Tip:
Highlight text to annotate it
X
- Cái anh trong quảng cáo này.
- Quả quyết là anh ấy.
- Cho chúng tôi xin chữ ký được không ạ ?
- Ohh! Oh, tất nhiên rồi. Không thành vấn đề.
Anh làm ơn viết là, "ký tặng Stephanie" nhé, con gái tôi đấy.
- Để tôi xem nào.
Từ người bạn rùng rợn của bạn, những lời chúc tốt đẹp nhất.
- Tớ nói với bà ấy là, " Nếu bà còn nói chuyện như thế với
tôi thì chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt!"
- Bà ấy nói sao ?
- Ah cũng biết mẹ tôi mà.
Nhốt tôi trong phòng để tự kiểm điểm chứ sao.
- Gặp lại các anh sau nhé.
- Cảm ơn nhiều.
- Đổ vào này.
- Boo !
Hey.
Oh ! Chào em. Em tên gì thế ?
Mike Wazowski !
Sulley! Ôi ! Sulley.
Okay, Sulley, ra đây nào.
- Này, các anh có thấy Sulley không ?
- Không có, xin lỗi nhé.
- Ôi, Sulley!
- Anh bạn này, tớ thấy hình như Wazowski
đang gặp rắc rối thì phải.
- 23-19! Chúng ta có một ca 23-19!
- Đứng lại !
- Ôi trời ơi !
- Tóm lấy hắn!
Sulley! Sulley!
Sulley! Tôi có tin mừng này!
Tôi đã tìm được cách giải vòng vây rồi
nhưng chúng ta phải khẩn trương lên. Nó đâu rồi ?
Sull, đó chỉ là một khối rác hình lập phương thôi mà.
Uh-oh
Tôi - tôi vẫn còn nghe tiếng nói của bé văng vẳng trong tai.
- Mike Wazowski!
- Ê, tôi cũng nghe được này.
- Mike Wazowski!
-Mike Wazowski!
- Có bao nhiêu đứa tất cả trong đây thế ?
- Mike Wazowski!
- Mike Wazowski!
- Kitty !
- Boo !
- Boo, bé không sao rồi?
Bé làm tôi lo quá! Tôi ...
Từ nay không được chạy khỏi tôi nữa nhé, bé gái.
Ôi, tôi rất mừng là bé không sao.
Ôi, quả là một người cha gương mẫu.
Uh, thật ra thì bé là con gái của chị họ tôi..
- Okay, Sulley, đủ rồi đó. Chúng ta đi thôi.
- Mike Wazowski!
- Yeah, yeah, yeah. Được rồi.
Tránh ra đi nhóc. Chúng tôi đang trong ...
- Đừng làm cho Boo cười hòai chứ !
- Tôi đâu có! Đi nào !
- Tôi vẫn không hiểu.
Anh tìm ra cửa của Boo à ?
- Tôi sẽ giải thích sau. Chạy.
Okay, mau lên, mau lên, mau lên.
Ôi, làm ơn ở đó nhé, làm ơn ở đó nhé.
- Nó kìa, cứ như lời Randall nói.
- Randall? Chờ chút. Whoa. Hey.
1-2-3-4, bỏ đứa bé vào phòng đi.
- Hey, hey.
- Cuối cùng thì qua cơn mưa, trời lại sáng !
- Hey, không sao đâu, Boo.
- Này, sao thế ? Nhanh lên đi, sắp hết giờ rồi.
Mike, anh nghĩ sao thế ?
Chúng ta đâu thể tin tưởng Randall. Hắn đang lùng bắt Boo mà.
- Tôi không cần biết. Nhanh lên đi.
Lời đề nghị này có thời hạn đấy.
- Không, không, tôi không thích chút nào.
- Sulley, anh muốn cánh cửa của nó
và nó đang ở trước mắt kìa. Bây giờ thì khẩn trương lên đi.
-Không, Mike
- Anh muốn tôi chứng minh là sẽ không có chuyện gì
mờ ám phải không? Được thôi.
- Hắn muốn cánh cửa, tôi lấy cánh cửa.
Bây giờ hắn lại không muốn cánh cửa.
- Mike, chờ chút.
- Hắn ta chỉ là một gã lông lá đầy hoang tưởng.
- Mike !
Hey, Sulley,
cả ngày nay anh biến đi đâu đấy ?
Sulley? Sulley ?
Hả? Mike.
Mike
Anh đâu rồi?
Có trong đó không ?
Anh đâu rồi, bạn hiền ?
Mike, anh đâu rồi ?
Boo, giỏi lắm !!
Không sao đâu.
