Tip:
Highlight text to annotate it
X
Cần khoảng 500 pound để đánh vỡ sọ một người.
Nhưng tình cảm của con người,
lại là một thứ khó có thể đo đếm được.
Như Suzy, bạn gái đầu tiên,
Lần chia tay đầu tiên của tôi,
Diễn ra ngay trước mắt tôi.
Tôi chưa bao giờ nghĩ nó giống
với một vụ tai nạn giao thông.
Đạp phanh,
và đâm thật mạnh.
Có phải hoàn toàn là lỗi của tôi?
Tôi. Ben willis.
Thật buồn cười.
Chúng tôi đã ở bên nhau 2 năm rưỡi.
Những điều chúng tôi đã hứa.
Những chuyến đi nghỉ cùng gia đình cô ấy.
Cái đèn chúng tôi mua ở Ikea.
Hiện tôi đang học năm cuối tại một trường nghệ thuật.
Và trong tuần tiếp sau hôm chia tay,
Tôi đã cố gắng suy nghĩ, để tìm ra mấu chốt của vấn đề.
Tại sao chúng tôi lại chia tay?
Thật nực cười, bởi bây giờ nghĩ lại,
tôi thấy lý do chả có gì to tát.
Một hôm cô ấy đến với tội và nói
"Em yêu anh"
Tuần sau cô ta đã đi với người khác.
Hình như cũng nói điều tương tự.
Liệu cô ấy có thực sự yêu tôi?
Thực sự thì tình yêu là gì?
Và có phải tôi đang để vuột mất nó?
Quên cô ta đi. Đừng phí thời gian nữa
Đừng nghĩ về một cô gái đã đá cậu.
Để rồi đi với Steve Jenkins.
Cô ấy không đá tớ.
Thế thì sao cô ấy lại phớt lờ cậu?
Chuyện đó đã kết thúc rồi
Vì Suzy luôn đứng núi này trông núi nọ.
Cô ấy luôn lo lắng rằng đang có một
bữa tiệc hoành tráng hơn diễn ra.
Hoặc đang có một người khác,
xứng đáng làm bạn trai cô ta hơn.
Tớ cảm thấy mình không thể nào làm cô ấy hạnh phúc.
Sau đó Steve Jenkins bắt đầu nhắn tin.
Làm sao Steve Jenkins có được số của cô ấy?
Tớ không quan tâm đến điều đó.
Thực sự thì.
Tớ không muốn nghĩ về việc đó.
Cậu nên bắt đầu đi chơi với những cô
người mẫu xinh đẹp đi.
Để làm gì?
Thì, nếu cậu đi với một cô gái xinh đẹp,
Họ sẽ thấy cậu đáng giá.
Phụ nữ luôn luôn đó kị với những người phụ nữ khác.
Nếu Suzy thấy cậu đi với một cô gái xinh đẹp,
cô ta sẽ nghĩ
"Nếu mình giành lại Ben được từ tay cô gái đó,
có nghĩa là minh xinh đẹp hơn cô ta"
Sự thành công của Sean với phụ nữ rất đáng ngưỡng mộ.
Thật mà, hỏi mẹ cậu đi.
Có một câu hỏi muôn thủa,
tình yêu là gì?
Xin lỗi.
Đẹp lắm.
Ben, ông Adams đã giành thời gian cho chúng ta
Cậu có nghĩ chúng ta nên tôn trọng ông ấy một chút không?
Xin lỗi.
Tôi sống trong khu ký túc xã sinh viên,
không xa trường là bao.
Một tòa nhà bê tông bốn tầng
Nơi ở của 120 sinh viên tràn trề sức sống.
Nhất là trong chu kỳ này.
Khi con quỷ của sự ân hận đến tìm bạn.
Cô ấy đứng ngay đó
Khi tôi nói:
"Anh rất tiếc.
"anh không nghĩ mình có thể làm em hạnh phúc.
có lẽ chúng ta nên chia tay. "
Đó chính là lúc cô ấy tức giận.
Chào?
Suzy, Ben đây.
Ben! em đang ngủ?
Chuyện gì vậy?
Suzy, um...
Anh xin lỗi.
Em cũng rất tiếc.
Em nghĩ chúng ta có thể nào trở lại với nhau không?
Em không nghĩ vậy, Ben.
Em nghĩ nó đã .
Với lại, hiện nay em đang cùng với Steve.
Em ngủ với cậu ấy chưa?
Rồi.
Tốt không? Ý anh là có tốt hơn so với ...
Em không muốn nói chuyện đó với anh, Ben.
Em phải đi đây, xin lỗi, Ben.
- Suzy?
Nghĩ về việc hiện nay cô ấy
đang đi với một người khác,
Cảm giác giống với việc Oxy bị hút hết ra khỏi phòng.
Sau khi chia tay Suzy, tôi không thể nào ngủ được.
Càng cô ngủ, tôi càng cảm thấy mệt mỏi.
Tôi tỉnh như sáo
Tôi đã thử nhiều cách.
Dường như tôi đã miễn nhiễm với việc ngủ.
Tôi chợt nhận ra mình có thêm 8 giờ nữa mỗi ngày.
Cuộc đời tôi có thêm 1/3 thời gian.
Tôi muốn thời gian trôi đi thật nhanh,
nhưng trái lại, tôi lại trở thành nhân chứng bất đắc dĩ
Chứng kiến sự trôi đi của từng giây.
Tôi muốn nỗi đau của mình biến mất.
Nhưng thật trớ trêu,
Bây giờ tôi lại có nhiều thời gian hơn.
Để dành cho việc nghĩ về Suzy.
Tôi leo lên xe bus và đi lung tung.
Ngắm nhin cảnh vật thay đổi cho đến khi mặt trời lặn,
Và rồi lại một đêm không ngủ nữa.
Tôi bắt đầu đọc những quyển sách mà tôi
từng ao ước có thời gian để đọc.
Với thời gian trội ra đó, thậm chí tôi có thể
đọc lại những quyển mình thích.
Nhưng hình ảnh cô ấy luôn lởn vởn trong tâm trí tôi.
2 bảng 75 xu
Bớt đi 2 cái này thì sao?
1 bảng 70 xu.
