Tip:
Highlight text to annotate it
X
Phụ đề bởi: Ivyngo
LOGAN: Bạn biết không, ngay cả những điều nhỏ nhặt nhất cũng có thể làm thay đổi cuộc sống bạn.
Chỉ trong một cái chớp mắt, một việc tình cờ xảy ra ngay khi bạn ít ngờ tới nhất...
....sẽ hướng bạn theo một con đường mà bạn chưa bao giờ định trước...
để đến một tương lai mà bạn chưa bao giờ hình dung ra.
Nó sẽ dẫn bạn đi đâu?
Đó là hành trình cuộc sống của chúng ta.
Tìm kiếm ánh sáng.
Nhưng đôi khi...
...tìm kiếm ánh sáng nghĩa là bạn phải vượt qua vùng tăm tối nhất.
Ít ra thì với tôi là như vậy.
Đội an ninh đã sẵn sàng đi rồi.
Đi thôi.
Sẵn sàng chưa? Tiến lên.
Sẵn sàng chưa? Xông vô.
Không được cử động!
Lính 1: 3 dân thường!
Logan: Kiểm tra họ!
Logan: Phụ nữ và trẻ em!
Lính 2: Ở yên đó! Xông vô!
Ba đứa trẻ, ba đứa trẻ!
Lính 3: Tôi đang đuổi theo một người bên tay trái!
Victor: Đi.
Victor: Mẹ kiếp.
Lính 4: Ở đây.
- Castro!
Castro: Ngay đây.
Đụng đầu với trung đội thứ 3.
Báo hiệu đi trước khi ai đó bắn nhầm.
Castro: Đang làm đây, Aces.
- "Aces"?
Mấy cậu đến...
Có người bị thương. Cần Bác sĩ Sanders.
Ở hành lang lầu 1.
Canh chừng hành lang!
Đi!
Đi, đi, đi!
Trả lời tôi đi, Castro. Aces đây.
Chúng tôi sẽ đưa cậu ra khỏi đây.
Rõ. Khoảng 20 người. Helo đang ở trong.
Đi thôi.
Victor: Nào chỉ ngồi thôi.
Súng cối. Ngay chỗ anh đã ngồi.
Ba người khác đã không thoát được.
Quân y tìm thấy cái này trong túi của anh.
Tôi đã thấy anh nhặt nó lên.
Có vẻ là tấm hình này đã cứu mạng anh.
Anh có thiên thần hộ mệnh rồi nhé.
Cô ta không phải của tôi.
- Anh biết tấm hình này của ai không?
- Không biết.
- Anh biết tấm hình này của ai không?
- Không.
- Không. Xin lỗi.
- Không ư?
- Không, tôi không biết.
Tám tháng sau
Tớ nói cậu biết nhé, một ngày nào đó cậu phải tìm cho ra cô gái ấy đấy.
Cậu phải cảm ơn cô ta.
Khỏi tranh cãi. Cô ta là lí do cậu còn sống được đấy.
Gửi cho cô ta một nụ hôn của tớ nữa.
Tớ còn sống sót đến bây giờ là vì tớ bám theo cậu đấy.
Logan: Chúng ta chỉ gặp may thôi mà. Đừng làm lớn chuyện.
Vớ vẩn. Trước giờ chưa từng có chuyện như vậy đâu.
Cô ta đã kéo cậu ra khỏi mớ lộn xộn này.
Chúng ta sẽ được về nhà.
Trời, cậu toàn nói chuyện vớ vẩn, Victor.
Tớ nói là cậu nợ cô ấy nhiều lắm đấy.
Cậu chơi tốt lắm. Giờ coi tớ nè.
Logan: Zeus!
Lại đây nào bạn hiền.
Mày sao rồi?
Mày khỏe chứ bạn hiền?
Họ chăm sóc mày tốt chứ?
Hỏi đi.
Mẹ ơi, thế khi nào con mới lấy lại được phòng mình?
Con à, phải làm cho cậu Logan cảm thấy được chào đón chứ.
Mẹ...
Đi ra ngoài chơi đi.
- Tụi con sắp thắng rồi mà.
- Đi ra ngoài mau.
- Vâng thưa mẹ.
- Haiizz
Em không sao chứ?
- Ừ.
Sẽ cho cậu ấy lên YouTube.
Tới giờ dậy rồi!
Mẹ ơi! Mẹ ơi!
Chú xin lỗi, Tim. Chú xin lỗi.
Em biết là bên phía Quân ngũ có thể điều trị cho em trong trường hợp này đó.
Logan: Sao tôi lại có thể trở về trong khi rất nhiều người khác đã không thể?
Tôi có cảm giác như mình có một món nợ cần phải trả.
Tôi không biết mình thuộc về đâu nữa.
Tôi đoán là tôi phải tự tìm ra điều đó thôi.
Um....
Em biết là không có câu trả lời nào dễ dàng cả, chị à...
....nhưng có lẽ tất cả em cần lúc này là thời gian.
Logan: Anh nhìn xem có nhận ra cô gái trong hình không?
Không, xin lỗi nhé. Trong vùng này thì không.
Chúc may mắn.
Cám ơn.
Roger này, có một gã muốn biết cô gái này là ai.
Beth Green.
Có một chỗ nuôi thú vật ngay phía ngoài rìa thị trấn.
- Anh biết cô ấy à?
- Ha-ha
Gái đẹp vậy ở thị trấn này thì ai mà không biết.
Trước đây từng kết hôn với một người bạn của tôi.
Mà có chuyện gì thế?
Ồ, tôi chỉ nợ cô ấy vài lời cảm ơn thôi.
Logan: Xin chào?
Chào.
Tôi giúp được gì cho anh?
Con chó chăn cừu đẹp quá.
Nó tên gì vậy?
Zeus.
- Ồ, một anh chàng đáng yêu.
- Nó rất thân thiện với người.
Thân thiện hơn cả tôi.
Beth: Ít nhất thì bạn không tự giới thiệu mình với thú nuôi trước khi tự giới thiệu với chủ nó đã.
- Tôi là Beth.
- Logan.
Um...Tôi, uh, đến đây...
Xin lỗi chút nhé.
A lô?
Ồ, chào bà Jackson.
(Vào đây đi)
Tôi vừa định gọi để xác nhận rằng...
...Selby sẽ đến vào ngày hôm nay vào lúc 2g và nó sẽ ở với chúng tôi trong một tuần.
Tốt. Tuyệt vời.
Không, Kevin không còn làm ở đây nữa.
Okay, gặp lại bà sau. Chào.
Beth nghe.
Vâng, chúng tôi có huấn luyện.
Chúng tôi có dịch vụ trọn gói.
(Tôi xin lỗi nhé)
Chỉ cần mang giấy tờ của Napoleon và kèm theo hướng dẫn kiêng khem ăn uống nếu có.
- Thứ Hai là quá tốt. Chào.
Ellie: Oscar, lên đây nào.
Um, Zeus quá ngoan nên không cần phải huấn luyện...
...vậy nên tôi đoán anh đến đây để gửi nó đúng không?
Không, tôi không đi đâu cả.
Tôi vừa mới đến hôm qua thôi.
Từ đâu?
Colorado.
Sao anh lại tới Hamden?
Chuyện dài lắm. Thật ra tôi cũng không biết phải bắt đầu từ đâu.
