Tip:
Highlight text to annotate it
X
hd_bichdiep155
chúc các bạn xem phim vui vẻ!
Mối tai hại đầu tiên của
chú lợn anh hùng khi trở về
là vì tiếng tăm của nó.
Những lời tung hô, tán dương
làm nó xoay vòng choáng váng
Những người đã từng xem nó
như một miếng thịt lợn thối tha.
Nay lại la hét
chỉ để được nó chú ý.
Ông ơi, ông!
Nhìn kìa ông! Nhìn kìa!
Ở trên trời !
Nhìn lên trên đấy
Thưa ông Hoggest !
Ông Hoggest!
Ông Hoggest !
Con lợn của ông.
Ông ôm con lợn này,
chụp ảnh lên báo nào!
Nhìn bên này!
- Bên này ! Lần nữa nào!
- Cho chúng tôi thấy con lợn nào!
Chiến công của người nông dân
và chú lợn phi thường của ông...
được cả những vùng xa xôi biết đến.
...lấy đâu ra thời gian
trả lời hết mấy cái này...
Khắp nơi gửi lời mời đến dự
các buổi hội chợ...
để biểu diễn lùa cừu.
Và, thật vậy, gặp cả nữ hoàng.
- Ooh
- Nhưng ông Athur là một người sống khép kín
Niềm vui lớn nhất của ông
là được làm việc trên nông trại.
Tôi sẽ nhờ bà hàng xóm giúp.
Cứ như thế, vào một buổi sáng
ông Athur định sửa lại cái máy bơm nước,
rồi không biết thế nào
Babe lại nghĩ là nó có thể giúp ông.
Nhưng vận mệnh thay đổi
trong tích tắc. Than ôi!!
Và chú lợn đã học được ý nghĩa
của hai từ ác nghiệt:...
"giá như".
Giá như nó đã không bất cẩn như vậy.
Giá như sức nặng của nó + máy bơm
không vượt quá cân nặng của ông chủ nó.
Giá như ông chủ nó không va vào bệ máy...
hoặc là
ngón tay không bị kẹt.
Giá như cái máy bơm không bị
rơi ở dưới giếng...
và giá như, ông chủ nó
đủ tỉnh táo...
để không buông sợi dây thừng ra.
Ông chủ?
Ông chủ ơi!
Chưa bao giờ
trong cuộc đời ngắn ngủi của mình...
chú lợn mong điều gì hơn là
mọi người có thể hiểu chú nói.
Giá như có thể nói:
"Xin lỗi, ông chủ"
Xin lỗi, ông chủ!
Trước khi ông Athur xảy ra chuyện
không may này,...
bà Hoggest chỉ bận rộn...
nướng bánh, cho sữa vào chai,
muối dưa chua...
Nhưng bây giờ, bà vừa phải chăm sóc chồng
vừa phải lo chi trả các hóa đơn.
Bà nhận ra, cuộc sống thật khó khăn,...
hơn những gì bà lường trước.
Cách đây lâu, có hai người
đàn ông xuất hiện.
Họ măc áo vét.
Với bộ mặt lạnh lùng
và đôi mắt vô hồn.
Những người đàn ông như thế này
chỉ có thể đến từ một nơi: Ngân Hàng.
Ông Athur!
Ông Athur!
Nó đâu rồi? Nó đâu rồi?
Nó ở đâu cơ chứ?
Đây rồi!
" Ngài Athur kính mến..."
"...quan khách mong chờ
sự góp mặt của chú lợn."
... biểu diễn lùa cừu."
Biểu diễn lùa cừu à?
"Vé máy bay miễn phí,
phòng ở tiện nghi...
và số tiền biểu diễn lớn."
Ồ! Ông Athur! Ông Athur!
Một số tiền biểu diễn lớn này!
Nhìn này! Thấy không? Thấy không?
Lợn ơi lợn! Lợn ơi!
Lợn ơi lợn! Lợn ơi!
Lợn ơi lợn! Lợn ơi!
Ra đây nào, bé con!
Bà chủ đang gọi cháu đấy.
- Lợn ơi!
- À, nó không có ở đây!
- Lợn ơi lợn!
- Babe ơi!
Babe không ở đây.
Cháu không thể thay đổi những gì đã xảy ra,
nhưng cháu có thể bù đắp lại.
Babe, ông chủ
sắp mất trang trại này rồi.
- Tất cả chúng ta sẽ bị mang đi.
- Không biết rồi chúng ta sẽ ra sao.
Không phải ai cũng tốt như ông chủ đâu.
- Nhưng cháu có thể làm gì?
- Chẳng gì cả!
Cháu là lợn chăn cừu.
Một nhà quán quân chứ không ít.
- Lợn ơi!
- Hình như họ muốn cháu lùa cừu thì phải.
- Cậu không thể đi được. Cậu ấy không thể đi.
- Cậu là con lợn may mắn của tôi.
Lợn!
Lợn!
Ông Athur!
Ông gọi con lợn ranh ấy ra đây!
Lợn, đến đây!
Ơ, cháu phải đi ra ngoài rồi.
Cháu sẽ không đơn độc đâu, cháu yêu.
Cháu sẽ đi với bà chủ.
Ồ, chắc rồi, bà chủ. Cậu sẽ là bạn đồng hành
của tên giết động vật hàng loạt ấy đấy.
Đừng sợ gì cả, cháu yêu.
- Cháu có muốn đi tè trước khi đi không?
- Không, cảm ơn cô.
Đến đây nào! Đến đây!
Nhưng tôi cần con lợn này.
Cậu ấy là con lợn may mắn của tôi,
con lợn may mắn của tôi đấy!
Không có cậu ấy, tôi chết mất !
Chết mất! Thế là hết đời! Tuyệt giống rồi!
Chỉ là con vịt chết!
Vào trong này đi nhé!
