Tip:
Highlight text to annotate it
X
Cũng như cháu, ta muốn gia đình mình được an toàn.
Có phải là là hoàng tử nhỏ của chúng ta
cảm thấy không thoải mái?
Cậu ấy muốn chiếc gối lông của cậu sao?
Sự đối đãi đặc biệt cho một cậu bé đặc biệt!
Đó không phải điều ngươi muốn sao?
Chị nhìn rất giống mẹ.
Mẹ không có một chiếc váy như vậy
trước chiến tranh.
Chúng ta sẽ mang về cho mẹ.
Một thùng đầy!
Nếu như ta có thể quay về.
Xin lỗi vì chị đã như vậy.
Chúng ta đã từng rất vui vẻ, phải không?
Đúng vậy. Trước khi chị trở nên buồn tẻ.
Thật sao?
Đừng cố chạy nữa.
- Chúng tao đã mệt rồi.
- Và chúng tao sẽ giết mày nhanh thôi.
- Susan!
Lùi lại ngay!
Peter! A!
Nhanh lên.
Chúng ta đều đã trải qua chuyện này trước đây rồi.
Ta đều biết là mày đã không đâm kiếm.
Peter! Cẩn thận!
Không! Để yên đó!
Đó là trận chiến của Peter.
Có thể mày nghĩ mày là Hoàng đế,
nhưng mày sắp chết rồi...
... như một con chó!
- Cẩn thận!
Peter!
- Đi theo hắn.
Hắn sẽ dẫn tới chỗ Edmund.
Peter.
Lau sạch kiếm cháu đi.
Hãy đứng lên, Peter người diệt sói,
Hiệp sĩ của Narnia.
Các nhân ngư sẽ ở cánh trái.
Chúng ta sẽ để dành lại người khổng lồ
và cho người lùn đi trước.
A!
Tên tù nhân!
Người không giết thần sao?
Không phải bây giờ.
Chúng ta có việc phải làm đấy.
Edmund!
Điều đã làm thì đã làm rồi.
Không cần phải nói lại với Edmund về quá khứ.
Chào mọi người.
- Em ổn chứ?
- Em chỉ hơi mệt thôi.
Hãy đi ngủ đi.
Và Edmund...
... đừng lạc đường.
Narnia sẽ không hết bánh mì nướng đâu, Ed.
Anh chắc họ sẽ cho chúng ta một ít khi trở về.
Chúng ta sẽ về nhà sao?
Các em sẽ về nhà.
Anh đã hứa với mẹ sẽ giữ các em an toàn.
Nhưng không có nghĩa là anh sẽ
không ở lại và chiến đấu.
Nhưng họ cần chúng ta.
Cả 4 chúng ta.
Lucy, chuyện này quá nguy hiểm.
Em suýt nữa là chết đuối!
Edmund suýt nữa thì bị giết!
Đó chính là lý do ta nên ở lại đây.
Em đã thấy những gì Chúa Tuyết có thể làm.
Và em đã giúp bà ta làm những điều đó.
Chúng ta không thể bỏ đi và để họ hứng chịu điều đó.
Vậy em nghĩ là ta nên ở lại.
Em đi đâu vậy?
Em sẽ luyện một chút.
Mau lên, Ed! Rút gươm ra nào,
như cách Oreius đã chỉ chúng ta.
- Giờ đỡ kiếm đi.
- Hây!
- Peter! Edmund!
- Ối, ngựa!
- Tên tôi là Philip.
- Ồ.
Xin lỗi anh.
Chúa Tuyết muốn gặp Aslan.
Bà ta đang tới đây.
Jadis, Nữ Hoàng của Narnia!
Jadis, Nữ Hoàng của Narnia!
- Đi đi, Chúa Tuyết!
- Nữ Hoàng của Đảo Hiu Quạnh!
Bà không thuộc về chỗ này!
Hãy đi khỏi đây mau!
Ông có một kẻ phản bội, Aslan.
Tội của cậu ấy là đã không chống lại bà.
Ông đã quên những luật lệ đã xây dựng nên Narnia sao?
Đừng trích dẫn nó với tôi, Chúa Tuyết.
Tôi đã ở đó khi nó được viết.
Vậy hẳn ông sẽ nhớ mọi kẻ phản bội đều thuộc về ta.
- Máu của nó thuộc về ta.
