Tip:
Highlight text to annotate it
X
Chen vào vào giữa cuộc nói chuyện của họ.
Đừng quan tâm họ đang nói gì,
Chỉ toàn là nói về tiền thôi.
Vì vậy, thưa các cô, hãy tưởng tượng mình là một nhân viên
cho vay và tiết kiệm.
Một, hai, ba. Thấy không?
Các cô lấy hết,
và chúng tôi chẳng có gì cả.
- Và các cô cầm cả 4 đồng. Nhìn này.
- Ô!
Nhưng tôi không dám đưa tiền vàng thật.
- Đó là lý do tại sao đồng này chỉ đáng giá có 1 xu.
- Hmm.
Và các cô thắc mắc
đồng còn lại đâu rồi, xem này.
Tiền ở chỗ tại đây.
Phần còn lại bao nhiêu hả?
- Anh có thấy Edward không?
- Không, chưa thấy. Phillip, tiệc vui lắm.
À, vợ tôi gặp nhiều rắc rối.
Bà ta đã kêu một người quản lý.
- Xin lỗi, Anne. Howard, anh sao rồi?
- Philip, khoẻ mà.
Này, tôi hiểu là Edward
sẽ mua công ty Morse lndustries.
- Đúng, anh ta đến đây không phải để tắm nắng.
- Tôi có thể tham gia không?
- Được chứ, cứ gọi tôi đi.
- Khi nào cơ?
Cứ gọi tôi là được.
- Chào. Tôi là Philip Stuckey,luật sư của Edward Lewis.
- Này, thế vị khách danh dự đâu rồi?
À, nếu tôi biết anh ta thì có lẽ anh ta
đang ở góc nào đó tán tỉnh một quý cô xinh đẹp.
Anh khoẻ không?
Anh đã nói thư ký của mình sắp xếp.
Cô ta không gọi cho em à?
Có chứ. Em nói chuyện với thư ký của anh
nhiều hơn là nói chuyện với anh đấy.
- Anh biết...
- Em cũng có cuộc sống riêng mình chứ, Edward.
Tuần này rất quan trọng với anh.
Anh cần em ở đây.
Nhưng anh chẳng bao giờ báo với em cả.
Anh cứ nghĩ rằng em lúc nào cũng sẵn sàng chờ anh.
Anh không tin là
em lúc nào cũng sẵn sàng chờ anh cả.
À, lúc nào anh cũng làm em cảm thấy vậy.
- Có lẽ em nên chuyển ra ngoài sống thôi.
- Nếu em muốn thì cứ việc.
Được rồi, khi anh về New York
chúng ta sẽ thảo luận chuyện này.
- Bây giờ cũng được mà.
- Vậy đối với em là được rồi, Edward. Tạm biệt.
Tạm biệt, Jessica.
- Phil đề nghị là có lẽ chúng ta nên xem xét.
Phil chỉ là luật sư của tôi thôi, ok?
- Hiểu rồi.
- Chỉ số Nikkei của công ty Morse lúc mở cửa là thế nào?
- Tôi không biết?
- Anh không biết à? Thị trường Tokyo đã mở của có lẽ được 90 phút rồi.
- Anh phải chú ý liên tục, được chưa?
- Được
- Chào, Lewis.
- Hi. Anh khoẻ không? Tôi muốn mọi thứ sẵn sàng...
...hoàn thành xong càng sớm càng tốt;
Tôi phải về New York trước chủ nhật..
- Tôi có vé đi tới rạp hát ở New York.
- Vâng, thưa ông.
Áo khoác của ông đây, Mr Lewis. Cám ơn.
- Edward!
- Susan!
- Hi.
- Hi.
- Em thật rất tiếc về chuyện của Carter.
- Ô, vâng, cám ơn.
- Anh nghe nói là em đã lập gia đình.
- Đúng vậy, em không thể chờ anh được.
Mmm. Susan, trả lời anh câu này được không?
- Anh hỏi gì?
- Khi anh và em hẹn hò với nhau,
em nói chuyện với thư ký của anh
nhiều hơn nói chuyện với anh phải không?
Cô ta là một trong những phụ dâu của em đấy.
Hmm. Chồng của em là một anh chàng rất may mắn đấy.
- Tạm biệt.
- Cám ơn, bye.
- ... tuỳ vào em.
- Hoàn toàn vậy.
- Tuyệt vời.
- Anh ta đang đi kìa. Edward đang đi kìa.
- Xin lỗi em nhé.
- Không sao đâu.
Đây có phải là xe của ông Stuckey không?
Edward, anh đang đi đâu vậy?
- Anh có chìa khoá xe mình chứ?
- Tại sao vậy? Chiếc Limo của anh sao vậy?
Xem này, chiếc Limo bị dính chặt đây rồi.
Darryl không thể lấy nó ra được.
- Mmm. Đưa tôi chìa khoá đi. Được rồi.
Tôi không nghĩ là anh nên lái xe đâu.
Anh hơi kích động đấy. Đừng lái xe của tôi.
Để tôi coi lại xem sao. Fellas, chuyện này là sao?
Có dời những chiếc xe này đi được không?
Này, Edward.
- Anh có quen với chiếc xe này không?
- Có chứ.
- Anh đã từng lái chiếc nào như vậy chưa?
- Rồi. Rồi.
Nhẹ nhàng với nó thôi đấy. Nó là xe mới.
- Đừng, ừ... Xin đừng...
- Okay. Tôi có thế lái được.
Edward! Cho tôi nói một chút!
- Tôi thích xe này.
- Tôi cũng thế. Này,anh còn thậm chí không biết mình đang đi đâu mà.
Anh sẽ lạc đường trong bóng đêm mất!
Beverly Hills ở dưới đồi!
I don't need
to fall at your feet
Just 'cause you cut me
to the bone
And I won't miss
the way that you kiss me
Oh, ***.
We were never carved in stone
If I don't listen
to the talk of the town
Then maybe I can fool myself
I'll get over you
I know I will
I'll pretend my ship's
not sinking
And I'll tell myself
I'm over you
- Ôi, thật bực mình.
- Bản đồ đây! Bản đồ!
Tốt lắm.
- Hỡi các cô nàng tóc vàng, đi không?
- Chào anh yêu. Muốn vui không?
- Này, anh yêu, muốn hẹn hò không?
- Có chứ.
- Anh là Al và đây là bạn anh Bill. Vô xe đi
Well, I'm just goin' to school
like I'm real, real cool
Gotta dance like a fool
Got the message
And I gotta be a wild one
Ooh, yeah
I'm a wild one
Gonna break the news
Gonna keep on moving wild
Gonna keep on swingin', baby
I'm a real wild child
Chờ một chút đã. Dường như anh không hiểu tôi đấy.
Đó là công việc của tôi.
Vào cuối tháng, tôi lấy tiền thuê của mọi người.
Bây giờ đưa tiền cho tôi, bằng không anh ra khỏi đây.
Gonna meet all my friends
Gonna have myself a ball
Gonna tell my friends
Gonna tell them all
That I'm a wild one
Ooh, yeah
I'm a wild one
Gonna break the news
Gonna keep on moving wild
Gonna keep on swinging, baby
I'm a real wild child
I'm a real wild one
and I like wild fun
In a world going crazy
everything seems hazy
I'm a wild one
Ooh, yeah, I'm a wild one
Gonna break the news
Gonna keep on moving wild
Gonna keep on swinging, baby
I'm a real wild child
Chào mừng đến Hollywood!
Mọi người đến Hollywood đều có một giấc mơ.
Giấc mơ của quý vị là gì? Giấc mơ của anh là gì?
Này, anh kia? Này! Giấc mơ của anh là gì?
Vui vẻ nhé.
- Có chuyện gì xảy ra vậy?
- Con bé nào đó.
Tôi là điều tra viên Albertson. Anh có biết gì về cô gái đó?
Để tôi nói anh biết nhé. Tôi đâu biết cô ta quen ai.
Nào.Chúng tôi vừa theo dõi cô ta sau một chiếc xe Dumpster.
Ai bán cho cô ta?
Cô ta dẫn mối ***. Cô ta là quả dâu tây.
Cô ta đi lại thường xuyên trên những con đường này,
bán thân xác mình để mua thuốc.
- Thế anh là gì?
- Tôi làm việc lương thiện mà.
Ồ, Tôi sẽ đánh cuộc.
Này. Này. Này! Xin lỗi! Xin lỗi!
- Cô là ai,làm gì ở đây?
- Không, chúng tôi đến từ Orlando.
Oh, Tôi không thẻ tin dược điều này.
Tôi được du khách chụp hình này, Al.
Xảy ra chuyện gì?
In a world that can be
so insane
I don't think it's very strange for me
to be in love with you
I wanna know more
than your brain
Này, Pops, Kit có vào đây không?
Cô ta ở trên lầu đấy.
Now I smile for your affection
We have made a soul connection
Just for whom
does your bell toll
Don't be cruel
Show me your soul
Yo, Viv!
- Anh tiêu hết tiền rồi hả?
- Carlos, đây là bạn cùng phòng Vivian của em, Vivian.
- Đây là Angel. Đó là Dude.
- Tôi biết mọi người! Kit, cậu tiêu hết tiền rồi hả?
Carlos bán cho tớ thuốc tốt lắm.
Bọn tôi vừa dự tiệc xong. Tôi là người tổ chức đấy.
Tôi không thể tin là cô lại mua ma tuý
với tiền nhà chúng ta? Kit, cô bị sao vậy?
Tôi cần thứ gì đó làm mình vui vẻ lên.
- Ô, này, chúng ta cần tiền thuê nhà!
- Oh, Bình tĩnh nào.
- Cô ta chỉ có nợ tôi có 200 nữa thôi.
- Carlos!
- Còn 200 nữa à?
- Đó là từ lâu rồi.
Đúng thế, 200, Vivian.
Nhưng nếu cô muốn trả tiền hộ cô ta cho tôi,
...thì chúng ta có thể cùng làm ăn đấy.
- Đề nghị của anh hay đấy,nhưng không phải lúc này đâu.
- Nào, Viv. Xuống đi.
- Làm ăn,làm ăn gì chứ?
- Chúng ta sẽ làm gì hả?
- Anh thích cô ta sao, Carlos?
Cô lấy tiền đi lúc tôi đang ngủ phải không?
- Tôi không hỏi ý kiến cô được.
- Này, đi thôi.
Ăn đã! Ăn đã!
- Hơn nữa, đó là căn hộ của tôi.
-À, tôi cũng phải sống trong đó đấy, Kit.
Này, lúc cô mới đến đây,
tôi cho cô một ít tiền, tôi cho cô một chỗ ở,
và vài lời khuyên làm ăn quý giá.
Anh ta là chuyện của tôi.
Tôi phải đưa anh ta cái gì đó.
Vì thế đừng làm tôi bực.
- Đây không phải là tiệc đứng đâu, Kit.
- Làm cô bực mình?
Làm cô bực hả? Tôi vừa thấy một
cô gái nhảy ra khỏi một chiếc Dumpster.
Tôi biết. Đó là Skinny Marie.
Nhưng cô ta chỉ là một con bé khùng thôi.
Cô ta là một người có vấn đề.
Dominc đã cố xử lý cô ta nhiều tháng rồi.
Để cô ta yên!
Cô không muốn ra khỏi chỗ này sao?
Ra khỏi chỗ nào? Cô muốn đi chỗ nào hả?
Ah, không có gì nhưng toàn rác rưởi.
- Uh, xin lỗi.
- Huh?
- Xin ông chỉ đường cho tôi tới Berverley Hills?
- Anh đang ở đó!
Kia là căn nhà của Sylvester Stallone!
- Cám ơn.
- Không có chi.
- Hey, yo, Rachel.
- Chưyện gì?
- Cô có thấy những ngôi sao trên vệ đường không?
- Có chứ.
À, Vivian và tôi, làm việc cho Bob Hope,
chúng tôi làm việc cho anh em nhà Ritz,
Chúng tôi làm việc cho cả Ella Fitsgerald.
Đây là khu vực của chúng tôi.
Chúng tôi có thâm niên hơn. Cô nên tránh xa khu của chúng
Thứ lỗi cho tôi nhé.
Tôi chỉ mới nghỉ tạm ở đây thôi. Hơn nữa, cô ta còn mới mà.
À, tôi thì lâu rồi.
Vậy hãy lên mà nghĩ ở Monty Hall hay Esther Wilson đi.
- Williams.
- Esther Williams, đó là nơi của cô đấy!
Thôi đi, Kit.
Cô biết đấy, cô đang thực sự trở thành một người hay gắt gỏng.
- Tôi thực sự hay gắt gỏng ư?
- Đúng vậy.
Đôi lúc là như thế.
À, chỉ bởi vì tôi đói thôi! tôi sẽ kiếm gì ăn.
- Này, các cô!
- Chào, yo, các anh!
Tặng quà cho anh nhé? Hôm nay là sinh nhật của anh đấy!
Đừng có mơ!
Công việc tối nay thật chậm chạp.
À, có lẽ chúng ta chuyển sang dắt mối,
cô biết đó. Carlos đang đào mỏ cô.
Rồi sau đó hắn sẽ lừa cuỗm tiền chúng ta đấy. Không đời nào đâu.
Cô nói đúng. Chúng ta sẽ nói ai, lúc nào, và giá bao nhiêu..
- Cô thấy tôi giống Carol Channing không?
-Không, tôi thích diện mạo này.
Nó rất lộng lẫy. Đúng là một sự lựa chọn mê hoặc.
Oh, yo! Oh, yo! Coi kìa!
