Tip:
Highlight text to annotate it
X
THE NIGHT OF THE HUNTER
(ĐÊM CỦA KẺ ĐI SĂN)
Trans: femme_fatale; audr3y.h3pburn
Sync: all.the.classics
http://www.facebook.com/dinhtantrong
♪ Mơ đi, em bé nhỏ ♪
♪ Mơ đi ♪
♪ Mơ đi, em bé nhỏ tôi ơi ♪
♪ Mơ đi ♪
♪ Dù cho kẻ đi săn kia ♪
♪ Trong màn đêm ♪
♪ Lấp đầy trái tim ngây dại của em ♪
♪ bằng những điều đáng sợ ♪
♪ Nhưng nỗi sợ chỉ là ♪
♪ một giấc mơ thôi ♪
♪ Nên hãy cứ mơ đi hỡi em bé nhỏ ♪
♪ Hãy cứ mơ, cứ mơ ♪♪
Nào, các cháu nhớ chứ, ta đã kể cho các cháu ra sao...
về việc Đức Chúa lên núi giảng đạo cho mọi người...
và tại sao Người nói,
"Phúc cho những ai có tấm lòng trong sạch
vì họ sẽ được nhìn thấy mặt Đức Chúa Trời"
và tại sao Người nói,
"Vua Solomon, dù vinh hoa tột bậc
cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa huệ."
Và ta biết các cháu cũng sẽ không quên điều này,
"Đừng phán xét nếu không sẽ bị phán xét"
bởi vì ta đã giải thích điều đó cho các cháu.
Và Đức Chúa còn nói:
"Anh em hãy coi chừng các ngôn sứ giả
họ đội lốt chiên mà đến với anh em
nhưng bên trong họ là sói dữ tham mồi.
Các ngươi nhờ những trái nó mà nhận biết được."
5, 10, 15, 20, 25, 30,
35, 40, 45, 50, 55, 60...
65, 70, 75, 80, 85, 90, 95, 100!
Tớ đến đây, xong chưa?
Chuyện gì này?!
Này! Này!
"Cây tốt sẽ không sinh ra trái xấu...
cũng như cây xấu cũng không thể sinh ra trái tốt.
Vậy cứ xem họ sinh hoa quả nào, thì biết họ là ai."
Vậy giờ thì sẽ sao đây thưa Chúa?
Một góa phụ nữa sao?
Bao nhiêu rồi nhỉ? Sáu?
Hay mười hai?
Con không nhớ.
Người cứ ra lệnh, thưa Chúa, còn con sẽ lên đường.
Người ban cho con tiền bạc để đi bất cứ đâu rao giảng lời Ngài.
Một góa phụ với nắm tiền giấu trong lọ đường.
Chúa ơi, con mệt mỏi lắm rồi.
Nhiều khi con tự hỏi mình rằng liệu Người có thật sự hiểu con không.
Không phải Người ngại giết chóc.
Sách của Người đầy rẫy những sự giết chóc.
Nhưng có những điều Người căm ghét thưa Chúa.
Những thứ tỏa hương thơm...
những thứ làm bằng ren, những thứ với mái tóc xoăn.
Có quá nhiều thứ ở đây.
Con không thể tàn sát cả thế giới.
Anh lái một chiếc xe du lịch với giấy phép Moundsville?
Harry Powell, vì hành động ăn cắp chiếc xe đó...
anh sẽ bị giam giữ 30 ngày trong trại giam Moundsville.
Ờ... mục sư Ηarry Powell.
Một tên trộm xe hơi, đã bị bắt quả tang tại chỗ -
Một người của Chúa?
Harry Powell.
Giữ yên cô Jenny nào.
Yên nào cô Jenny!
Đó. Có gì khó khăn đâu nào?
Bố!
- Mẹ con đâu?
- Đi mua đồ rồi ạ.
- Bố đang chảy máu kìa
- Nghe bố nói này, John.
Ta phải giấu số tiền này trước khi họ tìm ra bố.
- Chỗ này gần 10,000 đấy. Ở đâu được bây giờ?
Dưới một tảng đá ở nhà sấy?
Không, không.
Dưới những viên gạch ở giàn nho?
Không. Không. Họ sẽ đào chúng lên.
Đúng rồi. Chỉ có thể là chỗ đó.
- Anh ta kia rồi.
- Anh ta có thể vẫn đang còn cầm khẩu súng.
Nghe này, con. Con phải thề.
Thề có nghĩa là hứa.
Trước tiên, con thề con sẽ luôn chăm sóc em Pearl đi.
Bảo vệ em con bằng cả tính mạng của mình
Và thề sẽ không bao giờ tiết lộ số tiền này cho bất kỳ ai kể cả mẹ con.
- Vâng bố
- Con hiểu chưa?
- Không tiết lộ với cả mẹ?
- Đúng rồi. Cả mẹ nữa.
Khi con trưởng thành, số tiền này sẽ thuộc về con.
Nào giờ đứng thẳng lên và nhìn bố đây.
Giơ tay lên.
Nào giờ hãy thề - "Con sẽ bảo vệ Pearl bằng cả tính mạng của mình."
Con sẽ bảo vệ Pearl bằng cả tính mạng của mình.
- "Và sẽ không bao giờ tiết lộ về số tiền này."
- Và sẽ không bao giờ tiết lộ về số tiền này.
Cả con nữa Pearl - con cũng phải thể.
Ben Ηarper.
Giờ bố phải đi đây các con. Tạm biệt
Bỏ ngay khẩu súng xuống, Ηarper.
Chúng tôi không muốn bọn trẻ bị thương
Không được quên điều con đã thề với ta, con trai.
Con luôn phải nhớ đấy
Không
Không
Bố ơi.
Ben Harper, theo bản án của tòa...
Vì phạm tội giết Ed Smiley và Corey South...
anh sẽ bị treo cổ cho đến chết.
Cầu Chúa cứu rỗi linh hồn của anh.
Ta đã xỏ mũi tất cả các người.
Và không ai trong số các người lấy được của ta cái gì hết.
Không ai cả.
Ở đâu, Ben, ở đâu?
- Ở đâu?
- "Và một đứa trẻ sẽ dẫn đường"
Nào anh bạn, nói tôi nghe đi.
Ben, tôi là một người của Chúa.
- Định lừa để tôi tiết lộ khi đang ngủ sao.
- Không, Ben. Không.
Tôi đã nói gì hả?
Cái gì? Cái gì? Cái gì? Cái gì?
Anh chỉ trích dẫn một câu trong Kinh Thánh thôi mà Ben.
Anh nói là: "Và một đứa trẻ sẽ dẫn đường"
Ηa!
- Anh đã lấy hai mạng người, Ben Ηarper.
- Đúng đấy mục sư.
Tôi cướp ngân hàng bởi tôi đã mệt mỏi phải thấy...
cảnh trẻ con lang thang trong rừng vì thiếu cái ăn...
trẻ con lang thang trên đường cao tốc ở cái chốn đìu hiu này...
chúng ngủ trong những cái xe bỏ đi và cạnh những đống sắt vụn...
Và tôi tự hứa tôi sẽ không phải nhìn cái ngày con cái mình thiếu thốn như vậy xảy ra
Với 10,000 đô la đó, tôi có thể xây cả một nhà thờ...
thay cho cái nhà thờ Wheeling lsland trông như cái chuồng gà kia.
Ông có nhiều kẹo cho trẻ con chứ mục sư?
Nghĩ nào Ben - với số tiền đẫm máu, đáng nguyền rủa đó.
Làm cách nào mà ông giấu được con dao đó dưới chăn vậy mục sư?
Chúa đã làm mờ mắt kẻ thù tôi khi chúng dám tống tôi vào nơi quái quỷ này.
Và tôi đã lén mang nó theo ngay dưới mũi bọn bảo vệ.
Tôi không đến với hòa bình.
mà là một con dao.
Ông sao, mục sư?
Con dao này đã giúp tôi vượt qua rất nhiều tai ương, Ben Ηarper.
Ông thuộc kiểu tôn giáo nào vậy mục sư?
Tất cả các tôn giáo, Thượng Đế và bản thân ta đều bắt nguồn từ chính chúng ta mà thôi.
Chắc rồi.
Sự cứu rỗi là công việc cuối cùng anh bạn.
Cứ nói đi ông mục sư.
Nếu anh lấy số tiền đó phục vụ cho mục đích của Chúa...
có thể Người sẽ thấy hài lòng vì anh đấy.
Cứ nói đi ông mục sư.
Giờ, anh không nghĩ là Chúa có thể đổi ý nếu anh định -
Thưa Chúa...
hẳn Người biết rõ Người đã làm gì...
khi đẩy con vào chốn ngục tù lúc này.
