Tip:
Highlight text to annotate it
X
Không phải. Không phải.
Thế này sai rồi.
Sai hết rồi.
Cậu là ai?
Cậu đã làm gì nhà tôi, đồ đạc
của tôi?
Tôi rối trí quá.
Những thứ này không phải đồ
của tôi.
Nội thất này, loại vải này--
Chúng rẻ tiền quá.
Tầm thường quá.
Người ta đã lóc hết thịt khỏi
ngôi nhà đẹp đẽ của tôi
Chỉ để lại bộ xương trần trụi.
Làm sao để an ủi bà đây?
Con tôi.
Con tôi đâu rồi?
Có phải đó là thứ bà muốn không,
một đứa con?
Phải.
Tôi chỉ muốn con tôi thôi.
Em tưởng em đã nói anh vứt
nó đi rồi mà.
Ồ, không nói chuyện luôn à?
Anh muốn thêm hiệp nữa sao?
Em yêu anh.
Anh cũng yêu em.
Dịch: phiemdu - onnyru@gmail.com
sync etheo
www.phudeviet.org
Tôi không điên. Cô ta đã ở đây.
Cô ta ở đây, quan sát mọi thứ,
Nói liên hồi về
Cánh bướm và- và kính Tiffany,
Như thể cô ta đã xây ngôi nhà vậy.
Cô ta hẳn phải có cháu gái.
Marcy, bà cũng đi
Tour Sát Nhân cùng tôi mà.
Người hướng dẫn viên nói cô
ta tự sát và đứa con duy nhất
của cô ta đã chết.
Người ta nói chúng ta ai cũng
có linh hồn cả, bà Harmon ạ.
Tôi cảm thấy như có người
tìm cách làm tôi thấy
Như tôi bị điên vậy.
Chúa ơi.
Moira, sao cô không pha một
tách trà cho bà Harmon bình
tĩnh lại?
Đừng có kẻ cả với tôi, Marcy.
Trên thực tế, có kẻ muốn
chồng tôi
Muốn cả mạng sống của tôi.
Bà biết không, em họ của tôi,
Helen, bị hoang tưởng
Khi cô ấy mang thai đứa thứ hai.
Cô ấy tưởng tượng những con thú
nhồi bông trong phòng em bé nhảy múa
Theo một điệu trống chết chóc
của châu Phi.
Cô ấy nghĩ lũ thú nhồi bông
yểm tà thuật lên mình.
Chúng tôi cân bằng lại
hoóc-môn cho cô ấy,
Và cô ấy nhanh chóng
vui vẻ trở lại.
Trên đời này có nhiều điều
Không thể giải thích
bằng lý trí được.
Tôi rất muốn cả ngày ngồi bàn
tán chuyện siêu nhiên,
Nhưng tôi còn phải ghé qua
văn phòng của ông Escandarian.
Ông ta không nghe điện thoại
của tôi.
Và nếu chúng ta không lập
giao kèo pháp lý, bà sẽ còn có
Một vấn đề lớn hơn câu chuyện
ma vặt vãnh của bà đấy.
Hmm.
Hay chúng ta nghĩ ông ta
là một con ma luôn?
Marcy.
Tôi là người tin vào những gì
không nhìn thấy được.
Ai mà biết được, thưa bà Harmon?
Chúng ta cũng chỉ là những linh
hồn thất lạc thôi, phải không?
Có lẽ tôi điên mất rồi.
Em cảm thấy như em đang
phát điên.
Như em đang vỡ ra hàng trăm
nghìn mảnh vậy.
Anh ta đang ngoại tình. Em biết.
Làm sao?
Anh ta lạ lắm. Rất kỳ lạ.
Lạ thế nào?
Lạ.
Về chuyện tiền bạc, về sửa nhà,
Chuyện có con nữa.
Em không chắc liệu anh ta còn
muốn có một đứa con hay không.
Mỗi lần em nhắc đến chuyện
Màu sắc cho phòng em bé,
anh ta lại chuyển đề tài.
Chị không hiểu sao em lại
cứ khăng khăng
Hành hạ cậu ta với chuyện vải
vóc màu mè của em nhỉ.
Vấn đề ở đây là em đã cố gắng
để làm cho anh ta thấy mình
cũng có đóng góp,
Nhưng anh ta lơ là, giữ khoảng cách.
Anh ta còn mộng du nữa.
Okay, Chad.
Những gì em kể không hề là
dấu hiệu rõ ràng của ngoại tình.
Không.
Nhưng những gì em thấy trong máy
tính của anh ta thì lại đúng thế.
Anh ta thường tắt máy;
lần đó lại không.