Oh, Randall, anh giải quyết xong hết chưa ?
Dĩ nhiên là có. Chúng ta tiếp tục công việc thôi.
Phải làm bù cho những khỏang thời gian đã lãng phí đấy.
- Anh có lấy thêm bình dự trữ không ?
- Uh, có.
-Một lần nữa, anh có chắc là đã tìm ra...
- Vâng, tôi đã tóm được đứa bé!
Oh! Thật là một tin vui !
- Tôi hỏi thế cho có thôi chứ tôi biết chắc là..
- Qua đây giúp tôi một tay nào.
Nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên.
Đừng để lãng phí tuổi thanh xuân, Fungus.
Cái con bé này cần giảm cân đấy.
Wazowski! Nó đâu rồi, cái gã ngu xi một mắt kia?
Okay,thứ nhất, ngu si chứ không phải ngu xi.
Nếu muốn hăm dọa tôi thì ít nhất
cũng ráng mà phát âm cho đúng.
Thứ nhì, anh có điên mới nghĩ
là việc bắt cóc tôi có thể
giúp cho anh giành phần thắng.
Anh vẫn còn nghĩ tất cả những gì tôi làm là
cho cái danh hiệu ngu ngốc đó àh ?
Umm, thì tôi đã nghĩ vậy, cho đến khi
anh cười khúc khích như vậy.
Uh, tôi nghĩ là đã đến lúc
tôi nên ra khỏi chỗ này rồi.
Tôi chuẩn bị làm một cuộc cách mạng lớn
trong ngành năng lượng của chúng ta, và khi đó...
thì ngay cả James P. Sullivan vĩ đại
cũng phải cúi đầu cho tôi sai khiến.
Ô, xem ra thì anh rất bận rộn nhỉ.
Nói cho tôi biết,
đứa trẻ đang ở đâu?
- Tôi không biết gì hết.
- Uh-huh. Chắc vậy rồi.
Tôi - tôi không. Tôi muốn nói là, tôi không biết.
Uh-oh. Cái gì đấy? Chờ chút.
Này, chờ chút, chờ chút, chờ chút.
Uh-oh. Uh-oh! Này, làm ơn đi.
Không, không, không, không, không, không.
Coi nào. Này, này, này, này!
Cái thứ đấy đang chuyển động này.
Tôi không thích những thứ to lớn chuyển động,
đặc biệt là khi chúng tiến lại gần tôi.
Không, làm ơn đi. Này! Randall!
Chào Cỗ Máy Chiết Ly Tiếng Thét đi.
Xin chào.
Này. Anh đang đi đâu đấy ?
Chúng ta- chúng ta có thể thương lượng mà.
Làm ơn đi, chúng ta có thể đi uống càfê.
- Đi nào! Chúng ta có thể tìm cách thương lượng mà.
- Whoa !
Cái quái gì thế? Cái quái gì thế ?
Chờ chút. chờ chút, chờ chút. Không, không, không !
Ôi! Không, làm ơn đi, mấy anh !
Cứu tôi với! Cứu tôi với! Cứu tôi với! Cứu tôi với!
Ôi...
Anh lại làm gì sai nữa đấy?
- Tôi đâu biết
Tôi hiệu chuẩn cái cần...
- Đi kiểm tra cái máy đi!
Chắc là cái van bị trục trặc thôi.
- Vâng, đó là trục trặc thông thường của
mấy cái bình 32-50 này, ông chủ.
- Hả ?
Thấy chưa, lúc nào cũng phải
kiểm tra mấy cái van trước.
Tôi đã nói với họ rồi mà.
Ê. Fungus. Fungus.
Anh thích xe không ?
Tại vì tôi chiếc xe này rất đẹp .
Anh thả tôi ra,
Tôi sẽ...chở anh đi một vòng.
- Làm ơn đi mà, Fungus?
- Xin lỗi nhé, Wazowski.
Randall đã dặn tôi là
không được kết thân với những nạn nhận
trong mưu đồ xấu xa của hắn
Chuyện gì đã xảy ra ?
Wazowski biến đâu rồi ?
Hắn đâu rồi ?
- Nhanh lên
- Thật là loạn rồi. Hắn sẽ giết chúng ta đấy.
- Cẩn thận đấy.
Cái đó có thể đã bị nhiễm độc rồi đấy.
- Chúng ta phải thoát ra khỏi chỗ này ngay lập tức !
Chúng ta có thể bắt đầu một cuộc sống mới
ở một vùng đất xa xôi nào đấy.
Tạm biệt, Công Ty Quái Vật.
Tạm biệt, ngài Waternoose.
