Tip:
Highlight text to annotate it
X
Subbed by Nothing Sync time by Hoangtrinhag
Tên tôi là Ozawa.
Lần đầu phải không ạ?
Xin chờ một chút.
Hãy điền vào đây.
"Tên bệnh nhân: Rio Ozawa, 14"
Kiểm tra cho thấy một khối u não.
Loại này có thể chuyển thành ác tính.
Tồn tại khoảng giữa 2 năm.
Nếu khuếch tán ra có thể dẫn tới liệt,
mất trí nhớ, phán đoán kém.
Ở bất kỳ góc độ nào, chúng ta cần phải mổ.
Mổ có thể chữa được không?
Đáng tiếc là,
không thể loại bỏ hoàn toàn khối u.
Kể cả khoa phẫu thuật tốt nhất
cũng không thể ngăn ngừa sự tái phát.
Có Ozawa ở đây không ạ?
Ozawasan?
Vâng?
Đây ạ!
Chúng tôi đến đây!
Đi nào, Rio. Đến lượt rồi.
Chuyện gì vậy?
Con đổi ý.
Thôi nào, Rio. Chúng ta đã thảo luận rồi.
Con không thể vượt qua được, làm ơn đi!
Con sẽ giữ bất kể ra sao!
Đó là tốt nhất cho con!
Không, không phải vậy!
Thôi đi!
Whoa.
Chuyện gì vui vậy?
Không có gì.
Chúng ta đi chứ?
"Di chúc: Kouki Ozawa"
Cậu ổn chứ?
Cô ta lại bắt đầu rồi.
Hôm nay là ngày chơi trò anh hùng, phải không?
Vậy à? Mình không nhớ.
Mày thật sự không mang đồng nào?
Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi.
Tôi không thể.
Tôi không còn gì cả. Tha cho tôi
Lời hứa là lời hứa, Tomoko.
Tôi hoàn toàn không còn gì.
Tôi không có gì để trả cả. Làm ơn!
Tao hiểu. Vậy thì mày sẽ phải kiếm thôi.
Gì?
Cởi quần áo ra. Chúng tao sẽ đưa ảnh
của mày lên trang web
Lột quần áo nó.
Okay.
Yên lặng nào. Không lâu đâu.
Trông nó khá đau đớn đó.
Ai đó cứu với!
Yên lặng!
Ai đó...
1, 2, 3...
Đủ rồi đó.
Rio?
Chuyện gì vậy?
Trông thật dã man.
Cậu ổn chứ?
Chúng tớ chỉ...
Cậu là bạn tớ, Naoko.
Nhưng tớ không thích những kẻ bắt nạt kẻ yếu.
Ừ nhưng cô ta...
Tớ không thích vậy.
Tớ xin lỗi, Rio.
Đây.
Cậu không sao chứ?
Đừng lo.
Cậu sẽ không bị bắt nạt nữa đâu.
Oh thôi nào. Đừng khóc.
Cố lên.
Tớ không biết phải làm thế nào để cảm ơn cậu.
Tớ sống trong sợ hãi mỗi ngày.
Nó như là địa ngục vậy.
Không ai đưa tay ra giúp đỡ.
Chúng tớ bảo, "Đừng khóc" mà
Yeah, mạnh mẽ lên.
Đó, cười lên.
Thế mới hay chứ.
Tại sao những người nổi tiếng như các cậu
lại giúp đỡ tớ?
Tại sao ư? Bởi vì chúng tớ không thể để
bạn bè bị ức hiếp.
Đúng đó.
Chính xác.
"Bạn bè"? Với tớ?
Rio! Đúng giờ đó.
Đó là bạn trai tớ, tớ mời đó.
Wow.
Đến đây nào.
Dễ thương đó, Maki! Cắt tóc hử?
Không.
Oh. Vẫn lộng lẫy như mọi khi, Miho.
Cảm ơn.
Và em là...
Tomoko.
Đúng rồi, anh nhớ rồi. Gì nhỉ?
Xin chào!
Hi.
Xinh không? Tomoko là bạn thân.
Chiêu đãi cậu ấy cho tốt, okay?
Rất vui lòng.
Ken! Lại đây!
Chào các quý cô!
Đây là... Kumiko.
Tomoko.
Dẫn Tomoko đi một vòng đi.
Chắc rồi. Hi, Tomoko.
Em dễ thương thật!
Sao cơ? Oh không, không phải em.
Rio!
Vui thật đó! Tớ nên thường xuyên
đi nhảy
À mình không thể.
Tại sao không? Tại sao cậu không thể?
Ồ, chắc là mất nhiều tiền lắm.
Vậy cậu phải kiếm tiền.
Chúng tớ đều vậy. Đúng không?
Đúng vậy.
Tất nhiên.
Thật à? Như là công việc bán thời gian à?
Họ trả có nhiều không?
Có, nếu cậu biết bí mật.
Thật chứ?
Tại sao chúng ta không chỉ cho cậu ấy ngày mai nhỉ?
Yeah, được!
Cậu dậy rồi. Chào buổi sáng!
Cảm thấy tốt chứ?
Tại sao tớ...?
Cậu say sau khi uống 3 chén gin
pha tonics. Tớ mang cậu về đây.
Tớ đã uống?
Đây là nhà cậu à?
Không, nó là "studio" mà
Papa thuê cho tớ.
Thật sao?
Wow!
Cha cậu chắc phải giàu lắm.
Thế này khá hơn rồi.
Whoa!
Đó là Tomoko hả?
Cậu đẹp tuyệt!
Tuyệt không?
Bốc lửa!
Vậy công việc của các cậu là gì?
Công việc chân tay được trả công cao?
Cậu có thể nói vậy.
Giống như nơi cậu đăng ký online
làm thư ký?
Không đúng lắm.
Oh... vậy thì nó có thể là gì nhỉ?
Đó là làm gái.
Gì?
Chúng tớ hẹn hò với các bố già.
Chỉ là sex. Không hơn.
Và họ sẽ trả tiền.
Hàng trăm dollar chỉ để ngủ.
