Will đâu mất rồi? - Will!
Nhảy lên sau xe đi! Nhanh nào!
Họ đổ về đây từ khắp mọi nơi.
Đây là ngoại thành Istanbul
Chúng ta đang đến với sân Atatürk
Viên ngọc của vùng Ottoman
Đây là trận chung kết UEFA Champions League lịch sử A.C. Milan vs Liverpool.
Và với hàng triệu tín đồ của túc cầu giáo thì...
Chú Alek, cháu không thấy ai bán vé cả.
Đừng lo.
Xin lỗi anh bạn. Anh có bán vé không? Không à?
- Xin lỗi anh có thừa vé không? - Không, không, không.
Vé đây! Có ai muốn mua vé không?
Will!
Will!
Cháu đang làm gì vây? Đừng chạy lung tung thế chứ.
Ông ta có bán vé.
- Anh bán vé à? - Hôm nay là ngày may mắn của anh đấy.
Cho tôi xem chúng đi.
Con dấu chống hàng giả đâu ạ?
Hài lòng rồi chứ?
- Giá bao nhiêu thế? - 12.000 Euro.
- Chúng tôi chỉ có 9.000. - Vậy thì rất tiếc cho anh và cậu bé này.
Thôi nào anh bạn! Điều này quan trọng lắm.
Phải, tôi biết điều đó, đó là lí do nó đáng giá 12.000 Euro.
- Đợi đã. Chúng ta thương lượng được mà. - Không đâu anh bạn.
Ah, đây chính là cổ động viên số 1 của Liverpool.
- Có chuyện gì vậy anh bạn nhỏ? - Cháu không có đủ tiền năng mua vé.
Cháu chưa có vé à?
Anh có thể giảm giá một chút không?
Ồ, anh bạn, anh không nhận ra cậu bé à?
Thôi nào, cậu bé nổi tiếng lắm.
À, tôi biết rồi, cậu bé trên tivi.
Xin lỗi, nhưng tôi đã phải mua với giá 10.000 Euro rồi.
Nếu chúng tôi có đủ 10.000 Euro, anh bán cho chúng tôi nhé?
Thôi được tôi sẽ giảm giá vậy.
10.000 Euro, anh sẽ có vé.
- Tốt lắm. - Gì nhỉ?
- Tôi sẽ lấy chiếc mũ đi quyên góp tiền. - Bỏ tiền vào đây nào!
Đúng rồi, hãy giúp cổ động viên số 1 của Liverpool được vào sân xem trận đấu nào!
Cố lên mọi người! Kha khá rồi!
Yeah! Cảm ơn các chàng trai của tôi.
Thế này được chưa?
Đủ rồi đấy!
Đây, của anh đây. Một vé và tận hưởng nó nhé!
Thế chiếc vé kia đâu? Tôi mua 2 chiếc mà.
Không, anh chỉ trả tiền một chiếc thôi - 10.000 Euro.
Xin lỗi, tôi chỉ có một chiếc ấy thôi.
Xin lỗi nhé Will.
Will, lại đây chú bảo.
Ta có thể làm gì được đây?
Đây là vé của cháu.
Bây giờ thì hãy vào sân và chú sẽ đợi cháu ngoài này.
- Cháu không muốn vào đó mà không có chú. - Chú không thể vào với cháu.
Will! Will, có phải cháu đấy không?
Kenny Daglish!
Cháu đã đến được đây rồi, thật tuyệt vời.
Vâng, nhưng cháu không thể cố hơn được nữa.
Có vấn đề gì à?
Cháu chỉ có một vé nhưng có 2 người.
À, đây... Cầm lấy và qua cổng nhé cháu!
Và ta sẽ gặp cháu trong đó Đi nào!
Ôi ông ấy đã đến đúng lúc giúp cậu bé vào sân.
Điều đó thật tuyệt vời. Thật sự kì diệu.
Bác là thần tượng của bố cháu. Bố cháu đã có mặt ở Stanford Bridge năm 1986...
...khi bác đánh bại Chelsea 1-0 để quyết định chức vô địch.
Ta nhớ bố cháu. Cậu ta là người hò hét to nhất.
"Đây là huyền thoại sân Anfield Road: Kenny Daglish...
...và cổ động viên số 1 của Liverpool."
"Kenny, cảm ơn ông vì đã dành thời gian cho chúng tôi. Ông có nhận định gì về trận đấu tối nay không?"
Vâng, thật là một điều tuyệt vời giành cho Liverpool FC...
...và cũng là điều tuyệt vời giành cho Will...
...người đã vượt qua muôn vàn khó khăn để đến được đây.
Hãy hi vọng chúng ta sẽ có một đêm khó quên.
Vâng, chắc chắn là như vây...
Và bây giờ, Will, cả thế giới đang theo dõi truyền hình, cháu có điều gì muốn nói không?
Cháu chỉ muốn gửi lời chào đến những người bạn của cháu ở trường St' Luke's, đặc biệt là Simon và Richie.
Nhìn này các cậu, tớ đã làm được rồi! Tớ đang ở đây với Kenny Daglish!
Nhưng cháu sợ lắm!
Cháu giữ bí mật được chứ?
Bác cũng thế!
Tiến lên nào!
Cảm ơn ngài rất nhiều.
Will. Chúng ta biết cháu sẽ không ngừng bước mà.
Giờ thì cháu hãy lên trên với Stevie và cùng dẫn đội ra sân nào!
Điều đó rất xứng đang với cháu.
Cảm ơn chú Carragher.
Chú rất vui vì cháu đã làm được, anh bạn nhỏ.
Hãy tiến lên con đường phía trước nhé!
Will... Will... Will...
Con nghe thấy rồi chứ?
Họ đang đợi con đấy!
Bây giờ thì hãy tiến lên đi con trai của bố.
Đã đến lúc rồi.
Tiến lên, con trai!
"You'll never walk alone."
Will...Will...Will...
Bài hát: "Space Age Love Song"
"I saw your eyes."
"And you made me smile."
"For a little while."
"I was falling in love."
"I saw your eyes."
"And you touched my mind."
"Although it took a while."
"I was falling in love."
"I was falling in love."
"I saw your eyes."
"And you made me cry."
"And for a little while."
"I was falling in love."
"Falling in love."
"Falling in love."
"Falling in love."
"Falling in love."
Qua những việc mà chúng đã làm, ông ấy đã biết rõ hơn về chúng (Trích từ Tân Ước của Kinh Thánh: "By their deeds he shall know them.")
