Tip:
Highlight text to annotate it
X
Mặt sơ hở
Có 1 khoảnh khắc yên lặng
trước khi trận bóng bắt đầu.
Các cầu thủ vào vị trí,
những hàng người bất động,
và điều gì cũng có thể xảy ra.
Sau đó, như một tai nạn giao thông,
mọi người bắt đầu va chạm.
Từ tiếng chạm bóng cho đến
tiếng chạm xương đầu tiên
chỉ khoảng 4 đến 5 giây.
Một Mississippi.
Joe Theismann, tiền vệ của
đội Redskins
đón trái banh và chuyền lại
cho hậu vệ.
Hai Mississippi.
Đó là 1 mánh chơi,
và hậu vệ ném trái bóng lại
cho tiền vệ.
Ba Mississippi.
Cho tới giờ trận đấu vẫn được quyết định
bằng thứ mà tiền vệ thấy.
Nó cũng được quyết định
bằng thứ mà anh ta không thấy.
Bốn Mississippi.
Lawrence Taylor là cầu thủ phòng ngự
hay nhất giải NFL
và vẫn như thế từ khi anh ta lần đầu
vào sân với tư cách lính mới.
Anh ta cũng sẽ thay đổi cả trận bóng
như chúng ta biết.
Chúng ta sẽ xem lại lần nữa
với góc quay ngược lại.
Và tôi khuyến cáo là nếu bao tử yếu,
bạn đừng nên xem ...
Tiền vệ huyền thoại Joe Thiessman
chưa từng gục trận nào.
Giờ thì bạn sẽ đoán là
thông thường người được trả lương...
cao nhất trong 1 đội bóng NFL
chính là tiền vệ.
Và bạn đúng đấy.
Điều mà có thể bạn không biết
là thông thường ...
cầu thủ được trả lương cao thứ nhì,
cám ơn Lawrence Taylor,
là người cản phá bên trái.
Bởi vì, mỗi bà nội trợ đều biết
tấm séc đầu tiên bạn biết
là cho thế chấp
còn tấm thứ hai là cho bảo hiểm.
Và người cản phá bên trái có
nhiệm vụ bảo vệ tiền vệ
khỏi những thứ mà anh ta không thấy.
Bảo vệ mặt sơ hở của anh ta.
ý tưởng về người cản cánh trái khá lớn,
và những người này cũng phải to con.
Anh ta phải có vòng 3 rộng
và bắp đùi lớn.
Cánh tay dài, bàn tay lớn
và đôi chân nhanh như tiếng nấc.
Đó là một tổ hợp hiếm có
và đắt đỏ
sự cần thiết của nó được định ra
vào trận đấu đêm thứ 2 đó
và Lawrence Taylor.
Ngày hôm đó cậu ta không chỉ thay đổi
cuộc đời Joe Theismann, mà cả đời tôi,
mà cả đời tôi.
Cậu Oher?
Cậu Oher?
Cậu có hiểu không?
Có biết vì sao tôi đến đây không?
Để ... điều tra?
Phải, để điều tra.
Tôi đến để điều tra...
tình trạng kỳ cục của cậu.
Cậu có thấy kỳ cục không?
Tình trạng của cậu ấy?
Michael?
Tôi không biết.
Tôi ... có thể đi được chưa?
Không, chưa được.
Hai năm trước
MặT SƠ Hở
(sub by mp3sony)
Họ nói ông là huấn luyện viên.
Bert Cotton.
Tony Hamilton, nhưng mọi người cứ
gọi tôi là Tony bự.
Này Big Mike, xem này!
Còn không khoá nữa.
Người da trắng điên thật.
Tôi đã hứa với mẹ Boo,
trước khi bà chết
là sẽ đưa con trai tôi Steven ra khỏi
trường thông thường và vào trường đạo.
Tôi đánh giá cao điều đó, Tony.
Nhưng tôi không có quyền nhận người.
Tôi nghĩ có lẽ nên nói chuyện với ông,
xem ông có cần cầu thủ không.
Cậu bé chơi môn gì?
Bất cứ môn gì có quả bóng.
Thằng bé khá lắm.
1 tuần nữa bắt đầu học rồi.
Chắc để học kỳ sau đi.
Tôi biết ông đang nghĩ gì, huấn luyện viên.
Nhưng này, tôi có tiền, được chứ?
Tôi là thợ máy của cửa hàng
Wilson's Auto phía kia thị trấn.
Nếu có ai bỏ cuộc, hoặc chuyển đi?
Chúng có vào được không?
Chúng? Anh chỉ nói tới
1 cậu con trai thôi mà.
Đúng vậy, là Steven.
Nhưng còn 1 cậu bé nữa.
- 1 cậu bé nữa?
- Phải
Big Mike.
Thằng bé vẫn ngủ trong xe tôi.
Hoàn cảnh không hay lắm,
mẹ nó bị nghiện.
Nó không còn ai khác cả.
Nó chỉ muốn đi cùng tôi.
- Các cậu bé ở đây à?
- Phải.
Đứa nhỏ là Steven.
Và đứa lớn là ...
Big Mike.
Đổi người.
Mike!
Tới đi.
Đức mẹ ơi ...
Giấy tờ của Steven Hamilton
có thể chấp nhận được.
Và tôi tin là cậu bé sẽ làm tốt.
- Nhưng còn đứa kia ...
- Big Mike.
Michael Oher không cho chúng ta
lý do gì để tin tưởng ...
rằng cậu ta sẽ thành công ở đây,
nếu căn cứ trên giấy tờ.
Tệ đến mức nào?
Chúng ta không biết chính xác
tuổi cậu ta do thiếu thông tin.
Cậu ta có IQ khoảng 80,
thuộc nhóm 6.
Điểm trung bình bắt đầu bằng số 0.
0,6 điểm.
Mọi giáo viên đều cho qua.
Họ cho cậu ta điểm D để có thể
chuyển rắc rối sang cho trường khác.
Đó là 1 cậu bé dũng cảm.
Vì đã muốn đến đây.
Vì đã muốn được hưởng
nền giáo dục chất lượng.
1 nền giáo dục từ chối cậu ta vì
chất lượng kém của những trường cậu ta từng học.
Tôi phải nói là hầu hết
những đứa như nó
sẽ không đến gần trong vòng 200 dặm
quanh nơi này đâu.
Huấn luyện viên Cotton, chúng tôi hiểu
anh chú ý khả năng thể thao của cậu bé.
Cậu ta sẽ không được chơi thể thao
nếu chưa lên được lớp.
Quên thể thao đi.
Hãy nhìn bức tường.
Christian.
Chúng ta để nó như thế
hoặc sơn lên nó.
Ông không nhận Michael Oher
vì thể thao,
ông nhận cậu ta vì đó là
điều đúng phải làm.
Cả lớp, đây là Michael Oher,
bạn ấy là người mới
vì thế cô mong các em sẽ
giúp cậu ấy cảm thấy thoải mái.
Mike, cứ ngồi chỗ nào còn trống.
Đây là bài kiểm tra dựa trên
kiến thức các em đã học năm trước
trong chương trình khoa học.
Đừng lo, sẽ không có xếp hạng đâu.
Cô chỉ cần biết là sẽ phải
giảng lại những kiến thức nào.
Cứ trả lời những gì các em biết.
Cám ơn.
- Em đi được chưa?
- Rồi.
Cầm lấy sách.
Sao nó lại ở nhà chúng ta suốt vậy?
- Nó sẽ ăn hết thức ăn.
- Không có đâu.
Em sẽ là Chúa nuôi nấng đứa trẻ hả?
Hãy để người khác làm
người tốt bụng đi.
Em muốn anh vứt nó ra đường
như lũ chó sao?
Hãy để người khác
nhận lấy trách nhiệm này.
Anh nên vứt thằng bé ra đường sao?
Nó cứ ở đây suốt.
Em chỉ muốn ở cùng anh.
Được rồi, được rồi.
Em thắng. Anh sẽ lo chuyện này.
Tôi không quan tâm Patrick Ramsey
giành được ghế.
Anh ta là tiền vệ giải NFL
chứ không phải Martha Stewart.
Bởi vì có sự khác nhau giữa
Bunny Williams và La-Z-boy.
Không. Nghe này, khi MTV Cribs
tới nhà anh ta
anh ta sẽ khoe ra
rạp hát tại gia,
và tôi sẽ được thấy căn phòng
Barca màu nâu.
Không, nghe này, tôi là người thiết kế.
Tên của tôi có trên đó.
Hãy giao đúng những thứ tôi đặt hàng.
Được chứ? Cám ơn.
- Em bỏ lỡ gì rồi?
- Collins vừa có 1 cú.
Đó là bóng chuyền nữ mà mẹ.
Mẹ chẳng lỡ gì cả.
- Cố lên Collins! Di chuyển đi.
- Giỏi lắm, Collins!
Đi đi.
Collins, bố mẹ sẽ chờ con bên ngoài.
Đừng có tắm lâu đấy nhé,
con còn bài tập nhà đấy.
Con sẽ tới Cannon để học.
SJ! SJ, đừng tới phòng đồ đạc nữa.
SJ, lại đây.
Cậu bé kia đã ở đây cả tháng.
vẫn chưa bỏ lớp của tôi.
Sao lại nhận cậu bé nhỉ?
Không công bằng cho chúng ta,
và cho cả cậu bé.
Chỉ làm cậu ấy thất bại thôi.
Tôi không nghĩ là cậu ấy
hiểu những điều tôi giảng.
Làm sao thầy biết có hay không?
Cậu bé còn không nói mà.
- Cậu ấy viết.
- Viết tên mình. Hiếm khi.
Cậu ấy ném cái này vào thùng rác.
"Tôi thấy màu trắng ở khắp nơi:
tường trắng, sàn trắng,
và nhiều người da trắng.
Giáo viên không biết là tôi chẳng hiểu
bất cứ thứ gì họ nói.
Tôi không muốn nghe bất kỳ ai,
đặc biệt là giáo viên.
Họ cho bài tập về nhà
và mong là
tôi sẽ gây rắc rối.
Tôi chưa từng làm bài tập trong đời.
Tôi đi vào nhà tắm,
nhìn vào gương và nói là,
đây không phải là Michael Oher
Cậu ấy đặt tên nó là
"Những bức tường trắng"
Chính tả thế nào?
Chào.
Hãy cười vói họ.
Cho họ biết anh là bạn của họ.
Anh là Big Mike phải không?
Em là Sean. Nhưng mọi người
gọi em là SJ.
Nghĩa là Sean Junior
Cha em tên là Sean luôn mà.
Là Sean Tuohy.
Ông là ngôi sao bóng rổ ở Ole Miss,
hậu vệ ghi điểm,
và giờ ông sở hữu thứ gì
như Taco Bells ấy.
- Ai thế SJ?
- Big Mike.
Bỏ chân con xuống đi.
Cám ơn con.
Thắt dây an toàn vào.
Big Mike?
Mike, thầy nhận được cuộc gọi của ai đó
từ đồn cảnh sát.
Em có nhớ câu chuyện trên báo
hồi trước ...
về người đàn ông rơi xuống cầu không?
Không ai biết ông ta là ai,
ông ta nhảy xuống hay là ...
Dù sao thì ông ta đã chết.
Mike, người đó là cha em.
Họ đã tìm người để thông báo ...
và họ tìm được tên em trong đăng ký.
Thầy rất xin lỗi.
Em có gần gũi ông ấy không?