- Vậy hãy lại đây đi!
Cậu thực sự nghĩ sức mạnh nhỏ bé của cậu
có thể phủ nhận lời nói chính xác của ta sao...
... Hoàng đế nhỏ?
Aslan biết trừ khi ta có máu,
theo như những luật lệ quy định,
toàn bộ Narnia sẽ sụp đổ
và bị diệt vong trong nước và lửa.
Nó phải chết...
trên Bàn Đá...
... như truyền thống.
Ông không thể cự tuyệt ta.
Đủ rồi.
Ta sẽ nói chuyện riêng với bà.
Bà ta đã từ bỏ việc đòi máu con trai của Adam.
Làm thế nào để ta biết ông sẽ giữ lời hứa?
- Susan!
- Mm?
Cả hai cháu phải đi ngủ rồi chứ?
Chúng cháu không thể ngủ.
Làm ơn, Aslan.
Bọn cháu có thể đi cùng ông không?
Ta sẽ rất vui nếu các cháu theo một đoạn.
Cảm ơn ông.
Tới lúc rồi.
Từ đây, ta sẽ đi một mình.
Nhưng Aslan...
Cháu phải tin ta.
Chuyện này nhất định phải xảy ta.
Cảm ơn cháu, Susan.
Cảm ơn cháu, Lucy.
Và tạm biệt.
Nhìn đây nào. Sư tử vĩ đại.
Muốn chút sữa không?
Tại sao ông ấy không đánh lại?
- Trói hắn lại!
Trói hắn lại!
- Chờ đã!
Trước tiên hãy cạo sạch lông của hắn.
Mang hắn lại cho ta.
Ông biết không, Aslan,
ta đã chán ngán ông.
Ông nghĩ ông có thể cứu thằng bé phản bội đó sao?
Ông cống nạp cuộc sống của ông cho ta
và sẽ chẳng cứu được ai cả.
Quá nhiều tình yêu.
Tối nay...
... Phép Thuật Tối Cao sẽ phải nhượng bộ!
Nhưng ngày mai,
chúng ta sẽ nắm giữ Narnia
mãi mãi!
Trong mọi tri thức,
tuyệt vọng...
... và chết!
Con Mèo Vĩ Đại...
... đã chết!
- Tướng quân.
- Hãy chuẩn bị quân đội cho trận chiến.
Càng nhanh càng tốt.
Quá muộn rồi.
Ông ấy đã chết rồi.
Ông ấy phải biết điều ông ấy làm chứ.
Đi thôi! Đi thôi!
Không. Xem này.
Ta phải báo cho mọi người.
- Ta không thể để ông ấy lại.
- Lucy, không còn thời gian nữa.
Họ cần phải biết.
Những cái cây.
Hãy bình tình, Hoàng Tử.
Tôi đến để đưa tin của em gái cậu.
Bà ấy nói đúng.
Ông ấy đã chết.
Vậy anh phải lãnh đạo chúng ta.
Peter, có một đạo quân ở đây
và họ sẵn sàng theo anh.
- Anh không thể.
- Aslan tin rằng anh có thể.
Và em cũng tin như vậy.
Quân của Chúa Tuyết đã ở rất gần đây.
Mệnh lệnh của cậu là gì?
Chúng đã đến, quân số và vũ khí
lợi hại hơn chúng ta.
Quân số không thể làm nên chiến thắng.
Không. Nhưng tôi cá là nó đóng góp nhiều.
Ta không có hứng thú với tù binh.
Giết hết chúng đi.
- A!
- Tiến lên nào!
Nhìn bầu trời đi!
Anh theo tôi chứ?
Tới lúc chết.
Vì Narnia và Aslan!
Tiến lên!
Tiến lên! Vì Aslan!
Chúng ta nên đi thôi.
Em lạnh quá.
A!
Susan!
Aslan đâu rồi?
Chuyện gì đã xảy ra vậy?
Aslan!
Nhưng chúng cháu đã thấy con dao. Chúa Tuyết.
Nếu Chúa Tuyết biết ý nghĩa thực sự
của sự hy sinh,
bà ta đã có thể hiểu được
Phép Thuật Tối Cao theo một cách khác.
Khi một nạn nhân tự nguyện,
người không mắc tội phản bội,
bị giết thay cho kẻ phản bội,
Bàn Đá sẽ nứt ra
và cái chết sẽ quay ngược lại.
