Tip:
Highlight text to annotate it
X
Ở các phần trước...
Bảo vệ đất nước
cũng bao gồm cả việc giữ bí mật nữa
thưa tổng thống.
Tổng thống đã phát hiện ra
một vụ việc
đã tồn tại gần một thế kỷ.
- Bao nhiêu người ?
- 97.
- Chúng ta bắt họ vì lí do gì ?
- Họ đã che dấu một kế hoạch.
- Anh chàng trung tâm của vụ việc..
- Sean Walker.
Đang tìm kiếm vị hôn thê của mình.
Tôi nghĩ họ sẽ giết cô ấy.
Sean, làm ơn hãy đến cứu em.
Sophia, người đứng đầu
nhóm tù nhân bí ẩn
vẫn im lặng.
Tôi sẽ đưa ra một đề nghị thỏa thuận.
Tôi không thể bào chữa điều này,
nhưng tôi sẽ không phản bội lại
người của tôi.
Và chiếc máy bay mang
âm mưu ám sát tổng thống...
bị dịch chuyển từ Miami
đến Arizona trong chớp mắt...
Họ chết rồi, thưa ngài.
Không còn ai cả.
Có khi nào họ chết vì
điều đã khiến chiếc máy bay
bị đưa đến đây không ?
Hơn 200 hành khách thiệt mạng
một cách kì lạ.
Tôi cần vài người xuống đây ngay.
Sự kiện đã bắt đầu.
Cúi xuống.
Tôi không nhìn thấy chúng đâu nữa.
Nhưng không sao.
Hãy lái đi.
Đi đâu ?
Bất cứ nơi nào để thoát khỏi đây.
Gã trai đã trốn thoát.
Tôi đã ở với Walker.
Hắn ta không thể là rắc rối
cho anh và Smith được.
Đúng thế, hắn có đấy.
Dựa vào những gì hắn đã nói với FBI,
rõ ràng là hắn đã bắt đầu
lôi tất cả vào cuộc rồi.
Đưa cô ả đó đi chỗ khác đi.
- Cô đang làm gì thế ?
- Đây là xe của bọn chúng.
Những tên sát thủ.
Có thể có thứ gì đó
sẽ cho ta biết chúng là ai
Khỉ thật.
Chẳng có gì cả.
Ít nhất thì bây giờ
cô cũng đã tin tôi.
Vẫn chưa tin lắm đâu.
- Gã này làm sao thế nhỉ ?
- Gì cơ ?
Thấy gã kia không ?
Hắn lái nhanh quá.
Có, có, tôi thấy rồi.
- Là hắn ta. Đi. Nhanh lên.
- Cái gì ?
Cứ nhanh lên.
Hắn bắt kịp ta rồi.
- Cắt đuôi hắn đi.
- Tôi đang làm đây.
Cô đang chờ cái gì thế ?
Bắn hắn đi
Tôi không thể. Tôi không thể.
Nhất là ở khoảng cách này.
Vậy chúng ta sẽ làm gì đây ?
Được rồi, được rồi.
Hãy đạp phanh thật mạnh đi.
- Cô vừa nói đến cái phanh à ?
- Đúng.
Sau đó bẻ lái phải.
Cứ tin tôi.
- Được thôi.
- Nào.
- Tôi hạ được hắn rồi. Đi thôi.
- Cô chắc chứ ?
Đi.
Ổn rồi, tôi đã ngắt kết nối GPS
chúng sẽ không thể lần ra ta.
Mặc dù việc này chẳng ích gì lắm.
Tôi đã làm việc với họ
bốn năm rồi.
Cả ngày lẫn đêm.
Tôi muốn biết kẻ nào đã làm chuyện này.
Tôi muốn chúng phải trả giá.
Anh sẽ nói cho chúng tôi
tất cả những gì anh biết.
Anh hiểu chứ ?
Tôi đang cố gắng làm chuyện đó đây.
Vậy hãy cho tôi biết,
làm thế nào để tôi tìm thấy những tên khốn kia ?
Đây. Qua cô ta.
Cô ả đang giam giữ Leila.
Vicky Roberts.
Hay cô ta tên gì cũng được.
Đây là nhân dạng mà tôi có được.
Chúng ta nên hy vọng là cô ta vẫn
sử dụng ít nhất một trong số chúng.
Được rồi. Được rồi.
Tôi sẽ gọi vài cú điện thoại và...
Không, cô không thể.
Cô không thể.
Cô đã thấy chuyện gì xảy ra
khi cô gọi điện
hỏi về việc của tôi rồi đấy.
Không, có vài người tôi
có thể tin tưởng.
Chồng cũ của tôi đang
làm việc tại tòa án.
Cô có biết số thẻ xã hôi
và ngày sinh của anh ta không ?
Có.
