Tip:
Highlight text to annotate it
X
Anh nói tôi chẳng nghe được gì cả.
Đó là tiếng chuông thôi mà!
Tôi nghe rõ ràng, nó đánh mười tiếng "boong"
Ding, ***, ding,
Hey, trung sĩ!
Thiếu tá Lance đâu rồi?
Chúng tôi đã đưa CP trở lại dựng mấy hòn đá.
Thiếu tá đang ở đấy.
Giữ nhé, đại tá ở đây này.
Giữ đi!
Chào Đại tá!
Thật vinh dự khi được đón tiếp ngài.
Mấy cái xác đó... mang họ xuống đi.
Ông làm gì vậy? mang họ xuống đi!
- Tất nhiên. Vâng, thưa ông.
- Chúng ta đang dưới làn đạn quân địch...
- Tôi biết, nhưng tôi không quan tâm!
Mang họ xuống!
không muốn mấy các cậu bé đó ở đấy.
Chúng ta cố sức giữ
thị trấn này đến hơi thở cuối cùng.
Hôm nay, ngày mai... dài dài
cho đến khi cái địa ngục này kết thúc.
Nếu không có lý do nào khác,
thì cũng vì lợi ích của mấy ông to mà thôi.
Binh nhì!
Có!
Đây là địa ngục.
Một đặc quyền để anh phục vụ đấy.
Vâng, nếu Chúa muốn, chúng ta sẽ làm.
Chúng ta đến đây làm gì nhỉ?
- Đã sẵn sàng, thưa ngài.
- Đi thôi !
Pilgrim, chúng tôi đã chiến đấu cho nước này.
Bán cho tôi năm cái tem bưu thiếp.
- Cảm ơn anh. Giáng Sinh vui vẻ.
- Giáng Sinh vui vẻ.
Cảm ơn bà rất nhiều. Chúc Giáng Sinh vui vẻ.
Gởi đường hàng không đến Kingston, Jamaica.
Chỉ bán tem thôi sao ?
(tiếng Jamaica)
Bán cho tôi con tem 20 xu.
Xin lỗi, thưa ông?
20 xu, xin vui lòng.
- Rodolfo.
- Là mày.
- Hey, anh kia.
- Um, vào đi.
OK
- Ông là Thám tử Ricci phải không?
- Đó là chuyện của tôi.
-Tôi đã nghe kể về ông.
- Yeah, tốt, khi biết rồi...
chú sẽ đổi bạn bè ngay đấy mà.
- Tôi là Tim Boyle. Tờ "Tin tức hàng ngày".
- Có chuyện gì ở đây thế?
- Xem trên báo "Bưu điện New York" đấy!
Hai giờ trước, họ ở đây cùng với phóng viên báo
"The Times", "Newsday" và xem vài kênh TV.
Ông có thể lên TV với một sợi dây thòng lọng đấy.
Chắc anh đã nghe nói về con chim sớm chứ?
- Lạy Chúa.
- Đi tìm một bức tường sám hối đi.
- Tôi không tìm thấy.
- Đang đến đây sao?
Hãy tìm cách khác để
đô la đi từ túi này sang túi kia đi.
- Đây là ngày đầu tiên tôi làm phóng viên.
- Không chừng là ngày cuối cùng đấy.
- Chào mừng đến New York!
Như Thống đốc Rockefeller từng nói:
- "Hãy đến và đi cùng lúc nhé".
- Xin ông cho biết cảm tưởng về vụ này.
Tất cả là một cảm giác trống rỗng, chú em à.
Tên Perp ở khu Bellevue,
tầng tám.
Cái chết của nạn nhân này,
còn nghe mùi bia của ngày hôm qua.
Nghe nói ông ta không có gì đặc biệt khi thở.
Việc tiếp theo, tôi sẽ đi đến đảo Staten
theo dõi kết quả bỏ phiếu.
Tôi sống ở đó, nhớ nhắc tôi bỏ phiếu nhé.
Tôi phải làm việc với cớm nữa . Thôi, về đi.
- Đừng dừng lại vì miếng cơm manh áo nhé,
- Thôi nào.
- Tôi phải gì đó để viết.
Có thể tôi chỉ anh một cái mẹo nhé?
Tôi sẽ đóng vai ông già Noel vào ngày Giáng Sinh.
Hoặc tôi sẽ ...
Tôi sẽ tạo cân bằng cho Hong Kong Sue
để ủng hộ thằng khờ của ông như Satchmo vậy.
Tôi đặt tựa bài về ông là gì nhỉ?
"Cảnh sát tốt bụng giúp trẻ em nghèo."
Hãy thành thật với Chúa Giêsu,
ông sẽ được đền đáp. Nào.
Tôi không thể trở lại để
bàn sơ qua về bản cáo phó.
Thấy mấy tên kia không?
Đừng quay lại.
Chúng kéo cả lũ đến Harlem
để đánh hơi quanh nhà Perp đấy.
Chỉ có hai động lực để Schaefer viết...
nhưng có lẽ anh sẽ thấy điều gì đó.
Đừng trích dẫn mấy điều đấy nhé.
- Anh cần trích dẫn gì, hãy gọi cho tôi nhé.
- OK.
- Haggerty, Dillard!
- Vâng, gì thế?
- Mang chàng trai này đi với hai chú.
- Cảm ơn, cảm ơn.
Nhanh lên.
- Được rồi...
Chúng ta sẽ bắt đầu từ phòng khách,
rồi quay trở ra, về luôn.
Đóng cửa phía sau lại, cậu bé.
Ông Perp này là rất, rất mê tín.
Không có gì sai với lời Chúa dạy cả.
Và cũng là một anh hùng chiến tranh đấy.
Nhìn này, một huy chương "Trái tim màu tím".
Hey, Keith, Bomber Brown.
Có thể Muhammad Ali đã loại anh ta.
Một cách quá nhanh vì Joe Louis.
Hắn có thể bỏ chạy, nhưng không thể trốn.
Hey, Dan, cái quỷ gì đây?
- Anh cầm cái quái gì đấy?
- Tôi không biết nữa. Nó nặng quá.
Không phải thường đâu,
Nó có vẻ đắt tiền đấy.
Vợ tôi chạy ra chợ trời
mỗi cuối tuần để tìm nó đấy.
Tôi đang nói với ông, nó không bình thường đâu.
Chắc chắn là không bình thường rồi.
- Đừng đụng vào, bạn hiền.
- Xin lỗi.
- Chuyện nhỏ mà.
- Ông là giáo sư Brooks?
- Vâng.
- Tôi rành mấy món này mà,
đá cổ đấy, loại đặc biệt.
- Nó có vẻ giống như mấy thằng ngốc vậy.
ai tìm thấy ở sau nhà một cái
đầu mũi tên, nhầm tôi với Iris.
Đặt ở đây này.
Trong truyện thần thoại Hy Lạp,
Cô ấy là giọng nói trung thực của thần Zeus.
Cô bay từ nơi này đến khác
và tuân thủ mệnh lệnh...
từ người trần gian và từ ...
... những vị thần bất tử.
- Ông tìm thứ này ở chỗ quỷ sứ nào thế?
- Từ căn hộ của Perp.
- Nó có cái dấu này...
- Đừng chạm vào.
- Đây là cổ vật hơn 450 năm tuổi đấy.
Đó là "Primavera" ở Santa Trinita bị thất lạc.
Đấy là Niña, Pinta hoặc Santa Maria ư?
Oh, vì Chúa, thám tử.
Nó là hình cung ê-líp cổ nhất
cái cầu hình cung trên thế giới
Đó là ở Florence, nước Ý.
Được Ammanati tạc.
Đây là một trong bốn bức tượng trên đó.
Primavera, có nghĩa là "mùa xuân."
Cái đầu này thì không thấy ở chỗ đó nữa,
kể từ khi bọn Đức đánh sập
cây cầu vào năm 1944.
Lạy Chúa tôi! Đây là một mỏ vàng!
Một mỏ vàng!
Yo
Giáng sinh vui vẻ.
của Tim Boyle đấy.
Oh, anh chàng láu cá.
Có phải ngài Hector Negron?
Anh yêu, quay lại với em nào.
Thôi, em.... đủ rồi.
Anh cần nghỉ ngơi một tí, OK ?
Họ nói rằng, trong hai ngày qua
anh ta không ăn, không nói gì cả.
Họ sẽ cố bắt ông ăn đấy.
Làm cho anh hiện ra,
như Chúa vậy.
Coi nào. Tôi đã lang thang khắp New York
để hỏi về ông đấy.
Tôi đã nói chuyện với mọi người,
với cảnh sát, với em gái của anh.
với họ hàng của anh ở San Juan.
Anh trong sạch như tấm gương vậy.
Anh không có con, không nợ nần, chẳng kẻ thù.
Bốn năm phục vụ quân đội,
được thưởng huy chương "Trái tim đỏ"
Hai mươi lăm năm cho một
cuộc hôn nhân tuyệt vời,
cho đến khi bà vợ anh cho ra rìa.
Vậy thì sao anh lại nện vài phát
vào ngực gã ấy thế?
vì ba tháng nghỉ hưu non của anh sao?
Năm triệu đô la.
Đó là cách mà mấy tên đầu cơ
bán cổ phiếu ở thị trường chợ đen.
Cái gì dưới tủ quần áo của anh vậy?
Anh đang có vẻ ở tuổi 25 vậy, Pal.
Trừ phi anh có thể thuê một luật sư giỏi,
nếu không thì anh sẽ chọn phải mấy tên tẻ nhạt đấy.
việc này làm cho cây đời anh ra hoa kết trái.
Nhưng câu chuyện của tôi có thể giúp anh.
Và anh cần giúp đỡ, Mac à.
Enrico, Đại diện nghệ thuật của Đức Quốc xã?
Vì đó là cuộc làm ăn có lãi.
Người Mỹ quý vị thích làm việc
nhiều hơn làm tình.
Anh yêu,
bỏ qua cho em nhé?
Pina, không. Đừng đến đây.
Enrico, anh đã nói chỉ cần mười phút thôi mà.
Tôi phải bắt kịp, thế giới có thể
đã kết thúc, tôi không biết nữa..
Vì chúng ta đã đến đấy hai ngày. Buồn ơi là buồn.
Thế giới vẫn còn ở đây mà.
Anh và em vẫn ở đây.
Baby, không phải ngay bây giờ mà.
Em đi nhé, xin lỗi.
OK chứ?
Ồ, Chúa ôi.
Oh, mê quá...
Chết anh mất, cưng ơi...
Ừ, yêu chết anh luôn.
Tôi...
Hmm? gì thế, ông Negron?
Tôi... tôi biết..
Anh biết được gì nào?
Tôi biết "Người nằm ngủ" là ai rồi!
- Anh biết gì nào?
- Tôi biết "Người nằm ngủ" là ai!
Mama.... Tôi muốn về nhà với mẹ tôi.
Giết tôi đi, giết tôi đi...
Tôi muốn về nhà với mẹ tôi...
Tôi không muốn ở đây. Tôi muốn về nhà!
Giết tôi đi, hãy giết tôi đi...
Ôi, Chúa ơi, tôi muốn về với mẹ tôi!
Tôi không muốn chết! Tôi không muốn chết!
Shh!
- Hector, làm hắn im mồm đi.
- Vâng thưa ngài.
- Tôi không muốn chết!
- Làm hắn im mồm đi.
- Anh muốn chúng ta chết hết sao?
- Đấy, mẹ anh đấy!
- Xa bi nhiêu đây đủ chưa?
- Cứ tiếp đi...
- Bạn làm tốt đấy, ông mập.
- Giúp tôi, Chúa ơi, giúp tôi, Chúa ơi...
Giúp tôi, Chúa ơi..
tôi sẵn lòng vì Ngài...
- Tránh ra coi, đồ bắn tỉa!
- Bishop, Train, đổi chỗ đi....
Bishop, bám sườn ngoài,
Train, bám sườn trong.
- Gì thế?
- Bám sườn trong.
- Gì thế?
- Thôi nào. Chuyển địa điểm, ngốc ạ.
Cho tôi vài lý do đi.
Hey, Bishop.
Sao ta phải vượt sông này?
Vì bên kia có bán đồ ăn và bia.
- Sự may mắn tăng sức mạnh cho tôi.
- Ông tìm thấy cục phân
trong cống rãnh ở Florence ư?
Điều đó chẳng hơn được bát súp.
hơn một bát súp đấy!
Shh!
Train!
Hector, hỏi đi, cắt tóc giá bao nhiêu?
- Ông nói tiếng xứ Puerto Rico, man!
- Hey, câm họng đi!
Đi tiếp.
Nước Đức kêu gọi, nước Đức kêu gọi...
Guten Morgen, Bộ phận 92.
Những anh lính Buffalo ơi;
chào mừng đến chiến tranh nhé.
Chúng tôi đang chờ quý vị đây.
Các anh có biết, người Đức
đã lập cứ điểm ở đây
trên tuyến biên giới Gothic trong sáu tháng?
Chờ đã.
Mấy sếp da trắng đã
không cho các anh biết sao, dĩ nhiên rồi.
Tại sao thế? Nếu các anh
về chầu ông bà, họ không quan tâm.
Tuy nhiên, người Đức không giết người da đen.
Đó là lý do tại sao tôi cảnh báo anh,
với cả tấm lòng mình đấy.
Hãy giữ mạng nhé,
những người anh em da đen.
Tại sao ta phải chết cho một nước
mà không muốn có mình chứ?
Một đất nước coi
các anh như một nô lệ.
Tôi có nói nô lệ ư?
Ừ nhỉ, tôi có nói.