Lần cuối cùng em gặp ông ấy
là khi nào?
Em không biết.
- Cậu ấy biết.
- Ai biết, và biết cái gì?
.... Michael Oher.
Tôi cho cậu bé kiểm tra miệng.
- Đã được cho phép chưa?
- Tôi biết.
- Được bẻ cong bao nhiêu?
- Cậu ấy nghe hết đấy.
Những gì cậu ấy hấp thu thật ngạc nhiên.
Tin tôi đi, cậu ấy nghe cả ông đấy.
Giờ thì trình độ đọc của cậu bé
còn thấp
và cậu ấy không có ý niệm gì
về ngồi học trong lớp.
Tôi không nói là cậu bé sẽ đỗ
nhưng Big Mike không ngốc.
- Này.
- Gì thế mẹ?
- Giỏi lắm.
- Sao ạ?
Giỏi lắm. Cha có
câu hỏi cho con.
Vâng.
Có 1 cô bé ở phía sau 2 hàng.
Tên cô bé là gì?
- Oh, là Chimsey.
- Kinsey.
Cha thấy cái lông vũ người da đỏ
của con cứ lắc lắc.
Vâng, đẹp lắm.
SJ, đừng đặt nặng chuyện này nhé,
nhưng mẹ nghĩ con đã
tin sẽ nhận được vai ...
- Người da đỏ số 3.
- Phải.
Con đã cố vai Tù trưởng
nhưng mọi người đã trao cho Andy Sung.
Con không chắc, nhưng con nghĩ là
có sự sai lầm gì đó về chủng tộc.
Có lẽ người ta chỉ nghĩ là
cậu bé đó đóng vai tù trưởng tốt hơn.
Cha ơi, cậu ta giống hệt người Trung Quốc.
Phải, còn con là người Ailen.
Và nếu con không phải tù trưởng,
sao con lại có cái mũ đó?
Cha ơi, con sẽ cần thêm vài vé
Quesadilla miễn phí nữa.
Quả thông rơi về đâu nhỉ?
Đừng có cười quá.
Quesadilla đã cứu chúng ta đấy.
Đừng nói bậy nhé.
Cậu bé đó mặc gì vậy?
Trời đang lạnh mà.
Tên cậu ấy là gì nhỉ?
Big Mike.
Cậu ấy đi đâu thế?
Big Mike, cháu đi đâu vậy?
Phòng tập ...
Được.
Quay lại.
Big Mike...
Dừng xe lại.
Big Mike.
Tên cô là Leigh Anne Tuohy.
Mấy đứa con cô tới Wingate.
Cháu nói là tới phòng tập hả?
Phòng tập của trường đóng cửa rồi.
Sao cháu lại tới phòng tập?
Big Mike, sao cháu tới phòng tập?
Bởi vì ... ở đó ấm.
Tối nay cháu có chỗ ngủ chưa?
Đừng hòng nói dối cô.
Cha thấy cái nhìn đó nhiều lần rồi.
Mẹ con sẽ quyết định theo cách riêng đấy.
Đi nào.
Đi nào.
SJ, chừa chỗ nào.
Vào xe đi.
Vào đi.
- Chúng ta đi đâu đây?
- Về nhà.
Ôi, đó là phần mình thích nhất.
Dễ thương quá.
Nhóc em diễn kịch thế nào nào?
Collins, con biết Big Mike ở trường chứ?
Cô có thể cho cháu phòng ngủ tốt nhất
nhưng nó đầy hộp mẫu.
Và phòng gia đình sẽ bị cắt ra
nếu cháu ngủ ở đó.
ít ra đó là điều Sean nói.
Chú Tuohy hay ngủ trên ghế à?
Chỉ khi nào tâm trạng không tốt thôi.
Phòng giặt phía kia và chúng tôi ở trên lầu
trong trường hợp cháu cần
Được chưa?
Ngủ ngon nhé.
- Đó có phải là một ý tồi không?
- Cái gì?
Đừng nói dối và giả vờ là anh không nghĩ
giống như em đang nghĩ.
Vậy nói anh nghe em nghĩ gì đi.
để anh biết có đúng hay không?
Anh biết thế nào về Big Mike?
Có thể em không chú ý là
cậu ấy không có gì nhiều để nói.
Có gì lớn đâu?
Chỉ là 1 đêm thôi mà, phải không?
Chỉ 1 đêm thôi phải không Leigh Anne?
Anh không nghĩ là cậu ấy
sẽ trộm thứ gì chứ?
Chắc là sáng mai mình sẽ biết thôi.
Nếu anh nghe tiếng hét thì
gọi bảo hiểm nhé.
Mike?
Big Mike?!
Mike?
Big Mike!
Cháu muốn cho cô đi bộ hả?
Được thôi.
Cháu định đi đâu?
Không biết.
Cháu có hưởng lễ Tạ ơn
với gia đình chưa?
Đến ăn nào các con.
SJ!
Đi nào.
Chúng ta có gà tây dạo chơi.
Mọi người cám ơn mẹ đã lái xe
đến cửa hàng và mua về nào.
- Cám ơn mẹ.
- Cám ơn mẹ.
Cứ ăn gì cháu thích.
Coi nào.
Nhanh, nhanh. Chúng ta
phải xem bóng đá tiếp
- Đừng có chiếm chỗ của cha.
- Cha giục bọn con nhé.
SJ, lại đây.
Mọi người quên món salad khoai tây này.
Ole Miss thế nào rồi?
Sean, salad này.
Cám ơn mẹ.
Mẹ ơi.
Đang lễ Tạ ơn mà.
Sao chúng ta lại ngồi đây?
Chúng ta cầu nguyện chứ?
Đức cha, chúng con cám ơn người
vì đã phù hộ cho gia đình này.
Cám ơn vì đã cho chúng con
1 người bạn mới.
Mong ngài che chở chúng con
trong ngày này
để chúng con không quên rằng
mình may mắn thế nào.
- Amen.
- Amen.
- SJ, tỷ số?
- Tới 10 rồi.
Collins, đưa cha đậu xanh nào.
Đừng có bốc như vậy,
dùng muỗng đi.
- SJ, cùi chỏ.
- Con xin lỗi.
Big Mike, cháu thích đi mua sắm không?
Ngày mai cô định cho cháu đi.
Cháu có quần áo rồi.
Cháu đã có quần áo.
Và thêm 1 cái sơmi nữa trong túi
cũng không thừa.
Cháu có quần áo.
Được rồi, vậy thì đi lấy.
Nói cô biết là đi đâu nhé.
Hãy nói cô nghe mọi điều về cháu.
Ai chăm sóc cho cháu?
Mẹ cháu hả?
Cháu có mẹ không?
Hay là bà?
Nghe này Big Mike.
Chúng ta có thể làm 1 cách dễ dàng,
hoặc là cách khó khăn cũng được.
Cháu lựa chọn đi.
Được.
Chỉ cần nói cho cô 1 điều về cháu.
1 điều thôi ...
Cháu không thích bị gọi là Big Mike.
Okay.
Từ giờ cô sẽ gọi cháu là Michael.
Rồi Michael, chúng ta đi đâu?
Savi, đưa cho tôi.
Cô ta là ...
Tôi không có ý kiến.
Đây là nơi mẹ cậu sống à?
- Đi lấy đồ thôi.
- Cô đừng ra ngoài.
Ai sẽ giúp cháu mang đồ hả Michael?
Cô đừng ra khỏi xe.
Không thể nào.
Đó là Big Mike.
Big Mike về nhà kìa.
Big Mike, mày đã ở đâu thế?
Và ai lái cái xe kia đưa mày về,
như bà Daisy thế?
Chào Dave.
Để tôi mua cho cậu ít kẹo nữa.
Tôi sẽ để mắt đến cậu.
Tôi lo cả khu này đấy, rõ chưa.
Nhìn kìa.
Này, D, nhìn xem.
Nhìn cái xe xem kìa.
Bông tuyết ơi.
Chúng mày thích phải không?
Bà ấy không có nhà.
Chúng ta có thể quay lại sau.
Bà ấy chắc đã tới 1 nơi
tốt đẹp hơn.
Cô sống ở Memphis cả đời
và chưa từng đến gần đây.
Cháu quay lại vì lo cho cô hả?
Cháu bảo vệ cô mà.
Qua đây.
Chúng tôi có mẫu cho các quý bà.
Nhưng vừa cho cậu bé
thì chỉ có ở đây thôi.
Đây sao?
Nếu ông chỉ có chừng này, ***ển hiệu
ghi là "Cao và Lớn"?
Cao và Lớn.
Cái cô cần là Cao hơn và Lớn hơn.
- Cứ xem đi
- Cám ơn.
Cháu có thích gì không?
Chỉ có chừng này.
Có 1 điều cô biết khi mua sắm
là nếu em không thích thứ gì trong tiệm,
thì đừng mặc nó
Mua sắm thì phải thích cơ.
Vì thế trước khi chọn thứ gì,
cháu nghĩ xem mình mặc sẽ như thế nào
và tự nói với mình:
có phải tôi đây không?
Không.
Cái này thì sao?
Không xấu lắm.
Thôi, cháu xem bên kia
còn cô xem bên này.
Cái này làm từ gì nhỉ?
Chính là nó à?
Cái cháu thích à?
Được.
Một ngày vui vẻ nhé.
Học được vài thứ.
Đừng có vo quần lại đấy.
Hay nhất ở Paris là đồ ăn.
Họ dùng nước sốt như ta dùng nước thịt vậy.
Tôi phải vào phòng tập
ngay khi về đến đây.
Hầu hết các bà dành thời gian
ở nửa kia của thành phố à?
- Cô nói về khu nào?
- Đường Alabama ... khu Hurt.
Khu Hurt ... nghe có vẻ đe doạ nhỉ.
Không xa xôi đâu.
- Nếu tôi tới đó chắc sẽ đau đấy.
- Sẽ làm tổn thương danh tiếng đấy.
Thực ra tôi từ khu đó,
nhưng tôi không nghĩ nhiều lắm
và xem giờ tôi đang ở đâu nào.
Ăn món salad 18 đô.
Và nó hơi nhiều nước.
Leigh Anne, sao cô lại đột nhiên
quan tâm chủ đề này?
Lại một hội từ thiện nữa của cô hả?
Kế hoạch cho các kế hoạch.
Nghe vần đấy.
Tiền sinh ra tiền.
Trông cậy vào tôi đi, Leigh Anne.
SJ, con có thêm 2 phút nữa
với trò chơi đó, rõ chưa?
Thôi mà mẹ.
Michael, cháu muốn ở đây không?
Vì ... nếu cháu muốn ở đây lâu hơn
cô có thể làm 1 phòng ngủ riêng
cho cháu.
Vì nhìn xem này, cháu đang phá hỏng
cái ghế bành 10.000 đô đấy.
Cháu muốn ở đây không,Michael?
Cháu không muốn đi nơi khác.
Vậy thì được.
- SJ, con tắt máy điện tử đi ngay.
- Chưa đến 2 phút mà.
Chúc ngủ ngon cô Tuohy.
Tôi thấy trên giấy nhận rằng
chúng tôi là người được liên lạc
khi Michael gặp vấn đề y tế?
Sean viết vào đó tuần trước.
Chúng tôi cần có số để liên lạc,
và đó không phải là số dịch vụ
Sean, yêu anh quá.
Cái gì đây?
