Tip:
Highlight text to annotate it
X
If the translation's good, please rate it. I really appreciate that.
In some musical parts the words don't ryme well as those of the English sub. I tried my best.
Have fun watching the movie.
Xin chào mọi người. Cám ơn vì đã đến.
Tôi là thần Lorax - là người đại diện cho tiếng nói của các loài cây.
Và nếu bạn cho phép thì tôi muốn nói một vài điều.
Về câu chuyện mà bạn sắp xem đây
là nó có thật. Cứ tin tôi đi.
Nhưng câu chuyện này còn có nhiều thứ hơn những gì bạn đọc trong sách,
vậy bạn vui lòng chú ý trong lúc tôi kể chuyện nhé.
Câu chuyện xảy ra ở Thneedville, một thành phố bị cho là được làm bằng chất dẻo và trông giả tạo,
và mọi người lại thích nó như thế!
Một thành phố nhỏ nhân tạo, nơi thiên nhiên và cây cối không hiện hữu.
Vậy thì, chuyện gì đã xảy đến với họ?
Nổi nhạc lên đi! Để xem nào.
Buzz. Buzz.
Tại Thneedville, đây là sự mở đầu hoàn toàn mới mẻ
Với những chiếc xe hơi, nhà cửa và bãi cỏ mới tinh
Ở nơi đây, tại thành-phố-cái-gì-cũng-có
Tại Thneedville, chúng tôi tự sản xuất cây cối
Mỗi cây đều từ nhà máy mà ra
và đều sử dụng 96 cục pin
Tại Thneedville, không khí không trong lành lắm
Cho nên chúng tôi mua không khí mát mẻ
Từ chiếc máy này đây!
Tại thành-phố-sự-hài-lòng-được-đảm-bảo này
Tại Thneedville, chúng tôi không muốn biết
Sương khói, rác và chất hóa học được thải ra ở đâu
Tôi đã đi bơi, và bây giờ thì người tôi rực sáng lên
Tại Thneedville, chúng tôi vui chơi suốt năm
Lướt sóng và trượt tuyết ngay trong thành phố
Chúng tôi cảm ơn Chúa vì tất cả mọi thứ chúng tôi có
Kể cả bãi đậu xe mới toanh này!
Bãi đậu xe!
Bãi đậu xe!
Này, nhìn kìa, Aloysius O'Hare đó
Aloysius O'Hare
Người đàn ông đã tìm được cách bán không khí
và trở nên giàu sụ
Chúc mừng nào!
Tại Thneedvill, chúng tôi thích sống như thế này
Cứ như là đang ở thiên đường vậy
Thật hoàn hảo! Và đó là cách mà mọi thứ sẽ tồn tại
Oh, yeah!
Ở nơi đây, thành-phố-mà-chúng-tôi-yêu-cuộc-sống-này
Thành-phố-chắc-chắn-thành-công
Thành-phố-tất-cả-chúng-ta-đều-đồng-ý
Chúng tôi yêu nơi đây...
Thneedville!
Vâng!
Ồ, chào Ted.
Ô, ơ, Audrey. Chào.
Bóng của cậu lại rơi vào sân sau nhà tớ nữa phải không?
Cái gì? Đâu có.
Lần này là máy bay mô hình đó chứ.
Này, cậu có muốn thấy một thứ thú vị không?
Vào nhà đi.
Wow!
Có phải cậu đã...
Cậu đã vẽ cái này à?
Cậu thích nó không? Gì cơ?
Cậu đùa à? Thật là tuyệt vời!
Những thứ này là gì vậy?
Cây đó. Cây thật đó.
Chúng đã từng được trồng khắp nơi đây.
Và mọi người còn nói rằng chòm lá của chúng
còn mềm mượt hơn bất cứ thứ gì, kể cả lụa.
Chúng còn thơm như sữa bướm vậy đó!
Wow! Sữa bướm là gì vậy?
Tớ biết là đúng như vậy mà!
Thế à.
Điều mà tớ muốn hơn bất cứ thứ gì trên đời là được thấy
một cái cây sống thực sự
ở phía sân sau nhà mình.
Vậy thì, nếu nói là...Tớ chỉ đang suy nghĩ vậy thôi.
Nếu một chàng trai kiếm được cho cậu một cây...
Thì tớ sẽ lấy anh ấy ngay lập tức.
Tớ cá là điều đó nghe thật ngu ngốc nhỉ. Cậu thấy nó vớ vẩn không?
Không! Chẳng vớ vẩn gì cả.
Chẳng ngu ngốc tí nào cả.
Ted, con à, đừng nghịch đồ ăn chứ.
Mẹ cũng vậy, mẹ à.
Mẹ à, mẹ có tình cờ biết nơi nào
mà con có thể kiếm được 1 cái cây thật không?
Ted à, chúng ta đã có 1 cái cây rồi còn gì. Mẫu mới nhất đấy con.
Vâng, nhưng ý con là một cái cây thật
mọc ra từ đất hoặc bất cứ nơi nào tương tự vậy.
Mẹ biết đó, một cái cây thật sự.
Thật không đó?
Con thật sự muốn một khúc gỗ
dơ bẩn nhô ra khỏi mặt đất hả?
Và nó để làm gì? Mẹ thậm chí còn không biết nó dùng để làm gì nữa.
Mục đích của việc đó là gì?
Hãy nhìn thứ chúng ta có này.
Đây là Cây sồi tự động. Loại cây duy nhất có đồ điều khiển riêng.
Mùa hạ, thu, đông,
và nhạc disco!
Mẹ ơi? Thôi nào, Ted. Nhảy đi nào.
Nhảy với cái cây đi con.
Ôi, đau mắt quá mẹ ơi. Dừng lại thôi.
Dù thế nào đi nữa...
Cứ cho là con cần một cái cây.
Vậy con nên đi đâu? Và phải làm gì?
Vậy thì con biết sao không? Con cần phải tìm Once-ler.
Cái gì cơ ạ?
Mẹ à, giờ không phải là lúc để kể những chuyện ngụ ngôn huyền diệu đâu, được không mẹ?
Phải rồi, mẹ quên mất.
Mẹ già rồi, thậm chí còn chẳng nhớ việc gắn răng vào nữa.
Mẹ ơi bình tĩnh đã. Ý con không phải vậy.
Không, thật đó, mẹ quên gắn răng của thật rồi.
Con làm ơn đi lấy giùm mẹ được không?
Vâng ạ.
Được rồi, thỏa thuận như vậy nhé.
Once-ler là người biết chuyện gì đã xảy ra với cây cối.
Nếu cháu muốn có cây thì cháu cần phải tìm ông ấy.
Ông Once-ler ạ? Hừm.
Vâng ạ. Nhưng bà à, cái ông mà chúng ta đang nói tới
có thật không ạ?
Ồ, ông ấy có thật đấy.
Vậy thì cháu có thể tìm ông ấy ở đâu?
Ở rất xa thành phố, một nơi mà cỏ chẳng mọc bao giờ
và gió thì thổi chậm và lạnh.
Và chim chóc chẳng bao giờ hót, ngoại trừ mấy con quạ già.
Bà đừng làm như vậy nữa.
Đó là nơi Once-ler sống.
Chờ đã, bên ngoài thành phố ạ?
