Tip:
Highlight text to annotate it
X
Vào năm 1881, Một người nghệ sĩ vô danh
lần đầu tiên cho ra mắt tác phẩm đầu tay của mình
Nhưng việc này đã gây ra nhiều tranh cãi. Có người cho rằng:
Cô ta là một con khỉ, một Aztec, là một quái thai
Nếu cố ta nhỏ hơn
thì tôi có thể bóp cô ta
và...cho vào ngâm rượu
Đây là câu chuyện về "cô bé vũ công"
Cô ấy đã có được một sự nghiệp vượt bậc
Choáng ngợp trước Paris từ lúc mới sinh ra đời...
Tôi nghĩ đó là lúc nên tạo ra một sự khác biệt
giống như The Shark hoặc The Bricks ở thời điểm hiện tại
Đây là thứ đã bẻ cong tất cả các luật lệ có sẵn
Liệu cô ấy có phải là ngôi sao múa ba lê tương lai?
hay là một nạn nhân của bạo hành trẻ em?
hoặc sẽ là một tội phạm tiềm năng?
đây không phải là một sự nỗ lực nhằm tạo ra một cô gái xinh xắn
mà là một sự cố gắng nhằm biến một cô gái - người đã kết hôn
với một trong những bộ môn nghệ thuật khó nhất trên thế giới:
trở thành một vũ công múa ba lê.
Khi lần đầu ra mắt, cô bé vũ công đã khiến cho công chúng kinh hãi
Họ liên hệ cô với thế giới trụy lạc
và những cô gái trẻ bị đem bán...
Bạn có thể nghe được tiếng hét vô vọng từ những người cha:
'Chúa không cho con gái tôi trở thành vũ công!'
Ngày hôm nay, cô ấy là một trong những kiệt tác của
điêu khắc hiện đại.
Tôi đã bị cuốn hút bởi nét tao nhã của nó
Cái váy của cô ấy thật đẹp, và tôi thích cách mà cô ấy đứng
Quả thật là một tuyệt tác!
Nhưng "cô bé vũ công" đã không chiếm được thiện cảm của công chúng
Đó một tác phẩm không gây được ấn tượng trong lòng người xem
ít nhất không phải là do bản thân cô gái
có vẻ là không được ngưỡng một chút nào cả
"cô bé vũ công" chỉ nổi bật cách đây 120 năm
Cuối cùng cô ấy cũng vén được bức màn bí mật
Mày muốn gì?
Hôm nay tao không vẽ được cái gì cả!
Cuốn gói về nhà đi, và đừng có quay lại.
Những nhà làm phim đã
biến câu chuyện "cô bé vũ công" trở nên cường điệu hóa.
Tôi sẽ không bao giờ quay lại đâu! Không bao giờ!
Ông là người đầu tiên dạy tôi rằng hãy học cách nhận lời chỉ trích.
Và ông đã nói hãy theo đuổi những ước mơ của mình.
Hình ảnh của "cô bé vũ công" đã được ghi nhớ mãi
từ lớp học nhảy cho đến sàn diễn opera ở Paris
Họ bắt chước tư thế của cô ấy
trên toàn thế giới,
Những cô gái trẻ trong chiếc váy xòe đều mơ ước trở thành "cô bé vũ công"
Nằm giữa trong căn phòng rộng lớn của viên bảo tàng nghệ thuật nổi tiếng
chính là bức tượng sinh động của "cô bé vũ công"
Cô ấy đứng với tư thế đưa một chân về phía trước
và bàn tay đan phía sau lưng
bức tượng được thực hiện hơn một trăm năm trước
bởi một người nghệ sĩ tên là Edgar Degas...
Lúc Degas tiến hành thực hiên dự án của của mình,
thì lúc đó ông ấy đã 45 tuổi.
Ông đã dành trọn cuộc đời mình ở Paris.
Thành phố này chính là niềm cảm hứng của ông.
Sau nhiều năm học hỏi
Degas đã công bố tham vọng của mình
là được trở thành người thợ vẽ của cuộc sống hiện đại
ông vẻ tất cả những hình ảnh mà ông nhìn thấy
Những cảnh trong quán cafe...
Cuộc sống trong trường đua...
Những người phụ nữ làm việc trong của hàng giặt là
và trên hết là vũ công múa ba lê
Degas đã vẻ hơn 2000 bức tranh
Hơn một nữa trong số đó là về những vũ công múa ba lê.
