Tip:
Highlight text to annotate it
X
Ôi ... Đến đây nào.
Mỹ nhân!
Nàng vội vàng gì chứ?
Nàng muốn ăn gì nào?
Cung hỉ Đại Vương, cung hỉ Đại Vương ...
Hãy nói nàng muốn gì, ta sẽ cho nàng tất cả.
Thật sao?
Trái tim ta thật sự đã thuộc về nàng.
E rằng không được rồi.
Lửa cháy rồi ...
Chúng ta bị đột kích, mau tập hợp...
Phóng tiễn!
Không hay rồi Đại Vương.
Ta sẽ đưa cô ra khỏi đây nhé.
Lại đây.
Ôm chặt nhé.
~Phao đầu lô hề~
~Vi đa vi nương~
~Triệt nhiệt huyết hề~
~Vi bảo gia hương~
~Kinh vạn lí hề~
~Sát sa phỉ hề~
~Vi cứu kiều nương~
HOẠ BÌ (synced by Mp3sony - subscene.com)
Tướng quân đã về, đã về...
Trên đường quân ta trở về tôi đã cứu cô ấy.
Phụ mẫu cô ấy đều đã qua đời.
Tướng quân, bên ngoài có người gõ cửa.
Mở cửa!
Phu nhân!
Phu nhân!
Không thấy ai cả tướng quân.
Chuyện này là sao chứ.
Hãy giữ kín chuyện với huynh đệ.
Qua tết rồi mới nói.
Ai vậy?
Huynh ấy vừa về đến.
Các huynh vừa về à?
Tiểu Duy.
Ngoài trời lạnh lắm.
Có trà.
Bánh quế các anh dùng đi.
Đa tạ.
Đa tạ, tiểu Duy muội.
Cao Tường đại ca, uống đi kẻo nguội.
Muội chu đáo quá!
Huynh ấy là ai vậy?
Há à...
Đây rồi!
Tướng quân...
Tướng quân...
Tướng quân ngài sao rồi?
Chúng tôi tìm người khắp nơi.
Tướng quân...
Ngài không điên chứ?
Có hàng trăm tên phỉ tặc ở đây.
Ngài đã nói rằng,
chúng ta là huynh đệ đồng sanh cộng tử.
Nhất định phải sống để trở về!
Ta không lãnh đạo các ngươi nữa.
Dũng ca!
Tướng quân... dũng ca...
Đứng lại!
Chúng tôi không cho ngài đi đâu cả! Ngài định đào ngũ sao?
Thân làm thống lĩnh ngài phải hiểu, tôi có thể xử ngài theo quân luật.
Đừng mà.
Đừng mà...
Tránh ra nào!
Buông ta ra!
Đại nhân bảo trọng,
Tướng quân … Dũng ca …
Muội nói chuyện được với huynh ấy chưa?
Chưa!
Huynh không muốn huynh ấy trở về sao?
Muốn chứ.
Nếu huynh ấy về bây giờ... Huynh ấy sẽ giúp ta phu phục nhân tâm.
Muội thì không nghĩ vậy.
Huynh ấy ra đi để làm điều huynh ấy muốn.
Phu thê chúng ta sẽ thỉnh cầu huynh ấy ở lại.
Huynh biết không?
Muội luôn lo lắng cho huynh mỗi ngày.
Tốt rồi.
Vẫn chưa tỉnh à?
Chưa ạ.
Muội pha trà cho huynh nhé.
Bội Dung, ta đã ngủ mấy ngày đêm rồi?
Bội Dung... ta say quá rồi.
Dũng ca.
Huynh tỉnh lại rồi à.
Không có ý gì đâu.
Không làm phiền nữa!
Ta đi đây!
Dũng ca.
Đại ca!
Sắp đến giao thừa rồi. Huynh không muốn ở lại ăn tết cũng mọi người sao...
Không cần phải khách khí.
Dũng ca đợi một lát.
Tôi muốn trả lại một thứ cho huynh.
Dũng ca, đao của huynh...
Đại cát đại lợi!
Tiểu nhị, chuẩn bị cho ta một căn phòng.
Vâng vâng...
Quý khách, phải thanh toán trước quầy đã ạ
Không phải ta giao ngựa cho ngươi rồi sao? Sao ta có thể quỵt tiền ngươi được?
Được được...
Tiểu nhị, đừng quên chăm sóc tốt cho ngựa ta đó.
Ngài yên tâm, bảo đảm tôi sẽ chăm sóc kỹ cho nó.
Khách quan, xin trả tiền trước ạ.
Ta giao ngựa cho ngươi rồi! Còn không tin ta sao?
Chăm sóc ngựa cho tốt nhé
Được ạ.
Khách quan, năm mới cát tường!
Đi nào!
Tiểu nhị, đây là món khách điếm phục vụ à?
Sao chỉ có 1 miếng thịt thế này?
Hôm nay là tết mọi người đều về quê cả rồi, đầu bếp cũng vậy.
Được rồi, đi lấy cho ta ít rượu...
Có ạ, để tôi đi lấy...