Ôi trời, tôi xin lỗi. Không phải chuyện của mình mà tôi cứ hỏi.
Tôi giúp được gì cho anh, Logan?
Tôi đến đây để gặp cô.
Tôi đã tìm thấy cái này.
Chỉ là...
Ồ, anh đã thấy mẩu quảng cáo.
Okay. Công việc thì ---lương không cao đâu. Um, hầu hết là anh sẽ dắt chó đi dạo,
...cho chúng ăn, dọn chuồng.
Làm việc 6 ngày một tuần.
Zeus luôn được chào đón ở đây.
Và công việc chính là giúp đỡ, Logan ạ.
Chúng tôi chỉ cần giúp đỡ thôi.
Ellie:
Oscar, lên đây nào.
Lên.
Coi nào.
Tôi có thể mượn cây bút chứ?
Vậy ngoài Zeus, anh có kinh nghiệm làm việc với chó nào khác không?
Tôi làm việc với chó phát hiện bom.
- Ồ, vậy anh là cảnh sát....
- Là Lính Thủy đánh bộ.
Anh biết sao không?
Anh không cần điền hết cái mẫu đơn đó đâu.
Anh chỉ cần để lại số điện thoại và tôi sẽ gọi lại cho anh.
Nghe có vẻ như cô gặp khó khăn khi kiếm người cho công việc này đó.
Tôi không hiểu tại sao lại có một người lái xe suốt từ Colorado đến Louisiana này để làm việc trong cũi chó cả?
Tôi không thể giải thích cho cô được. Nhưng tôi đã đi bộ đấy.
Đi bộ ?
Anh đi bộ từ Colorado đến đây à?
Tôi thích đi bộ.
Anh thứ lỗi cho tôi một chút.
Mày thật là một chú chó bướng bỉnh. Lên đây mau.
Coi nào, mày làm được mà. Ở đây có một--- Uhh!
- Bà đã uống thuốc chưa vậy?
- Ồ.
Bà vẫn còn lẫn lộn mấy cái xi-lanh.
Vấn đề chỉ có vậy thôi...
Chuyện gì thế?
Có một gã đến đây xin làm việc và cháu không đuổi hắn đi được.
Anh ta nhìn vô hại mà.
Beth: Anh ấy đi bộ từ Colorado đến đây đấy.
- Ôi?
Bà hãy nói là bà đã thuê được ai khác rồi đi.
Sao bà lại phải đi nói? Sao cháu không nói với anh ta? Cháu là người không muốn thuê người ta mà.
Thế bà có muốn thuê phải đứa điên không?
Cậu có điên không?
Xin lỗi bà vừa nói gì ạ?
Cháu tôi nghĩ là cậu bị điên.
Không phải đâu, thưa bà.
Ừ, tôi cũng thấy cậu là một chàng trai trẻ nhạy bén và đầy năng lực đấy.
Vậy cậu nói tôi nghe thử sao một chàng trai như cậu lại muốn đi làm công việc dọn vệ sinh chuồng chó?
Vì công việc này có vẻ rất yên bình.
Công việc trước của cháu không được vậy.
Vậy ư? Trước đây cậu làm ở đâu? Phố Wall à?
Không thưa bà. Trước đây tôi thuộc lực lượng lính thủy đánh bộ.
À, lính thủy đánh bộ.
Logan: Này, ngồi xuống.
- Cậu tự huấn luyện đấn à?
- Vâng thưa bà.
Hmm. Mày là một chú chó ngoan.
Sao bà đuổi cậu ấy đi được thế?
- Bà nhận cậu ấy vào làm việc.
- Gì cơ?
Thì đằng nào chúng ta cũng phải thuê ai đó mà.
Bà đâu biết gì về cậu ta.
Con cũng vậy mà.
Chỉ cần sửa sang chăm sóc chút thôi.
Tôi sẽ thuê chỗ này.
Tôi có sẵn dụng cụ và gỗ và mấy thứ tương tự.
Cậu cần thì cứ nói.
Cám ơn.
Đi nào.
Anh không cần có mặt trước 7.30 đâu.
Tôi không ngủ được nên coi như bắt đầu công việc sớm vậy.
Ellie: Vừa rồi có cơn bão rất lớn để bộ qua.
Cái chỗ đáng yêu này thế là bị sập.
Trên đó là nơi chúng tôi cất tất thảy các đồ đạc.
- Teslin. Chủ mới của mày nè.
Logan: Chào cậu trai.
Beth: Con xong chưa?
- Ai vậy mẹ?
Chỉ là người mới mà bà thuê được thôi.
- Con không quên gì đó chứ?
- Ồ.
Beth: Nhanh lên nào, con không muốn trễ chứ.
Bố không thích cho con tập chơi trong nhà.
Beth: Vậy thì con có thể tập chơi ở băng ghế ngoài mà.
Ellie: Đây là con nhỏ.
Logan: Chào cậu nhóc.
Beth: Mẹ để Duckie trong ba lô cho con dùng tối nay đấy nhé.
Beth: Anh ta đang làm gì vậy?
Cháu tưởng tượng nổi là cậu ta nổ máy được cái của nợ ấy không kìa?
Ôi Chúa ơi.
Tuần tới cháu sẽ làm thế cho Julie đấy.
Chỉ vài ngày thôi, nhưng..
Sao cháu không quay lại làm việc luôn?
Cũng gần một năm rồi.
Cháu không ngờ là lâu đến thế.
Bà có nghĩ anh ta có công tắc để ngưng làm việc không?
Bà mong là không. Ha-ha.
Tôi giúp gì cho anh được?
Mày làm quái gì ở đây thế?
Có chuyện gì sao, thưa sĩ quan?
Sẽ có chuyện nếu mày không trả lời câu hỏi của tao.
Tôi làm việc ở đây.
Đặt hai tay lên ghế đằng kia.
Tại sao?
Hay mày muốn về đồn làm chuyện này?
À, lính hả?
"Trung sĩ Logan Thigh-bolt"
Là Thibault.
- Tôi là lính thủy đánh bộ.
- Mm-hm.
Thế mọi người đâu hết rồi, Thigh-bolt?
Họ đi rồi. Anh có muốn để lại lời nhắn cho Beth không?
Oh-ho
Beth cơ đấy.
Mày cứ nói với Beth là tao sẽ gặp cô ấy lúc 4g.
Bà nên đi thật đấy. Biết đâu bà lại thấy vui sao.
Bà luôn yêu thích ngôi nhà của họ mà.
- Đừng tốn công, ta không đi đâu.
- Tại sao chứ?
Ellie: Cháu biết ta không chịu nổi ông thẩm phán Clayton và những lời lẽ ngông cuồng của ông ta để gây quỹ mà.
Mẹ, xem nè.
Ồ, con làm giỏi lắm, con yêu.
Nhìn rất là bảnh trai nhé.
- Chào ba.
- Ah!
Xem nào, sao lại có mờ bùi nhùi ở đây thế này hử?
Phải dạy con cách thắt cà vạt đúng thôi, con trai.
Whoo-wee.
Anh thích nhìn em mặc cái váy đó.
Khiến anh ước anh đã không ký giấy tờ ly hôn.
Kể anh nghe về bạn trai mới của em đi.
Beth: Gì chứ?
- Anh chàng đi lính đó?
Beth: Đừng hỏi em về anh ấy.