Chờ một chút đã. Đó là một chiếc Lotus Esprit.
Không, đó là đồ thuê mượn. Cô nên đến với anh ta đi.
Tối nay trông cô thật rực lửa.
Đừng nhận với giá thấp hơn 100 đấy.
Gọi cho tôi khi cô xong nhé. Nhớ bảo trọng.
Cô bảo trọng đấy.
Làm đi. Làm đi, cưng. Làm đi!
Làm đi! Chiếm đi!
À, mình có thể làm được mà.
Cái cần làm đầu tiên là ở đâu đó.
Này, anh yêu, anh có hẹn hả?
Không, tôi muốn đến Beverly Hills.
Cô có thể chỉ đường cho tôi được không?
Chắc chắn mà,giá 5 đô.
- Thật buồn cười đấy.
- Vừa nâng giá lên 10 đô rồi.
Cô không thể tính tiền chỉ đường cho tôi được.
Tôi có thể làm bất cứ gì tôi muốn. Tôi thua rồi.
Được rồi. Được rồi.
Cô thắng rồi, tôi thua.
Cô có tiền lẻ đổi lấy 20 đô chứ?
Với giá 20 đô, tôi sẽ chỉ cho anh thật kỹ.
- Tôi vừa tới nhà của Stallone xong.
- Phải. Uh, đi xuống con đường.
Đèn xe! Bật đèn xe lên đi.
It's a little, a little temperamental.
- Của anh à?
- Không phải.
Ăn cắp hả?
Không chính xác.
Tên của cô là gì?
Anh muốn nó là gì hả?
- Vivian. Tên tôi là Vivian.
- Vivian.
- Vậy anh đang ở khách sạn nào?
- À, khách sạn Regent Beverky Wilshire.
Chậm lại, rẽ phải ngay góc đường.
Man, em bé này phải dồn vào chân tường giống tay vịn lan can!
Cô đừng trách tôi nhé?
Well, đừng hù doạ tôi chứ?
Đây chỉ là động cơ 4 xy lanh!
- Cô biết về xe hơi à.
Nhờ đâu mà cô biết vậy?
Road and Track.
Đó là những anh chàng lớn lên cùng tôi.
Họ thích nhạc rốc nặng: Mustangs, Corvettes.
- Họ mua chúng với giá rẻ mạt và sửa chúng lại.
Tôi canh chừng cho họ.
Vậy sao anh biết ít về xe hơi thế?
Chiếc xe đầu tiên của tôi là một cái Limousine.
- Oh.
- Vậy nhà...
...của cô ở đâu?
Millage Ville, Georgia.
Anh biết đó, tôi nghĩ là anh đã
quên mở bộ truyền lực ở chỗ đó rồi.
- Anh đang chuyển số không đúng rồi.
Đây là một chiếc H chính hiệu.
Standard "H." nghĩa là gì đấy
Cô đã từng lái một chiếc Lotus chưa?
- Chưa.
- Cô sẽ được lái ngay đây.
- Anh đang đùa đấy.
- Không, đó là cách duy nhất mà tôi có thể cho cô thử.
Thắt chặt dây đai vào. Tôi sẽ lái cho anh coi.
- Tôi sẽ cho anh thấy chiếc xe này có thể thật sự làm được gì. Anh sẵn sàng rồi chứ?
- Sẵn sàng. Chúng ta đi thôi.
Cái bàn đạp này dành cho xe đua. Nó thực sự đóng kín.
Vậy phụ nữ dễ lái xe này hơn vì chân của họ nhỏ nhắn.
Ngoại trừ tôi. Cỡ của tôi là 9.
Anh biết không bàn chân của anh
lớn như tay của anh từ khuỷu tay đến cổ tay đấy?
Anh có biết chuyện đó không?
- Không, tôi không biết chuyện đó.
- Chuyện đó chẳng có gì đáng kể cả.
Hãy nói cho tôi biết
Ngày nay những cô gái như các cô kiếm tiền thế nào?
Chỉ cần cô nói ước chừng thôi.
Không thể thấp hơn 100 đô được.
- Một trăm đô một đêm à?
- 1 tiếng đồng hồ.
Một tiếng à?
Cô kiếm được 100 đô một tiếng rồi
cô ghim nó vào giày của mình à?
Chắc cô đang đùa đấy.
- Tôi không bao giờ đùa với tiền bạc cả.
- Tôi cũng vậy.
Một trăm đô một tiếng.
Hơi nhiều đấy.
À, không đâu, nhưng nghề này cũng có tiềm năng đấy.
Chào, ông Lewis.
Đêm nay ông có cần chiếc xe nữa hay không?
Hy vọng là không.
A... anh đến rồi.
Yeah.
Vậy cô sẽ tự mình đi về được chứ?
Vâng, tôi sẽ đón một chiếc xe hơi bằng 20 đô của mình.
- Về văn phòng làm việc của cô đi.
- Yeah.
Văn phòng của tôi. Yeah.
Well, cám ơn cô về chuyến đi nhé.
- Hẹn gặp sau.
- Good-bye.
Cô không đón taxi à?
Không, tôi thích xe buýt hơn...
Tôi đang nghĩ. Cô có thật sự nói là 100 đô một giờ không?
- Yeah.
- Yeah.
Well, nếu cô không có cái hẹn nào trước
tôi sẽ rất vui lòng nếu cô cùng theo tôi vào khách sạn.
Anh được nhận lời rồi đấy.
Tên của anh là gì?
- Edward.
- Edward. Đó là cái tên mà tôi ưa thích nhất đấy.
- Không!
- Tôi nói anh biết cái này, đây là định mệnh, Edward.
Đúng là như vậy.
- Cô mặc chiếc áo khoác này vào nhé?
- Tại sao vậy?
À, khách sạn này không phải là nơi
được thuê phòng theo từng tiếng đâu.
Ah.
- Wow!
- Không có gì cả.
- Chó thật.
- Cô sẽ quen dần thôi.
Đi cùng tôi và đừng ngạc nhiên gì cả.
- Xin chào, ông Lewis.
- Xin chào. Cô có tin nhắn gì cho tôi không?
- Vâng, có vài tin.
- Cám ơn.
- Xin cô cho người mang sâm panh và dâu lên phòng của tôi nhé?
- Được, thưa ông.
Dịch vụ phòng cho ông Lewis.
Oh, anh yêu.
Anh biết có chuyện gì không?
Có con gì đó chạy trong áo nịt của em.
Tôi đâu có mặc áo nịt đâu.
Well, vui lên đi nào! Ở đây có ghế ngồi cho hai người!
- Đây là lần đầu tiên cô ta đi thang máy.
- Ah.
Ngậm cái miệng lại, em yêu.
Xin lỗi, em không thể nhịn được.
Cố lên.
- Đến tầng mái.
- Tầng mái.
- Đúng vậy.
- Mmm.
- Về phía bên trái.
- Oh.
Oh, tôi quên chìa khoá rồi.
Ấn tượng không?
Anh đùa với em à? Em đến đây luôn đấy chứ.
- Thực ra thì họ thuê phòng này theo từng giờ đó chứ.
- Chắc chắn là vậy.
Wow, Cảnh đẹp thật!
- Em cược là anh có thể nhìn thấy toàn bộ đại dương từ chỗ này.
- Tôi không ra ngoài đó đâu.
- Sao anh không ra ngoài đó?
- Tôi sợ độ cao lắm.
- Thật vậy à?
Vậy tại sao anh lại thuê một căn phòng ở tầng mái?
Đó là loại phòng tốt nhất.
Tôi đã tìm phòng tầng mái ở khắp tầng trệt,
nhưng tôi không thể tìm được cái nào.
À, bây giờ anh đã đem em lên đây, anh sẽ làm gì với em hả?
- Muốn biết làm gì à? Tôi chưa nghĩ ra.
- Không có?
Chính xác thì tôi không có kế hoạch gì về chuyện này.
Well, thế anh lập kế hoạch cho mọi thứ sao?
- Lúc nào cũng vậy.
- Yeah. Em cũng vậy.
Em thật ra... Không, em không có kế hoạch.
Em không muốn nói là em không có kế hoạch.
Em muôn nói rằng em, um,
có một chút "bay lên ngồi với cái quần lót của tôi".
Anh biết chứ? Từ lúc này sang lúc khác.
Đó là em đấy. Đó...đúng vậy.
Mm-hmm. Anh biết đó, anh có thể trả tiền cho em.
Đó là một cách để bắt đầu làm quen.
Oh, đúng rồi. Tôi xin lỗi.
Uh, tôi nghĩ là tiền mặt cũng được phải không?
Đối với em, tiền mặt được chứ. Đúng vậy.
Cô đang ngồi lên bản fax của tôi đấy..
Well, em chưa từng ngồi lên thứ nào như vậy cả.
Dễ thương lắm. Cám ơn nhé.
Được rồi. Bắt đầu đi nhé.
Hãy lấy một cái. Em có màu đó, màu xanh, màu vàng.
Em hết màu tím rồi, nhưng em còn một cái tròn vàng.
Bao cao su vô địch. Chỉ có duy nhất một cái.
Không gì có thể đi qua cái này được.
- Anh nói gì hả? Hmm?
- An toàn quá nhỉ.
Em là một cô gái an toàn mà.
Được rồi. Vậy lấy đeo một trong số cái này cho anh nhé
Không. Tôi...
Tại sao chúng ta không chỉ nói chuyện với nhau một lúc thôi? okay?
Nói chuyện à. Yeah... uh... okay.
Edward, anh đến thành phố để giải trí hay đi công tác vậy?
- Tôi nghĩ là đi công tác.
- Anh nghĩ là đi công tác.
Well... để em đoán em.
Vậy ra anh là... một luật sư.
- Một luật sư...
- Mm-hmm.
- Điều gì khiến cô nghĩ rằng tôi là một luật sư?
- Anh có một cái vẻ mặt
sắc sảo nhưng vô dụng, um...
Cược là cô biết nhiều luật sư lắm đấy.
Em biết rất nhiều người.
Cái gì vậy?
- Champagne.
- Oh! Well.
Em có thể làm mình có ích rồi đấy
Anh ngồi nghỉ đi.
- Xin chào.
- Xin chào.
- Uh, ông muốn đặt nó ở đâu vậy?
- Chúng ta đặt nó ở đâu?
Uh, trên bar rượu.
Xin lỗi nhé!
Sẽ ghi lên hoá đơn của ông, Mr. Lewis.
Cám ơn.
Anh ta đang nhìn cái gì vậy?
- Anh ta đang nhìn cái gì vậy?
- À, vâng. Đây rồi. Cám ơn rất nhiều.
Cám ơn rất nhiều. Chúc ông buổi tối tốt lành.
Tiền boa. Wow. Em quên chuyện đó. Oh.
- Ngốc thật.
- Đừng lo lắng về chuyện đó.
- Anh có phiền không nếu em cởi giày ống ra.
-Không sao đâu.
- Vậy, anh có vợ hay bạn gái không?
- Tôi có cả hai.
Họ đâu rồi? Cùng đi sắm đồ với nhau à?
Người vợ cũ của tôi...
đang ở Long lsland trong căn nhà cũ của tôi...
cùng con chó cũ của tôi.
Của cô đây.
Người bạn gái cũ của tôi, Jessica, đang ở New York,
đang chuyển ra khỏi căn hộ của tôi
ngay cả khi chúng ta đang nói chuyện.
Ăn dâu nhé?
- Sao vậy?
- Nó làm đem lại khẩu vị của sâm banh.
Oh, hấp dẫn lắm.
Ngon lắm.
- Anh không uống à?
- Không.
Nghe này,
em hiểu rõ cách anh tạo nên toàn bộ sự quyến rũ này,
nhưng để em gợi ý cho anh nhé:
Em phải làm việc. Đúng không?
Vì vậy, em tính tiền theo giờ. Chúng ta thực hiện đi chứ?
Một cách nào đó tôi có cảm giác rằng thời gian là một vấn đề lớn với cô.
Sao chúng ta không nói rõ chuyện đó ngay giờ luôn?
- Hay lắm. Vậy bắt đầu đi.
- Cả đêm hết bao nhiêu?
Ở đây à?
Anh không trả nổi đâu.
- Cứ thử nói cho tôi nghe đi.
- $300.
Coi như xong.Cám ơn.
Bây giờ chúng ta có thể thoải mái rồi.
Em phải ra ngoài một chút. Loại sâm banh đó làm em hơi khó chịu.
- Tôi không nghe thấy gì cả. Cô nói gì vậy?
- Uh...
em nói em sẽ ở ngoài đây một chút.
Cái gì... Cái gì ở trong tay cô vậy?
- Cô đang giấu cái gì vậy?
- Chẳng có gì cả.
Được rồi, nghe này. Tôi không hề muốn chuyện ma tuý ở đây tí nào.
Cô hãy lấy đồ và tiền của mình và xin đi đi.
Em đâu có xài ma tuý, hiểu không?
Em xài nó khi em 14 tuổi.
Cái gì vậy? Cái gì vậy?
- Đó là chỉ nha khoa.
-Vậy à? Tại sao cô cần nó?
Răng em bị vướng hạt dâu.
Và anh không nên cẩu thả với nướu răng của mình.
Tôi xin lỗi. Cứ tiếp tục làm đi.
Cám ơn.
- Anh sẽ nhìn tiếp hả?
- Không, tôi đi đây.
Cám ơn.
Vấn đề là, à, rất ít người làm anh ngạc nhiên được.
À, anh may mắn đấy.
Hầu hết bọn họ đều làm em giật mình chết khiếp.
- Anh đang nhìn đấy.