Mang cho ta bình Cửu Uất Xuân nhé!
Khách quan rượu đó bán hết rồi ạ.
Bình cuối cũng bên cô ấy đấy.
Khách quan dùng loại khác nhé?
Qua đây, ta mời khách!
Mời ngài!
Tiểu nhị!
Lấy cho ta cái chén khác.
Tiểu nhị, này...
Không cần đâu.
Ta muốn giao lại chiếc ngọc bội này cho 1 người...
Sao rồi?
Huynh sẽ đi khỏi đây 2 năm à?
Câu đó không phải để muội hỏi ta.
Muội nghi ngờ trong nhà có yêu quái.
Ba tháng trước đây...
Khi Sinh ca đi tiễu trừ bọn cướp trên sa mạc trở về,
Huynh ấy đã cứu 1 cô gái mồ côi.
Tỷ tỷ!
Cô ấy là Tiểu Duy.
Cô ấy nói cô ấy ở Tô Châu. Con của 1 gia đình buôn tơ lụa.
Bị bọn cẩu quan hãm hại nhà tan người mất.
Sau đó rơi vào tay bọn cướp trên sa mạc...
Huynh nói xem...
Tiểu Duy có giống những người bình thường không?
Ta hiểu cảm giác có nữ nhân trong nhà.
Đột nhiên!
Trong thành lại xuất hiện đoạt tâm kiếm khách. Nhiều người đã bị giết.
Hiện tại tân quan vẫn chưa có.
Trong thành không thể không có vương pháp.
Tạm thời tất cả huynh đệ do ta cai quản.
Cho đến khi tân quan đến nhậm chức.
Chúng ta hãy sẵn sàng!
Kiếm khách lại giết người!
Không ai ngăn cản được hắn ta.
Mọi người chỉ có thể tăng cường tuần tra.
Không biết là từ khi nào.
Nhiều người bắt đầu hoài nghi là do yêu quái làm.
Đây là loại trân châu phấn do chính chúng tôi làm.
Cô có muốn thử nó không?
Tỷ tỷ thích loại này chứ?
Sao ta phải mua nó chứ?
Tỷ mua nó chứ?
Ta muốn tất cả chúng!
Tỷ vào trang điểm chứ?
Được ta muốn vào trang điểm.
Mời vào trong.
Cô ta thật sự là yêu quái chứ?
Ta không thể giúp cô.
Ta sẽ giúp cô tìm 1 cao nhân.
Tránh đường ra nào...
Lão thần tiên, tái thần tiên bị moi mất tim rồi ...
Kẻ đoạt tim người, nhất định là 1 cao nhân
Tiểu Nhu mang hộp thuốc lại đây.
Tiểu Duy bị thương rồi.
Tỷ tỷ!
Tỷ không cắt trúng muội đâu, tỷ nhìn này.
Muội rõ ràng đã nhìn thấy vậy.
Muội nói gì thế?
Cô ấy không phải là yêu quái chứ?
Cô ấy có khả năng mê hoặc nhiều người.
Xem ra cũng giống như yêu quái vậy.
Nhưng chỉ có nàng mê hoặc được ta thôi.
Muội đã gửi đi rất nhiều thư, nhưng không nhận được hồi âm nào của huynh.
Giờ thì sao rồi?
Hôm nay...
Cô ấy ngồi bên cạnh muội và rất nhiều người nữa.
Cùng Sinh ca rất là thân mật!
Còn ai biết cô ấy là yêu quái nữa không?
Làm sao muội có thể tùy tiện nói cho người khác biết chứ.
Muội không tin vào ai cả!
Yêu quái?
Huynh không tin muội sao?
Sao ta lại không tin muội chứ!
Ta không tin muội khi nào chứ?
Muội muốn huynh làm gì nào?
Tìm ra chân tướng.
Nếu cô ấy không phải là yêu quái thì sao nào?
Khi đó muội sẽ nhìn nhận...
Xin anh, Dũng ca!
Muội không mang tiền sao?
Nếu không đủ hãy tìm muội lần nữa.
Đưa tôi ít ngân lượng nhé.
Trả tiền cho bữa ăn cô mời ta đây à?
Ngươi uống rồi đấy thôi.
Có cả 6 người cho cô ăn đây.
Sao ngươi giết nhiều người thế?
Để cô có thêm nhiều lựa chọn mà.
Vậy sao, ta không phải là người hay đòi hỏi như vậy!
Nhưng nếu ngươi ra ngoài mỗi ngày, Vương Sinh..
Ta không muốn gây hại cho huynh ấy!
Ngươi thật là tởm quá!
Cô chỉ lãng phí thời gian thôi.
Huynh ấy rồi sẽ yêu thương ta.
Cô chịu khổ vậy để làm gì?
Ta phải làm Vương phu nhân!
Ta nói cho ngươi biết ta sẽ làm Vương phu nhân!
Cô không muốn tu luyện thành chính quả sao?
Ta không có thời gian cho nó.
Nhưng cô không thể như vậy mãi được đâu.
Nếu cô không ăn, da cô sẽ rã ra đấy.