Một kẻ với 10,000 đô la được hắn cất giấu đâu đó...
và một góa phụ thì đang tràn trề sức sống.
- Có vấn đề gì sao?
- Không.
Anh ta là một người điềm tĩnh, Ηarper đó.
Chưa từng phạm pháp.
Vài lần hắn đã chống cự, phản kháng.
Người ta nói hắn bỏ lại cô vợ và hai đứa con nhỏ nữa.
Tôi chưa từng nghe điều đấy.
- Anh ta chưa bao giờ nhắc đến tiền?
- Chưa.
Ông nghĩ anh ta sẽ làm gì với số tiền đó?
Hắn đã mang bí mật đó theo hắn xuống mồ rồi khi tôi treo cổ hắn.
Ông đấy à Bart? Bữa tối sẵn sàng rồi đây.
Mẹ nó à, nhiều lúc tôi chỉ muốn tốt hơn là bỏ cái nghề cai tù này đi.
Ông lúc nào chả nói thế mỗi khi có một vụ treo cổ nào đó.
Ông đâu cần phải có mặt ở đó.
Nhiều lúc tôi chỉ muốn quay về hồi tôi làm mỏ.
Và rồi để bà góa này bơ vơ giống như sau vụ nổ mỏ năm 24 hả?
Tất nhiên là không rồi.
♪ Hing, hang, hung ♪
♪ Hãy xem tên bị treo cổ đã làm gì này ♪
♪ Hing, hang, hing, hang
Hing, hang, hung ♪
♪ Hãy xem tên bị treo cổ đã làm gì này ♪
♪ Hung, hang, hing ♪
♪ Hãy xem tên cướp đung đưa này ♪
♪ Ηing, hang, hing, hang
Hing, hang, hing, hang ♪
♪ Hing, hang, hung ♪
♪ Và bài hát đến đây là hết
Hing, hang, hung ♪
♪ Hãy xem tên bị treo cổ đã làm gì này ♪
♪ Hung, hang, hing ♪
♪ Hãy xem tên cướp đung đưa này ♪
♪ Ηing, hang, hing, hang
Hing, hang, hing, hang ♪
♪ Ηing, hang, hung ♪♪
Anh sẽ mua nó chứ, John?
Ò!
Thế mẹ các cháu mấy hôm nay phải cho các cháu nghỉ học à?
Bà mẹ tội nghiệp của các cháu thế nào rồi?
Mẹ cháu đang ở cửa hàng kem Spoon.
Này, người ta đã biết bố cháu là gì với số tiền ông ấy ăn trộm chưa?
Pearl và cháu phải đi đây ạ.
♪ Hing, hang, hung
Hing, hang, hung ♪♪
- Em không được hát cái bài đó.
- Tại sao?
Vì em còn quá nhỏ.
Mình lấy ít kẹo chứ anh?
Không.
Willa Harper, có những sự việc thực tế cần tính toán trên đời này...
giống như hai cộng hai bằn bốn,
và một trong số chúng là -
Không một phụ nữ nào có khả năng tự mình nuôi dạy con cái.
Đức Chúa đã phân công việc đó dành cho hai người .
Icey, cháu không muốn tái hôn.
Vấn đề không phải là muốn hay không.
Cô đâu còn là con gà mái non tơ nữa.
Cô đã là một phụ nữ trưởng thành có hai mặt con rồi.
Một người đàn ông là thứ mà cô cần cho ngôi nhà, Willa Harper.
Kể chuyện cho em nghe đi, John.
À, ngày xửa ngày xưa...
có một vị vua giàu có...
ông ấy có một con trai và một con gái.
Tất cả họ sống trong một tòa lâu đài ở tận châu Phi.
Một ngày nọ, đức vua bị những kẻ xấu bắt đi.
và trước khi vua bị bắt...
ông bảo với người con trai hãy giết tất cả ai có ý định ăn cắp vàng của mình.
Và chẳng bao lâu, bọn người xấu kia quay lại và -
♪ Hãy tựa vào ♪
- ♪ Hãy tựa vào ♪
- Chỉ là một người đàn ông thôi
Ngủ ngon, Pearl. Ngủ say và đừng để rệp cắn đấy.
Ngủ ngon, cô Jenny.
Đừng để rệp cắn nha.
♪ Hãy dựa vào ♪
♪ Hãy dựa vào ♪
♪ Vòng tay vĩnh cửu ♪♪
Nó không cập bến Cresap's Landin' nữa nhưng nó vẫn kéo còi khi đi ngang qua.
Đến đây làm một tách cà phê nào cậu nhóc.
Không có ai lấy trộm chiếc thuyền của bố.
Không có kẻ nào dám lấy đâu chừng nào bác Birdie còn ở quanh đây.
Ngày đầu tiên các mối hàn đã đủ chắc, ta sẽ kéo nó ra ngoài và gắn nó lại cho thật chắc chắn.
Lâu lắm rồi không gặp cháu nhóc.
Cháu phải coi em Pearl ạ.
Gớm mà. Không có gì kỳ lạ đâu khi mà cánh phụ nữ cứ đẩy hết việc nên lưng cánh đàn ông...
lúc anh ta không chú tâm?
Xin lỗi nhé thuyền trưởng, ta làm ngọt cà phê đã.
Bà ấy đã đi 25 năm mà ánh mắt vẫn không thể rời ta được.
Đàn ông ở tuổi này như ta phải cần ít rượu vào buổi sáng để làm ấm cái bụng.
Vâng.
Ta đã nói chuyện với một người lạ ở khu nội trú.
- Ông ta biết bố cháu.
- Ông ta gặp bố cháu ở đâu ạ?
Điều này thì ta không giấu cháu đâu, nhóc.
Ông ta biết bố cháu khi ở trại giam Moundsville.
Cháu phải đi rồi bác Birdie.
Cháu mới đến một lúc mà nhóc.
Cháu đã nói với mẹ cháu là sẽ quay lại của hàng Spoon với em Pearl.
"Chúa luôn làm theo cách bí ẩn, thực hiện những điều kỳ diệu."
Vâng, tôi đã ở cùng anh Harper cho đến phút cuối cùng.
Giờ tôi không còn làm việc ở trại giam nữa...
niềm hạnh phúc cho tôi khi được gửi gắm chút an ủi tới những người thân yêu của anh ấy.
Phải là một người tốt mới bỏ việc ở nhà tù ...
để mang những lời an ủi đến người góa phụ đang đau khổ này.
- Thế anh không làm việc cho chính quyền nữa?
- Không, thưa anh. Tôi vừa từ chức hôm qua xong.
Hình ảnh thảm hại của đám người đáng khinh đó đã là quá đủ cho tôi rồi.
A, cậu bé, cậu đang nhìn những ngón tay của ta phải không.
Cháu muốn nghe ta kể một câu chuyện nho nhỏ về hai bàn tay trái và tay phải không...
đồng thời là câu chuyện về cái thiện và cái ác không?
G-H-É-T
Cũng chính là bàn tay trái mà người anh Cain...
đã đập một cú để hạ sát người em trai
Y-Ê-U.
Mọi người thấy những ngón tay này chứ?
Nhứng ngón tay này đều có tĩnh mạch chạy thẳng về tâm hồn.
Bàn tay phải, quý vị - bàn tay của tình yêu.
Giờ hãy xem, tôi sẽ cho mọi người thấy câu chuyện của cuộc đời.
Những ngón tay này, các bạn, luôn có xu hướng đối nghịch hoặc lôi kéo nhau.
Xem này.
Người anh trai là bàn tay trái.
Bàn tay trái ghen ghét là kẻ khiêu chiến.
Và có vẻ như tình yêu là kẻ thất bại.
Nhưng đợi một chút, đợi một chút nào.
Tình yêu đã chiến thắng.
Vâng, thưa quý vị!
Tình yêu đã chiến thắng.
Và bàn tay trái ghen ghét đã bị hạ gục.
Tôi chưa từng được nghe câu chuyện nào hay đến thế.
Ước gì hết thảy mọi người vùng này đều biết được câu chuyện này.
Ồ, anh hãy ở lại tham gia buổi dã ngoại của chúng tôi vào Chủ nhật.
Không, tôi phải xuống hạ nguồn dòng sông theo mệnh lệnh của Thiên Chúa.
Anh không cần phải vội vàng thế nếu chúng tôi có thể giúp.
John, đừng có thái độ đó nữa.
Và bỏ bộ mặt đó đi. Ngoan nào!
Tại sao, cậu không có ý hỗn láo phải không cậu bé?
Phải không?
À, nhiều lần người anh em Ben tội nghiệp đã nói về những đứa bé như thế này.
Bố cháu đã nói những gì?
