Tip:
Highlight text to annotate it
X
Trong những tập trước...
Chúng tôi nên đoán trước vụ HYDRA.
Nhưng chúng không còn cơ hội.
John Garrett thì có đấy.
Nếu cậu định làm nội gián
cho HYDRA trong S.H.I.E.L.D.,
không được
gắn bó với gì cả.
Tôi biết anh quan tâm
đến chúng tôi, Ward!
Cậu đúng đấy.
Tôi có quan tâm.
- Ward! Ward!
- Ward!
Đó là một điểm yếu.
Anh vẫn là Mike Peterson.
Anh có một đứa con.
- Bố con mình... là gì nào?
- Là một đội.
Vậy có ai nhìn thấy
những gì cô thấy?
Sẵn sàng nhấn nút làm thủng sọ cô
nếu cô bất tuân không?
Garrett không chỉ muốn GH-325
cho bọn lính Centipede.
Hắn muốn nó cho chính hắn.
- Anh cảm thấy gì?
- Cả vũ trụ.
- Skye cho chúng một bất ngờ nhỏ.
- Một chương trình trojan.
Nó từ từ vẽ lại mọi hệ thống
mà chúng upload nó vào.
Nếu có máy tính
trong tiệm hớt tóc đó,
chúng ta không phải
đuổi theo chúng nữa.
Biên dịch: annguyen1988
phudeviet.org
Xin lỗi vì thủ tục an ninh...
biết đó, tài sản trí tuệ,
vân vân.
Anh sẽ quen thôi.
Vậy, về cơ bản,
tôi đã ở đây từ ngày đầu.
Công ty bắt đầu với tôi
và cái máy tính dưới hầm,
và giờ xem nó phát triển này.
Chúng tôi có 20 hệ thống hoạt động,
và đang phát triển nhanh.
Tôi định hỏi về
sự xây dựng ở bên cạnh.
À phải, bọn tôi định
thêm vào 100 hệ thống nữa
nội trong tháng này.
Đó là Sally.
Chào Sally.
Vậy, cậu thật sự thích thứ này,
- hay có thứ gì khiến cậu tới công ty?
- Chương trình Khích Lệ?
Phải. Chưa ai từ chối nó cả.
Dù vậy, mọi điều hành viên
đều phụ trách một đơn vị.
Cậu sẽ nhận e-mail 24 giờ
trước khi nó lên mạng.
Giờ, có vài người tình nguyện,
nhưng có vài người ở đây
- cũng vì lý do như cậu...
- Này, Zeller.
- Chúng ta đã vào vị trí.
- Được rồi.
Được học ngay ngày đầu
là tốt cho cậu đấy.
- Có chuyện gì vậy?
- Bọn này?
Chúng tôi không thích bọn này.
Phải, thưa ngài, ta đã thấy chúng.
Nghe rõ.
Được rồi, mọi người...
cho chúng nếm mùi đi.
Sub Anh: f1nc0
Addic7ed.com
Cho chút ánh sáng đi.
Có đây.
Anh nào là thợ cắt tóc?
Không ngờ lại là Kị Binh.
Đừng bao giờ gọi tôi như vậy.
Phá sập nhà đi.
Tới lúc đi rồi!
Đi nào. Đi thôi.
Đi thôi.
Người của ta vẫn còn
đào bới để thoát ra,
nhưng có vẻ như Coulson
và bọn kia đã trốn thoát.
- Anh có muốn...
- Chẳng sao cả.
- Anh ổn chứ?
- Trông thế nào?
Chưa từng tốt hơn, con trai à.
Tôi cần một cái đinh.
Lấy đinh cho tôi...
cái nào to ấy.
- Anh ta làm quái gì vậy?
- Đang dãn cơ bắp mới.
Toàn bộ nghiên cứu của bọn tôi
đang chảy trong mạch máu anh ta.
Anh ta cảm thấy mạnh mẽ.
Bởi vì anh ta đã xài sạch
loại thuốc thần kỳ đó.
Khi chúng ta tới Cybertek,
các sếp quân đội và các nhà đầu tư
trông chờ 1 cuộc biểu diễn
và tôi đã hứa với họ
các siêu chiến binh bất hoại
không phải những kẻ
chỉ dùng được một lần.
Với sự tham gia của HYDRA,
ta không thiếu người tình nguyện đâu.
Và nếu có hết,
chương trình Khích Lệ của ta
sẽ giúp bổ sung hàng ngũ.
Chỉ ghi lại vài ý tưởng thôi.
Tôi không thể giữ
mọi thứ trong đầu được.
Nói thật với anh, John à...
hình như anh đang mất trí.
Lần đầu tiên tôi tràn trề
sức sống, nhờ anh đấy.
Chúng ta gặp vài trở ngại,
nhưng đã làm được.
- Chúng ta đã làm được.
- Không tin nổi.
Đây là mọi thứ mà ta
đã nhắm tới...
cứu chữa cho anh.
Liên minh với HYDRA chỉ là
công cụ cho mục đích đó, đúng không?
- Cộng sinh.
- Và ta đã thành công.
Ta đâu thật sự tin lý tưởng
của họ, phải không?
Đừng hiểu lầm.