Sau đó tôi có thể đưa thông tin
của anh lên.
Nghe này, anh đã rất may mắn rồi, nhỉ ?
Nhưng anh không..
anh không được huấn luyện.
Anh chỉ...
anh không có khả năng.
Tôi có đủ khả năng để
tự cứu mạng mình. Hai lần đấy.
Nghe này, Leila có thể ở
bất kì chỗ nào ngoài kia
và cô ấy vẫn đang đợi tôi.
Và tôi sẽ không để cô ấy thất vọng.
Năm năm trước.
Em sẵn sàng chưa ?
Rồi.
- Được rồi
- Sean.
- Gì thế ?
- Đi với em.
Đi với em à...
Uh, anh không đủ tiền mua vé máy bay.
Và anh cũng sẽ không để em
tóm anh lẫn nữa đâu.
Chúng ta sẽ lái xe.
Em có biết từ đây đến đó
là bao xa không ?
- Có 16 giờ thôi.
- Được rồi.
Chúng ta sẽ đến đó
kịp bữa tối của lễ tạ ơn.
Sao thế ?
Em nói sai gì à ?
Không, không, không, không.
Chúa ơi. Không.
Em... Em hoàn hảo mà.
Um...
Thế thì sao nữa ?
Uh.... Được thôi.
- Thật chứ ?
- Thật.
Đi thôi.
- All right.
- Okay.
Bữa tối của lễ tạ ơn.
Em không cầu nguyện à ?
Cám ơn em.
Không có gì.
Tiếp tục đi.
Tiếp tục đi.
Ba bước nữa.
Cái này là của tôi.
Chúng ta có thể làm xong chuyện này không ?
Thật không may
nhà vệ sinh hỏng rồi.
Thế nên cô sẽ phải dùng cái này.
Khỉ thật.
Đừng lo, Leila
Cô sẽ ổn thôi.
Nếu cô biết điều
thì sẽ không có chuyện gì cả.
Chúng tôi sẽ để cô đi.
Cô sẽ tiếp tục sống.
Bồng bế những đứa con.
Gì cũng được.
Và cô sẽ quên tất cả chuyện này.
Cô tin tôi chứ ?
Gật đầu và tôi biết
cô tin tôi.
Tốt. Tôi vui vì chúng ta
đã có cuộc trò chuyện nho nhỏ.
Oh, thôi nào.
Anh lại muốn uống nữa à ?
- Cô đã làm vỡ chai trước rồi còn gì.
- Ừ, thì sao ?
Thế thì đừng để nó xuống sàn nữa.
Hơn nữa.
Anh cũng không nên uống làm gì.
Anh cần phải tỉnh táo.
Tại sao chứ ?
Chúng ta chỉ đang đợi lệnh thôi.
Cô ta sẽ chết
trong vòng hai tiếng nữa.
Synce and Translate by Vịt Xồm
vitxom_vitnha_89@yahoo.com.vn
Cơ sở kiểm dịch thực vật sinh học.
Fairfax, Vigirnia.
Tôi sẽ báo
nếu có gì không ổn.
Đèn báo dây an toàn đã được bât.
Nhưng vẫn có một hành khách đứng dậy được,
Cháu đang ở đâu ?
Cháu đói quá.
Cháu chẳng có gì để ăn cả.
Tôi đang đi sang Brazil
và điều cuối cùng tôi nhớ
là đang cất cánh ở sân bay quốc tế Miami.
Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra cả.
Tôi đang cố nhớ lại xem
đã xảy ra chuyện gì.
Tại...tại sao anh không nói cho tôi biết
chuyện gì đã xảy ra ?
Tôi nhớ là mình đã nhắm mắt
cầu nguyện mình có thể thoát khỏi đó.
Rồi sau đó, tôi mở mắt ra
và thấy mình ở đây.
Cháu muốn mẹ.
Tôi đang làm việc cho
một cái chính phủ chết tiệt.
Tôi hy vọng anh sẽ nói với tôi
chuyện quái gì đang xảy ra ở đây.
Sẽ không có ai thèm nói cho tôi biết
mình là ai, đúng không ?
Đó... đó là cách các người
thường làm việc à ?
Chẳng có gì rõ ràng cả.
Tại sao tôi không thể nhớ gì
về chuyện đó ?
Tôi không hiểu.
Tôi đã thấy những người này
và họ đã chết.
Chúng ta đã chụp cắt lớp tần số cao
trên những hành khách
để phân tích.
Và đã đạt được một số kết quả
chúng ta có thể thấy một số dấu hiệu
của hoạt động ti thể.
Cô đang nói rằng
họ vẫn còn sống
và cô không biết điều đó à ?
Tôi đang nói rằng
họ vẫn còn dấu hiệu của sự sống.
