Tip:
Highlight text to annotate it
X
Phụ đề Việt ngữ: Chưa rõ.
Editor: gnol009@hdvnbits.subteam.
Mẹ thương con, Billy.
Con cũng thương mẹ nữa.
Chúc con ngủ ngon.
Ngủ ngon nhé con.
Đừng sợ gì hết nhé.
Sáng mai con gặp lại mẹ nhé.
Mẹ yêu con...
Họ sẽ cho tôi làm trợ lý
về nghệ thuật.
Anh bạn Kenny của tôi bảo
''Hãy mua áo khoác Burberry.
''Nếu làm ăn lớn,
phải ra vẻ làm ăn lớn.''
Thế lá chiều thứ 7 tôi đi chơi,
trời lạnh...
Tôi tới cửa hàng áo khoác
Burberry đó...
...và nói, ''Tôi muốn cái áo
Burberry, số 37.''
Tôi thử vào và trông rất đẹp.
Tôi bảo ''Tôi sẽ mua nó.''
Và ngay lúc đó, tôi bắt đầu
đổ mồ hôi,
Tôi lấy cuốn sổ chi phiếu, ký,
và tay tôi run...
...vì tôi sợ quá.
- Chào nhé?
- Cậu đi đâu vậy?
- Về nhà.
- Chúa ơi, tớ cũng phải về nữa.
Được, để tôi nói hết.
Tôi ký...và tay tôi bắt đầu run...
Ai vậy? Danny hả?
Taxi!
- Này, tôi có chuyện nói với cậu.
- Không được. Tôi phải về.
Chuyện quan trọng mà!
Tôi sẽ giao anh hợp đồng
của Mid- Atlantic.
Đến cuối năm, ta sẽ có
trên 10 triệu...
Nếu chiến dịch này thành công,
mà tôi biết chắc là sẽ như vậy,
Họ sẽ cho tôi phần hùn với họ.
Bây giờ ông mới nói? Tuyệt quá!
Tôi chỉ muốn anh biết là tôi
cũng để anh tham gia.
Ôi chao, tuyệt rồi!
Joanna!
Anh về đây!
Anh quên chìa khóa. Phải gọi điện
cho văn phòng trước khi họ về hết!
Jo, em sẽ hãnh diện về anh.
Anh có tin vui lắm.
- Ted.
- Chờ chút, để anh gọi đã.
Em nhớ Jack Edwards bên
phòng kế toán không? Tự sát rồi.
À, chào. Ted Kramer đây.
Tôi muốn có mấy tấm hình từ
chỗ phục hồi ảnh sáng mai.
- Em đi.
- Khoan đã. Tôi không nghe.
Được, anh cũng vậy.
Cảm ơn nhiều. Mai gặp nhé.
2 mẹ con ăn chưa?
Ted, em đi.
Chìa khóa em đây.
Thẻ Tín dụng American Express,
thẻ Bloomingdale...
Sổ chi phiếu. Em có lấy
2000 đô từ tài khoản chung.
là tiền em có từ trước khi
ta lấy nhau.
- Em đùa kiểu gì đấy?
- Đây là hoá đơn giặt quần áo,
Anh phải đi lấy vào sáng thứ 7.
- Anh đó, anh phải đi lấy quần áo.
- Chuyện gì vậy em?
Em đã trả tiền nhà, tiền điện,
tiền điện thoại, và...
Em lựa đúng lúc thật đấy.
Anh xin lỗi nếu về trễ nhưng anh
cũng phải đi làm kiếm sống chứ!
Thôi, được chưa?
Như thế là xong rồi.
Thôi đủ rồi, thôi mà!
Em làm gì vậy?
Em đi đâu? Anh đã làm chuyện
gì tệ hại vậy?
- Không phải tại anh!
- Vậy là gì?
Tại em, lỗi ở em.
Anh chỉ lấy lầm người thôi.
- Em không chịu nổi nữa!
- Thôi vào trong đi!
Không được! Em đã cố hết sức!
Em thề là...
Joanna, làm ơn, anh xin lỗi mà!
- Đừng...đừng bắt em vào đó!
- Anh chỉ muốn nói chuyện.
Em vào đó là em thề sẽ có ngày...
có lẽ sang năm...
-...em sẽ nhảy qua cửa sổ!
- Thôi đi mà!
Thôi! Còn Billy thì sao?
Em không đem nó theo.
Em không lo nó được.
Em là một bà mẹ tồi tệ.
Em không kiên nhẫn...
Không có em nó sẽ khá hơn.
Joanna, làm ơn...
Và em không yêu anh nữa.
- Em đi đâu vậy?
- Em không biết!
Chào Margaret. Ted đây.
Vợ tôi có đó không?
Vâng, Joanna có ghé không?
Nếu cô ấy đến, nói cô ấy trở
lên hay gọi điện cho tôi nhé.
Đừng lo. Cô ấy không lấy vali.
Chắc không đi xa đâu.
Tôi có việc phải làm. Nếu thấy
cô ấy, bảo cô ấy gọi cho tôi nhé?
Cũng đúng lúc thật!
Joanna, em có biết là...
À, chào Margaret.
- Chị ấy chuẩn bị vali à?
- Cũng không có gì to tát đâu.
Chị ấy có nói đi đâu không?
Chắc phải có nói chứ!
- Cô biết mà.
- Làm sao tôi biết? Tôi đâu có mặt.
Rõ ràng là 2 người hay nói
về tật xấu của tôi...
mà tôi không hề biết, tôi cũng
muốn ngồi nói chuyện...
...nhưng tôi có buổi họp
quan trọng sáng mai...
...và tôi muốn làm xong việc.
Vậy cho phép tôi...
Ted, anh không thấy chúng ta có
chuyện trầm trọng sao?
Sai rồi, tôi mới là đứa gặp chuyện,
Còn cô chỉ phải...
...là đi ra khỏi cửa rồi về ngủ.
- Sự thật là Joanna...
- Sự thật là từ 6 tháng nay...
tôi đã làm như mọi để cơ quan này
có được cái hợp đồng quan trọng,
...đến 5 giờ chiều nay mới được...
Lúc 20 giờ, ông phó chủ tịch nói là
tôi sẽ là giám đốc sáng tạo kế tiếp.
Tôi về nhà định chia sẻ với vợ tôi...
... 1 trong 5 ngày đẹp nhất đời
tôi, và cô ấy nhìn tôi...
...và nói là không muốn sống
với tôi nữa!
Cô không hiểu được
cô ấy đã làm gì sao?
Hiểu chứ, làm hỏng 1 trong
5 ngày đẹp nhất đời anh.
Cô cũng hay thật. Cô...
Thôi, cảm ơn nhiều.
Đúng là đoàn kết với nhau.
Cảm ơn đã đến an ủi, nhưng...
Tôi không lên đây để an ủi.
Tôi lên vì lo cho Joanna.
Cô về căn hộ của cô mà lo tiếp đi.
Bọn tôi chưa bao giờ lộn xộn
cho tới lúc cô và Charley chia tay.
Thật không tin anh được.
Nói thật đi, được không?
Cô xúi vợ tôi bỏ đi đấy à?
Không, tôi không hề làm vậy!
- Hay là nói xa nói gần?
- Không có!
Joanna và tôi nói lung tung
chuyện, điều đó thì đúng.
Và Joanna là người
không hạnh phúc
Có lẽ anh không biết, nhưng phải
can đảm lắm mới ra đi như thế.
Phải can đảm thế nào
để bỏ con ra đi?
Mẹ đâu?
- Sao?
- Mẹ đâu?
Mấy giờ rồi?
Kim nhỏ chỉ số 7, kim lớn
số 9. Mẹ đâu?
Chúa ơi, bố định nói với con.
Mẹ đi đâu hả?
- Mẹ phải đưa con đi học.
- Mẹ có dặn bố đưa con.
Ừ, để bố nói mẹ ở đâu.
Đôi khi con cũng cãi nhau
với bạn bè ở lớp...
rồi con giận và muốn ở
1 mình 1 thời gian?
Đôi lúc các ông bố bà mẹ cãi nhau...
rồi có 1 người muốn đi và
ở riêng một mình một lúc.
- Chừng nào mẹ về?
- Sắp về rồi!
Bây giờ ta ăn sáng!
Nhé? Chỉ 2 bố con thôi.
- Con ăn gì?
- Bánh mì nướng.
Muốn thì có ngay.
Đặt ít nước cho bố để
pha cà phê đi con.
Làm bao nhiêu trứng?
2 cho con và 2 cho bố.
Sữa này,
...bơ này,
Thế là 5 đô.
5 đôla...đây, con ngồi đây.
Rồi, con làm trợ lý số 1 cho bố nhé?
Nhìn này, 1 tay thôi.
Đây nhé!
Con có biết là đầu bếp xịn toàn
là nam không?
Hay quá phải không?
Lẽ ra mình phải làm thường hơn.
- Vỏ trứng rớt vào kìa.
- Không sao đâu.
Như vậy mới giòn. Con thích
giòn mà phải không?
- Mấy giờ học?
- 8g30.
Con làm đi, bố phải đi
tắm, gội, cạo râu nữa.
Bố phải đi gặp khách...
Rồi bố sẽ mang thịt xông khói về.
...và nấu cho con ăn.
