Tip:
Highlight text to annotate it
X
Người ta đã từng tin rằng
khi có ai đó mất đi...
một con quạ sẽ mang linh hồn người đó...
đến vùng đất của cái chết.
Nhưng cũng có khi,
một điều tồi tệ xảy ra...
đó là khi nỗi phiền muộn ghê gớm cũng được mang theo
cùng sự ra đi đó và vì vậy linh hồn ấy không thể ngơi nghỉ.
Rồi đôi khi,
chỉ đôi khi thôi...
con quạ có thể sẽ mang linh hồn đó quay lại
để sửa chữa những lỗi lầm.
Đằng này.
Có một mảnh kiếng vỡ kìa.
Này, Sarge!
Vâng?
Shelly Webster và Eric Draven.
Định tổ chức đám cưới vào tối mai.
Ai lại đi tổ chức đám cưới
ngay vào đêm Halloween chứ?
Chẳng có đâu.
- Thưa ngài, chúng ta phải đưa cô ấy đi thôi.
- Thì làm đi.
Được rồi, mọi người,
hành động đi.
Đêm chết tiệt của quỷ dữ.
What's the count so far?
143 vụ cháy.
- Họ đã bớt nhiệt tình từ năm ngoái rồi.
- Còn 3 tiếng nữa.
- Hẳn là họ chỉ xuất phát trễ thôi.
- Xin cho qua!
Các anh không thể cứ xộc vào đây
và đưa cô ấy đi như vậy được.
Phải có thủ tục chứ. Anh nên
làm rõ chuyện này với tôi trước tiên.
- Đây là nạn nhân à?
- Không, đây là Amelia Earhart.
- Chúng tôi tìm thấy cô ta, chúng tôi sẽ đưa cô ta đi, anh không có cửa đâu.
- Tôi không quan tâm cô ta tên gì.
Tôi đâu có ra lệnh đưa cô ta đi.
Chúa ơi, Albrecht.
Giờ thì tôi hiểu tại sao
họ lấy lại khiên chắn vàng của anh rồi.
Phải đấy, tôi cũng chẳng phải tên khốn hay ho nào.
Coi nào. Đi thôi.
Được rồi, đi hết đi.
- Shelly?
- Lùi lại, cô bé.
- Eric đâu rồi?
- Không cần lo cho anh ta đâu.
Hãy nhắn anh ta chăm sóc cho Sarah.
Nghe này, tôi sẽ nói.
Cô chỉ cần, uhm, nằm xuống đi. Nằm xuống đi.
- Cháu là Sarah?
- Vâng.
Tốt rồi, nghe đây. Chị của cháu,
chị ấy sẽ khỏe thôi.
Chị ấy không phải chị cháu.
Shelly chỉ trông nom cháu thôi.
Chị ấy là một người bạn.
Chị ấy và anh Eric nữa.
Chú nói dối chị ấy về anh Eric.
Tôi đành phải làm thế.
Và chú cũng nói dối về chị Shelly.
Chị ấy sẽ chết, đúng không?
Này, uhm...
Thôi nào.
Coi nào. Sẽ ổn cả thôi.
Chị ấy sẽ khỏe lại.
Cả tòa nhà bốc cháy.
Chỉ còn lại tro tàn.
Tôi đã từng nghĩ
mọi thứ đều là sự thật...
gia đình, bạn bè, cảm xúc.
Nhưng giờ thì tôi biết rằng có những lúc,
nếu tình yêu là chân thành...
thì đối với 2 con người được định sẽ mãi bên nhau,
không gì có thể chia cắt họ.
Gặp sau.
Mày là gì thế,
kẻ canh giữ bóng đêm à?
Anh biết không, thứ nơi này cần là...
một thảm họa tự nhiên.
- Động đất, vòi ròng, vậy đấy.
- Không, không, không, không.
Mickey, coi nào. Anh phải xịt mù tạc
vào bên dưới trước.
Chắc cần phải có một trận lũ lụt như trong Kinh Thánh.
Này, này, thôi để tôi làm cho rồi.
Rồi. Rồi.
Thêm chút hành đi.
Thôi mà, anh bạn.
Đừng có keo kiệt với tôi thế chứ.
- Nhiều nhiều đi.
- Được rồi, đây nè.
Rồi, tốt rồi.
Giờ chúng ta đang nói chuyện đây.
Này, Sarah quái vật kìa.
- Làm sao mà cháu đi trên con đường trơn trợt đó được vậy?
- Tài năng bẩm sinh. Chào.
Sarah, cô bé quả là một người đi đường thiên tài đấy.
Cháu đói không?
- Chú mời à?
- Chú mời.
- Không thêm hành nhá?
- Không bỏ hành à?
Nó làm chú "thả bom" rất nhiều đấy.
Anh biết đấy, biển hồ Erie
đã từng bị cháy...
vì các thứ rác rưởi trôi nổi xung quanh đấy.
Giá mà tôi thấy được cảnh tượng đó nhỉ.
Đốt trụi nó đi! Phải đấy!
- Rồi, chúng ta đã phá tan tành máy móc của bọn nó!
- Khỉ thật!
Ôi, ôi, khỉ thật, anh em này.
T- bird, xe cảnh sát, xe cảnh sát kìa.
Bọn xấu đổ ra đường vào đêm nay rồi.
- Khốn nạn!
- Cái gì vậy?
- Cháu đợi ở đây.
- Cẩn thận đấy.
Mickey, báo cáo chuyện này giúp tôi!
Gabriel!
- Eric?
- Bộ kiểm soát nhà ở đây!
Luật phá rối à?
Sự mạo hiểm chắc chắn?
Chỗ này trông tuyệt đấy.
Trang trí lại nào.
"Quỷ dữ đứng đó bối rối...
và cảm thấy lòng tốt sao tồi tệ đến thế.
Nhìn thấy sự trinh tiết trong hình hài của nàng, thật đáng yêu."
Đây đúng là sách khiêu dâm.
Sự trinh tiết?
Shelly?
- Không! Eric!
- Hẹn gặp lại!
Không, không, không, để tao trước.
Làm ơn.
- Shelly.
- Eric!
- Này, hay đấy.
- Hay thật.
Thử làm hơn nữa đi.
Hơn nữa được không hả?
Nhìn kìa.
Nhìn kìa.
Đây là dành cho Đêm chủa Quỷ dữ,
ngày lễ yêu thích mới của tao.
Cô đến đằng kia và nói chuyện với những người bạn mình...
Mày bệnh hoạn quá đi.
Mày điên rồi hả, thằng kia?
Nhìn kìa!
Những thằng ẻo lả luôn làm sau cùng.
- Khốn kiếp, Tin Tin.
- Này.