Tại sao họ không làm cho cô ấy im mồm nhỉ?
cô ấy nói gì vậy?
Berlin có thể đủ sức để làm mọi chuyện ở đây.
nhưng họ không thể cho chúng ta món súp khoai tây.
Chỉ súng cá nhân thôi. Lệnh tôi đấy.
Chúng ta có đạn đủ cho một giờ,
nếu tiết kiệm thì có thể hai giờ.
Hãy nhìn xung quanh xem...
Các anh có thấy có người da trắng nào
chiến đấu bên cạnh không?
Hôm nay họ có đưa người da trắng
nào ra để chết với các anh không?
Tất nhiên là không rồi.
- Nghiêm! ya'll. Adolf Hitler.
Dàn quân kiểu đó thật vô nghĩa.
Đừng tin chúng nói!
Bọn khốn Đức nghĩ chúng ta là khỉ, vượn,
giống loài vật hơn là con người.
Cho hắn thấy chúng ta là ai đi.
Hãy nghĩ đến bọn trẻ khốn khổ...
gia đình của các anh đang đau khổ ở nhà.
Bọn Mỹ trắng
đang cưỡng hiếp vợ và con gái các anh.
Jody bây giờ đang bận rộn
trong phòng ngủ, với vợ,
con, thậm chí cả con trai của các anh.
Và ai sẽ chặn việc ấy, nếu hôm nay các anh chết?
Các anh nghĩ, bọn trác táng
ở Washington, DC.
quan tâm đến con các anh sao?
Chúng không nghĩ đến đâu!
Bây giờ chúng đang ở nhà...
ngủ ngon lành trên chiếc giường ấm áp.
Hãy nghĩ về sự hy sinh của các anh đi,
khi về nhà, chỉ là công dân loại hai.
Các anh ủng hộ phe nào?
Chiến thắng cận kề rồi.
và, hãy dạy em mấy điệu nhảy...
..."Lindy Hop" và "Black Bottom".
Chiến tranh chỉ là sự điên rồ thôi, các anh à.
Tốt nhất là vất súng đi và nhảy múa!
Ra khỏi vũng nước lạnh lẽo đi! mấy con mèo!
Ông còn chút bánh nào nữa không?
Không.
- Hoặc bất cứ món gì khác?
- Không phải dành cho anh.
Tôi sẽ trả tiền mà.
Đi qua đó xin mấy người da đen đi.
Ông sao vậy?
Ông thế chỗ ư?
Đại đội 65
Tôi nghĩ rằng họ đang cho
quân Đức án binh bất động ở Nga.
Vậy thì sao? ...
- Ông có chút bánh nào chứ?
- Không.
- Họ phải cho ông cái gì
để bỏ vào bụng chứ?
Nếu tôi chết, thì ông mới lấy được nó.
- Nhưng bây giờ...
- IM CÁI MÕM CHÓ LẠI!!!!
Bây giờ bụng tôi trống không,
đói muốn chết luôn.
Nào các anh giai, qua đây nào.
Để biết người Đức thân thiện như thế nào.
Tôi không nghe được gì
qua tiếng líu lo của con đĩ này.
Chúng tôi có thức ăn nóng, gà chiên,
rau, khoai tây và thậm chí cả bánh quy nữa.
Nóng hổi vừa thổi vừa ăn,
giống như các anh đang ở nhà vậy.
Này, các anh.
Tôi có hai ổ bánh này,
chờ các anh đến lấy.
Hey, Anh lính Buffalo!
Hey, mấy con mèo ướt!
Em có quà đặc biệt
dành cho các anh đây,
Các anh muốn gì em cũng chiều mà.
Con chó cái trời đánh đấy sẽ làm
một cuộc bạo động chủng tộc mất.
Thưa ông, đó là cô em da trắng chứ?
Anh tên gì vậy?
- Trung úy Birdsong, thưa ông.
- Anh chàng đó là ai đấy?
- Ông có nghe nói về Hoa hồng Tokyo chứ?
- Yeah.
Đây là phiên bản của Đức.
Thỉnh thoảng em ấy đến thăm chúng ta.
- Một em gái Mỹ sao?
- Tôi cũng không biết nữa, thưa ông.
Khi được tự do,
các anh sẽ ngạc nhiên như thế nào?
để làm chủ bản thân mình ?
Để kiêu hãnh ư?
Ta cần một người bắn tỉa đến Serchio.
Tôi không thấy gì ngoài đấy cả.
Hãy khích tôi bằng mấy lon đi.
Bây giờ, thì chỉ có
uống nước, lấy gấp đôi nhé.
Vâng, thưa sếp!
Bác bỏ, Abel Six. Hãy bám và chờ lệnh, hết.
Ông ấy sẽ làm gì nhỉ ?
Tống vào miệng em ấy á ?
Ông ta tự sắp xếp, đi cả dặm kiểm tra chiến trường,
rồi than phiền là không thấy gì cả.
làm tàng với lính của ổng,
như một tay đại úy thực thụ vậy đó.
Anh ta không ở đây học hỏi lâu đâu.
Yeah, và anh ta cũng không có ý định ở đây lâu.
anh ấy nói thế.
Quả là một tên da trắng ngu ngốc.
Bây giờ, ta đi thôi, bà mẹ nó.
Bình mới đây, nước sạch đấy, thưa ông.
Mấy anh lính Buffalo ơi...
Làm bước đầu tiên đi, bạn hiền!
Chúng ta có hàng nóng. Hay gớm ...
- Cầm dùm cái.
Vâng thưa ngài.
Lần sau, ông bỏ nắp ra nhé.
Vâng, thưa xếp
Em gái Đức ngon lành như cây kẹo,
và còn hơn kẹo nữa ấy chứ!
Và chúng tôi yêu cây kẹo này.
Cô ta là người bán bánh và bia hả?
Não của ông thô thiển quá.
Nói lần cuối nhé, câm mõm đi!
- Nằm xuống!
- Đi thôi.
- Triệt nó!
Rút ! rút thôi!
Rút! rút!
Nào,Train.. Đi, đi, đi, đi, đi!
Bắn!
Bắn!
Đại đội George đây.
Yêu cầu pháo binh bắn. Tọa độ 4.7.9 và 1.6!
- Trả lời đi !
- Mấy anh ở chỗ quái nào thế?
- Chúng tôi bị phục kích!
- Cái gì chứ?
Chúng tôi gặp "Chú Jerry" (bọn Đức)!
Ném khói đi, H.A, tọa độ 4.7.9 và 1-6!
Nó không thể là
đối diện bên bờ sông đó được.
- Huggs báo tọa độ sai phải không?
- Huggs! vị trí của mấy ông ở đâu?
Báo cáo sếp! Huggs gục rồi!
Stamps đây! trả lời đi!
- Gửi ngay đi!
- Báo tọa độ. Stamps.
Stamps! Anh ta bị phục kích ư?
Anh ta nói dối đấy.
Bây giờ, pháo kích vào
tọa độ 2-3, 2-4 và 2-5.
- Đó là Rudden, Đại đội Fox.
- Đại đội George sao rồi? Họ gặp địch chứ?
Tôi thì mới chỉ huy đơn vị này,
không có nghĩa là tôi phải tranh luận...
... với ông thiếu úy chết tiệt...
Ông theo tôi chứ?
Theo tôi chứ, anh lính?
Vâng thưa xếp
Bắn trái khói và pháo kích vào tọa độ 2-3, 2-4, 2-5.
- Rõ!
- Khói và pháo kích vào tọa độ 2-3,
- 2-4, 2-5. Hết!
- Khói và pháo tọa độ 2-3,
- 2-4 và 2-5!
Adolf Hitler ơi, quả này dành cho mi nè!
Cái quái gì thế?
Vô tuyến điện...!
- Rút thôi!
- Rút!
Ngừng bắn! Ngừng...
Lấy tọa độ lại! lấy lại...
Tôi lặp lại, lấy lại tọa độ!
Yêu cầu pháo binh bắn theo tọa độ
4, 7, 9 và 1-6! trả lời đi!
Bắn!
Bắn!
Vào đi.
Tránh ra!
Cứu...
Cứu...Cứu...
Thôi nào. Thôi nào.
OK. Ông và tôi ráng đến cây kia. OK?
Ok.
Đi
Đi, đi, đi, đi, đi, đi, đi!
Thấp xuống, thấp xuống...
Ôi!... Lạy Chúa !
Oh, Lạy Chúa, tôi sắp chầu trời rồi!
Im đi!
- Ồ, Bishop, họ cũng làm ông như vậy...
- Không, nghe này, nghe này!
- Chúng ta chết rồi sao, Bishop? Chúng ta đã chết sao?
Không, nghe này. Ông chết rồi, đúng chưa?
Nhưng tôi đã mang ông trở lại đấy.
Ông thì chết thế quái nào được,
vì ông còn nợ tôi 1.400 $ kia mà.
Nhìn này, kiểm tra đống cỏ phía đó,
Có cái gì đó nhúc nhích đấy.
Cái khốn kiếp gì thế nhỉ?
Arturo!
Arturo, ông đâu rồi?
Arturo!
Arturo.
Đẹp quá!
Anh thấy nó ở đâu thế?
Coi tôi ném nó này.
"Little mặt đen thui"
Abyssinian đẹp đẽ...
Chờ đợi và hy vọng,
giờ thì đã gần...
Khi chúng tôi sẽ...
kề sát bên anh,
và mang đến cho các anh một
ông vua khác, một luật lệ khác.
Arturo! Bây giờ, tớ chỉ 9 tuổi thôi.
Đi nào, ông bắn tỉa, đi!
Được rồi, có lẽ tôi 8 tuổi.
tôi chỉ đúng 8 tuổi thôi.
Chúa ơi!
- Ồ! "Chocolate khổng lồ".
- Cứu tôi với.
Cháu sẽ cho chú một quả chuối,
chú "Chocolate khổng lồ" à.
Xin lỗi, cậu bé,
Chú gồng hết sức rồi đấy.
- "Chocolate khổng lồ",
chú dùng hết sức nữa đi.
Chúa cứu rỗi cháu đấy.
Thế giới này không đáng một xu.
Đừng, xin đừng bỏ cháu.
Oh, lạy Chúa tôi, đau quá.
Thôi nào. Thôi nào.
Cháu ! Này, cháu! Hey!
Cháu ơi, còn sống chứ?
Giant, Chú chẳng có mùi như sô cô la gì hết.
Đừng bắn. Đừng bắn.
Mày không thể giết tao được đâu.
Tao đang tàng hình mà!
Nào, cậu bé... nào...
Ta đi thôi.
Train! Train!
Ồ, không.
Train đâu rồi?
Không phải ...
không phải anh ta làm việc ấy đâu.
Cái tên da đen lầm lì...
Ông bảo anh ta lên đồi rồi à?
- Tôi có bảo hắn phải liều mạng đâu.
- Đó không là lỗi của ai cả.
Cậu ấy nguyên được đẻ ra ở trên đồi.
Nào, theo tôi.
- Loại đặc biệt,
"Giành cho Quốc trưởng".
Đức Mẹ ôi...
Train!
Train!
Train!, quỷ sứ! Tôi nghĩ ông ngủm củ tỏi rồi!
Đã bảo, hắn ta đi lên đồi rồi mà!
Ồ, không. Bà mẹ nó...
Chúng ta chờ ở đây cho đến tối,
rồi vòng về.
Tốt!
Cục sắt này nặng như quỷ vậy!
Bishop!
- Ông đang đi đấu thế?
- Tất cả sẽ tiếp tục sau khi qua sông đó.
Anh ta là người may mắn duy nhất đấy!
Ngoài ra, ông còn nợ tôi $1.400 đấy nhé!
Điều đó có thể là bước ngoặt
cả cuộc đời tôi.
Hoặc thậm chí tôi chỉ sống đến ngày hôm nay.
Chuyện này thật khốn kiếp mà...
Tôi đang gặp trở ngại đây.
- Jesse Owens!
- Jack Johnson.
Ông hãy lên đó nói chuyện với bà xã đi.
Bishop, chưa bao giờ tôi thấy cô đơn như vậy
trong cuộc đời mình.
- Tôi đang mơ rất nhiều.
- ừ.
***, tôi không để ý đến giấc mơ của ông.
Tôi chỉ muốn lấy tiền của tôi thôi.
Tôi lấy được cái gì đó, có giá trị hơn $ 1,400.
Xịn hơn mấy cái bùa khác,
nó làm cho ông vô hình đấy.
và làm ta mạnh lên gấp năm lần đấy.
Tôi nghĩ pho mát của ông,
làm ông lòi ra bánh quy.
Anh không bao giờ thấy tôi tử tế
với thằng bé như ông đâu.
- Nói tôi nghe đi
- Tôi không nói, để chết cả chùm luôn!
Chúng ta mặc đồ này cũng có gì thay đổi gì đâu.
Đây là một chiến binh da trắng đấy, Train!
mấy chuyện này, không đến lượt người da đen làm.
Không có ta, cậu bé này vẫn sống được mà.
Tại sao anh ấy không làm ? Hmm?
Người da trắng không dạy con cái họ
cách sống nhân ái ở đời.
Nhìn tôi này!
Kinh thánh dạy, ở chương 22:16.
"Cứ để bọn nhỏ ỷ lại,
thì chúng sẽ không bao giờ lớn được"
Bây giờ, hắn được dạy lòng căm ghét.
Cứt thật, cuộc đời hắn quá rẻ,
không bằng một xu Trung Quốc nữa.
Nghe đây, Bishop.
Cậu bé này chưa làm gì ông.
Mm-hm.
Trước đây, ông từng muốn có nó, đúng chứ?