Anh ta đang có một mối quan
hệ trên mạng cực kỳ kinh tởm
Với một thằng bệnh nào đó thích
S&M tự gọi mình là "JungleJim4322."
Em không thể tin nổi anh ta
lại đánh ra được những lời lẽ ấy,
Chứ đừng nói là làm thật.
Nhục không chịu nổi.
Rõ ràng là Pat có một vài sở thích
Mà cậu ta thấy không thoải mái
khi chia sẻ với em.
- Ugh!
- Nếu em không muốn
Phải chia sẻ cậu ta,
Thì em phải tấn công trước.
Ý chị là sao?
Ý chị là em phải đấu tranh.
Pat là một chàng trai tốt, Chad,
Xứng đáng để đấu tranh.
Và nếu chuyện này có nghĩa là
em phải đấu tranh
Với roi da
Và móc sắt sắc nhọn,
Thì em trai ạ, tốt hơn hết là
em nên chuẩn bị đi thôi.
Hãng Mike's Spikes đã làm món đồ
kéo giãn bi bằng thép không rỉ này.
*** có thể điều chỉnh tự do.
Đồ khóa mông siêu hạng-- Hay
còn được biết đến với cái tên
Quả táo của Thống khoái.
Có món nào hợp với anh không?
Tôi không, tôi không thích bị
đau đớn cho lắm, nên...
Okay.
Có lẽ ta nên bắt đầu với một
Bộ còng tay đơn giản.
Tôi xin lỗi.
Um, bạn trai tôi gần đây hay
lên chatroom.
Bao giờ cũng bắt đầu như vậy.
Anh ta chủ động
Hay bị động trên giường?
Tôi không biết nữa.
Thường thì tôi là người quyết định.
Thế có thể anh ta muốn chủ động
Để thay đổi không khí cũng nên.
Huh.
Thú vị đấy.
Tôi chưa từng nghĩ đến chuyện này.
Mọi mối quan hệ đều là một trò tranh
giành quyền lực, dù có hay không có
Vũ khí.
Một cái rọ mõm thì sao?
Anh ta luôn bảo tôi lắm mồm.
Rọ mõm cũng tốt.
Nhưng nếu anh gan,
Tôi có thứ này.
Mũ trùm đầu có thể gỡ ra được,
Và bộ đồ này có
Những điểm neo để chơi trò trói nô lệ.
Xin lỗi, um, tôi không hiểu lắm.
Không hiểu gì cả.
Điểm chính của bộ đồ này là
nhằm làm mất tính người của
người trong vai bị động,
Nhằm biến anh ta thành
Một món đồ chơi tình dục
bằng cao su.
Sao anh không thử mặc xem?
Ồ, không, không.
Tôi- tôi không nghĩ cơ thể tôi
đủ chuẩn để mặc bộ này.
Anh sẽ không tin nổi bộ đồ này
làm anh thon thả thế nào đâu.
Đặc biệt là màu đen nữa.
Lấy bộ trang phục này đi.
Nếu không dùng được trên giường,
Anh cũng có thể mặc vào dịp Halloween.
Tôi thích Halloween lắm.
Halloween cũng sắp đến rồi.
Em đã quyết định Halloween năm
nay hóa trang thành cục xúc
xích rồi à?
Anh đang dở tay.
Nghiêm túc đấy.
Anh ghét cảm giác bộ đồ
này chạm vào da anh.
Cởi ra đi, để anh còn xem Rachel Zoe
Mà không phải lo em ngạt thở
đến ngất xỉu.
Tại sao anh cứ phải tồi tệ thế hả?
Cái này làm anh hứng mà.
Em biết.
Nghiêm túc nhé, Chad, quan hệ
trong chán nản còn chán nản hơn
Khi em cố gắng quá mức.
Ai là JungleJim4322@yahoo.com?
Anh không biết.
Đừng nói dối nữa!
Càng lúc anh càng dối trá!
Lúc trước là điện thoại, giờ
là e-mail của anh?
Anh đã gặp anh ta chưa?
Vì nếu anh mang bệnh tật về
cái nhà này,
- Thề có Chúa, tôi sẽ...
- Không, chưa bao giờ!
Tự sướng với một người trên
mạng không phải là ngoại tình.
Tôi muốn anh ra khỏi đây. Đi đi!
Ngủ lại ở cái khách sạn rẻ tiền
nào đó; khả năng của anh chỉ
đến thế thôi.
Anh đổi ý rồi.
Cứ mặc bộ đồ ấy trên người đi.
Cũng hợp lắm, em khốn nạn
thế này cơ mà.
Tôi đã muốn có con với anh!