Đạn còn chưa được nạp mà.
Cái này rồi nè.
Thằng khốn nào thuộc băng Motor City...
muốn cá với tao trong chuyện này đây hả?
Này, bắn đi!
Bắn đi chứ!
- Bắn đi chứ! - Bắn đi chứ! - Bắn đi chứ!
Bắn đi chứ! Bắn đi chứ!
Đồ uống của các anh đây.
- Làm ơn dẹp súng đi được không các anh?
- Cưng sao rồi?
Mèo con.
Hù.
- Em yêu anh.
- Nói lại đi.
Em yêu anh.
Ôi trời ơi.
Nhà hàng chứ.
- Wow, trông tuyệt lắm.
- Ta-da!
Phải!
- Lại đây nào!
- Không, không, không!
Thêm 1 cặp nhẫn đôi nữa này.
24k đấy.
24k hả? 18k thôi.
Nó rác rưởi thôi. Nó là đồ giả đấy.
Ví da. Da đấy.
Anh bạn. Nhìn cái gì trên đó này, Tin Tin?
Có vết máu trên này?
Tao trả 5000.
Và tao không muốn làm từ thiện đâu.
Giờ thì, cầm lấy hoặc cút xéo đi.
Của mày đây.
Quyết định, quyết định.
Thằng thối tha, rẻ tiền...
...thằng nhóc phiền nhiễu,
thằng thối rửa khốn kiếp.
Nhớ đóng cổng lại đó!
Ồ, tao đóng cho mày đây thôi, thằng chó.
Mẹ kiếp mày.
Rồi, cứ ngồi lên và xoay mòng mòng đi,
thằng cặn bã bẩn thỉu.
May cho mày là tao chưa đâm vào cái mông mập của mày.
Mày hóa trang làm quái gì thế hả, mày lên cơn nghiện hả?
Vẫn chưa đến Halloween đâu.
Lại đây nào.
Khốn kiếp, thằng sát nhân!
Tao chả giết thằng nào cả!
Tao còn chả biết mày là thằng nào!
- Mày muốn cái quái gì thế hả?
- Tao muốn mày kể tao nghe một chuyện.
Một người đàn ông và một phụ nữ
trong gác xép một năm trước.
- Mày mất trí rồi...
- Nghe đây!
Tao chắc mày nhớ.
Mày giết họ... ngay đêm Halloween.
Phải, phải, Halloween, phải.
Vài thằng công tử bột, vài con điếm, chả quan tâm.
Tên cô ấy là Shelly.
Mày cắt cổ cô ấy.
Mày cưỡng hiếp cô ấy.
Shelly, phải, phải. Tao làm trò
với cái mông xinh xẻo của cô ả và cô ả thích thế!
Sát nhân hả? Sát nhân hả? Để tao nói mày nghe
về sát nhân nhá. Vui lắm đấy!
Dễ lắm.
Mày sẽ học hết nhanh thôi.
Tao cũng muốn mày gặp gỡ 2 anh bạn của tao.
Bọn tao không bao giờ hụt.
Cố hơn nữa đi.
Cố hơn nữa đi!
- Aaah!
Những nạn nhân.
Chúng ta đều thế cả phải không nào?
- Nhìn đống hỗn loạn này xem! Thế giới này rôi sẽ đi về đâu chứ?
- Đúng là một đống hỗn loạn.
Tao phải lên lầu.
Tin báo từ mặt trận đây.
Tránh đường coi nào, lũ sâu bọ!
Đưa tao mấy cái đó, đằng kia kìa!
Sao quý cô không đến vào lúc khác nhỉ?
Ghi tên tôi lại nhé.
Này, đoán xem?
Khu trò chơi điện tử sụp đổ, nổ tanh bành rồi.
- Bùm.
- Anh tưởng tượng được không? Đúng là bi kịch.
Tập hợp bọn lính lác của mày đi.
Đêm mai còn nữa đấy. Đừng có toát mồ hôi hột đấy.
- Thằng đó phải không?
- Nó đang họp.
Anh đang nghĩ về quá khứ.
Cha cho anh cái này.
Sinh nhật lần thứ 5.
Ông nói tuổi thơ trôi qua
đến khi biết được thì con đã chết rồi.
Cô ấy đang ngủ phải không?
Hình như chúng ta làm cô ấy tiêu rồi.
Tôi yêu đôi mắt cô ấy.
Thật đẹp.
Này nhóc, đừng có đi dưới lòng đường chứ!
Mẹ tưởng đã bảo con ra khỏi đây rồi.
Vậy là mẹ sẽ về nhà rất trễ phải không Darta?
Cô ta đang bận. Đi chơi búp bê
hay gì đó đi. Được không hả?
Cháu không có búp bê.
Ăn gì không hả?
Có người mời ăn tối rồi.
Cảnh sát đấy.
- "Có người mời ăn tối rồi.
Cảnh sát đấy."
Ba mươi, bốn mươi đô-la.
Thằng quái nào nữa thế?
Này! Cút đi! Bọn tao đóng cửa rồi!
Cerrado!
Đi ngủ giã rượu ở đâu đó đi, đồ đầu đất,
nếu mày không muốn trở nên què quặt.
Những sinh vật khốn kiếp của đêm, chúng chả bao giờ học hỏi cả.
Này! Này!
"Bất thình lình tôi nghe tiếng
gõ nhẹ, giống như có ai đó...
gõ rất nhẹ nhàng,
gõ lên cửa buồng ngủ của tôi."
Mày đang nói gì thế?
Ông nghe tô gõ cửa mà phải không?
Mày xâm phạm bất hợp pháp đấy,
và mày cũng nợ tao một cánh cửa mới!
Tôi đang tìm một thứ
như nhẫn đính hôn chẳng hạn.
Bằng vàng.
Mày đang tìm tới một vụ tai nạn thì đúng hơn đấy, thằng đầu bò.
Ôi, khỉ thật! Khốn thật!
Khốn kiếp! Khốn kiếp thật!
- Aaah!
- Ông Gideon.
Ông chẳng để ý gì cả.
Không!
Tôi lặp lại, một cặp nhẫn đính hôn bằng càng, nghe rõ chưa?
Nó được đem cầm ở đây một năm trước rồi
bởi một người bạn của ông tên Tin Tin.
Hắn đã nói với tôi thế
trước khi tắt thở.
Tên nào nữa đây?
Tin Tin, 1 trong những thằng tay chân của T-bird.
Tôi nghĩ anh loại trừ khả năng bị tai nạn được rồi đấy.
Không thằng đường phố nào của anh
có một cái tên người lớn đàng hoàng sao?
Đây hẳn là một vụ ẩu đả, nhưng trông không giống
băng nhóm của anh thực hiện.