Tôi bắt đầu nghĩ đến việc đánh đổi thời gian của mình.
Yeah, yeah, yeah.
Yeah, yeah.
Yeah. Yeah.
Mmm, mmm, mmm.
Trông thật tuyệt với đấy.
Tôi thấy cậu rất thích hợp với công việc này.
Tôi cảm thấy rất tuyệt, Ben.
Chúng tôi hy vọng cậu đã đọc
và hiểu được làm sao để
trở thành một phần của Saintbury.
Có rất nhiều cơ hội, Ben.
Tôi có thể cảm nhận được.
những làn sóng mới đang đến
Những cơn sóng gió bất khả kháng của số phận.
Làm việc theo nhóm.
Ben.
Chào mừng cậu tham gia.
Và tôi bắt đầu đi làm ca đêm tại Sainsbury.
Vào giờ mà hầu hết những người bình thường đều đã ngủ,
Thì tôi lại bận rộn bán thời gian của mình.
Tôi cho họ 8 giờ, và họ trả lại tôi tiền.
- Chào.
- oh, chào.
Tôi lại bị muộn. Jenkins sắp giết tôi.
Yeah, gặp lại cô sau.
- Sharon!
- Vâng thưa ông Jenkins?
- Lại muộn rồi Sharon.
- Xin lỗi ông Jenkins.
- Lần thứ 2 trong tuần.
- Tôi biết thưa ông.
Tôi xin lỗi, việc này sẽ không lặp lại nữa.
Okay.
Năm đầu ở trường tuy nhàm chán.
Nhưng lại giúp tôi thêm trân trọng
những quy tắc cơ bản của cuộc sống.
Tôi luôn nhắc khách hàng
Về những món hàng giảm giá ở kệ số 10.
Bánh mỳ và bánh ngọt.
Đừng đứng nhìn, Ben!
Dọn nó đi chứ.
Bạn thấy đấy, tôi luôn muốn trở thành một họa sỹ.
Và giống như những người đi trước,
Phụ nữ luôn là một nguồn cảm hứng lớn.
Tôi luôn sợ những nỗi ám ảnh khó hiểu từ họ.
Cậu có định dọn nó không đây?
Có một nghệ thuật, để trải qua
8 tiếng làm việc nhàm chán.
Nghệ thuật đưa tâm trí bạn đến nơi khác
trong khi đồng hồ vẫn nhích từng giây.
Tôi nhận thấy mỗi người làm ở đây
Đều có gì đó thật đặc biệt.
Hãy nhìn về phía Sharon.
Cô ta biết quy tắc vàng: đồng hồ là kẻ thù.
Cơ bản là:
Bạn càng nhìn đồng hồ nhiều,
thì thời gian trôi đi càng chậm.
Nó sẽ tìm thấy nơi tâm trí bạn lẩn trốn
Và tra tấn nó từng giây.
Đây là nghệ thuật cơ bản nhất.
Có phải trả lại không?
Đây là Barry brickman.
Anh ấy nghĩ rằng mình có thể thành công
với những môn thể thao mạo hiểm.
Ban đầu, Barry cũng khá nổi tiếng.
Nhưng có một lần anh ta gặp thất bại,
Rồi người ta đưa nó lên internet.
Thế là Barry chuyển sang đi xe lò cò.
Matt stephens cũng rất thạo xe lò cò.
Và gì nữa?
Còn gì nữa không?
- Xúc xích!
- À vâng.
Now barry and matt là bạn thân.
Của bà đây, cẩn thận.
Họ có những cách khác nhau
Để giết thời gian.
Nhìn kìa.
Nghệ thuật tìm ra những thứ không hoạt động.
Vày ngày sau, Matt và Barry bị phản ánh
Về việc họ làm để "giúp bà già đó".
Lần này thì đến lượt những lọ dầu gội đầu.
Barry và matt biết nó trông giống thứ gì.
Và họ cũng biết những người phụ nữ mua hàng
trong siêu thị thấy chúng giống cái gì.
Lý thuyết của họ là cho dù nó có là một thứ
"đồ chơi" của phụ nữ.
Đóng gói dưới dạng chai dầu gội đầu,
Thì phụ nữ cũng sẽ vẫn dùng chúng làm "đồ chơi".
Nhưng họ sẽ cảm thấy ngại khi lấy chúng.
Quyết định của họ sẽ sáng suốt hơn,
nếu vật đó đột nhiên xuất hiện khi thanh toán.
Nêu họ không phản đối, barry và Matt sẽ biết.
Chai dầu gội đầu sẽ được sử dụng đúng mục đích cao cả của nó.
Barry thách đấu matt đua xe lò cò.
Chạy hết từng kệ hàng
Họ phải đi đủ 14 kệ và quay lại điểm xuất phát.
Họ luôn chờ những ngày giám đốc nghỉ ốm.
Họ say mê làm những việc lẽ ra không nên làm.
Sự kích thích khi làm những việc đó,
và hậu quả nếu bị phát hiện,
Thật sự không thể cưỡng lại được đối với họ.
Chuẩn bị, xuất phát!
Đã 2 tuần rồi tôi không ngủ.
Chia tay với Suzy làm tôi gần như
mất cảm giác về thời gian.
Tôi như bị trượt đi giữa thực tế
và tưởng tượng,
Giữa quá khứ và hiện tại.
Tôi thấy mình thật sung sức.
Cô thích đàn ông chứ, phải không?
Khi tôi ở trên sân,
với các cậu ấy,
Trông tôi như thần Adonis.
Tôi vẫn giữ cho mình trông ổn.
Tôi thấy những cái nhìn,
tôi bỏ qua họ.
Tôi cảm nhận được dòng thời gian trôi đi
kể từ khi chia tay.
Vận dụng thời gian, đó không phải
là một ngành khoa học chính xác.
Giống như những môn nghệ thuật,
mỗi người sẽ khác nhau.
Vậy làm sao để ca làm việc
của tôi trôi qua nhanh hơn?
Tôi tưởng tượng ra điều ngược lại.
Rằng thời gian ngừng trôi.
Tôi tưởng tượng ra một cái điều khiển
có thể tạm dừng cuộc sống.
Trong thế giới tạm dừng đó,
tôi có thể tự do đi lại.