Nhưng...
Này nhé, hãy nhìn ngôi nhà
"Papa" Rio cho cậu ấy.
"Papa"...
Chúng ta là bạn đúng không? Tham gia với chúng tớ.
Cậu sẽ có tất cả cậu muốn,
và đi với chúng tớ.
Cậu không muốn vậy à?
Không, tớ muốn! Nhưng...
Hãy để cậu ấy quyết định. Có thể Tomoko
khác với bọn mình.
Về nhà đi Tomoko.
Gì?
Tớ đã ép buộc cậu.
Mọi thứ còn mới quá.
Cậu hãy giữ sự thanh khiết của cậu.
Bọn tớ đều vẩn đục cả rồi.
Nhưng đó là sự ràng buộc của bọn tớ.
Tuy là nói vậy, nhưng chúng tớ muốn
có cậu đi cùng.
Đi thôi.
Rio!
Cho tớ tham gia với. Tớ muốn đi với các cậu.
Gì?
Tớ muốn đi với các cậu.
Cậu không cần phải.
Đúng, nó không phải dành cho tất cả mọi người.
Không, Tớ ổn mà. Tớ hứa.
Tớ muốn đi với các cậu.
Hơn nữa, cậu là ân nhân của tớ.
Ôi Tomoko. Cảm ơn.
Rio?
Sên biển, chả có nhẽ?
Nó không nhớt.
Nước giấm?
Không thể nào.
Nó khá là ngạc nhiên đó.
Và màu hồng nhạt.
Tớ càng mong hơn.
Ở các chỗ khác có lông.
Barbapapa.
"Thứ" của đàn ông giống như Barbapapa.
Thôi nào. Chả dễ thương tẹo nào!
Tomoko, về cơ bản thì
chỉ là sự khác nhau chút xíu.
Hãy tập lại lần nữa.
Đầu tiên cậu sẽ làm gì?
Khi hắn đang tắm, tớ sẽ email
tên khách sạn và số phòng.
Tốt. Có gì bất trắc.
Bọn tớ sẽ tới liền.
Kể cả trong trường hợp cậu
không lấy được số.
Hiểu rồi.
Tốt chứ? Góc ngắm hoàn hảo.
Tất nhiên, tự động mà.
Tha lỗi cho tôi! Tôi không biết!
Làm ơn!
Nghe này anh trai. Cô ấy mới 17 tuổi.
Anh không thể mang trẻ vị thành niên tới đó.
Tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Tôi sẽ không dám làm như vậy nữa!
Okay, okay, okay.
5 nghìn Yên.
Gì? Tôi không có nhiều vậy.
Thật tệ.
Tôi chắc là phải thăm chỗ anh làm
vào ngày mai. Hẹn gặp lại!
Đừng! Thôi được, thôi được!
Tôi sẽ tìm cách trả!
Hoàn toàn chói lọi!
Cậu không mua gì à?
Tớ chưa bao giờ vào cửa hàng nào như thế này.
Tớ nên mua gì?
Cái này thì sao?
Yeah, nó rất dễ thương!
Chúng tôi lấy 2 cái này.
Hãy gói chúng lại.
Vâng thưa cô.
Không, đừng. Tớ sẽ trả.
Đó là một món quà... cho sự phát triển của tình bạn chúng ta.
Rất xứng đôi.
Tớ không biết phải nói gì, Rio!
Cậu cứ như là đứa trẻ khóc nhè ấy.
Em có thể tin hắn không?
Hắn quỳ xuống và khóc lóc, van xin.
Em đã làm mệt hôm nay rồi, Rio.
"Thủ tục đầu tiên"
Vâng. Của em đây
Công việc suôn xẻ.
Yup.
Phần của anh.
Và đây... cho đêm nay.
Cảm ơn.
Hết chịu nổi rồi! Ôi, Rio!
Cảm ơn, Naoko.
Nhờ có cậu, chúng tớ đã lôi kéo được Tomoko.
Tớ rất vui. Tớ làm mọi thứ vì cậu, Rio.
Đây là cho hôm nay.
Thật ra, tớ ghen tị với họ.
Cậu lúc nào cũng đi với họ.
Đó chỉ vì họ có giá trị lợi dụng thôi.
Cậu mới thật sự là bạn tớ.
Đó là bí mật nhỏ của chúng ta.
Ừ.
Người này là ai?
Không biết.
Dù sao thì hắn cũng không tệ lắm.
Không phải chứ?
Clgt?
Ồ... film.
Tớ chưa thấy nó bao giờ.
Đẹp đó chứ.
Rio, nhìn này! Sai Ozawa.
Khác tên đệm.
Cửa hàng ngu ngốc gửi nhầm ảnh cho cậu.
Muốn tớ gọi và khiếu nại cho cậu không?
Không, để tớ.
Nhưng sao hắn lại chụp ảnh như thế này nhỉ?
Tự yêu bản thân quá hả.
Có thể là ảnh chân dung.
Chả có nhẽ.
Vâng, được rồi ạ. Tạm biệt.
Cậu nói với họ rồi à?
Hắn có nhận được ảnh cậu không?
Tớ sẽ gặp anh ấy ngày mai.
Cậu gọi cho ai?
Kouki Ozawa.
Không phải hiệu rửa ảnh?
Không.
Chào!
Em đẹp lắm.
Chờ ai à?
Nhìn như kiểu em vừa mới đứng đây.
Uống một tách càfê với anh nhé.
À, anh quên mang ô.
Vậy chúng ta sẽ đi chung.
Cầm lấy đi.
Nhưng đó là hiệu Vuitton đó.
Biến đi.
Gì?
Cầm lấy và đi đi.
Nếu em cứ cố nài anh.
Ngài Ozawa? Tôi là Rio... ozawa.
Ah.
Xin chào!
Của cô đây.
Cảm ơn. Anh có thể tin cái hiệu ảnh ngốc nghếch đó không?
Vâng, nếu họ chỉ kiểm tra sơ sài thôi.
Họ có thể đã bỏ qua chúng ta.
Bỏ qua?