Vậy sao, được rồi ta phải ăn thôi.
Phải ăn thứ ghê tởm này bao lâu nữa?
Nhanh nào!
Thẳng lên nào!
Ta nghe nói có việc gấp, nên trở về đây.
Tiểu Duy nói là ...
Lão gia mời khách. Nên chúng tôi vội vàng chuẩn bị.
Tôi về đây!
Đại tẩu!
Đại tẩu!
Phu nhân!
Mở bàn!
Mở thức ăn!
Để tôi..
Muội đi đâu vậy?
Mọi người đang chờ muội đó.
À à ...
Vương đại ca đừng giận.
Bội Dung tỷ tỷ đã cất công...
Tìm loại thảo kiền.
Để đặt trong gối đại ca.
Để đại ca có giấc ngủ ngon.
Muội nói đúng năm mới đến.
Vậy, nàng đừng lo lắng quá.
Vâng ạ!
Tỷ tỷ!
Tỷ đang tìm cái này phải không?
Tất cám ơn muội.
Ta ra với Sinh ca đây!
Muội biết tỷ đi gặp ai.
Nhưng muội sẽ không nói với Vương đại ca đâu.
Kỳ thực, có những chuyện không như muội nghĩ.
Dù sao...
Đến lúc nào đó tỷ sẽ kể cho muội nghe tất cả.
Nếu tỷ cảm thấy vui.
Những người bị moi tim tất cả xác họ đều nằm ở đây.
Sinh ca, nói bọn đệ không phải quân vương gia ...
Mỗi đêm đều cử người tuần tra
Vương gia quân...
Huynh đi một thời gian nó được gọi là "Bàng Gia Quân".
Oa.
Cao thủ thật là lợi hại!
Ra tay thật là chính xác nhất kiếm đoạt mạng.
Vậy đệ sẽ báo cho Sinh ca về đặc điểm này.
Ngươi có nghĩ là do yêu quái làm không?
Đệ tin là có âm dương gia ...
và có yêu quái.
Ngươi quả thật là tin đó.
Không phải âm binh sao?
Tôi hoài nghi 1 người...
Một cô gái Sinh ca mang về đây -Tiểu Duy.
Ngươi không thích cô ta à?
Không phải vậy!
Ngươi nghi cô ta à?
Từ khi cô ấy đến đây nơi này mới vậy.
Tôi nghĩ cô ta phát ra âm khí...
Lai lịch bất minh... Ấy...
Đủ rồi... đủ rồi, có một điều mà ngươi chưa biết đấy!
Ngươi nhìn trên kìa có kẻ nghe trộm đấy!
Xuống đây nào!
Sao ngươi biết hay vậy?
Ta đã trốn rất kỹ mà?
Huynh tài thật đấy!
Nói linh tinh gì thế, có gì ghê gớm đâu.
Không có gì lạ cả, ta có thể phát hiện ra chúng.
Trên đời này có rất nhiều loại yêu quái.
Có loại từ hoa, cỏ, cây biến thành...
Có loại từ hổ, sói, rắn, hồ ly biến thành...
Có loại sinh ra từ yêu, hận của con người...
Có loại tốt cũng có loại xấu ... Tiểu nha đầu?
Yêu quái không dùng kiếm giết người.
Vậy nó dùng gì giết người?
Nghe khẩu khí của ngươi cũng không nhỏ nhỉ?
Tên ta là Hạ Băng.
Ta là, "Pháp sư hàng ma" ...
Tên ta là Bàng Dũng.
Ta không tin có thể tìm ra yêu quái đâu.
Đây là phong ấn "Cửu tiêu mĩ hồ" là nam châm phát hiện hồ ly.
Khi yêu Hồ đến gần nó sẽ phát sáng.
Ta đã mang nó từ Giang Đô đến đây.
Ta chắc chắn rằng yêu quái vẫn ở trong làng này.
Nó cảm ứng được yêu quái bao xa?
Phạm vi mười dặm.
Giang Đô cũng không quá 10 dặm.
Tôi có cái hộp này cho cô.
Sau này hãy dùng đến nó, có thể bảo toàn chân khí.
Cứ để đấy đi.
Sinh ca nhờ tôi vẽ chân dung nên tôi cần có thời gian yên tĩnh.
Cô còn nhớ đã dùng dao chém lão đầu đà chứ?
Lão ta chết rồi cơ mà?
Cháu gái lão ta đã tới Giang Đô!
Khốn kiếp, người nhà của lão đừng hòng đụng tới ta!
Vậy hãy giết cô ta đi!
Được!
Còn bao nhiêu nơi nữa?
Đây là chỗ cuối cùng.
Muốn tìm tiếp thì phải trả thêm tiền cho tôi chứ.
Tái Thần Tiên chết đúng chỗ này đây.
Còn nữa!
Kẻ sát nhân tấn công từ phía Đông thành nội.
Huynh xem...
Không chỉ ở phía Đông thành, mà còn bao vây cả khu nhà của Đỗ Uy.
Đúng!
Vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì?
Không phải việc của cô.