Và không ai biết được rằng thời gian đang dừng lại.
Giống như lúc
bạn đang đi dạo phố
Thấy một vài cô gái
Quá tuyệt đến mức không thể không ngắm nhìn
Hãy tưởng tượng như tôi
Với một thế giới đang được tạm dừng
Bạn sẽ dễ dạng cảm nhận được các
khải niệm về cái đẹp.
Khi bắt nó đứng yên,
ngay trước mặt bạn.
Để cảm nhận.
Mà không ai hay biết.
Tôi đã bị cái đẹp kiểu này
quyến rũ từ khi còn rất bé.
Khi tôi lên 6, gia đình tôi cho một cô
sinh viên thuê nhà.
Cô ta khoảng gần 20 tuổi,
Và đang học tiếng Anh ở ngồi trường gần nhà tôi.
Là một người Thụy Điển, việc đi thẳng từ
phòng tắm về phòng mình,
hoàn toàn không có gì phải suy nghĩ.
Lần đầu tiên tôi thấy cơ thể của một người phụ nữ.
Tôi thấy thích thú và bất ngờ
trước sự trần trụi của cô ta.
Tôi muốn dừng thể giới lại để có thể
sống trong giây phút đo hàng tuần.
Tôi chưa bao giờ cảm thấy điều gì thôi thúc như vậy.
Đó là thứ đẹp nhất tôi từng thấy.
Chị đánh rơi.
Có gì sai trái không?
Họ có khó chịu khi tôi nhìn họ không?
Ý tôi là, thực sự nhìn họ?
Tôi đã từng đọc ở đâu đó, mối quan hệ
trong mơ của người đàn bà là với một nghệ sỹ.
Cô ta nghĩ anh ấy có thể thực sự nhìn được cô.
Từng đường cong,
Đường thẳng, các nét chấm phá,
Và yêu chúng vì chúng tạo nên vẻ đẹp
hoàn hảo của cô.
Khi tôi muốn,
tôi chỉ cần vươn vai để thời gian tiếp tục trôi.
Trông cậu chán đời quá.
Vui lên.
- vẫn không ngủ được à?
- Ừ.
- Cậu cảm thấy khá hơn chưa?
- Chưa.
- Có muốn nói chuyện về Suzy không?
- Không.
Không? Sao thế??
Bởi vì sáng nào, cậu cũng đến,
Và sáng nào mình cũng nói về
môi chuyện đó.
Tớ chán việc nói đi nói lại một chuyện,
tớ chán việc nghĩ về nó rồi.
Và nhất là, tớ chán vì không ngủ được suốt 24 giờ.
Eo! Hình như hôm nay
cậu bước chân trái ra khỏi giường trước.
Vui nhỉ.
Thực sự, cậu làm mình cảm thấy rất tệ.
Thế, lần cuối cùng cậu nghĩ về cô ấy là khi nào
Ngay trứơc khi tớ cậu đến?
10 phút trước, khi cậu gõ cửa.
À, thế cậu đã nghi về cái gì?
Về những hạt bụi.
Bụi? Cậu hâm rồi!
Dù sao, quan điểm của tớ là,
hàng ngày cậu vẫn nghĩ về cô ta
Nhưng sẽ ngày càng ít đi.
Hồi trước, cậu dành cả ngày để nghĩ về cô ấy.
Cậu biết thứ gì sẽ giúp
đẩy nhanh quá trình này không?
Gì cơ?
Tôi và Sean là bạn thân từ hồi bé.
Chúng tôi sống ở cùng khu phố.
Sinh nhật 12 tuổi,
cậu ta được tặng một chiếc máy tính.
Kìa mẹ!
Thôi nào các cậu bé, hôm nay trời rất đẹp,
sao các con không ra chơi ngoài kia?
Không, chúng con thích cái này hơn.
Thôi được, mẹ đi mua đồ đây,
2 đứa trông nhà nhé?
Vâng, chào mẹ.
Chào cô Higgins.
Mẹ không đi lâu đâu.
- Muốn xem cái này không?
- Gì vậy?
- Ai đấy?
- Những cô gái không mặc quần áo.
Sean tìm thấy mấy quyển tạp chí
trong phòng ngủ bố mẹ.
Hoàn toàn khác với
cô gái Thụy Điển ở nhà tôi.
Nụ cười của trên môi
hoàn toàn không chút ngượng nghiụ
Những gì xuất hiện trên trang báo
thật sự cuốn hút tôi.
Tôi chưa bao giờ nhìn thấy cơ thể người phụ nữ
rõ ràng và chi tiết như vậy.
Tối vẫn nhớ ngày trước
vẫn thường tưởng tượng
Ra hình ảnh các cô gái không mặc gì.
Thậm chí tôi còn nhớ rõ.
Đã phải vất vả như thế nào,
Khi tưởng tượng về cô Booth.
- mẹ!
Mẹ quên ví.
Này, 2 đứa đang làm gì đấy?
Sau đó, mẹ Sean nghĩ chúng tôi là gay.
Cái gì sẽ giúp cậu quên nhanh hơn
Cậu cần đánh lạc hướng bản thân
với một vài cô Natalie.
Natalie là từ Sean dành để chỉ mọi
va chạm về giới tính
Diễn ra giữa bạn và một cô gái
không quen biết.
Xuất phát từ một cô tên là Natalie
ở đối diện nhà Sean.
- Chào cô, Natalie có nhà không?
- Có. Natalie!
- Vâng?
- Gặp con này.
Bạn thấy đấy, Sean đã tìm thấy sự liên quan
Giữa những khuôn mặt tươi cười trong tạp chí
Với hiện thực là họ đang trần truồng.
50 xu.
Thế thôi.
Natalie trở nên nổi tiếng khắp khu phố.
Bánh sừng bò đặc biệt.
Cô ấy có bộ ngực rất tuyệt.
Hay lắm.
Đùa thôi mà.
Ai kia?
À, nhân viene mới.
Nghe nói cậu ấy biết võ.
Này cậu!
Lại đây.
Cậu tên gì?
Brian.
Ben bảo cậu biết võ.
Vâng.
- Liệu cậu có ăn nổi tôi không?
- Được.
- Vậy sao?
- Vâng.
Thế biểu diễn đi nào.