Vâng, và trong thời tiết này nữa.
Vâng, anh nói đúng rồi.
Vậy...
Dạ?
Cô có ảnh của tôi không?
Oh, tất nhiên.
Đây ạ.
Cảm ơn. Vậy, tôi đi đây.
Okay.
Chờ chút!
Sao?
Tôi có việc phải đi gấp mà lại quên mang ô.
Có thể cho tôi đi chung tới trạm xe lửa được không ạ?
Vâng, được thôi.
Trời mưa nặng hạt nhỉ?
Vâng.
Tôi thấy anh gặp khó khăn khi chụp ảnh.
Vâng.
Hạ thấp cằm xuống và thử để nhẹ như vậy thật lâu.
Gì?
Bí quyết để có được ảnh tự chụp đẹp.
Tôi hiểu rồi.
Anh khá là cao.
Tôi ư?
Khoảng 6 feet 1 nhỉ?
Chắc là như vậy
Nhóm máu B, nhưng mọi người lại nghĩ
anh nhóm máu A.
Tôi nhóm "O".
Tôi nhóm A nhưng lại nhìn như B.
Vậy sao?
Anh ở đâu?
Ngài Ozawa!
Con sẽ giữ lại bất kể thế nào!
Chúng ta đã đồng ý rằng... như vậy là tốt nhất cho con!
Không, không đúng!
Thôi ngay đi!
Chúng tôi sẽ để ngài Ozawa ở đây đêm nay cho an toàn.
Anh ấy bị sao vậy ạ?
Anh ấy hơi mệt thôi.
Cô không cần phải lo lắng đâu.
Chúng tôi sẽ kiểm tra vào sáng mai.
Tôi hiểu rồi. Cảm ơn.
Cô gái đó đợi ở ngoài cả tiếng đồng hồ, lo lắng cho anh.
Lẽ ra anh nên nói lời cảm ơn.
Cảm lạnh à Rio?
Cậu ổn chứ?
Không có gì đâu.
Vậy chúng ta đi làm thôi?
Okay.
Em xinh lắm.
Cảm ơn anh.
Xin lỗi.
Alo?
Sao vậy? Có việc gì à?
Có chút việc thôi ạ.
Sợ hả?
Đừng lo. Anh sẽ nhẹ nhàng.
Em xin lỗi. Em phải đi.
Này!
Alo? Alo?
Rio bị muộn. Thật hiếm thấy.
Ừ, cậu ấy luôn là người làm việc
nhanh nhất trong chúng ta.
Có thể cậu ấy cảm lạnh nên bị chậm.
...
Cậu ấy về nhà rồi.
Vẫn luôn dẫn đầu.
Xin chào? Đây là Rio Ozawa.
Ngài Ozawa?
Anh đang ở đâu?
Bệnh viện Lobby.
Alo?
Alo?
Tại sao cô...?
Em không biết.
Tại sao cô đến đây?
Em không biết. Em đã lo lắng.
Lo lắng về điều gì? Cô thậm chí không biết tôi.
Cao 6'1", nhóm máu O,
và hơi khó gần...
buồn và dè dặt...
như là một người đánh mất hy vọng.
Có đúng không ạ?
Đúng 6 feet.
Sao ạ?
Chiều cao của tôi.
Em đoán gần đúng.
Khó gần thì đúng.
Có phải em vừa thấy anh cười?
Có thể nào.
Không, tôi không cười.
Anh có cười.
Tôi chưa bao giờ cười.
Nói dối.
Tôi không dễ gần.
Vì vậy tôi nghĩ...
Đừng lo.
Đó là kinh nghiệm của em.
Hojo Regents đã thống nhất tài sản đất đai và luật thuế...
để tạo nên một nguồn thu nhập ổn định.
Nó được mở rộng tới cả bộ máy quan chức...
Dạy em Lịch sử Nhật Bản.
Sao cơ? Tại sao tôi?
Ý thầy là gì khi hỏi "tại sao"?
Em đã cứu mạng thầy, đúng không?
Rồi sao?
Thì em được thầy giáo hứa dạy thêm cho em.
Tới đây vào thứ 2 tuần tới.
Vâng ạ!
Tớ hy vọng được ăn tối với anh ấy, và tìm hiểu thêm về...
sở thích và sở ghét của anh ấy.
Không thể nào! Cậu có tình địch!
Một tình địch VIP, tớ cá là vậy.
Tớ cũng nghĩ vậy.
Giày cao gót 4 - Inch hương thơm chết người.
Làm sao cậu biết?
Bằng thời gian mà cô ta đi vào.
Đó là tiêu chuẩn.
Trích ra từ một cuốn truyện tranh.
Có khách à?
Vâng, sơ sơ.
Em đi liền.
Đợi một chút.
Kaori chỉ là...
"Kaori," huh?
Đó không phải là việc của em.
Tại sao mình lại đối xử như thế với thầy giáo nhỉ?
Ôi thôi nào... cậu đang đùa tớ à?
Cậu đang yêu, còn gì nữa?
Yêu?
Yêu. Như thế này này.
Tha cho tớ đi.
Nêu không phải yêu, thì là gì?
Không đời nào.
Cậu thật dễ thương khi cậu ghen, Rio.
Một sự thay thế. Anh chàng Rio.
Thế nghĩa là gì?
Mời vào.
Xin chào.
Ồ, em đó hả.
Em thật sự đang học đại học.
Thật ngạc nhiên.
Em đã sẵn sàng để học, thưa thầy.
Đây là Trận chiến ở Okehazama.
Và cuộc chiến là gì nhỉ.
Có thể nói rằng là trận đánh lớn nhất trong lịch sử.
Nhờ có mưa, Nobunaga đã đột kích
quân của lmagawa mà không bị phát hiện...!
Thầy thật sự rất yêu lịch sử?
Xin lỗi. Tôi nhập tâm quá.
Không, thầy làm em thấy dễ hiểu hơn,
và thật sự bị cuốn hút đó.
Ừ, tôi không biết.