Tôi nghĩ là ông có niềm cảm hứng đặc biệt đối với môn nghệ thuật này
đó chính là hình ảnh của một con người
chính là cơ thể và tất cả những động tác được thực hiện
múa ba lê,
bạn có thể thấy được, người vũ công đứng xung quanh và không làm gì cả
hoặc là người vũ công trên sàn diễn với đầy đủ sắc màu
họ di chuyển xung quanh
bay trong không khí, giang rộng đôi cánh
ngoài ra ông ấy còn thích thú với những động tác uốn lưng
hoặc cách mà họ biểu diễn
mà không truyền tải bất cứ cảm xúc nào
hoặc bất cứ ý nghĩa nào
là những thành phần thuộc về bản chất của con người
Ông ấy thích làm công việc này
Degas bỏ hàng giờ đồng hồ nhằm quan sát những nữ vũ công ba lê
nhưng cuộc sống cá nhân của ông, cũng là một điều bí ẩn
Ông được ít được đào tạo về nghệ thuật
ông được sinh ra trong một gia đình giàu có, có truyền thống làm về ngân hàng
ông ấy có vẻ ít nói
và là một người đàn ông hơi cứng nhắc
chưa bao giờ kết hôn, và cũng chẳng có con cái
Theo tôi nghĩ, ông ấy là một người có cuộc sống cô độc, nội tâm
không vợ con, không cả tình nhân
có thể Degas thích ngắm nhìn phụ nữ hơn là động chạm vào họ
Degas chưa bao giờ vẽ về nam vũ công
ông ấy không thích một vở ba lê
mà trong đó có sự phối hợp cả nam lẫn nữ
ông chỉ có hứng thú với những nữ vũ công
và ông ấy đã tạo ra một khái niệm hoàn toàn khác biệt
mà trong đó, ông có thể khám phá toàn bộ hình ảnh của cô ấy
Paris Opera House là một vũ đài nơi mà ông gặp gỡ những vũ công
Oprea có một nơi đặc biệt:
các tầng lớp giao thoa với nhau,
những bàn tán, mưu đồ
và là khát vọng cao nhất của đời sống văn hóa Pháp
được pha trộn trong nhà hát Opera
và cũng là trường dạy múa ba lê
học viên là những bé gái tầm 10 tuổi trở lên
những cô bé này thường được gọi là "những chú chuột con"
chúng lùng sục khắp tòa nhà nhằm tìm kiếm thức ăn
chúng thường trong tình trạng đói khát
và thường tạo ra những lỗ hỗng trong cảnh vật
nhờ đó chúng có thể dễ dàng lén lút ra ngoài
rất tinh quái và lém lỉnh
chúng chạy tán loạn trong nhà hát opera
những nữ vũ công thuộc tầng lớp lao động
Degas nhìn thấy họ trong Opera và gặp họ trên đường phố
Nhà và studio của Degas nằm ở Montmartre
nơi trộn lẫn giữa tầng lớp giàu có và những người lao động nghèo
Đây là nơi mà ông ấy đã tìm ra "cô bé vũ công"
Cô ấy là một cô gái có thật sống ở thành phố Paris
thông tin cô ấy được ghi chú trong sổ ghi chép của Degas
''Van Goethem Boulevard Clichy''
Gia đình Goethem thuộc tầng lớp những người nghèo nhất ở Montmartre
có tất cả 3 cô con gái
và tất cả đều trở thành nữ vũ công ba lê
mẹ làm việc trong cửa hàng giặt là trong khi bố là một thợ may
Họ không sống ở một nơi duy nhất
cuộc rất bấp bênh và không ổn định
họ không có tiền thuê nhà
họ dọn ra ngoài, gói gém đồ đạt vào trong những xe đẩy nhỏ
rong ruổi trên khắp mọi nẻo đường
Degas đã lên một kế hoạch đầy tham vọng và mới lạ
một bức tượng sống động như thật
điều này đã thách thức mọi lề thói cũ
mà khán giả của ông suy nghĩ về lĩnh vực nghệ thuật
tên và địa chỉ được ghi trên góc của mỗi bức tranh
''36 rue de Douai - Marie''
đã cho chúng tôi biết "cô bé vũ công" là
Marie van Goethem,
cô con gái giữa của gia đình 3 chị em
Marie lên 14 tuổi vào năm 1879
Chính là thời điểm Degas bắt đầu thực hiện tác phẩm "cô bé vũ công"
Đây là một công việc mà ông chưa từng thực hiện trước đây
và ông ấy quyêt định chọn chất liệu sáp
Degas bắt đầu bằng cách thực hiện những bức vẽ chi tiết
Trong studio của ông, Degas thực hiện bức tượng về Marie
Chúng ta phải nhớ rằng
ông ấy chưa từng làm một việc tương tự trước đây
đây là một việc rất lớn, và có nhiều tham vọng
Thật là thú vị khi thấy ông ấy
bắt đầu bằng những khả năng vốn có của mình.
Ông quyết định khởi đầu bằng cách: vẽ.
Ông luôn luôn vẽ những bức tranh.
và do đó, ông không chỉ vẽ một bức tranh cho mẫu của mình
hoặc 3 bức, mà là 17 tư thế khác nhau của cô.
những tư thế xoay vòng, vẽ đầu của cố ấy,
vẽ đôi tay, Và bàn chân.
Degas vẽ Marie van Goethem trong lúc mặt quần áo
và trong những lúc khỏa thân.
Người nghệ sĩ trẻ bắt chướt kỹ thuật của người đi trước.
ông thực hiện phần khỏa thân trước
và sau đó thêm vải vóc hoặc trang phục
hoặc bất cứ thứ gì sau đó và tôi nghĩ điều này rất hợp lý
Tôi nghĩ chúng khá rõ ràng
Hai khái niệm này tồn tại song song trong con người của Degas
xen kẽ giữa cái cũ và mới
tác phẩm được phát thảo trên hình ảnh khỏa thân trước
và sau đó thêm quần áo vào,
đây là một chủ đề khá hiện đại và gây khá nhiều tranh cãi
Việc vẻ một thiếu nữ khỏa thân lúc 14 tuổi
là một một hành động khá nhạy cảm trong mắt những người đương thời
và cũng không phải là chủ đề nên viết vào sách dành cho trẻ nhỏ
Do đó, khi Launrence Anholt bắt đầu viết một câu chuyện
về "cô bé vũ công"
ông ấy đã phải cân nhắc chi tiết những bức phát thảo của Degas.
Lần đầu tiên nhìn thấy những bức thảo khỏa thân. Tôi đã suy nghĩ
Ah, bạn biết rằng, liểu có phải chăng là một hình tượng tinh khiết
hoặc có phần không thích hợp
và hiển nhiên khi viết sách dành cho trẻ em thì bạn
phải rất cẩn thận khi đề cập đến những vấn đề như thế
Khi tôi nhìn thấy chúng, tôi không nghĩ đây là một việc xấu
Tôi nghĩ ràng, Degas đã, hoàn toàn tách biệt
và phân tích một cách toàn diện
Degas là một người bị ám ảnh bởi công việc
điều mà ông ấy có thể làm là: làm việc, làm việc là làm việc.
do đó, Degas bắt đầu vẽ Marie vào mỗi buổi chiều
và tạo dáng cho cho bé đứng nhìn lên trần nhà
cánh tay vòng ra sau lưng.
Tất cả những vũ công đều sử dụng tư thế này nhưng Degas vẫn muốn tiếp tục
Cổ của Marie bắt đầu đau nhức
Tất cả học viên múa ba lê trong vòng 100 năm trở lại
đều phải thành thục 5 tư thế căn bản
giống như những cô gái ở Paris ngày nay
Degas vẽ những tư thế khi ông quan sát trong lớp học múa ba lê
Và ông ấy quyết định tư thế cho "cô bé vũ công"
ở tư thế thứ 4.
