Tip:
Highlight text to annotate it
X
Showbox/Mediaplex Presents
Phụ đề bởi quansulong
A Showbox/Mediaplex Production
Nhà phát hành RYU Jeong-hun
SONG Kang-ho
GANG ***-won
Ngày xửa ngày xưa, có một chàng trai trẻ...
đã phải lòng một cái cây.
Mỗi ngày anh ta đều đến thăm nó,
và thu nhặt..
những chiếc lá rụng.
Hyung-sook, anh cúp máy đây.
- Anh sẽ gọi lại sau. - Anh nhớ về nhà...
lần này phải về thật nhé?
Được rồi, bằng bất cứ mọi giá.
Em phải dạy con cách nghe điện thoại của ba mình...
..dù nó không muốn trả lời.
Có thể là do anh đã không dạy con một cách đúng đắn.
Dạy à?
Đó là việc của em mà.
Tôi đã cho nó học
ở nơi có giáo dục tốt nhất.
Cho con vào học trường tư thục
đâu phải là cách giáo dục tốt.
Thưa sếp! Đó là Tae-soon!
Anh chẳng thèm nhìn mặt con...
- ...mỗi khi có cơ hội. - Ừ, được rồi.
Anh sẽ gọi em sau.
Đừng tỏ vẻ quan tâm.
Anh yêu em.
Yêu cái con khỉ!
Tae-soon, tôi đây.
Được, tôi hiểu rồi.
Cảm ơn nhé, anh bạn tốt.
"khách hàng"
"việc quan trọng"
"hướng dẫn"
"liên lạc"
"anh họ thứ 2"
Chẳng có nghĩa gì cả.
Bao lâu sẽ làm xong?
Khoảng 3 ngày.
3 ngày? Không ổn rồi! Phải làm nhanh lên.
Đồ chết tiệt..
Xin lỗi.
Đường nào đi tới nhà thờ Johan?
Nhà thờ Johan?
Nếu đi từ đường này...
Tôi có thể chỉ rõ hơn nếu anh cho tôi quá giang.
Con anh à?
Tháng tới là tiệc thôi nôi của con tôi.
Anh hạnh phúc chứ?
Ừ, còn anh?
Tôi sắp phải đi rồi.
Chắc anh nhớ họ lắm.
Anh hãy đi ngược chiều nhé?
Sẽ không có cảnh sát đâu.
- Bây giờ à? - Ừ.
Này, anh đang đi đâu thế?
Tôi xin lỗi, có lẽ tôi đã mất dấu chúng.
Lũ bất tài này.
Vậy thì lái xe về nhà luôn đi, thằng ngốc!
Mọi người hãy chuẩn bị hành động.
Chúng ta không biết chúng thực hiện thế nào.
nên cứ quan sát trong xe, rồi xác nhận địa điểm lần cuối.
- Đi thôi. - Tuân lệnh.
Sao chúng ta không gọi quân hỗ trợ?
Rồi để chúng cướp công à?
Chúng ta có thể tự mình xoay sở mà.
Xin lỗi ông.
Tôi cần đi...
tới nhà vệ sinh.
Nhảy cho tôi xem.
Nhảy thử đi nào.
Kiểu nhảy mà bọn nhóc ở đây hay làm.
Rất tốt.
Có vẻ tiền chu cấp cho các anh
cũng nghĩ đến việc nhảy nhót.
Do anh nhanh nhẹn hơn,
hãy đi lên lầu với tôi.
Còn anh hãy chờ ở dưới.
Cậu làm gì thế?
- Nhân viên gửi thư à? - Vâng.
Kyung-nam, không có nguỵ trang
trông cậu có khác gì đâu.
Cậu lái không giỏi đâu,
hãy ngồi ghế sau đi.
Đó là chung cư Gui Soong-min!
Đi thôi!
Khoan đã, ai sống ở đó nhỉ?
Kim Sung-hak, anh họ thứ 2 của Kim Jung-il.
Khỉ thật.
Cầm lấy.
Sau khi xong việc, chúng ta sẽ tản ra ở tầng 1.
Rồi gặp nhau ở bến xe.
và cùng trở về miền Bắc.
Vâng.
Tôi có thể cảm nhận cuộc đổ máu này.
Các xe phía trước chú ý, nhanh chóng nhường đường!
Giám đốc gọi anh.
Lee Han-kyu đây.
Anh nghĩ mình đang làm gì thế?!
'Bóng tối' đang hành động.
- Nếu chúng ta bỏ qua... - Vớ vẩn!
Tại sao anh không báo cáo việc này!
Tình hình diễn biến quá nhanh, nên tôi sẽ báo cáo sau..
Bắt được gián điệp.
Đó là việc mà tôi phải làm.
Ai đấy?
Chào buổi sáng, tôi đến từ nhà thờ.
Ông Kim Sung-hak có ở nhà không ạ?
Ông ấy tới tiệm tạp hoá rồi.
Bà là... mẹ vợ của hắn à?
Vâng, đúng thế.
Chậm thôi con, coi chừng vấp đấy.
Muốn chơi rượt đuổi à?
Gì thế?
Tôi không nghĩ giết họ là cần thiết..
Nghĩ cậu như con mình, tôi mới nói thật nhé.
Con gái ở miền Nam đều là lũ mơ mộng hão huyền.
Tất cả bọn chúng.
Hãy nhìn xem.
Nó lấy một tên phản bội vô lương tâm thì cũng đáng bị giết..
vì chuyện đó.
Vào trong nào.
Chúng tôi đây. Anh ở đâu, Tae-soon?
Thằng phản bội bẩn thỉu, hãy nhìn mà xem.
Mày lợi dụng sự khoan hồng của Tổ quốc
để viết sách bêu xấu lãnh tụ chúng ta à?
Đêm nào tao cũng mơ thấy cảnh giết mày.
- Đó là căn hộ #1103. - #1103...
Các anh đi hướng này trước đi.
Tránh đường nào!
- Là tầng mấy? - Tầng 11!
- Đồng chí... - Cái thằng này!
- Nó chỉ là đứa trẻ... - Hãy ghi nhớ.
Đất nước vĩ đại của chúng ta không thể để..
đứa con của kẻ phản bội tồn tại.
Mày dám phản bội tao à?!
Không phải tôi. Tôi không biết gì cả.
Đứng yên!
Tôi chỉ là hàng xóm kế bên.
Thằng bé đang khóc.
- Min-chul, kiểm tra phía trên. - Tuân lệnh.
- Tầng dưới không có gì. - Đứng lên.
Giơ tay lên!
Mục tiêu đã xác nhận.
Lục soát hắn.
Anh ổn chứ? Nghe tôi nói không?
Anh ta không sao.
Phải cậu không Min-chul?
Min-chul!
Min-chul!
Thằng khốn!
Có chuyện gì thế? Mật vụ Ko!
Này!
Kiểm tra các xe xung quanh khu vực!
- Lùi lại! - Ko Kyung-nam!
- Mật vụ Ko! - Tôi đây...