- Tôi đi đây.
Yes, chuyện đó có thể đúng, Vance.
Đúng, tôi biết, nhưng tôi vẫn cần số liệu của công ty Morse.
Uh-huh. Tôi đã lấy chúng từ Luân Đôn;
Bây giờ tôi cần chúng từ Tokyo.
Tôi sẽ gọi xuống và lấy chúng khi tôi muốn.
Cám ơn rất nhiều.
Em có một bữa picnic nhỏ trên thảm ở đây.
Anh có chắc là không muốn uống không?
Tôi bận rộn lắm. Cô không nhận ra à?
Em chưa từng coi phần này.
Anh muốn gì hả?
Cô muốn làm gì?
Mọi thứ.
Nhưng em không hôn lên miệng đâu.
Anh cũng vậy.
- Này, khoẻ không?
- All right.
- Xin chào, mọi người.
- Xin chào, ông Thompson.
- Xin chào, xin chào.
-Xin chào.
- Xin chào, Mr Thompson.
- Xin chào, Marjorie.
Dĩ nhiên Morse sẽ chống lại. Đó là điều đoán trước được.
Ông ta đã điều hành công ty của mình một thời gian rất dài.
Tôi không nghĩ là ông ta sẵn sàng rút lui đâu.
Ông ta muốn gặp anh tận mặt. Hmm?
- Tôi sẽ không làm chuyện đó đâu.
- Chắc chắn là anh không rồi, nhưng hãy cứ làm đi.
Tối nay. Ăn tối. Sắp xếp đi.
Ô, Edward, Edward. Tôi...Này.
Chuyện anh gặp ông ta không phải là một ý tưởng hay đâu.
Chắc chắn là không đi một mình rồi, đúng không?
Ông ta là một cha già nóng nảy.
Theo tôi, nếu chúng ta nói sai, chúng ta có thể ra toà đấy.
Well, lúc nào chẳng có khả năng mọi thứ diễn ra sai lầm.
Đó là lý do tại sao tôi rất thích vụ này.
Ô, nhân tiện, Phil, về chiếc xe của anh.
- Ôi, trời. Có gì không?
- Nó cua quẹo tuyệt lắm.
Cái gì? Chuyện đó nghĩa là gì? Edward? Edward!
Hi.
Well, Xin chào.
Tóc tôi có màu đỏ.
Vậy đẹp hơn.
Anh không đánh thức em.
Em có thể nhận ra là anh đang thực sự bận rộn.
- Em sẽ rời khỏi đây trong vài phút nữa.
- Không, không cần vội đâu.
Em có đói không?
Chắc là có.
Em ngồi xuống và ăn gì đi nhé?
Anh đã, kêu mọi thứ có trong thực đơn.
Anh không biết là em thích gì.
- Cám ơn.
- Được chứ? Hay lắm.
- Em ngủ có ngon không?
- Có. Rất ngon.
- Quên mất em đang ở đâu.
- Đó là bệnh nghề nghiệp à?
Đúng. Anh có ngủ không?
Ừ, có ngủ một lúc, trên cái trường kỷ.
Anh đã, làm việc tối qua.
Anh không ngủ, không xài thuốc,
không uống rượu. Anh hầu như không ăn gì.
Anh làm gì vậy, Edward? Vì em biết anh không phải luật sư.
Đúng vậy.
Có bốn chiếc ghế nữa ở đây đấy.
Oh.
- Vậy anh làm gì?
- Anh mua công ty.
Loại công ty thế nào?
Uh, anh mua các công ty đang gặp khó khăn về tài chính.
Nếu họ gặp rắc rối, thì chắc là anh
mua được chúng với giá hời, phải không?
Well, công ty anh đang tính mua tuần này...
Anh đang mặc cả để có hội tốt thu được khoảng một tỉ đô.
- Một tỉ đô à?
- Đúng vậy.
Wow. Anh chắc là thực sự rất khôn lanh, phải không?
Em chỉ học đến lớp 11.
Anh đi học ở trường đến lúc nào?
Anh được đi học đầy đủ.
Người quen của anh chắc thực sự rất tự hào phải không?
Vậy anh đâu thực sự có được 1 tỷ đô, đúng không?
Không, một ít trong số đó ở tay nhà băng, các nhà đầu tư.
Đó không phải là một công việc dễ dàng.
- Và anh không làm gì cả?
- Không.
- Anh làm gì khi mua được công ty?
- Anh bán chúng?
- Này, để em làm cho.
- Anh bán chúng.
À, anh không bán toàn bộ công ty. Anh chia nhỏ nó ra, sau đó...
bán từng phần một. Như thế nó có giá trị hơn.
Giống như là, ăn cắp xe, rồi bán từng bộ phận, đúng không?
- Ừ, giống như vậy. Nhưng hợp pháp.
- Mm-hmm.
Đó. Thấy chưa? Bây giờ nó hoàn hảo rồi.
Không tệ tí nào cả. Em học cách thắt ở đâu vậy?
À, em lo cho đội học sinh tranh luận ở trường phổ thông.
Em có một người ông tử tế!
Ông thích đeo cà vạt vào các chủ nhật.
Anh có phiền nếu em tắm trong bồn của anh trước khi em đi không?
Không sao đâu. Cứ ở trong đó đi.
- Chào?
- Edward, Phil đây. Nghe này, tôi đang ra khỏi cửa.
Tôi muốn báo anh biết chuyện này,
Morse đã nhận lời mời đi tối nay.
- Oh, hay lắm.
- Ông ta sẽ mang theo cháu của mình.
Ông ta đang chuẩn bị cho anh ta kế nhiệm. Tôi không biết.
Ah, được rồi.Một anh chàng trẻ tuổi sôi nổi tên David. Chơi pôlô.
Nghe này, tôi phải nói lại đấy.
Tôi không thích anh đi một mình.
Này. Tôi chỉ nghĩ là tốt hơn anh nên đi cùng một ai đó.
Anh hiểu không? Hãy cố tỏ ra mình thân mật.
You know? Keep it social
- Edward, anh có nghe tôi nói gì không?
- Ừ, có. Có, tôi đây.
If you want to impress me
- Cái gì vậy?
Oh
- Người trông nhà đang hát đó mà.
Got to be
too flirty, Mama
I know how to undress me
- Ừ, nghe này.
- Edward tôi biết nhiều cô gái đẹp.
- Không, không đâu.
I just want your extra time
and your
Kiss
- Hơn nữa, tôi đã có một người rồi.
If you want to impress me
Anh chỉ cần tập trung vào việc tìm ra Morse đang có ý định gì.
Tôi đang trên đường đi đây.
I know how to undress me
Mm-hmm, yeah, baby
I want to be your fantasy
Well, maybe
you could be mine
Mm-hmm
You just leave it
All up to me
Anh có thích nhóm Prince không?
- Thích lắm chứ.
- Anh không gõ cửa à?
Vivian, anh có một gợi ý kinh doanh cho em.
- Anh muốn gì hả?
- Anh sẽ ở thành phố cho đến thứ 7.
Anh muốn em ở cùng anh đến cuối tuần.
- Thật vậy à?
- Đúng vậy.
Đúng, anh muốn thuê em làm nhân viên của anh.
- Em có nghĩ đến chuyện ở cùng anh đến cuối tuần không?
Và anh sẽ trả tiền để em luôn có mặt sẵn sàng cho anh.
Này, em muốn làm người sẵn sàng có mặt bên anh,
nhưng anh là một chàng giàu có, đẹp trai.
Anh có thể có hàng ngàn cô gái tự nguyện làm cho mình.
Anh muốn một người chuyên nghiệp.
Anh không muốn có rắc rối gì về tình cảm sau này.
Nếu anh nói là làm 24 tiếng một ngày, thì anh sẽ tốn tiền đấy.
Dĩ nhiên rồi.
Được rồi. Được rồi đây.
Hãy nói khoảng bao nhiêu. Bao nhiêu tiền?
Đủ sáu đêm.Tính cả ban ngày nữa..
- Bốn ngàn.
- Sáu đêm với giá 300 là 1800.
- Anh muốn cả ban ngày nữa.
- Hai ngàn nhé.
- Ba ngàn.
- Coi như xong.
Chó thật!
Vivian.
Vivian, em đồng ý chứ?
- Có chứ.. Đồng ý!
Anh sẽ đi gần hết ngày. Anh muốn em mua quần áo cho mình.
- Anh nên thực sự nghĩ về séc tiền dùng khi đi.
- Chúng ta có thể đi chơi tối nay.
- Em sẽ cần cái gì đó để mặc.
- Như cái gì hả?
Ô, đừng chói quá. Đừng khêu gợi quá.
- Thật vừa phải. Hiểu không?
- Thật chán ngắt.
Thật lịch sự. Còn hỏi gì không?
- Em có thể gọi anh là Eddie được không?
- Được mà..
Em sẽ ở lại với giá 2000.
Anh sẽ trả cho em 4000.
- Gặp em tối nay.
- Anh yêu, em sẽ đối xử với anh thật tốt,
anh sẽ không bao giờ muốn để em đi đâu.
Ba ngàn cho 6 ngày. Và, Vivian, anh sẽ để em đi.
Nhưng em đang ở đây bây giờ.
Ba ngàn đô la!
Ooh.
Alô?
Tôi đã gọi nhiều lần. Tối qua cô ở đâu vậy?
- Mẹ à?
- Tôi là Viv.
Ô, chào. tôi phải dự tiệc. cô đang ở đâu vậy?
Ô, trời, cô đã sẵn sàng nghe chuyện này chưa? Anh chàng đó?
Chiếc Lotus đó?Tôi đang ở trong phòng
khách sạn của anh ta ở Beverly Hills.
Phòng ở tầng mái.
Phòng tắm của anh ta còn lớn hơn chỗ Blue Banana nữa.
Tôi có cần phải nghe cái này không nhỉ?
Kit, anh ta muốn tôi ở suốt tuần.
Và cô biết anh ta trả tôi nhiêu không?
Đoán đi. Cô sẽ không bao giờ đoán được đâu..
- Ba ngàn đô la.
- Nhảm nhí!
Thề có thượng đế, và cho thêm tiền mua quần áo đấy.
Ôi, tôi đã xin xỏ được rồi! Tôi đã cho cô anh chàng đó đấy!
Ba ngàn đô la. Thật vậy à? Anh ta có điên khùng không?
- Không.
- Xấu xí không?
- Anh ta đẹp trai lắm!
- Ô, anh ta có vấn đề gì hả?
- Không có đâu.
- Anh ta có đưa tiền cho cô chưa? Cuối tuần này .
- Đó là chỗ anh ta có vấn đề đấy.
À, anh ta đã cho tôi 300 đô tối qua,và Kit,
tôi sẽ để một ít ở bàn tiếp tân cho cô.
Tôi muốn cô đến lấy nó.
Tôi đang ở khách sạn Regent Beverly Wilshire.
Viết tên đó đi
cô đang viết đó chứ? cô sẽ quên nó mất.
Viết nó đi.
Reg... Bev... Wil.
Bây giờ, còn một chuyện nữa.
Tôi sẽ đi đâu mua quần áo đây? Hàng tốt. Anh ta trả tiền mà.
- Ở Beverly Hills hả?
- Đúng vậy.
Rodeo Drive, baby.
- Xin chào.
- Thưa cô, tôi có thể giúp gì cho cô?
Vâng, tôi sẽ để cái này cho Kit De Luca. Cô ta sẽ đến lấy nó.
- Đừng mở nó ra nhé.
- Ô, không đâu, thưa bà.
- Grazie.
- Arrivederci.
Cô Wilso, cô biết người phụ nữ đó không?
Không, thưa ông.
Wild women do
And they don't regret it
Wild women show
what they're goin' through
Ooh
Wild women do
what you think you'll never
What you only dream about
wild women do
Oh, yes, they do
You tell me you
want a woman who
Is simple as a flower
Well, if you want me
to act like that
You've got to pay me
by the hour
Wild women do
and they don't regret it
Oh, wild women show
What they're goin' through
Ooh, yeah
Wild women do
what you think you'll never
- Tôi có thể giúp gì cho cô không?
- Tôi chỉ muốn coi qua thôi.
Cô có thực sự đang cần bộ đồ nào đó đặc biệt không?
Không. À, vâng. Ừm, bộ đồ nào kín đáo một chút.
Vâng.
- Hàng của cô đẹp đấy.
- Cám ơn.
- Giá tiền bao nhiêu vậy?
- Tôi không nghĩ là nó hợp với cô đâu.
À, tôi không muốn hỏi nó hợp hay không.
Tôi hỏi giá tiền của nó bao nhiêu.
Giá tiền của nó bao nhiêu vậy, Marie?
Nó rất mắc tiền.
- Nó rất mắc tiền.
- Xem này, tôi có mang theo tiền mà.
Tôi không nghĩ là chúng tôi có bất cứ bộ đồ nào hợp cho cô.
Rõ ràng là cô đi lộn chỗ rồi.
Xin mời cô đi đi.
Văn phòng bác sĩ? Xuống hai khu, rẽ phía trái
Cám ơn.
Nhà Tiffany đang lấy chỗ góc. Họ sẽ thích dự án đấy.
Tôi rất vui mừng về tất cả chuyện này.
Anh có nhận ra rằng Via Rodeo là con đường mới đầu tiên ở...
Beverly Hills trong suốt 7 năm nay không?
- Xin lỗi, thưa cô. Tôi có thể giúp gì cô không?
- Tôi đang về phòng của mình.
- Uh,cô có chìa khoá không?
- Ôi, tôi quên mất cái thẻ vào đó.
