Tip:
Highlight text to annotate it
X
Một câu đố suốt 2 nghìn năm chưa ai giải được
2 năm sau khi Hán Cao Tổ qua đời, Thái phó Lưu Huyền đưa các học trò Đồng Thái đến khu di chỉ Hồng Môn Yến
Cao Tổ hoàng đế
Uy chấn thiên hạ
danh kế ngũ vương
Quan văn trong Triều đều là hào kiệt cửu châu
Võ tướng dưới trướng cũng là anh hùng tứ hải
Mọi người nhìn này!
Mấy bài vị này sao không đề gì cả? Thật khiến người ta ớn lạnh!
Thôi thôi! Mau chuẩn bị bái tế Cao Tổ hoàng đế đi!
Đi chuẩn bị mau! Ừ đi!
Tại buổi yến Hồng Môn, ngài đã ép Hạng Vũ không còn đường nào thoát
Cao Tổ bắt đầu khởi binh vào Hàm Dương
...cuối cùng Cao Tổ hoàng đế đặt mai phục, bao vây tứ phía,
Ép Bá vương Tây Sở Hạng Vũ vào đường cùng, phải tự vẫn ở Ô Giang, ông ta...
Thái phó! Những linh vị ở đây rốt cuộc là của ai vậy?
Ta đang giảng bài
sao trò dám hỏi vớ vẩn gì thế hả?
Thôi! Đến giờ hành đại lễ với Cao Tổ hoàng đế rồi,
Đồ tế phẩm chuẩn bị xong cả chưa?
Dạ! Xong cả rồi ạ!
Thái phó! Cao Tổ hoàng đế ứng ở vị trí nào vậy?
Thằng tiểu quỷ này! Bình thường không chịu nghe giảng gì cả!
Quân vương luôn ngồi phía Bắc hướng phía Nam
Lúc đó, Hạng Vũ tự cho mình là vua,
đương nhiên ngồi ở phía Bắc rồi
Cao Tổ hoàng đế không ngồi phía Nam đối diện,
Lẽ nào lại ngồi cạnh Hạng Vũ à?
Haiz!!!!
Các trò lại đây chuẩn bị khấu bái!
Cao Tổ hoàng đế ở trên trời,
thần khấu bái!
Á! Quỷ! Quỷ!
Lão phu vốn không định lắm chuyện,
chỉ là thấy Thái phó dẫn học trò bái tế Cao Tổ hoàng đế,
nhưng đến phương hướng cũng không phân biệt rõ
cho nên không đành, phải xuất hiện
Haiz. Ra là người!
Ngươi là ai?
Lẽ nào người dám nói
Cao Tổ hoàng đế không phải ngồi phía Nam kia?
Linh vị của Cao Tổ hoàng đế thật ra nằm ở đây
Tiên sinh! Vậy những linh vị phía sau Cao Tổ hoàng đế kia là ai?
Họ đều là những người quan trọng nhất trong cuộc đời của Cao Tổ hoàng đế.
Thế tại vì sao lại không đề danh tính? Đúng rồi! Đúng rồi!
Tất cả đều viết ở đây!
Thế điện thờ phía đối diện kia là ai?
Phía đối diện đó không phải ai khác,
Chính là Hạng Vũ!
Cao Tổ hoàng đế
đâu thể đặt như thế được
Nhà ngươi không phải thù địch
thì cũng là ăn nói xằng xiên
Đúng vậy! Đúng!
Nếu muốn nghe chuyện của Lưu ***, Hạng Vũ,
chỉ có thể bắt đầu từ lần đầu tiên họ gặp nhau.
Hôm đó, Tần Thủy Hoàng đang chuẩn bị tế lễ Thái Miếu. (Thái Miếu là khu thờ cúng của Hoàng Thất)
Tần vương bạo ngược
khiến thiên nộ, nhân oán
Thủ vệ, binh tướng bảo vệ cực kì nghiêm ngặt
đề phòng có biến.
Hạng Vương Hạng Vũ
Hạng Vũ cùng thủ hạ trà trộn vào đám đại thần
chuẩn bị hành thích
Động thủ!
Hạng Vương!
Lưu ***
Bọn họ là ai thế?
Không ra tay thì muộn mất!
Sao vẫn còn người khác nữa?
Bảo vệ Hoàng thượng!
GIẾT!!!!!
Người này là ai?
Mau bắt thích khách!
Phóng tiễn!
Hai người Lưu, Hạng thấy sự bất thành...
...từ đó mới quen nhau, cùng nhập nghĩa quân.
Nếu Sở Hoài Vương không tác động thì 2 người họ sau đó đã không đối đầu nhau
Sở Hoài Vương chỉ là Hoàng đế lâm thời...
...ông ta có tài cán gì thao túng hai người Lưu, Hạng?
Sở Hoài Vương lúc đó vẫn là thủ lĩnh nghĩa quân
Ông ta chỉ coi Lưu, Hạng là hạng hổ, sói
Sau khi thành nghiệp lớn, sẽ qua cầu rút ván.
Thế là ông ta hỏa tốc đến xin kế sách 3 vị binh pháp thần nữ.
Thỉnh các vị tiên nữ!
Chỉ điểm cho ta!
Sở Hoài Vương
con đường cứu nước!
Hiện nay chỉ có 2 đại anh hùng Hạng, Lưu tuy là thích hợp nhất để kháng Tần.
Nhưng bọn họ như lang sói,
không thể không thèm muốn Ngọc Tỉ
Nên ta cho ngươi kế "Lưỡng Hổ tranh thực" này!
Hoàng thượng chỉ cần ban ra ngự chỉ
Ai vào Hàm Dương trước,
sẽ phong làm Tần vương.
2 người đó nhất định tự đấu đá lẫn nhau
Hoàng thượng không cần lo lắng, cứ chờ Ngư ông đắc lợi!
3 ngày sau khi Hoài Vương ban mật lệnh, Hạng Vũ liên thủ cùng Lưu *** đánh Tần
Là thánh địa ghi dấu việc Hán Cao Tổ Lưu *** dùng mưu trí thắng Hạng Vũ.
Tiền tướng quân Hạng Bá tới!
Ta quan sát thấy viện binh của Kim Hổ có hơn 10 vạn
Ngày hè nắng chói, thế vô song
Chúng đã xuất phát, nội trong 3 canh giờ nữa sẽ tới
Nếu trước sau cùng đánh tới
chúng ta nắm chắc thất bại
Trừ khi chúng ta công hạ thành trước khi viện quân chúng tới
nếu không chúng ta... Trừ khi chúng ta công hạ thành trước khi viện quân chúng tới
nếu không chúng ta...
Tả tướng quân Lưu *** sắp tới rồi
Long Thử! Thay ta truyền cho hắn khẩu lệnh đi!
Hạng Vũ thiên binh vạn mã, sao lại cần chúng ta làm tiên phong chứ?
Phàn Khoái à! Chúng ta đã 2 nhà hợp tác
còn cần phân biệt thiệt hơn sao? Phàn Khoái à! Chúng ta đã 2 nhà hợp tác
còn cần phân biệt thiệt hơn sao?
Tiêu Hà!
Sao chúng ta phải làm theo lời Hạng Vũ?
Ông ta là minh chủ nghĩa quân
muốn ta xung trận, ắt có tính toán trước
ai sợ chết thì đừng đi!
Chúa công! Tôi là "thiên hạ đệ nhất không sợ". Còn người bên phải tôi thì chịu!
Phàn Khoái! Hình như cậu chết đi sống lại nhiều lắm rồi nhỉ?
Các huynh đệ!
Khấu hiệu của quân ta là gì nào?
Diệt bạo Tần, cứu muôn dân!
Đánh giặc xong, chúng ta đi đâu?
Chúng ta về quê!
Về quê làm gì?
VỀ QUÊ UỐNG RƯỢU!
Phóng tiễn!
Hạng Trang! Ngươi lên!
Rõ!
Vây chúng lại!