Chúng ta kết thúc ở đây. Chúng ta sẽ tìm hiểu về
Okehazama lần tới.
Okay.
Em xin lỗi thầy về hôm nọ.
Gì?
Em đã rất hỗn ạ. Em không biết
cái gì làm em như vậy.
Em không nên tỏ thái độ như vậy đối với thầy.
Hơn nữa...
Em muốn xin lỗi bạn gái thầy.
Oh... không, ổn cả mà.
Kaori là... chị họ của tôi.
Chị họ thầy?
Ừ. Vậy đó không phải là những gì em nghĩ đâu.
Thật không ạ?
Tại sao em lại theo tôi?
Bởi vì thầy ở đây.
Một câu trả lời lạ thường.
Nghe này, đôi khi người ta gọi đó là "theo dõi" đấy.
Vậy thầy đã bao giờ thấy kẻ theo dõi nào dễ thương như vậy chưa?
Chúc ăn ngon miệng.
Tại sao là tôi?
Chuyện gì?
Thức ăn của thầy lạnh mất rồi.
Mỳ tôm ở đây thật tuyệt!
Thật à? Trông có vẻ ngon
...
Tin em đi.
Kể cho em đi, thầy... có vợ hay bạn gái chưa?
Chưa.
Thật là phí.
Không thích lắm. Quá nhiều vấn đề.
Thầy gay à?
Không.
Em đùa thôi ạ. Đừng giận.
Đâu có giận.
Tôi khó gần mọi người.
Em hiểu. Chắc phải khó cho thầy lắm.
Thi thoảng.
Thầy không thấy cô đơn à?
Không, tôi chưa bao giờ cảm thấy vậy.
Vậy sẽ thế nào nếu em cho thầy một người bạn?
Gì?
Không rượu đó.
Em sẽ làm bạn gái thầy.
Em không thể.
Sao không? Em không hấp dẫn à?
Không, em rất trẻ, đáng yêu và xinh đẹp.
Vậy thì sao?
Ừ, em hợp với một người trẻ hơn.
Thế thì sao?
Đó là vấn đề lớn.
Em là "phụ nữ"... ở mọi góc độ.
Gì?
Có phải thầy vừa có ý nghĩ đen tối nào đó phải không?
Tôi không có!
Chúc ngủ ngon.
Cảm ơn thầy về bữa tối!
Ừ.
Hamburger cho lần sau nhé?
Thôi nào.
Không ạ?
Như tôi đã nói...
Nếu em được 100 điểm bài kiểm tra Lịch sử ở trường,
thì thầy hẹn hò với em nhé.
Em sẽ học thật chăm!
Hẹn hò với tôi như là phần thưởng? Tại sao?
Thầy là thầy giáo kiểu gì vậy?
Thầy không muốn học trò mình học tốt hơn sao?
Được rồi.
Yes! Woohoo!
Tốt, giờ chúc ngủ ngon.
Chúc ngủ ngon.
Thầy ơi?
Nói cho em biết khi nào.
Khi nào cái gì?
Khi nào tuổi của em không còn là vấn đề.
Cho đến khi đó, em sẽ tha thứ cho các cô gái khác của thầy.
Thầy ơi!
Thôi đi.
Thôi.
Chúng ta đi chưa?
Sao không? Đi nào.
Rio?
Cậu ổn chứ?
Tha lỗi cho tớ.
Tớ biết khi tớ bắt đầu như vậy, tớ sẽ trở nên ích kỷ...
nhưng tớ không thể làm tiếp từ khi tớ gặp anh ấy.
Rio?
Kể cho chúng tớ đi.
Thế còn Yuji?
Tớ sẽ nói cho anh ấy biết. Và cả "Papa" nữa.
Vậy là chúng ta không thể dùng nhà tớ được nữa rồi.
Em nghiêm túc chứ? Thật sự em đang yêu?
Vâng.
Em hẹn hò?
Không. Thật ra thì, anh ấy chưa thích em.
Em đùa sao? Hắn là kẻ nào chứ.
Anh ấy là một người bình thường.
Thật sao?
Anh đã nghĩ rằng cái cách mà em
vứt bỏ bản thân em thật tuyệt...
em biết đó, kể từ tình yêu cho đến tất cả.
Thất vọng hả?
Không, thật ra thì anh... thấy căng thẳng.
Em là một cô gái nổi tiếng.
Yuji...
Có thể cho anh một ân huệ được không?
Được.
Ngủ với anh một lần cuối.
Làm ơn đi! Anh sẽ không ra đâu!
Như là kỷ niệm cuối cùng, làm ơn đi!
Một lần cuối!
Tớ rất nhớ cậu, Rio.
Có chuyện gì gấp vậy?
Tớ đã yêu một người.
Tớ nói thật đó.
Vậy cậu... cắt đứt với tớ?
Tất nhiên là không! Chúng ta mãi là bạn.
Chỉ không yêu đương thôi.
Và cậu mong tớ chấp nhật việc này!?
Tớ đã nghĩ rằng chúng ta đặc biệt!
Cậu muốn tớ trở thành như là Tomoko và nghỉ ngơi?
Chúng ta vẫn có thể như cũ, phải không?
Tớ xin lỗi.
Rio, thế nào rồi?
Không.
Một con số vô giá trị.
Tớ sẽ nói với giáo viên rằng tính nhầm điểm cho cậu!
Ừ, chúng ta đi!
Ông ấy chấm đắt quá!
Mất điểm ở chỗ này và chỗ này!
Được rồi.
Dẫu sao cũng cảm ơn các cậu.
Nhưng tớ đã làm hết khả năng.
Tớ phải đi nói với thầy đây.
Thế nào?
Đưa tôi xem.
"Ai đã chỉ hủy bọn cướp trong trận chiến ở Nagashino?"
Sassa, Maeda, Nonomura, Akechi, Ban... ồ, tôi hiểu rồi.
Thấy ấy đã gạch bỏ Akechi, đúng không?
Thầy ấy đã tìm cái tên Fukutomi.
Nhưng theo giả thuyết gần đây thì Akechi ở trong số này.