- Tôi ở trên tầng thượng.
- Cô là khách ở đây à?
- Tôi ở cùng một người bạn.
-Ô? Và đó là ai thế?
- Edward.
- Edward?
Edward... Edward, uh-
- Anh ta biết tôi.
- Dennis.
Dennis, có phải anh vừa làm ca tối phải không? Hmm?
- Vâng, thưa ông.
- Anh có biết quý cô này không?
- Cô ấy ở cùng ông Lewis.
- Ông Lewis.
Đúng vậy. Edward Lewis.
Cám ơn, Dennis.
- Đúng là cô ấy ở cùng ông ta tối qua.
- Cám ơn.
Ôi, trời, chuyện gì nữa đây? Cái gì? Cái gì?
- Chuyện gì xảy ra với mọi người hôm nay vậy?
- Không có gì, ổn thôi.
- Tôi sẽ đi cùng
- Chúng ta sẽ nói chuyện nhanh. Được rồi.
- Cám ơn, Dennnis.
- Cám ơn.
- Vậy cô tên là gì?
- Thế ông muốn nó là gì?
- Đừng giỡn với tôi, thưa cô.
- Vivian.
Cám ơn. Vivian.
À, cô Vivian.
những chuyện xảy ra ở khách sạn khác
không xảy ra ở Regent Beverly Wilshire đâu.
Nào, ông Lewis, tuy nhiên, là một khách hàng rất đặc biệt,
và chúng tôi thích coi các khách hàng của mình là bạn bè..
Với tư cách một khách hàng, chúng tôi nghĩ,
là ông Lewis sẽ đăng ký cho bất kỳ
nhưng với tư cách là một người bạn,
chúng tôi sẵn sàng bỏ qua chuyện đó.
Nào, tôi cho rằng cô là...
- một người họ hàng phải không?
- Vâng.
Tôi nghĩ vậy. Vậy cô ắt hẳn phải là...
cháu gái của ông ta?
Dĩ nhiên. Tất nhiên, khi ông Lewis rời đi,
chúng tôi sẽ không gặp cô trong khách sạn này nữa
Tôi cho rằng cô không có người chú bác nào khác ở đây phải không?
Tốt lắm. Vậy chúng ta hiểu nhau rồi.
Tôi cũng muốn khuyến khích cô...
ăn mặc cho thích hợp hơn một chút. Tất cả là vậy.
Không, đó không phải là tất cả.
Đó chính là những điều tôi muốn làm. Tôi đã cố mua...
một chiếc váy ở đường Rodeo hôm nay,
nhưng người phụ nữ đó không muốn giúp tôi.
Và tôi có bao nhiêu tiền thế này mà không mua được gì cả.
Tôi không có ý muốn ông giúp tôi,
nhưng tôi có tất cả thứ này, được chưa?
Tôi phải mua một chiếc váy cho buổi ăn tôi hôm nay.
Và không ai giúp tôi.
Ôi, trời, nếu ông đang gọi cho cảnh sát
Thì, được rồi, cứ gọi cảnh sát đi. Chuyện đó..
Chuyện đó hay đấy. Cho tôi gửi lời chào họ nhé.
Tiệm quần áo phụ nữ.
Xin cho gặp Bridget.
Vâng, Bridget. Xin chào.
Tôi là Barnard Thompson ở khách sạn Regent Beverly Hills.
Ô, cám ơn. Đúng, nhưng tôi muốn cô giúp tôi.
Tôi sẽ gửi một người đến. Tên cô ta là Vivian.
Cô ta là một khách hàng đặc biệt.
Cô ta là cháu của một người khách đặc biệt.
Đây là viên ngọc trên vương miện của nhà Morse.
Tài sản công nghiệp chính ở cảng Long Beach và Los Angeles.
Tiềm năng về tài sản thực là vô kể,
nhưng chúng ta chỉ mới ngang sức ở hầu hết vùng đất thôi.
chúng ta vừa có thông tin mới về Mr. Stuckey.
Edward, chúng ta vừa có thông tin mới về Morse.
Don, anh có thể giữ máy chiếu được không?
Rồi, có chuyện gì? Nói đi.
Lão già Morse vừa mới có được
một ưu thế nhờ một hợp đồng 350 triệu
để xây dựng tàu khu trục cho Hải quân.
Hợp đồng với Hải quân. Tôi không thể tin được chuyện này.
Tôi nghĩ anh đã nói là họ đâu có gì lợi thế gì trong vụ này đâu!
Hey, anh biết đó, nếu điều đó là sự thật,
mọi thứ sẽ có giá trị hơn rất nhiều đấy.
Cổ phần có thể tăng lên cao đấy.
- Yeah, no ***, Sherlock.
- Có lẽ chúng ta đã may mắn khi có được thông tin này đấy.
- Thấy chưa, chúng ta vẫn có thể bỏ vụ này.
- Bỏ vụ này à?
Này, quên đi, anh bạn. Chúng ta đã tốn rất nhiều thời gian cho vụ này.
- Không ai sẽ bỏ cuộc đâu.
- Philip, tôi nghĩ là anh ta nói đúng đấy.
Mọi người thư giãn nào!
Thư giãn! Chúng ta có biết ai trong Hội đồng xét duyệt Thượng viện không?
Thượng nghị sĩ Adams.
Được rồi, thượng nghị sĩ Adams. Hãy tìm xem ông ta ở đâu.
Hải quân sẽ không bỏ số tiền 350 triệu
cho bất cứ thứ gì mà không được Thượng nghị viện xét duyệt trước.
Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra ở đây hôm nay đấy.
- Chào?
À, đó là lý do tôi thuê anh, Phil à
để anh lo những chuyện lo lắng dùm tôi.
Tôi sẽ ở trong văn phòng của anh.
Bob, phòng khi anh muốn gửi các thông tin địa chất.
- Không có vấn đề gì.
- Cám ơn. Edward.
- Nghe này. Mọi thứ đã được chuẩn bị cho cuộc gặp tối nay phải không?
- Mm-hmm.
À, cô gái anh sẽ đi cùng là ai vậy?
Không phải người nào anh biết đâu.
Vâng, đây là công ty Edward Lewis.Phil Stuckey.
Vâng, ông ta ở ngay đây.
- Đừng lo lắng, Rainey. Tôi sẽ gọi cho bà ngay lúc nó tới.
- Cám ơn.
- Chúc một ngày vui vẻ.
- Cám ơn.
Chào, chắc cô là Vivian. Tên tôi là Bridget.
- Vâng, chào. Barney nói bà sẽ chu đáo với tôi.
Ông ta rất dễ thương. Kế hoạch của cô khi cô ở thành phố là gì vậy?
- Chúng tôi sẽ đi ăn tối.
- Ô, xin đừng ngồi lên đó.
- Cô sẽ đi chơi? Ăn tối à?
- Mm-hmm.
Vậy cô cần một chiếc váy đẹp.
Đi cùng với tôi nào.
Tôi chắc chắn là chúng ta sẽ tìm được
thứ gì mà ông bác của cô sẽ yêu thích.
- Khổ người của cô là 6, đúng không?
- Đúng. Sao bà biết vậy?
- À, đó là công việc của tôi.
- Bridge, ông ta thực ra không phải bác của tôi.
Không bao giờ như vậy đâu.
Barney! Xin lỗi, thưa ông.
Tôi đã có một chiếc váy!
Well, À, tôi hy vọng là cô đã đang mặc nó rồi chứ.
Oh, không. Tôi không muốn làm hỏng mọi chuyện.
Này, tôi cũng có giày rồi.
Không, không cần thiết đâu.
Tôi chắc chắn là chúng sẽ dễ thương. Cám ơn.
Được rồi, nghe này. Tôi không có ý ngắt lời ông,
nhưng bà Bridget thật sự tuyệt vời...
và tôi chỉ muốn cám ơn thôi.
- Ông tử tế lắm.
- Không có chi, cô Vivian.
Alô?
Đừng bao giờ nhấc điện thoại lên.
- Vậy tại sao anh lại gọi cho em?
- Em đã mua đồ cho hôm nay chưa?
- Em đã có một chiếc váy. Một cái váy đẹp.
- Tốt lắm.
Anh sẽ ở hành lang khách sạn vào đúng 5:45.
Cái gì, anh sẽ không lên phòng à?
Đây không phải là một cuộc hẹn hò. Đó là công việc.
Vậy anh sẽ đưa em đi đâu?
Anh sẽ đưa em đến một nhà hàng gọi là Voltaire.
- Rất thanh lịch đấy.
- Được rồi.
Em sẽ gặp anh ở hành lang,
nhưng chỉ bởi vì anh đang trả tiền cho em làm vậy.
Well, Cám ơn rất nhiều.
Gọi lại cô ta cho tôi đi.
- Vâng, Ông Stuckye muốn gặp ông.
- Được rồi, nói với ông ta là tôi đang có một cuộc gọi quan trọng.
Alô?
- Anh đã nói với em là không nhấc điện thoại nghe mà.
- Vậy thì đừng gọi em nữa.
Thật kỳ cục..
- Barney!
- Ăn mặc như vậy là chưa phù hợp đâu.
Oh, không, không, không. À, tôi có một vấn đề nhỏ.
Được rồi, cô Vivian. Một lần nữa thôi.
- Khăn ăn tối.
- Hãy đặt khăn ăn nhẹ nhàng lên đùi.
Tốt. Để khuỷu tay xuống khỏi bàn. Đừng rũ xuống.
Nĩa ăn tôm.
nĩa ăn xà lách, nĩa ăn tối.
Tôi biết dùng nĩa ăn xà lách rồi.
Nhưng những cái còn lại thật khó hiểu đấy.
Được rồi,nếu cô không nhận ra thì hãy đếm số răng nĩa đi.
Bốn răng: nĩa ăn tối.
Có 3 răng:nĩa ăn xà lách. Và đôi khi...
Xin lỗi, ông Lewis. Tôi là Thompson.
Tôi là giám đốc khách sạn.
- Uh-huh. Vậy hả. Xin lỗi nhé. Tôi muốn gọi một cuộc.
- Vâng thưa ngài.
- Tôi có một tin nhắn cho ông.
- Từ ai vậy?
- Từ cháu gái của ông đấy.
- Cái gì của tôi?
Quý cô đang ở cùng phòng với ông trong phòng của ông đấy.
Oh. Hmm.
- Tôi nghĩ là cả hai chúng ta đều biết cô ấy không phải cháu tôi.
-Dĩ nhiên, thưa ông.
Lý do tôi biết là bởi vì tôi là con duy nhất.
- Vâng, thưa ông.
- Tin nhắn là gì vậy?
Cô ta đang chờ ông ở phòng khách.
Cô Vivian đúng là một người biết gợi sự thích thú.
- Biết gợi sự thích thú.
- Chúc ông có một buổi tối vui vẻ.
- Thompson. Anh là...
- Giám đốc của khách sạn, thưa ông.
Anh đến trễ.
Em thật lộng lẫy.
Anh được thứ lỗi rồi đó.
Chúng ta đi ăn tối chứ?
- Theo lối này, ông Lewis. Bữa tiệc của ông đang chờ.
- Đừng lo lắng.
- Ông Morse.
- Vâng. Ông Lewis. Tôi là Jim Morse.
Anh chàng sôi nổi này là David, cháu trai của tôi.
Well, tôi không biết về tính sôi nổi của anh ta,
nhưng đúng là cháu trai của ông rồi.
Hân hạnh được gặp cả hai người.
Đây là người bạn của tôi, Vivian Ward.
- Xin chào. Rất hân hạnh được gặp mặt.
- David Morse.
Mời ngồi.
Xin lỗi.
- Em đi đâu vậy?
- Em đi vào phòng của quý bà.
- Lên lầu, phía phải.
- Được rồi. Xin lỗi nhé.
- Anh gọi món ăn cho em nhé?
- Được mà.
Nhờ anh làm vậy. Cám ơn.
Để anh làm cho.
Ông Lewis, ông của tôi tin rằng...
người đã tạo nên một công ty...
...nên lèo lái số phận của nó.
- Món xà lách đâu?
Uh, món xà lách ở cuối bữa ăn.
Nhưng đó là cái nĩa mà em biết.
Để tôi nói cách khác nhé.
Giữa những lời tuyên bố chính thức
và những lời đồn đại quanh vụ này,
chúng tôi thấy rất khó để đoán ra ý định thực sự của ông là gì.
Tôi không biết gì về cô nhưng tôi
không thể biết được cái nào đi cùng cái nào.
Anh biết đó, đã có thời chúng tôi
làm những chiếc tàu to bằng nhiều thành phố.
- Những người như ông của tôi đã dựng nên đất nước này.
- Ai kêu món này vậy?
Thưa cô, là quý ông đó. Chúc ăn ngon.
Đây là món escargot .
Tiếng Pháp cho ốc sên. Nó ngon lắm đấy.
Thử đi. David?
Ông Lewis, nếu ông tính quản lý... và tôi không
nghĩ là ông sẽ...nhưng nếu ông làm được,
ông có kế hoạch làm gì với công ty vậy?
Chia nhỏ nó ra và bán từng phần một.
Tôi chắc ông hiểu là tôi không thích ý kiến...
biến công trình 40 năm của tôi
thành một vụ mua bán gara đâu.
Với cái giá mà tôi đang trả, thì ông Morse,
ông sẽ trở thành một người rất giàu có.
Tôi đã đủ giàu rồi. Tôi chỉ muốn xưởng tàu của mình thôi.
Chúng thật trơn tuột.
Chuyện đó lúc nào cũng xảy ra cả.