Sao anh lại đối xử với tôi như vậy?!
Ngôi nhà, cách trang trí--
Tôi ghét nó!
Tôi không thích ngủ với em nữa
cũng là chuyện dễ hiểu thôi!
Anh biết gì không?
Đi mà tìm JungleJim.
Xem xem nó có thể trang trí lại
mọi nhà tắm trong cái nhà này
Đúng theo những yêu cầu
trưởng giả của anh hay không.
Em sẽ làm gì khi mình mất nhà?
Em sẽ lấy gì để điều khiển tôi
Khi ngân hàng đến và tịch
biên ngôi nhà này?
Em tưởng tôi không đọc hóa đơn à?
Hợp đồng của chúng ta nữa?
Anh đi đâu vậy?
Đi khỏi đây.
Nhân tiện nói luôn, tôi thích da
thuộc, không phải nhựa latec.
Lạy Chúa, bà chị ơi, chị phải
kiểm soát chính mình đi chứ.
Cô nói sao?
Khóc lóc.
Phải tự chủ đi.
Chị đang làm tôi phát điên.
Tôi rất hoang mang.
Cô làm gì trong nhà tôi vậy?
Tôi bị mắc kẹt ở đây như những
người khác.
Như bà chị.
Chúng ta chết ở đây,
Và vì lý do nào đó, chúng ta
không thoát được.
Cô có ý gì?
Cô... cô chết là sao?
Tôi không có ý gì cả.
Tôi nói là tôi đã chết.
Phải, chết rồi.
Chết nhăn răng rồi.
Tôi... tôi không hiểu.
Ôi.
Dĩ nhiên là chị không hiểu rồi.
Nhưng chị không phải người duy nhất.
Cũng có nhiều linh hồn khác
mắc kẹt ở đây.
Những linh hồn ngây thơ,
đẹp đẽ,
Không biết đến giận dữ hay
ác độc là gì.
Thật bất công khi họ bị mắc
kẹt ở một nơi như vậy.
Rất đau lòng.
Rồi cả những kẻ cũng nhăm nhe
vào cuộc.
Chúng là những con điếm.
Tôi không ưa cô.
Tôi không ưa loại người như cô.
Cô rẻ tiền, xấu xa và không quý
phái bằng được một nửa bà chủ.
Chuyện cô cứ lì lợm tìm cách
làm đau lòng bà ấy chỉ phản ánh
Tính cách tầm thường và sự
thiếu ăn học của cô thôi.
Đừng có kẻ cả chính nghĩa
với tôi, mụ dơi già.
Tôi thấy bà cho cô ta ăn
não sống.
Đó là vì lợi ích của chính bà ấy--
Để đảm bảo hai đứa bé trong
bụng bà ấy được khỏe mạnh.
Ối chà. Tôi đoán là bà phải dọn,
đúng không?
Chúng ta vất vưởng ở đây
với người sống.
Họ không được thanh thản, chúng
ta cũng chẳng khác gì.
Là nơi này.
Nó có quyền năng với chúng ta.
Nhưng không phải chỉ có thế.
Có quyền lực bên trong ngôi nhà.
Thứ quyền lực chúng ta có thể
sử dụng được.
Chúng ta có thể giấu mình đi.
Và khi cần lại xuất hiện.
Tôi có nhu cầu xuất hiện.
Thỉnh thoảng người tôi run lên
vì căm hận, làm tôi cũng thấy sợ.
Tôi hành động.
Em biết không, vợ anh, Constance,
cũng có cơn lắm đấy.
Nếu cô ấy bắt quả tang, mình...
Phải, nhưng bà ta không đời nào
bắt quả tang được đâu.
Chúng ta không thể giải
quyết những vấn đề của mình.
Hey. Em có muốn ăn gì không?
Không giữ lại gì cả.
Cô toàn nói chuyện điên rồ.
Tôi còn sống.
Thế bà giải thích chuyện này
thế nào đây, bà chị?
Cái gì...
Cái gì vậy?
Có vẻ là một vết thương còn
mở miệng.
Tôi đoán là bà chị đã ăn kẹo đồng.
Và nhìn quần áo của bà chị, tôi
nghĩ chuyện xảy ra cũng lâu rồi.
Tại sao tôi lại làm thế?
Có phải vì con tôi không?
Con tôi đâu?
Chị cũng mất con à?
Đúng.
Đúng thế.
Tôi cũng mất con.
Nó chưa bao giờ được sinh ra.
Nó ở trong sân sau với phần
còn lại của tôi.
- Thật bất công.
- Đúng vậy.
Làm sao cô ta có hai đứa còn
chúng ta lại không có gì?
- Ai?