Anh ấy nói với ta rằng hai cháu đều là những đứa trẻ hiền lành ngoan ngoãn.
Thế thôi sao?
Không.
Anh ấy còn nói với ta rất nhiều điều.
- Những điều tốt đẹp, cậu bé.
- Cám ơn anh.
Mùi sô cô la có vẻ thơm ngon quá.
Nó là để dành cho chuyến picnic.
Và anh sẽ không thể có cơ hội ăn thử trừ khi ở lại tham gia chuyến dã ngoại.
♪ Gặt lúa mang về nào ♪
♪ Gặt lúa mang về nào ♪
♪ Chúng ta hãy vui lên
Gặt lúa mang về nào ♪
♪ Gieo hạt vào buổi sớm
Gieo hạt giống nhân lành ♪
♪ Gieo đến khi trưa lên
cho đến tận sương xuống ♪
♪ Chờ đợi mùa màng đến
và ta thu hái nào ♪
♪ Chúng ta hãy vui lên
Gặt lúa mang về nào ♪
♪ Gặt lúa mang về nào
Gặt lúa mang về nào ♪
♪ Chúng ta hãy vui lên
Gặt lúa mang về nào ♪
♪ Gặt lúa mang về nào
Gặt lúa mang về nào ♪
♪ Chúng ta hãy vui lên
Gặt lúa mang về nào ♪
- Không phải anh ta có giọng hát tuyệt vời nhất sao?
John! Pearl! Đi chơi đi hai cháu.
- Ở đâu ạ?
- Ở dưới bờ sông ấy! Chúa tôi.
♪ Gặt lúa mang về nào ♪
Anh thợ đốn câu vừa cưới một phụ nữ tuyệt vời...
và tự làm cả nhà anh ta nữa đấy.
Icey, thật là kinh khủng khi Ben vừa mới qua đời.
Nếu ngay cả khi tôi thấy dấu chỉ từ Chúa?!
- John không thích anh ấy lắm.
- Pearl thì mê mẩn anh ấy.
Thằng bé lo lắng cho cháu.
Cháu biết là ngớ ngẩn, nhưng hình như có gì giữa thằng bé và bố nó.
Cái thằng bé cần là một sự tin tưởng.
- Không, còn những điều khác.
- Điều gì?
- Tiền.
- Thật vậy sao, Willa Ηarper.
Cô sẽ để chuyện tiền bạc ám ảnh cô đến chết mất.
Icey, cháu rất muốn được chỉ ra...
rằng Ηarry Powell không nghĩ rằng cháu giấu món tiền ở đâu đó.
Vậy cô hãy đến và hỏi người của Chúa đó đi.
Ông Powell!
Hãy xóa sạch những điều xấu xa ra khỏi ông ngay.
John! Pearl! Đến đây rất ít sô cô la nào.
- Cháu không muốn sô cô la.
- Cứ nhớ lời cháu đấy!
- Ra ngồi bờ sông đi.
- Ồ Icey, cháu đang bối rối đây.
Không sao đâu.
Anh!
Cô gái trẻ đó cần nhìn sắc sảo hơn...
không thì mấy cô khôn lanh ở giữa đây và Captina sẽ chộp lấy anh ta ngay dưới mũi nó.
Nó đâu phải là con cá duy nhất ở dưới sông.
Giờ hai cháu ở yên đây.
Vẫn còn đang chần chừ.
Chồng là một món đồ ở cửa hàng mà bạn sẽ không bao giờ biết...
- cho đến khi mua về nhà và mở giấy gói ra.
Ben Ηarper có kể cho anh anh ấy đã làm gì với số tiền anh ấy ăn trộm không?
Ôi, cô không biết sao?
Nó đang nói về Ben Ηarper.
Đó không phải là tình yêu.
Đó chỉ là chuyện nhảm nhí.
Lấy ít sô cô la đi cháu.
Khi người ta kết hôn 40 năm với một người đàn ông...
họ mới hiểu tất cả chuyện đấy thật nhàm chán.
Tôi đã lấy ông Walt nhà tôi lâu như thế...
và tôi thề, trong suốt thời gian đó, tôi chỉ nằm và nghĩ đến việc làm bánh.
John! John!
Một người phụ nữ thật ngu ngốc khi kết hôn vì điều đó.
Điều đó chỉ dành cho đàn ông.
Đức Chúa sẽ không để một người phụ nữ đứng đắn thiếu thốn điều đó
Thật sự không muốn.
Tất cả chỉ là sự dối trá và viển vông.
John, chú Powell có chuyện muốn nói với con.
À John, đêm trước khi bố cháu qua đời...
anh ấy có kể cho ta việc anh ấy đã làm gì với số tiền.
Số tiền đó ở dưới đáy của dòng sông...
được buộc với một hòn đá nặng 12 pound.
Cám ơn anh, Harry.
Suỵt
Tôi giờ thấy thật nhẹ nhõm
Cả người tôi run rẩy vì nhẹ nhõm.
John, lại đây nào.
Cà vạt của cháu bị lệch kìa
♪ Xuôi xuống bến Cresap ♪
♪ Dọc theo triền sông ♪
♪ Birdie Steptoe hoa tiêu một thời ♪
♪ Từ những ngày tươi đẹp xa kia ♪
♪ Giờ anh ấy đã về bến thuyền xưa ♪
♪ Mọi con tàu lớn đều buông tiếng thở dài ♪
- Thuyền bố cháu bao giờ xong ạ?
- Không nghe rõ, nhóc!
♪ Họ kéo còi vì bác Birdie ♪
♪ Nhưng những ngày đấy ♪
♪ Đã qua rồi còn đâu ♪♪
Thuyền bố cháu bao giờ xong ạ?
Trong tuần này sẽ xong.
Rồi chúng ta sẽ đi câu.
- Mẹ cháu sao rồi?
- Vâng, mẹ cháu khỏe ạ.
- Em Pearl cháu thì sao?
- Cũng khỏe ạ
- Cháu đi à, nhóc?
- Vâng. Cháu phải coi em Pearl, bác Birdie.
Ừ, ngủ ngon, nhóc.
Lúc nào rỗi đến đây chơi nhé.
Và nhớ này, nhóc..
Ta sẽ làm xong thuyền của cháu trong tuần này thôi.
Có ai ở đây không?
Có ai ở đây không?
Có ai ở đây không?
Chào buổi tối, John.
Ta đã có cuộc nói chuyện ngắn với mẹ cháu tối nay, John...
và mẹ cháu quyết định tốt hơn hãy để ta cho cháu biết tin.
Mẹ cháu đã nói muốn ta làm bố của cháu và em gái cháu.
Chúng ta sẽ kết hôn, cậu bé ạ.
Cháu nghe ta nói đấy chứ, cậu bé?
- Hả?
- Kết hôn.
Chúng ta sẽ đến Sisterville ngày mai, và khi chúng ta trở về -
Ông không phải là bố tôi.
Ông không bao giờ có thể là bố tôi.
Khi chúng ta trở về, tất cả chúng ta sẽ trở thành bạn bè thôi...
và chia sẻ của cải với nhau, John.
Ông nghĩ ông có thể bắt tôi nói ra sao!
Không đâu! Không đâu! Không bao giờ!
- Nói cái gì cơ, cậu bé?
- Không có gì
Chúng ta sẽ không giữ bí mật với nhau phải không bé con?
Không, không.
Rồi, không sao hết
Chúng ta còn nhiều thời gian mà nhóc.
Vẫy tay đi nào. Chúc may mắn.
Hãy đợi ở đây trong lúc ta đi chuẩn bị chăn gối.
- Giờ em nói được chưa?
- Hả?
Khi chú Powell là bố chúng ta, em có thể nói cho chú ấy về -
- Em đã thề, Pearl.
- John, đừng.
Em đã hứa với bố là sẽ không bao giờ tiết lộ cơ mà.
Em quý chú Powell rất nhiều, rất nhiều, anh John.
Trời ạ.
Harry?
Đóng cái cửa sổ đó lại.
- Harry?
- Anh đang cầu nguyện.
Ồ, em xin lỗi. Em không biết.
Em, em cứ tưởng là -
Em tưởng gì, Willa, lúc mà em bước qua cánh cửa đó...
Anh sẽ bắt đầu sờ soạng em bằng cái cách kinh khủng nhất...
mà cánh đàn ông có nghĩa vụ phải làm trong đêm tân hôn.
- Có đúng thế không?
- Không, không, không.
Anh nghĩ đây là lúc chúng ta phải làm sáng tỏ hoàn toàn một chuyện, Willa.
Hôn nhân đối với anh là đại diện cho việc hai tâm hồn hòa hợp dưới cái nhìn của Chúa.
Đứng dậy nào, Willa.
- Ηarry, chuyện gì nào -
- Đứng dậy nào.