Không có nhịp tim, không có mạch,
não không hoạt động,
nhưng có gì đó...
có quy trình vẫn đang hoạt động
trong cơ thể họ.
Nghĩa là sao ?
Về vấn đề này, thưa ngài,
tôi chỉ có thể đoán.
Chúng ta đơn giản là không biết
họ đã bị cái gì
và họ không thể nói cho chúng ta biết
nó là gì.
Tất cả các hành khách đều nhớ
họ đã cất cánh từ sân bay Miami.
- Được rồi. Cám ơn cô, bác sỹ.
- Cám ơn, bác sỹ.
Tại sao ?
Tại sao lại như thế nhỉ ?
Làm như đã giết hết họ
chỉ để mang họ về cho chúng ta sao ?
Có thể nó là một sức mạnh nào đó.
Họ đang cho ta thấy
điều họ có thể làm.
Để rồi đi đến cái gì ?
Xin phép ngài một chút.
Có chuyện gì thế ?
Thưa ngài chủ tịch Vice
tay phi công, Michael Buchanan,
hắn đã tỉnh lại.
Tốt.
Tôi muốn nói chuyện với hắn.
Có một chút rắc rối.
Giám đốc Sterling đang ở cùng với hắn ta.
Buchanan có thể là chìa khóa
cho ta biết kẻ nào đứng sau âm mưu
ám sát tổng thống.
Sterling sẽ là người cuối cùng
tiếp xúc với hắn mà chúng ta muốn.
Ông Buchanan, chúng tôi biết
ông đã lái chiếc máy bay
với mục đích ám sát tổng thống.
Chúng... chúng đã giết vợ tôi.
Bắt cóc con gái tôi.
Chúng sẽ giết Leila
ngay trước mắt tôi.
Các người làm gì tôi cũng được.
Nhưng, làm ơn, hãy nói là
con gái tôi không sao đi.
Con gái ông vẫn chưa được tìm ra
ông Buchanan
Nhưng tôi sẽ xem xem
mình có thể làm gì để giúp ông.
Đổi lại,
tôi muốn ông nói cho tôi biết
ai là người đứng sau việc này.
Ai đã ép ông lái chiếc máy bay đó
đâm vào khu nghỉ của tổng thống ?
Tôi không biết chúng là ai cả.
Tôi còn chẳng biết chuyện gì đã xảy ra.
Hãy tập trung vào điều đó.
Vào điều mà ông biết về chúng.
Như là tên.
Các cuộc nói chuyện mà ông đã được nghe.
Làm ơn, ông Buchanan.
Chúng tôi cần tìm ra chúng.
Leila biết cô gái
muốn giết nó.
Tên cô ta là Vicky.
Đó là tất cả
những gì tôi biết.
Chúng ta sẽ gặp lại sau
ông Buchanan.
Ông đã ở đó bao lâu rồi ?
Đủ lâu để biết
anh đã che giấu thông tin với tôi.
Tại sao tôi lại không được biết
rằng anh đang nói chuyện với tay phi công nhỉ ?
Như đã nói trước,
ông vẫn chưa thoát khỏi diện tình nghi
trong vụ ám sát tổng thống....
Tôi thì khác.
Và anh biết rõ là tôi
cảm thấy thế nào về chuyện đó.
Oh, có chứ, tôi nhớ
ông đã bóng gió tôi khá rõ ràng.
Và tôi đã chọn cách phớt lờ nó.
Đó là tất cả những gì anh có thể nói à ?
Tổng thống và tôi có quan điểm khác.
Nhưng cái ý tưởng
tôi có bất cứ hành động nào
liên quan tới việc cố gắng giết ông ta...
đều là vô lý.
Chỉ vì điều đó được thốt lên từ ngài thôi.
Có một cô bé.
Nó không lớn hơn David là bao
Anh đã thấy nó nằm ở đó
cạnh đống đổ nát,
Da xám ngoét.
Nó đã chết.
Và hôm nay,
nó đã đứng ở đó.
Đứng ngay đó,
ngay trước mắt anh.
- Hmm. Nghe như điều thần kì vậy.
- Chả có điều thần kì gì ở đây cả.
Không hề.
Chỉ là thứ gì đó nữa mà
người của Sophia có thể làm
mà chúng ta không thể hiểu được mà thôi.
Elias, câu trả lời
cho điều đó rất đơn giản.
Anh cảm thấy mình bị phản bội.
Nhưng những thứ khủng khiếp như thế
cũng đã xảy ra vài ngày trước rồi,
tất cả hành khách vẫn còn sống.
Mọi thứ có vẻ còn tệ hơn nhiều.
- Của em à ?
- Không, em không nghĩ thế.
- Alo ?
- David.
- David.
- David.
Cái này là của bố.
Ai đấy ?