Degas muốn tìm thấy gì trong tư thế của Marie Van Goethem?
có phải cô ấy chính là mẫu hình lý tưởng nhất trong lớp?
Choreographer Gillian Lynne
đã huấn luyện cho các học viên hơn bốn mươi năm
cô ấy đã khuyến khích một thế hệ vũ công mới
với những động tác của Mèo
cô ấy có một cách cảm nhận đặc biệt riêng
về tư thế của "cô bé vũ công"
trong ký ức của mình, thầy của cô chỉ chỉnh sửa về tư thế,
về nhiều điều và nói rằng tôi muốn cô lắng nghe điệu nhạc
chìm vào trong đó, và cố gắng tốt hơn lần sau.
và do đó cô ấy thư giãn theo một cách,
bởi vì cô ấy lắng nghe theo một thứ khác
một âm thanh khác - tiếng dương cầm nhưng cô ấy không có vẻ thư giãn
ngồi lên ghế, và lắng nghe
cô ấy là một vũ công
và tay chân của cô ấy cử động khá tự nhiên ở tư thế thứ 4
nhưng không phải là một tư thế giống như đang nhảy
và cô ấy bắt đầu suy nghĩ
lắng nghe và suy nghĩ.
"cô bé vũ công" có một hình ảnh sinh động
Degas đã chú ý đến tư thế thứ 4 tại nhà hát Paris Opera.
ông đã vẽ về các buổi tập dợt múa ba lê vào 6 năm trước
trước cả khi ông bắt đầu thực hiện bức tượng của mình
và cô ấy ở đó, với đôi bàn tay vòng ra phía sau lưng
với một chân bước về phía trước, chân còn lại hướng về phía sau,
nhắc cho chúng ta nhớ rằng đây là một tư thế thông thường
bạn có thể nhìn thấy nó trong lớp học
hoặc trên sân khấu, và tất cả
những gì mà Degas làm là chọn lọc và nói rằng
được rồi, đây chính là đề tài cho bức tượng tuyệt vời nhất của mình
Cô gái gầy gò, và nghèo khổ Marie van Goethem
là một đề tài "lạ" trong nghệ thuật điêu khắc
và sáp cũng là một vật liệu ít ai dùng đến
Những tác phẩm điêu khắc thông thường đều được thực hiện bằng đồng hoặc đá cẩm thạch
Đó chính là phương thức để tôn vinh vẻ đẹp của người phụ nữ vào thời của Degas
Công chúng cũng đã quen với những tác phẩm tiêu chuẩn trước đây
với hình dáng hoàn hảo không tì vết
không có những khuyết điểm làm mất đi vẻ đẹp thần thánh
công chúng không dễ dàng chấp nhận điều đó
không chỉ là những vũ công của Degas
với bề ngoài hào nhoáng về vẻ đẹp của người phụ nữ:
ngoài ra còn thách thức định kiến về những người trẻ
là những người dễ thương và hấp dẫn
Bức tượng bằng đồng của Paul Dubois điêu khắc một cậu bé nhạc công
đã giành được giải thưởng vào ngày của Degas
ngoài ra, bức điêu khắc người ca sĩ thành phố Florentine
rất nổi tiếng vào thời của Degas
và được nhiều người ngưỡng mộ.
và tôi thích ý tưởng về cô bé vũ công
là một dạng trái ngược hoàn toàn với "ca sĩ thành phố Florentine"
Cả hai đều cùng kích cỡ, cùng chủ đề về tuổi trẻ
nhưng khác với Dubois,
Degas chọn mẫu hình của mình trong thời điểm hiện tại
cô ấy không phải là một nhân vật thời trung cổ,
và cô ấy cũng không quá thư thái, kiểu cách và đỏm dáng.
mà cô ấy nhìn hơi buồn chán và rất đỗi bình thường
Trong thời gian thực hiện tác phẩm
Degas đã đề xuất thêm một ý tưởng là tác phẩm sẽ được trưng bày trong tủ kính
Bản giới thiệu của "cô bé vũ công" đã được in ấn
nhằm gửi cho 1800 nhóm thuộc trường phái ấn tượng
Nhưng khi buổi triển lãm khai mạc thì chỉ có một khung kính rỗng
và mọi người vẫn thắc mắc cho đến khi buổi trung bày kết thúc
Tôi nghĩ rằng mọi người có vẻ bị đánh đố
chắc hẳn phải có một dấu hiệu cực kỳ đặc biệt
một số dạng nội dung nghệ thuật trước khi được mang ra trưng bày
đã có nhiều điều thú vị xung quanh buwssc tượng
nhiều người ngưỡng mộ sự đơn giản và đẹp đẽ của khung kính
Lý do cô bé vũ công không được đưa ra công chúng
bởi vì Degas gặp khó khăn trong quá trình thực hiện tác phẩm
chúng tôi mới vừa phát hiện ra
cô bé vũ công hiện tại
đang được trưng bày ở bảo tàng nghệ thuật quốc gia ở Washingon DC
Liệu tia X quang có thể giúp khám phá được bí ẩn này hay không?
Thực tế là tia X quang hoạt đông khá hiệu quả
Trong lần đầu tiên thí nghiệm
các nhà khoa học đã phát hiện được lý do của việc trì hoãn
Degas đã quyết định thay đổi hình dáng
và kích cỡ của bức tượng
Một trong những điều thú vị mà chúng tôi phát hiện
khi nhìn vào hình ảnh của bức tượng sau khi được chụp X Quang
là sự hiện diện của một đầu khác nằm bên trong bức tượng
với kích cỡ nhỏ hơn và có thể là
một dấu hiệu cho biết tại sao ông quyết định thay đổi
vào năm 1880 và 1881
ông không trình bày tác phẩm của mình. Và các bạn có thể thấy được
Đây là miệng, mũi và mắt.
dễ dàng thấy được
và đó có thể là một bằng chứng cho thấy hình dáng thật của bức tượng
vào năm 1880 khi lần đầu tiên ông nghĩ đến việc trưng bày
Do đó, Degas quyết định tăng chiều cao của bức tượng
và điều chỉnh đầu của bức tượng hơi hướng về phía sau
Nhưng bằng cách nào bức tượng có thể đứng vững được như thê?