Giờ đến ngắm lại mình trong gương xem.
Làm như lời anh bảo.
Tự nhìn mình đi.
Em thấy gì nào, cô gái?
Em thấy thân thể của mọt người phụ nữ -
đền thờ của tạo hóa và thiên chức làm mẹ.
Em thấy một Eve trần tục kể từ lúc bị Adam làm cho ô uế.
Thể xác đó được dành cho việc sinh ra những đứa trẻ.
Chứ không dành phục vụ cho nhục dục của đàn ông.
Em có muốn có con nữa không, Willa?
Em -
Không.
Mục đích của cuộc hôn nhân này là để chăm sóc hai đứa con em...
cứ không phải sinh thêm.
Vâng.
Giờ em có thể lên giường và ngừng run lẩy bẩy được rồi.
Hãy giúp con trở nên thanh sạch...
để trở thành cái mà Harry muốn con trở thành.
Loài cá dữ tợn nhất, xấu xa nhất, lén lút nhất ở dưới sông, nhóc.
Là cá nhái.
- Ηộp móc câu của bác đây, bác Birdie.
- Ôi trời, nhóc.
Chả có cái móc câu nào trên thế gian này đủ mạnh để giật ông cá nhái này.
Cái mà ta cần dùng là trí thông minh và cái lông bờm ngựa.
Ôi chao. Nó không đứt à bác Birdie?
Không, lông bờm ngựa có thể giữ được cả một con cái voi to khỏe.
- Cháu nghĩ ta điên khùng hả nhóc?
- Không ạ.
Ta hỏi cháu vì bố dượng cháu là một mục sư và mọi chuyện -
Chưa bao giờ ta có cảm tình với những mục sư cả.
Ta không biết gia đình cháu sẽ xảy ra chuyện gì...
nhưng hãy luôn nhớ là...
nếu cháu gặp rắc rối gì, hãy hét thật lớn và chạy thật nhanh...
Bác Birdie luôn là bạn của cháu.
Đây! Đây, đồ quỷ quyệt, gãy răng à, đớp trộm mồi à, này này!
- Amen! Amen!
- Amen!
Amen!
- Các người đều là những kẻ tội lỗi.
- Đúng! Đúng!
Ai trong các người có thể nói, như tôi có thể nói..
- các người đã khiến cho một người tốt phải giết người?
Vì tôi luôn đòi hỏi anh ấy nước hoa...
quần áo và đồ trang điểm
- Anh ấy đã giết chết hai người!
- Rồi đến bên tôi, anh ấy nói...
"Hãy cầm lấy tiền này mà đi mua quần áo và đồ trang điểm đi!"
- Đúng, đúng!
- Nhưng hỡi các anh em -
Các anh em - đó là nơi mà Chúa đã can thiệp!
- Đó là nơi mà Chúa đã can thiệp!
- Đúng!
"Anh," Chúa nói với người đàn ông..
"ngươi hãy lấy số tiền...
và ném nó xuống dòng sông!"
- Xuống dòng sông!
- Xuống dòng sông
Giờ, cậu là John còn cô là Pearl.
Pearl? Pearl?
Anh sẽ tức điên lên, anh John.
Em đã phạm một tội,
- Pearl!
- Em không tiết lộ với ai cả.
Pearl, ôi, Pearl.
Tất cả đều ở đây.
- John.
- Ồ, vâng?
- Con làm gì vậy, cậu bé?
- Đưa em Pearl đi ngủ.
- Thế còn đang làm gì mà lâu thế?
- Không có gì.
Con đang chơi cái gì vậy?
Ờ giấy vụ của Pearl. Mẹ sẽ nổi giận nếu em ấy chơi ngoài này mà không cất đi.
Nào các con.
Cả hai đứa lên giường đi ngủ mau.
Lại đây John.
Mẹ con bảo là con đã nói xấu ta.
Mẹ bảo con đã kể rằng ta hỏi số tiền đó được giấu ở đâu.
Thế là chơi không đẹp đâu nhóc.
Hãy biết yêu thương.
Vâng.
Cũng chẳng có vấn đề gì.
Con chưa hiểu ta thôi.
Mẹ con luôn tin tưởng vào ta.
Con lại hỗn láo với dượng Powell phải không John?
Mẹ, con không có ý đó.
Thế con đã hỗn láo về cái gì?
Ông ta lại hỏi con số tiền mẹ ạ.
John, sao lúc nào con cũng nói dối thế.
Chả có tiền nào cả.
Sao con không vứt bỏ điều đó ra khỏi đầu con hả?
Thằng bé ương bướng và cứng đầu cứng cổ như con lừa vậy.
- Thật là xấu hổ.
- Ngủ ngon cô Icey.
- Ngủ ngon cưng.
- Ngủ ngon chú Walt.
Ngủ ngon Willa.
Hãy sắp xếp đến chơi lâu lâu lần sau nhé.
Cô phải thật bình tĩnh đã, đừng có mang bực dọc về nhà.
Cháu cần giữ hòa khí giữa hai người họ.
Đó là gánh nặng nhưng cháu tự hào về điều đó cô Icey.
- Số tiền giấu đâu rồi?
- Tôi không biết.
Mẹ con nghĩ số tiền đang ở dưới đáy sông.
Nhưng ta và con, chúng ta đều biết rõ phải không bé con?
Tôi chả biết điều gì cả.
Vâng, không sao cậu bé.
Cháu còn trẻ con lắm.
Pearl?
Lại đây.
John là anh chàng thích giữ bí mật.
Ta sẽ kể cho con nghe một bí mật.
Vâng ạ.
Ta biết bố con.
Và con biết bố con đã nói gì không?
Bố con nói :"Anh hãy nói với đứa con gái bé bỏng của tôi, Pearl...
rằng sẽ không có bí mật nào giữa con bé và anh cả"
- Vậy ạ?
- Đúng thế. Giờ đến lượt con.
Con biết nói bí mật gì đây ạ?
Ồ, à, tên con là gì?
Dượng ngốc quá. Con tên là Pearl.
Ta nghĩ là ta sẽ phải thử lại.
Ờ, số tiền đó đang được giấu ở đâu?
Pearl, em đã thề sẽ không nói.
Em đã thề! Em đã thề! Em đã thề!
Anh vừa ném bàn chải tóc vào dượng đấy.
Ồ
Đấy, thấy chưa? Chúng ta không có gì để làm với John cả.
Dượng con mình sẽ xuống phòng khách, Pearl.
John thật là một đứa xấu, cực kỳ xấu bụng.
- John xấu bụng.
- Ừ, John xấu bụng.
Kể cho con một bí mật khác về bố con đi ạ.
Ồ, không, đến lượt con chứ.
Được rồi, con biết nói bí mật gì đây ạ?
Ừm. Thế tiền giấu ở đâu rồi?
- John xấu bụng.
- Tiền giấu ở đâu rồi?
Nói mau, con bé này không tao xé nát tay mày ra.
- Icey, tôi thấy lo cho Willa.
- Ý ông là sao?
À, tôi đang nghĩ xem phải nói như thế nào để bà khỏi nổi giận.
Nói gì, Walt Spoon?
- Có gì đó không ổn.
- Có gì cơ.
- Về Powell, mọi thứ.
- Walt!
Bà nó à, thể xác cũng có quyền có những cảm xúc chứ.
Cầu Chúa tha thứ cho ông, Walt Spoon.
Bà nó à, tôi chỉ -
Amen.
Cô đã cầu nguyện xong chưa?
Tôi xong rồi, Ηarry.
Cô đã nghe lén bên ngoài cửa sổ phòng khách.
- Nó không nằm ở dưới sông phải không Harry?
- Trả lời tôi.
Ben chưa bao giờ nói với anh là anh ấy vất tiền xuống dưới sông phải không?
Lũ trẻ biết chỗ giấu, phải không?
John biết, phải không Harry?
Vậy là nó vẫn còn ở đây giữa chúng ta...
làm bại hoại chúng ta.
Chắc anh đã biết điều đó ngay từ đầu, Harry.
Nhưng đó không phải lý do anh lấy tôi.
Tôi biết rõ mà.
Bởi vì Chúa sẽ không cho phép điều đó xảy ra.
Người khiến anh lấy tôi...
để anh có thể chỉ lối cho tôi và cuộc sống...
và cứu rỗi linh hồn tôi.
Phải vậy không, Harry?
Vậy có thể nói chính số tiền đó đã mang chúng ta lại gần nhau.
Phần còn lại của nó thì chẳng có ý nghĩa gì.
Walt! Đến đây nhanh nào!
- Sao thế bà nó??
- Suỵt. Anh ta đang ở trong đó.
- Ai cơ?
- Powell.