Anh đi đâu, tôi theo đó.
Gài người của ta vào
các vị trí quan trọng thật tuyệt,
nhưng rồi sao nữa?
Chúng ta định đảo chính thật à?
Còn hơn cả việc nổi dậy.
Chuyện này lớn lao hơn cả HYDRA.
Ward, anh đã
chăm sóc tốt cho tôi,
đã cho tôi
mọi thứ tôi muốn.
Đã tới lúc anh quyết định
xem mình muốn gì.
Tôi sẽ đảm bảo cho
anh có được nó.
Giờ tôi có thể làm
bất cứ gì.
Chương trình trojan đã hoạt động.
Nó cho ta tiếp cận
hệ thống mà ta muốn.
Vũ khí bí mật của ta...
giờ ta đã nắm rõ
hoạt động của chúng
trong lòng bàn tay.
Ta cần nhiều hơn thế
để đánh bại Garrett.
Cái gì vậy?
Thiết bị theo dõi của Fitz-Simmons
đã bay qua biển.
- Nó đang ở New Mexico.
- Họ đánh dấu được cái máy bay à?
Có vẻ là vậy,
nhưng họ không trả lời.
- Không...
- Giờ ta không thể nghĩ về chuyện đó.
Có thể họ đã bị bắt.
Dù sao đi nữa, họ đã liều mạng
để gắn thiết bị theo dõi lên máy bay.
Giờ ta biết rõ Garrett ở đâu,
và Skye có thể thấy hắn làm gì.
Nếu Fitz và Simmons còn sống,
bắt kịp Garrett là cơ hội
duy nhất để tìm thấy họ.
Trông cô ngủ thật bình yên.
Không muốn đánh thức cô,
nhưng tôi mừng là cô đã dậy.
Có chuyện gì vậy?
Tôi đã suy nghĩ cả giờ qua
về lý do ta chìm xuống.
Ta đang ở đáy đại dương,
nếu cô chưa biết.
Những cái kén này được chế tạo
để tương thích
với mọi máy bay, tàu ngầm,
tàu vũ trụ của S.H.I.E.L.D.
Khi va chạm, sự thích nghi
khí quyển hẳn đã cố bù trừ.
Ta từ từ chìm khi nó tăng dần
độ dày của tường ngoài.
Tôi đã đo tốc độ
nước dâng lên trên kính.
Tôi đã tính toán... ta đang
chìm sâu ít nhất 27 m.
Không thấy bề mặt đâu.
Làm sao ta sống sót
sau cú rơi?
Máy bay hẳn đang bay theo
kiểu thẳng đứng, bay thấp.
Tôi kịp buộc ta vào tấm ván hậu
trước khi chạm mặt nước.
Và tôi đã gãy tay...
đúng hai chỗ đã gãy hồi lớp 2,
kỳ lạ thật.
Tôi tưởng ta chết chắc rồi, Fitz.
Chúng ta thật may mắn.
Giờ ta chỉ phải tìm cách
thoát khỏi đây thôi.
Ta sẽ tìm được cách thoát ra,
phải không?
Khi đó ta sẽ
ở giữa biển khơi
với mấy chỗ nối, không có vật nổi
và chẳng ai đi tìm ta.
Cả giờ qua tôi đã cố đưa
tín hiệu không dây
vào EKG để gửi đi
một lời cầu cứu yếu ớt
trước khi nhận ra đây là tần số
của S.H.I.E.L.D. và chẳng ai nghe cả.
Và đó không phải vấn đề...
vấn đề là
không còn nhiều
nhu yếu phẩm ở đây.
- Nên tôi đã tính toán...
- Tính toán thế đủ rồi.
Ý anh là gì?
Không có cách nào thoát cả.
Ta sẽ chết ở dưới đây.
Ta chỉ có một cơ hội,
nên tôi nhắc lại kế hoạch lần nữa,
đảm bảo là mọi người
đều hiểu, được chứ?
Trip và tôi sẽ lên đỉnh dải đất,
dùng máy gây ồn để lấy xe 3 bánh,
có thể gì đó gây chú ý hơn,
tạo cửa sổ cho 2 cô.
Cô lẻn vào, bắt tên bán hàng,
khống chế hắn.
Hắn sẽ cho ta quân át chủ bài,
và rồi dễ như ăn bánh.
- Nghe rõ.
- Nghe có vẻ dễ dàng.
Coulson, kế hoạch anh
vạch ra rất ổn,
nhưng thành bại phụ thuộc vào
một canh bạc lớn.
Và không có tiếp viện.
Chỉ có 4 chúng ta thôi.
Ta thua kém
về nhân lực và vũ khí.
Nhưng như Fury luôn nói...
...một người có thể
làm được mọi việc
nếu anh ta nhận ra mình là
1 phần của một thứ vĩ đại hơn.
Một nhóm người có chung niềm tin đó
có thể thay đổi cả thế giới.
Vậy, các bạn nghĩ sao?
Sẵn sàng thay đổi thế giới chứ?
Không.
Tôi chỉ sẵn sàng
đá đít thôi.
Thế cũng được.
Tôi chỉ bảo là,
nói chuyện với anh ta đi.
Garrett bảo mọi thứ vẫn ổn,
nhưng hành vi không ổn.
