Tip:
Highlight text to annotate it
X
Ngày này, năm ấy,có một cô gái xinh đẹp, hiền lành tên là Tấm.
Mất mẹ từ nhỏ, Tấm chỉ còn cha.
Về sau, cha cô cưới một người đàn bà có đứa con gái riêng tên là Cám.
Rồi cha cô cũng qua đời,...
... từ đó Tấm luôn bị 2 mẹ con Cám ăn hiếpppp.
Tấm đâu? Cám đâu? Ra đây má biểu coi?
Mấy đứa đâu ra đây tao biểu coi, làm cái gì ở trỏng mà lâu dữ vậy?
Mày làm cái gì ở trỏng mà đợi tao rống rát cổ họng mới chịu ra vậy hả?
Dạ, con mới cho heo ăn xong, giờ con đang ru heo ngủ.
Còn con Cám yêu dấu của tao đâu?
Dạ, Cám đang ngủ.
Ơ cái con này, mày dám chửi cục vàng của tao là heo hả? Vô lôi nó ra đây cho tao coi.
MÁÁÁÁÁÁÁÁ!
Mày chửi tao hay mày kêu tao vậy hả mậy? Con gái con lứa gì mà,gọi “mẹ” đi con?
MẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸ!
Thôi thôi, bó tay!
Con nè, sao con quạo vậy?
Mẹ coi đó, mới có 1 giờ trưa à, mà chị Tấm đã dựng đầu con dậy rồi. Mẹ ơi, mẹ quýnh đòn chị Tấm đi mẹ.
Hôm nay mẹ thèm ăn crawfish. Tới chiều, đứa nào ra ao nhà hàng xóm bắt được đầy giỏ thì mẹ sẽ thưởng cho.
Còn đứa nào mà lazy, sẽ biết tay bà.
Thưởng gì vậy mẹ?
Mật bí… í lộn, bí mật.
Ngoài đồng, Tấm miệt mài bắt crawfish trong khi Cám mải mê bắt bớ, rờ mó bướm rồi lăn ra ngủ.
Chiều tà, Tấm đã bắt được đầy giỏ crawfish trong khi giỏ của Cám thì trống rỗng.
Cám ơi, dậy đi về kìa, chiều rồi.
Chết cha, chưa bắt được con nào, về là mẹ chửi một trận cho coi.
Phải dụ bà Tấm để chôm cái mớ crawfish này mới được.
Í chị Tấm ơi, có trai đẹp kìa!
Ủa, đâu?
Sao chị hông thấy?
Ớ, giỏ đây mà crawfish đâu rồi?
Tại sao con khóc?
Í, ông là ai?
Ta là ông Bụt.
Ôi, ông “Bụp”.
No no no, not Bụp, mà là Bụt.
Dạ, ông… Bụp.
Đợi ta một chút.
Bó tay!
Cớ sự gì mà con khóc?
Dạ, con bị mất hết crawfish rồi, xíu về con sợ bị Dì Ghẻ đánh đòn.
Ôi, tội nghiệp quá. Thôi đứng dậy đi con.
Ối, tay con mát quá!
Thôi hàng cũng đã mất rồi, nhưng con check lại trong giỏ đi, coi còn có gì hông?
Dạ, còn.
Ha ha, còn gì nào?
Dạ, sình.
Oops, ta quên chưa làm phép.
Hô biến.
Ôi, ông Bụp ơi, ở đâu có con cá vậy nè.
Của ta chứ đâu.
Con hãy đem cá về, thả xuống ao, nuôi cho lớn, rồi vận may sẽ tới.
Mỗi lần cho cá Bống ăn, con nhớ đọc câu:
“Bống bống *** ***, Lên ăn cơm vàng, cơm bạc nhà ta Chớ ăn cơm hẩm, cháo hoa nhà người”
Đọc vậy, cho cá nó ăn mau tiêu.
Dạ, con nhớ rồi.