Cô nương, đây là phận sự của quan phủ đại nhân.
Ta thấy cô cũng chưa làm việc này bao giờ.
Anh ta cũng đâu phải người của quan phủ.
Đã bảo không việc gì đến cô.
Này, cô đi đâu vậy?
Việc gì đến anh?
Này…này…
Tôi hết tiền rồi.
Cô không sao chứ?
Ngươi đúng là yêu quái!
Đừng có giở trò ma quỷ với ta.
Chạy đi đâu?
Theo lối này!
Mặc kệ tôi, mau bắt hắn đi…
Tiểu nhị, tiểu nhị!
Đừng gọi, hôm nay làm gì còn ai nữa.
Ê, huynh vào đây giúp tôi hay là vào uống rượu đấy?
Ồn ào quá, chỉ là vết thương ngoài da thôi mà.
Gì vậy?
Phun thì huynh phải nói tôi chứ.
Miệng tôi đầy rượu, sao nói đây?
Anh chưa nhìn bao giờ à?
Để yên!
Gì?
Huynh làm gì vậy?
Nhẹ thôi…nhẹ thôi…
Yên nào.
Đây là vết thương do kiếm.
Yêu quái dùng kiếm đúng không?
Ai nói là không dùng đâu.
Nhẹ thôi, nhẹ thôi…
Cô định đối phó sao đây?
Với hạng yêu quái tầm thường thì “xoẹt” là xong!
Thế còn loại không tầm thường?
Đây là “Hàng Ma Bổng”.
Ông tôi nói rằng...
Chỉ khi nào gặp người có căn duyên nó sẽ phát huy uy lực vô song.
Người đó chắc chắn không phải cô.
Tôi mở không được.
Cũng không phải tôi.
Tôi đoán ông của cô cũng không có khả năng mở được nó.
Thế à, sao anh biết?
Anh không tin tôi à?
Tin.. tin.. sao lại không tin chứ?
Đừng để bị phát hiện.
Nó được túy quỷ bảo vệ. Tôi sẽ sớm kết liễu con bé đó!
Quả nhiên thù cũ không rủ cũng tới.
Đi đâu vậy?
Muội vừa giúp việc trong thư phòng…
Vậy muội vào bếp đi.
Vâng!
Dũng ca, tôi đã xét kỹ rồi.
Thành Tô Châu có một phú hộ tên Cao Côn.
Ba năm trước, cả nhà đều chết vì bệnh dịch.
Ông ta không hề có con gái, cô gái đó nói dối!
Bội Dung, Tiểu Duy đâu?
Đang trong phòng tĩnh dưỡng.
Dũng ca, kiếm Tiểu Duy có việc gì?
Cô ta giả dạng đấy!
Các người đã mang yêu quái vào nhà.
Yêu quái!
Dũng ca, sao lại tin những lời như vậy?
Ta chỉ muốn biết chân tướng sự việc.
Chân tướng, được!
Tôi sẽ đưa các người đi xem cái sự thật đó.
Nhà họ Cao thực ra không hề có con gái, cô là ai?
Có phải là hiểu lầm không?
Ông ta nói cô như vậy có đúng không?
Đúng rồi, Tiểu Duy cô nương, cô có thư phó thác không?
Cô mau nói đi!
Tiểu Duy, đừng sợ!
Có gì thì hãy nói đi.
Muội thực ra không phải con gái nhà họ Cao.
Muội chỉ là…
nha hoàn của họ thôi.
Nhưng vì muội ở cùng mọi người rất vui vẻ nên e mọi người khinh thường muội.
Cho nên nhất thời hồ đồ đã nói dối chuyện này.
Ai làm chứng cho cô chứ?
Không có ai.
Chúng tôi làm chứng việc này!
Chúng ta thấy cô ấy ở trong tay lũ sa tặc đúng không ?
Nếu không ra tay đúng lúc, cô ấy làm sao còn sống được?
Đúng đúng… đúng rồi, là chúng tôi cứu…
Vương đại ca...
Muội không nói dối huynh.
Nhưng xin đừng đuổi muội đi, có được không?
Muội không muốn cô dơn.
Đứng dậy đi.
Có ta ở đây, không ai dám làm gì muội đâu.
Tôi lấy máu của cô, xem có phải yêu quái không.
Dũng ca.
Cậu làm gì vậy, điên rồi à?
Tôi chỉ thử thôi mà, đây là cán dao.
Đệ không cần biết cán dao hay không, Tiểu Duy là người nhà đệ.
Tiểu Duy là người nhà cậu, Bội Dung thì sao?
Bội Dung là vợ cậu, cô ấy hàng ngày lo lắng cho cậu!
Dũng ca.
Anh vẫn chưa quên việc Bội Dung đã chọn tôi à?
Khốn nạn!
Ta rất buồn.
Ta buồn vì Bội Dung đã chọn lầm người.
Ngươi thật không có lương tâm!
Họ cũng đã thành vợ chồng rồi. Tôi thấy anh vẫn còn ôm mối hận đấy.
Ngươi im miệng!
