Tip:
Highlight text to annotate it
X
Lizzie: Là thế này nhé, nếu nói về mẹ tôi thì bà thích một cuộc kích động lành mạnh. Nói một cách nghiêm túc thì tôi chưa bao giờ
thấy bà hạnh phúc hơn cái lúc mà bà nghĩ rằng phóng xạ sẽ vượt Thái Bình Dương từ
Nhật Bản và giết chết tất cả chúng ta. Tiếp nữa là bố tôi, người rất điềm đạm, thông minh, và rất ủng hộ chúng tôi.
Ông thích dành thời gian để đọc sách bên những bộ sưu tập Bonsai của mình.
Làm thế nào mà hai người đó có thể đến được với nhau ngay từ lúc đầu là điều tôi sẽ không bao giờ biết được.
Tên tôi là Lizzie Bennet và đây là bố mẹ tôi.
Điều làm mẹ tôi "hạnh phúc" bây giờ là việc mà bà đã quyết định là chúng tôi không thể ghé qua nhà để gặp
Bing Lee như những người bình thường được. Không thể nào. Vì một lý do nào đó mà bố chúng tôi phải ghé qua đó trước và giới thiệu
tất cả chúng tôi. Và ông vẫn chưa thực hiện việc ấy. Chuyện như thế này đã diễn ra suốt cả tuần:
Lizzie: Nếu ông không ghé thăm nhà cái anh chàng Bing Lee đó vào ngày mai thì chúng ta cũng có thể sẽ phải cam chịu
việc không thể gặp anh ta cho đến khi Emily Lu mời chúng ta đến dự đám cưới của con gái bà ta.
Charlotte: Charlotte Lu sẽ làm đám cưới à? Tại sao Bing Lee lại sẽ có mặt ở đám cưới của con bé?
Lizzie: Vì anh ta là chú rể!
Việc đó sẽ vui lắm đây. Ồ! Và Charlotte này, rõ ràng là cậu sẽ cưới Bing Lee. Chúc mừng nhé.
Charlotte: Cậu biết đấy, chúng ta vẫn chưa biết anh ta nhìn như thế nào nữa là. Lizzie: Chính xác.
Nhưng thật may mắn cho hôn nhân của cặp đôi ngộ nghĩnh này, không có việc gì làm bố tôi thích thú hơn bằng việc chọc tức mẹ tôi. Tôi có làm một biểu đồ ở đây.
Lydia: Mọt sách! Lizzie: Ra khỏi đây mau.
Vì thế, sau đó đương nhiên là, khi bố tôi đã giới thiệu mình với Bing Lee, ông đã không, bạn biết đấy, nói cho mẹ tôi biết.
Bởi vì đó là chuyện quá ư là bình thường để làm.
Không. Ông đợi cho đến khi mẹ tôi quá bực bội vì việc ông không đến chào Bing Lee và hét lên là bà đã phát ngấy
tất cả mọi chuyện và bà sẽ hạnh phúc khi mà không bao giờ nghe đến cái tên Bing Lee ấy nữa. Và lúc đó bố tôi sẽ nói:
Charlotte: Ồ, tệ thật.
Tôi đã gặp anh ta khi anh ta đang đăng ký thành viên ở câu lạc bộ.
và anh ta sẽ có mặt tại đám cưới của Ellen Gibson. Rõ ràng, anh ta là bạn của chú rể.
Tôi đã nói cho anh ta nghe về tất cả những cô con gái của chúng ta. Không có cách nào có thể tránh gặp mặt anh ta nữa đâu.
Lizzie: Và bây giờ mẹ tôi đã quay trở lại nói chuyện huyên thuyên về cậu con rể tương lai Bing Lee. Choo Choo!
Cảm ơn bố. Tôi không thể nào tin nổi là bố tôi đã đến đó và nói về chúng tôi. Tôi có thể tưởng tượng ra cuộc trò chuyện đó như thế này...
Charlotte: Xin chào. Tôi là hàng xóm mới của anh. Lizzie: Chào ông. Tôi là anh chàng sinh viên y dược thành đạt, giàu có đây.
Charlotte: Tôi biết rất rõ điều đó
Trên thực tế, vợ tôi đã chỉ định cho tôi đến gặp anh để rồi cuối cùng anh có thể sẽ cưới một trong những đứa con gái của chúng tôi.
Lizzie: Họ có hấp dẫn không? Charlotte: Quyến rũ. Được giáo dục kỹ lưỡng. Thậm chí còn thông minh nữa.
Lizzie nhà tôi đang học lấy bằng cấp cao về truyền thông đa phương tiện, việc mà sẽ đẩy con bé đến
tình cảnh thất nghiệp, do đó con bé có thể cần đến một ông chồng giàu có như anh đây.
Lizzie: Sẽ thế nào nếu tôi tìm kiếm nhiều hơn thế ở một người vợ kiểng?
Charlotte: Chuyện đó thì, chị gái Jane của Lizzie khá là đẹp theo mốt và sẽ rất đáng giá trên tay anh.
Và người ta nói là đứa con gái út của tôi, Lydia là một người hơi dễ dãi một tí.
Lydia: Em nghe rồi đấy nhé.
Lizzie: Em gái tôi Lydia không phải là người dễ dãi. Hạnh phúc chưa nào? Lydia: Hạnh phúc rồi.
Lizzie: Tuần sau, nhà Gibson sẽ gả một trong những cô con gái của họ
việc đó như là một sự nhắc nhở thẳng vào mặt của mẹ tôi về việc các cô con gái của bà độc thân một cách thảm hại như thế nào.
Nhưng, vẫn còn hi vọng. Bởi vì Bing Lee là bạn chú rể. Vì thế bây giờ, rõ ràng anh ta sẽ đến dự đám cưới. Tôi không thể đợi được.
Hãy nhớ đón xem vào lần sau cho...
Vụ án: làm mai cho đám cưới.
Ai sẽ cưới anh chàng triệu phú học trường y?
Người sống sót: Bố mẹ tôi.
Vâng, vâng, tôi thật sự phải nghĩ cách làm thế nào để có thể chấm dứt những chuyện này.
Nhưng tạm thời, có cái cách...