À, còn nữa, cấm chế biến, mần thịt cá dưới mọi hình thức nghe con.
Dạ. Nhưng ông ơi, lỡ về mà Dì Ghẻ đánh con thì sao?
Vậy để ta cho con thêm món này.
À há, cũng tới giờ ta phải đi massage rồi. Thôi ta đi đây.
Bống bống *** ***...
Loa, loa, loa! Flea market có festival. Khách mời đặc biệt của hôm nay là Hoàng Tử.
Everybódỳ tới tham dự cho vui!
Mommy ơi, Hoàng Tử tới dự hội chợ làng mình kìa. Mình đi xin chữ ký nha, mommy.
Nghe rồi, vô đây đợi mommy ăn xong rồi make up cho con thiệt đẹp, xong mình đi ngắm Hoàng Tử nha.
Dạ, Dì ơi, Dì cho con đi chơi hội làng nha Dì.
Ừa, cũng được. Nhưng mày phải làm cho hết việc nhà mới được đi đó.
Chỉ có mỗi bộ đồ rách đó mà đòi đi chơi hội sao, hứ!
À, nhớ đổ xương cá cho tao đó.
Ủa? Mommy ăn cá gì mà hông kêu con vậy?
Cá Bống chiên.
Là vầy, hồi trưa mommy ra cái ao ở sau nhà, rửa chân. Cái...
tôm cá nó nổi lềnh bềnh, chắc muốn ngắm cái cặp giò của mommy.
Có con này là bự nhứt, sẵn đói nên mommy chiên xù luôn.
Thôi, 2 má con mình vô make up nha.
Ôi, cá Bống bé bỏng của chị…
Tại sao con khóc?
Ông Bụp ơi, cá Bống bị chiên xù rồi...
Ầy, ta đâu có thù gì với con đâu... mà sao con cứ đòi Bụp ta hoài vậy?
Thôi, đứng dậy đi con.
Ôi, tay con mát quá!
Vậy còn xương cá đâu con?
Trời đất, ta cho con có 1 con cá nhỏ téo à.
Con nuôi thành ra cá mập luôn vậy sao?
Quả là người hiền lành, giỏi giang.
Thôi con đừng buồn chuyện cá Bống chiên xù nữa. Người ta nói...
“trong cái rủi có cái xui”, í lộn… “có cái hên”.
Để thưởng cho sự siêng năng chịu khó của con, ta tặng cho con
1 đôi giày, 1 bộ áo dài, và 1 con ngựa…
Ủa còn con ngựa đâu ông?
Anh sẽ làm ngựa của em hôm nay.
Cha chả, ra đây không những dê gái mà còn đem đồ của ta cho gái nữa chứ!
Trả lại đồ cho bà!
Tấm, chạy đi em… í lộn, chạy đi con!
Giận cá chém thớt. Còn ta, tức Bụt thì ăn cơm Tấm!
Con Tấm, ngươi sẽ biết tay ta!
Trong lúc ông bà Bụt đang hỗn chiến thì chiếc giày bay về hướng Hoàng Tử, đang trên đường đi dự hội làng.
Ây da, ông nội ơi!
Bớ thích khách! Bớ khủng bố! Bớ bảo vệ Hoàng Tử!
Hoàng Tử à, Hoàng Tử có sao không vậy?
Ta vẫn còn sống. Bộ sầu riêng rụng hay trời sập hả?
Ễ, Hoàng Tử nói quá rồi. Chỉ là một chiếc giày thôi đó mà.
Ôi, chiếc giày đẹp quá. Chắc người mang chiếc giày này cũng đẹp lắm đây.
Mà Hoàng Tử ơi, giày đây mà người đâu? Ai mà chơi mang 1 chiếc giày ra đường chắc cũng bệnh lắm đây.
Tiều Yến Tử... í tiểu huynh đệ à, ta với mi còn không có giày để mang đây đó mà.
Thôi thôi, chúng ta đi tiếp! �