Dấu hiệu dẫn đến câu trả lời nằm ở góc của bức tranh
Đây chính là khung bằng kim loại
được thiết kế dành cho cô bé vũ công.
Bức vẽ cho thấy bản vẽ
tương tự với khung thật bên ngoài
ông đã suy nghĩ đến việc xây dựng một khung xương dành cho bức tượng
trong khi ông vẽ người vũ công.
Khung bằng chì được sử dụng khá tốt
nhưng khi Degas tăng kích cỡ của bức tượng
ông đã thực hiện nhiều ý tượng lạ
Những vật thể phổ biến xung quanh phòng làm việc của ông
là những bút vẽ cũ
Bút vẽ có đầu tận cùng bằng kim loại để giữ đầu bút lông
Những ý tưởng đó thật sự có ích
ông sử dụng bút vẽ dành cho cánh tay,
và bạn có thể thấy những cây bút nằm dọc cánh tay
và sau đó là đôi bàn tay
được đỡ bởi vòng đệm ngay ở đây
và bạn có thể thấy được vòng kim loại trong toàn bộ bức tượng
Ông chỉ việc lấy những bút vẽ cũ
và cắm chúng vào bên trong bức tượng
Nhưng ý tưởng độc đáo nhất của Degas chính là thêm y phục cho bức tượng
Cô ấy mặc một đôi giày ba lê,
nhưng sau đó ông thấy thêm vào những vết nhăn trên đầu gối,
Chiếc váy rất sống động,
nhưng có thêm những sáp vàng chảy trên thân bức tượng.
Bức tượng hoàn toàn thay đổi This Dancer constantly flitted
ý tưởng hiện thực và quan niệm nghệ thuật trước đây
Kích cỡ của bức tượng cũng là một điểm gây chú ý.
Bức tượng không phải kích cỡ thật, và đây không phải một búp bê.
Khi nhìn vào bức tượng, bạn nhận ra rằng
có vẻ như kích cỡ bằng 2/3 kích cỡ tự nhiên
do đó, điểm đặc điểm của Degas nói rằng hãy nhìn vào tôi
và hãy cảm nhận, điều này rất thật nhưng hay dừng lại!
Ở một điểm nào đó, tôi xin nhắc nhở các bạn là đây chính là nghệ thuật
đây là giả, đây là một lỗi
Vào năm 1881, buổi trình bày thuộc trường phái ấn tượng cho thấy
phiên bản hoàn thiện cuối cùng của "cô bé vũ công"
Degas đã thực hiện nhiều thay đổi rất lạ
so với tiêu chuẩn của thời bấy giờ
Một bức tượng hết sức thực tế của một cô gái 14 tuổi.
mặt y phục.
cách biệt với khán giả qua một lồng kính
Công chúng đã sợ hãi trước cái nhìn đầu tiên
Người dân Paris không nhìn thấy một cô gái trẻ trong đồng phục múa ba lê.
Họ nhìn thấy một cô gái điếm.
Tại sao cô ấy lại xấu xí như thế?
Tại sao cặp lông mày được đánh dấu?
trong khi đôi môi, lại là biểu tượng của đồi bại?
Cố ấy được ví như là một con khỉ, một con quái vật, một bông hoa tàn héo...
Bức tượng của Degas là một hiện thực đối với khán giả
Không giống với những gì mà người khác nghĩ:
Những cô gái múa ba lê danh tiếng.
và khán giản của họ là những quí ông trong nhà hát opera...
Những bức tranh về Opera của Degas đã ám ảnh nhiều người đàn ông quí phái.
Họ chính là những khán giả trung thành giàu có
Trước sân khấu họ là những quí ông
nhưng sau cánh gà lại là một chuyện khác
là lãnh chúa của những cô gái
May mắn thay, thông qua tiêu chuẩn hiện đại
họ trả tiền để được tự do đi lại trong hàng lang
và gặp những vũ công múa ba lê.
Căn phòng lộng lẫy này được xây dựng nhằm mục đích trên.
The Foyer de la Danse đã được thiết kế một cách đặc biệt.
là một không gian mở nơi vũ công trẻ có thể gặp được những người hâm mộ
Họ là những người đàn ông - đóng một vai trò quan trọng
đối với đời sống chính trị lẫn kinh tế của đất nước.
The foyer de la danse là một dạng câu lạc bộ dành cho quí ông
chỉ có duy nhất đàn ông và những cô gái múa ba lê mới được vào.
Và không hề có những người vợ, lẫn vũ công nam!
Những cô gái học ở trường múa ba lê, thường đi vào câu lạc bộ,
nhiều người trong số họ, theo đuổi con đường trở thành vũ công chuyên nghiệp
nhưng nhiều người trong số họ lại theo đuổi
một mục đích khác một điều mà ai cũng biết.
Chính là gặp được những người bảo hộ giàu có,
họ đến đó để tìm sự hỗ trợ.
Do đó, đây chính là nơi nghệ thuật là một chuyện,
còn mại dâm lại là một chuyện khác.
Không chỉ cô bé vũ công là một phần của trò chơi,
Degas đã cung cấp cho cô nhiều bạn đồng hành đáng ghê tởm
Ông đã tham gia thử nghiệm tại nơi mà có nhiều tội phạm vị thành niên
đã phạm tội giết người.
Ông phát họa những tội phạm trên tòa.
Những bức chân dung tội phạm được trưng bày cùng với
cô bé vũ công vào 1881.
Nếu như Degas quyết định đặt "cô bé vũ công" vào trong phòng
cùng với những bức vẽ của những vũ công khác
sẽ tạo cảm giác giống như cô mới vừa bước ra từ bức tranh.