Lưu *** đến đây xin chết sao?
Hạng Vũ sao vẫn chưa xuất binh chi viện?
Rõ ràng là muốn đưa ta vào chỗ chết!
Hạng vương sao vẫn chưa xuất binh?
Ta đang đợi một người!
Quân lệnh trong tay hắn, thắng bại là ở ta
Anh em! RÚT!!!!!
RÚT!!!!
Muốn chạy à?
Đại tướng Kim Hổ ở kia!
Người ta muốn đợi cuối cùng đã tới rồi!
Chúng ta ra phía sau mau!
Hỏng! Trúng kế rồi!
Có kẻ tập kích! Ta trúng kế rồi!
Tướng quân! Xem kìa!
Hạng Vương!
Ở yên đó!
Chắc ông đã nghe mật lệnh của Hoài Vương
Ai vào Hàm Dương trước sẽ được phong Tần vương rồi chứ?
Có nghe rồi!
Đạo quân cuối cùng của quân Tần là Chương Can
đang chuẩn bị tiến về ứng cứu Hàm Dương
Nên ta quyết định sẽ xuất quân chặn đánh
Chỉ cần viện binh bại, Hàm Dương ắt không đánh mà hàng
Lấy Ngọc tỉ Tần quốc chỉ như lấy đồ trong túi thôi!
Nhưng viện quân thế mạnh, lâm trận cực nguy hiểm
Nên ta muốn tìm người đưa Ngu Cơ về trước
Ông muốn nhờ ai làm việc đó?
Ông!
Bành Thành, 2 năm trước
Cô nương!
Ngu Cơ! Chúng ta sắp muộn rồi! Mau đi thôi!
Mỹ nữ nước Sở Ngu Cơ
Im ngay!
Quan gia!
Ông chủ! Các ngươi thật to gan!
Dám hát nhạc nước Sở ngay trước mặt mệnh quan Tần triều!
Quan gia à!
Ngu Cơ!
Đại nhân!
Nước Sở của tôi đã mất
Di dân Sở quốc đều thành dân Tần quốc rồi!
Nên nhạc nước Sở chẳng cũng phải là của Tần quốc hay sao?
Cô nương hát bài này hay lắm!
Tôi của là người nước Sở
Được!
Người nói ngươi là người nước Tần
Ta muốn ngươi cởi hết y phục ra
Cho tất cả mọi người ở đây xem rõ
Bên trong ngươi là Tần, là Sở hay trong lòng ngươi chỉ có Sở?
Nếu ngươi không cởi,
Ta sẽ cho tên này một kiếm!
CỞI! CỞI!
Cởi nhanh! Cởi!
Cởi tiếp đi! Nhanh!
Vì sao?
Tôi không muốn liên lụy công tử!
Nàng thích ta?
Không cởi tiếp,
Ta sẽ giết hắn
Nàng có nguyện theo ta không?
Ta nguyện theo chàng!
Các ngươi muốn chết?
Vị anh hùng! Là tôi!
Hôm nay chúng ta kết huynh đệ, thế nào?
Vậy bảo vệ chị dâu đệ đi!
Hôm nay làm sao thế?
Đều không nói gì thế?
Ai lại làm đệ bực mình rồi?
Chúa công!
Hạng Vũ nhờ huynh đưa chị dâu về quê
Như thế rõ ràng là không muốn huynh tranh Hàm Dương với hắn sao?
Hạng Vũ
là minh chủ nghĩa quân
vị trí Tần vương
nên giành cho ông ta
Đó là chuyện thiên hạ, sao cứ phải nhất định là hắn?
Chúa công! Đại trượng phu thân lo nghiệp lớn
cần phải nắm bắt thời cơ
Huynh cứ vào Hàm Dương xưng Tần Vương
như lệnh của Hoài Vương
bỏ lỡ thời cơ, hối hận không kịp
Tiêu Hà!
Hai người họ nói còn được,
Sao đến đệ cũng không hiểu ta thế?
Chúa Công! Đệ hiểu huynh.
Đệ hiểu gì ta nào?
Uhm...
Huynh thay đổi rồi!
đệ cùng huynh rời quê đến nay
đã nói trước
bất luận huynh nói gì đệ cũng tin
Huynh phát binh diệt bạo Tần, cứu muôn dân
Xin huynh đừng quên lời hứa đó!
Nếu huynh thật sự đã quên,
thì chém đệ luôn đi!
Chúa Công! Huynh đừng tự xem nhẹ mình
Chúa công nhân hậu mới là mệnh trời ban
chẳng lẽ Chúa công đành nhìn bách tính trăm họ phải chịu khổ dưới tay Hạng Vũ?
Lẽ nào Chúa Công thờ ơ như thế sao?
Tướng sĩ theo Chúa Công bao nhiêu năm
Chỉ muốn được cùng hưởng phúc lộc, ghi danh sử sách
Nếu họ biết huynh không muốn tranh hùng thiên hạ,
lòng quân nhất định sẽ rối loạn
Công sức bao lâu nay của chúng ta coi như đổ sông đổ biển cả sao?
Các huynh đệ!
là ta đã sai
Ta đồng ý với các đệ
Bỏ qua tiểu nghĩa, thuận theo đại nghĩa
Tiếp quản Hàm Dương,
yên lòng bách tính
Hay! Như vậy mới phải chứ!
Ngu Cơ!
Nàng biết cưỡi ngựa chứ?
Cưỡi ngựa ư?
Chúa Công đổi hướng rồi sao?
Đi đường này an toàn hơn
Có bao giờ nàng nghĩ
Sao Hạng Vũ lại bảo ta đưa nàng về nhà không?
Chàng nói là để đảm bảo an toàn cho ta
Ta lại nghĩ
nếu là ta thì sẽ không bao giờ để người mình yêu rời xa mình đâu
Vì ta tin rằng
chẳng ai có thể chăm sóc người mình yêu hơn bản thân mình cả.
Tin tưởng người khác là hạnh phúc,
nhưng lòng người khó đoán lắm.
Luôn khiến người ta khó khống chế được bản thân
Ngu Cơ!
Xin đừng làm tổn thương cô ấy!
- Lưu ***! - Các ngươi muốn gì cũng được.
Bên ngoài còn mấy con ngựa tốt,
các ngươi cứ lấy đi!
Ta sẽ báo thù cho nước Tần!
- Đàn của ta! - Đừng đuổi!
Nhanh! Chúng ta sắp đến nơi rồi!
Nhanh nhanh nào!
Các huynh đệ!
Chúng ta đến Hàm Dương rồi!
CHÚNG TA ĐẾN NƠI RỒI! ĐẾN HÀM DƯƠNG RỒI!
Cuối cùng cũng đến nơi rồi!
Hạng Vương! Xem ra chúng ta có thể đến ngay Hàm Dương xưng vương rồi!
BÁO!!!!!!!!
Cấp báo Hạng Vương!
Lưu *** lấy danh nghĩa đưa Ngu Cơ phu nhân về, đã đem binh mã
vào chiếm lấy Hàm Dương rồi!
Lưu *** chỉ có vài nghìn binh mã
sao có thể chiếm thành được?
Bệ hạ!
Thần nghĩ bệ hạ vẫn chưa biết
Vì sao hôm nay thần đến đây.
Thần muốn khuyên bệ hạ
là vì thần rất khâm phục Bệ hạ
Bệ hạ tuy còn rất trẻ
nhưng đã có tấm lòng yêu dân như con
có chí hướng cải cách
nhưng đáng tiếc thời thế đã thay đổi
Nay nghĩa quân dưới sự lãnh đạo của Hạng vương Hạng Vũ
Công tất được, chiến tất thắng
Hiện nay, thiên hạ mười phần thì nghĩa quân đã chiếm đến chín
và chỉ còn lại Hàm Dương.
Nay Bệ hạ hà tất phải cố thủ làm gì nữa?
Lẽ nào Bệ hạ vẫn muốn tạo thêm tội nghiệt cho Tần quốc nữa hay sao?
