Tip:
Highlight text to annotate it
X
Helix Tập Trước...
- Anh tin rằng anh có thể cứu được cô ấy sao?
- Không, nhưng Julia thì có thể.
- Thật là tuyệt vời.
- Vậy là nó đã có tác dụng.
Cơn đau nửa đầu này như đang giết em vậy.
- Đó không phải là cơn đau nửa đầu đâu.
- Một nhóm tấn công...
...sẽ càn quét cơ sở, truy tìm loại virus đó,
và không để lại bất cứ thứ gì.
Có một hầm bunker bí mật bên dưới cơ sở.
- Chúng ta sẽ được an toàn bên dưới đó.
- Đây không phải là chuyện mà em có thể quyết định!
- Em có một giả thuyết.
- Một giả thuyết có thể giết chết chúng ta!
Chúng ta có thể cứu được tất cả mọi người.
Chúng ta có thể đưa Peter quay trở về.
Em nghĩ là nó đã có tác dụng.
Đây là bức ảnh chụp tôi và
2 đứa em trai sinh đôi của tôi.
Nếu cô sơ tán đi nơi khác
thì cô vẫn còn cơ hội chiến đấu.
Anh có thể trở thành người mà anh muốn
trở thành chứ không phải người mà chúng tạo nên.
Chỉ có một kẻ thôi.
Họ gọi hắn là Lưỡi Hái Tử Thần.
NGÀY THỨ 12
Bắt đầu kết nối.
Tôi cần nói chuyện với ông ta ngay lập tức.
- CẬP NHẬT TÌNH TRẠNG CỦA CONSTANTINE SUTTON -
Không rõ địa điểm của bà ấy, nhưng tôi rất vui...
...được báo cáo rằng đã có thuốc giải.
- HỘI ĐỒNG SẼ RẤT HÀI LÒNG -
Ờ, không đùa đâu.
Giờ thì tôi có thể nhận được
nhiệm vụ cần làm,
để ông ta nhận công lao
và để tôi lo cho xong việc chưa?
XÁC NHẬN SỬA ĐỔI MỆNH LỆNH:
1. MANG VIRUS NAVIK VÀ THUỐC CHỮA QUAY VỀ.
2. MANG HIROSHI HATAKE SỐNG SÓT QUAY VỀ.
3. GIẾT HẾT NHỮNG KẺ CÒN LẠI.
Chúng ta đang trốn trong hầm bunker để giữ cái mạng mình.
Anh có chọn loại nước cho người ăn kiêng không?
Em tính luôn rượu scotch trong trường hợp này chứ?
Còn một lối đi khác.
Đường hầm thoát hiểm của Hatake.
Chúng ta có thể đưa mọi người rời khỏi căn cứ.
Không đơn giản thế đâu, Sarah.
Chúng sẽ truy tìm và giết tất cả chúng ta.
Và đó vẫn chưa phải là điều tồi tệ nhất.
Cho đến giờ chúng ta chỉ được chứng kiến
sự ảnh hưởng của virus trong phạm vi nhỏ.
Ilaria có tham vọng lây lan ra cả thế giới,
và chúng ta không thể để bọn chúng thành công được.
Chúng ta sẽ không bỏ chạy hay lẩn trốn.
Hoặc là bọn chúng sống,
hoặc là chúng ta sống.
Ông đang lành lại rất nhanh đấy.
Đừng lo.
Daniel sẽ sớm quay về thôi.
Những người bố mẹ luôn lo lắng.
Tôi chắc là cậu ta sẽ tìm ra nhóm
các nhà khoa học cuối cùng thôi.
Vì sự an toàn của nó, tôi hy vọng là không.
Đã quá trễ cho bọn họ rồi.
Những người khác đâu?
Cậu có tìm ra Duchamp không?
Đó là Bennett.
Chang, Triantis.
Em không thể thôi nghĩ rằng
dù kẻ làm chuyện này là ai...
- ...thì hắn cũng không phải là con người.
- Cũng như em thôi.
Theo tôi thấy, cái tên Lưỡi Hái
Tử Thần này đúng là bị điên thật rồi.
Kẻ giết người của Ilaria.
Và bố cậu làm việc trong chính
tập đoàn đó đấy.
Cậu định bào chữa cho chuyện đó bằng cách nào?
Giờ thì tôi không làm thế nữa.
Em cần nghỉ một phút.
Chúng ta cần phải đi tiếp thôi,
tránh xa những nơi trống trải.