Cô Fly, đi cùng cháu được không?
Cô ước gì cô có thể, cháu yêu,
nhưng họ chỉ cần cháu thôi.
- Làm ơn đi!
- Thôi đi nào, cháu là một chú lợn dũng cảm mà!
Babe, trong thế giới luôn thay đổi này,...
số phận luôn ủng hộ
người có lòng dũng cảm.
Cháo đặc vào buổi sáng. Không đường,
ít muối thôi, đừng cho nhiều quá.
Trà, không sữa, chanh thôi nhé!
Được rồi, tôi nghĩ thế là ổn.
Thôi, tôi đi đây.
Esme?
Đừng lo ông Athur.
Tôi sẽ không để con lợn xảy ra chuyện gì đâu.
Athur!
Và như thế, thế đấy!
chú lợn và bà chủ...
liều thử vận may ở
thế giới rộng lớn kia.
Sau đây, là những gì đã xảy ra
trong chuyến phiêu lưu của họ.
Và làm thế nào mà
một trái tim nhân hậu, tốt bụng...
có thể hàn gắn cả một thế giới đáng buồn.
Babe, hãy cứu lấy trang trại!
Cứu lấy trang trại!
Cứu lấy tra-a-a-a-ng trại!
Ôi!
Dừng lại! Dừng lại!
Woa-Oa!
Này cho tôi hỏi!
Cái gì cơ?
- Này, thấy cái thứ mập mập, không lông lá
đang bay kia không?
- Uh, thấy.
- Có biết nó đi đâu không?
- Theo chúng tôi.
Tốt quá. Theo họ thôi.
Ờ! Ờ... cho tôi hỏi.
- Ờ, tôi đang thắc mắc...
- Này, nhìn đi nhóc, tôi đang bận.
- Ờ, hình như tôi bị lạc bà chủ.
- Này, này, tôi đang làm việc.
Capisce? Comprende?
Woa. Không phải cậu là một loại chó
hiếm đấy chứ?
Tôi không phải chó.
Tôi là lợn chăn cừu.
Bà chủ tôi đi đâu rồi, tôi đói lắm,
mọi người tin tôi sẽ cứu được nông trại.
Ồ, thật là bi kịch, nhưng cậu nhìn thấy
cái hàng dài hành lý kia không?
- Những đống đằng kia nữa.
Cậu thấy không? - Thấy.
Tôi phải đánh hơi hết mấy cái thứ chết tiệt kia,
từng cái một. Tôi là chó chuyên đánh hơi.
Một kẻ đánh hơi có văn bằng 3,
đầy đủ tư cách.
Tất cả ở trong cái mũi này,
cái cơ quan khứu giác này.
- Cậu có thể đánh hơi chuyên nghiệp với cái mũi thế này.
- Cậu thật tốt bụng, nhưng tôi...
Đừng có ngắt lời tôi.
Tôi đang vào khúc hay ho.
- Khi cậu đánh hơi được đúng cái mùi,
cậu biết chuyện gì xảy ra không? - Mm-mmm.
Cậu nhảy lên nhảy xuống và nổi quạu lên.
Cậu làm thế.
- Cậu sẽ thấy người ta chạy đến.
- Thế à? Sao lại thế?
Mệt quá! Nhưng điều này mới quan trọng này.
Tôi sẽ được thưởng lớn.
- Thưởng á?
- Chắc rồi. Tôi mong ước thế. Xem này.
Bảo vệ, xuống tầng trệt ngay!
Bảo vệ, xuống tầng trệt ngay!
Chúng ta có một thứ khả nghi.
Bà ta có thể là mẹ tôi.
Ghớm thật, ai ngờ?
Bà Esme Cordelia Hoggett?
Ồ,tạ ơn trời!
Con lợn của tôi không thấy qua đây.
15' nữa là tôi phải bay trên chuyến FF - 115.
Tôi còn phải kịp bắt chuyến xe nữa,...
nhưng, tôi sẽ không đi nếu không có
con lợn may mắn đó.
- Thưa bà, chúng tôi đang giữ con lợn.
- Ôi, chúng ta đi qua đó thôi.
- Ôi, nếu tôi lỡ chuyến bay FF - 115,
tôi sẽ không thể bắt chuyến xe 4h30.
Và nếu chúng tôi không thể bắt chuyến xe 4h30,
chúng tôi sẽ không đến hội chợ đúng giờ.
Đó là một hội chợ rất lớn của các ***,
họ nói thế, và hôm nay là ngày cuối cùng.
Nó sẽ kết thúc
và chúng tôi sẽ không có số tiền biểu diễn.
Và nếu không có tiền, ngân hàng sẽ không
chấp nhận câu trả lời "Xin lỗi, tôi lỡ chuyến bay".
Thế đấy, tất cả sẽ kết thúc . Nông trại,
Ông Athur tội nghiệp sẽ...
chết mất.
Bà Esme Cordelia Hoggett,...
chúng tôi có lý do để tin rằng
có thể bà đang mang chất cấm trong người.
Với tư cách là viên chức
của Ủy Ban Quản Lý và Thi Hành Luật Thuốc...
tôi có quyền thi hành
một số thủ tục cần thiết.
Xin vui lòng vào phòng
và cởi quần áo ra.
Cái gì cơ?
Tất nhiên, không nghi ngờ gì,
bà Esme...
được chứng minh vô tội.
Nhưng, đáng buồn là họ
đã lỡ chuyến bay quan trọng,
và tồi tệ hơn...
họ phải đợi vài ngày mới có
chuyến bay trở về nhà.
Họ không thể đi tiếp
cũng không thể về ngay.
Họ mắc kẹt ở đây.
Thế, bà không nhận cả thú nuôi à.
Nhưng nó chỉ là một con lợn nhỏ.
Ồ, nó còn hơn chó ấy chứ, thật đấy.