Tôi đã gặp ba của anh. Tên ông ta là gì nhỉ?
- Carter.
- Đúng. Carter. Carter Lewis.
Ông ta không phải là một gã đáng khinh như mọi người nói đâu.
- Không, tôi có quyền về chuyện đó.
- Chuyện đó có làm ông ta tự hào không?
Tôi không chắc đâu. Ông ta đã mất rồi.
Oh, Tôi chưa được biết, Xin lỗi nhé.
Tôi cũng rất tiếc.
Ông Morse, ông đã đòi có cuộc họp này. Tôi có thể làm gì cho ông?
- Hãy để công ty tôi yên!
- Tôi không thể làm vậy. Tôi sở hữu 10 triệu cổ phần mà.
- Tôi sẽ mua lại cổ phần của anh.
- Ông đâu có tiền.
Chúng tôi sẽ. Chúng tôi đang cố lấy một hợp đồng làm 10 tàu khu trục.
Sẽ không có hợp đồng gì hết.
Hợp đồng bây giờ đang kẹt lại ở Hội đồng xét duyệt
- Vậy làm thế quái nào mà anh làm được chuyện đó?
Cái gì anh đã...
Anh đã có vài tay chính khách bẩn thỉu
về phe mình hay cái gì đó hả?
Dễ mà, dễ mà. Bình tĩnh đi. Bình tĩnh, David.
- Ông Lewis sẽ chơi xấu đấy.
- Đúng vậy.
Tôi nghe vậy đủ rồi. Vivian, thật hân hạnh được gặp cô.
Cháu xin lỗi, ông. Tôi phải ra ngoài hít thở, Mr. Lewis.
Tôi nên đi cùng cháu tôi thì hơn.
Hai người thưởng thức đi nhé.
Tôi chắc là nó sẽ ngon đấy. Chúc may mắn.
Coi chừng đấy, Lewis. Tôi sẽ xé tan anh ra từng mảnh.
Tôi đợi việc đó đấy.
Edward?
Edward, anh nói anh sẽ không bao giờ ra ngoài đó mà.
À, anh chỉ mới ra ngoài một chút thôi mà.
Anh không nói gì nhiều trên đường về nhà.
Anh đang nghĩ về bữa tối à? Em thật là một người kỳ quặc.
Ý em là, công việc tốt đẹp, đúng không?
Ông ta đang gặp rắc rối. Anh muốn công ty của ông ta.
Ông ta không muốn nhả nó ra.
Cám ơn đã tóm tắt lại.
Vấn đề là em biết rằng anh thích ông Morse.
Em biết anh đang thất vọng vì chuyện đó;
Anh đừng làm em lo lắng.
Nó làm em lo lắng à? Cái gì sẽ xảy ra nếu
anh dựa người về phía sau một chút như vầy?
Anh sẽ cứu em nếu em ngã chứ?
Vivian, Anh đang bối rối. Thôi nào... Anh không có tâm trí.
Thật sự cao đấy. Xem này. Không có tay gì hết! Được rồi. Em xin lỗi.
Sự thật là, chuyện anh có thích người này hay không chẳng có liên quan gì cả.
Anh sẽ không để mình bị vướng mắc về tình cảm trong chuyện kinh doanh.
Em biết. Kit luôn nói cho em rằng,
"Đừng tình cảm khi cô làm việc."
Đó là lý do không hôn hít gì hết. Nó quá riêng tư đi.
Giống như điều anh đang nói. Anh giả vờ không làm gì , liên quan gì.
Khi em đi cùng một anh chàng,
em sẽ giống như một con rô bô. Chỉ làm việc thôi.
Ý em là, trừ anh ra
Dĩ nhiên đối với anh thì không rồi.
Em và anh là những người giống nhau, Vivian.
Cả hai chúng ta đều kiếm tiền từ người khác..
Em thật tiếc khi nghe kể về cha của anh.
- Ông ấy mất khi nào?
- Tháng vừa rồi.
Anh có nhớ ông ấy không?
Anh đã không nói chuyện với ông ta được 14 năm rưỡi.
Anh đã không có ở đó khi ông ta mất.
- Anh có muốn nói về chuyện này không?
- Không.
Vậy, để em nói anh nghe nhé. Vì em có một ý tưởng.
Hãy cùng nhau xem phim cũ suốt đêm nhé. Chúng ta sẽ thoải mái trước TV.
- Thoải mái à?
- Đúng vậy. Chúng ta sẽ giống như các loại rau vậy.
Để anh nói em nghe nhé. Anh sẽ quay lại.
Chúng ta sẽ thoải mái ngày mai.
- Anh đang đi đâu vậy?
- Anh xuống dưới một chút.
Em có muốn kết hôn không?
Bây giờ, đừng chuyển đề tài khác, hãy chứng minh cho em thấy..
Oh, em yêu anh, Adam, Alex, Peter, Brian, tên anh là gì nhi?
Oh, Anh yêu em.
Chào, à, tôi ở tầng mái. Ông Lewis có ở đây không?
Có thấy ông ta dưới đó ở đâu không?
Cám ơn rất nhiều. Cám ơn rất nhiều.
Em không biết là anh chơi đàn.
Anh chỉ chơi cho người lại nghe thôi.
Em đang buồn chán ở trên lầu một mình.
Mọi người có thể để chúng tôi một mình được không?
Cám ơn.
Người ta luôn làm những gì anh nói họ làm à?
Anh nghĩ vậy.
Dậy đi. Đến lúc sắm đồ rồi.
Nếu em gặp rắc rối khi sử dụng thẻ này, cứ bảo họ gọi cho khách sạn.
Được không?
Ồ,mua sắm thêm.
Mm-hmm.
Anh thật ngạc nhiên là em không mua nhiều hơn một chiếc váy ngày hôm qua.
- Chuyện mua sắm không vui như em tưởng đâu.
- Tại sao không?
Họ khinh thường em.
Khinh thường em?
Người ta đang nhìn vào em.
Người ta không nhìn vào em. Người ta đang nhìn vào anh.
Các cửa hiệu không dễ thương với mọi người.
Em không thích chuyện đó.
Các cửa hiệu không dễ thương với mọi người.
Họ chỉ dễ thương cởi thẻ tín dụng thôi.
Được rồi. Đừng lo lắng nữa... Đừng nhai kẹo cao su nữa.
Anh không thể tin em lại làm vậy.
- Yes.
- Tôi là Hollister, giám đốc. Tôi có thể giúp gì cho ông?
- Tôi là Edward Lewis.
- A. Vâng.
- Anh thấy quý cô đàng đó chứ?
- Có.
- Anh có cái gì trong cửa hiệu này đẹp như cô ta không?
- Oh, có.
Oh, không. Tôi đang nói là chúng tôi có nhiều thứ đẹp như cô ta muốn.
Đó là điều tôi muốn nói, và tôi nghĩ là chúng ta có thể đồng ý về chuyện đó.
- Đó là lý do tại sao khi anh đến...
- Xin lỗi. Chúng tôi cần vài người giúp chúng tôi.
Tôi sẽ nói tại sao. Chúng tôi sẽ tiêu một số tiền rất lớn trong đây.
Vì thế chúng tôi cần nhiều người giúp,
vì đó là cái mà chúng tôi thật sự muốn. Anh hiểu tôi rồi đấy.
Sir, ông đã vào đúng tiệm, đúng thành phố rồi.
Nhân tiện bất cứ thứ gì cô thấy ở đây, chúng tôi đều có thể làm được.
Cô có muốn một chút vui nhộn không?
Mary Pat, Mary Kate, Mary Francis, Tovah, Xem nào!
- Nhanh lên. Hãy lấy nó đi.
- Oh, Ôi, bộ này thật tuyệt.
- Xin lỗi thưa ông, uh,
- Có chuyện gì?
Chính xác thì số tiền lớn mà ông đang nói là bao nhiêu?
Thật nhiều hay thật vĩ đại hả?
- Thật sự vĩ đại.
- Tôi rất thích ông ta.
Thưa ông Lewis? Ông Lewis? Mọi chuyện thế nào rồi?
Tôi nghĩ là được phải không.
Tôi nghĩ là chúng ta cần vài thứ nữa.
Rất tốt, thưa ông. Ông không chỉ đẹp trai mà còn rất quyền lực nữa.
Tôi có thể thấy ngay khi ông vào đây ông là một người có...
- Hollister.
- Vâng, thưa ông.
Không phải tôi. Là cô ta kìa.
Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi.
Các cô đang làm gì rồi?
Ô, Edward, Edward. Anh đang ở đâu vậy?
Người ta đã đồn ầm lên rồi kìa. Morse sẽ nâng giá của anh đấy.
Ông ta phản công à? Chú ơi, ông ta là con chim già khó nhai.
Ông ta biết là hợp đồng với bên Hải quân đã bị ngăn lại.
Ông ta lấy tiền ở đâu ra?
Tôi không biết. Ông ta... Tôi nghĩ là ông ta đang về phía nhân viên.
Ông ta vẫn cần ai đó cam kết tài trợ chứ.
- Tìm xem người đó là ai.
- Được rồi, okay. Anh sẽ có nó.
Em ở một mình nhé. Anh phải làm việc. Em trông tuyệt lắm.
- Cô ấy có thẻ của tôi.
- Và chúng tôi sẽ giúp cô ta sử dụng nó, thưa ông!
# Pretty woman
walking down the street #
# Pretty woman
the kind I like to meet #
# Pretty woman #
# I don't believe you
You're not the truth #
# No one could look as good as you
Mercy #
- Edward sẽ thích cái cà vạt đó.
- Anh đưa cô ta cái cà vạt đó nhé?
- Cái cà vạt à?
- Tháo nó ra đi. Đưa nó cho cô ta.
- Ô, cái cà vạt.
-Anh ta sẽ thực sự muốn làm đó.
Ai đặt bánh piza?
# Pretty woman, stop a while #
# Pretty woman, talk a while #
# Pretty woman
give your smile to me #
# Pretty woman
Yeah, yeah, yeah #
# Pretty woman, look my way #
# Pretty woman #
- Tôi có thể giúp gì được không?
- Không, cám ơn.
- Xin chào.
- Cô có nhớ tôi không?
- Không. Tôi xin lỗi.
- Tôi đã ở đây hôm qua. Cô nói sẽ không phục vụ tôi.
- Oh.
- Cô làm việc theo phận sự phải không?
Ơ, đúng vậy.
Sai lầm lớn rồi đấy. Lớn lắm!
Tôi phải đi sắm đồ thôi.
# Pretty woman
don't walk on by #
# Pretty woman
don't make me cry #
# Pretty woman #
# Don't walk away, hey #
Ô, cám ơn.
# Oh, oh, pretty woman ##
- Ông Lewis.
- Nào mọi người.
Mọi người, hãy hoàn thành xong vụ này chiều nay được không?
Jake, hãy bắt đầu với Blair. Vào lúc, à 2:00 hay 2:30 là được.
Anh đã nói đúng về Morse.
Ông ta đã cầm cố mọi thứ mình có...
để có thể đảm bảo có được một khoản vay ngân hàng.
Không còn ngân hàng nào khác, ngoài Plymouth Trust đúng không?
- Hmm.
- Vậy chẳng cần nói gì nhiều...
rằng công việc kinh doanh của anh đối với họ có ý nghĩa hơn nhiều Morse.
Vậy tất cả những gì anh cần làm là gọi nhà băng.
Đúng.
Edward, cho tôi xin lỗi nhé, nhưng tuần này anh bị sao vậy?
Anh đang tạo hội cho Morse thoát được à?
Anh biết tôi từng thích làm gì khi tôi còn là một đứa bé không, Phil?
Gì?
Xếp khối.
Xếp các khối gạch. Các khối dựng đồ chơi.
Vậy tôi thích chơi cờ tỷ phú.Thì sao? Còn chơi cờ, Park Palace.
Chúng ta không xây gì hết, Phil. Chúng ta không làm ra gì hết.
Chúng ta làm ra tiền, Edward.
Chúng ta đã mất một năm vì vụ này. Đó là cái anh nói mình muốn.
Tôi đang giao nó cho anh.
Cái cổ của Morse đã được giơ ra. Đến lúc giết ông ta rồi.
Đến lúc giết ông ta rồi..
Gọi cho nhà băng đi.
Hôm nay anh thế nào?
Cà vạt đẹp đấy.
Em đã kiếm nó cho anh.
Well, mẹ anh là một giáo viên âm nhạc...
và cưới cha của anh, người mà gia đình cực kỳ giàu có.
Sau đó ông ấy ly dị mẹ anh để lấy một người phụ nữ khác...
và ông ta mang theo tiền của mình đi.
Rồi mẹ anh mất.
Anh rất tức giận với ông ta.
Anh đã mất toi 10,000 đô cho trị liệu để nói được câu nói đó.
Tôi đã rất tức giận ông ta.
Anh nói đúng lắm, phải không? Tôi sẽ nói một lần nữa.
Tôi rất tức giận với cha của tôi.
Xin chào, tên tôi là Lewis. Tôi rất tức giận với cha của tôi.
Tôi đã tức giận với ông ta với cái giá 10,000 đô.
Cha của anh là chủ tịch công ty thứ 3 mà anh đã chiếm được.
Anh đã mua nó. Bán nó theo từng phần.
- Bác sĩ tâm thần nói gì?
- Nói là anh đã được chữa khỏi.
Vậy là anh đã huề rồi. Điều đó chắc đã làm anh vui lắm.
Em có nói là chân của em dài 44 inch từ hông đến ngón chân không nhỉ?
Vì vậy xét căn bản thì chúng ta đang nói về việc trị liệu dài 88 inch...