Em có thuê anh ta đâu.
- Anh ta không liên quan gì đến em.
- Được rồi.
Keith: Chào mẹ.
Nhà cửa trông đẹp quá.
Charlotte: Con trông đẹp quá.
Beth: Cám ơn mẹ.
Cảm ơn rất nhiều vì đã đến dự.
Rất vui được gặp ông bà.
Tôi vừa nghe tin là thống đốc về phe chúng ta.
Benny. Đợi chút, cháu tôi đâu rồi?
- Nó đây rồi.
- Lại đây nào Benny.
Con vui không con cưng?
Thằng bé đang đấu tranh cho tương lai của Hamden đấy.
Nói cho mẹ con biết chúng ta sẽ thắng như thế nào đi.
Ben: Bầu cho Clayton.
Tốt, và....?
- Bầu cho cái tên bạn tin tưởng.
- Và bạn biết.
- Bầu cho cái tên bạn biết.
- Đúng rồi.
- Bầu cho thẩm phán chúng ta tin tưởng, thị trưởng chúng ta cần.
- Ha, ha, ha. Thằng bé này đầu óc sắc bén lắm.
Hãy nhớ lấy lời ta, nó sẽ làm được những điều vĩ đại.
- Con lượm đâu ra cái áo khoác đó thế?
- Ôi.
Coi nào, chỉ là một buổi tiệc vườn thôi mà ba.
Không chỉ là một buổi tiệc vườn đâu.
- Ông thẩm phán khỏe chứ?
- Ông khỏe không?
- Rất vui được gặp mọi người. Cám ơn nhiều nhé.
- Rất vui được gặp ông.
Beth: Đi đi Dexter, đi nhặt nó về nào.
Đi . Yeah.
Đúng rồi. Whooo! Oh
Đúng rồi con trai, đuổi theo nó, bắt lấy nó.
Nhặt nó lên. Coi nào.
Oh! Whoa!
Beth: Cái gã đó thật là ngứa mắt.
Cứ mỗi lần con quay lại là hắn ...
- Uh, uh, uh.
- Chào buổi sáng.
Ellie: Mm.
Cậu nói tới đâu rồi nhỉ?
Logan: Chúng cháu chuyển nhà suốt, vậy nên giống như là cháu lớn lên ở khắp mọi nơi, và cũng chẳng ở nơi nào cả.
Ellie: Vậy chắc khó khăn cho cậu lắm nhỉ?
Đổi trường học, rồi xa rời bạn bè.
Logan: Cũng không sao. Vì đó là tất cả những gì cháu biết.
- Mm. Nhưng cậu có học cao đẳng?
Có thưa bà. Chỉ một năm thôi ạ.
Thế cậu học gì?
Nếu chỉ một năm thì chẳng học được gì nhiều đâu.
Ellie: Elizabeth Green.
- Cháu thích triết học.
Ellie: Thật chứ?
Vâng, cháu thích đọc.
Vậy thử dẫn lời của một nhà triết học yêu thích của anh xem.
"Đôi khi câu hỏi thì phức tạp mà câu trả lời lại đơn giản."
Ellie: Hmmm.
- Để tôi đoán..
Voltaire?
Là của Voltaire phải không?
Là của Tiến sĩ Seuss.
Cám ơn rất nhiều được uống trà với bà, thưa bà Green.
Cháu nên bắt tay vào việc thôi.
Làm ơn gọi ta là "Ellie" thôi nhé?
Voltaire à.
Beth: Con hổ gầm như thế nào?
"Con bọ rùa lười biếng này không biết cách bay."
Con muốn lật trang.
Con có thể lật qua trang kế tiếp.
"Một ngày nọ, con bọ rùa lười biếng muốn ngủ ở một chỗ nào khác."
Ồ, các con vẽ đẹp quá.
Ah...Bức tranh đó thật là đẹp.
Julie sẽ không quay trở lại sau khi sinh.
Chúng tôi rất muốn cô quay lại đây làm việc toàn thời gian.
Hiện giờ tôi không thể, Rhonda à. Xin lỗi nhé.
Một cây violin à?
Violin á? Chỉ có bọn con gái mới chơi thứ đó. Mày không chơi bóng rổ hay thứ nào khác à?
Được rồi. Trả cái đàn violin lại cho thằng con gái nè.
Mẹ nó đến rồi. Đi mau.
Này.
Con ổn chứ?
Logan: Chơi không tệ đâu.
Ben: Cháu không biết là có người nghe.
Rất vui là chú được nghe.
Beth: Tuyệt quá.
Logan: Cô nàng đây.
- Chào mày.
Logan: Nó rất mừng được gặp cả nhà đó.
- Nó khỏe chứ?
- Rất khỏe là đằng khác.
- Nhớ mang nó lại đây nữa nhé.
- Cám ơn.
Ellie: Logan, cậu biết lái xe không?
Beth ra ngoài với một người bạn rồi, vậy nên ta không có ai chở đi tập với dàn hợp xướng hết.
Cháu gái khó chịu của ta không cho ta lái xe kể từ khi ta...
Cũng không hẳn là đột quỵ. Nó giống như một cái gõ nhẹ hơn, thật đấy.
- Nhưng không hề khiến ta chậm đi chút nào cả.
- Cháu biết mà thưa bà.
- Cậu bao nhiêu tuổi rồi?
- 25.
Cậu đi mấy trận rồi?
Ba.
Cháu trai ta không bao giờ qua được trân thứ hai.
Nếu nó còn sống thì cháu sẽ thích nó đấy.
Cả hai đứa cháu giống như được đúc từ cùng một lò.
Cháu biết không Logan, khi ta sống đủ lâu, mất đủ những người yêu thương quanh ta..
...ta sẽ biết trân trọng những kí ức mà ta có.
Sẽ không bực dọc tiếc nuối những thứ mà ta đã không có được.
Beth thì sống chưa đủ lâu như ta.
Nhưng nó nhìn vậy chứ không có xấu bụng đâu.
Cháu thấy cô ấy cũng được mà.
Logan: Có ai ở nhà không?
Beth: Được rồi, cảm ơn. Gặp lại cậu sau.
Beth: Yeah. Whoo!
Đúng rồi, nhảy nào.
Whoo! Ha-ha.
Ben: Yahoo.
- Ha-ha-ha.
Đến đây nào.
Ôi, cám ơn con yêu. Tốt lắm.
Chào nhé mọi người.
Chú có thích jambalaya không?
Không, Ben. Ben, mẹ chắc là chú Logan đã có kế hoạch của riêng chú ấy rồi.
Thiệt hả chú?
Chú không thể nhớ được lần cuối cùng mình có một kế hoạch là khi nào hết.
Được rồi cậu nhóc. Cháu biết nhảy chứ?
- Biết.
- Thế à? Thử xem cháu biết những gì nào? Whoo-hoo.
Ben: Mẹ chạy thi đấu. Mẹ chạy nhanh lắm.
Beth: Chỉ là chạy việt dã thôi. Không thật sự giỏi lắm đâu.
Vậy mà mẹ có được học bổng vào Tulane ư?
Bởi vì mẹ không thật sự giỏi sao?
Được rồi. Ngày xửa ngày xưa mẹ khá giỏi.
Vừa lòng con chưa nào?
Logan: Cô đã học ở Tulane à?