Nhưng nó gần như là người.
Đi khỏi đây, thưa bà!
Đây không phải nông trại.
Xin lỗi!
Khách sạn Flealands
vài dãy nhà về phía nam.
Họ sẽ nhận bà và con lợn.
Bà Esme nhìn chăm chú khuôn mặt
của người đàn ông lạ.
Cảm ơn!
Và tự hỏi điều gì
khiến anh ta hành động tốt bụng như vậy.
À, tôi cần một phòng
cho tôi...
và, à, ừ, con lợn nhỏ này.
Hử?
Bà có điên không?
Những con vật ở đây á?
Tại sao bà nghĩ chúng tôi nhận cả thú vật?
- Ờ, nhưng tôi...
Bà nghĩ chỗ này là chỗ nào?
Không phải thế đâu nhá.
Tôi ý thức được luật lệ của thành phố không?
Có
Tôi có phá luật lần nào chưa?
Tuyệt đối không. Tôi luôn làm đúng luật.
Bà có điếc không?
Cút đi!
Này!
Này!
Hử?
- Bà muốn ở đây bao lâu?
- Tôi, à...., 2 ngày.
- Phòng áp mái thế nào?
- Uh, ...à, tôi nghĩ cô...
Đó là lừa hàng xóm thôi.
Bọn vô tâm keo kiệt.
Họ muốn mấy con vật tội nghiệp này
đi đâu chứ?
- Nó có được luyện ở trong nhà chưa?
- À, rồi. Như tôi và cô thôi.
Chúng tôi có phục vụ bữa không?
Không
Nhưng có cửa hàng tiện ích chứ?
Có, 2 dãy nhà về phái Nam.
Và nguyên tắc vàng là gì?
Không được mở cửa chính.
Tại sao?
Vì đó có thể là thanh tra cảnh sát.
Coi chừng cái bậc này.
Bà sẽ làm gì nếu cần gì đó?
Hãy gõ cửa bên trái.
Ai ở đây?
Tôi.
Phòng tắm ở đâu?
Cuối cầu thang.
Chúng tôi có phục vụ khăn tắm không?
Cái gì đây,một giống chó à?
Hử? cậu là chó chứ? Một con chó con?
Flealick, quay lại,
Chúng ta còn chưa biết nó ở đâu ra.
Phải không Alan?
Phải, Nigel.
- Mèo. Cậu là mèo?
- Tôi giống mèo lắm à?
Sao tôi biết được? Tôi bị cận thị.
Tôi nhìn kém lắm. Nếu cậu là mèo, hãy cút khỏi đây.
Này! Đồ mèo! Ở đây không có gì
cho cậu đâu nhá!
Hiểu chưa hả? Không con mèo nào
được ở đây. Dừng lại!
Điện thoại ở đâu?
ở tiền sảnh.
Gọi nội địa thôi.
Và con lợn này sẽ ở đâu?
Trong phòng này.
Meo, meo, meo....!!!!
Và nó sẽ "giải quyết" ở đâu?
Trên cái ổ này.
Ai sẽ dọn nó?
Bà dọn. Hỏi gì nữa không?
À, tôi gọi điện thoại
đường dài ở đâu?
- À,ừ, 2 dãy nhà, về phía Nam.
- Mm-mm
Oh
Ở lại đây, lợn!
Ở lại đây!
Babe nhìn ra khung cảnh
rộng lớn ngoài kia.
Đầy những người và tạo vật.
và tự hỏi khi nào
nó có thể nhìn thấy lại bầy cừu.
Nó chợt nghĩ:...
Có lẽ không chĩ là lùa cừu.
có lẽ còn có việc gì đó
nó cần phải làm.
Dù là hoàn cảnh nào,...
ở nơi đây, với những góc tối
và vô số những điều có thể xảy ra.
Nó cảm thấy chắc chắn
nó sẽ tìm ra cách để chuộc lỗi.
Aww!
Tôi...
Tôi có thể giúp cậu gì không?
Cậu đang làm gì thế?
Cậu nói cái gì?
Này,
Đợi một lát.
Nhưng...
Cái đó là của bà chủ tôi.
Này, quay lại!
Này!
Chờ đã!
Woa. Nếu cậu không phải mèo,
lại đây nói chuyện tí! - Xin lỗi!
Chúng tôi không ủng hộ Nig và
Al lắm. Họ hơi lo quá.
Tôi thì ủng hộ phe đúng thôi.
Này, đừng xa cách thế. Thật là...
Mở ra, làm ơn!
Mở cửa ra!
Có chuyện gì thế cậu nhóc?
- Uh...
- Ai thế em yêu?
Uh, một con gi đấy trụi lông,
hồng hồng, trắng trắng.
Cho nó vào xem!
Tôi muốn lấy lại cái vali.
Này, đồ màu hồng! Nhìn đứa nhỏ này xem.
Cậu muốn làm nó buồn à?
Nhưng cái đó không phải của cậu ấy.
Tôi chỉ biết những gì tôi thấy thôi:
Tug về với cái vali
nó chỉ đang làm việc của nó, thu nhặt các túi hành lý.
Rồi cậu vào đây buộc tội,
rồi đưa ra yêu cầu.
Tôi chưa hề thấy cậu
mang cái vali này.
Ai nói đó là của cậu?
Tôi sẽ không đi nếu không có cái vali
Tôi tin là em trai trai tôi-
Bob Bobalooba, Quả Chuối To,...
không dính dáng đến chuyện này.
Này, tôi cảnh cáo cậu:
Tôi trông nhỏ
nhưng chọc tức là tôi điên tiết lên đấy.
Chúng ta có ai đến thăm à?
À,ừ, chúng tôi đang bàn bạc...
với con vật màu hồng không cổ này.
Nó là loài ngoại lai.