- Con điếm cướp nhà chị.
Vivien.
Cô ta đã có một đứa con gái rồi.
Còn chúng ta có gì?
Đau khổ.
Cô ta mang song thai đấy,
chị biết không?
Chúng ta nên lấy hai đứa bé đó.
Một đứa cho chị, một đứa cho tôi.
Ta có thể làm vậy ư?
Ta phải làm vậy.
Lũ trẻ cần có mẹ.
Không thể nuôi con trong
một trại tâm thần được.
Ngươi chỉ mệt mỏi thôi.
Violet?
Xin chào?
Ai làm đó?
Ngươi đã làm cái quái gì hả?
Anh ta chết rồi.
Không đúng.
Không đúng.
Cậu là ai?
Cậu đã làm gì nhà tôi?
Đồ đạc của tôi?
Tôi biết bà đã phải chịu đựng
rất lâu.
Tôi ở đây để giúp đỡ bà.
Tôi cần con của tôi.
Con tôi đâu?
Họ cãi nhau và quyết định không
có con nữa.
Nhưng có thể nếu một gia đình
mới chuyển đến
Họ có thể cho bà thứ bà muốn.
Phải.
Một đứa trẻ.
Tôi chỉ... Tôi chỉ muốn có con.
Em muốn chơi à?
Ra đây đi.
Chị không làm em đau đâu.
Con nói chuyện với ai thế?
Chẳng ai cả.
Lên lầu đi.
Ta cần nói chuyện.
Nói chuyện? Khỉ thật.
Bố vừa nói chuyện điện
thoại với cô Levinson.
Violet, con đã không đi học
cả hai tuần nay rồi.
Có chuyện gì vậy?
Con không thích.
Chán, bọn nó bắt nạt con.
Nghĩa là sao?
Đúng là bố.
Vài đứa nhóc nói chúng nó bị
bắt nạt
Và bố mẹ chúng chỉ làm ngơ.
Bố hỏi con định nghĩa của
bắt nạt.
Con đã nói mẹ nghe chưa?
Làm sao một nhà tâm lý có tiếng,
tài ba như bố
Lại không biết được rằng vợ mình
hoàn toàn mất trí rồi nhỉ?
Violet, nhìn bố này.
Nhìn bố này.
Mẹ con có chuyện gì?
Khi mẹ không nằm trên giường
Hay lo lắng về gần như là tất cả,
Mẹ sẽ ăn não sống.
Có lẽ mẹ nghĩ hai đứa sinh đôi
đang lấy mất não của mẹ,
Vì có vẻ đó là giải thích duy nhất.
Chà, có vẻ như, um,
Mẹ con đang bị trầm cảm
Và con cảm thấy rất cô đơn
và bị cô lập.
Chuyện này không phải do con.
Mẹ phát điên và đó là lỗi tại bố.
Chính bố làm mẹ điên lên.
Bố ngoại tình.
Gái trẻ hay bà già với giẻ lau
gì cũng thế thôi.
Bố thật đáng thương và bệnh hoạn,
Con bất ngờ vì bố vẫn chưa
táy máy gì với con đấy.
Bố vẫn là bố con.
Không được nói năng kiểu đó.
Con cũng chẳng có gì để nói.
Hết giờ rồi.
Violet.
Bà chủ, bà có sao không?
Tại tôi cả.
Tôi...
Tôi đọc tất cả các nhãn,
Và rồi, khi thật sự cần,
Tôi chỉ... Tôi chỉ làm theo
chỉ dẫn một cách mù quáng.
Tuần trước bác sĩ của tôi
cho tôi một toa thuốc
Để trị buồn nôn, và...
Tôi vừa kiểm tra trên mạng,
người ta nói là
Thuốc có thể gây sốt, tai biến,
và, um...
Rối loạn tầm nhìn.
Đó là giải thích duy nhất.
Cho chuyện gì, thưa bà chủ?
Cho tất cả những chuyện điên
rồ đã xảy ra.
Và bác sĩ chưa bao giờ nói với
tôi về tác dụng phụ của thuốc.
Bác sĩ đều là bọn lang băm.
Đầu óc tôi chơi xỏ chính tôi, Moira.
Tôi thấy đủ thứ.
Nào, nào, bà chủ.
Bà chỉ cần khóc cho thỏa.
Đôi khi như thế là tốt nhất.
Ai cũng nghĩ tôi bị điên.
Tôi biết Ben nghĩ vậy.
Tôi biết.
Và tôi quá ngại để gọi cho Luke.
Đàn ông là thế mà.
Họ làm cho phụ nữ nghĩ mình
điên loạn
Để họ có thể vui đùa.