Không, tọi học ở State cho gần nhà hơn. Lúc đó gặp phải vài chuyện cá nhân.
Mẹ mang bầu cháu.
Cám ơn sự nhanh nhảu của con, Benjamin.
Mẹ nhớ không lầm thì tối nay đến phiên con rửa chén đấy?
Cám ơn.
Logan: Thế giờ cô con chạy đua không?
Ôi, không, không. Tôi chỉ chạy để khỏi nghĩ ngợi. Một cách rẻ hơn nhiều so với đi trị liệu..
Tôi đi bộ cũng vậy đó.
- Ai muốn chơi cờ không?
- Cháu.
Chú nữa.
Cá là cháu thắng chú đấy.
- Cược gì nào?
- Rửa chén tối nay.
Hoặc là chú rửa chén tối nay, hoặc là cháu phải dọn phân ngày mai nhé.
Cảnh báo cháu trước là chú chơi không tệ đâu đó.
Chiếu tướng.
Chơi sấp ngửa nào.
Ồ, tuyệt quá.
Wheelie
Nhào lộn.
Chú thua rồi.
Nước rửa chén ở phía dưới bồn đó.
Logan: Gì thế này? Chú bị ép buộc phải không?
Cháu phải thừa nhận là chú chơi lần thứ hai tốt hơn.
Ben: Đúng, nhưng chỉ tới nước cờ thứ 2 thôi.
Cháu còn những tài năng bí mật nào nữa mà chú chưa biết không?
Chú mới là người có bí mật.
Con thấy chú ấy chơi đàn piano.
Thật ư?
Ừ.
Tôi có thấy cây đàn khi tôi quay lại trả chìa khóa.
Chú ấy chơi hay lắm.
Cháu cũng chơi khá lắm mà.
- Sao cháu không chơi cho chú và mẹ nghe?
- Hay biểu diễn ảo thuật nhé?
Được thôi.
Thằng bé ghét chơi nhạc trước mọi người.
Có cứ nghĩ nó chưa chơi đủ hay.
Hmm.
Một bộ bài bình thường.
Wow, được, giỏi lắm.
- Ồ, không sao đâu.
- Ha-ha.
Làm lại cho chú coi nhé.
- Khi nào muốn dừng thì nói cháu nhé.
- Dừng lại.
Chú hãy nhớ lấu quân bài đó, cháu không nhìn đâu.
Rồi, chú nhớ rồi.
Sau đây cháu sẽ cho chút phép màu.
Logan: Wow.
- Chú không biết cháu cũng là một nhà ảo thuật cơ đấy.
- Chưa đâu, còn trò này nữa.
Ben cưng, quá giờ đi ngủ rồi đó con.
- Chưa, trò này mới là hay nhất mà.
- Mai cháu biểu diễn cho chú coi nhé.
Ben, chào và chúc chú Logan ngủ ngon đi.
- Coi nào.
- Không, con chỉ muốn biểu diễn cho chú ấy xem một trò thôi mà.
Tôi xin lỗi. Thường thì thằng bé...
Không sao đâu.
Anh trai tôi dạy nó vài trò ảo thuật.
Ảo thuật là trò ruột của chú cháu nó.
Anh ấy mất năm ngoái.
Anh ấy cũng là lính thủy đánh bộ.
Chuyện đó khiến Ben đau khổ lắm.
Tất cả chúng tôi đều rất đau khổ.
Cám ơn.
Chúng ta chia sẻ..
Tôi mừng là có anh ở đây.
Ellie: Oh!
- Ho-ho. Whoo! Ha-ha.
Beth: Ôi..
Cậu thật tốt bụng, cậu trai, và còn rất nghĩa hiệp?
Cậu thật là...
Cậu ấy thật hào hiệp, đúng không?
Bà lại uống à?
Ta có uống một chút thứ được gọi là Con La Moscow.
Nghe ghê vậy nhưng uống ngon lắm.
- Cháu sẽ pha cho bà ly trà.
- Tốt.
Được rồi.
Có điều này tôi muốn nói với cô suốt.
Tôi chưa bao giờ giải thích đầy đủ làm thế nào...
Tôi xin lỗi, tôi không biết phải nói thế nào.
Không sao đâu.
Để lúc khác cũng được.
Tôi cũng ở đây thôi chứ có đi đâu đâu.
Ừ.
Chúc ngủ ngon, Logan.
Không. Không!
Chúa ơi!
Không!
Beth! Beth!
Không! Tránh ra!
Không.
Không sao đâu.
Không sao đâu.
Beth: Lúc đầu, họ không nói cho chúng tôi biết gì cả.
Chỉ nói là có khi do đụng độ nhẹ.
Vậy là hôm nay đã tròn một năm..
...và cuộc điều tra nguyên nhân cái chết của Trung sĩ...
...Drake...
...Green...
...vẫn đang tiếp diễn.
Phần tệ nhất là mình không được biết.
Tôi có thể đánh đổi bất cứ thứ gì...
...bất cứ thứ gì để được biết rằng anh ấy đã không chết vô nghĩa.
Lúc nhỏ chúng tôi là cặp bài trùng, anh biết không?
Chúng tôi cùng nhau làm mọi việc.
Thậm chí là cùng nhau xây cái tường đó.
Dĩ nhiên là Drake xây tường...
...và tôi giám sát....
...bằng cách ngồi uống trà lạnh và đọc Brontés.
Và một ngày nọ...
...tôi không kiếm ra được quyển sách của mình.
Nên tôi hỏi anh ấy.
Và anh ấy chỉ hướng đó.
Nhìn này.
Lúc đó tôi rất tức giận.
Còn anh ấy thì chỉ cười.
Lúc đó...
Tôi xin lỗi..
Không sao đâu.
Cô cười nghe tuyệt vời lắm, cô có biết không?
Ước gì tôi có thể được nghe cô cười nhiều hơn nữa.
Vậy sao anh không thử kể tôi nghe một câu chuyện cười?
Bởi vì cô phải cho tôi uống vài chai bia đã trước khi tôi có thể bắt đầu kể chuyện cười cho cô nghe.
Được thôi.
- Được chứ.
- Ừ.
"--Ngoại trừ tiếng thở chậm và sau của Ron và Hermione.
Harry liếc nhìn lại những cái bóng mà họ tạo ra trên sàn.
Ron đã có một đợt...."
Mẹ.
- Mẹ.
- Ừ. "Trên ghế tràng kỷ, Hermione..."
"..thế nên nhân dung..."
Chân dung.
Lại đây nào Brutus. Chào bạn hiền.
Rồi. Coi nào. Thôi mà.
Ha-ha, thôi mà.
Rũ lông nè.
Wa-yaah!
Cái thẻ màu đen là gì thế?
Cái này là của chú, cái thẻ màu đen là để tưởng nhớ đến bạn thân chú, Victor.
Giống như kiểu vòng tay tình bạn đó à.
Ừ, kiểu vậy đó.
Không, coi nó phê lòi ra rồi kia.
- Giờ tới phiên cháu.
- Không, không.
Chạy đi đâu đó?
Cháu cứ chạy đi. Chú sẽ biến cháu thành thủy quân lục chiến cho coi.
Logan: Vượt qua đi. Chạy qua nó.
Nhảy lên!
Giỏi.
Con đã tập ném và chụp banh cả tuần rồi đấy.