Cũng vui đấy chứ. Mẹ cất cái...
- Trong lò.
- Cái chảo. Cái lò.
Trước hết ta vặn lửa...
Con làm không đúng rồi.
Phải làm nhanh thế này! Con thấy
chưa? Quan trọng là cổ tay.
Tròng trắng sẽ tan...
Sau đó ta lấy bánh mì, và ta...
Ta...
Ta bẻ miếng bánh mì.
Như vậy mới được.
- Hình như bố quên sữa rồi.
- Đâu có. Sữa cho vào sau cùng.
Khi vui ai cũng quên
đầu quên đuôi, phải không?
Bố chỉ muốn biết con có
chú ý không thôi.
Vui quá hả? Lần chót con vào
bếp là khi nào?
Con không thích bánh bể như vậy!
Nguyên hay bể thì ăn vào cũng
thế thôi. Bánh mì là bánh mì.
Bánh mì là bánh mì.
Bánh mì nướng thì bẻ lại
ăn ngon hơn.
Vào nhà hàng lớn con sẽ thấy
bánh mì nướng bẻ lại như vậy.
Như vậy ăn được nhiều hơn.
Khi bánh chín, bố pha
cà phê đây.
Con có vui không?
Lâu rồi bố chưa vui như vậy!
Bố sẽ tự pha cà phê...
- Nhiều quá!
- Bố thích uống đậm mà!
Mẹ thì hay pha lợt quá.
Con uống nước cam được không?
Nước cam, được chứ, có ngay.
Bố, cháy rồi!
- Cái gì?
- Cháy rồi!
Mẹ kiếp, chán bà ấy quá!
Chán thật!
Không có gì đâu! Đâu có gì.
Mọi việc ổn mà.
Chỉ tại...
...không có gì, không có gì đâu.
- Gì nữa?
- Tay bố ướt quá.
- Chừng nào mẹ về?
- Sắp về, bố đã nói rồi.
- Mẹ có đi đón con không?
- Có lẽ. Nếu mẹ không đến
thì bố đến.
- Rồi nếu bố quên?
- Bố sẽ không quên mà.
- Nếu bố bị đụng xe thì sao?
- Mẹ sẽ đón con.
- Cô ơi! Con ở lớp nào?
- Lớp 1.
Đây là Billy Kramer. Nó học lớp 1.
Hãy lo cho nó. Tôi phải gọi taxi.
Tôi bị trễ rồi. Taxi!
Taxi!
- Xin chúc mừng vụ Mid- Atlantic.
- Cảm ơn!
- Chúc mừng!
- Họ gởi hình sửa trở lại chưa?
- Tin vui đấy Ted.
- Cảm ơn nhiều nhé!
Xin chào. 11 giờ, anh có
họp với Airwick.
- Ảnh sửa đâu rồi?
- Ngay đây.
- Vợ tôi có gọi không?
- Không.
Làm ơn hủy hẹn với Airwick
lúc 11 giờ đi.
Cô ấy chưa bao giờ đi xa
như vậy, nhưng trước đây...
tôi biết khi cô ấy giận vì...
...cô ấy vô cùng im lặng.
Những lúc như vậy thì tôi hỏi
''Chuyện gì vậy?''
...và cô ấy nín lặng.
Nhưng từ vài tuần nay,
có lẽ vài tháng...
...từ lúc mình điên đảo vì cái
hợp đồng, tôi cũng không để ý.
Tôi cũng không hỏi gì,
vậy là cô ấy...
Tôi nghĩ chuyện tối qua là cách
cô ấy nói:
''Tôi cũng quan trọng
như công việc của anh.''
Có người đàn ông nào khác không?
Tôi không nghĩ vậy.
Cô ấy không phải loại đó.
Cô ta có người bạn, Margaret,
sống ở lầu dưới...
...anh biết đó, phong trào giải phóng
phụ nữ mà. Chắc họ âm mưu vụ này.
Cũng thành công thật.
Tôi điên thật rồi đây!
Cậu đừng lo gì hết...
Rồi cô ấy sẽ về.
Tôi không ngờ có ngày
sẽ như thế này!
Đừng để chuyện ấy
làm anh bận tâm quá...
Tôi biết là cô ấy sẽ về.
Tôi không sao đâu.
- Anh có vấn đề đấy chứ?
- Vấn đề gì?
Anh sẽ làm gì với Billy?
Chuyện mới tối qua.
Có lẽ khi Joanna về...
Không phải chuyện tôi, nên
tôi không nói nhiều...
Cứ nói đi, tôi muốn nghe
ý kiến anh.
Tôi cảm ơn việc anh dành thì
giờ nói chuyện với tôi.
Nghe thì hơi nặng nề, nhưng...
...tôi nghĩ cậu nên gởi Billy về ở
với bà con một thời gian.
Ý anh là tới khi Joanna về?
Thí dụ như Joanna không về?
Vụ đó...tôi không biết...
Ted, nghe tôi nói đây.
Tôi mới báo với xếp là cậu
phụ trách dự án Mid- Atlantic.
Cậu hiểu chưa? Cơ hội như vậy
chỉ có 5 hay 6 năm 1 lần.
Nhiều người trong cơ quan cắn
đắng tôi vì giao vụ đó cho cậu,
Chuyện này rất quan trọng.
Đừng làm bể!
Tôi phải tin cậu, và tin cậu 110%
... 7 ngày mỗi tuần, 24 giờ/ngày.
Dứt khoát phải như vậy!
Tôi không quan tâm về việc
cậu lo con cái...
Trước hết, anh có thể trông cậy
vào tôi 25 giờ/ngày, 8 ngày/tuần.
Tôi không tệ đâu, Jim.
Tôi không lẫn lộn chuyện nhà
và chuyện cơ quan.
Chỉ tại anh kêu tôi vào đây
nói chuyện, nên tôi nói,
Nhưng khi ra ngoài, tôi quên hết.
Anh nên biết như vậy!
Tôi sẽ vượt qua hết.
Anh đã giao việc lớn cho tôi.
Tôi sẽ không làm hỏng đâu.
Được chưa?
Mình sẽ làm 1 ly sau.
Không sao đâu, tôi phải...
đi gặp Airwick lúc 11 giờ.
Không sao đâu!
Anh mới là không nên lo.
Cảm ơn!
Tôi quý anh lắm đó.
Bố ơi?
Bố!
Ừ, cưng, chờ bố 1 chút.
Để bố viết xong ý này đã.
Để bố xong rồi mình nói chuyện.
Con voi ngồi lên bờ rào
là mấy giờ?
Đó là lúc làm hàng rào mới.
Con à, đừng...để
bố viết câu này.
Bố...bố ơi!
Trời ơi! Trời!
Lại đằng kia, ngồi xuống và
đừng làm gì hết!
Bố biết thế nào cũng
sẽ như vậy mà!
Bố đã bảo con đừng
uống nước ở đây!
- Con xin lỗi.
- Ừ, xin lỗi!
Đã nói là để nước trái cây
trong phòng ăn!
Con xin lỗi!
Ai cho con đi công viên,
cho con mọi thứ con muốn?
- Ai mua kem cho con?
- Bố.
Và ai hứa là khi về nhà
sẽ để bố làm việc?
- Hư rồi. Không sửa được nữa.
- Con xin lỗi mà.
Quá giờ ngủ rồi.
Sao con không đi ngủ đi?
Rồi đánh răng và nhớ dội cầu!
- Khăn giấy. Gì nữa?
- Bột giặt.
Được.
Không, mẹ mua loại có những
cái vòng màu cam kia kìa.
- Đâu có gì khác?
- Mẹ nói loại đó tốt.
- Đi thôi.
- Chai màu hồng kia.
Rồi, đi nào.
Đây, đủ rồi.
Cần bột ngũ cốc nữa.
Rồi, màu gì?
Này, Billy!
Billy, đã nói mẹ là sẽ viết thư
trước khi hết tuần này!
- Khi nào mẹ về?
- Đọc thư rồi mình sẽ biết.
Rồi, đọc nhé!
''Billy thương yêu của mẹ,''
Là con đó.
''Mẹ đã đi xa rồi,
''Đôi khi trên thế giới...
...các ông bố ra đi.
''...và mẹ nuôi con một mình.
''Nhưng đôi khi, người mẹ
cũng có thể ra đi...
''...và bố sẽ ở lại nuôi con.
''Mẹ ra đi vì mẹ phải tìm...
''1 điều gì đó cho riêng mình
để làm trên đời...
''Ai cũng phải làm, và
mẹ cũng vậy.
''Làm mẹ của con là 1 việc,
nhưng còn nhiều việc khác...
''...và đó là điều mẹ phải làm.
''Mẹ đã không có dịp để nói
với con về việc này...
''...vì vậy nên mẹ viết cho con
lúc này.
''Mẹ luôn là mẹ của con...
''...và mẹ luôn yêu con.
''Mẹ chỉ không làm mẹ trong nhà...
''...nhưng là mẹ của con trong tim.
''Và giờ mẹ phải đi để làm
con người mẹ phải trở thành.''
Ta sẽ đọc lần khác vậy nhé?
Con không cần nữa.
- Chào, Jim.
- Khoan đã, Ted.
- Vào làm 1 ly đi.
- Không được, trễ rồi.