Người ta từng nói nếu đem đến cho ông ta 15 xu,
một cây đinh
và vỏ của một con ốc sên thuộc hàng ông cố của cụ của cụ của cụ,
ông ta sẽ nói ta biết mọi thứ.
Hừm.
Ngài O'Hare, thứ chúng tôi mang đến cho ông
là một thứ sẽ đưa tập đoàn Không Khí O'Hare
lên một tầm cao mới.
Ngài O'Hare, tôi biết bây giờ ngài đang nghĩ gì.
Thứ nhất, "Tôi trở nên giàu có vì tôi bán cho người ta loại không khí"
"trong lành hơn thứ hôi hám bên ngoài"
Thứ hai, và quan trọng hơn là,
"Làm cách nào tôi có thể kiếm được nhiều tiền hơn nữa?"
Chúng tôi có thể nói cho ngài biết!
Chúng tôi nói cho ngài biết.
Ngài xem thử quảng cáo như thế nào ạ?
Vậy là một ngày thứ bảy nhạt nhẽo nữa lại đến.
Này anh bạn, tôi không nghĩ vậy đâu!
Hở!
Này!
Anh!
Ồ, phải vậy chứ!
Cái gì!
Vâng!
O'Hare làm trong lành không khí. Sự tươi mát luôn sẵn sàng để mang đi.
Vui lòng hít thở một cách hợp lý.
Chà?
Ôi Chúa tôi. Vâng. Tôi rất thích.
Mấy anh giỡn mặt với tôi hả.
Các anh thật sự nghĩ rằng người ta ngu ngốc đến độ bỏ tiền ra mua thứ này sao?
Nghiên cứu của chúng tôi cho thấy nếu ngài bỏ một thứ gì đó vào chai nhựa,
thì mọi người sẽ mua nó.
Chính xác. Và...
Và quan trọng hơn nữa, khi chúng ta xây dựng nhà máy mới
để sản xuất chai nhựa,
chất lượng không khí sẽ chỉ ngày càng tệ hơn.
Điều này sẽ làm người ta muốn mua không khí của chúng ta nhiều hơn nữa,
và doanh thu sẽ như thế nào?
Tăng cao chóng mặt!
Vậy thì, nói cách khác, càng ô nhiễm
thì càng dễ kiếm tiền.
Thấy chưa, đó là lý do tại sao ngài là một thiên tài! Cái gì ngài nói cũng có vần hết!
Tôi biết là nó vần.
Áo choàng đen. Rộng.
Hai tên ngốc này muốn gì đây?
Tôi đang họp!
Cái gì?
Tại sao thằng bé lại rời thành phố?
Chưa bao giờ có ai rời khỏi nơi này cả!
Tìm hiểu xem thằng bé định làm gì.
Wow!
Hở?
Woa! Woa.
Ôi trời ơi.
Woa!
Được rồi.
Được rồi.
Chuyện quái quỉ...
Woa!
Anh là ai?
Anh là ai và đang làm gì ở đây?
Cháu là Ted. Cháu là Ted.
Cháu không thể thở được. Ông có phải là Once-ler không?
Ôi trời. Anh không thấy tấm biển à?
Không ai được phép tới đây cả.
Làm ơn rời khỏi đây và để ta yên đi!
Và đừng để đôi giày ống ném trúng trên đường ra.
Giày ống?
Xin chào!
Ui da!
Ông nghe cháu này! Người ta bảo nếu có người mang ông thứ này
thì ông sẽ nói với họ về cây cối.
Không, không, không!
Cây cối?
Vâng, những cây thật ấy ạ.
Ông biết đó, thứ mọc ra từ đất ấy?
Ông ơi?
Xin lỗi, chỉ là...
Ta đã nghĩ là chẳng còn ai quan tâm đến cây cối nữa.
Đâu, còn cháu đây mà. Người vẫn còn quan tâm đây. Cháu đây.
Này! Cái gì?
Cậu có muốn biết về cây cối không?
Và về chuyện gì đã xảy ra với chúng?
Tại sao chúng lại biến mất? Tất cả đều tại ta.
Chờ đã, sao cơ ạ?
Tất cả đều do ta gây ra!
Và phát minh của ta, thành phố Thneed.
Đó là một sản phẩm đáng kinh ngạc có thể làm việc hiệu quả gấp ngàn lần.
Vâng.
Nghe có vẻ buồn cười, nhưng ý cháu là, điều đó thật tuyệt.
Cậu nói đúng đó, không tuyệt sao được!
Mọi chuyện xảy ra đã từ rất lâu rồi.
Chúng ta có thể không bắt đầu từ rất lâu trước đó được không ạ?
Cậu có muốn có cây không?
Có, có ạ.
Vậy thì mọi thứ đều xảy ra cách đây từ rất, rất lâu.
Khi ta còn là một thanh niên trẻ rời khỏi quê nhà.
Thôi, con đi đây mẹ ạ. Ra đi để thay đổi thế giới với phát minh Thneed của con đây.
Con thực sự sắp làm được rồi!
Ừ, nhưng hãy nhớ một điều, Oncie ạ,
nếu vì một lý do nào đó phát minh của con thất bại
thay vì thành công,
Ờ mà, điều đó sẽ chẳng làm mẹ ngạc nhiên gì đâu!
Xe đẹp đó.
Đẹp mặt chưa!
Ui!
Vâng, "Đẹp mặt rồi đó!"
Nhưng được rồi mọi người sẽ thấy? Tôi sẽ chứng minh là mọi người đều đã sai.
Đi thôi nào, Melvin!
Ta, ở nơi thấp nhất của xã hội.
Chẳng có gì ngoài chiếc xe kéo, con la,
và sự lạc quan hoàn toàn không có cơ sở.
Ta tìm kiếm khắp nơi,
ám ảnh với việc tìm kiếm nguyên liệu hoàn hảo cho phát minh Thneed.
Nhưng ta đã chẳng có được tí mảy may thành công
Cho đến một ngày, ta tìm thấy thiên đường.
Ồ!
Chúng ta sắp đến rồi, ta chắc đó.
Woa!
Đây là nơi đẹp nhất,
được rồi, mà ta từng thấy.
Ồ.
Đây rồi!
Woa!
Yeah
Đến rồi đây
Đây chính là nơi này
Những cây Truffula này là thứ ta cần
Phải chặt 1 cây để làm Thneed mới được.
Nhưng đầu tiên...
Đến lượt các bạn đó!
Tuyệt!
Tình bạn của chúng ta có thể bắt đầu từ bây giờ
Tay trong tay, và cánh và vây
Không có gì mà tôi và các bạn không làm được
Vậy thì cùng nhau biến những ước mơ của tôi thành sự thật nào
Này, các bạn!
Thôi nào, dàn hát bè của tôi đâu?
Cái gì?
Ah-Ồ.
Ooh!
Này, này, chờ đã. Đợi tí nào.
Xin lỗi?
Vâng, thật là tuyệt vời.
Cho động vật trong rừng ăn thức ăn vặt thật thú vị.
Nhưng, ờ, có câu hát nào
chỉ chỗ để cháu kiếm cây không ạ?
Vì cháu rất muốn nghe câu đó.
Ồ, có. Ngay sau câu hát về đứa trẻ
luôn ngắt lời khi ta đang kể chuyện,
và không ai nghe về cậu ta từ đó nữa.