Tôi không biết anh ta bị sao,
và tôi không thích như vậy.
Thật mê hoặc, phải không?
Lần đầu tôi thấy,
nó làm tôi nhớ đến đèn trang trí.
Tất nhiên, đó là trước khi
tôi có thể nhìn thấu nó.
Quinn muốn ta trả công hắn
bằng gravitonium.
Khi hắn xong việc, tôi nghĩ
trao nó cho hắn là khôn ngoan.
Đừng ngại ngùng.
Tôi biết cô có kế hoạch cho thứ này.
Giờ tôi đã hiểu nó.
Tôi có thể thấy linh hồn nó.
- Cũng như của cô.
- Ward lo là anh phát điên.
Thuốc đó không chỉ làm
cơ thể tôi mạnh hơn...
mà còn làm tâm trí tôi
thông suốt.
Nó cho tôi nhìn thấu
cái thế giới
đang chờ đợi bên dưới
bề mặt của thế giới này.
Cô không nghĩ đó là
điên rồ đấy chứ?
Cô hiểu rõ tôi nói gì mà.
Cô luôn luôn hiểu.
Tôi chẳng trung thành với HYDRA,
Centipede, Cybertek... hay anh.
- Tôi chỉ hứng thú với...
- Sự tiến hóa.
Cô biết chúng ta
là những sinh vật tiền sử
đang thoát khỏi đầm lầy,
vượt qua lớp sương mù,
bò lên đất liền để cuối cùng
cũng có thể đứng thẳng
- hoặc gieo rễ, hoặc... bay lên.
- Chính xác.
Tôi đã buồn bã
khi anh không phải Thấu Nhân.
Tôi có một câu hỏi
không được hỏi, nhưng bây giờ...
Bây giờ sự thật đã được viết lên
đằng sau đôi mắt tôi,
nên cứ nói đi, Áo Hoa.
Hỏi đi.
Tôi sẽ trở thành gì?
Anh có sợ không?
Có.
- Và tôi cũng đói nữa.
- Tôi cũng vậy... sợ hãi và đói.
Anh nghĩ nó như thế nào?
Cái chết?
Còn tùy vào cách chết.
Chết đuối là một cách chết
dễ chịu, có vẻ là vậy.
- Khi nước ngập đầy phổi...
- Ý tôi là sau khi chết.
Phải rồi.
Mẹ tôi luôn bảo
rằng không nên sợ hãi
vì nó cũng chỉ
giống như cuộc sống
trước lúc ta được sinh ra...
cũng không tệ lắm, nhỉ?
Thật tuyệt...
Nhưng dường như trước lúc sinh ra
tôi rất khốn khổ
bị lộn ngược,
dây rốn quấn quanh đầu.
Tất nhiên ý mẹ tôi
là trước lúc thụ thai...
Biết rồi, tôi đùa thôi.
Ừ, tôi biết cô đùa.
Không sao đâu.
Tôi muốn nghĩ tới
luật đầu tiên của nhiệt động học.
Năng lượng không tự sinh ra...
- Cũng không tự mất đi.
- ...cũng không tự mất đi.
Nghĩa là mọi năng lượng
bên trong chúng ta,
mọi phần tử
sẽ tiếp tục trở thành
một phần của thứ khác,
có thể sẽ sống trong
cá ngân long, vi khuẩn,
có thể sẽ cháy rụi trong
siêu tân tinh 10 tỉ năm sau.
Và mọi phần của ta bây giờ
sẽ trở thành 1 phần của thứ khác,
- Mặt trăng, mây bão, voi ma mút.
- Một chú khỉ.
Một chú khỉ.
Cả ngàn ngàn thứ
đẹp đẽ khác
cũng sợ hãi khi chết
như chúng ta thôi.
Ta cho chúng cuộc sống mới...
cuộc sống tốt đẹp, hy vọng vậy.
Thật thích hợp khi ta
kẹt dưới đây cùng nhau, Fitz.
Đây là nơi sự sống
bắt đầu trên hành tinh này.
- Ngay bên ngoài cửa kính...
- Jemma...
- Sao?
- Cửa kính.
- Fitz, cửa kính!
- Phải rồi.
Nó chống đạn, kháng áp lực.
Nhưng lớp xi chắc chắn là
4-hydroxy-4-methyl-2-pentanone.
Phải, tôi biết cô đang nghĩ gì,
nhưng điểm chớp cháy
quá cao để cháy.
Nhưng ethanol y khoa
có điểm chớp cháy thấp, và cháy...
Nóng hơn.
Nếu ta dùng máy khử rung
- làm nguồn bắt lửa...
- Và tạo một chất nổ nén...
Để đốt cháy lớp xi,
áp lực bên ngoài sẽ...
- Làm cửa sổ vỡ vào trong!
- ...làm cửa sổ vỡ vào trong!
Phải, phải, phải!
- Đau tay quá.
- Được rồi.
Giờ ta đã biết là
có thêm 1 loạt vấn đề mới,
nhưng bắt đầu từ đâu đây?
Và cuối cùng, chào mừng đến
tiểu khu điều khiển học của chúng tôi,
nơi chúng tôi thiết kế,
chế tạo, và với thứ này,
lắp đặt hệ thống tiên tiến nhất
của chúng tôi.