- Có thể chúng đang theo dõi đấy.
- Tôi hy vọng đó...
...chính xác là những gì chúng đang làm,
để chúng ta có thể dụ bọn chúng ra bên ngoài.
Chúa ơi. Đó là kế hoạch của anh sao?
Anh cần em... xuống chỗ cabin.
Anh đã nói với Sarah hãy giữ cho mọi người bình tĩnh...
...và có trật tự, nhưng...
...những người dưới đó biết em
và họ có thể cần em giúp đỡ.
Dựa vào những điều em đã làm,
có lẽ đó không phải là ý hay đâu.
Tôi vẫn đang cố suy nghĩ về chuyện này.
Phần nào? Căn bệnh nan y của cô đã được chữa khỏi...
...hay là ngồi nghĩ phải làm gì trong 1000 năm tới?
Tôi xin lỗi.
Chuyện đó không vui chút nào.
Không, tôi thấy vui đấy chứ.
Tôi thật sự rất biết ơn chị
vì đã cứu mạng tôi.
Và còn giúp tôi sẽ không bao giờ bị cảm lạnh,
hoặc là vào phòng thí nghiệm mà không cần găng tay.
Chưa kể đến chuyện cô sẽ
mãi mãi trông như 26 tuổi.
Thật sao? Nó sẽ khiến chúng ta như thế à?
Tôi có thể hiểu được nó ở cấp độ tế bào
nhưng Hatake nói với tôi là ông ta sinh năm 1501?
- Nghĩa là ông ta đã 513 tuổi.
- Và trông ông ta cũng có vẻ mới 500 thôi.
Tất cả những điều tôi muốn là được
lưu lại dấu ấn của bản thân ở thế giới này.
Chị biết đấy? Đặt tên tôi vào một thứ gì đó
có thể thực sự thay đổi cuộc sống của mọi người.
Và tôi biết điều này nghe rất ngây thơ,
nhưng tôi cảm thấy rằng miễn là có đủ thời gian,
chúng ta có thể làm được bất cứ chuyện gì.
Có quá nhiều lựa chọn để xem xét đấy.
Tôi biết.
Con người không thích những thứ
mà họ không thể hiểu được.
Chúng ta phải giấu đi bản chất thật
của mình, không chỉ với Ilaria...
...mà còn với cả thế giới.
Tất cả những người xung quanh chúng ta đều sẽ chết.
- Bạn bè, gia đình...
- Tôi không biết liệu tôi có chịu đựng được chuyện đó hay không.
Hãy hy vọng là chúng ta sẽ có cơ hội.
Trong 12 giờ tới Ilaria sẽ cố...
...xóa bỏ nơi này khỏi Trái Đất
cùng với chúng ta ở bên trong.
Hôm nay chúng ta đã tận dụng
thời gian rất tốt.
Gần 40km rồi.
Chúng ta sẽ nghỉ lại đây.
Lúc bình minh chúng ta sẽ chia thành
từng nhóm nhỏ để che giấu số lượng.
Rời khỏi vị trí trong khoảng 4 giờ,
không liên lạc với nhau.
...sau đó chúng ta sẽ gặp nhau
ở điểm hẹn tại Nunavut.
Hắn nói cứ như thể hắn là
một trong số chúng ta vậy. Chúng ta sẽ chỉ...
- ...nghe theo lời hắn và không thắc mắc gì sao?
- Có thể anh ta không phải là người của chúng ta,
nhưng anh ta là một nhà lãnh đạo bẩm sinh
và có kỹ năng chiến thuật mà chúng ta cần.
Em không nghĩ điều chị ngưỡng mộ
là chiến thuật của hắn đâu.
Chị biết rất rõ lỗi lầm của anh ta.
Nhưng anh ta biết rõ tập đoàn Ilaria
và cách hành xử của bọn chúng.
Đó là vì hắn là một trong số bọn chúng,
một tên lính đánh thuê.
Hắn không hề có lòng trung thành.
Anh ta đã cứu mạng chị.
Anh ta đã cứu người dân của chúng ta.
Chị thật sự nghĩ rằng chúng ta
đặc biệt đối với hắn đến thế sao?
Chỉ cần dành vài ngày ngoài tảng băng,
chúng ta sẽ khiến hắn quên đi
bản chất thật của mình à?
Không. Nhưng chị tin anh ta.
Và nếu chị sai thì sao?
Thì chính tay chị sẽ moi ruột anh ta ra.