- Đi đâu đấy, Sam Train?
- Này, Stamps, có đi hay không thì bảo?
Chúng ta ở đây đến tối. Tôi và Bishop gác ca đầu.
Hector và Train gác ca kế tiếp.
Cho cậu bé thuốc cứu thương, nếu anh có,
Anh đã làm được gì cho chúng tôi vậy, Diesel?
Nó có ích đấy, ông mập à.
Ở đây, ông sẽ cần nó đấy.
Nào, cậu bé. Ăn đi.
Ăn đi.
Nào, ăn đi...
Nó sẽ không uống thuốc.
Tiếp, đưa cho nó đi.
Sô cô la nhé, cậu bé?
Tôi sẽ không chăm nó đâu.
Trong vòng một tuần nó sẽ chết thôi.
Từ trước đến nay, tôi chưa bao giờ làm
thế với một người da trắng.
Không bao giờ sờ đến, ngay cả với người chết.
Nếu nó chết, tôi sẽ tặng bạn một tiếng huýt sáo,
coi như là phần thưởng.
- Căn cứ vào đâu mà ông nói nó sẽ chết ?
- Tại sao phải lo về chuyện đấy nhỉ?
Thời buổi này, chúng ta đều có thể chết bất đắc kỳ tử.
Sao ông thích nói gở thế, Hec?
- Nhớ nhắc cho tôi, ai là bố tôi nhé.
- Tôi không cần ai giúp để nhớ papa tôi.
Ông ấy tên Chester. Chester Train.
Cho thằng bé một ít nước nào.
Nước đây.
Arturo?
Tôi biết hỏi cháu gì đây?
Cháu muốn gì không, cậu bé?
Hãy nói tôi biết, tôi là ai?
Hector, ông biết tiếng Ý sao? nó nói gì vậy?
Nó nói, "Tôi là ai?"
Nhưng nó muốn nhắc đến ai ?
Lạy Chúa, tôi biết !
Tôi thấy nó hình như giống mình!
Hãy nhìn nó xem, Hec.
Shh! Yên nào.
- Lạy Chúa lòng lành!
- Nó có sức mạnh!
- Sức mạnh gì chứ?
Chúa biết điều đó. Ngày xửa này xưa,
tất cả mọi loài đều có thể nói được.
- Cây cối, thú, chim muông...
- Shh!
Nếu ông nghe được,
thì có nghĩa là ông là chủ của nó.
Cậu bé này được Chúa che chở đấy, Hector.
Tạ ơn Chúa! Tạ ơn ngài
vì những lời giáo huấn của ngài.
Hallelujah! Cảm ơn Chúa!
Được!
- Chào tướng quân.
- Đại tá.
Tôi có một bức ảnh cho ngài này.
Để tí nữa đi. Hôm qua thiệt hại thế nào?
- Tệ lắm, thưa ông.
- Ike đã nổi điên khi đưa số liệu cho tôi.
Toàn là mấy ông bồi bàn, đánh giày
chiến đấu với bọn Đức.
Bọn Đức đã cố thủ ở La Spezia;
và xả súng giết chúng ta.
Mười lăm nghìn lính chết và bị thương.
Một chống bốn, thiệt hại là điều đương nhiên.
Và mấy thứ tôi đang nghe quanh đây
chỉ là tiếng súng trời đánh?
Chúng tôi cũng có súng, ở đây.
Nhìn dùm đi, thấy chưa, đại tá? Tôi có một cây đấy.
Phân chia màu da... Đây là một thử nghiệm, Jack.
Một thí nghiệm. Đây là người da đen của
bà vợ tổng thống Roosevelt. Không phải chúng ta.
- Thưa ngài, tôi kính cẩn không đồng ý.
- Đó là lý do họ gởi ông đến đây, Jack.
Để đưa tôi vào thế giới mới.
Một món quà của người Anh,
ở độ cao 11.000 feet. Ngài thấy chứ?
Đó là căn cứ bọn Đức ở Lama Di Sotto.
Hai hoặc ba trung đoàn gì đấy.
- Ông lo về sự tấn công bất ngờ chăng?
- Tôi hy vọng là không.
Tôi có xác nhận của người ủng hộ (du kích).
Đừng tin mấy mấy tên đấy.
Hãy bắt một vài tên Đức nắm thông tin.
- Sẵn sàng, thưa ngài.
- Đại úy Rudden!
- Xin chào, tướng quân.
- Vào đi.
Đức có thể tấn công thung lũng Serchio.
Chúng ta cần một tù binh.
Anh đang trinh sát ở đó phải không?
Đại đội George đang ở khu vực đó.
Nói cụ thể hơn đi.
- Họ bị đẩy qua khu vực Serchio
điểm trọng yếu, ở phía ngoài đồi Maine.
Tôi nghe tiếng họ gọi pháo binh.
Có thể đội hình phòng ngự của Đức trên sông bị vỡ
Đại úy Nokes không tham chiến.
- Tại sao không?
- Anh ta không thấy bọn họ, thưa ông.
không tin nỗi là chúng vượt qua được,
chúng trì hoãn rồi.
Tôi đã nắm được vị trí đại đội Fox,
do đại đội George báo cáo.
Ở đó khá ác liệt,
Bốn người trong số họ phải rút lên núi.
Có vũ khí và vô tuyến điện, nếu họ còn sống.
- Bốn người là gồm những ai?
- Không khó tìm ra đâu.
Một trong số họ là anh da đen to lớn
mà bạn đã từng thấy trong đời.
Mmm.
Vậy thì tốt.
Được rồi, anh có thể đi.
Trời ơi, tôi bắt được nó rồi.
Thôi nào, đủ rồi.
Ừ, ta đi thôi.
Tôi cần cái gì đó để ăn.
Bọn Đức đang rút!
Kéo nó đi, hoặc tôi sẽ giết nó đấy.
Tôi đang làm hết sức đây.
Lạy Chúa, tôi đói quá.
Rốt cuộc có cái gì đó để nhai,
đỡ hơn là đám sền sệt này nuốt chúng ta.
Bye bye thịt nhé!
Giờ thì cái gì cũng nhai hết.
Chúng không béo ra đâu.
Hy vọng chúng tắt thở vì nó.
Im đi, hai bà!
Bây giờ, giả sử chồng em từ Nga trở về.
Lạy tất cả các thánh thần.
Hãy cho biết, chúng tôi sẽ thấy
hoặc không bao giờ thấy anh ta nữa.
Anh ta còn sống không ?
Đôi mắt của tôi
không phải để cho chúng xài.
- Nhanh lên.
Sao? sao?
Thôi nào, không thể đùa tí sao?
đùa gì mà ngốc như trẻ con vậy.
Đồ chăn dắt, du côn!
Hắn ỷ mình là đảng viên đảng Phát xít,
Hắn nghĩ, hắn muốn gì được nấy.
Oh yes?
Ai nịnh bợ bọn Đức trong mấy ngày qua thế?
Đức Giáo Hoàng chăng?
Chắc vậy, bởi vì không phải chúng tôi.
còn ánh sáng này thì sao?
Ông làm sao mà có điện lại vậy?
Papa.
Đến đây nào...
Đến đây nào...
Làm sao cho sáng lên một tí đây?
Sống để bụng, chết mang theo.
Bố nghĩ rằng sau
những năm như thế này,
Bố sẽ đối xử với bạn bè tốt hơn.
Có gì vậy, Papa?
Có gì kể với con không?
Đó là Natalina.
Bà ấy sao thế?
Bà ấy đưa cặp mắt nảy lửa nhìn bố, Witch.
Bố vẫn đang kể về
cùng một câu chuyện đấy chứ?
Người Đức đã làm bố chết nhát,
không phải bà ấy.
Có những điều kỳ lạ xảy ra.
điện của bố lại có...
Sau hai năm rưỡi,
chỉ có Chúa mới biết tại sao.
Tôi sẽ hỏi bố về điều đó.
Bây giờ bố là điểm nhắm...
cho từng tên du kích
và người Đức ngắm đấy.
Đó là lỗi của Natalina.
Bà ấy muốn bố chết và chôn sau nhà thờ.
Bố nói gì thế?
Bà ấy cầu nguyện cho bố mỗi ngày đấy.
Hiểu con nói gì không?
Bố trở lại đó và xin lỗi bạn bè mình đi.
Nói với mọi người rằng, Mussolini ghê tởm mình,
và rằng bố không còn là phát xít nữa.
Ông ta lại cho chúng ta sức mạnh.
sai lầm duy nhất của ông ta là
chung chí hướng với Hitler ngốc nghếch.
Papa, Musolini đã phản bội nước Ý.
Và bây giờ bố sẽ thấy việc này chấm dứt.
Con vẫn còn trẻ quá, con yêu.
Con chưa hiểu các chủ nghĩa
trên thế giới đâu.
Nhưng con sẽ học.
Từ ai vậy?
Từ một người phát xít như bố ư?
Con đang giống như mẹ con đấy.
Và bà ấy đã nói cho bố
bọn "Áo Đen" ấy (phát xít Ý).
chỉ tốt cho dơ bẩn bám vào mà thôi.
Được rồi, chúng ta đi thôi.
Người Đức!
Đó là nhà của ông mà.
Lạy Mẹ Đồng trinh.
It's okay.
It's okay.
It's okay, it's okay.
Hector, hỏi ai là người lớn nhất ở đây,
nói với họ chúng tôi là người Mỹ.
Là người Mỹ ư?
Tôi cũng thế. Một nửa.
Một nữa.
Ida em gái tôi, một nửa.
Chúng tôi gọi là Ida bé bỏng,
bởi vì nó sinh em bé.
Hãy về phía chúng tôi,
chúng tôi "làm ra" một người Mỹ.
Được rồi, đợi đã.
Đợi đã,
Cảm ơn nhé!
Ai là sếp ở đây thế?
Có ai biết tiếng Anh không?
Người Đức ở đâu?
Ở khắp mọi nơi. Boom, boom.
Tôi là Renata.
- Em học tiếng Anh ở đâu thế?
- Tôi làm bảo mẫu cho gia đình người Anh.
Và em được một niềm vui khi chui rúc vào giường.
- Hãy gọi tôi là vú em. Hút Camel nhé?
- Quá đã, Bishop.
Tôi là trung sĩ Aubrey Stamps.
Chúng tôi có một cậu bé cần giúp đỡ.
Một cậu bé? Ông ta có một cậu bé.
Ối giời ơi!
Nó còn sống chứ?
Đưa hắn cho tôi nào.
Từ từ nào, từ từ...
Các anh thấy nó ở đâu thế?
Trên vùng núi này. Bạn có biết nó chứ?
Không, tôi không biết.
Nhưng nó có thể ở đây
cho đến khi khỏe hơn.
Hãy nói với họ, chúng ta mang cậu bé đến bệnh viện.
Họ có thể đến thăm cũng được.
Họ cần sơ tán. Chúng ta
sẽ hộ tống họ xuống núi.
Chúng tôi sẽ đến bệnh viện.
quý vị có thể đi cùng chúng tôi.
Bệnh viện ở góc phố ư?
Người Đức đang ở khắp nơi.
Torrite, Rontano, Mezzana.
Mọi đường đến Barga và xuống Serchio.
Tôi không biết làm thế nào
mà bạn đã vượt qua Vergemoli được.
Cách duy nhất để đi đến Pietrasanta ...
nơi mà người Mỹ chiếm ưu thế...
là băng qua con đường đó,
Vượt qua núi "Người nằm ngủ".
Nói chúng tôi đã bị bao vây.
Không biết làm thế nào mà ta
có đường băng qua phòng tuyến Đức,
Nhưng cách duy nhất chúng ta có thể
tìm thấy người Mỹ là ở đó.
- Ngọn núi "Người nằm ngủ".
- "Người nằm ngủ" ư?
- Là sao?
- Đó là một huyền thoại.
Một mục đồng đem lòng yêu một cô gái,
mà không được đáp trả.
Vì vậy, anh ta lên núi ...
để bảo vệ cô ấy khỏi những cơn gió và mưa.
Anh ta vẫn nằm đến ngày hôm nay,
để bảo vệ tất cả chúng ta.
Truyền thuyết kể rằng,
một ngày nào đó anh ấy sẽ thức giấc.
À, huyền thoại về người chăn cừu thất tình...
Dù cô ấy nói gì đi nữa,
chúng ta phải nghỉ ngơi cho đến khi trời sáng.
OK
- Ở đây nhé? Không, không.
Ở lại đây đi. Si, si.
Nếu họ báo cho bọn Đức,
chúng tôi sẽ bóp cò đấy.
và nói với Hammer khẩn trương lên.
Không chỉ có bột và thép ở đây đâu.
Chúng tôi không phải người Đức.
Chúng tôi là người Ý.
- Thuần chủng Ý.
- Và chúng tôi là gì? không thuần chủng sao?
Chúng ta phải đưa thằng bé...
và đặt nó lên giường.
Để cậu bé ở đây.
Hắn bị bệnh.
Heil Hitler!
Anh đã làm theo kế hoạch chứ?
Có, thưa Đại tá, tôi khai về mình.
Bọn du kích thường lấy tên theo
các tác phẩm văn học cấm.
Điều này giúp ta
xác định chúng là ai.
Thế ai là nhà thơ?
Giovanni Pascoli.
Nó có đáng cho anh
mất thời gian đọc thơ chứ?
Chín tháng qua, các đảng phái đã gia tăng
hoạt động chống phá.
Anh có kế sách gì?
Đại tá, chúng ta bị dồn tận cùng rồi.
tôi đã vét kiệt từng người lính của tôi.
Chúng ta cần đạn dược và thực phẩm.