Coi nào, Albrecht, tha cho tôi.
Anh chỉ là một cảnh sát thất bại thôi, vậy nên hãy cứ thế nhé.
Chắc tôi phải cảm ơn vì điều đó nhỉ?
Lời khuyên thông thái đây:
Coi chừng mồm miệng của anh đấy.
Anh gọi nó là cái quá gì hả?
Gọi là máu đấy, thám tử ạ.
Chắc anh sẽ ghi lại nó giống như
một hình vẽ trên tường thôi.
Anh đi khỏi hiện trường án mạng của tôi được chưa hả?
- Ấm hơn chưa?
- Mày làm cái quá gì thế hả?
- Mày không biết chơi trò này sao?
- Trò gì chứ?
Được rồi, mấy cái nhẫn!
Tao sẽ nói mày nghe!
Chúng ở trong cái hộp sắt!
Ở dưới cái kệ kia kìa!
Lấy mấy cái nhẫn khốn kiếp đó đi!
Nuốt chửng chúng luôn cũng được, thằng con hoang!
- Nhìn xem, nó dẫn lên tầng áp mái.
- Được rồi.
Không, không.
Không, không, không.
Ôi, thật là đẹp. Em không tin được.
Shelly.
Em yêu anh.
- Mày có một cơ hội để sống sót.
- Cứ lấy hết đi cũng được.
- Cảm ơn.
- Cứ lấy hết đi mà!
Giờ mày sẽ nói tao nghe chỗ để tìm...
đám bạn còn lại của Tin Tin
thuộc cái băng đảng nhỏ bé đó.
Quán Pit. Bọn nó
luôn hẹn gặp ở quán Pit.
Những thằng đó luôn tụ tập ở đấy.
Funboy sống ở tầng trên.
- Funboy.
- Ồ, cưng ơi, ôi.
- Cả một câu lạc bộ say rượu...
- Làm ơn!
- với những cái tên cướp biển dí dỏm!
- Dừng lại! Làm ơn!
- Ôi lạy Chúa tôi!
- Giữ nguyên đó đi!
Mỗi một thứ này là một mạng sống...
một mạng sống mà mày đã góp phần hủy hoại.
Tôi van anh đấy.
Đừng giết tôi.
Tao cũng chẳng giết mày làm gì.
Việc của mày là đi nói với đám còn lại
rằng tử thần đang đến với chúng...
đêm nay thôi.
Bảo chúng là Eric Draven
gửi lời hỏi thăm.
Một bước ra khỏi đây,
tụi nó sẽ làm thịt mày.
Mày chỉ là một thằng đường phố nhơ nhớp,
thằng chó chết!
Hình như mình ngửi thấy mùi dầu hỏa thì phải?
Không, không! Đừng! Không!
Không!
Không!
Vì căn nhà thôi, nhóc à, cháu cũng biết mà.
Một vại bia nữa đi.
Chú chẳng làm được gì.
Mẹ cháu... một cách nghiêm túc đấy,
bà ta cũng thôi rồi.
Phải, thôi rồi.
Cảnh sát đây! Không được nhúc nhích!
Tôi bảo, "Không được nhúc nhích!"
Tôi cứ nghĩ cảnh sát luôn bảo, "Đứng yên!" chứ.
Tôi là cảnh sát và tôi bảo không được nhúc nhích,
Bạch Tuyết à. Anh cử động, anh chết ráng chịu.
Và tôi sẽ đáp lại rằng tôi chết rồi và đi thôi.
Không bước thêm bước nào nữa.
Tôi đang nghiêm túc đấy.
Vậy bắn đi, nếu ông muốn, Sĩ quan Albrecht.
Anh là gì thế hả?
Muốn tự sát à?
Đang phê thuốc hả?
- Ông không nhớ tôi sao?
- Anh đang nói gì vậy?
Vậy còn Shelly?
Còn nhớ Shelly Webster?
Shelly Webster chết rồi, anh bạn à.
Tôi muốn anh ra chỗ lề đường kia,
từ từ thôi. Đi đi!
Thôi được, chúng ta đợi ở đây
chờ chi viện đến nhá.
- Tôi lấy làm lạ đấy.
- Ồ, tốt hơn rồi.
Có biết ai tên T-bird không vậy?
Hắn có một thằng bạn
lẽ ra không nên chơi dao. Giống cái áo choàng ấy?
Anh là kẻ giết Tin Tin.
- Kiểm tra thử đi.
- Hắn chết rồi.
- Chết một năm trước rồi.
Ngay cái giây phút hắn chạm vào cô ấy.
Bọn chúng đều chết cả.
Chúng chỉ không biết thôi.
Ra khỏi đó đi!
Cảnh sát!
Ra khỏi đây thôi!
Bỏ đi, chạy đi!
Ôi, tuyệt, tuyệt thật.
Hắn xuất hiện như một thằng hề từ địa ngục...
và mình đã để hắn trốn mất ngay trước mũi.
Ồ, ít ra hắn cũng không lướt gió mà đi
Mình ghét vụ này quá đi.
Vẫn còn hơi sớm với Đêm của Quỷ đấy.
Anh không thể yên nghỉ được.
Giá như tôi cảm thấy đói, chỉ cần vậy thôi.
- Hãy cận thẩn với những điều ước đấy.
- Phải, tôi có thể đạt được chúng, tôi biết chứ.
Có những nguồn năng lượng luôn nhắm vào anh.
Thấy mới tin, phải không?
Mmm, ngon quá đi.
Tiệm cầm đồ của Gideon vừa cháy trụi rồi.
Chả ai giải thích gì với tôi vụ này cả.
Vụ này có liên quan gì đến tôi chứ.
Anh hẳn phải thất vọng ghê gớm lắm.
Tôi gặp rắc rối.
Một trong số bọn đàn em của tôi bỏ mạng rồi.
- Thằng nào?
- Tin Tin.
Thằng nào đó đã dùng mấy con dao của nó
để đâm vào nội tạng nó theo thứ tự bảng chữ cái.
Thưa quý ngài, bằng tất cả sự chân thành,
tôi cho rằng chúng ta nên...
dành một phút mặc niệm
cho Tin Tin đáng thương nghèo khổ.
Ngày mai anh cũng làm tôi chứ?
- Cứ nói, tôi làm tất.
- Tốt.
An tâm rồi.
Tôi vẫn chưa biết vì sao tiệm của Gideon lại bị đốt.
Không biết là do tai nạn
hay do bàn tay của Chúa hay gì gì đó nữa?
Cứ coi như tôi rất cần biết lý do đi.
Tránh ra, tên gớm ghiếc!
Này.
Thậm chí còn không chạy chậm lại nữa, thằng bẩn thỉu!