Thưa quý ông quý bà,
hàng mẫu này có thể thay thế
chân tay bị thương
của một binh sĩ trong vài phút
bằng thứ có sức mạnh
lớn hơn 10 lần,
hoàn toàn kết nối
với sinh trắc học của binh sĩ
và hệ thống xác định mục tiêu
qua thị giác.
Nếu anh muốn tôi
mở ngân quỹ của quốc gia,
- tôi cần những chi tiết.
- Những chi tiết.
Nói cụ thể, tôi muốn mua
hàng tá cỗ máy này
mở rộng phạm vi
khu phẫu thuật của chúng tôi,
- sản xuất 100 binh sĩ mỗi ngày.
- Gia nhập đơn vị đặc nhiệm.
Không, để thay thế họ...
Navy SEAL, Mật Vụ.
Giờ, thưa các vị, ta đều biết
thế giới là một nơi nguy hiểm.
Thứ chúng tôi mời chào là...
sự an ninh.
- Được rồi, ta cần gì?
- Xe 3 bánh đằng kia.
Một chiếc Humvee đang tới
và có pháo hoa tốt hơn.
Chờ đã.
- Chính là thứ tôi nói tới.
- Anh có mang máy gây ồn chứ?
Sếp, tôi đến đâu là mang theo
tiếng ồn và nhạc funk đến đấy.
Này các bạn!
Kẻ địch đang tiếp cận.
- Hãy cẩn thận, nếu không chúng sẽ thắng.
- Tới chỗ kia. Đằng kia kìa!
Này.
Cậu biết phải bắn vào đâu rồi đó.
Làm tốt lắm, các anh.
Cửa sổ đã mở.
Bình tĩnh. Diễn tập thôi.
Căn cứ vẫn an toàn.
Ông không có gì phải lo cả.
Hãy nói chúng tôi nghe
có chuyện quái gì vậy,
nếu không thì tạm biệt
hợp đồng chính phủ đi.
Thưa các ngài,
tôi van nài...
Đừng van nài họ, Quinn.
Anh không phải chó rốt.
- Ta không cần mớ phế liệu của họ.
- Tên quái nào đây?
Người cố vấn chiến lược
của chúng tôi, John Garrett.
Tôi yêu cầu tiết lộ mọi chuyện,
nếu không người của tôi
sẽ vào dẹp chỗ này.
Tại sao tôi nghe tiếng súng?
Ông đang nghe tiếng thở hắt
của thế giới cũ, đại tướng,
và 1 thế giới mới đang đến.
Tôi đã nếm nó trên lưỡi mình.
- Tư vấn chiến lược đây à?
- Bán thời gian thôi.
Chiến lược mới đây... ông câm họng lại
và giao những thứ chúng tôi muốn.
Anh đe dọa một đại tướng Hoa Kỳ,
sẽ có hậu quả đấy.
Ông cảm thấy quyền lực lắm
phải không?
Nhưng các người chỉ là lũ nô lệ
phục vụ cho tương lai của bọn ta.
Nghe đây, thằng điên này...
Các vị, có lẽ
một màn trình diễn nhỏ sẽ...
Phải. Ổ phải.
Một màn trình diễn.
Ta đã nhìn thấy tương lai.
Ta đã thoáng nhìn thấy nó
qua mắt mọi sinh vật...
chết, sống, hay chưa sinh ra.
Đây là bắt đầu.
Bắt đầu của thứ gì, John?
Của kết thúc.
Cô không được đi đâu cả.
- Cô nghĩ có thể trộm gravitonium à?
- Anh ta cho chúng tôi mà.
- Cô đã nói gì với Garrett?
- Tôi chỉ lắng nghe thôi.
Anh ta tâm thần rồi!
Cô không thấy thế à?
Tôi vừa phải tống giam
6 viên chức chính phủ
vì anh ta vừa xé xác
người thứ 7.
Anh ta hoàn toàn mất trí rồi.
Anh nhầm rồi. Garrett không mất trí.
Hoàn toàn không... anh ta đã kết nối.
Đừng bảo là cô cũng
điên theo anh ta luôn nhé.
Đoạn anh ta nói về "tiến hóa"...
Tôi đồng ý. Anh mới là
người đi theo anh ta.
Nhưng trong trường hợp này,
anh nên làm vậy.
Lần đầu tiên, cả hai đều cần thứ
giống nhau, và tôi cũng vậy.
Cô nói gì vậy?
Tôi cần anh ta bình thường lại.
Skye... chúng ta cần Skye,
và anh chỉ muốn vậy thôi,
đúng không?
Sự tiến hóa mà anh ta nói tới...
cô ta sẽ là 1 phần quan trọng trong đó.
Hãy đi bắt cô ta, Ward.
- Bắt cô ta làm gì?
- Thế giới sắp thay đổi,
và tới lúc đó,
cô ta có thể là của anh.
Trời. Cô điên thật rồi.
Skye ghê tởm tôi.
Cô ta nghĩ tôi là thứ quái vật.
Có phải không?
Đó là bản chất của anh,
hay là con người
mà Garrett biến anh thành?