Willa bỏ chốn rồi.
Chết thật. Đi rồi sao?
Nó phá chiếc Model "T" cũ mấy lần trong đêm.
- Ôi, anh ta đánh nó khiếp lắm à?
- Tơi tả luôn.
- Còn một ít rượu đào trong này.
- Walt!
- Một mục sư?
- Một ngụm nhỏ thôi.
- Walt Spoon, cái đó là dành cho lúc ốm đau.
- Vậy chúng ta có thể làm gì đây bà nó?
- Tôi nghĩ ông vào nói chuyện với anh ta, giữa đàn ông với nhau.
- Ô, không, không, bà nó, làm ơn. Tôi không giỏi mấy chuyện đó -
- Vào đó đi.
- Anh Powell?
- "Vì kị nữ vốn là một cái hố sâu,
Amen. Amen.
Nàng đứng rình như một kẻ trộm, làm cho thêm nhiều kẻ gian tà trong bọn loài người."
Ôi bạn tôi, những người bạn tốt, tôi làm được gì nếu không có các bạn chứ?
Anh Powell!
Nếu có bất cứ việc gì chúng tôi có thể -
Không, đó là nỗi nhục của tôi. Đó là mào *** mà tôi phải dũng cảm đội nó.
Điều gì đã ám ảnh cô gái đó?
- Sa tăng.
Trước đó anh không nghi ngờ gì sao?
Có chứ. Tôi đã nghi ngờ ngay từ đêm đầu tiên.
- Đêm đầu tiên?
- Của tuần trăng mật.
Chuyện đó thế nào?
Cô ấy đẩy tôi ra khỏi giường.
Không.
- Thế anh định sẽ làm gì hả?
- Làm gì?
Tại sao, ở lại đây là chăm sóc lũ trẻ.
Có lẽ việc để bọn trẻ hư hỏng chẳng có ý nghĩa gì với người như Willa.
- Anh thật là cao thượng, mục sư.
Tôi nghĩ điều đó đã được sắp định sẵn cho tôi rồi, anh Spoon.
Cô - cô ấy không để lại lời nào sao?
Chỉ có một lá thư được viết nguệch ngoạc để lại trong nhà.
Tôi đã đốt nó.
Tôi đã xé nát nó ra rồi đốt nó.
Nó bốc um mùi lửa địa ngục.
Amen.
Đi đêm lắm có ngày gặp ma.
Ồ cô ấy rồi cũng sẽ về thôi mà.
Cô ta sẽ không trỏ về.
Tôi hoàn toàn đảm bảo với ông điều đó.
- Có lẽ cô ấy chỉ đi chơi bời đâu đó thôi.
- Không, không.
- Hi vọng thì đâu mất mát gì.
- Cũng chẳng có ý nghĩa gì đâu.
Tôi đã thấy có điềm báo gì đó khi cô ấy chuẩn bị đi ngủ tối hôm qua.
Như thế nào?
Cô ấy cứ loanh quanh trong bếp khi tôi đi lên...
và khi tôi đi xuống để xem có chuyện gì -
Rồi sao?
Cô ấy tìm thấy chai rượu bồ công anh...
mà người chồng - Harper đó - giấu đây đó ở dưới hầm...
- Cô ấy đã uống say..
- Ôi.
Tôi cố gắng để cứu cô ấy.
Tôi biết anh mà, anh Powell.
Tôi biết anh đã cố gắng rất nhiều.
Nhưng đôi khi quỷ dữ lại thắng.
Chẳng có ai nghĩ tôi đã làm hết sức để cứu cô ấy đâu.
♪ Hãy dựa vào ♪
♪ Hãy dựa vào ♪
♪ Bình yên và an toàn khỏi những điều đáng sợ ♪
♪ Hãy dựa vào ♪
♪ Hãy dựa vào vòng tay vĩnh cửu ♪♪
Các con.
Các con.
Các con.
- Pearl?
Cẩn thận. Ở đây.
Tại sao chúng ta phải trốn, John?
Các con.
- Mẹ đâu rồi?
- Mẹ đến Moundsville rồi.
- Để gặp cha?
- Ừ, anh nghĩ vậy.
Giờ nghe anh này Pearl.
Chúng ta sẽ trốn đi đêm nay.
- Tại sao?
- Các con.
Nếu chúng ta ở lại, sẽ có chuyện kinh khủng xảy đến với chúng ta.
- Dượng Powell sẽ không bảo vệ chúng ta sao?
- Không.
- Chắc chắn là không. Không.
- Chúng ta sẽ đi đâu, John?
- Nơi nào đó, anh chưa biết.
Em đói lắm John à.
- Chúng ta sẽ lấy thứ gì đó để ăn.
- Thế là đi tong bữa tối rồi.
Pearl.
Ta nghe thấy các con thì thầm, nhóc, ta biết các con đang ở dưới đó.
Ta thấy mình bắt đầu bực lên rồi đấy.
Ta sắp hết kiên nhẫn rồi, đám nhóc.
Ta xuống tìm bọn bay ngay giờ đây.
Anh. Powell.
Vâng vâng bà Spoon.
Lũ trẻ đi đâu rồi?
Chúng đang chơi đùa ở dưới hầm...
và chúng chẳng thèm để ý chút nào khi tôi gọi.
Tôi hết cách rồi bà Spoon.
Ồ, John? Pearl?
John! Pearl!
Ra đây nào.
Thứ gì đây?
Chỉ là chút đồ ăn tối tôi làm cho anh và bọn trẻ.
Ít ra đó là điều chúng tôi có thể làm được.
Ta không muốn các cháu làm chú Powell tội nghiệp lo lắng thêm chút nào nữa.
Nhìn các cháu xem, bẩn thỉu chưa từng có.
Anh có muốn tôi tắm rửa cho chúng không?
Không không, cám ơn bà Icey.
Cám ơn.
Tôi sẽ lo cho chúng, cám ơn.
Đừng quá khắt khe với chúng, mục sư.
Nhứng đứa trẻ mồ côi mẹ đáng thương.
Nhớ nhé anh Powell, có chuyện gì đừng ngại gọi chúng tôi.
Tạm biệt
Tạm biệt bà Spoon và cám ơn lần nữa.
Các con không sợ khi mà dưới đó tối thui như mực sao, bé con?
Họ sẽ nghĩ là do mình.
Họ sẽ bảo đó là do lão già Birdie tội nghiệp.
Ôi Bess, giá như bà có thể hiểu được.
Dưới đó trong dòng sông sâu thẳm kia...
mái tóc mềm mại của cô ấy vẫn đang bồng bềnh, giống như...
thảm cỏ dưới dòng nước lũ.
Và vết cứa ở cổ cô ấy...
làm cô ấy có thêm cái miệng thứ hai.
Bà là người duy nhất tôi có thể tin tưởng, Bess.
Nếu tôi báo chính quyền...
họ sẽ treo cổ tôi.
Lạy Cha trên trời, xin hãy cứu con, lão già Birdie khốn khổ này..
- Con đói lắm.
- Phải.
Đây là món gà rán, khoai chiên, bánh ngũ cốc và bánh táo.
- Con có thể ăn được không?
- Tất nhiên rồi.
- Con có thể uống sữa không?
Nhưng đầu tiên chúng ta hãy nói về bí mật của chúng ta cái đã.
- Không.
- Tại sao không, con nói xem?
Vì anh John đã bảo thế.
- Không cần quan tâm đến những gì thằng John bảo!
John là tên phá đám.
Đừng có sụt sịt nữa.
Nhìn này. Biết đây là gì không?
Có muốn nhìn cái gì đáng yêu không?
Nhìn đây này.
Thấy thế nào?
Cái này ta dùng để trị những kẻ phá đám.
John có thể là kẻ phá đám.
Không, không.
Không, không, bé con.
Đừng có dại mà động vào.
Đừng chạm vào dao của ta.
Nó làm ta nổi giận đấy.
Cực kỳ, cực kỳ tức giận luôn.
Giờ, nói ta nghe.
Tiền được giấu ở đâu?
Nhưng con đã thề.
Con đã hứa với anh John là sẽ không tiết lộ với bất cứ ai.
John không là cái thá gì cả!
Ta không thể rũ nó ra khỏi đầu mày sao, con bé ngu ngốc, đần độn, ương ngạnh kia?
Đấy đấy. Con làm ta mất bình tĩnh đấy.
Ta xin lỗi. Ta thực lòng xin lỗi.
Giờ nói ta nghe.
- Nó được giấu ở đâu rồi, con yêu?
- Tôi sẽ nói.
Tao nghĩ tao đã bảo mày ngậm mồm vào rồi cơ mà.
Thật không công bằng khi bắt Pearl phải nói ra khi nó đã thề.