- Lùi lại ngay nào! - Một người đã bị bắn hạ!
Si-kyung à! Mẹ con đâu rồi?
- Ghi hình lại mọi thứ! - Tuân lệnh.
Ko, báo cáo sơ bộ cho tôi xem!
Có chuyện gì thế nhỉ?
Đằng kia nữa, bên đó có nhiều người đang ra.
Tuân lệnh!
Tôi nói lùi lại!
Phong toả lối ra đi!
Vâng. Tránh đường nào!
Cao 1.8m mặc áo vest đen
Tránh đường nào!
- Cái quỷ gì đây! - Vào trong đi!
Cậu ổn chứ?
- Tôi không sao, lên xe đi! - Nhanh nào.
- Gián điệp Kim thế nào? - Hắn chết rồi.
Khỉ thật!
Coi chừng!
Tránh ra nào!
Đạp thắng đi nào!
Chết tiệt!
Không sao chứ?
Đi! Chạy tiếp nào!
Tuân lệnh!
Coi chừng đụng người!
Tránh ra! Đừng cản đường!
Cẩn thận đấy.
Bắt được rồi nhé.
- Lên bậc thang nào! - Chết tiệt!
Thật là vô dụng.
Sao anh không gọi người hỗ trợ?!
Tại sao?!
Chúng tôi không thể đợi..
với tiến độ làm việc của họ thì chúng ta sẽ bỏ lỡ cơ hội mất.
Chúng ta phải hành động trước...
Hãy xem lại mình đi.
Alo?
Tôi là đội trưởng mật vụ.
Chúng tôi không truy đuổi anh hay Tae-soon.
Mục tiêu của chúng tôi là..
gã sát thủ Bắc Triều Tiên,
một tên sĩ quan cấp cao.
Hắn có rất nhiều bí danh..
nhưng hay được gọi là "Bóng tối".
Đó mới là người chúng tôi cần.
Nếu anh hợp tác, chúng ta có thể bắt được hắn.
Tôi hứa sẽ giúp đỡ các anh..
..nếu bắt được hắn.
Tae-soon nói rằng anh tốt nghiệp..
từ trường ĐH Quân sự Kim Jung-il.
Còn ngoài ra, tôi không biết gì về anh.
Ngay cả nhân dạng của anh.
Chúng ta có thể nói chuyện sau, nếu anh đang vội.
Tôi sẽ cho anh số điện thoại của tôi.
Hãy nhớ lấy 011 865 92...
"Phản bội", "Không thể tha thứ"
Hai nhà lãnh đạo đã gặp nhau...
lần đầu tiên sau 55 năm.
Khoan đã.
Cắt giảm mức lương của tôi..
rồi buộc chấp hành việc kỉ luật.
Giờ anh còn muốn gì nữa?
Việc bãi nhiệm anh trong danh dự
trước khi có lệnh cắt giảm nhân sự chính thức
là việc mà chúng tôi có thể làm vì những cống hiến của anh
Quá nhiều điệp viên hoạt động
sẽ là gánh nặng cho Cục tình báo.
Gánh nặng?
Chúng tôi có phải hạng ăn không ngồi rồi đâu?
Việc của chúng tôi là bắt bọn gián điệp..
để các người có thể ngủ ngon.
Thời cuộc đã thay đổi.
Sự thù địch đã không còn là vấn đề nữa.
Nhiệm vụ của các điệp viên đã kết thúc.
Được thôi. Nhưng ít nhất để chúng tôi hoàn thành một việc..
trước khi bị sa thải.
Tôi sẽ đi đâu trước khi bắt được tên Bóng tối.
Mật vụ Lee, Hãy tránh xa việc này.
Anh gây đủ rắc rối rồi đấy.
Tôi đã mất các chiến hữu mà mình xem như người thân.
Nhưng tôi cũng cần phải nuôi sống gia đình thật của mình.
Anh đã ly dị rồi.
Nhưng tôi vẫn phải trả tiền cấp dưỡng.
Có gì phải bắt bẻ chứ?
Tôi không thể từ bỏ khi cuộc điều tra đang gần đến đích.
Và đó là lý do anh chẳng làm được gì cả.
Anh không bắt gián điệp để kiếm tiền.
Chính anh là nguyên nhân
làm cơ quan ta bị đánh giá thấp.
Có vẻ chuyện này đã được quyết định trước khi họp.
Làm gì có chuyện cắt giảm nhân sự?
hay là chuyện ly dị gì chứ?
Cứ nói thẳng lý do hồi nãy là xong rồi.
Anh nói gì đấy?
Anh có biết tại sao tôi không để ý đến việc báo cáo cho anh không?
Thế thì sao chứ?
Anh chỉ là 1 thằng vô dụng, một con rối bù nhìn.
Cái thằng này!
Một lần nhịn là đủ rồi.
Mày nghĩ mày đang ở đâu thế?!
Bình tĩnh nào, mật vụ Lee.
Bỏ tôi ra!
Thời thế thay đổi? Nực cười thật!
Tôi là mật vụ liên ***, chuyên truy bắt lũ cộng sản!
6 năm sau
Này, đừng làm thế!
- Anh thích vậy mà. - Không có tốt đâu.
- Ngừng lại đi. - Bẩn mất rồi.
Này cô em, thức ăn ở đây ngon quá.
Tôi có thể chụp hình và gửi lên mạng chứ?
Mạng nào?
Một câu lạc bộ trên mạng
chuyên tìm nhà hàng nấu ăn ngon.
Được rồi.
Tới đây giúp mẹ một tay.
Nhanh lên, khách đang chờ đấy.
Hồ sơ đây.
Đây là địa chỉ, số điện thoạt và bản đồ chỉ dẫn.
Với giá $2,000,
Chúng tôi sẽ mang cô ấy về lại cho anh.
Không, tôi sẽ tự đi.
Được thôi.
Cảm ơn bà.
Có vẻ cuộc sống ở đây khó khăn nhỉ.
Tôi chúc anh sẽ vui vẻ hơn
khi vợ của mình quay về.
Tôi phải đi đây.
Này, Yoon-ji.
Ba ư? Ba đang làm việc đây.
Đừng bắt chước mẹ nhé. Con phải học thật giỏi.
Yoon-ji, đừng gọi ba nhiều quá.
Mẹ sẽ không thích đâu.
Mẹ không có ở đó à?
Đừng lo nghĩ về ba nữa nhé?
Alo?
Này! Làm gì đấy hả?
Đừng có làm biếng chứ!
Ta trả tụi bay mỗi đứa $1,500.
Chúng mày vốn là những tên cướp xa lộ!
Chuyên gia truy tìm những bà vợ nước ngoài bỏ trốn
Chào sếp!
Chúc mừng việc thăng chức!
Anh không cần phải tới vào ngày mưa dầm thế này.
Đây là những tên môi giới hôn nhân nước ngoài.
Người Việt Nam,
Philipin, Campuchia và các nước châu Á khác.
Chúng thuyết phục các cô gái cưới mình,
rồi khiến họ cả tin..
rằng còn những người đàn ông tốt hơn.