Hắn chả dừng lại đâu.
Hắn là thằng khốn mà.
Cháu chả làm thế đâu.
Thế chú là gì vậy, hề hay là gì nữa?
Thỉnh thoảng.
Cứ như là lướt sóng vậy, chả giống trượt ván gì cả.
Giá mà mưa chỉ ngừng một lần thôi là tốt rồi.
- Không thể mưa mãi được.
- Eric?
Không cần cảm ơn.
Chúng ta đang chiến đấu đúng đắn mà phải không?
1 cặp bị sát hại 1 năm trước.
Chẳng ai bị bắt cả.
Annie... nhìn này.
"Chúng tôi, những người ký tên dưới đây đã thuê
Dãy buồng ở Caulderon Court năm 1929... "
Gì thế, đơn kiến nghị à?
Lũ khốn nào đó đã để ý đến một cô gái xinh đẹp
với 1 lý do nào đó.
- Lý do khiến cô ấy bị sát hại.
- Cô ấy đang kháng lại lệnh đuổi những người thuê nhà đó đi phải không?
Shelly Webster anh chàng người yêu đẹp trai
chơi Rock'n'Roll, Eric Draven.
Lần cuối cùng anh cố chĩa mũi vào một vụ án
cũng là lúc anh bị nhắc nhở về thất bại của mình.
- Biết rồi. Torres lúc nào chả nhắc tôi nhớ.
- Chắc rồi.
Anh sẽ được lên dây cót
để làm công việc giúp người qua đường đấy.
Tôi giỏi mà.
Anh không lấy thông tin từ tôi nhá?
Và cũng đừng nói là anh nợ tôi đấy.
À, tôi đúng là nợ cô mà!
Đúng rồi.
Khỉ thật.
Đêm mai thôi chúng ta sẽ càng hưng phấn hơn...
khi nhìn thấy cả cái thành phố khốn nạn này
cháy trụi từ cửa sổ này.
- Có một con chím vớ vẩn ngoài kia kìa.
Hả?
Nó chỉ là con chim non thôi.
Lại đây nào, chim nhỏ.
Này, chú chim nhỏ.
Này, chú chim nhỏ.
Chú chim nhỏ à. Chú chim nhỏ ơi.
Đây này, chú chim nhỏ.
Lại đây đi nào.
Chim nhỏ ơi? Này!
Đây này, Funboy.
Cái quái gì thế?
Này, anh bạn! Đừng làm thế chứ!
Mày gần như làm tao lên cơn đau tim đấy!
Nhìn anh ta đi.
Đừng toát mồ hôi hột nhá.
Lấy con chim của mày rồi cút đi, thằng bệnh hoạn.
Có giỏi thì bắn đi, Funboy.
Bắn tao chết đi.
Mày thực sự điên rồi.
Mày có soi gương chưa đấy hả?
Mày cần sự giúp đỡ chuyên môn rồi.
Đúng rồi!
Anh ta bắn rồi! Anh ta ghi điểm rồi!
- Lạy Chúa tôi!
- Lạy Chúa tôi?
Ngăn tao lại nếu mày nghe chuyện này rồi nhé.
Chúa vào khách sạn đây.
Ôi.
Ngài đưa cho chủ quán 3 cây đinh và hỏi...
Mày chưa bao giờ chết hả?
"Con cho ta trọ qua đêm được chứ?"
- Đau không hả?
- Khốn kiếp, có không hả... Khốn kiếp, có đau không hả?
Ôi, Chúa ơi.
Coi mày làm gì với khăn trải giường của tao này.
Tao có một khẩu súng trong túi này.
Mày có vui khi gặp tao không hả?
Tránh ra!
Tránh xa tôi ra đi!
Nhìn đây.
Mẹ là cái tên dành cho Chúa để gọi
và là trái tim của trẻ thơ.
Cô hiểu không hả?
Thuốc phiện không hay ho gì đâu.
Con gái cô đang đứng ngoài đường đợi cô kìa.
Nếu muốn cho đá, tôi đã nói rồi.
Rót đầy đi!
Tự mà rót đầy đi.
Tôi thật sự rất cần thứ này.
Được rồi.
Ông tự đốt mình vì chơi đùa với diêm quẹt phải không?
- Khốn kiếp.
- Ông có hẹn đấy.
- Được, kệ mẹ tao.
- Uống hết đi.
Lần đầu tiên đấy.
Tao phải cúi chào kính cẩn hay chỉ cần nhún gối thôi?
Lấy cho anh bạn này của tôi một ly đầy máu nhá.
Ồ, coi nào! Cưng, cưng!
Này, ngủ ngon nhé Darla.
Ông ở yên đây đi.
Tránh ra đi thằng khốn.
Suỵt.
Mày thấy rồi đấy, tao sống ở góc đường
số 27 và Washington...
- tại nơi mà 1 năm trước đúng vào Đêm của Quỷ
đã xảy ra vụ cháy lớn nhất thời gian đó.
Chính xác là một năm trước
tòa nhà mà mày nhìn thấy...
ở bên kia đường
hoàn toàn bị lửa thiêu trụi.
Đã có đến 7 đoàn lính cứu hỏa...
nhưng 2 người đã bị thiệt mạng.
Thật ra, nếu không phải do sự giám sát nghiêm ngặt của cảnh sát...
Đứng yên!
Lạy Chúa, đừng bao giờ làm thế.
Khốn kiếp.
Trông khá đấy.
Tôi đã thấy thi thể của anh.
Anh đã chết. Đã được đem chôn rồi.
Ông còn đội nón kìa.
Tôi phải ngồi xuống thôi.
Khỉ...
Khỉ thật.
Nói xem...
anh có phải là một dạng.. hồn ma không?
Hù!
Tôi cũng chẳng biết. Tôi chỉ muốn
ông kể lại chuyện gì đã xảy ra với chúng tôi.
Anh bay ra khỏi tầng sáu tòa nhà qua cửa sổ.
Cô ấy, à, cô ấy bị đánh đập và cưỡng bức.
Mất ở bệnh viện.
Này, anh hỏi mà.
Coi nào. Đọc tài liệu đi.
Shelly Webster được chăm sóc theo dõi suốt 30 tiếng đồng hồ.
Cuối cùng cô ấy cũng đã bỏ cuộc.
Tôi đã thấy.
Tôi chỉ không thể giúp gì thôi.
- Này.
- Đừng đụng vào tôi!
Này.
Anh ổn chứ?
Tôi đã thấy cô ấy.
Tôi thấy cô ấy qua đôi mắt của ông.
Ông đã luôn bên cạnh cô ấy.
Được rồi, anh phải hiểu được một điều, được không?