Nắm lấy tay tôi.
Có gì đáng cười đâu.
Chào.
Chào Ben.
Tối nay cô nghỉ à?
Không, tuần này tôi đổi 2 giờ.
Đó là Sandwich phải không?
À ừ.
Cho tôi 1 miếng nhé? Tôi đói lắm.
Mmm. Cám ơn.
- Gì vậy?
- Có cái gì dính ở đây.
- mmm.
- Đây cơ.
Để tôi.
Cảm ơn.
Tôi muốn thời gian ngừng lại.
Để tận hưởng giây phút đó.
Sống trong khoảnh khắc đó một tuần.
Nhưng tôi không thể dừng lại.
Chỉ có thể làm chậm.
Và trước khi cô ấy biết điều đó.
Cô ấy đã đi mất
Sau khi cánh cửa đóng lại.
Tôi thấy mình như người đàn ông cuối cùng trên mặt đất
Các anh làm gì vậy?
- Jenkins muốn chúng tôi lấp đầy các ngăn.
- Vì vậy chúng tôi ở đây.
nnăăằằằmmm.
Hãy nhìn cậu ta đi, cậu ta đang vướng vào chuyện tình cảm.
Cậu ấy vừa rủ Sharon đi chơi xong.
Thật không? Cô ấy nói sao?
Cô ấy nói "Vâng".
Tối mai họ sẽ đi xem phim.
Sau đó chúng tôi sẽ nói chuyện độ nửa tiếng
Và cuối cùng sẽ là.
Crush
Trong tiếng Anh vừa có nghĩa là phải lòng
Lại vừa có nghĩa là dày vò.
Từ điển Oxford có ví dụ về một ý nghĩa của từ này
Là "sự quyến luyến một cách mạnh mẽ và mù quáng
nhưng không bền lâu với một người"
Từ trước đến giờ, tôi đã trải qua 3 lần
Lần đầu tiên là với một vận động viên
tên là Zola Budd.
Một cô gái 18 tuổi, tinh nghịch như con trai.
Cơ bản là, cô ta chạy bằng chân trần
Điều đó đối với tôi thật quyến rũ.
Đó là lần Thế Vận Hội ở Los Angeles.
Trong vòng chạy 3000m, Zola Budd
va chạm với Mary Decker của Mỹ
Tâm trí của Budd cũng rơi theo, khi Decker ngã.
Zola về thứ 7.
Ben, đến giờ đi ngủ rồi,
mai con còn phải đi học
Thật đáng buồn
Ai có thể nói cho tôi về bạch cầu?
Tim?
Nó giúp chống lại vi khuẩn trong cơ thể
Rất tốt
Lần thứ 2 của tôi là với giáo viên Sinh vât
cô Booth
Được rồi, thế ai có thể nói cho tôi
về tế bào này?
Một phụ nữ tự tin, và có bộ ngực rất tuyệt.
Ẩn dưới lớp áo.
Tôi vẫn tưởng tượng cảnh cô Booth
giữ tôi ở lại sau giờ học.
Như những câu chuyện tôi được
đọc trong tạp chí.
Nhưng lần phải lòng thực sự của tôi,
phải là với Tanya
Khi tôi nhìn cô ấy, tôi không chỉ nhìn,
mà còn cảm nhận.
Bạch cầu và hồng cầu làm việc cùng nhau.
Oy!
Hôm sau, Tanya đem đến lớp một điều bất ngờ.
Tay cô ấy bị gãy khi ngã khỏi xích đu,
Và cánh tay bó bột của cô ấy
là một thứ hoàn toàn lạ lẫm.
Cả lớp, ngồi xuống nào.
Đủ rồi đấy.
Nhưng tôi lại nhìn theo một hướng khác.
Cách Tanya đối xử với nó.
Cách cô ấy gãi.
Cách nó cản trở cô ta.
Sự xuất hiện ngày càng nhiều các hình vẽ
trong vòng 6 tuần.
Cậu muốn ký lên nó chứ?
Vào đây.
Cảm ơn.
Đi đi!
Vào ngày cô ấy tháo bột,
Tay Tanya bị bao phủ bởi một lớp lông.
Về rứng đi.
6 tuần không có ánh sáng đã làm cho lông của cô ấy
mọc rất rậm rạp.
Nhưng trong khi những đứa trẻ khác trêu chọc
và gọi cô ấy là khỉ
Thì tôi lại càng thích cô ta.
Đừng khóc.
Cậu đừng quan tâm đến chúng.
Tớ nghĩ cậu thật xinh đẹp.
Cậu làm bạn gái tớ nhé?
Ừ.
Có một chỗ tớ hay đến.
Ngay đằng sau trường.
Đủ gần để nghe tiếng hò hét chơi đùa của bọn trẻ.
Nhưng cũng đủ xa để ẩn mình.
Tôi đã bố trí gặp Tanya ở đó.
Chào?
Chào?
Đó là lần đầu tôi hôn.
Yeah.
Hey! Cậu đi đâu vậy?
Tớ phải đi. Đê mai hôn nhé.
- Nhưng mai là thứ 7.
- Hẹn lúc 11:00.
Tôi thường đến trường chơi vào thứ 7.
Tòa nhà quen thuộc chợt trỏe nên
lạ lẫm khi chìm trong sự im lặng
Thanh bình như thể thời gian ngừng trôi.
Như bức tường của căn phòng này.
Giữ cho cả ngôi nhà đứng vững.
Bố mẹ Tanya đưa cô ấy sang Mỹ.
Họ không bao giờ trở lại.
Lần đầu tiên tôi thấy tim mình bị đè nát.
Chiếu tướng.
Có chuyện gì vậy? Bình thường cậu luôn thắng tớ.
Cậu chưa tìm được ai à?
Thôi nào, đưa tớ nước quả..
Không hẳn thế, tớ thấy cô gái ở chỗ làm
cũng khá đẹp.
Đẹp? Cái gì đẹp? Ngực đẹp?
Không.
Không phải như thế.
Sao cơ?
Tay cô ấy nhỏ à?
- Cái đo thì liên quan gì?
- À, để cậu cảm thấy mình to hơn.
Thật kém cỏi.
Cậu đã ngỏ lời chưa?