Thậm chí là thú ngoài hành tinh.
Tên đần chảy nước mũi.
Đây là loại động vật có vú, ăn tạp
thuộc họ móng guốc,...
một loài tầm thường,
mục đích duy nhất...
là cho người ta ăn thịt.
Loại động vật chậm chạp, ko tay,
vô duyên và yêu bùn lầy này...
là lợn.
- Ồ
- Cho những gì ông vừa nói,
Tôi là lợn chăn cừu.
Tôi đến đây để cứu nông trại.
Nghe cho rõ đây,
tôi đang cứu lấy nông trại.
và, nếu ông không thể nói điều gì tốt đẹp
thì hãy im đi.
Vậy là, "bữa ăn" màu hồng nhỏ bé này...
đang thực hiện sứ mệnh của nó.
Phát biểu đầy hoài bão nhỉ?
Chúng ta sẽ xem lại.
Tôi cảm thấy không thoải mái
với cuộc trò chuyện này.
Tôi muốn lấy lại cái vali.
Tránh ra!
Chú Fugly
chú Fugly
chú Fugly
Hả?
- Thả tôi ra!
- Chú Fugly!
Có trộm trên lầu này.
Chú tưởng tượng được không?
Bà Esme Hoggest, đây là chú Fugly.
Chú Fugly, đây là bà Esme Hoggest.
- Có lẽ chúng ta nên gọi cảnh sát.
- Không, không, không cảnh sát gì cả.
Không chính quyền gì cả. Nơi này
sẽ phải đóng cửa mất. Bà hiểu mà.
Ôi trời, tôi vừa gọi cho ông Athur
bảo con lợn vẫn bình an.
- Bây giờ, trước hết ta phải...
- Này, đó là chủ của tôi.
- Nhớ là, chúng ta phải tìm ra quần áo của bà.
- Tôi không quan tâm quần áo.
Nhưng con lợn...
Tôi không thể về nếu không có con lợn.
Bà hiểu không?
Cách đây khoảng 5', có con gì
giống con lợn đã ở đây.
Nó ở đâu? Bên trái đường Canal.
rồi đi thẳng ra bờ biển.
Ok. Cảm ơn!
Meo!
- Meo, Me!
- Cái gì đây?
Nó đẹp quá !
Ối! Nó thật đáng yêu!
Meo, meo!
Lợn!
Lợn ơi!
Lợn ah!
Lợn ơi lợn!
Lợn ơi!
Lợn ơi!
Bà gọi ai là lợn hả bà già?
Không phải các cậu.
Con lợn khác kia.
- Con lợn của chồng tôi. Cậu biết đấy...
- Cái gì trong túi?
Đưa nó đây!
Aaaaaaaa!
Woaaaa!
Ồ!
Ôi trời!
Công việc biểu diễn có lẽ
không danh giá như việc lùa cừu.
Nhưng chú lợn vẫn
sẵn sàng cam chịu sự nhạo báng này...
nếu nó giúp được nông trại Hoggest Hollow.
Những người bạn này nói rằng
nếu mọi chuyện tốt đẹp...
thì sẽ có phần thưởng lớn.
Này. Khi nào tôi được trả tiền?
Này ông! cháu phải đi bây giờ.
Thế cháu lấy tiền thưởng thế nào?
Tôi nói rồi, cậu hãy ở yên dưới bàn!
Thôi được!
Thả tôi ra!
Ôi! Đây là một sự hiểu lầm!
Tôi vô tội!
Ai đó cứu với!
Gọi điện đến nông trại Hoggest!
Ok, hết trò xem rồi!
Giải tán đi!
Cứu tôi với!
Cho cháu biết!
Không có tiền thưởng gì cả phải không?
Chuyện thế này đã xảy ra chưa?
Ô, bé màu hồng bé nhỏ!
Đây là thành thị!
Như Bob luôn nói...
Anh nói gì nhỉ Bob?
Tất cả là hão huyền,...
xấu xa, và dành cho những kẻ xấu xa.
Không, không phải thế!
Cậu biết đấy, có nghĩa là không có hôm qua
cũng không có ngày mai.
Chỉ có hiện tại mới có thật
Quá khứ đã qua,
còn tương lai thì...
Thế đấy, chẳng có gì đảm bảo
bánh thịt lợn ạ.
Đây là thế giới trang đấu,
không ai ngoại lệ.
- Cậu hiểu tôi nói gì chứ?
- Tôi không phải là bánh thịt lợn.
- Sao cũng được, bánh xinh xinh!
Tôi không phải loại bánh nào cả.
Tôi là lợn, và tôi đang thực hiện nhiệm vụ.
Thật khó khăn nếu bạn là
một chú lợn đơn độc trong thành phố này.
Nó khiến bạn trống vắng
Bạn không biết đi về đâu?
Không biết bà chủ ở đâu?
Chú lợn nghĩ thật tốt nếu có thể nhớ được
những lời của cô Fly và chú Rex.
và nó cố hết sức,
nhưng thậm chí không nhớ nổi
khuôn mặt yêu dấu của ông chủ.
Nông trại mờ nhạt dần.
Chỉ như một giấc mơ êm ái,
một âm vang vọng lại.
Ông ổn chứ Thelonius?
Thelonius?
Tôi không thể đánh thức ông ấy,
tôi đã cố.
Nhưng ông ấy không dậy.
Ông ấy sẽ về.
Ông ấy luôn tự về nhà mà.
Thelonius?
Để ông ấy yên.
Xem nào.
Mmm!
woa. Chờ chút.
Chỗ này được rồi.
Vâng, cứ thả tôi xuống đây,
Thế, sẽ ổn thôi...
Ờ, cám ơn cho đi nhờ nhé anh bạn!
- Tôi chỉ mong cánh của anh vẫn bay được...
- Vâng,...