Và chúng hét giá cắt cổ với những nông dân nghèo.
Nhìn gương mặt kinh khủng này xem.
Đấy là tên trùm môi giới.
Một nửa là gốc Hàn nhưng còn xấu hơn cả người Việt.
Đây là một băng đảng mà.
Tôi biết anh là người giỏi nhất về vụ này.
Chúng sẽ lại gây náo động một lần nữa.
Chính phủ đã đặt mức thưởng cao cho chúng.
Với giá là $60,000.
60?
Tôi nghe chúng đang tới một nhà máy,
có đông người Việt làm ở đó.
Tên trùm rất say mê môn đá banh.
Qua bên kia. Quan sát triệt để vào.
Chơi bóng chày ở sân bóng đá à, lũ khùng!
Này! Các cậu làm gì đấy?
- Đâu phải tới đây để xem đá banh! - Được rồi.
- Jae-hwan. - Vâng.
Cậu có thấy cái gã đội nón Yankees không?
Gã mập trong bộ vest trắng.
Có.
Ở chỗ này tôi không dám chắc được,
còn cậu thì sao?
Tôi sẽ lại gần hơn.
Này, này!
Này, này, khoan đã!
Cái thằng khùng này!
Tôi nghĩ là đúng rồi. Tóm hắn chứ?
Cậu muốn bị giết à? Ra khỏi đó nhanh!
Được rồi.
Jae-hwan! Jae-hwan!
Sang-chul, l không thấy Jae-hwan.
Jae-hwan?
Cậu có thấy cái gã đội nón Yankees không?
Nón gì? Yangi à?
Tìm Jae-hwan trước đi, nhanh lên!
Sao cậu không trả lời tôi!
Cậu đang làm gì đấy? Ông chủ đang kiếm cậu kìa
Sao cậu lại tắt bộ đàm đi?
Cậu không thể...
Ông chủ, chúng tôi bị bao vây rồi.
Được rồi, tôi sẽ tới đó.
Này!
Lại đây hết đi nào.
Hay lắm.
Tôi lo lũ thuộc hạ,
các cậu lo gã đằng kia nhé.
Rõ chứ? Làm đi!
Này, các cậu đi đâu đấy?!
Khỉ thật!
Đồ giả à?
Chỉ là súng gas thôi!
Này, này, khoan đã!
Thôi!
Tao đã gọi cảnh sát rồi.
Thôi!
Thôi đi!
Hôm nay hoà nhau nên tao tha cho mày.
Còn gặp lại thì..
chúng tao sẽ giết.
Tắt điện nguồn đi đi!
Anh không sao chứ?
Ừ. Cậu là công nhân ở đây à?
Cậu là người Hàn Quốc.
Anh là cảnh sát à?
Không, tôi là chủ một...
Chúng là những kẻ bị truy nã.
Tôi đuổi theo săn bọn chúng lấy thưởng..
với một khẩu súng gas.
Tên cậu là gì?
Để làm gì?
Tôi muốn cảm ơn chuyện này.
Ki-joon!
Hãy lo chữa trị vết thương đi.
Này!
Có chuyện gì?
Thật kì quặc khi nói với anh chuyện này,
anh có muốn làm việc cho tôi không?
Việc gì?
Tìm kiếm người.
Đó là một công việc thật sự và cũng khấm khá.
Có vẻ chuyện tìm kiếm không phải là thứ duy nhất.
Ah, chuyện săn thưởng này lâu lâu mới làm thôi.
Tôi làm để giúp đỡ cảnh sát địa phương.
Tôi làm ở đây cũng ổn rồi.
Dĩ nhiên. Tôi chỉ nhận thấy..
cậu có thể hữu dụng cho tôi.
Tên cậu là..?
Park Ki-joon.
Park Ki-joon. Kĩ năng đánh nhau của cậu...
Ý tôi là, thân hình khoẻ khoắn..
và cậu nói tiếng Việt rất tốt.
Cậu học nói ở đâu thế?
Đa số công nhân ở đây là người Việt, cho nên..
Thế thì tốt quá. Việc truy tìm của tôi chủ yếu..
là tìm những phụ nữ Việt Nam.
Tuy chúng ta chưa quen biết lâu..
sao cậu không thử làm việc cho tôi?
Tôi thích công việc hiện tại của mình.
Tất nhiên rồi.
Đến giờ tôi phải đi rồi.
Vậy khi nào cậu sẽ gọi cho tôi.
Park Ki-joon gì chứ.
Tao bắt được mày rồi, Ji-won.
Ông chủ, không sao chứ?
Chìa khoá.
Đây.
Bảo trọng nhé, và hãy ngừng lãng phí cuộc sống của mình.
Ông ấy đi thật rồi.
Ông chủ!
- Alo? - Tôi đây.
- Ai? - Là ông nội của anh đây, thằng ngốc!
Ai thế? Mật vụ Lee à?
- Kyung-nam. - Vâng, tôi đây!
- Tôi đã tìm ra rồi. - Hả?
Ai đấy?
Giò heo đây!
Heo?
Chào sếp!
Cậu vẫn còn ở cái chức cũ của mình à?
Là hắn thật à?
Thì tôi đã nói rồi, hắn đang làm tổ trưởng ở đó.
Ji-won chưa nhận ra mặt anh à?
Dĩ nhiên rồi, hắn chưa gặp tôi bao giờ mà.
Nhưng anh lại nhận ra hắn?
Tôi nhận ra ngay lập tức.
Thế anh không thấy bất ngờ sao?
Liệu hắn có nhớ gì không?
Tôi giả vờ như chưa từng gặp hắn.
Nếu diễn theo kiểu quen biết từ trước,
thì tôi đã không còn mạng sống.
Cậu biết tôi có sở trưởng diễn kịch mà.
Dù sao cũng cảm ơn anh.
Tỉ lệ bắt tội phạm của tôi cũng không lớn lắm.
- Kyung-nam. -Sao cơ?
Tôi gọi cho cậu không phải là để giao nộp hắn đâu.
Thế anh không định tố cáo hắn à?
Tôi sẽ tự mình thực hiện.
Cậu chỉ cần hỗ trợ thôi.
Hiểu rồi chứ?
Không.
Hãy tránh xa cục tình báo đi, đồ ngốc!
Được rồi..
Bây giờ phần thưởng truy bắt 1 tên gián điệp là bao nhiêu?
$100,000
Còn cả ổ gián điệp?
Hả?
Viện nghiên cứu Chính sách Thống nhất
Cậu có vẻ không khoẻ nhỉ.
Vài ngày trước tôi tình cờ gặp một tên mật vụ tình báo.
Lee Han-kyu,
kẻ truy lùng Tae-soon và tôi 6 năm về trước.
Lee Han-kyu?
Đúng. Hắn đề nghị tôi hợp tác..
có vẻ như hắn chưa nhận ra tôi.
Có vẻ là một cơ sở tư nhân.
Chỉ là phần nổi tảng băng thôi.