Vậy thì nếu tôi chấm lại chỗ này...
chính xác.
Đây.
Thật vậy sao? Thật không ạ?
Vậy nó có nghĩa là một cái hẹn?
Ừ, lời hứa là lời hứa.
Yes! Em làm được rồi! Yes!
Chờ chút... thầy muốn hẹn hò với em, có phải không?
Làm gì có! Đó là tôi chỉ chấm lại thôi mà!
Như là một người trung lập!
Dù sao đi nữa thì tốt rồi.
Xin lỗi. Chờ lâu không?
Chúng ta đi đâu?
Bất cứ nơi nào thầy muốn.
Không, đó là dành cho em mà.
Chúng ta có thể đi shop nếu em muốn.
Em muốn đến nơi mà thầy muốn đến.
Cái gì đây vậy?
Senbon đã bị chém đầu ở đây.
Vào năm 1560, bởi Munenori Nasu trong trận chiến ở Matsugahara.
Một câu khắc trên đá!
Đến đây nhìn này! Không thể tin được!
Thầy ơi, đến đây!
Cái gì vậy?
Cái mũ này có chữ "ái" ở trên này.
Nó có nghĩa là "Yêu"!
Đó là mũ của Kanetsugu Naoe.
Nó thể hiện lòng tôn kính AizenMyoo, thần ái tình.
Tôi nghĩ nó hợp với em.
Này!
Đến đây, Rio.
Thầy vừa gọi tên em "Rio"?
Đi thôi, Rio Ozawa.
Chờ em với!
Đây là nơi mà tôi muốn cho em thấy.
Tiếp theo sẽ là bãi chiến trường Kawanakajima.
Nhãn của cái áo này là gì vậy?
Đó là hình dấu của nhà Toyotomi.
Món quà thật đẹp, Tomoko!
Cảm ơn, Rio.
Dễ thương thật.
Và cho Maki...
Tớ nữa à?
Kenshin Uesugi!
Ugh.
Cái này của Miho.
Đây là hình dấu gì vậy?
Mitsunari lshida.
Những cái này khó chọn lắm.
Cậu thật sự không cần phải mua quà cho bọn tớ đâu.
Tất nhiên tớ phải mua rồi!
Cảm ơn các cậu, tớ đã hẹn hò với anh ấy rồi.
Oh, Tớ có chụp ảnh này!
Nhiều lắm này.
Ta - Dah.
Đây là hẻm núi nơi Masamune nghỉ chân tại đó.
Wow... ai là Masamune nhỉ?
Rio, cái gì đây?
Một cái mộ. Lãng mạn lắm.
Tới đây!
Có Naoko ở nhà không ạ?
Không, nó ra ngoài rồi.
Vâng ạ. Cháu sẽ quay lại sau.
Rio!
Cậu đây rồi!
Tớ chỉ muốn xem cậu ra sao rồi.
Cậu đã không đến trường.
Cái gì đây!?
Đẹp lắm! Wow! Cậu chắc chứ?
Tất nhiên.
Cảm ơn, Rio. Tớ sẽ mặc nó mỗi ngày!
Người đàn ông nào ở nhà cậu vậy?
Ông ấy là dượng tớ.
Một kẻ thua cuộc.
Hắn bắt mẹ đi làm trong khi hắn chỉ có uống rượu.
Một kẻ bẩn thỉu.
Trông cậu gầy đi. Cậu có ăn gì không đó?
Rio?
Chuyện gì vậy?
Không có gì.
Thật chứ?
Vui không?
Về cái gì?
Anh biết gì mà.
Anh có vui khi ở bên em không?
Nhầm sách.
Này! Anh có thích em không!?
Nói cho em nghe đi!
"Ngốc nghếch."
Ow.
Ôi!?
Rất vừa vặn. Trông tuyệt lắm.
Thôi chúng ta đi.
Không, thật đó.
Cảm ơn.
Này... em có thể tấn công anh không?
Không thể.
Đồ chuột nhắt.
Số "14" có nghĩa là gì?
Hôm nay là ngày 12. 12 tháng Mười!
Này... anh ngủ rồi à?
Đây có thể xem như là một sự đổi mới cho
phù hợp hơn trong thời kì cận đại.
Các chỉ dụ được đưa ra để
tấn công vào thành Odawara nhưng...
... mọi người đã kháng cự lại...
um.... tên là, Hojo Ujimasa đã được yêu cầu để...
... chuyển tới Harakiri.
Xin lỗi.
Ở tuổi của tôi thật khó nhớ những cái tên.
FujiwaranoKamayatsu.
FujiwaranoKamayatsu.
Em đang đọc "Kamatari" à.
Đó không phải là bài tập hỏi đáp.
FujiwaranoKamayatsu.
Thử đi. Nó có hiệu quả lắm.
Thôi anh không làm đâu.
FujiwaranoKamayatsu.
Fu...
Gì vậy?
Chuyện gì thế thầy?
Yên lặng.
Em không thể thở được!
Được rồi, đó là "Kamatari." Tha cho em đi.
Không đâu. Em không đọc sai Fujiwara.
Em không hiểu nhưng dù sao em xin lỗi.
Cái này là sao?
Ảnh chôn cất của em.
Em đọc trên mạng thấy một người cần phải có một cái như vậy.
Lưu lại hình ảnh cho sau này.
Cuộc sống thật khó khăn, nhưng mọi thứ cũng không trở nên dễ dàng hơn sau khi chết.
Này, hãy thử lại ở khoa phẫu thuật khác đi.
Chị biết nó sẽ không thể loại bỏ, nhưng nó sẽ kéo dài cuộc sống em hơn.
Và nếu có kết quả tốt...
Em không muốn sống mà trở thành gánh nặng cho mọi người.
Nhưng, chị chỉ có một duy nhất một cậu em họ.
Chị vẫn có thể sống lâu mà không có em mà. Chị mạnh mẽ lắm.
Đó không phải là vấn đề chính.
Chị đã không thấy em cười trước đây.
Em đã thay đổi.
Vậy sao?