- Tôi chẳng biết nữa.
- Chúng tôi biết về cha mẹ của Skye
về bóng tối lẩn khuất
bên trong cô ấy.
Tôi tin vào một thế giới mà
bản chất của cô ấy sẽ tự bộc lộ.
Và khi ngày đó tới...
Có thể hai người sẽ cùng nhau
trở thành những con quái vật.
- Thêm nhiều kẻ tới sau lưng.
- Chúng đến rồi.
Cửa sổ không chịu nổi
thêm nhiều cú vậy nữa, sếp.
Hy vọng chúng không phải chịu.
Coulson, chúng tôi tìm thấy
kẻ bán hàng rồi.
Đây là một quả bom.
Các người rành nó quá rồi.
Và các người đã thấy
đặc vụ May đây
qua mắt các siêu chiến binh,
cũng biết cô ta dữ dằn rồi.
Ý tôi là,
đừng nên cản trở chúng tôi.
Các người sẽ không thể cướp
các chiến binh của bọn ta.
Bọn ta đã nghĩ tới
mọi tình huống khẩn cấp,
kể cả thế này.
Đừng bảo ngươi vừa chuyển họ
sang chế độ hướng dẫn mặc định nhé.
Đúng vậy đấy.
Mà sao các người biết?
- Tới lúc dùng súng chưa?
- Rồi.
Chế độ hướng dẫn mặc định
Ở yên đó.
Ở yên đó.
Bảo vệ John Garrett bằng mọi giá.
Ngoan đấy.
- Chúng đi bảo vệ Garrett.
- Và sẽ dẫn ta tới chỗ hắn.
Khi chúng tôi vào trong,
hãy liên lạc các lực lượng
và nhớ gây ồn ào
trên đường ra.
Trip, nếu bọn tôi không thoát ra,
tôi vẫn muốn đốt trụi nơi này.
- Tôi muốn sếp thoát ra hơn.
- Tôi cũng vậy.
Căn cứ đã bị tấn công.
Raina và Quinn bỏ đi rồi.
Ta cần hành động ngay.
Anh ra lệnh gì cho tôi?
Tùy vào anh thôi, con trai.
Tỉnh dậy!
Quay lại thực tại đi, John.
- Anh cần tôi làm gì?
- Anh đã làm xong rồi.
Ồ. Đó là người điều khiển của anh,
chắc gọi báo những gì
đám chiến binh đang nhìn thấy.
- Vâng?
- Chào John. Gọi để nắm tình hình thôi.
Skye.
Giọng cô trên điên thoại
khác đấy... khàn hơn.
Anh có tò mò tại sao tôi gọi
từ trung tâm điều khiển của anh?
Không, tôi không bận tâm lắm.
Nếu không đúng
người điều khiển được chỉ định
ra lệnh cho lính của tôi,
nổ tung ngay.
Chết tiệt.
Coulson không tính tới điều đó.
Anh lại qua mặt chúng tôi rồi.
Phil có đó chứ? Tốt. Bọn tôi thật sự
có nhiều chuyện cần nói.
Và tôi muốn cô biết..
mấy người bạn khoa học gia của cô...
...chúng đã dũng cảm
đến hơi thở cuối cùng.
Raina đã nói tôi nghe
Skye đặc biệt thế nào.
Tôi biết anh đã
thấy điều đó từ đầu.
Anh muốn có lệnh?
Đi bắt cô ta đi.
Cảm ơn anh.
Anh ta luôn có
trái tim mềm yếu.
Anh thì không cần
chỉnh về mặc định.
Cả ngày anh có
rời khỏi tôi đâu.
Tôi được lệnh không bao giờ
rời khỏi ngài.
Tôi cũng quý anh lắm.
Được rồi, ta phải nhanh lên.
Ta phải làm sớm.
- Phải có đủ oxy...
- Oxy để bắt lửa, phải.
Phải rồi.
Được rồi.
Khi tôi nhấn nút nguồn này...
Cửa sổ sẽ vỡ,
và nước sẽ tràn vào.
Phải, giống như 100 cú đấm
vào bụng, được chứ?
Không khí sẽ bị tống
khỏi chúng ta.
Cái này gần như rỗng,
nhưng tôi đã lắp nó
để xả ra một luồng
áp lực cao
đủ để ép hơi thở vào phổi cô
nhưng cô phải giữ chặt nó nhé?
Giữ thật chặt.
Có lẽ là đủ để
cô bơi lên 27 mét.
Một hơi thở thôi?
Nhưng chúng ta có 2 người.
Phải, tôi tính rồi.
Vì vậy cô sẽ dùng nó.
Dù gì cô cũng bơi giỏi hơn.
Không.
- Jemma.
- Không! Tôi không bỏ anh lại đâu.
Thật lố bịch.
Ta cần một kế hoạch mới.
Không bàn nữa, vậy nhé?
Cô sẽ dùng nó... chấm hết.
- Tôi không thể sống mà bỏ mặc cô.
- Tôi cũng vậy.
Chắc chắn phải còn cách khác.
- Cô cầm đi.
- Tại sao anh bắt tôi làm vậy?
Anh là bạn thân nhất
của tôi trên đời!
Phải, và cô thì còn hơn thế, Jemma.