Tôi sẽ nói.
Ô thật vậy sao.
Đôi lúc ta thấy cậu John tội nghệp cũng biết cánh cư xử cho phải phép đấy chứ.
Được rồi, nhóc, tiền ở đâu?
Ở trong hầm, được chôn dưới một phiến đá.
Tao mà biết mày nói dối thì liệu cái thân mày đấy, nhóc.
Tôi không nói dối. Ông đi tìm thì sẽ thấy.
Được rồi.
Đi nào.
Cái gì?
Đi trước đi, cả hai đứa.
Xuống cầu thang đi.
Mày không nghĩ tao sẽ bỏ mày phải không nhóc?
Ông không tin tôi sao?
Sao, tất nhiên, nhóc. Tất nhiên.
Được rồi. Ở đâu nào?
Đừng có giỏ trò đấy.
Tao rất ghét những kẻ dối trá.
Ở đằng kia
Ồ, không, đừng làm thế.
- Giờ, ở đâu, nhóc? Ở đâu?
- Dưới viên đá trên sàn nhà.
Đây là bê tông mà.
John đã mắc tội.
John đã nói dối.
Chúa đang nói với ta đây.
Ngài nói rằng...
"Trước mặt ta là một kẻ dối trá khủng khiếp"
Nói đi, nhóc. Nó ở đâu?
Nói mau.
Nói mau, không tao cắt cổ mày và để mặc mày chảy máu..
như con lợn bị người ta treo để làm thịt.
Pearl, im ngay. Pearl, em đã thề rồi đấy.
Con có thể cứu nó, con chim nhỏ.
Ở trong búp bê của con! Nó ở trong búp bê của con!
Búp bê ư?
Tại sao, à phải.
Nó là chỗ cuối cùng mà người ta sẽ tìm.
Bác Birdie Steptoe.
Mở cửa ra mau!
Lũ quỷ con khốn kiếp chúng bay!
Bác Birdie! Bác Birdie!
- Bác Birdie.
- Đừng
Giấu chúng cháu bác Birdie ơi.
Ông ta đang đến với con dao.
Là cháu - John Harper và Pearl đây.
Bác đã bảo cháu đến mà.
- Johnny?
- Bác Birdie, làm ơn.
làm ơn, hãy tỉnh lại đi.
Tôi xin thề trên - trên Kinh Thánh.
Tôi không làm việc đó. Tôi -
Tôi chưa từng -
Con sông ở ngay đây.
Con thuyền ở dưới rặng liễu.
Các con!
Các con!
♪ Ngày xửa ngày xưa ♪
♪ Có chú ruồi đáng yêu kia ♪
♪ Chú có một cô vợ dễ thương ♪
♪ Chú ruồi đẹp đẽ ấy ♪
♪ Nhưng một ngày kia chú bay đi xa ♪
♪ Bay xa ♪
♪ Cô ruồi có hai đứa con đáng yêu ♪
♪ Nhưng một đêm kia ♪
♪ Hai đứa con đáng yêu ấy ♪
♪ Cũng bay đi xa ♪
♪ Bày vào trong bầu trời ♪
♪ Vào trong mặt trăng ♪
"Walt và Icey thân mến...
Tôi biết hai người sẽ lo lắng vì sự ra đi đường đột của tôi.
Tôi đưa bọn trẻ đi với tôi đến thăm trang trại của em gái tôi Elsie.
Tôi nghĩ việc thay đổi không khí sẽ giúp chúng tôi thấy thoải mái hơn...
sau những ngày khó khăn và buồn khổ.
Ít nhất bọn trẻ sẽ được ăn uống đầy đủ'.
Kính thư, Harry Powell."
Giờ ông bớt lo lắng chưa Walt?
Rồi. Nhưng bà cũng lo đấy thôi.
Đi mà không một lời từ biệt.
Bà biết không, tôi đã cứ nghĩ có lẽ bọn Gypsy đã bắt và giết hết ba người bọn họ.
Quỷ tha ma bắt ông và bọn Gypsy của ông ấy.
Họ đã đi được một tuần rồi.
Dĩ nhiên. Nhưng không phải trước khi một tên Gypsy đâm chết một người nông dân và lấy trộm ngựa của ông ta.
Không bắt được tên Gypsy hay con ngựa nào cả.
Đúng vào lúc mà bọn trẻ ra đi.
Đi đi các cháu.
Các cháu đói phải không?
- Ta không thể cho mỗi đứa hơn một củ khoai tây.
- Đi nào.
- Người nhà các cháu đâu rồi?
- Không còn ai ạ.
Ôi...thôi giờ đi đi. Đi đi
Đứa con vô ơn là sự ghê tởm trước mặt Đức Chúa.
Thế giới rồi cũng sẽ bị đày đọa vì những đứa trẻ trơ tráo này.
Người ta làm súp rùa...
nhưng anh không biết phải tách mai chúng kiểu gì.
Mình sẽ nghỉ qua đêm ở trên đất liền.
♪ Yên lặng nào, em bé nhỏ ♪
♪ Yên lặng đi nào ♪
♪ Yên lặng nào, em bé nhỏ ♪
♪ Yên lặng nào ♪
♪ Bình minh đang đến ♪
♪ Chiếu sáng chiếc gối em nằm ♪
♪ Đàn chim cất tiếng hót ♪
♪ Dưới rặng liễu đằng xa ♪
♪ Yên lặng nào, em bé nhỏ ♪
♪ Yên lặng nào ♪
- Mình sẽ về nhà chứ anh John?
- ♪ Yên lặng nào, em bé nhỏ ♪
Suỵt.
♪ Yên lặng nào ♪
♪ Ngủ đi em thân yêu ♪
♪ Ngủ đi nào ♪
♪ Ngủ đi trên ngực ta ♪
♪ Em nhỏ kia ♪
♪ Với trái tim dũng cảm ♪
♪ Những thiên thần sẽ ngự trị ♪
♪ Sẽ bảo vệ em ♪
♪ Ngủ đi em thân yêu ♪
♪ Ngủ đi nào ♪
♪ Ngủ đi em thân yêu ♪
♪ Ngủ đi nào ♪♪
♪ Hãy dựa vào ♪
♪ Hãy dựa vào ♪
♪ Bình yên và an toàn ♪
♪ Khỏi những điều đáng sợ ♪
♪ Hãy dựa vào ♪
♪ Hãy dựa vào vòng tay vĩnh cửu ♪
♪ Ôi tình bạn ♪
♪ Sự yên bình trong tâm hồn ta ♪
♪ Hãy dựa vào vòng tay vĩnh cửu ♪
Ông ta không ngủ sao?
♪ Ôi hạnh phúc làm sao ♪
♪ Ôi vui vẻ làm sao ♪
Pearl! Dậy đi.
Nhanh nào! Pearl!
♪ ...vào vòng tay vĩnh cửu ♪
♪ Hãy dựa vào ♪
♪ Bình yên và an toàn ♪
♪ Khỏi những điều đáng sợ ♪
Hai đứa dậy và đến đây nhanh lên.
Mau đến nhà ta nào.
Định lờ ta đi hả.
Ta lấy roi nhé.
- Bà đừng đánh em cháu!
- Đánh con bé, không.
Tắm cho nó mới đúng.
Ruby! Clary! Mary!
Vâng thưa bà Cooper!
Mang giỏ lại đây.
Tốt lắm, Clary.
Mary, để những củ to lên trên.
Ôi Ruby. Tất cả chúng đều không bán được đâu.
Nào, đặt cái giỏ xuống đi.
Ruby, chạy vào trong nhà tìm chậu nước tắm rồi đặt nó gần vòi nước.
Clary, ờ, Mary, chạy đi lấy cục xà phòng tắm lại đây.
- Vâng thưa bà Cooper.
- Mang cả bàn chải nữa.
Vào nhà nào các cháu.
Trời ơi! Các cháu không thấy mình bẩn thỉu sao?
Các cháu đến từ đâu?
Người nhà cháu đâu hết rồi?
Nào, nói đi chứ!
Ôi trời. Thì ra các cháu đang đói hả?
Khỏe không bà Cooper.
Số sữa của tôi sao lại vậy?
Giá cả nó là như thế, ông không làm khác được đâu.
Thà làm bơ với kem, còn hơn là bán lẻ.
Làm pho mát cho bọn trẻ, còn lại dành cho lũ lợn.
- Bà ấy tự nói chuyện kìa
- Lúc nào chả thế.
- Mẹ cậu có vẻ buồn cười quá
- Bà ấy không phải là mẹ tớ.
Chúng tớ chỉ sống trong nhà bà ấy thôi.
- Người nhà các cậu đâu?
- Ở đâu đấy.
Bố em ở Detroit.
Mary!
