Tip:
Highlight text to annotate it
X
Sự bất tử.
Trong phim, vua chúa luôn kiếm tìm
bí mật của sự bất tử
Nhưng bất tử có thực sự là một điều tốt?
Đối với một bé trai 10 tuổi,
một năm giống như 10% của cuộc đời nó.
Đối với người mẹ 40 tuổi của cậu,
một năm chỉ bằng khoảng 2.5% cuộc đời bà ấy.
Một năm với 365 ngày
có thể được cảm nhận rất khác đối với mỗi người.
Nếu chúng ta sống đến năm 82 tuổi,
tức là khoảng 30,000 ngày.
Nếu cậu bé này sống 30,000 năm,
một năm có thể cảm thấy như một ngày.
Và nếu cảm xúc của cậu bé chịu đựng được
sự nhàm chán tiềm tàng
của việc sống hàng triệu năm,
cậu bé sẽ cảm thấy cực kỳ cô đơn và buồn bã
khi biết rằng mình đang và sẽ luôn
sống lâu hơn tất cả mọi người mà cậu yêu quý.
Nhưng nếu tất cả mọi người đều bất tử?
Trước tiên, Trái Đất chỉ lớn đến thế.
Vậy thì tất cả chúng ta sẽ ở đâu?
"Xin lỗi nhé!"
"Đó là mặt tôi!"
"Dừng ngay đi!"
"Thứ lỗi cho tôi."
"Chỗ này chật ghê!"
Bạn có nhớ năm ngoái bạn đã làm gì không?
Còn lúc bạn 5 tuổi thì sao?
Bạn đã quên bao nhiêu chuyện quá khứ rồi?
Nếu bạn gặp khó khăn khi nhớ xem
mình làm gì lúc 5 tuổi,
làm sao bạn nhớ được những chuyện đã xảy ra
nếu bạn đã sống từ ngàn năm trước?
Triệu năm trước?
Chúng ta không nhớ được từng chi tiết của quá khứ
bởi vì não bộ chúng ta có sức chứa nhất định,
và chúng ta thay thế các kí ức vô dụng,
như mật mã tủ đựng đồ hồi trung học,
bằng các thông tin có giá trị hơn.
Nếu cậu bé bất tử này tìm được bạn gái
để yêu 1000 năm 1 lần,
cậu ta sẽ có 10,000 cô bạn gái trong 1 triệu năm.
Và cậu ta sẽ nhớ được bao nhiêu trong số
10,000 cái tên của các cô gái đó?
Điều này thay đổi tính chất của một mối quan hệ có ý nghĩa,
phải vậy không?
Một điều khó khăn nữa về sự bất tử:
Con người không phải lúc nào cũng giữ nguyên diện mạo.
Điều này được lí giải bởi Thuyết Tiến hóa của Darwin.
Ví dụ, nếu phụ nữ cảm thấy đàn ông cao hơn sẽ quyến rũ hơn
thì sẽ có nhiều đàn ông cao lớn cưới vợ và sinh con hơn,
đem lại nhiều gen cao hơn cho vốn gen.
Điều đó có nghĩa là, trong thế hệ kế tiếp,
sẽ có nhiều trẻ em hơn sở hữu gen để cao hơn.
Quá trình này được lặp lại trong một triệu năm
và chiều cao trung bình sẽ tăng lên,
cao hơn so với ngày nay,
giả sử là không có một thiên tai nào
tiêu diệt tất cả cả những người cao.
Tổ tiên chúng ta là những dã nhân thấp và lông lá.
Chúng ta vẫn có lông trên cơ thể,
nhưng chúng ta trông không hề giống dã nhân nữa.
Nếu bạn là người duy nhất bất tử
trong khi tất cả mọi người tiếp tục tiến hóa
thế hệ này qua thế hệ khác,
thành ra bạn sẽ trông khá khác biệt
so với những người xung quanh.
"Xin chào, bạn thế nào?"
Nếu một tổ tiên dã nhân của chúng ta còn sống đến ngày hôm nay,
bao nhiêu người sẽ làm bạn với nó
thay vì gọi điện cho Bảo tàng Lịch sử Thiên nhiên?
Và một sự cân nhắc nữa về vấn đề thể chất
của sự bất tử:
Những vết sẹo.
Dù sao đi nữa, sự bất tử không có nghĩa là
sự bất bại,
nó chỉ có nghĩa là bạn không thể chết thôi.
Nhưng nó không đảm bảo bạn sẽ sống trong trạng thái nào.
Hãy nhìn vào cơ thể bạn
và đếm xem bạn có bao nhiêu vết sẹo.
Nếu như trong đời bạn đã có ngần này
vết sẹo vĩnh viên,
thử tượng tượng xem bạn sẽ bị tàn phá như thế nào
nếu bạn một ngàn tuổi!
Mỗi năm ở Mĩ
có khoảng 185,000 ca xuất viện liên quan đến
cắt bỏ các chi của cơ thể.
Những thương tích này do tai nạn hoặc bệnh tật.
Tất nhiên tỉ lệ này khá thấp
so với tổng dân số
nếu bạn chỉ sống một trăm năm.
Tuy nhiên, nếu bạn đã sống
được hơn một triệu năm,
khả năng bạn vẫn còn đầy đủ chân tay là khá mong manh.
Về những bộ phận nhỏ khác thì sao,
như mắt,
mũi,
tai,
ngón tay hay ngón chân?
Răng của bạn thì sao?
Khả năng bạn giữ được sức khỏe răng miệng trong một trăm năm
là bao nhiêu?
Trong một ngàn năm?
Một triệu năm?
Bạn có thể thành ra trông giống
Ông Khoai Tây bị sứt sẹo một cách khủng khiếp
với những bộ phận rơi rụng và hàm răng giả.
Vì vậy, liệu bạn có chắc rằng muốn sống mãi mãi?
Bây giờ, bạn sẽ khám phá bài học về vật lý siêu năng lực
nào tiếp theo?
Biến đổi kích thước cơ thể,
siêu tốc độ,
bay lượn,
siêu khỏe,
sự bất tử,
và
thuật tàng hình.