Rồi, cháu hiểu rồi. Tiếp tục đi ông.
Được rồi, kể tiếp đây.
Chuẩn bị xây dựng Thneed, chuẩn bị thay đổi thế giới.
Xem thử đi mấy bạn...
Mọi người đi đâu cả rồi?
Ta đã không biết rằng việc chặt cái cây đó
Đã triệu hồi một sinh vật huyền bí đã sống rất lâu năm
Người canh gác huyền thoại nhưng hơi phiền phức
của khu rừng.
Thần Lorax.
Này!
Ôi!
Anh vừa chặt cây này đó hả?
Ờ...Mà đâu có.
Vậy ai làm đó?
Chuyện gì vậy?
Tôi nghĩ là anh ta làm.
Đi đi! Rời khỏi khu đất này ngay!
Mang theo cây rìu của anh và biến khỏi đây đi!
Vậy ông là ai?
Ta là thần Lorax! Người canh giữ khu rừng này.
Ta đại diện cho tiếng nói của các loài cây.
Đừng nói với ta là anh không thấy ta
hiện ra một cách thần kỳ từ gốc cây đó nha?
Cùng với sấm sét và tia chớp với mấy thứ khác nữa.
Anh không thấy mấy thứ đó thật hả?
Không, nhưng nghe thật phi thường. Tôi có thể xem chúng được không?
Ờ, được, ta có thể cho anh xem. Nhưng mà không phải như thế này.
Được rồi. Ừm...
Đã không thực sự xảy ra.
Ồ, tôi biết ông muốn gì rồi!
Tôi có thứ này cho người đàn ông nhỏ bé dễ thương nhất mà tôi từng gặp đây!
Ngon tuyệt, ngon tuyệt, ngon quá, ngon, ngon...
Làm sao anh dám! Đưa đây cho ta!
Ừm.
Ta sẽ ăn thứ này,
nhưng vẫn cảm thấy bị xúc phạm hết sức.
Vậy ý ông là... Này, ông Râu Mép!
Sao ông lại làm như vậy?
Giờ ông muốn gì đây?
Rút chúng ra chứ sao. Đến lúc anh phải đi rồi đó, Cao kều!
Vậy thì tôi lại đóng chúng xuống. Chúng ta có thể làm điều này cả ngày đó.
Dừng lại mau! Dừng lại!
Bộ anh muốn đóng một trong những sinh vật vô hại của thiên nhiên xuống đất à?
Cái gì? Không!
I sẽ chẳng bao giờ muốn làm hại anh chàng nhỏ bé này. Còn ông thì lại khác,
Tôi sẽ rất vui khi được đóng ông
và râu mép của ông xuống dưới đất đó!
Mọi người hãy nghe đây! Kẻ xâm phạm và cách hành xử thô bạo của hắn.
Thật đáng xấu hổ. Đáng xấu hổ mà.
Được rồi, ông biết sao không? Đủ rồi đó!
Ông nghe tôi nói đây, cái ông bị thịt lông lá kia.
Tôi sẽ đốn đủ số cây tôi cần đó. Được chứ?
Tin mới đây! Tôi sẽ không đi đâu cả!
Hết chuyện nhé.
Vậy là anh không cho tôi sự lựa chọn rồi đấy.
Nếu trước khi mặt trời lặn ở thung lũng này mà anh vẫn chưa rời khỏi đây,
thì thất cả mọi sức mạnh thiên nhiên sẽ trừng phạt anh
và nguyền rủa anh cho tới ngày anh chết!
Ta đã cảnh báo anh rồi đấy.
Cảm ơn. Vâng, được rồi.
Anh đã được báo trước rồi đó.
Nhưng ta đã phớt lờ lời ông ấy nói.
Cậu sẽ không thể nào tin được chuyện gì đã xảy ra vào đêm đó đâu.
Chuyện gì cơ ạ?
Nếu còn muốn nghe tiếp thì ngày mai hãy lại đến đây.
Này, chờ chờ, chờ đã ông ơi! Ngày mai cơ ạ?
Woa!
Whoa-ho-ho.
Ông đang chọc cháu phải không?
À! Thì ra là ông sống ở nơi đồng không mông quạnh như thế này!
Ngoài này hôi lắm! Đừng bắt cháu phải quay lại đây chứ!
Ta đoán là cậu không muốn nghe hết chuyện này rồi.
Không, không.
Cháu muốn. Rất muốn. Cháu rất muốn nghe hết chuyện này. Chỉ là...
Thôi đi! Cậu không có đủ tư chất đâu. Tạm biệt.
Chờ, chờ đã! Cháu có khả năng mà.
Được rồi. Được rồi. Ngày mai cháu lại đến.
Chẳng có vấn đề gì hết.
Ông thấy không, cháu đây, đang đi đây. Đi khỏi đây bây giờ đây.
Hẹn gặp ông vào ngày mai.
Hừm.
Có lẽ. Chỉ là có thểthôi.
Con ước gì vậy Audrey?
Con muốn nói cho mọi người biết lắm,
nhưng, tiếc là theo luật điều ước toàn cầu thì con không thể.
Tớ biết cậu đã ước gì.
Có lẽ là thứ này...
chăng?
Ted, có phải là thật không.
Ồ, đúng rồi. Tớ đã hoàn toàn làm được rồi đó.
Chúc mừng sinh nhật nhé, Audrey.
Hôn cậu ta đi! Hôn nhau đi!
Ted.
Ted. Tedster.
Hở!
Con lại hôn hộp ngũ cốc nữa, con yêu à.
Gì cơ ạ?
Chỉ là... Tôi con rất loại này thôi mà.
Loại gì đây?
Vâng!
Được rồi.
Lần sau mẹ đảm bảo sẽ mua thêm mấy hợp nữa cho con.
Vâng, tuyệt ạ. À, con phải đi đây. Con có chút chuyện phải làm.
Vậy gặp mọi người sau nhé.
Whoa! Whoa! Whoa!
Ông trẻ à, ông không được đi đâu hết.
Hôm nay là chủ nhật rồi. Con có biết như vậy là sao không?
Thời gian dành cho gia đình, chúng ta sẽ chơi vài trò nhé!
Nhưng...
Hừm.
Hừm?
Ôi trời ơi.
Mẹ, sao lượt nào mẹ cũng như vậy vậy?
Này, tránh ra!
Rồi nhé!
Không được.
Được rồi! Họp mặt gia đình kết thúc.
Bây giờ là lúc tự do cá nhân. Con vào phòng đây.
Được rồi, con yêu. Chơi vui nhé.
Bà biết là bà có thể làm mẹ con nản mà.
Đi đi.
Hở?
Đi gặp ông ấy đi!
Ồ, vâng ạ!
Bà là nhất! Cám ơn bà nhé
Whoa!
Này! Phải Ted không?
Ừm, Ngài O'Hare à?
Ta nghe nói cậu có vẻ quan tâm đến cây cối nhỉ.
Rốt cuộc là chuyện gì đây?
Ồ. Ừm...
Ngài nghe ai nói vậy?
Ồ.
Teddy à, không có chuyện gì xảy ra ở Thneedville
mà ta không biết đâu.
Thỏa thuận là vầy nhé, ta sống bằng nghề bán không khí sạch cho mọi người.
Cây cối ư? Chúng lại tạo không khí sạch miễn phí.