Anh em một nhà bất hòa, chỉ vì ả nha đầu này thôi.
Bàng Dũng!
Việc nhà Vương Sinh chúng tôi, không để anh phải lo!
Nếu là yêu quái, thì tôi không để yên.
Vật này sẽ làm cho yêu quái Hồ Ly phải hiện nguyên hình.
Nơi nào có yêu quái xuất hiện, nó sẽ lập tức phát sáng...
Nó vẫn sáng đây, hóa ra chúng ta đều là yêu quái!
Tôi có “Hàng Ma Bổng”! Tôi nói không sai đâu.
Tôi không tin... Ai tin?
Quỉ tin!
Tôi tin!
Tôi đã nhìn thấy.
Cô ta có phép thuật.
Tôi đã làm tay cô ấy bị thương!
Cô ấy không cần thuốc men gì hết.
Sau sự việc ấy, tôi đã nói với Tái Thần Tiên...
Ông ta nói cô đúng là yêu quái có phép thuật cao cường.
Sau đó hai ngày thì ông ta chết…
Tôi hàng ngày ở với cô, không ai biết rõ hơn tôi.
Tôi có cách.
Trên người yêu quái đều có “dấu hiệu”.
Cởi hết đồ ra.
Cho chúng tôi kiểm tra, cô có ngại không?
Yêu tinh, sợ rồi à?
Cô dám không?
Được!
Chỉ mong cô đừng làm gì tôi, thì tôi đồng ý!
Yên tâm rồi chứ?
Không phải lỗi cô ấy, đều là tại ta.
Tôi vẫn còn một cách
Cô còn chưa chịu thôi à?
Hồ Ly muốn giữ được hình dáng người, thì phải ăn tim người.
Bởi vậy trong thành có rất nhiều người bị moi tim chết.
Xem ra cô không chịu dừng lại.
Thật là… Cô làm mất thời gian quá!
Ý của cô là…
Nếu cô gái đó không được ăn tim người thì sẽ hiện nguyên hình!
Vậy chúng tôi sẽ theo dõi Tiểu Duy cô nương.
Xem cô ta không ăn tim người có bị hiện nguyên hình không?
Tôi muốn cho các người biết, các người đã sai rồi!
Đi đi!
Ta hiểu rồi!
Chỉ vì em lo cho ta.
Em xin lỗi!
Em nên xin lỗi Tiểu Duy kìa!
Xin lỗi…
Là tôi phải xin lỗi chị!
Tôi biết vì sao chị nghi tôi là yêu quái.
Bởi vì chị sợ tôi sẽ cướp Vương đại ca.
Thật ra.. tôi rất yêu anh ấy.
Nhưng chị không nên hiểu lầm Tôi không phải là người như vậy
Hãy cho tôi làm thiếp nhé?
Xin chị…
Tiểu Duy, hãy ăn nói cẩn thận.
Chị Bội Dung, tôi xin chị…
Tiểu Duy.
Vương Sinh chỉ có một người.
Hôm nay muội chắc rất mệt.
Tiểu Nhu!
Dạ!
Hãy đưa Tiểu Duy cô nương về phòng.
Tiểu Duy tỉ tỉ.
Vẫn chưa hiểu được cô ta, ngươi hãy đi theo xem thế nào
Tiểu Duy tỉ tỉ, nghỉ sớm nhé.
Ừ.
Tôi có một quả tim rất ngon đây, cô ăn chứ?
Cảm ơn.
Tôi e là cô sẽ giết tôi.
Cô vẫn nghi tôi là yêu quái à?
Tôi không hề nghi ngờ.
Mà chắc chắn cô là yêu quái!
Tổng quản!
Lại có người bị moi tim.
Dũng ca.
Trong hai ngày đã có thêm vài người bị moi tim.
Mặc dù có rất nhiều lính canh, nhưng...
..thủ phạm vẫn ngang nhiên ra tay.
Hắn ta là yêu quái, làm sao mà thấy được.
Yêu quái
Không phải cô nói Tiểu Duy là yêu quái sao?
Ngày ngày cô theo sát cô ấy
Tại sao bên ngoài vẫn có người chết?
Ai nói yêu quái chỉ có một tên?
Lại thêm một tên nữa?
Vương Sinh, cậu có cách nào không?
Tôi nghĩ... Hắn ta phải là một đệ nhất cao thủ.
Chỉ có anh mới bắt được hắn.
Tôi cầu xin anh hãy ở lại đây.
Tôi và Bội Dung, cùng bách tính trong nhà vô cùng cảm tạ!
Xin anh!
Bội Dung.
Hãy giúp ta chăm sóc Dũng ca thật tốt.
Muội xin lỗi.
Không phải xin lỗi, ta không muốn nghe muội nói vậy.
Muội không phải xin lỗi ai hết
Lần này ta quay lại, là muốn được nhìn thấy muội hạnh phúc.
Muội rất vui đúng không?
Dũng ca.
Huynh là người tốt nhất.
Muội hy vọng huynh tìm được người con gái tốt hon muội.
Muội không phải lo cho ta.
Những năm qua ta sống một mình rất vui vẻ.