Cô ấy có biết không? Cô gái em đang hẹn hò ấy?
Đó không phải là vấn đề của cô ấy.
Nói cho em biết.
Tại sao anh không nói ra?
Anh có yêu em không?
Anh nên biểu hiện cảm xúc của mình.
Sống để yêu, anh biết không.
Em thậm chí chấp nhận một sự cố gắng dù chút ít.
Nói cho em nghe đi.
Anh muốn một mình hôm nay.
Em yêu anh!
Em không sợ phải nói điều đó ra!
To nhất mà em có thể!
Trong một email dài!
Trong cái nhìn trên mặt em,
màu sơn móng tay của em, quần áo em mặc!
Trong cả lúc em chải đầu!
Em sẽ luôn bày tỏ tình yêu của em đối với anh
bất cứ cách nào em có thể!
Không Maki. Đúng, nó đó.
Không phải. Đúng rồi.
Ai tiếp theo? Là cậu.
Tomoko thua rồi. Naoko?
Chào, Naoko! Cậu đã ở đâu vậy?
Ổn thôi mà Tomoko.
Ừ.
Ăn trưa với bọn tớ,
Rio...
Tớ xin lỗi, Rio.
Maki!
Naoko!
Đó là lỗi của mày! Mày đã cướp Rio của tao!
Rio!
Naoko!
Naoko!
Đứng yên đó!
Naoko, đừng! Lại đây!
Quá muộn rồi!
Tại sao?
Dượng tớ...
Tớ đã giết tên đê tiện đó!
Cái gì?
Hắn ta...
... quấy rối tớ.
Ngày này qua ngày khác.
Nhưng tớ không thể...
... nói ra... mẹ tớ.
Naoko.
Hắn đuổi mẹ tớ hôm qua.
Biết mẹ tớ đã nói gì không?
Bà ấy nói là do lỗi của tớ.
Không.
Tớ tự hỏi rằng tại sao tớ lại được sinh ra.
Tớ nghĩ rằng tớ đã là lỗi lầm ngay từ đầu.
Ngốc nghếch! Không ai là lỗi lầm cả!
Cậu không phải là lỗi lầm, Naoko!
Cậu thật tốt, Rio.
Tớ luôn kính mến cậu.
Vì vậy tớ rất vui khi chúng ta làm bạn.
Tớ không có người bạn thật sự nào trước đây.
Tớ xin lỗi.
Tớ thật sự...
Đừng như vậy.
Cậu đã cho tớ cảm giác cần một ai đó.
Cậu là thần tượng của tớ, Rio.
Sẽ không có chuyện gì nếu tớ ở bên cậu.
Tớ chỉ hạnh phúc khi ở bên cậu.
Naoko!
Naoko!
Naoko...
Đừng, Naoko.
Không có ai ở đó đâu. Tớ ở đây mà!
Cậu thuộc về nơi này.
Naoko!
Naoko!
Naoko, làm ơn!
Thấy không? Mọi người đều gọi cậu.
Đên đây. Chúng ta sẽ bên nhau mãi.
Tớ xin lỗi.
Nếu tớ ở bên cậu, tớ sẽ chỉ cản đường cậu thôi.
Thế nào? Đẹp chứ?
Tớ biết mà.
Nó hợp với tớ.
Rio...
Cảm ơn về mọi thứ.
Tớ yêu cậu.
Naoko!
Naoko!
Rio! Hãy nghĩ về điều này! Rio, đừng!
Tớ phải nói cho Tomoko biết.
Tớ không thể giẫu mãi được!
Cậu muốn Tomoko kết thúc giống như Naoko hả?
Tớ sẽ không để nó xảy ra.
Rio!
Tomoko!
Rio! Các cậu?
Chuyện gì vậy?
Nghe này, Tomoko...
Các cậu bắt được rồi.
Tớ muốn làm bất ngờ cho bức tranh này.
Khi nó hoàn thành, sẽ là món quà cho các cậu.
Tomoko, Tớ phải nói cho cậu biết về Naoko.
Okay.
Tớ đã bảo Naoko bắt nạt cậu.
Cậu ấy không bao giờ ghét cậu hay gì khác cả.
Cái gì? Tớ không hiểu.
Thật đáng sợ. Tớ xin lỗi.
Sao cậu lại có thể làm như thế chứ!?
Tớ xin lỗi. Tớ không mong cậu tha thứ cho tớ.
Các cậu cũng vậy hả?
Không! Tất cả là tớ làm.
Không phải vậy.
Chúng tớ cũng vậy.
Tớ thấy thật ngu ngốc.
Tớ đã nghĩ các cậu là bạn tớ!
Sao tớ lại ngu ngốc đến vậy!
Tomoko... chào buổi sáng.
Rio!
Maki, Miho...
Chuyện gì...?
Cậu thấy thế nào rồi, Rio?
Cậu đã ngất ở trường.
Cậu nên nghỉ ngơi đi.
Ừ đúng rồi.
Xin lỗi.
Tomoko.
Cậu ấy đã ở bên cậu suốt đó.
Cảm ơn cậu, Tomoko.
Chuyện gì đã xảy ra vậy, Rio?
Anh ấy đi rồi.
Cái gì?
Sao cơ?
Tớ đã đến chỗ anh ấy. Nó trống không.
Không thư từ? Không số điện thoại?
Sao vậy? Anh ta nghĩ gì thế nhỉ?
Tớ đã quá tự đề cao mình. Anh ấy mệt mỏi vì tớ.
Không lý nào.
Đó là sự trừng phạt dành cho tớ.
Cho sựu tàn nhẫn của tớ.
Cho những gì Tomoko đã phải hứng chịu...
Cho việc làm với Naoko.
Tớ đáng phải nhận như vậy.
Tớ đã tự hỏi rằng.
Tại sao các cậu lại kéo tớ vào.
Tại sao cậu lại lao ra cứu tớ khỏi Naoko.
Các bạn cũ của tớ thậm chí không cố giúp tớ khi tớ bị ức hiếp.