Vội gì? Tiệc mừng thâm niên
Norman 5 năm với cơ quan này.
Anh có tin không?
Ước gì tôi ở được, nhưng
trễ rồi. Tôi phải đón Billy.
Nhớ Jerry Hoover, bên
truyền thông không?
Có chuyện vui lắm.
Tôi đi đây. Thứ 2 gặp lại!
Taxi!
Taxi!
- Này, cứ giữ tiền lẻ!
- Cảm ơn!
Chào bà Kline.
Xin lỗi, tôi đến trễ.
Không sao, nhưng Billy
nó buồn.
Thế nào rồi con?
Bố kẹt công việc ở văn phòng
một chút.
Xin lỗi con, thôi, mình về đi.
Cảm ơn em đã đến, Billy
À, khoan đã.
- Đừng quên túi quà.
- Cảm ơn nhiều!
- Tạm biệt!
- Cảm ơn nhiều!
- Sao, con có vui không?
- Bố tới trễ!
- Đâu có trễ dữ vậy. 20 phút.
- Bố muốn cá không?
Những người mẹ khác
đều tới trước bố.
Có gì mà con giận vậy?
Ngoài đường xe cũng đông.
Nếu con muốn làm
chàng trai lớn...
thì nên biết là khi có ai nói xin lỗi...
Con không nên để bụng,
và làm người ta
...buồn lâu sau đó.
Rồi, ăn đi.
Đừng ăn bằng tay mà Billy.
Con lớn rồi mà. Đây.
Dùng nĩa đi.
Nào, ngồi thẳng lưng đi con.
Ở trường thế nào?
Như mọi ngày.
Nghe nói đội Knicks thắng rồi.
Con không quan tâm.
Là sao?
- Con thích Boston.
- Boston? Sao lại Boston?
Vì quê mẹ ở Boston.
Ngồi đàng hoàng và ráng ăn đi.
Con nghỉ được không?
Con muốn đi nằm.
Con ăn quá nhiều bánh
sinh nhật?
Vâng, chắc vậy.
Xin lỗi, xin lỗi cô.
Louise, giúp tôi 1 tay đi!
Anh trễ 15 phút!
- Ông O'Connor giận lắm.
- Chỉ có vậy thôi à?
Vâng. Ông muốn
lấy thư bây giờ không?
Không, chỉ cần tin nhắn thôi.
Nhắc tôi mua con búp bê Chrissie
biết khóc vào giờ ăn trưa nhé.
Được, được rồi!
Xin lỗi tôi bị trễ!
Và có buổi họp phụ huynh
ở trường vào thứ 3 lúc 4 giờ.
Rồi, cảm ơn.
Nhớ bỏ con gà vô tủ lạnh.
Anh biết Charley đi chơi với
ai không?
Ai?
1 phụ nữ đã li dị với 2 con gái
cùng tuổi với Kim và Petey.
- Cô nói chơi hả?
- Không.
Làm sao cô biết?
Tôi biết.
2 người xa nhau bao lâu rồi?
1 năm rưỡi.
Lâu vậy sao?
Đã bao giờ tôi nói với cô
Joanna và tôi buồn thế nào
khi 2 người chia tay không?
Nhìn thằng bé dễ thương kia kìa.
Cô có định lập gia đình nữa không?
- Ý tôi là với bất cứ ai.
- Không.
Tại sao?
Không có con thì có lẽ
sẽ khác, nhưng...
ngay cả nếu Charley và tôi không
sống với nhau, và ngay cả...
khi chúng tôi có ngủ với người khác...
ngay cả nếu Charlie lấy vợ khác...
anh ấy vẫn là chồng tôi,
vẫn là bố của con tôi
Câu: ''Cái chết mới chia lìa
đôi lứa'' cũng đúng đấy chứ.
Cho là Charlie qua cơn khủng
hoảng giữa đời của anh ấy...
bảo là bỏ hết chuyện ăn chơi,
và quay về xin tha thứ,
Cô sẽ làm gì nào?
Tôi nghĩ nếu anh ấy thật sự
yêu tôi...
...anh ấy sẽ không để tôi ly dị.
Cô vẫn nghĩ về anh ấy,
đúng không?
Nghĩ tới hoài.
- Anh có nhớ Joanna không?
- Không bao giờ.
Láo.
Mình là 1 cặp quái đản.
Không tin nổi!
- Cậu làm bể hết đoạn cuối!
- Tôi rất tiếc.
Tôi phải nói cho cậu biết, tôi
bắt đầu bực rồi đây.
Từ lúc vợ anh ra đi... 8 tháng
rồi phải không?
Cậu càng ngày càng tệ đi.
Anh muốn nói gì?
Tôi không thể để việc gia đình
cậu cản trở công việc tôi.
Tôi có 1 công ty phải quản lý.
Tôi rất tiếc, và tôi hứa là
sẽ không tái diễn,
được chưa?
Sao?
Chờ chút.
- Của cậu, đường dây 461.
- Ai vậy?
Đường dây 461!
Alô?
À, Billy. Gì vậy con?
Không, xem ti vi 1 giờ mỗi ngày.
Nội quy là như vậy.
Không.
Bố không cần biết mẹ đứa khác
làm gì, Billy. Bố đã dặn con rồi!
Bố không nói được nhiều,
bố đang bận.
Ta sẽ nói chuyện tối nay
khi bố về, nghe chưa?
Chocolat gấp đôi, bố nhớ rồi.
Tôi bắt đầu bực mình lắm rồi.
Bỏ xuống và ăn đi.
Món quỷ gì đây?
- Thịt bò Salisbury.
- Con không ưa!
Tuần trước con thích ăn mà!
Không. Con ghét món màu
nâu. Trông gớm quá!
- Đó là củ hành và nước thịt.
- Con dị ứng củ hành.
Không hề. Con ăn món này
tuần trước,
...và bố nói đó là món bố thích
và con cũng nói vậy.
- Con không có nói.
- Có, con có nói.
Đó là thịt bò bằm thôi.
Cắn 1 miếng đi. Ngon lắm.
Chuyện gì vậy?
Con muốn nôn.
- Không được vậy.
- Gớm quá.
Không gớm gì hết, Billy. Ăn đi.
Bố có mang kem
sô cô la về không?
Bố có mang kem có sô cô la về.
...và con không được ăn khi
chưa xong buổi ăn tối.
Con đi đâu? Quay lại mau.
Con có nghe không?
Tốt hơn con đừng làm vậy.
Ngưng ngay!
Bố cảnh cáo con nghe!
Con nghe không?
Bây giờ nghe đây.
Đừng giỡn mặt với bố.
Để cái đó xuống tới khi
xong bữa tối.
Nếu con ăn 1 miếng
là có chuyện đó.
Bố cấm con. Bố cấm con
làm chuyện đó!
Con nghe không? Bỏ xuống!
Cho kem vào miệng
là có chuyện lớn đó!
Con đừng làm hơn nữa.
Để xuống đi.
Bố không nhắc lại đâu!
Bố làm con đau!
Cấm con đá!
- Con ghét bố!
- Con thật khó bảo!
Con là thằng nhỏ hư hỏng
hỗn xược!
- Con ghét bố!
- Bố cũng ghét mày, quỷ nhỏ!
- Con muốn mẹ!
- Chỉ có tao đây thôi!
Con muốn mẹ!
Con muốn mẹ!
Con muốn mẹ!
Bố...
Bố ơi.
- Gì?
- Con xin lỗi.
Bố cũng xin lỗi con.
Bố muốn ngủ đi.
Khuya quá rồi.
Bố ơi?
Cái gì nữa?
Bố có bỏ đi nữa không?
Không.
Bố ở đây với con. Con không
tống bố đi như thế được đâu.
Đó là tại sao mẹ bỏ đi đó à?
Vì con hư hỏng?
Con nghĩ vậy?
Không phải đâu.
Không phải vậy, Billy.
Mẹ yêu con rất nhiều...
...và lý do mẹ đi không
liên quan tới con.
Bố không biết đúng không,
nhưng bố cố nói cho con hiểu...
Bố nghĩ, lý do mà mẹ bỏ đi...
...là vì trong một thời gian dài...
...bố đã cố biến mẹ thành
1 người nào đó...
1 kiểu vợ mà bố muốn mẹ
phải trở thành.
Và mẹ không muốn vậy.
Mẹ...
Mẹ chỉ không phải như vậy.
Bố nghĩ mẹ đã cố làm bố vui...
...và khi mẹ không thể nữa
mẹ đã cố để nói bố biết.
Nhưng bố đã không nghe.
Bố quá bận, quá ích kỷ...
bố chỉ nghĩ về mình mà thôi.
Và bố cứ nghĩ đơn giản
bố vui là mẹ cũng vui.
Nhưng thật sự là trong lòng
mẹ rất buồn.
Mẹ đã ở đây lâu hơn
mình muốn
chính vì mẹ yêu con nhiều lắm.
và lý do mà mẹ không thể ở thêm...
...vì mẹ không thể chịu đựng
bố nữa.
Mẹ bỏ đi là vì bố, không
phải vì con đâu.
Bây giờ con ngủ đi, khuya lắm rồi.
Chúc bố ngủ ngon.
- Chúc con ngủ ngon.
- Đừng sợ gì hết nhé.
Hẹn gặp con sáng mai.
- Bố ơi.