để đi vào buổi triễn lãm,
nhưng bằng cách giới thiệu những người tội phạm. Tôi nghĩ rằng
từ lúc bắt đầu của "người vũ công tí họn"
đã được phán xét bằng những người đi bên cạnh cô
Những bức chân dung tội phạm cho thấy
bằng chứng của sở thích khoa học của ông
Vào thời của ông,
Ngành khoa học mới của nhân loại học thực hiện nghiên cứu trên sọ người
nhằm tìm hiểu vì sao con người có thể đứng được trên sàn nhảy múa
Người có trán thấp được xem là nguyên thủy hơn,
và đây chính là cách mà những người chỉ trích thấy ở "cô bé vũ công"
Cô ấy được gọi là "Con khỉ nhỏ", hoặc một Aztec.
Những tài liệu tham khảo cho thấy
người ta đang sử dụng ngôn ngữ
được dùng để miêu tả người nguyên thủy
bởi vì những tội phạm được xem là những hình ảnh ghê tởm,
nói theo một cách khác,
họ được xem là những người thuộc thời nguyên thủy,
khi mà con người vẫn chưa tiến hóa một cách đầy đủ,
và đó chính là những dấu hiệu giúp cho việc nhận dạng gương mặt tội phạm,
So sánh dữ liệu tội phạm vị thành niên của cảnh sát
và những khung mẫu của Degas,
chúng ta thấy cách mà ông cường điệu hóa chúng:
ông vẽ trán thấp, hàm to, mắt nhắm
Điều tương tự đã xảy ra với Marie van Goethem.
Ông hạ thấp trán,
mở rộng vùng đỉnh đầu
hàm nhô ra, "mõm" hơi chếch ra ngoài,
"mõm" là một thuật ngữ thường được các nhà phê bình sử dụng
do đó, bức tượng có phần giống khỉ hơn là so với bức phát thảo
Tác phẩm cô bé vũ công của Degas thường xuyên bị xăm xoi
Việc trưng bày trong tủ kính,
khiến cho bức tượng giống một mẫu vật khoa học
Có người phản biện rằng:
Monsieur Degas là một trong những nhà tự nhiên học
muốn trình bày những tác phẩm kỳ lạ
và những cái xấu xa trước những thứ khác
Bức tượng "cô bé vũ công" nên đặt vào bảo tàng động vật học
của nhân loại học, hoặc vật lý học chứ không phải trong bảo tàng nghệ thuật!
Những nhà chỉ trích giận dữ, yêu cầu tháo gỡ "cô bé vũ công"
đến bảo tàng y học mới của Paris
Musee Dupuytren, một mô hình sáp về bệnh học và dị dạng
là một trong những trường hợp như thế.
cô bé vũ công gần như bước một chân vào Mỹ Thuật
phần còn lại nằm ở bảo tàng y học
bảo tàng của những quái thai và kỳ dị của tự nhiên
Có thể cô bé vũ công là một mẫu vật của sự giải thoát.
Cô ấy đã thoát khỏi nơi thuộc về cô - hậu trường của nhà hát Opera
và xâm chiếm thế giới của những người đàn ông quyền lực
Đây là một việc không ổn định cho nhiều người đàn ông thuộc tầng lớp tư sản
để làm người bảo hộ vì lúc đó họ nên ở nhà
cùng với vợ và con con cái. Điều này khiến cho thế giới nghệ thuật
trở thành một nơi trăng hoa mèo mỡ
nơi mà những người đàn ông kiếm tình nhân trẻ đẹp cho mình
Bức tượng là một dạng của công trình điêu khắc
có ý nghĩa tôn sùng,
mọi thứ tốt đẹp đều được đưa vào bức tượng,
do đó, tác phẩm điêu khắc về một đứa trẻ
ngay lập tức được xem là thô bỉ, xấu xa, dâm đãng
kém cỏi, tội lỗi, và thậm chí là bạn đang có vấn đề.
Cô gái trong lồng kính có thể được xem là
một mẫu hình khoa học của tầng lớp lao động
nhưng có một mối tương giao khác...
với một số người, đây là sự khai sáng. Số còn lại là một điều bí ẩn
hình ảnh tao nhã cỗ điển
như tượng của Ai Cập hoặc hiện đại như của Degas!
người dân Paris đều cho rằng:
"liệu có phải linh hồn nào đó của Ai cập đã lạc sang thế giới phương Tây?"
Chúng được xuất phát từ Louisine Havemeyer,
Một người Mỹ giàu đó, người đã bỏ ra hàng năm trời
cố gắng mua lại tác phẩm "cô bé vũ công" từ Degas
Họ chia sẽ niều yêu thích với thế giới cổ đại
Những phòng trưng bài trong Louvre có một sức thu hút mãnh liệt với Degas
Bạn của ông, Edmond Duranty là một nhà báo và nhà phê bình
đã mô tả những bức tượng cổ Ai Cập đã làm sửng sốt thế giới hiện đại
Duranty khi nói về điêu khắc Ai Cập
Ông nói về những vất đề rất mới
Những bức tượng trông rất sống động
Giống như những người thật đang làm những việc thật
và ông ấy lấy một bức tượng của một người phụ nữ đang đứng
và nói ràng nó rất gợi cảm, bức tượng cổ này thật sự gợi cảm
cô ấy có chút gì đó hoang dại
Đây là một đề tài nóng của giới văn sĩ và thật sự gần gũi
đối với những thứ mà người ta đang đề cập đến
"cô bé vũ công" ra đời chỉ một vài năm sau đó
Bức tượng của Degas là một sự kết hợp thành công giữa cổ điển và hiện đại
Tiểu thuyết gia và cũng là phê bình nổi tiếng Huysmans
cho rằng ông ấy đã thấy được tương lai của nghệ thuật:
với sự cố gắng đầu tien
Degas đã đánh gục những định kiến cố hữu của ngành điêu khắc
với đầu được vẽ và cằm đưa cao
với gương mặt gầy gò, già trước tuổi
đôi bàn tay chắp lại phía sau lưng
Đây chính là bức tượng đầu tiên
đại diện cho nghệ thuật hiện đại mà tôi biết.
trong khi bức tượng của Degas dần tiến vào những cuốn sách về lịch sử
thì điều gì xảy ra với người vũ công tí hon thật - Marie van Goethem?