Bà đã đọc cuốn "Giấy Dán
Tường Màu Vàng"
Của Charlotte Perkins Gilman chưa?
Chưa.
Chồng của nữ nhân vật chính là
một bác sĩ,
Ông ta nhốt cô ấy trong phòng
ngủ trên lầu
Để hồi phục
Chứng kích động nhẹ.
Phải nhìn vào giấy dán tường
màu vàng hết ngày này qua
ngày khác...
Cô ấy bắt đầu có ảo giác
về những người đàn bà
Bị mắc kẹt trong những hoa văn.
Nửa tỉnh nửa mê,
Cô ấy cào xé lớp giấy dán
tường xuống để họ được tự do.
Cuối cùng khi chồng cô mở cửa,
Anh ta thấy cô ấy đi vòng vòng
trong phòng, sờ giấy dán tường,
Thì thào, "Rốt cuộc ta cũng
thoát khỏi đây."
Kể từ thuở hồng hoang,
Đàn ông đã tìm ra những
cái cớ để nhốt phụ nữ lại.
Họ bịa ra những chứng bệnh,
Như chứng kích động.
Bà có biết từ này bắt nguồn
từ đâu không?
Không.
Từ từ "tử cung" trong tiếng Hy Lạp.
Vào thế kỷ thứ hai,
Người ta nghĩ bệnh này do
thiếu tình dục mà ra.
Và cách chữa duy nhất là
quan hệ bộc phát.
Khoái cảm.
Các bác sĩ...
Thủ dâm phụ nữ trong
văn phòng của họ,
Và gọi đó là thuốc chữa.
Tôi không hề biết.
Đó là chuyện của cả trăm năm
về trước, nhưng ngày nay chúng
ta cũng chẳng khá hơn.
Đàn ông vẫn nghĩ ra nhiều cách
để làm phụ nữ phát điên.
Nhìn tình cảnh của bà và ông Harmon--
Ngoại tình, bỏ bà ở đây,
Mang song thai, một mình,
Phải chăm lo cho đứa con gái
tuổi thiếu niên lêu lổng.
Người phụ nữ nào cũng sẽ mất trí
mà thôi.
Cho tôi nói thẳng được không, bà Harmon?
Được.
Bà không điên đâu.
Những chuyện kỳ lạ bà trải qua,
Tôi e là không phải do thuốc.
Tôi chưa từng nói điều này
với bất kỳ người chủ nào
Vì sợ mất niềm tin của họ
hoặc bị mất việc--
Nhưng ngôi nhà này bị ám.
Đồ đạc bị vỡ, biến mất.
Cửa nẻo tự nhiên bật mở.
Ở đây có những hồn ma bóng quế.
Những linh hồn ác độc.
Bà Harmon, xin hãy nghe tôi.
Bà phải rời khỏi đây khi bà
còn có thể.
Tôi thấy rất sợ cho bà nếu
bà không đi khỏi đây.
Violet...
Violet, dậy đi.
Tối nay ta sẽ đi khỏi đây.
- Ta sẽ đến ở nhà dì Jo.
- Cái gì?!
Ta sẽ không ở lại đây thêm một
đêm nào nữa. Nhanh!
Ta không còn là tù nhân của
ngôi nhà đó nữa.
- Xin lỗi, thưa bà...
- Ôi Chúa ơi.
Tôi bị thương, và tôi cần được
giúp đỡ.
Tao biết chúng mày.
Chạy đi, Vi! Chạy!
Chạy!
Anh không thể tin được em lại cố
Đưa con gái mình ra khỏi nhà.
Anh sẽ không để em làm thế, Vivien.
Anh sẽ không cho phép em chia
cắt Violet và anh,
Cũng như hai đứa bé.
Anh không hiểu rồi, Ben.
Những kẻ đã tìm cách giết
Vợ anh và con gái anh
Đã ở đây tối hôm qua.
Cảnh sát nói không có bằng
chứng nào của bất kỳ ai
- Trong cái xe đó cả!
- Em biết cảnh sát nói gì!
Cảnh sát thậm chí còn không
nghĩ bọn chúng đang ở California!
Đã có báo cáo về một vụ đột
nhập nhà tương tự
- Ở Wisconsin!
- Chúng cách mặt em chừng sáu
inch, Ben!
Em chưa bao giờ thật sự giải
quyết chuyện này.
Dễ hiểu thôi, trong lúc căng thẳng,
Em sẽ cảm thấy như thế, Vivien.
Thề có Chúa, nếu anh lại sắp sửa
Chẩn đoán em bị hội chứng rối
loạn sau chấn thương,
Em sẽ tát vào mặt anh!