- Gì?
Con thương bố lắm.
Bố cũng thương con nữa.
- Thưa Quý vị...
- Thưa Quý vị,
Hân hạnh tiếp đón quý vị
nhân dịp lễ Halloween...
Hân hạnh tiếp đón quý vị
cùng đến dự lễ Halloween...
- Với yêu tinh gớm ghiếc...
- Với yêu tinh gớm ghiếc...
Và quỷ sứ dễ sợ...
Và phù thủy độc ác
cùng những bóng ma
Đâu có gì khác, dù giống
tên hay giống gì khác...
Không cần biết. Nói với họ
nếu muốn họ phải trả tiền.
Rồi, chào nhé.
Chào anh Kramer.
Cô có thể kiểm tra hồ sơ về
Mid- Atlantic không?
Tôi nghĩ là được rồi.
Ừ.
Ừ gì?
Tôi sẽ ăn tối với anh.
Cảm ơn.
Không có gì.
Thôi chết rồi.
- Em phải đi.
- Chuyện gì vậy?
Em phải đi.
- Anh gọi taxi nhé?
- Thôi, em có hẹn lúc 8 giờ.
- Em đi đâu.
- Phòng tắm.
Đó là tủ. Phòng tắm kia kìa.
À đúng rồi.
Lũ quỷ đó lại vi phạm điều
quảng cáo và tôi phải...
Chào cô.
- Cô tên gì?
- Phyllis Bernard.
Ai?
Là bạn, à, người cộng sự
với bố cháu.
Chúa ơi...
- Cô thích gà chiên không?
- Gà chiên? Thích.
Cháu cũng vậy.
À thật là,,,
thật vui khi gặp gặp cháu và...
- Chào nhé.
- Chào cô.
Kramer, em mới gặp con anh.
Này, con sẽ không làm được
nếu không tập trung.
Rồi đó, cố lên, giỏi!
Giữ thăng bằng đi!
Được chưa? Con thấy sao?
Cũng được.
Đi tiếp đi! Hay lắm!
Đừng ngừng lại, Billy!
cứ đạp tiếp đi!
Hay quá! Con thấy sao?
- Được lắm!
- Trong con tuyệt lắm!
Đừng đi xa quá nhé!
- Sao nữa?
- Rồi con chó làm cho Tom đau.
Do đó Tom giận, nó nhảy vô
món xà lách khoai tây...
...xô đổ cái bàn.
Sao nữa?
- Rồi...
- Để bố cột dây giày cho con.
Rồi sao nữa con?
Con chó đuổi theo Tom
rồi nó làm lật bàn...
- Rồi làm đổ hết à?
- Vâng.
Rồi sao nữa?
Con không muốn trễ giờ học.
Bài làm ở nhà của con.
Hôn bố 1 cái đi.
- Chào Tommy.
- Chào.
Taxi!
Người giữ em trả lời, bảo
không biết cô đâu.
Cô đi đâu vậy?
À...
Ông thầy dạy tiếng Pháp,
cuối cùng đã mời tôi đi chơi.
- Khi nào?
- Hôm trước.
Cô có hẹn đi chơi à?
Tôi biết cô giấu tôi điều gì mà!
- Tôi nghĩ anh ấy cũng dễ thương.
- Rồi sao?
- Chúng tôi đi ăn tối.
- Tiếp đi.
Tôi biết ra là anh ta có vợ.
Anh ta mê phân tích.
- Rồi kể chuyện đời anh
ta cho tôi nghe
- Hay quá!
và trong khi tôi ngồi ở đó,
tôi chỉ có thể nghĩ...
...là tôi phải trả 3 đô 25 cent
1 giờ cho người giữ em...
...để nghe chuyện của anh ta.
Bố! Bố ơi! Nhìn này!
- Bỏ xuống đi con!
- Để tôi lấy cho.
Con nghe bố không?
Ngừng lại! Ngừng lại!
Đau quá, bố ơi.
- Nhanh lên bố!
- Ừ.
- Con không thấy gì hết, bố ơi.
- Tựa đầu con vào vai bố đi!
Coi chừng!
Bố làm ơn nhanh lên!
- Gần tới rồi con!
- Con không thấy gì hết!
Để bố xem nào!
Phòng cấp cứu ở đâu?
Nó bị làm sao vậy?
Nó rơi từ trên chỗ tập thể dục.
Nó có cầm 1 chiếc máy bay.
Sắp xong rồi bé ơi.
- Xin ông đừng làm nó đau.
- Tôi sẽ không làm nó đau.
Ông Kramer, tôi có thể nói
chuyện riêng với với ông không?
Vâng. Cô ấy có thể vào không?
Margaret, vô đi.
- Ở lại với con đi bố!
- Bố quay lại ngay mà..
- Ở lại với con!
- Bố ngay ngoài này!
Không sao đâu cưng.
Bố chỉ nói chuyện với
bác sĩ 1 chút thôi!
Bố sẽ quay lại ngay thôi!
Bố ở ngay đây!
Nó có bị mù không?
Không, nhưng tôi phải may
vài mũi.
Vài mũi là bao nhiêu?
- Khoảng 10
- Sao?
Xin ông đừng lo,
không có thẹo đâu.
Chỉ mất khoảng 15 phút,
Xin ông ở ngoài này.
Không, tôi muốn vào đó với nó.
- Ông không cần có mặt.
- Nó là con tôi.
Ông làm gì nó thì phải
có tôi bên cạnh.
Giỏi! Con can đảm lắm!
Cái đó đau quá phải không?
Đừng làm nữa...
Rồi, sắp xong rồi.
Sắp xong rồi.
Sao rồi?
Không sao. Nó đang ngủ.
Được rồi. Để đó tôi làm cho.
Ted, tôi xin lỗi.
Tôi có lỗi chuyện này.
Thật không biết chuyện
gì xảy ra.
Nó mới đó rồi nó té
nằm dài dưới đất...
Thôi nào, Margaret.
Nghe đây, tôi nhờ cô 1 việc nhé?
Nhờ 1 việc thật quan trọng.
Nếu có chuyện gì xảy ra
với tôi...việc đó chưa chắc...
nhưng nếu tôi bị cái nhà
nào đó ngã đè...
cô chăm sóc Billy được không?
Tôi muốn cô biết là
tôi đã suy nghĩ kỹ...
...và tôi...
...tôi không thể nghĩ tới ai khác
mà tôi có thể giao nó.
tôi biết là nó sẽ ổn với cô vì...
...cô là người mẹ tốt.
...mà rửa chén quá dở.
- Được không?
- Được.
Không sao đâu!
Louise, cô nghe đi,
Louise, điện th...
À, alô?
Vâng, ai đó?
Joanna.
Chào em.
- Chào anh.
- Em khỏe không?
Trông anh khá quá.
- Công việc anh ra sao?
- Sao?
- Xin lỗi, anh không nghe.
- Em hỏi công việc anh thế nào?
Cũng tốt.
Làm phó chủ tịch ở không.
Nói chơi chứ, cũng tốt.
- Anh uống gì?
- Như ly này này.
- Rượu trắng
- Rượu trắng.
- Billy sao rồi?
- Khoẻ lắm.
Nó bị tai nạn nhỏ ở sân chơi.
Nó bị thương...
Anh sợ quá, đưa nó vào
bệnh viện...
Nó có cái sẹo nhỏ nhưng
không sao.
Anh cứ nghĩ là tại anh...
Anh đừng lo, đứng xa
không thấy gì đâu.
Đôi khi em ngồi trong quán cà phê
bên kia đường nhìn nó...
Nó lớn rồi.
Em nhìn nó từ quán cà phê?
Em đã về New York 2 tháng
nay rồi.
Anh đâu có biết.
Em muốn gặp anh là vì vậy.
Lần chót mình thấy nhau, em...
- Xuống tinh thần?
- Tệ thật.
Phải đấy.
Đúng vậy.
Bây giờ trông em tươi lắm rồi.
- Cái gì?
- Em chuẩn bị nói nhiều lắm.
Cứ nói đi.
Cả cuộc đời em luôn cảm thấy...
như mình là vợ hay mẹ hay
con gái của ai đó,
Ngay cả lúc ở với anh, em cũng
không biết mình là ai.
Đó là lý do em phải ra đi.
Em đã tìm thấy chính mình
ở California.
Em tìm việc làm,
Tìm một bác sĩ trị liệu thật giỏi...
Bây giờ em thấy tự tin
hơn bao giờ hết.
Em đã biết được nhiều
điều về bản thân mình.
Thí dụ như?
Không, thật sự anh muốn biết
em đã biết được những gì.
Em biết là em yêu con em.
Và em có thể lo cho nó.
Em nói sao?
Em muốn bắt con em.
Em không mang nó đi đâu hết.
Đừng hung dữ! Đừng thúc ép em.
Anh đâu có hung dữ...
15 tháng trước ai là người bỏ đi?
Em không cần biết,
em vẫn là mẹ nó mà.
Mẹ gì ở cách 3000 dặm vậy?
Chỉ vì em gởi vài tấm bưu thiếp
mà em nghĩ em có thể quay về sao?
Em chưa bao giờ hết yêu con.
Làm sao em biết nó muốn có em?
Làm sao anh biết nó
không muốn?
Ta không ngồi đây để cãi qua
cãi lại thế này.