Ôi cưng.
Chào buổi sáng bà Cooper.
Đoán xem.
Cô sẽ mua cho cháu một chiếc vòng thật đẹp.
Cô không cần bận tâm với mấy thứ đấy đâu.
Đừng quên Chủ Nhật này đến và đi nhà thờ với chúng tôi.
Gặp lại cháu vào Chủ Nhật nha, cháu yêu.
Đem giỏ vào trong đi các cháu.
Phụ nữ thật ngốc.
Tất cả bọn họ.
Nhìn xem kìa.
Cô này sẽ mất tỉnh táo vì những lời ngọt ngào rót vào tai cho coi.
Và có thể tôi sẽ phải giải quyết hậu quả.
Đây là số tiền ông nợ tôi.
1, 2,3,4 - Một giỏ nữa đâu rồi?
- Ruby đâu rồi?
- Chị ấy đi rồi ạ.
John, cháu đi tìm Ruby đi.
Ruby là con bé hay gây rắc rối.
Không bao giờ lấy trứng mà không làm vỡ nó.
Nhưng nó biết cách chăm sóc bọn trẻ, nên.. tôi biết nói gì đây?
Tối nay thì sao, Ruby?
- Chuyện gì vậy?
- Bà già đang ở quanh đây.
Thứ Năm thì sao?
Bà già sẽ nghĩ là cô ấy đến học may vào thứ Năm.
Bà Cooper gọi chị.
Cháu sẽ cho ta xem con búp bê chứ, cháu gái?
Tôi thấy bà có thêm hai đứa nhóc hả?
Ừ, và khó gần hơn mấy đứa còn lại.
Con trai bà thế nào rồi bà Cooper?
Không nghe được tin gì của Ralph từ Giáng sinh năm ngoái.
Không cần lo. Tôi có vụ mùa mới.
Tôi là cái cây cổ thụ đầy cành lá để che chở cho lũ chim.
Tôi còn có ích cho cái thế giới này và tôi hiểu điều đó.
Pharaoh già, vua của xứ Ai Cập...
ông ấy có một cô con gái.
Và ngày xửa ngày xưa....
khi cô ấy đang đi dọc theo bờ sông...
thì bỗng nhiên cô ấy nhìn thấy cái gì đó đập vào bờ cát dưới những rặng liễu.
- Và các cháu biết đó là gì không?
- Không ạ.
Đó là một chiếc thuyền đã giạt vào bờ.
Và các cháu nghĩ ai ở trong đó nào?
Pearl và John.
Không phải thời nay.
Trong đó chỉ có một đứa bé, một hài nhi.
- Và các cháu biết đó là ai không?
- Không ạ
Đó là Moses - vị vua của loài người.
Moses à các cháu.
Giờ các cháu lên giường ngủ đi.
John, lấy ta một quả táo.
Và lấy luôn cho cháu một quả nữa.
John, người nhà cháu đâu rồi?
- Chết rồi ạ.
- Chết rồi?
Cháu đến từ đâu?
Thượng nguồn ạ.
À, ta không nghĩ cháu chèo được thuyền đó tít từ Parkersburg đâu.
Bà kể lại cho cháu câu chuyện đó đi ạ.
Chuyện gì? Chuyện gì, cháu yêu?
Về những vị vua...
và hoàng hậu, người mà đã tìm thấy chiếc thuyền đó ở cửa sông.
Vua? Chỉ có một vị vua thôi cháu.
Cháu nghĩ là bà đã nói hai.
À, xem nào. Có thể lắm
Ừ vậy cứ nghĩ là có hai đi.
Có lẽ phải chờ đến thứ Năm.
Ruby đến rồi kìa.
Anh đến đây.
Cháu là Ruby phải không nhỉ?
- Cháu lấy thứ này được chứ?
- Tất nhiên rồi.
Ta muốn nói chút chuyện với cháu.
- Chú sẽ mua kem cho cháu chứ?
- Dĩ nhiên rồi.
- Coi chừng đấy ông mục sư.
Ngậm cái miệng bẩn thỉu của chúng mày lại.
Cháu có đẹp không?
Cháu là thứ đẹp nhất trong những thứ ta từng nhìn thấy trong tất cả các cuộc hành trình của ta.
Chưa ai nói với cháu điều ấy sao Ruby?
Không. Chưa có ai nói cả.
Có, ờ, hai đứa bé mới đến chỗ cháu phải không?
- Chúng tên là gì?
- Pearl và John.
À ừ. Có con búp bê nữa phải không?
Có điều chúng không bao giờ cho cháu chơi nó.
Ông đã thấy đôi mắt nào đẹp như thế trong đời ông chưa?
Đừng để ông ấy đi, cưng.
Ông ấy không như các anh. Lần sau tôi sẽ không bảo ông ấy mua kem cho tôi nữa.
Mình xấu thật.
Ruby, cháu lấy tiền đây ra mà mua thứ này.
- Bà sẽ đánh cháu mất.
- Ta đã làm thế bao giờ chưa?
- Người đàn ông ở cửa hang thuốc, ông ta cho cháu -
- Cửa hàng thuốc?
Bà Cooper, mọi lúc ra ngoài không phải là cháu đi học may...
Thế cháu đã làm gì gả Ruby?
Cháu hẹn hò với bọn con trai.
Ôi tuổi trẻ!
Chúa tôi!
Cháu định đi tim tình yêu, Ruby, bằng cái cách ngớ ngẩn nhất mà cháu biết.
Tất cả chúng ta đều cần tình yêu, Ruby.
Ta đã đánh mất tình yêu với đưa con của mình.
Ta tìm thấy điều ấy ở các cháu.
Cháu sẽ lớn lên và trở thành cô gái xinh đẹp, mạnh mẽ...
và ta muốn nhìn thấy cháu như thế.
Người đàn ông đó không giống những người khác.
Ông ấy chỉ mua cho cháu quyển sách và cây kem thôi.
- Đó là ai?
- Ông ấy không đòi hỏi cháu điều gì.
Cháu đã nói chuyện gì?
Pearl và John.
John và Pearl?
- Ông ấy là bố bọn chúng?
- Cháu không biết.
Sao ông ta không đến tận đây?
Ôi này bà Cooper! Bà Cooper!
- Sao thế?
- Ông ấy! Ông ấy đây!
Chào buổi sáng, quý bà.
Chào ông.
Xin phép cho hỏi, bà là bà Cooper?
Ông định hỏi John và Pearl?
Ôi những đứa trẻ đáng thương.
Vậy mà tôi đã nghĩ mình sẽ không còn cơ hội gặp chúng nữa.
Ôi thưa bà, bà không biết là tôi đã khổ sở thế nào...
trong việc tìm kiếm hai đứa trẻ thất lạc đâu.
Ruby, đi gọi bọn trẻ lại đây.
Ồ, bà đang nhìn tay tôi sao?
Bà có muốn tôi kể cho bà câu chuyện nhỏ về hai bàn tay trái và phải không...
cũng là câu chuyện về cái thiện và cái ác?
Bàn tay trái là người anh Cain đã đập một cú để hạ sát người em trai...
Chúng là con ông?
Chúng là máu mủ ruột rà của tôi.
Thế bà nhà ông đâu?
Cô ta đã bỏ đi cùng tên chơi trống trong buổi giảng lễ rồi.
- Cô ấy đang ở đâu?
- Đâu đó dưới hạ lưu.
Parkersburg hoặc có thể Cincinnati, nhánh nào đó của sông Ohio.
Cô ấy đã đưa chúng đi cùng?
Ôi, có trời mới biết kẻ xấu xa sẽ làm gì...
được tin bọn trẻ ngây thơ đã bị đẩy vào hang cùng ngõ hẻm.
Buồn cười thật, làm cách nào chúng có thể chèo thuyền từ thượng lưu trong cái thuyền chỉ khoảng 10 foot.
Chúng tốt chứ bà Cooper?
Khỏe hơn nhiều so với hồi chúng mới đến.
Nhờ Trời, nhờ Trời, bà thật là tử tể bà Cooper.
Ông định nuôi dạy chúng thế nào nếu không có vợ?
Đức Chúa sẽ lo mọi sự.
Người tràn đầy tình thương.
Thật là một ngày tuyệt vời.
Và John bé nhỏ đây rồi.
- Cháu sao thế, John?
- Lại với bố nào con trai.
- Cháu sao thế, John?
- Con không nghe ta sao, con trai?
John, khi bố cháu nói cháu phải nghe chứ hả.
Ông ta không phải là bố cháu.
Không. Và cũng không phải là mục sư nữa.
Biến cái thân ông ra chỗ con ngựa đi, quý ông
Biến đi, tôi không đùa đâu.