Phụ đề được thực hiện bởi
Động Phim - Cave Subbing Team
+ HELIX - ĐẠI DỊCH +
.: Tập 12: The Reaping :.
Tôi phát hiện được cái này.
Từ 6 tiếng trước.
- Chúa ơi, hắn ta trẻ quá.
- Tên hắn là Spencer Chissik,
nhưng hắn thích gọi tên bằng
vũ khí hắn sử dụng hơn: Lưỡi Hái.
Và thằng nhóc này đã gây ra cái chết
cho tất cả những người trong thang máy sao?
Đừng để vẻ ngoài của hắn
đánh lừa anh. Hắn đã dành...
...nhiều kế kỷ để hoàn thiện
kỹ năng giết người.
Chúng ta sẽ là đồ ngốc
nếu đánh giá thấp hắn.
Chúng ta có một lợi thế:
bọn chúng sẽ đánh giá thấp chúng ta.
Bọn chúng đang ở đâu?
- Chúng đang ở trong văn phòng của Hatake.
- Như thế thì dễ dàng quá.
Tại sao chúng lại đến một nơi
đầy sơ hở như thế chứ?
Có lẽ bọn chúng không kìm chế nổi sự tò mò.
Không, Hatake rất thông minh.
Cho bà ta yên đi được không?
Ôi Chúa ơi.
Tôi...
Gì thế?
Một đoạn video an ninh từ 4 ngày trước.
Là Sutton.
Cho tôi xem ngay.
- Tôi thật sự...
- Cho tôi xem ngay.
Tôi thật sự rất tiếc.
Tôi sẽ trả thù cho mẹ tôi.
Tôi nghĩ ngài cần phải nghe cái này.
Bạn của chúng ta sắp sửa cho
chúng ta thấy mục đích của việc đến đây rồi.
- Nó sẽ không bao giờ có tác dụng đâu.
- Tại sao lại không?
Bọn chúng chỉ có 3 người thôi mà.
Thậm chí những vector còn lại còn hành động có lý...
...hơn anh đấy. Bọn họ đang lẩn trốn.
Và chúng ta cũng nên làm thế.
Đó là sự thật sao?
Không hề thấy dấu hiệu của bọn họ ở bất cứ
nơi nào. Chúng ta lâm vào tình thế này...
...đều là vì con mang NARVIK
quay trở lại cơ sở.
Nếu không có NARVIK,
thì sẽ không có thuốc chữa.
- Giờ thì chúng ta đã có cả hai.
- Ilaria đã đầu tư cả chục triệu đô.
Chúng sẽ không cho phép NARVIK
hay thuốc chữa bị phá hủy đâu.
Điều tốt là chúng ta đâu cần
sự cho phép của chúng.
Kế hoạch thế này: Daniel, hãy tìm cách
đánh lạc hướng bọn chúng ở cơ sở này.
Hatake và tôi sẽ đi lấy loại
virus và thuốc chữa.
Rồi sau đó chạy thẳng tới lò đốt.
Đồng ý. Đó là một kế hoạch
táo bạo, nhưng nó sẽ thành công.
Hiroshi. Phải nhận lệnh tại chính nhà ông chứ.
Tôi suýt chút là cảm thấy tội nghiệp hắn ta rồi.
- Cậu muốn chúng tôi làm gì?
- Mặc quần áo vào.
Hãy kết thúc những chuyện mà mẹ tôi đã bắt đầu.
Anh và tôi cần phải nói chuyện.
Ý hay đấy. Hãy đợi đến lúc chúng ta
tới được Nunavut, nơi đó ấm hơn đấy.
Tôi muốn anh tránh xa chị gái tôi ra.
Tại sao cậu không đề nghị chị cậu chuyện đó đi?
Chị ấy không chịu nghe tôi.
- Vậy điều gì khiến cậu nghĩ rằng tôi sẽ làm thế?
- Chị tôi nghĩ rằng chị ấy có thể thay đổi anh.
Nhưng cả anh và tôi, chúng ta đều biết sự thật?
Vậy hả? Đó là gì thế?
Là anh đếch quan tâm đến ai ngoài bản thân anh cả.
Đúng thế, tôi ra bên ngoài này và liều mạng
bởi vì tôi thích phong cảnh ở đây.
Anh làm điều này vì Anana sao?
Bởi vì anh quan tâm sao?
Lý do tôi làm chuyện này
thì quan trọng gì chứ?
Vì anh sẽ làm tổn thương chị ấy,
có thể không phải là ngay ngày mai.