Vậy nê, khi nghe người ta nói về chúng,
thì ta thấy đó là mối đe dọa cho việc kinh doanh của ta.
Cháu còn không biết ngài đang nói về vấn đề gì nữa.
Nghe ta nói đây, nhóc.
Đừng có nhúng mũi vào những thứ cậu không hiểu
bằng không ta sẽ khiến cậu gặp ác mộng tồi tệ nhất đấy nhé.
Ta là Frankenstein người nhện đây!
Dạ, vâng...
Được rồi ạ, mẹ cháu đang mong. Vậy nên, cháu chỉ......
Dĩ nhiên, dĩ nhiên rồi. Bây giờ thì về chơi với gia đình đi.
Bà cậu vừa xong lượt của mình đó.
Làm sao ông biết?
Làm ơn đi. Ta có tai mắt khắp mọi nơi mà.
Hả!
Cậu đã có một thành phố tuyệt vời ở đây, Ted ạ.
Rất nhiều thứ thú vị để cậu lấp đầy sự chú ý ngắn ngủi của mình.
Tại sao ư, ta chẳng thể nghĩ đến bất cứ lý do nào
cậu lại muốn ra khỏi thành phố này lần nữa.
Không bao giờ.
Được rồi! Xong rồi đấy. Hiểu ý nhau hết rồi đấy.
Ôi, không.
Coi chừng!
Này, ông ơi? Ông biết không, ông cần phải thay cái chuông cửa khác đó.
Ôi, cậu nhớ ta à. Cái gì cơ ạ?
Cậu đã trở lại rồi. Rõ ràng là cậu nhớ ta chút đỉnh. Phải không nào?
Không, đâu có ạ. Cháu chỉ tới đây để nghe nốt câu chuyện thôi à.
Tại sao cậu lại quan tâm đến cây cối quá vậy?
Sao cậu không giống mấy đứa trẻ khác,
nhảy hip hop, mặc quần ống loe,
hay chơi Donkey Kong?
Vâng, đúng, cũng đúng ạ.
Cháu không biết.
Cháu chỉ nghĩ là sẽ tuyệt nếu có một cây, ông biết đó?
Hở?
Do một cô nàng, có phải không?
Gì ạ? Đâu có!
Thật không đó? Vì khi mà một anh chàng chỉ làm điều gì ngu ngốc một lần duy nhất,
thì đó là do anh ta là một anh chàng.
Nhưng nếu lại làm điều ngu ngốc đó tới 2 lần,
thì thường là để gây ấn tượng với cô nàng nào đó.
Này ông, cô ấy không phải cô nàng nào đó đâu nhé!
Cô ấy là phụ nữ rồi, học trung học đó.
Và cô ấy yêu cây cối. Và cháu sẽ kiếm cho cô ấy một cây.
Xem cậu kìa!
Thật tốt khi thấy ai đó không bị nản lòng trước thực tế.
Cám ơn ông.
Được rồi, hôm qua kể tới đâu rồi?
Giờ thì xong một cái Thneed rồi đó.
Đâu phải đan len là việc không dành cho đàn ông đâu. Nothing unmanly
about knitting. Làm gì có.
Nhìn đi kìa...
Ôi trời ơi!
Ai chỉ mấy anh cách ăn trộm giường kiểu này vậy hả?
Suỵt!
Được rồi, nhẹ nhàng từ tốn thôi.
Tốt lắm, các bạn. Không có các bạn giúp là không được.
Giỡn với tôi đó hả? Cậu ấy biết bơi không?
Dĩ nhiên là không biết rồi!
Ráng lên, Pipsqueak! Ta đến cứu cậu đây!
Này, mấy cậu cá ơi! Dừng cái giường lại đi!
Whoo! Whoo!
Nhảy, nhảy đi nào!
Mau lên, lên trên đó đi. Mau lên.
Mau, mau! Thêm chút xíu nữa! Một chút nữa!
Giờ sao đây ta?
Mmm-mmm..
Lên trên đó mau.
Được rồi, Pipsqueak, đưa tay cho ta.
Được rôi, nắm lấy Lorax nào.
Đi đâu đó?
Bar-ba-loots.
Ôi, tiêu rồi.
Này, Cao kều, dạy đi!
Chuyện gì vậy? Tôi đang ở đâu đây?
Này! Rắc rối to rồi, sắp tới chỗ thác rồi!
Whoo!
Ta đang ở trên con sông!
May quá!
Ôi, không.
Làm cái gì đó đi!
Ta đến giúp đây!
Không, không!
Đợi chút!
Ôi, không!
Dậy đi! Tỉnh dậy đi!
Gớm quá đi!
Sẵn sàng!
Á!
Tôi tưởng mình sắp tiêu rồi,
thì ông kéo tôi lại và tôi trở về rồi đây!
Ông đã cứu tôi!
Ừ, ta biết. Cũng không có gì to tát lắm.
Chuyện lớn đó chứ!
Nghĩ thử xem, tôi sắp lao xuống thác! Chờ đã...
Từ trên giường. Tại sao giường tôi lại ở trên sông chứ?
Ờ... Cái đó thì...
Thực ra... Ta đã cho giường của anh xuống sống.
Ta không tính hại anh đâu.
Ta chỉ muốn anh trôi bình yên đi nơi khác mà thôi.
Anh nhìn đi, ở đây ai cũng cần cây cối cả
trong khi anh lại đốn chúng xuống!
Cho nên, chuyện đó thì không ổn ở đây.
Được rồi.
Tôi hứa là từ nay tôi sẽ không đốn bất kỳ cái cây nào nữa.
Hứa danh dự đó.
Cám ơn. Nhưng tôi vẫn để ý anh đó nhé.
Tốt. Vì ngày mai là một ngày trọng đại
nên bây giờ tôi sẽ chợp mắt một tí.
Ngay khi tôi tìm lại giường của mình.
Ui da!
Ông làm gì...
Tôi hỏi là, mấy người làm gì ở đây vậy?
Và, thêm câu nữa, nếu tôi có thể, là ông đang làm cái gì ở đây hả?
À, sau sự việc tối qua,
chúng tôi tìm thấy một chiếc vớ của anh nên đến đây để trả lại đó mà.
Nhưng lúc đến thì anh đã ngủ mất tiêu rồi. Cái gì?
Ghê quá đi!
Chính xác. Và ngủ là hành động của người ta
ra hiệu mọi người đi chỗ khác đó.
Tôi biết, nhưng chỗ anh trông có vẻ rất ấm áp.
Bên ngoài trời lại lạnh, nên chúng tôi cũng ngủ quên luôn. Đâu có tổn hại gì đâu.
"Không tổn hại gì"?
"Không tổn hại gì"? Được rồi.
Được rồi, tôi chải răng bằng cái đó đó. Thôi kệ, dẫu sao thì cũng đã từng.
Ghê quá đi.
Mày vừa...trong cái tô của tao hả!
Sao anh có cái này chi vậy?
Anh còn chẳng có ria mép.
Được rồi, đủ rồi đó!
Cái gì? Tôi tưởng chúng ta đã thỏa thuận tối hôm qua rồi chứ.
Đúng, đúng rồi.
Và tôi đã nói là tôi sẽ không chặt cái cây nào nữa.
Còn tôi nói là tôi sẽ tiếp tục canh chừng anh.