Nhà nước bắt các trường khảo sát
khuynh hướng nghề nghiệp ở lớp 8
và cái này ở trong hồ sơ của cậu bé.
Nó nói gì về Michael?
Liên hệ không gian - khoảng 3%
Khả năng học hành - 5%
Cái này vui đây. Cậu bé được 98%
trong một mục.
- Là mục gì?
- Bản năng phòng thủ.
Vậy là chúng ta có 1 cái bàn.
Đầy ngăn kéo.
Đây là đèn này, đồng hồ báo thức
Chú Sean nói là mọi vận động viên chuyên nghiệp
dùng nệm nếu không tìm được cái giường đủ to.
Nên cô kiếm cho cháu 1 cái.
Không phải là chuyện cho nó vào nhà,
nhưng cô sẽ kiếm cho cháu cái đẹp hơn.
- Của cháu hết à?
- Đúng.
Sao?
Cháu chưa từng có cái nào.
Cái gì? Có phòng riêng hả?
1 cái giường.
Giờ thì cháu có rồi.
Định nghĩa sự thẩm thấu.
Em nghĩ là mình biết.
Đó là khi nước thấm qua vật cản.
Về cơ bản là đúng.
Michael, chúng ta sẽ làm được.
Kể tên các sĩ quan tham gia
trận Waterloo.
Em biết 1 người.
Tay nhỏ con, Napoleon...
Ông ta ở 1 phe và ...
- ... Duku ở phe bên kia.
- Là Duke (công tước) Wellington.
Phải, công tước Wellington và
ông Russia hay gì đó.
Prussia.
Thế là đủ với áo rugby rồi.
Trông anh như con ong khổng lồ ấy.
Đó là Taco Bell, KFC ở góc.
Long John Silvers ở khu nhà tiếp theo.
- Em sở hữu hết à?
- Phải, nhà em có hàng trăm.
85.
Có phải vì thế mà chú Tuohy
không cần đi làm?
Này, này, chú làm việc ngay cả khi
không đi làm đấy nhé.
Sao thế?
Và mọi người ăn ở những chỗ đó
miễn phí à?
Thích gì thì ăn đấy.
Thật tuyệt vời.
Vậy đồ ăn còn thừa thì sao?
Trong các nhà hàng ấy?
Bọn chú thường phải vứt bớt đi.
Những thứ đã nấu rồi.
- Thế thì tệ quá.
- Phải, có lẽ chú nên bán.
Có lẽ cha có thể cho người khác?
- Cha nên xem thử chuyện đó.
- Được rồi, SJ.
Sao chúng ta lại không ăn tại
1 trong các nhà hàng của chú?
Vì hôm nay là 1 dịp đặc biệt.
Gì thế ạ?
Cha nói chuyện với thầy Cotton và ông ấy nói
điểm của Michael đã tiến bộ
nên anh ấy có thể tham gia các trận
mùa xuân vào tháng 3.
Thế có tuyệt không?
Tuyệt quá, anh sẽ
nghiền nát vài người.
- Xin chào mọi người.
- Cám ơn anh.
Em phải mua 1 cuốn sách thiết kế.
Sean, anh kiểm tra chỗ mình đã đặt nhé.
Sẽ có chỗ ngồi ngay thôi.
Em không đợi sau bữa ăn được à?
Lúc đó thì đóng cửa mất rồi.
Đi nào SJ.
- Thôi mà.
- Con cần mua ít tạp chí.
Michael, đi nào.
Collins! Collins!
Collins, đi nào.
Cha con đợi lâu rồi.
- Nhanh lên, đi thôi.
- Đây này mẹ.
Mike.
Mẹ nhớ cái này không?
Mẹ đã đọc cho tụi con nghe
cả ngàn lần.
"Và nó nghiến răng, cất tiếng gầm"
Con thì thích cuốn này.
Ferdinand... mẹ cũng thế.
Michael, mẹ cháu có đọc những sách này
cho cháu nghe không?
Không à?
Dễ thương quá.
Món thịt hôm nay ngon.
Cám ơn cha vì bữa tối.
Chúng ta đi thôi.
Michael?...
Người mà cháu nói chuyện trong
nhà hàng là ai thế?
Marcus.
Marcus. Cậy ấy làm việc ở đó à?
Vâng.
Sao cháu biết cậu ấy?
Anh ấy là anh trai cháu.
Cô chú mong sẽ được gặp cậu ấy.
Thế có ổn với cháu không?
Cháu không biết anh ấy sống ở đâu.
Cháu gặp cậu ấy lần cuối
là khi nào?
Khi còn nhỏ.
Ngày xưa ở Tây Ban Nha, có 1 chú bò nhỏ
và tên chú là Ferdinand.
Tất cả các chú bò nhỏ khác sống cùng
đều có thể chạy nhảy
và húc lẫn nhau,
nhưng Ferdinand thì không.
Chú thích ngồi yên lặng và ngửi hoa.
Chú thích ngồi trên trảng cỏ,
dưới 1 cây bần.
Đó là cái cây ưa thích của chú
và chú bò có thể ngồi dưới bóng cây
cả ngày để ngửi hương hoa."
- Chúc ngủ ngon.
- Chúc ngủ ngon.
Gì thế?
Tại sao em cười?
Em không biết, chỉ thấy vui thôi.
Thực sự vui.
Niềm vui này có chút nào
liên quan đến Michael không?
Không.
Tất cả đều liên quan đến Michael.
Vui vẻ thật tốt.
Anh có biết em nghĩ
chúng ta nên làm gì không?
Chúng ta nên bắt đầu 1 quỹ từ thiện
cho những đứa trẻ như Michael.
Okay.
- Có thể gây quỹ ở Wingate.
- Được.
Có chúa biết là ngôi trường đó
cần thêm ít màu sắc.
Michael sẽ tạo không khí mới ở đó.
Anh có nghe không đấy?
Anh chỉ tập trung vào 1 việc ...
tại 1 thời điểm thôi.
Anh biết em là người bao đồng
khi kết hôn với em phải không?
- Chắc chắn rồi.
- Được, hãy kiểm tra xem.
Được, gia đình Tuohy.
Mọi người cười tươi nào.
1, 2, 3 ...
Michael, lại đây và chụp tấm tiếp theo
nào cháu.
Nhanh lên, lại đây.
Thôi mà, em sẽ không đưa lên
thiệp Giáng sinh đâu.
Rồi, đứng sát vào 1 chút.
Tốt lắm.
Cười thật tươi nhé.
Rồi, 1, 2, 3 ... nói Rebel đi.
- Bên nào đang thắng?
- Tennessee.
- Họ đang chơi với đội nào vậy?
- Clemson.
Mẹ em ủng hộ Tennessee bất kể
họ chơi với ai à?
Đúng vậy, với sự thích thú.
Mẹ hâm mộ Tennessee.
Collie-bell, mẹ nghĩ con đang đi với
bạn trai?
Con thích ở nhà hôm nay.
Mẹ thích thế.
Em yêu, có vài tin nhắn trên máy
nhưng anh chưa kiểm tra.
Được rồi.
Chào Sean, chào Leigh Anne,
là anh họ Bobby đây. Chúc mừng năm mới!
Chỗ anh nhiệt độ chỉ có 5 độ thôi ...
- Dĩ nhiên.
- Anh định hỏi là ...
Mọi người biết là có cậu bé da màu
trong thiệp Giáng sinh nhà em chứ?
Sao?
Trông cậu bé tí bên cạnh cậu ta.
Như Jessica Lange và King Kong vậy.
Michael có suất giảm giá gia đình
ở Taco Bell không?
Nếu có thì sợ Sean
sẽ mất vài cửa hàng đấy.
Đó là cậu bé ngoan.
Cứ làm chính thức và
nhận nuôi nó đi.
Cậu bé sẽ được 18 tuổi
trong vài tháng nữa.
Chuyện nhận nuôi cũng có lý đấy.
Leigh Anne, đây có phải cảm giác tội lỗi
của người da trắng không?
Cha cậu sẽ nói gì?
Trước hay sau khi ông ấy
trở mình trong mộ?
Cha mình mất 5 năm rồi Elaine,
tệ hơn là cậu có mặt tại đám tang.
Nhớ không? Mặc đồ Chanel và
cái mũ đen gớm ghiếc.
Đây là thoả thuận nhé.
Mình không cần các cậu
khuyên mình lựa chọn thế nào?
Nhưng mình yêu cầu các cậu
tôn trọng.
Các cậu không biết được
cậu bé đó đã phải trải qua những gì.
Và nếu chuyện này trở thành
chỉ trích kịch liệt
thì tớ vẫn có thể tìm được món salad
đắt cắt cổ ở gần nhà.
Leigh Anne, mình xin lỗi.
Bọn mình không có ý ...
Thực sự là không.
Mình nghĩ việc cậu làm
thật tuyệt vời.
Mở cửa nhà cậu ... cho cậu bé đó.
Cậu đã thay đổi cuộc đời nó.
Không.
Cậu bé thay đổi mình.
Tốt cho cậu, nhưng còn Collins?
Collins thì sao?
Cậu không lo sao, dù chỉ 1 chút?
Cậu ta là con trai,
một đứa con trai da đen to lớn,
ngủ chung 1 mái nhà.
Thật xấu hổ cho cậu.
Mình sẽ trả.
Nói thật với mẹ nhé?
Michael ở đây có làm con
thấy không thoải mái không?
Chúng là đám nhóc ngu ngốc,
ai quan tâm điều chúng nói chứ.
Đám nhóc nào?
ở trường.
Bọn thiếu niên.
Vậy bọn thiếu niên nói gì?
Không đáng để nhắc lại đâu.
Và mẹ đừng lo về SJ,
nó thích mọi sự chú ý mà.
Nó giới thiệu Michael như là
anh lớn của nó.
- Con thì sao?
- Không sao.
ý con là, mẹ không thể
vứt cậu ấy ra ngoài đường.
Mẹ có thể sắp xếp khác.
- Chào Mike.
- Chào.
- Cần anh đẩy không?
- Có.
Cao hơn đi Mike. Cao hơn.
Cao hơn.
Cao hơn.
Đừng nhìn xuống.
Đừng nhìn xuống.
Cậu đi đâu thế Collins?
Đừng nhìn tớ như thế.
Chúng ta vẫn cùng học ở nhà mà.
Anh biết mấy thứ đó nặng bao nhiêu không?
Chú nhóc này sẽ giúp chúng ta nổi tiếng.
Bình tĩnh đi Bert.
Mới mùa xuân mà.
Cậu ấy còn chưa tập buổi đầu nữa.
Không, cậu ấy là cầu thủ rồi.
Sẵn sàng.
Cúi xuống nào. Đứng chắc.
Vào vị trí.
Nào.
Mike, con trai.
Cậu bị cản và sau đó
sẽ đẩy người cản mình.
Rõ chưa, đẩy nhé!
Nào, làm đi.
Cậu bé thế nào?
Vẫn chưa thấy gì cả.
Mike, con trai ...
Hất người cản ra.
Đừng có vác cậu ấy.
Không, không, không.
*** bóng thôi mà.
Mọi người đừng nhìn *** bóng nữa.
Đa phần bọn trẻ có hoàn cảnh xấu
đều không kìm được bạo lực
và bùng nổ trong sân bóng.
Cậu bé này lại như thể
không muốn đánh một ai.
Cậu ấy là chú bò Ferdinand.
- Sao cơ?
- Không có gì.