Keith: Giỏi lắm con trai của ba.
Beth: Con ra rồi à, lên xe đi.
Logan: Thấy chưa.
- Cái gã Thigh-bolt làm việc cho em sao rồi?
- Làm ơn được không?
Cố nhớ rằng đây chỉ là một cuộc chơi từ thiện thôi.
Em vậy có nghãi quái gì thế?
Đừng ép thằng bé quá, được không?
Này, cô nghe này.
Khi Benny ở với cô, cô có thể làm bất cứ thứ gì cô muốn.
Cô với nó có thể cùng cắm hoa, đan móc, chơi violin, gì cũng được.
Nhưng khi thằng bé ở với tôi, tôi sẽ làm theo cách của mình.
- Chơi vui nhé con. Cài dây an toàn vào.
- Chào mẹ.
- Cần phải cho bọn trẻ không gian để thở với chứ.
- Mình ổn mà.
Không.
Cooper.
Dừng lại Cooper.
Tổng cộng là $9. Cám ơn.
Beth: Cháu đi trước nhé.
Cháu sẽ quay lại để giúp bà dọn dẹp.
Sao thế?
Keith: Ra đi này.
Beth: Ôi.
- Chuyện gì thế này?
Ben: Đội tụi con thắng.
Nó chỉ rời mắt khỏi một trái banh trên sân thôi.
Nhìn ghê vậy chứ không sao đâu.
Chỉ chảy máu mũi xíu thôi.
Nhưng con đã chặn được nó. Con hạ găng tay xuống, giữ người hướng phía trước. Chạy một lần là đã ghi điểm.
Ha, ha. Màn kịch tích nhất của toàn bộ trận đấu.
Đã bảo em rồi, anh sẽ làm nó thành người đàn ông mạnh mẽ.
Con vào nhà trước đi. Đi tắm đi, mẹ vào ngay đây, nhé?
- Gặp lại con sau.
Ben: Chào ba.
Gì vậy? Chỉ là tai nạn thôi mà.
Anh thật sự không hiểu à.
Hiểu gì chứ?
Thằng bé đó có thể đâm đầu vào tường chỉ vì anh đấy.
Chuyện đ1o thì có liên quan gì đến việc thằng bé không biết cách đỡ một trái banh trong sân chứ?
Thôi được rồi. Anh về đi, Keith.
Này, đứng lại.
Cô nghĩ cô nói chuyện với ai hả?
Bình tĩnh lại đi Keith.
Cô bình tĩnh lại thì có.
Để tôi nói cô biết.
Thằng bé đó cũng là con của tôi, và tôi có thể mang nó đi bất cứ lúc nào. Hiểu chưa?
Thả tay tôi ra. Thả tay tôi ra.
- Chuyện gì hả?
Logan: Anh nên làm theo những gì cô ấy nói.
Thả tay cô ấy ra.
Beth: Chúa ơi!
Trời ơi, mẹ hị vọng là mặt con sẽ lành lặn kịp trước sinh nhật con.
Không thì bố mẹ bạn bè con sẽ nghĩ rằng mẹ đánh con.
Con không cần tổ chức sinh nhật. Ba nói con lớn rồi, không thích hợp nữa.
Vớ vẩn. Dĩ nhiên là con phải tổ chức tiệc chứ. Con chỉ lên 8 tuổi một lần duy nhất trong đời thôi.
Lên mấy tuổi thì cũng chỉ là một lần duy nhất trong đời mà mẹ.
Đi tắm đi con.
Beth: Cám ơn anh vì lúc nãy.
Anh ta không thể tách Ben ra khỏi cô chứ, phải không?
Anh chưa gặp cha của Keith đấy thôi.
Sao cô không dọn đi nơi khác?
Nếu tôi cố mang Ben ra khỏi Hamden, tôi sẽ mất quyền nuôi dưỡng Ben.
Tôi biết là không phải chuyện của mình, nhưng sao hai người lại...? Ý tôi là...
Là cái gì khiến tôi cưới anh ta phải không?
Hình dung vậy nhé:
Năm cuối trung học, anh ta là đội trưởng đội bóng bầu dục. Tôi cứ nghĩ là tôi yêu anh ta.
Sau đó tôi có thai.
Anh ta hỏi cưới, tôi đồng ý.
Trớ trêu là anh ấy không nhận ra là sau khi cưới thì anh ấy nên dừng lại việc hẹn hò người khác.
Tôi không muốn đi đâu hết.
Đây là nhà của chúng tôi.
Từ rất lâu rồi.
Dù gì đi nữa, Keith cũng là cha của Ben.
Tôi chỉ muốn đảm bảo rằng cô ổn thôi.
Cảm ơn anh.
Gặp cô sáng mai vậy.
Đi nào cậu nhóc.
Này!
Chừng nào thì chúng ta mới đi uống bia?
Tôi khôgn quên đâu.
Beth: Chỉ là đi uống bia giữa hai người làm chung thôi.
Hm-hm.
Không phải là hẹn hò chi hết.
Bà có nói gì đâu?
- Anh có nghĩ là cuộc sống đã được sắp đặt trước không?
- Ôi trời.
Anh có nghĩ vậy không?
Nếu vậy thì tôi chưa được biết đấy.
Thế sao anh lại nhập ngũ?
Truyền thống gia đình thôi.
Ồ, tôi cứ tưởng anh là là một cu cậu hỗn xược đi lính chứ. Vậy cha anh cũng là thủy quân lục chiến à?
Ừ, và cha của cha tôi nữa.
Và anh nhập ngũ vì họ.
Lần thứ nhất là vì họ.
Lần thứ hai và thứ ba là vì những người còn kẹt lại ngoài đó.
Mấy giờ rồi nhỉ?
Tôi làm cô phát chán à?
Tôi muốn cho anh xem thứ này.
Đi nào. Chúng ta phải đi thôi.
Đây là nơi tôi hay đến khi tôi muốn ở một mình.
Logan: Thuyền đẹp quá.
Beth: Cha tôi lớn lên quanh những chiếc thuyền.
Ông ấy là bác sĩ thú y, nhưng lại rất thích câu cá.
Mẹ tôi là một cô giáo dạy nhạc. Bà không chịu được sự nghịch lý đó.
Logan: Trước đây cô chưa từng nhắc đến cha mẹ mình.
Beth: Họ chết trong một tai nạn xe hơi khi chúng tôi còn rất nhỏ.
Logan: Tôi xin lỗi, chỉ là tôi...
- Không sao đâu.
Tôi nghĩ đó là lí do tại sao Drake và tôi rất thân với nhau.
Chúng tôi rất may mắn vì có bà.
Cha tôi dẫn Drake đi câu cá suốt thôi.
Cha tôi dạy Drake lái chiếc thuyền này khi anh ấy chỉ mới 6,7 tuổi.
- Còn cô thì sao?
- Ôi.
Tôi yêu chiếc thuyền này.
Mặc dù bây giờ nhìn nó rệu rạo rồi, nhưng trước đây nó chạy cừ lắm.
- Chúng ta có thể thỉnh thoảng lái nó.
- Ôi.
Giờ thì không khởi động nó lên được nữa đâu.
Logan: Tệ nhỉ.
Cô chắc là lái xe về nhà được chứ?
Tôi hoàn toàn tỉnh táo, cám ơn anh.
Được rồi, chờ đó.