Tôi đói lắm rồi. Điểm tâm có món gì không?
Nói điểm tâm thì hơi quá.
Ông biết sao không? Tôi có việc phải làm. Đúng.
Tôi sẽ vào thành phố để bán sản phẩm Thneed của tôi.
Anh chặt một cái cây của chúng tôi
để làm cái thứ rác này hả?
Nhìn nó kìa...
"Rác"? Ồ, không. Không! Vậy là ông không hiểu rồi.
Đây là một sản phẩm mang tính cách mạng
có khả năng thay đổi thế giới mà ta biết.
Nó có hàng triệu tính năng!
Nhìn này. Đây là bộ đồ bơi!
Sàn nhà dính đầy bùn bởi những vị khách không mời?
Vậy thì, Thneed đảm bảo rất là tiện lợi đó!
Chờ đã, còn nữa!
Nhờ vào những sợi vải rất nhỏ hoàn toàn tự nhiên,
Thneed có tính năng siêu thấm hút!
Nó còn có thể làm nón nữa.
Dĩ nhiên là ông muốn vắt nước trước rồi.
Cứ đi đi, đi thực hiện kế hoạch của anh đi.
Nhưng sẽ chẳng ai mua thứ đó đâu.
Cám ơn nha.
May mắn là ông không phải khách hàng mục tiêu của tôi đâu, đồ lập dị ạ.
Anh mang cả đàn ghita theo à?
Vâng. Tôi có một chút nhạc.
Tôi sẽ làm mọi người choáng ngợp, và bán vài cái Thneed.
Yeah.
Ai cũng cần một cái Thneed.
Một sản phẩm tốt mà tất cả mọi người...
Ngồi xuống mà hát tiếp đi.
Không may là ta đã chẳng bán được gì trong ngày đầu tiên.
Thneed rất tốt
Thneed rất tuyệt vời...
Này!
Hay ngày thứ hai.
Này!
Hay ngày thứ ba, rồi thứ tư, thứ năm.
Được rồi, ném vào chỗ mềm mềm ấy.
Cho đến cuối cùng...
Đủ rồi đó! Mấy người biết gì không?
Tôi ngán thứ này lắm rồi.
Aw.
Gia đình tôi đã đúng. Tôi bỏ cuộc đây!
Này. Cái nón tuyệt đấy.
Ôi, chúa ơi! Mình cũng muốn một cái.
Cái nón đó làm anh thích em nhiều hơn nữa.
Này! Thneed của anh đâu, bán được rồi hả?
Chào. Không. Không. Có bán được đâu.
Tôi đoán là nó có vẻ đi trước thời đại.
Này, anh đã cố gắng hết sức rồi. Đúng không? Anh còn có thể làm gì nữa chứ?
Thôi nào, ngồi xuống đi, chúng tôi chia bài cho.
Mọi người chơi bài gì vậy?
Tôi chơi poke. Anh ta chơi Go Fish. Còn cậu này thì tôi nghĩ cậu ta đang đói.
Ồ.
Bánh kếp, bánh kếp
Thảy nào!
Ai ăn thêm cái thứ chín nữa?
Ooh! Ooh! Ooh!
Ooh! Ooh! Ooh!
Whoa!
Được rồi, chuyền cho tôi.
Thấy tôi làm ngon chưa?
Chuyện gì xảy ra vậy?
Ôi, không. Nhiều người quá vậy.
Ai cũng cần một cái Thneed
Một sản phẩm tốt mà tất cả mọi người đều cần
Thneed tốt, Thneed tuyệt vời
Hi vọng là chúng ta không đến quá muộn
Nó là một cái nón vô cùng mốt
Đây là dây kéo căng cho diễn viên nhào lộn
Cái lưới bắt bướm
Vật dùng khi tập thể dục
Ai cũng cần một cái Thneed
Một sản phẩm tốt mà tất cả mọi người đều cần
Ai cũng cần một cái Thneed
Phải vậy chứ! Làm ăn được rồi!
Chúng tôi cần Thneed
Mẹ ơi? Con đây! Con đã nói là con sẽ thành công mà!
Gia đình phải dọn đến đây ở ngay.
Chúng ta sắp giàu to rồi!
Cái gì? Tôi cần mọi sự giúp đỡ có thể. Đừng lo.
Vậy, ông ấy đã nói với con cách có một cái cây chưa?
Thực ra là chưa ạ.
Nhưng con nghĩ ông ấy sắp kể tới khúc đó rồi.
Tới nơi rồi. Cái gì?
Bà vào chút ra ngay.
Ồ, wow. Này, Audrey!
Ồ, chào Ted! Chuyện gì vậy?
Cậu biết mà, mình đang đi chơi chút, hóng mát.
Chỉ tớ với suy nghĩ của mình.
Ồ, đây là cô bé con vẫn hay nói đó à?
Bà à! Đừng bịa chuyện vậy chứ.
Con bé thậm chí còn dễ thương hơn...
Rồi, đi nhé! Tạm biệt.
Được rồi, bà ơi, cháu chở bà về nhà nhé!
Yeah!
Whoa!
Cháu xin lỗi. Rất xin lỗi.
Mình đâu muốn thấy đâu.
Whoa!
Whoa!
Whoa-ho-ho!
Này!
Này! Cháu trở lại rồi đây.
Cậu mang theo gì đó?
Đúng rồi!
Whoa!
Cảm ơn cháu, Ted.
Bây giờ thì hình dung cái này nhé.
Mặt trời chiếu sáng, bầu trời trong xanh, một ngày tuyệt vời.
Từ dưới chân đồi.
Whoa!
Đúng là nơi rác rưởi bừa bãi.
Kìa, Dì Grizelda!
Này, Chet, xem cái này đi!
Chạy ra kia đi!
Không, Brett, đó thật ra không phải là...
Được rồi.
Ra xa nữa! Xa nữa!
Tao biết mà! Bắt được mà!
Bắt được rồi!
Đúng là nó đâm thẳng đầu vô cái cây đó rồi!
Ow!
Oncie, phải con đó không?
Mẹ!
Đây rồi! Đứa con trai lớn bỗng dưng thành công của mẹ đây rồi!
Chúng ta biết con sẽ làm được mà, phải không Oncie?
Ta yêu chàng trai này!
Nhưng ba mẹ luôn nói là con chẳng làm được tích sự gì, nhớ không?
Suỵt, đừng nói thế chứ. Mẹ chỉ nói vậy để khuyến khích con thôi!
Con mừng là mẹ đã nói rõ vậy
vì điều đó làm tổn thương con suốt một thời gian dài.
Dù sao thì, tất cả mọi người đều ở đây, và đều làm việc cho con, điều đó thật tuyệt.
Vậy, bắt đầu làm việc thôi nào.
Brett, Chet, dựng xe RV ra nào!
2 đứa có thôi ném con gấu đó không hả?
Đủ rồi đó, Lùi lại đi. Dừng lại. Không ai được di chuyển hết. Không ai được dọn đến đây cả.
Mấy người đi đi. Tạm biệt.
Ai đã mời tên nhãi lông lá khổng lồ này đến đây vậy?
Ông gọi ai là tên nhãi hả?
Tôi sẽ đánh cho ông hộc mũi đấy!
Whoa! Whoa! Whoa!
Ông không muốn đánh phụ nữ đâu.