- Cũng y như hồi ở nhà thôi.
- Anh không có quyền...
Tôi cấm em bảo tôi
làm này làm nọ.
- Đừng nói giọng đó với anh.
- Em đã ngại chuyện này rồi.
Em làm gì thì làm, anh
có chuyện của anh.
Em rất tiếc chuyện này...
Em muốn làm gì làm đi!
Tôi không biết từ pháp lý,
nhưng đó là ''bỏ đi''
Tôi không muốn chỉ đạo ông...
nhưng vụ này cũng rõ ràng.
Xử về quyền nuôi con thì ít
khi rõ ràng lắm...
Tôi cá với anh vợ trước
của anh đã có luật sư...
và ông ta đã khuyên bà ấy
dọn về đây ở.
Ta phải chứng minh đó là 1
người mẹ không xứng đáng.
Có nghĩa là nếu phải chơi
cà chớn. Nếu phải làm vậy...
Họ cũng sẽ đáp lại. Ông chịu
đựng được không?
Được.
Và lệ phí sẽ là 15 ngàn đôla.
Đó là nếu ta thắng.
Còn nếu kháng án,
còn tốn nhiều hơn nữa.
Tôi hiểu.
Đứa bé bao nhiêu tuổi?
Con tôi 7 tuổi.
- Khó đây.
- Tại sao?
Ở những trường hợp trẻ còn nhỏ,
tòa hay bênh vực người mẹ.
Lúc trước cô ấy đã viết
giấy để con lại.
Tôi không nói là vụ này không
hy vọng nhưng sẽ khó.
Ông Kramer, xin ông giúp tôi một việc.
Có việc tôi hay làm trong
những trường hợp này.
Tôi ngồi viết ra hết những
thuận lợi và những khó khăn.
Tôi viết ra và tôi đọc lên.
- Ông về làm đi nhé.
- Vâng.
Và sau đó...
...nếu thật sự anh vẫn muốn
giữ quyền nuôi con...
thì ta sẽ đến toà làm việc
cho họ biết tay, được không?
Bố yêu con, Billy. Bố biết là
con ngủ rồi và không nghe được.
Bố thương con rất nhiều.
Ted, ăn trưa nhé?
Chào Jim. Tôi phải làm
xong vụ này đã.
Được, tôi sẽ ghé đón cậu
lúc 1 giờ.
Ừ, cũng được.
Hôm đó, tôi đứng trước tủ lạnh...
...chuẩn bị cho Billy đi học đó mà.
Tôi chỉ mặc quần lót
và nó nhận thấy tôi ốm đi.
Nó đến gần và vỗ nhẹ tôi.
Nó chỉ đứng đến đây,
Nó bảo: ''Bố, bố ốm đi nhiều.''
Nó nhìn tôi rồi nói, ''nhưng
mũi bố mập ra kìa!''
Nó đáng yêu lắm.
Anh biết không?
Đúng là trẻ con.
Ngon lắm, anh thử không?
- Thôi, tôi no rồi.
- Ngon lắm.
Ted, nghe này...
...bạn tôi gọi điện cho tôi
từ một công ty quảng cáo khác...
Bên Mid- Atlantic đã ký hợp đồng
với họ.
Tại sao?
Họ không hài lòng với mình.
Mời họ đến để tôi đắc nhân
tâm lại 1 bài là xong ngay,
Thôi, tôi giao Norman rồi.
Norman?
Anh không giao việc đó
cho tôi nữa sao?
Không thích tôi nữa à?
Chuyện không đơn giản
thế đâu.
Chắc là phải thay đổi một chút.
Anh cho tôi nghỉ việc sao?
Đúng vậy, tôi cho anh nghỉ.
Tại sao?
Ted, tôi cũng khó nghĩ lắm.
Các sếp đã nhắc nhở tôi nhiều.
Tôi không thể làm gì hơn.
Tôi nghĩ như thế này tốt hơn.
Nếu tôi giao cho anh việc gì tệ hơn
anh sẽ ghét công việc và
ghét cả tôi.
Như thế này rõ ràng và gọn ghẽ,
là cách tốt nhất.
Anh biết vợ tôi đang kiện đòi
quyền nuôi con mà.
Anh biết chúng tôi sắp ra tòa
không?
Anh biết cơ may của tôi ra
sao nếu tôi mất việc chứ?
Tôi hiểu là anh rất giận...
Tôi không van xin, nhưng tôi
nhờ anh với tư cách là bạn,
Tôi xin anh.
Anh là người rất thông minh,
anh rất có tài,
Anh sẽ đứng vững...anh
không sao đâu mà.
Teddy, này,
Tôi biết anh hơi kẹt tiền.
Anh không cần phải trả gấp.
Anh không xấu hổ sao?
Bố, điện thoại!
- Ông Kramer?
- Vâng.
- Điện thoại của ông Shaunessy.
- Ted?
John, Có chuyện gì?
Vừa lên lịch ra tòa. Ngày 9 tháng 1.
Tôi nói ông biết chuyện này,
tôi vừa mất việc sáng nay.
Ừ, tôi còn đây. Ted, tôi
không dối gì anh.
Anh mất việc thì ta không có
hy vọng thắng đâu.
Nghe này, ông cứ nói...
Cứ nói người đó, và luật sư
của người đó
...là tôi muốn xin hoãn phiên tòa.
Rất tiếc, muộn rồi.
- Vậy tôi sẽ tìm việc trong 24 giờ.
- Cách nào?
Tôi sẽ có việc trong 24 giờ.
Bây giờ không phải lúc
thuận lợi để tìm việc...
Đang là mùa lễ. Đến giữa tháng
2 chắc sẽ có việc gì đó.
- Tháng 3 là trễ nhất.
- Tôi không chờ được!
Ông Kramer, hôm nay là
ngày 22 tháng 12.
Tôi biết rồi, nếu ông có thể
coi lại hồ sơ...
Việc gì tôi cũng làm.
Có thể có gì đó chỗ Norman,
Craig và Kummel.
Việc gì?
1 vị trí ở phòng sáng tạo.
Anh sẽ bị lùi 1 bậc lương.
Vị trí thấp,
lương thấp hơn 5000 đô.
Nếu anh chờ thì hay hơn.
Gọi điện đi, xin cho tôi
cái hẹn lúc 4 giờ.
Đây là ngày thứ 6 trước Giáng Sinh.
Biết rồi, cũng là ngày làm việc mà.
Không ai muốn...
Hoặc anh gọi họ hoặc tôi gọi!
Nếu tôi gọi họ, anh không được
hoa hồng, đúng không?
Anh nóng tính quá nhỉ?
Đúng thế.
- Chào.
- Tôi là Kramer. Tôi có hẹn.
Chính tôi làm hết những thứ này.
Đó là chiến dịch quảng cáo
thành công nhất của chúng tôi.
Ý tưởng, trình bày và chú thích
ở đây là của tôi.
Ông Kramer, phải nói
là rất ấn tượng.
Tôi muốn suy nghĩ lại,
rồi gọi anh sau.
Tôi có phải gặp ai trước khi
ông quyết định không?
Ông Spencer, giám đốc
Phòng sáng tạo.
Sao ông không cho tôi gặp bây giờ?
Ông ấy đi phép 2 tuần. Tôi sẽ chờ
ông ấy về rồi liên hệ lại với anh.
- Tôi nghĩ...
- Chúc anh nghỉ lễ vui vẻ.
Tôi muốn gặp ông ấy trước
khi ông đi.
- Ông Kramer, tôi không...
- Tôi rất muốn vị trí này.
Xin ông chờ ở đây.
Ông Kramer, đây là
ông Spencer.
- Ông khoẻ không?
- Anh có 10 phút.
Anh có biết là lương sẽ ít hơn
trước kia 4800 đô?
Vâng tôi hiểu.
Tại sao anh lại muốn vị trí
dưới sức anh?
Tôi cần việc làm đó.
Để coi. Tôi sẽ báo Jack và
anh ấy sẽ liên hệ với anh.
Không. Tôi chỉ nhận việc
này hôm nay.
Ông đã xem việc tôi làm,
Ông biết là tôi thạo việc.
Tôi không quan tâm đến lương, nhưng
ông phải trả lời hôm nay.
chứ không phải ngày mai
hay cuối kỳ nghỉ.
Nếu ông nhận tôi ông
phải quyết định ngay lập tức.
Chúng tôi nói chuyện
riêng 1 chút nhé?
Vâng, tất nhiên.
Ông Kramer, ông đã được nhận.
Xin chúc mừng.
Thật vậy à?
- Ông ấy có đùa không?
- Chúc mừng cậu.
Cảm ơn. Cảm ơn nhiều.
Cảm ơn!
Mừng Giáng Sinh!
Vào đây đi!
- Con thấy sao?
- Tuyệt vời!
- Bố nói rồi mà!
- Mọi người đâu rồi bố?
Thứ 7, nên ít người tới
vì là ngày nghỉ
Nhấn nút ''lên'' đi con
Ấn nút trên. Nút trên cùng.
Nhảy lên đi!
- Thấy chưa?
- Đẹp quá!
Con đâu ngờ mình ở cao vậy,
phải không?
Tòa nhà gì vậy bố?
Có cái chóp nhọn đó?