Tôi cứ chắc là cậu ta sẽ
thành cầu thủ giỏi chứ.
Không thể tin là tôi đã cố hết sức
đưa cậu bé vào trường.
Tôi nghĩ thầy đã nói đó là
nhiệm vụ do Chúa giao?
Nghe này Bert, cậu bé
chưa từng chơi bóng mà.
Và sẽ không được chơi giải mùa thu
nếu không tiến bộ hơn.
Ai làm cho Bert hy vọng nhỉ?
Không thể tin được.
Chúa phù hộ cho con.
Đây là chương trình
luyện tập trong hè của anh.
Trước tiên là phải khởi động làm nóng
và thoải mái.
Làm đi, thả lỏng đi.
Anh đã lỏng chưa?
Tiếp theo là chạy 500 mét
để giãn chân.
Về nhà chơi game thôi.
Mọi người ở Wingate đều kỳ vọng anh
trở thành ngôi sao bóng bầu dục.
Anh không muốn làm họ
thất vọng chứ, phải không nào?
Không biết.
Thế còn cha và mẹ?
Vì anh có thể thấy, mọi người
trong nhà em đều là vận động viên.
Cha là ngôi sao bóng rổ,
Collins chơi bóng chuyền
và điền kinh.
Còn em thì chơi tuốt, anh biết đấy.
Còn mẹ là người cổ vũ,
có thể không tính,
nhưng đừng nói lại với mẹ nhé.
- Được không?
- Được.
Tốt.
50, 51 ...
52, 53 ...
Cố lên nào.
Nhanh, nhanh.
Cố lên, còn lại 5 giây nữa.
Bên này.
Bên này.
Nhấc cao gối. Nhấc cao gối.
Chạy như gió nào.
Chạy đi, Michael!
... 98, 99 ...
100.
Nhấc chân đi. Di chuyển đi.
Coi nào, coi nào.
Chạy đi nào.
Hạ người cản phá.
Cố lên, cố lên.
Đi nào Michael!
Cô Tuohy?
Cô nghe "cô Tuohy" và liếc lại qua vai,
tưởng là mẹ chồng gọi chứ.
Gọi cô là Leigh Anne hoặc Mama
hoặc gì đó tương tự đi.
- Cô giúp cháu 1 việc được không?
- Gì thế?
Bằng lái xe.
Sao cháu cần bằng lài xe trong khi
không hề lái xe?
Michael, vì sao cháu cần
bằng lái xe?
Thứ gì đó để mang theo.
Với tên cháu trên đó.
Chẳng có ai tên Michael Oher
trên hệ thống.
Có lẽ thử 1 họ khác?
Tôi sẽ ký giấy tờ gì đó đảm bảo
cậu bé ở với chúng tôi
và chúng tôi sẽ trả mọi bảo hiểm,
gì cũng được, nhé?
Có mất gì không?
- Em muốn làm thế sao?
- Anh nghe rồi đấy.
- Chúng ta có nên nói chuyện qua không?
- Anh nghĩ chúng ta đang làm gì?
Và đừng cư xử như là
em lén lút sau lưng anh.
Em biết anh đã cho số liên lạc
các vấn đề y tế của Michael ở trường mà.
Có sự khác biệt lớn giữa
trả tiền cho 1 cánh tay gãy
và việc chịu trách nhiệm pháp lý
về ai đó.
Chúng ta không biết cậu bé mà.
Đó là chuyện khác. Chúng ta
cần tìm hiểu thêm về quá khứ của nó.
Nó đâu có chịu nói,
cứ như củ hành ấy,
em phải bóc từng lớp ra.
Không cần nếu anh dùng dao.
Chúng ta đưa cậu bé tới
1 nhà tâm lý học thì sao nhỉ?
- Em thật sự mong Big Mike ...
- Michael.
Em thật sự mong Michael sẽ nằm trên ghế
và kể về thời thơ ấu của nó
như thể nó là *** Allen sao?
Món quà của Michael
chính là khả năng quên.
Nó không giận ai và không quan tâm
chuyện xảy ra trong qua khứ.
Anh nói đúng.
Xin lỗi?
"Anh nói đúng" à?
Sao những từ đó lại
do em nói được nhỉ?
Chua như giấm.
ít ra hãy hứa với em là
anh sẽ suy nghĩ chuyện đó.
Được.
"Được" là anh sẽ suy nghĩ hay là
chúng ta sẽ làm?
Có khác biệt sao?
Nói Gerald giữ lại cái tủ và
tôi sẽ ghé qua lấy ngay.
Không cần ... tôi sẽ gọi lại.
Tạm biệt.
Xin lỗi.
Không phải chen ngang đâu, tôi chỉ hỏi thôi.
Để tôi nói thế này nhé?
Chúng tôi đã ngồi đây cả giờ
rồi tôi nhìn quanh và thấy
mọi người ngồi chơi và
uống cafe.
Ai điều hành chỗ này?
Tôi có thể sắp xếp được chỗ này
trong vòng 2 ngày đấy.
Tôi cho là được.
Chúng tôi giúp gì được cho cô?
- Anh này trước.
- Không, cô cứ tự nhiên.
- Tôi nghĩ là tôi muốn nghe thử.
- Tôi cũng thế.
Tôi không đánh giá cao thái độ.
Bà có thể nói tôi nghe
bà cần gì
hoặc là tôi sẽ để bà
chờ cả ngày.
Giờ thì tôi được gì đây?
Tôi muốn trở thành người bảo trợ.
Chúa cứu giúp đứa bé đó.
Có rất ít thông tin về Michael.
Hồ sơ của cậu ấy mất gần hết.
- Có gì trong đó?
- Vài ghi chép vụ việc.
Cái này mô tả việc cảnh sát
bắt buộc phải tách Michael khỏi
sự chăm sóc của Denise Oher
khi cậu bé lên 7 tuổi.
Quả là rõ ràng.
Người ta bắt buộc phải tách bọn trẻ.
Và vẫn chưa phải là tệ nhất đâu.
Mẹ cậu bé ở đâu?
Không biết được, nếu tìm được bà ấy
thì đã có thêm hồ sơ rồi.
- Bà ấy có bao nhiêu con?
- ít nhất là cả tá.
Với ghi chép về việc bà ta nghiện
tôi cho là bà ta còn không nhớ
được con của mình.
Cho tôi xem được không?
Vậy là chúng tôi cần
sự cho phép của bà ấy phải không?
Không, Michael là do chính quyền
bảo trợ.
Cô cứ nộp đơn và tìm 1 thẩm phán
cho phép.
Vậy là có thể cho cậu bé đi
mà không báo với mẹ cậu ấy sao?
Bà Oher?
Chào.
Bà Oher à?
- Cô bên nhà nước hả?
- Không.
Tôi là Leigh Anne Tuohy
và con trai bà Michael sống cùng tôi.
Và gia đình tôi.
Con trai tôi, Big Mike, thế nào?
Cậu bé khoẻ, học hành tốt.
Chúng ta có thể dùng chút rượu
trong nhà bếp, nếu cô ...
Không, không cần.
Bà thật tử tế.
Lần cuối bà thấy Michael là khi nào?
Tôi không biết.
Cô nuôi bao nhiêu đứa bé ở nhà?
Tôi không phải người nuôi Michael.
Chúng tôi chỉ giúp cậu bé.
- Chính quyền không trả cô gì à?
- Không.
Cô cho nó ăn?
Và mua cả quần áo cho nó à?
Chà, miễn là tìm được cỡ đủ lớn.
Cô quả là người ngoan đạo.
Tôi cố gắng được thế.
Những điều cô làm thật là tốt
nhưng đừng ngạc nhiên nếu 1 ngày
cô thức dậy và nó đi mất.
- Bà nói sao?
- Nó là "kẻ chạy trốn".
Đó là bên chính quyền gọi nó thế
sau khi họ lấy nó khỏi tôi.
Bất kỳ nhà nào mà người ta gửi nó tới,
nó đều trèo qua cửa sở
và về tìm tôi.
Cho dù tôi ở đâu thì thằng bé đó
cũng đều tìm tôi, chăm sóc cho tôi.
Tôi có vấn đề về sức khoẻ.
Bà Oher, Michael có tên khai sinh khác
phải không?
Là Proctor. Đó là
tên của cha nó.
- Ông ấy đâu?
- Từ khi bỏ đi thì không thấy nữa.
Lúc nào thế?
Có lẽ là 1 tuần sau khi sinh Mike.
Bà có khai sinh của cậu bé không?
Không sao, tôi hình dung được.
Bà Oher, bà vẫn sẽ là mẹ của Michael.
Bà có muốn gặp cậu bé không?
Không, không phải như thế này.
Là Williams.
Họ của nó là Williams.
Tôi còn không nhớ được cha của
thằng bé là ai.
Màu sắc đẹp hơn, đồ hoạ sáng.
Tuyệt vời lắm!
Michael, chúng ta có điều hỏi cháu.
Gì thế ạ?
Leigh Anne và chú, chúng ta ...
Chúng ta sẽ là người bảo trợ của cháu.
Nghĩa là sao ạ?
Nghĩa là, chúng ta muốn biết
cháu có muốn trở thành
1 phần của gia đình không?
Cháu nghĩ mình đã là rồi.
Được rồi.
Đây này.
Bước vài bước nào.
- Coi chừng chân nhé.
- 1 bước nữa.
1 bước nữa. Đến rồi.
Rồi, bỏ băng bịt mắt đi.
Đó là thứ cháu muốn, phải không?
Đây này, tự nhiên đi.
Cứ chạy thử 1 vòng đi.
Con đi cùng được không?
Michael, cẩn thận đấy.
- Cậu ấy muốn 1 chiếc xe tải à?
- Michael nghĩ mình là người thô lỗ.
Nào Michael!
Rồi, nhìn này, anh là lọ tương
ở vị trí cản cánh trái. Phía yếu hơn nhé.
Cái này đơn giản thôi
Anh có thể khoá bất cứ ai
đứng trước mặt,
hoặc là phía vai trong nếu anh không bị
che bởi 1 hậu vệ.
Giờ em sẽ làm lại và anh nói xem
anh sẽ làm gì nhé.
Sẵn sàng ... xuất phát.
Khoá hắn ta, đánh hắn ta,
tiền vệ sẽ rảnh tay,
anh ta nhận bóng và ...
chuyền xuống cuối sân.
Tất cả chỉ có thế.
Có chuyện gì thế này?
Lọ gia vị vừa ghi điểm.
Bọn con đang chơi theo sách chỉ dẫn.
Michael học cách di chuyển tấn công.
Được rồi, khi các con chơi xong, làm ơn
bỏ các cầu thủ lại vào tủ gia vị.
- Cám ơn các con trước.
- Không vấn đề gì.
Thực ra mẹ ơi, bọn con
đang chờ mẹ.
Mẹ biết đó, game Madden mới vừa ra,
con và Michael định đi mua.
Không được, mẹ có hẹn 10 phút nữa
Nhưng anh ấy biết lái xe.
Anh ấy có thể đi.
Phải, có thế chứ.
- Em biết gì về chuyện này?
- Em biết hết ấy chứ.
- Được rồi, chỉ anh vài chiêu đi.
- Em sẽ nói vài điều, nhé?
Em sẽ bắt đầu. Cứ theo chỉ dẫn của em.
- Sẵn sàng chưa?
- Rồi.
Món này không thể 40.000 đô được, Omeed.
Cô điên rồi, Leigh Anne!