Anh cũng biết là chúng ta lại phải đi chơi thế này lại lần nữa đấy chứ?
Vì anh chưa kể cho tôi nghe chuyện cười nào hết.
Có cách nào khác để tôi đền bù cho cô không?
Em xin lỗi. Cũng lâu quá rồi...
- Chúa ơi.
- Không sao đâu.
Em nên được hôn mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút giây.
Keith à?
Ồ, Danny.
Anh làm cái quái gì vậy? Bỏ cái đèn xuống đi.
Hai người có biết là hai người chạy 50km/h trong thị trấn không?
Có gì to tát đâu chứ.
Keith bắt anh làm thế phải không?
- Phải không?
- Beth, cô nên về đi.
- Ồ.
- Coi như chưa có việc gì xảy ra hết nhé.
Beth: Không.
- Tôi xin lỗi.
Beth: Không, tôi mới phải xin lỗi chứ.
Cái nồi đó sạch lắm rồi đấy cháu.
Nổ máy đi nào.
Chết tiệt.
Logan: Ben.
Chú biết không, chú nên đọc cuốn này sau khi cháu đọc xong. Nó có thể giúp chú đấy.
Ai nói là chú cần giúp nhỉ?
Thành tích bất bại của cháu.
Vậy cơ đấy?
- Cháu đoán là chú kiếm Mẹ cháu.
- Sao cháu lại nghĩ vậy?
Mẹ ở trong nhà kho đấy.
Ben à?
Anh làm gì...?
Chỉ muốn ghé qua xem em có ổn không?
Anh chỉ muốn ghé qua thôi ư?
- Nghe bí ẩn nhỉ.
- Được rồi.
Anh muốn gặp em.
Ben: Mẹ ơi.
Sao thế con yêu?
Kem chảy hết rồi. Con ăn trước nhé?
Phải múc ra tô trước nhé.
Ben: Vâng.
Muốn ăn chút kem không?
Logan: Coi nào, đúng rồi.
Coi cháu làm được gì nào.
Logan: Đúng rồi.
Coi nào.
Logan: Đúng rồi. Tốt lắm.
Cho chú xem nào.
Tiến lên.
Giỏi lắm, nhà vô địch.
Nào, bà cứ nói đi.
Nói gì hả cháu?
Bà đừng mắc cỡ chứ. Bà biết mà muốn gì mà.
"Ta đã nói rồi đấy thôi".
Đấy, bà thấy thích hơn chưa?
Bà đã đúng.
Chỉ là việc này sẽ không tới đâu cả.
Không có người đàn ông nào có thể tốt đến thế.
Họ không có thật.
Rốt cuộc rồi mọi thứ sẽ chấm dứt.
Chuyện sẽ trở nên tồi tệ.
Anh ấy sẽ bỏ việc ở chỗ nuôi chó, Ben sẽ đau khổ, và tất cả sẽ là lỗi của cháu.
Ừ, rồi nó sẽ lớn lên trong sự cắm ghét cháu. Tồi nó sẽ chuyển đi nơi khác sống, không bao giờ gọi cháu.
Ta sẽ chết và cháu sẽ còn một mình.
Mãi mãi.
Ben: Lựa một lá bài đi, lá nào cũng được.
Ben: Khi nào muốn dừng thì nói tớ.
Dừng đi.
Beth: Tôi biết. Chỉ là mấy thứ từ gà tây, ngay trên cái quầy kế tủ lạnh ấy.
Trò biểu diễn ấn tượng quá.
Mẹ sẽ lấy thứ này từ con.
Ôi.
Xin lỗi nhé.
Keith: Thằng ấy làm gì ở đây vậy?
Ben mời anh ấy.
Đây là tiệc của thằng bé mà.
Cô nghĩ tôi không biết có chuyện gì ở đây à?
Tôi không nghĩ tôi đồng ý việc cô hẹn hò với thằng đó đâu.
Anh không còn quyền trong chuyện này nữa.
Nhưng tôi chắc chắn mình có quyền trong việc cho phép con tôi gặp ai.
Và nếu tôi nói rằng mối quan hệ không lành mạnh của mẹ nó..
...với một thằng điên lang thang....
...sẽ tạo ra một môi trường sống không ổn định cho con tôi...
...thì tôi không nghĩ rằng có bất cứ thẩm phán trên thế giới này lại không đồng ý với tôi.
Không cần là phải ở thị trấn này đâu nhé.
Anh ta muốn em không dính líu gì tới anh nữa.
Em không thể liều lĩnh vì có thể mất Ben.
Anh xin lỗi, Beth.
Anh không đến đây để gây khó khăn cho em.
Anh không biết em phải đối mặt với chuyện gì đâu.
Nhưng anh biết là em xứng đáng với những thứ tốt hơn thế này.
Này, sao rồi? Cần đi nhờ không?
Anh muốn gì?
Chỉ muốn kiếm cho mày một công việc thôi mà.
Dọn phân chó suốt thì chắc mệt lắm nhỉ. Ha-ha-ha.
Tao biết vào người.
Tao có thể gọi họ..
...và kiếm cho mày một công việc xứng đáng hơn với một bác sĩ thú y.
Mày nghĩ sao?
Này, mày phải nghe tao thôi. Mày không biết đang nói chuyện với ai đâu.
Tôi biết chính xác mình đang nói chuyện với ai chứ.
Loại người như anh tôi gặp suốt rồi.
Anh nghĩ anh có súng và huy hiệu và một cái tên có nghĩa là anh là ai đó quan trọng.
- Mày nên cẩn trọng cái mồm đấy.
- Tôi nói xong rồi.
Ellie: Vậy cháu định để cho thằng ấy khủng bố mình suốt đời à?
Beth: Bà nói gì chứ?
Cháu nghe rồi mà.
Cháu biết không, hi sinh tất cả cuộc sống cho con của mình thì...
Nó không phải là hi sinh, hay vị tha đâu..
Nó là vô lý.
Cháu chỉ đang làm hết sức mình thôi.
Thật ư?
Ben: Ooh. Sức mạnh trái đất.
Keith: Chào.
Ben: Ba cần giúp không?
Ừ, Con lấy cái giẻ và bắt đầu từ phía sau nhé. Mình cũng lau đến phần giữa xe.
Này, bọn anh sẽ ăn pizza tối nay đấy, nếu em muốn ở lại.
Anh biết gì không, Keith? Chuyện này không tới đâu nữa.
Tôi đã hiểu ra rồi. Anh cũng không thật sự muốn toàn quyền nuôi con hơn gì hiện nay đâu.
Anh có thể giữ thằng bé, nhưng tôi sẽ đấu tranh với anh.
Tôi sẽ đấu tranh đến cùng với anh và luật sư của gia đình anh.
- Được rồi, bình tĩnh nào.
- Tôi là một người mẹ tốt.
Được rồi...
Anh biết điều đó.
Mọi người biết điều đó.
Anh muốn ra hầu tòa thì cứ việc cho tôi thời gian chính xác.
Không thì anh tránh xa khỏi cuộc đời tôi.
Beth: Sao anh lại đến đây?
Để tìm em.
Logan: Ahh...tiến lên nào.
Trời ạ, Bà Mary Carlson chết tiệt bị ngã và gãy xương cổ tay.
Bà bị phạt 50cent vì chửi bậy, bà ngoại ơi.