Đồ ăn? Anh muốn đồ ăn ư?
Anh có thể mút băng tuyết
ở nước Nga...
như anh đã làm, trước khi anh
bị thương "rởm" và đưa về đây.
Anh nghĩ, anh là người đầu tiên
chỉ huy quân đội ốm đói sao?
Tôi nói thế không có ý
thiếu tôn trọng đâu, Đại tá.
Tốt. Nói thế nghe được đấy.
Tôi đã đi quá xa
để lặp lại bản thân mình.
Đầu tiên, có một tên nông dân, một kẻ khủng bố.
Tên là "Bướm lớn".
Hắn đã làm nhiều vấn đề.
Hắn trốn đâu đó trên các ngọn núi.
Tìm hắn đi.
Khi bắt được hắn,
áp dụng Chỉ thị Bandenbefehl ...
cho hắn và đồng bọn.
Bandenbefehl ư?
Áp dụng chỉ thị Bandenbefeh
đến tận cùng chỗ này ư?
Mệnh lệnh của tướng Kesselring
Tư lệnh chiến trường Ý đấy.
Theo ý định của ông ấy,
với mỗi người lính Đức hy sinh,
phải bù đắp bằng mười người dân Ý.
Anh phải làm theo thứ tự đi,
ít nhất chín tháng một lần.
Đại tá, với tất cả sự tôn trọng,
nếu tôi làm theo lệnh này ...
người lính của tôi sẽ
giết người dân vô tội.
Là vi phạm Công ước Geneva.
Du kích đâu phải là dân thường,
mà là quân khủng bố.
Chúng không được
Công ước Geneva bảo hộ.
Bandenbefehl!
Bandenbefehl.
Hai là, kế hoạch phản công
chớp nhoáng vẫn chưa làm xong.
Tôi sẽ siết chặt các con đường
cung cấp lương thực và đạn dược.
Và ba là:
Một vấn đề tế nhị,
ưu tiên về chức vụ.
Chúng ta mất một hạ sĩ...
ở đại đội 5, tiểu đoàn 2, trung đoàn 35.
Tên là : Hans Brandt, đi AWOL từ ba tuần trước.
Mỗi ngày chúng ta có một số như thế.
Ở anh ta có gì quá đặc biệt thế?
Anh và tôi không ở đây ...
để thắc mắc về
mệnh lệnh của Quốc trưởng.
Anh gửi thông báo ra ngoài
để tìm hắn ta đi.
Đừng để hắn thoát.
Và khi bắt được...
Báo cáo tôi ngay.
Đi thôi...
Nếu tôi sống không lâu hơn cái đèn kia...
Phía trước thấp thoáng
là Maria ngọt ngào.
Có nghĩa là gì?
Chúa giúp đỡ cho tên
con hoang khốn khổ Brandt
Những gì mà hắn ta làm,
cũng tệ như những người khác làm
trong cuộc chiến này.
Toán tìm trên núi,
Chúng ta phải tìm thấy hắn trước,
bắt và giữ anh ta vài ngày ...
trước khi hắn bị bẻ răng, từng cái một.
Vâng.
Tôi sẽ từ chức khi
cuộc chiến này kết thúc.
Tôi muốn trở về với gia đình.
Tôi thấy cháu cao lên rồi đấy.
Nhưng không nhiều.
Và ông không thể
làm được gì nhiều.
- Anh đang cười tôi ư?
- Dĩ nhiên!
Anh lấy cái đó ở đâu thế?
Vậy, anh muốn biết nhiều quá đấy.
Ở đây nè.
Cầm và ăn nó đi.
Lấy cho tôi một ít.
Anh sợ không còn gì ăn chứ?
Đây này, ăn để cao lên nhé.
Cho tôi vài hạt dẻ nữa.
Lạy Chúa, anh hôi như cừu vậy.
Này, để tôi yên.
Anh là công tử bột hử?
Ah, hắn bị xúc phạm kìa.
Anh đang làm cái quái gì thế, Peppi?
Anh phải đứng đây nhìn ra ngoài,
Nếu có một tên Đức,
các anh sẽ chết hết... 1, 2, 3.
Tôi gần như nghẹn ngào.
Đợi đây nhé.
Bạn tôi.
Người Mỹ đang tiến đến gần hơn.
Chúng ta phải cảnh báo họ
về cuộc phản công của người Đức.
Họ biết rồi.
Còn anh? khỏe không?
Tôi ư? ổn thôi.
Anh ư?
Tôi luôn thấy hình ảnh
của Marco trước mắt.
Đừng lo lắng về chuyện đó nữa.
Anh tôi đã chết.
Không ai nhớ đến anh ấy nữa.
Tôi vẫn nhớ anh ấy.
Theo ý kiến của bạn ...
khi chúng ta đứng trước Chúa,
nếu chúng ta được như thế,
Chúa sẽ hỏi thẻ đảng của chúng ta chứ?
Ông ta sẽ nói, "Marco, không được...
...Ludovico, không được.
Các con không được vào đây
vì các con là phát xít. "
Trong mắt Chúa, chúng ta
và họ khác nhau chỗ nào thế?
Anh đang tự hỏi nhiều quá đấy.
Nếu anh nghĩ về nó nhiều quá,
anh sẽ bị điên đấy.
Và sau đó, ai sẽ là người giết bọn Đức?
Này.
Dù sao, việc xảy ra đã xảy ra rồi.
Đại đội George gọi 370,
Đại đội George gọi 3-7, hết.
Đại đội George gọi 370, hết.
Có người nói rằng, tên hung bạo đó
đã xéo khỏi phòng tôi.
Shh! Cậu bé bị sốt.
Nó phải được ăn uống và nghỉ ngơi.
Hãy đặt mình vào hoàn cảnh người ta xem.
Arturo.
Tòa lâu đài Chocolate khổng lồ...
nếu anh chỉ nhìn thấy nó
mà không thấy gì khác
nó thì khổng lồ.
Không, thậm chí lớn hơn nữa kia.
Tất nhiên, tôi thấy nó rồi.
Toàn bộ được làm bằng sô cô la.
Anh cắt nó một góc,
nó lại lớn trở lại.
Ừ, tôi đã dành cho ông một phần rồi đấy.
Tạ ơn đất trời.
Hình như có gì không đúng thì phải.
Có người đưa mắt hình viên đạn về anh ta.
Bị bùa mê thì phải,
anh ta đi theo rồi.
- Đi đâu thế?
- Với người Mỹ.
Tôi nghĩ hắn mang
may mắn lại đấy
Đây là nhà tôi.
Tôi cũng có một căn như thế.
Natalina.
Bà nghĩ sao?
Tôi khắc khẩu với thằng cu này,
nói với nó như nói với ma vậy.
Chúng ta cần một linh mục ở đây.
Nó không cần linh mục,
mà cần bác sĩ.
Một linh mục để trục xuất
ma trong người nó ra
Train, dậy. Chúng ta...
Xin lỗi..
Này, cậu bé. Hey.
Đến lúc uống thuốc rồi.
Nó đây này. Sẵn sàng chứ?
Ở đấy đấy.
Cảm ơn bạn.
Có một ít súp cho cháu đó.
Mmm.
- Vâng.
- Mấy hôm nay nó không ăn nổi.
Nhấc đầu lên nào, cậu bé.
Dính đầy áo rồi kìa.
- Nào, cậu bé. Chúng ta đi thôi.
- Ông Chocolate của cháu.
- OK, trung sĩ. Chuẩn bị xong.
- Ồ, từ từ... từ từ nào.
Chúng ta ư? Boy,
"chúng ta" này là cái quỷ quái gì thế?
- Đừng lừa nó,
chúng ta không ở đây nữa.
- Anh có nghĩ Nokes đang tìm ta chứ?
- Gì cơ ?
Hector đang cố chữa radio
từ khi chúng ta đến đây.
- Shh!
- Gì cơ ?
Đến đi - khốn kiếp thật.
Hector! Hỏi ông già
có cách nào thoát khỏi chỗ này không.
- Chúng ta có thể đến điểm cao 366.
- Ta không thể đi quá năm bước chân,
mà không nếm mùi vị
của tuần lễ tưởng nhớ "Guten Tags"
Nhiều năm qua, người dân ở đấy
sống mà không bị cối bắn.
Em muốn ở đây chơi đùa! bước lên đi,
nhưng để tôi đặt chỗ cái đã.
Hỏi ông già, chỉ cho chúng tôi
đường khác ra khỏi mấy ngọn núi đi.
Hãy nói với ông ấy, chúng tôi sẽ trả tiền.
họ sẽ xài một cách vui vẻ ở đây.
Ông biết đường nào
an toàn ra khỏi đây không?
Không có cách nào an toàn.
Người Đức. Boom! Boom!
Ông biết đường mà.
Franco là người đưa thư, hãy hỏi anh ta đi.
Tôi quá già rồi.
Tôi ư ? Tôi chỉ đưa thư thôi.
Thư cái quái gì, con lừa già?
Con lừa già hả? ông là tên điên,
giống như cha mẹ ông vậy.
- Tôi biết.
- Em biết ư?
Tôi có cách.
Để tôi đưa các anh đi.
Con nói gì thế?
Con tôi nói gì thế?
Tôi không làm ba cái chuyện này đâu.
Bishop. Anh nghĩ sao?
Cô bé quàng khăn đỏ
dẫn chúng ta xuyên qua rừng ư?
Tôi không biết nữa, Trung sĩ.
Ý tôi nói là, cô ấy tốt.
Bạn hiền, cô ấy tốt.
Tôi nghe rằng họ cũng là
đội nữ phát xít Mussolini đấy.
Nó thể là cái bẫy.
Hector.
Trung sĩ, anh là ông chủ mà.
Không tốt. Không. Không tốt đâu.
Thật bất ngờ, ông già nói một vài tiếng Anh, Huh?
Con có điên không đấy?
Bố đừng dính vào chuyện này.
Tôi cấm đi đấy.
Con đâu cần bố cho phép. Hiểu không?
Cô vẫn là con tôi đấy nhé.
Hãy nhìn xem, chúng ta sẽ
tìm cách thoát khỏi chỗ này. Ta đi thôi.
Bye-bye, Người Mỹ.
Renata. Về thôi.
Không!
Ồ...
Thuốc lá ? Chocolate nhé?
Biến đi !
Để nó lên mông của chúng mày đi.
Trung sĩ Stamps la lối ồn ào rồi thôi,
còn hơn mấy kẻ để trong bụng.
Nó không có nghĩa gì cả, cậu bé.
Tôi, tôi không bênh vực ai cả.
Arturo cho rằng, nếu chú quay đầu lại ...
Nó sẽ là sinh nhật của cháu.
Cháu sẽ được rất nhiều đồ chơi và kẹo.
Bây giờ, quay đầu chú lại đi.
Xin quay đầu lại.
Tôi không hiểu lời cậu nói, cậu bé.
Nhưng chú không cần.
Cháu thấy không, thứ nào mà
cháu chạm vào, đều may mắn cả.
Thấy món này chưa?
nó sẽ làm cho cháu tàng hình đấy.
Làm cho cháu mạnh gấp năm lần.
Làm cho cháu chẳng còn gì, như tàng hình đấy.
Không có hình hài gì cả.
Bây giờ, việc cháu phải làm là tin vào nó.
Đi đi, cậu bé. Đi đi.
Chú có thể quay đầu như thế này chứ?
hiểu chưa?
Thông qua con người ở đây,
Chúa làm những việc đấy.
Nhưng Chúa đã ban cho nó
một hình hài và mục đích.
Và qua một ít việc nho nhỏ ở đây,
Chúa ban cho cháu các điều khác nữa.
Cháu biết nó là chuyện gì chứ?
Tôi gọi là "ya". Là "ya".
đây là một bí mật,
Phép màu.
Nghe này, ông Chocolate không lồ ơi.
Chú làm như cháu nói nhé.
Quay đầu lại, nó sẽ là sinh nhật của cháu đấy.
Chú muốn cháu tám tuổi mãi hay sao thế?
Quay đầu lại đi nào.
Arturo!
Ừ! Chú làm đây!
Cháu chín tuổi rồi!
Hey! dạ!
Chín tuổi nhé!
Hurray!
Chín tuổi!
Boy, cháu xúc động chứ?
Tôi làm được rồi! Chín tuổi!
Bạn biết trò lên cao, xuống thấp?
Xòe bàn tay ra nào.
Xòe bàn tay ra nào.
Được rồi, được rồi.
Lên cao nào.
Lên cao. Đưa tay ra. OK.
Xòe bàn tay ra nào.
Xòe bàn tay ra nào.
Lên cao. Xuống thấp.
Xuống thấp. Chậm quá.
Anh biết trò đấy chứ? Gimme five.
Lên cao.
Xuống thấp.
Chậm quá.
Chúng ta hãy xem nhé,
nếu ở đây tôi có một ít sô cô la.
Cháu thích sô cô la chứ?
Yeah
Làm sao tôi đứng lên đây?
Nơi duy nhất người Đức không kiểm soát,
là băng xuyên các ngọn núi ở Pietrasanta, Lucca.
Chính là ở đây. Hiểu chưa?
Là nơi anh sẽ thấy người mình.
- Anh đi nhé, Hector.
- Cảm ơn, Train.
Boy!
Ông biết chuyện gì vậy?
Có thật vậy không?
Vâng, tôi biết.
Ông nói chuyện với ai thế?
- Arturo.
- Arturo?
Arturo là ai vậy?
Một người bạn của tôi.
Anh ấy đâu rồi?
Đằng đó, anh thấy không?
Anh ta nhút nhát trước người lạ.
Này.