Các cạnh có bề rộng khác nhau.
Chúng đã được sửa rồi.
Chúng tôi lấy 17.000 là cao nhất, được chứ?
Xin chào?
Thưa bà, chúng tôi đang kiểm tra.
Là bọn nhóc nhà tôi.
Chúa ơi.
Chúng đâu rồi?
- Michael, cháu không sao chứ?
- Cháu không sao. SJ!
- Cháu không sao chứ?
- Giúp SJ đi!
Cháu xin lỗi, xin lỗi.
Xin lỗi bà.
SJ! SJ!
- Mẹ?
- Mẹ đây con.
Mẹ có nghĩ máu sẽ chảy ra áo con không?
Có, mẹ có nghĩ thế.
Thưa bà, túi khí chỉ *** ra với
vận tốc 200 dặm/giờ.
Con trai bà còn quá nhỏ
để ngồi ghế trước.
Nhưng nó không sao mà?
Sưng môi, mặt bầm tím.
Thông thường khi ai đó cỡ cậu bé
va vào túi khí
thì là vỡ mặt, gãy cổ.
Có thể còn tệ hơn.
Giống như là túi khí *** về phía con bà
nhưng sau đó đổi hướng.
Do khiếm khuyết hay gì đó.
Con trai bà rất, rất may mắn.
Không sao, em sẽ gọi bảo hiểm.
Nó không sao.
Sẽ nói chuyện với anh sau.
Em phải đi, tạm biệt.
SJ không sao.
Nó thực sự thích thu hút sự chú ý
khi ngồi ở đó.
Chuyện có thể xảy ra cho bất cứ ai mà, Michael.
Không phải lỗi của cháu!
Cưng này, nhìn cô đi.
Michael, chuyện gì với tay cháu thế?
Cháu đã cản nó.
Đi thôi.
Oher! Em nặng hơn Collis cả trăm pound
mà không thể vật được cậu ấy à?
Cứ tiếp tục cản đến khi có tiếng còi.
Cứ tiếp tục.
Được rồi, tiếp nào!
Có gì với camera nào?
Michael luôn làm tốt hơn khi anh ấy
biết được mình phải làm cái gì.
- Dừng lại ... người cản cánh trái.
- Michael, thôi nào.
Oher, lại đây nào con trai.
Em phải giữ lấy, giữ ở đây này.
Rõ chưa?
Nhìn thầy đi con trai.
Nếu em chụp ở phía ngoài như vầy,
mà em vừa làm đấy,
chúng ta sẽ bị giơ cờ ngay, còn thầy
thì te tua đấy. Em nghe chưa?
Được rồi, làm đi.
Coi đồ cho mẹ nhé?
Vâng.
ít ra thì cậu ta nhìn ngon lành
lúc ra khỏi xe bus.
Người ta sẽ khiếp sợ tới khi
nhận ta cậu ta chỉ là cục kẹo dẻo.
Tướng như Tarzan, chơi bóng thì như Jane.
Cho tôi 1 phút đi Bert.
Cô đang chen vào buổi tập đấy,
Leigh Anne!
Ông có thể cám ơn tôi sau.
Ra đây.
Michael,
cháu có nhớ khi chúng ta gặp lần đầu
chúng ta tới khu tồi tệ đó của thành phố
và mua những bộ đồ kinh khủng?
Cô có hơi sợ 1 chút và
cháu nói cô không cần lo,
vì đã có cháu đứng sau.
Cháu có nhớ không?
Có ạ.
Và nếu bất cứ ai định hại cô,
cháu cũng sẽ cản họ, phải không?
Và khi cháu cùng SJ ở trong xe,
cháu đã làm gì cái túi khí đó?
- Cháu cản nó.
- Cháu đã cản nó.
Cháu đã cản được nó.
Đội này là gia đình của cháu, Michael.
Cháu phải bảo vệ họ khỏi những gã kia.
Được chưa? Nghe này.
Tony là tiền vệ của cháu, phải không?
Cháu bảo vệ cậu ấy.
Khi nhìn cậu ấy, cháu nghĩ đến cô.
Cháu bảo vệ cô thế nào,
thì làm vậy với cậu ấy.
Được chứ? Nào, Tony, quay lại đây.
Rồi.
Oomaloompah đây là hậu vệ.
Khi thấy cậu ta, cháu nghĩ đến SJ
nghĩ tới việc không bao giờ
để cho ai hay thứ gì làm đau cậu ta.
Cháu hiểu không?
Được rồi, quay lại.
- Cháu rõ chưa?
- Thế còn Collins và chú Tuohy?
Họ cũng có thể ở trong đội.
Cháu sẽ bảo vệ gia đình chứ, Michael?
Vâng.
Chàng trai tốt.
Nào giờ thì vui vẻ đi.
La mắng cậu bé không ích gì đâu Bert.
Cậu ấy không tin đàn ông.
Với kinh nghiệm của mình, cậu ấy cho là
đàn ông chỉ giả vờ tốt, đến khi họ đi mất.
Có chơi không?
SJ, con sẽ muốn ghi lại đấy.
Được.
Đi nào Mike!
Tiến lên, Michael.
- Đúng thế, Michael!
- Được, đúng rồi đấy.
Hay lắm!
Giỏi lắm.
Cô đã nói gì với cậu ấy?
Nên học cách hiểu cầu thủ đi Bert.
Cậu bé được 98% trong phần
bản năng tự vệ đấy.
Tôi đã nói ông có thể cám ơn sau mà.
Giờ là sau rồi đấy Bert.
Quá nhiều cho lợi thế sân nhà.
Anh chưa từng thấy nhiều Redneck
ở cùng 1 chỗ như vậy hả?
Nascar, còn không bằng được.
Crusader (chiến binh thập tự), hãy
sẵn sàng cho 48 phút địa ngục.
Mông to nhỉ.
Quay lại nào.
Cho tôi qua, từ từ.
Nghe này, nghe này.
Đừng để bọn họ làm mất tập trung.
Sẵn sàng chưa?
Được, ra thôi.
Cố lên Michael.
Chết tiệt, không công bằng.
Chúng có 1 con gấu đen bự
chơi trong đội.
Đây là rạp xiếc à?
Mắt nhìn phía trước, SJ.
Gậy và đá.
Gậy và đá.
Khởi đầu tốt.
Đi nào O, đi nào.
Nhìn xem chúng ta có một chú bò to này.
Tao sẽ chăm sóc mày.
Cả đêm đấy.
Đừng cho hắn qua Oher.
Cố lên con trai.
Còn cả đêm đấy, đồ mập.
Cả đêm đấy!
Tao sẽ chăm sóc mày cả đêm.
Chàng trai của tôi.
- Không sao, Michael.
- Cố lên.
- Lên nào.
- Bỏ nó đi. Cố lên.
Tiếp tục. Hiệp 2 nào cưng.
Hiệp 2.
- Đổi, đổi.
- Rõ, đi nào.
Oher, đừng để chúng vào chỗ hở.
- Coi nào, động não đi.
- Bert làm cái gì thế? Chả được gì cả.
Này bé bự, chúng ta chưa xong đâu.
Còn cả trận đấy nhé.
Được rồi.
Nào.
Chuyền, chuyền đi.
Dừng lại.
Sao thế Bert?
Này bé bự, đi đâu thế?
Tốt nhất nên ra khỏi sân của tao.
Mày không được chào đón đâu.
Đây là sân của tao.
Số 66, về sân cậu đi.
Bert! Anh yên lặng đi.
Bert!
Xin chào?
Chơi mánh đủ rồi Bert.
Thi đấu đàng hoàng đi.
Ông nghe rồi đấy.
Chơi bóng thật sự đi.
Chờ chút, ông ta ngắt máy à?
- Không, anh nghĩ bị mất sóng.
- Ông ta đâu có bị mất sóng.
Chàng trai của tôi, Jimmy, số 66.
Đá đít bọn xanh đi.
Này mồm thối.
Ông đấy.
Khoá nó lại hoặc là tôi lên đó
khoá lại giùm ông.
Gậy và đá à?
Con biết không SJ, cứ quay lên đi.
Cứ quay camera đi.
Khoá lại.
Không sao, chúng ta sẽ lấy lại.
Đi nào.
Tóm hắn lại.
Hắn thoát mất rồi.
Chúng ta toi rồi.
Không tin được, 3 hiệp rồi.
Chúng ta đang ở ... 4.3 à?
Thôi nào.
Tao và mày, 1 lần nữa nhé.
Nào.
Chúng ta phải cố lên.
Đi nào.
Đống phân đen.
Trọng tài, ông không làm gì sao?
Nó đá vào đầu cầu thủ tôi
và chửi cậu bé!
Cám ơn nhé.
Cư xử phi thể thao ... Wingate!
15 yard!
Cái gì?
Ông im đi, không thì tôi cho thêm
15 yard nữa.
Cậu bé này chơi cho đội của tôi.
Và tôi sẽ bảo vệ cậu ta
như là con trai mình vậy.
Chống lại ông hoặc bất kỳ
tên khốn Redneck nào.
Đừng lo huấn luyện viên.
Em bảo vệ thầy.
Được rồi.
Lại đây con trai.
Thử "Gap" đi.
- "Gap?"
- "Gap"
Được rồi, 47 Gap. Sẵn sàng chưa?
Huấn luyện viên không có ở đây
để bảo vệ mày nữa phải không?
Sẵn sàng!
Đồng đội là gia đình cháu, Michael.
Nào!
Quay lại, quay lại.
Cản bọn chúng.
Phải giữ lấy, giữ lấy.
Chúa ơi.
- Chạy đi Michael.
- SJ!
Chạy đi, Michael, chạy đi.
Chạy đi.
Tiếp đi, Michael.
Chạm vạch.
Này lắm mồm, thấy số 74 chứ?
Chàng trai của tôi đấy.
- Đúng rồi đấy.
- Xem chúng ta có gì.
- Lỗi bóng chết.
- Giờ là gì đây?
- Cậu ta giữ sao?
- Không.
- Đánh sau tiếng còi à?
- Tôi không cho là thế.
Thế tung cờ là vì cái gì?
Tôi không biết ...
truy cản quá mức.
Đùa với tôi à?
Xin lỗi huấn luyện viên, em đã dừng
khi nghe thấy tiếng còi.
Em đưa cậu ta đi đâu, Mike?
Tới xe bus. Tới lúc cậu ta
về nhà rồi.
Hay lắm, Michael Oher, hay lắm.
Hạ chúng đi, hạ Crusader đi.
Xoa đầu nào, xoa đầu nào.
Tiến lên.
Nào.
Nằm yên đi.
Đỏ 41!
Đỏ 41!
Tom Lemming tuyển trạch viên,
xin giữ máy ...
Tom Lemming tuyển trạch viên,
xin giữ máy ...
HLV Saban cần có cập nhật hàng tháng
về việc tuyển mộ, gửi qua dịch vụ FedEx
Ông ta nghĩ là có sớm 1 ngày
sẽ giúp LSU mạnh hơn sao?
Anh đã có đủ đội hình cho trận
siêu sao quân đội chưa?
Rồi, sao?
Anh có thể muốn mở thêm 1.
Tôi nói gì với các bạn nào?
Tôi muốn có cậu ta.
Y-E-L-L! Mọi người cùng hô!
Nào mọi người cùng hô!
Y-E-L-L! Mọi người cùng hô!
Lần này đá tốt lắm Collins.