- Không, Mike, chờ chút.
- Ê, anh đang làm gì thế ?
- Theo tôi đi. Tôi vừa có sáng kiến này.
- Không , không , không , không, không.
- Mô phỏng kết thúc.
Mô phỏng kết thúc.
- Không, không, không, không, không.
Anh làm gì đây ? Công việc của anh là
nhát đứa trẻ, chứ không phải ru cho nó ngủ.
Tôi định dùng chiêu Ninja Rắn
với kỹ thuật huýt gió.
Ôi, tôi phải nói bao nhiêu lần anh mới hiểu ?
Điểm then chốt là nhấn mạnh sự hiện
hữu của anh ngay lúc vừa buớc vào phòng kìa.
- Ngài Waternoose !
- James. Đúng lúc đấy.
- Không, không, không, thưa ngài, ngài không hiểu đâu ạ.
- À, chỉ họ tuyệt chiêu hù dọa của anh đi.
- Cái gì ? Không, không. Tôi..tôi..thưa ngài ! Thưa ngài.
- Ngài phải nghe tôi nói này.
- Chú ý này, mọi người.
- Các vị sắp chứng kiến
tinh hoa của ngành năng lượng đấy.
- Thư ngài, Tôi kh...
- Khởi động lại máy mô phỏng đi...
- Nhưng, nhưng, thưa ngài...
- Chào buổi tối, con yêu.
- Chào buổi tối, mẹ.
- Ngủ thật ngon con nhé.
- Kitty !
- Không, Boo. Không, không !
- Bây giờ thì cho chúng tôi chứng kiến
một tiếng rống thật to nào.
- Ngài Waternoose, chúng ta không
có thời gian cho việc này đâu.
- Nhanh lên.
Anh còn chần chừ gì nữa ? Rống nào!
- N-N-Nhưng, thưa ngài...
- Rống !
- Ohh.
- Giỏi lắm. Giỏi lắm, James.
- Boo ?
- Được rồi.
- Đi theo hướng này.
- Tôi hy vọng hôm nay các anh đã học được
một bài học quý giá.
Boo ?
Boo ?
Boo, là tôi này.
- Đứa trẻ !
- Thưa ngài, nó không có độc hại đâu ạ.
- Cái gì ?
- Sulley...
- Boo ? Không, không, không, không sao đâu.
Tôi chỉ là đang...
Ôi , không, không, không, không.
Đừng sợ mà.
Không có thật đâu. Đó chỉ là...
Tôi chỉ ...
- Boo.
- Hắn định dùng con bé để thử nghiệm đấy.
- Boo ?
- Hắn muốn giết chúng tôi vì hắn biết
chúng tôi đang giữ con bé.
- Cả câu chuyện là lỗi của Randall.
- Randall ?
Vâng, chúng tôi có thể dẫn ông đến
phòng thí nghiệm của hắn. Nó ở
ngay trong nhà máy này này.
Làm sao mà chuyện này có thể xảy ra cơ chứ?
Làm sao mà chuyện này có thể xảy ra cơ chứ?
- Còn ai biết nữa không ?
- Không ạ, thưa ngài.
Tốt. Công ty này không thể
chịu một vụ tai tiếng nào nữa.
Bây giờ thì trước hết...
chúng ta phải lo chuyện của đứa bé này.
Tôi chưa bao giờ nghĩ là chuyện có thể tệ đến nước này.
Ít nhất thì không phải ở nhà máy của tôi.
Tôi thật lấy làm tiếc là vụ này
đã làm rắc rối đến các anh,
đặc biệt là anh đó James.
Nhưng bây giờ thì chúng ta có thể giải quyết mọi chuyện
cho lợi ích của ông ty.
- Uh, thưa ngài, đó không phải là cánh của của bé.
- Tôi biết, tôi biết chứ.
Cánh cửa này dành cho 2 anh đấy.
Không !
Boo!
Không. Không.
Không, không, không, không, không !
Quá trễ rồi! Chúng ta đã bị lưu đày, thiên tài.
Chúng ta đang ở trong thế giới loài người !
Ôi, thật là một ý tưởng sáng suốt,
cầu cứu ông bạn già Waternoose của anh.
Chỉ tiếc ông ấy lại là chủ mưu !
Nếu ngày xưa anh chịu nghe lời tôi
thì đâu đến nông nỗi này !
Anh đâu có nghe lời tôi, phải không ?
Đến nuớc này mà anh vẫn chẳng thèm nghe tôi nói !
Đỡ này !
Chào mừng các bạn đến Hy Mã Lạp Sơn.