Tôi chắc đó chỉ là vỏ bọc của hắn.
- Vậy thì sao? - Tôi không biết.
Có lẽ tôi sẽ tham gia làm mật vụ chìm.
Ji-won.
Còn chuyện..
- đầu hàng? - Ông đã dạy những gì..
cho tôi ở trường ĐH quân sự,..
mà giờ lại hỏi tôi chuyện phản bội Tổ quốc?
Giống như ông à?
Cẩn thận cái miệng!
Vậy cậu tính làm gì?
Tôi đã phải lẩn trốn suốt 6 năm trời.
Đây là lúc kết thúc chuyện này.
Tôi sẽ không đến chỗ ông nữa.
Cải tạo hắn không phải tốt hơn sao?
Theo cách không chính thức nào đó.
Giống như Tae-soon à?
Bọn gián điệp sẽ làm việc cật lực cho chúng ta
sau khi tiền bạc của chúng cạn kiệt.
Tôi cũng đã đề nghị hắn hợp tác với mình.
Thế à? Hắn đã nói sao?
Hắn thích công việc của mình hơn.
- Lạ nhỉ... - Dù sao,
Hãy tới giúp tôi sau khi xong việc nhé.
- Alo? - Là tôi đây.
Sao hôm qua cậu không tới?
- Tên Giám đốc đang tới. - Này!
- Tôi sẽ gọi lại sau. - Lúc nào cũng vậy.
Hắn đi chưa?
Park Ki-joon đây, vài ngày trước chúng ta đã gặp nhau.
Ai? Park Ki-joon?
Ah, anh Park! Park Ki-joon!
Tôi nhớ ra rồi. Tôi có thể giúp gì cậu?
À, tôi hiểu rồi.
- Ăn trưa chưa? - Chưa.
Ăn bánh burger nhé?
Tôi không thích burgers.
Cậu cũng sáng suốt khi gặp tôi.
Chúng ta cần đẩy mạnh ưu điểm của mình.
Ngay cả nhân viên văn phòng..
cũng phải nhìn lại công việc của mình ở tuổi 40.
Tôi vẫn chưa quyết định mà.
Tôi muốn biết điều kiện làm việc.
Tôi hiểu. Cậu đang cần số tiền lớn à.
Để thanh toán tiền mua chung cư.
Chung cư? Lớn cỡ nào?
Khoảng 100m2÷
Một người đàn ông tự lập, lại còn trẻ nữa.
Chung cư...
Đó là vấn đề ở đất nước chúng ta.
Con người càng giàu lên,
gia đình lại càng dễ đổ vỡ,
nhưng lại gắn kết những người xa lạ với nhau, như cậu và tôi.
Ông sẽ trả tôi bao nhiêu?
Tôi đã trả cho nhân viên cũ tổng cộng $2,000...
Nhưng tôi không thể trả cho cậu như vậy được,
vì như vậy thì thấp quá.
$2,500?
thêm 200 nữa?
$3,000! Bao ăn ở!
Tôi xin lỗi...
Như thế có khác gì công việc hiện tại đâu.
Dĩ nhiên,
nhưng tôi chưa nói xong.
Còn có tiền thưởng nữa.
Đó sẽ là bao nhiêu?
Tiền thưởng thông thường là...10%.
30%...Không thể cao hơn nữa.
Khi nào tôi bắt đầu làm?
Ngay bây giờ.
Anh đâu cần phải mang quà mỗi khi tới đây chứ.
Hôm nay là ngày lễ Tạ ơn mà.
Lễ tạ ơn chỉ có 4 tháng thôi.
Cậu ta là ai ấy?
Ki-joon, chào anh ấy đi.
Đây là nhân viên mới của tôi.
Thế à?
Cậu từ đâu đến?
Sao anh lại hỏi về chuyện đó?
Ở Haenam, thưa ông.
Thật sao? Ở vùng nào của Haenam?
Sao cơ? Trông tôi không giống dân quê à?
Không phải, vì cậu không nói giọng địa phương.
2 người không biết nhau à?
Không, không phải vậy.
Anh này, tôi có chuyện cần nhờ vả.
Hãy nhìn xem.
Ông chủ, sao ông lại bám theo tôi?
À, phải rồi.
Này, dừng lại đi.
Cô không chạy thoát đâu.
Cô chỉ tự làm khổ mình thôi.
Không! Không!
Một vụ đã hoàn thành.
Có cần thiết phải như vậy không?
- Cái gì cơ? - Còng số 8.
Tôi xin lỗi cô nhé.
Về tới nhà thì tôi sẽ mở khoá.
Hãy mở còng cho cô ấy đi, đây là tra tấn người khác.
Nếu cô ấy chạy thoát lần nữa,
có thể sẽ khó mà bắt trở lại.
Làm sao cô ấy thoát khi mà xe đang chạy được?
Nghe này, Ki-joon.
Cậu không thể để ngày đầu làm việc..
của mình diễn ra vui vẻ sao?
Tôi có đánh cô ta không?
Hay nguyền rủa cô ấy?
Không có cách nào tốt hơn sao?
Nghe tôi đi. Tôi tự tin vào tay nghề..
của mình giống như cậu vậy.
Tại sao ư? Tôi đang giữ hạnh phúc gia đình cho đất nước này.
Chúng ta không phải cảnh sát
và họ cũng không phải là tội phạm.
Hãy đối xử bình đẳng với họ.
Ki-joon. Có một mặt hạn chế trong công việc của chúng ta..
Chuyện chúng ta làm sẽ có tác động tích cực...
Cái thằng này, người lớn đang nói chuyện mà.
Cậu có thể làm khi xe chúng ta chạy mà!
Khỉ thật!
Vào đây đi.
Cậu có thể ở với tôi.
Đây là văn phòng của tôi..
nhưng cũng đủ tiện nghi để ở.
Hãy tự nhiên đi nhé.
Hậu quả của việc sống một mình.
Tôi sẽ ngủ trên gác..
còn cậu hãy ở dưới đây.
Nhớ đừng lên đây nhé.
Nó bị rớt xuống.
Đó là dao làm bếp!
Mình quả là liều thật. Tất cả cũng là vì tiền.
Đột nhập dưới dạng nhân viên, Lực lượng Đặc nhiệm Quốc tế
Truy tìm chỗ ẩn nấp của Son Tae-soon.
Địa chỉ - Seoul, Mapo-gu...
Chưa quay về à?
Tôi cũng không chợp mắt được.
Có khi nào hắn phát hiện và gọi Bóng tối tới?
Làm sao hắn biết tôi được?
Thôi bỏ đi, tôi cúp máy đây.
Cậu vừa ở đâu đấy?
Vào đi. Cậu đang có khách đấy.
Thằng cộng sản đó đâu!
Cái còng đâu rồi?
Hôm qua, Ji-won...
Cậu ở đâu thế?
Cái này à?
Tôi vừa mới thử nó.
Hoạt động không tốt lắm.
Ki-joon,
chìa khoá đâu?
Cứ quăng qua đây.