Arturo, anh nghĩ sao?
Chúng ta sẽ giúp anh ta chứ?
370 gọi Stamps.
Chúng tôi đã làm.
370 gọi Stamps.
370 gọi Stamps. Hết.
370. Negron đây, Đại đội George, hết.
Có anh ta, thưa ngài.
Tôi đã tập hợp được đội hình.
Đứng lên
- Stamps, Anh cần phải ở đây!
Ha-lê-lu-gia!
Tôi nghĩ, thằng nhỏ đang cầm
vô tuyến điện, man.
- Tôi đang nói chuyện với ai đấy?
- Trung sĩ Stamps.
- Trung sĩ Stamps. Báo vị trí đi, hết.
Phía tây Borgo a Mozzano.
Chúng tôi có thể thấy núi "Người nằm ngủ".
Núi ... núi gì?
Đâu có liên quan gì ở đây?
Ở một nơi nào đó
của phía tây của sông Serchio. Hết.
Anh làm gì không biết, miễn hoàn thành nhiệm vụ,
chúng ta sẽ tận dụng nó tối đa.
- Có thấy thằng chó Đức nào không?
- Tôi thấy tên Đức nào ư?
Không, mẹ kiếp. Chỉ có Cab Calloway
và dàn nhạc của hắn.
Shh!
Phản đối! Nhưng chúng tôi nghĩ
ta bị bao vây.
Tốt. Chúng tôi muốn các anh bắt một tên Đức.
Chuyện đó mới là quan trọng.
Chúng ta cần phải rút, càng sớm càng tốt. Hết.
Chỉ cần bắt được một tên Đức và giữ chặt.
Lệnh trực tiếp từ Tổng hành dinh đấy.
- Giữ chặt chẽ với cái gì? Hết!
- Tôi chỉ truyền lệnh. Làm sao xong thì thôi.
Giờ, đi bắt tù binh đi.
Ngày mai tôi sẽ liên lạc lúc 04 giờ.
Và đừng để bị ăn đạn.
Thôi, qua nhé.
Tốt. Bishop, theo tôi.
Ồ, man.
Đùa mà.
Đầu tiên, át chủ bài của anh đi ra khỏi chỗ đó,
Giờ thì mấy ông cố nội này
muốn tôi bắt một tù binh.
- Có ai nấu gì quanh đây này.
- Anh giống Nokes rồi đấy.
- Ai nói tôi giống anh ta?
- Tôi thấy anh ca ngợi hắn.
Tôi không phải là con rối.
Đừng nghĩ là tôi giống Nokes.
Ngoài ra, hắn không phải là kẻ tệ nhất đâu.
Người để chúng ta lại
điểm cao và nóng bức ở Serchio.
Nghe nói, anh gọi hắn
3 lần khi pháo 105 mm bắn.
- Và anh ta không chịu chi viện.
- Anh ta không phải là người da trắng đầu tiên...
...không tin người da màu nói. Bishop.
Nokes đã báo cáo cho Driscoll.
Driscoll xử công bằng đấy.
***, ***, có điên không?
Bây giờ, lý do duy nhất mà người da trắng nghĩ...
về sự công bằng trong quân đội là
bọn Đức cắt móng chân của mình...
quá ngắn và họ chạy khỏi
người da trắng cho đến chết.
Không sao. Họ nói
chúng ta không thể chiến đấu.
Thả chúng ta như những khí cầu,
làm lặt vặt như quân nhu, nấu bếp và lau chùi.
Đoàn 92 đã chứng minh, chúng ta có thể chiến đấu mà.
Đây cũng là đất nước của chúng ta.
Chúng ta đã giúp xây dựng nó từ số không.
Tôi ở đây vì tương lai con em tôi.
và tương lai của đám cháu nội - ngoại,
Bishop! Đây là sự tiến bộ đấy!
***, đồ...
Cậu biết gì không?
Trung sĩ, anh nhớ sự tiến bộ này chứ?
Mm-hm.
- Nói anh đấy. Lena Horne.
- Và Satchel Paige?
Satchel Paige nợ tôi $ 20.
- Anh biết cả hai người ư?
- Biết tuốt tuồn tuột.
Chúng ta chỉ có một giờ,
trước khi phải trở về doanh trại để diễn tập.
Đại tá Driscoll cũng đến quan sát đấy.
Bishop! Nghe tôi nói chứ?
Tôi có phải là đệ tử của Driscoll đâu.
Người chiến thắng đấy.
- Xin chào, Bạn hiền.
- Ừ.
Xem chúng tôi bắt được vài tên Đức này.
Chúng ta sẽ về nhà sớm thôi.
Không ai tin như thế cả.
Anh ta chỉ muốn đến thăm bạn gái.
- Đúng.
- Các anh muốn gì thế?
Không thành vấn đề.
Chúng tôi tìm mua một ít kem.
Vòng ra sau bếp đi.
Tao sẽ tìm cho mày một ít.
Train.
Họ đã vòng trở lại chứ?
Nigra, người mà tôi bán mấy ly kem này
là cuộc làm ăn chó chết của tôi.
Mày nuôi lớn mấy tên tù binh của Hít le.
Mày muốn tao ăn sau hè như lợn ư?
Muốn tao bắn nát sọ mày không?
Bình tĩnh nào!
Đặt súng xuống, Herb!
- Ở đây, ai cũng là người Mỹ hết.
- Ai bên cạnh anh thế? Ta hay địch?
- Tôn trọng màu áo mình đi nào.
- Tôi sẽ cho anh biết, OK?
- Tôi sẽ trả tiền cho mấy ly kem khốn nạn đó.
- Ai bên cạnh anh thế?
- Anh muốn tất cả bị giam cả hay sao?
- Chúc ông gắng thành công đấy.
Chúng ta đã có kem rồi đó, các bạn.
Đề nghị các anh tìm đường
trở về căn cứ. Hiểu chứ?
Áp tải bọn Đức này nhanh đi.
Đi, đi, đồ chó chết, đi..!
Nhấc đôi chân khốn nạn của mày lên!
Schnell, mẹ mày, Schnell!
- Không có cả ngày đâu mà lề mề, chết tiệt!
- Thật mất thời gian với đống phân này.
Mẹ nó ! Nhấc chân mày lên!
Thằng Quốc trưởng không
dạy cho mày đi hả, mấy thằng kia? đi!
Không thấy tên da đen kia đợi gì sao?
Điếc hả ? - Đi,... đi.
Đó là lúc cho chúng mày đi.
Muốn bị trói lại không? Đi đi!
Đó là người da trắng duy nhất ở đây.
Nói với bạn mày là, tụi mày ở đây thì không ai vui cả.
Mày nói tụi nó đi.
đồ khỉ, khỉ đầu chó! biến đi, git!
Git!
- Stamp, chuyện gì thế?
- Lúc này may mắn thật.
Bishop, kem đâu?
Có một bài học cho con này, con trai.
Đó là cách con đối xử với những con vật ấy.
Ừ nhỉ.
Mấy anh Nhật bản da vàng bụng phệ, mặc đồ thùng thình, chạy vòng quanh...
đưa một đất nước tiêu tùng thành địa ngục.
- Bỏ xuống đi!
- Oh, bà mẹ nó!
Chào nhé! Nhìn đi,
thằng gà mái ăn bám, Louisiana
Đĩ mẹ mày! tao muốn năm ly kem
với mấy trái cherry ở trên.
Phải đúng cái bàn mà mày phục vụ bọn Đức.
- Chắc chắn rồi.
- Nhớ rửa tay trước khi bán...
...vì rất có thể mấy buổi sáng nay
mày lây nhiễm tính kỳ thị của bọn Đức.
Xin vui lòng, tôi còn vợ con,
chuyện đó dễ mà.
Chúng tôi sẽ làm bất cứ gì các anh muốn.
- Ổn rồi.
- Stamp!
Tôi nghĩ lại rồi, mang nó đi.
Tôi sẽ không ăn ở một nơi
tệ hại như thế này.
Vera! Chúng ta có ly giấy
cho quý ông không?
- Thôi nào, đồ láo toét.
- Chỉ một giây thôi mà.
- Nhanh lên nào.
- Bao nhiêu thế?
- Năm.
- Năm cốc thôi.
- Nào, cháu, git!
- Quả Cherries ngon chứ?
- Tao nói là quả Cherries!
- Nó là quả Cherries.
- Nhanh lên đi.
- Lấy phần trên đầu đấy cho tôi.
- Giờ, về thôi, cháu.
- Nhanh như tôi nào.
OK, nhóc. Nói cách khác, chúng ta có
hình dáng con người rồi đấy.
Tôi có chút việc gia đình, không nói chuyện được.
Vậy, hãy để nó gõ nhé.
Chúng tôi sẽ gõ nhé. OK?
OK. Bây giờ, theo tôi nào.
Một cái có nghĩa là "có."
Hai cái là "không có."
Ba cái là ... "thử đi."
Bốn cái là ...
... cháu buồn ngủ rồi. Năm cái là ...
... cháu lấy thuốc uống.
Sáu cái, đây là cái rất quan trọng nhé, cậu bé ...
Boom! Boom!
Đó là nguy hiểm, tệ hại, rắc rối.
- OK. Một.
Sol; fa; Si
- Hai cái ư?
- Không
- Ba cái thì sao?
- (tiếng Ý)
Tôi không hiểu, nhóc,
nhưng tôi nghĩ, cháu đã hiểu nó.
- Bốn cái.
- (Bắt chước ngáy)
Ooh! Năm cái.
OK, nhóc, nó chỉ nhiều hơn một cái.
Sẵn sàng chứ?
Sáu cái.
Boom! Boom!
Good. Tốt.
- Anh muốn học tiếng Ý sao?
- Anh đang cố đây.
- Renata, em có gia đình rồi sao?
- Vâng.
Anh ấy tên Vittorio.
Cũng đi lính như anh.
Anh, người bạn da đen,
anh khác với những người Mỹ khác.
Thực sự thì cũng có khác một chút.
Không, chúng tôi chỉ khác ở
giá trị con người, chỉ thế thôi.
- Ý anh là sao?
- Renata, baby,
Để anh đưa nó cho em bằng cách này.
Nếu có bao giờ, bao giờ em là người lai,
vào tối thứ Bảy ở khu Harlem (khu tệ nạn ở New York),
em sẽ không thèm muốn gì khác.
Điều đó có nghĩa là gì?
Mm-hm.
- Để em chào hàng với tôi.
- Sao em ngốc thế?
- Anh đi đâu đấy?
- Ở đây có mùi rồi.
Em hút thuốc chứ, baby?
Sao chỉ có một thôi?
Thuốc Camels.
Thuốc Mỹ.
Không đầu lọc.
Hương vị mềm mại.
Giá trị vĩ đại.
Hút đi, cưng.
Đừng hút trong nhà thờ.
- Mm-hm (ừa).
Hey, Trung sĩ.
- Bất cứ câu nào từ radio ư?
- Đúng rồi. Snafu.
"Tình hình bình thường, all *** up."
Người da đen như Bishop có khuynh
hướng của tổ tiên 400 năm về trước.
Cây hàng của hắn thì ẻo lả, còn đầu "súng"
của hắn cỡ nòng 88 ly, chắc cỡ đó.
- Hắn gọi tôi bằng chiếc khăn tay vẫy vẫy.
- Gì cơ ?
- Một "chú Tom".
- Này, tôi không ...
Tôi biết. Người Puerto Rico
chẳng làm gì với nó cả.
Không, thưa ngài. Ý tôi là, nhìn này,
Bishop là Bishop.
Với giá trị của nó, ông đang
biến nó thành địa ngục đấy.
- Có gì sai đây này.
- Cái gì mà sai chứ?
Bắt phải yêu nước Ý. Ở đây,
tôi không phải là người da đen.
- Tôi chỉ là tôi.
- Vâng. Gần giống như ở đây.
Quỷ tha ma bắt bọn Ý này,
nhưng không phải để tìm cách
làm thế nào hạ nhục một người da đen.
Đời tôi chưa bao giờ cảm thấy được tự do.
Nếu được như thế, tôi xấu hổ chết đi được.
ở nước ngoài,
tôi được tự do hơn.
Tương lai tôi trên đất sẽ Mỹ tốt hơn.
Nhưng nếu nó không được như thế thì sao nhỉ?
Chỉ cần biết hôm nay thôi, bạn ơi.
Biết ra sao ngày sau?
Hector đó ư?
Trung sĩ phải không?
Cảm ơn ngài.
- Làm một ly nhé?
- Nhất định rồi.
Gì vậy ?
Có bao giờ anh thấy
ngực phụ nữ chưa?
Renata, em đẹp quá.
Cảm ơn anh.
Các anh là ai?
Anh là ai?
Mày là thằng chó chết nào thế?
Du kích ư?
Anh là ai?
Du kích ư?
Đến đây, đến đây đi.
Quân khốn nạn!
Go! Go!
Đồ con lợn bản thỉu! Go!
- Đó là anh ta, phải không?
- Vâng.
Bác biết nó trở về mà.
Mọi thứ đều ổn.
Nói với họ hạ súng xuống.
- Họ muốn gì thế?
- Thức ăn.
- Người Mỹ hả?
- Ừ.
- Em biết mấy anh chàng này?
- Yes.
Bánh mì này đây các anh.
Xin cảm ơn!
- Peppi.
- Gianni.
Italo.
Hector, giấy tờ của họ đâu?
- Giấy tờ của anh đâu?
- Đây, tìm hiểu đi.
Chúng ta có một người khôn ngoan.
Và tôi đã chạy, nhảy ...
Anh đi đâu về đấy, Train?