Người tuyết kinh tởm ! Anh có tin nổi không ?
Anh thấy tôi có kinh tởm không ?
Tại sao họ không thể gọi tôi là
Người Tuyết Đáng Yêu, hay, hay
Người Tuyết Dễ Mến cơ chứ?
Tôi là một gã rất tốt bụng mà.
Ăn đá bào không ?
Không, không, không, đừng lo.
Mùi chanh hẳn hoi đấy.
Uh, còn anh thì sao, người bạn to lớn ?
Đá bào không ?
Anh có thấy cách cô bé nhìn tôi ko?
Ôi, tội nghiệp. Tôi hiểu chứ.
Bị lưu đày thì không dễ chịu chút nào.
Người bạn Người Rừng của tôi ấy.
Khi anh ta bị lưu đày, anh ấy tự thiết kế một
chiếc tả khổng lồ từ cây thường xuân độc
Mang lên đầu như vương miệng.
Tự gọi bản thân là Vua Ngứa Ngáy.
Nhưng mà các anh
sẽ không gặp nhiều khó khăn đâu.
Tôi muốn nói là, các anh không thể may mắn hơn được nữa.
- Được lưu đày cùng với người bạn thân.
- Hắn không phải là bạn tôi.
Oh. Tôi cứ tưởng hai anh là bạn,
anh biềt đó, lúc tôi thấy hai người
ôm nhau ngoài bão tuyết, tôi....
Nhìn hắn đi. Hắn làm hỏng cuộc đời tôi đấy
và vì ai chứ? Vì một con bé ngu ngốc!
Vì anh mà bây giờ tôi phải ở
cái vùng đất hoang lạnh cóng này !
Đất hoang ?
Ý anh là vùng đất thần tiên phải không ?
Ý tôi là, anh không thấy tuyết tuyệt vời sao ?
Ôi, và chờ đến lúc anh vào ngôi làng lân cận xem.
Quả là một nơi xinh xắn nhất trên thế giới.
Tôi còn chưa nhắc đến sữa bò Tây Tạng miễn phí đấy nhé.
- Chờ chút. Anh vừa nói gì ?
- Ờ thì sữa bò.
Vắt sữa bò Tây Tạng không phải
là một chuyện dễ dàng...
nhưng, anh biết đấy, sau khi nhặt hết lông ra,
thì sữa rất là bổ dưỡng đấy.
Không , không, anh nói về ngôi làng gì đấy.
Ở đâu ? Ở đó có trẻ em chứ ?
Trẻ em à ? Có chứ. Trẻ kiên cường,
trẻ ẻo lả, trẻ leo đá...
- Ở đâu đấy ?
- À, hey, hey!
Tất cả đều ở dưới chân núi đấy.
- Chỉ cần đi 3 ngày là đến.
- Ôi! 3 ngày ?
Chúng ta cần đến đó ngay bây giờ!
Anh muốn vào làng à ?
Okay, luật thứ nhất.
Luôn luôn...không.
Không bao giờ ra ngoài khi trời đang có bão tuyết.
Chúng ta cần cứu Boo.
Boo ? Còn chúng ta thì sao ?
Từ hồi con bé đó xuất hiện,
anh cứ bác bỏ lời khuyên của tôi.
Và bây giờ thì kết cục chúng ta ra sao nào ?
Ôi, chúng ta chỉ còn chút xíu
nữa là phá vỡ kỷ lục, Sulley.
- Đáng lẽ là chúng ta có thể đi vào lịch sử rồi.
- Bây giờ điều đó không còn quan trọng nữa.
Không còn quan trọng?
C-C-Cho tôi 1 giây nào.
Không còn quan trọng ?
Được rồi, đó thật là, uh..Không. Tốt. Tuyệt vời.
Cuối cùng thì sự thật cũng lộ diện rồi,
phải không ?
Ôi, anh nhìn này !
Hết đá bào rồi .
Uh, để tôi ra ngòai làm thêm vài cái nữa nhé.
Sulley, còn những thứ mà xưa nay
chúng ta đã phải cố gắng thật nhiều để đạt được thì sao ?
Không quan trọng hả ?
Celia thì sao ?
Tôi sẽ không bao giờ...không bao giờ
được thấy mặt cô ấy nữa.
Không thành vấn đề à ?
Còn tôi thì sao ?
Tôi là bạn của anh mà.
Tôi là người bạn thân nhất của anh mà.
Tôi không quan trọng sao ?
Xin lỗi,Mike.
Tôi rất lấy làm tiếc là chúng ta bị kẹt ở đây.
Tôi không cố tình đâu.