Hôm nay chúng ta sẽ làm gì?
Vâng, thưa ông Jo.
Chúng tôi sẽ gọi ông ngay khi tìm thấy cô ấy.
Không ngủ ngon à?
Có cần tôi lái không?
Không, chỉ tôi mới được lái thôi.
Quả là kinh khủng thật.
Chúng ta tới rồi.
Cậu qua phía bên kia.
Còn tôi sẽ bao vây phía này.
Thay vì tiếp cận vu vơ như vậy,
anh cứ đi đường chéo là được.
Và tôi sẽ đi ở phía đối diện.
Nếu không thấy, chúng ta sẽ chuyển góc 45 độ rồi làm lại.
Nhất định sẽ bắt được cô ta.
Tôi cũng biết cách này.
Cậu học ở đâu thế?
Trên mạng.
Đây chỉ là trò vặt vãnh thôi.
Được rồi, cứ thử xem nào.
Ừ.
Có tiến triển gì chưa?
Tiến triển? Tôi còn phải trả cho hắn $3,000.
$3,000?!
Chỉ mới là mức lương cơ bản.
Còn phải nhử hắn bằng tiền thưởng 30%...
Loại cộng sản gì mà lại tính toán từng đồng thế nhỉ?
Hắn dùng tiền để làm gì vậy?
Nói là để trả tiền mua chung cư, khỉ thật.
Trong khi chủ của hắn vẫn còn phải đi thuê nhà.
Hắn giả vờ nhử mình là vị thánh
còn gọi tôi là vô nhân đạo.
Chẳng trả lời đàng hoàng câu nào cả.
Nói chung chẳng khác nào một ông chủ thực thụ!
Tôi sẽ sớm tìm ra cách.
Lương của hắn sớm muộn cũng cao hơn...
Tìm thấy chưa?
Thằng cộng sản chết tiệt.
Đó là lý do..
tôi phải đi tìm vợ mình.
Có ai thấy cô ấy không?
Chúng tôi không biết.
Chơi tiếp đi nào!
Đến lượt của tôi à?
Ván bài của bà này tiêu rồi.
Bà có thể bỏ bài xuống và đặt cược tiếp.
Trong cờ bạc không được phép nhân nhượng.
Tôi tìm ra rồi.
Còn cô kia là ai?
Họ đi chung với nhau.
Chắc họ đã chạy trốn cùng nhau.
Làm sao cậu dẫn họ về?
Tôi thuyết phục họ...
một cách nhân đạo.
Tôi hiểu phần nhân đạo rồi,
nhưng làm sao cậu tìm họ nhanh thế?
Có vấn đề gì à?
Không.
Con bao nhiêu tuổi?
6 tuổi.
6 tuổi?
Tôi không biết phải cảm ơn anh thế nào...
Thông thường giá tìm kiếm là $2,000,
mang về nữa là $2,000 - tổng cộng là $4,000
Cô ấy muốn tự mình về nhà, nên chuyện tiền bạc không sao đâu.
Nhưng nếu không có chúng ta...
Tôi sẽ trả các anh mà, thật lòng đấy.
Dĩ nhiên, thật lòng rồi.
Quả là thật lòng thiệt.
Cái gì thế?!
Bắt nó! Nhanh lên!
Tôi bắt được nó rồi!
Hay! Hay lắm!
Về tới nhà là phải trói nó lại liền.
Lạy Chúa!
Lấy nó ra chỗ khác đi!
Chỉ là thực phẩm thôi mà.
Lại thế nữa.
Tôi không ăn đâu, cậu ăn đi.
Ngon quá.
Nước hầm thịt gà nguyên chất.
Lâu rồi mới có người nấu cho tôi ăn.
Chuyện gì xảy ra với vợ con anh?
Tôi là người chồng không tốt.
Công việc lại đòi hỏi khắt khe.
Cô ấy tái hôn với một người Anh,..
và chuyển qua đó sinh sống.
Tên anh ta là Albert và..
đổi tên con gái tôi là Amy.
Cái tên Amy nghe ngốc nghếch quá nhỉ?
Anh không muốn gặp cô ấy à?
Tôi đã không gặp..
từ khi họ ra đi.
Tôi muốn mua một căn nhà cho cô ấy..
khi chúng tôi kết hôn.
Anh sẽ làm được thôi.
Dĩ nhiên, đó là điều mà tôi phải làm.
Khi kết hôn cậu cũng phải đối xử tốt với vợ nhé.
Mật vụ tình báo Lee Han-kyu đã ly dị và sống một mình.
Nước hầm thịt gà
Được rồi! Dùng thêm một ngày nữa!
Anh định ra ngoài à?
Cậu cũng đi cùng với tôi nào.
Cậu còn quá trẻ để ngồi không ở nhà.
Gặp ai chứ?
Có bạn trai hay bạn gái không?
Không có bạn ở Seoul.
Và cũng không thích con gái.
Vậy đi giải trí ở đâu đó đi.
Đừng lãng phí kì nghỉ của mình như thế.
Tôi chỉ muốn ở nhà xem TV thôi.
Alo?
Chào con, Yoon-ji.
Ba đang làm việc đây.
Con đang làm gì đấy?
Thật thế không?
Albert đang dạy piano cho con à?
Chắc là hay lắm..
Con có thích dượng không?
Con thích ba hơn à?
Món quà sinh nhật?
Máy chụp hình KTS?
Con có thể mua ở đó mà.
Con cứ xin mẹ đi, rồi ba sẽ gửi tiền qua.
Ba phải đi đây, con yêu.
Cậu nấu món gì ngon cho tôi nhé? -Ông chủ
Tae-soon! Ở đằng này!
Cảm ơn ông nhé.
Chúc sống bình an.
Kín đáo quá nhỉ.
Mày bán đứng Tổ quốc..
và các đồng chí để rồi sống vất vưởng thế này à?!
Tao bị phán xét là một thằng phản quốc..
và không thể quay về, cũng là do mày!
Mày đã đổ tội cho tao!
Nói gì đi chứ!
Tôi muốn sống.
Tôi chỉ muốn sống!
Khỉ thật...
Tôi xin lỗi.
Còn gia đình mày thế nào?
Chuyển tới nhà họ hàng trong vài ngày.
Sao anh biết tôi ở đây?
Không phải trước đó mày đã gặp tên mật vụ Tình báo sao?
Không đâu!
Tôi đã không còn chỉ điểm nữa.
Và ông Lee cũng không còn là mật vụ nữa.
Thế tụi mày nói về chuyện gì?
Ông ấy nhận hết trách nhiệm..
do làm hỏng nhiệm vụ hôm đó và bị sa thải.
Ông ta không còn làm cho tình báo nữa.
Tên giám đốc đã hỏi thăm anh.
Tôi ư? Để làm gì?
Trái đất sắp sụp đổ rồi sao?
Chắc có chuyện nhờ vả gì đây.
Rất khó để mang được nó ra.
Thiết bị này còn chưa ai biết đến.
Có khó gì đâu, cũng như mọi thiết bị điện tử,
máy ghi tín hiệu qua GPS này có gì to tát đâu.