Tôi đã mong cô ấy có thể thoát khỏi cơn nguy kịch.
Cho tôi một vài thông tin để có thể điều tra.
Phải.
Nghe này, tôi...
Sao ông chẳng làm gì hết thế hả?
Anh nghĩ rằng bất kỳ ai trong tòa nhà đó,
kể cả người đã ký đơn kiến nghị...
dám lên tiếng sau những gì xảy đến với anh sao?
Tôi tiếp tục điều tra và...
cuối cùng thì tôi bị đình chỉ
vì đã nhúng mũi vào nơi không được phép.
Vợ ông à?
Ừ, chúng tôi, à... Thì, không còn nữa,
chúng tôi ly dị rồi.
Vui thật đấy.
Rất nhiều thứ nhỏ bé lại có
ý nghĩa rất lớn với Shelly.
Tôi cứ hay nghĩ chúng chỉ tầm thường thôi.
Tin tôi đi,
chả có gì tầm thường đâu.
Không nên hút thứ này.
Chúng sẽ giết ông đấy.
Anh sẽ lại biến mất vào không trung nữa hả?
Tôi nghĩ mình sẽ đi cửa chính.
Nghe này anh bạn, tôi thực sự rất tiếc
vì những gì đã xảy ra cho anh và bạn gái anh.
Vâng.
Vâng.
Tôi bị đâm!
Tôi bắn thằng con hoang đó!
Tôi thậm chí còn nhìn thấy cái lỗ đạn đó
tự nó khép miệng lại.
Và rồi cả cơ ngơi của tôi bị thổi bay mất thật ngoạn mục.
- Hơn thế nữa, cả ngày thật tồi tệ.
- Phải.
Tôi cũng thấy hắn. Hắn chơi ghi-ta.
Hắn nháy mắt với tôi trước khi nhảy khỏi
cửa sổ tầng 4 cứ như có cánh vậy.
Hắn nháy mắt với mày hả?
Những thằng nghệ sĩ.
- Còn thấy gì nữa không?
- Tới giờ thì tôi chẳng nghe...
một lời nào của ông về việc
giải quyết đống rác rưởi này!
Tôi được gì nào? Kế sinh nhai của tôi
đã bị trôi mất và đang bị xoáy xuống kìa.
Mày không mất hết đâu.
Phải rồi, chắc ông cũng chả phải
thằng nào hay ho lắm đâu! Ôi, Chúa ơi!
Đủ rồi. Chụp lấy này.
Aah! Chúa ơi.
Nói chào với anh bạn cuối cùng
không chịu hợp tác với tao đi.
Ông đang nói gì thế hả,
cái này đồ thiệt hả?
Tất cả quyền lực trên thế giới
đều tập trung trong ánh mắt cả, bạn à.
Đôi lúc chúng còn có ích hơn
những kẻ nắm giữ chúng.
Ông mất trí rồi! Ông biết chứ hả!
Phải.
Đôi mắt nhìn thấy. Đó là một trong những điều quan trọng nhất
mà tao học được từ chị gái mình.
Chị gái? Cô ta là chị gái ông hả?
Con gái của cha tao. Đúng rồi đấy.
Chuyện gì thế hả, mày không thấy sự giống nhau sao?
Giờ bắt đầu từ trên xuống nhá.
Với những chi tiết rõ ràng
Mày nói gì nào?
Hắn mang theo một con chim.
Gần như mổ nát mặt tôi ra.
Hắn bảo tôi báo với T-bird
rằng tử thần đang trên đường đến.
Mặc xác nó nghĩa là gì.
Draven. Hắn bảo tên hắn là Eric Draven.
Buông thứ đó được rồi chứ?
Thằng người chim này, hắn
để mày sống thế hả?
Có chắc mày không dựng chuyện
để tự cứu lấy cái mạng chó của mày không?
Tôi không dựng chuyện.
Tôi chẳng giống mấy người đâu.
Được rồi.
Một thằng nhóc và con chim của nó.
Sự đụng chạm đáng sợ đấy.
Phải.
Mày chết đi cho rồi chứ?
Đưa tao cái đó đi.
Cảm ơn.
Funboy cũng nói hắn thấy 1 con chim.
Khá to đấy.
Rồi hắn chết sặc trên vũng máu của mình.
Tôi sẽ gọi người coi nhà lên dọn dẹp.
Lại là mày.
Mày bị lạc hay đói bụng?
Chào.
Tao không biết phải nói với mày
bao nhiêu lần nữa đây. Chúng ta hợp tác!
Chỉ một bên nới ra, tất cả đều hỏng!
- Mày biết mất bao nhiêu thời gian mới được thế không hả?
- Ừ, khá lâu đấy.
Thằng khốn đó biến Tin Tin
thành một con búp bê để trù ám!
Tin Tin là thằng điên.
Tin Tin.
Suỵt.
Đốt nó đi! Đốt nó đi!
Đốt nó đi! Đốt nó đi!
Đốt nó đi!
Không có Funboy.
Hẳn là vẫn còn...
đang vui vẻ với Darla.
Khói thuốc và bia rượu.
Nhanh lên đi.
Xong ngay thôi.
Mày là thằng quái nào thế hả?
Hành khách của mày đấy.
Lái đi.
Cái quái quỷ gì thế nhỉ?
Này, T-bird! T-bird!
- Ôi, khỉ thật!
- Mày bị cái quái gì thế hả?
Thằng ngu đần này!
Sao mày lủi vào xe tao hả!
Mày muốn gì chứ hả?
Tiền? Hay thuốc? Tao có hết đấy.
Bọn tao có thể dùng mày.
Mày giết Tin Tin mà.
- Đây là làm ăn mà, phải không?
- Chạy nhanh lên.
Anh bỏ thêm kem vào à?
Tôi ghét thứ này quá.
Họ đâu thể gọi nó là kem chứ.
Cái quá gì...
Ô nhìn xem. Chúng ta nổi tiếng rồi kìa.
Khi họ ra hiệu cho chúng ta như thế,
họ không có ý kết bạn đâu.
Đây là xe tuần tra số 48.
Chúng tôi đang theo 1 chiếc xe to cũ màu đỏ chạy quá tốc độ.
Quẹo.
Anh có gì riêng tư hả anh bạn,
chúng ta có thể giải quyết nó mà.
Đúng không? Hả?
Khỉ thật! Đường cùng rồi!
Coi chừng!
Ôi Chúa ơi!
Cút đi xem!
Khỉ thật! Mấy cái xe ngoại lai chết tiệt!
Chết tiệt! Chết tiệt!
Ô, không ưa tí nào.
Không tốt tí nào.
T- bird!
Tôi tóm được anh bạn rồi!
Khốn thật!