Nhưng mà bây giờ thì Boo đang gặp rắc rối đấy.
Tôi nghĩ là chúng ta sẽ có cách để cứu bé
nếu chúng ta có thể xuống...
Chúng ta ? Whoa, whoa, whoa, whoa. Chúng ta ?
Không, lần này thì không còn " chúng ta" nữa đâu anh bạn.
N-Nếu-nếu-nếu anh muốn
ra ngoài đấy để rồi chết cóng...
thì cứ đi đi...
bởi vì bây giờ thì chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt
Ê, tôi đã làm thêm đá bào này !
Ôi, cố lên , George.
Tôi biết anh sẽ làm được mà.
Tôi đã chọn cho anh một
nhiệm vụ dễ dàng ở Nepal .
Nepal xinh đẹp và yên tĩnh.
Anh biết không, anh nói đúng đó.
Cầm giúp tôi cái này.
- Cố lên, Georgie!
- Coi chừng ! Cho tôi qua !
- Xin lỗi nhé, George.
- Cái gì thế này...
- Ê, anh đâu có được...
23-19
- Tránh đường giùm !
- Ê !
Cứu tôi với !
Cuối cùng cũng xong. Tôi không nên
giao phó nhiệm vụ này cho cậu.
Vì anh, tôi đã phải đày đi
chuyên viên giỏi nhất của công ty
À, nhưng với chiếc máy này thì
chúng ta sẽ không cần chuyên viên nữa
Dù gì thì Sullivan
cũng đáng bị như thế.
Anh chẳng bao giờ có thể bằng phân nửa Sullivan.
Kitty !
- Kitty!
- Sullivan ?
- Kitty!
- Xin lỗi nhé, Boo.
Ngăn hắn lại!
Tôi đưa bé về nhà nhé.
Kết liễu đời hắn đi !
Anh không biết là tôi đã chờ đợi
giây phút này lâu đến mức nào đâu, Sullivan !
- Mike ?
- Không phải là tớ không lo cho con bé.
- Mike, anh không hiểu đâu.
- Vâng, tôi hiểu chứ. Tôi chỉ giận thôi.
Tôi cần chút thời gian để suy nghĩ.
Nhưng mà anh không nên bỏ lại tôi ở đó chứ.
- Tôi đang bị tấn công này.
- Không, tôi đâu có tấn công anh.
Tôi - tôi -tôi chỉ muốn thật thà với anh thôi.
Nghe tôi nói này.
Tôi và anh là một đội.
Không gì có thể quan trọng hơn
tình bạn của chúng ta.
Tôi - tôi- tôi biết rồi, bé à.
Anh ấy rất nhạy cảm.
Bạn hiền này,
nếu anh khóc thì tôi sẽ bắt đầu khóc theo đấy.
Xin lỗi vì tôi đã không ở cạnh anh lúc ấy
nhưng bây giờ thì tôi sát cánh cùng anh này.
Ê, Sulley, tôi đang giải bày tâm sự.
Ít nhất thì cũng phải chú ý nghe chứ.
Ê, nhìn này.
Randall này...
- Oh.
- Đi nào.
- Đứng dậy đi ! Chúng ta không thể để cho ai biết.
- Sẽ không ai biết đâu.
- Tôi rất vui là anh quay lại, Mike.
- Phải có người chăm sóc anh chứ, trái banh lông.
- Em yêu, chúng ta không thể nói chuyện bây giờ đâu.
- Nhanh lên.
Michael, nếu anh không nói cho tôi biết
chuyện gì đang diễn ra thì
chúng ta đường ai nấy đi!
- Nghe em nói không ? Chia tay đấy !
- Okay, sự thật là
Sulley là người đã để
đứa bé lọt vào thế giới của chúng ta
Tụi anh đang cố gắng trả bé về nhà
nhưng Waternoose có âm mưu bí mật...
và bây giờ Randall đang đuổi theo để giết tụi anh.
Anh nghĩ tôi sẽ tin vào những
lời nói dối trơ trẽn của anh à, Mike Wazowski?
Mike Wazowski !
- Anh yêu em lắm, em yêu !
- Tránh ra được không. Coi chừng này!
Đồ ngốc!
- Coi chừng.
Làm ơn tránh đường. Làm ơn tránh đường.
- Xin lỗi nhé.
Nhanh lên. Nhanh lên.
- Họ kia rồi .
- Các công nhân chú ý.
Randall Boggs vừa phá vỡ kỷ lục
hù dọa trẻ em của mọi thời đại.
Hả? không, tôi đâu có.
Tránh đường coi! Để tôi đi nào!