Giỏi lắm.
Cái quái gì đây?
Tiếp tục tập đi nhé.
Nhớ vị trí ngón chân cái đấy.
1, 2, 3, 1!
1, 2, 3, 2!
1, 2, 3, 3!
Không sao chứ con trai?
Chết tiệt, Fulmer tới rồi.
Tôi chắc nên về nhà thôi.
Tình hình thế nào các bạn?
Khoẻ chứ?
Tôi đi từ tận Knoxville tới
để nhìn tận mắt đấy.
Này, chúng tôi đến từ Clemson,
cũng mất 9 giờ lái xe đấy.
HLV Fulmer, thật là vinh dự.
Hân hạnh, HLV Cotton. Tôi đã thấy
anh làm việc rất tốt.
Tôi nghĩ không nghi ngờ gì anh sẽ
lên được cấp tiếp theo.
Chúng tôi chỉ làm tất cả
những gì có thể thôi.
Đó là Michael O'Hair hả?
Là Oher.
Như cái mái chèo trên thuyền. Oher.
Chúng tôi có thể xem 1 bài tập được không?
Có lẽ ... các HLV đều sẽ rất cảm kích.
Vâng, được chứ.
Nghe này, đấu tập chút nhé.
Big Mike, Jay Collis.
Hai người giỏi nhất, ngay tại đây.
Lại đây nào.
Nghe còi của tôi nhé.
Wow!
Cám ơn anh.
- Anh đi đâu thế?
- Quay về Bắc Carolina.
Anh nói với Michael Oher,
nếu cậu ta được lên lớp ...
Clemson muốn có cậu ta.
Chúc may mắn nhé Brad.
HLV, anh đã làm rất tốt với
chàng trai trẻ này.
Cậu ta còn khá thô
khi chúng tôi mới có được.
Nhưng chúng tôi đã huấn luyện 1 chút.
Chào.
Anh có biết là để được chọn
cho học bổng của giải hạng nhất
Michael cần đạt được 2,5 điểm GPA không?
Thật à?
Kết quả của nó khá thấp và nếu làm lại
cũng không khá hơn bao nhiêu.
- Điểm GPA của nó giờ là bao nhiêu?
- 1,76
Không tệ lắm, nếu em còn nhớ
lúc nó mới bắt đầu.
Thằng bé sẽ đạt được toàn A
trong năm nay.
Em nghiêm túc đấy.
Có thể còn chưa đủ nữa kìa.
Vậy nó sẽ vào Junior College hả?
Đa phần bọn trẻ thành phố vào JC
đều không qua được năm đầu.
Cố gắng thành chuyên nghiệp của nó
sẽ bị vứt qua cửa sổ mất.
Chuyên nghiệp? Chúng ta có chắc là
thằng bé nhận được lời mời của trường nào không?
Michael, Nick Saban từ LSU gọi đây.
(Đại học công lập Louisiana)
Tôi mong chờ cậu ghé qua
thăm chúng tôi 1 lúc nào đó.
Tôi là Lou Holtz từ
South Carolina. Tôi gọi điện...
Chúng tôi sẽ rất vui được đón Michael
ghé qua thăm Knoxville.
- Phil Fulmer từ Tennessee phải không?
- Còn hơn 20 chục cái nữa cơ.
Và những thứ ở đây.
Khoảng 50.
Có cái nào từ Ole Miss không?
Không, họ sẽ không bắt đầu chiêu mộ
cho đến khi có huấn luyện viên khác.
Nhưng sẽ chẳng được gì
nếu Michael không được lên lớp.
Vậy chúng ta sẽ làm gì?
Tôi biết rằng chị có nộp đơn
xin dạy học ở Wingate?
Với họ thì tôi không đủ sùng đạo.
Tôi là người tâm linh, cô Tuohy,
nhưng tôi có cái người ta gọi là ... nghi ngờ.
Tôi đánh giá cao sự thành thật
của chị, Sue ạ.
- Tình cảnh của Michael thế nào?
- Cậu bé cần phải học hành tốt hơn.
Hiển nhiên rồi. Động cơ là gì?
Cậu bé có học bổng chơi bóng
nếu lên được lớp.
- Cậu bé có cân nhắc đội Ole Miss chưa?
- Chắc là phải thế.
- Tôi thích làm việc với cậu ấy.
- Chị thích bắt đầu lúc nào?
Cô Tuohy, có vài điều cô cần biết về tôi.
Tôi không nói với nhiều người, nhưng có gì đó
khiến tôi nghĩ rằng phải nói
trước khi cô thuê tôi.
Việc gì thế?
Tôi theo đảng Dân chủ.
Được.
- Em không hiểu.
- Chưa thôi.
Em chưa hiểu thôi.
- Đầu em to cỡ nào hả Michael?
- To.
Và có gì trong đó?
- Bộ não.
- Bộ não.
Nó đầy kiến thức ...
giống như cái tủ đầy hồ sơ
có sơ đồ chỉ dẫn
để tìm được mọi thứ.
Em sẽ làm được, Michael Oher
vì cô ở đây để giúp em sử dụng
các chỉ dẫn đó và đạt được mục tiêu của em.
Giống như nàng Sacagawea đã giúp
Lewis và Clark.
Sacagawea?
Chúng ta sẽ học nó sau.
Và sách lịch sử đã viết sai đấy.
Tất cả những gì em cần biết là
cô sẽ giúp em đạt được.
Em có tin cô không?
Có tin cô không, Michael?
Vâng, cô Sue.
Thử lại đi.
Tiếp theo là gì nào?
Đọc cho cô đi.
Cái gì thế? Trước tiên chúng ta phải
tìm hằng số.
Hằng số ở đâu nào?
Tốt, thấy chưa?
Ai nghĩ là chúng ta có 1 cậu con trai da đen
trước khi biết 1 người Dân chủ nhỉ?
- Chuông cửa!
- Tôi có khách.
Huấn luyện viên, ông thế nào?
Mời vào.
- Sean Tuohy phải không?
- Sean đây.
- Tôi là Nick Saban. Rất vui được gặp anh.
- Hân hạnh được gặp ông.
Tôi rất cảm kích cơ hội được
đến nhà các bạn.
- Con gái tôi Collins
- Xin chào, hân hạnh được gặp ông.
- Và cô chắc hẳn là Leigh Anne.
- Là tôi, HLV Saban.
- Hân hạnh được gặp cô.
- Tôi cũng vậy.
Cứ gọi tôi là Nick.
Căn nhà rất đẹp,
các bức màn cũng thật tuyệt vời.
Cám ơn, ông có khiếu thẩm mỹ thật tốt.
Chúng tôi biết đánh giá chất lượng.
Và nhận ra ngay khi chúng tôi vừa thấy.
Michael, sao cháu không qua đây
và chào hỏi HLV Saban.
Chào Michael, chú là Nick Saban.
- Rất vui được gặp cháu.
- Cháu cũng rất vui khi gặp chú.
- Và cháu chắc là SJ
- Đúng thế.
Michael, cháu và chú Nick vào phòng khách
nói chuyện nhé?
SJ vào được không?
Chắc chắn rồi, chúng tôi
tuyển mộ cả 2 người.
Được thôi.
Em thấy ông ta rất đẹp trai.
Anh đứng ngay đây nhé Leigh Anne.
Em biết mà.
Michael, chúng tôi muốn đưa cháu đến
LSU tham quan 1 chuyến.
Bây giờ chúng ta đang có một điều
tuyệt vời diễn ra,
cháu có cơ hội thành công như 1 người,
1 sinh viên,
và cơ hội là 1 phần của đội
vô địch quốc gia tiếp theo cùng với LSU
Cháu nói gì nào?
Có muốn ghé thăm không?
- Cháu hỏi 1 câu được không?
- Được chứ.
Anh em cháu rất thân.
Vì thế, cháu rất lo là khi anh ấy đi khỏi
cháu sẽ không được gặp anh nữa.
- Vì thế ...
- Nói tiếp đi.
Cháu thắc mắc là mình được hưởng
bao nhiêu quyền lợi đối với anh ấy.
SJ, cháu có toàn quyền với Michael.
Hay hơn nữa, trong trận đấu đầu tiên
của cậu ấy tại sân Tiger,
chúng ta sẽ để cháu dẫn đội bóng
ra khỏi đường hầm.
- Cháu thấy sao hả?
- Nghe hay quá.
Xin mời vào.
Hân hạnh, tôi là Lou Holtz.
Đại học Nam California.
Leigh Anne Tuohy, rất vui được gặp.
Mời ông vào. Michael ơi!
Xin chào, tôi là Tommy Tuberville.
Đại học Albany.
Leigh Anne Tuohy, rất vui được gặp.
Michael ơi!
Xin chào, Houston Nutt,
từ đại học Arkansas.
Leigh Anne Tuohy.
Rất vui được gặp ông.
- Cốc của Ole Miss à?
- Michael!
Thôi nào, em biết mà.
Nó là logic mà.
Tôi đảm bảo việc cậu đến
đại học Nam Carolina
sẽ là quyết định sáng suốt nhất của cậu.
Chúng tôi cần có cậu,
nhưng mặt khác,
Mike, cậu cần chúng tôi.
Knoxville là 1 nơi cực kỳ để sống và ...
Tôi biết có sư tử, có cọp,
có gấu ...
Nhưng chỉ có duy nhất
1 cá voi lưng xám trên thế giới.
... và không chỉ thế, trông cậu sẽ thật
tuyệt vời trong bộ đồ của Gamecock Red!
Thế cháu có gì?
SJ, ta sẽ cho cháu 1 mũ diều hâu,
và cả gia đình 1 mũ diều hâu nữa.
Ông nói là đó là điều hay nhất
ông có thể làm được à?
SJ, cháu làm ta nhớ mỉnh khi còn nhỏ.
Huấn luyện viên này, giúp cháu
chính là giúp ông đấy.
Ta có thể cho cháu 1 cái nón Gamecock.
Với lông vũ thật.
Ông có gì cho cháu, Phil?
SJ, ta đã suy nghĩ rất nhiều và cho rằng
1 trong những điều đặc biệt
cho tất cả chúng ta là
tay trong tay
bước vào trung tâm của sân Union
trong trận đấu đầu tiên,
và cùng nhau tung đồng xu.
Thế nào?
HLV Fulmer, thật hân hạnh
được làm ăn với ông
Hân hạnh, SJ.
Crusaders tranh chức vô địch các trường tư
Chúc mừng anh đã được ký hợp đồng.
Cám ơn bà.
Ole Miss là công việc mơ ước của tôi.
Anh tới hơi trễ một chút, nhưng
chúng tôi là những kẻ nổi loạn cứng đầu
vậy nên tôi sẽ chỉ anh đường tắt.
- Được chứ?
- Tôi hiểu.
LSU bị loại rồi, ai cũng biết
Saban sẽ đến giải NFL.
Tôi không muốn kể tên ai ra, nhưng
trong 2 chuyến thăm đầu tiên của Michael
có người đã đưa nó đến
quán bar hở ngực.
- Tệ quá!
- Nói tôi nghe sau đi.
Nó sẽ gặp ác mộng cả tuần đấy.
Vì thế khi nó đến tham quan
tôi muốn anh cho nó ăn món Italia,
nó thích Fettucine Alfredo
và tôi muốn anh cho nó đi xem phim,
không phải là Chainsaw Massacre nhé
vì nó sẽ bịt mắt lại liền,
và cho nó đi ngủ trước 10h.