Tôi không thể lấy đủ can đảm
để nói với cô.
Nên làm ơn...
...hãy để tôi cho cô thấy.
- Không sao đâu.
- Không.
Không.
Jemma. Jemma. Jemma.
- Jemma, ta phải nhanh lên.
- Không. Không.
- Cầm đi, Jemma. Cầm đi.
- Không!
Khônggg!
Cứu!
Cô đang nằm trong buồng giải áp
trên một máy bay về đất liền.
- Họ bảo chúng tôi ông đã chết.
- Tốt.
Chúng tôi muốn lan truyền tin đó.
- Fitz!
- Bình tĩnh. Bình tĩnh.
Tim cậu ta vẫn còn đập...
nhưng yếu ớt lắm.
Cả một đội y khoa
đang chăm sóc cậu ta.
Nhưng cô phải ở yên
trong buồng này, được chứ?
Não cậu ta thiếu oxy một lúc lâu,
nhưng cô đã cứu mạng cậu ấy.
Ngược lại mới phải.
Làm sao ông tìm ra chúng tôi?
Cái máy phát tạm thời của cô cậu...
thông minh đấy.
Dẫn tôi thẳng đến chỗ cô.
Cũng may, bọn tôi đang tìm kiếm.
- Ông đang tìm kiếm?
- Tìm người tin cẩn của tôi, Coulson.
Tôi biết cô đang dính tới
1 vụ bất đồng mà tôi muốn tham gia.
Cô có thứ gì có thể dẫn tôi
đến chỗ anh ta không?
Có vẻ như cổng sau
đến tầng nhà máy
- ở phía nam.
- Nghe rõ.
Tôi cứ phải nhấn nút
"snooze" mỗi phút
để ngăn thứ này khỏi nổ tung.
Tôi thà chết không khai,
nhưng chẳng có gì để khai cả.
Không có cách nào
để điều khiển đám lính
trừ khi có 1 người điều khiển
trực máy.
Tôi không quan tâm chuyện đó.
Tôi quan tâm hơn đến việc
tại sao anh sẵn lòng chết vì HYDRA.
Anh thật sự tin tưởng chúng?
HYDRA là gia đình nhỏ gan dạ
mà anh chưa từng có?
Hay anh ở đây vì
chương trình Khích Lệ?
Cô ta không giết anh đâu.
Cô ta từng có cơ hội giết tôi
nhưng không dám xuống tay.
Và cô ta ghét tôi... rất nhiều.
Tôi cảm thấy thương hại anh...
phản bội những người duy nhất
cho anh cơ hội làm
một người tử tế.
Fitz là một anh hùng
vì cậu ta vẫn muốn
cho anh cơ hội đó,
sau bao nhiêu chuyện.
Nhưng có vài người
ác bẩm sinh, tôi đoán vậy.
Phải. Phải, có lẽ vậy thật.
Tôi đã biết vài thứ về cô, Skye...
quá khứ của cô...
những thứ cô sẽ muốn biết đấy.
Cô và tôi không khác nhau
nhiều vậy đâu.
Anh không phải kẻ xấu tôi nói tới.
Garrett mới là kẻ xấu.
Anh chỉ yếu đuối thôi,
làm mọi thứ hắn bảo.
Hy vọng Garrett bảo anh
ra đường cho xe tông.
Cô nói đúng, Skye.
Cô đã đánh thức
một điểm yếu trong tôi.
Và lần đầu tiên trong đời,
tôi muốn một thứ cho riêng mình.
Có lẽ tôi sẽ giành lấy
thứ mình muốn...
đánh thức thứ gì đó trong cô.
Tôi không sợ anh, Ward.
Không, cô chẳng dám nổ bom
giết bọn tôi đâu.
- Làm vậy cô cũng tiêu.
- Không.
Tôi có 1 vũ khí mạnh hơn bom nhiều
và sẽ hủy diệt anh.
Và tại sao vậy?
Vì anh đã ngủ với cô ấy,
và cô ấy rất tức giận.
- Hãy khai về chương trình Khích Lệ.
- Cái gì...
Cô bảo chuyện của ta
chỉ là qua đường.
Tôi thì thấy nữ hoàng băng giá
có vẻ đã bị tổn thương.
Này các bạn!
Kẻ địch đang tiếp cận!
Kiểm tra vành đai.
Hãy cẩn thận,
nếu không chúng sẽ thắng.
Chào John.
Chào Phil.
Vụ này mới đây.
Sếp?
Anh không phải gọi tôi
là "sếp", Coulson.
Nhìn tôi này. Tôi mặc đồ cứ như
sống dưới gầm cầu vậy.
- Ông làm gì ở đây?
- Simmons tìm giùm tôi
cái thiết bị dò cổ điển
mà Fitz gài vào máy bay.
Lần trước tôi đã vất vả lắm
để giữ mạng anh đấy.
Giờ có lẽ không phải lúc, nhưng...
...tôi muốn có cuộc nói chuyện dài
với ông về điều đó.
- Sẽ khá ầm ĩ đấy.
- Tôi mắc nợ anh điều đó.
Nhưng giờ ta phải cho Garrett
một cú vào mồm đã, phải không?