Có lên nhé, gấu yêu của em .
- Nó kìa!
- Đừng có bám vào đuôi tôi chứ. Để tôi đi!
- Sulley, anh làm gì thế ?
- Nắm chặt vào , Mike.
- Anh điên rồi à ?
- Sulley, chúng ta phải làm gì đây ?
- Chúng ta phải tìm cánh cửa của
Boo và một trạm trống.
Kế hoạch hay nhỉ.
Đơn giản, nhưng mạo hiểm.
- Whoa.
- Ối trời.
- Giữ chặt vào.
- Wow!
- Đừng nhìn xuống!
Tôi muốn ói quá.
Tôi muốn ói quá.
Ôi, không !
Không !
- Cửa của Boo !
- Nó kìa !
Làm sao qua đó đây ?
Ôi, đây là ngõ cụt rồi, Sulley.
Hắn kìa.
- Làm cho bé cười đi !
- Cái gì ? Sulley !
- Cứ làm đi !
Ow!
- Mở cửa đi !
- Hắn tới kìa.
Đưa đứa trẻ đây !
- Sao họ không chịu đày chúng ta đến đây nhỉ ?
- Đi nào. Chúng ta phải tìm 1 cánh cửa nữa.
Nhìn kìa! Cửa của Boo !
- Hắn kìa. Nhanh lên. Nhanh lên.
- Đưa tay cho tôi.
- Nhanh lên. Đẩy nó, đẩy nó qua một bên.
- Ooh, đúng rồi, đúng rồi, đúng rồi.
Nhảy đi! Tôi ở ngay sau lưng anh này.
Đi nào !
- Nhanh lên! Tiếp tục chạy đi!
- Nhảy vào !
Cảm giác lạ nhỉ .
Mike ? Xin lỗi nhé, anh bạn.
Đau nhé, con thằn lằn kia.
Tuyệt lắm, anh bạn.
Chúng ta thoát khỏi hắn rồi.
Boo !
Rất hân hạnh được làm việc với các bạn !
- Mở cửa ra đi !
- Tôi đang cố này !
- Mở cửa !
Boo !
Họ kìa.
Sulley, anh làm gì thế ?
Sulley !
- Cứ như là đón tàu điện cao tốc ấy.
- Anh thấy họ không ?
Trước mặt kìa !
- Kitty!
- Boo !
Nhìn mặt chuyên viên giỏi nhất của chúng ta này !
Một đống rác ngốc nghếch tội nghiệp !
Anh giữ vị trí số 1 lâu quá rồi, Sullivan.
Bây giờ thì thời vàng son của anh đã qua rồi.
Và đừng lo nhé,
tôi sẽ chăm sóc đứa bé thật tốt.
Không !
Bé không còn sợ anh nữa rồi.
Coi bộ anh sắp thất nghiệp rồi đấy.
Được rồi. Vứt qua đây nào, anh bạn.
Tập lại trò cũ xem nào.
Quăng vào nào. Quăng vào nào.
- Ê, làm ơn, đừng ! Đừng !
- Hum, hum. Ờ thì ném này.
Và hắn đã biến !
Mẹ ơi, có một con cá sấu lọt
vào nhà mình nữa này.
Một con cá sấu nữa à ?
Đưa cho mẹ cái xẻng ! Lại đây này !
Nhào vô, mẹ !
Đánh cho nó chết đi !
- Danh dự là của anh hết đấy, Mikey!
- Rất hân hạnh.
Đúng đó, Boo.
Công của bé đấy. Bé đánh thắng hắn đấy.
Đi nào.
Okay, Boo, đến lúc về nhà rồi.
Hứa với tôi là bé sẽ tự chăm sóc bản thân và ngoan ngoãn nhé !
- Ôi, không!
- Cúp điện rồi. Làm cho bé cười nữa đi.
Được thôi. Tôi mới chế ra trò này.
Bé chắc chắn sẽ cười sặc sụa cho coi.
- Xin lỗi nhé. Bé không thấy.
- Cái gì ? Anh quên kiểm tra cái nón của bé à? Đồ ngốc !
Chú Mike,
đừng có lớn tiếng trước mặt bé nhé.
- Anh cũng biết chúng ta cần bé cười mà.
- Đúng rồi.
Hey, Boo! Chú đùa thôi mà. Nhìn này!
Tếu quá phải không? Thấy chưa, với...
Đây là màn biểu diễn của tôi đấy nhá bé.
- Chuyện gì thế này ?
- Giữ chặt!
Khi cánh cửa đáp xuống đây thì cắt điện nhé.