Nhưng rồi anh sẽ làm thế thôi.
Có lẽ cô ta muốn bị tổn thương.
Hoặc có lẽ anh nên leo lên
xe trượt và đi tiếp đi!
Cậu biết không, cậu khiến tôi
nhớ đến một người đấy.
Nếu anh thật sự quan tâm đến chị ấy,
thì anh sẽ rời khỏi đây.
Chị đưa cho tôi cái cần xiết lực
và ổ điện 3/8 được không?
Nó trông giống như, uh...
Heh. Cảm ơn chị.
Chị thật sự nghĩ kế hoạch của Alan sẽ thành công sao?
- Chị nghĩ lúc đó chúng đang theo dõi chúng ta à?
- Tôi chắc chắn.
Tôi chưa từng nghĩ rằng tôi sẽ
ước mình được quay về Bolivia.
Bolivia. Thủ đô là Sucre.
- Mặt hàng xuất khẩu chính: dầu khí.
- Cậu đã từng đến đó rồi sao?
Không. Bách khoa toàn thư Britannica.
Hatake tặng cho tôi vào năm sinh nhật lần thứ 7.
Cậu lớn lên ở đây sao?
Ừ. Tôi chưa từng rời khỏi đây.
- Thậm chí chưa từng đi du lịch sao?
- Tôi chưa từng rời khỏi đây là vì...
Tôi tin vào Hatake...
...và công việc của ông ta. Tôi đã từng
nghĩ rằng tôi là một phần trong công việc đó...
...nhưng hóa ra tất cả những gì
ông ta đã làm đều là vì chị.
- Daniel, tôi...
- Đó không phải là lỗi của chị.
Tôi đã chọn cách ở lại. Và khi toàn bộ
những chuyện này kết thúc. Tôi sẽ rời khỏi đây.
Nếu chúng ta có thể thoát khỏi đây.
Tôi muốn cậu biết rằng cậu có thể
xem tôi như chị gái của cậu.
Cảm ơn chị.
Nhưng tôi đã có một người chị rồi.
Chúng ta cần phải tiếp tục thôi.
Anh quá mạo hiểm rồi đấy.
Spencer đã sống hàng thế kỷ,
một chuyên gia về chiến thuật.
Tôi thà liều mạng tấn công
còn hơn là ngồi chờ chết.
- Anh cũng hung hăng như em trai anh vậy.
- Đừng có lôi nó vào chuyện này.
Tôi đã từng gặp rất nhiều người như anh.
Họ chỉ có thể nhìn thấy sự việc ở hiện tại,
mà không nhìn thấy những chuyện sắp sửa xảy ra.
Và chính vì anh cứ nghĩ đến chuyện tương lai,
nên anh không thể nhìn thấy
những điều đang ở ngay trước mắt anh.
Tôi đã cống hiến suốt nhiều cuộc đời...
...cố gắng tạo ra một loại virus,
để cho loài người món quà
tuyệt vời nhất.
Sự bất tử.
Và thậm chí nếu đó là sự thật,
thì anh là ai mà có quyền trao món quà đó chứ?
Để kết thúc mọi sự đau khổ,
bệnh tật, chiến tranh và cái chết.
- Chúng ta sẽ thay đổi cả thế giới.
- Gunnar đã phải chịu đau đớn,
phát điên rồi tự sát.
Anh đã giết Sutton.
Sự bất tử của anh đâu có khiến
lòng nhân đạo của anh tốt lên đâu chứ?
Anh không hiểu rồi.
Khu vực bị nhiễm độc.
- Khu vực bị nhiễm độc.
- Đòn đánh lạc hướng đấy.
Đến chỗ virus nào.
Hãy ở yên vị trí!
Hãy để tay ở nơi mà tôi có thể nhìn thấy.
Hiroshi.
Spencer.
Đừng bao giờ gọi tôi như thế.
Ông biết tôi muốn gì mà.
Tôi chỉ biết bây giờ cậu cũng ngu ngốc...
...như lúc tôi gặp cậu lần đầu thôi.
Một thằng nhóc 15 tuổi vẫn bám váy mẹ mình.
Đúng thế, người mẹ đáng thương của tôi.
Ông sẽ phải trả lời cho hội đồng về bà ấy.
Nhưng đầu tiên thì đưa virus của tôi ra đây.
Đến đây mà lấy này.
Đã có chuyện gì thế?
Cái bẫy đã thành công chứ?
- Bọn anh đã xử được một trong số chúng.