Ý tôi là, nó không thể bay quá xa...về cái nơi mà anh phải chịu
bi kịch gia đình ấy...
- Ôi chúa ơi!
- Vâng, vâng. Đừng rủa thế chứ, thôi chào anh.
Tạm biệt anh vịt đáng mến!
Ok
Mày biết hạ cánh mà.
Đây rồi.
Bay xuống...Ối.
Tuyệt.
Ô
Hửm?
Hả? Hả?
woa.
Lợn.
Lợn.
Khi màn đêm buông xuống,
những gì Babe lo lắng,
cứ như một tiếng nói
rên rỉ không ngừng trong đầu nó.
"Thức ăn".
Sự thật là dạ dày Babe
đang làm ầm lên.
Nó bắt đầu tin
giọng nói ấy đang nói với mình.
- Thức ăn
- Hả?
Có ai còn gì ăn không?
Có ai còn không?
Này, mấy anh chó,
còn gì gặm nhấm được không?
Chúng tôi còn cái giẻ này.
Mì Ý đấy, mùi vị cũng được.
- Chúng ta ko thể cứ liếm mãi cái giẻ này, Alan nhỉ?
- Đúng thế , Nigel.
Này mèo, mèo!
Các anh thì sao?
ko ko ko...thức ăn
ko ko ko ...thức ăn
không thức ăn
chúng tôi không có thức ăn.
Ờ, bây giờ
tôi phải làm "tiên phong" rồi.
Tôi biết một nơi nhiều thức ăn.
Chúng ta sẽ ra ngoài à?
Không có người đi cùng à?
Có thể nguy hiểm lắm, anh biết mà.
Mất mạng được đấy.
Chúng ta sẽ men theo bóng tối, em yêu.
Sẽ ổn thôi.
Này, này. đợi với!
Đợi 1 chút!
Thức ăn ở đâu?
Tôi cần phải ăn.
Này, nói nhỏ thôi.
Tôi có thể làm gì không.
Làm gì đó ấy.
Về đi bị thịt!
Cậu có thể làm gì chứ?
Cậu chẳng có tay nữa.
Tôi có thể làm gì à?
Nhiều lắm.
Thế, phải rồi.
Ừ, cừu,
Tôi có thể lùa cừu.
Về nhà đi nhóc!
Cậu có thể biểu diễn ở đấy.
Khoan đã. Tôi nghĩ
có thể có vài con cừu cho cậu lùa đấy.
- Anh có à?
- Ừ, xem này.
Ngay đây, đằng sau
quán Food-O-Rama này...
là nơi người ta giữ cừu.
Tôi sẽ mở cho cậu cái lỗ.
Mở ra
Chúng ở trong đó.
Giống Leicester
hay giống cừu mặt đen Scottland thế?
Giống bò đấu và một con giống Doberman.
Những giống này rất lạ đấy.
Ờ, thế cậu muốn tôi lùa nó đi đâu?
Tùy cậu. Chỉ cần giữ chân chúng cho đến khi
tôi lấy được đồ ăn.
Ok, cừu.
Có ai không?
Có ai không?
Có ai ở đây không?
Ờ, có ai nữa không?
Cậu không biết chỗ này,
hay, chắc là, muốn chết.
À, tôi chỉ đang tìm...
mấy con cừu.
Tôi cảnh báo cậu.
Aaaa!
Bebe nào cừu anh cừu chị!
Bebe nào cừu anh cừu chị!
Cho giống nòi, cho bộ lông,
cho cả bầy đàn!
Bebe nào cừu anh cừu chị!
Xuống đây em yêu.
Cẩn thận.
Tôi sẽ chặn đầu nó.
Cho tôi vào.
Ai đó làm ơn!
Cho tôi vào!
Cho tôi vào.
Mở cửa ra!
Em yêu, đừng tưởng tượng vớ vẩn nữa.
Em không tưởng tượng.
Có cái gì đó trong ngôi nhà kia.
Hortense, em sẽ lỡ mất
chương trình ca nhạc đấy.
Hortense!
Hừm!
Aaa!
Tôi sắp bắt được tôi
Tôi sắp bắt được tôi
Aaaaaaaaa!
Có cái gì đó len lỏi
trong cơn sợ hãi này...
lung linh, từng khoảnh khắc trong
cuộc đời ngắn ngủi của nó.
những chuyện đã trải qua
trở về mãnh liệt trong tâm trí.
Phút giây cận kề cái chết.
Khi nỗi sợ hãi nhường chỗ cho sự mệt mỏi.
Babe quay lại nhìn kẻ địch.
Đôi mắt ngập đầy chỉ 1 câu hỏi:
Tại sao?
Aaaa!
Đây là những gì đã xảy ra, Alan,
bên ngoài ấy.
Đó là thời gian, Nigel.
Em yêu, đi khỏi đây thôi.
Ai đó làm ơn giúp 1 tay.
Làm ơn!
Ngài tốt bụng! Ngài tốt bụng!
Ngài có thể giúp tôi không?
Tôi đã bị ném đi một các tàn nhẫn
bây giờ tôi không biết đi đâu.
- Ôi, nhưng làm thế nào?
- Làm ơn, làm ơn.
Tôi biết ngài khác những người khác.
Những người tôi đã gặp chỉ hứa suông,
họ toàn giả dối.
- Nhưng...
- Tôi lạnh lắm.
Tôi sợ lắm rồi,
tôi rất mệt mỏi.
- Chủ của chị đâu?
- Chủ tôi giờ đã có người khác...
đẹp hơn, trẻ hơn.
Tôi, tôi chưa bao giờ có chủ.
Tôi đói.
Chủ tôi buộc tôi vào một cái túi
rồi quăng tôi xuống nước.
Bụng tôi đau.
Cố gắng quên tất cả.
Họ thật tội nghiệp.