Phản tặc!
Dám coi Bệ hạ là kẻ nhu nhược cúi đầu vậy sao?
Viện binh Đại Tần sắp tới rồi!
Người đâu? Mau bắt lũ nghịch tặc phản quốc này lại cho ta!
Ân tướng quân! Dừng tay!
Ân tướng quân!
Nếu viện quân có thể tới đây, liệu bây giờ các ngài có thể cùng ta nói chuyện ở đây sao?
Viện quân của các vị đang được Hạng Vũ chăm sóc rồi!
Chuyện hệ trọng như vậy,
xin ngài đừng giấu Bệ hạ nữa!
Bệ hạ!
Sứ mệnh của Thần đã xong, Hạng Vũ sắp tới rồi
Thần xin được cáo từ!
Xin Tướng quân dừng bước!
Ngu Cơ thì sao?
Dạ! Ở...
...trong tay Lưu ***!
Long Thử!
Ngươi mau thông báo cho Á Phụ biết!
Cùng hợp quân với ta trước thành Hàm Dương!
Quyết lấy lại thành Hàm Dương
Rõ! Hạng Vương!
Lưu *** à!
Lưu ***! Đệ muốn làm bá chủ không?
Ai mà không muốn chứ?
Huynh thấy đệ có làm được không?
Mọi người! Mọi người!
Mau lại đây xem! Thế cờ đã xếp xong!
Mọi người mau tham gia!
Sư phụ của tôi sẽ 1 đấu 10,
Đương nhiên nếu thua cũng 1 trả 10! Mọi người mau tham gia!
Ai có gan xin mời lại đây thử sức!
Tham gia tham gia đê!
Tôi nói cho anh biết, hiện nay đệ nhất Kì thủ
là Phạm Tăng, quân sư của Hạng Vũ
không ngờ cậu thư sinh này cũng thật lợi hại quá!
Cùng lúc đấu 10 trận cờ
Thật là đáng nể!
Đừng bỏ lỡ cơ hội
Mau tham gia đê nào!
Thưa các vị bằng hữu!
Thực ra muốn thắng bọn họ rất khó
Tôi chỉ là người sắp xếp
Sao có thể đánh bại tất cả được chứ?
Thế Thượng Ngũ,
Đi Bát Cửu!
Vâng! Sư phụ!
Lại thua?
Cảm ơn!
Sao thế được? Rõ ràng sắp thắng rồi!
Về thôi!
Thế Hạ Ngũ,
Bình Thất Bát!
Quỷ thần ơi!
Sư phụ! Chúng ta kiếm được không ít đâu!
Tiên sinh!
Tại hạ Tiêu Hà! Xin được hỏi quý tính đại danh các hạ!
Tiêu huynh! Ngưỡng mộ đã lâu!
Trương Lương
Tại hạ Trương Lương!
Trương tiên sinh là danh môn Đại Hàn,
Nay Lưu *** may mắn, được tiên sinh giúp đỡ
Lưu *** rất cảm kích
Tôi có nói sẽ giúp ngài sao?
Đúng! Đúng! Là do Tiêu Hà lỗ mãng tự ý sắp xếp!
Không hiểu lễ nghi
Tôi xin thay Chúa công tạ lỗi!
Muốn ta phò giúp,
trước tiên ta muốn biết chí hướng của Lưu tướng quân đã.
Ta bình sinh chỉ muốn,
giúp dân cứu nước.
Lưu tướng quân! Các hạ cho ta là đứa trẻ lên ba sao?
Lần này vào thành Hàm Dương,
đâu phải là giúp dân cứu nước?
Mà là hại nước hại dân thì có!
Vào Hàm Dương xưng Tần vương
Là kế mà Hoài Vương muốn Lưu tướng quân
và Hạng Vũ đối đầu với nhau
sau đó ngư ông đắc lợi
Lưu tướng quân!
Ngài đã vô tình đưa bách tính Hàm Dương vào chố chết rồi!
Lẽ nào Hạng Vũ
dám kháng vương lệnh sao?
Hoài Vương chẳng qua cũng chỉ là con rối do Hạng gia lập nên mà thôi
Mà không phải bát lộ chư hầu đều tận tâm theo Hoài Vương sao?
Liệu có ai dám vì Lưu tướng quân,
mà đắc tội với Hạng Vũ không?
Phàn Khoái ta sẽ cho đóng cổng thành lại
Ta không tin đấu không lại Hạng Vũ
Lưu tướng quân đối đầu với 40 vạn tinh binh của Hạng Vũ
Chẳng khác nào trứng chọi đá
Lưu *** một lòng
chỉ muốn làm việc chính nghĩa
cứu muôn dân khỏi bể khổ
Mong tiên sinh vì bách tính, giúp ta một kế sách thoát nguy!
Tại hạ đã có kế hóa giải
chỉ là không biết tướng quân có chịu làm theo thôi không
Chỉ cần cứu được vạn dân, Lưu *** việc gì cũng xin làm
Lập tức rời khỏi đây ngay!
Hai tay dâng thành Hàm Dương cho Hạng Vũ
Chỉ cần Hạng Vũ nguôi giận, bách tính sẽ được yên ổn
- Ra là thuyết khách của Hạng Vũ! -Dừng tay!
Cảm ơn Chúa Công!
Các huynh đệ!
Các đệ nghĩ
Lời nói của Trương tiên sinh không đúng sao?
Ai có thể chứng minh ông ấy sai
ta lập tức giết ông ấy.
Nhưng chúng ta đã có cách cứu Hàm Dương chưa?
Tiêu Hà!
Ngày mai, cùng Phàn Khoái
mang Ngọc Tỉ trả lại cho Hạng Vũ!
Còn ta sẽ đi ngay.
Chúa công đừng làm thế!
Không cần nói nhiều!
Lưu tướng quân quả là danh bất hư truyền!
Quả nhiên là người nhân từ hiền đức
Phong thái Vương Giả!
Vừa rồi tại hạ cố ý nói vậy
chỉ muốn thử lòng tướng quân mà thôi
Lương xin được dốc lòng!
Ngươi không phải người của Hạng Vũ sao?
Hạng Vũ lấy bạo trừ bạo
Nếu ông ta làm bá chủ,
bách tính thiên hạ còn chịu khổ hơn nữa
Nhưng nếu hắn vây hãm Hàm Dương
tiên sinh có kế sách gì hóa giải?
Trước tiên niêm phong hết các kho tàng lại,
Dán cáo thị, thông báo cho toàn dân
rằng Ngài chỉ tạm tiếp quản Hàm Dương
Cho bách tính biết Hạng Vũ đang tiến về Hàm Dương
và quyết tâm làm cỏ toàn thành.
Đại quân Hạng Vũ sắp tới đồ sát Thành Hàm Dương rồi!
Đồ sát là sao?
Là giết hết toàn dân trong thành chứ sao nữa?
- Hả? Sao lại thế chứ? - Làm sao bây giờ?
Quyết tử bảo vệ thành Hàm Dương!
Sau đó bố trí quân dân cùng hợp sức
Cùng nhau cố thủ cổng thành!
Nhân dân ư?
Đó chỉ là kế hoãn binh
Quân sư của Hạng Vũ là Phạm Tăng
rất am tường binh pháp.
Thấy Bách tính thủ thành
nhất định sẽ không tấn công toàn lực
Tôi có người bạn vào sinh ra tử bên cạnh Hạng Vũ
Nhưng tùy lúc mới thông báo được tình hình
Trong tay còn có sáu đệ tử võ công cao cường
Lương...
xin được ra mắt Chúa Công!
Dừng!
Á phụ! (Bố nuôi)
Quân sư của Hạng Vũ Phạm Tăng
Vũ nhi!
Ta đã tính rồi
Lưu *** đã đề phòng ta công thành
Hắn tập hợp cả nhân dân Hàm Dương cùng thủ thành
Nếu ta công thành,
Hắn sẽ trở thành vì bách tính mà kháng Sở
đắc nhân tâm.