- Chưa. Có người khác đã làm việc đó rồi.
- ahh, Cô ấy có bạn trai rồi à.
Không, mà là một anh khác ở chỗ làm
đã rủ cô ấy, và cô ấy đồng ý
Họ đi xem phim tối nay.
Thế không có nghĩa là cô ấy thích anh ta.
Chắc chỉ là muốn đi xem phim cùng thôi.
Thế cậu đã đưa bao nhiêu cô gái đi xem phim
và sau đó là hơn thế nữa rồi?
- À!
- Gì?
Cũng kha khá.
Thì đấy.
Cho tớ nhé?
Ờ, ờ, Rory.
Hồi trước tôi đá chuyên nghiệp.
Ngày nào cũng được, Rory.
Cậu cứ chọn ngày,
tôi và các cậu bé của tôi sẽ đến.
Được rồi, chủ nhật.
Đừng khóc nhé.
- ciao.
Đợi đấy.
Bắt đầu nào.
Nhảy từ 2.000 feet.
Không thể hơn được, 3000 feet là chết chắc.
Anh ta đây rồi!
Hẹn hò với Sharon thế nào?
- Ôi, các cậu ạ!
- Anh có .. ?
Dĩ nhiên. Cô ấy rất hài lòng
Không thể tả hết được.
Như gà chọi vậy
- Còn ngực?
- Thì.
Ít nhất bọn trẻ không phải lo đói.
Và?
Như ví tiền của các đại gia vậy.
Được rồi các cậu. Đây là Rory Brown.
Giám đốc của islington,
Hắn thách đấu chúng ta.
Đá bóng
Được.
Danh tiếng của siêu thị chúng ta
đang bị đe dọa.
Danh tiếng của các cậu, vơi tư cách
là nhân viên, cũng đang bị đe dọa.
Đây không chỉ là một trận bóngl.
Thực sư đây là trận chiến của những
võ sĩ giác đấu hiện đại!
Bây giờ, hãy nghĩ tôi là Russell crowe.
Và các cậu là những nô lệ.
Là nô lệ, các cậu sẽ chơi cho đến chết!
Mọi chuyện diễn ra tối chủ nhật này
sẽ được lưu vào sử sách.
Chủ nhật. 8:00. Trung tâm thể thao Sunny.
Đùa hay thật đây?
Chúng ta sắp bị giết.
Aaah!
- Chào.
- Chào.
Ôi, vớ vẩn!
- Anh đá cảnh phải. Như một đoàn tàu vậy.
- Chào.
Cẩn thận!
Lại đây nào.
Lại đây.
Được rồi, các cậu!
Đó là đội islington sainsbury
Đằng kia.
Tất cả những gì tôi thấy
chỉ là những bộ đồng phục đẹp.
Hãy nhìn người bên cạnh đi.
Để làm gì?
Những sát thủ bẩm sinh!
Tất cả các cậu!
Thế nên, hãy lại đây và giải quyết chúng.
Nào? Nào?
Nào?
Này Barry, trận đấu này thuộc về tôi.
Được rồi, Rory.
Jenkins.
Đồng phục đẹp đấy.
Có vẻ như anh đem "tuyển" của mình đến thật rồi.
Đừng để con mắt đánh lừa.
- Ừ, cũng có thể.
- Gì cơ?
Rồi. Chọn đi.
Ngửa.
Không, sấp.
Mặt sấp.
Lại đây!
Một quả.
Được rồi.
Về chỗ của anh đi.
- ahh!
- Xem kìa!
Được chưa!
Nào, nhận lấy, nào!
Theo nó đi.
Tôi đang đá bóng, chìa khóa ở trên cái giá!
Nhận lấy! Nhận lấy!
Gì cơ?
0
- Lỗi rồi!
- Không có lỗi, tiếp tục đi!
Ông đùa à!
Tôi ổn!
Tôi ổn!
Tôi ổn mà!
Anh định làm gì đấy?
Hãy quên chỗ tiền đó đi.
Tiền nào?
Anh định làm gì?
Tôi đang làm gì ư? Tôi đang nói chuyện
một mình với cái điện thoại.
'Bởi vì người ở đầu dây bên kia coi như toi rồi!
- Ô, tôi cũng thích bộ phim đó! - Phim của Pachino.
Cậu cũng biết à?
Cậu nên xem đoạn bắn nhau ở ngân hàng
trên cái màn hình plasma của tôi!
Tiếp nào, mấy cậu hề,
chúng ta vẫn có thể thắng.
- Nào!
- Sút!
- Aye!
Xin lỗi!
Theo bóng, theo bóng!
Chúa ơi!
Yeah!
Ôi chúa ơi!
Trọng tài, chúng tôi hội ý một chút.
Các cậu,có thể còn tồi tệ nữa.
Sao lại tồi hơn nữa được?
26-0 rồi.
Không quan trọng.
Quan trọng là chỉ còn 1 phút nữa.
Và chúng ta sẽ không rời sân
khi chưa ghi được bàn thắng!
Matt, đưa bóng cho Ben.
Ben, đây là giây phút của cậu.
Tôi cần cậu.
Hãy chạy dọc cánh phải.
Như thể con quỉ đang đuổi cậu.
Tôi sẽ ở giữa đề nhận bóng của cậu.
Nếu cầu thì dùng cả Barry.
Matt, cậu ở cánh trái.
Tôi cần đường chuyền đó.
Tôi cần quả bóng đó
Đây.
Tôi sẽ sút.
Chúng ta sẽ chia sẻ vinh quang.
- Hiểu chưa?
- Rồi.
Giờ thì ghi bàn nào!
Tiến lên! Tiến lên
Các cậu bé, tiến lên!
Khôôôôông!
Tôi vẫn thường nghĩ
Sẽ ra sao nếu tôi sống phần đời còn lại
khi mà cả thế giới đang tạm dừng.
Sống vài chục năm chỉ trong một phần giây.
Chết vì tuổi già.
Và để thời gian trôi tiếp
Tôi-trẻ biến mất,
thay vào đó là tôi-già.
Tôi có giành quá nhiền thời gian
trong cái thế giới đông đặc này không?
Tôi thấy an toàn.
Nhưng thế giới của những người khác
an toàn đến đâu?