Nó có thể hoạt động không cần pin.
Nếu không cần nữa thì tôi sẽ lấy lại.
Thôi quên đi. Đưa tôi bộ điều khiển nào.
Chưa ai biết phải không?
Rồi, được rồi.
Đây là công nghệ mới phát triển.
Thế thì sao?
Tôi nghĩ Bắc Hàn đang âm mưu chuyện gì đó.
Thế à? Chuyện gì nào?
Hãy xem tin tức đi.
Báo cáo Mật vụ số 7
Về rồi à?
Xem TV cả ngày à? Lại một chương trình ca nhạc nữa chứ.
Cậu muốn trở thành ca sĩ à?
Đây là tin tức chấn động.
Bắc Hàn sẽ tiến hành..
thử nghiệm tên lửa hạt nhân trong vài ngày nữa.
Vì niềm tự hào quốc gia,
Chúng ta vừa nâng cấp vũ khí hạt nhân.
Sao lũ này khoái làm trò thế nhỉ?
Tin tức cho biết từ lâu Bắc Hàn..
đã phát triển kho vũ khí hạt nhân.
Nhưng đây là lần đầu tiên có báo cáo xác nhận về sự hiện diện của nó.
Việc phát triển này sẽ gây thêm...
căng thẳng giữa 2 miền Triều Tiên..
Bắc Hàn khẳng định sẽ không sử dụng vũ khí hạt nhân..
trừ tình huống bị Mỹ xâm lược...
Cái quỉ gì thế!
Sao hôm nay lại mặc vest thế?
Cậu đâu chơi à? Trông cũng bảnh lắm.
Tối nay có bữa tiệc.
Bữa tiệc?
Tiệc hội ngộ.
Tôi muốn gặp lại vài người bạn cũ.
Trường gì thế?
Tiểu học.
Ah, tiểu học. Thế thì nhiều bạn cũ lắm.
Cứ đi đi.
Tôi có thể về trễ.
Chúc vui vẻ..
và đừng say xỉn quá.
Kyung-nam!
- Tới lúc rồi! - Sao cơ?
Hắn đang tới tiệc hội ngộ cấp 1.
Thì sao?
Động não đi chứ!
Làm sao một gã đến từ miền Bắc..
lại đi tới tiệc hội ngộ toàn dân miền Nam?
Bóng tối?
Kyung-nam!
Tôi sẽ gửi hình về trợ lý của hắn
và cả biển số để cậu truy ra.
Cứ lái tiếp đi!
Đi đi nào!
Tôi nghe báo cáo nói hắn đã ngất xỉu tại quán bar.
Tôi đã cho người bám theo.
Bình thường hắn có uống rượu đâu.
Có vẻ lạ đây.
Giáo sư, Biên kịch, Linh mục
Toàn là cộng sản,
thảo nào đất nước này trở nên tồi tệ hơn.
Alo, tôi có vài tin sốt dẻo,
Tôi có thể gặp nhà biên kịch Min Kyu-chul?
Ông ấy đã tới TQ làm nhiệm vụ trong một tháng.
Ah, làm nhiệm vụ.
- Tôi hiểu rồi. - Tin sốt dẻo gì thế?
Tao biết rõ bọn mày rồi.
Giáo sư và Biên kịch vừa mới đi hôm qua
chỉ còn tên linh mục là ở trong nước.
Sao cậu không nói cho tôi sớm!
Chúng có biết ta định đi tới đâu không?
Một linh mục.
Tao tóm được gáy rồi nhé.
- Thằng tiến tới Hwagok. - Vâng, thưa sếp.
Linh mục Lee?
Xin mời vào.
Cảm ơn.
Mày tiêu rồi, thằng gián điệp!
Anh là ai? Sao lại làm vậy với tôi?
Chúng tôi là bạn của Song Ji-won.
Tôi sống với hắn.
Sống chung à?
Không biết Song Ji-won à?
Vậy chắc biết Park Ki-joon.
À, là ln-joon!
Ý của anh là Jo ln-joon phải không?
ln-joon là khách hàng của tôi.
Ôi, tay tôi...
ln-joon
có gia đình ở ngoài Bắc.
vợ và 1 đứa con gái,
nhưng tôi nghe nói 7 năm rồi anh ta chưa gặp họ.
ln-joon bị phản bội và..
bị ruồng bỏ bởi Tổ quốc của mình.
Anh ta không thể đầu hàng vì..
có người thân ở quê nhà, dù anh ta cũng muốn.
Anh ta không thể đợi lâu hơn..
nên muốn mang cả gia đình anh ta qua đây,
vì thế anh ta đã tới chỗ tôi.
Nhưng..
Chi phí tốn kém hơn anh ấy nghĩ,
và tôi không nghe tin tức gì về anh ta trong thời gian dài.
Mùa hè trước,..
anh ta quay lại, và nói..
anh ta có thể kiếm đủ tiền.
Tiền mua chung cư.
Rồi sao nữa?
Nhưng trước khi chúng tôi đưa họ đi,
thì sự kiện hạt nhân diễn ra.
rồi an ninh tại biên giới bị thắt chặt,
Biên kịch Min và Giáo sư Hwang vừa mới xuất cảnh hôm qua.
Tôi nghĩ đây có thể là cơ hội chót.
Anh có định báo cho Ji-won không?
Chờ vài ngày xem sao.
Anh ta đang mang gia đình qua đây.
Rồi sau đó sẽ đầu hàng chăng?
Đẹp không?
Tôi đã tới Việt Nam..
gặp gỡ 120 cô gái trong 1 tiếng đồng hồ.
và cô ấy là người đẹp nhất trong số đó.
Nếu 1 người đàn ông chuẩn bị tái hôn,
anh ta chắc sẽ chọn người đẹp nhất.
Anh đã kết hôn chưa?
Chưa.
Thanh niên ngày nay..
thấy dễ dàng hơn khi..
- sống độc thân, nhưng... - Tên của vợ anh là gì?
Eunwenddi Ddooi An hay Won Soo-young trong tiếng Hàn.
Xinh đẹp nhưng lại quá khôn ngoan.
Lúc nào cũng la hét ồn ào trước khi bị đánh.
- Anh cứ đi theo hướng đó. - Cảm ơn.
Hắn sẽ lại đánh đập nếu cô ấy quay lại, phải không?
Này, lo chuyện của mình đi.
Đừng lo chuyện của người khác.
Chủ nghĩa tư bản mưu cầu hạnh phúc..
bằng việc chiếm đoạt tài sản của người khác.
Đó không phải là tội lỗi, hiểu không?
Anh có tìm thấy hạnh phúc..
khi đi tìm vợ của họ không?
Nói vớ vẩn gì đấy!
Cậu không biết gì về tôi cả.
Không phải anh cũng vậy sao?
Không thích thì cứ nghỉ đi. Cứ lảm nhảm hoài.
Ddooi An? Cô Ddooi An?
Mr. Jung bảo chúng tôi đi tìm cô.