ôm chặt lấy anh cho cái giá hời...
$3,000.
Đúng vậy.
Ebersol của nhóm Falcons chuyền bóng cho Keenan.
Tôi là Bill Fricker cùng với Gwen Olsen đem đến cho các bạn buổi tường thuật...
sự kiện từ thiện lớn này...
- Coi chừng khi em đi đứng đấy.
bởi vì nếu em bước vào cái gì đó, chúng ta sẽ không bao giờ trở vào xe.
Đừng quá gần cái cây. Anh không thích kiến đâu.
Xin chào! Anh có thấy Edward đâu không?
- Chuyện gì sẽ xảy ra?
- Họ không có nhiều thời gian ra đại lộ Hollywood đâu.
- Anh đã làm vậy đấy.
- Đi thôi. Đi thôi.
Được rồi. Em trông đẹp lắm. Giống như một quý cô vậy.
Em sẽ một khoảng thời gian thật tuyệt vời.
Được rồi, đừng lo lắng và cười lên đi.
Humboldt đang quay lại từ phía bên kia.
Toquenee đang đuổi theo Keenan. Cú phạt đền.
Đây là Gwen và Gretchen, của nhà Olsen...
người đã tạo ra những tác phẩm nghệ thuật đẹp.
- Edward.
- Tôi sẽ quay lại ngay. Chờ đấy nhé.
Vậy, cô là người của tháng này hả? Hmm.
Uh, cô ta chỉ mới hơi bực mình thôi.
Edward là anh chàng độc thân chúng tôi thích nhất mà.
Mọi người đều cố muốn giành anh ta.
Well, tôi không có ý định giành anh ta.
Tôi chỉ dùng anh ta cho việc quan hệ tình dục thôi.
Oh, yes.
- Hay lắm.
- Hay lắm. Whoo, whoo, whoo!
Hãy nói lại cho em tại sao chúng ta ở đây đi.
- Để kinh doanh.
- Kinh doanh lẫn lộn à?
Đúng vậy.
Thưa mọi người, đó là người...
Falcons, 7. Gems, 4.
- Xin lỗi nhé. Edward. Edward. Ở chỗ này.
- Phil.
- Ah, Thật vui được gặp anh.
- Tôi cũng vậy.
Tôi muốn anh gặp người bạn mới của tôi, Vivian Ward.
Well, Xin chào. Tôi là Philip Stuckey, Vivian.
Đây là vợ tôi, Elizabeth.
Thật hân hạnh được gặp một trong những cô gái của Edward.
Ôi, trời! Đó là Tate Whitley Wallington!
Tate! Tôi đây, Elizabeth, ở đội Workout World.
Cô ta là một nữ hoàng aerobic. Hãy vui lên đi.
Vivian, cô dùng cái này được chứ.
Vivian, tại sao không bạn bắt đầu với nó. Được chứ?
Tôi sẽ quay lại ngay. Nhân tiện, anh có thấy thượng nghị sĩ Adams ở đây không?
Mm-hmm. Tôi đã hỏi ông ta.
Đó là lý do tại sao tôi luôn tín nhiệm anh đấy. Mmm!
Đúng là một anh chàng thành thật. Anh ta là ai vậy?
Anh ta là luật sư của anh. Anh ta ổn cả mà.
Anh có thể làm quen với vợ anh ta đấy.
Có lẽ chúng ta sẽ thử việc đó sau.
- Những người này là bạn anh à?
- Đúng, anh chơi với họ.
- A, vậy chẳng có gì lạ cả.
- Chẳng có gì lạ?
Chẳng có gì lạ là tại sao tìm kiếm người như em.
Và tôi có cần một số giúp đỡ từ quý vị khán giả.
Chúng tôi cần các vị giúp dời các tảng đất cỏ.
- Vậy xin ra đi.
- Ra đi nào, ra đi nào.
Các vị đã nghe cô ta rồi đấy. Tiếng dậm chân lên tảng đất cỏ.
Đây là một truyền thống lâu đời.
Lâu đời như trò chơi polo vậy. Các vị vua và hoàng hậu thường làm như này.
Cô ta thật dễ thương, Edward.
Anh tìm ra cô ta ở đâu vậy?
976-BABE.
Chỉ có một lời khuyên: Hãy tránh xa các tảng đất cỏ tưới nước.
Không, đó là một phần của trò chơi polo.
Cô phải được một thành viên câu lạc bộ lau giày của mình.
Hãy nghĩ là tôi có cái gì đó trong xe làm cho nó có màu nâu.
Cám ơn.
- Vivian. Chào. David Morse.
- Xin lỗi nhé.
- David.
- Cô khoẻ không?
- Tôi khoẻ.
- Tôi nghĩ đó là cô. Tôi thích chiếc nón này.
- Nó mới đấy.
- Anh đang nhìn gì vậy?
- Tới xem ngựa của tôi đi, Vivian.
- À Edward đang chờ em rồi.
- Nó ngay đây.
- Okay, tôi sẽ... Đợi một chút.
Tôi không biết là anh sẽ chơi ngày hôm nay.
Uh, tôi đang hỏi đường đi. Cô ta ở ngay đó.
Oh, vậy là anh tình cờ gặp cô ta à? Thật kỳ lạ đấy.
Vậy cô ta làm nghề gì? Cô ta... cô ta có làm việc không?
- Cô ta kinh doanh.
- Kinh doanh à? Thật khó tin.
Hay lắm. Vậy cô ta bán gì?
Tại sao anh muốn biết vậy?
Nào, hãy nghe lời tôi đi, được không?
Tôi đã quen anh lâu lắm rồi.
Tôi tự hỏi anh đã gặp chuyện gì vào cuối tuần rồi,
giồng như cái cà vạt, và, uh...
Tôi tự hỏi liệu có thể cô gái này không phải là sự khác biệt hay không.
Đặc biệt là khi tôi thấy cô ta đang nói chuyện với David Morse.
- Tôi giới thiệu họ với nhau vào buổi tiệc hôm vừa rồi.
- Vậy thì sao?
Chúng ta có phải bạn tốt không? Cô gái ấy không ảnh hưởng gì ở đây cả.
Bây giờ cô ta đang nói chuyện với 1 người có công ty chúng ta đang cố mua lại.
Trùng hợp nhỉ, anh khong nghĩ vậy sao?
- Đừng có lố bịch như vậy.
- Làm thế nào mà anh biết là cô gái đó...
không bám chặt mình vào anh bởi vì cô ta đang mang thông tin về cho Morse hả?
- Đây là vấn đề! Tình báo công nghiệp...
- Phil, Phil, Phil!
- Phil, Nghe tôi đi này.
- Cái gì?
- Cô ta không phải là gián điệp. Cô ta là gái đứng đường.
- Oh!
Cô ta là gái đứng đường.
Tôi đón cô ta trên đại lộ Hollywood...
trong xe của anh.
- Ô, anh thật...
- Đúng vậy.
Ôi, trời!
Anh biết đấy, anh là nhà triệu phú duy nhất từng được biết đến là...
đã đi kiếm một cô gái đứng đường rẻ tiền, phải không?
- Edward!
- Tôi rất tiếc đã nói cho anh nghe.
Thượng nghị sĩ Adams, Rất vui là ông đã làm được.
Cám ơn, hy vọng là thông tin tôi đưa anh có ích.
Oh. Dĩ nhiên rồi, vâng, Cám ơn ông về chuyện đó.
Chuyện đó không có gì thay đổi,phải không?
Không, nó vẫn bị chặn lại.
- Vui vẻ chứ, Vivian?
- Vâng, tôi đang rất vui vẻ.
Chắc đó phải là một sự thay đổi lớn so với đại lộ Hollywood, phải không, hmm?
Gì ?
Đúng, Edward đã kể với tôi.
Nhưng đừng lo lắng. Tôi sẽ giữ bí mật cho cô.
Nghe này. Có lẽ...à...cô và tôi có thể đi chơi cùng nhau...
sau khi Edward rời đi.
Chắc chắn được mà. Tại sao không nhỉ?
A, vậy chúng ta cứ làm thế nhé? hmm?
Philip.
Chào, mọi người.
Tôi muốn nhắc tên của vài vị khách tài trợ bạc.
Jacobs Distributors, Norrell Saddlery,
Và chúng tôi muốn nói lời cảm ơn nhiều đến nhà tài trợ bạch kim của chúng ta...
Công ty liên doanh Edward Lewis.
Trái banh đang ở tay đánh số 4.
- Em khoẻ chứ?
- Khoẻ mà.
Tốt. Điều đó tốt. Bảy lần "khoẻ" từ lúc chúng ta rời trận đấu.
Anh có được nghe lời khác được không?
Khốn nạn! Đó là lời nói khác đấy.
Anh nghĩ mình thích từ bảy lần "khoẻ" hơn.
Anh biết gì không? Nói cho em nghe đi: Tại sao anh lại bắt em diện đồ?
À, vì quần áo như vậy thích hợp hơn.
Không. Ý em là, liệu có phải anh sẽ nói
với mọi người rằng em là gái đứng đường không,
- Tại sao anh không để em mặc đồ của mình, hả?
Ý em là, trong bộ đồ của mình, khi có ai đó như gã Stuckey đến gần...
...em có thể giải quyết hắn được...
Em có thể được chuẩn bị rồi.
Anh rất tiếc. Anh không vui gì khi Stuckey nói như vậy.
Nhưng anh ta là luật sư của anh. Anh quen anh ta được mười năm rồi.
Anh ta nghĩ rằng em là gián điệp công nghiệp. Đó là bệnh của anh ta.
Vậy anh là ai hả, người dắt mối cho em à?
Anh biết đấy, anh nghĩ mình có thể trao em cho bạn của mình sao?
- Em không phải đồ chơi đâu!
- Không, em không phải đồ chơi của anh.
Vivian, anh đang nói chuyện với em. Quay lại đây!
Anh ghét phải nói thẳng ra, nhưng thực ra em đúng là gái đứng đường,
- Và anh cùng luật sư của anh!
- Này, anh đâu có sở hữu tôi! Tôi tự mình quyết định mà!Được chưa?
Tôi nói ai, tôi nói lúc nào. Tôi nói ai!
Anh từ chối không cãi nhau với em ba ngày nữa đấy!
Anh nói anh rất tiếc. Ý anh là thể..
Thế là hết!
Tôi tiếc là đã gặp anh.
Tôi tiếc là mình đã vào cái xe ngu ngốc của anh.
Làm như là em có nhiều lựa chọn hấp dẫn lắm đấy.
Tôi chưa từng bị ai làm cho mình cảm thấy bị nhục nhã như anh làm hôm nay.
Chuyện đó hơi khó tin đấy.
Em đi đâu vậy?
- Tôi muốn tiền của mình. Tôi muốn đi khỏi đây.
Thôi nào!
Anh xin lỗi.
Anh không được chuẩn bị để trả lời những câu hỏi về chúng ta.
Chuyện đó thật ngu ngốc và độc ác.
Anh không có ý như vậy.
Anh không muốn em bỏ đi.
- Em có thể ở đến cuối tuần không?
-Tại sao?
Anh thấy em nói chuyện với David Morse. Anh không thích chuyện đó.
Bọn em chỉ mới nói chuyện thôi.
Anh không thích chuyện đó.
Cô muốn xuống hả?
Anh làm em tổn thương.
Anh biết.
Đừng làm như vậy nữa.
Người đầu tiên em yêu chẳng là ai cả.
Người thứ hai còn tệ hơn.
Mẹ em đã gọi em là thỏi nam châm vô dụng.
Nếu có một thỏi nam châm trong 50 dặm, em sẽ hoàn toàn bị anh ta lôi cuốn liền.
Đó là lý do tại sao em ở đây. Em đi theo cục nam châm thứ 3.
Oh.
Vậy em đã ở đây, không tiền, không bạn, vô giá trị.
Vậy em chọn nghề này để làm việc à?
Em đã làm việc ở vài tiệm bán thức ăn nhanh.
Đậu xe ở trận đấu vật.
Em không thể trả tiền thuê nhà. Em quá xấu hổ khi phải về nhà.
Đó là lúc em gặp Kit.
Cô ta là gái đứng đường và đã nói rất hay về nó.
Vì thế một ngày nọ em đã làm.
Em đã khóc rất lâu.
Nhưng sau đó em quen dần và anh biết không...
...nó cứ như không cần ai lập kế hoạch cả. Đó không phải là giấc mơ thời thơ ấu của em.
Em có thể giỏi hơn mà.
Khi người ta coi thường anh, thì anh sẽ bắt đầu tin chuyện đó.
Anh nghĩ em là một người phụ nữ rất sáng dạ, đặc biệt.
Chuyện này dễ tin hơn đấy.
Anh có từng để ý như vậy không?
- Nói tôi sẽ gọi ông ta vào thứ hai.
- Yes, sir.
- Cô đang đi đâu vậy?
- Ông ta đã ký cái này chưa?
- Chưa, ông ta nói ông ta phải đi.
- Edward, Edward, anh không thể biến đi được.
- Đừng rối lên, Philip.
Morse sẽ không làm gì được đâu.
Tôi sẽ quay lại đây vào ban sáng.
- Cô đã gửi vé đến khách sạn chưa?
- Rồi, thưa ông.
- Cám ơn.
- Anh đang đi đâu vậy?
- Tôi có một cuộc hẹn.
Với con bé đứng đường đó à?
Cẩn thận đấy nhé, Philip.
- Em nhìn được không?
- Mm.
- Mmm?
- Còn thiếu gì đó.
À, chẳng có gì hợp với cái váy đầm này cả.