Nếu ta không đánh,
hắn sẽ chiếm được Hàm Dương
đắc địa lợi.
Bước này của hắn ắt hẳn có người giúp.
Người này chắc là...
Trương Lương, kẻ đã hành thích Tần vương.
Lưu *** đã hứa với bách tính Hàm Dương 3 điều.
Rằng tất cả Bảo Khố của nhà Tần đều chia hết cho người dân
Quyết không động lòng!
Như thế chỉ có một nguyên nhân.
Đó là, Hắn có mục đích khác lớn hơn.
Hắn muốn làm Hoàng đế.
Vũ nhi à!
Con lớn thật rồi!
Nhưng hắn đã nói chỉ tạm thời tiếp quản Hàm Dương
Chúng ta sẽ tương kế tựu kế.
Mời hắn đến dự 1 buổi yến ở ngoại thành Hàm Dương.
Một mặt yêu cầu hắn trả lại Ngọc Tỉ
mặt khác bố trí thích khách
Đó chính là thượng sách!
Nếu ta giết Lưu ***,
phải giải thích thế nào với Hoài Vương?
Sao ta lại không tính tới điểm này nhỉ?????????
Thế này đi!
Ta cho người hành thích Hoài Vương trước
sau đó đổ hết tội cho Lưu ***
Bảo hắn là tự mình xưng đế
Như thế ta có thể đàng hoàng xuất quân
báo thù cho Hoài Vương
Danh chính mà ngôn thuận!
Thế mà cha còn nói "chưa nghĩ tới" chứ?
Ta chỉ là nghĩ rằng
Hàm Dương đã thành con cá rán ngon lành rồi!
Nhân lúc lão phu còn nhai được,
phải ăn nhiều chút chứ
Đó mới là thượng thượng sách!
Có thích khách!
Bảo vệ Chúa Công!
Hạ Hầu Anh!
Còn uống rượu?
Phàn Khoái?
Hạ Hầu Anh?
Hàn Tín ta được lĩnh giáo rồi!
Dừng tay!
Hàn Tín
Trong các ngươi ai là Trương Lương?
Phạm Tăng đã ngầm cử quân đi
3 ngày nữa
người trong thành Hàm Dương có mọc cánh cũng khó thoát
Còn Hạng Vũ
sẽ gặp mặt Lưu tướng quân.
Địa điểm vẫn chưa rõ
chắc để các ông không chuẩn bị trước được
Đã lộ rõ bộ mặt kẻ sát nhân!
Hạng Vũ đích thân tới Hàm Dương hôm đó
Bằng hữu của Trương tiên sinh
sẽ đích thân đến gặp ông ở Đồi Chiến Thần
Địa điểm 2 bên Hạng Lưu gặp nhau
đến lúc đó sẽ biết.
Ta biết được Hoài Vương đang chuẩn bị lễ phong Tần vương
còn Phạm Tăng đã cử thích khách đến hành thích
Tội giết vua này
đương nhiên sẽ đổ lên đầu tướng quân.
Như thế là họ muốn giết Hoài vương sao?
Vậy ta sẽ đến giải cứu
lấy luôn điều đó
bảo toàn đường lui của mình
Hàn Tín tướng quân
đã biết kế hoạch hành thích Hoài vương
Vậy mong Hàn tướng quân
đảm nhận trọng trách hộ giá này!
Ta vốn thuộc Hạng Vũ
nhưng ông ta không biết trọng anh hùng
lần này ta ra tay giúp đỡ
về sau
mong nhận được đúng những gì ta đáng nhận
Nhất ngôn cửu đỉnh!
Lấy gì làm chứng?
To gan!
Giờ vận mệnh của bách tính trăm họ
sẽ được quyết định bởi
cuộc gặp của ta với Hạng Vũ.
Mà kết quả của cuộc gặp này
lại nằm trong tay của 3 người.
Một, là quân sư Trương Lương của ta.
Hai, là quân sư Phạm Tăng của Hạng Vũ.
Và người thứ ba,
Chính là Hàn Tín tướng quân đây!
Nếu ta thất tín với tướng quân,
là cũng thất tín với tướng sĩ của ta
và cũng là
thất tín với cả thiên hạ.
Hàn tướng quân!
Còn cần gì nữa
để làm chứng nữa đây?
Cha xem trận thế quân ta kìa
sao không công được thành chứ?
Vũ nhi!
Ta thường dạy con
nhìn sự việc phải nhìn thấu đáo
Cái con cần đạt được không chỉ là Hàm Dương,
mà còn phải cả nhân tâm nữa.
Người con cần thắng,
không phải chỉ có Lưu ***,
mà còn cả bản thân con nữa.
Á phụ à!
Cha nuôi con từ nhỏ
bất cứ con gặp phải khó khăn gì
cha đều giúp con vượt qua dễ dàng.
Chỉ cần có Á phụ bên cạnh,
thì con cần phải lo gì?
Xem ra ta đã quá nuông chiều con rồi!
Chẳng lẽ,
có khi ta nên Cáo Lão Quy Tiên sớm đi,
thì con mới thật sự trưởng thành được
Lưu tướng quân tìm ta có việc gì thế?
Bẩm phu nhân! Lưu tướng quân không nói ạ!
Thật đáng tiếc!
Đáng tiếc gì?
Những chiếc đàn này rất quý giá,
nhưng càng làm tôi nhớ chiếc đàn cũ của mình hơn.
Vâng!
Đàn của ta!
Sao tướng quân tìm được?
Cảm ơn tướng quân!
Tôi nghe nói Hạng Vương sắp đến Hàm Dương phải không?
Ta đã hẹn gặp rồi.
Tướng quân biết cái giá của cuộc gặp đó không?
Đa tạ Hạng Bá huynh ra tay giúp đỡ!
Chúng ta vào sinh ra tử,
còn phải nói cảm ơn sao?
Ta chỉ muốn rằng
Sau khi diệt xong Tần,
2 nhà Hạng, Lưu cùng chung sống hòa bình
giúp đỡ lẫn nhau
có thể giúp muôn dân an cư lập nghiệp
Vậy Hạng Bá huynh
có biết địa điểm gặp mặt ngày mai ở đâu chưa?
Tổ chức tại Hồng Môn
Đại điện Hồng Môn sao?
Chúa Công! Hồng Môn điện giao cho họ đến cất vũ khí trước!
Rõ!
Thời gian gấp lắm rồi,
Chúa Công mau về trợ giúp Lưu tướng quân đi!
Hỏng rồi!
Báo! Thưa quân sư!
Cờ soái đột nhiên ngã gập.
Là Quẻ Khôn!
Chiêm đến Thượng Lục
Là quẻ Đại Hung
Đêm nay,
sẽ có kẻ đến hành thích.
Càn chủ Vũ, Khôn chủ Văn
Được quẻ khôn này
Xem ra thích khách nhằm vào ta mà đến
Phạm Tăng về cơ mưu hơn tại hạ mấy lần
Nếu có thể giải quyết Phạm Tăng
Chúng ta không cần đánh cũng thắng.
Công kì trọng điểm (Công phải đánh tập trung)
Đêm nay cứ nơi lỏng canh gác,
Đêm nay cứ nơi lỏng canh gác,
Đêm nay cứ nơi lỏng canh gác,
tránh "đánh rắn động rừng".
Cứ để mình ta
tiếp đón thích khách là được rồi.
Tôi vừa làm xong chút mì
Chúa công và các vị đại nhân cả tối chưa ăn gì rồi.
Bất luận ra sao cũng phải ăn gì đó chứ!
Chúa Công! Sao Câu Nhiêm Khách mãi chưa về thế?
Tôi thấy lành ít dữ nhiều rồi!
Việc Hàn Tín cứu Hoài Vương
cũng chẳng có tin gì
Ta phải làm sao đây?
Vì đại cục
Lúc Chúa Công dự yến
đành phải nhẫn nhục chịu đựng vậy.