Tôi là người đã di chuyển chiếc máy bay
để cứu mạng ông.
Đường dây mật.
Tôi đoán là...
Tôi nên cám ơn anh.
Nhưng anh nên biết,
anh đã gây ra đủ sự sợ hãi
cùng những điều đã làm với
những hành khách đó rồi.
Hmm.
Đó là ý của tôi.
Tôi biết.
Có lẽ anh và tôi nên cùng ngồi nói chuyện.
Mặt đối mặt
chỉ tôi và anh thôi.
Không.
Nói thôi thì không đủ.
Anh muốn như thế nào ?
Thả Sophia và những người còn lại
như lời ông đã từng hứa.
Lời hứa đó được dựa trên
tiền đề
rằng tôi và bà ta
đều trung thực với nhau.
Ngài tổng thống,
tôi không muốn nghe lời bào chữa của ngài.
Thả Sophia và những người khác
hoặc sẽ có người chết
ngay bây giờ.
Khoan đã.
Khoan đã.
Có wifi.
Qua bên kia. Qua bên kia.
Một lỗ hổng may mắn đây.
Thật là ngạc nhiên khi nhiều người
vẫn không thèm đặt mật khẩu wifi.
Rõ ràng là họ không biết
có những gì ở ngoài này.
Được rồi.
Vào được rồi.
Tôi đã sử dụng thông tin
chồng cũ của cô để
khôi phục lại mật khẩu.
Giờ thì ta làm gì ?
Tìm kiếm tài khoản ngân hàng
hoặc thẻ tín dụng
trên bất kì nhân dạng nào
mà cô ta vẫn còn sử dụng.
Rồi xem xem lần gần đây nhất
nó được sử dụng khi nào.
Tìm kiếm có vẻ là
phương pháp khả thi nhất nhỉ.
Vậy ra đây là cách mà anh kiếm sống à ?
Tôi tự do viết mã
và làm video trò chơi.
- Mm.
- Đây rồi.
Một bí danh của Vicky
Laura Roderick
vừa mới trả tiền thuê nhà
tuần trước ở Lubbock, Texas.
Và cô ta đã sử dụng
thẻ tin dụng
để mua hàng cũng ở đó.
Vậy là hiện giờ cô ta đang ở đó.
Nhưng cô có nghĩ là Leila
cũng ở đó không ?
Lần cuối cùng có người thấy cô ấy
là ở Miami.
Nếu có ai đó ở ngoài
làm anh cảm thấy lo lắng
thì nó sẽ dẫn đến việc
rằng có thể chúng sẽ
anh biết đấy,
di rời cô ấy đi.
Dù sao đi nữa,
đó... đó cũng là một hướng nghĩ.
Năm năm trước.
Val, chúng đây rồi.
- Vừa kịp bữa tối.
- Ừ.
- Hey, quả bí ngô của bố.
- Hey, dad.
Con yêu.
Rất mừng được gặp con.
- Rất vui được gặp bố.
- Con thế nào, con gái ?
Tuyệt ạ. Cám ơn bố.
Bố, đây là Sean.
Chào Sean.
Rất vui được gặp bác.
Bác là John, rất vui được gặp cháu.
Nào, vào thôi.
Sean.
Michael là phi công quốc tế
đến khi Leila lên mười.
Rồi cuối cùng
ông thay đổi công tác
và trở về bay nội địa.
Và nhận công việc ở hãng Avias.
- Có lẽ con nên đi tìm Sam.
Không, không, không. Con bé ổn.
Thật là tốt là
cuối cùng con bé cũng ngủ được.
Nó mà không được ngủ trưa
thì thế nào cũng cáu bẳn.
Cháu cũng sẽ như vậy.
Anh ấy không đùa đâu ạ.
Thức ăn thật tuyệt vời
Và... khoai tây thì thật là
hấp dẫn.
Rất cám ơn cháu.
Sean, có vẻ như người thân của cháu
khó có thể có được cháu
vào ngày nghỉ nhỉ.
À, vâng ạ.
Nhưng... bác biết đấy
họ quen với việc đó rồi.
Họ sống ở đâu ?
À, sống đây đó thôi, bác biết đấy.
Họ...di chuyển liên tục.
Vì công việc hay
do họ thích sống như thế ?
Họ chỉ...
Cứ đây đó thôi ạ.
Họ ở đâu vào ngày lễ tạ ơn này ?
À, bác biết đấy, um...
Sự thật thì,
cháu, cháu....
đã không nói chuyện với họ
một thời gian rồi.
Cha mẹ cháu sống ly thân kho cháu còn nhỏ.
Và mẹ cháu, bà ấy...
bà ấy không, uh, à.
Vậy nên, uh
cha cháu đã đảm việc việc chăm sóc.