Chúng tôi bị đuổi đi
chúng tôi không biết đi đâu nữa.
À, bên trong này rất được, ấm áp đấy.
- Không phải ý hay đâu.
- Nhưng họ...
Không, không được.
Cái này ăn được đấy nhỉ?
Ô, làm ơn làm phước đi.
Im lặng
Im lặng.
Các ngươi sẽ gây ra rắc rối đấy.
Ờ, chúng tôi có thể vào hết bên trong ko,
chúng tôi sẽ xếp hàng trật tự.
Tôi chắc là sẽ có đủ chỗ cho tất cả.
Cậu nói như cậu là chủ ở đây vậy.
Tôi nói, cậu ấy là chủ đấy.
Tôi muốn có một đề nghị...
mà tôi tin là các cậu sẽ đồng ý:...
Chúng ta sẽ làm theo những gì lợn nói.
Có ai phản đối không?
- Không, Không, không thành vấn đề.
- Làm theo những gì lợn nói đi.
Có ai phản đối không?
Tốt thôi.
Có ai nữa không?
Có.
Dù sao nó cũng chỉ là một con lợn.
Ôi, thật êm cho bộ lông.
Nó làm tôi nhớ lại những ngày tháng vàng son...
khi mà tôi còn đang say sưa
với những đặc ân.
Tôi làm lông và làm móng mỗi ngày.
- Đồ ăn bám!
- Đồ hạ lưu vô văn hóa.
Bọn chúng sẽ làm bẩn chỗ này mất
phải không Alan?
- Đúng thế Nigel.
Này, chú lợn.
Tôi muốn cậu đeo cái này.
Không cần phải thế đâu...
- Có chứ
- Cậu thật tốt, nhưng...
Không, không, tôi có thể là bất cứ thứ gì
ngoại trừ là tốt.
Thật ra, nghề của tôi cần phải độc ác
tàn nhẫn.
Cậu có thể đổi nghề.
- Tôi không thể
- Cậu có thể.
Không, nó đã ngấm vào trong máu.
Chúng tôi là những chiến binh.
Bây giờ nó đã thành bản năng.
Cái bóng sát nhân
luôn ở trong tâm hồn tôi.
Thế...
- Chắc tôi nên để cậu chết đuối?
- Gần như vậy.
Lợn, nếu cậu đeo vòng cổ của tôi,
Tôi sẽ cảm thấy rất vinh dự.
- Cảm ơn lợn!
- Không có gì.
Và cho cậu 1 ít này.
Cảm ơn Thelonius!
Ok mọi người. Quán tự phục vụ đóng cửa.
Tôi vẫn đói.
Hai hột mứt không đủ
lót dạ dày nữa.
- Giá đừng có mấy con mèo này.
- Có ai tát con chó kia phát?
- Nhìn này, đồ quỷ sứ!
- Nhào dzô!
- Đồ đánh hơi!
- Nghe này...
lãnh đạo có vài lời muốn nói.
Ờ, có lẽ, chó và mèo...
có thể, các cậu biết đấy,
đối xử tốt với nhau hơn.
Đúng thế.
Lệnh cho chó và mèo...
bỏ qua mọi ân oán truyền kiếp...
và tất cả chúng ta, từ lớn đến nhỏ,
sẽ được bình đẳng.
có quyền tự do và công bằng...
Không ai có thể chối cãi được,...
và như thế cho tất cả chúng ta.
Tôi vẫn thấy đói.
Bụng của tôi...
Tôi cảm thấy...cái gì lạ.
Anh biết em yêu.
Chúng ta đã lấy thức ăn về,
đáng lẽ phải được chia nhiều nhất.
Không anh yêu, đây này.
Cái gì?
Cái gì vậy?
Không sao đâu.
Buổi tối hỗn loạn ...
kết thúc bằng một sự khởi đầu.
Sự kiện này, nối liền quá khứ và lương lai.
Những tâm hồn mỏi mệt
tụ họp lại...
trong phút giây...
chúng quên đi số phận của mình.
Tôi làm chú rồi.
sinh đôi.
Nó giống ai nhỉ?
Darn few.
Darn few.
- Làm tốt lắm bà mẹ! Chúc mừng!
Nhìn khuôn mặt bé bỏng này kìa.
-Chúng thật dễ thương. Nhin kìa.
- Chúng có cái tai giống bố.
Tôi chỉ muốn liếm mặt nó 1 phát.
Đại diện chúng ta
tôi chắc lãnh đạo...
muốn, ờ, à,...
gửi một lời chào đặc biệt,
vậy, xin mọi người lắng nghe!
À, ờ,...
Nếu tôi có thể nói,
Tối sẽ hát cho bạn nghe về một ngày.
- La la la..
- Tôi sẽ hát về một buổi sáng
- La la la..
- Nắng vàng và chân thành.
La la la...
Lợn, lợn!
Ôi chúa ơi Roger!
Cái chỗ kia đang ầm ĩ lên.
Toàn những con thú bẩn thỉu.
Một cái sở thú.
La la la..
Ôi! Ferdinand!
Này, này, lợn! Cậu đi đâu?
- Ôi Ferdy!
- Ôm cái nào! Lại đây lợn!
- Hun Hun Hun!
- Bọn bẩn thỉu này là ai thế?
- Này Ferdy.
Chuyện gì đang diễn ra ở đây?
Trông cậu khác quá.
- Này, chỗ này có thể trả đũa cậu đấy!
- Nói tôi nghe xem nào.
Nhưng này, tôi ở đây với cậu mà.
Lợn may mắn của tôi.
Ferdy bé nhỏ già cỗi này...
cuối cùng cũng ấm êm, an toàn.
- Các bạn!
- Tối nay sẽ bận rộn đây!
- Tôi kiểm tra trên lầu.
Không ai ở nhà.
Nào! Nào!