Chúng cháu đã gửi tin rằng ông đã chết.
Peter và Edmund đã bắt đầu cuộc chiến.
Ta cần phải giúp họ.
Chúng ta sẽ cùng giúp họ, không riêng ai cả.
Trèo lên lưng ta đi..
Chúng ta phải đi rất xa
và có rất ít thời gian.
Và có lẽ cháu sẽ muốn bịt tai lại đấy.
Lửa!
Đúng vậy!
Rút lui! Dụ chúng vào hẻm đá!
- Đó là tín hiệu. Đi thôi!
Ta đang đi đâu vậy?
Bám chặt vào!
Rút lui!
Đi thôi, rút lui!
Dừng lại!
Susan, đây là...
- Chú Tumnus!
Đi thôi, chúng ta phải nhanh lên
và tìm tới lâu đài.
Peter sẽ cần mọi người ta có thể tìm thấy.
A!
Edmund! Chúng đông quá!
Rời khỏi đây thôi!
Hãy đưa chị em em trở về nhà!
Cậu nghe cậu ấy nói rồi đấy! Đi đi!
Peter nói rời khỏi đây!
Peter vẫn chưa phải là vua.
A!
Không thể thế được!
A!
Kết thúc rồi.
- Peter!
- Peter!
Edmund đâu?
Edmund!
A!
Từ khi nào em đã học được cách
làm như em nói vậy?
Ánh sáng trên Biển Đông,
ta trao cho Nữ hoàng Lucy, Sự Dũng Cảm.
Rừng Rậm Hùng Vĩ Phương Tây
Hoàng đế Edmund, Sự Công Bằng.
Ánh Mặt trời rực rỡ phương Bắc,
Nữ hoàng Susan, Sự Dịu Dàng.
Và bầu trời trong sáng phương Bắc,
ta trao cho Hoàng đế Peter,
Sự Cao Thượng.
Mỗi Hoàng đế hay Nữ hoàng của Narnia,
sẽ mãi mãi là Hoàng đế hay Nữ hoàng.
Ơn huệ của người sẽ soi sáng cho chúng tôi
cho đến khi những vì sao rơi khỏi thiên đường.
Hoàng đế Peter muôn năm!
Hoàng đế Edmund muôn năm!
Nữ hoàng Susan muôn năm!
Nữ hoàng Lucy muôn năm!
Đừng lo.
Chúng ta sẽ gặp lại ông ấy.
- Khi nào?
- Khi tới lúc.
Ngày nào đó ông ấy sẽ lại ở đây
và rồi lại ra đi.
Nhưng cháu không thể ép buộc ông ấy.
Ông ấy không phải là một con sư tử được thuần hóa.
Không phải vậy.
Nhưng ông ấy rất tốt.
Đây.
Cháu cần nó hơn chú.
Anh ổn chứ, Philip?
Tôi không còn trẻ như trước nữa.
Nhanh lên nào, Ed.
- Để em thở đã nào.
- Đó là tất cả những gì ta có được ở tốc độ này.
- Anh ấy đã nói gì vậy, Susan?
- "Hãy đợi ở lâu đài,
- em sẽ tự bắt con hươu."
Cái gì vậy?
Nhìn nó quen quá.
Như đến từ giấc mơ vậy.
Hoặc là giấc mơ của giấc mơ.
Phòng Trống.
- Lucy!
- Đừng như vậy nữa chứ.
- Lu?
- Nhanh lên nào!
Đó không phải những cành cây.
Ow! Ooh!
- Là những chiếc áo khoác.
- Susan, chị giẫm lên chân em rồi!
Peter, đi đi!
- Đừng xô đẩy nữa!
- Đừng xô đẩy nữa!
Anh không giẫm lên chân em!
Ồ!
Các cháu đây rồi.
Các cháu làm gì trong tủ quần áo vậy?
Ông sẽ không tin những gì chúng cháu kể đâu.
Hãy thử nói xem.
Ta không nghĩ cháu sẽ trở lại được bằng cách đó.
Cháu thấy đấy... ta đã cố gắng.
Liệu chúng ta có trở lại đó được không?
Ta mong là vậy.
Nó sẽ hiện ra khi cháu không tìm kiếm nó.
Và hơn hết...
hãy luôn cẩn thận.