Hãy đi với chúng tôi.
Tôi không phải người Việt Nam, tôi có một nửa là Hàn Quốc!
Chúng tôi biết rồi.
Mày là ai? Mày là thằng nào?
Các người không phải nhập cư lậu đấy chứ?
Có cần tôi gọi cảnh sát tới đây không?
Tránh ra!
Tránh đường nào!
- Tôi nói tôi là người Hàn Quốc! - Làm thế nào bây giờ!
Tôi yêu đất nước này
Thông! Gọi điện báo nó đi!
Được rồi, cô là người Hàn Quốc, tôi tin mà.
Tôi tin điều đó mà.
Hãy dừng lại đi!
Anh chỉ xem họ như đồ vật thất lạc thôi sao?
Thằng khốn này!
Đừng tỏ ra nhân từ.
Mày cũng cần tiền vậy!
Nhớ căn hộ chung cư chứ?
Hèn chi vợ con bỏ anh mà đi.
Cái gì? Mày vừa nói gì đấy?
Mày thực sự muốn gây chuyện à?
Thằng khốn!
Lũ chậm chạp tụi mày! Còn ngồi trong xe à!
Có xem bóng đá không? Đội tao thua rồi.
Mày chết với tao.
Tôi không có xem trận đó.
Lâu lâu mới làm hả?
Chẳng qua là do lần trước chưa chuẩn bị kĩ.
Ý anh thì sao?
Còn cậu?
Lo hết được không?
Khỉ thật.
Chạy đi, thằng khốn!
Tao bảo chạy đi!
Không sao chứ?
Dĩ nhiên là có rồi.
Nhìn giao thông kia kìa.
Tai nạn chăng?
À, là ngày lễ tạ ơn.
Ai cũng mong về nhà.
Còn nhìn chúng ta xem. Bị trầy xước và bầm tím.
Cậu còn may mắn vì được hưởng..
lễ tạ ơn với gia đình mình.
Chồng cô có hành hạ cô nhiều không?
Tôi có thể nhập tịch Hàn Quốc..
2 năm sau khi kết hôn.
Nhưng ông ấy không chịu bảo lãnh cho tôi.
Bảo rằng khi có nó, tôi sẽ bỏ ông ấy.
Mỗi khi tôi nói về chuyện đó,
ông ta đều đánh tôi.
Tôi chỉ xin một đề nghị.
Có thể cho tôi gặp em mình một chút không?
Cô ấy cũng kết hôn ở đây.
5 năm rồi tôi chưa gặp cô ấy.
Tôi xin các ông.
Newan! (Như Oanh)
Ôi, chị, chị ơi?
Ki-joon!
Vâng?
Đi thôi.
Trả công bèo bọt quá.
Ừm, chỉ có vài đồng bạc.
Sao anh lại để tên trùm thoát?
Nếu chúng ta lãnh thưởng, cậu sẽ rời bỏ tôi.
Tôi không thích cậu có một căn hộ chung cư sớm.
Cậu sẽ phải làm việc dài dài.
Cạn ly!
Trong khi lễ tạ ơn xuất hiện ở khắp đất nước ta,
còn tại Bắc Hàn...
Lễ tạ ơn không là gì cả.
Hội đồng Bảo an LHQ thông báo sẽ đưa ra nghị quyết trừng phạt
khi Bắc Hàn tiến hành các vụ thử hạt nhân.
Bên cạnh đó, Chính phủ cũng triệu tập cuộc họp..
với nhiều cố vấn để tìm ra giải pháp.
Tiêu biểu là Giáo sư Ji, Viện Nghiên cứu Thống nhất..
về địa điểm sẽ tiến hành vụ thử nghiệm hạt nhân.
Chúng ta hợp tác với nhau bao lâu rồi nhỉ?
Khoảng 4 tháng.
Lâu vậy sao?
Anh không nhớ gia đình à?
Tôi ly dị rồi mà!
Có gì để mà nhớ nhung chứ?
Gia đình chỉ xuất hiện khi chúng ta ở gần nhau.
Ki-joon,
có thể gọi tôi là anh trai không?
Quên đi, Sao anh có thể là anh trai tôi được?
Coi nào, chỉ 1 lần thôi. Cứ tưởng tượng đi mà.
Không.
Cái thằng này.
Thôi được, không thích thì thôi.
Dậy rồi à?
Anh làm gì thế?
May là cửa hàng đã mở.
Tuy trễ nhưng cậu cũng nên làm phong tục này..
cúng giỗ cho ba mẹ mình.
Sao thế? Không biết cách ghi à?
Họ của mẹ cậu trước khi cưới là gì?
Kim, An-***.
An-*** Kim?
Để tôi ghi cho.
Tôi nghe miền Bắc giờ cũng có phong tục này.
Ngồi đi...
Tôi đâu thể bắt cậu trong lúc làm nghi lễ chứ?
Ông biết tôi là ai sao?
Ông đã biết những gì?!
Trả lời tôi đi!
Dừng lại, Ki-joon.
Không, cậu là Ji-won, Song Ji-won.
Sao ông còn giữ tôi ở lại?
Tại sao không tố cáo tôi?
Cậu là con cá nhỏ.
Một ổ gián điệp lại là con cá lớn hơn.
Tôi biết rằng cậu đã bị bán đứng..
bởi tổ chức của mình.
Nên ông định bán tôi cho chúng.
Chúng trả ông bao nhiêu?
Bỏ con dao xuống.
Ai mà biết gì sẽ xảy ra.
Nếu mọi việc tiến triển tốt,
chúng ta có thể tiếp tục việc kinh doanh.
Chúng ta sẽ làm gì với kĩ năng của mình?
Chúng ta sẽ làm vụ lớn nếu biết hợp tác.
Rồi chúng ta đẩy giá cao...
lên mức tiền kinh khủng nào đó.
Và chúng ta cũng sẽ cứu người nữa.
Tiếp tục đi,
Tôi cũng phải dâng cho ba mẹ anh một chén cơm.
Làm đi nào.
Alo? Kyung-nam à.
Sao cơ? Son-tae à?
Cậu ở đâu?
Được... Được rồi.
Tôi phải ra ngoài.
Có chuyện xảy ra với một người bạn.
Có vẻ thủ phạm là Bóng tối. Chắc chắn là hắn.
Hắn quay trở lại à?
Tôi muốn sống.
Tôi muốn được sống!
Đó là Song Ji-won!
Ji-won, còn nhớ tôi không?
Chúng ta đã gặp nhau 6 năm về trước.
Lee đã kể hết cho tôi nghe về cậu.
Tôi biết rõ hoàn cảnh của cậu.
Bóng tối đã hành động trở lại.
Chúng tôi chỉ muốn tìm ra hắn.
Chúng tôi sẽ đảm bảo an toàn cho cậu.
Anh không thấy tôi...
chỉ còn là gián điệp vô dụng sao?
Bắt lấy hắn!
Bắt lấy hắn!
Không cho hắn thoát!
Bắt hắn về đây!