Tự do tự tại, vô lo vô nghĩ.
Thôi, ta đi giúp Vương Sinh.
Anh ngốc
Hạ Bình cô nương, huynh ấy là một người đàn ông tốt.
Đối xử với huynh ấy tốt nhé!
Tôi và hắn, quan hệ không như cô nghĩ đâu.
Với tên ngốc ấy... tôi chẳng hơi đâu...
Xuyên kim giáp hề Ngộ cường dũ cường
Pháo đầu lộ hề Vi đa vi nương
Sái nhiệt huyết hề…
Hạ Hầu Tướng!
Tôi đã sơ xuất, không gọi người đi cùng…
Phu nhân…
Không xong rồi, nghe nói Bàng Dũng đã giết chết Hạ Hầu Tướng rồi!
Không thể nào!
Chính mắt họ nhìn thấy mà!
Hạ Hầu Tướng chết rồi.
Ta biết rồi.
Họ đã nghi là ta giết.
Ta cũng biết rồi.
Nhưng ta không tin!
Đã đến nước này...
Ngươi không thể đi theo ta được.
Thế ai sẽ đi cùng ngươi?
Ta phải đi cùng ngươi để bắt yêu quái.
Bắt yêu quái? Chưa chán sao?
Chắc chắn là không rồi!
Bao giờ ta mới giỏi được?
Ngươi bắt nó hay nó bắt ngươi?
Ngươi không sợ chết à?
Ta là Hàng Ma Bổng.
Tôi không thể không cảm thấy.
Ngựa vẫn còn, người chắc hẳn vẫn còn trong thành.
Ngươi dẫn một đội theo hướng này.
Được, chúng ta đi!
Đi, từ từ, chú ý nhé.
Ngủ à?
Tối nay ta không đi đâu hết, ở nhà với nàng.
Đừng lo!
Ta cũng không tin Dũng ca hạ sát Hạ Hầu Tướng.
Chỉ muốn mời anh ấy lại, hỏi cho rõ.
Muội muốn hỏi huynh.
Nếu Tiểu Duy không phải là yêu quái,
thì huynh có mến cô ấy không?
Tiểu Duy sao có thể là yêu quái được?
Được rồi... ta hứa.
Sẽ đi bắt vài con yêu quái về đây cho nàng!
Được không?
Huynh vẫn chưa trả lời muội.
Huynh yêu cô ấy chứ?
Cho dù cô ấy là ma hay người,
ta cũng không thay đổi!
Yên tâm đi!
Sao vậy?
Vương đại ca!
Muội phải đi đây.
Muội không nên nói những lời như vậy.
Muội quên sao?
Ta đã hứa sẽ bảo vệ muội.
Bội Dung cũng biết việc này.
Muội đã đến nước này... một là sống hai là chết!
Sao có thể ?
Như Cao Hướng, Kinh Bình, Kinh An huynh đệ.
Ai cũng biết là họ đều mến muội.
Huynh nghĩ thế gian ai cũng vậy cả…
Làm sao mà không mến muội được cơ chứ?
Muội muốn huynh mến muội!
Tại sao muội không xứng, dù chỉ làm thiếp của huynh?
Là ta không thể!
Ta không thể cho muội làm một người thiếp!
Muội nên chọn người tốt hơn.
Hãy tự tìm cho mình một ý trung nhân.
Phải không?
Huynh có mến muội không?
Muội không cần ai hết!
Muội cũng không muốn chia sẻ với ai
Muội chỉ muốn có mình huynh.
Dù chỉ được một lần…
Nàng không sao chứ?
Tốt rồi.
Nàng đừng lo Tiểu Duy là yêu quái nữa được không?
Sao cơ?
Tại sao chàng lại ở trong phòng cô ta?
Ta…
Ta chỉ là… đừng nói nữa
Ta biết cô ấy thực sự rất yêu chàng.
Ta đều biết cả.
Thật ra không phải như vậy…
Là do thiếp không tốt.
Do thiếp chưa làm tròn bổn phận của người vợ.
Chàng hãy quyết định đi!
Chọn cô ấy làm thiếp?
Ta không phải.
Hãy để cho ta kết thúc chuyện này.
Hãy để thiếp làm chị cô ấy.
Thực ra trong thâm tâm của nàng…
không tin những việc ta làm?
Tổng quản…
Ai cho ngươi xuất hiện ở đây?
Đừng quên ngươi cũng là yêu quái!
Không được có tình cảm với con người!
Bây giờ trông ngươi thật ngu ngốc!
Ta yêu anh ấy, ngươi hiểu không.
Ngươi suốt ngày chỉ biết ăn. Làm sao hiểu được.
Ta hiểu chứ.
Ý ta là, ta yêu cô.
Nhưng ta không yêu ngươi.
Ta đã nói từ lâu rồi mà.
Không có ta, ai sẽ kiếm tim cho cô.
Không có ngươi ta vẫn sống tốt.
Nếu ngươi biết suy nghĩ thì nên biến đi.
Cút đi!
Được.
Ta xin lỗi.