- Spencer vẫn còn sống.
Chúng ta đã bớt đi được một kẻ rồi.
Hai đứa tùy tùng chẳng có ý nghĩa gì.
Chúng ta đã có được cơ hội.
Và cơ hội đó sẽ không đến lần nữa đâu.
Chúng ta không thể cứ đứng đây và bàn
chuyện này được. Chúng ta cần phải quay trở lại cabin.
Chúng ta chỉ biết trốn thôi sao?
Chúng ta đã có virus, thuốc chữa,
và đủ thức ăn đến lúc bọn chúng rời khỏi đây.
Nếu Spencer giống Sutton,
thì em chọn cách ở trong cabin.
Vậy là đã quyết định. Chúng ta sẽ xuống
bên dưới. Không bẫy biếc gì nữa.
Tôi không thể tin là Thea lại bị mắc lừa.
Cô ta đã khinh suất.
Cô ta đã đánh giá thấp Hatake,
cũng như mẹ tôi vậy.
Vậy tại sao bà ấy lại cho phép
Hatake vào phòng mình chứ?
- Nói rõ ra xem nào.
- Điều gì đã ngăn cản Sutton?
Tại sao bà ấy lại không giết hắn?
Và giờ thì anh sẵn lòng vứt bỏ
tất cả mọi thứ. Vì điều gì chứ?
Vì cái thứ đáng ghê tởm này sao?!
Nó có xứng đáng không?
Theo đuổi giả thuyết Willis
để bảo vệ con gái của anh?
"Con gái của anh" sao?
- Ý tôi là, sao lại thế được chứ? Chuyện đó là không thể.
- Giả thuyết Willis là gì thế?
Sự ảo tưởng của một kẻ điên,
một kẻ không còn được phép...
...tuyên truyền những ý tưởng điên rồ của mình nữa.
Nghe tôi nói đây, Blake, tình yêu à.
Tôi có một nhiệm vụ rất quan trọng cho cô đây.
Tôi cần cô phải tìm hiểu tất cả
những gì có thể về con gái hắn ta.
Ngay bây giờ.
Tầng B.
Mọi chuyện sắp kết thúc rồi, Jules.
- Em ước gì em có thể tin vào điều đó.
- Tầng C.
Anh cũng thế.
Nhưng, khi nói như thế
thì anh thấy ổn hơn.
- Cái gì thế?
- Chắc là thang máy bị kẹt rồi.
- Xảy ra mỗi tháng một lần.
- Cậu chắc là vì lý do đó chứ?
LỖI DỊCH VỤ.
LỖI DỊCH VỤ.
Này. Có chuyện không ổn rồi.
- Đáng lẽ lúc này họ đã phải quay về.
- Tôi biết.
Chúng ta nên đi tìm họ thôi.
Không ai được vào hay ra.
Đó là điều mà Alan đã nói.
Oh, wow, đừng có trích dẫn lại
luật của Alan cho tôi nghe.
Hồi xưa tôi đã chịu đựng đủ chuyện đó rồi.
Anh ấy luôn khắt khe như vậy à?
Cô đùa sao?
Chúng tôi từng đánh nhau chỉ vì
chỉ vì tôi gỡ nhãn trên cái gối ra.
Tôi chắc là họ sẽ sớm quay về thôi.
- Và nếu không thì sau đó chúng ta sẽ làm gì?
- Alan sẽ quay trở lại.
Sao cô biết?
Vì tôi biết.
Cô thật sự quan tâm đến anh ấy đúng không?
Đúng thế.
Anh ấy là cố vấn của tôi.
Cố vấn của cô. Vậy đó là lý do tại sao cô
lại đến đây trong khi cô đang bệnh nặng?
Tôi đến đây vì đó là công việc của tôi.
- Phải rồi.
- Vậy tại sao anh lại đến đây?
Để bỏ chạy sau khi đã ngủ với Julia à?
Tôi ngủ với Julia vì tôi yêu cô ấy.
LỖI DỊCH VỤ.
- Julia đâu rồi?
- Tầng D.
Cô ấy vừa ở ngay cạnh tôi cơ mà.
- Làm thế quái nào cô ấy thoát ra được chứ?
- Hắn tóm được con bé rồi.
Vậy thì chúng ta phải quay lên tầng thôi.
Không. Hắn đã biết nó là con gái tôi.
Giờ chúng ta phải làm theo các quy tắc của Spencer.
Gì cơ? Để cô ấy trên tầng với tên điên đó sao?