Cao ốc Chrysler đó con.
Con hãnh diện về bố không?
Có! Sao bố xin việc hay vậy?
Bố nói là bố muốn nó.
Trên này ghi gì vậy?
''Kramer.''
''Kramer''. Là ai vậy nhỉ?
- Là bố với con.
- Đúng rồi.
Con muốn xem không?
- Đẹp quá.
- Con thích không?
Coi chừng, coi chừng!
- Con không sao.
- Con làm bố hết hồn!
Nhà gì cao vậy bố?
Cao ốc Liên hiệp Quốc
và bờ sông Đông đó con.
Nhìn qua bên kia. Thấy không?
Đó là Queens. Xa mãi
đằng kia kìa.
- Con biết gì không?
- Là gì?
- Brooklyn.
- Có phải nơi bố sống lúc bé không?
Đúng, và đây là nơi bố làm việc.
Bàn bố đây à?
Bố có lấy vợ nữa không?
Bố cũng chưa nghĩ tới nữa.
Bố có cưới cô Phyllis không?
Không, cô ấy chỉ là bạn thôi.
Bố mẹ có làm đám cưới lại không?
Không, bố và mẹ không
bao giờ làm đám cưới lại.
Con cá là mẹ thấy phòng này
thì sẽ đồng ý ở lại với bố ngay.
Con đúng là láu cá. Bố con
mình đã thỏa thuận,
Con tắm mỗi tối...
Và gội đầu 2 lần mỗi tuần,
nghe không?
- Nghe không?
- Dạ nghe.
Được rồi!
Hứa đi rồi mới được vào trường.
Ngày xưa với mẹ con đâu
phải gội đầu 1 tuần 2 lần.
Bố không cần biết con
làm gì với mẹ...
Có không bố, có không?
Bố có nghe con không?
Ta sẽ nói chuyện đó
tối nay khi bố về nhà nhé.
Lại đây, hôn bố 1 cái đi.
- Gì bố?
- Con giỏi lắm.
Cậu bé nói ''Đó là thú 1 sừng.''
.. Và cậu ta lặn xuống và hỏi:
''Trời đất ơi, cái gì dưới này đây?
''Không còn không khí nữa!
''Thánh thần thiên địa ơi,
cậu làm gì vậy?''
''Tớ đang nghỉ. Làm việc
mệt lắm, biết không?''
Không khí là gì hả bố?
Ta mang hai bình trên lưng
dưới nước mà không thở được...
Có thể chết đuối đó. Vì vậy
mà cần tiếp không khí.
Ted, John Shaunessy đây.
Chào ông, có gì mới?
Luật sư của vợ anh gọi tôi.
Cô ấy muốn gặp con.
- Muốn cái gì?
- Cô ta là mẹ mà.
Có nghĩa là có quyền hợp pháp.
- Rủi cô ta bắt cóc nó thì sao?
- Tôi không nghĩ là cô ta...
...kiện mình làm gì nếu
đã có ý bắt cóc nó.
Khoan. Tôi không chắc
cô ta bình thường lắm.
- Anh nói vậy là sao?
- Cô ta nói đã từng đi bác sĩ...
Bác sĩ tâm lý gì đó.
Anh thấy cô ta nói
chuyện với tường chưa?
Tôi chỉ nói thế thôi.
Còn tôi thì nói là anh không
còn cách nào khác.
Mang Billy tới hồ nước ở Công viên
Central, thứ 7 lúc 10 giờ sáng
- Phải làm vậy sao?
- Chứ sao!
Cảm ơn nhiều.
Bố ơi, vào đọc hết truyện
cho con đi!
Ừ, bố đến ngay đây con.
Nếu anh này chết đuối thì sao?
Làm sao tìm ra anh ấy?
Khi chết, sẽ có *** bóng
nổi lên, hay sao đó.
Bố ngưng chỗ nào vậy?
Ngay đây.
''Thánh thần thiên địa ơi...''
Có một cuộc đua vượt
chướng ngại vật...
- Xe chạy nhanh lắm
- Nhanh thế nào con?
- Hay lắm bố ơi!
- Billy!
Hay lắm!
- Lại đây, bố muốn con
- Được rồi, được rồi!
Em sẽ trả nó lại lúc 6 giờ.
Con đẹp trai quá!
Hãy nhớ lời tôi dặn.
hãy trả lời ngắn gọn.
Cứ nói sự thật và sẽ không
sao đâu. Tin tôi đi.
- Cô ta ở đây.
- Vâng, tôi biết. Thấy rồi.
Dù chuyện gì đi nữa, dù ông ta có
nói gì cũng không được nổi nóng.
Anh sẽ nghe nhiều chuyện bực mình,
Anh không được phản ứng.
Tất cả những người đến
Tòa Án *** New York...
...tôi tuyên bố phiên toà bắt đầu.
Phiên tòa do Chánh Án Atkins
chủ tọa bắt đầu. Tất cả đứng lên.
- Luật sư có mặt không?
- Thưa có.
Tôi mời người có tên
Joanna Kramer.
Họ vào ngay vấn đề đó.
Bà có thề nói sự thật
và tất cả chỉ là sự thật?
Tôi thề.
Bà Kramer, bà cho tòa biết là
bà lập gia đình đã bao lâu rồi?
8 năm.
Bà có cho những năm đó
là hạnh phúc không?
2 năm đầu, có.
Nhưng sau đó thì
khó khăn tăng dần.
Bà Kramer, bà có việc làm
trước khi cưới?
Thưa có. Khi tôi rời Đại học Smith...
...tôi đã làm việc ở phòng nghệ
thuật báo Mademoiselle nhiều năm.
Sau khi cưới bà vẫn làm việc?
Không, tôi ngưng.
Tự ý bà muốn nghỉ à?
Có, nhưng mỗi khi tôi nói
với Ted...
Với chồng trước của tôi thì
anh ấy không muốn nghe.
Anh không muốn nói về chuyện
ấy một cách nghiêm túc.
Anh ấy bảo tôi chỉ có thể
tìm việc làm...
với lương chỉ đủ trả người giữ em.
Cho tôi biết, hiện
cô có đi làm không?
Tôi thiết kế mẫu thời trang thể
thao tại New York.
Và lương của bà hiện nay là
bao nhiêu?
31.000 đô mỗi năm.
Bà Kramer, bà có thương con không?
Thưa có, rất nhiều.
Vậy mà bà lại quyết định ra đi.
Vâng.
Trong 5 năm cuối của cuộc
hôn nhân của chúng tôi
...tôi ngày càng không hạnh phúc.
...ngày càng rối trí.
Tôi thật sự...cần ai đó giúp...
Nhưng mỗi khi tôi hướng về Ted,
anh ấy...
...không có ở đó để giúp tôi.
Thế là chúng tôi ngày càng
cách xa nhau.
ngày càng tách rời nhau.
Anh rất chú tâm tới nghề nghiệp.
Chính vì thái độ đó đối
với những âu lo của tôi...
và vì anh ấy không có khả năng
giải quyết các cảm xúc của tôi...
...tôi đã gần như mất sự
tự tin ở mình.
Tôi sợ và không hạnh phúc.
Tôi không còn cách nào khác
hơn là ra đi.
Lúc ra đi, tôi thấy mình
không bình thường...
...và nghĩ tốt hơn là không
mang con theo.
và chỉ sau khi tới California
tôi mới nhận ra...
sau khi điều trị tâm lý,
rằng tôi không bị làm sao hết.
và chỉ vì tôi cần 1 lối thoát
tâm lý hay cảm xúc nào đó...
...ngoài con tôi, để tôi đừng
có mặc cảm tự ti.
Tôi xin nộp bệnh án từ bác sĩ
tâm lý của bà Kramer.
...bác sĩ Eleanor Freedman.
Phản đối, thưa Quý Tòa.
Bệnh án không thích hợp và
không cần thiết trong vụ này.
Phản đối bị bác bỏ.
Bà có thể nói với tòa tại sao
bà lại xin nuôi con không?
Ví nó là con tôi...
...và vì tôi thương nó.
Tôi biết là tôi đã bỏ con.
Tôi biết đó là 1 việc khủng khiếp.
Xin tin tôi, tôi đã phải sống với
điều đó mỗi ngày.
Nhưng để ra đi...
...tôi đã phải nghĩ đó là điều
duy nhất tôi phải làm...
...và đó là điều tốt nhất cho nó.
Tôi đã chẳng thể làm gì
trong căn nhà đó.
Và tôi không biết...
làm gì khác hơn...
...nên tôi nghĩ là không dẫn
nó theo là tốt nhất.
Dù sao, từ ngày ấy tôi
đã được giúp đỡ,
tôi đã làm việc cật lực để trở thành
1 con người với đầy đủ ý nghĩa.
Tôi không nghĩ là tôi phải bị
trừng phạt vì điều đó,
Tôi không nghĩ là con tôi
cũng phải bị trừng phạt vì vậy.
Billy chỉ mới 7 tuổi!
Nó cần tôi...
Tôi không nói là nó
không cần bố nó...
...nhưng tôi tin là nó cần tôi hơn.
Tôi đã là mẹ nó trong
suốt 5 năm rưỡi...
và Ted nhận việc đó trong 18 tháng.
Nhưng tôi không biết là làm sao
người ta có thể tin...