Ta sẽ không quấy rầy ngươi nữa.
Đi!
Phu nhân...
Chị Bội Dung, vẫn chưa ngủ à?
Tiểu Duy muội muội.
Ta có việc muốn bàn với em.
Chị kiếm tôi có việc chi vậy?
Giờ thì nhìn rõ chưa.
Cứ loan báo đi. Những ai biết việc này đều phải chết.
Cao đại ca, chúng tôi đi trực đây.
Cẩn thận nhé.
Đi đi.
Phu nhân, người sao vậy?
Không sao.
Cô muốn gì?
Ta vẫn chưa biết
Cao đại ca.
Tiểu Duy cô nương.
Đừng vào.
Cao đại ca, chị Bội Dung nói vừa gặp yêu quái
Yêu quái ở chỗ nào?
Tại đây.
Không!
Không phải chàng nói rằng, có thể trao cả trái tim cho em sao?
Nhìn thấy yêu quái ăn tim người chưa.
Sinh ca rất yêu cô, đừng hại anh ấy
Đã có Vương phu nhân ở đây, thì còn nghĩa lý gì nữa
Ta không cần.
Ta sẽ nhường ngôi Vương phu nhân cho cô.
Thế sao?
Cô hãy thề sẽ ra đi, không bao giờ quay lại
Ta đã nhìn thấy cô ăn tim người. Sao không giết ta luôn đi?
Ra tay đi.
Cô thật là ngốc
Nếu ta xuống tay,
Vương đại ca sẽ quên nhanh thôi.
Hãy uống đi!
Nói với mọi người rằng, kẻ sát nhân chính là cô.
Cô là yêu quái, tôi sẽ làm Vương phu nhân!
Được.
Sau này cô không được sát hại một ai nữa.
Ta là yêu quái, không ăn tim người sao ta sống nổi.
Được thôi, ta hứa với ngươi.
Chỉ cần ta làm Vương phu nhân.
Ta sẽ chăm sóc Vương đại ca suốt đời.
Cô yêu anh ấy thật sao?
Thật sự.
Cô nói thì hãy giữ lời
Nếu cô trở mặt, tôi sẽ giết hết không chừa một ai
Cô vẫn thực sự chưa hiểu thế nào là tình yêu
Yêu quái...
Tiểu Nhu... Tiểu Nhu...
Cứu tôi với...
Phu nhân...
Sao người lại như thế?
Đứng lại, đừng chạy nữa
Quỷ nhập vào phu nhân rồi.
Ta là yêu quái. Các người hãy giết ta đi.
Không được làm bậy.
Lùi lại.
Kẻ nào ra tay, ta sẽ giết.
Bội Dung, hãy cố lên, em không thể chết được
Lão gia, phu nhân đúng là yêu quái rồi.
Tiểu Nhu, đừng nói bậy.
Chị Bội Dung… thực ra đã mắc bệnh gì vậy?
Đúng là yêu quái đã hạ thủ Cao đại ca
Đúng đấy.
Phải báo thù cho đại ca.
Xem ra đã bị trúng độc rồi.
Bị trúng độc của yêu quái sẽ bị biến sắc như vậy.
Màu sắc càng sáng, độc tố càng mạnh
Cho nên màu trắng chính là loại kịch độc.
Khi toàn thân chuyển sang màu trắng, cũng là lúc ra đi.
Cô không phải có nhiều cách lắm sao? Làm sao cứu cô ấy?
Em tỉnh rồi Bội Dung, có đỡ chút nào không?
Hãy đi đi!
Là Tiểu Duy đúng không?
Là do em.
Em là yêu quái.
Em đừng nói nữa.
Em cứ yên tâm trị thương.
Cô ấy có Hàng Ma Bổng, nhất định sẽ tìm ra cách trị độc.
Cô hãy đưa cho tôi bảo vật gia truyền
Đúng rồi, ông nội tôi để lại rất nhiều đồ gia bảo..
Không phải cái đó!
Ông của cô.. để lại vật gì quí nhất?
À, đúng rồi…
Đây, đích thực là bảo vật gia truyền
Nó sẽ loại trừ được yêu quái.
Đúng rồi, tôi nhớ ra rồi.
Ông tôi đã nói, chỉ cần đánh chết yêu quái...
Những người bị yêu quái phù phép sẽ nhanh chóng hồi phục…
Muội nghe không?
Đúng vậy.
Nếu vậy, hãy mau mau diệt yêu quái trước
Hai người vẫn chưa đủ sức
Đừng lo.
Muội chết đi, những người khác sẽ được sống.
Đừng nói gở, tôi nhất định sẽ có cách.
Bội Dung.
Bội Dung.
Huynh có cây Bảo đao này.
Muội biết Đao thuật của huynh lợi hại thế nào chứ?
Với Bảo đao, huynh chưa biết thất bại là gì
Huynh sẽ diệt trừ nữ yêu kia để cứu muội
Huynh sẽ giết chết yêu quái, được không?
Ra đây.
Cô không giỏi võ công, đừng đi theo tôi!