Dĩ nhiên là không rồi.
Chúng sẽ càng gây ra đau khổ thêm mà thôi.
Chúng ta phải chờ đợi.
Tôi phải quay lên trên.
Chúng ta không thể cứ ngồi yên đây
và chờ danh sách mệnh lệnh được.
Tôi đã nói với anh rồi. Chúng ta
không được khiêu khích hắn thêm nữa.
Tôi không muốn khiêu khích hắn.
Tôi muốn chặt đầu hắn ra.
Tôi cũng thế.
Nhưng đó chính là điều mà hắn muốn.
Khiến chúng ta mất bình tĩnh.
Và hắn đã thành công rồi.
Hãy kiên nhẫn.
Spencer sẽ đến khi hắn sẵn sàng.
"Gửi cho tên phản bội Hiroshi."
.:: Biên Dịch: Kan Mặp Lavigne ::.
.:: Hiệu Chỉnh: Mèo Mập Mưu Mô ::.
Tất cả mọi người hãy yên lặng!
Tránh qua một bên đi nào.
Đây chính xác là điều mà Lưỡi Hái muốn.
Ông từng dạy tôi, hành động trong lúc
nóng giận là tự làm hại chính mình.
Đó là trước khi sự an toàn
của con gái bố bị đe dọa.
Có lẽ ngày nào đó,
khi con có được một gia đình của riêng mình...
Tôi từng nghĩ rằng mình đã có một gia đình.
- Con không ngăn cản bố được đâu.
- Có lẽ là không.
- Nhưng tôi có thể kìm chân ông lại.
- Thôi đi! Thôi ngay đi!
Chúng ta đang làm đúng theo
điều mà hắn muốn đấy.
Anh đang muốn nói với tôi rằng anh sẽ
không hy sinh tính mạng của mình vì Julia sao?
Dĩ nhiên là tôi sẽ làm thế rồi,
trừ khi còn có cách khác.
Cậu đọc lại cho tôi nghe xem
cái tờ giấy đó viết gì?
"Cô ta còn 9 ngón tay nữa,
nhưng tôi chỉ có một mẹ mà thôi.
Hãy đến thẳng khu vực cách ly.
Càng chờ đợi lâu, thân thể
con gái ông sẽ càng ít đi."
Đây là chuyện giữa Spencer và tôi.
- Tôi sẽ đến chỗ hắn ta. Một mình.
- Làm như thế là tự sát.
- Không còn cách nào nữa cả.
- Anh ta nói đúng đấy.
Anh ta phải đi một mình nếu không Julia sẽ chết.
Đằng nào chị ta cũng sẽ chết thôi.
Ông nghĩ hắn sẽ cho chị ta bước ra khỏi đó sao?
Không, tôi sẽ không đáng sống
nếu như tôi để... thằng nhóc đó...
...làm cô ấy tổn hại thêm chút nào nữa.
Em đã làm gì thế hả?!
Em đã làm gì khi nào hả?
Thôi đi!
Chị sẽ không dừng lại cho đến khi
em cho chị biết em đã nói gì với Sergio!
Em không nói gì cả.
Đừng có nói dối chị! Qamut đã nhìn thấy
hai người nói chuyện vào đêm hôm qua.
Em chỉ đang bảo vệ chị thôi mà.
- Ai nhờ em làm thế chứ.
- Hắn không phải là một trong số chúng ta.
Anh ta chẳng thuộc về nơi nào cả.
Anh ta đang giúp đỡ chúng ta đấy đồ ngu!
Dừng lại đi, Anana!
Con người không thay đổi được đâu!
Hắn sẽ trở mặt với chúng ta!
Em đã lầm về anh ta rồi!
Cả em và Miksa đều thế!
Khí ga halothane được giới hạn trong các ống dẫn...
...bởi một loạt các cánh cửa chớp kim loại.
Nếu chúng ta có thể chuyển hướng luồng khí,
chúng ta có thể khiến toàn bộ bọn chúng bị ngất,
và đưa Tiến sĩ Walker quay trở về đây.
Các cánh cửa chớp phải được cố định trở lại
bằng tay, nghĩa là phải có người cần phải...
- ...quay vào bên trong các ống dẫn.
- Tôi đã từng lên trên đó rồi. Tôi sẽ đi.
- Em sẽ đi với anh.
- Không, không, Peter,
- ...em vẫn còn đang trong quá trình hồi phục.
- Em ổn mà.