Những sau khi li dị,
ông ấy tỏ ra chán nản.
Bắt đầu, uh, uống rượu và...
Dù sao đi nữa, cháu đã rất vui
khi sống ở ngoài
khi học xong trung học.
Cháu thực sự không... um
nói chuyện với họ từ đó.
Và, vâng.
Cháu xin lỗi.
Trước đây cháu không có ý nói dối
Số phận cháu đã như thế,
uh, các bác là những người tốt.
Đó là câu chuyện về cuộc đời cháu ạ.
Phục vụ phòng đây.
- Kiểm tra cô ta chưa ?
- Từng phút rồi.
Vừa nói chuyện với Lonner.
Hình như Walker đã vô hiệu hóa
thiết bị GPS của chiếc xe.
Và hắn đã tìm được cách
làm nhiễu tín hiệu điện thoại của mình
nên chúng ta cũng không thể
dò ra hắn bằng cách đấy.
Đã nói là Walker sẽ không để dễ dàng
bị tìm ra mà.
Hắn rất thông minh.
Đó. Số 255.
Ngôi nhà màu vàng.
Được rồi, đi qua nó
và đỗ ở kia.
Rèm cửa được kéo hết lại.
Tôi không thể nhìn thấy gì
bên trong.
Chỉ có một cách để biết thôi.
Alo.
Được rồi.
Hiểu rồi.
Tin tốt đến với cô ả rồi.
- Cuối cùng cũng xong.
- Không, không, không. Tôi sẽ làm.
Oh.
Đúng như tôi nghĩ.
Là sao ?
Tức là cô có chút riêng tư
với cô ta, đúng không ?
Không.
Chả có tý riêng tư gì ở đây cả.
Tôi chỉ muốn kết thúc
những gì mình đã bắt đầu thôi.
Gì thế ?
Điều này hoàn toàn ngược lại
những gì tôi được dạy.
- Vào đó một mình.
- Chúng ta không có lựa chọn.
Chúng ta đều biết là
chúng đang giám sát FBI
và có lẽ luôn cả cảnh sát địa phương.
Được rồi, anh phải hiểu là
chúng ta không biết
chúng có bao nhiêu người trong đó.
Cô biết không. Đó là lí do vì sao tôi nghĩ
cô nên đưa tôi súng.
Không được huấn luyện
thì anh cũng chẳng khá hơn
khi có thêm súng đâu.
Vậy nên hãy ở sau tôi
và chú ý vào, rõ chưa ?
Chúng ta sẽ cần chiếc xe khác.
Xem xem anh có thể làm được gì nào.
FBI. Bà ở nhà một mình à ?
Vâng.
Tôi giúp gì được hai người ?
Chúng ta có một nguồn ngân quỹ
tình báo trị giá 67 tỉ đô la
mà vẫn không thể dò ra được
cú điện thoại chết tiệt đó à ?
Chúng đã đến rất gần
con trai tôi
để đặt chiếc điện thoại
vào ba lô của nó.
Chúng tôi đang xem xét khả năng
liệu nó có được đặt vào
lúc David đang ở trường
khi mà chiếc ba lô không bị để ý.
Nó không nên bị để như thế mới phải.
Tôi muốn thay toàn bộ
đặc vụ bảo vệ con trai tôi.
Tôi muốn an ninh quanh nó và Christina
phải được tăng cường ngay lập tức,
rõ chưa ?
Tôi không cần biết các anh
sẽ làm như thế nào
nhưng các anh phải tìm cho ra
kẻ đã gọi cú điện đó.
Vâng, thưa ngài.
Tôi muốn ngài biết rằng
tất cả các đặc vụ
dưới quyền của tôi
đang làm mọi thứ có thể
để bảo vệ gia đình ngài.
Được rồi. Chúng ta cần
tập trung vào mối lo ngại lớn hơn.
Hắn nói "sẽ có người chết"
Chúng tôi đã nâng mức
cảnh giác
lên gấp đôi ở trên không
và an ninh tại các cửa khẩu quốc tế.
Chúng ta đã sẵn sàng
cho hành động tiếp theo của hắn.
Chúng có thể dịch chuyển
một chuyên cơ đi 2000 dặm
chỉ trong nháy mắt.
Chúng ta không biết
liệu chúng có thể làm gì nữa.
Nhưng ta biết
chúng cũng có hạn chế.
Đơn cử như việc
không thể đưa Sophia
và những tù nhân khác
ra khỏi tầm kiểm soát của ta
nếu không thì chúng đã làm
điều đó luôn rồi.
Có biết tại sao
chúng không thể làm như thế không ?
Cho đến khi có được
tin tình báo chính xác,
nếu không mọi việc chỉ
là sự phỏng đoán.
Trừ phi chúng ta
bắt Sophia phải nói ra.