Ellie: Vậy giờ ai sẽ chơi nhạc cho dàn hợp xướng bây giờ?
- Có khi không có bà ấy lại tốt hơn ấy chứ.
- Chú chơi được nè.
- Ừ thì được.
- Anh chơi được chứ?
- Có thể.
- Có thể ư? Chỉ vài bài thánh ca thôi mà.
- Chú sẽ cần cháu giúp đấy.
- Không đời nào.
Chú không làm một mình được.
Cháu đã nói là không rồi mà.
- Này, chú vào được chứ?
- Được.
Lỡ cháu đánh sai thì sao?
Điều hay nhất khi biểu diễn trong nhà thờ là..
..tha thứ cho khán giả. Đúng không nào?
Chú không thể lên đó một mình được.
Chú cần cháu bên cạnh chú.
Ý chú là sao?
Đó là cách thủy quân lục chiến làm việc.
Tụi chú canh chừng cho nhau.
Cháu không cần phải lo cho mình.
Cháu phải nghĩ cho người bên cạnh cháu.
Được chứ?
Logan: Chú còn được mấy nước cờ để đi thế?
Chú thua chắc rồi.
Đi nào.
Này, đưa đây. Coi nào.
Và giờ chúng ta có một màn trình diễn âm nhạc đặc biệt.
- Nó trông sợ lắm.
- Nó không chơi được đâu.
Nó chơi được đấy chứ.
Ta không biết là thằng bé có thể chơi nhạc được như thế.
Ta sẽ yêu cầu thằng bé chơi bài hát chiến thắng cho ta tháng 11 này.
- Lúc đó là thằng bé sẵn sàng rồi.
- Cám ơn.
Tôi đang thắc mắc là không biết chị đã kiếm được ai thay cho Julie vào học kỳ tới chưa.
Tôi không biết nữa. Tôi kiếm được chưa nhỉ?
Beth: Tôi sẽ gọi chị vào ngày mai.
- Này Keith.
- Hmm?
Còn nhớ lúc trước tớ kể cậu nghe về người cầm hình Beth đi hỏi khắp nơi chưa?
- Ừ, sao?
- Sao gì, chính là anh ta đấy.
Ben: Con muốn chạy về nhà với Zeus.
Chuyện gì thế?
- Giờ anh muốn gì nữa Keith?
- Anh cần nói chuyện với em.
Tối Chủ Nhật mà. Chuyện này để mai không được sao?
Không, Beth. Chuyện nghiêm túc đấy.
Thôi mà Keith.
Anh lấy đâu ra tấm hình đó vậy?
Chàng Logan của em có nó đấy.
Anh đoán là em đã không đưa nó cho hắn chứ?
Tấm hình này của Drake.
Anh ta không đến thị trấn này một cách tình cờ đâu, Beth à.
Anh ta đến đây để kiếm em đó.
Lúc mới đến đây, anh ta đã hỏi khắp nơi về em...
..đưa tấm hình này cho tất cả mọi người.
Em có biết họ nói gì về vụ đụng độ nhỏ...
Không.
Anh không buộc tội ai hết. Chỉ là một người như thế...
Không bạn bè, không ai, đột nhiên xuất hiện ở đây với một vật rất riêng tư như vậy ư?
Ý anh là, chuyện này anh thấy có gì đó không ổn.
Anh đã từng thấy những gã theo dõi, anh hiểu họ nghĩ như thế nào.
Và khi họ đã xác định được mục tiêu..
...họ sẽ làm đủ mọi cách đấy.
- Anh kiếm đâu ra tấm hình này?
- Anh tìm thấy nó.
Tấm hình này của Drake. Anh ấy nói với em là anh ấy mang nó theo đến bất cứ nơi đâu anh ấy đi.
Logan: Beth, nghe anh đã.
Beth: Không, anh mới phải nghe đây này.
Anh không tình cờ đến đây.
Anh đến đây để tìm em.
Anh biết là anh nên nói cho em biết. Anh đã cố.
Nhưng anh không biết nói sao cả.
Vậy thử cố giải thích cho em nghe bây giờ xem.
Logan: Đi, Đi thôi, nhanh lên
Đó là vào một buổi sáng...
...sau một cuộc đột kích ban đêm.
Anh chỉ đơn giản tìm thấy nó.
Ở một nơi không biết là đâu.
Anh đã cố tìm xem ai là người làm mất nó.
Anh đã không ngừng tìm kiếm, nhưng không ai nhận cả.
Tìm thấy một thứ như vậy...
...giữa chiến tranh...
...cứ như là tìm được một thiên thần giữa địa ngục.
Vậy nên anh giữ tấm hình đó.
Và anh đã sống sót qua rất nhiều chuyện.
Những chuyện mà lẽ ra anh không thể qua khỏi.
Anh tự hứa với bản thân mình rằng nếu anh sống sót trở về..
..anh sẽ tìm người con gái đó...
...và cám ơn cô ấy...
...vì đã cứu mạng anh...
...trong khi những người khác không được may mắn như vậy.
Nhưng anh đã không tìm được lời nào.
Làm sao em có thể giải thích chuyện mà ngay cả bản thân em cũng không hiểu được?
Vậy hãy hiểu như thế này:
Tấm hình này là của Drake.
Nó được dùng để bảo vệ tính mạng anh ấy.
Anh ước gì nó đã làm được như vậy.
Anh ước gì nó đã làm được như vậy.
Anh đi đi.
Đi ngay đi.
Ben: Đợi đã chú Logan.
Trời, cháu chắc chứ?
Chú cần nó hơn cháu.
Chăm sóc mẹ cháu nhé?
Ben: Cháu cứ nghĩ cháu là người luôn bên cạnh chú chứ.
Logan: Cháu là bạn thân nhất của chú.
Chú sẽ luôn ở bên cháu.
Chào Zeus giùm cháu nhé.
- Tiền đây.
- Cám ơn vì đã mua hàng.
Keith: Tôi đã cố cảnh báo cô ấy.
Tôi đã nói với cô ấy là hắn không tốt đâu. Nhưng cô ấy đã không nghe tôi.
- Sẵn sàng hết chưa?
Keith: Mm.
Đi nào.
Moore: Anh không lái xe đi đâu hết.
- Tiền thối đây.
- Keith: Yup.
- Lấy áo khoác đi.
- Được rồi.
Cám ơn nhiều, J.D.
Bartender: Không sao đâu.
- Cám ơn.
Keith: Whoo.
Này, khoan đã, dừng xe lại.
- Tớ nghĩ cậu nên bỏ qua đi.
- Này, đừng xe lại ngay!
Moore: Không đáng đâu.
Mẹ kiếp.
Này , thằng lính.
Tao nói chuyện mà mày dám bỏ đi sao.
Mm.
Moore: Thôi nào Keith.
Mày không có gì để nói sao?
Logan: Zeus!
- Chúa ơi.
- Ngoan nào Zeus.
Moore: Lùi lại, lùi lại.
Bình tĩnh nào.
Cậu điên à?
- Bình tĩnh đi.
Moore: Thôi nào, Keith, bỏ súng xuống.
- Im miệng. Ah!
Moore: Này, khoan đã nào.
Bình tĩnh đi.
Anh không phải người xấu, Keith ạ.
Đi nào Zeus.
Được rồi, mọi người giải tán đi. Không có chuyện gì hết.