Bạn biết rằng
bạn đã tạo niềm cảm hứng cho tôi
Trong những phiên bản phim
Vai trò của Marie được biết đến bới Degas.
Trong tư thế thứ 4.
Ngửa cổ về phía sau,
cách mà ông lựa chọn tôi
Đây không phải là một bức tranh
Đây chính là cuộc sống thực sự!
Sự thật luôn buồn bả và đầy bi kịch
Marie từng là một thành viên danh dự trong hiệp hội múa ba lê;
nhưng một năm sau khi "cô bé vũ công" được trưng bày,
Cô ấy bắt đầu trược ngã
Black Cat là một quá bar ở Montmartre dành cho giới nghệ sĩ,
vũ công và gái điếm.
Antoiette, là chị gái của Maria,
đã dụ dỗ một người đàn ông, và cướp 700 francs của ông ta.
cô ấy đã bị bắt và tạm giam trong 3 tháng.
Bằng chứng cho thấy rằng người mẹ đã bán rẻ con của mình
Có nghĩa là chính Marie cũng là một phần của bi kịch
Bởi vì cô ấy đã dần chểnh mảng công việc trong nhà hát Opera.
Bạn có thẻ tìm thấy được những ghi chép về những lần phạm lỗi của cô
tiền lương của Marie bị cắt dần
cho đến khi cô bị sa thải.
và đây chính là lần cuối cùng tên cô được nhắc đến.
cô ấy không bao giờ xuất hiện trong lĩnh vực Opera.
vào năm 1882, cái tên Marie van Goethem trở nên mờ nhạt dần.
cô ấy sớm trở thành một đề tài bàn tán trên những tờ báo Pháp.
ám chỉ rằng cô ấy là một người con gái hư hỏng.
chúng tôi không biết nhiều về Marie,
nhưng có vẻ là cô ấy đã không có một kết thúc có hậu.
Chuyện gì sẽ xảy ra với một cô gái vị thành niên mà không có nghề nghiệp?
không được giáo dục?
cô ấy đã phải làm những việc mà mẹ cô ép buộc
và người chị đã bị nhốt trong tù
kết thúc cuộc đời mình dưới đáy xã hội?
Liệu Degas có biết được số phận của Marie?
Điều nảy vẫn còn là một bí ẩn,
nhưng một tượng sáp khác, mà ông thực hiện trong cùng thời điểm
cho thấy rằng ông đã suy nghĩ về một điều khác
về cuộc đời của "cô bé vũ công"
bức tượng sáp nhỏ của một nữ sinh được làm vào năm 1880.
gương mặt khá giống với Marie van Goethem.
tư thế cũng tương tự với "cô bé vũ công",
với tư thế nghiên người về phía sau một tay để phía sau lưng,
cô ấy có thể là chị của "cô bé vũ công"
và cũng có thể chính là cô ấy ở một phiên bản khác,
trong khi Marie bị sa thải ra khỏi ngành,
Charlotte, chị của cô - vẫn tiếp tục hoạt động trong hơn 50 năm.
sau khi sự nghiệp kết thúc, cô trở thành một giáo viên.
cô nghỉ hưu vào năm 1933
với danh hiệu "Professeur de Danse"
Cứ như là Charlotte - người em trẻ nhất - chính là người nữ sinh.
Charlotte đã chiến thắng được số phận
và chiến cả những thế lực
đang kéo cô dần theo những người chị của mình
và cuối cùng trở thành vị giáo sư đáng kính.
"cô bé vũ công" không bao giờ rời bỏ ông.
Ông đã giữ bức tượng trong suốt cuộc đời mình.
Những người khác đề nghị ông
chuyển thể bức tượng thành đồng, thành nhiều phiên bản
nhưng Degas đã từ chối.
Ông cho rằng, việc đó quá trân trọng
để ghi lại tất cả bằng đồng.
đó là bản chất tồn tại bất diệt!
nhưng "cô bé vũ công" đã thực sự đạt được cuộc sống bất tử
chỉ vài tháng sau khi Degas qua đời,
người thừa kế của ông đã ký hợp đồng
để dựng lại bức tượng dưới chất liệu bằng đồng.
Và người thực hiện chính là một nhà điêu khắc người Ý - Albino Palazzolo
trong xưởng đúc ở Đức,
phiên bản bằng đồng của "người vũ công tí hon" đã bắt đầu thực hiện
bằng phương pháp đúc truyền thống
cùng kỹ thuật mà Palazzolo sử dụng.
Phiên bản sao chép bằng đầu tiên được làm từ phiên bản chính.
Đây là sáp được chảy ra trong quá trình đúc.
Sáp sẽ được cho vào khuôn bằng gốm
giúp giảm nhiệt độ nóng chảy của kim loại
khuôn gốm được đốt cháy trong lò.
sáp sẽ bị chảy ra, và bị bốc hơi do nhiệt độ cao.
khuôn sẽ được lấp đầy bởi đồng tan chảy ở 12000 độ C.
Sau đó khuôn được tách ra và "cô bé vũ công"
đã được tái sinh trên phiên bản đồng.
Hoàn thành một công đoạn phức tạp
với nhiều hoá chất và kết cấu trong việc đúc đồng.
"cô bé vũ công" nhanh chóng có được vị trí quan trọng
trong phòng trưng bày Tate tại London.
trong Louvre ở Paris, trong Met ở New York.
28 phiên bản bằng đồng từ bức tượng của Degas đã tìm được vị trí
trong những viện bảo tàng nổi tiếng trên thế giới,
nơi mà những người viếng thăm có thể nghĩ rằng họ đang nhìn
chính là phiên bản gốc của "cô bé vũ công"
trong thế thế nghệ thuật,
có một vài nghi vấn về những người thừa kế của Degas,
có thể họ đã được những nhà thương mại mua chuộc.
Có nhiều nhà phê bình nhận ra
một cách rõ ràng rằng
Degas đã không thực sự cho phép xây dựng lại bức tượng của ông.
sự thật là có thể ông đã chết
để chống lại việc đó.