Được rồi.
Vậy hãy nói về chuyện ăn não.
Hãy nói về sự nguy hiểm của
việc ăn nội tạng sống.
Bệnh bò điên, Vivien.
Em đã nghe căn bệnh đó chưa?
Nếu anh không tin em, đi
mà hỏi con gái anh đi.
Violet cũng ở đó.
Em có đau không?
Lần đầu hay bị đau.
Không.
Em thấy rất mãnh liệt.
Anh cũng vậy.
Anh thật sự ở đây...
đúng không?
Dĩ nhiên.
Anh sẽ luôn ở đây, nếu đó là
điều em muốn.
Họ cũng luôn ở đây, phải không?
Những -- người khác ấy.
Họ không hại chúng ta đâu, Violet.
Những đứa điên cố giết mẹ em
và em.
Chúng đã chết thật rồi đúng không?
Tối qua em và mẹ em đã thấy
bọn chúng ở ngoài.
Mẹ em sợ chết khiếp.
Mẹ nghĩ bọn chúng quay lại
để giết em và mẹ cho bằng được.
Mẹ gọi cảnh sát, rồi bố em đến.
Chúng chỉ cố dọa em thôi.
- Chúng chỉ có thể làm thế.
- Phải chi em nói được với mẹ.
Không được. Không được đâu.
Em không thể nói, Violet.
Nếu em kể cho ai nghe những
gì chúng ta biết,
Họ sẽ nói là em bị điên.
Họ sẽ nhốt em lại.
Họ sẽ tìm cách cách ly em
khỏi anh.
Ta sẽ không bao giờ được
gặp nhau nữa.
Violet!
Con xuống nhà được không?
- Con xuống đây!
- Anh biết sao không?
Anh không thể ép mẹ
con em sống ở California được.
Anh không thể, vì mẹ con em
sẽ ra khỏi ngôi nhà này.
Em đã đặt mua vé máy bay đi Florida.
Nếu cần, anh sẵn sàng ra tòa.
Thần kinh em không ổn định, Vivien.
Em thấy đủ thứ.
Em thấy đủ thứ.
Ý anh là, cách em nhìn ra
Cô nhân tình bé bỏng của anh hả?
Em đang hành xử ngu ngốc.
Chuyện ngu ngốc duy nhất em làm
Là không đổi mã báo động
Sau khi em đá anh khỏi nhà.
Anh đưa mã số cho cô ta à?
Có phải vì thế mà cô ta
vào được đây không?
Vivien, đầu óc em đang rối loạn.
Anh chưa bao giờ ngừng gặp
cô ta cả.
Anh đi Boston để gặp cô ta,
Và một trong những bệnh nhân
của anh tấn công mẹ con em.
Chúa ơi, Ben!
Em nói lung tung gì vậy?
Anh đã sắp đặt mọi chuyện
với con điếm nhỏ bé của anh
phải không?
Anh lên kế hoạch lừa tôi
đúng không? Chúa ơi...
Để tôi biến đi, cho cô ta
vào đây thế chỗ đúng không?
Điên khùng quá rồi, Vivien.
Cái gì đây?
Em lấy nó ở đâu?
Nó được đặt ở đâu đó để cho
tôi nhìn thấy.
Anh có kể cho cô ta nghe về đêm
mặn nồng của chúng ta không?
Anh cho cô ta mặc cái thứ này?
Mặc nó?!
Anh vứt nó đi cả mấy tháng rồi.
Chuyện gì vậy?
Um...
Con gái, con có thể
Kể cho bố con nghe chuyện
tối hôm qua không?
Nói đi con.
Không sao đâu.
Con thấy mẹ rất hoảng sợ.
Chỉ cần nói bố con đã thấy gì;
Những gì con đã nói cảnh sát.
Con nói với họ những gì con
nghĩ là mẹ muốn con nói.
Con không thấy gì hết.
Violet...!
Mẹ, con xin lỗi.
Con không biết mẹ đã thấy gì.
Mẹ rất sợ, nên con cũng sợ.
Giờ con vẫn còn sợ đây.
Okay, con gái, con đi được rồi.
Tối nay anh sẽ ở lại.
Ngủ trong văn phòng.
Tôi cóc cần anh bảo vệ.
Không phải bảo vệ em.
Con gái anh cũng ở đây.
Ái chà, xem lãnh chúa Fauntleroy
nhỏ bé kìa,
Sáng tác mấy bài thơ buồn
thảm trong đầu
Cho con sơn ca của lòng mình.
"Vĩnh biệt, hỡi sơn ca.
Bài ca ai oán của ngươi đã tắt."