Đây mà là phụ nữ à?
Được rồi. Mọi người bình tĩnh nào.
Đừng bắt đầu mọi thứ một cách không vui vẻ được chứ.
Ừm, mọi người à, đây là bạn con...
Người quen.
Vâng, người quen. Một người quen rất tốt, thần Lorax.
Ông ấy là tiếng nói của cây cối. Đúng đó.
Và đại diện cho cây cối, yêu cầu mấy người rời đi!
Ông tử tế chút được không! Gia đình của tôi đó!
Và tôi cần họ giúp đỡ
Okay? nếu công ty của tôi mở rộng. Được chứ?
Mở rộng?
Đúng, đây không còn kiểu hoạt động nhỏ lẻ tẻ nữa đâu.
Tôi có nhiều kế hoạch. Nhiều kế hoạch lớn!
Tượng tượng một thế giới tràn ngập Thneed. Nó sẽ rất vĩ đại.
Cây cối sẽ ngả về đâu?
Ngã xuống?
Gió chiều nào thì cây ngã chiều đó.
Hãy cẩn thận với quyết định của mình.
Nhìn kìa. Thật đáng kinh ngạc
Mình tự hào về mình quá.
Oncie, chúng ta gặp chút rắc rối.
Rắc rối?
Mmm-hmm.
Thu hoạch chòm lá tốn quá nhiều thời gian!
Vậy thì ta có thể làm gì khác đây?
Mẹ vừa nghĩ ra ý này,
Chúng ta luôn có thể bắt đầu đốn hạ cây.
Cái gì cơ?
Nghĩ thử xem. Mọi thứ sẽ nhanh hơn rất nhiều!
Nhưng...
Không "nhưng nhị" gì cả Oncie.
Bây giờ con đang làm kinh doanh đấy.
Con cần làm điều tốt nhất cho công ty,
và cho mẹ của con nữa.
Vậy thì, con nghĩ là chặt một vài cây sẽ không ảnh hưởng gì đâu.
Mẹ tự hào về con quá, Oncie ạ.
Lại đây nào!
Đó! Ta yêu anh chàng này đó!
Không! Không, không, không được!
Dừng lại ngay! Làm ơn, dừng lại đi.
Đỡ lấy này, mấy cái cây ngu ngốc!
Ông nghĩ ông đang đi đâu vậy hả?
Làm ơn đi ông. Tôi cần phải nói chuyện với ông chủ của mấy người.
Ồ, tôi xin lỗi,
nhưng hiện giờ Ngài Once-ler sẽ không gặp ai cả.
Nhưng, anh ta sẽ gặp tôi. Cho nên...
Này, bỏ móng tay của bà ra khỏi người tôi đi!
Cho ta một lý do nào, tên lùn kia.
Này, anh đã không giữ lời.
Anh tốt hơn những người này mà.
You gotta stop!
This is bad!Anh phải dừng lại đi! Chuyện này rất xấu!
Chúc một ngày tốt lành!Have a nice day!
Xấu xa ư?
Tôi không phải kẻ xấu, ở đây tôi là người tốt. Chỉ là ông ta không hiểu thôi.
Mày có nghĩ tao xấu xa không?
Cám ơn!
Ý tao là, rốt cuộc thì chuyện tốt đẹp cũng đến với tao,
còn ông ta thì đến và muốn phá đám thôi.
Ông ta bị gì vậy nhỉ?
Tao biết mà?
Ừ, xấu xa! Đúng rồi.
Tôi có thể xấu xa đến dường nào?
Tôi chỉ làm những thứ đến tự nhiên với mình
Tôi có thể xấu xa đến dường nào?
Tôi chỉ đi theo định mệnh của mình
Tôi có thể xấu xa đến dường nào?
Tôi chỉ làm những thứ đến tự nhiên với mình
Tôi có thể xấu xa đến dường nào?
Tôi liệu có thể xấu xa đến dường nào?
Tự nhiên cũng có nguyên tắc của nó
Nguyên tắc trong tự nhiên
Mà hầu như sinh vật nào cũng biết
Đó là sự tồn tại của kẻ mạnh nhất
Sự tồn tại của kẻ mạnh nhất
Hãy xem thử đi, xem thử nó ra sao
Sinh vật muốn thắng phải cào cấu và chiến đấu
Phải giơ vuốt rồi cắn và đấm
Và sinh vật không có khả năng,
Vâng, sinh vật không có khả năng
Sẽ trở thành bữa ăn trưaaaaaaa của kẻ khác
Nhai nhóp nhép, tóp tép, chóp chép, tôi chỉ nói vậy thôi
Tôi có thể xấu xa đến dường nào?
Tôi chỉ làm những thứ đến tự nhiên với mình
Tôi có thể xấu xa đến dường nào?
Tôi chỉ đi theo định mệnh của mình
Tôi có thể xấu xa đến dường nào?
Tôi chỉ làm những thứ đến tự nhiên với mình
Tôi có thể xấu xa đến dường nào?
Tôi liệu có thể xấu xa đến dường nào?
Trong kinh doanh có một nguyên tắc
Một nguyên tắc trong kinh doanh
Mà ai cũng biết là đúng
Nó nói con người với tiền Con người có tiền
Làm cho thế giới yêu thương này luôn xoay tròn
Vậy nên tôi đang mở rộng công ty của mình, mở rộng nhà máy
Tôi làm bảng hiệu tập đoàn to hơn
To hơn, lớn hơn!
Mọi người ở kia hãy quan tâm đến những thứ của mình
Còn tôi sẽ quan tâm đến những thứ thuộc về tôi-tôi-tôi-tôi
Nhấn mạnh vào điểm mấu chốt đi nào
Mọi người hãy nói Khói Smogulous đi nào!
Khói Smogulous!
Schloppity-Schlopp!
Schloppity-Schlopp!
Cứ than phiền bất cứ điều gì đi những nó sẽ chẳng bao giờ, bao giờ, bao giờ dừng lại đâu
Dừng lại!
Thôi nào,
tôi liệu có thể xấu xa đến dường nào?
Tôi có thể xấu xa đến dường nào?
Tôi chỉ đang xây dựng nền kinh tế
Tôi có thể xấu xa đến dường nào?
Hãy nhìn cách tôi nựng chú chó con này đi
Tôi có thể xấu xa đến dường nào?
Một phần lời nhuận sẽ được góp vào hội từ thiện
Tôi có thể xấu xa đến dường nào?
Tôi liệu có thể xấu xa đến dường nào??
Để xem nào!
Mọi khác hàng đều mua
Và tiền cứ tiếp tục sinh sôi nảy nở
Và những người quan hệ công chúng thì cứ tiếp tục lừa dối
Và luật sư thì tiếp tục phủ nhận
Ai thèm quan tâm mấy cái cây đang chết cơ chứ?
Mọi thứ thật là phấn khởi!
Có thể tệ như thế nào?
Tôi liệu có thể xấu xa đến dường nào?
Mọi chuyện như thế nào rồi?
Ông làm gì ở đây vậy?
Bây giờ anh hạnh phúc chưa? Đã lấp đầy cái hố sâu trong anh chưa?
Hay anh còn cần thứ gì nữa?
Này, nếu ông có vấn đề với việc tôi đang làm,
thì sao ông không dùng cái quyền năng gì gì đó để ngăn chặn tôi đi?