ông đã không có cơ hội nói lời cuối cùng trên phiên bản bằng đồng
hoặc bất cứ thứ gì. Đo đó, khi mà bạn nhìn thấy bức tượng
thông qua tài năng của Palozzolo và xưởng đúc Hebrard.
người đã thực hiện một công việc xuất sắc.
Sự khác biệt giữa phiên bản bằng sáp và phiên bản bằng đồng của Hebrand
vẫn tiếp tục gây tranh cãi.
Phiên bản của Hebrand, tuy là bức tượng được đúc
nhưng mỗi bức tượng đồng đều được mặc váy xòe thật
Bức tượng này nằm trong trụ sở nghệ thuật Clark ở Massachusetts
một bức tượng được đúc khá tốt, nhưng do chất liệu bằng đồng
nên nếu quan sát kĩ, bạn sẽ thấy được những chi tiết
như là phần thân, nó được đúc
khá tốt bởi những người thợ đúc có tay nghề nhưng lại không được sắc bén
và do đó, tôi chỉ nêu ra một số vấn đề nhỏ
nhưng nó thật sự không được rõ ràng so với phiên bản gốc.
việc chuyển thể từ sáp thành đồng giống như một câu chuyện đùa,
bởi vì bức tượng được chuyển thành một dạng hoàn toàn khác biệt,
sáp mang tính mỏng manh,
kết cấu và màu sắc của phần thịt
thật sự không thể có được ở chất liệu đồng,
tôi nghĩ có đây là điều có ý nghĩa thật
tất cả những đặc tính mà Degas đưa vào phiển bản gốc của mình
hầu như chỉ còn 10% ở các phiên bản sao chép
và trong những bản sao chép bằng đồng
nổi tiếng nhất và đã trở thành một biểu tượng
Phiên bản gốc của Degas rất khó đúc
hiện tại đã trở thành một phiên bản quí giá
Và cái giá để trả cho bức tượng
đã đánh bật mọi kỷ lục ở Châu Âu
Lò đúc ở Đức đã cố gắng
tối ưu hóa giá của bức tượng đồng
cho nên họ đã tự tạo mô hình bằng sắp
và bán khung đúc đồng với một mức giá hợp lý hơn
một quí ông đã viết cho tôi và nói rằng
tôi rất vui vì đã không bỏ ra 12 tỉ dollars
nhưng 24.000 Euros thì là một chuyện khác
để sở hữu được một bức tượng đẹp như thế trong nhà.
Bức điêu khác trở thành một biểu tượng bổ biến
trong cuộc đời của mỗi người vũ công trẻ
Deborah Bull là vũ công chính tại Royal Ballet trong vòng 9 năm.
Tôi luôn chú ý đến tác phẩm "cô bé vũ công"
bởi vì là một người vũ công ba lê, khi tôi còn nhỏ,
người ta thường tặng tôi những tấm thiệp sinh nhật
vào mỗi lần sinh nhật, hay đúng hơn là mỗi lần giáng sinh
thì cô ấy đều xuất hiện
ngồi bên lò sưởi, và cô ấy luôn ở đó
Tôi nhìn thấy và chụp hình với cô ấy vài tháng trước
và tôi bắt đầu suy nghĩ về cô ấy nhiều hơn
tôi cảm thấy có một mối liên kết gần gũi mỗi khi nhìn vào cô ấy
Tôi cho rằng bởi vì múa chính là sự tự rèn luyện
và luyện múa ba lê thay đổi theo nhiều cách khác nhau
là một dạng của tâm lý học và ứng dụng của nó
thật sự những tư thế cơ bản, như tư thế đầu tiên,
thứ hai, ba, bốn và năm là những công cụ của sự trao đổi
và điều này cũng đúng đối với cô ấy
khi mà chúng ở đây cho tôi và tôi nhìn thấy trong cô ấy
những cảm giác của sự luân chuyển là một chuỗi tuyệt vời
trở về lịch sử của ngành múa
với sự chiến thắng của những phiên bản bằng đồng
phiên bản gốc của Degas đóng một vai trò thiết yếu ở Paris
trong hoàn cảnh khó khăn
nhưng vào 1955 toàn bộ tượng sáp của ông đều được đóng gói
và vận chuyển qua Đại Tây Dương đến phòng trưng bài ở New York.
nhà sưu tập Paul mellon đã mua rất nhiều
Vào 1999 ông đã tặng "cô bé vũ công"
cho phòng trưng bày nghệ thuật quốc gia ở Washington.
Cuối cùng, cô ấy đã hoàn toàn được đưa ra với công chúng.
Sau gần 120 năm tách biệt, "cô bé vũ công"
hiện đang được kiểm tra
bởi những học giả và nhà khoa học
Họ đang nghiên cứu bề mặt
nhằm trả lời những câu hỏi bí ẩn.
cô ấy đội một mái tóc giả, bao phủ đi lớp sáp.
Có phải Degas đã làm điều đó?
Hoặc nó được thực hiện sau khi việc đúc đồng?
tại sao lại mua tóc giả, và sau đó đội lên đầu của tác phẩm?
hoặc đây có phải là một ý tưởng,
khiến cho tác phẩm trở nên sống động hơn. Và có phải
ông thực sự chỉnh sửa tác phẩm...
Không, tôi nghĩ rằng đây là một phần của quá trình
để khiến cho tóc có thể dính chặt vào đầu bức tượng
Cách dễ nhất là phủ một lớp sáp lên phía trên
và sau đó thêm vào một lớp sáp phía trên
và kết nối với phần còn lại của bức tượng
Đội cố vấn phân tích thành phần của sáp
liệu có phải sáp trên tóc giả cùng loại với loại sáp đã sử dụng trên phần thân?