Tôi dẫn cậu bé ra ngoài để
hít thở không khí trong lành.
Chúng ta có chuyện rồi,
anh lính. Lấy súng đi.
- Train, lấy súng ngay đi!
- Cháu muốn gì?
Bình nhì, lấy súng!
Chúng ta phải chạy thôi.
Hector, vác cái radio đó.
Đừng. Chúng ta ngồi cho kín vào,
chờ Nokes bắt đài một lần nữa đi.
- Ông sao thế ?
- Anh ta nói cái quái gì vậy.
Không, anh ấy nói tóm được một tên Đức.
Chúng ta có một thằng Đức đấy.
Hắn ngồi đây ăn như con chó
của thằng cha bán thịt vậy.
- Chúng ta phải chờ thôi. Lệnh của ông ấy đấy.
- Anh biết mà, Stamps,
Ta không thể ngồi chung với mấy tên này
cho đến khi quý bà ở đây quyết định...
để cho anh vài cái hĩm.
Giờ thì, anh đã có cơ hội của mình từ đêm qua.
Tôi và anh cùng nghĩ về nó mà.
Uh-uh. Không.
Làm ơn.
- Họ đang nói gì vậy?
Hai người trong số họ đã chiến đấu
từ lúc thành lập đội du kích.
- Họ muốn tên Đức.
- Nó là của chúng ta.
Chúng tôi sẽ thẩm vấn hắn
khi tìm được người phiên dịch.
Hắn của tù nhân của họ,
còn chúng ta sẽ thẩm vấn,
- Tìm ai đó nói tiếng Đức đi.
- Chúng tôi có nhiều người biết lắm.
Quay lại Sở chỉ huy. Đi.
Chúng ta sẽ có việc để làm.
Tại sở chỉ huy có rất nhiều
người biết tiếng Đức. Đi thôi.
Trước tiên, chúng ta sẽ hỏi hắn.
Sau đó, làm cho hắn biến.
Trước khi có câu trả lời,
thì hắn sẽ không đi đâu hết.
OK. Tôi hiểu.
Mấy chuyện đấy thật khốn nạn mà.
Ối chết!
Boy! Boy!
Em đang được sống đấy.
Anh đã bảo em chạy và em đã chạy.
Một cậu bé tốt như vậy.
Tốt như thế, thằng bé thông minh.
Giống thằng em của anh, thằng Ulrich.
Thậm chí em có cùng một mái tóc như nó.
Em phải nghe lời anh chị mình nhé.
Nghe thật kỹ này.
Em phải chạy lần nữa.
Đi đi.
Nói nhiều quá. Tôi đã nói
chúng ta nên giết hắn đi.
Em hiểu không? chạy đi.
Chạy đi.
Chạy hết sức đi.
Im đi!
Báo cáo bằng radio đi!
Chúng ta đã có tù binh Đức rồi!
30, đại đội George đây.
Chúng tôi đã có một tên Đức.
Tôi nhắc lại, chúng ta có một tên Đức. Hết.
Đại đội George, ở yên đấy.
Chúng tôi sẽ đến lấy về. Hết.
Roger. Hết.
Làm sao mà ông có được ánh sáng thế?
Tôi không biết nữa.
Đó là một phép màu.
Ông biết phép màu là gì không?
Là ông vẫn còn sống đấy.
[Spits]
[Cửa mở ra, đóng]
Train, Nokes đang đến.
Ông ta tự đến.
Hec, chuyện gì đó lại tiếp tục, tệ đấy.
Không ai nghĩ rằng cậu bé
không thấy được gì cả.
Tuy nhiên, nó nhìn thấy tất cả.
Tôi biết, ông mập!
Tôi biết điều đó.
Anh nghĩ, khi đại úy đến,
tôi phải mang nó trở lại hay sao?
Tôi biết anh gần gũi với hắn,
nhưng tôi không gọi như thế.
Bây giờ tôi cần phải nói chuyện với hắn.
Đi đi.
Cảm ơn
Vì vậy,
Cháu cảm thấy thế nào?
Muốn ăn sô cô la chứ?
Ngon lắm đấy.
Chú cần cháu giúp chú.
- Train?
- Này, cậu bé.
- Tên cháu là gì?
Angelo. Angelo Torancelli.
Còn chú, chú là Hector.
Cháu từ đâu đến?
Từ St.Anna di Stazzema.
Angelo ...
Tên người Đức đấy ...
Cháu biết anh ta chứ?
Yes. Ở đấy có rất nhiều người.
Anh ta đã nói với cháu chuyện gì vậy?
Anh ấy lặp lại chuyện đã nói hồi trước.
Bảo cháu cố chạy hết sức.
Khi nào thì chạy?
Trước khi cháy. Nhà thờ.
Thế cái gì cháy?
Angelo.
Cha và mẹ của cháu...
Cha mẹ cháu đâu?
- Ồ, Hec, để nó yên.
- Train, làm ơn đi.
Chỉ cần một câu nữa thôi.
Tại sao cháu sợ anh ấy?
Cháu đâu có sợ anh ta.
Anh ta là bạn cháu mà.
Cháu sợ người khác.
Là ai thế?
- Quân giết người!
- Quân phát xít! Đồ con lợn!
- Chết bà mày đi!
Tống thằng chó đẻ đi đi!
- Xéo đi !
Chúng tao sẽ móc mắt hắn !
Butterfly!
Ai ném thế?
Giao hắn cho chúng tôi đi!
Chúng tôi muốn có hắn ngay lập tức!
Đi, đi, đi!
Các anh có hai ngày.
Không nhiều hơn đâu. Hãy nói với họ!
Ông ấy nói anh có hai ngày.
Không nhiều hơn nữa.
Anh ta sẽ ở lại đây.
Anh ta phải để tên tù binh lại.
- Anh ta đi đâu thế?
- Tôi không biết nữa.
- Tôi cần một người trinh sát khác.
- Khi Nokes đến ư'?
- Sẽ sớm thôi. Ông ấy tự đến.
- Lúc ấy chúng ta đi.
- Đi đâu ?
- Xin lỗi nhé. Chúng ta nói riêng một tí.
Thằng bé là của Train. OK?
Anh ấy nói, anh ấy thấy thằng bé
trong đám cháy ở nhà thờ. Một gã người Ý.
Nhà thờ nào cháy?
Gã người Ý nào thế?
Tôi không biết. Nó nhìn thấy chuyện gì tệ lắm,
nó chắc chắn nhìn thấy hắn.
Tôi cũng thấy hắn. Vậy thì sao?
Vài ngày rồi, thằng bé không chịu nói gì cả.
Hắn bất ngờ trông thấy và
nói chuyện với thằng bé ư?
- Không đúng đâu.
- Đó chỉ là sự chểnh mảng,
nhưng giờ tôi không có thời gian
để nói chuyện với anh.
Em, nói nghe này.
Người nào mà đến, em tập trung lại,
chúng tôi sẽ đưa họ xuống núi.
- Chúng tôi không đi với các anh.
- Tại sao không?
- Làng nào cũng có bọn Đức.
- Yeah. Boom, boom.
Hãy ngồi sát vào và rung chuông
nhà thờ thật sớm vào.
Lính Mỹ đang ngồi trước mặt các bạn.
Bây giờ chúng tôi đón người lính vào nhà!
Chúng tôi chờ ba năm rồi.
Đầu tiên là người Anh, sau đó là người Mỹ.
Người Ý chờ đợi mòn mỏi luôn.
Hãy nói cho đồng chí của mình đi.
Nhờ bạn em leo lên đỉnh núi quan sát,
và cho chúng tôi biết họ thấy được gì.
Anh ấy muốn anh leo núi...
và cho chúng tôi biết những gì anh thấy.
Đi đi nào.
- Tôi không tin rằng anh chàng đó.
- Anh ấy là một người tốt mà.
Anh ấy là một đảng viên,
sống ở thung lũng này.
- Cô ấy lớn lên cùng anh ta.
- Yeah. OK. Tuyệt.
Tôi không quan tâm kể cả khi anh ta là
Frank Sinatra hay Joe DiMaggio.
Có gì trong mắt hắn ấy,
tôi chỉ biết nó không thật.
Mm-hm.
Này, G.I. G.I. G.I.
Hey! Alessio!
Cháu nhớ rung cái chuông
đó khi thấy quân Hitler khốn nạn nhé!
Cháu nhận thêm việc của
Hershey cho các chú đấy!
G.I. G.I. G.I.
Tốt chứ?
An toàn không?
Ừ, an toàn. Yes.
Tốt!
- Liệu có tốt không?
- An toàn.
Đây này, lấy tên Đức của ông đi.
- Đến với tôi nào.
Đi đi.
- Hector, canh chừng cả hai.
- Vui vẻ nhé!
Mời đi trước.
Cái gì thế?
Tôi không hiểu tiếng Tây Ban Nha.
Cái gì vậy?
Thuốc lá.
Không, đó không phải là một điếu thuốc.
Thuốc Mỹ đây.
Tốt đấy!
Rất tốt.
Anh tên gì nhỉ?
Rodolfo.
Hector.
Các anh, quỳ một chân xuống.
Thiên Chúa Toàn Năng.
Cây đời ra hoa bên vùng nước yên tĩnh.
Khuôn mặt Chúa Kitô bừng sáng,
nó không cần nến, ánh sáng ...
Cũng không cần mặt trời.
Không có đau khổ trong vương quốc của ngài.
Và chúng con cầu mong
Đức Chúa Cha nhân từ tha thứ ...
mà chúng con đã không thấy
ánh sáng trước ngày này.
vì các triều đại ánh sáng của người mãi mãi.
là ngọn hải đăng soi sáng
dẫn đến ngôi trên của ngài.
Con không thể làm người mà ngài muốn.
Có thể con không phải là
người mà con phải trở thành.
Nhưng chúng con là những người bạn.
Chúng con cầu mong ngài, Chúa,
để đồng hành nỗi đau với chúng con.
... như một đất nước của con ngài
vinh danh tên ngài...
...trong chiến thắng.
- Amen.
- Amen.
- Amen.
- Amen.
Chuyện nhỏ mà, nhóc.
Đừng có mà nhảy tung tăng như thế.
Đây này. Đi đi.
Yeah.
Hey. Anh bạn, uh ...
Anh vẫn cố vác cái
đống phân đó ư?
Anh không nên nói tục khi có thằng bé. Bishop.
Cục cứt.
Nó có hiểu gì đâu.
Vào trong đi, cậu bé. Đi đi.
Làm sao anh giảng đạo
khi anh về nhà, Bishop?
Anh không tin vào Chúa sao?
Vâng, bây giờ, tôi tin điều đó,
trong lúc tôi giảng đạo.
Xong rồi, thì tôi không tin nữa.
Giờ thì tôi chỉ tin vào người
đàn ông da trắng trên giấy xanh thôi.
Vâng, không phải là không
có cách nào để sống.
Anh biết không, Chúa không thích
mấy người xấu xí đâu, Bishop.
Ông ấy không ngây thơ
về cái đẹp đâu, cả hai.
Train, sao anh nghĩ ...
Sao anh nghĩ Chúa cho phép
cả thế giới bắn nhau?
Hmm...
Hiểu chứ?
Hiểu chưa, đó là lý do
tại sao tôi không tin vào Ngài.
Ừ, nếu anh không tin vào Ngài,
Bishop Cummings, sau đó ...
... Sao anh quan tâm Chúa có cho phép
giết người hay không vậy?
Man
Man, Anh bắt đầu lên giọng
giống mẹ tôi rồi đấy.
Mẹ anh còn sống chứ, Bishop?
Train, anh toàn nghĩ chuyện làm ăn riêng.
Anh nghe tôi nói không đấy?
Yeah, xin lỗi bạn hiền.
Tôi không, uh ...
Ý tôi là nó có đấy, Bishop.
Là Chúa của anh sẽ mang
chúng ta về nhà? trong một cái bọc ư?
Là ông ấy phải không?
Nếu Chúa bằng lòng
và đừng gặp khó khăn gì.
Hey, Renata.
- Em đang nghĩ về chuyện gì vậy?
- Ông chủ của anh muốn anh đấy.
Nah. Không, không có ông chủ nào cả, OK?
Em gái, hãy chia sẽ những khó khăn đó với anh.
Anh có ý gì?
Quý cô, bắt tay với em
tôi như chạm vào lửa vậy.
Em ngon lành như rượu vang, như lụa, như sữa vậy.
Em thích khiêu vũ chứ? Nhạc jazz ?
- Em có bao giờ nghe nói về Count Basie chưa?
- Count Basie ư?
- Trong trường hợp này ư?
Mm-hm.
Làm một điếu Camel nhé?
- Đi tiếp nào
Anh chắc không biết người Đức
đã nâng mức thưởng khi lấy được đầu của anh...
Từ 50.000 lên 100.000 lire ...
và một bao muối.
Không tệ tí nào!
Nhưng anh thấy đấy,
không ai làm chuyện đó từ khi anh đến đây.
Không, ngay cả ông phát xít Ludovico...
người rất keo kiệt, ông ta
luôn cất tiền trong quần đùi.
Ngay cả Ludovico ư?
Ngay cả Ludovico cũng không thèm làm.
Nếu họ biết con là ai,
những gì con đã làm,
họ sẽ moi tim con ra mất.
Peppi.
Có chuyện gì mà thấy anh thiểu não thế?
Chúng con ngạc nhiên khi
thấy một tên lính Đức ...
Thằng Robert con tôi rất thích mưa.
Con bé Anna nhà tôi lại ghét nó.
Hai ông câm miệng đi.
Yes, Sir.
Mày chạy đâu ?