Giờ huynh còn không tin tưởng tôi sao?
Thôi, tôi đi đây.
Cô hãy chăm sóc Bội Dung.
Huynh đi thật à?
Phải đi chứ.
Không được, huynh không thể giết được yêu quái
Cô đùa gì vậy? Ông cô để lại bảo vật Hàng yêu.
Ta có Bảo đao. Tại sao lại không giết được chứ?
Ông tôi là dòng dõi huyết tộc mới làm được như vậy.
Chúng tôi kế thừa "Hàng Ma Đô" của dòng tộc.
Nên mới có khả năng trừ yêu quái.
Nếu muốn giết Tiểu Duy
hãy để tôi đi cùng.
Vương Sinh.
Ngươi vẫn chưa biết việc gì sao?
Tiểu thư, đừng qua đó!
Nàng là yêu quái thật sao?
Vâng.
Cao Tường đã bị giết rồi.
Tất cả đều do thiếp ra tay.
Chúng ta phải báo thù cho đại ca.
Các người dám tiến lên?
Báo thù cho đại ca.
Sát nhân đền mạng!
Báo thù cho đại ca.
Im lặng!
Ả chính là yêu quái! Chính ta sẽ giết!
Đã là trượng phu, không thể tha thứ được.
Hãy bỏ đao xuống.
Vương Sinh.
Hãy bỏ đao xuống.
Bội Dung...
Cho dù nàng là ai, chúng ta cũng có tình nghĩa.
Thiếp là yêu quái, đã sát hại rất nhiều người.
Nàng là phu nhân của ta.
Nàng có là yêu quái, ta vẫn một lòng yêu nàng.
Ta mãi mãi yêu nàng.
Đừng!
Hứa với thiếp.
Hãy sống cho tốt.
Thiếp sẽ bên chàng...
Yêu nữ.
Các ngươi thấy chưa, ả mới chính là yêu quái.
Đã thấy chưa, đó mới là yêu quái!
Cô làm gì vậy, bỏ ra!
Huynh không thể giết được cô ta.
Làm gì vậy?
Đi đi.
Trả lại ta.
Nếu ngươi yêu ta.
Hãy trả Bội Dung lại cho ta!
Nếu yêu Bội Dung như vậy...
Tại sao ngươi không chết cùng cô ấy?
Ta đã chết rồi.
Hãy đưa cô ấy trở lại
Đừng tin lời ả!
Bội Dung đi rồi.
Ta đã chết cùng cô ấy
Nếu nàng có thể trở lại.
Ngươi hãy nói với nàng rằng
Ta là một người chồng bất tài
Không thể chăm sóc cho nàng.
Ta yêu nàng.
Ta sẽ ở bên nàng mãi mãi.
Đừng làm thế.
Sinh ca...
Ngươi là yêu quái
Cho dù ngươi có cứu bọn chúng, chúng cũng sẽ vong ơn thôi.
Ma quỷ làm sao có thể tìm được nhân duyên nơi hạ giới cơ chứ?
Ta sẽ giết bọn chúng.
Ta sẽ đón ngươi về.
Hãy nhìn bóng của hắn.
Đỡ lấy!
Nhanh lên, kết liễu hắn đi.
Ta khóa tay hắn rồi...
Giết hắn đi, đừng lo cho ta.
Phải thu hồi linh khí để cứu Bội Dung.
Ra tay đi, hãy giết ta.
Hạ thủ đi!
Tiểu Duy...
Thế gian này thật nhiều ân oán.
Cho dù chết, vẫn ở bên nhau.
Giờ thì ta đã hiểu.
Tại sao ta không thể thi triển năng lực Hàng ma.
Vì lòng ta vẫn còn thù hận.
Hãy trả lại sự sống cho họ đi.
Tổng quản…
Tổng quản không sao chứ.
Lão gia vẫn khoẻ mạnh.
Phu nhân thế nào rồi.
Cao đại ca sống lại rồi…
Phu nhân không sao chứ?
Dũng ca, Dũng ca …
Dũng ca
Dũng ca, Dũng ca …
Dũng ca thế nào rồi?
Tỉnh dậy đi... Dũng ca
Dũng ca hãy tỉnh dậy đi...
Dũng ca hãy tỉnh dậy đi...
Dũng ca …
Đừng lay nữa. Lay thế thì đau chết mất.
Đánh nhau nhiều quá, tôi mệt rồi.
Anh không ở lại sao?
Ta còn nhiều nơi phải đi.
Ta cũng muốn thế.
Ta đi.
Bảo trọng.
Đi đâu nào?
Trời đất rộng lớn thế này, đi đâu chẳng được.
Tôi thấy anh cũng có năng lực Hàng yêu đấy!
Thế nào?
Có thích cùng tôi đi diệt trừ yêu quái không?
Gọi là sư phụ cũng chưa muộn đâu.
Với cái tam cước miêu công phu đó sao?
Tôi có kinh nghiệm nhiều hơn anh đấy!
Nhìn gì?
Phát hiện ra cô không đội mũ trông đúng là một thiếu nữ!
Không sai, không sai...