Nhớ chưa hả?
Phải, tao nhớ hết rồi.
Nhưng tao chỉ không biết cái gì...
Cái gì? Hả? Cái gì?
Mày đang nói gì thế hả?
Không, không, không, không.
Ý mày là cái chỗ dưới phố đó hả?
Phải, tao nhớ con nhỏ đó.
Bọn tao chỉ dọa cho cô ả sợ.
Cô ả đâu có nằm trong kế hoạch
di dời bọn thuê nhà của tụi tao.
Và thằng bạn trai ngu xuẩn của ả xuất hiện
biến một cuộc dọn dẹp êm thắm...
thành cả một đống bầy hầy phiền phức!
Đứa nào quan tâm chứ?
Nó là lịch sử cổ đại rồi!
Tại sao? Mày muốn gì?
Cái gì thế? Cái gì?
Nói tao nghe xem! Nói đi!
Cưng đã gửi cho bọn anh mấy lời than phiền này hả?
Coi nào!
"Quỷ dữ đứng đó bối rối."
Nó có làm cưng sợ không hả?
Tao biết mày. Tao biết mày.
Tao đã biết là tao biết mày.
Tao đã biết là tao biết mày.
Nhưng mày không còn là mày nữa.
Mày không thể là mày được. Bọn tao tống mày
ra bằng cửa sổ. Mày không thể sống sót được.
Đây là thế giới thật.
Mày không thể quay lại được.
Bọn tao giết mày chết rồi mà.
Mày không thể sống lại được.
T- bird...
Không thể sống lại được!
Không thể sống lại được!
T- bird.
"Quỷ dữ đứng đó bối rối...
và cảm thấy lòng tốt sao tồi tệ đến thế."
"Và cảm thấy lòng tốt sao tồi tệ đến thế."
T- bird. T-bird.
Đây là bản tin thời sự lúc 7 giờ sáng
của Đài Action News.
Hơn 1 thập kỷ nay,
đêm trước lễ Halloween...
đã mang một cái tên đen tối và xấu xa hơn
trong thành phố lân cận, "Đêm của Quỷ"...
cái tên được đặt ra vì
các vụ hỏa hoạn thường niên được gây ra.
Năm ngoái đã có hơn 200 vụ hỏa hoạn được ghi nhận,
và có 11 người thiệt mạng.
Đêm nay có thể sẽ là Đêm của Quỷ
đáng sợ và chết chóc nhất từ trước đến giờ.
Thị trưởng đã điều động tất cả
lính cứu hỏa từ các hạt khác đến trợ giúp...
Con có muốn mẹ rán chín 2 mặt không?
Mẹ không nhớ nổi.
Mẹ làm gì vậy?
Con thậm chí chẳng thích ăn trứng.
- Khoan đã, con thích ăn trứng chứ.
- Phải, lúc con 5 tuổi thôi.
Vậy con muốn ăn gì nào?
Cà phê đen và thuốc lá sao?
Vậy mẹ làm những gì để trở thành
bà mẹ của năm thế?
Ồ, không phải do thuốc đâu.
Một ai đó đã đánh thức mẹ.
- Ai vậy?
- Ồ, một kẻ gàn dở thôi.
Mẹ cư xử lạ lắm. Mẹ trúng số hả, Darla?
Thôi quên đi. Mẹ chưa bao giờ
có thể làm một người mẹ tốt cả.
Rán sơ thôi.
Con muốn rán sơ 2 mặt thôi... Mẹ.
Này, Albrecht.
Đây là vụ thứ 3 thuộc khu vực của anh trong vòng 24 giờ qua.
Chúng tôi vừa cẩu nó từ dưới sông lên.
Hắn ta nổ tung cùng với chiếc xe.
- Chúng ta phải kiểm tra danh tính qua răng của hắn thôi.
- Hắn là T-bird.
Đốt nhà là chuyên môn của hắn.
Trông có vẻ như hắn rẽ nhầm đường rồi.
- Vụ án kết thúc.
- Khốn kiếp thật.
Lại đây nào.
Anh đang đương đầu với tôi đấy.
Tôi hiện có một tên sát nhân vì công lý
đang xử lý bọn cặn bã ngoài kia...
và anh thì đang bao che ai đó sao.
Nhân vật hoạt hình nào hóa trang khuôn mặt đó thế?
- Anh là thám tử mà. Anh phải là người nói tôi biết chứ.
- Được rồi.
Cửa tiệm của Gideon bị thổi bay hết xuống địa ngục
còn anh thì tán dóc với một tên quái nào đó...
đã thanh toán T-bird trong xe hắn
khi hắn đang chạy xe kiểu zigzag à.
Rồi anh đánh cắp một hồ sơ
các vụ án mạng của tôi...
và bảo rằng đây chỉ là một vụ tai nạn vớ vẩn?
- Thôi đi!
- Được đấy. Bài diễn văn hay đấy.
Tôi không muốn cắt ngang đâu.
Nó nghe hay đấy.
Anh nên viết nó lại.
Được rồi, anh cớm.
Đội trưởng gửi anh một bức thư ngắn đây.
- Chào mừng anh bước vào ngày đầu tiên trong số những ngày bị đình chỉ.
- Bị đình chỉ?
- Tại sao chứ?
- Vô kỷ luật.
Nối máy với phòng thí nghiệm.
Một là dành cho nỗi buồn phiền,
hai là dành cho sự hân hoan...
- Lại đây nào.
- ... ba là dành cho một cô gái, bốn là cho một cậu trai.
Nhảy nào...
Eric?
Ôi, Sarah,
mày chắc điên rồi.
Gabriel.
Tao tưởng mày chết rồi.
Mày chưa chết đúng không?
Em biết là anh mà.
Ngay cả khi anh hóa trang.
Em vẫn còn nhớ bài hát của anh.
Anh nói rằng,
"Trời không thể mưa mãi được."
Lời bài hát của anh mà?
Coi nào, Eric. Em biết anh ở đây mà.
Em nhớ anh...
và cả chị Shelly.
Cứ phải một mình thật là cô đơn lắm.
Quái quỷ thật.
Em cứ nghĩ là anh quan tâm.
Sarah, anh quan tâm chứ.
Là hắn.
Là hắn đấy!
Nhưng hắn nhìn khác lắm. Hắn vẽ mặt
trắng bệch như một thằng chết rồi vậy.
Tôi thấy hắn. T-bird bảo tôi đi
mua ít bia mà.
Rồi hắn bắt anh ta đi.
Nhưng tôi đã đuổi theo.
Rồi hắn nướng chín T-bird
cùng với cái xe khốn kiếp của anh ta!
À, T-bird!
Đây là vì anh, anh bạn.