Kyung-nam, để cậu ta đi!
Sếp, anh nói gì vậy?
Cậu cũng biết..
Bóng tối đã bán đứng cậu ấy.
Cậu ta không dính dáng gì cả.
Nhưng hắn có thể là đầu mối dẫn tới Bóng tối.
Hãy cho anh ta 2 ngày.
Khi gia đình anh ta sum họp, anh ấy sẽ đầu hàng.
Làm sao chúng ta bắt gián điệp bằng lòng nhân từ, thương hại được?
Anh đặt tôi vào tình huống khó xử đấy.
Này, Lee Han-kyu!
Hãy dừng xe lại.
Hãy giao nộp máy GPS,
và kể tôi nghe về Ji-won.
Chúng tôi sẽ trả công hậu hĩnh.
Vẫn là cái giọng đấy.
Anh định làm gì với cậu ấy?
Cậu ta đã bị Bóng tối để ý.
Liệu cậu ấy dám liên lạc với hắn không?
Đồ bất tài..
Tôi yêu cầu trả lại máy GPS để anh không phải tham gia vụ này.
Tôi có thể tống giam vào ngục nếu anh không tuân theo.
Thời thế đã thay đổi,
anh không thể hù doạ một công dân. Tiền ư?
Một triệu thì sao?
Đừng tự đề cao mình vì những việc không đâu.
- Quanh đây mọi thứ không thay đổi gì cả! - Này! Này!
Quay lại đây!
Không được phép có sai sót.
Khi bất khả kháng thì phải bắn hạ.
Ji-won, nghe điện thoại đi!
Có một máy phát GPS trong đồng hồ của cậu.
Chúng biết rõ cậu ở đâu.
Nên hãy quăng đồng hồ đi.
Giờ hắn đang ở đâu?
Hắn đang ở bến xe cuối.
Hắn đang trả lời điện thoại.
Biên kịch Min, là ln-joon đây.
Vâng, ln-joon.
Tôi gọi cho cậu lần này có thể là lần cuối.
Ý ông là sao?
Tôi có thể gây nguy hiểm cho gia đình mình.
Cho nên hãy tiếp tục công việc mà không có tôi.
Tôi cúp máy đây.
Chúng ta bị lộ rồi.
Đưa hết mật vụ bị lộ ra và..
truy ra hắn tới khi hắn liên lạc với Bóng tối.
Vị trí hiện thời, Jongro.
Jongro? Ai đấy?
Tổ quốc cho anh cơ hội lần cuối.
Hãy chứng tỏ mình đi.
Tôi có thể cảm nhận cuộc đổ máu.
Liên lạc với chính quyền địa phương!
Có chuyện gì thế?
Không biết nữa, chúng tôi vừa nhận một chỉ thị.
Chẳng có gì cả.
Hắn có mang súng! Che ông ta lại!
Đến lượt cậu,
Hắn cách khoảng 40m.
- Tản ra! - Tuân lệnh.
Còn chờ gì nữa? Kết thúc nhiệm vụ đi.
Ji-won! Song Ji-won!
Có chuyện gì thế? Bóng tối đâu rồi?
Dù sao, cũng may là cậu còn sống.
Không có thời gian đâu,
đưa đồng hồ cho tôi.
Máy phát GPS gắn ở trong đây.
Sao cậu không nghe điện thoại?
Cục Tình báo biết rõ vị trí của cậu,
chúng sẽ sớm phong toả khu vực.
Chúng có thể giết cậu, nên phải mau thoát khỏi đây.
Giáo sư, ông không sao chứ? Ra khỏi đây nào.
Có chuyện gì thế?
Đảng gửi các anh tới đây à?
Ai gửi các anh tới?
Hắn nói gì vậy?
Thằng phản bội nhiều chuyện. Lắm lời quá.
Đây không phải mệnh lệnh từ cấp trên à?
Cái gì? Lo chuyện của mình đi.
Không phải chính ông đã giết Tae-soon sao?
Giết bọn phản bội..
là một công việc vinh quang đối với Tổ quốc.
Giờ mày là một trong số chúng.
Tôi không phải là kẻ phản bội.
Không phải mày định chiêu hồi gia đình mày à?
Chuyện gì xảy ra cho gia đình tôi?
Mày nghĩ thế nào?
Chuyện gì xảy ra với họ?!
Ji-won, thằng ngốc.
Tao mất đồng nghiệp, công việc..
và gia đình chỉ vì mày.
Nếu mày không buông súng, thằng này sẽ chết.
Bắn đi.
Giết tôi đi!
Dừng lại, Ji-won.
Thằng khốn!
Ở đằng kia!
- Gọi cho sở chỉ huy! - Được rồi.
- Jin-woo, xuống dưới xem. - Để tôi.
Thích thì cùng chết với nhau.
Ji-won!
Không, Bóng ma vẫn còn sống!
- Còn Ji-won thì sao? - Chúng tôi không biết được.
- Cậu ấy vẫn còn sống! - Ji-won!
Vẫn còn sống!
Lũ khốn mơ mộng...
Hắn chết rồi.
Ngừng tấn công, và gọi cho cứu thương.
Are you okay?
Ji-won, tỉnh dậy đi!
Tôi...
không... phản bội ai hết.
Tôi biết.
Tỉnh dậy đi!
Ji-won!
Nhanh lên!
Khi nào từ chức thì báo cho tôi biết nhé.
Chào người anh em!
Tôi đã lành vết thương..
và sức khoẻ cũng hồi phục dần.
Sắp tới là sinh nhật của Yoon-ji phải không?
Anh hãy mau đi gặp cô ấy.
Đừng ở mãi trong nhà và day dứt mình nữa.
Có lẽ đây là thời gian thích hợp để tới nơi thân thuộc với mình.
Tôi không nghĩ mình thuộc về nơi đây.
Cuộc sống ở đây quá khó khăn..
để mua một căn nhà và chăm sóc Hyo-sun.
Nếu có cơ hội,
chúng ta sẽ gặp lại nhau.
Đó là PMP.
Có thể chụp ảnh, quay phim và vào internet.
Con gái tôi cứ đòi tôi mua cái này.
Tôi chắc
con gái anh cũng thích..
Dù sao, hãy chăm lo mọi việc lúc tôi đi xa nhé.
Vâng, thưa ông chủ, chúc ông bay vui vẻ!
Đây là Lực lượng Đặc nhiệm Quốc tế.
Cô ơi...
Vâng, thưa ngài.
Ở khoang thương gia này có phục vụ bar đúng không?
Đúng, thưa ngài.
Tôi có thể mang thức uống tới cho ngài.
Vậy cô có thể lấy loại mắc nhất
"whiskey on the rocks"?
Tôi sẽ chuẩn bị ngay lập tức.
Chỉ có kẻ trọc phú mới uống rượu Whiskey
trước khi hạ cánh.
Làm sao một người..
chỉ ăn mỗi bánh burger có thể biết..
sự khác biệt giữa loại thượng hạng và đồ dỏm?
Đúng không?
SECRET REUNlON �