Hạng Vũ chiếm được ưu thế,
sẽ say sưa trong chiến thắng
Ta sẽ lợi dụng cơ hội đó
khiến hắn đi một nước cờ sai lầm.
Báo!!!
Sứ giả Hạng vương truyền lệnh
Lệnh chúa công lập tức lên đường dự yến.
Chúa công phải lệnh cho binh mã
nhất định không được rời thành.
Lập tức hành lệnh!
Tiêu Hà!
Chuyến này lành ít dữ nhiều
Nếu chúng ta có sơ xuất gì
Đệ có thể dùng Lệnh bài này
Tự mình lập vương
Xây dựng đại nghiệp mới.
Chúa Công!!!
Ba quân quỳ bái!
Chúa Công của tôi
Mệnh như trời đất
Tiêu Hà,
Quyết tử thủ thành Hàm Dương.
Dẫu đầu rơi, dẫu máu chảy
Chết cũng không hàng!
CHẾT CŨNG KHÔNG HÀNG!!!
Chết cũng không hàng!
Tiêu Hà!
Cảm ơn đệ!
Chúng do Hạng Vũ cử tới
Lưu *** phái thần đến cứu Ngài.
Ngươi là ai?
Thần là Hàn Tín.
Xin dừng bước!
Tất cả khách mời dự yến
đều phải giao hết vũ khí lại đây!
Thuộc hạ Lưu ***
Tham kiến Hạng Vương!
Vì sao phản ta?
*** nào dám làm phản.
Vào Hàm Dương trước được phong Tần vương
là lệnh của Hoài Vương.
Thần chinh chiến bao năm nay
ai chẳng muốn chiếm vài vùng đất
kiếm sự an lạc cho mình.
Nếu Hạng Vương không đồng ý
Thần xin trả lại chủ cũ.
Hai tay dâng trả.
Ngọc Tỉ Tần quốc ở đâu?
Ngu Cơ ở đâu?
Cô ấy là người quan trọng của Hạng Vương
Thần đâu dám lơ là.
Hiện đang được thuộc hạ của *** bảo vệ nghiêm ngặt
Lưu ***!
Ta hỏi ngươi!
Thiên hạ ngày nay là của ai?
Là của Hạng Vương.
Ngươi có nhận lỗi không?
Lưu ***
xin nhận lỗi!
Nếu Lưu *** đã nhận lỗi
vậy xử theo quân lệnh, uống máu thay rượu đi!
Kính xin Thiên Địa Nhân xá tội cho!
Tuân mệnh Hạng Vương!
Mời Hạng Vương!
Lưu tướng quân!
Mời ngồi!
Chúng ta từ từ bàn bạc
Tạ ơn Hạng Vương!
Các ngươi, ai là Trương Lương?
Vãn bối Trương Lương
ra mắt Tiền bối!
Trương tiên sinh! Xin mời ngồi đi!
Trương tiên sinh trong mấy ngày hôm nay
thay Lưu tướng quân vạch sách lược
Công thủ vẹn toàn
Tiến thoái tính toán
Chúng ta vậy là đồng đạo trung nhân rồi!
Nay có lời này mong Trương tiên sinh thử nghe!
Thắng Tần diệt Sở, lưu lạc 26 năm
Thiên đạo hữu thường,
vô vương bất phục
Nay bạo Tần đã bị Sở diệt
Ta đợi...
Quan thiên chi đạo,
Thế thiên chi hành
Tiên sinh đã phải dốc lòng
Sao phải lãng phí tài năng,
Nghịch thiên hành sự như thế?
Cảm tạ tiền bối chỉ giáo!
Có thể nói Thời thế thịnh suy
có lúc thế này thế kia
"Nhất thời chi chế"
"Khả phản vi dụng"
"Nhất thời chi cát"
"Khả phản vi hung"
Từ chính cái gọi là Thiên đạo vô thường
Thế sự như 1 bàn cờ
Hôm nay tổ chức yến ở Hồng Môn
Lưu Hạng 2 nhà hòa hảo hợp tác
Nghe danh tiền bối đã lâu
là kì thủ cờ vây
Mong được cùng Tiền bối tỉ thí ván cờ
Xem thiên đạo xem là hữu thường
hay là vô thường.
Nếu Trương Lương thua,
Thần sẽ cho người đích thân mang trả Ngu Cơ
sau để tạ tội với Hạng vương
Trương Lương!
Ta hỏi lại ngươi
Ta không đấu cờ với ngươi không được sao?
Mong được tiền bối chỉ giáo!
Được!
Ta từ 4 năm trước
Hai mắt đã không còn dùng được nữa
Nếu đánh, chúng ta...
dùng miệng đánh đươc không?
Cờ vây tổng cộng có 361 quân đen, trắng.
Không dùng mắt mà dùng tâm ghi nhớ
Đánh kiểu gì?
Hôm nay kì phùng địch thủ hội ngộ
chúng ta nên chơi vài bàn mới phải chứ!
Để giúp 2 vị thiên hạ kì thủ hạ cờ,
nên mời 2 vị thiên hạ võ tướng nhỉ?
Long Thử!
Nói cho Trương tiên sinh biết chiến tích của ngươi đi!
Xem ngươi đủ tư cách hạ cờ hay không?
Mạt tướng cũng chẳng có thành tích gì lớn
Chỉ là theo Chúa Công chinh chiến 4 năm
Lớn nhỏ 56 trận
56 trận toàn thắng
Thành Dương nhất dịch
Một đêm tiêu diệt hơn 20 vạn quân Tần
Tiểu tướng bỏ nhà theo Chúa Công
khởi nghĩa 4 năm
Lớn nhỏ chinh chiến 42 trận
42 trận toàn thắng
Lấy điều nhân nghĩa
thu phục hơn 20 vạn hàng quân Tần
Không mất mũi tên hòn đạn nào
mà lấy được Tần Đô Hàm Dương
Rất tốt!
Trương Lương! Ngươi là anh hùng trẻ tuổi.
Còn ta chỉ tuổi già mắt kém
Không cần nói
nhường ta đánh trước chứ?
Tiền bối là danh thủ cờ vây
Luận về vai vế
Ngài nên để tại hạ đánh trước chứ?
Hôm nay là ngươi muốn tỉ cờ với ta
Theo quy định thì ngươi là chủ
còn ta là khách
mà khách thì phải đánh trước
Hôm nay người tổ chức buổi yến Hồng Môn
là Hạng Vương
Chúng tôi đến đây
đều là khách chứ
Vậy khách đánh trước là phải rồi
Đánh trước luôn chiếm lợi thế
nên chúng ta không được phép thua
Tiểu tướng to gan đề xuất ý kiến thế này
Hay là hai bên cùng cá cược một chút
Ngươi! Nếu nói được 2 tay ta tổng có bao nhiêu ngón,
thì bên ngươi được đánh trước
Có dám cá cược hay không?
Mười ngón!
Phàn Khoái! Ngươi thua rồi...
Lưu ***!
Hôm nay thuộc hạ của chúng ta đấu cờ
Chúng ta là chủ nhân
cũng nên cá cược chút chứ nhỉ?
Không biết là nhận lệnh của ai
dám đêm hôm âm mưu thích sát quân sư Phạm Tăng
Hôm nay ta tổ chức Hồng Môn Yến trên đất Tần
Hay ta lấy Ngũ Hình của Tần để cá cược đi!
Theo Ngũ hình của Đại Tần
Một là khắc vào mặt.
Hai, cắt tai
Ba, cắt ngón tay
Bốn, chặt đầu
Năm...
Băm phạm nhân thành thịt.
Trương Lương thua một bàn,
Ta cho hành hình 1 loại
Trương tiên sinh! Mời!