Theo tôi này.
Đừng đến đó, Doll.
Giỏi lắm.
Giỏi lắm cô gái xinh đẹp.
Lợn, về nhà thôi.
Lấy thêm lồng đi.
Cẩn thận nào.
Lợn? Lợn?
Ok, mày sẽ ổn thôi.
- Cậu sẽ bắt được nó
- Từ từ nào.
Đem thêm mấy cái lồng nữa!
Lên nào chị Zootie.
Ok, giờ, này...
Cậu sẽ bắt được nó.
Kéo nó lên , kéo nó lên!
Ok
Lưới.
Có con mèo nào trong này à?
Mèo? Tuyệt đối không.
Không con mèo nào dám vào trong này.
Nhưng tôi dị ứng mèo..o.o...
Tạ ơn trời!
Bệnh tim cùa anh ta nữa!
Anh ta sẽ chết mất,
phải không Alan?
Đúng thế Nigel.
- Flealick!
- Flealick!
- Còn con nào không?
- Không thấy.
Này, mang con này đi.
Đi nào.
Nghĩ xem, chúng ta ra ngoài,
không đau đớn gì cả.
Chúng ta cùng hợp tác nhé?
Làm gì đó đi!
Nước!
Nó cần nước!
Không còn con nào ở đây!
Này, lợn!
- Ai cứu tôi với!
- Sao cậu không làm gì đi?
Cám ơn lợn!
Cái gì đây?
Đưa nó ra khỏi đây?
Chúng ta làm gì với nó được?
Nào, đi thôi!
- Flealick!
- Flealick!
- Chuyện gì xảy ra với cậu thế?
Flealick
Đi nào Flealick!
Flealick!
Hử?
Flealick!
Cậu nghe thấy tôi nói gì không?
Cậu ổn chứ.
Lật tôi lên!
Lật tôi lên!
Okay!
Tốt rồi, tốt rồi.
Họ đi..., đúng rồi.
Họ đi hướng này.
Ơ, thật ra, Flealick!
Tôi nghĩ họ đi hướng khác.
Đợi chút.
Cậu đang làm gì thế?
- Tất cả họ đều ở trong cái hú còi kia hết rồi. Cái mũi!
- Cái gì cơ?
- Cái cơ quan khứu giác ấy.
- Lợn. Cậu thoát khỏi đây rồi.
A- họ đi hết rồi.
B-họ không phải người tốt.
C- tấn công cảm tử.
D- chứng hoang tưởng. Cậu đang nghĩ thế à!
- Ferdy!
- Hãy đối diện đi. Cậu chỉ là một con lợn nhỏ
trong cái thành phố này.
Cậu có thể làm gì?
Ai có thể làm gì chứ? Tại sao phải cố?
Hử!!!
Cậu tháo cái này ra giúp tôi!
Thật không thể tin nổi.
Vịt Ferdinand,
nhân chứng cho sự điên rồ.
Đôi khi chúng ta nhận ra tài năng bản thân
trong những lúc cấp bách.
Babe, chưa bao giờ
sử dụng cái mũi vào việc gì ngoài việc tìm thức ăn.
Nó nhận ra có thể lần ra đường
qua việc đánh hơi mùi.
Cho đến sáng thì chú heo
cũng thạo được việc.
Gần đến rồi.
Gần đến rồi. Chúng ta đang đến gần nó.
Đúng rồi, đường này.
Khách tham quan.
Tôi tin là họ đang ở đây.
Chết, tôi biết ngay mà,
Họ chết hết cả rồi.
- Họ không chết
- Vào trong cứu họ.
Flealick, nếu chúng ta bị bắt,
chúng ta sẽ chẳng cứu ai được.
Ô, vâng, tôi tự cho phép tôi nói gắt gỏng,
để báo cho các ông biết,...
Tôi, nói với chính tôi, Esme, các ông
đã hạ thấp Athur, bản thân các ông và con lợn.
Vị quan tòa chưa từng nghe ai nói
nhiều như thế chỉ trong thời gian ngắn.
Hiển nhiên, đây là một phụ nữ...
lương thiện và có mục đích tốt.
Tôi đã từng xua đuổi con lợn,nhưng nó
đã trở thành người bạn thân nhất của chồng tôi.
Bên cạnh đó, nó lớn lên ở nông trại
và được yêu quý.
Các ông có thể lấy xích trói tôi,...
nhưng một khi tôi được tự do,
tôi sẽ trở lại mấy con đường ngu xuẩn đó...
và tiếp tục tìm con lợn của ông Athur.
Bác bỏ vụ này!
Có ai không?
- Heo hồng đây mà!
- Đúng rồi.
- Cậu nhóc!
- Sếp ơi!
- Tôi biết là cậu ấy sẽ đến.
- Tuyệt cú méo
- Suỵt, chúng ta phải im lặng!
- Xin lỗi.
- Tôi vào khóa cửa.
- Thôi được.
Này, này, các cậu đều biết câu
"ai nhanh sẽ sống" .
Vậy, tôi có ý này.
Chúng ta tách thành 2 nhóm.
Nhóm nhanh đi với tôi,
nhóm chậm ở lại sau sống chết với bọn nó.
- Ferdinand!
- Đó là cách để chúng ta không chết hết.
Tôi nghĩ nó rất hợp lý,
phải không?
Thelonius đâu?
Ông đang làm gì thế?
Tôi không mặc quần áo.
Nhưng, Thelonius, ông là đười ươi!
- Tôi không mặc quần áo.
- Ông Thelonius?
Đi thôi!
Thật bẩn thỉu.
Cám ơn đã đợi.
Nhanh, quay lại.
Ôi trời.
Khi nào những điều tốt đẹp mới đến với tôi?
Không khí. Không khí.
Có ai ở nhà không?
Có ai không?
Lợn!
Chuyện gì thế này?