...là tôi ít quyền trong việc
nuôi con trai tôi...
...hơn ông Kramer.
Tôi là mẹ nó.
Tôi là mẹ nó.
Xin cảm ơn, bà Kramer.
Không còn câu hỏi nào khác.
Bây giờ, bà Kramer...
Bà lập gia đình đã 8 năm,
đúng không?
Trong thời gian đó chồng bà có
bao giờ đánh đập bà hay không?
Không.
Ông ta có hay đánh đập con
mình không?
- Chồng bà có phải là người
nghiện rượu hay không?
- Không.
- Vậy ông ấy có hay uống
rượu nhiều không?
- Không
Hay là không chung thủy?
Không.
- Ông ấy không lo chu cấp đủ
cho gia đình?
- Không phải.
Tôi cũng hiểu vì sao bà
bỏ ông nhà ra đi rồi.
Phản đối!
Bà dự định về sống ở New York
bao lâu, bà Kramer?
Tôi sẽ về đây sống lâu dài
Bà đã quan hệ với bao nhiêu
bạn trai 1 cách lâu dài?
Phản đối thưa Quý tòa.
Vấn đề không rõ ràng!
Tôi cho phép.
Tôi không nhớ,
Nhiều hơn 3, ít hơn 33,
thường là như vậy?
- Phản đối!
- Bác bỏ.
Yêu cầu nhân chứng trả lời câu hỏi.
Đâu đó giữa chừng.
Lúc này bà đang có người yêu?
Thưa Quý Tòa, tôi mong có
câu trả lời thẳng vào câu hỏi.
Bà có người yêu hay không?
Tôi cho phép.
Xin nhân chứng trả lời!
Có, hiện tôi có quen 1 người.
Việc này có lâu dài không?
Tôi không biết.
Tôi không biết khi bà nói
''lâu dài''
là bà định sống ở New York,
hay nuôi con có lâu dài hay không
vì rõ ràng là bà chưa bao giờ làm
việc gì trong đời có tính lâu dài cả.
Phản đối, yêu cầu luật sư không
được gây khó dễ với nhân chứng.
Ghi nhận.
Tôi sẽ nói cách khác vậy.
Mối quan hệ lâu nhất của bà
...ngoài cha mẹ hay bạn gái
là với ai?
Tôi nghĩ là với con tôi.
Người mà cô gặp chỉ
2 lần 1 năm.
Bà Kramer, chồng trước của bà...
...không phải là người có quan hệ
lâu nhất trong đời bà hay sao?
Xin nói to lên. Tôi không nghe.
Phải.
Đó là bao lâu?
Tôi cưới 1 năm trước
khi có em bé...
...và 7 năm sau đó.
Vậy bà đã thất bại trong mối
quan hệ chính của đời mình.
- Phản đối!
- Bác bỏ!
Ý kiến của nhân chứng
ở đây rất quan trọng.
Không phải thất bại đâu.
Vậy bà gọi đó là thành công sao?
Cuối cùng đã đi đến ly hôn.
Tôi cho đó là sự thất bại của anh
ấy nhiều hơn là của tôi.
Xin chúc mừng bà.
Bà mới ra Luật Hôn nhân mới đấy.
Cả hai người đều ly hôn...
Phản đối!
Thưa quý Tòa! Tôi muốn hỏi
con người gương mẫu
và đứng đắn này đã từng thành
công trong chuyện gì?
Có phải bà đã thất bại trong
mối quan hệ quan trọng nhất
trong đời bà không?
- Nó không thành công.
- Không phải nó, mà là chính bà.
Tôi hỏi bà có thất bại trong
mối quan hệ quan trọng nhất
đời bà hay không?
Có hay không?
Không.
Bà đồng ý phải không bà Kramer?
Không còn câu hỏi nào nữa.
- Có cần phải hung tợn
như thế không?
- Ông có muốn giữ con không?
Bố ơi?
Bố!
- Gì con?
- Lúc bé bố làm gì?
Cũng như con vậy thôi.
Bố có xem chương trình
Brady Bunch không?
Không, lúc ấy đâu có tivi đâu con.
Không có à?
Bố chỉ nghe đài.
Vậy bố không có gì nữa?
Không có rất nhiều thứ.
- Như cái gì?
- Rất nhiều thứ.
Loại nào?
Lại đây.
Ta không có soda kiêng
mà có soda kem, tức là
si-rô sô cô la...
...nước khoáng seltzer và sữa
rồi con lắc lên
và uống vào rất ngon.
Không có phim Mets,
nhưng có Brooklyn Dodgers.
có Polo Grounds
và Ebbets Field...
Ngày ấy xa xưa rồi.
Khi ấy không có xe Volkswagen...
...nhưng có nhiều loại xe
có nhiều cái tên rất lạ.
không có hamburger
hay McDonald's.
Chỉ có máy bán thức ăn tự động,
bỏ 5 xu vào,
thì lấy được bánh hay sandwich
trưng bày sau khung kính.
không có nghệ thuật graffiti,
nhưng có gã Kilroy....
Ông Kramer là người cha
rất tận tụy.
Ông luôn dành nhiều thời
gian cho Billy.
Ông đọc truyện cho Billy.
2 bố con chơi chung và
nói chuyện với nhau suốt.
1 ông bố tuyệt vời.
Cảm ơn bà. Không còn câu
hỏi nào nữa.
Bà Phelps, bà quen bà Joanna
Kramer đã bao lâu?
Khoảng 6 năm, khi cô ấy
và Ted dọn về.
Bà có hay gặp Joanna
Kramer và con?
Từ 1 năm rưỡi nay thì không gặp,
nhưng...
...trước đó thì 2, 3 lần mỗi tuần.
Con gái lớn của tôi và Billy
chơi với nhau.
Bà có thể mô tả quan hệ của
Joanna Kramer và con trai không?
Tốt lắm.
Joanna là người mẹ tốt.
Cả Ted và Joanna rất...
Bà Kramer có kể chuyện về
chồng không?
Có.
Bà có thể cho tòa biết chính xác
bà ấy nói gì?
Joanna không hạnh phúc lắm
vì nhiều lý do.
Bà có nghe nói ông Kramer
không thông cảm với nhu cầu
của con mình?
Bà có thể trả lời câu hỏi không?
- Tôi không nghe được.
- Có, nhưng đó là lúc trước.
Có bao giờ bà khuyến khích
bà ta bỏ chồng?
Không, không có.
Vài ngày trước khi bà ấy đi,
bà có nói:
''Nếu chị đau khổ như vậy
thì chị đi đi cho rồi.''
- Tôi đã không nghĩ là Joanna...
- Bà có nói:
''Nếu chị đau khổ như vậy
thì chị đi đi cho rồi.'' hay không?
- Có, nhưng đó là bạn tôi...
- Không còn câu hỏi nào khác.
Bà Phelps, bà có thể về chỗ!
Joanna, mọi chuyện đã khác
trước rồi!
Ted không như ngày trước nữa!
- Chị không biết anh ấy đã cố
gắng như thế nào.
- Bà Phelps, xin bà!
Hai bố con hết sức hạnh phúc!
Yêu cầu nhân chứng về chỗ!
Nếu chị thấy họ bên nhau...
Có lẽ chị sẽ không ngồi đây đâu!
Bà Phelps, như thế là đủ!
Xin lỗi.
Lúc trước...
Vợ trước tôi nói cô ấy đau khổ
như thế nào lúc chung sống
có lẽ cô ấy nói cũng đúng.
Có nhiều điều mà lúc ấy tôi
không hiểu.
Có nhiều điều tôi sẽ làm khác
đi nếu có thể được
...giống như nhiều thứ mình
muốn thay đổi mà không thể.
Nhiều thứ, khi xong rồi không
thể nào thay đổi.
Vợ tôi...
Vợ trước của tôi nói yêu
Billy và tôi tin là đúng vậy,
Nhưng tôi không nghĩ đó
là vấn đề ở đây.
Nếu tôi hiểu đúng...
vấn đề ở đây là điều gì
tốt nhất cho con tôi.
Điều gì tốt nhất cho Billy.
Vợ tôi trước đây hay bảo tôi:
''Tại sao phụ nữ không thể
có tham vọng như nam giới?''
Anh nghĩ em đã nói đúng.
Có lẽ anh cũng học được
chuyện đó.
Nhưng cũng qua đó, tôi cũng
muốn biết
...luật nào cho rằng phụ nữ nuôi
con tốt hơn, chỉ vì họ là phụ nữ?
Tôi đã có thời gian để nghĩ về điều
khiến ta làm 1 bậc phụ huynh tốt.
Đó là chuyện bền tâm, kiên nhẫn...
là ngồi lắng nghe con nói...
hay cố giả vờ lắng nghe
khi thực tế ta hết nghe nổi.
Phải yêu thương mới làm
được, như cô ấy nói.
Không biết ở đâu nói là phụ
nữ thì có thể làm tốt hơn.
rằng nam thì có cảm xúc ít
hơn phụ nữ?
Billy có 1 gia đình với tôi. Tôi đã
lo lắng cho nó cách tốt nhất.
Nó không hoàn hảo. Tôi không
phải người bố hoàn hảo.
Đôi khi tôi không kiên nhẫn...
Và tôi quên nó chỉ là 1 đứa bé.
Nhưng tôi có ở đó.