Chào?
Có ai ở đây không?
Cũng hay, nhưng thứ cuối cùng mà tôi nghĩ đến
Là có khi, tôi không phải là người duy nhất
có thể dừng được thời gian.
Chúa ơi!
Ông ổn chứ?
Đừng có đứng đó!
Đưa tôi đến bệnh viện đi!
- Cậu đưa Sharon về nhà nhé
- Được rồi.
Vui lên.
Gặp lại hai người vào ngày mai.
- Chào.
- Chào.
- Cảm ơn
Tôi cảm thấy cuộc chơi này
sẽ không bao giờ dừng lại.
-Mặt của Matt khi anh ấy đá quả bóng vào Jenkins.
-Ờ, tôi biết.
Anh nghĩ ông ấy có ổn không?
Có lẽ đây không phải việc của tôi
Nhưng tôi vẫn muốn hỏi,
Cô và Matt đang hẹn hò phải không?
Đâu, chúng tôi đi xem phim với nhau thôi.
Như những người bạn
Hmm.
Sao? Matt đã nói gì
Anh ấy bảo đã ngủ với cô.
- Không phải à? - Không, dĩ nhiên là không!
Anh nghĩ tôi là người thế nào?
Xin lỗi.
Anh ấy có nói xấu gì tôi không?
Không, tôi nghĩ đó là lần
"thành công" nhất của anh ấy.
Thế cô có bạn trai không?
Không, chúng tôi chia tay được
nửa năm rồi.
Anh ấy sang mỹ học đại học
Chúng tôi không thể gặp nhau.
Còn anh? Anh có bạn gái chưa?
Chúng tôi mới chia tay vài tuần.
Tôi rất tiếc
Anh thế nào rồi?
Tốt hơn rồi.
Cô làm việc ở siêu thị được
bao lâu rồi?
Khoảng 2 năm.
- Cô còn đi học không.
- Tôi đang học về Tâm lý thì bỏ
Tại sao vậy?
Tôi không thích, và ngoài ra,
tôi cần bắt đầu kiếm tiền.
Cô định dùng tiền để làm gì?
Tôi tham gia một lớp học buổi tối.
À, cô đi học...
Tiếng Tây Ban Nha.
Tây Ban nha?
Ừ, có vấn đề gì à?
Không, tôi chỉ không nghĩ đến.
Thế cô nói được những gì rồi?
Mmm...
tu equipo de futbol
Es una puta mierda.
Nghĩa là gì?
Đội bóng của các anh đá dở tệ.
26-0.
Vậy sao lại là tiếng Tây Ban Nha?
Tôi đã sống ở đây cả đời.
Tôi đã làm việc ở siêu thị được 2 năm,
Mọi việc diễn ra chậm chạp,
Tôi cảm thấy cuộc sống cứ trôi đi.
Tôi nghĩ tiếng Tây Ban Nha sẽ giúp tôi
tìm được việc gì đó liên quan đến du lịch.
Làm tiếp viên hàng không hoặc dạy tiếng Anh
ở một trường nói tiếng Tây Ban Nha.
Tôi luôn mơ được đến những nơi xa xôi
như Nam Mỹ chẳng hạn.
Nơi có ánh nắng hàng sáng.
Nhưng quan trọng hơn
Là tôi muốn được nói chuyện với mọi người
về cuộc sống và ước mơ của họ.
Ngốc nghếch đúng không!
Không hề.
Đó là giấc mơ của cô.
Biết mình muốn gì.
Coi như đã thành công một nửa rồi.
Nhiều người sống suốt một đời.
Mà không biết mình muốn gì.
Sẽ dễ dàng tìm được.
Nếu cô biết mình đang tìm thứ gì
Còn anh, ước mơ của anh là gì?
Tôi luôn muốn trở thành một họa sỹ.
Một ngày nào đó sẽ tổ chức triển lãm.
Còn tôi thì luôn muốn gặp một họa sỹ.
Tại sao?
Tôi không biết.
Tôi thích khả năng
nhìn thấy vẻ đẹp trong mọi thứ của họ.
Nắm bắt nó, và rồi treo lên tường
cho tất cả mọi người cùng xem.
Tôi thấy như thế thật lãng mạn.
À, đó là tôi.
Phòng 34.
34.
Ở tầng trên cùng.
Đẹp lắm.
adios.
hasta luego.
Chào Ben.
Nụ hôn đó.
Tôi luôn làm nó tệ.
Lại đây!
Chào ông, tôi muốn ghé qua để
chắc chắn là ông không sao.
Ồ, tôi vẫn ổn.
Vì trông nó thật kinh khủng đêm qua.
Không có gì.
Tôi đã từng bị tệ hơn thế.
Bệnh viện nói ông không sao chứ?
À, họ nói là tôi sẽ sống.
Chắc chắn ông ổn chứ?
Ừ ừ ừ.
Cô biết không?
Tôi gần như quên mất chuyện đó rồi.
Thực sự tôi không cảm thấy gì hết!
Tôi định tổ chức một buổi tiệc vào thứ 7.
Động viên mọi người một chút ấy mà.
Cô sẽ tham gia đúng không?
Vâng.
Tốt.
- Chào.
- Chào.
Cám ơn đã đưa tôi về hôm qua.
Có gì đâu. Cám ơn vì đã chia sẻ giấc mơ với tôi
Anh có nghe tin gì về bữa tiệc chưa?
Chưa.
Sinh nhật Jenkinslà thứ 7.
Ông ấy sẽ tổ chức một bữa.
Rõ ràng là chúng ta sẽ tới đó.
Oh.
Anh đi cùng tôi nhé?
Sharon?
Đây là giờ nghỉ trưa của tồi,
cô giúp tôi chứ?
Ben, đi cùng tôi nhé?
ừ.
Tốt.
0
0
0
- Đến giờ nghỉ trưa của anh rồi đấy.
- Không, chưa đến.
- Đến rồi, anh nghỉ đi.
- Tôi không muốn nghỉ.
Hama-vama!
Lại đây.
Ông muốn gặp chúng tôi?
Ngồi đi.
Không phải ở đó, lại đây!
Đêm qua chúng ta không gặp may.