Ngoài ra, còn ai biết rõ hệ thống
đường ống dẫn hơn em chứ?
Ông sẵn lòng từ bỏ mọi thứ vì Julia sao?
Thậm chí cả tính mạng của ông sao?
Ừ, dĩ nhiên rồi.
Nó là con gái bố mà.
Và nếu đó là con trai ông thì sao?
Con cũng đã biết câu trả lời rồi đấy.
Nhưng ông xây nên nơi này cho
con gái ông, và sau đó nói dối...
- ...con trai ông về chuyện đó.
- Daniel...
Miksa, bố...
Ông không cần phải giải thích.
Chị ta là máu mủ của ông mà.
Con là một đứa con trai rất ngoan.
Bố ước gì bố có thể là một người bố tốt hơn.
Uh-uh-uh-uh.
Tôi sẽ không làm thế nếu tôi là cô.
Cảm biến thủy ngân được kèm theo cơ chế kích hoạt.
Bất cứ chuyển động đột ngột nào
sẽ khiến thiết bị sẽ khởi động.
Cái này là gì thế?
Một thiết bị gây nổ chỉ bằng cổ áo.
Một trò mà tôi học được từ mấy người Colombians.
Tại sao chứ?
Cô thấy đấy, bố cô...
Ông ta rất thích...
...tách đầu người ta ra khỏi cơ thể.
Tôi nghĩ là tôi sẽ đền đáp lại ông ta.
Anh đang lo cho ông ấy.
Tôi đang lo cho tất cả chúng ta.
- Nếu đó là bố tôi...
- Ông ta không phải bố ruột tôi.
Ông ta là người cướp tôi khỏi gia đình tôi.
Loại quái vật nào lại làm
những chuyện như thế chứ?
Cùng một người đang liều mạng
bên ngoài kia để cứu Julia đấy.
Điều đó không biện hộ được
cho những điều mà ông ta đã làm.
Không, nó không biện hộ được.
Nhưng tôi chắc là ông ta cũng sẽ làm thế vì anh.
Có vẻ như cô ở phe ông ta.
Tôi không về phe nào cả.
Nhưng thậm chí quái vật
cũng có những lý do của riêng mình.
Có một cái ngã ba phía trước,
và những cánh cửa chớp được đặt ở chỗ đó.
Không, em không nghĩ thế đâu.
- Phía trên đó là đường cùng.
- Em muốn dẫn đường không?
Này, em dành nhiều thời gian
ở trên này hơn anh đấy.
Ờ, đáng lẽ em nên nghĩ đến điều đó
trước khi chúng ta chui vào trong này.
Điều này khiến em nhớ đến những lúc em
trốn trên gác mái khi mà ông già...
- ...đang say xỉn.
- Thường thì anh mới là người trốn.
Em thì thường lãnh đủ.
Sở trường của em là cản đường ông ta mà.
Em nói đúng, chỗ này là đường cùng.
Em đã nói với anh rồi mà.
Trong trường hợp anh có hứng thú,
thì cái ngã ba ở phía dưới này.
Anh đoán là em đã dành
một ít thời gian ở trên này.
Em, uh... lúc đó em bị nhiễm bệnh, em...
Em thật sự không nhớ chuyện này.
Uh-huh.
Hatake.
Anh đã vào vị trí chưa?
Gần đến rồi.
Đúng thế, nơi này rất chật chội, đúng thế,
chúng ta đang rất đói, và chúng ta đang...
...muốn tắm nước nóng. Nếu mọi người
muốn liều mạng ra bên ngoài đó...
...thì cứ tự nhiên. Còn nếu không,
thì xin hãy kiên nhẫn.
Chúng tôi không phải là kẻ thù của mọi người.
Daniel...
Daniel.
Daniel?
Tao đang có thứ mà mày muốn.
Cứ như đã nhiều năm rồi
nó chưa từng được mở ra ấy.
Có thể bố là một tên ma men chết tiệt,
nhưng ông ấy đã đúng về một chuyện:
luôn luôn mang theo dầu chống gỉ đa năng WD-40.
Đây. Hãy bắt đầu từ bên dưới.
Em nghĩ nạy ở phía trên thì có lợi thế hơn.
- Em đang làm gì thế? Nhanh lên nào.
- Này.
Chỉ vì nó không phải là cách của anh
không có nghĩa nó là cách sai lầm đâu.
- Em chưa từng nghe theo lời anh.
- Anh đùa sao?
Lúc nào em cũng nghe theo lời anh.