Tôi nói với anh rồi, đó không phải là cách tôi làm.
Đúng rồi, tôi quên. Ông chỉ là một kẻ lừa gạt.
Tôi muốn ông ra khỏi đây. Ngay bây giờ!
Tại sao? Tôi làm anh không thoải mái à?
Làm anh nhớ tới những lời anh đã hứa à?
Con người trước đây của anh?
Ông biết sao không?
Ông im được rồi đó. Lương tâm tôi hoàn toàn trong sạch.
Tôi chẳng làm gì phạm pháp cả.
Tôi có quyền của mình, và tôi muốn tiếp tục phát triển lớn hơn,
và lớn hơn, và biến nhiều cây Truffula thành Thneed hơn nữa.
Không có gì có thể ngăn tôi được!
Ừ, vậy là hết rồi đó.
Cái cây cuối cùng đó.
Có thể dừng anh lại.
Rõ ràng là có người kiếm được rất nhiều tiền từ thứ này.
Tôi tự hỏi phát minh triệu đô nào sẽ ra tiếp đây.
Ừ, tôi cũng tự hỏi...
Con trai à, con làm mẹ thất vọng quá.
Brett, giờ con là đứa con cưng của mẹ đó.
Này, tôi không muốn có thêm rắc rối nào nữa đâu.
Anh sẽ không gặp rắc rối từ họ nữa đâu.
Thanks to you and your hacking,
and smogging and glupping, Nhờ công anh chặt đốn, thải khói và xả nước thải
họ không thể sống ở đây được nữa.
Nên, tôi để họ ra đi.
Hi vọng họ sẽ tìm được
một nơi nào đó tốt hơn ở đây.
Melvin?
Melvin...
Này, Pipsqueak...
Này...
Vậy đúng là tất cả là do lỗi của ông.
Ông đã phá hủy mọi thứ.
Đúng.
Và kể từ ngày thần Lorax ra đi,
ta đều ngồi đây hối hận về những việc mình đã làm,
ngẫm nghĩ từ, "trừ phi,"
và tự hỏi ý nghĩa thực sự của nó.
Nhưng bây giờ ta nghĩ...
Có lẽ cháu là lý do
thần Lorax lại để từ đó ở đây.
Cháu ư? Để lại từ đó cho cháu làm gì cơ?
Bởi vì trừ phi có ai đó như cháu quan tâm nhiều như vậy,
thì không có thứ gì sẽ trở nên tốt đẹp hơn.
Sẽ không tốt đẹp đâu.
Hạt giống Truffula cuối cùng.
Cháu phải trồng nó, Ted ạ.
Nhưng, chẳng còn ai quan tâm đến cây cối nữa.
Vậy thì làm cho họ quan tâm lại đi.
Trồng nó ở trung tâm thành phố, nơi mọi người đều có thể thấy.
Thay đổi mọi thứ đi.
Ta biết nó có vẻ nhỏ và tầm thường,
nhưng vấn đề không nằm ở chỗ nó trông ra sao,
mà là ở chỗ nó sẽ trở nên như thế nào.
Đó không chỉ là hạt giống,
cũng giống như cháu không chỉ là một cậu bé.
Cháu sẽ không làm ông thất vọng đâu.
Ta biết.
Này, Audrey!
Audrey!
Ted?
Cậu làm gì vậy?
Gặp ở nhà tớ nhé.
Chờ đã, nhưng...
Nhà tớ, được chứ?
Phải trồng hạt giống.
Được rồi, chúng ta cần nước.
Và ờ, cái gì để đào.
Ừm, mình có gì nào...
Ted?
Mẹ à, con bận rồi mẹ.
Theodore Wiggins, xuống đây ngay lập tức,
mẹ không đùa với con đâu nhé!
Ted, mẹ muốn con gặp ngài O'Hare, Ted,
người đàn ông quyền lực nhất thành phố.
Cậu đây rồi!
Chào, Ted.
Uh...
Thằng bé lanh lợi đó chứ, Ngài O'Hare?
Nó biết tên nó và mọi thứ.
Bà biết tôi thích gì bây giờ không, bà Wiggins?
Một cái bánh qui thật ngon.
Tuyệt vời.
Teddy và tôi sẽ ở đây nói chuyện.
Dĩ nhiên rồi, sao ông không tiếp tục rồi nhận nuôi cháu nó luôn?
Tôi đùa đó. Câu nói đùa đó. Tôi giỡn chút thôi mà.
Tôi sẽ đi lấy bánh quy cho ngài.
Ta biết cậu giữ nó, Ted.
Vậy, bây giờ kết thúc thứ vớ vẩn này nhé, được không?
Đưa nó cho ta.
Cháu xin lỗi...
Cháu không biết ngài đang nói chuyện gì.
Vậy sao? Vậy thì...
Ta nghĩ là cậu sẽ không phiền khi chúng ta xét phòng cậu chứ.
Không, không, không!
Morty! McGurk!
Đi tìm hạt giống đi!
Này, ông không được lên đó!
Mấy người này, thật là vô lý quá đi. Dừng lại!
Này!
Không, mấy người không được vào phòng tôi!
Tìm nó đi!
Tìm cho ra đó!
Chuyện gì đang diễn ra vậy?
Không liên quan tới cô! Xuống dưới nhà đi!
Cái gì, xuống dưới à!
Tôi không cần biết ông là ai, cái đồ lớn không ra ra lớn, nhỏ chẳng ra nhỏ khùng điên kia!
Ra khỏi nhà tôi ngay. Thật là quá đáng mà.
Tốt thôi. Xin lỗi.
Chỉ là hiểu nhầm tí thôi mà. Chúng tôi đi ngay đây.
Ted. Ta xin lỗi nhé Ted.
ậu sẽ được an toàn.
Rốt cuộc có nói với mẹ là chuyện gì đang xảy ra ở đây không?
Hạt giống! Nó đâu rồi?
Hạt giống?
Bà đâu rồi?
Nó còn sống!
Tao nhớ mày lắm.
Ted, chuyện...
Audrey!
Này, phải cậu muốn...
Ừ, được rồi!
Ted, chuyện này là sao?
Chuyện là về cái này.
Chờ, chờ đã.
Nó có phải... Đúng. Hạt giống cây Truffula cuối cùng.
Và cậu sẽ giúp tớ trồng nó ngay tại trung tâm thành phố
để mọi người đều có thể thấy.
Tớ có thể hôn cậu ngay bây giờ đó!
Không có thời gian cho chuyện đó đâu.
Tớ không biết, mình có ít thời gian lắm.
Nhưng, cậu biết đó, phải đi ngay thôi. Tạm quên chuyện đó đã.
Tên điên!
Này!
Ah!
Tới rồi đây!
Chấp hắn luôn.
Ồ, xin chào!
Ted, cái khí cầu to đáng sợ đến kìa.
Whoa!
Mày không thoát được đâu nhóc ạ!
Bam!
Đi mau lên, tên ngốc này!
Yeah!
Dận ga tăng tốc đi Ted!
Whoa!
Anh bị đuổi!
Whoa! Ted, coi chừng!
Không ai thắng được Aloysius O...
Ted...
Không được rồi.
Phải làm thế nào đây?
Whoa-ho-ho!
Đồ thua cuộc!
Ồ, thật vậy sao?