Đó là thơ của Keats.
Ai cần quan tâm?
Chú như con gái ấy,
Ngồi trong hầm mà ủ dột,
Thay vì làm gì đó
Để giải quyết những thứ
làm phiền mình.
Tôi mệt mỏi việc làm hại
người khác lắm rồi.
Chú em muốn con bé đi mất à?
Vì Vivien đã đặt mua vé máy bay.
Chị nghe cô ta nói thế.
Chú biết chú phải làm gì rồi đấy.
Tôi biết.
Tôi phải chuẩn bị.
Không vui.
Chú em muốn vui vẻ
Trong khi mưu tính à?
Nào...
Tôi không thích.
Làm thế nào mà chết lại khiến
chị hứng thế nhỉ?
Thôi đi.
Tôi đang yêu.
Đàn ông chút đi, trước khi
đi lên trên đó!
Mụ già ấy không dễ ăn đâu!
Có chuyện gì khẩn cấp đến mức
Tôi phải bỏ ngôi nhà đang mở
cửa tham quan ở Studio City
Và lái xe băng đồi băng núi
đến đây hả?
Trước hết tôi muốn bà biết là
Ngày mai tôi và Violet sẽ đi
khỏi đây
Đến nhà em gái tôi ở một thời gian.
Bà không thể nói chuyện này
qua điện thoại hay sao?
Ngồi đi, Marcy, vẫn chưa xong mà.
Ông Escandarian đâu?
Chúng tôi đã chấp nhận mức
giá thấp đến khó tin của ông ta,
Và đến giờ chúng tôi vẫn chưa
nhận lại hóa đơn công chứng.
Đừng nói với tôi là bà làm hỏng
luôn vụ này nhé, Marcy.
Vivien, thương vụ này bà mới
là người phá,
Và nói cho bà biết,
tôi đã gọi cho ông Escandarian
Suốt hai tuần liền--
Cả ban ngày lẫn ban đêm--
Ông ta không trả lời điện thoại.
Lúc ông ta quay lại thăm nhà,
tôi không có mặt ở đây.
Bà có kể chuyện ma của bà
cho ông ta nghe không?
Có thể ông ta đã cười nhạo bà
và bà nhai luôn đầu ông ta.
Xin lỗi, Marcy...
Tôi không điên, tôi chỉ đang
có thai.
Ôi, Chúa ơi...
Và buồn nôn lẫn chóng mặt.
Ugh...
- Và bị đau nửa đầu hành hạ.
- Bà Harmon?
Sao thế? Bà làm sao thế?
Bà có thể lấy giúp tôi một
ly nước không?
Chỉ cần đừng có sinh lúc này.
Đó là chuyện cuối cùng bà
muốn làm đấy.
Okay...
Được rồi.
- Chao ơi...
- Tôi đây.
Đây.
Cám ơn.
Yeah.
Ôi, các con ơi...
Ồ, tôi xin lỗi, Marcy.
Tôi nghĩ là tôi phải nằm nghỉ
một lát.
Dĩ nhiên rồi.
Tôi tự ra về được.
Cám ơn bà. Tốt lắm.
Anh cần đi bác sĩ khám.
Không cần, vết thương không
nặng. Tôi không sao.
Có chuyện gì đây?
Không sao hết. Như anh thấy
đấy, tôi đang được chăm sóc.
- Tôi muốn nói chuyện với bà Harmon.
- Không được.
Cô ấy rất hoảng sợ. Tôi đã
cho cô ấy vài viên ***
để ngủ rồi.
Tôi là người của công ty an ninh,
được chứ? Tôi nhận được một
báo khẩn...
Anh muốn biết tình hình à, Luke?
Vivien nghĩ là có người trong nhà.
Khi tôi đi lên lầu để giúp cô ấy,
cô ấy vô tình nã đạn vào tôi.
Chuyện có chừng đó thôi.
Chừng đó thôi?
Các anh đã nói chuyện với bà
Harmon chưa?
Chúng tôi đã kiểm soát được
tình hình.
Vậy ông ta có nói hiện ông
ta không thường trú ở đây không?
Có nói họ đang ly thân không?
Ông ta đã không nói, đúng không?
- Thằng khốn.
- Ông ta có nói
Nhân tình của ông ta có tiền
án tiền sự không?
Ông ta đã nói rồi, đúng không?
Tôi là bác sĩ tâm thần có
chứng chỉ hành nghề.
Tôi nhìn là biết dấu hiệu của
bệnh thần kinh.
Vợ tôi đang gây nguy hiểm
cho người khác và chính cô ấy.