Ô, có lẽ cái ở trong hộp này thì được.
Anh không muốn em quá kích động. Đây chỉ là đồ mượn thôi.
Oh!
Họ thật sự cho anh mượn cái này từ cửa hiệu trang sức sao?
Anh là một khách hàng rất tốt.
Nếu anh muốn mua nó, thì nó giá bao nhiêu vậy?
Một phần tư của một triệu.
Hai trăm năm mươi ngàn đô à?
Vậy chúng ta đi đâu?
Đó là một điều ngạc nhiên.
Phòng khi em quên nói với anh sau này,
em muốn nói trước là em đang rất vui tối nay.
Cám ơn.
Khi em không lo lắng, em trông rất đẹp đấy,...
và rất cao nữa.
# You're a dream
coming true #
# I can't believe how I have #
# Fallen for you #
# You are the one #
# Who's led me to the sun #
- # How could I know #
- You don't want to go to San Francisco in a Limousine?
- # I was lost without you #
- I've never been on a plane before.
# And I want to tell you #
# You control my brain #
# And you should know that #
# You are life in my veins ##
Đây sẽ là một chuyến bay đẹp, thưa ông Lewis.
Thời tiết bình thường suốt đường bay tới San Francisco.
Chúng ta sẽ đến đó trong 50 phút nữa.
- Chúng ta trễ rồi.
- Không, không sao đâu.
- Đêm khai mạc không bao giờ bắt đầu đúng giờ.
- Được rồi.
- Ông có lấy chương trình không ạ?
- Cám ơn.
Hân hạnh được gặp ông
Ngay lối này, thưa ông Lewis.
- Doris, Thật vui được gặp anh.
- Anh khoẻ chứ?
- Thật đúng là tin tuyệt vời. Chúc mừng.
- Chào, Edward.
- Này, anh lại đây đi. Anh nhìn đi này.
- Được rồi.
- Nếu anh sợ độ cao thì tại sao anh lại lấy chỗ ngồi trên đây?
Vì đó là chỗ tốt nhất.
- Thưa ông, còn gì không ạ?
- Không, cám ơn.
- Kiếng ở đây. Chúc ông coi vở opera vui vẻ.
- Vậy... anh nói đây là nghệ thuật Ý.
- Uh-huh.
Vậy làm thế nào mà em biết họ sẽ nói gì chứ? Cái này hỏng rồi.
- Kiếng của em vỡ rồi.
- Không, không. Nó bình thường mà.
- Ô.
- Em biết không. Cứ tin anh đi,rồi em sẽ hiểu.
Âm nhạc rất mãnh liệt.
Có một ban nhạc kìa.
Phản ứng của người ta khi coi ôpêra lần đầu là rất mạnh mẽ.
Họ hoặc thích nó hoặc ghét nó.
Nếu họ yêu nó, họ sẽ luôn yêu nó. Nếu họ không,
thì họ có thể sẽ học cách trân trọng nó,
nhưng nó sẽ không bao giờ trở thành một phần trong tâm hồn của họ.
- Mmm.
- Mmm.
- Cô có thích vở ôpêra không?
- Ô, nó hay lắm. Tôi suýt tí nữa thì tè cả ra quần đấy.
Cái gì?
Cô ấy nói cô ấy thích nó hơn vở Cướp biển vùng Penzance.
- Ô!
- Đúng vậy.
Bây giờ thì tạm biệt.
- Đừng đụng vào.
- Em đi con hậu. Em thích con hậu.
Em không thể chuyển con hậu chỗ đó được.
Anh nghĩ là em sẽ làm vậy?
Ngày mai chúng ta chơi nốt nhé?
Trễ rồi, và anh phải làm việc.
Sao anh không nghỉ ngày mai đi? Hãy nghỉ một ngày đi.
.
- Anh nghỉ việc à?
- Đúng vậy.
Anh làm cho công ty của anh mà.
Đây là các báo cáo kho ông muốn, và ông Lewis đã gọi.
- Ông ta nói gì?
- Ông ta nói mình sẽ nghỉ ngày hôm nay.
- Ông ta sẽ nghỉ ngày hôm nay?
- Ông ta đã nói vậy.
Em đói rồi. Có một tiệm bán xúc xích nhanh đằng kia.
Anh có mang theo tiền không?
Em đói rồi. Có một tiệm bán xúc xích nhanh đằng kia.
Anh có mang theo tiền không?
- À, anh sẽ đưa.
- Anh mua xúc xích nhanh, chúng ta sẽ ngồi nằm dưới một cái cây.
- Ngồi nằm gì ?
- Ngồi và nằm xuống.
Được rồi. Hãy đọc hai trang đầu đi.
Được rồi.
Mmm.
Anh đang nói chuyện với ai đó. Anh đang nói chuyện với...
Anh ấy ngủ rồi.
Em yêu anh.
Anh đang nghĩ ngợi gì một mình vậy?
Nghĩ rằng hôm nay sẽ là đêm cuối chúng ta ở cùng nhau,
và sau đó em sẽ rời anh đi
À, thật khó khăn khi chiếm được anh.
Công việc của anh sắp xong rồi, vì vậy anh sẽ quay về New York.
Anh thực sự muốn gặp lại em.
- Thật vậy sao?
- Đúng vậy.
Anh đã sắp xếp cho em một căn hộ, một chiếc xe hơi,
chuẩn bị cho một loạt cửa hiệu sẵn sàng phục vụ
em bất cứ lúc nào em muốn sắm đồ.
- Mọi thứ đã xong xuôi hết rồi.
- Còn gì nữa không?
Anh sẽ để một ít tiền lại trên giường lúc anh rời thành phố hả?
Vivian, mọi chuyện thực sự không phải vậy đâu.
Vậy thì thế nào?
- À, vì anh nghĩ chuyện đó sẽ giúp em không phải đứng ngoài đường.
- Đó chỉ là vấn đề về nơi chốn thôi.
Vivian, vậy em muốn gì?
Em thấy gì đang xảy ra giữa chúng ta vậy?
Em không biết.
Khi em còn là một cô bé,
mẹ của em thường nhốt em vào kho khi em hư, mà chuyện đó rất hay xảy ra.
Và em...em sẽ giả vờ làm một công chúa...
bị nhốt trong một toà tháp bởi một mụ phù thuỷ ác độc.
Rồi bất thình lình, chàng kỵ sĩ ...
cưỡi con ngựa màu trắng,
thật hiên ngang sẽ tới thách đấu mụ phù thuỷ và rút kiếm ra.
Và em sẽ vẫy tay,
và anh ta sẽ trèo lên toà tháp cứu em.
Nhưng chưa từng bao giờ...
em mơ tưởng đến việc chàng hiệp sĩ sẽ nói với em,
"Nào, em yêu. Anh sẽ đặt em vào một toà nhà lớn."
- Alô.
- Tôi phải gọi.
Tôi vừa gọi cho James Morse xong. Nghe này.
- Ông ta muốn gặp anh hôm nay.
- Để làm gì?
Ông ta không nói.
Edward, tôi nghĩ chúng ta thắng ông ấy rồi. Ông ta đang nguy rồi.
Chúng ta đã thắng ông ấy!
Này, nếu ông ta đang thực sự thua, thì tôi muốn ông ta hết cổ phần
của ông ta cho chúng ta chiều nay.
Không, không hay đâu. Nếu ông ta đang thực sự thua,
thì tôi không muốn chờ đến chiều nay.
Nói nhà Morse gặp tôi sáng nay dưới phố nhé. Tạm biệt.
Anh phải đi đây.
nhưng anh muốn em hiểu...
Anh đã nghe hết những gì em nói,
nhưng đây là tất cả những gì anh làm được bây giờ.
Đây là một bước đi lớn của anh.
Em biết. Đó thực sự là một sự ưu đãi tốt đối với người con gái như em.
Anh chưa từng đối xử với em như một cô gái đứng đường.
Anh đã làm được như vậy.
Vâng, Barnard Thompson đây, cô Vivian.
Cô có thể xuống bàn tiếp tân được không?
Có ai đó ở đây muốn nói chuyện với cô.
- Cô ta nói cô ta là De Luca.
- Để tôi nói chuyện với cô ấy.
Để tôi...Để tôi nói chuyện với cô ta.
Yo, Viv, chào. Cô có xuống đây không?
Ông cảnh sát này không cho tôi đi lên.
- Được rồi. Cô ta đang xuống đây.
- Tốt lắm.
- Ông Thompson.
- Có gì hả?
Người lau cửa sổ từ chối xuống.
Hôm nay là thứ 7. Xin chờ đây nhé.
- Chăm sóc cô ta đấy.
- Vâng, thưa ông.
Năm mươi đô, bố già. Với giá 75 đô, bà vợ có thể xem được.
Nghe này, tôi đã gọi cho cô.
Yeah, tôi biết. Họ vừa đến Banana cho tôi biết cô đang tìm tôi.
Cô đáng lý phải đến vào thứ 3. Tôi đã để tiền ở bàn.
- Tôi trốn Carlos.
- À, nếu cô đã lấy được tiền,
- Thì cô đâu phải trốn.
- Này, tôi đã bận rộn. Tôi có cuộc sống mình mà. Nino đã bị đánh.
Bọn tôi phải thăm anh ta ở bệnh viện.
Rachel đã bị bắt. Mọi chuyện lộn xộn hết rồi.
Dẫu sao tôi có tiền rồi.
Cám ơn cô rất nhiều vì đã cứu cái mông của tôi.
Carlos có thể biến mất với nó.
Cô biết không, anh ta đã nói về cô tối qua đấy.
Anh ta sẽ nổ tung lên nếu anh ta thấy cô mặc bộ đồ này.
Tôi sợ phải ôm cô ở đó. Tôi có thể làm áo cô nhăn nhúm đấy!
- Cô trông thật đẹp. Không, chỗ nào có bóng râm ấy.
Cô chải chuốt lại thật đẹp.
Chắc chắn là không hợp với cái đại lộ đó,
không giống như cô trước đây.
À, cám ơn, nhưng thật dễ dàng chải chuốt khi cô có tiền mà.
Đúng vậy.
- Vậy, khi nào thì anh ta đi?
- Ngày mai.
- Cô sẽ được giữ lại quần áo chứ?
- Ừ.
Edward hỏi tôi có muốn gặp lại anh ta không,
nhưng tôi nghĩ, tôi nghĩ là hoàn toàn không nên.
Ý tôi là, cũng chỉ là một tuần nữa thôi, đúng không?
- "Chắc chắn là không."
- Đúng vậy.
Ô, không.
Cái gì?
- Tôi nhận ra vẻ mặt đầy xúc động trên mặt cô đấy.
- Ô, không đâu!
- Cô đã yêu anh ta, phải không?
- Không, đâu Kit! Ô, dừng lại đi.
- Cô đã yêu anh ta phải không?
- Kit!
- Cô đã hôn miệng anh ta?
- Có. Tôi có hôn.
- Cô đã hôn miệng anh ta?
- Thật hấp dẫn.
Cô yêu anh ta và cô hôn miệng của anh ta phải không?
Tôi chưa dạy cô à?
Này, tôi không khờ đâu, được chưa? tôi... Tôi không yêu anh ta đâu.
Tôi chỉ... tôi thích anh ta.
Cô thích anh ta à?
- Đúng vậy.
- Cô hoàn toàn thích anh ta.
À, anh ta không phải là người vô công rồi nghề. Anh ta là người giàu có, xuất sắc.
- Ai sẽ làm tan nát cõi lòng của tôi chứ hả?
- Ô, thôi nào.
Cô không biết chuyện đó. Này, anh ta đã yêu cầu cô phải không?
Có lẽ hai người bọn cô nên cùng kiếm một căn nhà sống chung,
Giống như, mua kim cương và một con ngựa.Tôi không biết.
Dẫu sao, nó cũng có thể có hiệu quả.
Chuyện đó xảy ra được mà.
Khi nào thì nó mới xảy ra hả, Kit?
Khi nào thì nó mới thật sự xảy ra được? Nó sẽ giải quyết được cho ai?
Nó có giải quyết được cho Skinny Marie hay Rachel không?
Đó là những trường hợp đặc biệt của những tay xài thuốc.
Tôi chỉ muốn biết nó sẽ giải quyết giúp được cho ai.
Cô hãy cho tôi một ví dụ về một người nào đó
chúng ta biết là nó giúp giải quyết
- Nói tên ai đó à?
- Đúng vậy,một cái tên ai đó.
- Cô muốn tôi cho cô một cái tên hay cái gì đó?
- Đúng.
Ôi, trời, phải nghĩ ra một cái tên đấy.
Cinder-***-rella.
Ông Morse, ông nói sáng nay ông muốn gặp ông Lewis.
Mr Lewis đang nghe đây.
Tôi đã xem xét lại vị thế của mình trong lời đề nghị thu nhận của ông.
Với một điều kiện.
Tôi không quan tâm nhiều đến mình, nhưng quan tâm đến những nhân viên của tôi.
Không có gì cả. Họ sẽ được quan tâm.
À, quý vị. Nếu chúng tôi. Nếu chúng ta có thể
chú tâm vào hợp đồng ở phía trước mặt quý vị.
- Nếu các vị nhìn...
- Xin lỗi nhé, Phil.
Mọi người, tôi muốn nói chuyện một mình với ông Morse.
Cám ơn.
Được rồi, mọi người, anh không nghe à. Vui lòng ra ngoài chờ.
Anh cũng vậy, Phil.
Ý anh là gì?
Tôi có ý định nói chuyện một mình với ông Morse.