- Anh nhớ chưa?
- Rồi.
- Tốt.
- Thế còn Tennessee?
Tôi thật đau lòng, nhưng họ
vẫn đang theo đuổi.
Fulmer đã có 1 thoả thuận tốt với SJ
Tôi nghe nói cậu bé khá lắm.
Nó là con của cha nó mà.
- Anh sẵn sàng chưa?
- Vào cuộc thôi.
Được rồi.
Mike, cháu thích nướng thịt ngoài trời không?
Cháu có thể tới trạm xăng
và có món thịt nướng ngon nhất
từng có trong đời.
Đó là 1 nơi tuyệt vời để sống,
cá chiên,
và những món ăn ngon mà
ai cũng thích
nhưng lại không tốt cho
những cầu thủ như chúng ta,
cháu sẽ phải cẩn thận đấy Mike.
Và cho cháu, SJ, đây là
điều chú có thể làm.
Tại Ole Miss chúng ta có khu rừng nhỏ
cạnh sân vận động
Chúng ta bước qua đó trước mỗi trận,
trước hàng ngàn khán giả.
Đó là 1 lễ nghi, và ta là
người dẫn đầu.
Cháu xem cả ngàn lần rồi.
Cháu đã từng thấy từ hàng đầu chưa?
Năm tới ta và cháu sẽ dẫn cả đội ra.
Tennessee đề nghị cho cháu chạy trong sân
và tung đồng xu nữa.
Ta sẽ cho cháu chuyền 1 cú dọc sân.
Em đã quyết định chưa Michael?
Chưa, cô Sue à.
Nhưng em thích Tennessee phải không?
Đó là 1 ngôi trường tốt.
Chưa đến trình độ như Ole Miss
nhưng họ có bộ môn khoa học xuất sắc.
Em biết họ nổi tiếng vì gì không?
Họ làm việc với FBI
để nghiên cứu tác động của đất
lên sự phân huỷ của các phần cơ thể người.
Điều đó nghĩa là gì?
Khi tìm thấy 1 cái xác, cảnh sát sẽ
muốn biết người đó đã chết bao lâu.
Vì thế những người ở Tennessee
giúp đỡ họ.
Họ có nhiều phần cơ thể người lắm.
Cẳng chân, cẳng tay, bàn tay,
từ bệnh viện và các trường y,
và em biết họ trữ ở đâu không?
Ngay bên dưới sân bóng.
Khi mọi việc tốt đẹp thì có
100.000 người hâm mộ ủng hộ em,
em nên lo sợ về những cái xác
ngay bên dưới mặt cỏ.
Sẵn sàng thò ra từ mặt đất
và tóm lấy em.
Nhưng chơi bóng ở đâu là
quyết định của chính em.
Đừng để cô làm ảnh hưởng.
Tất cả các giáo viên khác đều cho đỗ,
tôi không biết vấn đề của thầy là gì.
Tôi xin lỗi.
Tôi không cho sinh viên điểm số mà
anh ta, hay cô ta, không xứng đáng.
Michael cần 1 điểm B.
Cậu bé cần phải "xứng đáng" với gì nữa?
Bây giờ Michael đang được C trừ,
cũng gần gần D cộng.
Cơ hội tốt nhất để lên điểm
chính là bài luận
vào cuối năm.
Nó bằng 1/3 điểm số đấy.
Thế là chúng ta chìm rồi.
Sao em không viết về
"Kỳ vọng lớn lao"?
Em rất giống nhân vật Pip.
Cậu bé ấy nghèo, là trẻ mồ côi
và được người tốt nhận nuôi.
Em có thể liên hệ với chuyện đó.
Thôi, hãy xem qua danh sách.
Nhưng em sẽ phải chọn 1 đấy, Michael.
"Pygmalion"...
"Câu chuyện 2 thành phố" ...
"Nhiệm vụ của lữ đoàn Light"...
"Nửa dặm, nửa dặm,
còn nửa dặm trước mặt"
Tôi thích cái đó.
Anh ta thích kìa.
Sao anh không làm chuyện này
còn tôi ngồi xem bóng rổ nhỉ?
Được thôi.
"Sáu trăm người cưỡi ngựa
vào Thung Lũng Tử Thần"
Họ gọi sân của LSU là Thung Lũng Tử Thần
vì câu chuyện sau.
Alfred, Lord Tennyson đã viết
về LSU Ole Miss.
- Chú đùa à?
- Không, đó là 1 câu chuyện tuyệt vời.
Là 1 bài thơ chứ.
"Đi theo lữ đoàn Light"
Nó giống như tấn công vậy.
"Ông ấy nó nạp đạn"
Đó là khu vực cuối sân.
"Sáu trăm người cưỡi ngựa
vào Thung Lũng Tử Thần"
"Đi theo lữ đoàn Light"
Có người mất can đảm sao?
Những người lính đó không biết
có người đã sai lầm.
Có ai sai lầm ư?
Là đội trưởng, là huấn luyện viên.
Nhưng tại sao họ vẫn cứ đi
nếu họ biết ông ta sai?
"Họ không được hỏi lại,
họ không cần biết lý do,
họ chỉ cần làm và chết:
sáu trăm người đi vào
Thung Lũng Tử Thần"
Bọn họ sẽ chết cả sao?
Phải.
Thật sự rất buồn.
Chú nghĩ cháu đã tìm ra điều
để viết rồi đấy, Michael.
Can đảm là thứ rất khó để hình dung.
Bạn có thể có can đảm dựa trên
1 ý tưởng ngốc nghếch hoặc 1 sai lầm,
nhưng sẽ không ai cho là bạn
nên hỏi người lớn,
hỏi HLV, hay giáo viên của bạn
bởi vì họ tạo ra luật lệ.
Có thể họ biết điều gì tốt nhất
nhưng cũng có thể là không.
Tất cả phụ thuộc vào việc
bạn là ai, bạn từ đâu đến.
Không có lấy 1 người nào trong
600 người nghĩ chuyện từ bỏ
và gia nhập phía bên kia?
Tôi muốn nói là, Thung Lũng Tử Thần
là 1 câu chuyện châm biếm.
Can đảm cũng là trò lừa.
Bạn có nên làm tất cả những gì
người khác nói bạn làm không?
Đôi khi bạn còn không biết vì sao
mình lại làm thế.
Tôi muốn nói, kẻ ngốc nào
cũng có thể có lòng can đảm.
Nhưng danh dự, mới là lý do thực sự
bạn làm hay không làm việc gì.
Nó thể hiện bạn là ai, và bạn muốn
trở thành người như thế nào.
Nếu bạn cố gắng đến cùng
để làm 1 điều quan trọng
thì bạn đã có cả
danh dự và can đảm
điều đó rất tốt.
Tôi nghĩ đó là điều
tác giả muốn nói.
Đó là bạn nên hy vọng lòng can đảm
và nỗ lực cho danh dự.
Và có lẽ là cầu nguyện cho người khác
cũng có được như vậy.
Kevin Lynn.
- Tốt lắm.
- Tôi xin lỗi.
Matthew Nicols.
Trung bình 2,52
Michael đã qua được GPA.
Vừa mới lấy được từ máy tính của Paul.
Jamie North.
Nó đã làm được rồi Sean.
Đã làm được.
Cưng à, em xâm nhập máy tính
của hiệu trưởng à?
Michael Oher.
Em tìm hình hồi nhỏ của Michael
đâu ra vậy?
Scan từ 1 quảng cáo trên internet
của 1 cửa hàng bán đồ trẻ em.
Chúc mừng Mike.
Michael, chào nào.
Giỏi lắm, anh trai!
Thôi đủ rồi. Chàng trai trẻ ...
Cô nghĩ mình cần 1 cái ôm.
- Cháu sẽ ở trong Deaton Hall.
- Chỗ nào?
109, ngay đây này. Cháu sẽ cần
1 kế hoạch ăn uống đấy
để có thể ăn hết các thứ ở
Johnson Commons, ngay đây.
Johnson Commons có tất cả
các loại kem cháu có thể ăn.
Bao nhiêu cũng được à?
Phải, như là mẹ chăm con lên 10 ấy.
Thôi đi.
Xin chào?
Tôi là bà Tuohy đây.
Ông ấy chỉ muốn hỏi cháu
vài câu thôi Michael.
Cháu không có gì phải giấu cả.
Bà Tuohy? Cậu Oher?
Tôi là Jocelyn Granger,
và là trợ lý giám đốc
bộ phận Thi hành án của NCAA.
Cứ gọi tôi là Leigh Anne.
Chúng ta bắt đầu chứ?
Bà Tuohy, nếu không phiền tôi muốn
nói chuyện riêng với Michael.
- Mất bao lâu?
- Một chút thôi.
Vào đi, Mike.
Michael? Michael! Cô sẽ đợi
ngoài sảnh nhé?
Em không biết nữa Sean.
Lần này em có cảm giác không tốt.
Người phụ nữ đó có vẻ cứng rắn ...
Chờ chút.
Khách hàng muốn gì?
Cậu có biết HLV Cotton
được nhận làm ở Ole Miss?
Không.
Và vị trí đó đến sau khi
cậu ký với họ?
Sean Tuohy, người bảo trợ của cậu,
đến Ole Miss.
Chú ấy chơi bóng rổ.
Và bà Tuohy cũng đến Ole Miss.
Cô ấy từng là người cổ vũ.
Vậy Ole Miss là trường yêu thích của họ?
Họ có thích các trường khác không?
Như là, Tennessee?
Không, họ không chịu được Tennessee.
- Và gia sư của cậu ...
- Cô Sue.
Cô Sue cũng tốt nghiệp Ole Miss.
Cô Sue có từng thuyết phục cậu
tham gia Ole Miss chưa?
Cậu có biết là gia đình Tuohy
quyên góp rất hào phóng cho Ole Miss không?
Ngay cả cô Sue cũng quyên góp.
Có biết là nhà Tuohy có
căn hộ ở Oxford
để họ có thể tham dự
hầu hết các sự kiện thể thao?
Theo định nghĩa của chúng tôi,
Sean và Leigh Anne Tuohy là "người nâng đỡ"
Cậu Oher.
Cậu Oher?
Cậu có hiểu ... có biết
vì sao tôi ở đây không?
Để ... điều tra.
Phải, để điều tra.
Tôi ở đây để điều tra
trường hợp kỳ lạ của cậu.
Cậu không thấy lạ sao?
Chuyện của cậu đó?
Michael?
Không biết.
Cháu ... về được chưa?
Chưa được.
- Bà muốn gì?
- Tôi muốn sự thật.
- Sự thật.
- Cháu không nói dối.
- Và tôi muốn biết cậu nghĩ thế nào?
- Nghĩ về cái gì?
NCAA lo ngại rằng sự việc của cậu
sẽ trở thành tiền lệ
cho những người nâng đỡ
của rất nhiều trường ở miền Nam
sẽ trở thành người giám hộ
của các vận động viên trẻ
và thao túng các vận động viên.
Tôi không nói là tin hay không tin
điều đó
nhưng có nhiều người liên quan
trong chuyện này
sẽ nói là nhà Tuohy đã nhận cậu,
- cho cậu quần áo, cho ăn ...
- Không.
- trả tiền học phí,
- Không.
- mua xe hơi cho cậu,
- Không.
- và trả cả tiền gia sư,
- Không.
tất cả là 1 phần của kế hoạch đảm bảo
việc cậu chơi bóng
cho đại học Mississippi.