Ngày nay thiên hạ đại loạn
Bách tính không miến được tội sống
Như tiền bối đã nói
chúng ta phải xem đạo trời
mà hành theo
Bàn đầu tại hạ đánh
Tứ nhập tứ
Thiên phát sát cơ, long xà khởi kích
Bàn thứ 2 đi
Bình tứ tứ
Bàn 3 đi Thượng Tam Ngũ
Bàn thứ tư
Thượng Lục Ngũ
Ân sinh hại, hại sinh ân
Nhưng mong muốn của thiên hạ là ngừng chiến
Bàn thứ năm tại hạ đi
Thượng Bát Tứ
Trị thế loạn không thể không chiến
Sát nhân để an nhân thì sát nhân được
Bàn đầu tiên ta hạ
Thượng Tứ Tam
Công kì quốc, Ái kì dân
Công chi khả dã
Bàn 2 ta hạ
Nhập Tứ Tứ
Dĩ chiến chế chiến
Chiến chi khả dã
Bàn thứ ba ta đi
Thượng Tứ Tam
Bàn thứ tư ta đi
Bình tứ tứ
Thiên hạ có ai là muốn chiến tranh?
Chư hầu bất phục
thì ta phải xuất binh khuất phục chư hầu
Không phục
Ta sẽ đánh đến phục thì thôi.
Bàn thứ 5 ta vẫn cứ đi
Bình Tứ Tứ
Phạm Tăng rất khó lường trước
Về cờ vây, Trương Lương là một sát thủ
Tôi đã đánh 4 nước cờ khác nhau ở 4 bàn đầu tiên
bọn họ đều đã đoán được ngay.
Nhưng ta vẫn không hiểu
bàn thứ 5 họ đánh kiểu gì cả.
Nhưng vẫn phải trông chờ Hàn Tín về kịp
Đã biết thế
thì cứ thế mà làm
Bàn đó đi
Truy Ngũ Lục
Nhị Nhập Nhị
Bình Bát Tam
Trương Lương, hắn đang muốn câu giờ
Bình Bát Lục
Thượng Tứ Tam
Nhập Bát Tứ
Truy Thất Nhị
Bình Lục Tam
Nhập Ngũ Bát
Bàn thứ hai
Bình Nhị Nhị
Binh quý tinh, bất quý cửu
Vậy ta xin thắng bàn thứ nhất trước nhé!
Bình Bát Lục!
Đạo dùng binh
Nhanh như gió
Mạnh như lửa
Ta xin thắng tiếp bàn thứ hai!
Truy Bát Thập
Nhập Bát Bát
Hạng Trang!
Hôm nay mở Yến Hồng Môn
ta muốn ngươi múa kiếm
góp vui chút được không?
Múa một mình mất hay. Nào!
Để ta múa cùng đệ!
Thượng Tam Tứ
Hạng Trang!
Kiếm thuật có tiến bộ đó!
Tránh ra!
Trương Lương! Bàn thứ 3 ngươi lại bại rồi!
Thượng Cửu Tứ
Bàn thứ tư, ngươi ép quân mình vào chỗ chết rồi!
Giết!
Chúa Công!
Vũ nhi! Mau giết Lưu *** đi!
Chúa Công cẩn thận!
Ta đã từng nói
Trên chiến trường chỉ có thắng và bại
Hôm nay ông trời sắp xếp ta gặp nhau
là muốn chỉ 1 kẻ có thể sống
Lưu ***
Ngươi cũng đừng trách ta!
Chúa Công!
Dừng tay!
Thánh chỉ của Hoài Vương
Hoài Vương đặc xá cho Lưu ***
Lệnh Lưu *** lập tức rời Hàm Dương
Quay về Hán Trung!
Hoài Vương đã hẹn Bát lộ chư hầu họp tại Hàm Dương
Muốn đích thân giao cho Hạng Vương
làm chủ thành Hàm Dương.
Á phụ!
Trương Lương sai người giết quân sư của ta
Ta muốn ngươi giết chết hắn cho ta!
Như thế không ai nợ ai nữa
Ta lập tức cho ngươi đi.
- Sao ta làm thế được? - Hôm nay ta thắng ngươi bại
- Hạng Trang! - Rõ!
Chúa Công!
Tuyệt đối đừng làm thế!
Động thủ đi!
Chúa Công!
Nhát kiếm này...
là nước cờ sai lầm nhất đó!
Lưu *** à!
Ngươi quả thực là kẻ giỏi trở mặt!
HÀM DƯƠNG
Chúa Công!
Bây giờ không có quân sư
chúng ta làm sao đây?
Quân sư đã nói muốn thắng Hạng Vũ
Thì phải để hắn đi sai một nước cờ.
Ơ? không phải chúng ta đã thua Hạng Vũ rồi sao?
Trận cờ này
vẫn chưa đánh xong đâu
Hồng Môn Yến
bây giờ mới chính thức bắt đầu.
Nàng có biết?
Lưu *** giữ nàng lại
chỉ là để làm điều kiện trao đổi ở Hông Môn Yến thôi không?
Thiếp đã lựa chọn
luôn tin người khác.
Cũng giống như lần đầu tiên chúng ta gặp nhau
Chàng nói thích thiếp
Lưu *** mặc dù làm phản
nhưng ông ta đã tìm giúp thiếp cây đàn
Lúc đó thiếp đã nghĩ
vậy là có đàn đánh cho chàng nghe rồi
Nếu như chàng tin thiếp!
Tiền bối!
Vũ nhi!
Bệnh tình của Trương tiên sinh mới khỏi
Bắt ông ấy dự buổi họp này
con để như thế mà được à?
Nếu như không tiện,
Lương xin phép cáo lui
Đợi đã!
Trương tiên sinh
Bỏ tối theo sáng, đến giúp Hạng Vũ ta
mong tiên sinh
chỉ giáo thêm cho tại hạ!
Lương nhận thấy
Giờ đây thiên hạ đã định
Hạng Vương vào Tần cung
Là trời Phật đã lựa chọn
phải xưng đế lập vương
Nếu Hạng Vương nhân thời cơ này xưng đế
Là cực kì thích hợp!
Thiên hạ đã định ấy hả?
Ta xưng đế mà vô danh
thì lập tức sẽ bị bát lộ chư hầu phản đối ngay.
Chuyện xưng đế ấy!
Ta khuyên nên đợi thời cơ khác đi
Chư hầu phản đối
lẽ nào ta không đem quân trấn áp được?
Lưu *** vừa được Hán Trung
dã tâm chưa hết được
Nếu lúc ta xuất quân đi
bất ngờ tập kích
Quân ta trước sau không kịp ứng cứu
Chắc chắn rơi vào thảm bại
Xét về quân của Hạng Vương
Thừa sức phân ra diệt sạch hết.
Trương tiên sinh!
đã từng đọc cao hiểu rộng
Xin hỏi!
Có ai có thế
Một tay mà lấy được thiên hạ không?
Trương tiên sinh!
Sao ông lại hiến một kế sách không vẹn toàn như thế chứ?
Lương có một kế
Bây giờ Lưu *** đã thần phục Hạng Vương
Chỉ cần Hang Vương lệnh cho hắn xuất quân
diệt Chư hầu
Mượn tay Chư hầu
Giết Lưu *** trước
Sau đó rảnh tay thu phục Trung Nguyên
Dám hỏi tiền bối!
Kế này đã vẹn toàn
hay là vẫn chưa vẹn toàn đây ạ?
Cung nghênh sứ giả Thượng Quốc!
Lần này Hạng Vương muốn chúng tôi xuất binh
chúng tôi dám không nghe sao?
Tiêu Hà à!
Lần này tới đây
Thật là không dễ chút nào
Vậy mời ngài ở lai Hán Trung chơi ít hôm đã!
Để chúng tôi được chăm sóc ngài chu đáo!
Được!
Bày tiệc Thái Lao! (Tiệc có 3 loại động vật trâu, dê, ngựa)
Rõ!
Ông ấy là sứ giả do Bá Vương Tây Sở Hạng Vũ cử tới
Các ngươi tuyệt đối không đươc sơ suất rõ chưa?
Rõ rồi thưa tướng quân!
Mang thức ăn lên!
Phàn Khoái!