Các anh sẽ bắt được đứa bé và những kẻ thả nó ra ngoài.
Tuyệt. Cả một đội chào mừng à.
Chúng ta phải làm sao đây ?
Đây là CDA.
Yêu cầu bước ra chầm chậm với đứa trẻ trong tay.
Được rồi. Được rồi. Chúng tôi đầu hàng.
Đây này. Đứa bé này.
Tôi đang hợp tác đây. Nhưng trước khi bị bắt,
tôi muốn nói một chuyện.
- Chụp này !
- 23-19!
- 23-19!
- Chúng ta có một trường hợp vật bay độc hại.
Cách ly nạn nhân.
- Đứng yên !
- Đuổi theo tội phạm!
- Bao vây khu vực !
- Bắt hắn !
- Nhanh lên nào.
- Đừng để chúng thoát.
Cái gì ? Chờ chút, chờ chút! Quay lại đi!
Đứa trẻ đây này.
Sullivan? Sullivan !
Đưa đứa trẻ cho tôi!
Đưa nó đây !
Mở cửa ra ! Mở cửa ra !
Sullivan! Dừng lại ngay.
- Đi nào.
- Đừng vào phòng đó !
Tôi nghĩ là chúng ta chặn được ông ta rồi, Boo.
Bé được an tòan rồi.
Nhớ ngoan ngoãn nhé!
Anh đã đi quá giới hạn rồi đấy, James.
- Bé đã về nhà rồi.
Để cho bé yên đi.
- Tôi không thể.
Nó đã thấy quá nhiều.
Cả anh nữa đấy.
- Nhưng mọi chuyện đâu cần phải đến nước này.
- Tôi không có lựa chọn nào khác.
- Thời thế đã thay đổi rồi.
Hù dọa không còn đủ nữa.
- Nhưng bắt cóc trẻ em ?
Nếu bắt cóc một ngàn đứa trẻ có thể
cứu sống công ty thì tôi cũng làm!
Tôi sẽ bịt miệng tất cả
những kẻ cản đường tôi.
- Không!
- Chào buổi tối, mẹ.
- Chào buổi tối, con yêu.
- Cái..cái..cái gì đây ?
- Chào buổi tối, mẹ. Chào buổi tối, mẹ.
Mô phỏng kết thúc.
Mô phỏng kết thúc.
Tôi không biết các anh sao chứ...
tôi thì tìm được nhiều lỗi lắm đấy.
- Nhưng..nhưng..
Nhưng làm sao...làm sao ..
- Ngài biết gì không?
Chúng ta cùng xem lại đoạn tôi thích nhất nhé?
Nếu bắt cóc một ngàn đứa trẻ có thể
cứu sống công ty thì tôi cũng làm!
- Cái gì ? Cái gì ?
- Nếu bắt cóc một ngàn đứa trẻ có thể
cứu sống công ty thì tôi cũng làm!
Nếu bắt cóc một ngàn đứa trẻ có thể
cứu sống công ty thì tôi cũng làm!
- Tôi sẽ bắt ông ấy.
Được rồi, theo chúng tôi nào.
- Các anh đang làm gì thế này ?
Bỏ tay ra. Các anh đâu được bắt tôi.
tôi hy vọng là kết cục này làm anh vui vẻ, Sullivan.
Anh đã giết chết công ty.
Công Ty Quái Vật phải đóng cửa.
Chúng ta sẽ phải lấy năng lượng từ đâu đây ?
Nạn kiệt huệ năng lượng sẽ
càng ngày càng trầm trọng !
Đứng yên đó.
Sếp muốn nói chuyện với anh.
Tất cả chú ý !
- Chào.
- Roz ?
2 năm rưỡi trời làm việc nội gián
của tôi xém chút là bị phí phạm
khi anh giành lấy đứa trẻ đấy, anh Sullivan.
Dĩ nhiên, nếu không có sự giúp đỡ của anh,
tôi cũng không biết...
là Waternoose là chủ mưu của vụ này.
Về phần đứa bé.
Tôi chỉ muốn dẫn bé về nhà thôi.
Tốt lắm.
Đem đến cho tôi một cái máy nghiền cửa.
Cái gì ? Bà muốn nói..
Tôi sẽ không được gặp lại bé lần nữa ?
Đó là luật lệ.
Tôi cho anh 5 phút đấy.
- Bảo trọng nhé, bé con.
- Mike Wazowski !
Yeah. Aw, Boo.
Hành trình của chúng ta đã rất vui vẻ.
Đi đi. Mau lớn nhé.
Uh, Boo...Um, Boo ?
Oh, nhìn này.