Còn anh thì chưa bao giờ nghe em.
- Điều đó không đúng chút nào.
- Vậy hả? Vậy thì làm theo cách của em xem.
Nạy từ phía trên.
Hatake, lỗ thông hơi cuối cùng
đã được mở, sẵn sàng mở khí ga rồi đấy.
Anh có nghe tôi nói không?
Anh có nghe tôi nói không?
Lỗ thông hơi đã được mở...
...và đã sẵn sàng để mở khí ga halothane rồi.
- Tiến sĩ Hatake, anh có nghe tôi nói không?
- Ông ta còn chờ gì nữa chứ?
Hatake?
Anh có nghe tôi nói không? Tôi nhắc lại:
lỗ thông hơi đã được mở.
Chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng
để anh mở khí ga rồi.
- Spencer.
- Hiroshi.
Lâu quá đấy. Tôi đang định vào bên trong và cắt đi...
- ...một phần cơ thể khác của con gái ông.
- Chưa đầy 20 giây nữa là bọn tôi làm thế rồi.
Cảm ơn nhiều.
Giờ cô đi được rồi.
Đi kiểm tra người bạn của chúng ta đi.
Hãy thả Julia ra,
và cậu muốn làm gì tôi cũng được.
- Tôi sẽ không chống trả.
- Ông thật là rộng lượng.
Hy sinh tính mạng vì người thân.
Chẳng có gì vĩ đại hơn tình cảm
giữa bố mẹ và con cái.
Giờ thì tôi đã biết được điều đó rồi,
vì ông đã cướp mẹ tôi khỏi tôi.
Tôi đổi mạng tôi... cho mạng của nó.
Tôi xin cậu.
Trông không giống như ông đang cầu xin chút nào.
Thử lại lần nữa xem,
nhưng lần này nhớ quỳ xuống đấy.
Tôi xin cậu.
Hãy để con gái tôi được sống.
Ông biết không, tôi chưa từng nghĩ rằng
mình sẽ được nhìn thấy ngày này.
Nhưng đó mới chỉ là khởi đầu mà thôi.
Đằng sau tấm kính này là con gái ông.
Nhưng chờ đã.
Daniel.
Chuyện này thật là dã man...
...ngay cả đối với mức độ tàn ác của mày.
Mày sẽ phải trả lời cho hội đồng!
Vậy khi ông giết mẹ tôi thì ông đã quẳng
sự lo lắng của ông về hội đồng đi đâu?
- Mẹ mày cũng sẽ giết tao thôi.
- Chỉ khi ông để bà ấy làm thế.
Và điều đó đã dẫn đến một quyết định
mà bây giờ ông phải đưa ra đây.
Mày muốn gì?
Loại virus này sao?
Tôi đã có loại virus đó trong tay rồi.
Điều mà tôi muốn là ông phải đưa ra sự lựa chọn.
Một người sống và một người chết.
Điều đó hoàn toàn phụ thuộc vào ông.
Tao từ chối tham gia
trò chơi bệnh hoạn của mày.
Tôi nghĩ là ông sẽ phải tham gia thôi,
vì, ông thấy đấy, nếu ông
không đưa ra lựa chọn...
...thì tôi sẽ giết cả hai bọn họ.
Và trò chơi còn gì vui...
...khi mà không có thời hạn chứ?
Vậy thì ông chọn ai đây?
Một phép màu sống...
...chính là con gái ruột của ông,
hay là đứa con trai trung thành của ông...
...người đã cống hiến cả cuộc đời mình vì ông?
Mày sẽ giết cả hai người.
Tôi sẽ không làm thế.
Một trong số họ sẽ mất đầu,
và người còn lại được tự do.
Đó là lời hứa của tôi.
- Không. Tao không thể làm được.
- Ông sẽ phải làm thôi.
Tao sẽ không làm thế!
Vậy thì nói lời tạm biệt
với mấy đứa con của ông đi, Hiroshi...
Dừng lại. Bố không cần phải lựa chọn đâu.
Daniel.
- Đây không phải là quyết định của bố.
- Daniel, bố xin con.
- Đừng làm điều gì ngu ngốc.
- Con yêu bố.
Con sẽ luôn yêu bố.
- Và con tha thứ cho bố.
- Daniel!
Daniel.
Điều đó khiến ông cảm thấy quyền lực hơn sao?
Không, nhưng cái này thì có.
Mẹ?
Đón xem các tập tiếp theo tại:
facebook.com/cavesubbingteam