Chuyện gì đã xảy ra?
Tôi cứ nghĩ tôi đã
làm 1 nơi ở tốt cho chúng tôi.
Nhưng làm sao các người có thể làm vậy?
Họ đã từng là những
hàng xóm tốt bụng.
Mọi người luôn quan tâm nhau.
Thật thế mà.
Nhưng giờ,
tôi chỉ đi vắng một đêm...
theo chú Fugly
những phút cuối đời.
Cô thật đáng thương.
Cô gái nhỏ.
Tại sao họ không để chúng tôi yên?
- Ai?
- Những con vật đã làm gì mụ ta chứ?
- Ai cơ?
- Mụ ta, kìa...
Mụ ta.
Thế à.
Quần áo.
Có cái nào vừa vặn với tôi không?
Mấy con vật của chúng tôi đâu?
- Tôi không qua đó đâu.
- Qua đi Nigel.
Chỉ như đi dạo công viên thôi mà.
Cố gắng sử dụng hết chân.
Thôi nào
chúng ta sắp làm được rồi.
chẳng lẽ trên thế giới này...
không còn chỗ nào thật sự bình yên sao ?
Đúng thế,
cho 2 đứa con tôi.
Tôi biết 1 nơi,
nhưng hơi xa.
Làm sao đến được đó.
À, trước tiên,
chúng ta phải gặp chủ tôi đã.
Em yêu?
Em đây rồi.
Im lặng nào.
Im lặng.
Suỵt!
4 chân. 2...
đây là chó.Ừm.
và lợn.
Chào chú khỉ.
Đi nào. Thelonius! Đi nào.
John? John?
Bà Willis.
Còn đau gì không?
- Không, ít lắm.
- Tốt rồi.
- Buổi tối tốt lành bác sĩ.
- Chào ngài!
- Chào
- Chào
Ok, cảm ơn.
Buổi tối vui vẻ!
Chào!
Chúng tôi đang tìm vài con vật.
Con gì?
Lợn, chó, mèo, khỉ.
Mấy con đấy.
Này, chúng mày không được vào đây.
Lợn.
Ôi, cắn đuôi tôi đi.
Cái này chắc vui đây.
ố, thật bất ngờ.
Tôi rất thích sự bất ngờ.
Tránh ra!
Ok, đi nào.
Lợn lợn lợn...
Đó là bà chủ.
Bà chủ đây rồi.
Chắc rồi, mụ ấy.
- Ở yên nhé lợn!
- Trông giống ông ấy quá!
Thelonius!
Cháu không nghĩ vậy.
Tôi nói rồi, đó là ông ấy.
- Tìm cách gì đi Ferdy.
- Hả?
Mày đi với tao nào thịt lợn.
- Nó không phải lợn của ông?
- Giờ nó là của tôi.
Bà Esme!
Bếp trưởng đang giữ con lợn.
Ok, Thelonius, đi thôi.
Tóm lấy mụ ta.
Tôi là Esme Hoggest...
và tôi đến cứu con lợn
của ông Athur nhà tôi.
Thật kinh khủng phải không?
Đi nào Ferdy, đi nào!
Nào lợn, nào...!
Tôi đến đây, tôi đến đây.
Bắt lấy nó.
Lợn!
Không.
Cái gì thế em yêu? Chuyện gì?
- Em nghĩ là em làm rơi con rồi.
- Gì cơ? Em làm rơi con á?
Em làm rơi 1 đứa rồi.
Ôi, Zootie.
Bình tĩnh. Bình tĩnh.
Zootie, em đừng lo.Chúng ta sẽ tìm được.
Chắc nó chỉ ở đâu đây.
Con tôi, con tôi!
Thelonius! Nhìn lên trên kìa!
Cảm ơn.
Vâng, cảm ơn Thelonius!
Cảm ơn chú lợn!
Lợn, lại đây mau!
Bạn không thể làm mọi thứ
lại như trước...
nhưng bạn có thể làm lại từ đầu.
Ít nhất, đó cũng là những gì
2 người phụ nữ này đã quyết định.
Thế là, khách sạn cho thuê lại.
Và nó là giành cho mụ hàng xóm tò mò.
Em không thể nào chịu được nữa Roger.
Tiền từ khách sạn...
giúp nông trại thoát khỏi ngân hàng.
Chạy đua về nhà nào Alan.
Cậu thách tôi à Nigel.
Và như thế, chú lợn đã mang
2 thế giới lại với nhau.
Hai mảnh vỡ tạo nên điều gì đó mới...
ở một nơi hơi tụt hậu của thế kỉ 20 này.
Những chú vượn
bỏ lại đằng sau những Show diễn...
và có thể làm vượn thật sự.
Như bạn mong đợi,
không khí ở đây vô cùng phù hợp với chúng.
Mặc dù các bạn khác đều
nếm mùi vị sống ở nông thôn,nhưng...
Flealick nhận thấy đi bằng chân quá chậm...
và cậu ta theo đuôi những chiếc xe tải.
Đáng buồn là,
chuyện giữa anh bò đấu
và chị lông xù hồng không kéo dài lâu.
Chị ta bỏ đi theo anh chó khác,
bỏ chồng lại với mấy đứa con.
Các con phải đáng sợ lên,
các con là những chiến binh. Gầm gừ lên nào.
Nhưng bố à,
chúng ta có cần phải thế không?
Chúng con không muốn.
Còn riêng với đười ươi,
nó cứ khăng khăng đòi ở trong nhà...
với Chính bà ấy.
Cuối cùng, chú lợn
và người nông dân...
lại hài lòng
sống giữa những người bạn.
và ít nhiều, mọi thứ đã trở về
nơi mà chúng bắt đầu.
Sẽ ổn thôi lợn à.
Sẽ ổn thôi.
Cám ơn các bạn đã xem phim!