Em không biết
phải nói như thế nào
với... Người này.
Chúng ta gọi bà ta như thế à ?
Con người ?
- Em sồn sồn quá.
- Em biết. Nhưng tại sao chứ ?
- Anh thích điều đó.
- Ý em là, em đang rất bình thường.
Đúng không ?
Em có thể nói chuyện với bất kì người nào.
Cưng ơi, nó là gặp gỡ và chào mừng.
Bánh mỳ và rượu
cùng một chút đậu hũ.
Nó sẽ kết thúc nhanh thôi
trước khi chúng ta nhận ra.
Ồ không.
Bà ta ăn chay à ?
- Ăn chay, có vẻ thế.
- Ồ, quên chuyện này đi.
Em và bà ta chẳng hề
có một điểm chung nào cả.
Đến đây.
Em định đi đâu thế ?
Lối này.
Đi nào.
Ồ, cám ơn.
Tất cả đều rất ngon.
Đó là vì tôi không làm thôi.
Tôi đã cưới một phụ nữ Cuba
không biết nấu ăn.
Vậy hai người gặp nhau như thế nào ?
Mẹ chúng tôi đã mai mối cho.
Họ đi cùng nhau từ Cuba
khi còn trẻ
trên cùng một chiếc thuyền đánh cá.
Yes.
Mẹ tôi lúc đó đang mang thai
và bà vô cùng cô đơn.
Rồi mẹ của Christina
đã chăm sóc bà ấy
trong suốt chuyến đi.
Sau đó họ đã mất liên lạc
khi đến Miami.
Nhưng 30 năm sau,
họ gặp lại nhau
khi mua Bocaditos ( chả biết là món gì )
ở cửa hàng bánh mỳ La Rosa
và, uh...
rồi chúng tôi ở đây.
Thật kì diệu.
Những người tị nạn
đến đất nước này
nghèo khổ , cô độc
và cả thế hệ mai sau,
còn con trai bà ấy lại là tổng thống.
Đây là lý do tại sao
đất nước của bạn là thật sự tuyệt vời.
- Tôi không thể đồng ý hơn được nữa.
- Mm - hmm.
Vậy là ngài đã hiểu
tại sao tôi vô cùng hy vọng
rằng các vị sẽ chào đón người của chúng tôi
theo cách đất nước này
đã chào đón chính các vị.
Tôi có một giấc mơ
rằng một ngày nào đó người của tôi
sẽ ngồi quanh chiếc bàn như thế này
và nói về câu chuyện nhập cư của họ
và nó sẽ không xa lạ
hơn câu chuyện phiêu lưu
trên chiếc tàu đánh cá từ Cuba
- Tôi xin lỗi...
Tôi rất tiếc rằng mọi việc trở nên như này.
Nếu bà cảm thấy thế,
bà đã bắt đầu nói rồi.
Ai đã gọi cú điện đó, Sophia
và làm thế nào để ngăn họ lại ?
- Ngài biết là tôi không thể....
- Không, không, không.
Không phải là bà không thể.
Mà bà sẽ không nói.
Bà cứ làm theo những gì bà muốn
bất kể hậu quả xảy ra
Đúng không ?
- Ngài..
- Đúng không ?
Chiếc máy bay.
Những hành khách.
Tất cả là vì bà.
Bà giật dây mọi việc.
Ngài nhầm rồi.
Tôi không bỏ qua bất cứ điều gì.
Một người của bà đã chết
bởi vì anh ta đã định nói ra.
Sao hả ? Bà nghĩ rằng
tôi sẽ không bao giờ hiểu à ?
Sophia...
Bà hãy gọi cho người của mình.
Nếu có gì không đúng
về điều đó,
nếu còn bất cứ sự thật nào tồn tại
làm ơn...
Nói với tôi những điều bà biết.
Anh ta là Thomas.
Rất thông minh,
đầy thuyết phục.
Sinh ra để làm lãnh đạo.
Nhưng chúng tôi luôn
bất đồng quan điểm
về việc làm thế nào để thích nghi
với cuộc sống ở đây.
Anh ta rất ít kiên nhẫn.
Vô cùng bốc đồng.
Bây giờ hắn ta đang ở đâu ?
Tôi không biết.
Nhưng bất kể anh ta
yêu cầu điều gì
ông hãy đáp ứng.
Hắn muốn....
bà và những người khác.
Điều đó sẽ không xảy ra.
Hãy nghe tôi, Elias.
Tôi biết rõ anh ta
hơn ai hết.
Ông phải đáp ứng
mọi nhu cầu của anh ta
- Nếu không thì sao ?
- Tôi không biết.
Nhưng làm ơn, để người
của ông được an toàn,
hãy làm như anh ta nói.
Suki, tôi muốn cậu
đến phòng số một.