Mày chạy đâu ?
Tao sẽ giết mày.
Nghe tao nói không đấy?
Mày có nghe không? Tao sẽ giết mày.
Ông muốn giết hắn bao nhiêu lần nữa?
Nó chết rồi!
Tôi tìm thấy được gì này.
Đây này.
Tôi sẽ lấy cái này cho nhà tôi.
Con gái tôi đang đói.
Ít nhất tôi có thể cho nó thức ăn.
Cầm lấy đi.
Đống tiền này dính máu đấy.
Giả sử chúng ta bắt bọn ăn trộm ...
bỏ nghề.
Chúng ta đừng để xảy ra bất hòa.
Chuyện đấy thì ăn nhập gì ở đây?
Ba năm qua, tôi đã cùng anh chiến đấu.
vì nước Ý và vì anh ta.
Ba năm máu lửa.
Anh là một người phát xít và
sẽ luôn luôn như thế, Marco.
Đây này.
Lấy tiền của anh và về nhà đi.
Tôi sẽ mang nó về nhà.
Tôi sẽ mang nó.
Đi đi.
Đi đi.
Thế là xong.
Chúng mày sẽ trả giá.
Người Đức đã mù quáng vì giận dữ.
Chúng con đã quấy phá họ
trong nhiều tháng. Chúng rất căm tức.
Họ lùng sục các ngọn núi để càn quét chúng con.
và chúng con phải tạm thời ẩn náu.
Chúng con đã suýt chết đói.
Không ai ở đó.
- Một đảng viên đã cứu chúng con.
Cô ấy tên là Paselli.
Cô ấy là người kể cho con nghe
chuyện ở St Anna di Stazzema.
- Ăn đi.
- Cảm ơn.
Tôi đã gửi thêm người đến Serravezza.
Tôi đã gặp người của chúng ta,
những người đi tìm nguồn tiếp tế.
Nhưng sau đó, vì bị bão,
con đã phải ở lại trên núi.
Họ đã đến St.Anna.
Họ huy động hàng trăm người,
- Phụ nữ,
- Trẻ em,
trẻ em và người già.
Cũng có người tị nạn ở đấy.
Họ tập trung tại Quảng trường.
phía trước nhà thờ.
Một trong các người..
biết ...
- Nơi ông ta ở.
Một trong các người..
đã nhìn thấy ...
anh ta.
Vì vậy ...
Khai ra đi.
Mọi người đều im lặng.
Họ không biết gì đâu.
Họ vô tội.
Họ không biết bất cứ điều gì.
Tôi cho ông mười lăm phút ...
Họ vô tội.
để tìm một ai đó khai ra...
Họ không biết.
Nơi mà "Butterfly = Bướm" ẩn náu sao?
- Họ không biết đâu.
- Và đồng bọn hắn.
Hãy để tôi chịu tội thay.
Tôi xin anh đấy.
Ông vẫn còn một phút.
Quỳ xuống.
Nhân danh Cha ...
Và Con ...
và Thánh thần.
Cha của chúng con những người trên thiên đường,
Vinh danh ngài,
nước Chúa,
của Người sẽ được thực hiện,
trên trái đất ...
như trên thiên đường.
- Cho chúng con thức ăn hằng ngày.
Hãy tha thứ cho tội lỗi của chúng con,
như chúng con tha thứ cho
những kẻ có lỗi với chúng con.
Dẫn chúng con tránh xa cám dỗ,
cứu chúng con ra khỏi ma quỷ.
- Amen.
- Amen.
- Tôi hiểu.
- Chuyện gì đấy?
- Yes, Sir ...
Có lệnh từ sở chỉ huy,
Sao vậy ?
Nó sẽ được thực hiện.
- Cha.
Hãy tha thứ cho họ ...
vì họ không hiểu việc họ làm.
Họ ...
giết quá nhiều,
rằng họ đã hết đạn.
Họ đốt quá nhiều ...
Họ đã hết nhiên liệu.
- Chuyện gì xảy ra ở đây ...
tất cả những gì đã xảy ra ...
là lỗi của anh đấy.
Ông đã hứa xách cổ "The Butterfly" đến.
- Ông nói với tôi, hắn sẽ ở đây.
- Không, không, tôi không quan tâm!
- Tôi biết những người này.
- Ông phải trả giá cho điều này đấy!
Họ chẳng làm gì cả.
Rodolfo, chúng ta đã thỏa thuận.
Không, tôi vẫn giữ ý kiến của tôi.
Tôi đã đưa anh ta đến đây.
Nhưng anh đã hứa với tôi,
Rodolfo thân mến của tôi ơi.
Người Ý các ông không giữ lời.
Tôi đã phản bội người của tôi.
Tôi sẽ bị thiêu dưới địa ngục vì ông đấy.
Ông vô dụng đối với người Ý rồi.
Ông sẽ trả giá cho việc này!
Tất cả người Ý sẽ trả giá vì điều này!
Mẹ!
Mẹ!
Mẹ!
Arturo! Arturo!
Không!
Không! Dừng lại! Dừng lại!
Chạy! Chạy đi!
Chạy đi!
Chạy đi!
Quân giết trẻ con!
Quân phản bội !
Nhanh lên.
Đi.
Đi, đi, đi nào.
Bắt chúng lại !
Đi
Hắn xong rồi.
Giết hắn đi!
Đi, đi...Chúng ta không thể trở về
nếu không tóm được hắn.
Con lợn đó đâu rồi?
Đàng ấy.
Thậm chí nếu con sống đến một trăm tuổi
Thì con cũng đã chết từ lúc ấy.
Peppi.
Con cần thêm can đảm để sống,
hơn là để chết.
Nhưng hãy nghe này.
Con phải chấp nhật sự thật.
Có người phản bội con đấy
Và con phải tìm ra kẻ ấy.
Tôi chỉ biết...
Người Đức đã sai lầm
khi phỉ báng ngọn núi "Người nằm ngủ"
Bởi vì, con sẽ thấy...
Đến lúc cuối,
Ông ấy sẽ bảo vệ chúng ta.
Ông ta sẽ bảo vệ mảnh đất của mình.
-Tôi đã làm xong.
Tôi ị vào mẹ của Hitler rồi đấy.
Nếu tôi đang ở San Juan,
tôi sẽ ăn một đĩa cơm và đậu.
Và một chiếc bánh tráng miệng thật ngon.
Nó là thằng nào?
Tôi sẽ gặp đồ con heo ấy...
ở dưới địa ngục.
Tôi không hiểu gì cả.
Không, không, không. Come on.
Tên Đức đâu rổi?
Người Mỹ đã bắt hắn và đá tôi văng ra ngoài,
tôi đã nói với anh rồi mà.
Chúng ta rời đây ngay lập tức.
Quân Đức tiến bằng nhiều đường đến núi
"Người nằm ngủ".
Người Đức đã thua, ai cũng biết.
Anh đang nói gì thế?
Ai tạo ra sai lầm, người ấy phải trả giá.
Rodolfo ...
Dù sao, Ludovico không phải là kẻ phản bội.
Chúng tôi sẽ tìm thấy anh ta. Tin tôi đi.
Bạn có nhớ lúc mà...
khi Marco đã nhìn chằm chằm thật lâu vào núi...
tin rằng "Người nằm ngủ" sẽ thức giấc chứ?
Và mẹ tôi đã mắng anh ta như thế nào!
Tất nhiên, tôi nhớ chứ.
Ngủ. Ngủ đi.
Marco đã chết.
Tôi giết ông ta.
Trong một cuộc đọ súng
với một tên phát xít của anh ta.
Hắn ta cũng sẽ đối xử với tôi như thế,
vì chúng ta là du kích.
Nếu hiểu được chuyện thì chẳng có gì sai cả.
Peppi ...
Nghe này, nếu có ai đó phạm một tội lỗi ...
một tội lỗi lớn ...
và sau đó anh ta ăn năn...
và thú nhận.
Bạn nghĩ anh ta sẽ đi đến địa ngục chứ?
Tôi không biết. Tôi không phải là linh mục.
Anh sẽ trở thành gì?
Tôi không hiểu anh nữa.
Anh đang ở đây để đưa ra một giải thích hợp lý.
Luôn nói về người anh đã mất của tôi.
Anh muốn gì ở tôi vậy?
Anh muốn biết người
phản bội anh ở St Anna không?
Chúng ta nên giữ tên Đức,
thay vì đưa hắn cho người Mỹ.
Có lẽ chúng ta phát hiện ra rằng
hắn có thể nói được tiếng Ý.
Có lẽ hắn ta sẽ thọc gậy bánh xe đấy.
Chúng ta biết mỗi cuộc đời đều khác nhau,
Anh có nghĩ như tôi không?
Đây là chiến tranh mà, Peppi.
Và trong chiến tranh thì
có người bị thương, có người chết!
Vậy anh nghĩ rằng những người chết
ở St Anna vì do chiến tranh?
Tôi không nói thế!
Tôi đã tin tưởng anh.
Anh cứ như vậy, tôi sẽ lấy chứng cứ.
Anh là người đề xuất
St.Anna là một nơi an toàn.
Điều gì đã khiến anh làm thế?
Có phải anh muốn trả thù vì
tôi đã giết anh trai của anh không?
Lần cuối cùng ...
Anh nói cho tôi nghe đi,
rồi tôi để cho họ giết tôi.
Đừng nói về anh tôi nữa.
Anh đã giết anh ấy.
Hàng trăm người dân vô tội.
Anh đã đưa tôi xuống địa ngục ...
Đồ chó!
Quân khốn nạn.
Stamps!
Stamps!
- Chúng ta có chuyện rồi.
- Nãy giờ ông đi đâu thế?
- Bọn Đức ở đâu?
Tên chó đẻ Rodolfo đã cắt cổ anh ấy.
Sau đó hắn bị Peppi giết.
- Cái cổ của anh bị sao thế?
- Hắn cố giết tôi đấy!
- Hắn không phải là người tốt mà.
- Hãy băng nó lại trước trầm trọng hơn.
Lấy cuộn băng gạc đi.
Lấy luôn cái vô tuyến điện nhé.
Bishop! Súng anh đâu?
Tôi đây.
- Siegfried đâu rồi?
- Tên người Ý đã giết anh ấy.
No ***?
Nokes đang trên đường đến, phải không?
Làm hết sức đi, đến nhà ông già Loody.
Đừng đưa chàng ngốc qua đấy,
chúng ta không ở đây nữa.
Tôi không gởi đến đó đám mọi đen keo kiệt,
không có chỗ. Thật vớ vẩn.
Việc ông làm càng trầm trọng hơn.
Đánh người để ói ra 1.400 đồng.
Muốn giữ "hàng" để chơi lâu dài,
thì phải đầu tư chứ!
Nói đi!
Tao sẽ giết mày!
Tao sẽ giết mày! Tao sẽ giết mày!
Tao sẽ làm cho mày nuốt mấy cái đó!
- Này! Buông nó ra!
- Gì cơ ?
Tôi nói là kéo ra! Nokes đây này!
- Nokes đây rồi!
- Buông ra!
Mấy cái chuyện riêng này sẽ giết mấy ông đấy.
Này, mấy bồ, Stamps là
anh chàng nào thế?
- Thưa ngài...
- Bạn hiền có giữ thằng Đức chết tiệt đó chứ?
- Đại úy...
- Tôi không muốn nghe chuyện rác rưởi khác.
Anh làm cái chó gì mà đi lạc cả dặm
trong thung lũng chết tiệt này.
Quân Đức ở khắp nơi.
Birdsong, xem tình hình thế nào.
trong lúc tôi đi duyệt binh.
Stamps, anh có hai phút
để từ biệt thằng bé.
- Đừng bám đứa trẻ đó nữa.
- Tôi đã cố, thưa ngài.
Nhưng tôi đoán, nó không muốn rời tôi.
Nó là một đứa bé ngoan đấy.
- Thấy nó dễ thương chứ?
- Tôi nói, đừng bu bám nó nữa.
Tôi không biết phải làm gì với nó nữa, thưa ngài.
Tôi không bỏ nó đâu.
Vì vậy, tôi mang nó theo.
Nó nói không nhiều, chỉ vỗ vỗ vào người mình.
Thấy chưa? Nhìn đây này.
- Tôi làm vậy, và sau đó ...
- Ông có bị thần kinh không đấy?
Chúng tôi mất hai ngày mạo hiểm
chỉ vì ông thôi đấy.
Đó là người tốt, một người da trắng
chỉ huy đơn vị phản công.
và anh kể cho tôi về đứa trẻ Nam Âu nào đó ?
- Tôi thấy tiếc cho nó, thưa ngài.
- Anh thấy tiếc cho nó ư?
OK
OK, lên xe đi.
và chúng ta, con mẹ nó, đi thôi.
Có cậu bé ở đấy nên tôi
không muốn nói, thưa ngài.
Đừng ồn ào quá, nó sợ, thưa ngài.
- Không.
- Bình tĩnh nào, Diesel.
Không ai được nói với cậu bé của tôi như thế.
Thô bạo - quá quắt - ganh ghét - nóng nảy.
Tôi nhổ toẹt vào đấy.
- Thôi đi, ông mập.
- Nó chỉ là một đứa trẻ mà, thưa ngài.
Sir. Sir. Train có suy nghĩ riêng.
Đó là ý tôi vì bọn trẻ.
Chúng tôi đã cứu nó ở sông Serchio.
Thực tế là đứa trẻ sẽ không ở với chúng ta.
Tôi đã bảo Train mang nó đi.
Mm-hm.
Quản lý người của ông đấy.
Đi thôi.
- Đại úy Nokes miệng mồm bẩn thỉu.