Lẽ ra con đã có thể giết hắn.
Cha đã nói chuyện với Cảnh sát trưởng Grey.
Ông ta sẽ bỏ qua chuyện này.
Này Keith. Giờ con phải bình tĩnh lại, được chứ?
Mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Ừ.
Tất cả rồi sẽ qua trước khi cuộc bầu cử bắt đầu.
Không chỉ có cuộc sống của cháu cảm thấy khá hơn khi có cậu ấy ở đây đâu/
Có thể cháu không tin, như ta nghĩ rằng định mệnh đã an bài cho cậu ấy tìm thấy tấm hình đó.
Đúng rồi. Dĩ nhiên là vậy. Chuyện này cũng chỉ là một phần cảu một kế hoạch nào đó.
Không ai trong chúng ta nắm quyền kiểm soát bất cứ việc gì xảy ra. Tất cả đều do định mệnh.
Cháu gọi nó thế nào cũng được, nhưng bà nghĩ chuyện xảy ra phải có một nguyên nhân nào đó.
Vậy ý bà là...
...Drake chết để Logan có thể sống ư?
Không phải, cháu yêu.
Cháu yêu. Logan đâu có lỗi gì khi cậu ấy còn sống chứ.
Castro: Tôi đang theo nó đây, Aces.
Logan: Aces à?
Logan: Zeus, ở nhà nhé. Tao sẽ quay lại ngay.
Keith?
Anh làm gì ở đây thế?
Anh đã luôn yêu mấy cái đĩa này.
Anh muốn gì đây Keith?
Anh muốn gì à?
Anh muốn...
Anh muốn chúng ta lại là một gia đình.
Nhé?
Chúng ta có thể lại là một gia đình không?
Anh có thể thay đổi.
Anh đã thay đổi rồi đấy chứ.
Anh có thể khiến em hạnh phúc, Beth.
Anh có thể khiến em hạnh phúc như xưa.
Keith...
Em biết anh quan tâm đến Ben..
...nhưng chuyện giữa chúng ta đã hết rồi.
Anh phải để mọi chuyện qua thôi.
Để nó qua đi.
Sao anh lại phải cho qua mọi chuyện?
Được rồi, vậy thì có lẽ anh sẽ giữ Ben luôn, từ bây giờ.
Mang nó đi để tốt cho nó.
Đừng nói là anh đã không cảnh cáo em trước.
Giờ anh mang thằng bé đi luôn đây.
Nó đâu rồi? Benny.
- Ben? Ben
- Ben.
Beth: Ben.
Benny!
Này, quay lại đây!
- Thằng bé đi ra phía ngôi nhà trên cây.
Keith: Ben, quay lại đây!
Ben! Ben!
Ben! Quay lại đây!
Benny! Quay lại đây! Phía đó nguy hiểm lắm!
Logan: Beth!
Ellie: Đi với con bé đi Logan!
Logan: Beth!
Keith: Ben!
Con đi lại phía ba nè!
Quay lại phía ba nè!
Không được, nó lắc lư quá ba ơi!
Đứng yên đấy đợi ba, ba ra đây.
Ba ơi, con sợ.
Aah! Ben!
Ben: Aah!
Cứu!
Cứu!
Cứu con ba ơi!
- Aah, giữ chặt lấy, Ben!
Ben: Cứu!
Cứu!
- Ba không thể...
- Con bị trượt!
- Cứu!
- Cứu con ba ơi!
Cứu con ba ơi!
Giữ chặt lấy, Ben!
Ben, cứ ở yên đó!
Không được ba ơi!
Đợi chút, Ba ra đây!
- Ba!
Keith: Cố lên!
- Cố lên con, ba ra đây!
Ben: Con không giữ nổi nữa!
Keith: Ba giữ được con rồi.
- Giờ con cần thả ra và bám vào ba.
- Không được.
Con không làm được.
Được mà. Con làm được. Cố lên nào.
Ben! Ben!
Keith: Hãy giữ tay ở đó. Nắm chặt lấy.
Beth: Ben!
Keith: Giữ chặt lấy, đừng thả ra.
Con sẽ ổn thôi.
Logan!
Logan, tôi cần anh giúp!
Ben! Ben!
Ben! Ben!
Logan tới rồi nè.
Logan: Chú giữ được cháu rồi.
Keith: Giữ thằng bé đi.
- Chân tôi bị kẹt rồi. Anh mang thằng bé đi.
- Tôi sẽ quay lại cứu anh.
- Ba!
Keith: Không sao đâu, ba ổn.
- Ba! Ba!
Logan: Sắp tới rồi.
Logan: Anh sẽ quay lại cứu Keith.
Không!
Ben: Ba ơi! Không!
Đây, tôi không muốn có vấn đề gì phía dưới này hết.
Hãy thông đường để đưa xe cộ ra khỏi đây.
- Vâng thưa ông.
- Được rồi, đi đi.
Quay lại cái cầu và đảm bảo an toàn mọi thứ, được chứ?
Anh ổn rồi.
Cám ơn.
Mang cậu ấy đi.
Cám ơn vì đã cứu Benny.
Tôi không làm được vậy.
Con trai ông đã cứu thằng bé.
Được rồi.
Tôi rất tiếc.
Người ta tìm thấy ba chưa?
Logan: Ben thế nào rồi?
- Thằng bé có biết không?
- Không.
Tội Keith.
Ước gì tôi có thể làm hơn nữa.
Cậu đã làm một việc rất tốt rồi.
Cậu và Keith.
Ta sẽ đi gọi Beth.
Cám ơn anh.
Anh quay lại vì anh tìm thấy tấm hình này trong cuốn sách mà Ben tặng anh.
Đây là anh của em, Drake, phải không?
Ừ.
Anh biết chuyện gì đã xảy ra với anh ấy.
Anh đã ở đó.
Ý anh là sao?
Hai trung đội của bọn anh tình cờ đi ngang qua nhau trong cuộc tấn công đêm đó.
Bọn anh bị mai phục.
Có một trung sĩ mà bọn họ gọi tên là "Aces".
Một người của anh ta bị thương.
Anh ta đã chẳng nghĩ ngợi gì cho mình
mà chỉ lo lắng cho đồng đội mình.
Và sau đó anh tìm thấy tấm hình của em sáng hôm sau trong đống gạch vụn phía ngoài.
Hẳn là anh ấy đã đánh rơi nó lúc đi vào.
Anh biết là chuyện khiến em khó tin là thật.
Và anh xin lỗi cho rất nhiều chuyện, nhưng chỉ thế thôi.
Anh chỉ muốn em biết rằng...
...anh ấy đã không chết vô nghĩa.
Beth: Đợi em với, Logan.
Đừng đi.
Anh thuộc về đây.
Với gia đình em.
Logan: Mỗi người chúng ta có một định mệnh riêng.
Không phải ai cũng lựa chọn đi theo nó.
Và tôi là người may mắn vì tôi đã làm vậy.
Logan: Nào, chàng trai sinh nhật hôm nay, cháu đã đủ tuổi lái thuyền này chưa đấy?
Ben: Đủ rồi. Cháu 9 tuổi rồi.
Logan: Vâng thưa thuyền trưởng.
Từ từ thôi.
- Hướng về bên trái một chút nào.
- Hướng đó đấy.
Phụ đề bởi: ivyngo