Jake, phòng số 3,
làm ơn.
Tôi chắc chắn.
Tôi chưa từng thấy cô ta
từ trước đến nay.
Thế thì tại sao cô ta...
lại trả tiền cho bà
để sống ở đây ?
Tôi không biết anh
đang nói gì cả.
Tôi đã thấy giấy ủy nhiệm của cô
đặc vu Collier.
Nhưng tôi không tin anh.
Tôi chưa thấy giấy của anh
- Anh là ai ?
- Đặc vụ Walker.
Đặc vụ Walker
có lẽ lại để quên giấy phép ở trong xe rồi.
Chúng ta có thể
nói chuyện một chút không ?
Cô đang làm gì thế ?
Giảm áp lực cho bà ta à ?
Bà ta rõ ràng là đang nói dối.
Và chúng ta cũng vậy.
Nếu bà ta biết được
chúng ta không ở đây
theo lệnh của văn phòng FBI
bà ta sẽ chẳng nói gì nữa.
Vậy chúng ta làm gì bây giờ ?
Được rồi,
hãy đợi ở ngoài.
Để tôi lo việc này.
Xin lỗi vì sự bất tiện này.
Tôi đã nói
là không biết người này.
Tốt thôi, tôi hiểu.
Vậy cô ta thuê bà
như thế nào ?
Cô ta không thuê tôi.
Tôi không biết cô ta.
Đây là tài liệu
mà đặc vụ Walker
đã đề cập đến.
Nếu bà xem, thì rõ ràng là
Laura Roderick đã trả
tiền thuê nhà tháng trước.
Chắc là có nhầm lẫn gì ở đây.
Cái này là của cháu à ?
Cháu tên là gì ?
Adam.
Chào Adam.
Chú là Sean.
Chú là bạn của mẹ cháu à ?
Um, ừ.
Ừ, đúng thế.
Thực ra chú có một bức ảnh.
Đây là mẹ của cháu đúng không ?
Chú thật may mắn.
Bà nói chúng cháu không thể
có những bức ảnh thật về mẹ.
- Chú sẽ gặp lại mẹ sớm chứ ?
- Chú không biết. Hy vọng thế.
Chú có thể chụp cháu được không ?
Để cho mẹ biết cháu
lớn như thế nào.
Chắc chắn rồi.
Ừ.
Sẵn sàng chưa ?
Cười đi.
- Cái này đẹp đấy.
- Cháu xem được không ?
Chắc chắn rồi.
Được rồi.
Chú sẽ cho mẹ cháu xem.
Chú chỉ muốn chắc rằng cháu đã lấy lại
được chiếc hộp nhạc của mình.
Rất vui được gặp cháu, Adam.
- Rất vui ạ.
- Tạm biệt.
Tôi xin lỗi.
Tôi không giúp gì được cả.
Được thôi, bà đang tiếp tay cho
một tội phạm.
Điều đó có thể
khiến bà phải ngồi tù.
- Làm ơn hãy đi đi.
- Tôi biết tại sao bà không nói ra.
Bà là mẹ của Vicky.
Và bà đang cố gắng bảo vệ cô ta
cùng với cháu trai mình Adam.
Nó ổn.
Nó đang chơi trong phòng ngủ.
Con gái bà đâu, bà Larson ?
Làm ơn, đừng để ai biết....
thế thì đừng diễn trò nữa.
Nếu không thì dịch vụ chăm sóc trẻ
sẽ quyết định ai sẽ là người
chăm sóc nó.
Tôi không biết con gái tôi ở đâu cả.
Nó chỉ liên lạc với tôi
vài tháng một lần
để hỏi thăm Adam.
Bà phải có cách tìm ra cô ta chứ nhỉ.
Tôi chỉ có thể gọi theo số này
khi nào khẩn cấp.
Làm ơn.
Đừng làm thế.
Nghe này, tôi biết đây không phải là
lựa chọn của cô.
Tôi biết là có kẻ đang
bảo cô phải làm điều này.
Cô không cần nghe lời chúng.
Thực ra là tôi phải nghe.
Tôi thậm chí còn
không biết các người là ai.
- Cô có thể thả tôi ra.
- Đừng có nói nữa.
Bây giờ hãy quay lưng lại.
Quay lại.
Oh ! Cảnh sát ! Dừng lại !
Đứng ở đó thôi.
Làm ơn giúp tôi.
Làm ơn giúp tôi.
Hắn ở sau lưng tôi.
Ai... ai ở sau lưng cô ?
- Hắn ở sau lưng tôi, hắn đang đến....
- Ai đang đến ?
Tôi bị bắt cóc, và tôi...
tôi vừa mới bắn một người.
Cô đã bắn một người ?
Cô bị bắt cóc
và đã bắn một người.