Thứ này đã lắm đây.
Tôi rành nó quá mà.
Súng làm từ Destroyer
(xem lại The Avengers)
- Làm tôi nhớ đến ngày xưa.
- Anh có bao giờ ở trên đâu.
Ta hết thời gian rồi.
Hãy nói xem họ
đã làm gì anh.
Fury. Trời ạ...
Có khi nào mà một trận
đánh đôi đấu vật
lại gồm cả 4 kẻ đã chết nhỉ?
Tôi chỉ thấy một người chết
ở đây thôi.
Cán cân sức mạnh lệch hẳn
về bên này, bạn à.
Phil, tôi ngạc nhiên
khi anh định ngăn tôi đấy.
Tất nhiên, tôi không trách ông, Nick.
Ông chưa thấy toàn cảnh,
vụ nổ Big ***,
đại dương đóng băng vô tận,
nhưng Phil thì đã thấy rồi.
Bọn tôi có mối liên kết.
Bọn tôi như anh em ruột thịt.
- Anh không bảo là hắn khùng cỡ này.
- Hắn "tiến bộ" nhanh quá.
Khoan đã, May!
Tôi nghĩ mình đã chờ đủ lâu
cho chuyện này.
- Kyle?
- Ôi em yêu.
Anh xin lỗi vì những gì
họ đã làm với em.
Cô tìm gì vậy?
Quân át chủ bài.
Ông còn nhớ bài diễn thuyết
với bọn tôi không, Nick,
về việc một người
có thể làm được mọi thứ
khi nhận ra mình
là một thứ vĩ đại hơn?
Giờ thì tôi đã vĩ đại hơn.
Một phần... Tôi bảo là
"một phần" của thứ vĩ đại hơn.
- Vậy à?
- Hắn nghe kém quá.
Đừng nói là anh theo HYDRA chỉ vì
nghe nhầm bài diễn văn
"một người" của tôi nhé...
Tôi là chìa khóa
đến tương lai của vũ trụ.
- Tôi là cội nguồn của mọi thứ.
- Anh nghe rõ chứ?
Nghe rõ. Hoàn toàn rõ.
Không, thôi nào, làm ơn, tôi...
Ôi trời.
Đây rồi.
Được rồi, Ace, cô cần cháu
gửi một tin nhắn, nhé?
Một thứ mà cha cháu biết
chỉ có thể là từ cháu.
Cô cần chứng minh
là cô đã có cháu.
Vô ích thôi.
Tôi đã bảo cô...
là không có cách nào
liên lạc với Deathlok từ đây.
Tôi không cần chuyện đó.
Tôi đã liên lạc với anh ta
bấy lâu nay.
Fury dạy bảo ta
nhưng anh không muốn nghe, John,
vì anh chỉ nghĩ
cho bản thân thôi.
Đó là sự khác biệt
giữa phe của anh và chúng tôi
và là lý do bọn tôi
luôn luôn thắng.
Bài học nào, Phil?
Khai sáng cho tôi đi.
Bố, chúng ta là gì?
Chúng ta là một đội.
Anh không được làm vậy, Mike.
Tôi ra lệnh anh lùi lại.
Anh phải nghe lệnh tôi.
Anh cần tôi để phiên dịch
từ ngữ của sự kiến tạo.
Anh không muốn làm vậy đâu, Mike.
Nói hắn nghe đi, Phil!
Anh Peterson được tự do
làm những gì anh ta muốn.
Anh nghĩ hắn học được
bài học rồi chứ?
Hắn đã học được gì đó.
Không tiêm thường xuyên,
họ chỉ là người thường.
Khi bác sĩ gỡ bỏ
con mắt bằng máy cho họ,
- về cơ bản họ sẽ trở lại bình thường.
- Tất nhiên là thiếu 1 con mắt.
Cô bày tỏ hết cảm xúc chưa?
- Hắn còn thở không?
- Vậy là cô ấy còn nén lại một ít.
Hắn nói chuyện hơi khó.
Tôi nghĩ đã làm nứt thanh quản hắn.
Ồ, tốt.
Việc ngươi khử Fitz và Simmons
đã thất bại,
nhưng Fitz có thể sẽ
không bao giờ như trước nữa.
Nên ta định sẽ nghĩ ra vài cách mới
để làm khổ đời ngươi.
Và bọn ta sẽ làm
những gì cần thiết
để moi thông tin
của HYDRA từ ngươi,
nhưng sự hành hạ dành cho ngươi...
- sẽ là ở trong tâm trí.
- Một chút về thể xác nữa.
Hẳn rồi. Một phần.
Nhưng ngươi đã dành cả đời
cho một tên điên chỉ tự yêu bản thân
kẻ chưa từng quan tâm đến ai,
và giờ hắn đã chết.
Ngươi sẽ dành cả đời
vật lộn với câu hỏi...
ngươi là ai khi không còn hắn?
Sao anh không tới với nó?
Tôi không muốn nó thấy
con người tôi đã trở thành.
- Nó không quan tâm mấy vết bỏng đâu.
- Đó không phải ý tôi.
Coulson bảo đưa anh về.
Cô có thể truy cập phần cứng của tôi
và theo dõi mọi hành động.