Nên anh muốn tống cô ấy vào
trại tâm thần, để anh có
Nhà, có con, có nhân tình,
có con chó hả?
Này, tôi không biết anh nghĩ
anh là ai đối với vợ tôi,
Nhưng đây vẫn là nhà của tôi.
Và anh đi ngay cho.
Dậy mau!
Tìm phao cứu sinh hả?!
Hayden...
Hayden, Ben và tôi ly thân rồi.
Cô cứ việc chiếm lấy anh ta.
Tôi không muốn anh ta.
Anh ta là một kẻ đáng thương hại.
Tôi biết. Tôi đồng ý.
Một kẻ đáng thương.
Một tên khốn.
Anh ta là một tên khốn.
Và anh ta đã làm tổn thương
cả hai chúng ta.
Và anh ta đã làm tổn thương
cả hai chúng ta. Nên...
Nên cô hãy bỏ đi--
Bỏ đi.
Tôi không thể.
Tôi có...
Tôi đã từng nghĩ rằng mình
được ưu đãi.
Da trắng, xinh đẹp, có học.
Nhưng tôi đã bị tước đi mọi thứ.
Tôi có nhu cầu.
Những nhu cầu kinh khủng,
gặm nhấm tôi.
Cô muốn gì?
Tôi muốn thứ trong bụng cô.
Tôi muốn những đứa trẻ đó.
Bệnh hoạn quá.
Cô bệnh rồi, Hayden!
Không. Tôi đã chết...
Chết...! Chết rồi!
Và tôi có một ngạc nhiên cho cô.
Cha của các con cô--
Anh ta ở ngay đây.
Không! Không!
Lần đầu anh ta thích lắm,
bây giờ anh ta muốn hiệp hai.
Không!
Không!
Tránh ra!
Anh không làm hại em đâu.
Anh không làm hại em đâu.
Hắn đâu rồi?
Anh đây.
Hắn đâu?
Anh có thấy hắn ta không?
Hắn đi đâu rồi?
Ai? Ai, Vivien?
Người-người đàn ông. Người
đàn ông mặc đồ bó cưỡng bức em.
Hắn ở ngay đây. Ngay trong phòng.
Người đàn ông trong bộ đồ gì?
Anh có bắt được hắn không?
Ben biết. Đó là bộ đồ da bó
trên gác.
Và-và Hayden ở đây.
Cô ta nói là--
Cô ta đã chết và cô ta muốn
con chúng ta.
Cô ta ở đây.
Vivien...
- Hayden!? Anh có thấy cô ta không?
- Viv...
Làm sao lại không thể thấy được chứ?
Chúng ở ngay đây, ngay trong này.
Tôi không thấy cô ta, Vivien.
Vậy chúng phải ở đâu đó
trong nhà.
Họ sẵn sàng rồi.
Chuyện gì thế này?
Anh phải làm vậy, Vivien.
Em đang bấn loạn.
Không...
Và em phải được chẩn đoán.
Những người này sẽ đưa em
vào bệnh viện.
Anh xin lỗi.
Nhưng đây là giải pháp tốt nhất.
Anh không muốn.
Em đã bắn anh, em yêu.
- Em đang trở nên nguy hiểm.
- Nhưng em không bắn anh.
Em bắn hắn ta--
Kẻ cưỡng bức mặc đồ da bó.
Không cần đâu.
Ben, anh lấy cho em áo khoác
được không?
Cám ơn.
Bà không cần lấy thứ đó đâu,
thưa bà.
Um, tôi xin lỗi, Vivien.
Không sao đâu.
Ít nhất tôi cũng được ra khỏi
ngôi nhà này.
Là tại con hết.
Không, con gái.
Không phải.
Con đã làm điều tốt nhất có thể rồi.
Con đã nói ra sự thật.
Không sao đâu.
Có anh đây.
Làm thế không được.
Hai chàng trai này có gia đình,
bạn bè-- người ta sẽ nhớ đến họ.
Cảnh sát sẽ đến tìm kiếm hung thủ.
- Cậu muốn họ tìm ra cậu à?
- Bà có ý gì không?
Tôi nghĩ cậu nên vượt qua
Nhu cầu khó cưỡng của cậu,
nhu cầu làm vui lòng những
quý bà trong ngôi nhà này.
Tôi nghĩ tôi có vấn đề phức cảm
với mẹ. Bà có biết bác sĩ tâm
lý nào giỏi không?
Dùng cái này đi. Của họ đấy.
Cũng lãng mạn đấy chứ,
phải không?
Bây giờ họ sẽ thuộc về nhau
mãi mãi.
Dịch: phiemdu - onnyru@gmail.com
sync etheo
www.phudeviet.org