- Tại sao ông ta ở lại chứ?
- Xin anh đấy.
- Tôi sẽ ở ngay bên ngoài.
- Tốt lắm.
- Như thế tốt hơn chứ?
- Được rồi.
- Ông muốn uống cà phê không?
- Cà phê đen.
Ông Morse,
sự quan tâm của tôi với công ty của ông đã thay đổi rồi.
Lewis, anh đang có ý định gì bây giờ vậy?
À, tôi không còn muốn mua công ty của ông và chia nhỏ nó ra nữa.
Nhưng tôi cũng không muốn bất kỳ ai làm vậy.
Và nó vẫn còn rất dễ gặp nguy hiểm.
Vì thế tôi thích mình tham gia vào một lĩnh vực khác lạ.
Tôi muốn giúp ông.
Tại sao?
Ông Morse, tôi nghĩ chúng tôi có thể làm
cái gì đó rất đặc biệt với công ty của ông.
Còn hợp đồng với bên hải quân thì sao?
A, chúng chưa bị huỷ đâu. Chỉ bị hoãn lại thôi.
- Tôi đã chặn nó lại. Anh rất giỏi làm vậy.
Đó là công việc của tôi.
Tôi nghĩ chúng ta có thể để những phần
còn lại cho các người khác lo.
Tôi thấy nói lời này ra thật khó mà cảm thấy hơi hạ mình, nhưng...
tôi tự hào về anh lắm.
Cám ơn.
Tôi nghĩ chúng ta có thể để những người khác vào.
Chúng ta tiếp tục cuộc họp đi.
Vào đi, mọi người. Mời ngồi.
Edward, nào. Tất cả chuyện này là sao?
Đó là việc của anh, Phil. Hoàn thành công việc đi.
Chờ đã. Hợp đồng chưa ký mà. Chúng chưa được ký!
Chúng chưa được ký! Ai đó có thể nói cho tôi biết
chuyện quái gì đang xảy ra ở đây không?
Ông Lewis và tôi sẽ cùng làm tàu chung.
Những chiếc tàu thật lớn.
Anh biết đó, tôi nghĩ mình sẽ đi dạo một chút.
- Cứ chờ ở đây nhé. Tôi sẽ quay lại.
- Vâng, thưa ông Lewis.
Chào. Xin chào. Tôi đang kiếm Edward.
Edward không có ở đây. Tôi nghĩ anh ta ở cùng ông chứ.
Không. Rõ ràng là Edward không ở cùng tôi.
Không, nếu Edward ở cùng tôi...
Khi Edward thực sự ở cùng phía tôi,
thì anh ta đã không làm hỏng vụ mua bán cả triệu đô la đó.
Không, tôi nghĩ là, uh, Edward ở cùng phía cô đấy, tôi nghĩ là vậy.
- Tôi uống được không?
- Không sao đâu.
Không, cám ơn.
À, tôi sẽ chờ.
A, Edward sẽ về sớm thôi. Anh ấy có thể về bất cứ lúc nào.
Cô biết không...
Đây không phải là nhà.
Đây là, à, phòng ở khách sạn.
Và, à, cô không phải...
là cô gái bé bỏng.
Cô là gái đứng đường
Có thể cô là một cô gái điếm rất giỏi, biết không?
Ý tôi là, nếu tôi thích cô, thì tôi sẽ
chẳng để ý đến việc mất hàng triệu đô,
Vì tôi phải nói thật với cô
Ngay bây giờ, Vivian. Ngay bây giờ tôi thực sự để ý cô đấy. Tôi thực sự như vậy.
Và ngay bây giờ tôi đang muốn, cô biết không?
Ngay bây giờ tôi sẽ cho nó ra ngoài.
vì vậy tôi sẽ lên giường với cô, huh,
và đưa cô đi xem nhạc ôpera, sau đó tôi sẽ trở nên vui vẻ giống như Edward.
- Này, buông tôi ra!
- Này, này! Khốn nạn!
- Ow!
- Ow!
- Thôi nào! Thôi nào! tôi sẽ trả tiền.
- Buông tôi ra!
- Bao nhiêu tiền? 20$, 30$?
- Buông tôi ra!Buông tôi ra!
- 50%? Cô chỉ là loại gái 50$, Vivian?
- Anh đang làm gì ở đây?
- Buông ra!
- Dừng lại. Tôi không muốn đánh anh! Dừng lại!
Anh quá lắm rồi, Edward!
- Biến. Biến khỏi đây.
- Được rồi! Được rồi!
Nhìn xem, cô ta chỉ là một con điếm. Cô ta là con khốn nạn... Aah!
- Aah! Damn.
- ***. ***!
- Anh làm gãy mũi tôi rồi.
- Ra khỏi đây.
Có chuyện gì với anh vậy? Nào, Edward! Tôi đã cho anh mười năm!
- Tôi dành cả đời mình cho anh!
- Thật là nhảm nhí.
Thật là nhảm nhí!
Chính anh thích việc chia nhỏ công ty, không phải tôi đâu!
Và tôi đã làm anh trở nên rất giàu, đúng như điều anh yêu thích!
Bây giờ ra khỏi đây!
Ra khỏi đây ngay!
Làm sao mà đàn ông lại đánh phụ nữ ngay vào má chứ?
Wham! Và nó giống như mắt của anh sắp nổ tung lên.
Họ làm gì vậy? Họ đã lôi kéo anh trong trường học và chỉ anh làm thế này à?
Đó có phải... Ow.
Không phải người đàn ông nào cũng đánh cả.
Em đã nghe về chuyện anh đã làm với công ty Morse.
- Đó là một quyết định kinh doanh.
- Nó hay đấy.
Nó hay thật.
Em nghĩ như vậy được rồi.
Em phải đi đây.
Ừ, anh biết em đã thu dọn.
Sao em phải ra đi bây giờ?
Edward, sẽ luôn có một người nào đó, ngay cả bạn của anh...
nghĩ là họ có thể đối xử với em như Stuckey...
Nghĩ rằng chuyện đó là được phép làm.
Anh sẽ làm gì chứ? Anh sẽ đánh hết mọi người à?
Đó không phải lý do em ra đi.
Này. Anh đã rất hào phóng với em.
Và vài tháng trước, thì không có chuyện gì cả.
Nhưng bây giờ mọi thứ khác rồi, và anh đã thay đổi chuyện đó,
rồi anh không thể quay lại được.
Em muốn nhiều hơn nữa.
Anh biết về chuyện muốn nhiều hơn.
Chính anh đã có ý đấy.
Vấn đề là, bao nhiêu nữa hả?
Em muốn thấy câu chuyện cổ tích thành sự thật.
Đó là những mối quan hệ không thể có được.
Món quà đặc biệt của anh là những mối quan hệ không thể có được.
- Cám ơn.
- Không có chi.
Nếu em cần bất cứ thứ gì... chỉ nha khoa, vân vân.. cứ gọi cho anh.
Em đã rất vui.
Anh cũng vậy.
Em muốn anh kêu người phụ không?
- Không, được rồi.
- Để anh mang cái này cho.
Cám ơn
Ở lại. Hãy ở lại qua đêm với anh.
Không phải vì anh trả tiền cho em, nhưng vì ước muốn của em.
Em không thể.
Tạm biệt.
Em nghĩ là anh có nhiều tài năng đặc biệt lắm.
Mmm.
- Thưa ông, tôi không làm.
- Không, không, tôi biết.
Tôi không có nói vậy. Tôi muốn anh gọi bảo trì đến lo việc này. Anh phải giao cho ai
- Vâng, thưa ông.
- Chào, Barney.
Cô Vivian. Cám ơn.
Tôi muốn nói lời tạm biệt.
À, vậy là cô không đi cùng ông Lewis đến New York à?
Thôi nào, Barney. Tôi và ông đều sống trong thế giới thực.
Cô đã sắp xếp việc chuyển đi chưa?
- Tôi sẽ gọi tắc xi.
- Không. Để tôi lo cho.
- Darryl.
- Vâng, thưa ông.
Hãy đưa cô Vivian đến bất cứ nơi nào cô ấy muốn đi.
Vâng, thưa ông?
Thật hân hạnh được gặp cô.
Hãy đến thăm chúng tôi lúc nào nữa nhé.
Ở lại mạnh khoẻ.
# Lay a whisper #
# On my pillow #
# Leave the winter #
# On the ground #
# I wake up lonely #
# The stare of silence #
# In the bedroom #
# And all around #
# Touch me now #
# I close my eyes #
# And dream away #
# It must have been love #
# But it's over now #
# It must have been good #
# But I lost it somehow #
# It must have been love #
# But it's over now #
# From the moment we touched #
# 'Til the time had run out ##
Đó có phải là tất cả không?
Vâng, vâng, đó là tất cả.
- Tôi sẽ chờ ông dưới cầu thang.
- Cám ơn.
Chúng ta trông ngốc thật!
San Francisco không phải là nơi tốt như vậy đâu.
Thời tiết xấu. Có sương mù. Thật khó lường.
Tôi sẽ cần một cái áo len.
Cô sẽ làm gì ở đó?
Kiếm việc. Học xong phổ thông.
Cô biết đấy, tôi có khả năng làm được. Tôi đã từng học khá ở trường mà.
Ừ, tôi có thể nhận ra điều đó. tôi thấy rõ mà.
Chắc chắn là cô sẽ không đi cùng tôi à?
Và để lại những thứ này sao? Không đâu.
Lại đây đi.
Whoa. Whoa. Cái gì vậy?
Đó là một phần của quỹ học bổng Edward Lewis.
Chúng tôi nghĩ là cô có năng khiếu nhiều đấy, Kit De Luca
Cô nghĩ vậy sao? Cô nghĩ là tôi có năng khiếu sao?
Oh, đúng vậy. Đừng để bất kỳ ai nói cô khác người nhé, được chưa?
Okay.
Bảo trọng nhé.
Ô, không. Tôi không thể. Đó là cái nón cô thích.
Khi nào xe buýt của cô tới?
Một tiếng nữa.
Vậy, tôi phải đi thôi vì chuyện tạm biệt sẽ làm tôi phát điên mất.
- Vậy cô bảo trọng nhé.
- Whoa.
Mr. Lewis.
Ông đâu có tin nhắn cho tôi, phải không?
Không, tôi e là không.
Tôi cần một chiếc xe đến sân bay.
Dĩ nhiên. Darryl sẽ đưa ông đến bất cứ nơi nào ông cần tới.
- Darryl, đưa chiếc Limousine ra phía trước được không?
- Vâng, thưa ông.
Cám ơn, Darryl.
- Còn chuyện cuối nữa. Nếu ông có thể...
- Được.
- Nhờ ông trả nó lại cho Fred hộ tôi.
- Vâng, được chứ.
Tôi coi được chứ?
Dĩ nhiên rồi.
Thật khó khăn khi phải để ra đi một thứ gì đó thật xinh đẹp.
Anh biết đó, Darryl cũng đã đưa cô Vivian về nhà hôm qua.
Tôi sẽ trông nó cho.
Cám ơn, ông Thompson.
Máy bay của ông sắp cất cánh theo như lịch trình,
và ông sẽ về New York đúng giờ.
Tôi sẽ phải tính tiền thuê của cô nhiều hơn Vivian một chút...
vì tôi đang phải theo học khoá học này. Tôi vô đây.
Tôi sẽ không ở đó nhiều. Cô biết đấy?
Vì cô không thể... Cô không thể giở trò mãi được.
Cô phải sống có mục đích. Cô có mục đích gì không?
À, tôi luôn muốn ở trong lce Capades.
- Anh muốn mua gì hả?
- Đây. Cám ơn rất nhiều.
Vậy cô có nhiều đồ mang theo khi vào nhà không?
Không, Carlos đã đốt gần hết đồ củ tôi khi tôi nói mình sẽ chuyển ra ngoài sống.
Vivian!
Vivian.
Công chúa Vivian! Hãy xuống đây đi!
- Phòng ở của em phải ở trên cùng đúng không?
- Đó là nơi tốt nhất!
Được rồi. Anh lên đây.
Vậy chuyện gì đã xảy ra sau khi anh ta trèo lên tháp và cứu cô ấy?
Cô ấy cứu anh ta lại ngay.
Xin chào đến Hollywood! Giấc mơ của anh là gì?
Mọi người đều đến đây. Đây là Hollywood, vùng đất của những giấc mơ.
Một vài giấc mơ thành sự thật, một vài thì không.
Nhưng hãy cứ mơ mộng đi.
Nơi này là Hollywood. Lúc nào cũng mơ mộng được, vậy cứ tiếp tục mơ mộng đi.
# Pretty woman #
# Walkin' down the street #
# Pretty woman
The kind I like to meet #
# Pretty woman #
# I don't believe you
You're not the truth #
# No one could look
as good as you #
# Mercy #
# Pretty woman
won't you pardon me #
# Pretty woman
I couldn't help but see #
# Pretty woman #
# That you look lovely
as can be #
# Are you lonely
just like me #
# Oh, pretty woman #
# You really took me
by surprise #
# You're someone
I've needed for a lifetime #
# Your heart
was cleverly disguised #
# And it didn't look that way
in my mind #
# Tell me
how could it be #
# I was the last to know #
# Darlin', I couldn't read
what was in your mind #
# To turn around and love me #
# With no #
# Explanation #
# I gave you everything I have #
# I didn't know
that you would take it #
# With sweet consideration #
# And after all
that we've been through #
# I can't believe it's true #
# Until I hear you say #
# Ooh #
# I know now, now, now #
# Ah #
# No explanation #
# I gave you everything I have #
# I didn't know
that you would take it #