Nhưng cậu lại giúp, kể cả khi tớ không có giá trị lợi dụng nào cả.
Có thể cậu đã lừa dối tớ, nhưng cậu đã cứu tớ 2 lần.
Vì vậy tớ thề rằng một ngày nào đó tớ sẽ trả ơn cậu.
Giờ là cơ hội của tớ.
Tomoko.
Kể cho chúng em đi, Ông.
Người đàn ông sống trong ngôi nhà cũ ở đường
số 6 đã chuyển đi đâu?
Người bảo lãnh thuê nhà cho anh ấy chắc phải biết.
Ta thật sự không thể cho các em biết.
Đó là thông tin tuyệt mật.
Đừng có vậy mà, Ông chủ.
Các em dẫn ta tới đây. Chúng ta mở tiệc thôi nào.
Tên già ương ngạnh bệnh hoạn.
Chúng ta bỏ hắn thôi.
Chứng tỏ việc này khó hơn tớ nghĩ.
Quá ít manh mối.
Mai thử lại thôi.
Ừ.
Gì thế?
Ai kia?
Đừng có nói với tớ rằng...
... đó là Kaori.
Kaori!
Các cô là ai?
Chị là Kaori?
Vâng. Tôi có biết các cô không?
Chị đến thăm Rio à?
Không.
Vậy chị ở đây làm gì?
Kiểm tra thông thường.
Chị ấy đang giấu quả dứa kìa!
Thôi nào, chị đến thăm Rio!
Tôi không có.
Vậy thì tại sao quả dứa này?
Sao nào?
Không thành thật!
Dù sao đi nữa. Hãy vào thăm Rio.
Không, cảm ơn.
Anh ta không thể ra đi như vậy mà không cho cậu ấy biết tại sao. Thật tệ quá.
Các cô chả biết gì về Kouki.
Rio vẫn yêu điên cuồng anh ấy.
Nghiêm trọng lắm.
Nghiệm trọng chết người đó.
Cho cậu ấy gặp anh ta đi.
Cái này cho em.
Cảm ơn chị.
Em thấy thế nào?
Em khỏe. Chỉ hơi thiếu máu chút thôi ạ.
Kouki lời xin lỗi về việc chuyển công tác bất ngờ như vậy.
Nó quá miệt mài nghiên cứu.
Em hiểu.
Bức ảnh đó.
Bức ảnh này mang bọn em đến với nhau.
Thời điểm mà em thấy nó...
như là có dòng điện chạy trong người em.
Mọi ý nghĩ trở nên trống giống.
Bọn bạn cười và bảo em rằng đó là tình yêu.
Anh ấy khiến em muốn
làm lại cuộc đời mình từ đầu.
Và em cảm thấy muốn ở bên anh ấy
cả phần đời còn lại.
Nhưng anh ấy lại không cảm thấy vậy.
Càng yêu nhiều bao nhiêu,
thì càng đau khổ bấy nhiêu.
Vâng, đau đớn như là ở địa ngục vậy.
Nhưng đó là những gì mà người phụ nữ phải học cách đối diện.
Đừng cho nó biết là chị chỉ cho em.
Địa chỉ mới của Kouki.
Hãy đi chứng minh tình yêu của mình.
Nhưng em...
Em có thể quyết định khi em gặp nó.
Em không nghĩ rằng anh sẽ tới.
Bạn của em khủng bố anh suốt 15 giờ.
Những người bạn tốt.
Vâng.
Quá tốt đối với em.
Có vài điều em không nên nói ra
sẽ khiến an sợ và ghét bỏ em.
Nếu nói ra, sẽ càng khiến anh xa em hơn.
Anh đã sẵn sàng chấp nhận tất cả.
Các bạn em sẽ săn lùng anh bất cứ giá nào.
3 năm trước, có vài chuyện xảy ra
khiến em trở nên tồi tệ.
Bắt nạt, bán thân, tống tiền.
Đó là những thứ mà em có thể dùng.
Và cuối cùng...
Em làm tổn thương bất cứ ai quan tâm đến em.
Đó là tất cả những gì trước khi em gặp anh.
Chuyện gì đã xảy ra 3 năm trước?
Khi em 14 tuổi...
Em đã bị cưỡng bức, và mang thai.
Tất nhiên, cha mẹ em bắt...
... em phải bỏ đứa trẻ.
Từ đó trở đi...
Em cảm thấy em thích làm tổn thương người khác
hơn là bị họ làm tổn thương.
Nó có giúp được gì không?
Em thấy rằng nó còn tệ hơn
là bị người ta làm tổn thương.
Nhìn một người bị tổn thương vì tình yêu
như là có hàng nghìn nỗi đau vậy.
Em không thể tin rằng phải mất 17 năm để học được điều đó.
Anh hiểu.
Nhưng em không phải loại người như vậy.
Em đã trải qua rất nhiều.
Em có những người bạn.
Em không đơn độc.
Anh nghĩ rằng em rất mạnh mẽ
và có lòng trắc ẩn...
... để chống lại bất cứ kẻ nào muốn
làm tổn thương em bây giờ.
Anh à, sự thật là em vẫn...
Anh đã bắt đầu nghiên cứu
dự án mới ở ngôi trường này.
Đây là một môi trường tốt.
Anh thật sự hạnh phúc.
Vâng. Tất nhiên rồi.
Em chỉ muốn nói cảm ơn anh.
Đó là tất cả những gì em cần phải làm.
Em thật thảm hại.
Em ổn chứ?
Vâng.
Cứ như vậy nhé.
Anh cũng vậy.
Tạm biệt.
Chờ đã! Dừng xe lại!
Anh ơi!
Kouki Ozawa, 35.
Nhập viện trong tình trạng hôn mê.
Cơ thể bị chấn động nhưng
tạm thời ổn rồi.
Anh có nghe thấy không Ozawa?
Tiến hành nội soi não và chuẩn bị 1 amp nước muối
Alleviatin loãng.
Chị có phải thân nhân ngài Ozawa?
Tôi là Ozawa.
Em gái?
Nếu ở đây còn thân nhân nào khác,
xin hãy gọi cho họ.