Michael! Chúng ta chưa xong.
Cái thấp đẹp mà ...
Tôi sẽ gọi sau, chào nhé.
Michael, chuyện gì thế?
- Sao cô làm thế?
- Cái gì?
Lúc nào cô cũng muốn cháu
về chơi cho Ole Miss.
Dĩ nhiên rồi, chúng ta yêu Ole Miss mà.
Sao cô làm thế với cháu?
- Cái gì?
- Tất cả mọi chuyện.
Là cho cô hay là cho cháu?
Cháu phải vào trường cô muốn à?
Cháu sẽ làm mọi thứ cô muốn à?
- Michael, không...
- Bà ấy nghĩ vậy đấy.
Bà ấy có đúng không?
Michael, cô cần cháu nghe cô nói,
được chứ?
Đừng hòng nói dối cháu.
Cháu không ngu.
Michael?!
Michael, dĩ nhiên là cháu không ngu.
Michael?! Thôi nào.
Đáng lẽ em nên đi theo nó.
Em không biết được là
nó sẽ đi mất.
Nó nói có đúng không?
Nó nói gì về chúng ta nào.
Leigh Anne, hãy tỉnh táo.
Chúng ta đưa quần áo cho cậu bé
chỉ có 1 cặp quần đùi.
Cho nó 1 cái giường.
Còn đám NCAA, mai anh sẽ tính.
Những chuyện còn lại thì sao?
Việc chúng ta làm để giúp nó
có được học bổng?
Học bổng ở Ole Miss.
Nó có thể chọn bất kỳ chỗ nào,
nó biết mà.
Vậy sao? Anh có hỏi nó chưa?
Vì em chắc là mình chưa làm vậy.
Em lại đây.
Em có phải người tốt không?
Không đùa, không cường điệu nhé.
Em là người tốt nhất anh biết.
Mọi điều em làm đều vì người khác.
Vì sao thế?
Anh không biết nữa.
Nhưng chắc là em có mắc chứng
thoả mãn với việc giúp người khác.
- Sean...
- Sao?
Nếu thằng bé không về thì sao?
Chết tiệt.
Big Mike à? Lê mông lại đây nào.
Tôi tìm mẹ tôi.
Mẹ mày à? Tao có thấy Dee Dee quanh đây.
Thực tế là ...
Bà ta thường ghé qua
làm một liều vào giờ này.
Nhưng nghe tao nói này,
sao mày không vào trong
Tao sẽ cho mày 1 liều
và chúng ta cùng thử
cho tới khi bà ta tới.
Thôi nào, không ai cắn mày đâu.
Big Mike, vào đi và ngồi xuống.
Cho tao vài chai bia lạnh từ cái tủ đó đi.
Ngồi đi Big Mike.
Tao rất vui được gặp mày.
Mày trông khoẻ đấy,
tướng tá tốt nữa.
Tao nghe nói mày chơi bóng.
Nhưng mày biết là môn bóng của bọn trẻ
nhà giàu đó không giống các trường công.
Bọn da đen giấu cả dao
trong vớ đấy.
Tao cũng từng chơi bóng.
Hồi trước đấy, mày biết phải không?
Có nghe nói.
Tiền vệ, ở MLK.
- Cám ơn cưng.
- Anh thì sao Dave?
Vẫn chơi bóng ở JC chứ?
Không còn đâu.
Dave không còn là sinh viên nữa.
Giờ nó ở cùng tao.
Thực ra thì ...
tao có thể giúp mày.
Tao chán đến lớp rồi.
Mọi người cố bảo tao
phải làm cái gì.
Trong trường hợp đó thì Dave,
cứ mặc kệ chúng nó.
Khốn nạn!
Đừng gây sự với D.
Tao nghe nói mày sống phía
bên kia thành phố.
Dee Dee nói thế.
Mày có mẹ mới rồi.
Phải không?
- Bà ta đẹp đấy.
- Phải.
Bà ta có con mà phải không?
1 đứa con gái?
Mày xử nó chưa?
Phải rồi, mày làm rồi.
Big Mike!
Big Mike có 1 em trắng rồi.
Này, Big Mike!
Mày nên thưởng thức đi.
Mày đi đâu vậy?
Về căn hộ và chờ mẹ tôi.
Đừng đi bây giờ chứ.
Ngồi xuống đi.
Tao chỉ cố tìm hiểu 1 chút về
cô em da trắng của mày thôi mà.
Vì tao thích thế.
Câm đi.
Câm à? Mày nói với ai
là câm đi thế?
Tao sẽ đá cái mông mập của mày đấy.
Rồi lái xe về phía đông và
thăm bà mẹ của mày.
Và đứa con gái của bà ta nữa.
Mẹ ơi.
Nó đi rồi bông tuyết ạ.
Michael đã đến đây à?
Phải, nhưng bà nói với nó,
là tôi sẽ tìm nó đấy.
Nó sẽ lãnh đủ.
Vậy là Michael đã ở đây?
Tối qua, nó ghé qua.
Đánh tôi rồi chạy mất.
Nói nó đi ngủ với 1 mắt mở nhé.
Nghe tôi không đấy?
Không, mày nghe này thằng khốn.
Mày đe doạ con trai tao,
de đoạ tao.
Mày dám băng qua bên kia,
mày sẽ phải hối tiếc đấy.
Tao ở trong nhóm của D.A,
thành viên của NRA
và tao có vũ khí đấy.
Bà có gì, 1 khẩu 22 à?
Món đặc biệt tối thứ 7 hả?
Và nó bắn tốt cả trong
những ngày khác đấy.
- Michael?!
- Mẹ?...
Cô có nghĩ cảnh sát sẽ
đến bắt cháu không?
Cô nghĩ điều cuối cùng họ muốn
ở Hurt Village là
1 đám cảnh sát lượn quanh.
Cô thề là sẽ không bao giờ hỏi,
nhưng làm sao cháu ra khỏi đó?
Khi cháu còn nhỏ, chuyện gì đó
kinh khủng đã xảy ra
mẹ cháu nói cháu nhắm mắt lại.
Bà ấy cố ngăn cháu thấy bà ấy
dùng thuốc, hay làm những việc tồi tệ khác.
Và khi bà ấy làm xong,
chuyện tồi tệ kết thúc
bà nói "khi mẹ đếm tới 3
thì con mở mắt ra
quá khứ trôi qua, thế giới
lại là 1 nơi tốt đẹp,
và mọi chuyện sẽ ổn."
Cháu đã nhắm mắt.
Khi cô lái xe qua Kingdom Come
để tìm cháu
cô cứ nghĩ về 1 chuyện.
Chú bò Ferdinand.
Cô biết đáng lẽ nên hỏi
chuyện này lâu rồi.
Cháu có thích chơi bóng không?
Cháu có thích không?
- Cháu chơi giỏi mà.
- Phải.
Sean và cô đã nói chuyện và ...
Michael, nếu cháu nhận học bổng chơi bóng
chúng ta nghĩ là nên chọn Tennessee.
Và cô hứa sẽ có mặt tại mọi trận đấu
cổ vũ cho cháu.
- Mọi trận đấu à?
- Mọi trận đấu.
Nhưng cô sẽ không mặc bộ đồ
màu cam loè loẹt đâu.
Nó không phải màu cô thích
và cô sẽ không mặc nó.
Vậy là cô muốn cháu đi Tennessee?
Cô muốn cháu làm bất cứ
thứ gì cháu thích.
Đó là quyết định của cháu, Michael.
Cuộc đời của cháu.
Cháu muốn ăn burger thì sao?
Quyết định của cháu.
Cuộc đời của cháu.
Okay.
Okay cái gì?
Cháu xin lỗi hôm qua đã bỏ đi.
- Cậu chắc rất thất vọng.
- Bà hỏi nhiều quá.
Tôi chỉ muốn đi đến cùng vấn đề.
Nhưng mọi câu bà hỏi đều là
vì sao mọi người ...
muốn cháu đến Ole Miss.
Okay...
Không có câu nào hỏi vì sao
cháu lại muốn đến đó.
Được rồi, Michael. Vì sao
cậu muốn đến Ole Miss?
Vì đó là nơi gia đình cháu từng học.
Họ luôn học ở đó.
Đại học sẽ là 1 trải nghiệm khác
cho cháu, Michael.
SJ, thôi nào.
- Sẽ có nhiều điều gây xao nhãng đấy.
- Cứ vui vẻ đi.
Sẽ có vài tay khùng trong ký túc xá
muốn chơi game cả đêm,
hoặc những kẻ ngốc trên mạng.
Cứ vui chơi đi.
Và cháu sẽ mất nhiều thời gian
luyện tập, nghĩa là ...
cháu phải rất tập trung học hành,
rõ chưa nào?
SJ, nếu con không ngừng lại ...
- Lại đây
- Không.
Bình tĩnh đi, bà mẹ.
Tôi vừa từ thư viện về
Tôi dành trước 1 phòng ngủ nhỏ
cho học kỳ sau.
Đây là thời khoá biểu
và phòng học của chúng ta.
Bây giờ nếu mọi người không phiền
tôi sẽ đến căn hộ mới.
Cám ơn cô Sue.
Xem cháu có gì nào: viết,
tâm lý học, toán ...
Sẽ tốt đây. Chỉ là ..
hơi nhiều lớp.
Cháu sẽ được vui vẻ đấy.
SJ!
Michael Oher, cháu nghe cô chứ?
Cô muốn cháu thoải mái, nhưng nếu
làm cô nào có bầu
Cô sẽ nhảy vào xe, lái đến đây
và cắt cháu đấy.
Nói thật đấy.
Vâng thưa cô.
78 sẽ là bãi để xe.
Chúng ta nên đi thôi.
Mọi người tạm biệt đi.
Chào cháu.
- Cám ơn mẹ.
- Khách sáo quá.
Sao cô ấy luôn làm thế?
Cô ấy là củ hành. Phải bóc
từng lớp ra cơ.
Cháu sẽ quay lại ngay.
Gì thế?
Gì thế Michael?
Cháu cần 1 cái ôm thực sự.
Tôi đọc được 1 câu chuyện
về 1 cậu bé
Không có cha, được nhận nuôi
rồi lại trốn liên tục.
Cậy ấy bị giết trong 1 trận
đánh nhau ở Hurt Village.
Trong đoạn cuối họ nói về
tài năng thể thao của cậu bé
và cuộc đời cậu ấy
có thể khác thế nào
nếu không bị bỏ lại sau
và bị đẩy khỏi trường học.
Cậu ấy mới 21 tuổi lúc chết.
Đó là ngày sinh nhật cậu ấy.
Đó có thể là bất cứ ai.
Có thể là con trai tôi, Michael.
Nhưng đã không phải.
Và tôi cho là mình phải cám ơn Chúa.
Chúa và Lawrence Taylor.
Một Mississippi.
Michael Oher trở thành ngôi sao ở Ole Miss, và
nhờ cô Sue đã thành học sinh xuất sắc.
Collins theo chân mẹ trở thành
người cổ vũ ở Ole Misss.
Sean và Leigh Anne vẫn
sống ở Memphis.
SJ nhận được mọi thứ
cậu bé đã được hứa.
New England Patriots đã chuyển
23 phiếu cho
Baltimore Ravens.
Và với 23 phiếu của giải NFL 2009
Baltimore Raven lựa chọn
Michael Oher, người cản phá
của đội Mississippi.