Để vực dậy tinh thần,
và tranh thủ sinh nhật tôi
Tôi sẽ tổ chức một bữa tiệc
ở nhà vào tối thứ 7,
Các cậu đều được mời!
Hay quá!
Và, không có bữa tiếc sinh nhật nào
là hoàn hảo nếu không có vũ nữ thoát y.
Ben, tôi muốn cậu lo vụ này.
Tôi?
Ừ, đây, 200 đồng.
Đủ cho một buổi biểu diễn hoành tráng.
Chi tiết tí nữa tôi sẽ thông báo.
Rồi, cứ thế đi.
Thế, cậu định tìm vũ nữ thoát y ở đâu?
Tôi không biết,
nhưng tôi biết vũ nam thoát y.
Ông chủ của cậu, đưa cậu 200 bảng
để thuê một vụ nữ thoát y.
Tớ thích ông ta đấy.
Tớ sẽ giúp với một điều kiện.
- Điều kiện gì?
- Là tôi sẽ tham dự bữa tiếc đó.
-Không vấn đề gì?
-Rồi, để đi tìm vũ nữ nào
Cho tôi 2 nửa cốc.
Cậu còn lại uống gì?
2 nửa cốc.
À, vâng.
Tớ vừa tìm thấy người đứng quầy
ngốc nhất thế giới.
- Sean, tớ không chắc về việc này.
- Sẽ ổn thôi.
3 đồng Anh bạn ạ.
Yeah!
- bao nhiêu?
- 1 đồng.
Mỗi người.
Tôi tự hỏi, nếu bà có thể giúp.
Sinh nhật sếp cậu ta vào thứ 7,
và chúng tôi đang tìm một cô gái,
có thể đem đến một ít bất ngờ.
Thứ 7 tôi bận rồi.
Vậy thì bà có biết ai còn rỗi không?
Tôi biết một cô. Nhưng đắt đấy
Không sao, cô ta có đây không?
Không, cô ấy đánh lẻ thôi.
Rất lộng lẫy, các cậu sẽ thấy.
Chào Ben.
Anh đi cùng tôi nhé?
- Ben!
- huh?
- 200.
- gì cơ?
200 cho vũ nữ.
Oh.
Đừng lo, cưng, cô ta đáng giá từng đấy.
- okay.
- Được.
2 vé đi Pittsburgh!
Đã 4 tuần liền tôi không ngủ được.
Dần dần tôi đã thôi nghĩ về Suzy và
kéo mình về với hiện thực.
8 tiếng có thêm không làm chậm lại
những hiệu ứng của thời gian.
Từng phút, từng giờ.
Và từng ngày.
Tin xấu là thời gian không ngừng bay.
Tin tốt là bạn là phi công.
Giờ tôi dành phần lớn thời gian nghĩ về Sharon.
Tôi vẽ cô ấy liên tục.
Vẽ đi vẽ lại
Làn da màu sữa nhợt nhạt.
Những nét thanh tú.
Tôi thấy cả thế giới trong mắt cô ấy.
Tôi nghĩ về việc Sharon rời khỏi siêu thị
Để du lịch đến Nam Mỹ,
Đuổi theo giấc mơ.
Tôi nghĩ về việc cô ấy rủ tôi đi cùng.
Chia sẻ giấc mơ với nhau.
Tình yêu cô ấy dành cho mọi người,
tình yêu của tôi dành cho việc vẽ họ.
- Anh về chưa?
- yeah.
Anh vẫn muốn mai chúng ta đi với nhau chứ?
Vâng, tất nhiên.
Anh qua đón tôi nhé?
ừ.
8:00?
- yeah, 8:00.
- Mai gặp lại.
Sharon đã phá được phép thuật.
For the first time
In weeks, i slept.
Tôi ngủ đến tận trưa hôm sau.
Mmm. Yeah?
Có điện thoại của cậu, Ben.
- hello? - hello,
Có phải Ben willis không?
Vâng.
Tôi là alex prout, ở phòng tranh Prout.
Hôm qua tôi thấy một số
bức tranh của anh ở trường.
Thật chứ?
Vâng. Và tôi rất hứng thú với chúng.
Hello?
Vâng, tôi cũng thế.
Tốt, sao anh không đem chúng
qua phòng tranh của tôi nhỉ
Thứ 2 tới? 10.00?
Vâng. Cảm ơn.
Chúng tôi mới phải cảm ơn chứ, Ben!
Anh rất có tài.
Chuẩn bị đến bữa tiệc thôi.
- hello?
- Ben đây.
Chào Ben, tôi xuống ngay đây.
Chào.
Trông cô đáng yêu quá.
Cám ơn, anh cũng vậy.
Anh ổn chứ?
Tôi có vài tin vui hôm nay.
Gì vậy?
Có một phòng tranh tỏ ra hứng thú với
các tác phẩm của tôi.
Ben, tuyệt quá!
Nhìn anh kìa.
Wow. Anh sắp thành công rồi.
Nào, đi ăn mừng thôi.
0
Xin chào!
Chào cậu.
Oy.
Oy.
- Ben, đây là
- Katrine.
- Katrine.
- Katrine!
Katrine. Ben.
Đây là Sharon. Sean.
Tôi đã nghe nhiều về cô.
- Rất vui được gặp.
- Hân hạnh.
Chào.
Ôi không.
Chào, Ben.
- Chào.
- Anh thế nào rồi?
- Ổn, còn em.
- Cảm ơn
Suzy, đây là Sharon.
- Rất vui được gặp cô.
- Vâng.
- em làm gì ở đay vậy?
- Đây là sinh nhật của anh của Steve.
Sao cơ, Jenkins?
Yeah. Đây là anh của Steve.
Anh biết anh ta à?
Ừ, đó là ông chủ của bọn anh.
- Anh làm việc ở Saintbury à?
- Ừ, anh làm ca đêm.
Tuyệt quá.
Tôi ra kia một chút.
- Rất vui khi gặp lại anh.
- Anh cũng thế.
0
Anh ổn chứ?
0
Nhìn mặt anh trai anh kìa!
0
Kon-a-nichi-wa!
Yeah!
Oh, no!
- Natalie!
- Sean?
Natalie là ai vậy?
Đó là một câu chuyện dài.
