Tip:
Highlight text to annotate it
X
Bắc Triều Tiên.
Vương quốc ẩn dật.
Nhà của một trong những chế độ điên rồ, áp bức nhất lịch sử nhân loại.
Và nhờ nhà sản xuất,
mà hôm nay tôi có dịp đến đây.
Gì thế Matt?
Chúng ta sẽ đến Bắc Triều Tiên là sao?!
Nếu bạn nhìn những hàng lính dài đằng đẵng, dây thép ***, và an ninh căng thẳng mà vẫn chưa nắm tình hình,
Bắc và Nam Triều Tiên, chính xác thì vẫn đang trong thời chiến.
Ngay cả khi có thể đến đây bằng xe buýt du lịch
thì các hướng dẫn viên vẫn rất chăm chỉ nhắc nhở chúng ta rằng,
đây không phải Disneyland.
DMZ, hay khu vực phi quân sự,
là dải đất tách rời hai miền biên giới Bắc và Nam Hàn
rộng khoảng 2 dặm.
Chiến tranh Triều Tiên đã kết thúc bằng một thỏa thuận đình chiến vào năm 1953,
khi quân đội hai bên cam kết sẽ chấm dứt
"Bất kỳ hành động thù địch nào bên trong, xuất phát từ, hoặc, tấn công khu phi quân sự."
Sau đó, họ rải mìn khắp dải đất.
Phía bên kia những cây cột trắng có gì?
Bãi mìn. Rất nhiều mìn.
Thỉnh thoảng, bạn sẽ thấy xác một con vật xấu số vô tình giẫm lên một quả mìn.
Tôi đã nói đây đâu phải Disneyland nhỉ?
Để đến đây, tôi đã đi qua con đường có cái tên không chút nào mỉa mai, là "Con đường Tự do."
Nằm rải rác khắp nơi là đài tưởng niệm chiến tranh, sự tàn phá,
và thậm chí những cuộc đổ máu kinh hoàng...
Nhà hàng chủ đề DMZ, trung tâm mua sắm cao cấp, và gà rán Popeye's!
Ngoài ra, đừng quên công viên giải trí vắng vẻ đến mức đáng sợ này.
Đây là nhà ga xe lửa Dorasan.
Nó đại diện cho niềm hy vọng một Triều Tiên thống nhất một ngày không xa.
Mặc dù chính xác thì, bán đảo Triều Tiên có thể thống nhất ngay ngày mai
nếu miền nam chấp nhận đường hướng lãnh đạo nhân ái của nhà lãnh đạo ưu tú Kim Jong-un.
Theo lý thuyết, một ngày nào đó bạn có thể đi tàu hoả từ Seoul
đến thẳng thủ đô Bình Nhưỡng của Bắc Triều Tiên.
Rõ ràng hiện thời nó vẫn chưa kết nối.
Trên đường đến biên giới Bắc Triều Tiên,
tôi đăng ký tham quan đường hầm chật hẹp
tên gọi Đường Hầm Xâm Nhập Thứ Ba này.
Nó là một trong nhiều đường hầm được Bắc Hàn đào với hy vọng phát động một cuộc xâm lược Nam Hàn trong tương lai.
Dù thế, nó lại nhỏ đến mức người ta không đứng thẳng được,
dài 27 dặm từ Seoul và không có lỗ thông hơi,
chúc may mắn các anh lính.
Tôi chắc chắn không muốn làm một người đào hầm Bắc Hàn.
Bây giờ chúng tôi đang trên đường đến Khu vực An Ninh chung,
nơi tôi đã lên kế hoạch sẽ thực sự vượt biên giới, vào địa phận Bắc Triều Tiên.
Sau khi kiểm soát hộ chiếu,
tôi phải ký vào bản khai dành cho du khách này, trong đó viết,
ngoài những thứ chung chung, thì lối vào này dẫn đến
"khu vực thù địch và khả năng bị tổn thương hoặc tử vong là kết quả trực tiếp từ hành động thù địch."
Lúc này suy nghĩ lại còn kịp không?
Cuối cùng, chúng tôi cũng đến biên giới thực giữa Bắc và Nam Triều Tiên.
Có thấy anh lính Bắc Triều Tiên ở đó, đang quan sát không?
Đây có phải là ý kiến hay không?
Chắc chắn phải rồi!
Tôi tiến vào một trong những tòa nhà xanh trên biên giới.
"Xin thứ lỗi. Vậy, hiện giờ chúng ta đang ở trên lãnh thổ nước nào vậy?
"Nghĩ xem.
Chúng ta đã vượt qua đường biên giới."
"Tức là, chúng ta đang ở..."
"Bắc Triều Tiên! Bắc Triều Tiên bên này."
"Wow ..."
"Sao, anh sợ à?"
"Tôi sẵn sàng đào thoát rồi đây."
"Ồ!"
Tôi rất sẵn sàng quay trở lại Nam Hàn.
Đây, tôi về rồi đây.
Khi chúng tôi rời đi,
một đàn chim bay qua những cánh đồng lúa.
Đối với chúng, không có biên giới nào tồn tại.
Tôi dừng lại, suy nghĩ về sự cân bằng mỏng manh ở nơi này
giữa thảm kịch của quá khứ và hy vọng cho tương lai
và để thưởng thức sô cô la chỉ mua được trong DMZ!
Tôi là Chris Chappell, cảm ơn các bạn đã xem tập này của
Triều Tiên Không Kiểm Duyệt?