Ai?
Ai bảo đệ mở tiệc Thái Lao?
Sứ giả của Hạng vương
Đương nhiên phải mở tiệc Thái Lao rồi
Nếu như là
sứ giả của quân sư Phạm Tăng cử tới thì không sao
Ông đấy đã bao lần ra tay cứu Chúa Công
Ân trọng như núi rồi!
Còn đây chỉ là sứ giả của Hạng Vũ
Cần gì phải lãng phí thế hả?
Mau dọn tiệc Thái Lao này đi!
Rồi!
Lời của Sứ giả
không tiện nói hết
Trương tiên sinh!
Xin chỉ giáo cho!
Chúng ta có thể
dùng kế để thử Phạm Tăng
Tránh trách nhầm người tốt.
Á phụ!
Theo tin tình báo,
Lưu *** ở Hán Trung đang tập hợp quân trả thù ta
Theo ý kiến của con
Hay là ra tay trước
tránh để Nuôi ong tay áo!
Lưu *** đã thành đặc cách của Hoài vương
Muốn diệt hắn
Phải nghĩ ra cớ gì trước đã
Hoài Vương sớm muộn gì cũng là mầm họa
Chi bằng
hành thích trước đi.
- Giết Hoài vương ư? - Hồng Môn Yến chẳng phải cha bảo con giết Hoài vương còn gì?
Vũ nhi!
Thử nhất thời dã (Có lúc thế này)
Bỉ nhất thời dã (Có lúc thế kia)
Quân sư!
Ông giúp Hạng gia ta
có phải cũng lúc nọ, lúc kia như thế không?
Kiếm này của Chúa Công
là nước cờ sai lầm nhất đó!
Hạng Vương đồng ý
Ta vào thôi!
Hạng Vương!
Chúa Công và Hạng gia
đối với tôi
luôn rất kính lễ
trân trọng lời khuyên.
chúng ta làm việc gì
đều không phân biệt gì cả
Hôm nay Chúa Công chịu gặp tôi,
Đủ thấy tình cảm quân thần vẫn còn
Tình cảm này
Phạm Tăng tôi
cảm thấy mãn nguyện lắm rồi
Trên đời này có bữa tiệc nào mà không tan
Thời khắc chia tay
không có gì hơn
chỉ có 1 chiếc cẩm nang này
Phòng sau nay gặp lúc nguy nan
Hoặc là
nhớ đến lão già này
thì cứ mở ra xem
Á phụ!
Tiền bối!
Trương Lương!
Ông tới rồi!
Ta biết ông sẽ đến tìm ta mà
Ông mà không đến
Ta sợ không đợi nổi nữa.
Tiền bối, xin tha tội!
Nước cờ này
tại hạ ra tay quá nặng rồi!
Trương Lương ơi Trương Lương!
Nước cờ của ông
Thật là cao quá!
Lúc mở tiệc Hồng Môn
gặp được ông
ta chợt thấy một cảm giác hết sức đặc biệt
Bây giờ ta nói cho ông biết
rằng ta đã thấy mình như trẻ lại
Ông cũng đừng buồn cho ta!
Cả đời của ta
Chỉ mong gặp được
một đối thủ như ông mà thôi.
Quan hệ giữa địch, ta
chỉ như 2 mặt của 1 tấm gương
Có Hạng Vũ
thì sẽ có Lưu ***
Có Phạm Tăng
sẽ có Trương Lương
Tốt rồi!
Tốt rồi!
Thôi đừng lãng phí thời gian nữa!
Mau đỡ ta đứng dậy
Chúng ta đánh nốt ván cuối cùng nào!
Tiền bối!
Tiền bối!
Trương Lương à!
Một ván cờ...
...!
Di dân Đại Hàn Trương Lương
đã thuần phục theo Hạng Vương
Phu vi tướng giả
Muốn học thư pháp dụng binh
thì trước tiên phải học dùng người đã.
Nay Hộ quốc quân sư Phạm Tăng
đã từng cống hiến cho 3 đời Hạng gia
nhưng lại bị đối xử tệ bạc như thế
Trời xanh biết cũng còn thấy buồn
Ta chợt cũng cảm thấy đau xót
Lương cũng phải Chim khôn chọn cành mà đậu
Xin được quay trở lại với Lưu ***
Mong Hạng Vương từ giờ dùng binh thận trọng
Kẻo không lại thành cô hồn
bãi đất hoang.
Chuẩn bị binh mã
Lập tức xuất quân!
Tuân lệnh Hạng Vương!
Hạng Vương!
Lưu *** ở Hán Trung quân đông
Lại có Trương Lương.
Chỉ cần ta không manh động
- Hắn sẽ không ảnh hưởng gì đến ta. - Hạng Bá!
Ta biết ông nhân hậu.
Nhưng ông bảo ta tha cho hắn
Liệu sau này hắn có tha cho ta không?
Ở Hông Môn Yến ta đã nói rồi!
Đây là ông trời đã sắp đặt.
Ta và hắn
Chỉ một kẻ được sống!
Nếu Hoài Vương ngăn cản
thì ta phải làm sao?
Hàn tướng quân!
Chúa Công!
Hạng Vũ đã giết Hoài Vương rồi!
Bây giờ thì trời đất đều căm phẫn
Bát lộ chư hầu
sẽ cùng giúp ta tiêu diệt nghịch tặc.
Chúa Công hành quân
có thể quản nhiều nhất bao nhiêu binh mã?
Không đến 10 vạn
Thế thì làm sao có thể huy động được bát lộ chư hầu đây?
Thế còn tướng quân?
Hàn Tín tôi dùng binh
càng nhiều càng ít! (He! Càng nhiều càng tốt!)
Thành sự rồi
mong sẽ được hưởng xứng đáng!
Xem ra ta đã coi thường Lưu *** quá!
Thiếp biết không ngăn được chàng xuất binh
Nhưng thiếp muốn cùng chàng đánh hết trận này!
Đi!
Giết!!!
Đừng đuổi theo!
Bát lộ chư hầu đến rồi!
Hạng Vương!
Không đi ngay không kịp mất!
Dám chặn chúng ta à?
Tuyệt đối đừng đi Hạng Vương!
Phía trước là chỗ nào?
Phía trước là Ô Giang.
Đó
chính là Ô Thành
Hạng Vương!
Phu nhân!
Đây là mật lệnh Lưu *** đưa cho tôi
Ngày mai toàn quân sẽ tổng tấn công
Bảo tôi phải nhớ rõ
Kẻo lại hi sinh vô ích
Ông đầu hàng Lưu *** rồi sao?
Trong lòng tôi chỉ muốn thiên hạ thái bình, hai nhà hòa hảo
Giờ đây Hạng Bá tôi đã bất lực rồi
Còn quyến luyến cái chiến trường giết chóc nhau này làm gì nữa?
Thành bại cũng chỉ còn trong khoảng khắc nữa
Có thể khuyên Hạng Vương trốn đi
chỉ còn phu nhân.
Ta thật hối hận
Đáng lẽ nên cầm tay nàng thế này
đi cùng nàng nhiều hơn
Chàng vẫn có thể bắt đầu lại từ đầu mà
Ngu Cơ à!
Chúng ta đã đến đường cùng rồi!
Nàng nhìn vùng đất này đi!
Sắp sửa xuất hiện đầy quân của Lưu ***
Ta sẽ sắp xếp cho Hạng Bá
đưa nàng đến nơi nào đó an toàn
Nơi không ai có thể tìm thấy nàng
kể cả ta.
Chẳng phải chàng đã đồng ý
muốn thiếp theo chàng hay sao?
Ta nghĩ
Nàng nên tự cho mình một cơ hội nữa
Lựa chọn lại một lần
Chuẩn bị tự sát!
Nhạc Sở có thể làm dao động binh lính Hạng Vũ
Như thế ta không cần đánh cũng tự thắng được.
Tránh thương vong sinh linh vô nghĩa!
Ngươi muốn làm gì?