Chắc chúng ta nên quay lại cảnh này.
Rồi chiếu chậm lại.
- Đốt sạch đi! Đốt sạch đi!
- Mày thấy ngôi mộ đó chưa?
- Trống rỗng.
- Đốt...
Mộ?
Mộ gì?
Cái mộ quái gì hả?
Ba trong bốn thằng rồi.
Hắn ta đang tiếp tục
xúc tiến công việc của mình.
Thật không công bằng.
Đó là lỗi của Funboy.
Thằng đó nó mất trí rồi.
T- bird, anh ta bước vào và nói...
..."Xử chúng hết đi." Và bây giờ thì
con ma này sẽ xử luôn cả tôi!
Con ma này sẽ xử luôn cả tôi.
- Con ma này sẽ xử...
- Này.
Chẳng có ma nào cả.
- Họ tới cả rồi.
- Coi chừng hắn ta.
Chúng ta sẽ cần hắn đấy.
Con ma đó sẽ giết...
Anh ta thích loại thường
hay là có thêm hành vào?
Tốt thôi.
Không cần nói chuyện với chú đâu.
Khi ai đó đã chết rồi,
họ có sống lại được không?
Chú cũng đang thắc mắc đây.
Cháu có đang nói ai đặc biệt không?
Chú chỉ đang nghĩ cháu là kẻ gàn dở thôi.
Phải, vậy thì, chắc người ta
sẽ phải nhốt cả hai chúng ta lại thôi.
- Chú cũng thấy anh ấy sao?
- Chú thấy một người.
Chắc đó là người cha đỡ đầu của cháu.
Eric không quay lại vì cháu.
Anh ấy không thể là bạn cháu
vì cháu vẫn còn sống.
Cháu muốn một người bạn có thể
đưa cháu về tận nhà sao?
Các cậu.
Có vẻ như anh bạn T-bird của chúng ta
sẽ không thể cùng tham dự vào đêm nay...
chỉ vì một vụ tai nạn vớ vẩn.
Mày muốn ngồi xuống không?
Tốt, tốt, tốt.
Đêm của Quỷ đang đến rất gần với chúng ta.
Chúng ta sẽ tổ chức một buổi tiệc nhỏ...
khởi động vài đám lửa,
tạo ra một ít lợi nhuận.
Tôi mê pháo bông lắm.
Vấn đề là, tất cả đã được làm cả rồi.
Hiểu tôi đang nói gì không?
- Đâu phải lý do để rút lui.
- Sai rồi. Lý do tốt nhất để rút lui đấy.
Chỉ là lý do để rút lui thôi.
Có người nảy sinh một ý tưởng.
Ý tưởng này hấp dẫn những người khác...
có cùng mục đích.
Thế là ý tưởng được mở rộng.
Từ một ý tưởng trở thành
một thể chế.
Thế ý tưởng gì vậy?
Thấy không, đó là thứ
đang làm tôi đau đầu đấy.
Nhưng tôi đã nói với các cậu rồi,
khi một mình tôi nghĩ về ý tưởng này...
nó khiến tôi không khỏi mỉm cười.
Quý ngài thấy đấy...
sự tham lam chỉ dành cho kẻ không chuyên.
Sự mất trật tự, hỗn loạn, vô chính phủ...
giờ thì vui hơn rồi!
- Còn Đêm của Quỷ thì sao?
- Thì sao nào?
Tôi là người đầu tiên
mở màn những vụ đốt phá trong thành phố này.
Trước khi tôi biết được, thì những thằng lòe bịp
và khốn kiếp đã bắt chước tao.
Các anh biết bọn chúng sẽ nhận được gì không?
Thiệp mừng cho Đêm của Quỷ.
Không quý giá sao?
Phải đấy.
Ý tưởng đã trở thành một thể chế rồi đấy.
Bắt đầu thôi.
Ông không muốn chúng tôi chơi trò
"Đốt lửa lên" trong toàn thành phố sao?
Không.
Không, tôi chỉ muốn các cậu
đốt một đám lửa lớn đến nỗi...
thánh thần phải để ý đến chúng ta lần nữa.
Ý tôi là thế đấy.
Tôi muốn tất cả các cậu
nhìn thẳng vào mắt tôi đây...
một lần nữa và thốt lên,
"Chúng ta đang có trò vui hay cái quái gì đây?"
- Này, thằng kia! Tên mày là gì hả?
- Hả?
***!
Mày không thấy thế sao?
- Tôi thấy mình giống như một con giun nhỏ
đang mắc kẹt trong một lưỡi câu lớn vậy.
"Tôi thấy mình giống như một con giun nhỏ
đang mắc kẹt trong một lưỡi câu lớn vậy."
Rồi rồi, nhóc, mẹ mày sẽ
tự hào về mày lắm đây!
Cái giống đó làm sao vào đây được thế?
Quý vị.
Để tôi đi! Thả tôi ra! Tôi phải đi đây!
Mày là thằng đó đấy hả?
Thằng đi trả thù đấy.
Sát thủ của bọn sát nhân.
Đồ đẹp đấy.
Dù tao không chắc lắm về bộ mặt mày.
Tao chỉ muốn hắn.
Không được rồi.
Vậy...
Tao thấy là mày đã đưa ra quyết định rồi.
Giờ để xem mày thực hiện nó như thế nào.
À, tao thấy phiền lắm rồi đấy.
Giết thằng đó đi!
Ô, chắc là đau lắm.
Vậy hay đấy.
Thằng đó đúng điên rồi.
Nó đâu mất rồi.
Bắn nó đi!
Ngay đây! Đây này, cứu tôi!
Hắn giết tôi chết mất!
Lạy Chúa tôi!
Này!
Bọn chúng mày phải chết tất thôi.
Ra khỏi đây đi!
Xem ra đây không phải ngày
để làm kẻ xấu phải không, ***?
Tao không phải ***.
Thằng *** ở đằng kia kìa.
- *** chết rồi.
- Đúng vậy.
Không!
Cái quái gì...
- Đừng cử động!
- Đứng yên đó!
Di chuyển là bị bắn đấy!
Anh đang bị cảnh sát bao vây.
Đừng có mà cố trốn thoát.
- Không được chạy nữa.
- Khốn thật!
... tay và chân...
Dừng lại ngay lập tức.
Nằm xuống, đưa tay lên và dang chân ra...
Coi nào! Đi đi!
Lời khuyên của tôi này:
Lần sau nhớ cúi đầu xuống.
Nhiều cảnh sát quá, anh có ngĩ
họ bán bánh ránh không hả.
Khỉ thật!
Ôi, tôi biết ngay anh sẽ làm thế mà.
Nhìn ngoài kia kìa.