Cứ làm đi. Tôi chỉ đi khắc phục
hậu quả mình gây ra thôi.
Anh chỉ làm tất cả những điều đó
vì Ace thôi.
Còn những gì tôi làm bây giờ?
Cũng vẫn là vì nó.
Phải có lý do họ mới bảo:
"Cắt bỏ cái đầu".
Giờ thì không ai ngăn nổi...
Này mọi người!
Tôi tìm thấy rồi!
Đã bảo ở trong này mà.
Ngu ngốc, ngu ngốc, ngu ngốc
và tàn nhẫn, và cực kỳ ngu ngốc!
Tôi nghĩ anh đã
nói rõ ý rồi.
Tại sao lúc đó
lại hồi sinh tôi?
Nói thẳng, tôi không nghĩ
đó là ý hay nhất.
Tôi đã cảnh báo ông
về những người mất trí rồi.
Đặc vụ May đã giám sát tình hình.
Cô ấy bảo anh ổn.
Chẳng phải vậy sao?
Nó là một tình huống
"phải đập kính khi khẩn cấp".
Phải, nhưng tình huống khẩn cấp đó
là khi một Avenger gục ngã.
Chính xác.
Và tôi cũng mừng
vì đã làm chuyện đó.
Khi xây dựng gì đó,
ta cần một nền tảng vững chắc.
Giờ, anh biết số người tôi tin
ít thế nào rồi đó.
Có thể đếm trên một bàn tay.
Và tôi không ngại
cắt bỏ ngón tay.
Nguyên lý sáng lập nên S.H.I.E.L.D.
rất thuần khiết.
- Bảo vệ.
- Bảo vệ... một từ thôi.
Có khi là bảo vệ một người
khỏi chính hắn...
Có khi là bảo vệ hành tinh
khỏi người hành tinh
từ vũ trụ khác xâm lược.
- Định nghĩa công việc rộng đấy.
- Không cần phải nói.
Nhưng niềm tin thúc đẩy chúng ta
thì vẫn như vậy,
dù là một người
hay cả nhân loại.
Rằng họ đều xứng đáng
được cứu.
Chân lý đó sống trong anh, Coulson.
Trước khi sụp đổ,
S.H.I.E.L.D. gồm nhiều phần chuyển động.
Những người như anh
là trái tim của nó.
Giờ... anh sẽ là đầu não.
Cái gì vậy?
Một hộp công cụ
giúp anh gầy dựng lại nó.
Ông muốn tôi bắt đầu lại,
xây dựng lại S.H.I.E.L.D...
Từ con số không.
Cứ từ từ và làm thật chuẩn xác.
- Cô vẫn trông chừng anh ta.
- Tất nhiên.
Không có ai khác mà tôi
tin tưởng trao cho chuyện này.
Cảm ơn sếp.
Làm sao ông...
Tôi tiến hành thế nào đây?
Tùy anh thôi...
Giám đốc.
Còn sếp... giờ sếp đi đâu?
Tôi đã đổi đôi mắt chim để lấy
đôi chân vững vàng trên mặt đất.
Đây sẽ là lần cuối cùng
2 người thấy tôi duỗi chân cẳng.
Ông sẽ biến mất,
chẳng biết đâu mà tìm.
Chẳng biết đâu mà tìm?
Anh hiểu tôi hơn thế mà, Phil.
Tôi luôn ở mọi nơi.
Fitz... cậu ta ổn chứ?
Hãy nói là cậu ta ổn.
Cậu ta còn sống.
Nơi này là gì?
Thứ đầu tiên tôi thấy trong hộp
là tọa độ này.
Lại một căn cứ bí mật à?
Tôi gọi nó là Playground (Sân Chơi),
dù đúng ra thì nó không có tên
bởi vì trên danh nghĩa
nó không tồn tại.
Nó là một căn cứ bí mật.
- Eric?
- Billy... Koenig, đặc vụ S.H.I.E.L.D.
Mặc dù tôi hoàn toàn
hiểu được sự nhầm lẫn.
Eric đã qua đời, buồn thay,
nhưng thật tuyệt khi rốt cục
cũng có người bầu bạn.
Và tôi cũng không phiền
khi phải trông nom nơi này.
- Đặc vụ Coulson.
- Tôi biết. Tôi biết mà.
Thật vinh dự được gặp anh.
Tôi sẽ lấy dây đeo cho anh ngay.
Về những người còn lại,
dây đeo cho mọi người
sẽ được phân phát riêng.
Cẩn thận là không thừa
với những mối đe dọa từ HYDRA,
vẫn ở ngoài kia,
gây rắc rối.
Đó là lý do ta ở đây...
chuẩn bị cho mọi người
và quay lại chiến đấu
cuộc chiến chính nghĩa,
một điều thật tuyệt vời.
Tôi biết chúng tôi không có nhiều,
nhưng những gì chúng tôi có
là của anh.
Cảm ơn anh.
Vậy... anh muốn bắt đầu từ đâu?
Tôi biết ông nghĩ sẽ không bao giờ
gặp lại tôi nữa, nhưng...
...tôi đã tìm thấy con gái ông.
Vẫn còn một đoạn phim nữa.
Biên dịch: annguyen1988
phudeviet.org