Anh trai tôi không sao chứ?
Chúng tôi sẽ giải thích sau.
Thành thật mà nói, không tốt chút nào.
Cô có thấy vòng trắng này không?
Đây là một khối u ác tính.
Ca phẫu thuật não 3 năm trước không thể loại bỏ nó hoàn toàn.
Vấn đề còn lại bây giờ chỉ là thời gian.
Chờ chút.
Bác sỹ... đang nói rằng...
... anh trai tôi sẽ chết?
Hãy giành thời gian còn lại
cho gia đình.
Hiya!
Rio.
Nhân viên giao hàng đây!
Cảm ơn.
Có thể hơi cản trở nhưng...
... anh sẽ cần nó.
Cản trở thật.
Em vừa mới nhận ra vài điều.
Những bức ảnh anh chụp là để cho việc chôn cất?
Ờ... không...
Anh tự chụp vì anh nghĩ
mình sắp chết.
Anh quá cẩn thận!
Không như thế đâu.
Anh không thể ít nhất cười khi chụp.
Chắc là cần phải vậy.
Em mang dứa đến này.
Từ khi nào mà em trở thành
em gái anh vậy?
Chào, anh trai!
Thôi đi.
Em chưa bao giờ nói em là em gái anh.
Em chỉ nói tên em là Ozawa.
Em ám chỉ vậy rồi.
Thật sao?
Nếu anh mà nói ra, em sẽ giết anh.
Anh hiểu. Vậy là anh chết một cách khác mà thôi.
Anh chưa bao giờ mong đợi điều này trong
giấc mơ của mình.
Anh nhớ rằng đã được nói bao nhiêu lần
rằng anh cần phải sống.
Anh đi bộ qua phòng số 35,
và một cô gái xuất hiện.
Nói rằng cô ấy tên là Rio.
Tự cao, hung hăng...
nhưng mỏng manh.
Trái tim nồng hậu và xinh đẹp.
Có người đàn ông nào...
... kể cả bản thân anh...
... lại không thể không yêu em chứ?
Nhưng anh nghĩ "Uhoh, mình tốt nhất nên kìm nén lại".
Thật là ngu ngốc...
... cho một kẻ sắp đối mặt với cái chết
lại bắt đầu điều gì đó.
Nhưng không...
Anh đã sai.
Với sự hiện diện của em, cuộc đời anh...
... trở nên ấm áp, hài hước và tươi trẻ.
Trước đó.
Anh chả thiết sống thêm.
Vì vậy thật khôi hài, em đã đến...
... và làm cho cuộc sống của anh có ý nghĩa.
Cảm ơn em.
Anh thật ngốc.
Sự liên kết của chúng ta chỉ mới bắt đầu!
Nó phải nhiều hơn nữa!
Em sẽ khiến nó nhiều hơn!
Vì vậy xin anh! Hãy xem em!
Nói thì dễ.
Không! Đừng có ích kỷ quá đáng như vậy!
Rio.
Làm sao em có thể?
Sống với cảm xúc mạnh mẽ như vậy.
Anh thậm chí không biết?
Đó là bởi vì em đã gặp anh.
Kouki...
Anh đã mang ánh sáng tới cho em.
Anh không chuẩn bị để ra đi như vậy.
Anh đã chuẩn bị để ra đi một cách lặng lẽ.
Từ khi gặp em, anh thực sự...
... bắt đầu ước rằng mình có...
... nhiều thời gian hơn.
Anh muốn có nhiều thời gian bên em hơn.
Xin anh. Hãy mổ đi.
Ở lại với em.
Không.
Tại sao không?
Anh thậm chí không biết em là ai.
Sẽ ra sao nếu anh không nhớ được gì?
Không sao đâu. Em sẽ nhớ tất cả.
Anh có thể sẽ bị liệt. Đó sẽ là gánh nặng lớn đối với em.
Không sao cả... cho đến khi anh vẫn còn yêu em.
Anh thậm chí sẽ khó gần
hơn bây giờ.
Em đã nói rồi... đó là điều đặc biệt của em.
Okay.
Nhưng hứa với anh một điều.
Cho dù chuyện gì xảy ra...
... kể cả nếu anh chết...
... em vẫn phải hướng về phía trước và sống tốt.
Như em vẫn là con người thật của em. Không được do dự.
Anh sẽ theo dõi em làm việc đó.
Vâng. Em hứa.
Đây.
Không giới hạn.
Hãy sẵn sàng để bắt ạ.
Okay.
Sẽ thành công thôi.
Ừ.
Rio...
ANH YÊU EM.
Sao tự nhiên lại?
Sống là để yêu, phải không?
Em đã chờ câu nói này lâu rồi.
Lễ tốt nghiệp.
Xin chúc mừng các em học sinh tốt nghiệp, các bậc cha mẹ, những người giám hộ...
Chúng ta công nhận một giai đoạn trưởng thành lớn của cuộc đời...
các em có mặt tại đây.
Xin chào.
Xin chào.
Xin lỗi...
Vâng?
Tôi... tôi có việc gấp phải đi.
Nhưng lại quên mang ô.
Tôi có thể đi chung tới trạm xe lửa được không ạ?
Được thôi, xin mời.
Trời mưa nặng hạt nhỉ?
Vâng.
Nhưng tôi thích những ngày mưa.
Vậy ạ?
Cảm ơn anh.
Không có gì. Cô đi đâu?
Tokyo.
Ồ vâng. Vậy... tôi sống ở gần đây.
Vâng.
Xin lỗi!
Um... cảm ơn anh.
Tôi tự hỏi rằng...
Vâng?
Đó là, nếu tôi có thể...
Vâng?
Tôi...
Kouki!
Dịch và chỉnh sửa bởi Nothing - Lovestory2212@gmail. Com
Trong phim có thêm bớt một số đoạn thoại
Cho hợp với văn cảnh. Có ý kiến gì cứ liên hệ với tác giả
Nozomi Sasaki 1:55:37.089,1193:02:47.295 Shosuke Tanihara