Tôi muốn về nhà!
Ngươi làm thế
có xứng với Hạng Vương không?
Không được đi!
Giờ là lúc Hạng Vương cần chúng ta nhất
Không được đi!
Ta muốn về nhà!
Về nhà này!
Này thì về!
Lũ lâm trận hèn nhát!
Chém hết!
Dừng tay!
Các ngươi theo ta bao năm nay
Dù chúng ta là Quân-Thần
Nhưng tình như anh em
Hôm nay ta bị vây ở đây
Các ngươi không nợ gì ta cả!
Là ta nợ các ngươi mới phải
Hi vọng các ngươi biết
các ngươi mãi là hảo huynh đệ Giang Đông của ta
Các hảo huynh đệ hãy bảo trọng!
Chúng ta
từ biệt ở đây.
Á phụ à!
Cha nuôi con từ nhỏ,
Bất cứ con gặp chuyện gì
cha đều giúp con vượt qua được hết
Vũ nhi!
Đến lúc ta nên cáo lão quy tiên thật rồi
Thế thì con mới thực sự trưởng thành được.
Ai vẫn còn chưa đi thế?
Trên đường đi
Thiếp đã mơ
Mơ có hai người đầu bạc trắng đang ngồi tựa lưng vào nhau.
Thiếp rất ngưỡng mộ họ
Thiếp đến gần nhìn kĩ
Hóa ra thiếp có quen họ
Là thiếp và chàng.
Thiếp muốn cùng chàng sống đến đầu bạc răng long
Ta sợ liên lụy nàng!
Như lần đầu tiên ta gặp nhau
Thiếp sợ liên lụy chàng đó
Lưu *** thâm hiểm
Tâm địa khó đoán
Đợi chúng động thủ trước
Chúng ta cùng tự sát
Lưu ***!
Hạng Vũ!
Ta chỉ đợi đến lúc này
chính miệng nói với ngươi
Ngươi nói ông trời đã sắp đặt
chúng ta chỉ một kẻ được sống
Đúng vậy!
Nhưng kẻ sống là ta.
Không phải ngươi!
Nay thiên hạ bách tính
đã quy cả về tay ta.
Hạng Vũ!
Chúng ta từng là bằng hữu
Hôm nay chỉ cần chính miệng ngươi nhận thua
Lưu *** ta
sẽ tha cho ngươi về Giang Đông.
Giết!!!
Hạng Trang!
Hạng Trang!
Hạng...
Vương...!
Xin cho ta mượn bảo đao!
Có thể khiến chàng chết thanh thản
Chỉ có mình Ngu Cơ ta thôi!
Thiếp lừa ông ta rồi!
Ngu Cơ!
Ta không phải xa nhau nữa rồi!
Nàng có nguyện theo ta không?
Thiếp đồng ý!
Chúa Công!
Thuộc hạ tìm thấy cái này trong cung của hắn.
Lão thần đã thuyết phục Hàn Tín quy thuận
Mong Chúa Công
Cố đợi thời cơ đến
Hàn Tín sẽ mang đại quân tới
Giúp Đại Sở ta chuyển nguy thanh an!
Sau khi thành sự,
ta đã hứa sẽ cho Hàn Tín, Trương Lương
cùng một vài tướng sĩ khác
để cho họ cùng hưởng phú quý
Chia đều thiên hạ cho.
Lão thần đã sớm sắp xếp
mọi việc sẽ đúng theo kế hoạch
Ván cờ này thần chỉ có thể đánh như vậy
Chúc mừng Hàn tướng quân!
Thăng quan tiến chức!
Tiêu Hà
Tiêu Hà ơi!
Còn một ván cờ
mà Trương Lương...
...phải kết thúc!
Tránh ra!
Phàn Tướng quân!
Đừng cản ta!
Ta cùng Hoàng Thượng chinh chiến
Các ngươi ở chỗ nào hả?
Hả hả?
Dừng tay!
Chúa Công! Tôi...
Ta biết ngươi hận ta cái gì.
Bọn họ muốn mưu hại ta.
Ta không giết họ,
họ sẽ giết ta
Ta cũng bất đắc dĩ phải thế
Chúa công!
Tôi...
Tôi chỉ muốn nói
Đã lâu chúng ta không gặp nhau rồi
Lúc tiêu diệt Sở xong
Tôi chỉ muốn
đến thăm huynh một chuyến
Lúc tôi rời quê đi chinh chiến cùng huynh
Tôi đã nói
Huynh có nói gì
Tôi cũng đều tin hết
Nhưng Phàn Khoái tôi
Phàn Khoái tôi
là một kẻ ngu muội
Huynh...
Tất cả những gì huynh nói hôm nay
đều sai bét hết!
Tôi...tôi...
Tôi không hiểu
Tôi thật sự không hiểu
Ta rất khó giải thích
Huynh đệ! Đệ muốn gì...
ta đều có thể cho đệ.
Đồ phụ bạc!
Trả huynh đệ lại cho ta!
Ngươi có cho ta được không? Hả?
Chúng ta đều đồng ý với ngươi
giúp ngươi hoàn thành đại nghiệp
Phàn Khoái ta hôm nay
Phàn Khoái ta hôm nay...
chẳng còn giá trị gì nữa
Ngươi nói đánh trận xong
cùng về quê uống rượu mà!
Ngươi còn nhớ hay không?
Chúa Công!
Phàn Khoái
sẽ...
Phàn Khoái đừng!
...ta đi trước!
Tiên sinh!
Có thể nói cho ta
Rốt cuộc tiên sinh là ai không?
Ta chỉ một người thích chơi cờ vây thôi.
Trước đây có một người bạn thân
Một lần ta chơi một ván cờ với một cao thủ khác
Sau đó ta mới biết
Đối thủ thực sự của ta
thật ra lại chính là người bạn thân đó
Ta đã không nghi ngờ gì
Ta cứ nghĩ là ông đã chết rồi mà
Ta còn phải quay về để gặp ông
nên không thể chết được.
Hôm nay ta muốn hỏi ngươi một câu
Kết cục này là ngươi muốn phải không?
Kì thực
mỗi ngày với ta cực nặng nề
Mỗi câu họ nói với ta
ta thấy họ như muốn hại ta.
Mỗi bữa cơm họ mang cho ta
Ta chỉ sợ họ sẽ bỏ độc vào
Bệ hạ!
Sau khi Bệ hạ quy tiên,
sẽ chọn hoàng tử nào lên thay ạ?
Ta chợt nhớ tới lời của Ngu Cơ
Ngài có biết cái giá của chuyến đi này không?
Ta đã hiểu
vào Hồng Môn Yến
là sẽ phải đánh đổi mọi thứ
chấp nhận mọi cái giá
để chiến thắng đối phương.
Không cần nói nhiều!
Nhưng cái giá này
là ta phải mất đi năng lực
từ bỏ hết người thân
Kết cục ngày hôm nay
thật sự ta không hề muốn
Giờ đây
những người vì ta mà phải chết
Trương Lương à!
Chỉ mình ta tiếc nuối trong cô độc
Trương Lương!
Ông có thể giúp ta đánh nốt
ván cờ này không?
Vong vong thiên ngũ
Đã sớm an bài trước
Chúng ta vẫn nên
có bài học cho mình
Thế sự khó lường
Nhưng phân biệt trắng đen không được lẫn lộn
Hôm nay ta còn phải giúp Ngu Cơ làm một việc
-Ngu Cơ! -Hạng Vương!
Cảm ơn đã nghe hết câu chuyện của ta!
Hôm nay Hồng Môn Yến
Cuối cùng đã thành công tốt đẹp!
Lão phu
cũng đã đến lúc lên đường rồi!
Lão tiên sinh!
Ông phải đi đâu nữa?
Ta phải đi tìm cao thủ
chăm chỉ tập luyện đánh cờ
xem có thể bất bại hay không?
Trương Lương!
Ta hỏi lại ngươi!
Ta và ngươi
không đối đầu không được sao?