Yeah, bé biết gì không ...
Oh, dễ thương lắm.
Uh, Boo, um...
- Rất xinh.
- Kitty.
Đến đây nào.
Oh, anh ấy là một con gấu vui vẻ.
Không còn quái vật nào bước ra từ tủ quần áo
để nhát bé nữa, phải không ?
Yeah.
Tạm biệt nhé, Boo.
Kitty.
Kitty phải đi rồi .
Boo!
Kitty?
Chúng ta cứ coi như
không có chuyện gì xảy ra.
Và tôi không muốn thấy
báo cáo về vụ bê bối này.
Giải ông ấy đi.
Tôi cá là chúng ta sẽ được nghỉ cả ngày hôm nay.
Đồ ngu! Họ sẽ cho đóng cửa nhà máy đấy.
Tôi ước gì anh thấy được sắc mặt của
Waternoose khi bức tường được kéo lên.
Tôi hy vọng họ sẽ gửi cho mình
bản sao của cuộn băng
Ê, anh có sao không ?
Này, vui lên nào anh bạn.
Chúng ta đã trả Boo về nhà một cách thành công.
Ôi, tôi biết là chúng ta đã làm cho
công ty phải đóng cửa
và mấy trăm người mất việc làm.
Đó là không nhắc đến
cả đám phẫn nộ sẽ dí theo chúng ta
khi họ bị mất điện.
Nhưng mà ít nhất thì chúng ta
cũng đã có những trận cười
thoải mái , phải không ?
Cười.
Ê, có ai mở cái này lên chưa?
Alô! Alô! Thử máy! Thử máy !
Ê, chào buổi tối . Bạn khỏe không ?
Bạn khỏe không ? Rất hân hạnh được gặp bạn.
Chà, phải nói là tôi rất vui được
ở trong phòng bạn.
Bạn từ đâu đến đấy ?
Quên đi vậy. Bạn đang học mẫu giáo,
phải không? Ôi, tôi yêu mẫu giáo biết bao.
3 năm tuyệt vời nhất của đời tôi.
Của đời tôi.
Nhưng tôi yêu thể thao.
Tôi giỏi môn ném banh. Oh, yeah.
Tôi là người nhanh nhất.
Dĩ nhiên, tôi là trái banh. Nhưng tôi...
Tôi là trái banh, thấy không ?
Được rồi.
Hả ?
Ê, cảm ơn nhiều nhé.
Tôi sẽ đến đây suốt tuần đấy.
Nhớ chuẩn bị tiền phục vụ cho tôi nhé.
Giỏi lắm, Mikey. Anh đạt chỉ tiêu trong ngày
chỉ với đứa trẻ đầu tiên.
Không tệ ha? Anh biết không, chỉ có ai đó
có tài pha trò như tôi
mới có thể thu thập được
nhiều năng lượng thế này.
Uh-huh. Cái thực tế là tiếng cười
cung cấp năng lượng nhiều gấp 10 lần
tiếng thét cũng không có liên quan phải không ?
Ôi , gấu yêu của em.
Lại đây nào, anh yêu.
- Em yêu !
- Anh yêu.
Các em, các em. Dừng lại nào.
Dừng lại nào. Dừng lại nào.
Michael, anh thật là duyên dáng.
- Em có đem tạp chí đến không ?
- Họ mới vừa giao cả thùng đến đấy.
Để anh xem nào!
Sulley và anh ở trên bìa tạp chí , phải không?
- Anh không thể tin được.
- Ôi, gấu yêu.
Anh ở trên trang bìa này !
Oww!
Ôi, tuyệt vời quá!
- Ê, Sulley!
- Hey, uh, Mike. Tôi chỉ, uh, chỉ...
- Nghe này, nếu anh có chút thời gian
thì tôi có thứ này cho anh xem. Okay ?
- N-N-Nhưng...
- Nhắm mắt lại nào. Đi theo tôi.
- Tôi ...
- Đi nào. Không được hí nhé.
- Tiếp tục đi. Tiếp tục đi. Tiếp tục.
Nhanh lên. Tiếp tục. Tiếp tục.
- Mike!
Đi theo tiếng nói của tôi này !
Rồi, dừng lại. Mở mắt ra đi.
- Ta-da!
- Mike!
- Có phải là...
- Xin lỗi vì tôi làm lâu quá.
Nhưng mà tôi phải đi nhặt
từng miếng vụn đấy.
Anh biết đó, nó chỉ họat động
khi mà anh có tất cả các mảnh vỡ thôi.
Boo ?
Kitty !
littlebell
Sub team
www.updatesofts.com