- Lại đây nào.
- Renata.
- Đến đây nào! Train.
Hãy đưa thằng bé cho Renata "dễ dãi".
Cô ta sẽ làm tốt thôi.
- Cô ấy đâu phải mẹ nó.
- Tôi biết, nhưng anh cứ để hắn làm đi.
Cô ấy chăm nó sao bằng tôi.
Tôi mà xuất ngũ, ai là người dạy bảo nó.
- Train, để nó cho tôi nào.
- Trung sĩ.
- Đến đây. Nào.
- Nó có muốn đi đâu.
- Hãy đến với tôi nào, làm ơn đi.
Mấy tấm lòng tử tế chết tiệt này
là của đám hát rong ư?
Tránh ra! Biến khỏi con đường khốn khiếp này đi.
Tránh đường coi. Tránh ra!
Thằng Đức này đã chết!
bởi đám bè lũ.
Sao hắn bị như thế nhỉ?
Tôi đoán là ai đó đã giết hắn, thưa ngài.
Tôi thấy mà, Stamps.
Nhưng tại sao hắn lại bị giết?
- Anh không cử người trông hắn sao?
- Tôi làm rồi.
- Nhóm kháng chiến đã giết anh ta.
- Anh im đi.
Câm cái mồm lại.
Anh toàn làm chuyện chó chết gì không thôi.
Bây giờ, bốn ông sẽ ra tòa án binh.
Một, hai, ba và bốn.
Thưa ông, chúng tôi phải lôi ra ngay đây ạ.
Bây giờ, ông đi trước đi, anh lính.
Còn thằng bé này thì sao?
Nếu tôi nói một câu nào với anh về...
Hồi nãy, anh lính. Tôi bảo anh tọt vào
chiếc Jeep chết tiệt đó đi mà.
Không cần phải bắn người khi có thằng bé đâu.
Chúng ta có thể mang hắn tới sở chỉ huy. Ta có chỗ rồi.
Yeah. Có tí phiền toái đây.
Chúng ta có thể mang đứa trẻ đi.
Trung uý Birdsong, ông kèm thằng nhóc đó nhé.
- Hả?
- Anh nghe rồi đấy.
Đừng gây khó dễ với tôi nữa, ông mập.
Tốt nhất là ông đừng đến gần nó.
Tôi sẽ không làm thế, thưa ngài.
- Bóp cổ hắn, Train!
- Train, vì Chúa!
- Nhồi hắc ín vào.
- Buông anh ấy ra đi.
Anh lính, thả anh ta xuống!
Như thế đủ rồi. Thả hắn ra đi.
Bóp cho cái đồ khốn này vọt cứt ra.
Buông nó ra, ngay, ngay, ngay!
Ông Mập Chocolate ơi!
"Người nằm ngủ"
- Diesel, anh đang giết tôi đấy.
- Thả anh ta ra!
- Để anh ta xuống được rồi, Stamps.
- Ổn rồi, mập.
- Birdsong! thấy sao ? OK chứ?
- Thằng chó đen khùng điên!
- Lại đây nào.
- Giúp tôi đỡ anh ta nào.
- Quay lại, quay lại nào.
Để tôi giúp một tay.
- Tôi sẽ gặp lai anh đấy, Stamps.
- Ừ, tôi cũng hy vọng như vậy.
- Thôi đi.
- Chúng ta đi thôi!
Nào, chúng ta đi thôi.
Bọn Đức!
Natalina!
Go! Go! Go!
Natalina!
Mình ơi, ở lại với anh đi.
Hector! kéo Ludovico đi! đi!
- Chờ đã!
Bishop! yểm trợ tôi!
Đi, đi, đi!
Ludovico!
Natalina!
Papa! Papa!
Bishop! Bishop!
Bishop!
Bishop! Bishop!
Train!
Tiến lên! Tiến lên!
Tản ra đi!
Đi! tản ra!
Tiến lên. Coi chừng đấy.
Chúa ôi, Bishop! tôi không đi nổi nữa.
- Thằng bé còn sống chứ?
- vâng
Nó còn sống sao?
Nó bị trầy xướt tí xíu, nhưng sẽ ổn thôi.
Tốt, tốt.
Nói Hector đeo thánh giá cho nó.
- Nói nó biết ai là cha của nó.
- OK
- Đây. Cầm đi.
Uh-huh. Anh đã thấy nó suốt
một thời gian, phải không, Bishop?
Tôi biết điều đó. Tôi biết ...
Train, tôi mang thằng bé đi,
rồi quay lại với anh ngay.
Tôi sẽ trở lại ngay.
Được rồi. Tôi sẽ ở đây.
- Đả đảo đế quốc Đức!
- Hồ Chí Minh muôn năm!
Tôi sẽ trở lại ngay.
Mẹ kiếp
Tiến lên!
Train.
Bishop!
Bishop! Bishop!
Đi, đi, đi...
Bao vây làng này lại. Đi, đi!
Mấy ngôi nhà này trống trơn.
Nào, tiêu diệt bọn da đen thôi!
Bọn lợn. Lối này.
Tít đằng kia.
Đi, đi, đi, đi...
- Đừng bắn! Xin đừng bắn!
Đi thôi.
- Đi, đi, đi...
- Chạy! Chạy thôi!
Stamps!
Stamps!
Stamps!
Nằm xuống.
- Chúng tôi theo chủ nghĩa phát xít!
- Là đảng viên Phát xít!
Stamps!
- Angelo.
- Angelo.
Cậu đừng có giả bộ chết mà.
Mở mắt đi nào.
Angelo.
Arturo, Tớ đang ở đâu thế?
- Chuyện ấy không quan trọng.
Chúng ta phải đi.
Tớ lên Thiên đàng rồi sao?
Không, cậu đang về nhà.
Nhà tớ ở đâu thế?
Angelo, tớ sẽ chỉ cho cậu.
Ai đó?
Papa của cậu. Nhớ ông ấy chứ?
Các bạn tớ có sao không...
Chocolate khổng lồ đâu?
Cậu phải nhớ mãi ông ấy,
Tôi.
Tất cả các chuyện này.
Phải kể cho con cháu chúng ta.
Đến đây nào.
- Chuẩn bị nhận cái chết đi.
Qua hết rồi.
Tập trung những người bị thương ...
và chôn cất người chúng ta.
- Đi thôi.
- Đi thôi.
- Đi thôi.
- Tự lo nhé.
- Quân y! Chúng tôi cần anh ngay!
- Đây này.
Các em, giúp một tay nào.
Chuẩn bị ! lên !
Chuyện nhỏ mà. nhỏ xíu hà.
Nó sẽ ổn thôi, Hector.
Anh đang về New York đấy, man.
- Những bức ảnh do trinh sát cung cấp.
Tướng quân Almond không nghe.
Thu lại mấy tấm thẻ bài đó đi.
Vâng, thưa ngài.
Tôi cần một báo cáo đầy đủ.
- "Stamps, Aubrey"
- Cất đi.
- "Bishop, Cummings."
- Đánh dấu.
- "Train, Samuel."
- Cất đi.
Làm tốt lắm, hạ sĩ. Anh tự thưởng cho mình
huy chương "Purple Heart" rồi đấy.
- Đưa anh này đến trạm.
- Vâng, thưa ngài.
Sự kiện này lạ đấy.
Nào, ông Negron.
Lý lịch anh hoàn toàn trong sạch.
Anh không con, không có nợ.
Không kẻ thù. Bốn năm phục vụ. Purple Heart.
Tại sao bắn hắn trong khi anh
còn ba tháng nữa là nghỉ hưu vậy?
Ông có vẻ ở tuổi 25 đấy.
Phiên tòa xét xử Hector Negron.
Vụ tố tụng số 14; điều 79A và 34B
Do thẩm phán Trinkoff điều khiển.
Xin mời tất cả đứng dậy.
Peter Hammond,
Luật sư đại diện *** New York.
Michael Decker, đại diện biện hộ
là Zana Wilder.
Michael, hãy để tôi xử lý vụ này.
Đại diện biện hộ sẽ rút lui và
Luật sư Wilder sẽ là người thay thế.
Đừng nói gì, đừng làm gì cả.
Thưa quý tòa, chúng ta đề nghị
mức bảo lãnh là hai triệu đô la.
Bị cáo đã giết một người đàn ông.
Ngoài ra, ông ta còn sở hữu một vật
bị mất tích nổi tiếng của Ý.
Cái đầu pho tượng cổ bị thất lạc.
Chuyện gì đã xảy ra với nó?
Thưa quý tòa, nạn nhân đã chết.
Rudolph Tringali, ở St Anna di ...
một cái gì đó hoặc cái khác, ở Italia.
Công nhân dệt may nhập cư, sống ở Bronx.
Không phải anh ta, mà là cái đầu bức tượng.
Oh, đó là Florence, nước Ý, thưa quý tòa.
Đề nghị bảo lãnh tại hai triệu USD. Ý kiến biện hộ thế nào?
Bị cáo sẽ nộp tiền bảo lãnh.
- Cô Wilder, xin đến đây.
- Vâng, thưa quý tòa.
Cô đang làm gì thế?
Exxon mua lại dịch vụ bưu điện hử?
Đó là một món quà chuyên nghiệp cho vụ kiện.
Một sự chụp mũ có lựa chọn.
Cái mông tôi này, tôi ngửi thấy mùi khét đấy.
Nếu ngài chờ một sự bổ nhiệm
để vào Toà án phúc thẩm vào năm tới,
Tôi đề nghị ngài che mũi lại.
Tiền bảo lãnh là hai triệu. Vụ tiếp theo.
- Tôi có thể hỏi cô một câu chứ, thưa cô?
- Bất cứ điều gì, thưa ông Negron.
- Cô là ai?
- Bạn của một người bạn.
- Jennifer, chúng ta đi thôi.
- Vâng.
Cảm ơn
- Mm-hm.
Ông Negron. Ông Negron,
ai là "Người nằm ngủ" thế?
- Ông ta là ai? thưa ông Negron?
- "Người nằm ngủ" là ai thế?
- Chúng ta đang ở đâu thế?
- Rose Island, Nassau, Bahamas.
- Ông có một người cần gặp.
- Không
- Thật sự thì tất cả bạn bè của tôi đã chết.
- Không phải người này.
Các bạn của ông đã nghiên cứu,
đó là, trong cuộc sống không có sự kiểm soát.
Bất cứ nơi nào ông đi,
bất cứ chỗ nào anh trốn, đều là mạo hiểm.
Các bạn của ông hiểu rõ,
đảo ngược kiến thức vào các phát minh:
Đai an toàn, thiết bị an toàn và vv...
Và bạn ông đã giàu to.
Người dân trả tiền để được kiểm soát,
ngay cả khi họ không có nó.
An toàn là sự mạo hiểm lớn nhất của tất cả,
Vì an toàn không có chỗ
cho những phép lạ xảy ra.
Và phép lạ là điều duy nhất
chắc chắn có trong cuộc sống.
Chú em, chú nói toàn chuyện điên rồ.
Bây giờ, tôi không muốn có một phép lạ nào cả.
Tôi chỉ muốn chắp nối lại với vợ tôi, Lourdes,
trong hào quang thiên đàng.
Có phải đó là đòi hỏi quá đáng không?
Tôi là người duy nhất còn lại.
Tôi là người duy nhất biết.
- Tôi là người cuối cùng.
- Ông không phải là người cuối cùng đâu.
Còn một cậu bé nữa.
- Đó là tôi.
- Angelo ư?
Angelo!
Angelo.
Angelo.
Angelo.
[Ông ấy nắm trong tay toàn Thế giới]
# Ông ta có cả thế giới #
# Trong tay mình #
# Ông ta có cả thế giới #
# Trong tay mình #
# Ông ta có cả thế giới #
# Trong tay mình #
# Ông ta có cả thế giới #
# Trong tay mình #
# Ông ta có gió và nước #
# Trong tay mình #
# Ông ta có gió và nước #
# Trong tay mình #
# Ông ta có gió và nước #
# Trong tay mình #
# Ông ta có cả thế giới #
# Trong tay mình #
# Ông ta có những con chim và những con ong #
# Ngay trong tay mình #
# Ông ta có những con chim và những con ong #
# Ngay trong tay mình #
# Ông ta có những con chim và những con ong #
# Ngay trong tay mình #
# Ông ta có cả thế giới trong tay #
# Trong tay mình #
# Ông ta có ánh nắng mặt trời và mặt trăng #
# Ngay trong tay mình #
# Ông ta có ánh nắng mặt trời và mặt trăng #
# Ngay trong tay mình #
# Ông ta có ánh nắng mặt trời và mặt trăng #
# Ngay trong tay mình #
# Ông ta có cả thế giới trong tay #
# Trong tay mình #
# Ông ta có những đứa bé sơ sinh #
# Trong tay mình #
# Ông ta có những đứa bé sơ sinh #
# Trong tay mình #
# Ông ta có những đứa bé sơ sinh #
# Trong tay mình #
# Ông ta có cả thế giới trong tay #
# Trong tay mình #
# Ông ta có bạn và tôi #
# Ngay trong tay mình #
# Ông ta có bạn và tôi #
# Ngay trong tay mình #
# Ông ta có bạn và tôi #
# Ngay trong tay mình #
# Ông ta có cả thế giới trong tay #
# Trong tay mình #
# Ông ta có bạn và tôi #
# Trong tay mình #
# Ông ta có bạn và tôi #
# Trong tay mình #
# Ông ta có bạn và tôi #
# Trong tay mình #
# Ông ta có cả thế giới #
# Trong tay mình #
# Ông ta có cả thế giới #
# Trong tay mình #