Từ hồi còn ở cái nhà xe nhỉ.
- Chúa ơi, lâu lắm rồi còn gì?
- uh...
Cô ở lại, uống một chút chứ?
Vâng, rất hân hạnh.
Xếp hàng đi toilet đấy à?
Sharon!
Chúc mừng sinh nhật.
Cám ơn.
Cô muốn lên phòng ngủ của tôi?
Ăn iít bỏng ngô không?
***?
Không.
Sao vậy? Cô không thích bỏng ngô à?
Barry sắp sửa bay!
Barry sắp sửa bay!
Barry sắp sửa bay! Mọi người ơi!
Thực sự, Sharon.
Tôi luôn nghĩ đến một ngày,
cô và tôi sẽ ...
Ông đánh mắt đấy à?
Này, Ben.
0
Chúng ta đã làm mọi thứ tan tành phải không?
Không tệ thế chứ.
Em muốn nói là em xin lỗi vì tất cả.
Em biết là em chưa bao giờ thực sự
cho anh cơ hội làm em hạnh phúc.
Em không thể dựa vào người khác
để làm mình hạnh phúc, Suzy.
Em biết!
Kia là ông à?
Ừ, khóa học Sống sót trong rừng, Mexico.
Đủ nói về tôi rồi chứ.
Cô.
trông
thật đẹp, Sharon.
Lúc nào em cũng nghĩ về anh, Ben.
Em nói với anh những điều này làm gì?
Anh có thấy Ben đâu không?
5! 4!
3! 2!
1! Go!
Không.
Bạn có thể tăng tốc độ,
Bạn có thể giảm tốc độ.
Bạn có thể dừng lại một khoảnh khắc
Nhưng khôi bao giờ có thể quay ngược.
Không thể hồi lại một việc đã làm.
Tôi nghĩ về những gì cô ấy đã thấy.
Và những gì cô ấy không thấy.
Tôi nghĩ về việc tôi sẽ giải thích ra sao.
Càng nghĩ, tôi càng thấy
Không gì có thể xóa bỏ
cơn giận dữ của cô ấy.
Tôi nên chờ ở đây bao lâu
Chờ đợi?
Tôi đã ở trong cái thế giới tạm dừng này
được 2 ngày.
Và vẫn chưa có giải pháp nào cả.
Tôi nghĩ về hôm chúng tôi đá bóng
Tôi thấy một người khác di chuyển
trong một thế giới đang tạm dừng.
Nếu vậy,
Có lẽ tôi cũng có thể đưa Sharon vào đó.
Đó là tất cả những gì tôi nghĩ ra.
Sharon?
Tôi hoàn toàn mệt mỏi.
Dường như tôi đã quên mất
sự chuyển động của những thứ xung quanh.
Này?
Sharon, tôi đây.
Này?
Cảm giác này rất quen thuộc.
Tôi cố gắng giải thích rằng Suzy chỉ là bạn gái cũ.
Và cô ta đã tấn công tôi.
Sharon đã thấy cái giây phút sai lầm
của câu chuyện dài 2 giây.
Nhưng Sharon không nghe.
- Tiếng nước nào đây?
- Nga.
- Cô nói được không?
- Không.
Tôi muốn có bản tiếng Anh?
Tôi giúp được gì cho cậu?
Tôi có một cuộc hẹn với ông Alex Prout.
Vâng tôi đây.
Xin chào, tôi là Ben willis.
Ông đã gọi cho tôi về các bức vẽ.
Hình như cậu nhầm lẫn,
tôi chưa bao giờ nghe nhắc đến cậu.
Ông không gọi cho tồi à?
Chó chết.
Xin lỗi, hình như tôi là nạn nhân của một trò đùa.
Được rồi, dù sao cậu cũng đã đến đây,
cho tôi xem chúng được chứ.
- Cậu vẽ đây à?
- Vâng.
Còn nữa không?
Có, tôi còn hàng trăm tấm.
Cậu đem chúng tời đây được chứ?
Tất nhiên.
À không, sao cậu không gặp Lucy một lát nhỉ.
Còn để người của tôi đem chúng tới đây.
Vâng.
Ben.
Ben.
Tuyệt quá Ben.
Làm tốt lắm.
Cảm ơn.
- Tôi là Anna. Anna shapiro.
- Ben Willis. Rất hân hạnh.
Tôi có một phòng trang ở Newyork.
Liệu cậu có hứng thú nói chuyện
về buổi triển lãm tiếp theo không.
Buổi tiếp theo?
Ừ, bất kì một ý tưởng nào,
về bất kỳ chủ đề nào?
Um...
Tôi muốn tới Nam Mỹ để vẽ.
Tuyệt, có vẻ rất lãng mạn.
Đây là danh thiếp của tôi.
Hãy gọi cho tôi.
Làm tốt lắm.
Hey.
Hey.
Chúc mừng...
Thật tuyệt.
Cảm ơn.
- Dạo này cô thế nào
- Tốt lắm.
Tôi không thấy cô đi làm.
Tôi mới tìm được việc làm ở một
trung tâm du lịch.
Vậy là cô đã tiến thêm một bước
đến gần giấc mơ của mình rồi.
Nghe này, tôi rất tiếc vì những chuyện
đã xảy ra ở bữa tiệc.
Không rõ cô có nhìn thấy giây tiếp theo hay không.
Tôi nhận ra rằng, có nhiều việc chỉ
cần 1 giây để hoàn thành.
Shh. Không sao.
Anh đã nói với tôi nhiều hơn
những gì anh có thể.
Bên ngoài tuyết đang rơi.
Cô tin tôi không?
Tại sao?
Tôi muốn biết.
Chuyện gì vậy?
Tôi muốn cho co xem vài thứ.
Ngày xưa, tôi luôn muốn biết tình yêu là gì.
Tình yêu luôn ở đó
nếu bạn muốn nó tồn tại.
Bạn sẽ thấy, nó được gói kỹ
Và giấu trong những khoảnh khắc của cuộc sống.
Nếu thỉnh thoảng bạn không dừng lại
một vài phút,
Chắc bạn sẽ không nhận ra.
Barry! Barry! Barry! Barry!
Barry! Ooh! Oh!
Làm bởi Noobie
www.updatesofts.com/forums