Chúng tôi ăn sáng, nó nói chuyện
với tôi và tôi đưa nó đi học.
Tối, hai bố con ăn cơm chung
và nói chuyện, tôi đọc sách cho nó...
2 bố con đã cùng sắp xếp cuộc
sống và rất thương yêu nhau.
Nếu em phá hoại điều đó,
Chuyện có thể không còn
cứu vãn được nữa.
Joanna, xin em đừng làm vậy.
- Đừng làm điều đó lần thứ 2 với nó.
- Cảm ơn ông, ông Kramer.
Không còn câu hỏi nào khác.
Ông làm ngành quảng cáo
bao lâu rồi?
Từ khi tốt nghiệp.
Ý tôi là đại học.
Trong khoảng 15 năm.
Ông có vị trí nào trong ngành
quảng cáo không?
Vâng, tôi có tiếng tương đối tốt.
Khi ông làm tại Roth, Kane và
Donovan, lương ông bao nhiêu?
Khoảng 33.000 đôla một năm
trước khi tôi nghỉ.
Bây giờ ông làm tại Norman,
Craig và Kummel?
- Vâng.
- Lương của ông là bao nhiêu?
Gần 29.000 đô.
Ông có thể nói rõ hơn.
28.200 đôla,
28.200 đôla,
Chỉ có 1 mình ông là từ từ
đi xuống về bậc lương.
Phản đối, thưa Quý tòa. Nhận xét
vừa rồi không được đưa vào hồ sơ!
Ghi nhận.
Có thật là ông bị đuổi việc
ở chỗ làm trước?
- Họ cho tôi nghỉ.
- Tại sao họ cho ông nghỉ?
Vì bất đồng ý kiến trong công việc.
Có phải là công ty của ông
mất khách do ông cẩu thả?
Phản đối!
Tôi chỉ đang tìm hiểu quá
trình công tác của nhân chứng.
Ông ấy không giữ được
việc làm của mình.
Tôi cho phép, ông Shaunessy.
Trong ngành quảng cáo,
việc 1 khách hàng...
đổi ý giữa chừng và tìm công ty
quảng cáo khác là chuyện thường.
Có thật là ông đã bỏ đi khi đang
làm việc với khách,
...vì có hẹn với 1 giáo viên?
Ở trường, con tôi ngồi bên
1 đứa bạn hay cắn và đánh nó
- Có hay không?
- Có, nhưng nó cắn con tôi!
Mùa xuân rồi, ông không đúng
hẹn với Mid- Atlantic...
...làm công ty ông rất lúng túng...
và bị lỗ lã về tài chánh nữa?
Hôm đó tôi phải về nhà vì
con tôi bệnh.
Ông có hay không trễ hẹn?
- Con tôi bệnh!
- Xin ông trả lời câu hỏi!
Tôi đang trả lời đây!
Đâu phải chuyện có hay không....
- Có hay là không?
- Nó nóng 40 độ mà!
Nó nằm đó đổ mồ hôi!
Tôi về nhà với nó!
Ông Kramer, xin ông ngưng
ngay nếu không tôi buộc ông
tội coi thường Tòa Án!
Tôi không đúng hẹn.
- Ông có nóng tính hay không?
- Không.
- Phản đối!
- Tôi rút lại câu hỏi.
- Ông tự cho mình là người bố tốt?
- Đúng vậy!
Có đúng là con ông suýt mất
1 mắt khi ở với ông không?
- Phản đối!
- Bác bỏ!
Xin ông trả lời câu hỏi!
Nó chơi ở sân chơi...
Bị ngã và gần hư mắt khi ông
ngồi đó coi nó.
Nó bị ngã và bị thương ở đây...
Có thật là ông có nói với vợ
trước là...
...ông chịu trách nhiệm việc làm
con bị thương ở mặt?
Ông có nói:
''Khi việc đó xảy ra anh thấy
mình có lỗi quá!'' hay không?
- Phản đối!
- Tôi đã hỏi xong rồi.
Ted?
Ted?
Em xin lỗi. Em có kể về tai nạn
cho ông ấy nghe...
Em không thể nghĩ ông ta sẽ
nêu ra trước tòa, không bao giờ.
Tin em đi.
Em sẽ không bao giờ nói nếu
biết ông ấy sẽ mang ra tòa như vậy.
Em xin lỗi!
Em...
Ted.
- Chào!
- Chào, đưa đây tôi phụ 1 tay.
Có tin gì chưa?
Chưa. Luật sư bảo không nghe
gì là tốt rồi.
- Anh đoán thử xem.
- Đoán gì?
Charlie và tôi định sống lại với nhau.
Thật à? Anh ấy gọi cho cô?
Không, tôi gọi anh ấy chứ.
Sao lạ vậy?
Tôi không biết. Tôi đã suy nghĩ
về nhiều thứ sau phiên tòa.
Và...
Tôi không nghĩ là sẽ êm đẹp lắm,
nhưng anh ấy cũng muốn vậy.
Tuyệt quá. Còn cô thấy sao?
Tôi không biết nữa.
Cũng hơi sợ.
- Chào ông.
- Chào!
Thua rồi phải không?
Tôi muốn nói là tôi rất tiếc.
Chuyện gì xảy ra?
Chánh Án ủng hộ bà mẹ,
và ký quyết định rồi.
''Đồng ý và quyết định cho nguyên
đơn được giao quyền nuôi con...
''từ thứ 2, ngày 22 tháng 1...
''và bị đơn đóng tiền trợ cấp
nuôi con 400 đô một tháng.
''Người cha được quyền
thăm con theo lịch như sau:
''mỗi cuối tuần, 1 đêm 1 tuần
theo thỏa thuận của 2 bên...
''...và nửa kỳ nghỉ hè của đứa con.''
- Thế đó.
- Còn nếu tôi kháng án?
Tôi không hứa gì hết.
Tôi sẽ liều mạng.
- Tốn kém lắm.
- Tôi sẽ trả hết.
Ted, tôi phải cho anh biết điều này.
Lần này chính Billy phải trả giá.
Tôi sẽ để nó lên bục nhân chứng.
Không thể được.
Không, tôi không muốn làm
việc đó.
Cảm ơn ông đã dành thì giờ.
Tôi đi vòng vòng 1 lát.
Ted? Tôi đây.
Ted?
Tôi mới nghe tin.
Cô đi đi!
Anh có sao không?
Để tôi ở yên 1 chút đi, Margaret.
Con không hiểu.
Vấn đề là mẹ và bố đều
muốn có con ở chung.
...do đó mới quyết định phải đi
gặp ông chánh án đó
...để ông ấy quyết định vì ông ấy
rất thông minh và có kinh nghiệm.
Bố mẹ nói chuyện với ông ấy
và hỏi ý kiến ông ấy.
Con biết sao không?
Ông ấy đồng ý với mẹ.
Ông nghĩ sẽ rất tuyệt nếu từ
nay con sống với mẹ.
Bố sẽ may mắn được ăn cơm
với con mỗi tuần 1 lần.
Và 2 lần một tháng được ở
với con vào cuối tuần.
Vậy giường của con thì sao?
Con sẽ ngủ ở đâu?
Mẹ sẽ lo hết. Con có phòng
riêng ở nhà của mẹ.
- Đồ chơi của con làm sao?
- Ở nhà mẹ.
Ta sẽ chuyển hết về đó.
Nếu con ngoan, mẹ sẽ
mua đồ chơi mới cho con.
Ai sẽ đọc truyện buổi tối cho con?
Mẹ.
Bố sẽ không hôn con mỗi tối nữa à?
Không, bố không thể làm nữa.
Nhưng...con biết bố sẽ
tới chơi mà.
Không sao đâu con. Thật mà.
Nếu con không thích ở đó,
con có thể về nhà không?
Con nói gì vậy?
Con sẽ rất vui khi sống với mẹ.
Mẹ thương con nhiều, thật mà!
Bố ơi?
Nếu có thể thì bố gọi
điện cho con nhé?
Được thôi con.
Nào, ta đi ăn kem đi.
Nào, mình làm cho xong đi.
Nhanh tay 1 chút nhé?
Lại bày bàn đi con.
Thôi nào.
Sẵn sàng chưa?
Alô?
Joanna đây. Em ở dưới nhà
Anh xuống gặp em được không?
1 mình thôi.
Chào em.
Chuyện gì vậy?
Chuyện gì, cứ nói đi.
Sáng nay em thức dậy.
...suy nghĩ về Billy
...và nghĩ là nó cũng
đang thức dậy ở phòng nó.
...với những đám mây mà em
đã vẽ chung quanh nó...
...và em nghĩ là em đã phải vẽ
những đám mây ở nhà em vì
như thế nó sẽ nghĩ là nó thức dậy ở nhà.
Em đến để dẫn con em về...
và em thấy nó đang ở nhà nó rồi.
Em rất thương nó.
Nhưng em sẽ không dẫn nó đi.
Em lên gặp nó được không?
Được.
Em cứ lên gặp nó nói chuyện...
anh sẽ chờ ở đây.
Anh thấy em thế nào?
Đẹp lắm.
Phụ đề Việt ngữ: sưu tầm.
Chỉnh sửa: gnol009.
Kiểm duyệt: sirius360.
[hdvnbits.org] Subtitle team.