Phân tích của họ cho thấy nhiều thành phần đáng ngạc nhiên.
cho thấy rằng Degas đã thực hiện nhiều lượt
vào nhà bếp để có thể hoàn thành "cô bé vũ công" một cách đúng đắn
Những vật liệu như mỡ rắn,
hoặc mỡ lợn, hoặc dầu olive thường xuyên được thêm vào sáp
nhằm khiến cho sáp trở dẻo hơn và để gắn kết
giữa sáp trên tóc là một thành phần của acid béo
và sáp trên thân. Điều đó cho thấy rằng
sáp trên tóc cùng loại
với sáp được dùng trên thân.
có vẻ như Degas đã phủ tóc giả vào trong sáp
nhưng vẫn còn nhiều bí ẩn.
Như là những lớp váy xòe, màu sắc của bức tượng,
những sợi trên dãy ruy băng.
những thứ đó sẽ được nghiên cứu một cách kỹ càng hơn
cả việc nghiên cứu hiện trường tội phạm
bên ngoài bảo tàng,
"cô bé vũ công" đò hỏi cuộc sống của riêng mình
những nhà sản xuất, vũ công, phim ảnh, và sách thiếu nhi
đã công nghiệp hóa "cô bé vũ công"
họ tái diễn cuộc đời của cô ấy theo một cách rất cảm tính
và đây là một bức thư từ một,
từ một cô gái người đã thực hiện nhiều nghiên cứu
và phát hiện nhiều điều về Marie và Degas:
"Marie có thể sống mãi với thời gian"
Cô ấy nói, "Degas và cô gấy đã trở thành bạn thân"
Degas đã thực hiện mô hình sáp của Marie
và cô ấy đã trở thành người vũ công giỏi nhất thế giới
Bức tượng có được dãy ruy băng của cô trên mái tóc giả
và váy xòe màu vàng, gọi là TOO TOO
và bức thiệp này từ
một cô gái nhỏ tên là Bella, cô ấy nói rằng:
"Tôi đã nhìn thấy người vũ công thật ở Lodon.
Cô có thể đến nhà cháu dùng trả không?
Yêu quí, Bella"
cô ấy đã thuyết phục gia đình, dẫn cô ấy đi vòng quanh thế giới,
để viếng thăm "cô bé vũ công"
ở tất cả những nước khác nhau.
và mẹ của cô nhiều lần viết thưa phàn nàn cho tôi
chi phí đi lại khá đắt
Khi một vật có ảnh hưởng đến cô gái và cả gia đình,
"cô bé vũ công" đã có một bước tiến dài
từ một con chuột ở nhà hát Opera, và kết thúc cuộc đời của mình trên đường phố.
bạn biết rằng, câu chuyện rất éo le
có nhiều chuyện còn buồn hơn, về những khoảng khắc
và thời điểm ngắn ngủi
trong một cuộc đời của một đứa trẻ, người đã có thể
hoàn toàn bị lãng quên
và đó là điều gây hứng thú với tôi trong sách của thiếu nhi
Tại viện bảo tàng, người cuối cùng cũng đã trở về nhà
người bảo vệ, phủi sạch bụi trên đôi giày của người vũ công.
Ông ấy chúc Marie ngủ ngon, và sau đó bước đi, huýt sáo
khi họ khóa cánh cửa,
cô bé vũ công dường như đã nở nụ cười
những hạt mưa va vào mái, tạo cảm giác khán giả đang vỗ tay
vỗ tay cho Marie - người vũ công nổi tiếng nhất thế giới.
Tại nhà hát Opera Paris, cô bé vũ công đã về nhà.
Nhà viết kịch bản Patrice Bart đã sáng tạo nên vở ba lê
dựa trên câu chuyện có thật của Marie van Goethem.
Tại tòa nhà, nơi mà họ đã sa thải cô,
con chuột bé nhỏ vẫn đang ở ngoài bậc thềm.
Tôi cảm thấy thật sự rất gần gủi
khi mà cô xuất hiện lần đầu trước công chúng
đối với tôi, cô ấy đại diện cho sự khó khăn của cuộc sống
và cố gắng tìm chỗ đứng trên thế giới
cô ấy có vẻ nhìn chán nản
cố ấy đại diện cho thứ mà chúng ta không thê thấy trong ba lê ngày nay
nó không còn tồn tại nữa vì thế giới của ba lê
đã được nhiều cả tiến và mang ý nghĩa tích cực
Nó hoàn toàn đối lập với ý nghĩa của "cô bé vũ công"
Nó chính là nghệ thuật tự nhiên đòi hỏi ý nghĩa mới qua thời đại
nhưng chỉ một vài công việc đã thay đổi hoàn toàn triệt đễ như "cô bé vũ công"
vào 1881, "cô bé vũ công" có vẻ như không được đón nhận
những người đã nhìn thấy cô trong triển lãm thuộc trường phái ấn tượng
ngày nay thì ngược lại, chúng ta cần phải rà soát lại,
Chúng tôi kết hợp cô bé vũ công trong trang phục múa với sự ảnh hưởng,
đến tầng lớp trung lưu, nơi mà những trẻ em
có năng khiếu được nuôi dưỡng
do đó, theo môt cách mà khán giản đương thời
của "cô bé vũ công" đã hoàn toàn thay đổi trong vòng 100 năm.
những người vũ công giống như trẻ em. Chúng có thể được xem
và không được nghe và thường xuyên tôi cho rằng những người vũ công suy nghĩ
họ không nên có tiếng nói và cô ấy rất im lặng,
cố ấy là một người vũ công im lặng một cách hoàn hảo.
Vì chúa, cô ấy đã sống mãi trong hình hài bức tượng
bạn biết rằng, cô ấy hoàn toàn không biết nói.
Do đó, tôi cảm thấy rằng cô ấy mang chút buồn bã
ngày hôm nay, chúng ta được hân hạnh dẫn con cháu của mình
để ngưỡng mộ sự khác biệt giữa những "cô bé vũ công" trong viện bảo tàng.
tuy nhiên vẫn còn nhiều điều khó hiểu
về tác phẩm của Degas.
xa xôi như Ai cập cổ đại
và cũng gần gũi như những thiếu nữ hiện đại
nhưng vẫn bị cuốn vào suy nghĩ hút hồn của cô ấy...
Người dịch: Hàn Thủy