Cả cái thành phố này
hẳn phải bị đốt trụi ngay bây giờ.
Cả bầu trời phải chuyển màu đỏ rực.
Vậy đấy, tôi hiểu rồi,
anh bạn cũ hay ho Eric Draven.
Hắn có sức mạnh, nhưng đó là thứ sức mạnh
anh có thể tước đoạt của hắn.
- Tôi thấy thích hắn rồi.
- Con quạ...
là cầu nối của hắn
giữa thế giới sống...
và vương quốc cái chết.
Vậy, chỉ cần xử con quạ
rồi tiêu diệt thằng đó thôi.
Ừm.
Anh đang về nhà đây, Shelly.
Anh sẽ nói em không nên
có mặt trong nghĩa địa này...
vào nửa đêm đúng không?
Nơi an toàn nhất trên thế giới đấy.
Vì mọi người đều chết cả rồi.
Em biết anh sẽ đến đây.
Trễ lắm rồi, Sarah.
Anh không chào tạm biệt.
Em phải thứ lỗi cho anh thôi.
Và anh cũng chẳng quay lại nữa.
Anh từng tặng nó cho Shelly.
Anh nghĩ cô ấy sẽ rất vui nếu anh tặng nó cho em.
Như vậy em sẽ luôn nhớ tới cô ấy.
Em sẽ không bao giờ tháo nó ra đâu.
Tốt hơn em nên lén quay về nhà thôi.
Tạm biệt.
Suỵt! Suỵt!
Suỵt. Bình tĩnh đi, bé cưng.
Coi nào. Coi nào.
Gì thế này? Một món quà kỷ niệm
từ anh bạn của cô bé à?
Chú sẽ giữ nó như vật may mắn.
Cháu nói sao nào?
Đôi mắt cô bé thật ngây thơ.
Eric!
Eric, cứu em! Eric!
Thật là ấn tượng đấy.
Quạ! Quạ! Pằng!
Khốn thật, tao chết rồi!
Trả cô bé cho tao
rồi tao sẽ để mày ra ngoài.
Ồ, ồ.
Cho tao một phút suy nghĩ nhé?
A. Khốn kiếp.
A. Khốn kiếp.
Coi nào, coi nào. Xem ra mạng sống bé nhỏ
của chúng ta đã phải trải qua...
một sự thay đổi trọng đại trong quá khứ
chỉ trong vài phút. Đồng ý không hả?
Xem nào, so với một con ma,
thì mày chảy máu hay thật.
- Nó còn sống.
- Thì giết nó đi!
Tạm biệt, chú chim nhỏ.
A, khỉ thật.
À, chỉ đi ngang qua
để bày tỏ lòng biết ơn...
và anh thì đang bị bắn tan tành ở đây.
- Chúng bắt Sarah.
- Bao nhiêu tên?
Hai tên nữa.
Tôi lo liệu được. Đừng lo.
Tôi không lo.
Nghe này, đây là kết hoạch.
Anh nhử chúng phía trước, và đến khi
chúng hết đạn, tôi sẽ bắt chúng.
Kế hoạch tuyệt hảo đấy.
Nhưng chỉ có một vấn đề duy nhất.
Ô khỉ thật.
Anh dây máu ra khắp nơi rồi kìa.
Tôi cứ ngỡ anh không thể bị đánh bại chứ.
Đã từng thôi.
Giờ hết rồi.
Vậy, tôi chắc anh thật sự
cần đến sự giúp đỡ của tôi phải không?
Đi nào.
Chị giữ cái này đi.
- Đáng ra anh phải ở đằng sau tôi chứ.
- Chắc tôi làm hỏng chuyện rồi.
Thứ quyền lực mày từng có đây.
Giờ là của tao rồi.
Đáng tiếc là không có đủ thời giờ...
...cho chúng ta.
Cứu với, Eric!
Em sợ!
Thả tôi ra!
Thả cô bé ra!
Mày có thể bắt tao.
Tao sẽ không chống cự.
Mày có thể bắt tao.
Tao sẽ không chống cự.
Tốt thôi.
Không!
Eric!
- Sarah?
- Coi chừng!
Eric!
Mày biết không,
cha tao thường nói...
"Trong mỗi con người đều ẩn chứa một con ác quỷ...
và anh ta không thể nghỉ ngơi
một khi chưa tìm ra nó."
Chuyện xảy ra lúc đó
với mày và bạn gái mày...
Tao dọn sạch tòa nhà đó đấy.
Quỷ sứ, chả có gì diễn ra được
nếu tao không bảo làm thế.
Rất tiếc nếu tao phả hỏng
đám cưới của mày, anh bạn à.
Nhưng nếu có lời an ủi nào dành cho mày...
thì đó là mày đã làm tao cười đấy.
Mày rất có nghị lực đấy.
Tao sẽ rất nhớ mày.
Tao có thứ này cho mày.
Tao chẳng cần nó nữa đâu.
30 tiếng đồng hồ chịu đựng đau đớn!
Tất cả cùng một lúc!
Tất cả là dành cho mày.
Được rồi.
Đi giúp ông ấy đi.
Chú sẽ sống chứ?
Chúa ơi, tôi cần 1 điếu thuốc.
Mọi người chết cả rồi à?
Ông giúp tôi.
Những gì ông lưu giữ ở đây
đã cứu mạng tôi.
- Cảm ơn.
- Đừng nhắc lại nữa.
Tôi luôn cố gắng
đi nhà thờ dù có thế nào.
Ôi, khiếp quá.
Tôi sẽ bỏ thuốc, nếu tôi thoát chết.
Ở lại với ông ấy cho đến khi có người đến giúp.
Chú ấy sẽ không sao chứ?
Eric?
Anh ta hành động thế nhiều lần rồi.
Shelly.
- Được rồi, chuyện gì xảy ra trong đó thế?
- Giết người hàng loạt.
Ít ra thì trời cũng hết mưa rồi phải không?
- Trời không thể mưa mãi được.
- Không, tôi không tin được.
- Cơn ác mộng này là lỗi ở anh, Albrecht?
- Này, cháu về nhà đi.
- Cháu ổn mà.
- Tốt.
- Muốn nói tôi nghe chuyện gì đã xảy ra không?
- Ủy viên của anh đang ở trên nóc nhà.
Anh lỡ mất rồi.
Đưa anh ta ra khỏi đấy!
Cảm ơn.
Nếu người chúng ta yêu thương
bị tước đi mất...
thì cách duy nhất để họ sống mãi
là đừng bao giờ ngừng yêu thương họ.
Những tòa nhà bị đốt cháy, con người thiệt mạng,
nhưng tình yêu chân thành là vĩnh cửu.
sara_robert
SubTeam
www.updatesofts.com