Ôi, không. Hạt giống!
Bắt lấy hạt giống đó!
Bám chắc nhé! Chúng ta đi đây!
Bà ơi!
Phải không vậy, bà cậu còn tuyệt đến cỡ nào nữa chứ?
Không!
Mau lên bà!
Vâng, đúng rồi.
Nó kia!
Này! Phải dòm đường chứ đồ đầu đất!
Ah!
Hey, ow, ow!
Ôi thôi nào!
Chuyện quái quỉ...
Gỡ nó ra, gỡ nó ra!
Lên luôn nào, Teddy!
Mày không có gan đâu!
Ted!
Bà ơi!
Whoo-hoo!
Phải vậy chứ!
Này, này, này!
Này! Đó là Ngài O...
Chết chưa, đồ lùn!
Được rồi, chúng ta phải trồng nó xuống đất.
Nhưng ở đâu giờ? Chẳng nơi nào có đất cả.
Không, bà ơi...
Này, ra khỏi đó mau!
Á!
Này!
Cái gì vậy?
Thấy chưa, bà đã nói gì với cháu nào? Dễ ợt. Phải không nào?
Họ làm gãy đầu O'Hare rồi kìa!
Cậu nghĩ cậu đang làm gì đó nhóc?
Cháu chỉ muốn tìm nơi để trồng cây.
Một cái cây thật sự.
Chúng ta cần cây làm gì cơ chứ?
Chính xác.
Ôi trời ơi.
Mọi người...
Không ai muốn có cây cối ở đây cả.
Chúng bẩn thỉu!
Phun ra thứ nhựa cây nhớp nhúa khắp nơi.
Chúng mang đến kiến độc và ong chích.
Hey!
Ouch.
Hãy nghĩ về những đứa trẻ!
Và, tôi chỉ nghĩ là, ông biết đó, nó có lá!
Mọi người biết vậy mà, phải không?
Rồi lá lại rụng.
Chúng cứ rụng bất cứ đâu chúng muốn!
Thôi đi! Chúng tôi biết là ông ghét cây cối mà.
Vì chúng tạo ra không khí trong lành.
Miễn phí!
Ồ!
Tôi bị tổn thương đấy nhé! Cô nói dối!
Tôi không nói dối! Đó gọi là hiện tượng quang hợp.
Thôi nào mọi người. Cô ta bịa đặt đó!
Đó cũng là từ chế đó, mọi người!
Thneedville bây đã quá hoàn hảo rồi.
Chúng ta còn cần cây cối làm gì!
Thằng bé giữ hạt giống đó.
Chúng ta phải ngăn nó lại! Ai theo tôi nào? Mọi người!
O'Hare nói đúng!
Hạt giống sẽ phá hỏng mọi thứ! Dừng lại ngay!
Cơ hội cuối đó nhóc. Đưa nó cho ta!
Cậu nghĩ cậu đi đâu vậy hả?
Mau lên, đi thôi!
Vào xe đi!
Này!
Chặn kẻ điên đó lại!
Xin lỗi, cho qua. Cẩn thận!
Ted, câu sẽ đâm vào tường mất!
Ừ. Tớ biết.
Đó. Mọi người thấy rõ chưa?
Thằng nhóc này nghĩ mình là ai vậy chứ?
Tôi là Ted Wiggins.
Tôi đại diện cho tiếng nói của loài cây.
Và thực tế là, mọi thứ ở Thneedville không hoàn hảo như ta tưởng.
Và mọi thứ chỉ có thể tồi tệ hơn nữa,
trừ phi chúng ta thực sự làm gì đó,
trừ phi chúng ta thay đổi cách sống của mình.
Và chúng ta có thể bắt đầu bằng cách trồng hạt giống này!
Được rồi. Thôi nào. Giờ mọi chuyện đều ổn rồi.
Phải không?
Tôi nghĩ là chúng ta nên nói cho thằng bé này biết ta nghĩ gì về hạt giống đó!
Nào, mọi người!
Anh! Ra kia bây giờ mau
và thuyết phục những người này về phía tôi, bằng không thì anh bị đuổi việc!
Nào, nói với họ bạn nghĩ gì đi.
Mọi người không biết tôi, nhưng tôi tên là Cy
Tôi chỉ là anh chàng giao hàng của O'Hare thôi
Nhưng có vẻ như cây cối cũng nên có cơ hội của chúng
Nên tôi nói hãy thử trồng nó
Tôi là Dan
Còn tôi là Rose
Con trai Wesley của chúng tôi người sáng rực
Và như vậy thì không tốt, cho nên chúng tôi nghĩ
Nên trồng thử nó đi
Trồng nó đi, để nó phát triển
Có gieo thì mới có gặt
Trồng một hạt giống vào trong đất
Là cách duy nhất để chứng tỏ giá trị của nó
Hãy ăn mừng sự tái sinh này
Chúng ta hãy để nó phát triển
Cháu tên là Marie, cháu 3 tuổi!
Cháu rất muốn thấy một cái cây
Nên cháu nói hãy trồng nó đi
Tôi là Bà Norma, tôi già và có tóc bạc
Nhưng tôi nhớ lúc mà cây cối mọc ở khắp nơi
Và không khí thì miễn phí
Nên tôi nói hãy trồng nó đi
Trồng nó đi, để nó phát triển
Như nó đã từng ngày xưa
Chỉ là một hạt giống nhỏ bé
Nhưng đó là tất cả những gì chúng ta cần
Đến lúc phải thay đổi cuộc sống này rồi
Đến lúc cây cối phải phát triển
Tôi là O'Hare, tôi là một trong số mọi người
Tôi cũng sống ở Thneedville
Những gì mọi người nói có thể đúng
Có lẽ đã đến lúc để bắt đầu lại
Và để tôi thay đổi quan điểm của mình
Mà không! Tôi nói hãy để nó chết!
Để nó chết, để nó chết
Hãy để nó héo quắt và...
Nào, ai đồng ý với tôi nào?
Không ai hết.
Đồ xấu xa tham lam!
Phát triển đi, hãy phát triển đi
Để tình yêu trong ông lên tiếng
Gieo hạt giống vào trông Đất Mẹ
Là cách duy nhất để chứng tỏ giá trị của nó
Hãy ăn mừng sự tái sinh này
Chúng ta để chúng phát triển
Phát triển đi, hãy phát triển đi
Có gieo thì mới có ngày được gặt
Chỉ là một hạt giống nhỏ bé
Nhưng đó là tất cả thứ chúng ta thật sự cần
Đây là lúc để xua đi tất cả tham muốn của bạn
Hãy tưởng tượng một Thneedville muôn hoa đua nở và cây cối tươi tốt
Hãy để điều đó là lòng tin chính thức của bạn
Cám ơn, Ted.
Chúng ta để nó phát triển
Tại Thneedville
Chúng ta để nó phát triển
Đây là sự khởi đầu hoàn toàn mới mẻ
Chúng ta để nó phát triển
Tại Thneedville
Chúng ta để nó phát triển
Đây là sự khởi đầu hoàn toàn mới mẻ
Anh làm tốt lắm, Cao kều.
Làm tốt lắm.
Nhận tiện cũng phải nói là, râu mép đẹp đấy.
Translator: mariaheninpt@yahoo.com :)
If the translation's good, please rate it. I really appreciate that.