Được rồi, bà chưa biết đến Harry Powell này đâu.
Đức Chúa Trời sẽ giúp ta báo thù.
Đồ quỷ dữ!
Con quỷ cái thành Babylon!
Ta sẽ quay lại khi trời tối.
♪ Hãy dựa vào ♪
♪ Bình yên và an toàn ♪
♪ Khỏi những điều đáng sợ ♪
♪ Hãy dựa vào ♪
♪ Hãy dựa vào vòng tay vĩnh cửu ♪
♪ Ôi tình bạn ♪
♪ Ôi vui vẻ làm sao ♪
♪ Hãy dựa vào vòng tay vĩnh cửu ♪
♪ Ôi hạnh phúc làm sao ♪
♪ Bình yên trong tâm hồn ta ♪
♪ Hãy dựa vào vòng tay vĩnh cửu ♪
- ♪ Hãy dựa vào Chúa Jesus ♪
- ♪ Hãy dựa vào ♪
♪ Bình yên và an toàn ♪
♪ Khỏi những điều đáng sợ ♪
- ♪ Hãy dựa vào Chúa Jesus ♪
- ♪ Hãy dựa vào ♪
♪ Hãy dựa vào ♪
♪ Vòng tay vĩnh cửu ♪♪
Xấu hổ làm sao, Ruby...
Cháu cứ đi thẫn thờ khắp nhà vì tên chó điên này sao!
Lạy Chúa lòng lành!
Ruby, lên đánh thức bọn trẻ dậy và dẫn hết chúng xuống đây.
Đàn bà con gái rặt phường ngốc nghếch.
Thế giới quá khắc nghiệt với những điều nhỏ bé.
Xưa kia có một vị vua hà khắc và tàn bạo tên là Ηerod.
Và khi ông ta nghe lời tiên tri rằng Chúa Jesus sẽ được sinh ra...
ông ta nghĩ thầm: "Nước không thể có hai vua"
"Phải giết ngay mầm mống khi nó còn đang ở trong trứng nước"
Nhưng ông ta không biết đứa bé nào mới sinh là Chúa Jesus.
Vì thế Herod tàn ác đã ra lệnh giết hết tất cả trẻ em mới sinh ở trong vùng...
để chắc chắn rằng Chúa Hài Nhi phải bị giết.
Và khi bố mẹ Người nghe thấy điều đó, họ đã lập một kế hoạch...
các cháu có biết họ đã làm gì không?
- Họ trốn trong nhà kho
- Họ trốn dưới mái hiên.
Không. Họ đã chạy trốn.
John, cháu nói đúng đấy. Họ đã chạy trốn.
Và bố mẹ Chúa Hài Nhi đã chuẩn bị một con la.
chất lên đó mọi thứ và họ cùng nhau đến xứ Hy Lạp.
A. Đó là thứ nữ hoàng đã tìm thấy trong bụi cây phải không ạ?
Ồ, không phải cùng một câu chuyện đâu.
Câu chuyện kia là về ông Moses.
Nhưng giống nhau ở chỗ, ở hai thời điểm trẻ con đều bị lùng giết...
cả hai thời điểm đó đều là những lúc rất khó khăn.
Nghĩ ta đi rồi hả?
Chạy đi! Trốn lên gác ấy! Chạy nhanh lên!
Ruby! Chạy mau!
- Ông muốn gì?
- Ta muốn bọn trẻ.
- Ông cần chúng để làm gì?
- Không phải việc của bà.
Tôi sẽ đếm đến 3 để ông biến ra khỏi đây.
Nếu không sau đó tôi sẽ vào nhà bếp bắn ông.
Cô Booher? Rachel Cooper.
Làm ơn gọi cảnh sát đến nhà tôi ngay.
Tôi bẫy được một thứ trong chuồng ngựa.
Cháu sẽ đi xem em Pearl.
Ta sẽ pha cà phê.
Em ấy vẫn ổn.
John, cháu biết không, dù cháu chỉ là một đứa trẻ...
nhưng cháu có sức chịu đựng còn hơn cả những gì Chúa ban cho?
Trẻ em mạnh mẽ hơn bất cứ người nào.
Chúng có sức chịu đựng.
Sao bà không gọi cho chúng tôi sớm hơn?
Tôi không muốn đôi giày các vị làm bẩn sàn nhà sạch sẽ của tôi.
- Phải hắn kia không?
- Đúng đấy.
Tập trung vào đi các cậu.
Còn có trẻ em ở đây.
Ηarry Powell, anh đã bị bắt vì tội giết Willa Ηarper.
Bỏ dao xuống, Powell.
Đừng.
Đừng.
- Đây! Đây!
- John! John!
Lấy nó đi! Lấy nó đi! Tôi không muốn nó!
Nó quá nhiều! Đây!
Đây!
Giết nó! Giết nó!
Đồ dê già!
- 25 cô vợ!
- Và hắn đã giết tất cả bọn họ!
- Những người ở hạt Marshall -
- Đồ dê già!
Giết nó! Giết nó!
Cháu nhận ra tên tù đó chứ?
Nhanh nào cháu bé.
Cháu hãy nhìn và cho tòa biết...
kia có phải người đàn ông đã giết mẹ cháu không.
Được rồi bà Cooper.
Bà có thể đưa cậu bé này về.
Chúc bà và các cháu Giáng sinh vui vẻ, bà Cooper.
Và cháu muốn ông già Noel tặng cháu thứ gì nào cậu bé?
Đồ dê già! Đồ dê già! Đồ dê già!
Xử thằng dê già đó đi.
Pearl kia rồi!
Mau khoác áo vào!
Những đứa trẻ mồ côi!
- Ruby đâu rồi?
- Chị ấy đi rồi.
Những đứa trẻ tội nghệp!
Chúng là những đứa trẻ là hậu quả tội ác của hắn!
Mau đi lối cửa sau.
Đừng đứng đây nữa. Thôi nào.
Họ sẽ đem hắn đi.
Ta có ra bến xe buýt không ạ?
Hắn làm ô danh Chúa bằng tâm hồn quỷ dữ!
Treo thằng dê già đó lên!
Hắn là Sa tăng núp đằng sau cây thánh giá!
Đi thôi.
Cháu yêu ông ấy.
Bà thì cứ nghĩ ông ấy giống như những kẻ khác.
Bà đã điên rồi , bà đã bắn ông ấy.
- Này, Bart.
- Sao?
Chúng tôi để dành con chim này cho ông đấy...
Lần này thì đúng là đặc ân rồi.
Thật vui là họ không gửi gì cho mình.
Cứ mỗi lúc họ làm như thế, mình chẳng muốn cái gì...
ngoài những thứ chứng tỏ họ vui vẻ và đau đớn thế nào ở trên thế gian này.
Chúng cháu tặng quà Giáng sinh cho bà nhé?
Không phải ý cháu là cháu có quà tặng cho ta đấy chứ?
Xem nào.
Ruby.
Một chiếc lót nồi.
Đẹp hơn cái năm ngoái, Ruby.
Clary.
Lại một chiếc lót nồi.
Cháu giờ chu đáo quá!
Ta hay bị bỏng tay.
Ồ nó không giống như được thêu bằng tay.
Được máy đúng hơn.
Ồ còn có thêm cả đường viền nữa à.
- Ôi thật tuyệt vời, Clary.
Lại một cái lót nồi nữa à?
Ồ, hai cháu đã làm cùng nhau phải không?
Bà cũng giúp bọn cháu mà.
Đây là món quà ngon nhất mà một người có thể ăn được.
Và quà các cháu ở trong ngăn tủ búp phê, dưới ngăn tủ Tàu ấy.
Ruby.
Cái này dành cho cháu.
Ôi xem em có gì nào.
Cầu Chúa phù hộ bọn trẻ.
Bạn nghĩ thế giới nên xấu hỏ vì đặt ra ngày lễ Giáng sinh...
và lúc nào cũng làm đi làm lại theo những cách cũ rích.
Tâm hồn tôi thật kém cỏi khi tôi nhận ra cách lũ trẻ chấp nhận số phận.
Cầu Chúa phù hộ cho chúng.
Gió cứ thổi và tuyết lạnh cứ rơi.
Và chúng vẫn chịu đựng.
Cái đồng hồ kêu hơi to phải không?
Thật vui khi có ai đó chịu ở nhà và dành thời gian để ở bên ta.
Đây là cái đồng hồ đẹp nhất mà cháu từng có.
Một anh chàng không thể đi chơi với một cái đồng hồ chết hay bị hỏng.
Chúng chịu đựng và chúng tồn tại...
Charles Laughton/The Night of the Hunter 1955
Trans: femme_fatale; aud3y.h3pburn
Sync: all.the.classics
http://www.facebook.com/dinhtantrong