Tôi vừa mới bắn một người tức thì.
Được rồi, ổn rồi.
Hãy bình tĩnh.
Bình tĩnh ? Anh có nghe
điều tôi đang nói không ?
Tôi đang cố lắng nghe cô
nhưng cô nói không rõ ràng.
Tôi cần đi cùng với anh.
Làm ơn, hãy đưa tôi đi cùng.
Được thôi.
Đây là đơn vị 7.
Đang quay về. Hết
Xác nhận, đơn vị 7.
Cô ta nói mình bị bắt cóc.
Và đã bắn một kẻ bắt cóc
để tự vệ.
Có báo cáo nào
về nổ súng không ?
Không.
Anh nghĩ sao ?
Tôi không chắc.
Nhưng đó là điều cô ta nói.
Tôi có thể tư vấn tâm lý
ngay ở đây
nhưng phải để đến sáng mai.
Cô ta có chỗ nào để ở không ?
Có một người mà cô ta
muốn gọi cho.
Để cô ta gọi.
Và xem xem cô ta có thể
mô tả nhân dạng
của kẻ bắt cóc mình không.
Cứ tự nhiên nhé.
Mã khu vực là 720.
Đó là Colorado.
Chồng cũ của tôi
đã từng làm việc ở Denver.
Không có một nhân dạng nào
của Vicky trước đây
có địa chỉ ở Colorado, đúng không ?
Đây có thể là nhân dạng mới.
Cô ta có thể đã ở đây.
Xin chào, đây là Sean.
Hãy để lại tin nhắn.
Sean ?
Sean, là em đây.
Em.. em ổn.
Em đang an toàn.
Em... em đang ở sở cảnh sát.
Ở, uh, trong một...
một thị trấn.
Snyder.
*** Texas.
Và, um...
Em đã trốn thoát.
Em đã trốn thoát, và....
Em không nghĩ là cảnh sát tin em.
Và những gì xảy ra cho em.
Không một chút nào cả.
Sean, làm ơn hãy đến đón em.
Làm ơn đến và đón em, được chứ ?
Em yêu anh.
Mẹ, không phải mẹ định cho con
xem cái gì à ?
Đúng rồi, ừ, có thứ này.
Mẹ thấy thế nào ?
Mẹ có nghĩ là bố thích anh ấy không ?
Mẹ không biết, nhưng cậu ta đã nhận được
con dấu phê duyệt của mẹ.
Mẹ nghĩ rằng con đã chọn được
một anh chàng tốt, con yêu.
Mẹ rất mừng cho con.
Tôi nghĩ mình có vài thứ
mà cậu sẽ thích đây.
Nghe này, lúc trước tôi không có ý
dồn cậu vào chân tường như thế.
Tôi chỉ muốn biết
con gái tôi đang hẹn hò với ai.
Oh... không sao ạ.
Leila thực sự thích cậu.
Và cậu có vẻ là một
gã đứng đắn.
Cậu là một gã đứng đắn, đúng không ?
Uh, cháu... cháu thích điều bác đang nói.
Tốt, hãy làm cho con gái ta
được hạnh phúc.
đối xử tốt với nó...
Và đó là tất cả những thứ ta yêu cầu.
Rượu Scotch.
Nào, đây mới là uống nghiêm túc.
Sean... thử đi.
Hàng hiếm đấy.
Món quà từ một người bạn.
Sẵn sàng chưa ?
Rồi ạ.
Chào mừng đến với gia đình.
Cám ơn ạ.
Này, cô.
Tôi có thể lấy cho cô chút nước
hay trà gì đó không ?
Có lẽ tôi có trà ở đằng kia.
Chỉ cần chút nước thôi.
Cám ơn.
Chắc chắn rồi.
Tôi sẽ quay lại ngay.
Cô ta đã gọi
nhưng Walker không nghe máy.
Nhưng cô ta đã
để lai tin nhắn.
Cô sẽ ổn thôi.
Cô sẽ tiếp tục sống.
Bồng bế những đứa con.
Sao cũng được.
Hãy hy vọng là Walker
sẽ nhận được tin nhắn.
Nếu không, tôi không biết
ta sẽ tìm hắn như thế nào.
Hắn sẽ nhận.
Và khi đó, tin tôi đi
hắn sẽ đến đây.
Tôi hy vọng là cô
đang mang tin tốt đến.
Thành công rồi.
Cô ta đã gọi Sean
và để lại tin nhắn.
Ngay khi nhận được tin nhắn
hắn sẽ đến đây ngay.
Khi hắn đến đó,
hãy chăm sóc hắn.
Lần này thì làm tốt vào đấy.
Vâng, thưa ngài.
Synce and Translate by Vịt Xồm.
vitxom_vitnha_89@yahoo.com.vn